“ Before I Go” - Tuấn Anh ( Katashi) - Prod by StriaKy ( may be my last song )

Поделиться
HTML-код
  • Опубликовано: 6 фев 2025
  • Ngàn lời xin lỗi giành cho những người đã đến và đi !!!
    LYRIC:
    Intro
    Ngày be bé mẹ đỡ con từng ước mơ đầu đời
    Cha làm diều cho con thả những uớc mơ của mình lên bầu trời
    Cảm ơn mẹ vì đã cho con được sống là mình
    Nuôi đam mê thành thình
    Cầm mic rap cho tình yêu, anh em và gia đình
    Và những lời mẹ ru
    Cho con chất màu riêng
    Ver
    Hải phòng ngày 19, tháng 9, năm 99(kỷ mão)
    , cha vui mừng tỉnh dậy sau một giấc ngủ quên
    Ở Nơi bệnh viện huyện, nó đã cất tiếng khóc đầu tiên
    Cha nó như vỡ oà, bác sĩ thông báo là: “ cháu trai 3 cân 6 da dẻ trắng hồng hào”
    Và khi đó với cha, nó giường như là tất cả
    Động lực để mà chiến đấu, vượt qua mọi khó khăn
    Cha dần đổi thay khi nó ra đời, bớt phần ham chơi và, bắt đầu chăm làm
    Cũng trong màn đêm ấy bà đi bộ rất xa mà chân thấy mỏi
    Muốn sao thật nhanh, chẳng thèm dừng nghỉ ngơi, vì lòng người còn rất vội
    Không thể nào chờ thêm, để ôm cháu vào lòng
    Hai thằng út cuối cùng, người giành hết tình thương
    Và Nó đã từng là một đứa trẻ may mắn, tất cả mọi người ai cũng đều muốn trở che
    Yêu thương dù khi lớn trên người đầy xăm,
    Trong mắt cả nhà, vẫn là CẬU bé nhỏ
    Vậy mà khi trưởng thành chỉ vài niềm đau, khi cha không là mình
    Mẹ vì tương lai ,mong cho nó sáng, bắt đầu buôn bán chạy theo đồng tiền
    Khi đêm tàn canh mẹ dậy đi chợ
    Hải phòng mưa phùn lạnh thấu tâm can
    Bao nhiêu gian chuân mẹ không một lời than
    Chịu đau, chịu khổ, mẹ vẫn luôn âm thầm
    Thùng to, thùng nhỏ, chỉ về khi hết hàng
    Vì tụi con mà từng ngày mẹ ráng cố gắng
    Có cơm ăn áo mặc được đi học đàng hoàng
    Nên người người đâu có thời gian, mất đi cả thanh xuân
    Vậy mà tại sao suy nghĩ nó cạn
    Chỉ biết được rằng, Gia đình nó có của ăn để rồi, căn nhà nó đó sao mà lạnh tanh
    Tập tành bắt chước, cha của ngày xưa,
    nó dần tha hoá, cấp ba ham vui sa đà
    Học thói trăng hoa, 2,3 giờ đêm nó không về nhà
    Say xỉn bê tha nước hoa gái lạ
    Năm 19 nó đi thật xa vượt qua đại dương, bắt đầu đại hải trình ( của đời mình)
    Sau một khoảng thời gian những cuộc gọi cứ thưa dần ( nó bận)
    Băn ăn, bận chơi, bận ngủ bận đi làm
    Năm 2 mươi 3 con có 1 tình yêu
    Người đã cùng con đồng cam chịu khổ nhiều
    Năm con hai mươi tư, một đám cưới nho nhỏ tặng cho mẹ một nàng dâu
    Năm con hai mươi năm, thời gian trôi thật mau
    Con đã không làm tốt trách nhiệm của người chồng
    Một thằng nhóc hay mơ học cách làm đàn ông
    Và lại thêm một lần, những lời hứa vội trôi
    Rồi lại thêm vài người
    Mất dần đi niềm tin và nụ cười trên môi
    Ờ thì cuối cùng thì sau 6 năm nơi xa xôi
    Còn chẳng còn lại gì ngoài ngàn lời xin lỗi
    (Chắp tay xin ông trời những điều tốt đẹp nhất cho những người đã từng bên đời)

Комментарии •