#podcast

Поделиться
HTML-код
  • Опубликовано: 27 авг 2024
  • trước đây mình cũng nghĩ rằng: viết nhật kí biết ơn hay đơn giản là mỗi ngày đều ngẫm nghĩ về sự biết ơn cũng sẽ không giúp ích gì cả, mình không tin vào việc chỉ cần cảm thấy biết ơn mỗi ngày có thể giúp mình trở nên bình an hơn cho đến khi nó thật sự giúp mình và người bạn kia, chúng mình đều cảm thấy nhẹ lòng hơn rất nhiều.
    Mình bắt đầu biết ơn và tập thói quen biết ơn:
    Biết ơn những điều nhỏ bé cũng được: hôm nay đi làm mà không bị kẹt xe như hôm qua, hôm nay tìm được một quán cà phê yên tĩnh, trang trí đẹp mắt, nhiều cây xanh và gần nhà
    Những điều lớn lao cũng được: hôm nay được sếp và khách hàng khen ngợi vì những nỗ lực, cống hiến của mình trong suốt thời gian qua, hôm nay mình đã dùng tiếng Trung bập bẹ của mình trong công việc, và phát hiện ra: ah trình độ tiếng Trung cũng không tồi đâu nhỉ
    Những điều hiển nhiên cũng được: biết ơn vì hôm nay trời nắng đẹp, vì vẫn còn được sống để nhìn ngắm thế giới xung quanh, biết ơi vì hôm qua trời mưa và trước khi ra khỏi nhà đã nhớ mang theo áo mưa, biết ơn vì có một người bạn cứ mỗi cuối tuần sẽ hẹn nhau đi Phúc Long và mỗi lần thì mỗi người sẽ uống 2 ly
    kết nối với mình qua kênh Tiktok Mỗi ngày một chút: www.tiktok.com...

Комментарии • 1

  • @twee962
    @twee962 7 месяцев назад

    DỰA TRÊN 1 CÂU TRUYỆN CÓ THẬT
    Mẫu giáo không ai chơi cùng nó
    Tiểu học 1 bạn duy nhất, tuy có bạn nhưng nó luôn thấy cô đơn, cả lớp cô lập, đặt biệt danh xấu cho nó, thường xuyên đánh nhưng thay vì nói cho bố mẹ, nó chịu đựng, ( hồi đó nó chưa từng nghe đến tự vệ ). Nó lười tắm, đánh răng,... Lớp 5 bạn bán cho nó 1 thứ 120k, lúc sau nó mới để ý ở ngoài 20k
    Trung học, bạn duy nhất chuyển trường, nó có 4 bạn mới, ko ai đánh nó nữa, sống ở quê lần đầu được lên nhà sách trên phố nên nó thích lắm, nó chọn đúng quyển về autism: "sao giống thế nhờ": nói chuyện 1 mình, thích ở 1 mình, ít nói... nó tìm hiểu nhiều hơn và tìm được nhiều bệnh khác thấy giống nó: OCD, DID, bipolar disoder, pareidolia, overthinking, LGBT, ADHD, Algiophobia, depression, phobia, concerned... nó lỡ để lộ tin này với cả nhà, họ nói cho hàng xóm họ hàng, trường nó học, nó không muốn đên trường nữa
    (Tiểu học đến trung học) Cảm giác như lúc nào các bạn trong lớp cũng nhìn nó, địa phương nó vẫn còn dùng bạo lực dạy con nên bố mẹ ông bà đánh nó thì cũng khó tránh khỏi nhưng lạ là sau vài lần bị đánh, nó càng ngày sợ ông bà, bác đến 1 ngày thấy họ thì trốn, hét vì sợ, lúc nào nó cũng nghĩ đến ông bà bác, các bạn thầy cô ở trường
    "Giá như mẹ ko bao giờ sản xuất ra con"