CHÚNG TÔI CÙNG SỐNG LẠI
HTML-код
- Опубликовано: 8 фев 2025
- Trong nháy mắt đó giống như chiếc tàu hải tặc đột ngột dừng lại.
Hoàn toàn ở trong trạng thái bất động, loại trải nghiệm này rất kì lạ.
“Có thật không?”
Đoàn Văn Dã từ trên nhìn xuống tôi.
Tôi có chút xấu hổ.
Hồi lâu sau mới đối diện với ánh mắt bình tĩnh nhưng mơ hồ ẩn chứa chút bất an của anh.
Tôi hít hít cái mũi, run rẩy vòng qua vai ôm lấy cổ anh.
Nghẹn ngào trả lời.
“Thật.”
“Đoàn Văn Dã, hôm nay là ngày đầu tiên em xác nhận mình thích anh.”
Cũng không đúng lắm.
Nhìn lại trước đây sẽ phát hiện ngày hôm qua cũng thích anh, một tháng trước cũng thích anh, còn có giai đoạn rung động, cảm tình cứ thế dần dần tăng lên.
Nhưng hôm nay tôi mới để lộ tiếng nói từ đáy lòng mình, cho nên tôi vẫn lựa chọn, lấy hôm nay là ngày đầu tiên thích Đoàn Văn Dã.
Đáp lại tôi chính là nụ hôn vừa sâu vừa tham lam của anh
Sau khi lấy hơi, anh thấp giọng thừa nhận.
“Anh không giống thế.”
“Rất lâu đã từ rất lâu trước đó rồi……”
Buổi chiều ngày hôm sau, tôi ngồi ở trong thư phòng, mở cuốn sổ tôi đã sớm chuẩn bị từ trước.
Viết ngày tháng của hôm qua.
Sau đó giận dỗi viết tiếp:
“Ngày đầu tiên thích Đoàn Văn Dã thiếu chút nữa mất nửa cái mạng. Hệ số nguy hiểm hơi cao, hôm nay sẽ giảm 0.1% yêu thích đối với anh. Nếu anh có thể để tôi ngủ trọn một giấc ngon lành, yên ổn, độ yêu thích có thể suy xét tăng lên 10%……”
Khi tia nắng chiều từ ngón vô danh chạy đến đầu ngón trỏ cuối cùng tôi mới buông bút xuông.
Trước lúc đóng cuốn sổ lại, tôi chợt nghĩ tới cái gì.
Lại lật đến trang giới thiệu.
Thật cẩn thận mà viết xuống mấy chữ.