Tuổi 42 đầu xanh điểm bạc Chợt vô tình nghe điệu nhạc xưa Nghe rạo rực mối tình đầu thuở ấy Lời thương ai chưa kịp nói nên lời. Điệu nhạc ngân hòa vào cùng nỗi nhớ Nhớ mắt ai hiện ở giữa sân trường Tự trách mình chẳng dám nói lời yêu Để lạc mất cạnh phượng hông thuở ấy
Năm lớp 7. Thích thầm anh rồi. Tình yêu trẻ con . Học dưới anh 1 lớp chỉ chờ giờ ra chơi , ra về nhìn theo dáng anh thôi. Năm lớp 10 chuyển vào sg học vẫn cứ tương tư hình bóng anh mà chưa 1 lần nói ra. Rồi bất ngờ anh củng thích mình rồi nc rồi quen nhau. Yeu xa thoi. Minh lên 12 ,anh học đh vào sg học với mình. ^^ tình yêu thật đẹp đúng k ? Tình đầu mà , nó sẽ thật trọn vẹn nếu như ngày ấy. 23/10/2016 anh không sảy ra chuyện, tai nạn đó không sảy ra. Ông trời không cướp đi anh,^^ mối tình đầu của tôi. Anh chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại...
Như Chu mình và cô ấy cùng lớp. Quen nhau từ lớp 4 mình yêu thầm từ nửa cuối cấp 2. Sang cấp 3 mình trượt trường chuyên. Ngày bắt đầu học lớp 10 cô ấy viết cho mình một lá thư. Nhưng mình đã ko đọc nó. Ba năm cấp 3 trôi đi trong sự im lặng của mình, mình vào đại học cô ấy đi làm và mình vẫn im lặng ko một lần liên lạc. Hết 4 năm đại học thì nhận dc thư của em gái cô ấy. Trong thư em gái nói. "Bố mẹ em cứ hối chị lấy chồng mà chị thì bảo:" chừng nào anh về quê đứng trước mặt chị và nói đừng chờ anh nữa thì chị mới đi lấy chồng". Mình đọc thư mà chết lặng. Tới giờ này, 15 năm sau cái ngày mình xé bức thư cô ấy gửi cho mình năm lớp 10. Điều mình cứ nuối tiếc mãi là sao ngày đó mình ko đọc lá thư ấy. Giá như ngày đó...có lẽ cô ấy đã ko phải mỏi mòn chờ mình và mình có lẽ cũng ko như bây giờ cứ tiếc hoài một lá thư
Mùa hè năm lớp 9, bạn chuyển vào lớp mình học, mọi người ai cũng nói bạn kiêu căng, nhưng mình không thấy vậy, ánh mắt vẫn luôn dõi theo bạn. Chắc là bạn cũng cảm nhận thấy có người nhìn, nên ánh mắt chúng ta đã chạm phải nhau, vậy là suốt cả năm học, 2 đứa chỉ nhau như thế, vẫn luôn giữ cho 1 tuổi học sinh thật trong sáng, thật đẹp.Cấp 3 khác trường nhưng vẫn thường xuyên gặp nhau trên đường, vẫn ngại ngùng như thế,rồi đại học không liên lạc(thời đó liên lạc không dễ như bây giờ). Ra trường đi làm gặp lại tưởng chừng như đã đúng thời điểm rồi thì bạn lại gặp tai nạn giao thông và mãi ra đi. Lời nói cất dấu trong lòng mãi không thành câu, tiếc nuối 1 đời...
Có đây bạn ơi, thỉnh thoảng lại vào nghe, lại suy nghĩ vẩn vơ những chuyện xưa. Đang trong mùa mưa như này càng khiến cho con người ta có nhiều tâm trạng, nhiều nỗi niềm hơn. TPHCM, 1h40p đêm ngày 24/5/2021
Nhớ mãi khoảnh khắc năm 16 tuổi . Nhớ tới khuôn mặt của mối tình đầu , mặc áo dài đi bộ đến trường mà cứ cười chúm cha chúm chím miết . Lặp đi lặp lại mỗi ngày suốt 3 năm phổ thông Gio đã gấp đôi số tuổi rồi . Anh cũng có một gia đình hp .nhưng tôi thì ko . Lâu lÂu ngồi nhai ký ức có 1 niềm vui và động lực khó hiểu
Năm 2000 năm cuối 12 vừa thi xong di phụ hồ liền. Kết quả thi tốt nghiệp cũng ko có thời gian di xem nữa. Mình ko có buổi chia tay cùng các bạn. Nghĩ lại buồn. Rồi vừa học vừa làm cuối cùng cũng như ng ta. Mỗi khi Cây phượng vy trổ bông mình nhớ thầy cô bạn bè nhiều lắm. Thấp thoát da 18 năm.
Cây Phượng Vỹ trổ, Bạn Bè..Rất Bình Thường, Chỉ là Hồi Ức đẹp thôi! Kỷ niệm đẹp nhất chính là những khó khăn, gian khổ mà bạn đã vượt qua, để bằng người ta! "...Chặng Đường nào trải bước trên Hoa Hồng, Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai..." Đó mới là Kỷ niệm Thực sự có Ý Nghỉa của đời người, bạn ah. Còn bọn Ngộ Quỳnh Dao..ăn phân Quỳnh Dao...có gì để nói đâu. Phải Ngộ Trần Lập...( Đường đến ngày vinh quang )..
Nghe bài hát này làm mình nhớ đến anh ấy ,vì anh ấy hay hát bài này và là bài hay nhất của anh . Bây giờ nghe lại làm mình nhớ thật nhiều vì anh ấy đã ra đi , ra đi không một lời từ biệt vợ con , anh ấy đã gục ngã trên tay mình ,và nói chết rồi má mi ơi . Mình ko ngờ và anh cũng ko ngờ anh lai ra đi sớm như thế , nên chẳng nói với nhau một lời nào .Gần 2 năm rồi nhưng sao nỗi nhớ cứ ray rức trong tim và mình thường hay khóc thầm khi nhớ đến anh .Dù đi chơi hay cười nói vui vẻ , nhưng trong sâu thẳm lòng mình vẫn có vết thương lòng đau nhói. Chỉ cầu mong thời gian là liều thuốc nhiệm màu để mình vơi đi nỗi đau ấy
"Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng đỏ", nó làm mình nhớ đến hình ảnh anh đi chiếc xe đạp - cái dáng hình mà hôm nào đến trường mình cũng mong đợi được gặp. Hồi đó mình học cấp 2, Anh trên mình một khóa, với mình khi đó thích một người có lẽ chỉ đơn giản là sự hâm mộ. Chẳng dám nói, chẳng dám nhìn trực diện, chỉ dám âm thầm theo dõi người ta. Quãng thời gian đó với mình thật bình yên, được ở cạnh gia đình, có những người bạn thân bên cạnh và thêm nữa là được gặp anh mỗi ngày, chứng kiến sự lớn lên của nhau. Sau này khi anh ra trường rồi, chúng mình không có cơ hội gặp lại nhau nữa. Chỉ hãn hữu một lần anh về trường lấy bằng tốt nghiệp, khi ấy mình đang ôn thi cấp 3. Sau gần 1 năm trời, cũng có dịp nhìn thấy anh qua khung cửa lớp. Sau đó và mãi đến tận sau này mình không còn gặp anh nữa. Mới đó mà đã 6 năm rồi. Bây giờ thứ mình nhớ có lẽ không phải là anh nữa, mà chỉ đơn thuần là nhớ những kỉ niệm ngây ngô một thời mình đã có. Bởi ai rồi cũng sẽ phải lớn lên, anh và mình rồi cũng sẽ yêu những chàng trai, những cô gái khác nhưng kỉ niệm thì vẫn ở đó, vẹn nguyên như ngày nào ....
Mối tình đầu của mình giờ đã có 2 em bé rồi, trong khi mình vẫn cô đơn nhớ về một thời ngây thơ da diết. Cho đến bây giờ, mỗi lần nhìn thấy cô ấy lòng mình cũng bồi hồi, trái tim mình vẫn rung động như ngày nào....Hãy sống hạnh phúc nhé em!
Không có mối tình học trò nào vắt vai, nhưng cứ mỗi khi nghe bài hát, cũng bồi hồi, bâng khuâng nhớ về tuổi học trò... ước một lần được ai đó nói lời yêu!❤️❤️❤️
Bạn ơi đừng thất vọng mà hãy cầu nguyện và ước mơ rồi tình yêu sẽ gõ cửa cho trái tim của bạn. Mong rằng điều kỳ diệu này sẽ đến với bạn thật sớm. Chúc cho người bạn Phương xa có niềm vui và hạnh phúc mới.
Giá như bản thân được sinh ra sớm hơn, thì bây giờ đã không thèm khát cái thời nữ sinh áo dài nón lá ngồi nghe chàng đàn hát, cái thời mà tình cảm được trao nhau 1 cách vụn vặt nhưng chân thành. Bây giờ, ai hiểu được cảm giác chờ đợi lén lút nhìn người mình thương, ôm trọn mối tình đơn phương mà mãi không có hồi đáp của những kẻ si tình. Cái tình cảm đã trao là chỉ trao 1 người, yêu 1 cách chân thành mộc mạc.
Cơm áo gạo tiền, nhịp sống cuốn đi. Một phút giây đọng lại nhớ về một thời trèo hàng rào tặng hoa bạn gái, cái thời lưu bút ngày chia tay. Bạn bè ơi đâu hết rồi
"nên có 1 gã khờ..." --> Đã có ai từng thích 1 ng nhưng ko bao giờ dám lại gần làm quen vì nhút nhát không.Cả 1 thuở đi học chỉ biết đứng nhìn nàng từ xa và cảm thấy suy tư với chính mình và rồi âm thầm để mối tình câm lặng ấy đi vào dĩ vãng...
2023 nghe lại, mỗi lần nghe là mỗi lần tâm hồn xao động, nghĩ về quãng thời học sinh, bạn bè, thầy cô... Giờ bạn bè thì mỗi người một cuộc sống riêng, có gia đinh con cái đuề huề cả, mái trường vẫn còn đó, hàng phượng vĩ vẫn đứng đó, cánh cổng ,bức tường giờ chắc đã nhuốm màu thời gian rồi. Ôi quãng thời học sinh vẫn đọng lại mãi trong tim.
Cuộc đời như 1 dòng chẩy bất tất, để rồi khi đi qua nó để lại cho ta quá nhiều kỉ niệm, người ta nói rằng tuổi thơ là tuổi đẹp nhất và thời học sinh là kỉ niệm đẹp nhất. Thời gian trôi qua tôi càng thấy quý những kỉ niệm của tuổi thơ của tuổi học trò hồn nhiên trong sáng, tôi mong 1 lần được quay lại được tuổi thơ học trò dù biết nó là điều ko thể
2018...tìm được mấy bài xưa nghe hay thật..vui vì mình sinh năm 99 - cái năm cuối của lứa 9x - sự chuyển tiếp của cũ và với...vui vì bản thân vừa cảm nhận được cái hay của nhạc xưa và nhạc của những người sinh sau này
Mối tình đầu của tôi vừa lấy ck tuần trước còn tôi vẫn đang cô đơn chật vật với những giông tố của cuộc đời đã 12 năm sau lời tam biệt ấy 12 mùa hoa phượng không còn thấy nhau chỉ còn trong lòng tôi nhưng hồi ức những kỉ niệm về thuở học trò ngây ngô và cả những hoài niệm còn dang dở của cái tuổi hồn nhiên trong sáng ấy...Mãi hạnh phúc và an yên nhé "Mối tình đầu của tôi" cánh phương hồng với tà áo dài trắng nơi góc sân trường xưa sẽ mãi sống trong tim anh ❤❤❤❤❤
Có rất nhiều phiên bản của bài hát này, nhưng chỉ bản phối này + với giọng của BK là diễn tả đc đầy đủ và trọn vẹn lời bài hát mà tác giả muốn nhắn nhủ. Buồn, sâu lắng, hoài niệm, hối tiếc về 1 thời đã xa, Miên man day dứt ...đăc biệt nghe vào btoi trước khi đi ngủ chắc phát khóc.
Năm 16 tuổi tôi tình cờ nhìn thấy hắn... gã con trai đang thi tú tài ... gã có khuôn mặt non choẹt và luôn ửng đỏ khi nhìn tôi... Hơn 1 năm sau gặp lại gã đã vào cao đẳng sư phạm còn tôi thì vào trung cấp sư phạm... gã vẫn đỏ mặt khi nhìn thấy tôi... gã đến cổng trường len lén nhìn tôi rồi lại ra về. Tôi nhận đc tấm thiệp gã tặng có bài Phượng hồng ... Tôi chả hiểu ý nghĩa của bài đó... tôi cứ thế vô tư đi qua gã thật xa thật xa... 3 năm cao đẳng của một thằng học giỏi nhất nhì trường của gã cứ lặng lẽ trôi qua trong mối tình câm lặng ... Gã làm đau lòng bao nhiêu cô gái cùng trường yêu gã trong khi gã chung thủy với mối tình câm của mình... 20 năm sau gặp lại gã trên facbook... gã đã là thầy giáo dạy giỏi và có gd hp Tôi cũng thế ... đã xa quê và có gđ... Lúc này gã trách tôi lấy đi tuổi trẻ mộng mơ của gã... tôi đã làm trái tim gã khép lại và gã chẳng có mối tình đầu như bao người khác, chẳng có cái nắm tay. chẳng có cái ôm hay nụ hôn đầu đời cho tuổi trẻ... Tôi ngớ người ra khi nghe gã trách mình như thế... Chỉ biết nói với gã... Sao Anh kg nói cho E biết lúc ấy... Gã bảo ... do khi gặp lại gã thấy tôi xinh đẹp quá... nổi tiếng quá( do tôi hát khá hay và thi nữ sinh thanh lịch)..Nên gã cảm thấy mình không xứng... Thế thì lỗi do ai đây? Do gã tự ti hay do tôi vô tình ? Giờ đã 20 năm ... 20 năm với tôi chỉ nghĩ về gã như một ng anh ... Còn gã... tôi là người đánh cắp tuổi trẻ của gã và dù đã có gd... gã vẫn ấm ức ngày xưa của mình... Xl nhé tuổi trẻ.
Hơn 1 tháng nữa về họp mặt 20 năm cấp 3. Vào đầu năm lớp 10, tình yêu sét đánh nhưng cả hai ko nói ra. Cô ấy viết cho mình lá thư, mình nhát quá chẳng tài nào nói ra được. Giờ 20 năm gặp lại, có lẽ chỉ còn là quá khứ tiếc nuối, ôm chặt trong lòng.
thỉnh thoảng buồn lại nghe ,hơn 30 năm rồi ,em chở mùa hè đi qua..còn tôi đứng lại ...nắng ngập ngừng... một vạt tóc nào xa...... em giờ làm cô giáo, năm nào cũng ngắm hoa phượng nở ...chúc em luôn hạnh phúc.............
cũng may vì mình còn mỉm cười khi nhớ về ng ta..cũng có kỉ niệm tươi đẹp để nhớ về..cậu ấy là mối tình đầu..là mọi thứ tinh khôi nhất..không biết bạn có giống mình k..mỗi lần mình chán nản ,kỉ niệm về cậu ấy luôn khiến mình mỉm cười để vượt qa,nhưng r lại đau lòng,.tiếc nuối...
Tình yêu tuổi học trò mãi ko có được em rồi người cgai em cũng theo chồng anh phải làm gì để quên em đây hỡi người ơi. Mối tình đầu mĩa mãi là duy nhất. Ttl. 14/12/2020 Formosa
sẽ mãi chôn giấu trong tim một mối tình đầu ngây thơ trong sáng!tình cảm ấy sẽ mãi chỉ có một người biết và mang theo đến suốt cuộc đời này!cảm xúc xưa vẫn không thay đổi!em đi còn tôi đứng lại,vạt tóc ấy đã mãi xa rồi!!!
Mỗi lần tan trường lẳng lặng đạp xe theo sau em và cứ như thế suốt mấy năm trời rồi tôi vào bộ đội em lên cấp 3 đến ngày ra quân thì em đã có người yêu rồi đến bây giờ mỗi đứa đều có gia đình riêng nhưng đôi lúc tôi vẫn nhớ về em về mỗi tình đầu chỉ mình tôi hiểu
Rất kết cái hiệu ứng vang lúc "Cánh phượng hồng ngẩn ngoooooooơ", giống như chàng trai đang đứng giữa sân trường vắng lặng, cầm cành phượng hồng trên tay, những kỉ niệm về tình đầu, thời học sinh trong sáng, âm thanh vang qua những phòng học trống, không người,... . Ấn tượng!
Nghe bài này nhớ năm học cuối cấp năm lớp 12, lúc đó đúng 18 tuổi có bao điều muốn nói cùng bạn bè,thầy cô nhất là với em nhưng tôi chẳng bao giờ nói được để bây giờ ngậm ngùi hối tiếc em đã xa thật rồi. Để bây giờ ngồi nghe lại bài hát này cảm thấy nhớ nhung bồi hồi khó tả.😣
Thật sự thầy cô chưa bao giờ lừa chúng ta "BA NĂM CẤP 3 THẬT SỰ RẤT NGẮN" ngày đầu tiên bước vào chỉ muốn thoát khỏi cho thật nhanh... Nhưng bài kiểm tra dồn dập những ngày học không nghỉ ngơi gì được mấy... Đến giây phút cuối của những ngày cấp 3 mình mới thật sự nhận ra... Ngược lại rất muốn thời gian chạy chậm lại 1 chút để mình cảm nhận được nhiều hơn... Sau này cũng chỉ có thể là hoài niệm về những ngày đó về bạn bè thầy cô những điều đẹp đẽ nhất thôi 20/5/2020 tôi của năm 18 tuổi ❤
Hàng năm cứ mỗi độ thu về..lá ngoài đường rụng nhiều và trên cao có những đám mây trôi bàng bạc thì lòng tôi lại miên man với những kỉ niệm xa xôi của những buổi tựu trường......còn khi mùa hè về em cùng hoa phượng đều xa tôi.....em có khi Nào nhớ tôi kg .xa lắm rồi mùa hè 1991 bất chợt tôi nhớ mấy câu thơ của lưu quang vũ Người ta bảo cả em giờ cũng khác Đã con bồng con dắt nhớ chi tôi Giơ nghe ca khúc này sao lòng cứ buồn mãi thế .....
8 лет назад+4
Nghe lần thứ n lần rồi mà ,cứ nghe tới là hát theo. Mổi lần thằng bạn đàn bài này mình hát , hát lúc nào cũng thấm thấm nước mắt. Không còn tuồi thơ nữa rồi. Buồn quá
Có một góc thân quen Lớp học, nhà xe và khoảng trời nhỏ bé Cậu, tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này Gió thoảng, mây bay…
hè năm ấy chắc cuôc sống nay ko bao giờ tôi quên dc.gia đình mình gặp 1 biến cố.và đầu năm lớp 9 mình phải xin bố mẹ cho nghỉ học mà long buồn khóc mấy ngày mà ko để ai biết.mối tình đầu cũng đứt từ đó.đời tminhf thăng trầm lắm cac bạn trẻ ạ ,giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn vì ko dc hoc tiếp,nhung có 1 điều là mình đã có 2 nhóc và đầu năm học mới nào mình cũng phải mua rất nhiều quần áo mới cho các bạn ấy.như thế mới thấy lòng đỡ buồn
Đa số, mỗi ai cũng đã đi qua cái tuổi học trò. Cứ đó, để lại bao niềm kỉ niệm, vui buồn, yêu đương ❤.. Nhưng bạn có biết, đối với riêng tôi có thể nói, rất ít kỉ niệm đẹp. Bởi vốn dĩ, sinh ra trong gia đình khó khăn. Năm học 12, anh tôi cũng lên năm 3 Đại Học, gia đình chật vật, thiếu trước hụt sao, Cha Mẹ chạy đôn đáo mượn tiền cho ae đóng học phí. Cứ vậy sau tốt nghiệp tôi phải rẽ sang con đường khác, kiếm tiền lo cho A ăn học. ❤, nhưng Tôi k hối hận. Giờ đây, thấy a thành tài, lo cho Cha Mẹ, tôi thật sự hạnh phúc ❤❤💝
Tôi yêu một người mà ko nói được ra. Để lúc nào nghe nhạc chữ tình. Hay nhạc vàng là lại tâm tư. Tôi đã có gia đình rui mà ko cảm nhận được tình yêu của người chung giường chung gối. Đúng chỉ có thể là tình đẹp khi tình còn dang dở.
Mối tình đầu của tôi ư, là em, mối tình dang dỡ của chúng tôi, tôi và em yêu nhau trong lúc tôi nghèo khó, tôi ko có gì trong tay, chỉ một bàn tay trắng, em thương tôi và dành tất cả những gì tốt đẹp nhất năm tháng thanh xuân cho tôi, tôi hưa sẽ cho em cuộc sống tốt nhất trên đời, tôi đã rời việt nam đi nước ngoài, tội lặn lội qua tận nước anh, em động viên tôi, tôi cố gắng nổ lực từng ngày để thành công về bên em, cho e cuộc sống hạnh phúc, sau 4nam chúng tôi đợi chờ nhau, cứ từng ngày điện thoại nói chuyện cùng nhau ăn và tôi nhìn e ngủ đến lúc đthoai e hết pin, rồi một ngày e đã rời xa tôi, tìm một hạnh phúc đáng thuộc về e, e xứng đáng có được nó, e xứng đáng có cuộc sống tốt nhất. E rời xa tôi Nhưng e vẫn thương tôi yêu tôi qtam tôi, tại vì tôi đã để e chờ đợi quá lâu, tôi xin lỗi em , TÔI YÊU EM. Mông e đọc được những dòng lưu bút tôi ở đây. Anh quốc 12/9/2019
Mỗi ca sĩ chỉ ghi dấu ấn đặc biệt với khán giả vài bài ( có lẽ không quá 10 bài trong suốt cuộc đời mình ) , bài “ Phượng Hồng “ có lẽ nằm trong số làm người nghe nhớ Bằng Kiều mãi
Câu nói vui nhưng cũng có phần thật của bạn. Cảm nhận được hạnh phúc từ câu nói ấy. Chỉ mong mối tình đầu của bạn bớt nhậu lại. Nhậu nhiều quá sẽ phát sinh hàng loạt chuyện không hay! Chúc gia đình bạn luôn ngập tràn hạnh phúc.
5 năm rồi em còn nhớ? hay đã quên một thoáng mối tình đầu........ có ai quên được mối tình đầu không nhỉ?? hihi. mình đã nghe bài này từ khi mới biết yêu và giờ đây nghe lại vẫn thấy bồi hồi cảm xúc như lúc tình đầu các bạn ạ. không biết có ai cùng cảm xúc không nhỉ??
tooi cũng 5 năm rồi.. tuy giờ có ng yêu mới... nhưng một thời học sinh một thời phượng hồng ko thể phai đến hết cuộc đời.... nghe bài hát này mà rưng rưng
Nguyễn Tuấn Vũ : tình đâu tuy đau mà đep : ai say ai đẹt những vần thơ : tôi cũng thế nhớ nhiều lúc nghe bài này mà khóe mắt cay cay . nếu có một điều ước tôi ước thời gián sẽ quay lạ trở về thời học sinh luuw lại những kỉ liện đẹp của mình
mối tình đầu của tôi!!! Mỗi lần nghe bài hát này và bài nỗi buồn hoa phượng.Là tôi lại rất nhớ anh..có cái gì đó nghe nhói ở trong tim.Chuyện cuả tôi không ở trên ghế nhà trường.Nhưng lun gắn liền với mùa hè và hoa phượng..Chúng tôi vốn dĩ là 2 đừơng thẳng song song k thể có chung 1 điểm dừng...đã 14 năm rồi.và sẽ mãi như vây nhớ anh.Rất nhớ anh người không thể yêu...!!!
mối tình đầu của tôi! là cả một thời thanh xuân mơ với mộng. chắc chắn rồi. Ngày đó người ta thích mà ko biết làm sao, lúc nào cũng loay hoay tìm cách để dc gặp nhưng khi đối diện thì lại lóng nga lóng ngóng. mà cô bé cũng ngại ngùng lắm, ngây thơ lắm. biết là chàng trai thích mình đó, mỗi lần gặp mặt tim cũng nhảy tưng tưng nhưng lại cố tỏ ra kiêu kì, lạnh nhạt. và tuyệt chiêu cầu nối nhỏ bạn thân được sử dụng như một cái cớ đẩy đưa. đẩy đẩy đưa đưa sao mà mới có hơn tháng sau trái tim chàng chuyển qua đập cùng một nhịp với nó luôn rồi. ko biết là lỗi do ai nữa.
Nghe trúc nhân hát xong nghe bằng kiểu thấy 2 đẳng cấp khác hẳn. Bằng kiều hát đúng với nội dung bài hát muốn đưa tới người nghe. Nghe sao mà não nề, bồi hồi tiếc nuối nhớ lại hồi đi học quá, nhớ bạn bè quá😥
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, Em chở mùa hè của tôi đi đâu ? Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18, Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu. Mối tình đầu của tôi Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp, Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ Là bài thơ còn hoài trong vở, Giữa giờ chơi mang đến lại mang về. Cánh phượng hồng ngẩn ngơ, Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây, Và mùa sau biết có còn gặp lại, Ngày khai trường áo lụa gió thu bay. Mối tình đầu của tôi Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi, Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu, Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ. (quay lại từ đầu) Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa.
Năm Nay đã 30 tuổi . có gia đình Và 2 công chúa Nhỏ. Nhưng mỗi Mùa Hè đến, nhưng ngày cuối tháng 5 là Nghe lại để Thức tĩnh kỷ niệm xưa , Một kỷ niệm đẹp ko bao giờ quên của Tuối học trò ...
Hôm nay kiểm tra học kì văn, lần kiểm tra học kì cuối cùng của lớp 12. Thầy cho cảm nhận về bài thơ này của Đỗ Trung Quân. Mình cũng đang có một cô bé lớp 10 để yêu thương. Năm nay là mình ra trường rồi, bạn ấy còn học 2 năm nữa. Hai năm sau, khi nghe lại bài này không biết lúc đó sẽ như thế nào đây nhỉ? Mối tình đầu thời học sinh quả thực rất đẹp, thật đáng nhớ!
Vô tình lạc vào đây, em xem được những dòng tâm sự về tuổi thanh xuân của những tiền bối, đọc mà xao xuyến làm sao. Không biết bây giờ mối tình ngọt ngào thời niên thiếu của anh sao rồi? Liệu có đơm hoa kết trái không nhỉ?
Thượng đế ban cho con người trái tim không đơn thuần chỉ biết đập mà ngoài ra còn để biết yêu thương, có thể nói mỗi người chúng ta đều có ít nhất một lần trái tim rung động trước một người, một đoạn nhạc, một khung cảnh,...riêng tôi, tôi đã thực sự rung động trước bài hát Phượng hồng này, một bài hát sâu sắc có lẽ là đã nói lên được tâm trạng của nhiều người. Họ yêu chẳng dám nói để rồi duyên số lỡ làng và rồi thời gian trôi qua khi nhắc đến mối tình ấy họ vẫn tiếc nuối khôn nguôi.
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ Vạt nắng rọi góc sân trương ngày đó Cánh Phượng hồng trong gió bay bay… Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách Tuổi học trò những phút giây ngây ngất Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh. Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân Cánh Phương đỏ vẫn bồi hồi e ấp Trong cuốn sổ của một thời đi học Luôn bên mình nâng bước hành quân… Trở lại mái trường, thăm lại góc sân Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó Ôm cánh Phượng vào lòng Cánh Phượng mỏng của tôi (Văn Liêm) 2, Chia Tay Mùa Hoa Phượng Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay . Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế Mười hai năm ve kêu như thành lệ Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy Giơ truy baì, phút ra chơi cả những lần đi học muộn Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu . Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâu Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ Tím miên man,tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở Của mùa thi mỗi lúc một gần Có người bạn đến phút cuối mới thành thân Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào . Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại Thế mới thành kỉ niệ
Mối tình đầu của tôi. Yêu em năm 15 tuổi mối tình tuổi thơ ngây . Nay em có hai con . Tôi cũng hai đứa . Nhưng thấy em bán hàng online. Vẫn âm thầm giúp em . Như mối tình đầu âm thầm của tôi.
Năm lớp 10 rồi lên 12 e thương t nhưng t lại ko thể đáp trả tình e, vì e la con cua thầy giáo t lại là học sinh nghèo, t ko thể, giờ e đa lấy Ck t vẫn còn mang trong lòng tinh iu đó, cảm ơn vi tất cả, chút e hp... trúc...
Ngày đó em là sao đỏ. Mỗi lần đi qua lớp anh . Có một ngã khờ luôn nhìn trộm cô sao đỏ, những rung động tuổi học trò. Rồi sau 20 năm khi mỗi đứa mỗi ngả. Tình cờ gặp lại. Em bảo rằng anh là MTD của em. Nụ cười hiền của anh làm em xao xuyến Em đã rơi nước mắt vì anh. Em đã viết thư rồi lại xé đi vì ko dám gửi cho anh. những cảm xúc xưa ù về. Em hay ngốc nhỉ. Cô bé sao đỏ ơi
Gửi mối tình đầu bỡ ngỡ của tuổi học trò. Có lẽ bây giờ và cho đến sau này em cũng không hề biết, em là hoài niệm tôi không thể nào quên được. Dù người đến sau cũng rất tốt, nhưng hình bóng của em vẫn mãi mãi không nhòa đi. Hối hận cũng đã quá muộn màng, anh sẽ giữ mãi những kí ức đẹp đẽ nhất của chúng ta. Cầu chúc em hạnh phúc!
Hè nào cũng vậy, cánh phượng hồng làm cho ta xao xuyến một thủa học trò, một tà áo trắng nay chỉ còn trong ký ức. Mối tình tình đầu như cơn mưa ngang qua, làm ướt áo, rồi lại bay đi. Rồi bất chợt thấy cánh phượng hồng, dù nhạt, dù phai, hay đỏ thẫm như đốt cả chiều hè, lòng bâng khuâng như đánh mất điều gì
Mình được nghe bài Phượng Hồng khi cô giáo dạy Hoá hát tặng cả lớp trong buổi học chia tay cuối năm 12. Từ đó rất thích nghe. Bài hát nhắc nhớ về kỷ niệm thời áo trắng.
mình chưa đc học lớp 10 , lớp 9 mình nghĩ rùi , nhớ những năm 2003 2004 còn học lớp 7 8 gì đó , suốt ngày cứ trốn học đi chơi và ghẹo gái , thời gian trôi qua nhanh thật , bây h mới hiễu rằng đc đi học là 1 hạnh phúc cho tuổi học trò
cảm xúc. nhớ như in hè năm đó lớp 8.gia đình mình xảy ra 1 biến cố ,và đầu năm lớp 9 mình đã ko có 1 bộ quần áo mới để đi hoc.và từ đó mình xin bố mẹ ko đi học .nhưng trong lòng tì đau lắm mội thứ còn giang dở
vào lớp 6, cô ấy xin chuyển trường và vào lớp mình học.mình đã chết lặng từ cái nhìn đầu tiên với cô ấy.Cô ấy thật đẹp! Mình luôn hiểu câu Trai ham tài gái ham sắc, và từ đó 1 học sinh trong nhóm khá giỏi thôi mình đã tự cố gắng học vượt bứt phá hẳn lên cách xa hẳn các bạn trong trường để tất cả để có sự chú ý chủ động hơn từ cô ấy. Nhưng yêu thầm cũng là một cái gì đó đẹp và đượm buồn. mình không nói gì và cứ thế 4 năm cấp 2 đi qua, mình cũng biết cô ấy cũng có phần nào ngưỡng mộ hay thích mình thì ko rõ nữa?! đến ki thi lên lớp 10 có 1 sự cố đặc biệt khiến nhiều bạn không thể tham dự thi vào trường chuyên được và khiến mình quá day dứt và stress thời gian rất dài ko thoát ra được. mình sống khép kín và tự phụ hơn khi lên cấp 3. dù nhiều lần cô ấy có mở lòng và gửi bài nhờ mình chỉ giúp hay chủ động nói gặp nói chuyện với mình (c3 chúng mình ko còn học cùng lớp nhau). nhưng do mình như vậy nên nhiều lần làm tổn thương cô ấy. và rồi cô ấy cũng có tình cảm mới với 1 a học cùng vs a trai cô ấy. mình cũng ko để ý. chỉ bắt đầu vào đại học mình mới thấy tình cảm mình dành cho cô ấy quá nhiều, mình viết 2 quyển sổ toàn thơ về tình yêu và cảm xúc với cô ây. Rồi mình cũng thử mạnh mẽ quan tâm cô ấy xem cô ấy thế nào, có vẻ cô ấy đã Ngưỡng mộ hoặc có tình cảm với mình trước đó nên cũng có mở lòng với mình nhiều sau 1 thời gian. Nhưng rồi mình nhận ra mình học y 6 năm và gia đình thực sự quá nghèo,nghèo lắm :( , mình đã ý định thôi bỏ học 2 lần để đi làm ( thời mình học y chiếm nhiều thời gian và ít cv passtime, vừa học vừa gia sư ko đc bao nhiêu) nhưng có mẹ khuyên quay đầu học!! thế là mình lại cược với số phận 1 trò chơi: mình tự ý thay đổi mọi liên lạc sau 1 năm nếu cô ấy vẫn còn tình cảm hoặc yêu mình thì mình sẽ nói chuyện cụ thể với cố ấy cùng nhau cố gắng vượt qua mọi hoàn cảnh hiện tại khi mình học xong 6 năm và chờ đợi mình có dkien để mọi thứ tiến xa hơn. Nhưng có vẻ a người yêu kia của cô ấy cũng yêu thương và quan tâm cô ấy ko kém mình! :( lúc này mình cũng biết rõ về a này hơn, tốt bụng và gần ngay nhà mình. thế là 1 năm sau mình có gọi cho cô ấy liên lạc lại, đầu dây bên kia cô ấy nghe thấy giọng mình cái, mình cảm nhận đc sự hạnh phúc khi cô ấy nghe điện thoại của mình nhưng mình lúc đó cũng đã hiểu và đưa ra quyết định từ bỏ cô ấy rôi. mình đã buồn và khóc rất nhiều,rủ bạn thân uống rượu say để giảm nỗi buồn, nhưng ko ăn thua. 2 năm sau đó cô ấy học xong cao đẳng và lấy chồng, có mời mình. bố cô ấy có ra và nói chuyện nhỏ nhẹ với mình là chú rất tiếc chuyện của cháu, nhưng mọi thứ là duyên số cháu à!. mình hiểu và mình đến để chúc phúc cô dâu lần cuối đó. phải mất thêm 2 năm sau khi quyết định từ bỏ và 2 năm sau khi cô ấy cưới mình mới từ bỏ đc gánh nặng nghĩ về cô ấy. và gánh nặng về sự cố năm lớp 9 lên lớp 10 cũng được dỡ bỏ phần nào. mình thấy nhẹ người hơn rất nhiều lúc bấy giờ. nhưng thi thoảng mùa thu hay mua đông tới, nỗi nhớ về 1 vài kỉ niệm xưa nó hay ùa về trong mình. Nó đườm đượm buồn và thấy ...hình như mình yêu vô nghĩa thì phải???. 2 quyển sổ thơ mình viết về cô ấy mình cũng đốt hết khi bắt đầu có tình cảm với vợ mình sau này. và đương nhiên 13-14 năm suốt từ đó mình ko hề liên lạc với cô ấy. Quan niệm của mình luôn cần có 1 tình yêu thật lòng, thật dạ đủ lớn để vượt qua mọi khó khăn và nghịch cảnh khi đến. Cô ấy ko có tình cảm với mình được như vậy thì cũng là chuyện bình thường, đó cũng là 1 lựa chọn của mỗi người.
Nghe lại mà rưng rưng. Tuổi học trò đã trôi qua, bỏ lại cho ta những kỉ niệm thời áo trắng để đến khi mùa phượng nở, theo cơn gió và một vài giai điệu, những kí ức ấy lại chực ùa về. Thật tươi đẹp!
Với Phượng hồng thì chỉ có Bằng Kiều mới đưa dc mình về lại những năm tháng học trò tinh nghịch dấu yêu ngày nào, 12 năm xa rời mái trường nhớ lắm trường tôi ơi
Ngày em lấy chồng tôi đi công trình tận Sài gòn, hùn hụt tiếc mối tình đầu. 8 năm trôi qua thấy em hạnh phúc bên chồng lòng cũng nhẹ nhõm. Nếu có thành đôi lứa chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau.
Tuổi học trò chính là thời đáng nhớ, trong sáng nhất .... Tôi đã không còn trẻ, tóc đã hoa râm mà mỗi lần nhớ đến mối tình đầu đã bắt nguồn từ học đường vẩn cảm thấy rất xao xuyến - Chúng tôi : mối tình thơ mộng lắm kia.... Chúng tôi đã dám vượt qua định kiến xã hội, cái nhìn phong kiến để xây dựng tình yêu của .... thầy và trò thành tình yêu đôi lứa... uh, thì đã có nhiều cố gắng đó, nhưng chữ "duyên" không tròn ! Tiếc và thương ...................
Khi nghĩ về tuổi học trò bất giác chợt mĩm cười, trong lòng mang nhiều hoài niệm, nhớ mãi tình yêu thuở học trò, bây giờ nge mới thấm hết từng câu từng chữ của bài hát ấy
Mối tình đầu của tôi là giỏ hoa phượng hái ở đường nam kỳ khởi nghĩa Sài gòn năm 1981 lúc ấy tôi 18 tuổi tôi nói thích hoa phượng và anh ấy đứng trên xe đạp vói hái tặng tôi một giỏ hoa phượng khi ấy chỉ biết xao xuyến bồi hồi kg hiểu đó là cái gì khi chia tay người ấy tôi trở về quê nhà cam ranh mỗi khi mùa hoa phượng nở tôi lại nhớ đến kỷ niệm xưa đã rất xa rồi h đã thành bà ngoại bà nội kg biết người ấy ở phương nào và còn nhớ kỷ niệm xưa không mong một ngày nào đó được gặp anh nhưng bặt vô âm tính
Cứ mỗi lần nghe lại thấy lòng rưng rưng cảm xúc của một thời tươi trẻ, hồn nhiên. Giá như có phép mầu, xin được một lần quay về thời thiếu nữ ngây thơ, trong trắng và hồn nhiên ấy. Nhớ lắm lắm tuổi học trò
Hằng năm cứ mỗi độ thu về lá ngoài đường rụng nhiều và trên cao có những đám máy trôi bàng bạc ... thì lòng tôi lại miên man với những kỷ niệm xa xôi của những buổi tựu trường.... vâng ngày tựu trường năm xưa có cô bé nhà bên tóc ngang lưng bồng bềnh
Bài hát: Phượng Hồng Những chiếc giỏ xe Chở đầy hoa phượng Em chở mùa hè của tôi đi đâu Chùm phượng vĩ Em cầm là tuổi tôi 18 Thuở chẳng ai hay Thầm lặng mối tình đầu Mối tình đầu của tôi Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp Là áo ai bay trắng cả giấc mơ Là bài thơ còn hoài trong vở Giữa giờ chơi mang đến lại mang về Cánh phượng hồng ngẩn ngơ Mùa hè đến trường khắc Nỗi nhớ trên cây Và mùa sau biết có còn gặp lại Ngày khai trường áo lụa gió thu bay Mối tình đầu của tôi Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi Ai cũng hiểu chỉ một Người không hiểu Nên có một gã khờ Ngọng nghịu đứng làm thơ Mối tình đầu của tôi Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp Là áo ai bay trắng cả giấc mơ Là bài thơ còn hoài trong vở Giữa giờ chơi mang đến lại mang về Cánh phượng hồng ngẩn ngơ Mùa hè đến trường khắc Nỗi nhớ trên cây Và mùa sau biết có còn gặp lại Ngày khai trường áo lụa gió thu bay Mối tình đầu của tôi Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi Ai cũng hiểu chỉ một Người không hiểu Nên có một gã khờ Ngọng nghịu đứng làm thơ Mối tình đầu của tôi Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi Ai cũng hiểu chỉ một Người không hiểu Nên có một gã khờ Ngọng nghịu đứng làm thơ Em chở mùa hè của tôi đi đâu ...
Cảm giác như người ấy cũng có tình cản với mình ko dám bày tỏ rồi để mối tình trôi đi vài năm và người ấy cũng lấy chồng. Chồng người ấy cũng là bạn cùng lớp với tôi và người ấy. Có ai đồng cảm ko
Có 1 chàng trai, mến tôi từ năm lớp 12, nhưng mãi không nói ra, chỉ biết lặng lẽ mà ôm tình cảm vào trong... sau này bạn bè tôi có nói bạn ấy đợi tôi... nhưng tôi nghĩ là chắc mọi người đùa vì bạn ấy cũng không nói gì với tôi, nếu có chắc cũng chỉ là sự rung động thời học sinh. Nhưng mãi đến thời gian gần đây, 15 năm qua đi, khi tôi đã có chồng, bạn ấy mới dám nói thích tôi 15 năm rồi nhưng không dám nói và giữ mãi trong lòng như thế, hiện tại 33t bạn ấy vẫn độc thân và vẫn giữ tình cảm với tôi trong lòng... tôi rất cảm động nhưng tôi sẽ vui hơn nếu bạn ấy tìm được hạnh phúc và yên ổn.
gặp lại người xưa ngồi cafe với nhau cùng nhau nghe lại bài này mà lòng thấy buồn quá, chưa 1 lời nói tôi yêu em, và cũng chưa 1 lần nói lời hẹn ước vậy mà 13 năm xa nhau không ngờ em vẫn chờ tôi.
Kể lại cho mọi người nghe câu chuyện tình yêu của tôi mà làm gì! Nó bùng cháy lên vào cái ngày mà tôi nhìn thấy em lần đầu tiên. Em có nhớ khi tôi tới nhà em, 20 năm về trước. Tôi chỉ vừa mới nhảy xuống xe, em đã mời tôi đi dạo cùng em trong vườn, trong khi người ta đang dọn bàn. Lúc bấy giờ em và tôi hãy còn là những đứa trẻ, nhưng em đã xinh đẹp y như bây giờ vậy! Em cầm lấy tay tôi và dắt tôi đi trên con đường trải đầy đá dăm dưới bóng những cây phượng và tất nhiên em không thể ngờ được rằng em đã gợi lên bao hồi hộp trong tôi khi tôi vừa chạm vào tay em. Những câu chuyện dễ thương của em đã để lại trong tim của tôi những vết sâu đậm đến nỗi nó không thể bị xóa nhòa đi bởi thời gian .... ♥
Tuổi 42 đầu xanh điểm bạc
Chợt vô tình nghe điệu nhạc xưa
Nghe rạo rực mối tình đầu thuở ấy
Lời thương ai chưa kịp nói nên lời.
Điệu nhạc ngân hòa vào cùng nỗi nhớ
Nhớ mắt ai hiện ở giữa sân trường
Tự trách mình chẳng dám nói lời yêu
Để lạc mất cạnh phượng hông thuở ấy
Đồng cảm 😢
Năm lớp 7. Thích thầm anh rồi. Tình yêu trẻ con . Học dưới anh 1 lớp chỉ chờ giờ ra chơi , ra về nhìn theo dáng anh thôi. Năm lớp 10 chuyển vào sg học vẫn cứ tương tư hình bóng anh mà chưa 1 lần nói ra. Rồi bất ngờ anh củng thích mình rồi nc rồi quen nhau. Yeu xa thoi. Minh lên 12 ,anh học đh vào sg học với mình. ^^ tình yêu thật đẹp đúng k ? Tình đầu mà , nó sẽ thật trọn vẹn nếu như ngày ấy. 23/10/2016 anh không sảy ra chuyện, tai nạn đó không sảy ra. Ông trời không cướp đi anh,^^ mối tình đầu của tôi. Anh chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại...
câu truyện của bạn thật đẹp.
Thật đẹp, mà cũng thật đau lòng
Buồn một chút thôi nhé . ..
Như Chu mình và cô ấy cùng lớp. Quen nhau từ lớp 4 mình yêu thầm từ nửa cuối cấp 2. Sang cấp 3 mình trượt trường chuyên. Ngày bắt đầu học lớp 10 cô ấy viết cho mình một lá thư. Nhưng mình đã ko đọc nó. Ba năm cấp 3 trôi đi trong sự im lặng của mình, mình vào đại học cô ấy đi làm và mình vẫn im lặng ko một lần liên lạc. Hết 4 năm đại học thì nhận dc thư của em gái cô ấy. Trong thư em gái nói. "Bố mẹ em cứ hối chị lấy chồng mà chị thì bảo:" chừng nào anh về quê đứng trước mặt chị và nói đừng chờ anh nữa thì chị mới đi lấy chồng". Mình đọc thư mà chết lặng. Tới giờ này, 15 năm sau cái ngày mình xé bức thư cô ấy gửi cho mình năm lớp 10. Điều mình cứ nuối tiếc mãi là sao ngày đó mình ko đọc lá thư ấy. Giá như ngày đó...có lẽ cô ấy đã ko phải mỏi mòn chờ mình và mình có lẽ cũng ko như bây giờ cứ tiếc hoài một lá thư
Đc q
Mùa hè năm lớp 9, bạn chuyển vào lớp mình học, mọi người ai cũng nói bạn kiêu căng, nhưng mình không thấy vậy, ánh mắt vẫn luôn dõi theo bạn. Chắc là bạn cũng cảm nhận thấy có người nhìn, nên ánh mắt chúng ta đã chạm phải nhau, vậy là suốt cả năm học, 2 đứa chỉ nhau như thế, vẫn luôn giữ cho 1 tuổi học sinh thật trong sáng, thật đẹp.Cấp 3 khác trường nhưng vẫn thường xuyên gặp nhau trên đường, vẫn ngại ngùng như thế,rồi đại học không liên lạc(thời đó liên lạc không dễ như bây giờ). Ra trường đi làm gặp lại tưởng chừng như đã đúng thời điểm rồi thì bạn lại gặp tai nạn giao thông và mãi ra đi. Lời nói cất dấu trong lòng mãi không thành câu, tiếc nuối 1 đời...
Có ai còn nghe bài này ko nhỉ. Mình rất thích những thể loại nhạc hoài niệm như thế này. Chạm đúng vào tim
Có đây bạn ơi, thỉnh thoảng lại vào nghe, lại suy nghĩ vẩn vơ những chuyện xưa. Đang trong mùa mưa như này càng khiến cho con người ta có nhiều tâm trạng, nhiều nỗi niềm hơn.
TPHCM, 1h40p đêm ngày 24/5/2021
Tôi 40 tuổi, 1 vợ 4 con rồi mà vẫn cứ thích nghe
Nhớ mãi khoảnh khắc năm 16 tuổi . Nhớ tới khuôn mặt của mối tình đầu , mặc áo dài đi bộ đến trường mà cứ cười chúm cha chúm chím miết . Lặp đi lặp lại mỗi ngày suốt 3 năm phổ thông
Gio đã gấp đôi số tuổi rồi . Anh cũng có một gia đình hp .nhưng tôi thì ko . Lâu lÂu ngồi nhai ký ức có 1 niềm vui và động lực khó hiểu
Bạn lập gia đình chưa😌
Năm 2000 năm cuối 12 vừa thi xong di phụ hồ liền. Kết quả thi tốt nghiệp cũng ko có thời gian di xem nữa. Mình ko có buổi chia tay cùng các bạn. Nghĩ lại buồn. Rồi vừa học vừa làm cuối cùng cũng như ng ta. Mỗi khi Cây phượng vy trổ bông mình nhớ thầy cô bạn bè nhiều lắm. Thấp thoát da 18 năm.
Cây Phượng Vỹ trổ, Bạn Bè..Rất Bình Thường, Chỉ là Hồi Ức đẹp thôi! Kỷ niệm đẹp nhất chính là những khó khăn, gian khổ mà bạn đã vượt qua, để bằng người ta! "...Chặng Đường nào trải bước trên Hoa Hồng, Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai..." Đó mới là Kỷ niệm Thực sự có Ý Nghỉa của đời người, bạn ah. Còn bọn Ngộ Quỳnh Dao..ăn phân Quỳnh Dao...có gì để nói đâu. Phải Ngộ Trần Lập...( Đường đến ngày vinh quang )..
Nghe bài hát này làm mình nhớ đến anh ấy ,vì anh ấy hay hát bài này và là bài hay nhất của anh . Bây giờ nghe lại làm mình nhớ thật nhiều vì anh ấy đã ra đi , ra đi không một lời từ biệt vợ con , anh ấy đã gục ngã trên tay mình ,và nói chết rồi má mi ơi . Mình ko ngờ và anh cũng ko ngờ anh lai ra đi sớm như thế , nên chẳng nói với nhau một lời nào .Gần 2 năm rồi nhưng sao nỗi nhớ cứ ray rức trong tim và mình thường hay khóc thầm khi nhớ đến anh .Dù đi chơi hay cười nói vui vẻ , nhưng trong sâu thẳm lòng mình vẫn có vết thương lòng đau nhói. Chỉ cầu mong thời gian là liều thuốc nhiệm màu để mình vơi đi nỗi đau ấy
Chia buồn cùng gia đình bạn!
"Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng đỏ", nó làm mình nhớ đến hình ảnh anh đi chiếc xe đạp - cái dáng hình mà hôm nào đến trường mình cũng mong đợi được gặp. Hồi đó mình học cấp 2, Anh trên mình một khóa, với mình khi đó thích một người có lẽ chỉ đơn giản là sự hâm mộ. Chẳng dám nói, chẳng dám nhìn trực diện, chỉ dám âm thầm theo dõi người ta. Quãng thời gian đó với mình thật bình yên, được ở cạnh gia đình, có những người bạn thân bên cạnh và thêm nữa là được gặp anh mỗi ngày, chứng kiến sự lớn lên của nhau.
Sau này khi anh ra trường rồi, chúng mình không có cơ hội gặp lại nhau nữa. Chỉ hãn hữu một lần anh về trường lấy bằng tốt nghiệp, khi ấy mình đang ôn thi cấp 3. Sau gần 1 năm trời, cũng có dịp nhìn thấy anh qua khung cửa lớp. Sau đó và mãi đến tận sau này mình không còn gặp anh nữa. Mới đó mà đã 6 năm rồi. Bây giờ thứ mình nhớ có lẽ không phải là anh nữa, mà chỉ đơn thuần là nhớ những kỉ niệm ngây ngô một thời mình đã có. Bởi ai rồi cũng sẽ phải lớn lên, anh và mình rồi cũng sẽ yêu những chàng trai, những cô gái khác nhưng kỉ niệm thì vẫn ở đó, vẹn nguyên như ngày nào ....
Mối tình đầu của mình giờ đã có 2 em bé rồi, trong khi mình vẫn cô đơn nhớ về một thời ngây thơ da diết. Cho đến bây giờ, mỗi lần nhìn thấy cô ấy lòng mình cũng bồi hồi, trái tim mình vẫn rung động như ngày nào....Hãy sống hạnh phúc nhé em!
tình đầu của e thì mới có 1 thôi =))
đồng cmn cảm với bác
e thì chưa có mối nào. chia vs e này T.T
Đúng là một ty cao thượng luôn mong ny hạnh phúc.
Thái Bình Dương lấy vợ thôi còn gì nữa
xin chia buồn cùng gia quyến. Lễ dâng hương xin phép được bắt đầu.
Gần 40 năm rồi bất chợt sáng nay BK đánh thức kí ức của mình bằng cánh Phượng Hồng trong ca khúc.
40 năm trước tôi cũng 18t.
Không có mối tình học trò nào vắt vai, nhưng cứ mỗi khi nghe bài hát, cũng bồi hồi, bâng khuâng nhớ về tuổi học trò... ước một lần được ai đó nói lời yêu!❤️❤️❤️
Bạn ơi đừng thất vọng mà hãy cầu nguyện và ước mơ rồi tình yêu sẽ gõ cửa cho trái tim của bạn. Mong rằng điều kỳ diệu này sẽ đến với bạn thật sớm.
Chúc cho người bạn Phương xa có niềm vui và hạnh phúc mới.
@@phuonghong3160 tại sao lại có thể có người dễ thương như bạn đc nhỉ 🥰🥰🥰
Nhớ tuổi học trò quá. Rưng rưng muốn khóc. Mỗi lần thấy hoa phượng nở cứ nao nao trong lòng. Màu hoa mình yêu nhất...
Giá như bản thân được sinh ra sớm hơn, thì bây giờ đã không thèm khát cái thời nữ sinh áo dài nón lá ngồi nghe chàng đàn hát, cái thời mà tình cảm được trao nhau 1 cách vụn vặt nhưng chân thành. Bây giờ, ai hiểu được cảm giác chờ đợi lén lút nhìn người mình thương, ôm trọn mối tình đơn phương mà mãi không có hồi đáp của những kẻ si tình. Cái tình cảm đã trao là chỉ trao 1 người, yêu 1 cách chân thành mộc mạc.
Đúng vậy mình cũng đã lỡ người ấy cứ nghĩ là trẻ con bây giờ mới tiếc noiu
Cơm áo gạo tiền, nhịp sống cuốn đi. Một phút giây đọng lại nhớ về một thời trèo hàng rào tặng hoa bạn gái, cái thời lưu bút ngày chia tay. Bạn bè ơi đâu hết rồi
Di kiem an het roi..khong con nhu nhung ngay xua nua dau...buon.
"nên có 1 gã khờ..."
--> Đã có ai từng thích 1 ng nhưng ko bao giờ dám lại gần làm quen vì nhút nhát không.Cả 1 thuở đi học chỉ biết đứng nhìn nàng từ xa và cảm thấy suy tư với chính mình và rồi âm thầm để mối tình câm lặng ấy đi vào dĩ vãng...
tôi đã như vậy....lặng nhìn thôi bạn ạ
làm sao dám bày tỏ khi biết chắc ng ta ko thích mình :D
cái cảm giác ấy khó tả, thích họ mà ko dám lại gần, ko dám nói chuyện cùng, chỉ dám nhìn họ từ xa.
😞
có ng đồng cảm.:)
2023 nghe lại, mỗi lần nghe là mỗi lần tâm hồn xao động, nghĩ về quãng thời học sinh, bạn bè, thầy cô... Giờ bạn bè thì mỗi người một cuộc sống riêng, có gia đinh con cái đuề huề cả, mái trường vẫn còn đó, hàng phượng vĩ vẫn đứng đó, cánh cổng ,bức tường giờ chắc đã nhuốm màu thời gian rồi. Ôi quãng thời học sinh vẫn đọng lại mãi trong tim.
Cuộc đời như 1 dòng chẩy bất tất, để rồi khi đi qua nó để lại cho ta quá nhiều kỉ niệm, người ta nói rằng tuổi thơ là tuổi đẹp nhất và thời học sinh là kỉ niệm đẹp nhất. Thời gian trôi qua tôi càng thấy quý những kỉ niệm của tuổi thơ của tuổi học trò hồn nhiên trong sáng, tôi mong 1 lần được quay lại được tuổi thơ học trò dù biết nó là điều ko thể
Ôi kỷ niệm chợt ua về. Thời áo trắng như mới ngày hôm qua thôi. Tôi nnhớ và yeu mọi người.
mình cũng ước đc quay lại thời học trò, sắp đến mùa thi rồi mùa chia tay nhớ quá
2018...tìm được mấy bài xưa nghe hay thật..vui vì mình sinh năm 99 - cái năm cuối của lứa 9x - sự chuyển tiếp của cũ và với...vui vì bản thân vừa cảm nhận được cái hay của nhạc xưa và nhạc của những người sinh sau này
Nam Nguyễn em 2k2 cũng vui lắm ạ vì tìm đc mấy bài kiểu này hay thiệt. H mê chú Bằng Kiều lun r ^^
Không hiểu sao nghe bài này lại nhớ tình yêu của một người bạn, nhớ a chàng hay cầm đàn guitar đi tán bạn mình. Thuở học trò thật đẹp.
Chắc lúc đó bạn lại thương thầm anh cầm đàn ghi ta phải không.kỷ niệm đẹp
@@lyphamthi2975 Không, bạn đó tính vui vẻ nên quý thôi, tại k đẹp giai nên k thương. Ha ha.
@@thutron hahahaha.mấy năm rồi cô ơi
4 năm rồi vẫn rep, like cho cô
Hahaha 4 năm rồi
Mối tình đầu của tôi vừa lấy ck tuần trước còn tôi vẫn đang cô đơn chật vật với những giông tố của cuộc đời đã 12 năm sau lời tam biệt ấy 12 mùa hoa phượng không còn thấy nhau chỉ còn trong lòng tôi nhưng hồi ức những kỉ niệm về thuở học trò ngây ngô và cả những hoài niệm còn dang dở của cái tuổi hồn nhiên trong sáng ấy...Mãi hạnh phúc và an yên nhé "Mối tình đầu của tôi" cánh phương hồng với tà áo dài trắng nơi góc sân trường xưa sẽ mãi sống trong tim anh ❤❤❤❤❤
Có rất nhiều phiên bản của bài hát này, nhưng chỉ bản phối này + với giọng của BK là diễn tả đc đầy đủ và trọn vẹn lời bài hát mà tác giả muốn nhắn nhủ.
Buồn, sâu lắng, hoài niệm, hối tiếc về 1 thời đã xa,
Miên man day dứt ...đăc biệt nghe vào btoi trước khi đi ngủ chắc phát khóc.
mình cũng tiếc nuối khi nghe bài này, 2 người thầm thích nhau nhưng chẳng dám nói, đến khi biết đã quá muộn, lúc đó cả 2 đã đều có gia đình riêng
Còn một người hát bài này đầu tiên hay lâm rất tiếc là m kg biết tên
Tấn Minh chăng?
Năm 16 tuổi tôi tình cờ nhìn thấy hắn... gã con trai đang thi tú tài ... gã có khuôn mặt non choẹt và luôn ửng đỏ khi nhìn tôi... Hơn 1 năm sau gặp lại gã đã vào cao đẳng sư phạm còn tôi thì vào trung cấp sư phạm... gã vẫn đỏ mặt khi nhìn thấy tôi... gã đến cổng trường len lén nhìn tôi rồi lại ra về. Tôi nhận đc tấm thiệp gã tặng có bài Phượng hồng ... Tôi chả hiểu ý nghĩa của bài đó... tôi cứ thế vô tư đi qua gã thật xa thật xa... 3 năm cao đẳng của một thằng học giỏi nhất nhì trường của gã cứ lặng lẽ trôi qua trong mối tình câm lặng ... Gã làm đau lòng bao nhiêu cô gái cùng trường yêu gã trong khi gã chung thủy với mối tình câm của mình...
20 năm sau gặp lại gã trên facbook... gã đã là thầy giáo dạy giỏi và có gd hp
Tôi cũng thế ... đã xa quê và có gđ... Lúc này gã trách tôi lấy đi tuổi trẻ mộng mơ của gã... tôi đã làm trái tim gã khép lại và gã chẳng có mối tình đầu như bao người khác, chẳng có cái nắm tay. chẳng có cái ôm hay nụ hôn đầu đời cho tuổi trẻ...
Tôi ngớ người ra khi nghe gã trách mình như thế...
Chỉ biết nói với gã... Sao Anh kg nói cho E biết lúc ấy...
Gã bảo ... do khi gặp lại gã thấy tôi xinh đẹp quá... nổi tiếng quá( do tôi hát khá hay và thi nữ sinh thanh lịch)..Nên gã cảm thấy mình không xứng...
Thế thì lỗi do ai đây? Do gã tự ti hay do tôi vô tình ?
Giờ đã 20 năm ... 20 năm với tôi chỉ nghĩ về gã như một ng anh ... Còn gã... tôi là người đánh cắp tuổi trẻ của gã và dù đã có gd... gã vẫn ấm ức ngày xưa của mình...
Xl nhé tuổi trẻ.
Đọc mà thấy hay quá..
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Anh trao em kèm với một lá thư
Em không lấy, và tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.
Nguyễn Hoàng Khánh Hà thơ xuân diệu - tình thứ nhất -
Hì, mình nghĩ nó nổi tiếng rồi nên không ghi tác giả thôi chớ ko có ý ăn cắp đâu :D
nghe bằng kiều than thở phượng hồng lại thấy lòng mình có tiếng ve sôi
A chỉ có một tình yêu thứ nhất
A cho e nên a đả mất rồi......
Cho e sdt a dc ko hi
Hơn 1 tháng nữa về họp mặt 20 năm cấp 3. Vào đầu năm lớp 10, tình yêu sét đánh nhưng cả hai ko nói ra. Cô ấy viết cho mình lá thư, mình nhát quá chẳng tài nào nói ra được. Giờ 20 năm gặp lại, có lẽ chỉ còn là quá khứ tiếc nuối, ôm chặt trong lòng.
Hay quá. Lâu rồi nghe lại bài này, mình không nhớ về ai cả, chỉ nhớ trường, nhớ lớp, nhớ căn phòng nhỏ và nhớ về những trưa hè nóng gắt
Me too
thỉnh thoảng buồn lại nghe ,hơn 30 năm rồi ,em chở mùa hè đi qua..còn tôi đứng lại ...nắng ngập ngừng... một vạt tóc nào xa...... em giờ làm cô giáo, năm nào cũng ngắm hoa phượng nở ...chúc em luôn hạnh phúc.............
Nhớ cậu nhiều lắm!! Thực sự rất muốn quay lại lớp 12..dù chỉ 1 lần..sau này vẫn thế...!! Cậu là kỉ niệm ngọt ngào nhất trong cuộc đời tớ!!
Mình cũng như bạn! càng nghe càng ... riết sợ ko dám nghe nhiều!
cũng may vì mình còn mỉm cười khi nhớ về ng ta..cũng có kỉ niệm tươi đẹp để nhớ về..cậu ấy là mối tình đầu..là mọi thứ tinh khôi nhất..không biết bạn có giống mình k..mỗi lần mình chán nản ,kỉ niệm về cậu ấy luôn khiến mình mỉm cười để vượt qa,nhưng r lại đau lòng,.tiếc nuối...
+Anh Van mình ko biết.... đó cũng là tình đầu của mình! cũng luôn là những kỹ niệm đẹp nhất! bọn mình biết nhau từ lớp 7 cơ! ấy thế mà cũng 5 năm rồi! đôi lúc mính vẫn mơ về người ấy nhưng có lẻ nên tôn trọng quyêt định của người ấy! rằng mình ko có trong cuộc sống của người ấy thì tốt hơn! những hình anh vẫn mải đẹp! còn cảm giác thì yêu, có lỗi, oán hận, băn khoăn, vô định...khá là nhiều cảm xúc khi nghi về nó! chắc mấy ai hiểu cảm giác mất đi ý nghỉa cố gắng nó thế nào!
+Anh Van Các bạn chắc cũng lập gia đình rồi nhỉ
người miền tây : bạn nói chuyện cho đàng hoàng nhé!
Mối tình đầu là cái gì đó đẹp và day dứt
Bài hát này đã mang lại người bạn đời cho tôi....mỗi lần nghe...quá khứ đẹp như mơ lại ùa về...bà xã à! Anh mãi yêu em!....
chúc mừng,
câu chuyện của bạn khác gì chúng số.
theanh hoang
Anh chị là niềm ao ước của bao nhiêu người, chúc anh chị hạnh phúc :))
Chúc bạn mãi hạnh phúc
Chúc gia đình bạn luôn hạnh phúc và may mắn
Chắc phải hàng chục năm nữa thì may ra bạn có thể đọc dc bình luận này nè hi
Tình yêu tuổi học trò mãi ko có được em rồi người cgai em cũng theo chồng anh phải làm gì để quên em đây hỡi người ơi. Mối tình đầu mĩa mãi là duy nhất. Ttl. 14/12/2020 Formosa
sẽ mãi chôn giấu trong tim một mối tình đầu ngây thơ trong sáng!tình cảm ấy sẽ mãi chỉ có một người biết và mang theo đến suốt cuộc đời này!cảm xúc xưa vẫn không thay đổi!em đi còn tôi đứng lại,vạt tóc ấy đã mãi xa rồi!!!
Tuổi học trò :)
Nguyen Long vạt áo và mái tóc ạ
Mỗi lần tan trường lẳng lặng đạp xe theo sau em và cứ như thế suốt mấy năm trời rồi tôi vào bộ đội em lên cấp 3 đến ngày ra quân thì em đã có người yêu rồi đến bây giờ mỗi đứa đều có gia đình riêng nhưng đôi lúc tôi vẫn nhớ về em về mỗi tình đầu chỉ mình tôi hiểu
Em mang vạt tóc ấy vào cửa Phật rồi! 😛😛😛😛
Mối tình đầu của tôi bắt đầu từ năm đầu tiên vào cấp 3, anh hơn tôi nhiều tuổi, thường hay đưa đón tôi sau mỗi lần tan học, tình đầu với bao kỉ niệm ngọt ngào và ngây ngô của con bé vừa lớn, chưa hiểu chuyện xã hội, chưa hiểu lòng người, tình đầu có ngọt ngào, cay đắng, những giọt nước mắt. Nhiều năm qua vẫn chôn giấu trong tim một bóng hình :( . Chắc người ấy đã quên
Rất kết cái hiệu ứng vang lúc "Cánh phượng hồng ngẩn ngoooooooơ", giống như chàng trai đang đứng giữa sân trường vắng lặng, cầm cành phượng hồng trên tay, những kỉ niệm về tình đầu, thời học sinh trong sáng, âm thanh vang qua những phòng học trống, không người,... . Ấn tượng!
Nghe bài này nhớ năm học cuối cấp năm lớp 12, lúc đó đúng 18 tuổi có bao điều muốn nói cùng bạn bè,thầy cô nhất là với em nhưng tôi chẳng bao giờ nói được để bây giờ ngậm ngùi hối tiếc em đã xa thật rồi. Để bây giờ ngồi nghe lại bài hát này cảm thấy nhớ nhung bồi hồi khó tả.😣
Thật sự thầy cô chưa bao giờ lừa chúng ta "BA NĂM CẤP 3 THẬT SỰ RẤT NGẮN" ngày đầu tiên bước vào chỉ muốn thoát khỏi cho thật nhanh... Nhưng bài kiểm tra dồn dập những ngày học không nghỉ ngơi gì được mấy... Đến giây phút cuối của những ngày cấp 3 mình mới thật sự nhận ra... Ngược lại rất muốn thời gian chạy chậm lại 1 chút để mình cảm nhận được nhiều hơn... Sau này cũng chỉ có thể là hoài niệm về những ngày đó về bạn bè thầy cô những điều đẹp đẽ nhất thôi
20/5/2020 tôi của năm 18 tuổi ❤
Hàng năm cứ mỗi độ thu về..lá ngoài đường rụng nhiều và trên cao có những đám mây trôi bàng bạc thì lòng tôi lại miên man với những kỉ niệm xa xôi của những buổi tựu trường......còn khi mùa hè về em cùng hoa phượng đều xa tôi.....em có khi Nào nhớ tôi kg .xa lắm rồi mùa hè 1991 bất chợt tôi nhớ mấy câu thơ của lưu quang vũ
Người ta bảo cả em giờ cũng khác
Đã con bồng con dắt nhớ chi tôi
Giơ nghe ca khúc này sao lòng cứ buồn mãi thế .....
Nghe lần thứ n lần rồi mà ,cứ nghe tới là hát theo. Mổi lần thằng bạn đàn bài này mình hát , hát lúc nào cũng thấm thấm nước mắt. Không còn tuồi thơ nữa rồi. Buồn quá
Nghe bài hát rồi đọc những cmt thấy bồi hồi rưng rưng về thời học sinh. Mối tình đầu thơ dại. Đơn phương người ta. Giờ thì lớn hết rồi nhưng vẫn nhớ.
Có một góc thân quen
Lớp học, nhà xe và khoảng trời nhỏ bé
Cậu, tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ
Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này
Gió thoảng, mây bay…
Thầy chủ nhiệm lớp 8 đã hát bài này cho lớp tôi nghe và từ đó tôi biết đến bài hát này ❤Lớp 8/4(2018)❤
hè năm ấy chắc cuôc sống nay ko bao giờ tôi quên dc.gia đình mình gặp 1 biến cố.và đầu năm lớp 9 mình phải xin bố mẹ cho nghỉ học mà long buồn khóc mấy ngày mà ko để ai biết.mối tình đầu cũng đứt từ đó.đời tminhf thăng trầm lắm cac bạn trẻ ạ ,giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn vì ko dc hoc tiếp,nhung có 1 điều là mình đã có 2 nhóc và đầu năm học mới nào mình cũng phải mua rất nhiều quần áo mới cho các bạn ấy.như thế mới thấy lòng đỡ buồn
lớp 9 mà đã y rồi á
thắng đức nghe tâm sự bạn mà lòng dạ Hoàng nhức nhối tim gan<(-︿-)><(-︿-)>
Hai nhóc nhà anh sẽ thay anh thực hiện ước mơ còn dang dở của ba nó.
Da hon 40 muoi nam truong cu day tinh xua dau chi con lai ta voi ta
Đa số, mỗi ai cũng đã đi qua cái tuổi học trò. Cứ đó, để lại bao niềm kỉ niệm, vui buồn, yêu đương ❤.. Nhưng bạn có biết, đối với riêng tôi có thể nói, rất ít kỉ niệm đẹp. Bởi vốn dĩ, sinh ra trong gia đình khó khăn. Năm học 12, anh tôi cũng lên năm 3 Đại Học, gia đình chật vật, thiếu trước hụt sao, Cha Mẹ chạy đôn đáo mượn tiền cho ae đóng học phí. Cứ vậy sau tốt nghiệp tôi phải rẽ sang con đường khác, kiếm tiền lo cho A ăn học. ❤, nhưng Tôi k hối hận. Giờ đây, thấy a thành tài, lo cho Cha Mẹ, tôi thật sự hạnh phúc ❤❤💝
Tôi yêu một người mà ko nói được ra. Để lúc nào nghe nhạc chữ tình. Hay nhạc vàng là lại tâm tư. Tôi đã có gia đình rui mà ko cảm nhận được tình yêu của người chung giường chung gối. Đúng chỉ có thể là tình đẹp khi tình còn dang dở.
Thật là tội vợ của bạn nếu ko yêu người ta thì đừng lấy họ để họ đucợ người khác yêu thương nhất sao lại cưới rồi than thở
Mối tình đầu của tôi ư, là em, mối tình dang dỡ của chúng tôi, tôi và em yêu nhau trong lúc tôi nghèo khó, tôi ko có gì trong tay, chỉ một bàn tay trắng, em thương tôi và dành tất cả những gì tốt đẹp nhất năm tháng thanh xuân cho tôi, tôi hưa sẽ cho em cuộc sống tốt nhất trên đời, tôi đã rời việt nam đi nước ngoài, tội lặn lội qua tận nước anh, em động viên tôi, tôi cố gắng nổ lực từng ngày để thành công về bên em, cho e cuộc sống hạnh phúc, sau 4nam chúng tôi đợi chờ nhau, cứ từng ngày điện thoại nói chuyện cùng nhau ăn và tôi nhìn e ngủ đến lúc đthoai e hết pin, rồi một ngày e đã rời xa tôi, tìm một hạnh phúc đáng thuộc về e, e xứng đáng có được nó, e xứng đáng có cuộc sống tốt nhất. E rời xa tôi Nhưng e vẫn thương tôi yêu tôi qtam tôi, tại vì tôi đã để e chờ đợi quá lâu, tôi xin lỗi em , TÔI YÊU EM. Mông e đọc được những dòng lưu bút tôi ở đây. Anh quốc 12/9/2019
Mỗi ca sĩ chỉ ghi dấu ấn đặc biệt với khán giả vài bài ( có lẽ không quá 10 bài trong suốt cuộc đời mình ) , bài “ Phượng Hồng “ có lẽ nằm trong số làm người nghe nhớ Bằng Kiều mãi
Chất giọng lạ, hát bài này khi cất lên nhớ thuở học trò đến phát khóc
Không có cả sĩ nào qua nổi Bằng Kiều bài này,anh hát rất cảm xúc.
bài này đan Trường hát hay hơn mà bạn
@@hoanle5761 Đan Trường tuổi con ngan con
Mối tình đầu của mình vừa đi nhậu về, chẳng biết vứt xe ở đâu nữa, 2 hôm rồi không thấy hắn tắm rửa gì
Câu nói vui nhưng cũng có phần thật của bạn. Cảm nhận được hạnh phúc từ câu nói ấy. Chỉ mong mối tình đầu của bạn bớt nhậu lại. Nhậu nhiều quá sẽ phát sinh hàng loạt chuyện không hay! Chúc gia đình bạn luôn ngập tràn hạnh phúc.
Nghi Nhu cảm ơn bạn, mình yêu chồng mình vì anh là người hài hước , năm mới chúc bạn và gia đình mạnh khỏe , gặp nhiều may mắn
😊
Tình đầu thuở học trò đều đẹp...đừng buồn
Hihi
Tình đầu thời học sinh chắc là mối tình đẹp nhất. Vì thế mà sau bao năm, đôi lúc nghĩ lại vẫn thấy một chút bồi hồi, tiếc nuối...
5 năm rồi em còn nhớ? hay đã quên một thoáng mối tình đầu........
có ai quên được mối tình đầu không nhỉ?? hihi. mình đã nghe bài này từ khi mới biết yêu và giờ đây nghe lại vẫn thấy bồi hồi cảm xúc như lúc tình đầu các bạn ạ. không biết có ai cùng cảm xúc không nhỉ??
tooi cũng 5 năm rồi.. tuy giờ có ng yêu mới... nhưng một thời học sinh một thời phượng hồng ko thể phai đến hết cuộc đời.... nghe bài hát này mà rưng rưng
Nguyễn Tuấn Vũ : tình đâu tuy đau mà đep : ai say ai đẹt những vần thơ : tôi cũng thế nhớ nhiều lúc nghe bài này mà khóe mắt cay cay . nếu có một điều ước tôi ước thời gián sẽ quay lạ trở về thời học sinh luuw lại những kỉ liện đẹp của mình
Mối tình đầu của tôi đã về lòng đất mẹ. Nếu a không chia tay thì bây giờ e đã là góa phụ. Cảm ơn a đã hi sinh thầm lặng vì e
Buồn. Bạn ơi
mối tình đầu của tôi!!! Mỗi lần nghe bài hát này và bài nỗi buồn hoa phượng.Là tôi lại rất nhớ anh..có cái gì đó nghe nhói ở trong tim.Chuyện cuả tôi không ở trên ghế nhà trường.Nhưng lun gắn liền với mùa hè và hoa phượng..Chúng tôi vốn dĩ là 2 đừơng thẳng song song k thể có chung 1 điểm dừng...đã 14 năm rồi.và sẽ mãi như vây nhớ anh.Rất nhớ anh người không thể yêu...!!!
Một thời để nhớ
mối tình đầu của tôi! là cả một thời thanh xuân mơ với mộng. chắc chắn rồi. Ngày đó người ta thích mà ko biết làm sao, lúc nào cũng loay hoay tìm cách để dc gặp nhưng khi đối diện thì lại lóng nga lóng ngóng. mà cô bé cũng ngại ngùng lắm, ngây thơ lắm. biết là chàng trai thích mình đó, mỗi lần gặp mặt tim cũng nhảy tưng tưng nhưng lại cố tỏ ra kiêu kì, lạnh nhạt. và tuyệt chiêu cầu nối nhỏ bạn thân được sử dụng như một cái cớ đẩy đưa. đẩy đẩy đưa đưa sao mà mới có hơn tháng sau trái tim chàng chuyển qua đập cùng một nhịp với nó luôn rồi. ko biết là lỗi do ai nữa.
Nghe trúc nhân hát xong nghe bằng kiểu thấy 2 đẳng cấp khác hẳn. Bằng kiều hát đúng với nội dung bài hát muốn đưa tới người nghe. Nghe sao mà não nề, bồi hồi tiếc nuối nhớ lại hồi đi học quá, nhớ bạn bè quá😥
Nghe Vũ Khanh hát đi bn đảm bảo với bn là bn sẽ lại thấy một đẳng cấp khác
10/11/2019. Ai còn nghe. Thật sự đi xa mới nhớ hải phòng như nào. Ngày con đi học. Hè đến hoa phượng rực trời. Nhớ quá...!
Thành phố hoa phượng đỏ
Bản phối hay quá. Giọng Bằng Kiều nghe rất bay, càng làm bài hát thêm xao xuyến. làm người nghe muốn trở lại thời đi học.
Tôi sinh ra vào tn 60, nhưng mỗi khi nghe bài hát này đâu đó trong tôi luôn hiện về hình ảnh của trường xưa, bạn củ...
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp,
Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở,
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ,
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây,
Và mùa sau biết có còn gặp lại,
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.
Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi,
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu,
Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.
(quay lại từ đầu)
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa.
+vân nguyễn chắc cô nhớ thời học sinh lắm nhỉ cháu cũng nhớ lắm sang năm cháu mới ra trường
+mèo mèo nghe mà muố khóc quá b 😟
ừ
Nghe mà thấy nhớ thời còn đi học đén nao lòng
.những viên ngọc của xh we can sing along Thank yojt On top! :3
Năm Nay đã 30 tuổi . có gia đình Và 2 công chúa Nhỏ. Nhưng mỗi Mùa Hè đến, nhưng ngày cuối tháng 5 là Nghe lại để Thức tĩnh kỷ niệm xưa , Một kỷ niệm đẹp ko bao giờ quên của Tuối học trò ...
Hôm nay kiểm tra học kì văn, lần kiểm tra học kì cuối cùng của lớp 12. Thầy cho cảm nhận về bài thơ này của Đỗ Trung Quân. Mình cũng đang có một cô bé lớp 10 để yêu thương. Năm nay là mình ra trường rồi, bạn ấy còn học 2 năm nữa. Hai năm sau, khi nghe lại bài này không biết lúc đó sẽ như thế nào đây nhỉ? Mối tình đầu thời học sinh quả thực rất đẹp, thật đáng nhớ!
Vô tình lạc vào đây, em xem được những dòng tâm sự về tuổi thanh xuân của những tiền bối, đọc mà xao xuyến làm sao. Không biết bây giờ mối tình ngọt ngào thời niên thiếu của anh sao rồi? Liệu có đơm hoa kết trái không nhỉ?
Thượng đế ban cho con người trái tim không đơn thuần chỉ biết đập mà ngoài ra còn để biết yêu thương, có thể nói mỗi người chúng ta đều có ít nhất một lần trái tim rung động trước một người, một đoạn nhạc, một khung cảnh,...riêng tôi, tôi đã thực sự rung động trước bài hát Phượng hồng này, một bài hát sâu sắc có lẽ là đã nói lên được tâm trạng của nhiều người. Họ yêu chẳng dám nói để rồi duyên số lỡ làng và rồi thời gian trôi qua khi nhắc đến mối tình ấy họ vẫn tiếc nuối khôn nguôi.
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trương ngày đó
Cánh Phượng hồng trong gió bay bay…
Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay
Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách
Tuổi học trò những phút giây ngây ngất
Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh.
Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân
Cánh Phương đỏ vẫn bồi hồi e ấp
Trong cuốn sổ của một thời đi học
Luôn bên mình nâng bước hành quân…
Trở lại mái trường, thăm lại góc sân
Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ
Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó
Ôm cánh Phượng vào lòng
Cánh Phượng mỏng của tôi
(Văn Liêm)
2, Chia Tay Mùa Hoa Phượng
Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay .
Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường
Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy
Giơ truy baì, phút ra chơi cả những lần đi học muộn
Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu .
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâu
Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ
Tím miên man,tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc một gần
Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào .
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn
Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu
Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại
Thế mới thành kỉ niệ
hay quá ạ! anh/chị cho e xin phép coppy nha^^
Hay quá
❤
Mối tình đầu của tôi. Yêu em năm 15 tuổi mối tình tuổi thơ ngây . Nay em có hai con . Tôi cũng hai đứa . Nhưng thấy em bán hàng online. Vẫn âm thầm giúp em . Như mối tình đầu âm thầm của tôi.
Nhớ một người đã hát bài này . Nhớ thời đi học !
Ước gì thời gian quay trở lại để không phải hối tiếc về những gì chưa nói .
Năm lớp 10 rồi lên 12 e thương t nhưng t lại ko thể đáp trả tình e, vì e la con cua thầy giáo t lại là học sinh nghèo, t ko thể, giờ e đa lấy Ck t vẫn còn mang trong lòng tinh iu đó, cảm ơn vi tất cả, chút e hp... trúc...
Ngày đó em là sao đỏ. Mỗi lần đi qua lớp anh . Có một ngã khờ luôn nhìn trộm cô sao đỏ, những rung động tuổi học trò. Rồi sau 20 năm khi mỗi đứa mỗi ngả. Tình cờ gặp lại. Em bảo rằng anh là MTD của em. Nụ cười hiền của anh làm em xao xuyến Em đã rơi nước mắt vì anh. Em đã viết thư rồi lại xé đi vì ko dám gửi cho anh. những cảm xúc xưa ù về. Em hay ngốc nhỉ. Cô bé sao đỏ ơi
❤❤❤❤
Gửi mối tình đầu bỡ ngỡ của tuổi học trò. Có lẽ bây giờ và cho đến sau này em cũng không hề biết, em là hoài niệm tôi không thể nào quên được. Dù người đến sau cũng rất tốt, nhưng hình bóng của em vẫn mãi mãi không nhòa đi. Hối hận cũng đã quá muộn màng, anh sẽ giữ mãi những kí ức đẹp đẽ nhất của chúng ta. Cầu chúc em hạnh phúc!
Kể từ ngày tôi 18 tới giờ cũng không thiết tha tìm thêm mối tình nào.cái thời hoa phượng ấy đã mang cả những gì đẹp nhất ra đi
Hè nào cũng vậy, cánh phượng hồng làm cho ta xao xuyến một thủa học trò, một tà áo trắng nay chỉ còn trong ký ức. Mối tình tình đầu như cơn mưa ngang qua, làm ướt áo, rồi lại bay đi. Rồi bất chợt thấy cánh phượng hồng, dù nhạt, dù phai, hay đỏ thẫm như đốt cả chiều hè, lòng bâng khuâng như đánh mất điều gì
Hơn 40 năm,đi gần hết một đời người...vẫn xao động khi nhắc Tình học trò!.
Mình được nghe bài Phượng Hồng khi cô giáo dạy Hoá hát tặng cả lớp trong buổi học chia tay cuối năm 12. Từ đó rất thích nghe. Bài hát nhắc nhớ về kỷ niệm thời áo trắng.
hay ghê. nhớ đến một thời.... một thới áo trắng, sân trường, tinh khôi trong sáng. Yêu sao!
Cánh phượng hồng ngan ngo
“ chữ viết dù có dài đến bao nhiêu cũng không dài bằng nỗi nhớ và Hoài niệm”
mình chưa đc học lớp 10 , lớp 9 mình nghĩ rùi , nhớ những năm 2003 2004 còn học lớp 7 8 gì đó , suốt ngày cứ trốn học đi chơi và ghẹo gái , thời gian trôi qua nhanh thật , bây h mới hiễu rằng đc đi học là 1 hạnh phúc cho tuổi học trò
cảm xúc. nhớ như in hè năm đó lớp 8.gia đình mình xảy ra 1 biến cố ,và đầu năm lớp 9 mình đã ko có 1 bộ quần áo mới để đi hoc.và từ đó mình xin bố mẹ ko đi học .nhưng trong lòng tì đau lắm mội thứ còn giang dở
và từ đó mình đã nghĩ đời này mình ko còn dc đi học và mối tình cũng dứt từ đó .cái ngày đó cứ in xâu trong tôi
mỗi năm học mới đến ko biết 2 bạn nhà tớ có bao nhiêu quần áo nhung vẫn phải đi mua đã.vì bố của 2 bạn ngày xưa chỉ vì ko có quần áo mac đi hoc
nói về tuổi thơ thì biết khi nào mới nói xong hả bạn :)
Lên cấp 3 nhiều gái xinh lắm😂
hoài niệm, đầy cảm xúc. Một người trẻ 2k3 như cháu cảm nhận bài hát mộc mạc, êm dịu, dư vị để lại là trong sáng và đẹp đẽ ạ
Ai đã từng là học sinh sinh viên thì đều thích ca khúc này và môi lần nghe lại thấy nao lòng.sao bằng kiều hát bài này hay vậy trình bày xúc động quá.
Chú Bằng Kiều hát bài này làm con buồn quá! Bài hát hay, thêm giọng ca của chú làm con mê mẩn...
Riêng PHƯỢNG HỒNG ,không ai qua nỗi BẰNG KIỀU
tôi đồng ý với bạn, không ai hát hay như b . k
sai bét,mời bạn nghe Vũ Khanh
thái châu nx bạn
hoi may 2k la kieu gi cung BAT gi gi day cho xem
Tháy Bằg Kiều hay nhất
Cảm ơn em người cgai anh yêu năm 17 tuổi mãi mãi ko có được em. 17/11/2013- 14/12/2020 FHS .
vào lớp 6, cô ấy xin chuyển trường và vào lớp mình học.mình đã chết lặng từ cái nhìn đầu tiên với cô ấy.Cô ấy thật đẹp! Mình luôn hiểu câu Trai ham tài gái ham sắc, và từ đó 1 học sinh trong nhóm khá giỏi thôi mình đã tự cố gắng học vượt bứt phá hẳn lên cách xa hẳn các bạn trong trường để tất cả để có sự chú ý chủ động hơn từ cô ấy. Nhưng yêu thầm cũng là một cái gì đó đẹp và đượm buồn. mình không nói gì và cứ thế 4 năm cấp 2 đi qua, mình cũng biết cô ấy cũng có phần nào ngưỡng mộ hay thích mình thì ko rõ nữa?! đến ki thi lên lớp 10 có 1 sự cố đặc biệt khiến nhiều bạn không thể tham dự thi vào trường chuyên được và khiến mình quá day dứt và stress thời gian rất dài ko thoát ra được. mình sống khép kín và tự phụ hơn khi lên cấp 3. dù nhiều lần cô ấy có mở lòng và gửi bài nhờ mình chỉ giúp hay chủ động nói gặp nói chuyện với mình (c3 chúng mình ko còn học cùng lớp nhau). nhưng do mình như vậy nên nhiều lần làm tổn thương cô ấy. và rồi cô ấy cũng có tình cảm mới với 1 a học cùng vs a trai cô ấy. mình cũng ko để ý. chỉ bắt đầu vào đại học mình mới thấy tình cảm mình dành cho cô ấy quá nhiều, mình viết 2 quyển sổ toàn thơ về tình yêu và cảm xúc với cô ây. Rồi mình cũng thử mạnh mẽ quan tâm cô ấy xem cô ấy thế nào, có vẻ cô ấy đã Ngưỡng mộ hoặc có tình cảm với mình trước đó nên cũng có mở lòng với mình nhiều sau 1 thời gian. Nhưng rồi mình nhận ra mình học y 6 năm và gia đình thực sự quá nghèo,nghèo lắm :( , mình đã ý định thôi bỏ học 2 lần để đi làm ( thời mình học y chiếm nhiều thời gian và ít cv passtime, vừa học vừa gia sư ko đc bao nhiêu) nhưng có mẹ khuyên quay đầu học!! thế là mình lại cược với số phận 1 trò chơi: mình tự ý thay đổi mọi liên lạc sau 1 năm nếu cô ấy vẫn còn tình cảm hoặc yêu mình thì mình sẽ nói chuyện cụ thể với cố ấy cùng nhau cố gắng vượt qua mọi hoàn cảnh hiện tại khi mình học xong 6 năm và chờ đợi mình có dkien để mọi thứ tiến xa hơn. Nhưng có vẻ a người yêu kia của cô ấy cũng yêu thương và quan tâm cô ấy ko kém mình! :( lúc này mình cũng biết rõ về a này hơn, tốt bụng và gần ngay nhà mình. thế là 1 năm sau mình có gọi cho cô ấy liên lạc lại, đầu dây bên kia cô ấy nghe thấy giọng mình cái, mình cảm nhận đc sự hạnh phúc khi cô ấy nghe điện thoại của mình nhưng mình lúc đó cũng đã hiểu và đưa ra quyết định từ bỏ cô ấy rôi. mình đã buồn và khóc rất nhiều,rủ bạn thân uống rượu say để giảm nỗi buồn, nhưng ko ăn thua. 2 năm sau đó cô ấy học xong cao đẳng và lấy chồng, có mời mình. bố cô ấy có ra và nói chuyện nhỏ nhẹ với mình là chú rất tiếc chuyện của cháu, nhưng mọi thứ là duyên số cháu à!. mình hiểu và mình đến để chúc phúc cô dâu lần cuối đó. phải mất thêm 2 năm sau khi quyết định từ bỏ và 2 năm sau khi cô ấy cưới mình mới từ bỏ đc gánh nặng nghĩ về cô ấy. và gánh nặng về sự cố năm lớp 9 lên lớp 10 cũng được dỡ bỏ phần nào. mình thấy nhẹ người hơn rất nhiều lúc bấy giờ. nhưng thi thoảng mùa thu hay mua đông tới, nỗi nhớ về 1 vài kỉ niệm xưa nó hay ùa về trong mình. Nó đườm đượm buồn và thấy ...hình như mình yêu vô nghĩa thì phải???. 2 quyển sổ thơ mình viết về cô ấy mình cũng đốt hết khi bắt đầu có tình cảm với vợ mình sau này. và đương nhiên 13-14 năm suốt từ đó mình ko hề liên lạc với cô ấy. Quan niệm của mình luôn cần có 1 tình yêu thật lòng, thật dạ đủ lớn để vượt qua mọi khó khăn và nghịch cảnh khi đến. Cô ấy ko có tình cảm với mình được như vậy thì cũng là chuyện bình thường, đó cũng là 1 lựa chọn của mỗi người.
Bất chợt nghe lại bài này thuở học sinh như ùa về, sao ngô ghê trong sáng, nhớ 1 thời áo dài trắng da diết
Bản này là một điểm 10 trọn vẹn từ giọng ca đến phối nhạc, diễn tả hết tâm sự bài hát👏👏
Bạn cho mình hỏi đây là mi thứ hay re thứ vậy
Nghe bài này mà bao nhiêu cảm xúc thời cấp 3 ùa về. Nhớ tuổi trẻ có nhiều ước vọng và hoài bão
Lục lại FaceBook thấy cô ấy đã lấy chồng rồi, lòng buồn man mát..........em chở mùa hè của tôi đi luôn thật rồi...............
Buồn thật, ván xưa nay đã đóng thuyền rồi :)
em ơi ván đã đóng thuyền
đóng thêm cái nữa có phiền k em :D
sao bác giống jk đúc e thế. :( nó mới cưới đây bác à. :(( đắng rọt.
tronghieu phan bác ấy đi trước thời đại
tôi đã dùng
Một bản nhạc làm xao động người nghe, dù người nghe đã là bao nhiêu tuổi.
Nghe lại mà rưng rưng. Tuổi học trò đã trôi qua, bỏ lại cho ta những kỉ niệm thời áo trắng để đến khi mùa phượng nở, theo cơn gió và một vài giai điệu, những kí ức ấy lại chực ùa về. Thật tươi đẹp!
Không biết từ bao giờ tôi hay rơi lệ đến vậy!!!!!
Với Phượng hồng thì chỉ có Bằng Kiều mới đưa dc mình về lại những năm tháng học trò tinh nghịch dấu yêu ngày nào, 12 năm xa rời mái trường nhớ lắm trường tôi ơi
Còn nhớ năm tôi học 12, thời gian ra tiết học là tôi lại lấy giấy bút ra làm thơ... Nhìn mang mác ra cửa sổ ngắm nhành hoa lài trắng tựa áo ai......
Thanh Thanh Baby lãng mạn vậy e :(
Bạn có thể chia sẽ một vài bài thơ cho mọi người cùng thưởng thức hk?
Ngày em lấy chồng tôi đi công trình tận Sài gòn, hùn hụt tiếc mối tình đầu. 8 năm trôi qua thấy em hạnh phúc bên chồng lòng cũng nhẹ nhõm. Nếu có thành đôi lứa chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau.
Tuổi học trò chính là thời đáng nhớ, trong sáng nhất .... Tôi đã không còn trẻ, tóc đã hoa râm mà mỗi lần nhớ đến mối tình đầu đã bắt nguồn từ học đường vẩn cảm thấy rất xao xuyến - Chúng tôi : mối tình thơ mộng lắm kia.... Chúng tôi đã dám vượt qua định kiến xã hội, cái nhìn phong kiến để xây dựng tình yêu của .... thầy và trò thành tình yêu đôi lứa... uh, thì đã có nhiều cố gắng đó, nhưng chữ "duyên" không tròn ! Tiếc và thương ...................
Bị thầy giáo húp trước mất trinh nên nhớ ổng chứ gì
Khi nghĩ về tuổi học trò bất giác chợt mĩm cười, trong lòng mang nhiều hoài niệm, nhớ mãi tình yêu thuở học trò, bây giờ nge mới thấm hết từng câu từng chữ của bài hát ấy
Em đã lấy chồng rồi!!! Ôi 14 năm dài đằng đẳng. Vẫn nhớ, vẫn yêu em như ngày nào
Hieu Pham 😭😭😭😭😭😭😭
lâu zữ
18 năm rồi vẫn còn yêu chứ Hieu Pham?
Mối tình đầu của tôi là giỏ hoa phượng hái ở đường nam kỳ khởi nghĩa Sài gòn năm 1981 lúc ấy tôi 18 tuổi tôi nói thích hoa phượng và anh ấy đứng trên xe đạp vói hái tặng tôi một giỏ hoa phượng khi ấy chỉ biết xao xuyến bồi hồi kg hiểu đó là cái gì khi chia tay người ấy tôi trở về quê nhà cam ranh mỗi khi mùa hoa phượng nở tôi lại nhớ đến kỷ niệm xưa đã rất xa rồi h đã thành bà ngoại bà nội kg biết người ấy ở phương nào và còn nhớ kỷ niệm xưa không mong một ngày nào đó được gặp anh nhưng bặt vô âm tính
Cứ mỗi lần nghe lại thấy lòng rưng rưng cảm xúc của một thời tươi trẻ, hồn nhiên. Giá như có phép mầu, xin được một lần quay về thời thiếu nữ ngây thơ, trong trắng và hồn nhiên ấy. Nhớ lắm lắm tuổi học trò
Ppll000llpppp0plllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllpppppp
Hằng năm cứ mỗi độ thu về lá ngoài đường rụng nhiều và trên cao có những đám máy trôi bàng bạc ... thì lòng tôi lại miên man với những kỷ niệm xa xôi của những buổi tựu trường.... vâng ngày tựu trường năm xưa có cô bé nhà bên tóc ngang lưng bồng bềnh
Bài hát: Phượng Hồng
Những chiếc giỏ xe
Chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu
Chùm phượng vĩ
Em cầm là tuổi tôi 18
Thuở chẳng ai hay
Thầm lặng mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp
Là áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ
Mùa hè đến trường khắc
Nỗi nhớ trên cây
Và mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay
Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi
Ai cũng hiểu chỉ một
Người không hiểu
Nên có một gã khờ
Ngọng nghịu đứng làm thơ
Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp
Là áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ
Mùa hè đến trường khắc
Nỗi nhớ trên cây
Và mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay
Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi
Ai cũng hiểu chỉ một
Người không hiểu
Nên có một gã khờ
Ngọng nghịu đứng làm thơ
Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi
Ai cũng hiểu chỉ một
Người không hiểu
Nên có một gã khờ
Ngọng nghịu đứng làm thơ
Em chở mùa hè của tôi đi đâu
...
Có những mùa hè không trở lại
Chỉ tiếng ve trĩu cánh phượng hồng
Trang sách buồn xa rồi xa mãi
Ngân khúc nhạc lòng trong những nỗi nhớ bâng khuâng 🍂
Cảm giác như người ấy cũng có tình cản với mình ko dám bày tỏ rồi để mối tình trôi đi vài năm và người ấy cũng lấy chồng. Chồng người ấy cũng là bạn cùng lớp với tôi và người ấy. Có ai đồng cảm ko
Có 1 chàng trai, mến tôi từ năm lớp 12, nhưng mãi không nói ra, chỉ biết lặng lẽ mà ôm tình cảm vào trong... sau này bạn bè tôi có nói bạn ấy đợi tôi... nhưng tôi nghĩ là chắc mọi người đùa vì bạn ấy cũng không nói gì với tôi, nếu có chắc cũng chỉ là sự rung động thời học sinh. Nhưng mãi đến thời gian gần đây, 15 năm qua đi, khi tôi đã có chồng, bạn ấy mới dám nói thích tôi 15 năm rồi nhưng không dám nói và giữ mãi trong lòng như thế, hiện tại 33t bạn ấy vẫn độc thân và vẫn giữ tình cảm với tôi trong lòng... tôi rất cảm động nhưng tôi sẽ vui hơn nếu bạn ấy tìm được hạnh phúc và yên ổn.
Tôi 32t cũng y hệt anh bạn đó
gặp lại người xưa ngồi cafe với nhau cùng nhau nghe lại bài này mà lòng thấy buồn quá, chưa 1 lời nói tôi yêu em, và cũng chưa 1 lần nói lời hẹn ước vậy mà 13 năm xa nhau không ngờ em vẫn chờ tôi.
vay la dc hanh phuc lam rui ban ah
Nó đéo kiếm được thằng nào thôi chứ làm đéo gì chờ ông tới 13 năm. Ông tính kể chuyện cổ tích à :D
@Nhân Hoàng : bác để em nó được bay cao một tí đi kéo nó lại làm gì =))
chắc ế hàng :))
Bác thẳng thắng vl :V
Kể lại cho mọi người nghe câu chuyện tình yêu của tôi mà làm gì! Nó bùng cháy lên vào cái ngày mà tôi nhìn thấy em lần đầu tiên. Em có nhớ khi tôi tới nhà em, 20 năm về trước. Tôi chỉ vừa mới nhảy xuống xe, em đã mời tôi đi dạo cùng em trong vườn, trong khi người ta đang dọn bàn. Lúc bấy giờ em và tôi hãy còn là những đứa trẻ, nhưng em đã xinh đẹp y như bây giờ vậy! Em cầm lấy tay tôi và dắt tôi đi trên con đường trải đầy đá dăm dưới bóng những cây phượng và tất nhiên em không thể ngờ được rằng em đã gợi lên bao hồi hộp trong tôi khi tôi vừa chạm vào tay em. Những câu chuyện dễ thương của em đã để lại trong tim của tôi những vết sâu đậm đến nỗi nó không thể bị xóa nhòa đi bởi thời gian .... ♥