Это видео недоступно.
Сожалеем об этом.

Truyện ma - Búp Bê Ma Quái

Поделиться
HTML-код
  • Опубликовано: 17 май 2024
  • Truyện ma kinh dị - Búp Bê Ma Quái
    Minh tìm thấy một con búp bê cũ kỹ trong căn nhà hoang. Cô bé búp bê với đôi mắt thủy tinh trống rỗng và mái tóc xơ xác khiến anh rùng mình. Bất chợt, anh cảm thấy như có ai đó theo dõi mình, nhưng không thấy ai. Đêm đến, Minh nghe thấy tiếng cười khe khẽ vang lên từ phòng chứa búp bê. Anh bước vào, thấy con búp bê nằm giữa phòng, mắt dõi theo anh.
    Minh cố gắng bỏ qua nhưng những sự kiện kỳ lạ tiếp tục xảy ra. Đèn tắt bật liên tục, cửa sổ tự mở ra dù trời không gió. Một đêm, Minh tỉnh dậy và thấy búp bê đang ngồi trên giường, gần gương mặt anh hơn bao giờ hết. Mắt nó nhấp nháy, môi mấp máy như muốn nói điều gì đó. Minh hoảng hốt quăng búp bê ra ngoài cửa sổ.
    Sáng hôm sau, Minh quyết định rời khỏi ngôi nhà. Nhưng khi anh mở cửa, búp bê đã đứng đó, nụ cười rợn người và đôi mắt thủy tinh nhìn chằm chằm. Trước khi anh kịp hét lên, cánh tay của búp bê bỗng vươn dài, kéo Minh vào màn đêm bất tận.
    Minh tỉnh dậy trong một không gian tối tăm và lạnh lẽo. Anh nhìn quanh, nhưng chỉ thấy bóng tối vô tận. Tiếng cười ma quái của con búp bê vang lên từ mọi hướng, bao trùm lấy anh. Minh run rẩy đứng dậy, cố gắng tìm lối thoát. Mỗi bước chân của anh vang vọng, như thể có hàng ngàn bóng ma đang theo dõi.
    Trong bóng tối, Minh thấy một tia sáng mờ ảo. Anh tiến đến và phát hiện ra đó là một cánh cửa nhỏ. Đầy hy vọng, anh mở cửa và bước vào. Nhưng thay vì được giải thoát, Minh kinh hoàng nhận ra mình đã trở lại căn nhà hoang. Con búp bê đứng ngay trước mặt anh, nụ cười của nó càng rợn người hơn bao giờ hết.
    Anh cố gắng bỏ chạy nhưng mỗi lần quay đầu lại, căn phòng lại biến đổi, kéo dài vô tận. Con búp bê xuất hiện khắp nơi, mỗi lần càng gần hơn. Minh cảm thấy như đang mất dần lý trí, không biết đâu là thật, đâu là ảo.
    Cuối cùng, Minh bị dồn vào góc tường. Con búp bê tiến lại gần, đôi mắt thủy tinh chiếu sáng một cách quái dị. Nó thì thầm một điều gì đó vào tai anh, một bí mật khủng khiếp khiến Minh hét lên trong hoảng loạn.
    Đột nhiên, tất cả im lặng. Minh tỉnh dậy trên giường của mình, mồ hôi đầm đìa. Anh nhìn quanh, căn phòng yên tĩnh. Có phải tất cả chỉ là một cơn ác mộng? Minh thở phào, nhưng khi nhìn vào gương, anh thấy bóng dáng con búp bê đứng sau lưng mình, nụ cười rợn người không bao giờ phai nhạt.
    Minh lao ra khỏi giường, cố gắng nắm lấy con búp bê. Nhưng bàn tay anh xuyên qua nó như thể nó là một ảo ảnh. Hoảng loạn, Minh quay cuồng tìm kiếm điện thoại để gọi người giúp đỡ, nhưng màn hình chỉ hiển thị những dòng chữ lộn xộn và những hình ảnh mờ ảo của con búp bê. Minh quyết định rời khỏi căn hộ.
    Khi anh mở cửa ra, hành lang trông khác lạ, dài hơn và tối tăm hơn. Minh cảm thấy như mình đang lạc vào một mê cung vô tận. Tiếng bước chân của anh vang vọng, mỗi bước càng thêm nặng nề. Đột nhiên, đèn hành lang tắt phụt. Trong bóng tối, Minh nghe thấy tiếng bước chân nhỏ bé, nhanh nhẹn của con búp bê tiến lại gần.
    Anh cố gắng chạy nhưng cảm giác như mình đang chạy trong bùn lầy, mỗi bước đều khó khăn hơn. Minh nhìn lại và thấy con búp bê chỉ còn cách anh vài bước chân, đôi mắt thủy tinh sáng lấp lánh. Trong tuyệt vọng, Minh đập cửa từng phòng, nhưng không có ai trả lời.
    Cuối cùng, anh đến trước một cánh cửa lớn, ánh sáng mờ ảo le lói từ bên trong. Minh lao vào, đóng sầm cửa lại sau lưng. Anh thở dốc, lắng nghe xem có tiếng bước chân đuổi theo hay không. Mọi thứ im ắng lạ thường. Minh quay người lại và nhận ra mình đang ở trong một căn phòng quen thuộc, chính là phòng khách của căn hộ mình.
    Giữa phòng, con búp bê đang ngồi trên ghế, đôi mắt nhìn thẳng vào anh. Minh cố gắng hét lên, nhưng không có âm thanh nào phát ra. Anh cảm thấy cổ họng bị thắt chặt, hơi thở ngắn lại. Con búp bê chậm rãi đứng dậy, từng bước tiến lại gần Minh.
    Đôi tay búp bê vươn dài, kéo Minh vào bóng tối một lần nữa. Trong giây phút cuối cùng trước khi mất đi ý thức, Minh nhận ra rằng anh sẽ không bao giờ thoát khỏi cơn ác mộng này. Con búp bê đã biến anh thành một phần của nó, một linh hồn vĩnh viễn bị giam cầm trong bóng tối.
    Minh rơi vào một không gian trống rỗng, cảm giác vô lực và vô tận. Đột nhiên, anh tỉnh dậy, thấy mình đang ngồi trên ghế trong phòng khách, đối diện với con búp bê. Nhưng lần này, có gì đó khác lạ. Minh nhận ra mình không thể cử động, như thể thân xác anh đã bị băng bó lại. Anh cố gắng nói nhưng miệng không thể mở.
    Cảm giác lạnh lẽo lan tỏa khắp cơ thể khi Minh nhận ra rằng mình không còn là chính mình nữa. Anh nhìn xung quanh, thấy những búp bê khác, với đôi mắt trống rỗng và khuôn mặt vô hồn, đang nhìn chằm chằm vào anh. Minh nhận ra rằng anh đã trở thành một trong số chúng, bị giam cầm mãi mãi trong hình hài của một con búp bê.
    #truyenma #phimma #ma #truyenmangan #truyệnma #chuyenma

Комментарии •