25-Tuấn Anh (Katashi) Prod Seven
HTML-код
- Опубликовано: 6 фев 2025
- Trong một khoảng khắc tệ nhất của đời mình. Khi phải trả giá cho những sai lầm mà tôi tưởng như mình đã bắt đầu hiểu. Đã có thể buông bỏ và chấp nhận, và cô ấy cũng là lý do tôi cần thay đổi để bù đắp lại những đau khổ mà mình mang đến cho cô ấy. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ giữ bài này lại cho riêng mình. Nhưng chắc là sẽ chẳng còn lâu nữa vì khi mọi thứ đã kết thúc thì thời gian còn lại cũng chẳng còn là bao
Lyric:
Intro:
Năm anh hai mươi năm
Năm anh hai mươi năm
Năm anh hai mươi năm, ta chẳng còn là của nhau
Năm anh hai mươi năm, anh bắt đầu lại từ đầu
Năm anh hai mươi năm, anh còn trẻ mà
Nhưng cha mẹ thì đã già ( rồi em à!!)
Rap:
Anh Bắt đầu lại cuộc đời mình, năm anh hai mươi năm
Vẫn là đôi bàn tay trắng, gánh thêm nhiều con số âm
Quay lại ngày đầu tiên, mùa đông, nơi Tor thành mình anh sao giá băng
Hay vì đã quá quen, với, những cái ôm, anh sợ cô đơn, cảm nhận khi, khói thuốc hăng dần
Hơn hai tháng trời, fall into the deep hole, ở trong bad trip cũng đã quá lâu rồi
Coldern Coldern boiz,
Coldern coldern boiz
Coldern coldern boiz
anh nghĩ rằng mình sẽ vô tình, vậy mà bây giờ đây, kỷ niệm xưa làm tim nhói đau
Không có thẻ giảm tội giành cho kẻ phản bội, nên đành thôi
Khi ta là một đôi anh có em trong đời, vậy mà tôi lại như một gã tồi
Ngày hôm đó chỉ cần anh ôm em vào lòng, chấp nhận thứ tha cho những sai lầm
Lời đắng cay anh nuốt lại vào trong, trao nụ hôn lên môi khi em cần
Ông trời nói không sai vì khi mất đi, ta mới biết trân trọng
Bản lĩnh thằng đàn ông ngông nghênh, thể hiện khi ra đường
Không phải với người thương
Em đã từng nhường tôi biết bao lần
Mỗi ngày sai lầm anh cứ cao dần
Người chưa từng trách khi tôi, buông ra lời oán than
Em chấp nhận không phản kháng, đến cực hạn, tình mình nát tan
Anh vẫn biết rằng anh sai, nhưng thời gian như mũi tên bay
Không thể quay lại, chỉ còn hôm nay, tương lai và ngày mai
Quá khứ anh thật xấu xa, từng hứa sẽ chỉ trao cho em niềm vui
Và nụ cười luôn trên môi, không phải những điềm xui
Sẽ luôn có nhau kề bên, không để em một mình buồn
Không cần cao sang sống một đời bình thường
Vậy mà sau lễ đường, giường như anh đổi thay mỗi ngày
Cứ mãi nuôi những tham vọng, giấc mơ quá tầm tay
Anh say trong ảo mộng, tổn thương hết người thương mình
Để rồi anh trở thành một người, mà anh vẫn thường khinh
Mất tất cả, tiền bạc không quan trọng, bằng, người đã cùng đồng hành, sớm tối
Đã chấp nhận, không sợ khổ , đồng cam với tôi
Năm anh hai mươi năm, ta chẳng còn có nhau
Năm anh hai năm, anh bắt đầu lại từ đâu
Năm anhbhai mươi năm, anh chẳng còn mưu cầu, mình sẽ giàu
Chỉ còn mong bình yên như ước mơ ngày đầu
Anh chắp tay cầu xin ân trên phan phước lành, cho những người đã từng thân cận
( vì họ là một phần thanh xuân của anh, làm anh khó quên , mãi lưu giữ trong tim mình)
Intro:
Năm anh hai mươi năm
Năm anh hai mươi năm
Năm anh hai mươi năm, ta chẳng còn là của nhau
Năm anh hai mươi năm, anh bắt đầu lại từ đầu
Năm anh hai mươi năm, anh còn trẻ mà
Nhưng cha mẹ thì đã già ( rồi em à!!)
Rap:
Anh Bắt đầu lại cuộc đời mình, năm anh hai mươi năm
Vẫn là đôi bàn tay trắng, gánh thêm nhiều con số âm
Quay lại ngày đầu tiên, mùa đông, nơi Tor thành mình anh sao giá băng
Hay vì đã quá quen, với, những cái ôm, anh sợ cô đơn, cảm nhận khi, khói thuốc hăng dần
Hơn hai tháng trời, fall into the deep hole, ở trong bad trip cũng đã quá lâu rồi
Coldern Coldern boiz,
Coldern coldern boiz
Coldern coldern boiz
anh nghĩ rằng mình sẽ vô tình, vậy mà bây giờ đây, kỷ niệm xưa làm tim nhói đau
Không có thẻ giảm tội giành cho kẻ phản bội, nên đành thôi
Khi ta là một đôi anh có em trong đời, vậy mà tôi lại như một gã tồi
Ngày hôm đó chỉ cần anh ôm em vào lòng, chấp nhận thứ tha cho những sai lầm
Lời đắng cay anh nuốt lại vào trong, trao nụ hôn lên môi khi em cần
Ông trời nói không sai vì khi mất đi, ta mới biết trân trọng
Bản lĩnh thằng đàn ông ngông nghênh, thể hiện khi ra đường
Không phải với người thương
Em đã từng nhường tôi biết bao lần
Mỗi ngày sai lầm anh cứ cao dần
Người chưa từng trách khi tôi, buông ra lời oán than
Em chấp nhận không phản kháng, đến cực hạn, tình mình nát tan
Anh vẫn biết rằng anh sai, nhưng thời gian như mũi tên bay
Không thể quay lại, chỉ còn hôm nay, tương lai và ngày mai
Quá khứ anh thật xấu xa, từng hứa sẽ chỉ trao cho em niềm vui
Và nụ cười luôn trên môi, không phải những điềm xui
Sẽ luôn có nhau kề bên, không để em một mình buồn
Không cần cao sang sống một đời bình thường
Vậy mà sau lễ đường, giường như anh đổi thay mỗi ngày
Cứ mãi nuôi những tham vọng, giấc mơ quá tầm tay
Anh say trong ảo mộng, tổn thương hết người thương mình
Để rồi anh trở thành một người, mà anh vẫn thường khinh
Mất tất cả, tiền bạc không quan trọng, bằng, người đã cùng đồng hành, sớm tối
Đã chấp nhận, không sợ khổ , đồng cam với tôi
Năm anh hai mươi năm, ta chẳng còn có nhau
Năm anh hai năm, anh bắt đầu lại từ đâu
Năm anhbhai mươi năm, anh chẳng còn mưu cầu, mình sẽ giàu
Chỉ còn mong bình yên như ước mơ ngày đầu
Anh chắp tay cầu xin ân trên phan phước lành, cho những người đã từng thân cận
( vì họ là một phần thanh xuân của anh, làm anh khó quên , mãi lưu giữ trong tim mình)