[Đố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình anh như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh muốn là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn ngày sau chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai ra sao chăng nữa ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối ta vẫn luôn nghĩ về nhau [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Oh... Chẳng có đường nào để mà lừa đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câuu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Lại phải về vs bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bgio cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày Cảm ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu, hoa và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ Nguyễn Huệ hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì xin được hỏi em có đang thiếu một người
Ngoài cửa sổ là cơm mưa đang đổ chéo, và thanh biết khói thuốc chẳng bh là bổ béo Một khi mà thanh của hiên trở nên lầm lì Cũng là lúc Anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi thanh chạnh lòng vì những gã theo đuổi hiên Có người muốn hái vài người muốn ngửi hiên Thanh muốn dắt hiên đi, họ đưa hiên bay ngút ngàn Thanh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng ....
Ngoài cửa sổ tr k hề có mưa,nhưng tại sao lòng a lại lạnh buốt,bt hai ta đã k hề có duyên yêu lm j để bây giờ thêm tiếc,cuộc tình này vốn không có hồi kết nhưg tại sao lại hứa hẹn đến chết để bây giờ mỗi ng đã một nơi hứa làm gì giờ thêm đau thêm tiếc,biết làm sao khi tình đã tan vỡ,giờ e đã về một nơi không ai biết,sau tất cả ta cũng chỉ là người dưng, Ta biết nói gì với những thứ đã từng, a không hờn a không trách cũng không giận Chỉ mong tối nay em mơ đẹp khi em ngả lưng.
Gửi tặng em nụ hôn thật sâu và thứ anh nhận là nhiều niềm đau Em buông bỏ tất cả mọi thứ và những lời yêu vứt lại phía sau Cơn mưa ngoài kia bắt đầu nặng hạt anh buồn vì ko có em bên cạnh Đêm nay là 1 đêm dài chỉ còn mình anh với nổi hiu quạnh Không còn suy nghĩ được nhiều vì trong đầu toàn những thứ buồn bã Những điều anh không thể tin là 2 đứa mình buộc phải rời ra Vì những tình cảm cũ kỉ anh vẫn còn gói gém Những dòng tin nhắn xưa cũ ,anh vẫn còn ngồi lại xem Tình yêu giống như trò chơi vì anh đã thua vì không biết luật Anh chỉ còn biết ngậm đắng thật lâu bởi những cơ hội đánh mất Suy nghĩ về những lo toang khiến anh 1 mai ko còn được bình tĩnh Anh nghĩ anh đã thất bại vì đã chọn em là 1 tính tinh Hôm nay ko còn ngồi cạnh và được ôm em vào trong lòng Nhưng sau hôm nay khiến anh cảm thấy em cảm thấy là hư ko Em ra đi để lại trong lòng anh là 1 khoảng trống Hình ảnh của em ám ảnh trong đầu của anh suốt trong căn phòng Và anh lại nhớ anh lại thương em ơi Tại sao bây giờ tình cảm của anh bây giờ tất cả ko cùng đường em ơi Bây giờ anh chỉ là 1 kẻ cô đơn Nhưng mà bây giờ mấy thằng nhóc ngoài đường anh ko hơn Tình cảm của anh bây giờ chắc chắn là gói gém Anh đã mong khu vườn hoa này em sẽ trở lại xem Gốc phố đó , em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian trôi chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nổi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế , em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn 1 mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi
Nơi nhân gian sum vầy Em có nghe thấy Tiếng réo gọi tâm hồn Ngân vang đâu đây Nơi nhân gian sum vầy Em có nghe thấy Tiếng réo gọi tâm hồn (yeah) Ngân vang đâu đây (ah) Ngày lang thang Trong cơn mơ không veston không cà vạt Không nhiều than thở dẫu mình hay mơ về Đà Lạt Đi cho vai áo bạc màu những hành trình dài Để khi ta thay áo mới nhìn lại đã thành hình hài Và không có đường nào khó chỉ có chân ngại lối xa Cuối con đường dần ló mặt trời lên xua màn tối qua Nắng ươm ta màu đời mai ta mọc thành cây cao Và khi gió ru ca cội nguồn ôi mình hôm qua đây sao (yeah) Vẫn bước đi cười trên môi làm giấy thông hành Gói gém câu ca vào trong hành trang vì thiếu nó thấy không đành Chất thêm chút bình yên gói lại bằng tình duyên Ta đi tìm mắt bão đời vì chỉ từ trong cơn bão mới nhẹ lòng mình yên Cho riêng ta lang thang thôi để nhạc đời không lạc điệu Lòng người sâu vời như bầu trời ai đo đạc liệu Xa bao nhiêu giữa con đường vắng nắng tan hoang Và ngày nào còn khát thì ngày đó ta còn lang thang Nơi nhân gian sum vầy (yeah ah) Em có nghe thấy Tiếng réo gọi tâm hồn Ngân vang đâu đây Nơi nhân gian sum vầy Em có nghe thấy (yeah) Tiếng réo gọi tâm hồn Ngân vang đâu đây (ah) Nếu em hỏi cho đến bây giờ tại sao anh vẫn lông bông Vì anh muốn khoác bụi lên mình cho tâm hồn đỡ tồng ngồng Vì cuộc đời này công bằng cũng chỉ một lần để sống Người ta mơ nhà mơ cửa còn anh mơ núi mơ sông Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc như mây mờ trắng xoá Rồi sẽ tiếc khi trở về già tuổi đời bây giờ ngắn quá Thanh xuân ngủ vùi chăn ấm đời như mãi mùa đông Nên anh trải đời trong nắng gió như con thú hoang sổ lồng Đường nào đi được hết trán nào còn nhăn mãi Muốn cùng em hút chung điếu thuốc để khói mù cả Căng Chải Vì đất nước mình còn lạ cần chi đâu nước ngoài Đặt chân lên tất cả mọi miền là ước mơ ta ước hoài Chẳng cho mình là lãng tử đã đi được mấy đâu Chẳng cho mình là nghệ sĩ đã viết được mấy câu Chẳng tự do đến mức buông lơi như DSK Nhưng nếu một ngày đôi chân ngừng lại thì thà anh đi chết ngay yeah Nơi nhân gian sum vầy Em có nghe thấy Tiếng réo gọi tâm hồn Ngân vang đâu đây Nơi nhân gian sum vầy Em có nghe thấy Tiếng réo gọi tâm hồn Ngân vang đâu đây (yeah) Đi với anh đến cùng trời cuối đất Và để nếm yêu thương không dùng lời muối mật Mình sống chẳng tự cao hay việc gì phải cúi mặt ờ Đi đi em còn do dự trời tối mất (yeah) Và anh đưa em đi đến nơi ít người qua Nơi vầng trăng mỏng cong veo tít trời xa Nơi những vì sao chẳng phải nép sau nóc nhà và Nơi đặt lưng xuống đầu chẳng nặng chuyện ngày qua Có đường cong như mi em Có đường thẳng như sống mũi Có đường ngắn có đường dài Đi về đâu ai đoán nổi Anh sẽ đưa em qua hết Cho tóc bạc đi vì bụi Vì có gian khó có mệt nhoài ta mới tạc ghi vào cội Đi với anh và tạm quên chuyện tương lai Giờ đây quan trọng với anh là Tóc em còn đương dài Môi em còn nồng thắm Và mắt em như sương mai Đi thật xa để khi trở còn biết mình thương ai Cho tôi đi theo với (cho tôi đi theo) Nơi em đi về (ngày lang thang) Về nơi đẹp trời hơn (Ngọt) Tràn đầy đam mê (yeah) Tôi quên đi năm tháng Yêu thương không còn Cần thêm mùi rượu vang Và đồ ăn ngon Vì ngày lang thang vẫn còn dài nên ta không kéo ga thật sâu (nơi nhân gian sum vầy) (không kéo ga thật sâu) Vì đôi chân và mặt đường vốn dĩ đã không xa được nhau (em có nghe thấy tiếng réo gọi tâm hồn) Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (ngân vang đâu đây) Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (nơi nhân gian sum vầy em có nghe thấy) Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (tiếng réo gọi tâm hồn) Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (ngân vang đâu đây) Nằm một chỗ để làm chi Và nằm một chỗ để làm chi Và nằm một chỗ để làm chi Và nằm một chỗ để làm chi Và nằm một chỗ để làm chi
Sẽ lại có 1 lần nào đó thật gần, về quê em nhìn lúa vàng Thời gian đi qua anh cũng để lại nhiều úa tàn Thôi xin đừng hờn dỗi, nghĩ làm gì chuyện ngày sau Chỉ là đôi phút tâm đầu hoặc là 1 cuộc dài lâu Yêu riêng em thơ ngây ..dù ngày đó thành những phai phôi đời mình Mà biết khi buồn, có thường nhớ anh không hỡi cô người tình Khi em 20 ngày ấy..vẫn là giây phút này đây Anh lại cầm lấy đôi tay gầy giữa cf phố đầy mây Rồi ngắm vòng quanh..miệng cười cầm chế trà xanh Ngày hôm qua không trở lại...thời giờ nhìn thế mà nhanh Mẹ thường hỏi em dạo này ..so chẳng còn ghé nhà anh Vài ngọn cỏ sau khu vườn , tiếng cười em bé hòa thanh Đây sẽ là góc bình yên mai sau đôi ta cùng ngồi Hoặc cũng có thể mình già nhiều đi những khác nhau 2 vùng trời Nhìn ngày mới lại tới, biết em có còn giữ nguyên Là những bóng hình của chúng mình ...xem như đã từng hữu duyên!! Gìa cùng nhau là được ....anh chưa mảnh tình vắt vai Già cùng nhau là được...em còn dại khờ mắt nai Gìa cùng nhau là được..yên vui đi qua phú bần Già cùng nhau là được...đến khi 2 ta “ Tứ Tuần “ Sâu trong đời người chỉ cần ấm êm bên căn phòng Vì những ngày tháng không em, thật quá đơn côi và thăng trầm Lũ trẻ sau này có “ dạ đáp lời thưa “ Hoặc là ta chẳng cùng 1 cuộc đời..trở thành chuyện cũ hồi xưa!! ó những giấc mơ được cùng em..mình đi lang thang đất trời Hôm nay a mệt..vì cuộc sống và những tâm tư rất đời Sẽ lại thế nào nếu 1 ngày ta bỗng cảm thấy nhòa mi?? Thì khoảnh khắc đấy là khi...từng khuôn mặt ấy già đi Em ơi đừng chớ vội buồn...chau mày nhíu mắt đăm đăm Mình sống 1 lần cho thể xác..còn tâm hồn mãi trăm năm Thời gian là..điều chan hòa..để cho vạn vật hữn duyên Nếu như không thành, anh cũng buồn..xem như cuộc đời ngẫu nhiên
Có người đến, có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca Đời cho ta quá nhiều thứ Ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn Mặt trời là cái bếp lớn Còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy Ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là dải lụa Còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa Cuộc đời này có được mấy lần mười năm? Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm? Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại Anh níu những cành cây khô và mong ngày sau lá rợp trời lại Mọi thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an? Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại mơ về thị trấn hoang Hoài niệm là thứ đồ chơi, ta càng lớn lại càng không chán Gom từng chút, từng chút, từng chút như con dã tràng không cần công cáng Nó là thứ tài sản vô giá, không ai mua và cũng không bán Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn, bay chơ vơ trên mặt sông thoáng Con người cũng như con chim, sáng kiếm ăn chiều bay vào tổ Con nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ Con người cũng như con chim, chiều về tổ sáng thì kiếm ăn Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co mình dưới một miếng chăn Cuộc đời là nồi cá kho, muốn nó ngon phải kho nhiều lửa Có quá nhiều thứ mưu cầu, ta chỉ cần được no nhiều bữa Ta nhận của đời quá nhiều và ta cần phải cho nhiều nữa Và chỉ mong trong những đêm đông, mẹ không còn phải ho nhiều nữa Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm Tao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu Mười năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chill Mấy thằng ghét tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc Tao vẫn là con đóm đóm, tụi nó cháy như bó đuốc Tao lập loè cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâu Mười năm tao vẫn là tao vẫn không khác mấy Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân xác ấy Có người nói tao thay đổi Không! là tao thích nghi Bật cười trước những phán xét, người đời thích nghi Tao sẽ vẫn rap tiếp cho bản thân tao trước Khi mà tao còn thở, khi mà chân tao bước Khi tao còn lo lắng cho những người ghét tao Dõi theo thằng không bỏ cuộc, mệt mỏi biết bao Bước vào cuộc chơi tao không có gì để mà mất cả Cách mà tao kiếm tiền là niềm vui vượt lên trên tất cả Con đường do tao chọn và tao cam tâm bước Tao thà chìm dưới đại dương còn hơn bị tan trong nước Đêm nay tao thức trắng nhìn bầu trời sao Muốn được cười, muốn được khóc như ngày đầu đời tao Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm
[ Đố Em Biết Anh Đang Nghĩ Gì ] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em Và có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh lại muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng. [ Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện ] Và tình anh như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai ra sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [ Ghé Qua ] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau trên đồi hoa thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị trấn xa Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí có đôi khi mình gắt gỏng Gửi tặng em vài ba thỏi son tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đoá hoa tươi thắm tặng em giữa ban đêm. Xa xăm cuối trời sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây gió đông đưa đi khắp lối Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào nơi chốn đây Một chút kỷ niệm một chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son Anh vẫn một mình Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay Anh vội gác lại những công việc em ở đâu anh tới ngay Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em màu cánh gián Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng. [ Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện ] Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm vương anh nguyện bị đày xuống âm trì Em ơi có nhớ tới cảm giác ấy lần đầu Giận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhau Anh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sau Niềm đau là vụt mất khiến tụi ta phải tìm nhau Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khóc Nó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc Tình cảm anh dành cho em anh không muốn mờ đi Và nếu như em có buồn đừng để lệ cuốn bờ mi Ngày đầu ta có được nhau tưởng chừng như rất vất vả Nếu như đánh mất em rồi thì anh đánh mất tất cả Sớm mai ở lại với gần em đối với anh thật quan trọng Em ơiii..
@@Hienho-ms5fokiểu rap mà nếu ai k biết ngt sẽ nhìn vào cái chữ chạy ở trên. Chứ thực ra nó chạy nhanh hơn 1 tí. Ai mà chả biết rap T thuộc cả bài này mà😂
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh muốn là mai ngày nắng Em,, cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt,, lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt,, hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa,, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối,, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
[Đố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa Có người đến, có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca Đời cho ta quá nhiều thứ Ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn Mặt trời là cái bếp lớn Còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy Ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là dải lụa Còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa Cuộc đời này có được mấy lần mười năm? Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai
[Đố em biết anh đang nghĩ gì]
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
[Bản tình ca không hoàn thiện]
Tình anh như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi,
chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi,
ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh muốn là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Ánh đèn ngày sau chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Dù mai ra sao chăng nữa ta với người cùng kề đầu
Ánh trăng kia lạc lối ta vẫn luôn nghĩ về nhau
[Ghé qua]
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
[Anh biết]
Anh biết là k ai thay thế đc anh ta
Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa
Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc
Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma
Oh...
Chẳng có đường nào để mà lừa đâu em
Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em
Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm
Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em
Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câuu
Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu
Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức
Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau
Lại phải về vs bài nhạc cũ xưa
Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa
Con đường đầy nắng thì bgio cũng phủ mưa
Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa
xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt
xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt
xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này
Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày
Cảm ơn vì em đã đến đây
anh đã chuẩn bị hêt rượu, hoa và nến cây
chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa
về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa
Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi
24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi
Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau
Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau
Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe
Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe
Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất
Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất
Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người
Em à, phố đi bộ Nguyễn Huệ hôm nay sẽ thiếu một người
Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người
Em à, vậy thì xin được hỏi em có đang thiếu một người
Ngoài cửa sổ là cơm mưa đang đổ chéo,
và thanh biết khói thuốc chẳng bh là bổ béo
Một khi mà thanh của hiên trở nên lầm lì
Cũng là lúc Anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi thanh chạnh lòng vì những gã theo đuổi hiên
Có người muốn hái vài người muốn ngửi hiên
Thanh muốn dắt hiên đi, họ đưa hiên bay ngút ngàn
Thanh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng ....
😊
Ngoài cửa sổ tr k hề có mưa,nhưng tại sao lòng a lại lạnh buốt,bt hai ta đã k hề có duyên yêu lm j để bây giờ thêm tiếc,cuộc tình này vốn không có hồi kết nhưg tại sao lại hứa hẹn đến chết để bây giờ mỗi ng đã một nơi hứa làm gì giờ thêm đau thêm tiếc,biết làm sao khi tình đã tan vỡ,giờ e đã về một nơi không ai biết,sau tất cả ta cũng chỉ là người dưng,
Ta biết nói gì với những thứ đã từng,
a không hờn a không trách cũng không giận
Chỉ mong tối nay em mơ đẹp khi em ngả lưng.
Đọc mà lụy quá😭😭
@ viết đc nma h k bắt beat đc 😥
Gửi tặng em nụ hôn thật sâu và thứ anh nhận là nhiều niềm đau
Em buông bỏ tất cả mọi thứ và những lời yêu vứt lại phía sau
Cơn mưa ngoài kia bắt đầu nặng hạt anh buồn vì ko có em bên cạnh
Đêm nay là 1 đêm dài chỉ còn mình anh với nổi hiu quạnh
Không còn suy nghĩ được nhiều vì trong đầu toàn những thứ buồn bã
Những điều anh không thể tin là 2 đứa mình buộc phải rời ra
Vì những tình cảm cũ kỉ anh vẫn còn gói gém
Những dòng tin nhắn xưa cũ ,anh vẫn còn ngồi lại xem
Tình yêu giống như trò chơi vì anh đã thua vì không biết luật
Anh chỉ còn biết ngậm đắng thật lâu bởi những cơ hội đánh mất
Suy nghĩ về những lo toang khiến anh 1 mai ko còn được bình tĩnh
Anh nghĩ anh đã thất bại vì đã chọn em là 1 tính tinh
Hôm nay ko còn ngồi cạnh và được ôm em vào trong lòng
Nhưng sau hôm nay khiến anh cảm thấy em cảm thấy là hư ko
Em ra đi để lại trong lòng anh là 1 khoảng trống
Hình ảnh của em ám ảnh trong đầu của anh suốt trong căn phòng
Và anh lại nhớ anh lại thương em ơi
Tại sao bây giờ tình cảm của anh bây giờ tất cả ko cùng đường em ơi
Bây giờ anh chỉ là 1 kẻ cô đơn
Nhưng mà bây giờ mấy thằng nhóc ngoài đường anh ko hơn
Tình cảm của anh bây giờ chắc chắn là gói gém
Anh đã mong khu vườn hoa này em sẽ trở lại xem
Gốc phố đó , em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian trôi chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nổi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế , em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn 1 mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn (yeah)
Ngân vang đâu đây (ah)
Ngày lang thang
Trong cơn mơ không veston không cà vạt
Không nhiều than thở dẫu mình hay mơ về Đà Lạt
Đi cho vai áo bạc màu những hành trình dài
Để khi ta thay áo mới nhìn lại đã thành hình hài
Và không có đường nào khó chỉ có chân ngại lối xa
Cuối con đường dần ló mặt trời lên xua màn tối qua
Nắng ươm ta màu đời mai ta mọc thành cây cao
Và khi gió ru ca cội nguồn ôi mình hôm qua đây sao (yeah)
Vẫn bước đi cười trên môi làm giấy thông hành
Gói gém câu ca vào trong hành trang vì thiếu nó thấy không đành
Chất thêm chút bình yên gói lại bằng tình duyên
Ta đi tìm mắt bão đời vì chỉ từ trong cơn bão mới nhẹ lòng mình yên
Cho riêng ta lang thang thôi để nhạc đời không lạc điệu
Lòng người sâu vời như bầu trời ai đo đạc liệu
Xa bao nhiêu giữa con đường vắng nắng tan hoang
Và ngày nào còn khát thì ngày đó ta còn lang thang
Nơi nhân gian sum vầy (yeah ah)
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy (yeah)
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây (ah)
Nếu em hỏi cho đến bây giờ tại sao anh vẫn lông bông
Vì anh muốn khoác bụi lên mình cho tâm hồn đỡ tồng ngồng
Vì cuộc đời này công bằng cũng chỉ một lần để sống
Người ta mơ nhà mơ cửa còn anh mơ núi mơ sông
Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc như mây mờ trắng xoá
Rồi sẽ tiếc khi trở về già tuổi đời bây giờ ngắn quá
Thanh xuân ngủ vùi chăn ấm đời như mãi mùa đông
Nên anh trải đời trong nắng gió như con thú hoang sổ lồng
Đường nào đi được hết trán nào còn nhăn mãi
Muốn cùng em hút chung điếu thuốc để khói mù cả Căng Chải
Vì đất nước mình còn lạ cần chi đâu nước ngoài
Đặt chân lên tất cả mọi miền là ước mơ ta ước hoài
Chẳng cho mình là lãng tử đã đi được mấy đâu
Chẳng cho mình là nghệ sĩ đã viết được mấy câu
Chẳng tự do đến mức buông lơi như DSK
Nhưng nếu một ngày đôi chân ngừng lại thì thà anh đi chết ngay yeah
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây (yeah)
Đi với anh đến cùng trời cuối đất
Và để nếm yêu thương không dùng lời muối mật
Mình sống chẳng tự cao hay việc gì phải cúi mặt ờ
Đi đi em còn do dự trời tối mất (yeah)
Và anh đưa em đi đến nơi ít người qua
Nơi vầng trăng mỏng cong veo tít trời xa
Nơi những vì sao chẳng phải nép sau nóc nhà và
Nơi đặt lưng xuống đầu chẳng nặng chuyện ngày qua
Có đường cong như mi em
Có đường thẳng như sống mũi
Có đường ngắn có đường dài
Đi về đâu ai đoán nổi
Anh sẽ đưa em qua hết
Cho tóc bạc đi vì bụi
Vì có gian khó có mệt nhoài ta mới tạc ghi vào cội
Đi với anh và tạm quên chuyện tương lai
Giờ đây quan trọng với anh là
Tóc em còn đương dài
Môi em còn nồng thắm
Và mắt em như sương mai
Đi thật xa để khi trở còn biết mình thương ai
Cho tôi đi theo với (cho tôi đi theo)
Nơi em đi về (ngày lang thang)
Về nơi đẹp trời hơn (Ngọt)
Tràn đầy đam mê (yeah)
Tôi quên đi năm tháng
Yêu thương không còn
Cần thêm mùi rượu vang
Và đồ ăn ngon
Vì ngày lang thang vẫn còn dài nên ta không kéo ga thật sâu (nơi nhân gian sum vầy) (không kéo ga thật sâu)
Vì đôi chân và mặt đường vốn dĩ đã không xa được nhau (em có nghe thấy tiếng réo gọi tâm hồn)
Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (ngân vang đâu đây)
Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (nơi nhân gian sum vầy em có nghe thấy)
Vì lá thì rơi sương thì đọng đá bất động người thì đi (tiếng réo gọi tâm hồn)
Nên tóc còn xanh máu còn nóng nằm một chỗ để làm chi (ngân vang đâu đây)
Nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Và nằm một chỗ để làm chi
Sẽ lại có 1 lần nào đó thật gần, về quê em nhìn lúa vàng
Thời gian đi qua anh cũng để lại nhiều úa tàn
Thôi xin đừng hờn dỗi, nghĩ làm gì chuyện ngày sau
Chỉ là đôi phút tâm đầu hoặc là 1 cuộc dài lâu
Yêu riêng em thơ ngây ..dù ngày đó thành những phai phôi đời mình
Mà biết khi buồn, có thường nhớ anh không hỡi cô người tình
Khi em 20 ngày ấy..vẫn là giây phút này đây
Anh lại cầm lấy đôi tay gầy giữa cf phố đầy mây
Rồi ngắm vòng quanh..miệng cười cầm chế trà xanh
Ngày hôm qua không trở lại...thời giờ nhìn thế mà nhanh
Mẹ thường hỏi em dạo này ..so chẳng còn ghé nhà anh
Vài ngọn cỏ sau khu vườn , tiếng cười em bé hòa thanh
Đây sẽ là góc bình yên mai sau đôi ta cùng ngồi
Hoặc cũng có thể mình già nhiều đi những khác nhau 2 vùng trời
Nhìn ngày mới lại tới, biết em có còn giữ nguyên
Là những bóng hình của chúng mình ...xem như đã từng hữu duyên!!
Gìa cùng nhau là được ....anh chưa mảnh tình vắt vai
Già cùng nhau là được...em còn dại khờ mắt nai
Gìa cùng nhau là được..yên vui đi qua phú bần
Già cùng nhau là được...đến khi 2 ta “ Tứ Tuần “
Sâu trong đời người chỉ cần ấm êm bên căn phòng
Vì những ngày tháng không em, thật quá đơn côi và thăng trầm
Lũ trẻ sau này có “ dạ đáp lời thưa “
Hoặc là ta chẳng cùng 1 cuộc đời..trở thành chuyện cũ hồi xưa!!
ó những giấc mơ được cùng em..mình đi lang thang đất trời
Hôm nay a mệt..vì cuộc sống và những tâm tư rất đời
Sẽ lại thế nào nếu 1 ngày ta bỗng cảm thấy nhòa mi??
Thì khoảnh khắc đấy là khi...từng khuôn mặt ấy già đi
Em ơi đừng chớ vội buồn...chau mày nhíu mắt đăm đăm
Mình sống 1 lần cho thể xác..còn tâm hồn mãi trăm năm
Thời gian là..điều chan hòa..để cho vạn vật hữn duyên
Nếu như không thành, anh cũng buồn..xem như cuộc đời ngẫu nhiên
Lệch best nha má
Có người đến, có người đi và có người ở lại
Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ
Ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn
Mặt trời là cái bếp lớn
Còn tia nắng là than hồng
Mỗi ngày mà ta thức dậy
Ta chỉ mong được an lòng
Hoàng hôn là dải lụa
Còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa
Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa
Cuộc đời này có được mấy lần mười năm?
Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm
Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài
Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai
Có cánh hoa nào không tàn
Có giấc mơ nào không tan
Hát để tâm tư vén màn
Thả mình xuôi với mây ngàn
Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp
Nhìn lại buồn vui tháng năm
Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm?
Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại
Anh níu những cành cây khô và mong ngày sau lá rợp trời lại
Mọi thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an?
Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại mơ về thị trấn hoang
Hoài niệm là thứ đồ chơi, ta càng lớn lại càng không chán
Gom từng chút, từng chút, từng chút như con dã tràng không cần công cáng
Nó là thứ tài sản vô giá, không ai mua và cũng không bán
Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn, bay chơ vơ trên mặt sông thoáng
Con người cũng như con chim, sáng kiếm ăn chiều bay vào tổ
Con nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ
Con người cũng như con chim, chiều về tổ sáng thì kiếm ăn
Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co mình dưới một miếng chăn
Cuộc đời là nồi cá kho, muốn nó ngon phải kho nhiều lửa
Có quá nhiều thứ mưu cầu, ta chỉ cần được no nhiều bữa
Ta nhận của đời quá nhiều và ta cần phải cho nhiều nữa
Và chỉ mong trong những đêm đông, mẹ không còn phải ho nhiều nữa
Có cánh hoa nào không tàn
Có giấc mơ nào không tan
Hát để tâm tư vén màn
Thả mình xuôi với mây ngàn
Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp
Nhìn lại buồn vui tháng năm
Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm
Tao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị
Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị
Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu
Mười năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chill
Mấy thằng ghét tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc
Tao vẫn là con đóm đóm, tụi nó cháy như bó đuốc
Tao lập loè cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu
Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâu
Mười năm tao vẫn là tao vẫn không khác mấy
Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân xác ấy
Có người nói tao thay đổi
Không! là tao thích nghi
Bật cười trước những phán xét, người đời thích nghi
Tao sẽ vẫn rap tiếp cho bản thân tao trước
Khi mà tao còn thở, khi mà chân tao bước
Khi tao còn lo lắng cho những người ghét tao
Dõi theo thằng không bỏ cuộc, mệt mỏi biết bao
Bước vào cuộc chơi tao không có gì để mà mất cả
Cách mà tao kiếm tiền là niềm vui vượt lên trên tất cả
Con đường do tao chọn và tao cam tâm bước
Tao thà chìm dưới đại dương còn hơn bị tan trong nước
Đêm nay tao thức trắng nhìn bầu trời sao
Muốn được cười, muốn được khóc như ngày đầu đời tao
Có cánh hoa nào không tàn
Có giấc mơ nào không tan
Hát để tâm tư vén màn
Thả mình xuôi với mây ngàn
Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp
Nhìn lại buồn vui tháng năm
Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm
[ Đố Em Biết Anh Đang Nghĩ Gì ]
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em
Và có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh lại muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng.
[ Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện ]
Và tình anh như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi, ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai ra sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau.
[ Ghé Qua ]
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau trên đồi hoa thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí có đôi khi mình gắt gỏng
Gửi tặng em vài ba thỏi son tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đoá hoa tươi thắm tặng em giữa ban đêm.
Xa xăm cuối trời sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào nơi chốn đây
Một chút kỷ niệm một chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn một mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng.
[ Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện ]
Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi
Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí
Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em
Nếu em là diêm vương anh nguyện bị đày xuống âm trì
Em ơi có nhớ tới cảm giác ấy lần đầu
Giận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhau
Anh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sau
Niềm đau là vụt mất khiến tụi ta phải tìm nhau
Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khóc
Nó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc
Tình cảm anh dành cho em anh không muốn mờ đi
Và nếu như em có buồn đừng để lệ cuốn bờ mi
Ngày đầu ta có được nhau tưởng chừng như rất vất vả
Nếu như đánh mất em rồi thì anh đánh mất tất cả
Sớm mai ở lại với gần em đối với anh thật quan trọng
Em ơiii..
Chính thức ra bản karaoke nha MN
Lệch beat, nhưng ai thuộc beat sẽ hát được
Rap
@@Hienho-ms5fokiểu rap mà nếu ai k biết ngt sẽ nhìn vào cái chữ chạy ở trên. Chứ thực ra nó chạy nhanh hơn 1 tí. Ai mà chả biết rap
T thuộc cả bài này mà😂
Lệch đâu ba
@@12.NguyễnVănHuylệch tht mà, k nhớ hết beat như tui rap theo k dc, vì chữ nó cứ chạy đều quá ấy
Hơi nhanh tí nhưng beas hay
ruclips.net/video/G7qhXHPeeGA/видео.html
BẢN GỐC NHA CẢ NHÀ❤
bài cuois tên j vậy mn
Khá hay nhưng beat hơi nhanh
#tinhka #rap #doembietanhdangnghigi #ema #ghequa #anhbiet #bantinhcakhonghoanthien
Có bản hát sẵn để hát theo ko ạ
ruclips.net/video/G7qhXHPeeGA/видео.html
Đây nha bạn
Xin tên best của bài này vs ông ơi
ruclips.net/video/KtyHVC_0p9I/видео.html
Đây nha ông
Beat hay nhưng mong bạn làm lại bản khác hoàn thiện hơn.... chữ chạy nhanh quá
Mình cảm ơn bạn đã góp ý ạ❤❤
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi,
chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi,
ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh muốn là mai ngày nắng
Em,, cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt,, lẫn vào đó là bờ môi
Ánh đèn kia sao chớm tắt,, hình bóng ấy đã mờ trôi
Dù mai đi sao chăng nữa,, ta với người cùng kề đầu
Ánh trăng kia lạc lối,, ta vẫn luôn nghĩ về nhau.
[Ghé qua]
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
[Anh biết]
Anh biết là k ai thay thế đc anh ta
Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa
Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc
Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma
Chẳng có đường nào để mà lui đâu em
Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em
Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm
Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em
Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu
Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu
Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức
Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau
Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa
Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa
Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa
Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa
xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt
xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt
xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này
Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày
cảm, ơn vì em đã đến đây
anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây
chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa
về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa
[Em à]
Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi
24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi
Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau
Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau
Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe
Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe
Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất
Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất
Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người
Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người
Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người
Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
hai
Hi🙂😊🙂
hic lệch beat huhu
quá nhanh ko giống bản gốc
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến ạ❤
LẦN ĐẦU LÀM Karaoke nên mk còm chút bỡ ngỡ🙂
Beat hơi dở😅
[Đố em biết anh đang nghĩ gì]
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
[Bản tình ca không hoàn thiện]
Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi,
chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi,
ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi
Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu
Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau.
[Ghé qua]
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
[Anh biết]
Anh biết là k ai thay thế đc anh ta
Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa
Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc
Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma
Chẳng có đường nào để mà lui đâu em
Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em
Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm
Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em
Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu
Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu
Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức
Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau
Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa
Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa
Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa
Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa
xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt
xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt
xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này
Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày
cảm, ơn vì em đã đến đây
anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây
chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa
về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa
Có người đến, có người đi và có người ở lại
Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ
Ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn
Mặt trời là cái bếp lớn
Còn tia nắng là than hồng
Mỗi ngày mà ta thức dậy
Ta chỉ mong được an lòng
Hoàng hôn là dải lụa
Còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa
Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa
Cuộc đời này có được mấy lần mười năm?
Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm
Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài
Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai