Kỳ XXV - Kusinārā | Theo Dấu Chân Phật | Tỳ-khưu Chơn Tín

Поделиться
HTML-код
  • Опубликовано: 23 ноя 2024
  • Ngày 12 tháng 3 năm 2023
    “Dưới vạt nắng, những chiếc lá vàng như thêm nhuận sắc, những nụ hoa đón nắng lao xao cựa mình như muốn nhanh trổ bông... Dưới gốc cây, hai chú chó ngủ khoèo và gã du Tăng ngồi như hóa đất...”
    Từ biên giới Nepal - Ấn Độ, chúng tôi đi đến Kusinārā (Câu Thi Ca) hết 3 ngày, chặng đường dài tầm 105km. Bởi rơi vào ngày cuối tháng, chúng tôi dành một buổi chiều để cạo tóc và tụng giới.
    Đã quá nửa hành trình, những đôi bàn chân đã quen bộ hành, không còn những vết bong rộp, cơ thể cũng đã quen dần với nắng nóng, chúng tôi không cảm thấy mất sức nhiều. Đoạn đường này đi qua khu rừng lớn đương mùa trụi lá; trong đêm đen, những cành nhánh khô gầy xương xẩu vươn ra từ sương mù đầy ma mị. Khi bình minh ló rạng, tôi thấy đầu những ngọn cành khô đâm ra vô số chồi non xanh, tưởng như đang đi trong khu rừng mùa xuân. Tôi ồ lên thích thú! Ánh sáng mới lên, vạn vật còn chưa tỏ, cả khu rừng quấn quýt trong làn sương giăng mờ, đầy vẻ liêu trai. Nào ngỡ chốn bồng lai tiên cảnh.
    Nối tiếp là cánh rừng sa-la xen lẫn cây giá tỵ (gỗ tếch) to lớn thẳng tắp. Nắng lên cao hơn chút, ánh sáng tràn chiếu trên mặt lá rồi vương hết cả ra, hoa nắng như đang nhảy múa trên đất. Đôi chân chúng tôi không ngừng đi, tạo nên chuyển động nhịp nhàng, hoa nắng vỡ òa cả trên vai, trên y, thật đẹp! Rừng ban sớm còn đọng hơi sương, nắng lên xua sương mù tản ra, bay là là, khu rừng trông càng ma mị; mấy con khỉ ngủ trên cây nghe tiếng bước chân xào xạc đạp lá, giật mình gọi nhau chí chóe.
    Cũng vừa hay, tới lúc đoàn dừng lại nghỉ chân chặng sáng giữa rừng, tôi trải tấm bạt nhỏ, đặt lưng nằm xuống, gối đầu lên ba lô, miệng ngậm nhánh cỏ khô, ngửa mặt nhìn lên tán rừng cao. Rừng có những điểm tương đồng với chúng tôi, nên cứ vào rừng là tôi như được trở về nhà, không lạ lẫm, không sợ hãi. Rừng thâm u, yên tĩnh nhưng xào xạc ngày đêm; rừng nuôi lớn các loại gỗ quý như trầm hương, thủy tùng, nhai bách(); rừng là nơi sinh sống cộng cư của rất nhiều loài động vật, đa tầng thảm thực vật và rừng cũng cất giấu nhiều quặng mỏ mang lại giá trị to lớn. Chúng tôi cũng như rừng vậy, lặng im nhưng không ngừng tỉnh thức, minh sát thân tâm ngày đêm không gián đoạn. Khi minh sát, chúng tôi thấy trong tâm mình chứa những tâm quý báu như từ bi, hỷ, xả, tàm quý và cũng chứa cả những thói hư tật xấu. Tâm nếu biết huấn luyện để đạt sơ thiền, nhị thiền…, các thắng trí quả thật mang lại lợi ích lớn không gì sánh được, quý vị có thấy như vậy không?
    Rừng còn cây cao, cây thấp, ôm ấp nương tựa nhau mà sống, bảo vệ lẫn nhau khi gió táp mưa sa. Chúng tôi cũng vậy, không phân chia kẻ sang, người hèn; tất cả là huynh đệ, cùng nhau tu tập, cùng nhau yêu thương; luôn quan tâm sách tấn lẫn nhau đi trên con đường đạo. Quý vị có thấy rừng và chúng tôi tương đồng nhau không?
    Thôi chào nhé người anh em, tôi lại phải đi tiếp rồi!
    Cánh rừng lại bỏ sau lưng, một buổi sáng khi trời còn mờ sương chúng tôi đến Kusinārā (Câu Thi Ca), nơi Đức Thế Tôn nhập Niết-bàn. Chúng tôi, những người con từ xa xôi về đây, đôi chân đã dày cui nứt nẻ, bàn tay nhăn nheo nhuộm màu nắng mưa; tấm y đã sờn, lỗ chỗ đầy những miếng vá đã phai màu bởi gió bụi thời gian; đôi vai mỏi nhừ nay trĩu sâu xuống cả một hõm xương quai xanh; ai nấy đều sụt đến dăm bảy cân thịt. Nhưng đôi mắt ai cũng sáng lấp lánh, tôi không biết lấp lánh vì rực rạo niềm tin hay lấp lánh vì những giọt lệ chực tuôn dài trên má.
    Khi vào khuôn viên Bảo tháp đặt tôn tượng Phật Niết-bàn, chúng tôi lặng lẽ xếp thành hai hàng để cùng chung tay dâng lên một tấm vải lớn cúng dường tôn tượng Đức Phật. Trên tấm vải đã ghi những tâm tư nguyện vọng của chúng tôi, cũng như phương danh thí chủ đã cúng dường cho hành trình Theo dấu chân Phật năm nay. Vừa đi, chúng tôi vừa tụng ân đức Tam Bảo, nhiễu quanh tôn tượng chín lần, rồi chúng tôi phủ tấm vải lên tôn tượng và bắt đầu tụng kinh sám hối Tam Bảo, kinh cầu nguyện. Vị trưởng đoàn giọng nghèn nghẹn, bầu không khí trở nên trầm xuống, đến hơn nửa các vị trong đoàn rơi nước mắt; chúng tôi không buồn, không cảm thấy mất mát hay tủi hờn gì cả, chỉ là nước mắt cứ rơi thôi; tôi cũng không cố ngăn đôi dòng lệ, đâu đó vài tiếng khóc nghẹn, vài tiếng nức nở, một vài vị đi nhanh ra ngoài để kìm lòng không khóc to. Ai đã từng mất người thân yêu, khi đi xa về nhìn lên bàn thờ nước mắt tuôn rơi sẽ hiểu; ai đã từng vì “xúc động pháp, hoan hỷ pháp” mà khóc sẽ hiểu. Mỗi lần đến nơi này, nhìn lên tôn tượng Đức Thế Tôn, nước mắt tôi lại lã chã rơi, nước mắt từ vô thỉ, nước mắt của lòng kính ngưỡng và biết ơn vô bờ bến của một người con Phật khi được trở về Nhà. Chúng tôi có thể băng rừng lội suối, có thể vượt ngàn trùng trên đôi chân chai sạn nhưng tâm thì tràn đầy yêu thương!
    ...
    Quý vị có thể đọc/nghe sách thông qua các nền tảng sau:
    open.spotify.c....
    waka.vn/.../th....
    huyenkhongsonthuong.app.web
    #TheoDấuChânPhật
    #TỳkhưuChơnTín

Комментарии • 3

  • @loanlethihong683
    @loanlethihong683 3 месяца назад

    Dạ Mô Phật! Hay và "chữa lành" mỗi khi nghe bài của Thầy ạh! Tri ân Thầy và tăng đoàn ạh

  • @DANGHUYEN-q2p
    @DANGHUYEN-q2p 3 месяца назад

    Con tk đảnh lễ tăng đoàn Theo dấu chân Phật

  • @hoa2873
    @hoa2873 3 месяца назад

    🙏🙏🙏