Tôi nghe chuyện này giữa mùa bão Yagy đang phủ chụp xuống miền Bắc và tôi cần phải nghe cho rõ để hiểu thêm bản chất máu lạnh của người cộng sản vn đồng thời để đồng tình với Thương đế công bằng trong sự phát xét cuối cùng dành cho kẻ Ác, những kẻ chủ mưu ,những kẻ đã ảo tưởng về một thứ chủ nghĩa phi nhân tính mà họ vẫn tiếp tục ôm ấp khi nhân loại đã bước vào thế kỷ 21!
Đã 48 năm biến cố, nhưng nghe các anh chị kể lại những câu chuyện ở tù vượt biển và diễn tiến sự “chăm sóc “ của chính quyền mới mà cảm xúc của chúng tôi như mới sẩy ra ngày hôm qua , nước mắt của tôi cứ rơi theo từng câu chuyện của các anh chị Xin chúc các anh chị luôn mạnh khỏe
Xin cảm ơn Vietnamese museum đã tạo ra chương trình này để mọi người nhất là giới trẻ biết tại sao dân chúng VN phải rời chế độ cộng sản, để biết sự tàn ác, vô nhân tính của chúng, để người nhẹ dạ đừng tin vào những tuyên truyền của cộng sản. Cảm ơn chị đã nói lên những khổ đau tinh thần, vật chất mà chị phải chịu đựng.
Cám ơn cô đã kể lại những chuyện bất hạnh của đời mình cho thế hệ sau hiểu rõ bản chất của cộng sản. Cháu cũng là con của một người lính VNCH. Cha cháu nhỏ hơn cô vài tuổi nhưng chỉ mới là lính thôi. Nên sau 1975 chỉ bị đi lao động công ích bắt đi xa nhà đào kênh mương)cháu không nhớ là bao lâu vì khi đó cháu còn nhỏ. Tính ba rất nghiêm khắc và kính tiếng. Khi cháu lớn nhưng ba mẹ không bao giờ nhắc đến chuyện của ba thời lính. Chỉ tiếc là không còn cơ hội để nghe ba kể chuyện ngày xưa. Cám ơn cô thật nhiều. Chúc cô và gia đình được nhiều sức khỏe và hạnh phúc bên con cháu.
Rất cảm kích tấm lòng nhân hậu, nét trung thực và nhân cách của một người giữ vững lập trường quốc gia, sống dựa vào những giá trị truyền thống, đạo đức. Chị là một trong những nữ lưu sáng đẹp của Việt Nam. Chuyện kể hẳn còn nhiều nỗi u uất, đau thương và chắc chắn chị sẽ giữ lấy đó như di tích của đời mình và liên quan đến những người thân thương gần hay xa lạ nhưng có chung một lý tưởng. Người Việt tự do trải rộng khắp thế giới luôn hy vọng và mãi hy vọng các thế hệ sau theo thời gian được gạn lọc để duy trì văn hoá Việt. Hy vọng để tiếp tục đời sống này hay chúng ta đang mơ tưởng những ngày đầu làm người VN. Âu cũng là định mệnh của dân tộc VN, và những ngày xưa êm ấm ấy sẽ chẳng bao giờ có lại. Những lần được về thăm lại quê hương là tôi tưởng chừng mình lạc vào một hành tinh lạ, ngôn ngữ, con người, sinh hoạt, cách sống, tổ chức gia đình, chính quyền, luật pháp, giáo dục, y tế,… ôi trời ơi người xưa cảnh cũ biết tìm đâu!
Chị ơi nghe chị kể mà nỗi đau của chị không của riêng chị mà của chúng tôi nữa. Chúng tôi là nạn nhân của cộng sản trước bà con miền Nam 20 năm. Sau đó 20 năm thì là các chị
Lối kể chuyện của cô tuy ko được trau chuốt,hoa mỹ nhưng nghe rất mộc mạc,chân tình.Đất nước ta sau ngày 30/04/1975 ,sự cư xử giửa con người và con người thật quá tàn nhẫn đến mức dã man hoặc man rợ cũng đúng khi nghe nhiều người tù kể về chính hoàn cảnh của bản thân hoặc họ đã tận mắt chứng kiến từ các trại giam tù chính trị khắp bắc nam.
Thương tiếc những người tìm tự do đã bỏ thân mh nơi rừng thiêng biển cả mênh mông.mong ơn trên cứu rỗi linh hồn của họ đc ra đi thanh thản.chúc mừng những ng may mắn đã đến đc bể trời tự do coi như 1 cơn ác mộng.cũng chia buồn cho những người còn lại còn sống dưới ách của chúng
Nghe dì kể câu chuyện hoàn cảnh gia đình dì thật là cảm động ,vậy là dì ở Đồng tháp ,nghe kể rất gần gũi nơi con ở hiện nay ,chúc dì và gia đình luôn nhiều sức khỏe
Xin thành thật cảm ơn chị đã chia sẻ câu chuyện đầy đau thương khó nhọc vì chiến tranh. Tự nhiên tôi cảm thấy thương cho gia đình tôi và những gia đình khác như chị vì chiến tranh mà nhà tan cửa nát.
Hay quá Chị Xuân ơi,! Em nay là ngoài 60 rồi mà vẫn còn nghe chị kể chuyện đến gần 4h sáng VN rồi đó,! Ko biết lúc này chị còn khỏe ko,? Nếu còn,,em xin chúc Chị cũng GĐ luôn hp nhé 🌹
Chồng tôi cũng là một thuyền nhân sống sót trong chuyến vượt biên năm 1982, tôi rất muốn chồng tôi có một thước phim để lưu lại giai đoạn khó quên đó,mong chương trình giúp
Nghe that la dau long . Cam on Co Xuan da chia xe . Cam on kenh Vietnamese museum da dang len nhung clip cua dong bao minh , quan nhan VNCH bi doi xu sau 75 . Cau nguyen cho nguoi dan Vietnam minh luon duoc song trong canh com no ,ao mac . Ko bi doi xu te bac giua nguoi va nguoi . Co duoc nhan quyen . Nam Mo A Di Da Phat 🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻
Rất rất là thương các chị ấy, mong chị luôn khỏe mạnh, người em cùng xóm của chị nhưng chắc chắn chị không biết em vì lúc đó em còn nhỏ , nhưng em biết chị vì ở xóm lúc bấy giờ mới biết chị và chị Cần làm cảnh sát , trước 1975 ở xóm chắc không ai biết các chị làm CS đâu vì đi làm ra khỏi nhà các chị mặc áo dài không à .
Cảm ơn cô đã chia sẽ câu chuyện của cô nói lên cho mọi người cùng biết cái tàn ác của chế độ đãng cộng sản VN. Những lời nói của cô cũng đã nói lên được cho những anh hùng chiến sĩ VNCH đã bị chết trong tù đài đọa dưới bàn tay độc ác của cộng sản VN.
Chúng ta là người Việt Nam mà sao họ sử tệ quá nếu kẻ chiến thắng mà biết sử dụng những người chí thức để làm chính trị cho đất nước thì tốt biết bao tôi năm nay 66 tuổi nếu việt nam cộng hoà mà giải phóng miền Bắc thì tốt biết bao người dân xung xướng đất nước hùng mạnh cảm ơn chị đã chia sẻ
Con thật lòng cám ơn cô đã kể lại câu chuyện đau thương này. Một vết thương đả khá lành thì không ai muốn mổ xẻ nó ra trở lại. Ba con củng trải qua những năm tháng trong TTCT nhưng ông ít khi nhắc đến. Một hôm tình cờ đọc thấy tờ giấy ra trại, ngày bắt 30 tháng 4, án tù 3 năm nhưng đến 1987 mới được thả… ôi thương quá các cô chú, bác của thế hệ ông cha tôi.😢
Cảm ơn cô đã kể lại quãng đời đau khổ của cô, một người vợ, một người mẹ và một công dân VNCH .qua câu chuyện của cô con thấy thương bố con nhiều lắm vì ông cũng phải đi tù một năm vì là nhân viên cảnh sát quốc gia.
Má con là biệt đội phó biệt đội thiên nga sau năm bảylăm gia đình bị theo dõi hơn 30 năm mà không hay biết gì khi đứa em họ là công an nó về hưu rồi nó mới kể là nó Đã từng nằm gần nhà tôi lâu lắm rồi Nó kể hết mọi chuyện thank you very much
Cám ơn chị Xuân đã nói lại cảm nghĩ của đa số người dân miền Nam VN nghĩ về 30 tháng 4, một số chọn ở lại vì họ coi thường tính cách man rợ của CS, cứ nghĩ đơn giản là không còn chiến tranh & chọn ở lại cùng gia đình, cơ hội rời VN lúc ấy không khó, chỉ cần ra cảng Sài Gòn lên tàu hải quân là đi . Nhưng gia đình tôi chọn ở lại nhưng cuối cùng hơn 40năm chúng tôi cũng đã định cư ở Mỹ .
Cảm ơn Cô đã kể lại chuyện buồn của Cô và Chú! Thật là khổ khi mình là người mất nước và bị đày đọa bởi "anh em" của mình ngay trên quê hươn. Chỉ vì khác nhau "lý tưởng" sống mà kẻ thắng trận không thương xót cho người thua cuộc còn lợi dụng quyền lực trả thù người ngã ngựa, thật là "vô nhân đạo, và thiếu đạo đức". Cám Ơn video, mong có thêm nhiều sự thật được phơi bày,
Những thông tin dần làm rõ hình ảnh chân thực của cuộc chiến tranh cho cả hai bên! Bởi vì trong chiến tranh người dân rất khó biết được sự thật, cả hai bên đều giả trá vì mục đích chiến thắng! Số phận dân tộc mình thật khổ! May là bây giơ mọi người cũng nhận ra và đỡ làm khổ nhâu hơn!
Em đang ở đất nước của chị đã Sinh ra cũng thành thật cảm ơn chị đã nói lên sự thật mà em cùng nhiều người chưa được biết CS họ tốt như thế nào với chính đồng loại với họ một màu da và cùng chung một đất nước
Cam on chi da cho toi biet su that. Toi co 2 nguoi anh ruot, 1 anh chong va 1 em chong bi o tu cs nhung toi chua duoc nghe cau chuyen qua dau long nay..
Cám ơn cô kể lại những hồi ức khó khăn! Năm 1975 con được 5 tuổi, ba con bị bắt đi cải tạo 7.5 năm. Giờ thì gia đình con định cư ở Hoa Kỳ, con gái của cô bây giờ ra sao? Con nghe cô nói những người bên kia không có nhân từ với em bé, con muốn nói với cô như vầy, họ có khả năng là sợ bị phê bình kiểm điểm nếu mà họ bị bắt gặp tử tế với cô. Khổ lắm cô ạ, những người đó có thể không được tự do làm những gì họ muốn đâu cô!
Cám ơn kênh và câu chuyện của c , buồn và cảm động làm em nhớ lại đã từng đi thăm ba , chú trong những nơi tù rừng thiêng nước độc , khúc phim quay chậm , quá khứ em đang trở về , nước mắt lại chảy c ơi , thương quá đời lính vnch xưa , luôn nhớ ơn các ah đã hy sinh vì chiến cuộc cho sự hòa bình , thịnh vượng , 2 nền ch , chúc gđ c nhiều sức khỏe , bình an , nếu viết đc hồi ký thì chắc ce mình viết hết đc chị ạ
Chị xuân ơi ! Chị với tôi o phải chi em gi ca .ma tôi khóc và đã khóc quá nhiều .thương chi thì thương nhưng thương bé gái .thật la đức ruột chi ơi ! La người của cờ vang ,thì mới có long nhân đạo .em ước có lần biết chi .
Nghe những lời tự sự của Cô , mà con không tưởng tượng ra , một người phụ nữ như Cô có thể chịu đựng được ,bao nỗi kinh hoàng , mà Cô từng trải qua .Qua cơn mưa trời lại sáng,Chúc Cô và gia đình mạnh khỏe và bình an.Xin Chúa chúc phúc cho gia đình Cô .
cam on chi da noi len cai tan ac vo nhan dao cua cong san Viet Cong ma nhung nguoi lua tuoi nhung chung ta da thay ro VC ac the nao , ma VC da che day nhung ban tay chung da dinh mau giet nguoi dan vo so nguoi dan MN vo toi,,, lan lan troi ven len het ha,,, cam on chi chuc GD va chau cac luon hanh phuc ,,,,
Mỗi câu chuyện của 1 cựu quân nhân VNCH là 1 nỗi đau khác nhau , tất cả cũng là tội ác của Việt cộng ! Cảm ơn Vietnamese Museum đã tìm ra những nhân chứng sống của lịch sử VN.
Rất vui cô à hồi nhỏ mấy đứa con của con Còn đi học hỏi ba ông nội bà nội là lính ngụy phải không tôi nói đúng rồi khi chúng nó lớn lên nó hỏi ông nội bà nội binh chủng nào tôi nói bà nội là biệt đội phó biệt đội thiên nga tỉnh còn ông nội là biệt động quân ngụy bọn nó không chịu nó nói quân lực Việt Nam Cộng Hòa chứ không phải Ngụy tôi cười quay sang chỗ khác vui lắm cô ạ Thank you very much
Cháu năm nay củng ngoài 55,ngày chủ Nhật nghỉ Nhà có coi Clip này của Cô. Xin thưa cháu rất cảm động và Tâm Hồn mình thấy rất Gần gủi và quen thuộc bỏi nhửng dòng chia sẻ của Cô. Thưa Cô dù gì cháu củng có 1 Tuổi Thơ ngắn ngủi của nền Giáo Dục VIỆT NAM CỘNG HÒA,bên cạnh nếp sống dạy bảo Cha Mẹ của thời đại đó ,thì đúng như Cô nói nó củng đả là cai gì đó đả ngấm sâu trong thân thể ta. Cháu cám ơn Cô và tất cả Quân Nhân VNCH đả phục vụ bảo vệ miền Nam,củng như đả kể lại cho các thế hệ sau biết được sự tàn bạo đó của Cộng Sản.mến chúc Cô và Gia Đình Bình An và may mắn.
Qui luật của thời gian. Thời gian đi qua không bao giờ trở lại.. Tất cả rồi sẽ qua. Nhân cách đạo đức của con người cộng với sự mạnh mẽ của nền giáo dục. Tương lai sẽ vui hơn. Hảy gìn giữ đạo lý con người...
Dau lòng quá nghe chị kể lại câu chuyện của chị qua tiếng nấc nghẹn ngào mà lòng đau như cắt, cầu mong chị trời Phật phù hộ cho chị thật nhiều sức khỏe, chị chính là nhân vật sống để thế hệ sau biết lịch sử này
Những ai có trái tim, xem video này ko khỏi xót xa cho người dân nước Việt, một thờ để nhớ nỗi đau ..khi đã giải phóng,khi đã thống nhất rồi, còn bắt họ đi đày đọa,rồi còn bảo đưa đi giáo dục,vậy có giáo dục được ko,ai đã gieo giắc lên mạnh đất hình chữ s nhỏ bé này, lịch sử sẽ phán xét ,lịch sử sẽ công bằng,
Khổ thật, đúng là thay đổi cả cuộc đời con người, chị và gia đình đều là những con người VN bình thường nhưng bị đầy đọa, không còn tính người, bọn CS thật khốn nạn. Chia sẻ nỗi khổ đau của gia đình chị, nhưng cũng may mắn chị đã mang đc con gái sang Mỹ.
Tôi nghe chuyện này giữa mùa bão Yagy đang phủ chụp xuống miền Bắc và tôi cần phải nghe cho rõ để hiểu thêm bản chất máu lạnh của người cộng sản vn đồng thời để đồng tình với Thương đế công bằng trong sự phát xét cuối cùng dành cho kẻ Ác, những kẻ chủ mưu ,những kẻ đã ảo tưởng về một thứ chủ nghĩa phi nhân tính mà họ vẫn tiếp tục ôm ấp khi nhân loại đã bước vào thế kỷ 21!
Đã 48 năm biến cố, nhưng nghe các anh chị kể lại những câu chuyện ở tù vượt biển và diễn tiến sự “chăm sóc “ của chính quyền mới mà cảm xúc của chúng tôi như mới sẩy ra ngày hôm qua , nước mắt của tôi cứ rơi theo từng câu chuyện của các anh chị
Xin chúc các anh chị luôn mạnh khỏe
Xin cảm ơn Vietnamese museum đã tạo ra chương trình này để mọi người nhất là giới trẻ biết tại sao dân chúng VN phải rời chế độ cộng sản, để biết sự tàn ác, vô nhân tính của chúng, để người nhẹ dạ đừng tin vào những tuyên truyền của cộng sản. Cảm ơn chị đã nói lên những khổ đau tinh thần, vật chất mà chị phải chịu đựng.
Xin một lời cảm ơn chị, người nữ anh Hùng vnch ...hậu duệ hai bà Trưng
Tôi coi chương trình nầy rơi nước mắt và đau nhói tim không hiểu sau nữa
. . nghe câu chuyện tự thuật của chị và gia đình chị thật quá đau lòng ...
Cám ơn cô đã kể lại những chuyện bất hạnh của đời mình cho thế hệ sau hiểu rõ bản chất của cộng sản. Cháu cũng là con của một người lính VNCH. Cha cháu nhỏ hơn cô vài tuổi nhưng chỉ mới là lính thôi. Nên sau 1975 chỉ bị đi lao động công ích bắt đi xa nhà đào kênh mương)cháu không nhớ là bao lâu vì khi đó cháu còn nhỏ. Tính ba rất nghiêm khắc và kính tiếng. Khi cháu lớn nhưng ba mẹ không bao giờ nhắc đến chuyện của ba thời lính. Chỉ tiếc là không còn cơ hội để nghe ba kể chuyện ngày xưa. Cám ơn cô thật nhiều. Chúc cô và gia đình được nhiều sức khỏe và hạnh phúc bên con cháu.
Một người phụ nữ VN rất dũng mạnh can đảm vàchung thủy.
Xin trân trọng và chúc bạn vui khỏe bình an hạnh phúc trong những ngày cuối của cuộc đời
Rất cảm kích tấm lòng nhân hậu, nét trung thực và nhân cách của một người giữ vững lập trường quốc gia, sống dựa vào những giá trị truyền thống, đạo đức.
Chị là một trong những nữ lưu sáng đẹp của Việt Nam.
Chuyện kể hẳn còn nhiều nỗi u uất, đau thương và chắc chắn chị sẽ giữ lấy đó như di tích của đời mình và liên quan đến những người thân thương gần hay xa lạ nhưng có chung một lý tưởng.
Người Việt tự do trải rộng khắp thế giới luôn hy vọng và mãi hy vọng các thế hệ sau theo thời gian được gạn lọc để duy trì văn hoá Việt. Hy vọng để tiếp tục đời sống này hay chúng ta đang mơ tưởng những ngày đầu làm người VN.
Âu cũng là định mệnh của dân tộc VN, và những ngày xưa êm ấm ấy sẽ chẳng bao giờ có lại.
Những lần được về thăm lại quê hương là tôi tưởng chừng mình lạc vào một hành tinh lạ, ngôn ngữ, con người, sinh hoạt, cách sống, tổ chức gia đình, chính quyền, luật pháp, giáo dục, y tế,… ôi trời ơi người xưa cảnh cũ biết tìm đâu!
Chị là người phụ nữ Việt Nam đẹp nhất về bản sắc trước gông cùm và đức hạnh! Chúc chị an lành mãi mãi. . .
Chị ơi nghe chị kể mà nỗi đau của chị không của riêng chị mà của chúng tôi nữa. Chúng tôi là nạn nhân của cộng sản trước bà con miền Nam 20 năm. Sau đó 20 năm thì là các chị
Chuyện có thật, càng thấy rõ bản chất của kẻ cầm quyền với người phụ nữ sắp đến ngày sinh
Lối kể chuyện của cô tuy ko được trau chuốt,hoa mỹ nhưng nghe rất mộc mạc,chân tình.Đất nước ta sau ngày 30/04/1975 ,sự cư xử giửa con người và con người thật quá tàn nhẫn đến mức dã man hoặc man rợ cũng đúng khi nghe nhiều người tù kể về chính hoàn cảnh của bản thân hoặc họ đã tận mắt chứng kiến từ các trại giam tù chính trị khắp bắc nam.
Coi cô kể con khóc 3 4 lần,😢😢😢😢, khổ quá!!! K thể tưởng tưởng dc
Thương tiếc những người tìm tự do đã bỏ thân mh nơi rừng thiêng biển cả mênh mông.mong ơn trên cứu rỗi linh hồn của họ đc ra đi thanh thản.chúc mừng những ng may mắn đã đến đc bể trời tự do coi như 1 cơn ác mộng.cũng chia buồn cho những người còn lại còn sống dưới ách của chúng
Nghe Cô kể con thấy xót xa quá Cô ơi😢Ai còn sống với chế độ CS chỉ khổ chứ không sướng đâu ạ 😢
Thương mến Chị và đặc biệt là cháu bé quá.
Nghe dì kể câu chuyện hoàn cảnh gia đình dì thật là cảm động ,vậy là dì ở Đồng tháp ,nghe kể rất gần gũi nơi con ở hiện nay ,chúc dì và gia đình luôn nhiều sức khỏe
Tôi cũng đã sống thời kỳ ấy , thật là buồn cho dân tộc Việt Nam
Xót xa quá,đau đớn khi mất nước, thương người miền Nam quá
Chỉ ơi em nghe mà muốn khóc quá thương be quá
Xin thành thật cảm ơn chị đã chia sẻ câu chuyện đầy đau thương khó nhọc vì chiến tranh. Tự nhiên tôi cảm thấy thương cho gia đình tôi và những gia đình khác như chị vì chiến tranh mà nhà tan cửa nát.
Rất tội cho anh chị va cháu, nghe chị kể lúc anh trở về làm tôi rơi nước mắt
Câu chuyện chị chia sẻ qúa đổi đau thương và nước mắt . Cảm ơn chị đã chia sẻ . Kính chúc chị và gđ đc nhiều sức khỏe ,bình an hạnh phúc
Nhân cách người miền Nam đáng quý !
Hay quá Chị Xuân ơi,! Em nay là ngoài 60 rồi mà vẫn còn nghe chị kể chuyện đến gần 4h sáng VN rồi đó,! Ko biết lúc này chị còn khỏe ko,? Nếu còn,,em xin chúc Chị cũng GĐ luôn hp nhé 🌹
Nghe chi Le Thi Xuan ke lai cau Chuyen Lam toi Chay nuoc mat , thuong chi qua, 😭khong the tuong tuong duoc con nguoi cong san qua doc ac
Cảm ơn chị đã thuật lạ̣i trải nghiệm đau thương của chị̣ rất sống động , cứ như mới xẩy ra . Chúc chị và gia đình mọi sự an mạ̣nh .
Là đàn ông ông mà nghe chị kẻ,tôi ko cầm nổi nước mắt
Luôn cầu mong gia đình anh chị cùng cháu gái sức khỏe hạnh phúc…..
Chồng tôi cũng là một thuyền nhân sống sót trong chuyến vượt biên năm 1982, tôi rất muốn chồng tôi có một thước phim để lưu lại giai đoạn khó quên đó,mong chương trình giúp
Nghe that la dau long . Cam on Co Xuan da chia xe . Cam on kenh Vietnamese museum da dang len nhung clip cua dong bao minh , quan nhan VNCH bi doi xu sau 75 . Cau nguyen cho nguoi dan Vietnam minh luon duoc song trong canh com no ,ao mac . Ko bi doi xu te bac giua nguoi va nguoi . Co duoc nhan quyen . Nam Mo A Di Da Phat 🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻🙏🏻
Rất rất là thương các chị ấy, mong chị luôn khỏe mạnh, người em cùng xóm của chị nhưng chắc chắn chị không biết em vì lúc đó em còn nhỏ , nhưng em biết chị vì ở xóm lúc bấy giờ mới biết chị và chị Cần làm cảnh sát , trước 1975 ở xóm chắc không ai biết các chị làm CS đâu vì đi làm ra khỏi nhà các chị mặc áo dài không à .
Cảm ơn cô đã chia sẽ câu chuyện của cô nói lên cho mọi người cùng biết cái tàn ác của chế độ đãng cộng sản VN. Những lời nói của cô cũng đã nói lên được cho những anh hùng chiến sĩ VNCH đã bị chết trong tù đài đọa dưới bàn tay độc ác của cộng sản VN.
Chúng ta là người Việt Nam mà sao họ sử tệ quá nếu kẻ chiến thắng mà biết sử dụng những người chí thức để làm chính trị cho đất nước thì tốt biết bao tôi năm nay 66 tuổi nếu việt nam cộng hoà mà giải phóng miền Bắc thì tốt biết bao người dân xung xướng đất nước hùng mạnh cảm ơn chị đã chia sẻ
Con thật lòng cám ơn cô đã kể lại câu chuyện đau thương này. Một vết thương đả khá lành thì không ai muốn mổ xẻ nó ra trở lại. Ba con củng trải qua những năm tháng trong TTCT nhưng ông ít khi nhắc đến.
Một hôm tình cờ đọc thấy tờ giấy ra trại, ngày bắt 30 tháng 4, án tù 3 năm nhưng đến 1987 mới được thả… ôi thương quá các cô chú, bác của thế hệ ông cha tôi.😢
Cảm ơn cô đã kể lại quãng đời đau khổ của cô, một người vợ, một người mẹ và một công dân VNCH .qua câu chuyện của cô con thấy thương bố con nhiều lắm vì ông cũng phải đi tù một năm vì là nhân viên cảnh sát quốc gia.
Má con là biệt đội phó biệt đội thiên nga sau năm bảylăm gia đình bị theo dõi hơn 30 năm mà không hay biết gì khi đứa em họ là công an nó về hưu rồi nó mới kể là nó Đã từng nằm gần nhà tôi lâu lắm rồi Nó kể hết mọi chuyện thank you very much
Cảm ơn chị đã nói lên những chứng kiến của chể độ
Người mẹ vĩ đại, người vợ thủy chung, người nữ anh hùng! Ngưỡng mộ Bà!
Cám ơn chị Xuân đã nói lại cảm nghĩ của đa số người dân miền Nam VN nghĩ về 30 tháng 4, một số chọn ở lại vì họ coi thường tính cách man rợ của CS, cứ nghĩ đơn giản là không còn chiến tranh & chọn ở lại cùng gia đình, cơ hội rời VN lúc ấy không khó, chỉ cần ra cảng Sài Gòn lên tàu hải quân là đi . Nhưng gia đình tôi chọn ở lại nhưng cuối cùng hơn 40năm chúng tôi cũng đã định cư ở Mỹ .
Cảm ơn Cô đã kể lại chuyện buồn của Cô và Chú! Thật là khổ khi mình là người mất nước và bị đày đọa bởi "anh em" của mình ngay trên quê hươn. Chỉ vì khác nhau "lý tưởng" sống mà kẻ thắng trận không thương xót cho người thua cuộc còn lợi dụng quyền lực trả thù người ngã ngựa, thật là "vô nhân đạo, và thiếu đạo đức". Cám Ơn video, mong có thêm nhiều sự thật được phơi bày,
Những thông tin dần làm rõ hình ảnh chân thực của cuộc chiến tranh cho cả hai bên! Bởi vì trong chiến tranh người dân rất khó biết được sự thật, cả hai bên đều giả trá vì mục đích chiến thắng! Số phận dân tộc mình thật khổ! May là bây giơ mọi người cũng nhận ra và đỡ làm khổ nhâu hơn!
Nghe nhiều chuyện kể sau giải phóng sao mà bi thương qua❤
Nghe tới đâu nước mắt rơi tới đó. Thương quá chị ơi!
Nghe mà tôi khóc ròng ; thương hai mẹ con quá
Thành thật cám ơn bài ký thuật thật cãm động cuả cô Xuân. Thãm hoa 30-04-75 là một nỗi tang thương xâu thẫm của người dân miền Nam vĩnh viẽn ko bao giờ có thể xoa dịu. Cầu chúc cô và gia ̣đình những ngày êm aí hạnh phúc cò̀n lại.
nghe chị kể mà xót thương cho bé dù khác nhau 2 chiến tuyến
tôi cảm ơn được nghe nỗi khổ của dân tộc
( hiệu trị)
Cầu mong cô và gia đình luôn mạnh khỏe
Chúc chị có sức khỏe tốt và kéo dài tuổi thọ.❤️🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹
Rất giống trường hợp của tôi .bởi vậy đến giờ phút này. tận trong đáy lòng tôi .vẫn tồn tại sự căm thù
Em ơi tất cả chúng ta Con dân miền Nam đều là nạn nhận của Cộng Sản
Nghe chị kể sao mà đau lòng quá thương chị nhiều lắm
Nghe c kể mà đau xé lòng
Em đang ở đất nước của chị đã Sinh ra cũng thành thật cảm ơn chị đã nói lên sự thật mà em cùng nhiều người chưa được biết CS họ tốt như thế nào với chính đồng loại với họ một màu da và cùng chung một đất nước
Chao chi nghe cau chuyen cua chi cam xuc quá.......cau chuc chi luon nhieu may mong tot dep
😢 thương ko thể tả.
Cảm ơn cô đã chia sẻ cuộc đời mình cho thế hệ sau này bít, thương cho những số phận nghiệt ngã của dân mình!
Chúc cô & gia đình thật nhiều sức khỏe
Cảm ơn cô đã cho chúng cháu hiểu biết về những gì chế độ
Cam on chi da cho toi biet su that. Toi co 2 nguoi anh ruot, 1 anh chong va 1 em chong bi o tu cs nhung toi chua duoc nghe cau chuyen qua dau long nay..
Rất thương mến và cảm phục cô nhiều lắm 👍❤️❤️❤️❤️❤️🌷🌷
Rat nguong mo mot nguoi phu nu vnch nhu chi
Cảm ơn chương trình và bác Xuân rất nhiều. Nguyện cho những truyền thống văn hóa đạo đức tốt đẹp của dân tộc ta mãi được gìn giữ và phát huy
TIẾNG NHẠC TRÊN VIDEO NAY CỦA NGƯỜI DÂN TRÍ THỨC CỦA MIỀN NAM VIỆT NAM RẤT HAY.
Chị xuân ! Chị đã trải qua cực kỳ đau khổ Nhưng chi đã tài qúa nạn khỏi rồi em chúc mừng chị ...Chị ơi ! Còn nhiều ngưòi ở lại khổ lắm chi ơi ! ...
Cám ơn cô kể lại những hồi ức khó khăn! Năm 1975 con được 5 tuổi, ba con bị bắt đi cải tạo 7.5 năm. Giờ thì gia đình con định cư ở Hoa Kỳ, con gái của cô bây giờ ra sao? Con nghe cô nói những người bên kia không có nhân từ với em bé, con muốn nói với cô như vầy, họ có khả năng là sợ bị phê bình kiểm điểm nếu mà họ bị bắt gặp tử tế với cô. Khổ lắm cô ạ, những người đó có thể không được tự do làm những gì họ muốn đâu cô!
Thương quá chị Xuân Love you
Nghe Chị kể nghe đau thương .đau đớn quá.
Cảm ơn chị đã chia sẻ cho mọi người biêt nhg sự thât ,chúc chị và gia đinh nhiêu sức khoe
Má con cũng là cảnh sát Việt Nam Cộng Hòa bà đi cải tạo 43 ngày là bà được về vì bà đã liệt cả hai chân buồn quá phải không cô Thank you very much
Lạy Chúa ! Mình không thể nghe hết vì quá đau tim !
Cám ơn kênh và câu chuyện của c , buồn và cảm động làm em nhớ lại đã từng đi thăm ba , chú trong những nơi tù rừng thiêng nước độc , khúc phim quay chậm , quá khứ em đang trở về , nước mắt lại chảy c ơi , thương quá đời lính vnch xưa , luôn nhớ ơn các ah đã hy sinh vì chiến cuộc cho sự hòa bình , thịnh vượng , 2 nền ch , chúc gđ c nhiều sức khỏe , bình an , nếu viết đc hồi ký thì chắc ce mình viết hết đc chị ạ
Chị xuân ơi ! Chị với tôi o phải chi em gi ca .ma tôi khóc và đã khóc quá nhiều .thương chi thì thương nhưng thương bé gái .thật la đức ruột chi ơi ! La người của cờ vang ,thì mới có long nhân đạo .em ước có lần biết chi .
Nghe những lời tự sự của Cô , mà con không tưởng tượng ra , một người phụ nữ như Cô có thể chịu đựng được ,bao nỗi kinh hoàng , mà Cô từng trải qua .Qua cơn mưa trời lại sáng,Chúc Cô và gia đình mạnh khỏe và bình an.Xin Chúa chúc phúc cho gia đình Cô .
Cảm ơn chị chia sẻ những gì xảy ra cho gia đình chị và cầu nguyện cho gia đình chị được bình yên và hạnh phúc ❤
cam on chi da noi len cai tan ac vo nhan dao cua cong san Viet Cong ma nhung nguoi lua tuoi nhung chung ta da thay ro VC ac the nao , ma VC da che day nhung ban tay chung da dinh mau giet nguoi dan vo so nguoi dan MN vo toi,,, lan lan troi ven len het ha,,, cam on chi chuc GD va chau cac luon hanh phuc ,,,,
Mỗi câu chuyện của 1 cựu quân nhân VNCH là 1 nỗi đau khác nhau , tất cả cũng là tội ác của Việt cộng ! Cảm ơn Vietnamese Museum đã tìm ra những nhân chứng sống của lịch sử VN.
Ruốc cuộc rồi Chị cũng nhận thành quả của xứ sở tự do !
Cộng sản thật ác độc.
Cầu nguyện cho chị và gia đình nhiều bình an.
Cám ơn chị đã chia sẻ cuộc đời mình cho con dân nước Việt biết.
Nghe cô Xuân mà cháu thấy thương quá. Cháu rất cảm động khi nghe cô làm chứng về tội ác cộng sản. Chúc cô và gia đình khỏe mạnh !
Rất súc động thuong cô
Rất vui cô à hồi nhỏ mấy đứa con của con Còn đi học hỏi ba ông nội bà nội là lính ngụy phải không tôi nói đúng rồi khi chúng nó lớn lên nó hỏi ông nội bà nội binh chủng nào tôi nói bà nội là biệt đội phó biệt đội thiên nga tỉnh còn ông nội là biệt động quân ngụy bọn nó không chịu nó nói quân lực Việt Nam Cộng Hòa chứ không phải Ngụy tôi cười quay sang chỗ khác vui lắm cô ạ Thank you very much
Những người nữ anh hùng trong ký ức
Cảm ơn cô đã cho 1 hồi ức của 2chế độ 1974 ..... 1978 chúc gđ cô bình an ❤❤❤❤❤😂😢
Cháu năm nay củng ngoài 55,ngày chủ Nhật nghỉ Nhà có coi Clip này của Cô. Xin thưa cháu rất cảm động và Tâm Hồn mình thấy rất Gần gủi và quen thuộc bỏi nhửng dòng chia sẻ của Cô. Thưa Cô dù gì cháu củng có 1 Tuổi Thơ ngắn ngủi của nền Giáo Dục VIỆT NAM CỘNG HÒA,bên cạnh nếp sống dạy bảo Cha Mẹ của thời đại đó ,thì đúng như Cô nói nó củng đả là cai gì đó đả ngấm sâu trong thân thể ta. Cháu cám ơn Cô và tất cả Quân Nhân VNCH đả phục vụ bảo vệ miền Nam,củng như đả kể lại cho các thế hệ sau biết được sự tàn bạo đó của Cộng Sản.mến chúc Cô và Gia Đình Bình An và may mắn.
Chị cũng là Nữ Anh hùng.
Qui luật của thời gian. Thời gian đi qua không bao giờ trở lại.. Tất cả rồi sẽ qua. Nhân cách đạo đức của con người cộng với sự mạnh mẽ của nền giáo dục. Tương lai sẽ vui hơn.
Hảy gìn giữ đạo lý con người...
Chị thật sự là người anh hùng đáng ngưởng mộ ! Bravo chị !
Lich su da qua rồi ma ke van roi nuoc mất 😢😢😢😢
You are good mother, wife and a child of mother land, Viet Nam. I hope the teen agers in VN shall learn and live the right way like her.
Dau lòng quá nghe chị kể lại câu chuyện của chị qua tiếng nấc nghẹn ngào mà lòng đau như cắt, cầu mong chị trời Phật phù hộ cho chị thật nhiều sức khỏe, chị chính là nhân vật sống để thế hệ sau biết lịch sử này
that tuyệt vời và trân trọng người lính VNCH
Cảm ơn cô nhiều sức khỏe nha
Cảm ơn Cô đã chia sẻ..Chúc sức khỏe bình an nha Cô
Thuong qua .
Qua khu dau thuong lai tro ve .
Những ai có trái tim, xem video này ko khỏi xót xa cho người dân nước Việt, một thờ để nhớ nỗi đau ..khi đã giải phóng,khi đã thống nhất rồi, còn bắt họ đi đày đọa,rồi còn bảo đưa đi giáo dục,vậy có giáo dục được ko,ai đã gieo giắc lên mạnh đất hình chữ s nhỏ bé này, lịch sử sẽ phán xét ,lịch sử sẽ công bằng,
Thương chị ❤️❤️❤️❤️❤️
Cô phai noi là gia dinh cô là nguoi quôć gia VNCH..cam on cô ...chuc cô suc khoē..
Khổ thật, đúng là thay đổi cả cuộc đời con người, chị và gia đình đều là những con người VN bình thường nhưng bị đầy đọa, không còn tính người, bọn CS thật khốn nạn. Chia sẻ nỗi khổ đau của gia đình chị, nhưng cũng may mắn chị đã mang đc con gái sang Mỹ.