Gửi Tặng em trăm Nỗi Nhớ ngàn Lời thương Bài nhạc này là lời Bày tỏ, anh không thể nói ở Đời Thường Cám ơn em đã bên anh khi chỉ có bàn tay trắng Một thằng ham chơi như này mà có được em là may mắn Nên hôm nay đành tỏ lòng giành tủi 17 lung linh Anh hứa sẽ yêu em hoài theo em một cách thật chung tình Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh Nếu sau này em hết xinh thì anh nguyện yêu em hết mình Babe, Em là mặt trời là cầu vồng là mây xanh Hiện diện trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành Tình đôi ta là biển rộng mỗi giọt nước là trăm thương Thì hạt cát là ngàn nỗi nhớ ở trong xa mạc anh lầm đường Em ơi Đại thàng này vốn chỉ đẹp khi có em Trong anh là những kĩ niệm và những con đường thật khó quên Những con đường mình cùng hẹn ước cùng đương đầu khi gió đến Những con đường lạ mình đi qua đó thì tự động nó có tên Em là mèo là nai là cá Biết biển xanh nhưng anh vẫn chèo Dù mai già quá Hạnh phúc mình chung tay xây dựng nên một lâu đài Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em được lâu dài Nhưng mà có nhiều lúc anh biết, em buồn khi anh vô tâm Anh vẫn yêu em tha thiết và chuyện tình mình anh cố lắm Anh đã cố cất hết cảm xúc che giấu những lần anh yếu mềm Và anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra đã yêu em. Ver 2:...... Chuyện tình của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng Là những lần mình cùng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng Là lúc ta ngồi thẩn thơ ngẩn ngơ giấc mơ rồi than thở Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ làm thơ trên trang vở Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can Những lúc em quay đi khiến cho con tim anh lâm sàng Những giây phút hai ta dận dỗi anh hay lén lút đến thăm nàng Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn Nếu yêu em một kiếp không đủ thì anh nguyện yêu cả cửu vạn Từ nay hai ta là một đoạn đường mình đi sát vô Yêu em là môn nghệ thuật thì anh chính là Picaso Nếu sau này sống gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa Sống chung một ngôi nhà và mình cùng hát với guitar Cả hai ta cùng say đắm không quan tâm điều gì và Anh là chàng trai mơ vì em khiến anh hight như sativa Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì Em như là chất thức thần mà cuộc đời này đã đem tới Anh muốn yêu em thương em cả đời có biết không em ơi..
Các bạn muốn rap dễ thì điều đầu tiên các bạn phải thuộc nằm lòng lời trước xong rồi rap nhiều sẽ bắt beat không trật 1 nhịp, sẽ không bị vấp như các bạn ở dưới cmt nhé, mình làm dc nhé
Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em Nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa Hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ Vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương Anh chôn giữ cất rồi Anh muốn đc cùng em đi Đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió Với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ Bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước ngày mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi Cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại Và giữ em không xa mình Anh luôn muốn 1 ngày Em là người trog gia đình Nụ cười em tựa như nắng Hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt Lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớp tắt Hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai ra sao Chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi..! Ngày nắng ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài Vào sớm mai và cốc cà phê Và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao hình bóng em cứ chạy Trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá Là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm Vương Anh nguyện bị đày xuống âm trì Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầu Giận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhau Anh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sau Niềm đau là vụt mất khiến tụi ta phải tìm nhau Đôi lúc những lần cải vã Em bảo vì thương nên khóc Nó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc Tình cảm anh dành cho em Anh không muốn mờ đi Mà em nếu như em có buồn Đừng để bị cuốn bờ mi Ngày đầu ta có đc nhau tưởng chừng như rất vất vả Nếu như đánh mất em rồi thì anh đánh mất tất cả Sớm mai ở lại với gần em đối với anh thật quang trọng Yah gửi gió một chút yêu thương đưa tình âm thanh này lang rộng Em ơi..! Ngày nắng ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài
Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em, Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm, Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này, Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây! Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng, Em đã về chưa? hay kề mưa...khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng...những lời nói mấy câu... Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò... Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò... Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm... Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm.. Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im.. Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì anh lại cất vào tim
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo 1 khi mà ng đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái và người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi , họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi , họ viết bằng cây bút vàng Tình giống như sống biển em là đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại tại nhân gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh giữ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi ngoiif 1 mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng , sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh , anh ước ngày mai là nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại để giữ em không xa mình Anh luôn muốn 1 ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa nắng vàng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn khi sau chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi
Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá Nhưng sau hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá Những lá thư viết chưa xong anh đang để sau hè Ta kể nhau nghe về những câu chuyện 1 phút chốc trãi qua Bình minh lên có những con xe đang bận chuyến hàng Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn Đã vài lần em giận vì anh lỡ dọng nói Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói Anh cảm thấy rã rời từ khi vắn bóng em Dù chỉ còn những ngày tháng ngắn ngủi anh vẫn cố sống thêm anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất Nói nhưng không quên em là nơi bình yên nhất Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh Em lặng thầm đôi mặt nhẹ nhành nụ hôn em gửi anh Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hi vọng Ngày đêm dài trôi mau nhớ mang áo ấm khi đông Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã Gió kia thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa
Anh còn nhớ về ngày xưa, khi nắng dần tan trong xế chiều Chả hiểu cảm giác lúc đó , sao anh lại yêu em quá nhiều Giấc mơ thì vẫn còn đó, nhưng khi nào mình mới phải trải qua Chỉ tiếc đến khi lúc đó ,thì chuyện tình mình cũng đã phải xa ... Mà thôiii. . Chuyện tình mình bây giờ cũng đã phai dần trôii Anh biết ai cũng trải qua cảm giác đó đauuu.. nhưng mà thôi Cứ phủ nhận .. cứ cho đi ......dù biết mình đã đi quá trớnnn Nếu bây giờ , điều mình muốn, muốn xin lỗi và lời Cảm Ơn CẢM ƠN CUỘC ĐỜI NÀY♡
Ver 1 : Tình giống như sóng biển, tận ngoài đại, dương xanh Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại, thương anh sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ, vương lại ở tại, dương gian Tình-cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ, cất rồi Anh muốn được cùng em đi, đến nơi bình yên, đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió, với những tâm tư, rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ, bây giờ nó lại, mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ. Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không, màu trắng, Bão bùng về lại bên anh, anh ước là mai, ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi, cùng qua bao phong, ba tình Còn anh sẽ ôm em lại, và giữ em không, xa mình Anh luôn muốn một ngày, em là người trong, gia đình Nụ cười em tựa như nắng, hoà mình vào bông, hoa quỳnh qua kẽ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc, đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai ra sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau, em ơi! Ngày nắng, ngày nắng, cớ sao lại đêm dài, đêm dài! Ver 2 : Chào sớm mai bằng cốc cà phê, và anh ngồi, nhâm nhi Cớ sao, hình bóng em, cứ chạy trong tâm trí Bên thềm, bao nhiêu lá, là bấy nhiêu, tên em Nếu em là diêm vương, anh nguyện bị đầy xuống, âm trì Em ơi, có nhớ, tới cảm giác ấy, lần đầu Giận hờn, cách biệt, và ta cảm thấy, cần nhau Anh nghĩ, bây giờ, hay là mấy, lần sau niềm đau là vụt mất, khiến ta phải, tìm nhau Đôi lúc, những lần cãi vã, em bảo vì thương, nên khóc Nó sẽ là những hạt buồn, và nó còn vương, lên tóc Tình cảm anh dành cho em, anh không muốn, mờ đi và nếu như em có buồn, đừng để lệ cuốn, bờ mi Ngày đầu ta có được nhau, tưởng chừng như rất, vất vả Nếu như đánh mất em rồi, thì anh đánh mất, tất cả Sớm mai ở lại bởi vì, em đối với anh rất quan trọng Gửi gió một chút yêu thương, để tấm lòng này lan rộng, em ơi! Ngày nắng, ngày nắng, cớ sao lại đêm dài, đêm dài!
Con tim anh là thứ thật dễ vỡ , tim của anh thật dễ vỡ . và con tim anh là thứ thật dễ vỡ . Và con tim anh thật dễ vỡ , như là ngon nến trước cơn gió đầu đông nhìn bề ngoài anh thật là gan sơ nhưng bên trong là thk nhóc yêu màu hồng em ơi , con người ta chết vì tình yêu , tất nhiên điều đó với anh ko ngoại lệ thứ ko cầm đc nhưng cũng biết ít nhiều , nhưng chắc chắc ko mua bằng ngoại tệ anh luôn mạnh mẽ chống lại lũ chó săn , dù tụi nó vẫn thường hay giăng bẫy . và anh bị dính với mọi lời khó khăn , nhưng khi bên em con tim anh tan chảy . Tình yêu của em rộng lớn hơn thiên hà , ôm trọn lấy anh chỉ một tiểu hành tinh . Anh ko thể giấu hết những nỗi niềm đi , và để hiểu được em phải mất cả hành trình yoo yêu đơn phương em vô hạn , khi đứng trước em là lúc nó yếu đuối . Im lặng để ko nói ra điều khô khan , vì biết em ko thích loại đàn ông thiếu muối . Họ nghĩ anh điên , nghĩ anh là thằng lầy . Chỉ vì yêu em anh vứt bỏ tất cả . Anh cố chứng minh họ sai qua từng ngày . Vì có được em anh đã có tất cả ...
Ver 1 Gửi tặng em trăm nỗi nhớ ngàn lời thương Bài nhạc này là lời bày tỏ anh không thể nói ở đời thường Cảm ơn em đã bên anh khi chỉ có bàn tay trắng 1 thằng ham chơi như này mà có đc em là may mắn Nên hôm nay đành tỏ lòng dành tuổi 17 lung linh Anh hứa sẽ yêu em hoài theo 1 cách thật chung tình Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh Nếu sau này em hết xinh thì anh vẫn nguyện yêu hết mình Babe, em là mặt trời là cầu vòng là mây xanh Hiền diệu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành Tình đôi ta là biển rộng mỗi giọt nước là trăm thương Thì hạt cát là ngàn nỗi nhớ ở trong sa mạc anh lầm đường Em ơi ... Đà thành này vốn chỉ đẹp khi có em Trong anh là những kỹ niệm về những con đường thật khó quên Những con đường mình cùng hẹn ước cùng bên nhau khi gió đến Những con đường mà mình đi qua đó thì tự động nó có tên Uhm... Em là mèo là nai là cá Biết biển xanh anh vẫn chèo dù mai già quá Hạnh phúc mình chung tay xây dựng nên 1 lâu đài Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em đc lâu dài Nhưng có nhiều lúc anh biết em buồn khi anh vô tâm Anh vẫn yêu em tha thiết chuyện tình mình anh cố lắm Anh đã cố cất hết cảm xúc che giấu những lần anh yếu mềm Vì anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra để yêu em Ver 2 Chuyện tình của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng Là những lần mình cũng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng Là lúc ta ngồi thẫn thơ ngẫn ngơ giấc mơ rồi than thở Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ để làm thơ trên trang vở Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can Những lúc em quay đi khiến con tim anh lâm sàng Những giây phút đôi ta giận dỗi hay anh lén lút đến thăm nàng Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn Yêu em 1 kiếp không đủ thì anh nguyện yêu cả cửu vạn Từ nay 2 ta là 1 đoạn đường mình đi sát vô Yêu em là môn nghệ thuật thì anh chính là Picaso Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa Sống chung 1 ngôi nhà và mình cùng hát với guitar Cả 2 ta cùng say đắm không quan tâm điều gì và Anh làm trai mơ vì em khiến anh hight như sativa Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì Em như là chất thức thần mà cuộc đời này đã đem tới Anh muốn yêu em thương em cả đời em biết không em ơi
ố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc, chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông, của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố, nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ, vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió, với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ, bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở, với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh muốn là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi, cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại, và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày, em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng, hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn ngày sau chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai ra sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi, về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai, còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau, thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách, anh được ngồi cùng em trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi, bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng, phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên, những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ, thì anh ta là sói già ranh ma Oh... Chẳng có đường nào để mà lừa đâu em Không buồn, thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng, anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câuu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em, trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất, là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Lại phải về vs bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi, hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng, thì bao giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng, tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để, nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng, bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh, và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày Cảm ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hết rượu, hoa và nến cây chẳng thể nào cùng em, qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà, liệu đã sáng đèn hay chưa Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn, như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim, anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố, chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm, và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối, và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ Nguyễn Huệ hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì xin được hỏi em có đang thiếu một người
Xa khỏi chân trời xa kXa khỏi chân trời xa khỏi tầm mây Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say Đều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay Đơn giản anh ko phải người dân bản Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc Em là ai là thế gian là cả ngân hà Là những thứ thức ăn giống như là chân gà Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp giò Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi Tại sao mà mình nên …. Vì cái bút bi hay là bút máy Anh sẽ yêu em ko phải chữ mà chính bằng phút giây Anh ko phải là racing boy Ko ai chở em đến những đường cao tốc, em sẽ ói Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi Tại sao mắt em khóa em lại khóa mi tôi Em điên quá đi thôi Em đã bỏ anh đi Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị Anh đã rap nhiều lần nhiều lần Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần Anh đã rap và anh lại ngã ra Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba Đời mà,em mong ước nhưng mà Cuộc đời của tụi màn mạc cứ thắt dây giày ( sub đại chứ tui đéo nghe =))) Đây là mắt, đây gọi là môi mũi Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi …. Anh vẫn nói chính xác về điều đó Em đã đi xa rồi anh vẫn đợi chiều gió Và có thể nói, đầu anh nó vốn đã hư Nên đợi chờ em dại khờ ở cái chốn bốn ngã tư Và có thể nói, như là số điện thoại 115 Bác sĩ báo em bệnh anh đột ngột thăm Nhưng mà ko sao, những thứ anh tặng dc ước bỏ Anh vẫn đứng đợi em một lần ở trước ngõ hỏi tầm mây Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say Đều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay Đơn giản anh ko phải người dân bản Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc Em là ai là thế gian là cả ngân hà Là những thứ thức ăn giống như là chân gà Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp giò Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi Tại sao mà mình nên …. Vì cái bút bi hay là bút máy Anh sẽ yêu em ko phải chữ mà chính bằng phút giây Anh ko phải là racing boy Ko ai chở em đến những đường cao tốc, em sẽ ói Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi Tại sao mắt em khóa em lại khóa mi tôi Em điên quá đi thôi Em đã bỏ anh đi Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị Anh đã rap nhiều lần nhiều lần Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần Anh đã rap và anh lại ngã ra Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba Đời mà,em mong ước nhưng mà Cuộc đời của tụi màn mạc cứ thắt dây giày ( sub đại chứ tui đéo nghe =))) Đây là mắt, đây gọi là môi mũi Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi …. Anh vẫn nói chính xác về điều đó Em đã đi xa rồi anh vẫn đợi chiều gió Và có thể nói, đầu anh nó vốn đã hư Nên đợi chờ em dại khờ ở cái chốn bốn ngã tư Và có thể nói, như là số điện thoại 115 Bác sĩ báo em bệnh anh đột ngột thăm Nhưng mà ko sao, những thứ anh tặng dc ước bỏ Anh vẫn đứng đợi em một lần ở trước ngõ
Anh là trai lạc, còn tâm tối giữa rừng thông Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng Gieo cho anh cả 1 mầm sống, nhưng chẳng chịu công vun trồng Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình. Và ..Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi .. Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng ... Ohh ohh
Trăm ngàn con sóng xô-ya Anh lao vào trong biển cả vì em làm anh nóng khô-ya Anh ngâm mình trong làn nước để mặn mòi từ da dẻ (Mặn mòi từ da dẻ) Ta cần tình yêu vì tình yêu làm cho ta trẻ (Đúng rồi) Anh cũng cần em nhưng không biết em sao? Anh không care lắm và anh quyết đem trao Cho em hết nắng cho em hết đêm sao Nhìn mặt anh đi, em nghĩ anh tiếc em sao? Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi (Anh thì không hề lặn giỏi baby) Anh soi mình vào gương cho bõ công lau Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau (Như là mấy gã em mới bỏ không lâu Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu?) Yêu em kiểu nông dân, yêu em kiểu quê mùa Yêu từ vụ đông xuân, đến hè thu thay mùa Nhưng em thì trơn trượt như là con cá chuối Muốn níu em trong tay, Khá Bảnh cũng khá đuối (Khá Bảnh cũng khá đuối) Em giống hệt như biển cả, em có nhiều bí mật Anh làm rất nhiều thứ, để đồng tiền trong ví chật Người ta không quý con ong, mà người ta chỉ quý mật Em hỏi anh nhạc sao hay anh gọi nó là bí thuật, yo Em hỏi anh nhạc sao hay anh gọi nó là bí thuật, yo Anh cô đơn giữa tinh không này Muôn con sóng cuốn xô vào đây Em cô đơn giữa mênh mông người Và ta cô đơn đã hai triệu năm Anh cô đơn giữa tinh không này Muôn con sóng cuốn xô vào đây Em cô đơn giữa mênh mông người Và ta cô đơn đã hai triệu năm Nước đã hình thành trong hàng triệu năm (Triệu năm) Cát đã hình thành trong hàng triệu năm (Triệu năm) Biển cả hình thành trong hàng triệu năm (Triệu năm) Sao em làm anh buồn sau hàng triệu năm? (Triệu năm) Gặp em từ thể đơn bào rồi tiến hoá Xa em từ khi thềm lục địa đầy biến hoá Muốn được ôm em qua kỷ Ju-ra Hoá thạch cùng nhau trên những phiến đá (Phá đá cùng nhau) Rồi loài người tìm thấy lửa, anh lại tìm thấy em Anh tưởng rằng mọi thứ sẽ được bùng cháy lên Muốn được cùng em trồng rau bên hồ cá Nhưng tim em lúc đó đang là thời kì đồ đá Anh đã tin vào em như tin vào thuyết nhật tâm Như Ga-li-lê người ta nói anh thật hâm Có lẽ Đác-win biết biển cả sẽ khô hơn Nhưng anh tin ông ta không biết chúng ta đang tiến hoá để cô đơn (Tiến hoá để cô đơn) Và có lẽ Đác-win biết biển cả sẽ khô hơn Nhưng anh tin ông ta không biết chúng ta đang tiến hoá để cô đơn (Tiến hoá để cô đơn) Anh cô đơn giữa tinh không này Muôn con sóng cuốn xô vào đây Em cô đơn giữa mênh mông người Và ta cô đơn đã hai triệu năm Anh cô đơn giữa tinh không này Muôn con sóng cuốn xô vào đây Em cô đơn giữa mênh mông người Và ta cô đơn đã hai triệu năm Anh cô đơn giữa tinh không này Muôn con sóng cuốn xô vào đây Em cô đơn giữa mênh mông người Và ta cô đơn đã hai triệu năm Anh cô đơn giữa tinh không này Muôn con sóng cuốn xô vào đây Em cô đơn giữa mênh mông người Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Ver1: Ngoài cửa sổ, là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc, chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông, của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố, nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng Và Tình giống như sóng biển, em là đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ, vương ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên, đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư, rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại, mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng, bão bùng về lại bên anh, muốn là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn 1 ngày, em là người trong gia đình Nụ cười em tựa nắng vàng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi Sau 1 ngày và nắng chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn sau tiếng nhạc, đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau Ver2: Anh lại muốn, cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn, vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ, qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11, vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau, chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang, mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không, sánh duyên Ta tìm thấy, điểm tương đồng phía bên trong, ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Xa xăm cuối trời sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây gió đông đưa đi khắp lối Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào nơi chốn đây Một chút kỷ niệm một chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son Anh vẫn một mình Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay Anh vội gác lại những công việc em ở đâu anh tới ngay Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em màu cánh gián Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông Tháng mười hai lạnh hơn nhiều lắm nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên Và em Xin hãy quên đi những tháng ngày cũ đã xa xưa Xin hãy thôi nuối tiếc những điều gì mà ta chưa Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình Tây Nguyên chiều lộng gió chân trời vỗ cánh đàn chim Nếu ngày sau gặp lại đó cho anh ngồi cùng hàn huyên Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Ngày buồn tháng nhớ và năm thương Tôi lại nhớ em người cô gái từ mảnh đất ở trong sương Dặn mình mà không thương nhưng sợ tình vào cơn say lại Chỉ biết trách bản thân ngày xưa lại buông lời yêu ngây dại Và đây là tâm thư….Anh viết ra dòng suy nghĩ Nó vân còn chút dư âm dành cho người từng tri kỉ Đã từng hẹn ngàn chân trời khi ta còn chung nhịp thở Ngắm bình minh vào sương mai còn vinh hoa chưa kịp nở ….Và ngày thật ngắn, cớ sao đêm thật dài Bản du dương nghe sầu lắng mà tại sao anh bật hoài Rồi một ngày không màu trắng anh chẳng thể đặt tên nó Ngàn nỗi nhớ dành cho em chỉ biết đặt trên gió..Và gửi đi… Băng qua nhiều núi thông Hồn anh thả trong hoàng hôn vào một buổi chiều cuối đông Khi bầu trời mênh mông, anh là gã không hoàn thiện Để giờ lạc mất em rồi viết bản tình ca không hoàn thiện Anh là chu vi ,ôm chặt hơi thở núi..rừng vào em Ngu si vì mù quáng rồi ngã vào một đêm Anh chỉ muốn được cùng em than thở quên đi cái sầu Quá khứ và hiện tại đến khi bạc đi mái đầu Sẽ là đóa hồng đỏ ôm chặt em vào lòng anh Nở rộ giữa phong ba vì em là..cánh đồng xanh Bản tình này đã chết khi anh ở tuổi đôi mươi Xin em đừng bao giờ buồn phiên và luôn để đôi môi tươi Góc phố đó anh vẫn đứng ngây dại, Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây , Thời gian trôi chậm lại từng giây Ngày nào anh và em còn chung bước, Nhưng sao bao nhiêu đó vẫn cứ xa vời Và thực tế em đã xa rời tôi, Giờ đây chỉ còn lại mình tôi, tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em, Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm, Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này, Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây! Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng, Em đã về chưa? hay kề mưa...khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng...những lời nói mấy câu... Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò... Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò... Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm... Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm.. Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im.. Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì anh lại cất vào tim
-Ngay từ cái ánh nhìn đầu anh lại cảm thấy đắm say . -a muốn đc bên e cùng vài cái nắm tay -E chưa đồng ý ,thì a đành chọn vậy -nếu e là cả bầu trời thì a sẽ nằm ở đây và ngắm ai - ngắm cả thành phố này và đắm say - em và gió uốn bay , như là ánh mặt trời làm e chiếu sáng bình minh, là cả cuộc đời cho a đc biết niềm tin - là cả hành trình nên a sẽ không dừng lại , để cho hết yêu thương và lòng a đừng ngại - a không phải thg nhóc, a chỉ tính chiện đường dài - a chỉ nghĩ là mai sau này mình sẽ đc thương ai , em lo chiện tương lai khi là tình yêu đương đại - đã nói 1 câu chia tay là không 1 lời thương hại - a chính là bờ vai rộng để e tựa bay vào - a sẽ không bao giờ chạy để e đc bay cao - và sớm mai này , a muốn kề tai em nói - a yêu e đã nhìu quá đi rồi - đơn giản a chỉ là ng thường , CÔ đơn quá lâu nên đang tìm ngừoi thương - như là buổi chiều tà đang chìm vào ánh hoàng hôn - anh ngân nga vài câu hỏi như càng nghĩ càng khôn - a không nghe lời thân mật a chỉ nói ra chân thành - giờ cho hết yêu thương a để e đi sao đành......
Xa khỏi chân trời xa khỏi tầm mây Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say Điều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay Đơn giản anh ko phải người nhân bản Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc Em là ai là thế gian là cả ngân hà Là những thứ thức ăn giống như là chân gà Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp dò Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi Tại sao mà mình nên hút đến hút mi Vì cái bút bi hay là bút máy Anh sẽ yêu em ko phải giữ mà chính bằng phút giây Anh ko phải là racing boy Ko cho mang em đến những đường cao tốc, em sẽ ói Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi Tại sao mà em khóa em lại khóa mi tôi Em điên quá đi thôi Em đã bỏ anh đi Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị Anh đã rap nhiều lần nhiều lần Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần Anh đã rap và anh lại ngã ra Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba Đời mà,em bỗng ước như mày Cuộc đời của tụi mày mày cứ thích dây giày Đây là mắt, đây gọi là môi mũi Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi
Bình luận Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá Nhưng sao hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá Những lá thư viết chưa xong anh đang để ở sau hè Ta kể nhau nghe về những câu chuyện chỉ một phút chốc trãi qua Bình minh lên có những con xe còn đang bận chuyến hàng Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết Vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn Đã vài lần em giận vì anh lỡ giọng nói Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói Anh cảm thấy rã rời trong từ khi vắng bóng em Dù chỉ còn những ngày ngắn ngủi anh vẫn cố gắng sống thêm Anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất Nói nhưng không quên nếu em là nơi bình yên nhất Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh Em lặng thầm nhìn đôi mắt nhẹ nhàng nụ hôn em gửi anh
Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hy vọng Ngày đêm dài trôi mau em nhớ mang áo ấm khi đông Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã Gió khẽ thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa Nhưng ca khúc anh viết bao nhiêu trang đã thuộc lời Yêu em anh mới biết mình đã sửa sang cả cuộc đời Chuẩn bị vào một buổi sáng anh sẽ đợi em thức giấc Em hôn vào giữa chán đó là cảm giác anh thích nhất Thời gian trôi tích tắc vì đã đến giờ phải rước em Mặt trời vừa nhá nhem thì anh sẽ đợi em trước hẻm
Đố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Ngày ngắn, ngày ngắn Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại Đêm dài, đêm dài Đêm dài, đêm dài...x2 Ver1: Một mùa đông hiu quạnh Anh cô đơn một mình Ngồi lẫm ngẫm sáng tác Để nỗi sầu vơi đi Tâm trạng anh bây giờ Như là tim tan vỡ Khi ngồi nhớ những lúc Em cùng anh trong tay Sao bây giờ em lại Rời bỏ anh nơi này Để mùa đông hiu quạnh Vùi nỗi nhớ trong anh Phải chăng là định mệnh Bắt hai ta xa rời Chắc là do duyên số Bắt em rời xa anh Khi bước sang một mùa Một mùa đông màu trắng Trong anh thấy nhạt nhoà Sâu trong lòng cay đắng Rồi mùa thu năm ấy Em vẫn còn bên anh Sao mùa thu năm này Em lại rời xa anh Anh đã dành tất cả Điều tốt nhất cho em Vậy mà cớ sao giờ Em quay đầu đi trước Để anh đứng đây chờ Một mình trong trống vắng Rồi thu đã đi về Đành để đông đi đến Ngậm ngùi bước ra về Anh ra về cay đắng Dành trọn cả cuộc đời Cho một mùa thu ngắn Để em lại cho người Sang một chiều đông trắng Dành tặng bản nhạc buồn Trong một làn thu vắng. Hook: Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. Ngày ngắn, ngày ngắn Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại Đêm dài, đêm dài Đêm dài, đêm dài...x2
Tình giống như sóng biển, tận ngoài đại, dương xanh Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại, thương anh sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ, vương lại ở tại, dương gian Tình-cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ, cất rồi Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Người ta bảo anh dại khờ sao lại đối chờ mình em Nếu là vì 1 ai khác thì a đã k ngồi nhìn đêm Nhìn xem ai đã khiến cho tôi thế này Lạc vào trong mộng mơ chẳng mún rời khỏi đây Và ai đang lanh quanh trong nỗi nhớ này Chắc là.e hương tóc còn thoảng giờ bay Giờ đó đây chẳng biết em có hay nơi a sau lắng Em về chưa khi mưa trời mưa mây k màu trắng Yêu cô gái thanh xuân, ch qua tuổi trăng tròn Yêu em qua bao năm,cho dù bị ăn mòn Yêu qua bảo tố, yêu vẫn không vững vẫy Yêu e thật lâu dài như cao nguyên hùng vĩ Vội vàng nhớ ng tình bấy lâu Lụi tàn chẳng còn nhìn thấy nhau 1 người chẳng biết đi về đâu Nếu 1 ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn bóng dáng nơi mình hẹn hò Nhưng anh chọn khu đồi gió khơi tình chuyện trò Muốn nghe giọng em nói r gửi tin nhắn thâu đêm Quảng đời còn lại của 2 người sẽ cười không cải vã đâu e Anh đâu kể làm chi những câu chuyện bùn chán cứ để nó trôi qua Theo quy luật của ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về thăm gió Sao không chạy ngay ik mà ở lại ngày tháng đó
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi (anh thì không hề lặn giỏi baby) Anh soi mình vào gương cho bõ công lau Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau Như là mấy gã em mới bỏ không lâu Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu
Có người đến, có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca Đời cho ta quá nhiều thứ Ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn Mặt trời là cái bếp lớn Còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy Ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là dải lụa Còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết ta chỉ mong không bị cấm ngăn Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa Cuộc đời này có được mấy lần mười năm? Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi (anh thì không hề lặn giỏi baby) Anh soi mình vào gương cho bõ công lau Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau Như là mấy gã em mới bỏ không lâu Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu Yêu em kiểu nông dân, yêu em kiểu quê mùa Yêu từ vụ đông xuân, đến hè thu thay mùa Nhưng em thì trơn trượt như là con cá chuối Muốn níu em trong tay, Khá Bảnh cũng khá đuối (Khá Bảnh cũng khá đuối) Em giống hệt như biển cả em có nhiều bí mật Anh làm rất nhiều thứ, để đồng tiền trong ví chật Người ta không quý con ong, mà người ta chỉ quý mật Em hỏi anh nhạc sao hay, anh gọi nó là bí thuật, yo Em hỏi anh nhạc sao hay, anh gọi nó là bí thuật, yo
Lại là ánh chiều tà, a lang thang giữa khoảng trời Muốn được nắm tay e, thương e cả 1 quảng đời A không ngại khó khăn, gặp thì a sẽ tiếp bước Qua hết những khó nhằn, a iu e từ kiếp trước Kể cả bản thân này, đều dành tặng cho e Nếu tình anh giới hạn, e lấy thước mà đo xem Thử hỏi xem ông trời, có mấy ai mà thật lòng Ôm hết những tương tư, nhiều đến nỗi phải chật lòng Dù cho 10 ngàn năm, a vẫn sẽ cố chờ Vững vàng ta bước đi, ở trên con lối mờ Khoảng thời gian vắng e, a như người bị tâm thần Nếu mà có cơ hội, a sẽ iu e trăm lần
Ngoài cửa sổ, là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc, chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông, của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố, nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng Và Tình giống như sóng biển, em là đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ, vương ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên, đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư, rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại, mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng, bão bùng về lại bên anh,anh muốn là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn 1 ngày, em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn và nắng chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa ,đêm xuống rồi mình kề đầu . . . Anh lại muốn, cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn, vẫn còn sương mai và chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ, qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11,chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau, chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang, mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không, sánh duyên Ta tìm thấy, điểm tương đồng phía bên trong, ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Anh dành cả tuổi thanh xuân Để viết lên bản tình ca A đưa tâm hồn vào nhạc, hồi tưởng đoạn đường mình qua Thanh xuân của anh gói gọn, là có em ở trong đời. Nên vì thế anh mang cảm xúc viết trên nhac beat ko lời. Và hỡi em....này cô gái lun khiến bờ môi anh cười. Ở bên anh dù có khó khăn, thì em đừng vội thay người. Anh biết chắc tình thương của anh ,trao em là mãi ko phai. Yêu em là anh đấy thôi, và sẽ mãi mãi ko ai. Và đưa tay a nắm, mình đi đến cuối chân trời. Nếu có vài lần cãi nhau, thì a vẫn sẽ vâng lời. Nếu mệt mỏi hay buồn tuổi, thì cứ tựa vào vai anh. Anh ko hứa là sẽ hết buồn, nhưng rồi cũng sẽ phai nhanh. Nụ hôn của em êm ái, như ánh mặt trời nắng vàng. Mình cùng nhau dạo phố, ngân nga cùng vài tiếng đàn. Ba cái trò con nít, nghĩ đến là cứ thầm cười. Và thanh xuân của em, anh hứa mãi mãi ko trao nhầm người. Anh yêu em, này cô bé tính cách ngang bướng của anh. Yêu em như lá với cây, bên nhau rồi cũng tủa xanh. Hạnh phúc đơn giản là khi, cả hai cùng cố đâm chồi. Chợt... bỗng nhận ra, anh biết mình đã yêu rồi. Nếu có ai hỏi về tình yêu, chúng ta hiện nay thế nào. Anh trả lời là anh thương em, tận sâu ở trong tế bào. Kể em nghe những chuyện đã qua thì thầm ở mãi trong đêm. Và cuối cùng..tất cả mõi chuyện a nói là anh mãi yêu em.
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia Thôi rồi Sao em đi vội? Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng... Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son Anh vẫn 1 mình Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm, Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không? Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên Và em Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia Thôi rồi Sao em đi vội? Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng
"Một con vịt xòe ra hai cái cánh Nó kêu rằng cáp cáp cáp, cạp cạp cạp Gặp hồ nước nó bì bà bì bõm Lúc lên bờ vẫy cái cánh cho khô Đi học về là đi học về Em vào nhà em chào cha mẹ Cha em khen là con rất ngoan Mẹ âu yếm hôn đôi má em Ba thương con vì con giống mẹ Mẹ thương con vì con giống cha Cả nhà ta cùng thương yêu nhau Xa là nhớ gần nhau là cười Bà ơi bà cháu yêu bà lắm Tóc bà trắng màu trắng như mây Cháu yêu bà cháu nắm bàn tay Khi cháu vâng lời cháu biết bà vui Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền Cô và mẹ là hai cô giáo Mẹ và cô ấy hai mẹ hiền Meo meo meo rửa mặt như mèo Xấu xấu lắm chẳng được mẹ yêu Khăn mặt đâu mà ngồi liếm mép Đau mắt rồi lại khóc meo meo."
Anh đội viên thức dậy Thấy trời khuya lắm rồi Mà sao Bác vẫn ngồi Đêm nay Bác không ngủ. Lặng yên bên bếp lửa Vẻ mặt Bác trầm ngâm Ngoài trời mưa lâm thâm Mái lều tranh xơ xác. Anh đội viên nhìn Bác Càng nhìn lại càng thương Người Cha mái tóc bạc Đốt lửa cho anh nằm. Rồi Bác đi dém chăn Từng người từng người một Sợ cháu mình giật thột Bác nhón chân nhẹ nhàng. Anh đội viên mơ màng Như nằm trong giấc mộng Bóng Bác cao lồng lộng Ấm hơn ngọn lửa hồng. Thổn thức cả nỗi lòng Thầm thì anh hỏi nhỏ: - Bác ơi! Bác chưa ngủ? - Bác có lạnh lắm không? - Chú cứ việc ngủ ngon Ngày mai đi đánh giặc! Vâng lời anh nhắm mắt Nhưng bụng vẫn bồn chồn. Không biết nói gì hơn Anh nằm lo Bác ốm Lòng anh cứ bề bộn Vì Bác vẫn thức hoài. Chiến dịch hãy còn dài Rừng lắm dốc lắm ụ Đêm nay Bác không ngủ Lấy sức đâu mà đi! - Lần thứ ba thức dậy Anh hốt hoảng giật mình Bác vẫn ngồi đinh ninh Chòm râu im phăng phắc. Anh vội vàng nằng nặc: - Mời Bác ngủ Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi Bác ơi, mời Bác ngủ - Chú cứ việc ngủ ngon Ngày mai đi đánh giặc Bác thức thì mặc Bác Bác ngủ không an lòng Bác thương đoàn dân công Đêm nay ngủ ngoài rừng Rải lá cây làm chiếu Manh áo phủ làm chăn... Trời thì mưa lâm thâm Làm sao cho khỏi ướt Càng thương càng nóng ruột Mong trời sáng mau mau. Anh đội viên nhìn Bác Bác nhìn ngọn lửa hồng Lòng vui sướng mênh mông Anh thức luôn cùng Bác. Đêm nay Bác ngồi đó Đêm nay Bác không ngủ Vì một lẽ thường tình Bác là Hồ Chí Minh.
Người ta bảo anh dại khờ sao lại đối chờ mình em Nếu là vì 1 ai khác thì a đã k ngồi nhìn đêm Nhìn xem ai đã khiến cho tôi thế này Lạc vào trong mộng mơ chẳng mún rời khỏi đây Và ai đang lanh quanh trong nỗi nhớ này Chắc là.e hương tóc còn thoảng giờ bay Giờ đó đây chẳng biết em có hay nơi a sau lắng Em về chưa khi mưa trời mưa mây k màu trắng Yêu cô gái thanh xuân, ch qua tuổi trăng tròn Yêu em qua bao năm,cho dù bị ăn mòn Yêu qua bảo tố, yêu vẫn không vững vẫy Yêu e thật lâu dài như cao nguyên hùng vĩ Vội vàng nhớ ng tình bấy lâu Lụi tàn chẳng còn nhìn thấy nhau 1 người chẳng biết đi về đâu Nếu 1 ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn bóng dáng nơi mình hẹn hò Nhưng anh chọn khu đồi gió khơi tình chuyện trò Muốn nghe giọng em nói r gửi tin nhắn thâu đêm Quảng đời còn lại của 2 người sẽ cười không cải vã đâu e Anh đâu kể làm chi những câu chuyện bùn chán cứ để nó trôi qua Theo quy luật của ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về thăm gió Sao không chạy ngay ik mà ở lại ngày tháng đó
Gọi em là 1 làng mây xanh , còn anh là cả bầu sao thoát khỏi bàn tay anh . Một khi anh đã rap thì mọi người sẽ vỗ tay . Còn khi anh mở lời thì em sẽ đỗ ngay ... nói em nghe nè . Nghe nhạc anh thì em phải bật loa . Gửi cho em cả lời yêu và trái tim thật to . muốn được cùng em , đi hết cuộc đời . Hát cho nhau về những bài hát mình đã thuộc lời . Không còn những ngày , mà ta phải trông ngóng . Đưa em ngắm hoa , và cộng đời chong chóng . Không có nổi buồn và những điều tiêu cực . Vì tình yêu anh đó là siêu thực . Em còn chờ gì mà không đồng ý Tình cảm mình ò , không phải đồng chí . Chỉ muốn nói với em là ngắn gọn 2 câu là làm người yêu anh nhé hôm nay và mai sau . Nhất là em nhất là em nhất là em
cần giờ những ngày trở lạnh ,em cô gái tóc ngắn ngang vai Nụ cười em tựa như nắng và ánh mắt đẹp như sương mai Dáng hiền trông em thật bé em và cao 1m52 Anh thấy em vẫn hay cười và hình như em chưa thương ai Còn anh là chàng hoàng tử luôn miệt mài với những câu ca Chẳng biết là nói gì cả em ơi em anh thích em rồi nà Ngày đêm anh vẫn theo dõi từng bài viết em trên insta Chỉ muốn gửi dòng tin nhắn là “em làm người yêu anh nháaa” Anh đây chẳng có gì cả chỉ có một trái tim nhỏ bé Với anh cô gái đẹp nhất cuộc đời này có em và mẹ Em đi qua như làn gió nhẹ và khiến tim anh bồi hồi Vì anh không hay đi nhậu nên thấy em anh say mất rồi Tuy anh không phải soái ca cũng chẳng có nhiều tiền đô la Nhưng anh có chiếc xe đạp chở em đi chẳng ngại gì cả Có thêm đôi chân vững chãi cõng cô chân ngắn 1m52 Có luôn vòng tay ấm áp ôm em qua những ngày đông dài Vẫn chờ ngày ta thành đôi và đường về ta chung một lối Buổi sáng thức dậy cùng nhau và đêm về ta chung một lối Người ta nói anh thật thà chẳng bao giờ mà anh nói dối Anh thề nếu anh nói dối thì anh phải cứoi em về mới thôi Ngoài kia hàng vạn bông hoa với anh em là hoa đẹp nhất Cây xanh cần ánh mặt trời em không cừoi tim anh héo mất Mất đi một nửa thế giới luôn bên chanh che chở cho em Ngoài kia bao nhiêu cô gái còn riêng anh chỉ cần em thôi
Mình gặp nhau tháng 7, vào cái ngày bầu trời nắng trong xanh. Anh đã bị say đắm, boi doi mắt của em thật long lanh. Đã vậy còn bị dính thuật bơi nụ cười tươi như nắng. Với tính cách đã đáng yêu lại còn thêm cái cứng rắng. Anh như đứng hình, chẳng cần em chứng mình Dù cho cả thế giới quay lưng với em thì anh vẫn tin. Tin vào mot ngay mới chỉ co hai ta. Mỗi sáng thức giấc hôn nhẹ hai má. Anh kh biet rang tai sao thoi gian quá trôi nhanh. chắc la ,tại vì em dang, bận khóa môi anh. anh chẳng còn để ý đến chuyện gì khác. chắc vì, môi em ngọt mà chẳng có vị chát. eyyy !!! em có biết điều đó khong, tại sao em cứ làm con tim này trong ngóng. shit !!! Anh xin lỗi vè những lần làm em ước mi. và nếu có ai cướp em thì inbox anh trước đi. Anh không dám và kh chắc về điều đó. Nhưng anh biết yêu em,tim anh như diều gặp gió. eyy Đèo em đi ăn khắp cả sài gòn. Đêm về bật nhạc ta chill cùng vài lon. Anh rất sợ em giận hờn vu vơ, vì thế nên khi yêu em anh đã không còn dám ngông. Sài gòn là nơi đông đút lắm người ngu ngơ. anh kh phải dương tiễn,nhưng anh vẫn nhìn ra em trong đám đông. nang tỏa tia nang len qua tùng hàng cây. tình yêu chúng mình thì cu trôi di theo tung làn mây. chi có anh và em ? dạo vòng quanh khu này. và sẽ chẳng bao giờ chuyện tình mình xuất hiện thêm người tuesday. Anh đã yêu,yêu em nhiều đến như thế Không đèo em anh thề yên sau anh luc nào cũng dư ghế. heyy tại sao anh lại say em the này. Nhìn em bên ngoài chỉ muốn lại gần em bế ngay.
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng Nhiều người thích anh bởi vì anh chất phác Có lẽ vì thế mùa yêu này anh thất bát Em muốn hái quả mọc lên từ áng mây Anh thì chỉ có cây đâm lên từ đất cát Hôm nay anh thấy mệt như một tuần mà chưa được ngủ nghê Radio phát bài nhạc thật là cũ ghê Có những nỗi buồn anh viết không cần chủ đề Và có niềm đau ngọt như là xăm mà không cần ủ tê Anh đâu có muốn hai ta phải nghĩ nhiều Trong cơn gió cuốn đêm nay buông thật mỹ miều Lòng em như chiếc lá sau mưa giông đã nát tươm Dù anh không cố ý buông ra lời sát thương Anh đâu có muốn hai ta phải nghĩ nhiều Trong cơn gió cuốn đêm nay buông thật mỹ miều Lòng em như chiếc lá sau mưa giông đã nát tươm Dù anh không cố ý buông ra lời sát thương
Thiên đàng dành cho anh ông trời dẫn lối Đi tới trước cổng trời miệng anh nhả khói Anh biết nơi này từng là khu anh sống Tiên nữ đâu hết rồi mau đưa anh vào trong Địa ngục trần gian anh không thể ở Từ chối Satang làm nó mắc cỡ Không theo kẻ xấu lũ quỷ không tha thứ Họ tống con đi vì con là vết nhơ Anh đã chọn lên thiên đàng ngồi sofa Gác cái chân lên cái bàn coi phim ma Thế gian hỏi Wy đi đâu lâu vậy? Thiên đàng thượng giới Wy đang ở đây! Nếu mày muốn lên đây thì hãy quyết định Cái xấu cái tốt do mình phân tính Cuộc đời mỗi người mình là nhân vật chính Thời gian là một cuộc hành trình.
Bước chân lag than trên con phố mình từ đi qua Con đường ngày trước anh với em vẫn thường hay về Căn phòng quen thuộc giờ chỉ còn 1 mình anh Bao nhiêu kỉ niệm nó cứ thế mà vây quanh Không thể thoát ra hình bóng em vẫn còn quanh đây Trái tim tan vỡ làm sao anh có thể lấp đầy Yêu em sây đắm chỉ mong được 1 lần nắm tay Cớ sao em lại bỏ mặt anh 1 mình nơi này Em đã quên người từng xem là tất cả Cảm xúc thế nào nhìn người thương mình vấp ngã Chẵn ai muốn xa khi mình vẫn còn thương Cho anh gửi gắm 1 chúc tình này còn vương Quên em rất khó anh thì không làm được Muốn em ở lại chắc là anh phải đặt cược Còn gì để mất khi chẵn còn ai bên anh Dòng người tấp nập vẫn cứ đi và bao quanh Để em ra đi cho em được cuộc sống tốt Theo em không được tại vì anh đã hết cos.
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Mà anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Và khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Và đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Và có người muốn hái vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi họ ký bằng cây bút vàng. -Phai Tình ta phai.. Phải Tình ta phai theo giấc mơ Rồi một ngày em sẽ hiểu một trong hai ta vẫn chờ Phai Tấm hình cũ anh kiếm xem Đúng là xuân kiếm lì xì hạ thu đi đông kiếm em Và em Món quà cũ mà anh từng đánh mất Những kỉ niệm mà anh lại khó quên Nhớ nụ cười này nhớ cả ánh mắt Và bây giờ anh đang nhớ em.. -Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em Nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa Hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ Vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương Anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi Đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió Với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ Bây giờ nó lại mất rồi Em ơi chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi Cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại Và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày Em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng Hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt Lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt Hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc Đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa Ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi Tình ta như một đoá quỳnh khoá mình đành phải nhắm mắt bước qua nhau (qua nhau) Gần bao lâu mà đậm sâu thầm đau miệng cười giờ chẳng nói ra câu (ra câu) Vì ta như ánh mặt trời đi rồi về khác lối Vô tình thôi mà sao để lại nhiều rắc rối Như ngày đến rồi đêm đi để lại sương mai Tim không lối ra vào mà sao giờ vương ai này Nếu như ta chỉ lướt qua liệu yêu thương có lọt vào Nếu chén rượu chẳng đắng cay liệu tình ta có ngọt ngào Giờ thời gian cho ta thêm kỷ niệm Để kỷ niệm ngày đó bên ta theo thời gian Phá vỡ được quy tắc thì ta quên nhau thật dễ dàng Thì có nỗi buồn nào để mang sợ gì chuyện tình mình dở dang Phá vỡ được quy tắc thì ta quên nhau thật dễ dàng Thì có nỗi buồn nào để mang sợ gì chuyện tình mình dở dang Anh biết là không ai thay thế được anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lừa đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ không khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Ngày cuối cùng nói vội được mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống được bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bao giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa -ngày mai sẽ khác con tim từng bể nát anh mất cả linh hồn giờ còn mỏi thể xác anh có lâu đài cát còn em thì xa hoa em là Dãy ngân hà anh không phải Nasa nên không thể hứa hẹn với ngan năm ánh sáng tội đồ của tình yêu chỉ chờ ngày chánh án anh đang cố biện mình, với việc từng gây ra '' em à.... xin em đừng bay xa ''' những ngay vắng em chả khác gì thây ma thiếu em như vũ hán bị dính corona cố chửa trị đến nay vẫn không lành còn đâu 1 bầu trời hôm đó thật trong lành khoản thời gian buồn vui ta chất chứa mình còn đùa với nhau xem thử ai thất hứa có mặn ngọt và chứa cả đắng chua dù có là trò chơi cũngcó kẻ thắng thua
@linhusa2003:lyrics tình ta chỉ đến đây thôi vài ba câu nói chia đôi lòng đâu như cắt ai ơi tình ta chỉ đến đây thôi người đừg như thế e ơi bởi vì a cũg yêu e
Thanh Xuân của anh thật đẹp vì có vài cuộc tình dang dở . Kẻ mang con tim chật hẹp và cầu mong nỗi buồn nâng đỡ .anh k giải sầu bằng bia chỉ thả hồn mình vào con beat . Khi không tin vào tình yêu ta đã k còn là con nít . Tình đầu là tình khó giữ cũng là lúc mình yêu đậm sâu . Những ngày cúi cùng của mùa hạ là những ngày chẳng còn cạnh nhau ai nói không bỏ rơi anh để rồi lời chia tay em nói trước . Anh đã chấp nhận buông bỏ thay vì làm quen với khói thuốc … - [ ]
Người ta bảo Anh dại khờ tại sao lại chờ mình em , nếu là 1 người khác thì anh không phải mãi ngồi nhìn đêm hãy nhìn lại xem, ai đã khiến cho tôi thế này lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây và ai đang lang quanh trong nổi nhớ này chắc là em hương tóc vẫn còn thổi gió bay giờ đó đây chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng em đã về chưa hay kề mưa khi mây không màu trắng
Con ở miền nam ra thăm lăng bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát Ôi hàng tra xanh xanh vn Bão táp mưa xa đứmg thẳng hàng Ngày ngày mặt trời đi qua lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ Ngày ngày dòng nười đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dây 79 mùa xuân Bác nằm trong giắc ngủ yên bình Giữa một vằn trăng sáng diệu hiền Vẵn biết trời xanh là mãi mãi Mà sao nghe nhói ở trong tim Mai về miền nam thương trào nước mắt Muốn làm con chim hót quanh lăng bác Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này
Vẫn thường ngày,chúng ta cứ thế bên cạnh nhau Em vẫn đang thương anh ben anh như ngày đầu Cả 2 chúng ta da cung quA ,bao khó khăn Cho đến bây giờ ,chúng ta đã ,không còn băn khoăn Cau ..chuyen tinh cam ông trời sắp đặt ta cho nhau Em ..muốn cùng anh đi mãi mãi ,,đến về sau Nơi nà mình .cùng nhau ,hạnh phuc đến trọn đời Chỉ cần yêu thương trân trọng chúng ta o day mãi không rời Anh ơi,anh có muốn điều đó khôg Em và anh cùng ngồi suy ngẫm Với những yêu thương êm ã,mình cùng ngồi tựa đầu Bãobùng cứ cho nó qua,e tin ngày mai sẽ nắng Hay cầm chặt doi tay em đi cùng qua bao hành trình Còn em sẽ luon phia sau ủng hộ cho anh hết mình Chỉ cần a luon thương em,em không ngại chứng minh Chuyện tình của mình bây giờ em đây vẫn kg dám tin Qua hành động rồi đến nụ cười lẫn vào đó là đoi moi Cái người mà em cờ rớt bây giờ đang ở đây rồi Cùng em đi qua năm tháng hạnh phúc có cả u sầu Dù mai đi ra sao chăng nữa,ta vẫn luôn ở bên nhau Anh nha Ngày ấy,ngày ấy chúng ta đã yêu rồi yêu rồi Chào sớm mai bằng cốc cà phê e và a ngồi nhâm nhi Chúng ta trò chuyện với nhau những gi mà ta đang ngỉ Ngày thang cứ thế trôi qua mà đôi ta kh biệt li Bao nhiêu giận hờn cải vã ,anh thương em mà nhịn đi Anh luon , nhớ đến cảm xúc của em ở trong đầu Giận hờn trach moc và rồi ta hiểu được nhau Cùng nghĩ về đối phương và tương lai về sau Niềm tin là thứ quan trọng ma ta phai danh cho nhau. Đôi lúc những lần cãi vã xem chỉ mong a bỏ qua Đừng vì những lần như thế xđể trong lòng mà rời xa Tình cảm anh dành cho em ,ekhông muốn mờ phai Và nếu như anh có buồn ,nói với em chứ kg ai Ngày đầu ta có được nhau thật sự la rất vất vả Nếu như đánh mất nhau rồi thì coi như mất tất cả Cuoc song bay gio anh đối với em rất quan trọng Chúng ta bình yên bên nhau giữa dòng đời thật mênh mông Anh nha ❤️
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau trên đồi hoa thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị trấn xa Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí có đôi khi mình gắt gỏng Gửi tặng em vài ba thỏi son tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Xin lỗi cha vì lời cha dặn con không nghe Thứ lỗi với mẹ vì những lời nói đã làm nước mắt mẹ không cầm Cái tuổi đôi mươi chỉ lo ham chơi mà không quan tâm lời cha dại Đến thời điểm này con mới hiểu câu không có gì bằng ngoài cha mẹ Thức trắng cả đêm chỉ mong cho bụng con đừng đói Chỉ vì 1 vài ba đồng tiền lẻ mà mẹ phải làm ngày lẫn đêm Đánh đổi giất ngủ của con thì những đám cây là dựa Gà thù đã gáy nhưng sao con chưa thấy mẹ về nhà Con nào có hay con nào có bt tất cả cũng vì là tụi con Xin lõi mẹ xin lỗi cha vì những ngày qua con chưa hiểu Chỉ vì bản thân mà con đâu biết ở ngoài kia Cũng vì chén cơm manh áo gia đình mà cha với mẹ phải chịu cực Công ơn cha mẹ k bt bao h trả hết đây
Những ngày bình yên đối với anh Là trên xe máy ta vi vu Cuộc sống áp lực lo toan muộn phiền giải tỏa cùng anh có chi đâu Anh hứa sẽ đi cùng em thât xa Đẹp hơn muôn vàn hoa Ổ bánh mì vào mỗi buổi sáng ở bên ghế đá nghe anh đàn ca Nếu như ko có em trên đời anh cũng chẳng còn muốn sống nữa Xe bánh tráng mà em thường ăn liệu h này nó đã đóng cửa Khi bình minh vừa lên Là ông trời sắp hiện nguyên hình Cuốn nhật kí đã có tên em Tình yêu này chỉ là chuyện riêng mình Kỉ niệm kí ức mà ta cùng qua Xăm lên trên vùng da Trang giấy trắng đang được tô màu Bầy chim đang hót hát ca cùng ta Thế giới có hơn 7 tỉ người Vậy là anh yêu em nhiều như thế nào Yêu cách ăn mặc yêu giọng em nói Yêu từng giây phút yêu từng cả tế bào Mây đen giông tố mịt mờ Đã có em đến ở lại với anh Anh không cần phải đợi chợ Khi có em đến bầu trời đã xanh Anh biết em ko thích đồ ngọt Nhưng vẫn muốn thân mật cùng anh Cùng anh bước qua khắp những khó khăn Đối với anh như mình dc trúng mánh
Lyrics: Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá Nhưng sao hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá Những lá thư viết chưa xong anh đang để ở sau hè Ta kể nhau nghe về những câu chuyện chỉ một phút chốc trãi qua Bình minh lên có những con xe còn đang bận chuyến hàng Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết Vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn Đã vài lần em giận vì anh lỡ giọng nói Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói Anh cảm thấy rã rời trong từ khi vắng bóng em Dù chỉ còn những ngày ngắn ngủi anh vẫn cố gắng sống thêm Anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất Nói nhưng không quên nếu em là nơi bình yên nhất Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh Em lặng thầm nhìn đôi mắt nhẹ nhàng nụ hôn em gửi anh Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Ê, chắc là vì đã có em trong đời Liếc nhìn đôi mắt em không rời Ta có còn bên nhau khi mùa đông tới Nhắc chi chuyện hôm qua cũng đã xong rồi Ta còn phải khắc tên nhau trước khi đôi mắt em lâu Biết là em vẫn muốn ôm trọn khoảnh khắc bên nhau Anh luôn muốn gần em bất kể là sáng tối Còn lời đáng nói thì anh đâu chắc quên mau Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hy vọng Ngày đêm dài trôi mau em nhớ mang áo ấm khi đông Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã Gió khẽ thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa Nhưng ca khúc anh viết bao nhiêu trang đã thuộc lời Yêu em anh mới biết mình đã sửa sang cả cuộc đời Và nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Đâu em ơiiiii0 copy
Bi Bi [Verse: Đen] Em dạo này ổn không? Còn đi làm ở công ty cũ Còn đi sớm về hôm mà đồng lương vẫn không khi đủ Đồng nghiệp của Em thế nào? Trong thang máy có chào với nhau? Có nói qua nói lại, và những cuộc họp có đào bới nhau? Sếp của Em thế nào, dễ tính hay thường gắt gỏng? Anh ta có thương nhân viên hay thường buông lời sắc mỏng? Em có còn thiếu ngủ, trong những lần phải chạy deadline? Em quên ăn quên uống, quên đi cả việc chải lại tóc tai? Những đôi giày cao gót chắc còn làm đau em Và Tiền bao nhiêu cho đủ, ai biết ngày sau em? Mắt em còn mỏi không 8 tiếng nhìn màn hình Những tối đi về đơn độc, em thấy lòng mình lặng thinh? Và đừng để đời chỉ là những chuỗi ngày được chấm công Miệng cười như nắng hạ, nhưng trong lòng thì chớm đông Nếu mà mệt quá, giữa thành phố sống chồng lên nhau Cùng lắm thì mình về quê, mình nuôi cá và trồng thêm rau Ngoài cửa sổ, là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc ,chẳng có gì là bổ béo Và Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố ,nghe con tim mình thầm thì Và Đôi khi anh chạnh lòng ,vì những gã theo đuổi em Và Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh ,viết nhạc bằng bút bi, họ kí bằng cây bút vàng Và Nhiều người thích anh, bởi vì anh chất phác Và Có lẽ ,vì thế mùa yêu này anh thất bát Em muốn hái quả ,mọc lên từ áng mây Anh thì chỉ có cây, đâm lên từ đất cát Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai ra sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi!
Lyric: Tình của đôi ta như hai cực mắt sâu sâu. Em mang nó đi mất để anh ngồi mình anh trong. Anh gôm hết kĩ niệm ra nhớ em trong từng phút. Và mong ngày mai thức dậy anh có em trong tiềm thức. Nắng về nơi lối và giọt sương trên những tán cây. Lời yêu anh nói đối với em nó đã thoáng bay. Chỉ còn đọng lại nụ hôn đầu anh trao em. Và nếu như còn có thể anh xin 1 lần được bên em. Anh vẫn ngồi đây với mảnh giấy và cây viết đó. Ngồi viết về em người con gái bên kia đồi gió. Nơi những tâm tư mà anh viết trong 1 bài hát. Và đó chính là em chứ không phải là một ai khác. Nhạc của anh viết ko cầu kì ko câu ca. Anh vẫn như vậy ko nhiều lời ko xã hoa. Vẫn cứ yêu em mà ko ngại được bao xa. Và cứ tin anh đi lời anh nói nó là thật cả. Kĩ niệm ngày đó em còn giữ hay đã quên. Anh vẫn như vậy vẫn trân trọng ko thể quên. Nỗi nhớ về em nó vẫn ùa khi đêm tới. Nó khiến anh lạc lỏng trong khoảng ko đầy chơi vơi. Em chính là báu vật mà anh trân trọng cả 1 đời. Là một viên ngọc quý mà anh cất giữ ở một nơi. Và anh chỉ là một chàng trai mang yêu thương gửi vào nhạc. Trong đầu chỉ nghĩ về em chứ không hề có 1 ai khác.
Anh tương tư em cũng đã lâu lắm rồi Chắc tới bây giờ cũng đã 2 năm trời Cũng đã ngỏ lời nhưng vẫn chưa có kết quả Nên anh đành đợi chờ, chờ cho cây kết quả Chinh phục đc em như một cuộc hành trình Anh sẽ gắng chạy dù cho cố hết mình Đôi lúc anh gục ngã nhưng lại nghĩ đến em Điều đó khiến anh có động lực, vực dậy cố gắng thêm Tình yêu anh dành cho em, như bầu trời xanh biếc Và bài này là anh viết mượn con beat để gửi em Anh chỉ mong muốn, yên bình và có em Ngoài kia bao nhiu sóng gió, đừng lo đã có anh Bắt đầu vào một ngày ms là những con xe Còn bận xe chuyến hàng Đến bây h cũng đã 2 năm mà anh vẫn lưu luyến nàng Em là bồ công anh, còn là anh cơn gió Anh sẽ đưa em đi xa, đi qua khắp phố ngàn Dù chỉ còn 1 hơi thở thì anh vẫn nói anh yêu nàng Những ngày học chung lớp khiến anh không thể nào quên Anh ngồi gần bàn cuối mà anh cứ ngắm bàn trên Đôi tay anh đang viết mà đôi mắt ngắm nhìn em Tất cả anh khong quan tâm vì anh đang đắm chìm trong em Muốn vs tới em nó khó như cầm mây Anh sẽ chạy lại ,em ơi cho cầm tay Học cách đổi thay, xin phép dc tỏ bày Anh bít, anh chx truong thành để có thể che chở em Tính khí anh còn nóng nảy, và hay đổi lỗi cho ngkhác Nhưng em, em oi, em yên tâm, vì em anh đổi khác Có đôi lúc em vô tình khiến con tim anh bể nát Anh sẽ vì em đi qua bão gió giông Anh mà làm như vậy liệu em có đồng ý k? Chẳng còn cái tính kiêu căng và hống hách Những lần khiến em tức giận trao ôi anh thật là đáng trách Bạn bè em nó bảo em rất không thích anh Mỗi lần anh nghe như vậy là con tim anh vỡ lanh tanh Bầu trời thì lại tối chẳng còn dáng vẻ trong xanh Tâm trạng anh đang đi xuống vs vận tốc là âm thanh
Ɲgoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Ϲũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Ϲó người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em baу ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng câу bút vàng Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn 1 ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc, đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau! Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau trên đồi hoa thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị trấn xa Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí có đôi khi mình gắt gỏng Gửi tặng em vài ba thỏi son tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đoá hoa tươi thắm tặng em giữa ban đêm
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Ngay từ cái ánh nhìn đầu anh đã cảm thấy đấm , anh muốn được bên em và cùng cái nắm tay, nếu em chưa đồng ý thì anh gậm vậy nếu em là cả bầu trời thì anh sẽ nằm ở đây và ngắm ai, ngắm cả thành phố này và đấm say, em như gió uốn bay như là ánh mặt trời , là bao tia sáng bình minh là cả cuộc đời cho anh được biết niềm tin là cả hành trình nên anh sẽ không dừng lại để cho hết yêu thương, và long anh đừng ngại, anh không phải thằng nhóc, anh chỉ tính chuyện đường dài , anh phải nghĩ là mai sau này là mình sẽ được thương ai
Lyric : Gửi tặng em trăm nỗi nhớ, ngàn lời thương Bài nhạc này là lời bày tỏ nên không thể nói ở đời thường Cám ơn em đã bên anh, khi chỉ có bàn tay trắng Một thằng ham chơi như này, mà có được em là may mắn Nên hôm nay đành tỏ lòng, dành tuổi 17 lung linh Anh hứa sẽ yêu em hoài theo em một cách thật chung tình Như là oxit trung tính ,theo em nên muối không kết tinh Nếu sau này em hết xinh, thì anh vẫn nguyện yêu hết mình Babe, Em là mặt trời, là cầu vồng, là mây xanh Hiền diệu trong tay anh ,vun đắp tình yêu ta xây thành Tình đôi ta là biển rộng, mỗi giọt nước là trăm thương Thì hạt cát là ngàn nổi nhớ ,ở trong sa mạc anh lầm đường Em ơi Đà Thành này, vốn chỉ đẹp khi có em Trong anh là những kĩ niệm về những con đường thật khó quên Những con đường mình cùng hẹn ước cùng đương đầu khi gió đến Những con đường lạ mình đi qua đó thì tự động nó có tên Em là mèo, là nai, là cá Biết biển xa ,nhưng anh vẫn chèo dù mai già quá Hạnh phúc mình chung tay ,xây dựng nên một lâu đài Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em được lâu dài Nhưng mà có nhiều lúc anh biết, em buồn khi anh vô tâm Anh vẫn yêu em tha thiết về chuyện tình mình anh cố lắm Anh đã cố cất hết cảm xúc che dấu những lần từng yếu mềm Và anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra để yêu em Chuyện tình, của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng Là những lần mình cùng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng Là lúc ta ngồi thẫn thờ ngẫn ngơ giấc mơ rồi than thở Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ làm thơ trên trang vở Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can Những lúc em quay đi, khiến cho con tim anh lâm sàng Những giây phút hai ta giận dỗi anh hay lén lút đến thăm nàng Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn Nếu yêu em một kiếp không đủ , thì anh nguyện yêu cả cửu vạn Từ nay hai ta là một /đoạn đường mình đi sát vô Yêu em là môn nghệ thuật, thì anh chính là Picaso Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa Sống chung một ngôi nhà và mình cùng hát với guitar Cả hai ta cùng say đắm ,không quan tâm điều gì và Anh là trai mơ vì em/ khiến anh high như sativa Nhưng em ơi còn xa lắm, khi tình anh còn nhiều vì Anh chỉ biết thương em, dù không biết thương vì điều gì Em như là chất thức thần, mà cuộc đời này đã đem tới Anh muốn yêu em, thương em cả đời, em biết không em ơi
nh như trẻ lạc, còn tâm tối giữa rừng thông Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng Gieo cho anh cả 1 mầm sống, nhưng chẳng chịu công vun trồng Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình Tình yêu ơi! Bình yên ơi! Về đây đi Để anh ôm, để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà Để gió hát vang lên câu tình ca Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương Nhìn nhau như cố hương Vì say nên vấn vương Hết rồi cuối cùng, nắng thì cũng đã ngã vàng Bên người nhân tình, em phải thương bản thân mình Buồn lắm phải không? Giã tràng lấp biển Đông Biết người cũng chả trông nên thôi câu chuyện thả ra sông Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem? Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem Vì thế nên anh phải sống như cái cách anh từng mơ Dù cho bản thân này hóa đá nhưng trái tim chẳng ngừng thở Và ba của anh là lính, má anh từng làm cán bộ Anh không cho phép mình khóc, xe có hư cũng ráng độ Đời người là kiếp lãng du, anh chẳng may làm lữ khách Đi với nhau cả 1 hành trình, giờ có xa chẳng nỡ trách Em ước là đời của em bình yên Chẳng buồn phiền như người ta Mà giờ ra đây mà xem có người đang lên kiệu hoa Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác chẳng còn bận lòng như ở đây Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị nhưng mà chẳng ngọt như ở Tây
Và dòng thư tay Em gửi trao anh ngày nào Giờ còn lại hư vô Em gửi anh đây lời chào Mà nhìn người đi vội Mình làm gì nên tội Tại sao lại cách xa Còn yêu như thế mà Để lệ hoen mi Khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi Anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương Nhìn nhau như cố hương Tìm em ở bốn phương Vì say nên vấn vương Em ơi vô tình dù tình mình gặp không may Em xa nơi này để giọt lệ ở bên đây Bầu trời giờ hắt hiu nhìn về nơi đó đây Ngoài trời thì có mây Chỉ còn lại là đắng cay Thương cha thương mẹ để đành lòng mà quay lưng 25 âm lịch nhìn người cười mà rưng rưng Bên kia là pháo hoa Rộn ràng người đến xem Họ hàng mừng kết duyên Còn phần mình là hết duyên Ohh... Anh như trẻ lạc Còn tâm tối giữa rừng thông Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn Tìm bến đỗ để ngừng trông Anh là một con đom đóm Mắt anh sáng đến xoay vòng Gieo cho anh cả một mầm sống Nhưng chẳng chịu công vun trồng Vì lúc ấy ta còn trẻ Nên đời bạc và mưu sinh Anh chưa học hết lớp 10 Người ta gọi là lưu linh Anh gắn bó với sông nước Và cảnh vật này hữu tình Còn người ta cho em áo lụa Hỏi tại sao chẳng phụ mình Tình yêu ơi bình yên ơi Về đây đi để anh ôm Để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà Để gió vang lên câu tình ca Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương Nhìn nhau như cố hương Tìm em ở bốn phương Vì say nên vấn vương Hết rồi cuối cùng nắng thì cũng đã ngã vàng Bên người nhân tình Em phải thương bản thân mình Buồn lắm phải không Giã tràng lấp biển Đông Biết người cũng chả trông Nên thôi câu chuyện thả ra sông Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem Người ta sẽ nói anh tệ Với những thứ mà em đem Vì thế nên anh phải sống Như cái cách anh từng mơ Dù cho bản thân này hóa đá Nhưng trái tim chẳng ngừng thở Và ba của anh là lính Má anh từng làm cán bộ Anh không cho phép mình khóc Xe có hư cũng ráng độ Đời người là kiếp lãng du Anh chẳng may làm lữ khách Đi với nhau cả một hành trình Giờ có xa chẳng nỡ trách Em ước là đời của em bình yên Chẳng buồn phiền như người ta Mà giờ ra đây mà xem Có người đang lên kiệu hoa Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác Chẳng còn bận lòng như ở đây Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị Nhưng mà chẳng ngọt như ở tây Nà na na na Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương Nhìn nhau như cố hương Tìm em ở bốn phương Vì say nên vấn vương... ...
Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm vương anh nguyện bi đầy xuống âm trì Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầu Dận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhau Anh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sau niềm đau là vụt mất khiến ta phải tìm nhau Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khóc Nó xẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc Tình cảm anh dành cho em anh không muốn mờ đi và nếu như em có buồn đừng để lệ cuốn bờ my Ngày đầu ta có được nhau tưởng trừng như rất vất vả Nếu như đánh mất em rồi thì anh đánh mất tất cả Sớm mai ở lại em đối với anh rất quan trọng gửi gió một chút yêu thương tấm lòng này anh lan rộng em ơi
Trong tay anh cầm chỉ có 1 đóa hoa Đến cửa nhà em anh chỉ đứng, và ngó qua không dám lại gần…. không phải do anh sợ chó mà ở căn hộ đó… em còn mẹ và có ba biết là 2 người đó… không muốn 2 ta thành đôi biết là chưa có tiền… chắc phải về để dành thôi xe đạp là thứ duy nhất…. anh dùng nó chạy tới lui điều kiện anh cũng không có… còn tương lai thì tối thui yêu em nhiêu lắm… đĩa làm sao với được hạc không lẽ mang hết tiền túi…. đi đánh bài để cược bạc biết đâu ăn hên hốt về tay vài trăm củ ông già em mới cho phép anh tìm em để ăn ngủ tiếc thây anh không phải bác sĩ hay kỹ sư nên gia đình em khóa cửa thật kĩ dữ… thôi chắc đành chúc người sau sẽ bên em.. sông cho hạnh phúc chào em cô mỹ nữ! Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng Ngày nắg ngày nắg cớ s lại đêm dài,x2 Thế giới này là của anh và anh có quyền đi với em Bật sáng tất cả đèn xanh Anh chạy thật nhanh Với em kế bên vai và chai champaine em cầm trên tay Hết đêm nay uống không say đến ngày mai tiếp vài chai Em thích gì anh cho đó, em thích Bentley anh vẫn cho Em thích villa anh vẫn lo, cho đến LV anh cũng có Chỉ cần em chơi với anh là cả thế giới này thuộc về em Chỉ cần em đi với anh là những vấn để của em anh dẹp Nhưng em ơi đó là nếu, đó là mơ em vẫn rất kêu Thằng Cường nó đi với em trong Ferrari còn anh thì kiếu Anh lớn lên từ đường phố, chỗ xe hơi không có đường vô Chỗ công nhân ăn mì bằng xô, mỗi khi mưa xuống hứng nước bằng tô Chỗ em gọi là căn hộ, còn chỗ anh họ gọi là ổ Thế giới anh xài tiền việt, còn thế giới em xài tiền đô Em đổ xăng thì được đầy bình, anh đổ năm ngàn nó không cho đổ Đi ngoài đường anh gặp được em, anh xin số thì em say no
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi (Anh thì không hề lặn giỏi baby) Anh soi mình vào gương cho bõ công lau Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau (Như là mấy gã em mới bỏ không lâu Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu?) Yêu em kiểu nông dân, yêu em kiểu quê mùa Yêu từ vụ đông xuân, đến hè thu thay mùa
Tình giống như sóng biển tận ở ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi , chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi , ngồi một mình thân thở Với nỗi cô đơn sầu nắng , sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh , anh ước mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày nắng và chiều tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn sau tiếng nhạc , đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa , ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Có người đến, có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca Đời cho ta quá nhiều thứ Ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn Mặt trời là cái bếp lớn Còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy Ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là dải lụa Còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa Cuộc đời này có được mấy lần mười năm? Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm? Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại Anh níu những cành cây khô và mong ngày sau lá rợp trời lại Mọi thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an? Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại mơ về thị trấn hoang Hoài niệm là thứ đồ chơi, ta càng lớn lại càng không chán Gom từng chút, từng chút, từng chút như con dã tràng không cần công cáng Nó là thứ tài sản vô giá, không ai mua và cũng không bán Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn, bay chơ vơ trên mặt sông thoáng Con người cũng như con chim, sáng kiếm ăn chiều bay vào tổ Con nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ Con người cũng như con chim, chiều về tổ sáng thì kiếm ăn Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co mình dưới một miếng chăn Cuộc đời là nồi cá kho, muốn nó ngon phải kho nhiều lửa Có quá nhiều thứ mưu cầu, ta chỉ cần được no nhiều bữa Ta nhận của đời quá nhiều và ta cần phải cho nhiều nữa Và chỉ mong trong những đêm đông, mẹ không còn phải ho nhiều nữa Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm Tao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu Mười năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chill Mấy thằng ghét tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc Tao vẫn là con đóm đóm, tụi nó cháy như bó đuốc Tao lập loè cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâu Mười năm tao vẫn là tao vẫn không khác mấy Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân xác ấy Có người nói tao thay đổi Không! là tao thích nghi Bật cười trước những phán xét, người đời thích nghi Tao sẽ vẫn rap tiếp cho bản thân tao trước
@Linh USA:lyrics tình ta chỉ đến đây thôi vài ba câu nói chia đôi lòng đâu như cắt ai ơi tình ta chỉ đến đây thôi người đừg như thế e ơi bởi vì a cũg yêu e
dìa dìa... Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể A nghĩ về e.em A nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? A cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng A nhớ đến e Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào A cũng nghĩ Hướng về e - một phương Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ E ơi...!
Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh - một phương Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ Biển Diêm Điền, 29-12-1967 :))))
Gặp em và anh trao cho e là lời hát Anh không dám nói yêu em vì ah đay lười nhát Em ơi .. e có biết không yêu em nhớ em lúc nào anh cũng nghe bài gió đông
Sài gòn đã đổ mưa chẳng biết em đổ chưa Con tim anh bây giờ này đã trở nên lạnh câm Không biết em giờ này đã ngủ hay chưa Còn riêng anh lúc này chỉ biết nhìn xa xăm Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Hằng đêm anh nhớ về em và em là nhất rồi Và nếu hai ta có duyên thì ta sẽ thành đôi Không thành đôi thì chúng ta cũng đành thôi
Người ta báo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em cón hay nơi đây anh sầu lắng Em đã về chưa? hay kề mưa..khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng...những lời nói mấy câu.. Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò.. Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò.. Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm.. Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm đến một giây cũng không có, làm gì có chuyện trăm năm. Cho anh gặp em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi, chẳng mấy chốc mà em .. Nhưng có gì thì nói, thà anh cất vào thời gian
Anh và chiếc wave tàn cùng vs gốc phố hằng đêm Gió thổi luồn qua khe nách và anh cảm thấy dịu êm. Trong giấc mọng người anh thấy là em Tấm trân tình này anh xin trao tặng em
Anh như kẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng Gieo cho anh cả 1 mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình Ah! Nếu em có về Anh sẽ mang hết những suy tư Mang hết hành trang những ngày sống khổ để cho gió biển di cư Anh thà lênh đênh không có ngày về hoá kiếp thân trai như Thủy Hử Chẳng đành để em từ một cô bé sóng gió vây quanh thành quỷ dữ Ta tự đẩy mình hay tự ta trói bây giờ có khác gì đâu Ta chả bận lòng hay chẳng thể nói tụi mình có khác gì nhau? Yêu sao cánh điệp phủ mờ nét bút dẫu người chẳng hẹn đến về sau Phố thị đèn màu ta chỉ cần chung lối để rồi sống chết cũng vì nhau
Em thực sự có rất nhiều sự lựa chọn, nhưng em vẫn muốn chọn anh. Không vì anh tốt, mà vì anh cho em cảm giác mà em mong muốn. Không vì anh hoàn hảo, mà vì anh đối với em bằng cái cách chưa từng có ai làm cho em. Không vì gì cả, chỉ vì sau mọi thứ anh vẫn là người cho em cảm giác bình yên nhất... khi ở cạnh, vậy thôi. Cảm giác mà mình mong muốn, tốt hơn nhiều so với những quy tắc.❤
Trong tay anh chỉ cầm có đóa hoa Đến cửa nhà em anh chỉ đứng, và ngó qua không dám lại gần.... không phải do anh sợ chó mà ở căn hộ đó... em còn mẹ và có ba biết là 2 người đó... không muốn 2 ta thành đôi biết là tiền chưa có... chắc phải về để dành thôi xe đạp là thứ duy nhất.... anh dùng nó chạy tới lui điều kiện anh cũng không có... còn tương lai thì tối thui yêu em nhiều lắm... đĩa làm sao với được hạc không lẽ mang hết tiền túi.... đi đánh bài để cược bạc biết đâu ăn hên hốt về tay vài trăm củ ông già em mới cho phép anh tìm em để ăn ngủ tiếc thay anh không phải ,bác sĩ hay kỹ sư nên gia đình em khóa cửa thật kĩ dữ... thôi anh đành chúc người sau sẽ bên em.. sống cho hạnh phúc chào em cô mỹ nữ! Ôi tình xưa đã phai nay bàn tay nàng đan với ai Em giờ đây nỡ quên mối tình thơ ấu Thôi đành mang đớn đau cho người vui trọn đến kiếp sau Riêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau Em giờ đây đã quên bởi vì tôi nghèo so với em Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vãng... Thôi thì tôi chúc em duyên trầu cau đẹp đôi với nha
Em đừng hỏi anh thương ai vì anh thương em Cốc cốc !!! Tim anh loạn nhịp em có đang xem Cuộc đời này anh không mong mình phải thở than Tình nào mà tình không đẹp khi đang còn dở dang Em có thích cái cách mà anh mở màn Em có tin người con trai vì em mà đỡ đạn Anh ta không có gì ngoài đôi chân đất Một quả tim nâu chứa nhiều tình yêu cùng sự chân chất Em hỏi anh thích gì trong đêm giáng sinh .Anh chỉ ước em ngồi sau xe dù có cán đinh Mọi thứ xung quanh đều đang xoay vòng Về nhà sớm anh đang nấu món canh mây hồng Yêu em, lắng nghe những lời em nói Em xinh xắn, chân thành và ghét sự gian dối Ngọt ngào nơi em chắc là đôi môi Em có muốn đi dạo cùng anh đến khi có đồi mồi Một túp liều tranh hai quả tim vàng Cho anh hỏi cần bao lâu để lấy được tim nàng? Anh không quen lần đầu gặp đã gọi là bạn thân Vì sau cuộc tình anh mới biết mình chính là nạn nhân Yêu em, lắng nghe những lời em nói Em xinh xắn, chân thành và ghét sự gian dối .Ngọt ngào nơi em chắc là đôi môi Em có muốn đi dạo cùng anh đến khi có đồi mồi !!
Gửi tặng em trăm nổi nhớ ngàn lời thương Bài nhạc này là lời bày tỏ nên kg thể nói ở đời thường Cảm ơn em đã bên anh khi anh chỉ có một tay trắng Một thằng ham chơi như này mà có đc em là may mắn Nên hôm nay ah tỏ lòng dành tuổi 17 lung linh Ah hứa sẽ yêu em hoài theo một cách thật chung tình Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh Nếu sau này em hết xinh thì ah vẫn nguyện yêu hết mình Bây bê em là Mặt Trời là Cầu Vồng là mây xanh Hiền dịu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành Tình đôi ta tựa như biển rộng mỗi hạt nước là trăm thương Thì hạt cát là nổi nhớ ở trong sa mạc anh lầm đường
Gửi Tang em trăm Nội Nhớ Lời thương Bài hát này có lời Bay to, không thể nói ở Đổi Thường Cám ơn em đã bên anh khi anh chỉ có tay trắng Một chàng trai ham chơi như này mà có được em là may mắn nên hôm nay anh có lòng dạ 17 tuổi lung linh Anh sẽ yêu em hoài theo một cách thật chung tình Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết nối tình yêu nếhuy nếhuy nếhu nếhu nếhu hết mình Babe, Em là mặt trời cầu vồng là mây xanh Hiền diệu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây dựng thành Đôi đầu biển rộng mỗi giọt nước ở đó bạn có thể thấy mình rơi vào đường Em ơi. Đà Thành này ví von chỉ đẹp khi có em Có anh ở đó Những kỳ niệm về Những con đường thật Kho Quen Những con đường Minh Cung Hẹn Ươm Cung đường đầu gió đến Những con đường Minh đi qua DJO thì nó tự động có tên Em ở đó mèo đó nai có cá Biệt Xa Nhung Vân Chèo dù đã có quá Hạnh Phúc kia Minh chung tay Dũng Xay nên lâu đài Anh ở đó người đàn ông Trường thanh che cho em được lâu Nhung mà có Nhiêu Lục anh biết em buồn khi anh vô tam Anh vẫn yêu em tha thiết chuyện tình mình anh cố lắm Anh cố gắng cất hết sức cảm xúc những lần từng yếu mềm Và anh hi vh sinh tn cả tội lỗi Chuyện tình đôi ta đã định nghĩa từ Vĩnh Hằng Có những Lan Minh Cung NHIN hay trong trời đêm buồn Tình Lang Lục của bạn Ngỡ Thần thờ Ngân Ngộ Giác Mơ rồi hơn thơ Luke mà anh van Cho Tung Gio làm thơ trên trang vở Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang Nỗi lòng về one cô gái thương thầm trông mong trong Tam thể Những lúc em dỗi quay đi make cho con tim anh lâm haingng Lai Gah treo thứ nàng ham Nhân duyên của hai ta tính thời gian không sở hữu hạn chế Nếu yêu em một kiếp không đủ, anh nguyện yêu cầu toàn bộ Từ nay hai ta có một / đoạn đườn thaso mìnhô ở đó Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa Sống chung một ngôi nhà và mình cùng hát với cây đàn, hai người cùng nói rằng không quản lý chung một ngôi nhà và mình cùng hát với cây đàn Cả hai cùng nói với nhau. quan tam điều chung và nh mhi anh vnh và nh ở đó Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì Em như là phẩm chất thần mà cuộc đời này đi hết c emi t emi Hiện ít hơn
Mùa xuân Mùa hạ đông hè rồi qua Anh em đoàn tụ không hề lìa xa Vẫn on the mic trên con beat chill Mỗi đứa một tính nhưng luôn biết điều Lớp tụi tui như vậy thấy hay hay Phía trước là đèn tụi tui bay bay Bật chiếc beat lên Thy hát cho chill 9D phía dưới gật đầu là thấy phiêu Ngai vàng phía trước anh em bước lên Danh sách đã có cứ mà kí tên Diệt hết khó khăn hay đám lâu la Bất kể sóng gió 9D cứ xong pha
Gửi Tặng em trăm Nỗi Nhớ ngàn Lời thương Bài nhạc này là lời Bày tỏ, anh không thể nói ở Đời Thường Cám ơn em đã bên anh khi chỉ có bàn tay trắng Một thằng ham chơi như này mà có được em là may mắn Nên hôm nay đành tỏ lòng giành tủi 17 lung linh Anh hứa sẽ yêu em hoài theo em một cách thật chung tình Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh Nếu sau này em hết xinh thì anh nguyện yêu em hết mình Babe, Em là mặt trời là cầu vồng là mây xanh Hiện diện trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành Tình đôi ta là biển rộng mỗi giọt nước là trăm thương Thì hạt cát là ngàn nỗi nhớ ở trong xa mạc anh lầm đường Em ơi Đại thàng này vốn chỉ đẹp khi có em Trong anh là những kĩ niệm và những con đường thật khó quên Những con đường mình cùng hẹn ước cùng đương đầu khi gió đến Những con đường lạ mình đi qua đó thì tự động nó có tên Em là mèo là nai là cá Biết biển xanh nhưng anh vẫn chèo Dù mai già quá Hạnh phúc mình chung tay xây dựng nên một lâu đài Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em được lâu dài Nhưng mà có nhiều lúc anh biết, em buồn khi anh vô tâm Anh vẫn yêu em tha thiết và chuyện tình mình anh cố lắm Anh đã cố cất hết cảm xúc che giấu những lần anh yếu mềm Và anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra đã yêu em. Ver 2:...... Chuyện tình của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng Là những lần mình cùng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng Là lúc ta ngồi thẩn thơ ngẩn ngơ giấc mơ rồi than thở Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ làm thơ trên trang vở Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can Những lúc em quay đi khiến cho con tim anh lâm sàng Những giây phút hai ta dận dỗi anh hay lén lút đến thăm nàng Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn Nếu yêu em một kiếp không đủ thì anh nguyện yêu cả cửu vạn Từ nay hai ta là một đoạn đường mình đi sát vô Yêu em là môn nghệ thuật thì anh chính là Picaso Nếu sau này sống gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa Sống chung một ngôi nhà và mình cùng hát với guitar Cả hai ta cùng say đắm không quan tâm điều gì và Anh là chàng trai mơ vì em khiến anh hight như sativa Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì Em như là chất thức thần mà cuộc đời này đã đem tới Anh muốn yêu em thương em cả đời có biết không em ơi..
Bài này tên j vậy mn
@@ngoctram9502 284 rap ạ
@@ngoctram9502 284 nha
@Binh Ly hay vậy mà cho5đ vậy😂
Aàa. Gjcu
Bị vướng khúc nếu em là diêm vương.....a xin nguyện bị đày xuống âm trì
Ai hát dc like phát!
Diep Nguyen chồi ôii :v hát đc mà đều khongg hay thoii
Minh ko
Mình hát cắn trúng cái lưỡi
Min Hát đv
Rap hat luôn nè. Hâh
Các bạn muốn rap dễ thì điều đầu tiên các bạn phải thuộc nằm lòng lời trước xong rồi rap nhiều sẽ bắt beat không trật 1 nhịp, sẽ không bị vấp như các bạn ở dưới cmt nhé, mình làm dc nhé
Tình giống như sóng biển
Tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em
Nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa
Hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ
Vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương
Anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn đc cùng em đi
Đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió
Với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ
Bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi, ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh ước ngày mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi
Cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại
Và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn 1 ngày
Em là người trog gia đình
Nụ cười em tựa như nắng
Hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt
Lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớp tắt
Hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai ra sao
Chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Em ơi..!
Ngày nắng ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài
Vào sớm mai và cốc cà phê
Và anh ngồi nhâm nhi
Cớ sao hình bóng em cứ chạy
Trong tâm trí
Bên thềm bao nhiêu lá
Là bấy nhiêu tên em
Nếu em là diêm Vương
Anh nguyện bị đày xuống âm trì
Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầu
Giận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhau
Anh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sau
Niềm đau là vụt mất khiến tụi ta phải tìm nhau
Đôi lúc những lần cải vã
Em bảo vì thương nên khóc
Nó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc
Tình cảm anh dành cho em
Anh không muốn mờ đi
Mà em nếu như em có buồn
Đừng để bị cuốn bờ mi
Ngày đầu ta có đc nhau tưởng chừng như rất vất vả
Nếu như đánh mất em rồi thì anh đánh mất tất cả
Sớm mai ở lại với gần em đối với anh thật quang trọng
Yah gửi gió một chút yêu thương đưa tình âm thanh này lang rộng
Em ơi..!
Ngày nắng ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài
Có ai như tui ko... Bật nhạc mà ko hát chỉ nghe beat :))
ko
Mình
Có nha
Tui
Tui
Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em,
Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm,
Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này,
Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây!
Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này?
Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay..
Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng,
Em đã về chưa? hay kề mưa...khi mây không mầu trắng
Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn..
Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn..
Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy..
Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ..
Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu..
Lụi tàng...những lời nói mấy câu...
Một người..câu chuyện đó về đâu
Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau
Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò...
Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò...
Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm...
Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em..
Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán..
Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng
Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió..
Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó
Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười
Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người
Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm
Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm..
Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất
Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất
Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im..
Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì anh lại cất vào tim
.
Nghe nhạc mà hok nghe hát nek
Thấm ghia
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
1 khi mà ng đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái và người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi , họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi , họ viết bằng cây bút vàng
Tình giống như sống biển em là đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại tại nhân gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh giữ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi ngoiif 1 mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng , sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh , anh ước ngày mai là nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại để giữ em không xa mình
Anh luôn muốn 1 ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa nắng vàng hoà mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Ánh đèn khi sau chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Dù mai đi sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Em ơi
.
Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá
Nhưng sau hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá
Những lá thư viết chưa xong anh đang để sau hè
Ta kể nhau nghe về những câu chuyện 1 phút chốc trãi qua
Bình minh lên có những con xe đang bận chuyến hàng
Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng
Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn
Đã vài lần em giận vì anh lỡ dọng nói
Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói
Anh cảm thấy rã rời từ khi vắn bóng em
Dù chỉ còn những ngày tháng ngắn ngủi anh vẫn cố sống thêm
anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất
Nói nhưng không quên em là nơi bình yên nhất
Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh
Em lặng thầm đôi mặt nhẹ nhành nụ hôn em gửi anh
Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hi vọng
Ngày đêm dài trôi mau nhớ mang áo ấm khi đông
Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã
Gió kia thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả
Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa
Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa
Anh còn nhớ về ngày xưa, khi nắng dần tan trong xế chiều
Chả hiểu cảm giác lúc đó , sao anh lại yêu em quá nhiều
Giấc mơ thì vẫn còn đó, nhưng khi nào mình mới phải trải qua
Chỉ tiếc đến khi lúc đó ,thì chuyện tình mình cũng đã phải xa
...
Mà thôiii. . Chuyện tình mình bây giờ cũng đã phai dần trôii
Anh biết ai cũng trải qua cảm giác đó đauuu.. nhưng mà thôi
Cứ phủ nhận .. cứ cho đi ......dù biết mình đã đi quá trớnnn
Nếu bây giờ , điều mình muốn, muốn xin lỗi và lời Cảm Ơn
CẢM ƠN CUỘC ĐỜI NÀY♡
Cho tui xin lời nha
Ver 1 :
Tình giống như sóng biển, tận ngoài đại, dương xanh
Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại, thương anh
sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ, vương lại ở tại, dương gian
Tình-cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ, cất rồi
Anh muốn được cùng em đi, đến nơi bình yên, đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió, với những tâm tư, rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ, bây giờ nó lại, mất rồi
Em ơi,
chuyện tình mình tan vỡ.
Đêm trôi,
ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không, màu trắng,
Bão bùng về lại bên anh, anh ước là mai, ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi, cùng qua bao phong, ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại, và giữ em không, xa mình
Anh luôn muốn một ngày, em là người trong, gia đình
Nụ cười em tựa như nắng, hoà mình vào bông, hoa quỳnh
qua kẽ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc, đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai ra sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau, em ơi!
Ngày nắng, ngày nắng, cớ sao lại đêm dài, đêm dài!
Ver 2 :
Chào sớm mai bằng cốc cà phê, và anh ngồi, nhâm nhi
Cớ sao, hình bóng em, cứ chạy trong tâm trí
Bên thềm, bao nhiêu lá, là bấy nhiêu, tên em
Nếu em là diêm vương, anh nguyện bị đầy xuống, âm trì
Em ơi, có nhớ, tới cảm giác ấy, lần đầu
Giận hờn, cách biệt, và ta cảm thấy, cần nhau
Anh nghĩ, bây giờ, hay là mấy, lần sau
niềm đau là vụt mất, khiến ta phải, tìm nhau
Đôi lúc, những lần cãi vã, em bảo vì thương, nên khóc
Nó sẽ là những hạt buồn, và nó còn vương, lên tóc
Tình cảm anh dành cho em, anh không muốn, mờ đi
và nếu như em có buồn, đừng để lệ cuốn, bờ mi
Ngày đầu ta có được nhau, tưởng chừng như rất, vất vả
Nếu như đánh mất em rồi, thì anh đánh mất, tất cả
Sớm mai ở lại bởi vì, em đối với anh rất quan trọng
Gửi gió một chút yêu thương, để tấm lòng này lan rộng, em ơi!
Ngày nắng, ngày nắng, cớ sao lại đêm dài, đêm dài!
Mỏi tay ko bạn chứ mk đọc mỏi mắt lắm
Đỗ Thị Phương Lan sai ở ver 1 rồi tình giống như sóng biển ta ngoài đại dương xanh mới đúng
Cảm ơn nhen 😁😂😘😊
Cảm ơn nek
@@mooneptrai6395 tận ngoài đại dương xanh nhá bn ơi 😃
Con tim anh là thứ thật dễ vỡ , tim của anh thật dễ vỡ . và con tim anh là thứ thật dễ vỡ . Và con tim anh thật dễ vỡ , như là ngon nến trước cơn gió đầu đông nhìn bề ngoài anh thật là gan sơ nhưng bên trong là thk nhóc yêu màu hồng em ơi , con người ta chết vì tình yêu , tất nhiên điều đó với anh ko ngoại lệ thứ ko cầm đc nhưng cũng biết ít nhiều , nhưng chắc chắc ko mua bằng ngoại tệ anh luôn mạnh mẽ chống lại lũ chó săn , dù tụi nó vẫn thường hay giăng bẫy . và anh bị dính với mọi lời khó khăn , nhưng khi bên em con tim anh tan chảy . Tình yêu của em rộng lớn hơn thiên hà , ôm trọn lấy anh chỉ một tiểu hành tinh . Anh ko thể giấu hết những nỗi niềm đi , và để hiểu được em phải mất cả hành trình yoo yêu đơn phương em vô hạn , khi đứng trước em là lúc nó yếu đuối . Im lặng để ko nói ra điều khô khan , vì biết em ko thích loại đàn ông thiếu muối . Họ nghĩ anh điên , nghĩ anh là thằng lầy . Chỉ vì yêu em anh vứt bỏ tất cả . Anh cố chứng minh họ sai qua từng ngày . Vì có được em anh đã có tất cả ...
Ver 1
Gửi tặng em trăm nỗi nhớ ngàn lời thương
Bài nhạc này là lời bày tỏ anh không thể nói ở đời thường
Cảm ơn em đã bên anh khi chỉ có bàn tay trắng
1 thằng ham chơi như này mà có đc em là may mắn
Nên hôm nay đành tỏ lòng dành tuổi 17 lung linh
Anh hứa sẽ yêu em hoài theo 1 cách thật chung tình
Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh
Nếu sau này em hết xinh thì anh vẫn nguyện yêu hết mình
Babe, em là mặt trời là cầu vòng là mây xanh
Hiền diệu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành
Tình đôi ta là biển rộng mỗi giọt nước là trăm thương
Thì hạt cát là ngàn nỗi nhớ ở trong sa mạc anh lầm đường
Em ơi ... Đà thành này vốn chỉ đẹp khi có em
Trong anh là những kỹ niệm về những con đường thật khó quên
Những con đường mình cùng hẹn ước cùng bên nhau khi gió đến
Những con đường mà mình đi qua đó thì tự động nó có tên
Uhm... Em là mèo là nai là cá
Biết biển xanh anh vẫn chèo dù mai già quá
Hạnh phúc mình chung tay xây dựng nên 1 lâu đài
Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em đc lâu dài
Nhưng có nhiều lúc anh biết em buồn khi anh vô tâm
Anh vẫn yêu em tha thiết chuyện tình mình anh cố lắm
Anh đã cố cất hết cảm xúc che giấu những lần anh yếu mềm
Vì anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra để yêu em
Ver 2
Chuyện tình của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng
Là những lần mình cũng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng
Là lúc ta ngồi thẫn thơ ngẫn ngơ giấc mơ rồi than thở
Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ để làm thơ trên trang vở
Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang
Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can
Những lúc em quay đi khiến con tim anh lâm sàng
Những giây phút đôi ta giận dỗi hay anh lén lút đến thăm nàng
Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn
Yêu em 1 kiếp không đủ thì anh nguyện yêu cả cửu vạn
Từ nay 2 ta là 1 đoạn đường mình đi sát vô
Yêu em là môn nghệ thuật thì anh chính là Picaso
Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa
Sống chung 1 ngôi nhà và mình cùng hát với guitar
Cả 2 ta cùng say đắm không quan tâm điều gì và
Anh làm trai mơ vì em khiến anh hight như sativa
Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì
Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì
Em như là chất thức thần mà cuộc đời này đã đem tới
Anh muốn yêu em thương em cả đời em biết không em ơi
ố em biết anh đang nghĩ gì]
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc, chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông, của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố, nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
[Bản tình ca không hoàn thiện]
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ, vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió, với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ, bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi,
chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi,
ngồi 1 mình than thở, với nổi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh muốn là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi, cùng nhau qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại, và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày, em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng, hoà mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi
Ánh đèn ngày sau chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi
Dù mai ra sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu
Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau
[Ghé qua]
Anh lại muốn cùng em đi, về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai, còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau, thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách, anh được ngồi cùng em trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi, bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng, phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
[Anh biết]
Anh biết là k ai thay thế đc anh ta
Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa
Sẽ có ngày bình yên, những gì và mắt màu xanh biếc
Nếu anh là chim sẻ, thì anh ta là sói già ranh ma
Oh...
Chẳng có đường nào để mà lừa đâu em
Không buồn, thì lon bia này sẽ k khui đâu em
Cuối cùng, anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm
Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em
Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câuu
Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu
Anh đã xem việc yêu em, trở thành 1 nghi thức
Ngày người đi mất, là ngày cuối cùng tim anh thấy đau
Lại phải về vs bài nhạc cũ xưa
Nhiều lần muốn gọi, hỏi rằng em đã ngủ chưa
Con đường đầy nắng, thì bao giờ cũng phủ mưa
Vậy thì cho anh hỏi rằng, tim em đã có ai làm chủ chưa
xin đừng để, nỗi buồn lên sắc mặt
xin đừng đứng, bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt
xin đừng tìm tới anh, và nghe được bài này
Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày
Cảm ơn vì em đã đến đây
anh đã chuẩn bị hết rượu, hoa và nến cây
chẳng thể nào cùng em, qua hết nhưng tháng ngày dây dưa
về nơi mình từng gọi là nhà, liệu đã sáng đèn hay chưa
Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi
24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi
Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn, như ngày đầu mình gặp nhau
Nếu câu chuyện này là bộ phim, anh mong là mình còn tập sau
Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe
Anh cần cảm giác được đi trên phố, chỉ có tụi mình và vắng xe
Anh có cả đống suy nghĩ về đêm, và em là người hiểu anh duy nhất
Em là người xua đi bóng tối, và đem muộn phiền của anh đi mất
Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người
Em à, phố đi bộ Nguyễn Huệ hôm nay sẽ thiếu một người
Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người
Em à, vậy thì xin được hỏi em có đang thiếu một người
Tui thấy lời nhạc trong karaoke này là hay nhất
Xa khỏi chân trời xa kXa khỏi chân trời xa khỏi tầm mây
Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây
Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ
Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới
Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế
Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề
Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say
Đều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay
Đơn giản anh ko phải người dân bản
Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây
Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục
Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc
Em là ai là thế gian là cả ngân hà
Là những thứ thức ăn giống như là chân gà
Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò
Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp giò
Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi
Tại sao mà mình nên ….
Vì cái bút bi hay là bút máy
Anh sẽ yêu em ko phải chữ mà chính bằng phút giây
Anh ko phải là racing boy
Ko ai chở em đến những đường cao tốc, em sẽ ói
Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao
Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi
Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi
Tại sao mắt em khóa em lại khóa mi tôi
Em điên quá đi thôi
Em đã bỏ anh đi
Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị
Anh đã rap nhiều lần nhiều lần
Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần
Anh đã rap và anh lại ngã ra
Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba
Đời mà,em mong ước nhưng mà
Cuộc đời của tụi màn mạc cứ thắt dây giày ( sub đại chứ tui đéo nghe =)))
Đây là mắt, đây gọi là môi mũi
Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi
…. Anh vẫn nói chính xác về điều đó
Em đã đi xa rồi anh vẫn đợi chiều gió
Và có thể nói, đầu anh nó vốn đã hư
Nên đợi chờ em dại khờ ở cái chốn bốn ngã tư
Và có thể nói, như là số điện thoại 115
Bác sĩ báo em bệnh anh đột ngột thăm
Nhưng mà ko sao, những thứ anh tặng dc ước bỏ
Anh vẫn đứng đợi em một lần ở trước ngõ hỏi tầm mây
Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây
Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ
Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới
Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế
Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề
Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say
Đều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay
Đơn giản anh ko phải người dân bản
Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây
Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục
Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc
Em là ai là thế gian là cả ngân hà
Là những thứ thức ăn giống như là chân gà
Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò
Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp giò
Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi
Tại sao mà mình nên ….
Vì cái bút bi hay là bút máy
Anh sẽ yêu em ko phải chữ mà chính bằng phút giây
Anh ko phải là racing boy
Ko ai chở em đến những đường cao tốc, em sẽ ói
Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao
Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi
Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi
Tại sao mắt em khóa em lại khóa mi tôi
Em điên quá đi thôi
Em đã bỏ anh đi
Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị
Anh đã rap nhiều lần nhiều lần
Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần
Anh đã rap và anh lại ngã ra
Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba
Đời mà,em mong ước nhưng mà
Cuộc đời của tụi màn mạc cứ thắt dây giày ( sub đại chứ tui đéo nghe =)))
Đây là mắt, đây gọi là môi mũi
Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi
…. Anh vẫn nói chính xác về điều đó
Em đã đi xa rồi anh vẫn đợi chiều gió
Và có thể nói, đầu anh nó vốn đã hư
Nên đợi chờ em dại khờ ở cái chốn bốn ngã tư
Và có thể nói, như là số điện thoại 115
Bác sĩ báo em bệnh anh đột ngột thăm
Nhưng mà ko sao, những thứ anh tặng dc ước bỏ
Anh vẫn đứng đợi em một lần ở trước ngõ
0
Anh là trai lạc, còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả 1 mầm sống, nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh
Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình. Và ..Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi ..
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng ... Ohh ohh
Trăm ngàn con sóng xô-ya
Anh lao vào trong biển cả vì em làm anh nóng khô-ya
Anh ngâm mình trong làn nước để mặn mòi từ da dẻ (Mặn mòi từ da dẻ)
Ta cần tình yêu vì tình yêu làm cho ta trẻ (Đúng rồi)
Anh cũng cần em nhưng không biết em sao?
Anh không care lắm và anh quyết đem trao
Cho em hết nắng cho em hết đêm sao
Nhìn mặt anh đi, em nghĩ anh tiếc em sao?
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về
Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về
Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi
Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi
(Anh thì không hề lặn giỏi baby)
Anh soi mình vào gương cho bõ công lau
Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau
Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu
Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu
Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau
(Như là mấy gã em mới bỏ không lâu
Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu?)
Yêu em kiểu nông dân, yêu em kiểu quê mùa
Yêu từ vụ đông xuân, đến hè thu thay mùa
Nhưng em thì trơn trượt như là con cá chuối
Muốn níu em trong tay, Khá Bảnh cũng khá đuối (Khá Bảnh cũng khá đuối)
Em giống hệt như biển cả, em có nhiều bí mật
Anh làm rất nhiều thứ, để đồng tiền trong ví chật
Người ta không quý con ong, mà người ta chỉ quý mật
Em hỏi anh nhạc sao hay anh gọi nó là bí thuật, yo
Em hỏi anh nhạc sao hay anh gọi nó là bí thuật, yo
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Nước đã hình thành trong hàng triệu năm (Triệu năm)
Cát đã hình thành trong hàng triệu năm (Triệu năm)
Biển cả hình thành trong hàng triệu năm (Triệu năm)
Sao em làm anh buồn sau hàng triệu năm? (Triệu năm)
Gặp em từ thể đơn bào rồi tiến hoá
Xa em từ khi thềm lục địa đầy biến hoá
Muốn được ôm em qua kỷ Ju-ra
Hoá thạch cùng nhau trên những phiến đá (Phá đá cùng nhau)
Rồi loài người tìm thấy lửa, anh lại tìm thấy em
Anh tưởng rằng mọi thứ sẽ được bùng cháy lên
Muốn được cùng em trồng rau bên hồ cá
Nhưng tim em lúc đó đang là thời kì đồ đá
Anh đã tin vào em như tin vào thuyết nhật tâm
Như Ga-li-lê người ta nói anh thật hâm
Có lẽ Đác-win biết biển cả sẽ khô hơn
Nhưng anh tin ông ta không biết chúng ta đang tiến hoá để cô đơn
(Tiến hoá để cô đơn)
Và có lẽ Đác-win biết biển cả sẽ khô hơn
Nhưng anh tin ông ta không biết chúng ta đang tiến hoá để cô đơn
(Tiến hoá để cô đơn)
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Anh cô đơn giữa tinh không này
Muôn con sóng cuốn xô vào đây
Em cô đơn giữa mênh mông người
Và ta cô đơn đã hai triệu năm
Dai qa ong
Ver1:
Ngoài cửa sổ, là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc, chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông, của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố, nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Và
Tình giống như sóng biển, em là đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ, vương ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên, đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư, rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại, mất rồi
Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi, ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng,
bão bùng về lại bên anh, muốn là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn 1 ngày, em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa nắng vàng hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi
Sau 1 ngày và nắng chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn sau tiếng nhạc, đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Ver2:
Anh lại muốn, cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn, vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ, qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11, vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau, chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang, mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không, sánh duyên
Ta tìm thấy, điểm tương đồng phía bên trong, ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Xa xăm cuối trời sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào nơi chốn đây
Một chút kỷ niệm một chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn một mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng mười hai lạnh hơn nhiều lắm nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây Nguyên chiều lộng gió chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Yêu một người vô tâm.
Trái tim em cũng biết đau.
Sống xa anh chẳng dễ dàng.
Ai khóc nỗi đau này?
Từng là của nhau..
Ngày buồn tháng nhớ và năm thương
Tôi lại nhớ em người cô gái từ mảnh đất ở trong sương
Dặn mình mà không thương nhưng sợ tình vào cơn say lại
Chỉ biết trách bản thân ngày xưa lại buông lời yêu ngây dại
Và đây là tâm thư….Anh viết ra dòng suy nghĩ
Nó vân còn chút dư âm dành cho người từng tri kỉ
Đã từng hẹn ngàn chân trời khi ta còn chung nhịp thở
Ngắm bình minh vào sương mai còn vinh hoa chưa kịp nở
….Và ngày thật ngắn, cớ sao đêm thật dài
Bản du dương nghe sầu lắng mà tại sao anh bật hoài
Rồi một ngày không màu trắng anh chẳng thể đặt tên nó
Ngàn nỗi nhớ dành cho em chỉ biết đặt trên gió..Và gửi đi…
Băng qua nhiều núi thông
Hồn anh thả trong hoàng hôn vào một buổi chiều cuối đông
Khi bầu trời mênh mông, anh là gã không hoàn thiện
Để giờ lạc mất em rồi viết bản tình ca không hoàn thiện
Anh là chu vi ,ôm chặt hơi thở núi..rừng vào em
Ngu si vì mù quáng rồi ngã vào một đêm
Anh chỉ muốn được cùng em than thở quên đi cái sầu
Quá khứ và hiện tại đến khi bạc đi mái đầu
Sẽ là đóa hồng đỏ ôm chặt em vào lòng anh
Nở rộ giữa phong ba vì em là..cánh đồng xanh
Bản tình này đã chết khi anh ở tuổi đôi mươi
Xin em đừng bao giờ buồn phiên và luôn để đôi môi tươi
Góc phố đó anh vẫn đứng ngây dại, Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây , Thời gian trôi chậm lại từng giây
Ngày nào anh và em còn chung bước, Nhưng sao bao nhiêu đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế em đã xa rời tôi, Giờ đây chỉ còn lại mình tôi, tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi
Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em,
Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm,
Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này,
Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây!
Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này?
Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay..
Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng,
Em đã về chưa? hay kề mưa...khi mây không mầu trắng
Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn..
Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn..
Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy..
Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ..
Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu..
Lụi tàng...những lời nói mấy câu...
Một người..câu chuyện đó về đâu
Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau
Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò...
Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò...
Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm...
Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em..
Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán..
Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng
Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió..
Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó
Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười
Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người
Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm
Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm..
Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất
Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất
Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im..
Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì anh lại cất vào tim
Nghe này sướng hơn 🥰
mở bài lên x2 nghe phiêu cực
nghe xong thấy hay quay lại like cho tui
-Ngay từ cái ánh nhìn đầu anh lại cảm thấy đắm say .
-a muốn đc bên e cùng vài cái nắm tay
-E chưa đồng ý ,thì a đành chọn vậy
-nếu e là cả bầu trời thì a sẽ nằm ở đây và ngắm ai
- ngắm cả thành phố này và đắm say
- em và gió uốn bay , như là ánh mặt trời làm e chiếu sáng bình minh, là cả cuộc đời cho a đc biết niềm tin
- là cả hành trình nên a sẽ không dừng lại , để cho hết yêu thương và lòng a đừng ngại
- a không phải thg nhóc, a chỉ tính chiện đường dài
- a chỉ nghĩ là mai sau này mình sẽ đc thương ai , em lo chiện tương lai khi là tình yêu đương đại
- đã nói 1 câu chia tay là không 1 lời thương hại
- a chính là bờ vai rộng để e tựa bay vào
- a sẽ không bao giờ chạy để e đc bay cao
- và sớm mai này , a muốn kề tai em nói
- a yêu e đã nhìu quá đi rồi
- đơn giản a chỉ là ng thường , CÔ đơn quá lâu nên đang tìm ngừoi thương
- như là buổi chiều tà đang chìm vào ánh hoàng hôn
- anh ngân nga vài câu hỏi như càng nghĩ càng khôn
- a không nghe lời thân mật a chỉ nói ra chân thành
- giờ cho hết yêu thương a để e đi sao đành......
Cái này cậu viết ra để đọc hay hát z
Xa khỏi chân trời xa khỏi tầm mây
Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây
Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ
Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới
Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế
Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề
Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say
Điều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay
Đơn giản anh ko phải người nhân bản
Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây
Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục
Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc
Em là ai là thế gian là cả ngân hà
Là những thứ thức ăn giống như là chân gà
Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò
Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp dò
Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi
Tại sao mà mình nên hút đến hút mi
Vì cái bút bi hay là bút máy
Anh sẽ yêu em ko phải giữ mà chính bằng phút giây
Anh ko phải là racing boy
Ko cho mang em đến những đường cao tốc, em sẽ ói
Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao
Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi
Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi
Tại sao mà em khóa em lại khóa mi tôi
Em điên quá đi thôi
Em đã bỏ anh đi
Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị
Anh đã rap nhiều lần nhiều lần
Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần
Anh đã rap và anh lại ngã ra
Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba
Đời mà,em bỗng ước như mày
Cuộc đời của tụi mày mày cứ thích dây giày
Đây là mắt, đây gọi là môi mũi
Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi
Yêu em nhiều, Anh vẫn nói chính xác về điều đó
Bình luận
Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá
Nhưng sao hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá
Những lá thư viết chưa xong anh đang để ở sau hè
Ta kể nhau nghe về những câu chuyện chỉ một phút chốc trãi qua
Bình minh lên có những con xe còn đang bận chuyến hàng
Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng
Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết
Vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn
Đã vài lần em giận vì anh lỡ giọng nói
Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói
Anh cảm thấy rã rời trong từ khi vắng bóng em
Dù chỉ còn những ngày ngắn ngủi anh vẫn cố gắng sống thêm
Anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất
Nói nhưng không quên nếu em là nơi bình yên nhất
Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh
Em lặng thầm nhìn đôi mắt nhẹ nhàng nụ hôn em gửi anh
Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hy vọng
Ngày đêm dài trôi mau em nhớ mang áo ấm khi đông
Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã
Gió khẽ thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả
Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa
Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa
Nhưng ca khúc anh viết bao nhiêu trang đã thuộc lời
Yêu em anh mới biết mình đã sửa sang cả cuộc đời
Chuẩn bị vào một buổi sáng anh sẽ đợi em thức giấc
Em hôn vào giữa chán đó là cảm giác anh thích nhất
Thời gian trôi tích tắc vì đã đến giờ phải rước em
Mặt trời vừa nhá nhem thì anh sẽ đợi em trước hẻm
Đố em biết anh đang nghĩ gì]
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
[Bản tình ca không hoàn thiện]
Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi,
chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi,
ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu
[Ghé qua]
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Ngày ngắn, ngày ngắn
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại
Đêm dài, đêm dài
Đêm dài, đêm dài...x2
Ver1:
Một mùa đông hiu quạnh
Anh cô đơn một mình
Ngồi lẫm ngẫm sáng tác
Để nỗi sầu vơi đi
Tâm trạng anh bây giờ
Như là tim tan vỡ
Khi ngồi nhớ những lúc
Em cùng anh trong tay
Sao bây giờ em lại
Rời bỏ anh nơi này
Để mùa đông hiu quạnh
Vùi nỗi nhớ trong anh
Phải chăng là định mệnh
Bắt hai ta xa rời
Chắc là do duyên số
Bắt em rời xa anh
Khi bước sang một mùa
Một mùa đông màu trắng
Trong anh thấy nhạt nhoà
Sâu trong lòng cay đắng
Rồi mùa thu năm ấy
Em vẫn còn bên anh
Sao mùa thu năm này
Em lại rời xa anh
Anh đã dành tất cả
Điều tốt nhất cho em
Vậy mà cớ sao giờ
Em quay đầu đi trước
Để anh đứng đây chờ
Một mình trong trống vắng
Rồi thu đã đi về
Đành để đông đi đến
Ngậm ngùi bước ra về
Anh ra về cay đắng
Dành trọn cả cuộc đời
Cho một mùa thu ngắn
Để em lại cho người
Sang một chiều đông trắng
Dành tặng bản nhạc buồn
Trong một làn thu vắng.
Hook:
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Ngày ngắn, ngày ngắn
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại
Đêm dài, đêm dài
Đêm dài, đêm dài...x2
Em cover nhé
Thuận Nguyễn ok e thoải mái
Anh có cover chưa
Có thì xin link
Thuận Nguyễn lời này của anh nha
Thuận Nguyễn lyris này anh viết
Tình giống như sóng biển, tận ngoài đại, dương xanh
Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại, thương anh
sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ, vương lại ở tại, dương gian
Tình-cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ, cất rồi
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Người ta bảo anh dại khờ sao lại đối chờ mình em
Nếu là vì 1 ai khác thì a đã k ngồi nhìn đêm
Nhìn xem ai đã khiến cho tôi thế này
Lạc vào trong mộng mơ chẳng mún rời khỏi đây
Và ai đang lanh quanh trong nỗi nhớ này
Chắc là.e hương tóc còn thoảng giờ bay
Giờ đó đây chẳng biết em có hay nơi a sau lắng
Em về chưa khi mưa trời mưa mây k màu trắng
Yêu cô gái thanh xuân, ch qua tuổi trăng tròn
Yêu em qua bao năm,cho dù bị ăn mòn
Yêu qua bảo tố, yêu vẫn không vững vẫy
Yêu e thật lâu dài như cao nguyên hùng vĩ
Vội vàng nhớ ng tình bấy lâu
Lụi tàn chẳng còn nhìn thấy nhau
1 người chẳng biết đi về đâu
Nếu 1 ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau
Anh không chọn bóng dáng nơi mình hẹn hò
Nhưng anh chọn khu đồi gió khơi tình chuyện trò
Muốn nghe giọng em nói r gửi tin nhắn thâu đêm
Quảng đời còn lại của 2 người sẽ cười không cải vã đâu e
Anh đâu kể làm chi những câu chuyện bùn chán
cứ để nó trôi qua Theo quy luật của ngày tháng
Có tiếng ve sau hè chắc nó về thăm gió
Sao không chạy ngay ik mà ở lại ngày tháng đó
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về
Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về
Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi
Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi (anh thì không hề lặn giỏi baby)
Anh soi mình vào gương cho bõ công lau
Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau
Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu
Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu
Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau
Như là mấy gã em mới bỏ không lâu
Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu
Có người đến, có người đi và có người ở lại
Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ
Ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn
Mặt trời là cái bếp lớn
Còn tia nắng là than hồng
Mỗi ngày mà ta thức dậy
Ta chỉ mong được an lòng
Hoàng hôn là dải lụa
Còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa
Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa
Cuộc đời này có được mấy lần mười năm?
Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm
Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài
Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về
Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về
Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi
Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi (anh thì không hề lặn giỏi baby)
Anh soi mình vào gương cho bõ công lau
Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau
Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu
Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu
Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau
Như là mấy gã em mới bỏ không lâu
Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu
Yêu em kiểu nông dân, yêu em kiểu quê mùa
Yêu từ vụ đông xuân, đến hè thu thay mùa
Nhưng em thì trơn trượt như là con cá chuối
Muốn níu em trong tay, Khá Bảnh cũng khá đuối (Khá Bảnh cũng khá đuối)
Em giống hệt như biển cả em có nhiều bí mật
Anh làm rất nhiều thứ, để đồng tiền trong ví chật
Người ta không quý con ong, mà người ta chỉ quý mật
Em hỏi anh nhạc sao hay, anh gọi nó là bí thuật, yo
Em hỏi anh nhạc sao hay, anh gọi nó là bí thuật, yo
Lại là ánh chiều tà, a lang thang giữa khoảng trời
Muốn được nắm tay e, thương e cả 1 quảng đời
A không ngại khó khăn, gặp thì a sẽ tiếp bước
Qua hết những khó nhằn, a iu e từ kiếp trước
Kể cả bản thân này, đều dành tặng cho e
Nếu tình anh giới hạn, e lấy thước mà đo xem
Thử hỏi xem ông trời, có mấy ai mà thật lòng
Ôm hết những tương tư, nhiều đến nỗi phải chật lòng
Dù cho 10 ngàn năm, a vẫn sẽ cố chờ
Vững vàng ta bước đi, ở trên con lối mờ
Khoảng thời gian vắng e, a như người bị tâm thần
Nếu mà có cơ hội, a sẽ iu e trăm lần
beat tuyệt phẩm
Ngoài cửa sổ, là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc, chẳng có gì là bổ béo
Một khi mà người đàn ông, của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố, nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng, vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Và
Tình giống như sóng biển, em là đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em, nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa, hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ, vương ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương, anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi về nơi bình yên, đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư, rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại, mất rồi
Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi, ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng,
bão bùng về lại bên anh,anh muốn là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn 1 ngày, em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt, lẫn vào đó là bờ môi
Ánh đèn và nắng chớm tắt, hình bóng ấy đã mờ trôi
Dù mai đi sao chăng nữa ,đêm xuống rồi mình kề đầu
. . .
Anh lại muốn, cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn, vẫn còn sương mai và chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ, qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11,chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau, chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang, mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không, sánh duyên
Ta tìm thấy, điểm tương đồng phía bên trong, ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Anh dành cả tuổi thanh xuân
Để viết lên bản tình ca
A đưa tâm hồn vào nhạc, hồi tưởng đoạn đường mình qua
Thanh xuân của anh gói gọn, là có em ở trong đời.
Nên vì thế anh mang cảm xúc viết trên nhac beat ko lời.
Và hỡi em....này cô gái lun khiến bờ môi anh cười.
Ở bên anh dù có khó khăn, thì em đừng vội thay người.
Anh biết chắc tình thương của anh ,trao em là mãi ko phai.
Yêu em là anh đấy thôi, và sẽ mãi mãi ko ai.
Và đưa tay a nắm, mình đi đến cuối chân trời.
Nếu có vài lần cãi nhau, thì a vẫn sẽ vâng lời.
Nếu mệt mỏi hay buồn tuổi, thì cứ tựa vào vai anh.
Anh ko hứa là sẽ hết buồn, nhưng rồi cũng sẽ phai nhanh.
Nụ hôn của em êm ái, như ánh mặt trời nắng vàng.
Mình cùng nhau dạo phố, ngân nga cùng vài tiếng đàn.
Ba cái trò con nít, nghĩ đến là cứ thầm cười.
Và thanh xuân của em, anh hứa mãi mãi ko trao nhầm người.
Anh yêu em, này cô bé tính cách ngang bướng của anh.
Yêu em như lá với cây, bên nhau rồi cũng tủa xanh.
Hạnh phúc đơn giản là khi, cả hai cùng cố đâm chồi.
Chợt... bỗng nhận ra, anh biết mình đã yêu rồi.
Nếu có ai hỏi về tình yêu, chúng ta hiện nay thế nào.
Anh trả lời là anh thương em, tận sâu ở trong tế bào.
Kể em nghe những chuyện đã qua thì thầm ở mãi trong đêm.
Và cuối cùng..tất cả mõi chuyện a nói là anh mãi yêu em.
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...
Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây
Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn 1 mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm,
Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không?
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng
What bài bài là ghé qua mà
"Một con vịt xòe ra hai cái cánh
Nó kêu rằng cáp cáp cáp, cạp cạp cạp
Gặp hồ nước nó bì bà bì bõm
Lúc lên bờ vẫy cái cánh cho khô
Đi học về là đi học về
Em vào nhà em chào cha mẹ
Cha em khen là con rất ngoan
Mẹ âu yếm hôn đôi má em
Ba thương con vì con giống mẹ
Mẹ thương con vì con giống cha
Cả nhà ta cùng thương yêu nhau
Xa là nhớ gần nhau là cười
Bà ơi bà cháu yêu bà lắm
Tóc bà trắng màu trắng như mây
Cháu yêu bà cháu nắm bàn tay
Khi cháu vâng lời cháu biết bà vui
Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ là hai cô giáo
Mẹ và cô ấy hai mẹ hiền
Meo meo meo rửa mặt như mèo
Xấu xấu lắm chẳng được mẹ yêu
Khăn mặt đâu mà ngồi liếm mép
Đau mắt rồi lại khóc meo meo."
Anh đội viên thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ.
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm
Ngoài trời mưa lâm thâm
Mái lều tranh xơ xác.
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm.
Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng.
Anh đội viên mơ màng
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng
Ấm hơn ngọn lửa hồng.
Thổn thức cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
- Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc!
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn.
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn
Vì Bác vẫn thức hoài.
Chiến dịch hãy còn dài
Rừng lắm dốc lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi!
- Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình
Bác vẫn ngồi đinh ninh
Chòm râu im phăng phắc.
Anh vội vàng nằng nặc:
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi, mời Bác ngủ
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn...
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau.
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác.
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
Người ta bảo anh dại khờ sao lại đối chờ mình em
Nếu là vì 1 ai khác thì a đã k ngồi nhìn đêm
Nhìn xem ai đã khiến cho tôi thế này
Lạc vào trong mộng mơ chẳng mún rời khỏi đây
Và ai đang lanh quanh trong nỗi nhớ này
Chắc là.e hương tóc còn thoảng giờ bay
Giờ đó đây chẳng biết em có hay nơi a sau lắng
Em về chưa khi mưa trời mưa mây k màu trắng
Yêu cô gái thanh xuân, ch qua tuổi trăng tròn
Yêu em qua bao năm,cho dù bị ăn mòn
Yêu qua bảo tố, yêu vẫn không vững vẫy
Yêu e thật lâu dài như cao nguyên hùng vĩ
Vội vàng nhớ ng tình bấy lâu
Lụi tàn chẳng còn nhìn thấy nhau
1 người chẳng biết đi về đâu
Nếu 1 ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau
Anh không chọn bóng dáng nơi mình hẹn hò
Nhưng anh chọn khu đồi gió khơi tình chuyện trò
Muốn nghe giọng em nói r gửi tin nhắn thâu đêm
Quảng đời còn lại của 2 người sẽ cười không cải vã đâu e
Anh đâu kể làm chi những câu chuyện bùn chán
cứ để nó trôi qua Theo quy luật của ngày tháng
Có tiếng ve sau hè chắc nó về thăm gió
Sao không chạy ngay ik mà ở lại ngày tháng đó
Gọi em là 1 làng mây xanh , còn anh là cả bầu sao thoát khỏi bàn tay anh .
Một khi anh đã rap thì mọi người sẽ vỗ tay .
Còn khi anh mở lời thì em sẽ đỗ ngay ... nói em nghe nè .
Nghe nhạc anh thì em phải bật loa .
Gửi cho em cả lời yêu và trái tim thật to .
muốn được cùng em , đi hết cuộc đời .
Hát cho nhau về những bài hát mình đã thuộc lời .
Không còn những ngày , mà ta phải trông ngóng .
Đưa em ngắm hoa , và cộng đời chong chóng .
Không có nổi buồn và những điều tiêu cực .
Vì tình yêu anh đó là siêu thực .
Em còn chờ gì mà không đồng ý
Tình cảm mình ò , không phải đồng chí .
Chỉ muốn nói với em là ngắn gọn 2 câu là làm người yêu anh nhé hôm nay và mai sau .
Nhất là em nhất là em nhất là em
cần giờ những ngày trở lạnh ,em cô gái tóc ngắn ngang vai
Nụ cười em tựa như nắng và ánh mắt đẹp như sương mai
Dáng hiền trông em thật bé em và cao 1m52
Anh thấy em vẫn hay cười và hình như em chưa thương ai
Còn anh là chàng hoàng tử luôn miệt mài với những câu ca
Chẳng biết là nói gì cả em ơi em anh thích em rồi nà
Ngày đêm anh vẫn theo dõi từng bài viết em trên insta
Chỉ muốn gửi dòng tin nhắn là “em làm người yêu anh nháaa”
Anh đây chẳng có gì cả chỉ có một trái tim nhỏ bé
Với anh cô gái đẹp nhất cuộc đời này có em và mẹ
Em đi qua như làn gió nhẹ và khiến tim anh bồi hồi
Vì anh không hay đi nhậu nên thấy em anh say mất rồi
Tuy anh không phải soái ca cũng chẳng có nhiều tiền đô la
Nhưng anh có chiếc xe đạp chở em đi chẳng ngại gì cả
Có thêm đôi chân vững chãi cõng cô chân ngắn 1m52
Có luôn vòng tay ấm áp ôm em qua những ngày đông dài
Vẫn chờ ngày ta thành đôi và đường về ta chung một lối
Buổi sáng thức dậy cùng nhau và đêm về ta chung một lối
Người ta nói anh thật thà chẳng bao giờ mà anh nói dối
Anh thề nếu anh nói dối thì anh phải cứoi em về mới thôi
Ngoài kia hàng vạn bông hoa với anh em là hoa đẹp nhất
Cây xanh cần ánh mặt trời em không cừoi tim anh héo mất
Mất đi một nửa thế giới luôn bên chanh che chở cho em
Ngoài kia bao nhiêu cô gái còn riêng anh chỉ cần em thôi
hát xíu đứt hơi
Mình gặp nhau tháng 7, vào cái ngày bầu trời nắng trong xanh.
Anh đã bị say đắm, boi doi mắt của em thật long lanh.
Đã vậy còn bị dính thuật bơi nụ cười tươi như nắng.
Với tính cách đã đáng yêu lại còn thêm cái cứng rắng.
Anh như đứng hình, chẳng cần em chứng mình
Dù cho cả thế giới quay lưng với em thì anh vẫn tin.
Tin vào mot ngay mới chỉ co hai ta.
Mỗi sáng thức giấc hôn nhẹ hai má.
Anh kh biet rang tai sao thoi gian quá trôi nhanh.
chắc la ,tại vì em dang, bận khóa môi anh.
anh chẳng còn để ý đến chuyện gì khác.
chắc vì, môi em ngọt mà chẳng có vị chát.
eyyy !!!
em có biết điều đó khong, tại sao em cứ làm con tim này trong ngóng.
shit !!!
Anh xin lỗi vè những lần làm em ước mi.
và nếu có ai cướp em thì inbox anh trước đi.
Anh không dám và kh chắc về điều đó.
Nhưng anh biết yêu em,tim anh như diều gặp gió. eyy
Đèo em đi ăn khắp cả sài gòn.
Đêm về bật nhạc ta chill cùng vài lon.
Anh rất sợ em giận hờn vu vơ,
vì thế nên khi yêu em anh đã không còn dám ngông.
Sài gòn là nơi đông đút lắm người ngu ngơ.
anh kh phải dương tiễn,nhưng anh vẫn nhìn ra em trong đám đông.
nang tỏa tia nang len qua tùng hàng cây.
tình yêu chúng mình thì cu trôi di theo tung làn mây.
chi có anh và em ? dạo vòng quanh khu này.
và sẽ chẳng bao giờ chuyện tình mình xuất hiện thêm người tuesday.
Anh đã yêu,yêu em nhiều đến như thế
Không đèo em anh thề yên sau anh luc nào cũng dư ghế. heyy
tại sao anh lại say em the này.
Nhìn em bên ngoài chỉ muốn lại gần em bế ngay.
Jj
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Nhiều người thích anh bởi vì anh chất phác
Có lẽ vì thế mùa yêu này anh thất bát
Em muốn hái quả mọc lên từ áng mây
Anh thì chỉ có cây đâm lên từ đất cát
Hôm nay anh thấy mệt như một tuần mà chưa được ngủ nghê
Radio phát bài nhạc thật là cũ ghê
Có những nỗi buồn anh viết không cần chủ đề
Và có niềm đau ngọt như là xăm mà không cần ủ tê
Anh đâu có muốn hai ta phải nghĩ nhiều
Trong cơn gió cuốn đêm nay buông thật mỹ miều
Lòng em như chiếc lá sau mưa giông đã nát tươm
Dù anh không cố ý buông ra lời sát thương
Anh đâu có muốn hai ta phải nghĩ nhiều
Trong cơn gió cuốn đêm nay buông thật mỹ miều
Lòng em như chiếc lá sau mưa giông đã nát tươm
Dù anh không cố ý buông ra lời sát thương
Thiên đàng dành cho anh ông trời dẫn lối
Đi tới trước cổng trời miệng anh nhả khói
Anh biết nơi này từng là khu anh sống
Tiên nữ đâu hết rồi mau đưa anh vào trong
Địa ngục trần gian anh không thể ở
Từ chối Satang làm nó mắc cỡ
Không theo kẻ xấu lũ quỷ không tha thứ
Họ tống con đi vì con là vết nhơ
Anh đã chọn lên thiên đàng ngồi sofa
Gác cái chân lên cái bàn coi phim ma
Thế gian hỏi Wy đi đâu lâu vậy?
Thiên đàng thượng giới Wy đang ở đây!
Nếu mày muốn lên đây thì hãy quyết định
Cái xấu cái tốt do mình phân tính
Cuộc đời mỗi người mình là nhân vật chính
Thời gian là một cuộc hành trình.
Cs ai như tui hk nghe mà nhớ NYC
Bước chân lag than trên con phố mình từ đi qua
Con đường ngày trước anh với em vẫn thường hay về
Căn phòng quen thuộc giờ chỉ còn 1 mình anh
Bao nhiêu kỉ niệm nó cứ thế mà vây quanh
Không thể thoát ra hình bóng em vẫn còn quanh đây
Trái tim tan vỡ làm sao anh có thể lấp đầy
Yêu em sây đắm chỉ mong được 1 lần nắm tay
Cớ sao em lại bỏ mặt anh 1 mình nơi này
Em đã quên người từng xem là tất cả
Cảm xúc thế nào nhìn người thương mình vấp ngã
Chẵn ai muốn xa khi mình vẫn còn thương
Cho anh gửi gắm 1 chúc tình này còn vương
Quên em rất khó anh thì không làm được
Muốn em ở lại chắc là anh phải đặt cược
Còn gì để mất khi chẵn còn ai bên anh
Dòng người tấp nập vẫn cứ đi và bao quanh
Để em ra đi cho em được cuộc sống tốt
Theo em không được tại vì anh đã hết cos.
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Mà anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Và khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Và đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Và có người muốn hái vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi họ ký bằng cây bút vàng.
-Phai
Tình ta phai.. Phải Tình ta phai theo giấc mơ
Rồi một ngày em sẽ hiểu một trong hai ta vẫn chờ
Phai Tấm hình cũ anh kiếm xem
Đúng là xuân kiếm lì xì hạ thu đi đông kiếm em
Và em Món quà cũ mà anh từng đánh mất
Những kỉ niệm mà anh lại khó quên
Nhớ nụ cười này nhớ cả ánh mắt
Và bây giờ anh đang nhớ em..
-Tình giống như sóng biển
Tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em
Nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa
Hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ
Vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương
Anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi
Đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió
Với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ
Bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi
Cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại
Và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày
Em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng
Hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt
Lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớm tắt
Hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc
Đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai đi sao chăng nữa
Ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Em ơi
Tình ta như một đoá quỳnh khoá mình đành phải nhắm mắt bước qua nhau (qua nhau)
Gần bao lâu mà đậm sâu thầm đau miệng cười giờ chẳng nói ra câu (ra câu)
Vì ta như ánh mặt trời đi rồi về khác lối
Vô tình thôi mà sao để lại nhiều rắc rối
Như ngày đến rồi đêm đi để lại sương mai
Tim không lối ra vào mà sao giờ vương ai này
Nếu như ta chỉ lướt qua liệu yêu thương có lọt vào
Nếu chén rượu chẳng đắng cay liệu tình ta có ngọt ngào
Giờ thời gian cho ta thêm kỷ niệm
Để kỷ niệm ngày đó bên ta theo thời gian
Phá vỡ được quy tắc thì ta quên nhau thật dễ dàng
Thì có nỗi buồn nào để mang sợ gì chuyện tình mình dở dang
Phá vỡ được quy tắc thì ta quên nhau thật dễ dàng
Thì có nỗi buồn nào để mang sợ gì chuyện tình mình dở dang
Anh biết là không ai thay thế được anh ta
Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa
Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc
Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma
Chẳng có đường nào để mà lừa đâu em
Không buồn thì lon bia này sẽ không khui đâu em
Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm
Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em
Ngày cuối cùng nói vội được mấy câu
Căn nhà cũ kĩ mình sống được bấy lâu
Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức
Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau
Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa
Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa
Con đường đầy nắng thì bao giờ cũng phủ mưa
Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa
-ngày mai sẽ khác con tim từng bể nát
anh mất cả linh hồn giờ còn mỏi thể xác
anh có lâu đài cát còn em thì xa hoa
em là Dãy ngân hà anh không phải Nasa
nên không thể hứa hẹn với ngan năm ánh sáng
tội đồ của tình yêu chỉ chờ ngày chánh án
anh đang cố biện mình, với việc từng gây ra
'' em à.... xin em đừng bay xa '''
những ngay vắng em chả khác gì thây ma
thiếu em như vũ hán bị dính corona
cố chửa trị đến nay vẫn không lành
còn đâu 1 bầu trời hôm đó thật trong lành
khoản thời gian buồn vui ta chất chứa
mình còn đùa với nhau xem thử ai thất hứa
có mặn ngọt và chứa cả đắng chua
dù có là trò chơi cũngcó kẻ thắng thua
2024 ai vẫn còn nghe không ❤😊
@linhusa2003:lyrics
tình ta chỉ đến đây thôi
vài ba câu nói chia đôi
lòng đâu như cắt ai ơi
tình ta chỉ đến đây thôi
người đừg như thế e ơi
bởi vì a cũg yêu e
Thanh Xuân của anh thật đẹp vì có vài cuộc tình dang dở . Kẻ mang con tim chật hẹp và cầu mong nỗi buồn nâng đỡ .anh k giải sầu bằng bia chỉ thả hồn mình vào con beat . Khi không tin vào tình yêu ta đã k còn là con nít . Tình đầu là tình khó giữ cũng là lúc mình yêu đậm sâu . Những ngày cúi cùng của mùa hạ là những ngày chẳng còn cạnh nhau ai nói không bỏ rơi anh để rồi lời chia tay em nói trước . Anh đã chấp nhận buông bỏ thay vì làm quen với khói thuốc …
- [ ]
Nếu em có về a sẽ mang hết những suy tư
Người ta bảo Anh dại khờ tại sao lại chờ mình em
, nếu là 1 người khác thì anh không phải mãi ngồi nhìn đêm
hãy nhìn lại xem, ai đã khiến cho tôi thế này
lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây
và ai đang lang quanh trong nổi nhớ này
chắc là em hương tóc vẫn còn thổi gió bay
giờ đó đây chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng
em đã về chưa hay kề mưa khi mây không màu trắng
Anh lại muốn cùng em đi
Con ở miền nam ra thăm lăng bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi hàng tra xanh xanh vn
Bão táp mưa xa đứmg thẳng hàng
Ngày ngày mặt trời đi qua lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng nười đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dây 79 mùa xuân
Bác nằm trong giắc ngủ yên bình
Giữa một vằn trăng sáng diệu hiền
Vẵn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
Mai về miền nam thương trào nước mắt
Muốn làm con chim hót quanh lăng bác
Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây
Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này
Vẫn thường ngày,chúng ta cứ thế bên cạnh nhau
Em vẫn đang thương anh ben anh như ngày đầu
Cả 2 chúng ta da cung quA ,bao khó khăn
Cho đến bây giờ ,chúng ta đã ,không còn băn khoăn
Cau ..chuyen tinh cam ông trời sắp đặt ta cho nhau
Em ..muốn cùng anh đi mãi mãi ,,đến về sau
Nơi nà mình .cùng nhau ,hạnh phuc đến trọn đời
Chỉ cần yêu thương trân trọng chúng ta o day mãi không rời
Anh ơi,anh có muốn điều đó khôg
Em và anh cùng ngồi suy ngẫm
Với những yêu thương êm ã,mình cùng ngồi tựa đầu
Bãobùng cứ cho nó qua,e tin ngày mai sẽ nắng
Hay cầm chặt doi tay em đi cùng qua bao hành trình
Còn em sẽ luon phia sau ủng hộ cho anh hết mình
Chỉ cần a luon thương em,em không ngại chứng minh
Chuyện tình của mình bây giờ em đây vẫn kg dám tin
Qua hành động rồi đến nụ cười lẫn vào đó là đoi moi
Cái người mà em cờ rớt bây giờ đang ở đây rồi
Cùng em đi qua năm tháng hạnh phúc có cả u sầu
Dù mai đi ra sao chăng nữa,ta vẫn luôn ở bên nhau
Anh nha
Ngày ấy,ngày ấy chúng ta đã yêu rồi yêu rồi
Chào sớm mai bằng cốc cà phê e và a ngồi nhâm nhi
Chúng ta trò chuyện với nhau những gi mà ta đang ngỉ
Ngày thang cứ thế trôi qua mà đôi ta kh biệt li
Bao nhiêu giận hờn cải vã ,anh thương em mà nhịn đi
Anh luon , nhớ đến cảm xúc của em ở trong đầu
Giận hờn trach moc và rồi ta hiểu được nhau Cùng nghĩ về đối phương và tương lai về sau
Niềm tin là thứ quan trọng ma ta phai danh cho nhau.
Đôi lúc những lần cãi vã xem chỉ mong a bỏ qua
Đừng vì những lần như thế xđể trong lòng mà rời xa
Tình cảm anh dành cho em ,ekhông muốn mờ phai
Và nếu như anh có buồn ,nói với em chứ kg ai
Ngày đầu ta có được nhau thật sự la rất vất vả
Nếu như đánh mất nhau rồi thì coi như mất tất cả
Cuoc song bay gio anh đối với em rất quan trọng
Chúng ta bình yên bên nhau giữa dòng đời thật mênh mông
Anh nha ❤️
Ai đạt đến cảnh giới này chưa ko hát kịp =.=
mik nè
Tình cảm anh trao cho em như là ngôi sao trời
Yêu em nhiều đến nỗi ko muốn xa rời
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau trên đồi hoa thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí có đôi khi mình gắt gỏng
Gửi tặng em vài ba thỏi son tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Xin lỗi cha vì lời cha dặn con không nghe
Thứ lỗi với mẹ vì những lời nói đã làm nước mắt mẹ không cầm
Cái tuổi đôi mươi chỉ lo ham chơi mà không quan tâm lời cha dại
Đến thời điểm này con mới hiểu câu không có gì bằng ngoài cha mẹ
Thức trắng cả đêm chỉ mong cho bụng con đừng đói
Chỉ vì 1 vài ba đồng tiền lẻ mà mẹ phải làm ngày lẫn đêm
Đánh đổi giất ngủ của con thì những đám cây là dựa
Gà thù đã gáy nhưng sao con chưa thấy mẹ về nhà
Con nào có hay con nào có bt tất cả cũng vì là tụi con
Xin lõi mẹ xin lỗi cha vì những ngày qua con chưa hiểu
Chỉ vì bản thân mà con đâu biết ở ngoài kia
Cũng vì chén cơm manh áo gia đình mà cha với mẹ phải chịu cực
Công ơn cha mẹ k bt bao h trả hết đây
Những ngày bình yên đối với anh
Là trên xe máy ta vi vu
Cuộc sống áp lực lo toan muộn phiền giải tỏa cùng anh có chi đâu
Anh hứa sẽ đi cùng em thât xa
Đẹp hơn muôn vàn hoa
Ổ bánh mì vào mỗi buổi sáng ở bên ghế đá nghe anh đàn ca
Nếu như ko có em trên đời anh cũng chẳng còn muốn sống nữa
Xe bánh tráng mà em thường ăn liệu h này nó đã đóng cửa
Khi bình minh vừa lên
Là ông trời sắp hiện nguyên hình
Cuốn nhật kí đã có tên em
Tình yêu này chỉ là chuyện riêng mình
Kỉ niệm kí ức mà ta cùng qua
Xăm lên trên vùng da
Trang giấy trắng đang được tô màu
Bầy chim đang hót hát ca cùng ta
Thế giới có hơn 7 tỉ người
Vậy là anh yêu em nhiều như thế nào
Yêu cách ăn mặc yêu giọng em nói
Yêu từng giây phút yêu từng cả tế bào
Mây đen giông tố mịt mờ
Đã có em đến ở lại với anh
Anh không cần phải đợi chợ
Khi có em đến bầu trời đã xanh
Anh biết em ko thích đồ ngọt
Nhưng vẫn muốn thân mật cùng anh
Cùng anh bước qua khắp những khó khăn
Đối với anh như mình dc trúng mánh
Lyrics:
Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá
Nhưng sao hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá
Những lá thư viết chưa xong anh đang để ở sau hè
Ta kể nhau nghe về những câu chuyện chỉ một phút chốc trãi qua
Bình minh lên có những con xe còn đang bận chuyến hàng
Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng
Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết
Vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn
Đã vài lần em giận vì anh lỡ giọng nói
Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói
Anh cảm thấy rã rời trong từ khi vắng bóng em
Dù chỉ còn những ngày ngắn ngủi anh vẫn cố gắng sống thêm
Anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất
Nói nhưng không quên nếu em là nơi bình yên nhất
Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh
Em lặng thầm nhìn đôi mắt nhẹ nhàng nụ hôn em gửi anh
Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh
Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh
Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến
Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh
Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh
Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh
Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến
Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh
Ê, chắc là vì đã có em trong đời
Liếc nhìn đôi mắt em không rời
Ta có còn bên nhau khi mùa đông tới
Nhắc chi chuyện hôm qua cũng đã xong rồi
Ta còn phải khắc tên nhau trước khi đôi mắt em lâu
Biết là em vẫn muốn ôm trọn khoảnh khắc bên nhau
Anh luôn muốn gần em bất kể là sáng tối
Còn lời đáng nói thì anh đâu chắc quên mau
Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hy vọng
Ngày đêm dài trôi mau em nhớ mang áo ấm khi đông
Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã
Gió khẽ thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả
Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa
Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa
Nhưng ca khúc anh viết bao nhiêu trang đã thuộc lời
Yêu em anh mới biết mình đã sửa sang cả cuộc đời
Và nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh
Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh
Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến
Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh
Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh
Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh
Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến
Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh
Đâu em ơiiiii0
copy
Ghim
Bai nay hay qua di
Bi Bi
[Verse: Đen]
Em dạo này ổn không? Còn đi làm ở công ty cũ
Còn đi sớm về hôm mà đồng lương vẫn không khi đủ
Đồng nghiệp của Em thế nào? Trong thang máy có chào với nhau?
Có nói qua nói lại, và những cuộc họp có đào bới nhau?
Sếp của Em thế nào, dễ tính hay thường gắt gỏng?
Anh ta có thương nhân viên hay thường buông lời sắc mỏng?
Em có còn thiếu ngủ, trong những lần phải chạy deadline?
Em quên ăn quên uống, quên đi cả việc chải lại tóc tai?
Những đôi giày cao gót chắc còn làm đau em
Và Tiền bao nhiêu cho đủ, ai biết ngày sau em?
Mắt em còn mỏi không 8 tiếng nhìn màn hình
Những tối đi về đơn độc, em thấy lòng mình lặng thinh?
Và đừng để đời chỉ là những chuỗi ngày được chấm công
Miệng cười như nắng hạ, nhưng trong lòng thì chớm đông
Nếu mà mệt quá, giữa thành phố sống chồng lên nhau
Cùng lắm thì mình về quê, mình nuôi cá và trồng thêm rau
Ngoài cửa sổ, là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc ,chẳng có gì là bổ béo
Và Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố ,nghe con tim mình thầm thì
Và Đôi khi anh chạnh lòng ,vì những gã theo đuổi em
Và Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh ,viết nhạc bằng bút bi, họ kí bằng cây bút vàng
Và Nhiều người thích anh, bởi vì anh chất phác
Và Có lẽ ,vì thế mùa yêu này anh thất bát
Em muốn hái quả ,mọc lên từ áng mây
Anh thì chỉ có cây, đâm lên từ đất cát
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi, ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai ra sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Em ơi!
Lyric:
Tình của đôi ta như hai cực mắt sâu sâu.
Em mang nó đi mất để anh ngồi mình anh trong.
Anh gôm hết kĩ niệm ra nhớ em trong từng phút.
Và mong ngày mai thức dậy anh có em trong tiềm thức.
Nắng về nơi lối và giọt sương trên những tán cây.
Lời yêu anh nói đối với em nó đã thoáng bay.
Chỉ còn đọng lại nụ hôn đầu anh trao em.
Và nếu như còn có thể anh xin 1 lần được bên em.
Anh vẫn ngồi đây với mảnh giấy và cây viết đó.
Ngồi viết về em người con gái bên kia đồi gió.
Nơi những tâm tư mà anh viết trong 1 bài hát.
Và đó chính là em chứ không phải là một ai khác.
Nhạc của anh viết ko cầu kì ko câu ca.
Anh vẫn như vậy ko nhiều lời ko xã hoa.
Vẫn cứ yêu em mà ko ngại được bao xa.
Và cứ tin anh đi lời anh nói nó là thật cả.
Kĩ niệm ngày đó em còn giữ hay đã quên.
Anh vẫn như vậy vẫn trân trọng ko thể quên.
Nỗi nhớ về em nó vẫn ùa khi đêm tới.
Nó khiến anh lạc lỏng trong khoảng ko đầy chơi vơi.
Em chính là báu vật mà anh trân trọng cả 1 đời.
Là một viên ngọc quý mà anh cất giữ ở một nơi.
Và anh chỉ là một chàng trai mang yêu thương gửi vào nhạc.
Trong đầu chỉ nghĩ về em chứ không hề có 1 ai khác.
Video lyric này đâu r ta
Anh tương tư em cũng đã lâu lắm rồi
Chắc tới bây giờ cũng đã 2 năm trời
Cũng đã ngỏ lời nhưng vẫn chưa có kết quả
Nên anh đành đợi chờ, chờ cho cây kết quả
Chinh phục đc em như một cuộc hành trình
Anh sẽ gắng chạy dù cho cố hết mình
Đôi lúc anh gục ngã nhưng lại nghĩ đến em
Điều đó khiến anh có động lực, vực dậy cố gắng thêm
Tình yêu anh dành cho em, như bầu trời xanh biếc
Và bài này là anh viết mượn con beat để gửi em
Anh chỉ mong muốn, yên bình và có em
Ngoài kia bao nhiu sóng gió, đừng lo đã có anh
Bắt đầu vào một ngày ms là những con xe
Còn bận xe chuyến hàng
Đến bây h cũng đã 2 năm mà anh vẫn lưu luyến nàng
Em là bồ công anh, còn là anh cơn gió
Anh sẽ đưa em đi xa, đi qua khắp phố ngàn
Dù chỉ còn 1 hơi thở thì anh vẫn nói anh yêu nàng
Những ngày học chung lớp khiến anh không thể nào quên
Anh ngồi gần bàn cuối mà anh cứ ngắm bàn trên
Đôi tay anh đang viết mà đôi mắt ngắm nhìn em
Tất cả anh khong quan tâm vì anh đang đắm chìm trong em
Muốn vs tới em nó khó như cầm mây
Anh sẽ chạy lại ,em ơi cho cầm tay
Học cách đổi thay, xin phép dc tỏ bày
Anh bít, anh chx truong thành để có thể che chở em
Tính khí anh còn nóng nảy, và hay đổi lỗi cho ngkhác
Nhưng em, em oi, em yên tâm, vì em anh đổi khác
Có đôi lúc em vô tình khiến con tim anh bể nát
Anh sẽ vì em đi qua bão gió giông
Anh mà làm như vậy liệu em có đồng ý k?
Chẳng còn cái tính kiêu căng và hống hách
Những lần khiến em tức giận trao ôi anh thật là đáng trách
Bạn bè em nó bảo em rất không thích anh
Mỗi lần anh nghe như vậy là con tim anh vỡ lanh tanh
Bầu trời thì lại tối chẳng còn dáng vẻ trong xanh
Tâm trạng anh đang đi xuống vs vận tốc là âm thanh
Ɲgoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Ϲũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Ϲó người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em baу ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng câу bút vàng
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi, ngồi một mình than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng
Sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh
Anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn 1 ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc, đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau!
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau trên đồi hoa thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí có đôi khi mình gắt gỏng
Gửi tặng em vài ba thỏi son tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đoá hoa tươi thắm tặng em giữa ban đêm
Hay
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Ngay từ cái ánh nhìn đầu anh đã cảm thấy đấm , anh muốn được bên em và cùng cái nắm tay, nếu em chưa đồng ý thì anh gậm vậy nếu em là cả bầu trời thì anh sẽ nằm ở đây và ngắm ai, ngắm cả thành phố này và đấm say, em như gió uốn bay như là ánh mặt trời , là bao tia sáng bình minh là cả cuộc đời cho anh được biết niềm tin là cả hành trình nên anh sẽ không dừng lại để cho hết yêu thương, và long anh đừng ngại, anh không phải thằng nhóc, anh chỉ tính chuyện đường dài , anh phải nghĩ là mai sau này là mình sẽ được thương ai
Lyric :
Gửi tặng em trăm nỗi nhớ, ngàn lời thương
Bài nhạc này là lời bày tỏ nên không thể nói ở đời thường
Cám ơn em đã bên anh, khi chỉ có bàn tay trắng
Một thằng ham chơi như này, mà có được em là may mắn
Nên hôm nay đành tỏ lòng, dành tuổi 17 lung linh
Anh hứa sẽ yêu em hoài theo em một cách thật chung tình
Như là oxit trung tính ,theo em nên muối không kết tinh
Nếu sau này em hết xinh, thì anh vẫn nguyện yêu hết mình
Babe, Em là mặt trời, là cầu vồng, là mây xanh
Hiền diệu trong tay anh ,vun đắp tình yêu ta xây thành
Tình đôi ta là biển rộng, mỗi giọt nước là trăm thương
Thì hạt cát là ngàn nổi nhớ ,ở trong sa mạc anh lầm đường
Em ơi
Đà Thành này, vốn chỉ đẹp khi có em
Trong anh là những kĩ niệm về những con đường thật khó quên
Những con đường mình cùng hẹn ước cùng đương đầu khi gió đến
Những con đường lạ mình đi qua đó thì tự động nó có tên
Em là mèo, là nai, là cá
Biết biển xa ,nhưng anh vẫn chèo dù mai già quá
Hạnh phúc mình chung tay ,xây dựng nên một lâu đài
Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em được lâu dài
Nhưng mà có nhiều lúc anh biết, em buồn khi anh vô tâm
Anh vẫn yêu em tha thiết về chuyện tình mình anh cố lắm
Anh đã cố cất hết cảm xúc che dấu những lần từng yếu mềm
Và anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra để yêu em
Chuyện tình, của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng
Là những lần mình cùng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng
Là lúc ta ngồi thẫn thờ ngẫn ngơ giấc mơ rồi than thở
Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ làm thơ trên trang vở
Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang
Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can
Những lúc em quay đi, khiến cho con tim anh lâm sàng
Những giây phút hai ta giận dỗi anh hay lén lút đến thăm nàng
Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn
Nếu yêu em một kiếp không đủ , thì anh nguyện yêu cả cửu vạn
Từ nay hai ta là một /đoạn đường mình đi sát vô
Yêu em là môn nghệ thuật, thì anh chính là Picaso
Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa
Sống chung một ngôi nhà và mình cùng hát với guitar
Cả hai ta cùng say đắm ,không quan tâm điều gì và
Anh là trai mơ vì em/ khiến anh high như sativa
Nhưng em ơi còn xa lắm, khi tình anh còn nhiều vì
Anh chỉ biết thương em, dù không biết thương vì điều gì
Em như là chất thức thần, mà cuộc đời này đã đem tới
Anh muốn yêu em, thương em cả đời, em biết không em ơi
nh như trẻ lạc, còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả 1 mầm sống, nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh
Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình
Tình yêu ơi! Bình yên ơi! Về đây đi
Để anh ôm, để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà
Để gió hát vang lên câu tình ca
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương
Nhìn nhau như cố hương
Vì say nên vấn vương
Hết rồi cuối cùng, nắng thì cũng đã ngã vàng
Bên người nhân tình, em phải thương bản thân mình
Buồn lắm phải không?
Giã tràng lấp biển Đông
Biết người cũng chả trông nên thôi câu chuyện thả ra sông
Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem?
Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem
Vì thế nên anh phải sống như cái cách anh từng mơ
Dù cho bản thân này hóa đá nhưng trái tim chẳng ngừng thở
Và ba của anh là lính, má anh từng làm cán bộ
Anh không cho phép mình khóc, xe có hư cũng ráng độ
Đời người là kiếp lãng du, anh chẳng may làm lữ khách
Đi với nhau cả 1 hành trình, giờ có xa chẳng nỡ trách
Em ước là đời của em bình yên
Chẳng buồn phiền như người ta
Mà giờ ra đây mà xem có người đang lên kiệu hoa
Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác chẳng còn bận lòng như ở đây
Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị nhưng mà chẳng ngọt như ở Tây
Khớp vãi tui hát hoài luôn
Và dòng thư tay
Em gửi trao anh ngày nào
Giờ còn lại hư vô
Em gửi anh đây lời chào
Mà nhìn người đi vội
Mình làm gì nên tội
Tại sao lại cách xa
Còn yêu như thế mà
Để lệ hoen mi
Khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi
Anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương
Nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương
Vì say nên vấn vương
Em ơi vô tình dù tình mình gặp không may
Em xa nơi này để giọt lệ ở bên đây
Bầu trời giờ hắt hiu nhìn về nơi đó đây
Ngoài trời thì có mây
Chỉ còn lại là đắng cay
Thương cha thương mẹ
để đành lòng mà quay lưng
25 âm lịch nhìn người cười mà rưng rưng
Bên kia là pháo hoa
Rộn ràng người đến xem
Họ hàng mừng kết duyên
Còn phần mình là hết duyên
Ohh...
Anh như trẻ lạc
Còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn
Tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là một con đom đóm
Mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả một mầm sống
Nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ
Nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp 10
Người ta gọi là lưu linh
Anh gắn bó với sông nước
Và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa
Hỏi tại sao chẳng phụ mình
Tình yêu ơi bình yên ơi
Về đây đi để anh ôm
Để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà
Để gió vang lên câu tình ca
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương
Nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương
Vì say nên vấn vương
Hết rồi cuối cùng nắng thì cũng đã ngã vàng
Bên người nhân tình
Em phải thương bản thân mình
Buồn lắm phải không
Giã tràng lấp biển Đông
Biết người cũng chả trông
Nên thôi câu chuyện thả ra sông
Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem
Người ta sẽ nói anh tệ
Với những thứ mà em đem
Vì thế nên anh phải sống
Như cái cách anh từng mơ
Dù cho bản thân này hóa đá
Nhưng trái tim chẳng ngừng thở
Và ba của anh là lính
Má anh từng làm cán bộ
Anh không cho phép mình khóc
Xe có hư cũng ráng độ
Đời người là kiếp lãng du
Anh chẳng may làm lữ khách
Đi với nhau cả một hành trình
Giờ có xa chẳng nỡ trách
Em ước là đời của em bình yên
Chẳng buồn phiền như người ta
Mà giờ ra đây mà xem
Có người đang lên kiệu hoa
Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác
Chẳng còn bận lòng như ở đây
Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị
Nhưng mà chẳng ngọt như ở tây
Nà na na na
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương
Nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương
Vì say nên vấn vương...
...
J
Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi
Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí
Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em
Nếu em là diêm vương anh nguyện bi đầy xuống âm trì
Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầu
Dận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhau
Anh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sau niềm đau là vụt mất khiến ta phải tìm nhau
Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khóc
Nó xẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc
Tình cảm anh dành cho em anh không muốn mờ đi và nếu như em có buồn đừng để lệ cuốn bờ my Ngày đầu ta có được nhau tưởng trừng như rất vất vả Nếu như đánh mất em rồi thì anh đánh mất tất cả
Sớm mai ở lại em đối với anh rất quan trọng gửi gió một chút yêu thương tấm lòng này anh lan rộng em ơi
Ai vướng khúc em cầm chặt tay anh ... Hg =})
.I changg emm 😂
Đây nữa -.-
Khúc đó sao sao mà mình cứ lộn @@!
"..bao phong ba..."
Trong tay anh cầm chỉ có 1 đóa hoa
Đến cửa nhà em anh chỉ đứng, và ngó qua
không dám lại gần…. không phải do anh sợ chó
mà ở căn hộ đó… em còn mẹ và có ba
biết là 2 người đó… không muốn 2 ta thành đôi
biết là chưa có tiền… chắc phải về để dành thôi
xe đạp là thứ duy nhất…. anh dùng nó chạy tới lui
điều kiện anh cũng không có… còn tương lai thì tối thui
yêu em nhiêu lắm… đĩa làm sao với được hạc
không lẽ mang hết tiền túi…. đi đánh bài để cược bạc
biết đâu ăn hên hốt về tay vài trăm củ
ông già em mới cho phép anh tìm em để ăn ngủ
tiếc thây anh không phải bác sĩ hay kỹ sư
nên gia đình em khóa cửa thật kĩ dữ…
thôi chắc đành chúc người sau sẽ bên em..
sông cho hạnh phúc
chào em cô mỹ nữ!
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Ngày nắg ngày nắg cớ s lại đêm dài,x2
Thế giới này là của anh và anh có quyền đi với em
Bật sáng tất cả đèn xanh
Anh chạy thật nhanh
Với em kế bên vai và chai champaine em cầm trên tay
Hết đêm nay uống không say đến ngày mai tiếp vài chai
Em thích gì anh cho đó, em thích Bentley anh vẫn cho
Em thích villa anh vẫn lo, cho đến LV anh cũng có
Chỉ cần em chơi với anh là cả thế giới này thuộc về em
Chỉ cần em đi với anh là những vấn để của em anh dẹp
Nhưng em ơi đó là nếu, đó là mơ em vẫn rất kêu
Thằng Cường nó đi với em trong Ferrari còn anh thì kiếu
Anh lớn lên từ đường phố, chỗ xe hơi không có đường vô
Chỗ công nhân ăn mì bằng xô, mỗi khi mưa xuống hứng nước bằng tô
Chỗ em gọi là căn hộ, còn chỗ anh họ gọi là ổ
Thế giới anh xài tiền việt, còn thế giới em xài tiền đô
Em đổ xăng thì được đầy bình, anh đổ năm ngàn nó không cho đổ
Đi ngoài đường anh gặp được em, anh xin số thì em say no
Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Trăm ngàn con sóng từ mọi nơi mà đổ về
Và đây là cách mà anh đi tìm kiếm sự vỗ về
Em có quá nhiều bí mật, anh thì không cần gặng hỏi
Em sâu như là đại dương, anh thì không hề lặn giỏi
(Anh thì không hề lặn giỏi baby)
Anh soi mình vào gương cho bõ công lau
Thấy mặt thấy người sao thấy rõ trong nhau
Ánh mắt nụ cười kia không rõ nông sâu
Ta rồi sẽ là ai, một câu hỏi nhỏ trong đầu
Ta chỉ là hòn đất hay chỉ là cỏ bông lau
(Như là mấy gã em mới bỏ không lâu
Hay chỉ là đầu thuốc kia cháy đỏ không lâu?)
Yêu em kiểu nông dân, yêu em kiểu quê mùa
Yêu từ vụ đông xuân, đến hè thu thay mùa
Ai thấy nhanh quá thì có thể tua xuống 0,75× mà còn riêng mình thì như vầy được ròi😊
Thanks bạn nhé! Thấy hay cho mk 1 like và 1 Sub ak
Muốn tắt thở, chứ nhanh j
@@cuongkim3978 rap còn kém lm bn
@@cuongkim3978 beat này là được rồi đó bạn, như vầy là còn hơi chậm chứ ko nhanh đâu, mik thấy đây là beat chuẩn nhất
Tình giống như sóng biển tận ở ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi
Em ơi , chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi , ngồi một mình thân thở
Với nỗi cô đơn sầu nắng , sao mây không màu trắng
Bão bùng về lại bên anh , anh ước mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình
Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh
Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi
Một ngày nắng và chiều tắt hình bóng ấy đã mờ trôi
Ánh đèn sau tiếng nhạc , đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù mai đi sao chăng nữa , ta vẫn luôn nghĩ về nhau
Có người đến, có người đi và có người ở lại
Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ
Ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn
Mặt trời là cái bếp lớn
Còn tia nắng là than hồng
Mỗi ngày mà ta thức dậy
Ta chỉ mong được an lòng
Hoàng hôn là dải lụa
Còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa
Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa
Cuộc đời này có được mấy lần mười năm?
Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm
Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài
Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai
Có cánh hoa nào không tàn
Có giấc mơ nào không tan
Hát để tâm tư vén màn
Thả mình xuôi với mây ngàn
Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp
Nhìn lại buồn vui tháng năm
Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm?
Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại
Anh níu những cành cây khô và mong ngày sau lá rợp trời lại
Mọi thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an?
Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại mơ về thị trấn hoang
Hoài niệm là thứ đồ chơi, ta càng lớn lại càng không chán
Gom từng chút, từng chút, từng chút như con dã tràng không cần công cáng
Nó là thứ tài sản vô giá, không ai mua và cũng không bán
Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn, bay chơ vơ trên mặt sông thoáng
Con người cũng như con chim, sáng kiếm ăn chiều bay vào tổ
Con nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ
Con người cũng như con chim, chiều về tổ sáng thì kiếm ăn
Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co mình dưới một miếng chăn
Cuộc đời là nồi cá kho, muốn nó ngon phải kho nhiều lửa
Có quá nhiều thứ mưu cầu, ta chỉ cần được no nhiều bữa
Ta nhận của đời quá nhiều và ta cần phải cho nhiều nữa
Và chỉ mong trong những đêm đông, mẹ không còn phải ho nhiều nữa
Có cánh hoa nào không tàn
Có giấc mơ nào không tan
Hát để tâm tư vén màn
Thả mình xuôi với mây ngàn
Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp
Nhìn lại buồn vui tháng năm
Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm
Tao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị
Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị
Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu
Mười năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chill
Mấy thằng ghét tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc
Tao vẫn là con đóm đóm, tụi nó cháy như bó đuốc
Tao lập loè cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu
Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâu
Mười năm tao vẫn là tao vẫn không khác mấy
Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân xác ấy
Có người nói tao thay đổi
Không! là tao thích nghi
Bật cười trước những phán xét, người đời thích nghi
Tao sẽ vẫn rap tiếp cho bản thân tao trước
@Linh USA:lyrics
tình ta chỉ đến đây thôi
vài ba câu nói chia đôi
lòng đâu như cắt ai ơi
tình ta chỉ đến đây thôi
người đừg như thế e ơi
bởi vì a cũg yêu e
Đù nhức nách nha
con best quốc dân 🥰
dìa dìa...
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
A nghĩ về e.em
A nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
A cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng A nhớ đến e
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào A cũng nghĩ
Hướng về e - một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
E ơi...!
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
Biển Diêm Điền, 29-12-1967
:))))
Kkk Mình thi vào đề này đấy
Gặp em và anh trao cho e là lời hát
Anh không dám nói yêu em vì ah đay lười nhát
Em ơi .. e có biết không yêu em nhớ em lúc nào anh cũng nghe bài gió đông
Sài gòn đã đổ mưa chẳng biết em đổ chưa
Con tim anh bây giờ này đã trở nên lạnh câm
Không biết em giờ này đã ngủ hay chưa
Còn riêng anh lúc này chỉ biết nhìn xa xăm
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Hằng đêm anh nhớ về em và em là nhất rồi
Và nếu hai ta có duyên thì ta sẽ thành đôi
Không thành đôi thì chúng ta cũng đành thôi
Có ai giống mình nghe nhạc k hát :))))
. -
.
Nhanh quá hát ko kịp thở s hát haha. Bởi z nghe luôn
Người ta báo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em
Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm
Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây
Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em cón hay nơi đây anh sầu lắng
Em đã về chưa? hay kề mưa..khi mây không mầu trắng
Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn..
Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn..
Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy..
Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu..
Lụi tàng...những lời nói mấy câu..
Một người..câu chuyện đó về đâu
Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau
Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò..
Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò..
Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm..
Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em..
Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán..
Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi
anh nhớ tiếng em cười
Đèn phố xá lên rồi
em giữa chốn đông người
Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm đến một giây cũng không có, làm gì có chuyện trăm năm.
Cho anh gặp em, rồi lại đi đâu mất
Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất
Tình này anh thôi, chẳng mấy chốc mà em .. Nhưng có gì thì nói, thà anh cất vào thời gian
Hay
Anh và chiếc wave tàn cùng vs gốc phố hằng đêm
Gió thổi luồn qua khe nách và anh cảm thấy dịu êm.
Trong giấc mọng người anh thấy là em
Tấm trân tình này anh xin trao tặng em
Nhạc hay nhỉ
bước tiếp trên con đường dài, nhưng mà hạnh phúc thì em lại không mang
gió thu chợt mất, như nhớ em chờ một ngày đông sang
Anh như kẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả 1 mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh
Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình
Ah! Nếu em có về
Anh sẽ mang hết những suy tư
Mang hết hành trang những ngày sống khổ để cho gió biển di cư
Anh thà lênh đênh không có ngày về hoá kiếp thân trai như Thủy Hử
Chẳng đành để em từ một cô bé sóng gió vây quanh thành quỷ dữ
Ta tự đẩy mình hay tự ta trói bây giờ có khác gì đâu
Ta chả bận lòng hay chẳng thể nói tụi mình có khác gì nhau?
Yêu sao cánh điệp phủ mờ nét bút dẫu người chẳng hẹn đến về sau
Phố thị đèn màu ta chỉ cần chung lối để rồi sống chết cũng vì nhau
Em thực sự có rất nhiều sự lựa chọn, nhưng em vẫn muốn chọn anh.
Không vì anh tốt, mà vì anh cho em cảm giác mà em mong muốn.
Không vì anh hoàn hảo, mà vì anh đối với em bằng cái cách chưa từng có ai làm cho em.
Không vì gì cả, chỉ vì sau mọi thứ anh vẫn là người cho em cảm giác bình yên nhất... khi ở cạnh, vậy thôi.
Cảm giác mà mình mong muốn, tốt hơn nhiều so với những quy tắc.❤
Trong tay anh chỉ cầm có đóa hoa
Đến cửa nhà em anh chỉ đứng, và ngó qua
không dám lại gần.... không phải do anh sợ chó
mà ở căn hộ đó... em còn mẹ và có ba
biết là 2 người đó... không muốn 2 ta thành đôi
biết là tiền chưa có... chắc phải về để dành thôi
xe đạp là thứ duy nhất.... anh dùng nó chạy tới lui
điều kiện anh cũng không có... còn tương lai thì tối thui
yêu em nhiều lắm... đĩa làm sao với được hạc
không lẽ mang hết tiền túi.... đi đánh bài để cược bạc
biết đâu ăn hên hốt về tay vài trăm củ
ông già em mới cho phép anh tìm em để ăn ngủ
tiếc thay anh không phải ,bác sĩ hay kỹ sư
nên gia đình em khóa cửa thật kĩ dữ...
thôi anh đành chúc người sau sẽ bên em..
sống cho hạnh phúc
chào em cô mỹ nữ!
Ôi tình xưa đã phai nay bàn tay nàng đan với ai
Em giờ đây nỡ quên mối tình thơ ấu
Thôi đành mang đớn đau cho người vui trọn đến kiếp sau
Riêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau
Em giờ đây đã quên bởi vì tôi nghèo so với em
Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vãng...
Thôi thì tôi chúc em duyên trầu cau đẹp đôi với nha
Em đừng hỏi anh thương ai vì anh thương em
Cốc cốc !!! Tim anh loạn nhịp em có đang xem
Cuộc đời này anh không mong mình phải thở than
Tình nào mà tình không đẹp khi đang còn dở dang
Em có thích cái cách mà anh mở màn
Em có tin người con trai vì em mà đỡ đạn
Anh ta không có gì ngoài đôi chân đất
Một quả tim nâu chứa nhiều tình yêu cùng sự chân chất
Em hỏi anh thích gì trong đêm giáng sinh
.Anh chỉ ước em ngồi sau xe dù có cán đinh
Mọi thứ xung quanh đều đang xoay vòng
Về nhà sớm anh đang nấu món canh mây hồng
Yêu em, lắng nghe những lời em nói
Em xinh xắn, chân thành và ghét sự gian dối
Ngọt ngào nơi em chắc là đôi môi
Em có muốn đi dạo cùng anh đến khi có đồi mồi
Một túp liều tranh hai quả tim vàng
Cho anh hỏi cần bao lâu để lấy được tim nàng?
Anh không quen lần đầu gặp đã gọi là bạn thân
Vì sau cuộc tình anh mới biết mình chính là nạn nhân
Yêu em, lắng nghe những lời em nói
Em xinh xắn, chân thành và ghét sự gian dối
.Ngọt ngào nơi em chắc là đôi môi
Em có muốn đi dạo cùng anh đến khi có đồi mồi !!
Gửi tặng em trăm nổi nhớ ngàn lời thương
Bài nhạc này là lời bày tỏ nên kg thể nói ở đời thường
Cảm ơn em đã bên anh khi anh chỉ có một tay trắng
Một thằng ham chơi như này mà có đc em là may mắn
Nên hôm nay ah tỏ lòng dành tuổi 17 lung linh
Ah hứa sẽ yêu em hoài theo một cách thật chung tình
Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh
Nếu sau này em hết xinh thì ah vẫn nguyện yêu hết mình
Bây bê em là Mặt Trời là Cầu Vồng là mây xanh
Hiền dịu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành
Tình đôi ta tựa như biển rộng mỗi hạt nước là trăm thương
Thì hạt cát là nổi nhớ ở trong sa mạc anh lầm đường
Gửi Tang em trăm Nội Nhớ Lời thương
Bài hát này có lời Bay to, không thể nói ở Đổi Thường
Cám ơn em đã bên anh khi anh chỉ có tay trắng
Một chàng trai ham chơi như này mà có được em là may mắn nên
hôm nay anh có lòng dạ 17 tuổi lung linh
Anh sẽ yêu em hoài theo một cách thật chung tình
Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết nối
tình yêu nếhuy nếhuy nếhu nếhu nếhu hết mình
Babe, Em là mặt trời cầu vồng là mây xanh
Hiền diệu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây dựng thành
Đôi đầu biển rộng mỗi giọt nước ở đó bạn có thể thấy mình
rơi vào đường
Em ơi.
Đà Thành này ví von chỉ đẹp khi có em Có
anh ở đó Những kỳ niệm về Những con đường thật Kho Quen
Những con đường Minh Cung Hẹn Ươm Cung đường đầu gió đến
Những con đường Minh đi qua DJO thì nó tự động có tên
Em ở đó mèo đó nai có cá
Biệt Xa Nhung Vân Chèo dù đã có quá
Hạnh Phúc kia Minh chung tay Dũng Xay nên lâu đài
Anh ở đó người đàn ông Trường thanh che cho em được lâu
Nhung mà có Nhiêu Lục anh biết em buồn khi anh vô
tam Anh vẫn yêu em tha thiết chuyện tình mình anh cố lắm
Anh cố gắng cất hết sức cảm xúc những lần từng yếu mềm Và
anh hi vh sinh tn cả tội lỗi
Chuyện tình đôi ta đã định nghĩa từ Vĩnh Hằng
Có những Lan Minh Cung NHIN hay trong trời đêm buồn Tình Lang
Lục của bạn Ngỡ Thần thờ Ngân Ngộ Giác Mơ rồi hơn thơ
Luke mà anh van Cho Tung Gio làm thơ trên trang vở
Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang
Nỗi lòng về one cô gái thương thầm trông mong trong Tam thể
Những lúc em dỗi quay đi make cho con tim anh lâm haingng
Lai Gah treo thứ nàng ham
Nhân duyên của hai ta tính thời gian không sở hữu hạn chế
Nếu yêu em một kiếp không đủ, anh nguyện yêu cầu toàn bộ
Từ nay hai ta có một / đoạn đườn thaso mìnhô
ở đó
Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa
Sống chung một ngôi nhà và mình cùng hát với cây đàn,
hai người cùng nói rằng không quản lý chung một ngôi nhà và mình cùng hát với cây đàn Cả hai cùng nói với nhau. quan tam điều chung và nh mhi anh vnh và
nh ở đó
Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì
Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì
Em như là phẩm chất thần mà cuộc đời này đi hết c emi
t emi
Hiện ít hơn
Tìm đợt giờ mới có bản kake hoàn chỉnh như vầy... Huhu c.ơn ad nhă😘😘😍
Công Võ Quốc hii, thanks bạn nha!!
0:07
Ý nghĩa quá đi thôi mà ♥️♥️
Mùa xuân Mùa hạ đông hè rồi qua
Anh em đoàn tụ không hề lìa xa
Vẫn on the mic trên con beat chill
Mỗi đứa một tính nhưng luôn biết điều
Lớp tụi tui như vậy thấy hay hay
Phía trước là đèn tụi tui bay bay
Bật chiếc beat lên Thy hát cho chill
9D phía dưới gật đầu là thấy phiêu
Ngai vàng phía trước anh em bước lên
Danh sách đã có cứ mà kí tên
Diệt hết khó khăn hay đám lâu la
Bất kể sóng gió 9D cứ xong pha
2021 ai còn nghe