Nói thiệt câu chuyện trên cảm giác như phụ huynh ưa mượn đồ xong tự ý đem đồ cho họ hàng về nhà nói với con cái tỉnh bơ, sau đó thấy con cái không vui thì bắt đầu bù đắp bằng tiền với câu nói "Thì mua lại là được rồi mà"
Em có nhận thấy là những người có tư duy “có cái ly thôi mà” sẽ rất hiếm hoi xem những video hoặc đọc những nội dung như vầy. Nên là, những người hiểu chuyện tiếp tục hiểu chuyện, còn những người không hiểu chuyện thì lại rất khó để họ có thể thay đổi. Cám ơn anh về những chia sẻ luôn rất ý nghĩa.
lâu lâu không thấy người khác biểu hiện gì khi mình làm cái này cái kia, thì bản thân lại quen thói vô tư quá với đồ của người khác. Đúng là em cũng rất khó chịu khi có ai động vào đồ của mình, dù giá trị chẳng đáng là bao
Tôn trọng người khác cũng là đang tôn trọng chính bản thân mình . - Mượn đồ vật nào đó của người khác dù nó lớn hay nhỏ thì nó cũng thuộc quyền sở hữu của người ta , trước khi mượn hãy xin phép trước , không được tự tiện lấy và dùng chúng , vì khi họ thấy mình sài đồ của họ mà chưa xin phép câu nào họ cảm thấy khó chịu và tổn thương . Điều chính ở đây nó không nằm ở những món đồ đó , mà là ở cái thái độ của người mượn đồ , tạo cho họ cái cảm giác rất là khó chịu và thấy mình không được người mượn đồ tôn trọng . Từ đó mình hiểu câu chuyện không chỉ đơn giản ở đồ vật đó mà gốc rễ của nó là ở cảm xúc , ai ai cũng vậy luôn muốn được người khác tôn trọng , từ đó cũng hãy biết nói ra cái suy nghĩ cảm xúc đời thường đó cho họ hiểu , cũng là cách đang dậy người khác cư xử với mình và bắt bản thân mình không được cư xử không tốt với người khác . - Trong một công việc nào đó cũng vậy , nếu nó là công việc chung lợi ích chung , bản thân có một sáng tạo ý tưởng hay cách giải quyết cho một việc khó khăn nào đó đừng âm thầm làm chúng hãy biết tôn trọng hội nhóm của mình , hỏi qua ý kiến của họ trước rồi làm , vì khi hỏi trước như vậy được sự đồng ý thành công thì sẽ được công nhận hơn , còn thất bại sẽ tránh được sự chê trách và người cùng đội nhóm đó sẽ cảm thấy được tôn trọng , không cảm thấy khó chịu khi bị ảnh hưởng . - Cảm ơn anh Khương về những kiến thức giao tiếp này. 😍
Год назад+2
Như bản thân em đi thuê nhà nguyên căn sau đó share phòng lại. Thì khi có bạn vào thuê, việc đầu tiên em luôn làm là chỉ cho các bạn đâu là đồ dùng chung, đồ nào là đồ cá nhân, đồ quan trọng, đồ nào có thể dùng nhưng phải hỏi trước. Để tránh mích lòng về sau
Em đã từng gặp 2 trường hợp giống như vậy: 1. Là có lần em lấy nhầm đồ của 1 bạn ngồi kế bên và kết quả là làm bạn ấy khó chịu. 2. Có lần đùa giỡn và mở cửa sổ của em mà chưa xin phép và kết quả là em rất khó chịu Bonus thêm kết quả em áp dụng kiến thức: Em đã có sài cách " phản dame với kẻ vô duyên đối với trường họp số 2" và kết quả là bạn ấy đã bớt giỡn trong những lần đầu những trong những lần sau nó không si-nhê với bạn ấy nữa. Hiện tại thì em đang luyện tập cách phản hồi đó và em nghĩ trong tương lai nếu sài cách đó không hiệu quả thì mình phải sài cách khác.
Cảm ơn anh Khương giúp em hiểu về việc khó khăn của người khác là cảm xúc chứ không phải là đồ vật. Để từ đó mình có cách ứng xử phù hợp trước khi mượn vật gì đó. Và ngược lại là học cách chia sẻ đúng khi ai đó mượn đồ và làm mình cảm thấy khó chịu.
E trải qua cảm giác nhiều r. Có lần thấy e có nhiều túi vải nên có người lấy đi cho ng khác, đến lúc e bt và lấy lại thì lại bảo là ko thể chấp nhận dc
Hồi e còn ở trọ có ở chung với 1 bạn. Lúc e về quê bạn ấy tự ý lấy balo của em mang đi du lịch. Xong rồi lúc đi du lịch về bạn ấy phàn nàn về việc sao balo lại bị hỏng khóa làm bạn ấy dùng bất tiện. Cạn lời luôn 😅
Cái tật này dân VN mình nhiều lắm nè, chòm xóm láng giềng, hở cái gì ra là bị XÀI không thương tiếc. Hôm bữa quên cất bộ chổi trước phòng, hôm sau thấy cây chổi dơ hầy vì bị đem đi quét hành lang, còn cái ki thì 1 đống rác chễm chệ trên đó, chắc chờ mình đổ 🙄. Uất tận óc luôn, không biết là đứa CỜ HÓ NÀO luôn. Thùng rác mà để ngoài phòng là lúc nào cũng đầy nhanh chóng, tại bị ĐỔ NHỜ nhiều quá mà.
Mẹ chồng mình lúc đi đón Dì và cháu của chồng thì mới nói tối nay hai người họ ngủ nhà mình (nói lúc đã có Dì trên xe). Mình với chồng há hốc mồm, ngơ ngác, bất ngờ, bật ngửa vì nhà hai đứa không có chỗ tiếp khách. Mẹ chồng khẳng định, "hai đứa cứ trải cái khăn cho Dì với thằng nhóc ngủ dưới đất được rồi." Mặt mình và mặt chồng chù ụ một đống, mẹ chồng tiếp, "không có gì phải ngại." Cuối cùng thì Dì và thằng cháu ngủ dưới đất thật. Suy nghĩ lại, hai vợ chồng mình không vui vì cảm giác không được mẹ chồng tôn trọng, hỏi ý kiến vì dù sao cũng là nhà mình, có phải nhà của mẹ chồng đâu. Tuy câu trả lời vẫn sẽ là, "đồng ý cho Dì và cháu ngủ lại" nhưng vấn đề là CẢM XÚC không được tôn trọng kia kìa.
người thường xuyên "có gì đâu mà làm j dữ v?" là loại ng tùy tiện, thích làm việc tùy hứng, ko có nguyên tắc, đặc biệt là ko biết đặt mình vào vị trí ng khác :v
thật sự, cảm giác không được tôn trọng nó khó chịu thật sự. khi mình vô tình va chạm ai đó hay làm ai đó bị thương mình luôn "ui da" trước khi xin lỗi, như thể mình cũng bị thương theo họ, nhưng khi ai đó làm mình bị thương thì người ta chỉ xin lỗi qua loa cho có, như thể đó là lỗi của mình, mình đáng bị như vậy...
Video này thiết thực mà ít ai nói tới nè anh, ngta lấy đồ em quài, có khi đôi dép lào thôi nhưng mà không xin em khó chịu lắm, xong em nói thì bảo là em ích kỉ :((
Thằng em trai họ em ở chung nhà với em và nó thường mượn đồ của em rồi không giữ gìn cẩn thận sau đó để chúng bị hư điều làm em tức điên lên là nó tỏ ra dửng dưng sau đấy khiến em cảm thấy vô cùng bị thiếu tôn trọng và cũng dần sợ việc nó mượn đồ sau những lần như thế vì lúc nào nó cũng làm hư và em sẽ bị khiển trách , còn nó và mọi người thì cứ bảo em ích kỷ vì không cho nó mượn đồ nữa
Em là một học sinh cấp 3, một lần thằng bạn em lên bảng làm bài tập đi qua bàn em thẳng tay mượn luôn cái máy tính cầm tay của em, mà nó chả xin chả nói gì, em cảm thấy khó chịu thật sự. Không phải chỉ vì cái máy mà em không cho, những đứa khác khi mượn có hỏi xin đàng hoàng em hoàn toàn thoải mái cho, nhưng đến thằng này em thấy khó chịu thật sự, y như anh nói ạ :(
T từng làm phục vụ lúc t mang hộp đồ ăn tối lên để ăn chuẩn bị làm thì mọi người xông vào giành giật ăn 4c trứng. Sau đó t nghĩ làm ai cũng nghĩ t nhỏ nhen chỉ vì 4c trứng nhưng không ai nghĩ là mình rất vô duyên
Mình đem ba cây móc nhôm vào cty, phòng nghỉ ngơi để thay đồ máng lên cho gọn. Một hôm nó biến mất hai cây, nt lên nhóm hỏi ai có lấy để quên ở đâu cho mình xin lại. Ko ai trả lời, bực mình vì ko phải lần đầu đồ mình bị mất. Mình nói rằng, từ nay về sau hễ đồ mình ai lấy mà ko nói với mình, mình sẽ coi hành động đó là ăn trộm. Có ông kia nhảy dô nói, có cây móc 2 ngàn mà làm dữ vậy. Và thế là mình lấy đạo lý ra tẩn ông đó, dập cho tới khi ổng im mới thôi.
ông ở cùng trọ vs em có đợt đi lễ hội cái tự ý lấy hộp sáp của em, xong dùng mà không giữ nên sáp dính đầy thành hộp, em hỏi " tại sao lấy của em , đồ của em hỏi ý em chưa,.....?" thì ổng "ừ ừ anh lấy đó, mượn có hộp sáp đi chơi làm gì căng, đã trả lại rồi mà", xong ổng bơ em lun, tức lắm luôn á, ổng còn cười khẩy em nữa kìa. 2 tuần sau em chuyển trọ lun
Đồ không phải của mình, khi muốn đụng với mục đích nào đó thì nên hỏi chính chủ 1 tiếng. Cho dù người đó có mặt hay không, suy cho cùng thì đó không phải đổ của mình. Em cũng rất ghét khi ai đó lấy đồ của mình mà không nói 1 tiếng. Nếu không biết chính chủ là ai thì tốt nhất không đụng vào. Em từng bị 1 bạn mượn đồ của , mà người đó không biết em là chủ nhân món đồ đó. Sau đó, người đó vẫn lấy sử dụng và sau khi biết thì chỉ quay qua nói: cho mượn nha, rồi tiếp tục dùng và cũng không cần sự phản hồi của em. Lúc đó thật sự em rất khó chịu. Sau khi bạn đó trả lại cây bút thì em quăng luôn cây bút ấy. Sau này trong tình huống tương tự thì em để riêng cây bút đó ra 1 chỗ khác, đến khi em quên về tình huống này rồi thì lấy ra sử dụng. Cũng có trường hợp em bị như trên, nhưng người lấy trả lại em ngay lúc ấy và nói: Có cây bút thôi làm chi mà căng.
Có một anh chung chỗ làm với em, mỗi lần anh ấy cần cái gì là lại nhờ em đi mua và bảo về rồi anh sẽ chuyển tiền lại cho em, em rất nhiệt tình đồng ý nhưng khi mua đồ về xong hết và gửi mã qr cho anh ý thì anh lại không chuyển và không trả lời tin nhắn. Rất nhiều lần như thế nữa đã xảy ra và em cũng ngại nói ra hay chia sẻ thì phải làm sao đây anh
Điện thoại mình mang đi để trên bàn mà con bạn ngồi cạnh (không thân) tự nhiên cầm lên xem như của bạn ý. Mình bảo đừng động đến Đth của mình thì quay ra nói xấu. Ủa alo bạn???
Anh chị em từng cho bạn bè vậy nợ chắc chắn hiểu. Đến ngày trả, họ chưa có nhưng ko nói gì với mình😂 Mình thì có 1 lần cho đứa em mượn điện thoại về dùng, ko biết nó nghĩ như nào, mang đi cắm luôn. Đến ngày hẹn trả máy thì mình nhắn tin ko rep, gọi ko nghe. Mãi mấy ngày sau cứ cậu mới rụt rè thú nhận. Lần ấy mình buồn lắm.
Chỉ vì 1 thứ nhỏ nhất mà gọi điện hỏi thì hơi phiền cho họ anh ạ, nên khi mượn cái gì đó thì phải nói bao hàm cái gì đó, như mượn 1 cái ly nói rằng " cho vô căn phòng mượn chút đồ ". và giải thích đảm bảo 1 tý để họ tin tưởng ( chắc chắn là phải tin tưởng mới làm đc ví dụ trên )
Mình làm văn phòng gặp trường hợp có em trai nhân viên kém 6 tuổi khi mượn đồ: -Dạ em chào anh ạ, anh cho e mượn cái kéo với ạ.E mượn 5 phút thôi e sẽ trả lại ngay ạ,e k cắt chất dính và đồ ăn đâu ạ -Uk,đây e, Buổi chiều vừa đi giải lao về bắt sống tự mở ngăn kéo lấy.Bắt gặp mình cái: -Anh mới về ạ. a đi ra ngoài nên e mượn cái kéo ạ :D Buổi khác,mình hỏi mn có thấy đồ mình không: -Em quay ra ,em mượn của anh, e quên chưa trả. Mình :"Ô mượn mình lúc nào nhỉ !!!!!! Mình định bảo thôi t cho m đấy Tks mn đã đọc
Hôm nay lúc tan lớp học thêm và em đang xuống cầu thang thì thấy 1 cái vòng lăn xuống chỗ chân em nên em có nhăt lên, bạn đứng sau em có hỏi em cho bạn ấy được không thì em nói không, lúc đấy em chỉ nghĩ nó rơi từ cặp em vì nhìn nó giống cái vòng ở móc khóa, sau đó bạn kia nói là đấy là nhẫn vàng mẹ bạn ấy đưa và lấy lại cái nhẫn, lúc đó em có xin lỗi bạn ấy luôn nhưng em chưa giải thích thì bạn ấy đi về luôn rồi ạ, em thì hay nghĩ nhiều, em cũng có xem 1 số video của anh nhưng em vẫn sợ bạn ấy vẫn giận em hoặc nghĩ em định lấy đồ của bạn ấy:(((
Nói thiệt câu chuyện trên cảm giác như phụ huynh ưa mượn đồ xong tự ý đem đồ cho họ hàng về nhà nói với con cái tỉnh bơ, sau đó thấy con cái không vui thì bắt đầu bù đắp bằng tiền với câu nói "Thì mua lại là được rồi mà"
Em có nhận thấy là những người có tư duy “có cái ly thôi mà” sẽ rất hiếm hoi xem những video hoặc đọc những nội dung như vầy. Nên là, những người hiểu chuyện tiếp tục hiểu chuyện, còn những người không hiểu chuyện thì lại rất khó để họ có thể thay đổi.
Cám ơn anh về những chia sẻ luôn rất ý nghĩa.
Sau video này, tôi đang dần học được cách quan tâm đến cảm xúc, suy nghĩ của người khác. Cảm ơn chú Khương ạ!
lâu lâu không thấy người khác biểu hiện gì khi mình làm cái này cái kia, thì bản thân lại quen thói vô tư quá với đồ của người khác. Đúng là em cũng rất khó chịu khi có ai động vào đồ của mình, dù giá trị chẳng đáng là bao
Em nói quá đúng,, bên cạnh chị có rất nhìu người sống như thế mà họ xem đó là bình thường khi chị luôn chịu
Tôn trọng người khác cũng là đang tôn trọng chính bản thân mình .
- Mượn đồ vật nào đó của người khác dù nó lớn hay nhỏ thì nó cũng thuộc quyền sở hữu của người ta , trước khi mượn hãy xin phép trước , không được tự tiện lấy và dùng chúng , vì khi họ thấy mình sài đồ của họ mà chưa xin phép câu nào họ cảm thấy khó chịu và tổn thương . Điều chính ở đây nó không nằm ở những món đồ đó , mà là ở cái thái độ của người mượn đồ , tạo cho họ cái cảm giác rất là khó chịu và thấy mình không được người mượn đồ tôn trọng . Từ đó mình hiểu câu chuyện không chỉ đơn giản ở đồ vật đó mà gốc rễ của nó là ở cảm xúc , ai ai cũng vậy luôn muốn được người khác tôn trọng , từ đó cũng hãy biết nói ra cái suy nghĩ cảm xúc đời thường đó cho họ hiểu , cũng là cách đang dậy người khác cư xử với mình và bắt bản thân mình không được cư xử không tốt với người khác .
- Trong một công việc nào đó cũng vậy , nếu nó là công việc chung lợi ích chung , bản thân có một sáng tạo ý tưởng hay cách giải quyết cho một việc khó khăn nào đó đừng âm thầm làm chúng hãy biết tôn trọng hội nhóm của mình , hỏi qua ý kiến của họ trước rồi làm , vì khi hỏi trước như vậy được sự đồng ý thành công thì sẽ được công nhận hơn , còn thất bại sẽ tránh được sự chê trách và người cùng đội nhóm đó sẽ cảm thấy được tôn trọng , không cảm thấy khó chịu khi bị ảnh hưởng .
- Cảm ơn anh Khương về những kiến thức giao tiếp này. 😍
Như bản thân em đi thuê nhà nguyên căn sau đó share phòng lại. Thì khi có bạn vào thuê, việc đầu tiên em luôn làm là chỉ cho các bạn đâu là đồ dùng chung, đồ nào là đồ cá nhân, đồ quan trọng, đồ nào có thể dùng nhưng phải hỏi trước. Để tránh mích lòng về sau
Em đã từng gặp 2 trường hợp giống như vậy:
1. Là có lần em lấy nhầm đồ của 1 bạn ngồi kế bên và kết quả là làm bạn ấy khó chịu.
2. Có lần đùa giỡn và mở cửa sổ của em mà chưa xin phép và kết quả là em rất khó chịu
Bonus thêm kết quả em áp dụng kiến thức: Em đã có sài cách " phản dame với kẻ vô duyên đối với trường họp số 2" và kết quả là bạn ấy đã bớt giỡn trong những lần đầu những trong những lần sau nó không si-nhê với bạn ấy nữa. Hiện tại thì em đang luyện tập cách phản hồi đó và em nghĩ trong tương lai nếu sài cách đó không hiệu quả thì mình phải sài cách khác.
Cảm ơn anh Khương giúp em hiểu về việc khó khăn của người khác là cảm xúc chứ không phải là đồ vật. Để từ đó mình có cách ứng xử phù hợp trước khi mượn vật gì đó. Và ngược lại là học cách chia sẻ đúng khi ai đó mượn đồ và làm mình cảm thấy khó chịu.
E trải qua cảm giác nhiều r. Có lần thấy e có nhiều túi vải nên có người lấy đi cho ng khác, đến lúc e bt và lấy lại thì lại bảo là ko thể chấp nhận dc
Hồi e còn ở trọ có ở chung với 1 bạn. Lúc e về quê bạn ấy tự ý lấy balo của em mang đi du lịch. Xong rồi lúc đi du lịch về bạn ấy phàn nàn về việc sao balo lại bị hỏng khóa làm bạn ấy dùng bất tiện. Cạn lời luôn 😅
Chắc đứa bạn đó từ trên trời rơi xuống 😂
Cái tật này dân VN mình nhiều lắm nè, chòm xóm láng giềng, hở cái gì ra là bị XÀI không thương tiếc. Hôm bữa quên cất bộ chổi trước phòng, hôm sau thấy cây chổi dơ hầy vì bị đem đi quét hành lang, còn cái ki thì 1 đống rác chễm chệ trên đó, chắc chờ mình đổ 🙄. Uất tận óc luôn, không biết là đứa CỜ HÓ NÀO luôn. Thùng rác mà để ngoài phòng là lúc nào cũng đầy nhanh chóng, tại bị ĐỔ NHỜ nhiều quá mà.
Cảm ơn anh nha. Nhiều khi em cũng vô tình đụng tới điều người khác k muốn làm họ khó chịu. Mà nhờ anh em cũng đã hiểu ra
Mẹ chồng mình lúc đi đón Dì và cháu của chồng thì mới nói tối nay hai người họ ngủ nhà mình (nói lúc đã có Dì trên xe). Mình với chồng há hốc mồm, ngơ ngác, bất ngờ, bật ngửa vì nhà hai đứa không có chỗ tiếp khách. Mẹ chồng khẳng định, "hai đứa cứ trải cái khăn cho Dì với thằng nhóc ngủ dưới đất được rồi." Mặt mình và mặt chồng chù ụ một đống, mẹ chồng tiếp, "không có gì phải ngại." Cuối cùng thì Dì và thằng cháu ngủ dưới đất thật.
Suy nghĩ lại, hai vợ chồng mình không vui vì cảm giác không được mẹ chồng tôn trọng, hỏi ý kiến vì dù sao cũng là nhà mình, có phải nhà của mẹ chồng đâu. Tuy câu trả lời vẫn sẽ là, "đồng ý cho Dì và cháu ngủ lại" nhưng vấn đề là CẢM XÚC không được tôn trọng kia kìa.
em làm video rất hay giống như định nghĩa của em về VÔ DUYÊN là ko quan tâm đến cảm xúc của ng khác
người thường xuyên "có gì đâu mà làm j dữ v?" là loại ng tùy tiện, thích làm việc tùy hứng, ko có nguyên tắc, đặc biệt là ko biết đặt mình vào vị trí ng khác :v
Cảm ơn anh Khương. Bài học đơn giản mà tinh tế!
Thank you a for your useful sharing . Will notice and apply in daily life. 😊
thật sự, cảm giác không được tôn trọng nó khó chịu thật sự. khi mình vô tình va chạm ai đó hay làm ai đó bị thương mình luôn "ui da" trước khi xin lỗi, như thể mình cũng bị thương theo họ, nhưng khi ai đó làm mình bị thương thì người ta chỉ xin lỗi qua loa cho có, như thể đó là lỗi của mình, mình đáng bị như vậy...
Trong cuộc sống, để ý xíu sẽ thấy một người có tinh tế hay không là ở khoản này.
cảm ơn anh nhiều vì chiếc video hữu ích như này!
Video này thiết thực mà ít ai nói tới nè anh, ngta lấy đồ em quài, có khi đôi dép lào thôi nhưng mà không xin em khó chịu lắm, xong em nói thì bảo là em ích kỉ :((
Thằng em trai họ em ở chung nhà với em và nó thường mượn đồ của em rồi không giữ gìn cẩn thận sau đó để chúng bị hư điều làm em tức điên lên là nó tỏ ra dửng dưng sau đấy khiến em cảm thấy vô cùng bị thiếu tôn trọng và cũng dần sợ việc nó mượn đồ sau những lần như thế vì lúc nào nó cũng làm hư và em sẽ bị khiển trách , còn nó và mọi người thì cứ bảo em ích kỷ vì không cho nó mượn đồ nữa
Cảm ơn anh vì kiến thức này ạ❤
cảm ơn bài chia sẻ của anh, nhờ anh em đã hiểu rõ thêm về cảm xúc của người xung quanh đối với những tình huống như này :>
hay quá anh ơi em nghe rất hay và có ý nghĩa ạ
Em là một học sinh cấp 3, một lần thằng bạn em lên bảng làm bài tập đi qua bàn em thẳng tay mượn luôn cái máy tính cầm tay của em, mà nó chả xin chả nói gì, em cảm thấy khó chịu thật sự. Không phải chỉ vì cái máy mà em không cho, những đứa khác khi mượn có hỏi xin đàng hoàng em hoàn toàn thoải mái cho, nhưng đến thằng này em thấy khó chịu thật sự, y như anh nói ạ :(
T từng làm phục vụ lúc t mang hộp đồ ăn tối lên để ăn chuẩn bị làm thì mọi người xông vào giành giật ăn 4c trứng. Sau đó t nghĩ làm ai cũng nghĩ t nhỏ nhen chỉ vì 4c trứng nhưng không ai nghĩ là mình rất vô duyên
vì họ tùy tiện quen r và chưa bị ai quở nên họ ko nhận ra là họ tùy tiện một cách vô duyên :v
dễ hiểu wa ạ:333
Cảm xúc đc tôn trọng😮
Để ý cảm xúc của người khác😮
Hỏi trước khi dùng🎉
Mình đem ba cây móc nhôm vào cty, phòng nghỉ ngơi để thay đồ máng lên cho gọn. Một hôm nó biến mất hai cây, nt lên nhóm hỏi ai có lấy để quên ở đâu cho mình xin lại. Ko ai trả lời, bực mình vì ko phải lần đầu đồ mình bị mất. Mình nói rằng, từ nay về sau hễ đồ mình ai lấy mà ko nói với mình, mình sẽ coi hành động đó là ăn trộm. Có ông kia nhảy dô nói, có cây móc 2 ngàn mà làm dữ vậy. Và thế là mình lấy đạo lý ra tẩn ông đó, dập cho tới khi ổng im mới thôi.
a em cũng bị cái trường hợp như vậy nhưng em toàn bị kiểu đang đúng và chính xác thành ra sai bét nhè luôn mà em chưa làm gì người ta hết trơn
Hay
Hay quá
ông ở cùng trọ vs em có đợt đi lễ hội cái tự ý lấy hộp sáp của em, xong dùng mà không giữ nên sáp dính đầy thành hộp, em hỏi " tại sao lấy của em , đồ của em hỏi ý em chưa,.....?" thì ổng "ừ ừ anh lấy đó, mượn có hộp sáp đi chơi làm gì căng, đã trả lại rồi mà", xong ổng bơ em lun, tức lắm luôn á, ổng còn cười khẩy em nữa kìa. 2 tuần sau em chuyển trọ lun
Đồ không phải của mình, khi muốn đụng với mục đích nào đó thì nên hỏi chính chủ 1 tiếng. Cho dù người đó có mặt hay không, suy cho cùng thì đó không phải đổ của mình. Em cũng rất ghét khi ai đó lấy đồ của mình mà không nói 1 tiếng. Nếu không biết chính chủ là ai thì tốt nhất không đụng vào.
Em từng bị 1 bạn mượn đồ của , mà người đó không biết em là chủ nhân món đồ đó. Sau đó, người đó vẫn lấy sử dụng và sau khi biết thì chỉ quay qua nói: cho mượn nha, rồi tiếp tục dùng và cũng không cần sự phản hồi của em. Lúc đó thật sự em rất khó chịu. Sau khi bạn đó trả lại cây bút thì em quăng luôn cây bút ấy. Sau này trong tình huống tương tự thì em để riêng cây bút đó ra 1 chỗ khác, đến khi em quên về tình huống này rồi thì lấy ra sử dụng.
Cũng có trường hợp em bị như trên, nhưng người lấy trả lại em ngay lúc ấy và nói: Có cây bút thôi làm chi mà căng.
Cái ly chỉ là cái cớ...nếu thích thì bảo bạn ấy
Exactly!
Như mình mình làm bể là xin lỗi ít nhiều nó là lỗi, và không giải thích gì thêm
Có một anh chung chỗ làm với em, mỗi lần anh ấy cần cái gì là lại nhờ em đi mua và bảo về rồi anh sẽ chuyển tiền lại cho em, em rất nhiệt tình đồng ý nhưng khi mua đồ về xong hết và gửi mã qr cho anh ý thì anh lại không chuyển và không trả lời tin nhắn. Rất nhiều lần như thế nữa đã xảy ra và em cũng ngại nói ra hay chia sẻ thì phải làm sao đây anh
Tự nhiên hiểu ra lí do vì sao mk bị con gái ghét rồi
Điện thoại mình mang đi để trên bàn mà con bạn ngồi cạnh (không thân) tự nhiên cầm lên xem như của bạn ý. Mình bảo đừng động đến Đth của mình thì quay ra nói xấu. Ủa alo bạn???
tắt màn hình nghe giọng thấy giọng anh giống trấn thành
Anh chị em từng cho bạn bè vậy nợ chắc chắn hiểu.
Đến ngày trả, họ chưa có nhưng ko nói gì với mình😂
Mình thì có 1 lần cho đứa em mượn điện thoại về dùng, ko biết nó nghĩ như nào, mang đi cắm luôn. Đến ngày hẹn trả máy thì mình nhắn tin ko rep, gọi ko nghe. Mãi mấy ngày sau cứ cậu mới rụt rè thú nhận. Lần ấy mình buồn lắm.
Chỉ vì 1 thứ nhỏ nhất mà gọi điện hỏi thì hơi phiền cho họ anh ạ, nên khi mượn cái gì đó thì phải nói bao hàm cái gì đó, như mượn 1 cái ly nói rằng " cho vô căn phòng mượn chút đồ ". và giải thích đảm bảo 1 tý để họ tin tưởng ( chắc chắn là phải tin tưởng mới làm đc ví dụ trên )
Chẳng qua là giọt nước tràn ly thôi, nếu không thì đôi bên nhận lỗi và dễ tha thứ cho nhau 🤣🤣🤣
Tại sao phải là đôi bên trong khi người gây ra lỗi lại không chịu nhận sai nhỉ ?
respect +
Nghe thì hơi bất hiếu nhưng em đang định lấy dép nhưng em lại thấy bà em dùng mà ko nói em lúc đó em khác giận bà
e chia sẽ xong họ mất hút luôn
Mình làm văn phòng gặp trường hợp có em trai nhân viên kém 6 tuổi khi mượn đồ:
-Dạ em chào anh ạ, anh cho e mượn cái kéo với ạ.E mượn 5 phút thôi e sẽ trả lại ngay ạ,e k cắt chất dính và đồ ăn đâu ạ
-Uk,đây e,
Buổi chiều vừa đi giải lao về bắt sống tự mở ngăn kéo lấy.Bắt gặp mình cái:
-Anh mới về ạ. a đi ra ngoài nên e mượn cái kéo ạ :D
Buổi khác,mình hỏi mn có thấy đồ mình không:
-Em quay ra ,em mượn của anh, e quên chưa trả. Mình :"Ô mượn mình lúc nào nhỉ !!!!!! Mình định bảo thôi t cho m đấy
Tks mn đã đọc
xé một bịch bánh mà cả đám bu vào ăn bực lắm ;0
Hôm nay lúc tan lớp học thêm và em đang xuống cầu thang thì thấy 1 cái vòng lăn xuống chỗ chân em nên em có nhăt lên, bạn đứng sau em có hỏi em cho bạn ấy được không thì em nói không, lúc đấy em chỉ nghĩ nó rơi từ cặp em vì nhìn nó giống cái vòng ở móc khóa, sau đó bạn kia nói là đấy là nhẫn vàng mẹ bạn ấy đưa và lấy lại cái nhẫn, lúc đó em có xin lỗi bạn ấy luôn nhưng em chưa giải thích thì bạn ấy đi về luôn rồi ạ, em thì hay nghĩ nhiều, em cũng có xem 1 số video của anh nhưng em vẫn sợ bạn ấy vẫn giận em hoặc nghĩ em định lấy đồ của bạn ấy:(((
Đợi lúc bạn ấy nguôi giận rồi bạn giải thích rõ ràng với bạn ấy bằng sự chân thành của bản thân bạn thì mình nghĩ là ổn rồi.
@@Baolinhofficial-o7y mình sẽ thử xem sao ạ, tks c nha