Nếu bạn cần người đồng hành 1 - 1 để chia sẻ và giúp bạn nhìn nhận vấn đề, bạn có thể tìm hiểu: ▶ Buổi tư vấn giải pháp 1-1 cùng tư vấn viên: bit.ly/3TRKeJp
1. Đôi khi trong công việc mình sẽ có những lúc chán chường, hoài nghi về bản thân - điều này gây ra bởi mình đang bị cảm xúc lấn át. 2. Đôi khi chậm mà nhanh, nhanh mà chậm. 3. Manage Expectation - kỳ vọng ít nhưng hành động nhiều 4. Không biết bản thân thực sự muốn gì, không phải là do mình không biết mà là do mình trải nghiệm chưa đủ 5. Dream job - Phù hợp với năng lực - Đem lại niềm vui - Có ý nghĩa P/s: xem chú Trí lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên thực hành trên cmt :DD. Mong người quen không thấy hehe.
Tôi năm nay đã 40 tuổi, phụ nu có 3 con, một cháu bị bệnh chậm phát triển. Hiên tại ở nhà chăm con và buôn bán nhỏ. Tôi rất thích nghe những bài chia sẽ, phân tích của ô Quéo. Thấy mình đâu đó trong các bài chia sẽ này, thấy mình loay hoay mãi không biết điểm mạnh , yếu của mình một cách rõ ràng, ko thể nổ lực hết sức vì thời gian lo gia đình, và chăm con quá nhiều...
Sau khi xem đoạn video call thì cháu rút ra được 2 điều, đó là hứa ít, làm nhiều, và trải nghiệm. Cháu chuẩn bị thi đại học, cháu không muốn hứa rằng mình sẽ đậu nguyện vọng 1, và cũng không muốn gia đình, bạn bè quá kỳ vọng ở mình, cháu chỉ muốn mình cố gắng học tập đàng hoàng. Nhưng mà giờ cháu lại bị dính vào chiếc điện thoại quá đà, và khi nhìn thấy bài tập thì cháu thở dài, cháu không biết là do cháu không thích những môn học này, hay bị áp lực, hay do thiếu ý chí. Cháu nghĩ cháu cần vác chiếc xe điện của cháu đi chơi vài vòng, qua những con đường mà cháu chưa từng đi, cháu nghĩ đây cũng là cách để trải nghiệm, chí ít thì việc giải trí bằng cách lái xe đi chơi vẫn tích cực hơn là ngồi nhà lướt điện thoại trong vô thức
cháu nhận thấy mình là người thiên về cảm xúc, nhạy bén với cảm xúc,nét mặt,ngôn ngữ, yêu âm nhạc nhưng mà lại là người sợ đám đông, ko dám thể hiện bản thân mình, nhiều lúc thu âm một bài hát tự nghe lại thấy mình hát cũng hay nhưng mà đứng ở trường ở lớp thì k dám hó hé gì. Nhìn mấy bạn dám đứng hát, nhảy ở chỗ đông người mà cháu hâm hộ gì đâu á mà mỗi lần đứng chỗ đông người là tay chân đổ mồ hôi tim đập thình thịch nhưng mà cháu vẫn thích lắm
bạn thử đứng trước gương và hát xem thế nào, sau đó bạn có thể hát cho gia đình bố mẹ những người quen của mình, hát cùng một nhóm bạn cũng có thể giúp bạn tự tin hơn
Bạn rất giống mình luôn. Mình luôn muốn hát, muốn thể hiện hay là nói ra cảm xúc bằng âm nhạc khi mình đặt mình vào bài hát. Mà nhất là khi đi xem show thì có những ca sĩ như trước mình xem vũ. Chỉ muốn mình là vũ và cũng đứng lên và cất lên tiếng ca của riêng mình truyền tới mọi người và hòa làm một với cảm xúc
- Kiểm soát được sự mong đợi + overdeliver - Áp lực sẽ khiến ta đi tìm sự xoa dịu - Cần định hướng thêm rõ ràng cho sự nghiệp Sau video này, em cảm thấy rằng mình có thêm rất nhiều động lực để tiếp tục đi theo con đường mình đã chọn. Cảm ơn thầy Quéo!
Anh Trí. Em là trường hợp đã rất cố gắng thích nghi với công việc. Dù em ko thích. Em đã đem hết nhiệt huyết, tuổi trẻ, sức lao động, sự cống hiến. Cuối cùng em được thăng tiến. Sau đó, em lại nhận ra đó lã bẫy lao động. Vì thu nhập em ko hề được tăng. Có cái chức nho nhỏ để thúc đẩy giá trị thặng dư. Rất đau lòng, khi mình đã cố gắng. Nhưng xã hội bạc đãi. Em đã mạnh dạn thôi việc, khi các đồng nghiệp khác ớn lạnh không dám. Em không biết em liều hay dũng cảm. Nhưng khi em viết ra những dòng này, ít nhất em giữ lại sự tôn trọng cho chính em, không cần ai đánh giá. Em đã đi con đường mới. Nhưng nhìn lại các thiếu gia, công chúa ở ngành nghề cũ, không hề có sự cố gắng mà vẫn được bơm thổi lên cao, em thật sự bức xúc cho lực lượng lao động và các em cháu hiện nay. Đời không như mơ, nhưng đừng để nó mớ. Với những người thật sự ngu xuẩn, và họ lại ở trên đầu chúng ta. Đau
Bài học từ chiếc clip xinh xinh này: 1. Nhanh là chậm, chậm là nhanh 2. Kỹ năng quản lí mong đợi( thật thà+ nhận thức mới, hiểu biết mới để lật lại thế cờ) 3. Cách xđ nghề phù hợp vs mình: 1/Thế mạnh; 2/ Tính chất công việc nào mang lại cho mình niềm vui; 3/ Cảm thấy ý nghĩa đối với sp, dịch vụ do công việc mình tạo ra( tưởng tượng)
Cái thứ em nhận được là về 3 yếu tố cho xác định công việc mình thích: + Đúng thế mạnh của Mình tiềm năng tố chất. +Cho nhiều niềm vui trong công việc. + Tự hào về sản phẩm, giá trị mình mang lại cho xã hội.
bài học em rút ra: -chập mà nhanh ,nhanh mà chậm -quản lí mong đợi của người khác -thật thà thú nhận đây không phải năng lực thật sự đúng hơn nhiều chất lượng hơn số lượng
Sau khi nghe đoạn a và chị học viên chia sẻ thì e có rút ra được một vài điều là - Thứ nhất,e nhận ra mình đã quên ứng dụng nghệ thuật quản lý mong đợi trong cuộc sống dạo gần đây. Nghệ thuật quản lý ấy thực chất e đã có nghe a chia sẻ qua một lần từ lâu nhưng vì lý do nào đó mà thời gian gần đây e lại quên ứng dụng nó. Và thật sự mà nói nếu không nhờ biết cách sử dụng nghệ thuật ấy thì e sẽ cảm thấy áp lực bởi những mong đợi và kì vọng từ mọi người xung quanh. Nhờ đoạn chia sẻ vừa r mà e đã có thể nhớ và áp dụng nó vào thực tế - Thứ hai ,đó là về câu nói nhanh là chậm mà chậm là nhanh. Quả thực dù câu này e nghe a nói rất nhiều cơ mà nhiều lúc e vẫn cứ nôn nóng vì mãi chưa đạt được mục tiêu để rồi mất bình tĩnh và trở nên nóng giận. Có vẻ như e vẫn chưa thấm được câu nói ấy nhưng e vẫn rất biết ơn vì a đã nhắn nhủ đến cho e lời khuyên này
em thuộc dạng người lúc đầu như anh Trí nói không biết mình thích và mạnh gì nên cứ chăm cắm đầu học mặc dù thành tích rất tốt nhưng lại không thấy tự hào và vui vẻ gì , tốt lắm trì chỉ thấy điểm số kết quả tốt là vui vẻ vài lúc rồi thôi không động lại gì, Điều đó cứ lặp lại đến lúc em phải nhìn nhận mình phấn đấu vì điều gì vì ai. Sau này em biết đến Chánh Niệm là tận hưởng từng khoảnh khắc từng suy nghĩ hành động và luôn đặt câu hỏi tại sao mình lại thích làm việc này hơn việc kia, Điều đó dần cải thiện tình trạng lúc trước . Dần Dần em cảm thấy từng ý nghĩ trong việc mình làm đó kinh nghiệm em rút ra.
em vừa trải qua một mối tình 2 năm rưỡi, có thể nói là không dài cũng không ngắn. Em yêu bạn đâm đầu, vì bạn sẵn sàng chạy theo và làm tất cả mọi thứ nhưng cuối cùng bạn làm cho em suy sụp khi nói lời chia tay lúc em đang đánh mất bản thân mình và cần bạn ở bên nhất, cũng nhờ đó mà em tìm lại được bản thân mình, tự mình vượt qua nỗi đau ấy và không muốn trở lại lúc khủng hoảng ấy nữa ❤. Bây giờ em chỉ muốn tập trung 100% vào phát triển bản thân thôi, đúng lúc gặp được anh up video này lên làm em thấy mình cần phải hiểu bản thân mình hơn, tập lắng nghe nhiều hơn để tìm hướng đi đúng đắn có thể đến được với hạnh phúc của mình ❤
em đã rút ra điều quan trong nhất mà mình từng quên. Đó là đừng so sánh bản thân với người khác, mà đối thủ duy nhất mà em cần đánh bại là chính mình hôm qua.Thứ em nên làm ngay lúc này là bắt tay là làm theo khoá biểu mình đặt ra và cải tiến nó một cách hiệu quả nhất.
bản thân e cũng nghi ngờ về năng lực của chính mình nhưng sau khi xem video của a trí e đúc kết ra 1 điều đó chính là hãy hạ sự mong đợi của mọi người để bản thân mình chứng tỏ mình là người xứng đáng để mọi người đón chờ hơn là kỳ vọng, e toàn trau dồi thực tế và đúc kết những kinh nghiệm sâu xa ở ngoài để bản thân biết mình yêu cái gì và đam mê cái gì
câu thần chú huyền thoại úmbalaxìbùa: chậm lại 1 nhịp em vẫn tâm đắc nhất cái câu anh có chia sẽ trong video trên là chậm mà nhanh, nhanh mà chậm nó đúng theo một khía cạnh vô cùng sâu sắc, giúp em liên hệ với chính bản thân mình và định hình được bản thân cần mong và muốn gì bời vì với việc nôn nóng muốn chọn ngành mà em yêu thích mà em chỉ nghĩ và lo lắng chứ ko bắt tay vào làm rồi lại khiến bản thân mình suy nghĩ tiêu cực, rồi tự dằn vặt, đến khi có một ý tưởng vô cùng hay ho hiện lên trong đầu thì lại do dự và chùn bước rồi lại vào lại một vòng lặp ko hồi kết làm iêm rầu càng thêm rầu vì vậy mà em cứ tự nhủ với bản thân mình là thôi cứ tới đâu rồi tới xog lạc mất tiuuuuuuu luôn với lại em nghĩ là em thiếu mất một cái niềm tin vào một cái gì đó trở thành 1 cái neo giúp em cố định bản thân đê lặn sâu xuống sự vô tận của sự lựa chọn trong thế giới này vậy
- Hứa ít làm nhiều - Chuyển hóa sự thật thà thành khôn ngoan - Chậm là nhanh, nhanh là chậm - Đừng có cố hỏi bản thân mình thích gì mà hãy cho bản thân mình có được nhiều sự trải nghiệm hơn. Đó là những điều mà em đã học được sau khi xem chia sẽ của chị và anh Quéo.
Qua câu chuyện của chị thì em rút ra được bài học quan trọng nhất chính là câu nói "chậm là nhanh, nhanh là chậm" vì chỉ khi chậm mình mới có thể nhìn nhận bản thân tốt nhất và tìm được lối ra cho vấn đề của mình ạ. Và vì trong những lúc nhanh, mình sẽ bị cảm xúc lấn át, chi phối và những mong đợi của những người xung quanh làm cho áp lực, mất kiên nhẫn, vội vã
Theo em, được nghe video của a khá là hay và ý nghĩa. E đúc kết được qua video này như sau: 1. Cho bản thân mình trải nghiệm hơn là suy nghĩ mình thích gì? 2. Hạ mong đợi của mọi người xung quanh xuống nhưng với mình thì ko? 3. Nhanh mà chậm, chậm mà nhanh 😂😂😂
nhìn thấy video mình hết hồn luôn, vì nó đúng là những gì mình đang cảm nhận. mình thì may mắn hơn là rất rất rất ít khi vấp ngã, cũng không biết là vì may mắn hay xui xẻo nữa, vì 26 tuổi rồi những vẫn chẳng có bài học nào cho bản thân. mình nghĩ về chuyện đó nhiều tới mức mình bắt đầu sợ thất bại, sợ tới nỗi khi đuợc những công ty lớn offer vị trí rất tốt ở công ty họ, mình không dám say yes. và vẫn chỉ co ro trong cái comfort zone của mình, vì không tin tuởng bản thân có thể đảm đuơng những việc khó, thôi thì thà làm việc dễ hoài để không phải vấp ngã, không làm nguời khác thất vọng. kể ra ai cũng cho đó là vuớng mắc nhảm nhí, ai cũng nói "tự tin lên, you can do it mà" nhưng không một ai hiểu nỗi stress của mình hết.
Dạo này em thấy em hơi vội vã, kiểu như sợ hãi mình ko đáp ứng được kỳ vọng của nhiều người trong công việc, môi trường mới...dù e tự tin là mình có cách "chậm lại 1 nhịp", mất bình tĩnh cái là bung bét liền mà mấy nay e bị mấy lần rồi. Cũng nhờ clip này, nhờ sếp em, nhờ cách vận dụng hiểu biết của mn xung quanh, nhờ việc chấp nhận vài cú "vả" và sự "vô dụng nhất thời" của mình mà em nhận ra "dục tốc bất đạt"...ai cũng có thời điểm của mình, nhanh mà chậm, mà chậm là sẽ nhanh. Em cảm ơn anh nhiều ạ 😊❤
là một người thiên về cảm xúc, đa sầu đa cảm và dễ bị cảm xúc chi phối. Em cảm thấy nhiều lúc bản thân quá quỵ luỵ nhưng lại cả thèm chóng chán, thèm khát sự thay đổi đột ngột và những cảm xúc bất ngờ để kích thích bản thân. Hơn thế nữa, em còn là một người overthinking, hay làm thái hoá lên vấn đề, bên cạnh đó lại vô cùng lười hành động. Biết mình phải làm, phải thay đổi, phải nhanh chóng tìm ra phương pháp, định hướng nghề nghiệp phù hợp với bản thân. Em nhận thấy mình phải lập kế hoạch làm việc chi tiết, rèn luyện tính tập trung, đặc biệt là sự kỷ luật. Ngừng nỗ lực ảo, ngừng nghĩ nhiều một cách không kiểm soát mà hãy hành động
nhờ chia sẻ của thầy Quéo thì em cũng đã có thêm động lực tiềm hiểu bản thân muốn gì và thích gì, từ tốn trải nghiệm và lựa chọn hướng đi cho bản thân !
Sau khi xem xong video của anh , em rút ra được những kinh nghiệm như sau: + Biết quản lí sự mong đợi của những người xung quanh đối với mình + Thay đổi cách làm việc khi những cách cũ không hiệu quả
"kiểu khi đi học em thường so sánh bản thân với những người xung quanh xong cảm giác mình chậm hơn mn cái r em cứ cố ép bản thân phải nhanh hơn, giải được nhiều bt hơn để r hỏng kiến thức xong chán nản " Nhưng sau khi xem 7749 cái vid về lắng nghe bản thân của a trí thì bây h em hiểu được rằng thật ra tất cả mọi thứ điều chỉ là do em tự tưởng tượng ra thôi và không 1 ai có thể biết trước được ngày mai sẽ ra sau nên em chọn việc sống hết mình trong ngày hôm nay và r chuyện ngày mai thì cứ để cho ngày mai😅
Em từng nghe anh nói là nếu chưa biết mình thực sự muốn gì, giỏi gì thì phải làm trọn vẹn, làm đến cùng cho công việc hiện tại. Em đi làm đã nửa năm nhưng chưa thấy một kết quả rõ ràng nào, em nhận thấy mình càng phải đi sâu vào công việc hơn, càng phải đầu tư chất xám cho nó rồi mới biết công việc này có thực sự thuộc về mình hay ko. Quan trọng là làm, đừng chỉ nói và suy nghĩ.
Nhờ xem anh và chị ấy chia sẻ mà em đã thấy con đường mình đi chưa sai. Thật ra em cũng giống như chị ấy, không biết mình thích gì mặc dù vẫn chưa trải nghiệm bất kì job nào. Em đã nghe 3 key mà anh Trí có nhắc để có được một công việc tốt là: đúng thế mạnh của mình, mang lại niềm vui cho mình, và kết quả của công việc của mình mang lại ý nghĩa cho mình. Em cảm ơn anh đã chia sẻ cho em những điều này.
Bản thân em cũng 1 phần nào ở trong tình cảnh của bạn nữ. Tuy nhiên, sự mong đợi đó ko đến từ xung quanh mà đến từ chính bản thân em. Thành tích bản thân ở quá khứ cực kỳ nổi bật, xuất sắc nên hiện tại ko thể làm tương tự như xưa nên đã suy sụp, chán nản, mất định hướng và đôi khi là “đay nghiến” chính mình, trách móc bản thân ‘sao ko học giỏi như xưa, đứng đầu lớp,top 1, đứng top này nọ?’ Nhưng nhờ có lời khuyên của anh, gặp thêm tình huống của bạn nữ, em cảm thấy bản thân được an ủi, truyền cảm hứng. Cảm ơn anh và đội ngũ của anh rất nhiều
Bài học e nhận đc: - kiểm soát mong đợi của ngkh, mạnh dạn cho họ bt sự thật để bớt áp lực bởi kỳ vọng của mn xung quanh và có ko gian riêng để tập trung trải nghiệm và phát triển - ko để mình ở trong thế hứa nhiều làm ít -
Bài học em rút ra được khi nghe bài giảng của anh Quéo là : - Nhận biết cảm xúc và suy nghĩ bất ổn của bản thân - Sau những bài học thất bại thì mình phải ngồi xuống suy ngẫm và viết ra rõ ràng những gì mình mắc phải để rồi xác định lại mục tiêu - Khi bản thân mình ko thể giải quyết đc vẫn đề hãy cho bản thân mình thời gian nghỉ ngơi thì lúc đó mình sẽ tìm cách giải quyết đc vấn đề chứ ko phải lao đầu rồi mất phương hướng
Năm ngoái em có học khoá awp của anh. Nhưng mà em chưa làm đc gì có thể đột phá . Cũng nhiều áp lực bên ngoài em đang chịu nhưng em vẫn care đc. Nhưng chủ yếu em còn lơ mơ. Nhưng xem clip này em như được đánh thức lại. Em cố gắng thay đổi lại. Để có sự nghiệp thành tựu bản thân
Đoạn video của chị khá giống với hoàn cảnh của em. Em cũng không thích ngành học hiện tại và khi bước sang một lĩnh vực mới thì em lại bỏ dở giữa chừng. Hồi xưa em cũng học giỏi nhưng bây giờ thành thích của em không còn được như vậy. Bây giờ em nhận ra rằng ngay từ ngày xưa em đã bị mất định hướng của bản thân. Việc cố gắng dành lấy điểm số cao cho tất cả các môn và cố gắng gồng mình lên để hoàn hảo đã khiến em mất đi cảm nhận về bản thân mình. Khi lên đại học, em lại chọn ngành mà cần kiến thức chuyên môn của cái môn mà mình ghét hồi năm cấp 2 lẫn cấp 3. Em luôn cho rằng bản thân mình không thể học giỏi môn đó và từ đó bỏ cuộc, trì trệ, cộng với việc không còn sự kiểm soát của cha mẹ và giáo viên như lúc xưa nên em đã thả lỏng bản thân mình quá mức.
Nghe tới câu "Lower expectation" em mới thấy thấm anh Trí ơi, đúng như những gì e đang gặp phải, em lúc nào cũng muốn show up cái khả năng của mình, lúc nào cũng tỏa ra sự tích cực và ham học hỏi của mình, để rồi sếp nghĩ là thằng này ngon rồi tạo cơ hội cho lên vị trí cao hơn, tới khi gặp phải nhiều áp lực và khả năng mình chưa tới thì bắt đầu thấy nản, tự dưng từ một thằng ham đi làm ham học điều mới giờ mỗi sáng thức dậy rất sợ đi làm.
Mình thấy mình rất giống với câu nói của anh Trí, - Đôi lúc những khí mình xuất thần trong một việc gì đó, Sếp mình lại lấy đó làm cái tầm của mình mà đặt kỳ vọng và mình lại hưởng ứng cái đó và cố tỏ ra năng lực của mình đến mức như vậy. Cuối cùng mình không thể hoàn thành cv mà Sếp giao. Càng ngày càng ngày, miinhf càng mất đi niềm tin, và không thể làm lại những việc đơn giản mà trước đây mình hoàn toàn đủ năng lực. Mình củng chẳng hiểu việc gì mình phải đi chứng tỏ nhưng điều mình không có, để giữ lại cái tôi cá nhân.
Video này thực sự là một cơn gió mới mang đến sự động viên và khích lệ cho những người đang nghi ngờ vào năng lực của bản thân! Cảm ơn Nguyễn Hữu Trí đã chia sẻ những câu chuyện và ý tưởng tuyệt vời, giúp tôi nhận ra rằng mọi người đều có khả năng vượt qua những hoài nghi và tự tin bước tiếp trên con đường của mình. Video này thực sự là một nguồn động viên lớn và tôi rất hạnh phúc khi đã có cơ hội xem nó. Cảm ơn và mong chờ những video ý nghĩa và truyền cảm hứng từ Nguyễn Hữu Trí!
con năm nay chỉ mới lên cấp 3 thoi, mặc dù con có một vài người bạn, nhưng trong bản thân con luôn cảm thấy bị lạc lõng con luôn cảm thấy bản thân bị thụt lùi so với các bạn. Kiểu như bản thân chẳng có gì nổi bật, con la một người thiên về cảm xúc và con luôn bị cảm xúc chi phối trong mọi hoàn cảnh, chơi với ai ở bất cứ môi trường nào con cũng cảm thấy mình không thuộc về nơi đó, và con luôn cảm thấy không hài lòng về mọi người xung quanh vì cái tính cách ấy con luôn xa cách với các bạn. Lúc nào con cũng nhắc bản thân phải thay đổi nhưng rồi cuối cùng lại buôn thả nó như một vòng lặp cứ quanh quẩn như thế từ năm lớp 8 đến nay, cứ như vậy con bị kẹt trong đống buồn lầy của bản tạo ra ngày ngày vẫy vùng nhưng không thoát ra được. Hiện tại con nhận ra việc quá quan tâm đến người khác không giúp được gi cho con chi khien con cam thay khong bang ho, hnay xem được video của chú con mặc dù không lquan đến vấn đề của bản thân con nhiều, nhưng con vẫn nhận ra vài điều bản thân đang mắc phải. Cảm ơn chú đã bỏ công sức chia sẻ những kinh nghiệm của mình free cho mọi người❤❤❤❤
Sau khi xem đoạn video call có 2 điều đọng lại trong em. Thứ nhất là câu "nhanh là chậm, chậm là nhanh", vì hiện tại bản thân em cũng đang trong tình trạng giống với bạn Trang, em luôn trong trạng thái nôn nóng muốn tìm ra được đâu là thứ bản thân thích và đâu là công việc phù hợp với mình, điều đó làm em cực kì mệt mỏi và mọi thứ đúng là rối nùi như cái cách anh ví gỡ sợi tơ lòng vậy. Điều thứ hai em rút ra là mình nên học cách kiểm soát sự mong đợi của người khác, vì em cứ luôn kiểu có gì nói đó, xong người ta cứ dìm mình xuống rồi mình lại bị hụt hẫng kể cả khi mình biết mình đang làm gì. Cảm ơn anh Trí vì những chia sẻ quý báu của anh, chúc anh nhiều sức khỏe!
Em vừa kết thúc một kỳ bảo vệ môn. Đúng là lúc trước đi thi em không thật sự kỳ vọng quá nhiều vào nó.. Em không phải là một người quá xem trọng điểm số, và lần này cũng vậy. Nhưng sau khi có điểm thì em bị hụt hẫng và bắt đầu nghi ngờ về năng lực của bản thân mình. Em tự thấy rằng tại sao bài thi của mình có những cái đó và của những người khác cũng có những cái đó. Nhưng rốt cuộc kết quả của em lại không bằng. Hai lần thi gần đây nhất em đều cảm thấy hơi hụt một nhịp sau khi biết kết quả. Và sau lần này em thật sự bâng khuâng và hoài nghi về khả năng của mình, " hay là khả năng của mình cũng chỉ tới đó, chỉ ở mức khá thôi, đáng ra mình phải có một con điểm cao hơn, hoặc mình đã tự đề cao bản thân mình quá?".
hành trình nuôi dưỡng bản thân là hành trình dài nhất, chông gai nhất va đau khổ nhất nhưng nghịch lý trên con đường đó ta mới tìm thấy mình, tình thấy hạnh phúc từ nhiều góc độ khác nhau: trải nghiệm, quan sát, giác ngộ và ngộ nhận. Em có nhiều kì vọng vào mình và có nhiều mong đợi khao khát, và đó cũng là điều em muốn người khác nhìn mình nhưng đôi lúc vì muốn nhanh chóng đạt mong đợi mà em có xu hướng là phải học và ôm hết ngần này khiến e vô tình dệt lên sợi tơ rối rắm. Video của anh Trí giúp em nhận ra, ngoài giảm sự mong đợi của kẻ khác, em cũng nên sắp xếp những mong đợi của chính mình. Sắp xếp chúng, chia nhỏ và chinh phục từng bước nhỏ, không để mong đợi lớn đè mình xuống mà phản tác dụng. Phải biết biến nó thành hoa tiêu dẫn dắt hành trình phát triển bản thân.
-chậm là nhanh, nhanh là chậm -hứa ít,làm nhiều -có thể nhanh trong mqh với ng khác nhưng phải chậm với bản thân mình -cần tin tưởng vào bản thân và cần không ngừng phát triển bản thân
cháu năm nay mới lớp 8, nhưng mà hơi à lujce về hsg và thi c3 cháu bj peer pressure cháu thấy các bạn rất giỏi nhưng cháu thì ko, đã vậy các b còn đc đi học thêm ở nhg nơi xa hic cháu nhận ra cô cx rất kí vào vào cháu và cũng có cái higher expectation với cháu . H phút này cháu nghĩ cháu cần pk cố gắng hơn và nỗ lực hơn
sau khi xem tình huống của chị làm em phải OH WOW. À thì ra mình cùng có những nỗi sợ, cũng có những lúc trả lời là " không biết, chưa biết" khi 1 ai đó hỏi về nghề nghiệp tương lai. Cái OH WOW tiếp theo là cứ mãi đặt 1 câu hỏi là mình thích gì nhỉ? thì đi trải nghiệm, thử nghiệm thử đi. Và cụm từ "mọi người" dường như nó đang chiếm phần quá lớn chi phối suy nghĩ và hành động tiếp theo của em. Quản lí kì vọng của người khác là cái OH WOW thứ 3 của em.Một khái niệm khá mới mẻ với em, em sẽ tìm hiểu và cái ví dụ của mr Quéo làm em ngộ ra. À thì ra kh nên để mn kì vọng quá xa mà em phải quản lí kì vọng đó của mn để không áp thành quả mình đạt được và khiến bản thân kh bị app lực
Hôm nay là ngày tôi đi phỏng vấn thực tập, đề bài đơn giản lắm, nma tôi không làm đc, hơn 2 năm học cao đẳng tôi làm được gì nhỉ, tôi cảm thấy bản thân mình tệ quá, tệ nhiều lắm, tôi không biết bắt đầu thế nào nữa, mỗi lần như thế này tôi lại lãng tránh sự thật, từ lúc nào tôi đã như thế ? Từ bao giờ tôi đã quên đi tôi phải cố gắng nhiều để mẹ tôi được hạnh phúc, còn ước mơ của tôi nữa, tôi không còn sợ làm mẹ mình buồn, tôi chỉ thích cắm đầu vào ăn uống, chơi game, đọc truyện, thích những thứ vui vẻ, giải trí, mặc kệ bản thân mặc kệ những người xung quanh. Tôi không hiểu đây là bản chất của con người tôi hay là tôi đã quên đi bản thân mình.
Nhanh thì chậm, chậm thì nhanh Cảm thấy tự hào, cảm thấy ý nghĩa 4 giai đoạn xây dựng sứ mệnh: tò mò - hứng thú - tài năng - sứ mệnh Hãy thay đổi cách làm trước khi quyết định thay đổi CV Đương đầu với thử thách để tìm được điều mình thích làm trong cuộc đời này Hứa ít nhưng đã hứa thì chắc chắn làm và làm một cách hết mình Hiệu quả và có thái độ vui vẻ , hài lòng với bản thân vì mình đã làm hết sức Có mong đợi hợp lý
1. Quản lý cảm xúc tiêu cực, quản lý được sự nhận định của bản thân khi bị tác động từ những người bên ngoài. 2. Đặt rõ mục tiêu cần làm. 3. Trải nghiệm để biết mình thích gì.
bài học em rút ra là mình không thể đem bản thân mình so sánh với mọi ngươi xung quanh. mỗi người mỗi hoàn cảnh, quan trọng mình có cố gắng tìm hiểu về các điểm mạnh của mình và phát huy nó hay không. trước đây em thường bị so sánh với các bạn khác, và khi em xem đoạn chia sẻ của chị jen, thì em có nhìn thấy được chính bản thân mình trong đó.
Theo em hiểu thì Hứa ít làm nhiều,dám nghĩ dám làm và theo đuổi đến cùng công việc đó,ko ngừng học hỏi theo giỏi quan sát,lắng nghe những kỹ năng mà mình thiếu (kém). Phải tự tin vào bản thân và hạn chế những suy nghĩ tiêu cực. Đừng quá kỳ vọng vào người khác phải tự thân vận động, trước khi làm việc j đó phải tìm hiểu kỹ càng để hạn chế tối đa rủi ro, nếu có thất bại cũng ko được nản, thay vì hối hận nản chí thì hãy xem nó là 1 bài học để mình cố gắng vào lần sao. Em cảm ơn anh rất nhiều vì anh mà em hiểu ra rất nhiều thứ trong cuộc sống và hiểu hơn về bản thân. Những j em hiểu nếu có sai sót j mong anh thông cảm và bổ sung giúp em❤️e cảm ơn anh
Thực sự hiểu và chia sẻ với bạn gái và rất trân trọng các phân tích của anh Trí. Giống y như mình, vợ mình luôn nói là, không hiểu tại sao anh tốt nghiệp loại giỏi ĐTVT đại học BK Hà nội, 2 bằng thạc sĩ trong nước (ĐTVT+MBA), 1 bằng luật, kiểm toán nội bộ ngân hàng, 1 bằng tiến sĩ CNTT ở Canada, mà lúc nào anh cũng nghĩ anh ngu là sao? chưa kể, anh chưa tốt nghiệp TS mà đã lo xong nhà cửa,xe cộ, thường trú nhân cho cả nhà ở Canada rồi, mà lúc nào cũng mình ko có năng lực gì là sao? Mình luôn trả lời vợ mình là, 2 v.c mình xuất phát điểm cực thấp hơn so với người ta nên các cái kết quả kia, không phải thực lực của anh, mà chỉ là 1 cách xoay xở để tồn tại thôi ... Đồng ý, phải quản lý được mong đợi của người xung quanh đã khó, của bản thân mình còn khó hơn. Mình cũng vẫn nói với con gái mình là 'dân da trắng cố 1, dân da vàng cố 3, dân da đen cố 7' nhất là khi nhập cư như thế này. Nên lại càng áp lực ... Phải gỡ từ bản thân mình trước, hợp lý luôn. thi thoảng cũng thấy con gái mình mệt mỏi vì những áp lực và kỳ vọng mình đặt lên con. Nhưng cũng không biết làm thế nào nữa, sắc dân nhập cư mà, không gồng lên thì sao cạnh tranh được. Nhưng sau clip này, mình phải rà soát lại, áp lực vừa là tốt là lớn được, nhưng áp lực quá thì sẽ bể hết. Cảm ơn anh Trí
Theo dõi kênh của anh đã lâu, đây là lần đầu tiên em dám cmt nói lên cảm xúc của mình. Hiện tại bản thân em đang vấn đề y như clip trên và thực sự em không biết phải làm sao. Nhưng sau khi xem xong clip này bản thân em cũng đúc kết nên được nhiều điều, học thêm được nhiều điều mới. Hiện tại em mới 20 tuổi, chưa biết định hướng mục tiêu của mình, chưa tìm ra điểm mạnh của mình, đã có lúc em cũng mày mò, trải nghiệm những cái mới nhưng cuối cùng lại thấy bản thân không phù hợp. Em đã có những lúc rất tiêu cực và chỉ muốn từ bỏ hết tất cả, nhưng bản thân em không muốn làm bố mẹ và gia đình phải buồn, em không muốn phụ sự kì vọng mà họ đã đặt lên em, quan trọng hơn cả là em không muốn bỏ cuộc, em muốn bản thân mình trở nên có ích cho ích, em muốn được SỐNG VÀ TRẢI NGHIỆM, nên em vẫn sẽ chọn tiếp tục trên con đường này. Cảm ơn anh và những clip anh chia sẻ để giúp đỡ những bạn trẻ đang gặp vấn đề y như em, cảm ơn vì những clip ý nghĩa, chúc anh luôn thành công trên con đường của mình. Số tiền mà em ủng hộ tuy không to, nhưng mà em vẫn muốn ủng hộ anh theo phương diện nào đó, em thật sự vẫn luôn mong đợi những clip chất lượng của anh trong tương lai.
Em năm nay 26 tuổi .2 năm đỗ lại đây e nhìn thấy rõ bản thân mình và chính e cũng thấy mình thay đổi quá nhiều.giờ xem video thầy e mới thấy.e đã tìm được bản thân mình
Em đang bị tổn thương tâm lý, khủng hoảng công việc, 2 năm nay em làm 7-8 công ty, rồi bị khủng hoảng mối quan hệ, với Sếp rồi nghỉ việc, em giống tình trạng này anh Trí ạ. Em đang loay hoay chữa lành kết nối với bản và các mối quan hệ xung quanh. Cảm ơn sự Đủ Duyên để em gặp được video này. Cảm ơn anh Trí nhiều. Biết ơn anh.
- hứa ít nhưng đã hứa thì chắc chắn làm và làm một cách hết mình , hiệu quả và có thái độ vui vẻ , hài lòng với bản thân vì mình đã làm hết sức , hết khả năng - luôn trung thực với bản thân - hiểu bản thân
Dạ thật sự, sau khi trải qua biến cố hồi đầu năm em càng không tin vào chính mình hơn, em nhận ra em chưa đủ cố gắng và nản khi dù đã cố gắng vẫn không nhận lại kết quả tốt. Em cảm ơn anh
Em sau khi ra trường cũng làm đúng ngành mình học. Thu nhập đến h cũng gọi là ổn so với những bạn cùng lứa nhưng em nhận ra e k thật sự phù hợp vs ngành nghề này. Em bắt đầu tim hiểu ngành tổ chức sự kiện, e suy nghĩ về khoảng thgian sinh viên em có làm cho 1 quán bar, thì mỗi ngày o đó đều như chạy 1 sự kiện và em cảm thấy khá thích. Em đã lên plan để học và nhảy việc. Tìm những khiếm khuyết của bản thân để cải thiện. Hy vọng mọi thứ sẽ ổn.
Em là học sinh sắp lên Cao Đẳng, qua buổi nói chuyện của thầy và chị ấy em cũng rút ra được chân lý cho mình : Hãy tìm một ngành học mà mình cảm thấy thoải mái, mình có hứng thú và đã có tìm hiểu từ trước, đặt mục tiêu và thực hiện nó xem coi nó có mang lại giá trị gì cho mình hay ko, hãy đi theo sở thích của mình đừng theo số đông mà lại ko có động lực cho điều đấy!
Em cảm ơn anh, em nghĩ đây là chiếc video đang rất phù hợp với tình trạng của chính bản thân em lúc này. Em hiện 22 tuổi, độ tuổi vừa ra trường. Thêm nữa tại vì không đi học và còn quá nhiều thời gian rảnh, em đâm ra nghi ngờ bản thân mình. Mình có thật sự giỏi như mình nghĩ? Mình có ổn không? EM vẫn chưa xác định được mình thích gì, trong các thời gian trước đây em cứ để bản thân xuôi theo dòng nước, đậu ngành gì học ngành đó, trường cho mình học gì mình học đó. Để rồi sự kì vọng của mọi người đối với bản thân em cũng quá cao và cả về vấn đề tiền bạc của gia đình, điều đó làm chính bản thân em tự áp lực bản thân mình: "Mày ra trường rồi, mà còn xin tiền ăn từ bố mẹ hằng tháng; Bạn bè có việc rồi, mình bị tụt lại." Và rồi điều khiến em khó chịu nhất là bố mẹ em luôn an ủi, động viên làm em cảm thấy mình tệ, trong sự yêu thương vậy mà mình không biết nỗ lực. Em mới bỏ HCM về quê trong 2 tháng, nhưng em cảm thấy không ổn, nếu em ở quê thì mãi em sẽ không phát triển được. Vì vậy em lại lên HCM, em lại tiếp tục vòng lẩn quẩn. Sau khi xem video của anh, em nghĩ hiện tại mình nên chậm lại một chút, cho mình 1 khoảng thời gian. EM sẽ xin một công việc làm thêm để ổn 1 xíu về thu nhập, em sẽ nỗ lực học thêm 1 số kĩ năng mềm hoặc kĩ năng cần thiết và kiếm thêm nhiều trải nghiệm để xác định mình phù hợp với công việc nào. CHÚC BẢN THÂN VÀ MỌI NGƯỜI ĐỀU CÓ MỘT SỰ TỰ TIN NHẤT ĐỊNH VỀ NĂNG LỰC CỦA BẢN THÂN. BỞI THỨ NGĂN CẢN MÌNH ĐẾN ƯỚC MƠ LÀ CHÍNH BẢN THÂN CỦA MÌNH.
Chị ấy có nói đến việc bản thân chưa trải nghiệm thì làm sao biết đc mình thích gì. Em sẽ cố gắng trải nghiệm để đúc kết được những bài học cho riêng mình ❤
A hiện tại 30 tuổi và trước đây cũng có thời nghĩ như em, nhưng một câu hỏi khác cần đặt ra là trải nghiệm đến bao giờ? Và quan trọng hơn nữa là trải nghiệm như thế nào? Em cần xác định rõ một điều là trải nghiệm để biết được điều mình thích thì mỗi trải nghiệm cần đủ lâu, đủ sâu và đúng cách. Nếu không đầu tư tâm sức và thời gian mà cứ trải nghiệm hết cái này đến cái khác, mỗi thứ một ít, thì đến cuối cùng nhìn lại chỉ là mình đang đứng núi này trông núi nọ. Đôi khi chúng ta phải nhìn nhận một cách thật tâm rằng mình chỉ đang đi tìm việc dễ để làm, cứ gặp khó lại đi tìm việc khác, cứ như thế đến một lúc nào đó nhìn lại chúng ta không có một thành tích gì đáng kể trong suốt một thời gian dài và không biết mình đã làm gì trong thời gian qua. Song song với đó là tuổi thì ngày càng tăng, áp lực cuộc sống, trách nhiệm cũng sẽ tỷ lệ thuận với số tuổi đó. Trong khi bản thân mình thì lại dậm chân tại chỗ, nếu không muốn nói là đi lùi so với các bạn đồng trang lứa. Rồi có một thực tế hơi phũ phàng nữa là trải nghiệm quá nhiều nhưng cũng chả biết mình thích gì, mới nhận ra là còn một lựa chọn khác hay hơn, đó là hãy thử thích những gì mình đang làm đi, làm nó thật tốt đi, để những khó khăn trở ngại không còn là vật cản nữa, mỗi ngày đi làm đều vui vẻ đón nhận những thử thách mới. Lâu dần công việc mà ban đầu chúng ta ghét bỏ, cứ nghĩ là không thích lại trở thành thứ mình thích. :)
Thay đổi nhận thức từ cảm xúc, kết nối con người chân thật bên trong của chính mình để rồi cứ stay curious, stay passion Nhanh mà chậm, chậm mà nhanh Hứa ít làm nhiều Học được thêm kỹ năng quản lý năng lực, phong độ chỉ tức thời Cứ trải nghiệm, cứ thử để biết mình thích điều gì Có mong đợi hợp lý Đó là điều mà em học được từ video và từ chia sẻ của anh Trí và chị Gen. Em cảm ơn video của anh Trí. Em cũng đang bị trường hợp giống vậy. Vậy nên là động lực để giúp em thay đổi hơn, hơn nữa!!
Cảm ơn anh Trí, bài học ý nghĩa ạ 🥰🥰 - Nhanh thì chậm, chậm thì nhanh - quản trị mong đợi của mng về bạn và ngược lại - không ngừng nâng cao và nuôi dưỡng năng lực bản thân - 4 giai đoạn xây dựng sứ mệnh: tò mò - hứng thú - tài năng - sứ mệnh - hãy thay đổi cách làm trước khi quyết định thay đổi CV Cảm ơn anh Trí và học viện Awake your power 💛💛💛
Mình có thể rút ra 2 bài học - Phải trải nghiệm mới biết mình thích gì, ghét gì - Cứ bình tĩnh mà nỗ lực thôi, chậm mà chắc, chứ đừng cố chạy theo mọi người, vừa mệt vừa mất sức, sẽ khó mà bước được xa
Bản thân rút ra điều là... video có bạn nữ dễ thương :D . Nói chứ em cũng đang đang vướng như bạn Gen và đang cố gắng dần thay đổi. Chúc mọi người thành công trong việc tìm được bản thân.
Sau khi e nghe được chia sẻ của chị và a Quéo thì e thấy được vài điều cần học là: - Đừng cố gắng hỏi bản thân mình thích gì thay vào đó hãy trải nghiệm những thứ mới và sẽ tìm ra được câu trả lời mình thích gì. - Có những thứ nên cần chậm, chậm mà chắc mà nhanh. Ví dụ trong việc hiểu rõ bản thân mình thích gì, hứng thú điều gì, ghét gì.
Quả thật sau khi biết điểm mạnh, điểm yếu của mình thì e cũng chưa rõ lắm mình thích làm gì và cũng chưa đủ điều kiện và dũng khí để "quay xe" thử công việc khác, nhưng thay đổi lại góc nhìn trong công việc khiến em ko cảm thấy nó quá tệ. Chậm mà nhanh, mỗi khi mệt mỏi em sẽ cẩn thận sắp xếp lại suy nghĩ (việc viết chúng vào nhật kí khiến em giải toả được rất nhiều cảm xúc), sau đó mới suy xét ổn hơn trong cuộc sống. Cảm ơn anh Trí vì những chia sẻ tuyệt vời ạ.
Bài học của em rút ra sau khi nghe cuộc trò chuyện của anh chị là Đừng quá tập trung vào suy nghĩ tìm kiếm điểm mạnh của mình trong công việc ko yêu thích ấy mà hãy thử coi nó là một trải nghiệm và đừng nôn nóng
Này em bị và giờ thì mới bắt đầu tự gỡ rối thôi. Vẫn là những hi vọng, kỳ vọng, để rồi bản thân mình tự tạo cho mình cái khả năng quá cao, kỳ vọng quá cao và bế tắc. Bài học quan trọng là mình chậm lại một nhịp, nhìn lại bản thân mình kỹ càng và hiểu rõ ràng hơn. Đồng thời, thú nhận với bản thân mình làm được gì, sẵn sàng từ chối những thứ mình chưa làm được, để lúc nào bản thân cũng nằm ở dưới một chút với khả năng, như vậy mọi thứ sẽ dễ dàng và nhẹ nhàng hơn chút. Trải nghiệm nhiều hơn những thứ khác để biết mình yêu thích thứ gì, để nuôi dưỡng cho mình một thói quen tốt với nó. Và quan trọng nhất, chậm mà chắc, không cần so sánh mình với người nào khác, vì mỗi người, mỗi cá nhân là khác nhau, hiểu rõ năng lực bản thân mình mới là điều quan trọng nhất.
Những điều Em vận dụng được cho công việc: Quản trị sự mong đợi- Hứa ít làm nhiều. 2. Ba yếu tố để nhận ra một công việc phù hợp với mình: Thế mạnh của mình, Niềm vui trong công việc và cảm thấy ý nghĩa.
em nghe để tìm kiếm sự đồng cảm và 1 hướng giải quyết gì đó giải thoát được ngay cho bản thân em ngay lúc này, nhưng me biết được về việc quản lý mong đợi của người khác, và kỳ vọng của em đặt ra cho bản thân mình, hứa quá nhiều ma flamf không được bao nhiêu nên chính em cũng mất niềm tin vào chính mình rất nhiều
"Nhanh là chậm, chậm là nhanh" : càng muốn nhanh chóng đạt được cái gì đó thì càng rối và khiến mọi chuyện trở nên tệ hơn, nhưng cứ từ từ,bình tĩnh làm từng bước một , cố gắng từng chút một thì sẽ có ngày đạt được điều mình muốn. Do ít trải nghiệm khi còn đi học- luôn tập trung chăm chỉ học tập nên thiếu trải nghiệm - dẫn đến không biết mình thích gì. Muốn tìm được cái mình thích thì cần phải có trải nghiệm trước, chưa trải nghiêm trước không thể nào biết được thực sự mình có thích hay không nếu chỉ nghe hay nhìn người khác làm. Để có thể phù hợp và đi lâu dài với công việc mình làm thì cần : 1. Đúng với điểm mạnh 2. Mang lại niềm vui (nơi làm việc - không khí, văn hóa) 3. Trao giá trị - sp ý nghĩa Hãy có kĩ năng quản lí sự mong đợi : not : hứa nhiều làm ít yes : hứa ít làm nhiều Khi không mong đợi quá cao, chỉ cần cố hết sức mình để đạt được mục tiêu , từng chút từng chút một đạt được kết quả thì sẽ xây dựng sự tự tin trong mình!
Đi trải nghiệm và hành động đã rồi mới xem monhf thích cái gì Nhanh là chậm và chậm là nhanh Luôn luôn phải biết cách lower the expectation và rồi overdeliver nó
Có em anh ơi. Em cũng đang lẩn quẩn trong cái vòng lặp công việc rối bời đây. Khi mà sau 16 năm đi học, em bước ra đời với một cuộc chơi khó hơn , thử thách hơn và em bị đắm đuối trong đó. Chưa thấy đâu là bờ 😄. Làm tiếp thì mệt mỏi... mà nghỉ việc thì cũng không đành vì tự ti, nhút nhát sợ rằng nghỉ rồi không tìm được việc
em đang đắng đo việc chọn trường và chọn ngành mình muốn học. Nhưng có điều là em thấy bản thân mình có nhiều thứ muốn làm, và quá nhiều vai trò muốn trở thành. Vì thế nên em không biết phải chọn ngành nào để mang lại kết quả tốt nhất. Đúng là em đã cố hối thúc bản thân để lựa chọn nhanh hơn nhưng càng nhanh thì càng rối...
-Sự nôn nóng chỉ làm cho em thêm sự hoang mang và thiếu suy nghĩ -Phải yêu quý và tôn trọng bản thân mình đầu tiên -Chậm lại 1 nhịp để không đưa ra hay làm những thứ mang tính cảm xúc -Kiểm soát cảm xúc và kỹ năng quản lý mong đợi là điều rất qua trọng -Cần trải nghiệm thì mới biết được ngành đó có hợp với mình không
Cấp 3 thì cần chăm chỉ là điểm nó cao rồi . Giáo dục VN chưa có cho mình những cái trải nghiệm để định hình được cá tính, sở thích. Nên là lấy cần cù bù thông minh, chỉ biết chăm chỉ cố gắng. Còn tụi kia nó hổng có chăm, nhưng mà nó biết nó thích cái gì r, nên là không quá là máu cái chuyện điểm số nữa. Nên là khi lên đh mới biết là bản thân mình thiếu cái đó, mới đi tìm đi trải nghiệm và bồi đắp nó lại, nên là đã bắt đầu sau ngta rồi, cố đến ngày hôm nay là đã giỏi lắm rồi
Có lần em bị áp lực bởi ba mẹ là nói về con nhà người ta. Nên em cứ theo chân con nhà người ta. Nhưng đến sau này em tự nỗ lực và trải nghiệm em mới nhìn ra không gì tốt hơn là bản sao bản thân tương lai
- Nhanh là chậm, chậm là nhanh - nhất là trong việc kết nối với bản thân - Dám trải nghiệm nhiều để tìm ra những thứ mình thích làm - Quản trị mong đợi Hứa ít làm nhiều Đúng > Nhiều Chất lượng hơn số lượng - Định hướng - dựa trên 3 yếu tố quan trọng 1) Dựa trên thế mạnh 2) Mang lại niềm vui, hứng khởi trong môi trường (tính chất) của công việc 3) Mang lại ý nghĩa (từ sản phẩm công việc đó)
dạ theo bản thân của e thấy là nếu mình chỉ có học thôi là chưa đủ đôi khi bản thân mình phải có những trải nghiệm bên ngoài cũng như nhìn lại bản thân mình thật muốn gì, hãy làm đưa ra quyết định cho cuộc đời của mình không ai có thể quyết định được nó .
Giảm sự mong đợi của mọi người xung quanh về bản thân mình, đó là cách bản thân yêu thương và dễ dàng chấp nhận những gì bản thân đang có, hơn là việc tiếp tục gồng lên và không cho phép bản thân có đôi chút sự nhỏ bé, yếu đuối.
Cám ơn anh Trí, bài học dường như thấm vô em ý ạ - Chậm mà nhanh, nhanh mà chậm - Hồi giờ, em vẫn so sánh bản thân mình với người khác, nên lúc nào cũng nôn nóng, vô tình tự tạo ra áp lực cho chính mình - Qua bài học này, em sẽ kiên trì hơn và tìm cách kết nối lại bản thân nhiều hơn nữa.
- hiểu hơn được cách đối đáp khi bị hỏi khó ví dụ như khôn ngoan không bằng thật thà - phân biệt rõ được cảm xúc mình cảm nhận là gì thay vì là đánh đồng nó với thực trạng hiện tại của bản thân - nhanh thì chậm, chậm thì nhanh Sau video này, con rất cảm ơn thầy vì đã lan truyền những kiến thức bổ ích này đến rộng hơn với mọi người và từ đó những người viewer như con có thể dễ dàng tiếp cận với những tri thức bổ ích và thiết thực như này ạ. Tiếp theo là nhờ phần trả bài của thầy mà con cũng có một cái nhìn toàn diện và bao quát hơn về bài giảng của thầy ạ. Chung quy lại là
Em cần lắng nghe kiên trì hơn. Không qua loa và gấp nữa. Không thể một chốc lắng nghe là coa thể ổn hơn. No kiên trì làm nó . Khi nào cảm thấy ổn rồi ha vẫn làm tiếp. Vì vui và bình an mà. Em cảm ơn anh chí.
Nếu bạn cần người đồng hành 1 - 1 để chia sẻ và giúp bạn nhìn nhận vấn đề, bạn có thể tìm hiểu:
▶ Buổi tư vấn giải pháp 1-1 cùng tư vấn viên: bit.ly/3TRKeJp
Cảm ơn anh vì đã chia sẻ ạ!
1. Đôi khi trong công việc mình sẽ có những lúc chán chường, hoài nghi về bản thân - điều này gây ra bởi mình đang bị cảm xúc lấn át.
2. Đôi khi chậm mà nhanh, nhanh mà chậm.
3. Manage Expectation - kỳ vọng ít nhưng hành động nhiều
4. Không biết bản thân thực sự muốn gì, không phải là do mình không biết mà là do mình trải nghiệm chưa đủ
5. Dream job
- Phù hợp với năng lực
- Đem lại niềm vui
- Có ý nghĩa
P/s: xem chú Trí lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên thực hành trên cmt :DD. Mong người quen không thấy hehe.
Tôi năm nay đã 40 tuổi, phụ nu có 3 con, một cháu bị bệnh chậm phát triển. Hiên tại ở nhà chăm con và buôn bán nhỏ. Tôi rất thích nghe những bài chia sẽ, phân tích của ô Quéo. Thấy mình đâu đó trong các bài chia sẽ này, thấy mình loay hoay mãi không biết điểm mạnh , yếu của mình một cách rõ ràng, ko thể nổ lực hết sức vì thời gian lo gia đình, và chăm con quá nhiều...
Sau khi xem đoạn video call thì cháu rút ra được 2 điều, đó là hứa ít, làm nhiều, và trải nghiệm. Cháu chuẩn bị thi đại học, cháu không muốn hứa rằng mình sẽ đậu nguyện vọng 1, và cũng không muốn gia đình, bạn bè quá kỳ vọng ở mình, cháu chỉ muốn mình cố gắng học tập đàng hoàng. Nhưng mà giờ cháu lại bị dính vào chiếc điện thoại quá đà, và khi nhìn thấy bài tập thì cháu thở dài, cháu không biết là do cháu không thích những môn học này, hay bị áp lực, hay do thiếu ý chí. Cháu nghĩ cháu cần vác chiếc xe điện của cháu đi chơi vài vòng, qua những con đường mà cháu chưa từng đi, cháu nghĩ đây cũng là cách để trải nghiệm, chí ít thì việc giải trí bằng cách lái xe đi chơi vẫn tích cực hơn là ngồi nhà lướt điện thoại trong vô thức
cháu nhận thấy mình là người thiên về cảm xúc, nhạy bén với cảm xúc,nét mặt,ngôn ngữ, yêu âm nhạc nhưng mà lại là người sợ đám đông, ko dám thể hiện bản thân mình, nhiều lúc thu âm một bài hát tự nghe lại thấy mình hát cũng hay nhưng mà đứng ở trường ở lớp thì k dám hó hé gì. Nhìn mấy bạn dám đứng hát, nhảy ở chỗ đông người mà cháu hâm hộ gì đâu á mà mỗi lần đứng chỗ đông người là tay chân đổ mồ hôi tim đập thình thịch nhưng mà cháu vẫn thích lắm
bạn thử đứng trước gương và hát xem thế nào, sau đó bạn có thể hát cho gia đình bố mẹ những người quen của mình, hát cùng một nhóm bạn cũng có thể giúp bạn tự tin hơn
Bạn rất giống mình luôn. Mình luôn muốn hát, muốn thể hiện hay là nói ra cảm xúc bằng âm nhạc khi mình đặt mình vào bài hát. Mà nhất là khi đi xem show thì có những ca sĩ như trước mình xem vũ. Chỉ muốn mình là vũ và cũng đứng lên và cất lên tiếng ca của riêng mình truyền tới mọi người và hòa làm một với cảm xúc
Y hịt mình :)
Bạn giống mình ko dám thể hiện bản thân
bạn học ngành gì vậy
Em rút ra dc là trải nghiệm công việc nhiều hơn, để tìm ra dc 3 điều như A Trí có chia sẻ: Thế mạnh - Niềm vui - sự tự hào công việc
- Kiểm soát được sự mong đợi + overdeliver
- Áp lực sẽ khiến ta đi tìm sự xoa dịu
- Cần định hướng thêm rõ ràng cho sự nghiệp
Sau video này, em cảm thấy rằng mình có thêm rất nhiều động lực để tiếp tục đi theo con đường mình đã chọn. Cảm ơn thầy Quéo!
Anh Trí. Em là trường hợp đã rất cố gắng thích nghi với công việc. Dù em ko thích. Em đã đem hết nhiệt huyết, tuổi trẻ, sức lao động, sự cống hiến. Cuối cùng em được thăng tiến. Sau đó, em lại nhận ra đó lã bẫy lao động. Vì thu nhập em ko hề được tăng. Có cái chức nho nhỏ để thúc đẩy giá trị thặng dư. Rất đau lòng, khi mình đã cố gắng. Nhưng xã hội bạc đãi. Em đã mạnh dạn thôi việc, khi các đồng nghiệp khác ớn lạnh không dám. Em không biết em liều hay dũng cảm. Nhưng khi em viết ra những dòng này, ít nhất em giữ lại sự tôn trọng cho chính em, không cần ai đánh giá. Em đã đi con đường mới. Nhưng nhìn lại các thiếu gia, công chúa ở ngành nghề cũ, không hề có sự cố gắng mà vẫn được bơm thổi lên cao, em thật sự bức xúc cho lực lượng lao động và các em cháu hiện nay. Đời không như mơ, nhưng đừng để nó mớ. Với những người thật sự ngu xuẩn, và họ lại ở trên đầu chúng ta. Đau
Bài học từ chiếc clip xinh xinh này:
1. Nhanh là chậm, chậm là nhanh
2. Kỹ năng quản lí mong đợi( thật thà+ nhận thức mới, hiểu biết mới để lật lại thế cờ)
3. Cách xđ nghề phù hợp vs mình: 1/Thế mạnh; 2/ Tính chất công việc nào mang lại cho mình niềm vui; 3/ Cảm thấy ý nghĩa đối với sp, dịch vụ do công việc mình tạo ra( tưởng tượng)
Cái thứ em nhận được là về 3 yếu tố cho xác định công việc mình thích:
+ Đúng thế mạnh của Mình tiềm năng tố chất.
+Cho nhiều niềm vui trong công việc.
+ Tự hào về sản phẩm, giá trị mình mang lại cho xã hội.
bài học em rút ra:
-chập mà nhanh ,nhanh mà chậm
-quản lí mong đợi của người khác
-thật thà thú nhận đây không phải năng lực thật sự
đúng hơn nhiều
chất lượng hơn số lượng
Sau khi nghe đoạn a và chị học viên chia sẻ thì e có rút ra được một vài điều là
- Thứ nhất,e nhận ra mình đã quên ứng dụng nghệ thuật quản lý mong đợi trong cuộc sống dạo gần đây. Nghệ thuật quản lý ấy thực chất e đã có nghe a chia sẻ qua một lần từ lâu nhưng vì lý do nào đó mà thời gian gần đây e lại quên ứng dụng nó. Và thật sự mà nói nếu không nhờ biết cách sử dụng nghệ thuật ấy thì e sẽ cảm thấy áp lực bởi những mong đợi và kì vọng từ mọi người xung quanh. Nhờ đoạn chia sẻ vừa r mà e đã có thể nhớ và áp dụng nó vào thực tế
- Thứ hai ,đó là về câu nói nhanh là chậm mà chậm là nhanh. Quả thực dù câu này e nghe a nói rất nhiều cơ mà nhiều lúc e vẫn cứ nôn nóng vì mãi chưa đạt được mục tiêu để rồi mất bình tĩnh và trở nên nóng giận. Có vẻ như e vẫn chưa thấm được câu nói ấy nhưng e vẫn rất biết ơn vì a đã nhắn nhủ đến cho e lời khuyên này
em thuộc dạng người lúc đầu như anh Trí nói không biết mình thích và mạnh gì nên cứ chăm cắm đầu học mặc dù thành tích rất tốt nhưng lại không thấy tự hào và vui vẻ gì , tốt lắm trì chỉ thấy điểm số kết quả tốt là vui vẻ vài lúc rồi thôi không động lại gì, Điều đó cứ lặp lại đến lúc em phải nhìn nhận mình phấn đấu vì điều gì vì ai. Sau này em biết đến Chánh Niệm là tận hưởng từng khoảnh khắc từng suy nghĩ hành động và luôn đặt câu hỏi tại sao mình lại thích làm việc này hơn việc kia, Điều đó dần cải thiện tình trạng lúc trước . Dần Dần em cảm thấy từng ý nghĩ trong việc mình làm đó kinh nghiệm em rút ra.
mình cũng giống bạn nhưng mình vẫn đang loay hoay mình thật sự giỏi gì... và nhiều mong lung
em vừa trải qua một mối tình 2 năm rưỡi, có thể nói là không dài cũng không ngắn. Em yêu bạn đâm đầu, vì bạn sẵn sàng chạy theo và làm tất cả mọi thứ nhưng cuối cùng bạn làm cho em suy sụp khi nói lời chia tay lúc em đang đánh mất bản thân mình và cần bạn ở bên nhất, cũng nhờ đó mà em tìm lại được bản thân mình, tự mình vượt qua nỗi đau ấy và không muốn trở lại lúc khủng hoảng ấy nữa ❤. Bây giờ em chỉ muốn tập trung 100% vào phát triển bản thân thôi, đúng lúc gặp được anh up video này lên làm em thấy mình cần phải hiểu bản thân mình hơn, tập lắng nghe nhiều hơn để tìm hướng đi đúng đắn có thể đến được với hạnh phúc của mình ❤
em đã rút ra điều quan trong nhất mà mình từng quên. Đó là đừng so sánh bản thân với người khác, mà đối thủ duy nhất mà em cần đánh bại là chính mình hôm qua.Thứ em nên làm ngay lúc này là bắt tay là làm theo khoá biểu mình đặt ra và cải tiến nó một cách hiệu quả nhất.
Người dám thành thật với bản thân mình là người mạnh mẽ nhất
bản thân e cũng nghi ngờ về năng lực của chính mình nhưng sau khi xem video của a trí e đúc kết ra 1 điều đó chính là hãy hạ sự mong đợi của mọi người để bản thân mình chứng tỏ mình là người xứng đáng để mọi người đón chờ hơn là kỳ vọng, e toàn trau dồi thực tế và đúc kết những kinh nghiệm sâu xa ở ngoài để bản thân biết mình yêu cái gì và đam mê cái gì
câu thần chú huyền thoại úmbalaxìbùa:
chậm lại 1 nhịp
em vẫn tâm đắc nhất cái câu anh có chia sẽ trong video trên là chậm mà nhanh, nhanh mà chậm
nó đúng theo một khía cạnh vô cùng sâu sắc, giúp em liên hệ với chính bản thân mình và định hình được bản thân cần mong và muốn gì
bời vì với việc nôn nóng muốn chọn ngành mà em yêu thích mà em chỉ nghĩ và lo lắng chứ ko bắt tay vào làm rồi lại khiến bản thân mình suy nghĩ tiêu cực, rồi tự dằn vặt, đến khi có một ý tưởng vô cùng hay ho hiện lên trong đầu thì lại do dự và chùn bước rồi lại vào lại một vòng lặp ko hồi kết làm iêm rầu càng thêm rầu
vì vậy mà em cứ tự nhủ với bản thân mình là thôi cứ tới đâu rồi tới xog lạc mất tiuuuuuuu luôn
với lại em nghĩ là em thiếu mất một cái niềm tin vào một cái gì đó trở thành 1 cái neo giúp em cố định bản thân đê lặn sâu xuống sự vô tận của sự lựa chọn trong thế giới này vậy
- Hứa ít làm nhiều
- Chuyển hóa sự thật thà thành khôn ngoan
- Chậm là nhanh, nhanh là chậm
- Đừng có cố hỏi bản thân mình thích gì mà hãy cho bản thân mình có được nhiều sự trải nghiệm hơn.
Đó là những điều mà em đã học được sau khi xem chia sẽ của chị và anh Quéo.
Ồu, trải nghiệm, tìm hiểu thông tin để chuyển hóa tò mò thành hứng thú
Gần 1tr sub rồi đó anh, gặp anh khi 10N sub, đến bây h đó chắc chắn là 1 trong những sự gặp gỡ đáng giá nhất của cuộc đời. Cảm ơn anh rất nhiều.
Em đã từng trãi qua cảm giác nghi ngờ bản thân, mong lung với mọi thứ ạ. Thanks a vì video này rất nhiều
Qua câu chuyện của chị thì em rút ra được bài học quan trọng nhất chính là câu nói "chậm là nhanh, nhanh là chậm" vì chỉ khi chậm mình mới có thể nhìn nhận bản thân tốt nhất và tìm được lối ra cho vấn đề của mình ạ. Và vì trong những lúc nhanh, mình sẽ bị cảm xúc lấn át, chi phối và những mong đợi của những người xung quanh làm cho áp lực, mất kiên nhẫn, vội vã
Theo em, được nghe video của a khá là hay và ý nghĩa. E đúc kết được qua video này như sau:
1. Cho bản thân mình trải nghiệm hơn là suy nghĩ mình thích gì?
2. Hạ mong đợi của mọi người xung quanh xuống nhưng với mình thì ko?
3. Nhanh mà chậm, chậm mà nhanh
😂😂😂
nhìn thấy video mình hết hồn luôn, vì nó đúng là những gì mình đang cảm nhận. mình thì may mắn hơn là rất rất rất ít khi vấp ngã, cũng không biết là vì may mắn hay xui xẻo nữa, vì 26 tuổi rồi những vẫn chẳng có bài học nào cho bản thân. mình nghĩ về chuyện đó nhiều tới mức mình bắt đầu sợ thất bại, sợ tới nỗi khi đuợc những công ty lớn offer vị trí rất tốt ở công ty họ, mình không dám say yes. và vẫn chỉ co ro trong cái comfort zone của mình, vì không tin tuởng bản thân có thể đảm đuơng những việc khó, thôi thì thà làm việc dễ hoài để không phải vấp ngã, không làm nguời khác thất vọng. kể ra ai cũng cho đó là vuớng mắc nhảm nhí, ai cũng nói "tự tin lên, you can do it mà" nhưng không một ai hiểu nỗi stress của mình hết.
Dạo này em thấy em hơi vội vã, kiểu như sợ hãi mình ko đáp ứng được kỳ vọng của nhiều người trong công việc, môi trường mới...dù e tự tin là mình có cách "chậm lại 1 nhịp", mất bình tĩnh cái là bung bét liền mà mấy nay e bị mấy lần rồi.
Cũng nhờ clip này, nhờ sếp em, nhờ cách vận dụng hiểu biết của mn xung quanh, nhờ việc chấp nhận vài cú "vả" và sự "vô dụng nhất thời" của mình mà em nhận ra "dục tốc bất đạt"...ai cũng có thời điểm của mình, nhanh mà chậm, mà chậm là sẽ nhanh. Em cảm ơn anh nhiều ạ 😊❤
là một người thiên về cảm xúc, đa sầu đa cảm và dễ bị cảm xúc chi phối. Em cảm thấy nhiều lúc bản thân quá quỵ luỵ nhưng lại cả thèm chóng chán, thèm khát sự thay đổi đột ngột và những cảm xúc bất ngờ để kích thích bản thân. Hơn thế nữa, em còn là một người overthinking, hay làm thái hoá lên vấn đề, bên cạnh đó lại vô cùng lười hành động. Biết mình phải làm, phải thay đổi, phải nhanh chóng tìm ra phương pháp, định hướng nghề nghiệp phù hợp với bản thân. Em nhận thấy mình phải lập kế hoạch làm việc chi tiết, rèn luyện tính tập trung, đặc biệt là sự kỷ luật. Ngừng nỗ lực ảo, ngừng nghĩ nhiều một cách không kiểm soát mà hãy hành động
nhờ chia sẻ của thầy Quéo thì em cũng đã có thêm động lực tiềm hiểu bản thân muốn gì và thích gì, từ tốn trải nghiệm và lựa chọn hướng đi cho bản thân !
Sau khi xem xong video của anh , em rút ra được những kinh nghiệm như sau:
+ Biết quản lí sự mong đợi của những người xung quanh đối với mình
+ Thay đổi cách làm việc khi những cách cũ không hiệu quả
"kiểu khi đi học em thường so sánh bản thân với những người xung quanh xong cảm giác mình chậm hơn mn cái r em cứ cố ép bản thân phải nhanh hơn, giải được nhiều bt hơn để r hỏng kiến thức xong chán nản "
Nhưng sau khi xem 7749 cái vid về lắng nghe bản thân của a trí thì bây h em hiểu được rằng thật ra tất cả mọi thứ điều chỉ là do em tự tưởng tượng ra thôi và không 1 ai có thể biết trước được ngày mai sẽ ra sau nên em chọn việc sống hết mình trong ngày hôm nay và r chuyện ngày mai thì cứ để cho ngày mai😅
Em từng nghe anh nói là nếu chưa biết mình thực sự muốn gì, giỏi gì thì phải làm trọn vẹn, làm đến cùng cho công việc hiện tại. Em đi làm đã nửa năm nhưng chưa thấy một kết quả rõ ràng nào, em nhận thấy mình càng phải đi sâu vào công việc hơn, càng phải đầu tư chất xám cho nó rồi mới biết công việc này có thực sự thuộc về mình hay ko. Quan trọng là làm, đừng chỉ nói và suy nghĩ.
Nhờ xem anh và chị ấy chia sẻ mà em đã thấy con đường mình đi chưa sai. Thật ra em cũng giống như chị ấy, không biết mình thích gì mặc dù vẫn chưa trải nghiệm bất kì job nào. Em đã nghe 3 key mà anh Trí có nhắc để có được một công việc tốt là: đúng thế mạnh của mình, mang lại niềm vui cho mình, và kết quả của công việc của mình mang lại ý nghĩa cho mình. Em cảm ơn anh đã chia sẻ cho em những điều này.
Bản thân em cũng 1 phần nào ở trong tình cảnh của bạn nữ. Tuy nhiên, sự mong đợi đó ko đến từ xung quanh mà đến từ chính bản thân em. Thành tích bản thân ở quá khứ cực kỳ nổi bật, xuất sắc nên hiện tại ko thể làm tương tự như xưa nên đã suy sụp, chán nản, mất định hướng và đôi khi là “đay nghiến” chính mình, trách móc bản thân ‘sao ko học giỏi như xưa, đứng đầu lớp,top 1, đứng top này nọ?’
Nhưng nhờ có lời khuyên của anh, gặp thêm tình huống của bạn nữ, em cảm thấy bản thân được an ủi, truyền cảm hứng. Cảm ơn anh và đội ngũ của anh rất nhiều
Bài học e nhận đc:
- kiểm soát mong đợi của ngkh, mạnh dạn cho họ bt sự thật để bớt áp lực bởi kỳ vọng của mn xung quanh và có ko gian riêng để tập trung trải nghiệm và phát triển
- ko để mình ở trong thế hứa nhiều làm ít
-
Không nhất thiết phải thúc giục bản thân đi quá nhanh.
Tìm hiểu bản thân hơn về việc mình thích cái gì.
Luôn luôn thật thà với bản thân mình.
Bài học em rút ra được khi nghe bài giảng của anh Quéo là :
- Nhận biết cảm xúc và suy nghĩ bất ổn của bản thân
- Sau những bài học thất bại thì mình phải ngồi xuống suy ngẫm và viết ra rõ ràng những gì mình mắc phải để rồi xác định lại mục tiêu
- Khi bản thân mình ko thể giải quyết đc vẫn đề hãy cho bản thân mình thời gian nghỉ ngơi thì lúc đó mình sẽ tìm cách giải quyết đc vấn đề chứ ko phải lao đầu rồi mất phương hướng
Năm ngoái em có học khoá awp của anh. Nhưng mà em chưa làm đc gì có thể đột phá . Cũng nhiều áp lực bên ngoài em đang chịu nhưng em vẫn care đc. Nhưng chủ yếu em còn lơ mơ. Nhưng xem clip này em như được đánh thức lại. Em cố gắng thay đổi lại. Để có sự nghiệp thành tựu bản thân
Đoạn video của chị khá giống với hoàn cảnh của em. Em cũng không thích ngành học hiện tại và khi bước sang một lĩnh vực mới thì em lại bỏ dở giữa chừng. Hồi xưa em cũng học giỏi nhưng bây giờ thành thích của em không còn được như vậy. Bây giờ em nhận ra rằng ngay từ ngày xưa em đã bị mất định hướng của bản thân. Việc cố gắng dành lấy điểm số cao cho tất cả các môn và cố gắng gồng mình lên để hoàn hảo đã khiến em mất đi cảm nhận về bản thân mình. Khi lên đại học, em lại chọn ngành mà cần kiến thức chuyên môn của cái môn mà mình ghét hồi năm cấp 2 lẫn cấp 3. Em luôn cho rằng bản thân mình không thể học giỏi môn đó và từ đó bỏ cuộc, trì trệ, cộng với việc không còn sự kiểm soát của cha mẹ và giáo viên như lúc xưa nên em đã thả lỏng bản thân mình quá mức.
Nghe tới câu "Lower expectation" em mới thấy thấm anh Trí ơi, đúng như những gì e đang gặp phải, em lúc nào cũng muốn show up cái khả năng của mình, lúc nào cũng tỏa ra sự tích cực và ham học hỏi của mình, để rồi sếp nghĩ là thằng này ngon rồi tạo cơ hội cho lên vị trí cao hơn, tới khi gặp phải nhiều áp lực và khả năng mình chưa tới thì bắt đầu thấy nản, tự dưng từ một thằng ham đi làm ham học điều mới giờ mỗi sáng thức dậy rất sợ đi làm.
Không có trây trét gì lên mặt tao hết, miễn sao 2 con mắt còn mớ và còn chém gió được. Câu nói bất hủ luôn anh *TRÍ* ơi,
Mình thấy mình rất giống với câu nói của anh Trí,
- Đôi lúc những khí mình xuất thần trong một việc gì đó, Sếp mình lại lấy đó làm cái tầm của mình mà đặt kỳ vọng và mình lại hưởng ứng cái đó và cố tỏ ra năng lực của mình đến mức như vậy. Cuối cùng mình không thể hoàn thành cv mà Sếp giao. Càng ngày càng ngày, miinhf càng mất đi niềm tin, và không thể làm lại những việc đơn giản mà trước đây mình hoàn toàn đủ năng lực. Mình củng chẳng hiểu việc gì mình phải đi chứng tỏ nhưng điều mình không có, để giữ lại cái tôi cá nhân.
Video này thực sự là một cơn gió mới mang đến sự động viên và khích lệ cho những người đang nghi ngờ vào năng lực của bản thân! Cảm ơn Nguyễn Hữu Trí đã chia sẻ những câu chuyện và ý tưởng tuyệt vời, giúp tôi nhận ra rằng mọi người đều có khả năng vượt qua những hoài nghi và tự tin bước tiếp trên con đường của mình. Video này thực sự là một nguồn động viên lớn và tôi rất hạnh phúc khi đã có cơ hội xem nó. Cảm ơn và mong chờ những video ý nghĩa và truyền cảm hứng từ Nguyễn Hữu Trí!
con năm nay chỉ mới lên cấp 3 thoi, mặc dù con có một vài người bạn, nhưng trong bản thân con luôn cảm thấy bị lạc lõng con luôn cảm thấy bản thân bị thụt lùi so với các bạn. Kiểu như bản thân chẳng có gì nổi bật, con la một người thiên về cảm xúc và con luôn bị cảm xúc chi phối trong mọi hoàn cảnh, chơi với ai ở bất cứ môi trường nào con cũng cảm thấy mình không thuộc về nơi đó, và con luôn cảm thấy không hài lòng về mọi người xung quanh vì cái tính cách ấy con luôn xa cách với các bạn. Lúc nào con cũng nhắc bản thân phải thay đổi nhưng rồi cuối cùng lại buôn thả nó như một vòng lặp cứ quanh quẩn như thế từ năm lớp 8 đến nay, cứ như vậy con bị kẹt trong đống buồn lầy của bản tạo ra ngày ngày vẫy vùng nhưng không thoát ra được. Hiện tại con nhận ra việc quá quan tâm đến người khác không giúp được gi cho con chi khien con cam thay khong bang ho, hnay xem được video của chú con mặc dù không lquan đến vấn đề của bản thân con nhiều, nhưng con vẫn nhận ra vài điều bản thân đang mắc phải. Cảm ơn chú đã bỏ công sức chia sẻ những kinh nghiệm của mình free cho mọi người❤❤❤❤
Sau khi xem đoạn video call có 2 điều đọng lại trong em. Thứ nhất là câu "nhanh là chậm, chậm là nhanh", vì hiện tại bản thân em cũng đang trong tình trạng giống với bạn Trang, em luôn trong trạng thái nôn nóng muốn tìm ra được đâu là thứ bản thân thích và đâu là công việc phù hợp với mình, điều đó làm em cực kì mệt mỏi và mọi thứ đúng là rối nùi như cái cách anh ví gỡ sợi tơ lòng vậy. Điều thứ hai em rút ra là mình nên học cách kiểm soát sự mong đợi của người khác, vì em cứ luôn kiểu có gì nói đó, xong người ta cứ dìm mình xuống rồi mình lại bị hụt hẫng kể cả khi mình biết mình đang làm gì. Cảm ơn anh Trí vì những chia sẻ quý báu của anh, chúc anh nhiều sức khỏe!
Công nhận anh T là một người có trình độ chuyên môn quá đỉnh, hứa với lòng từ nay trở đi sẽ xem anh như sư phụ trong mơ để thay đổi cuộc đời của mình.
Em vừa kết thúc một kỳ bảo vệ môn. Đúng là lúc trước đi thi em không thật sự kỳ vọng quá nhiều vào nó.. Em không phải là một người quá xem trọng điểm số, và lần này cũng vậy. Nhưng sau khi có điểm thì em bị hụt hẫng và bắt đầu nghi ngờ về năng lực của bản thân mình. Em tự thấy rằng tại sao bài thi của mình có những cái đó và của những người khác cũng có những cái đó. Nhưng rốt cuộc kết quả của em lại không bằng. Hai lần thi gần đây nhất em đều cảm thấy hơi hụt một nhịp sau khi biết kết quả. Và sau lần này em thật sự bâng khuâng và hoài nghi về khả năng của mình, " hay là khả năng của mình cũng chỉ tới đó, chỉ ở mức khá thôi, đáng ra mình phải có một con điểm cao hơn, hoặc mình đã tự đề cao bản thân mình quá?".
hành trình nuôi dưỡng bản thân là hành trình dài nhất, chông gai nhất va đau khổ nhất nhưng nghịch lý trên con đường đó ta mới tìm thấy mình, tình thấy hạnh phúc từ nhiều góc độ khác nhau: trải nghiệm, quan sát, giác ngộ và ngộ nhận. Em có nhiều kì vọng vào mình và có nhiều mong đợi khao khát, và đó cũng là điều em muốn người khác nhìn mình nhưng đôi lúc vì muốn nhanh chóng đạt mong đợi mà em có xu hướng là phải học và ôm hết ngần này khiến e vô tình dệt lên sợi tơ rối rắm. Video của anh Trí giúp em nhận ra, ngoài giảm sự mong đợi của kẻ khác, em cũng nên sắp xếp những mong đợi của chính mình. Sắp xếp chúng, chia nhỏ và chinh phục từng bước nhỏ, không để mong đợi lớn đè mình xuống mà phản tác dụng. Phải biết biến nó thành hoa tiêu dẫn dắt hành trình phát triển bản thân.
-chậm là nhanh, nhanh là chậm
-hứa ít,làm nhiều
-có thể nhanh trong mqh với ng khác nhưng phải chậm với bản thân mình
-cần tin tưởng vào bản thân và cần không ngừng phát triển bản thân
cháu năm nay mới lớp 8, nhưng mà hơi à lujce về hsg và thi c3 cháu bj peer pressure cháu thấy các bạn rất giỏi nhưng cháu thì ko, đã vậy các b còn đc đi học thêm ở nhg nơi xa hic cháu nhận ra cô cx rất kí vào vào cháu và cũng có cái higher expectation với cháu . H phút này cháu nghĩ cháu cần pk cố gắng hơn và nỗ lực hơn
sau khi xem tình huống của chị làm em phải OH WOW. À thì ra mình cùng có những nỗi sợ, cũng có những lúc trả lời là " không biết, chưa biết" khi 1 ai đó hỏi về nghề nghiệp tương lai. Cái OH WOW tiếp theo là cứ mãi đặt 1 câu hỏi là mình thích gì nhỉ? thì đi trải nghiệm, thử nghiệm thử đi. Và cụm từ "mọi người" dường như nó đang chiếm phần quá lớn chi phối suy nghĩ và hành động tiếp theo của em. Quản lí kì vọng của người khác là cái OH WOW thứ 3 của em.Một khái niệm khá mới mẻ với em, em sẽ tìm hiểu và cái ví dụ của mr Quéo làm em ngộ ra. À thì ra kh nên để mn kì vọng quá xa mà em phải quản lí kì vọng đó của mn để không áp thành quả mình đạt được và khiến bản thân kh bị app lực
Hôm nay là ngày tôi đi phỏng vấn thực tập, đề bài đơn giản lắm, nma tôi không làm đc, hơn 2 năm học cao đẳng tôi làm được gì nhỉ, tôi cảm thấy bản thân mình tệ quá, tệ nhiều lắm, tôi không biết bắt đầu thế nào nữa, mỗi lần như thế này tôi lại lãng tránh sự thật, từ lúc nào tôi đã như thế ?
Từ bao giờ tôi đã quên đi tôi phải cố gắng nhiều để mẹ tôi được hạnh phúc, còn ước mơ của tôi nữa, tôi không còn sợ làm mẹ mình buồn, tôi chỉ thích cắm đầu vào ăn uống, chơi game, đọc truyện, thích những thứ vui vẻ, giải trí, mặc kệ bản thân mặc kệ những người xung quanh. Tôi không hiểu đây là bản chất của con người tôi hay là tôi đã quên đi bản thân mình.
Nhanh thì chậm, chậm thì nhanh
Cảm thấy tự hào, cảm thấy ý nghĩa
4 giai đoạn xây dựng sứ mệnh: tò mò - hứng thú - tài năng - sứ mệnh
Hãy thay đổi cách làm trước khi quyết định thay đổi CV
Đương đầu với thử thách để tìm được điều mình thích làm trong cuộc đời này
Hứa ít nhưng đã hứa thì chắc chắn làm và làm một cách hết mình
Hiệu quả và có thái độ vui vẻ , hài lòng với bản thân vì mình đã làm hết sức
Có mong đợi hợp lý
1. Quản lý cảm xúc tiêu cực, quản lý được sự nhận định của bản thân khi bị tác động từ những người bên ngoài.
2. Đặt rõ mục tiêu cần làm.
3. Trải nghiệm để biết mình thích gì.
bài học em rút ra là mình không thể đem bản thân mình so sánh với mọi ngươi xung quanh. mỗi người mỗi hoàn cảnh, quan trọng mình có cố gắng tìm hiểu về các điểm mạnh của mình và phát huy nó hay không.
trước đây em thường bị so sánh với các bạn khác, và khi em xem đoạn chia sẻ của chị jen, thì em có nhìn thấy được chính bản thân mình trong đó.
Theo em hiểu thì
Hứa ít làm nhiều,dám nghĩ dám làm và theo đuổi đến cùng công việc đó,ko ngừng học hỏi theo giỏi quan sát,lắng nghe những kỹ năng mà mình thiếu (kém). Phải tự tin vào bản thân và hạn chế những suy nghĩ tiêu cực. Đừng quá kỳ vọng vào người khác phải tự thân vận động, trước khi làm việc j đó phải tìm hiểu kỹ càng để hạn chế tối đa rủi ro, nếu có thất bại cũng ko được nản, thay vì hối hận nản chí thì hãy xem nó là 1 bài học để mình cố gắng vào lần sao. Em cảm ơn anh rất nhiều vì anh mà em hiểu ra rất nhiều thứ trong cuộc sống và hiểu hơn về bản thân. Những j em hiểu nếu có sai sót j mong anh thông cảm và bổ sung giúp em❤️e cảm ơn anh
Thực sự hiểu và chia sẻ với bạn gái và rất trân trọng các phân tích của anh Trí. Giống y như mình, vợ mình luôn nói là, không hiểu tại sao anh tốt nghiệp loại giỏi ĐTVT đại học BK Hà nội, 2 bằng thạc sĩ trong nước (ĐTVT+MBA), 1 bằng luật, kiểm toán nội bộ ngân hàng, 1 bằng tiến sĩ CNTT ở Canada, mà lúc nào anh cũng nghĩ anh ngu là sao? chưa kể, anh chưa tốt nghiệp TS mà đã lo xong nhà cửa,xe cộ, thường trú nhân cho cả nhà ở Canada rồi, mà lúc nào cũng mình ko có năng lực gì là sao? Mình luôn trả lời vợ mình là, 2 v.c mình xuất phát điểm cực thấp hơn so với người ta nên các cái kết quả kia, không phải thực lực của anh, mà chỉ là 1 cách xoay xở để tồn tại thôi ... Đồng ý, phải quản lý được mong đợi của người xung quanh đã khó, của bản thân mình còn khó hơn. Mình cũng vẫn nói với con gái mình là 'dân da trắng cố 1, dân da vàng cố 3, dân da đen cố 7' nhất là khi nhập cư như thế này. Nên lại càng áp lực ... Phải gỡ từ bản thân mình trước, hợp lý luôn. thi thoảng cũng thấy con gái mình mệt mỏi vì những áp lực và kỳ vọng mình đặt lên con. Nhưng cũng không biết làm thế nào nữa, sắc dân nhập cư mà, không gồng lên thì sao cạnh tranh được. Nhưng sau clip này, mình phải rà soát lại, áp lực vừa là tốt là lớn được, nhưng áp lực quá thì sẽ bể hết. Cảm ơn anh Trí
Theo dõi kênh của anh đã lâu, đây là lần đầu tiên em dám cmt nói lên cảm xúc của mình. Hiện tại bản thân em đang vấn đề y như clip trên và thực sự em không biết phải làm sao. Nhưng sau khi xem xong clip này bản thân em cũng đúc kết nên được nhiều điều, học thêm được nhiều điều mới. Hiện tại em mới 20 tuổi, chưa biết định hướng mục tiêu của mình, chưa tìm ra điểm mạnh của mình, đã có lúc em cũng mày mò, trải nghiệm những cái mới nhưng cuối cùng lại thấy bản thân không phù hợp. Em đã có những lúc rất tiêu cực và chỉ muốn từ bỏ hết tất cả, nhưng bản thân em không muốn làm bố mẹ và gia đình phải buồn, em không muốn phụ sự kì vọng mà họ đã đặt lên em, quan trọng hơn cả là em không muốn bỏ cuộc, em muốn bản thân mình trở nên có ích cho ích, em muốn được SỐNG VÀ TRẢI NGHIỆM, nên em vẫn sẽ chọn tiếp tục trên con đường này. Cảm ơn anh và những clip anh chia sẻ để giúp đỡ những bạn trẻ đang gặp vấn đề y như em, cảm ơn vì những clip ý nghĩa, chúc anh luôn thành công trên con đường của mình. Số tiền mà em ủng hộ tuy không to, nhưng mà em vẫn muốn ủng hộ anh theo phương diện nào đó, em thật sự vẫn luôn mong đợi những clip chất lượng của anh trong tương lai.
Cám ơn em! Cùng nỗ lực và đồng hành nhe!
Em năm nay 26 tuổi .2 năm đỗ lại đây e nhìn thấy rõ bản thân mình và chính e cũng thấy mình thay đổi quá nhiều.giờ xem video thầy e mới thấy.e đã tìm được bản thân mình
Xem video này của anh, em thấy mình ở trong đó. So với đám bạn cùng trang lứa, em đã mất nhiều thời gian hơn, do dự, thiếu quyết đoán, vì không biết được bản thân mình muốn gì và thích gì nên nhiều lúc cảm thấy mình đang bị mất phương hướng. Mong muốn được nghe những lời tư vấn và học những khóa học của anh. Cảm ơn anh Quéo rất nhiều!
Em đang bị tổn thương tâm lý, khủng hoảng công việc, 2 năm nay em làm 7-8 công ty, rồi bị khủng hoảng mối quan hệ, với Sếp rồi nghỉ việc, em giống tình trạng này anh Trí ạ. Em đang loay hoay chữa lành kết nối với bản và các mối quan hệ xung quanh.
Cảm ơn sự Đủ Duyên để em gặp được video này. Cảm ơn anh Trí nhiều. Biết ơn anh.
- hứa ít nhưng đã hứa thì chắc chắn làm và làm một cách hết mình , hiệu quả và có thái độ vui vẻ , hài lòng với bản thân vì mình đã làm hết sức , hết khả năng
- luôn trung thực với bản thân
- hiểu bản thân
Dạ thật sự, sau khi trải qua biến cố hồi đầu năm em càng không tin vào chính mình hơn, em nhận ra em chưa đủ cố gắng và nản khi dù đã cố gắng vẫn không nhận lại kết quả tốt. Em cảm ơn anh
Em sau khi ra trường cũng làm đúng ngành mình học. Thu nhập đến h cũng gọi là ổn so với những bạn cùng lứa nhưng em nhận ra e k thật sự phù hợp vs ngành nghề này. Em bắt đầu tim hiểu ngành tổ chức sự kiện, e suy nghĩ về khoảng thgian sinh viên em có làm cho 1 quán bar, thì mỗi ngày o đó đều như chạy 1 sự kiện và em cảm thấy khá thích. Em đã lên plan để học và nhảy việc. Tìm những khiếm khuyết của bản thân để cải thiện. Hy vọng mọi thứ sẽ ổn.
Biết quản lí mong đợi của bản thân và mọi người
Thật thà với bản thân và mọi người
Cứ trải nghiệm để tìm việc mình thích
Điều rút ra lớn nhất là về việc quản trị mong đợi của người khác. Bớt gồng, bớt ra dẻ để cuộc sống mình đỡ áp lực hơn 🥲
❤
Em là học sinh sắp lên Cao Đẳng, qua buổi nói chuyện của thầy và chị ấy em cũng rút ra được chân lý cho mình : Hãy tìm một ngành học mà mình cảm thấy thoải mái, mình có hứng thú và đã có tìm hiểu từ trước, đặt mục tiêu và thực hiện nó xem coi nó có mang lại giá trị gì cho mình hay ko, hãy đi theo sở thích của mình đừng theo số đông mà lại ko có động lực cho điều đấy!
Tìm rồi sẽ thấy em nhỉ #ad
Em cảm ơn anh, em nghĩ đây là chiếc video đang rất phù hợp với tình trạng của chính bản thân em lúc này.
Em hiện 22 tuổi, độ tuổi vừa ra trường. Thêm nữa tại vì không đi học và còn quá nhiều thời gian rảnh, em đâm ra nghi ngờ bản thân mình. Mình có thật sự giỏi như mình nghĩ? Mình có ổn không?
EM vẫn chưa xác định được mình thích gì, trong các thời gian trước đây em cứ để bản thân xuôi theo dòng nước, đậu ngành gì học ngành đó, trường cho mình học gì mình học đó. Để rồi sự kì vọng của mọi người đối với bản thân em cũng quá cao và cả về vấn đề tiền bạc của gia đình, điều đó làm chính bản thân em tự áp lực bản thân mình: "Mày ra trường rồi, mà còn xin tiền ăn từ bố mẹ hằng tháng; Bạn bè có việc rồi, mình bị tụt lại." Và rồi điều khiến em khó chịu nhất là bố mẹ em luôn an ủi, động viên làm em cảm thấy mình tệ, trong sự yêu thương vậy mà mình không biết nỗ lực.
Em mới bỏ HCM về quê trong 2 tháng, nhưng em cảm thấy không ổn, nếu em ở quê thì mãi em sẽ không phát triển được. Vì vậy em lại lên HCM, em lại tiếp tục vòng lẩn quẩn.
Sau khi xem video của anh, em nghĩ hiện tại mình nên chậm lại một chút, cho mình 1 khoảng thời gian. EM sẽ xin một công việc làm thêm để ổn 1 xíu về thu nhập, em sẽ nỗ lực học thêm 1 số kĩ năng mềm hoặc kĩ năng cần thiết và kiếm thêm nhiều trải nghiệm để xác định mình phù hợp với công việc nào.
CHÚC BẢN THÂN VÀ MỌI NGƯỜI ĐỀU CÓ MỘT SỰ TỰ TIN NHẤT ĐỊNH VỀ NĂNG LỰC CỦA BẢN THÂN.
BỞI THỨ NGĂN CẢN MÌNH ĐẾN ƯỚC MƠ LÀ CHÍNH BẢN THÂN CỦA MÌNH.
Em mong rằng cái ngày em sẽ đứng vững trên đôi chân của mình, đủ năng lực để có thể về quê sống với bố mẹ mà không còn những áp lực đó nữa.
Chị ấy có nói đến việc bản thân chưa trải nghiệm thì làm sao biết đc mình thích gì. Em sẽ cố gắng trải nghiệm để đúc kết được những bài học cho riêng mình ❤
A hiện tại 30 tuổi và trước đây cũng có thời nghĩ như em, nhưng một câu hỏi khác cần đặt ra là trải nghiệm đến bao giờ? Và quan trọng hơn nữa là trải nghiệm như thế nào? Em cần xác định rõ một điều là trải nghiệm để biết được điều mình thích thì mỗi trải nghiệm cần đủ lâu, đủ sâu và đúng cách. Nếu không đầu tư tâm sức và thời gian mà cứ trải nghiệm hết cái này đến cái khác, mỗi thứ một ít, thì đến cuối cùng nhìn lại chỉ là mình đang đứng núi này trông núi nọ. Đôi khi chúng ta phải nhìn nhận một cách thật tâm rằng mình chỉ đang đi tìm việc dễ để làm, cứ gặp khó lại đi tìm việc khác, cứ như thế đến một lúc nào đó nhìn lại chúng ta không có một thành tích gì đáng kể trong suốt một thời gian dài và không biết mình đã làm gì trong thời gian qua. Song song với đó là tuổi thì ngày càng tăng, áp lực cuộc sống, trách nhiệm cũng sẽ tỷ lệ thuận với số tuổi đó. Trong khi bản thân mình thì lại dậm chân tại chỗ, nếu không muốn nói là đi lùi so với các bạn đồng trang lứa. Rồi có một thực tế hơi phũ phàng nữa là trải nghiệm quá nhiều nhưng cũng chả biết mình thích gì, mới nhận ra là còn một lựa chọn khác hay hơn, đó là hãy thử thích những gì mình đang làm đi, làm nó thật tốt đi, để những khó khăn trở ngại không còn là vật cản nữa, mỗi ngày đi làm đều vui vẻ đón nhận những thử thách mới. Lâu dần công việc mà ban đầu chúng ta ghét bỏ, cứ nghĩ là không thích lại trở thành thứ mình thích. :)
Thay đổi nhận thức từ cảm xúc, kết nối con người chân thật bên trong của chính mình để rồi cứ stay curious, stay passion
Nhanh mà chậm, chậm mà nhanh
Hứa ít làm nhiều
Học được thêm kỹ năng quản lý năng lực, phong độ chỉ tức thời
Cứ trải nghiệm, cứ thử để biết mình thích điều gì
Có mong đợi hợp lý
Đó là điều mà em học được từ video và từ chia sẻ của anh Trí và chị Gen. Em cảm ơn video của anh Trí.
Em cũng đang bị trường hợp giống vậy. Vậy nên là động lực để giúp em thay đổi hơn, hơn nữa!!
Cảm ơn anh Trí, bài học ý nghĩa ạ 🥰🥰
- Nhanh thì chậm, chậm thì nhanh
- quản trị mong đợi của mng về bạn và ngược lại
- không ngừng nâng cao và nuôi dưỡng năng lực bản thân
- 4 giai đoạn xây dựng sứ mệnh: tò mò - hứng thú - tài năng - sứ mệnh
- hãy thay đổi cách làm trước khi quyết định thay đổi CV
Cảm ơn anh Trí và học viện Awake your power 💛💛💛
Mình có thể rút ra 2 bài học
- Phải trải nghiệm mới biết mình thích gì, ghét gì
- Cứ bình tĩnh mà nỗ lực thôi, chậm mà chắc, chứ đừng cố chạy theo mọi người, vừa mệt vừa mất sức, sẽ khó mà bước được xa
Bản thân rút ra điều là... video có bạn nữ dễ thương :D . Nói chứ em cũng đang đang vướng như bạn Gen và đang cố gắng dần thay đổi. Chúc mọi người thành công trong việc tìm được bản thân.
Sau khi e nghe được chia sẻ của chị và a Quéo thì e thấy được vài điều cần học là:
- Đừng cố gắng hỏi bản thân mình thích gì thay vào đó hãy trải nghiệm những thứ mới và sẽ tìm ra được câu trả lời mình thích gì.
- Có những thứ nên cần chậm, chậm mà chắc mà nhanh. Ví dụ trong việc hiểu rõ bản thân mình thích gì, hứng thú điều gì, ghét gì.
Quả thật sau khi biết điểm mạnh, điểm yếu của mình thì e cũng chưa rõ lắm mình thích làm gì và cũng chưa đủ điều kiện và dũng khí để "quay xe" thử công việc khác, nhưng thay đổi lại góc nhìn trong công việc khiến em ko cảm thấy nó quá tệ. Chậm mà nhanh, mỗi khi mệt mỏi em sẽ cẩn thận sắp xếp lại suy nghĩ (việc viết chúng vào nhật kí khiến em giải toả được rất nhiều cảm xúc), sau đó mới suy xét ổn hơn trong cuộc sống. Cảm ơn anh Trí vì những chia sẻ tuyệt vời ạ.
điều em học được để biết mình có đang đi đúng định hướng nghề nghiệp hay không: 1. đúng thế mạnh, 2. mang lại niềm vui, 3. cảm thấy ý nghĩa và tự hào.
Bài học của em rút ra sau khi nghe cuộc trò chuyện của anh chị là
Đừng quá tập trung vào suy nghĩ tìm kiếm điểm mạnh của mình trong công việc ko yêu thích ấy mà hãy thử coi nó là một trải nghiệm và đừng nôn nóng
Năm nay e 20 Tuổi, Sau khi nghe sau trường hợp của Chị bé này thì em thấy mình vẫn còn may mắn quá trời 😅
Này em bị và giờ thì mới bắt đầu tự gỡ rối thôi. Vẫn là những hi vọng, kỳ vọng, để rồi bản thân mình tự tạo cho mình cái khả năng quá cao, kỳ vọng quá cao và bế tắc. Bài học quan trọng là mình chậm lại một nhịp, nhìn lại bản thân mình kỹ càng và hiểu rõ ràng hơn. Đồng thời, thú nhận với bản thân mình làm được gì, sẵn sàng từ chối những thứ mình chưa làm được, để lúc nào bản thân cũng nằm ở dưới một chút với khả năng, như vậy mọi thứ sẽ dễ dàng và nhẹ nhàng hơn chút. Trải nghiệm nhiều hơn những thứ khác để biết mình yêu thích thứ gì, để nuôi dưỡng cho mình một thói quen tốt với nó. Và quan trọng nhất, chậm mà chắc, không cần so sánh mình với người nào khác, vì mỗi người, mỗi cá nhân là khác nhau, hiểu rõ năng lực bản thân mình mới là điều quan trọng nhất.
Những điều Em vận dụng được cho công việc: Quản trị sự mong đợi- Hứa ít làm nhiều.
2. Ba yếu tố để nhận ra một công việc phù hợp với mình: Thế mạnh của mình, Niềm vui trong công việc và cảm thấy ý nghĩa.
em nghe để tìm kiếm sự đồng cảm và 1 hướng giải quyết gì đó giải thoát được ngay cho bản thân em ngay lúc này, nhưng me biết được về việc quản lý mong đợi của người khác, và kỳ vọng của em đặt ra cho bản thân mình, hứa quá nhiều ma flamf không được bao nhiêu nên chính em cũng mất niềm tin vào chính mình rất nhiều
sau khi nghe được thì e cx cảm nhận đc rằng mh cx đã làm đc một phần nào đó nói ra thật lòng để bớt đi sự hi vọng trong mn
"Nhanh là chậm, chậm là nhanh" : càng muốn nhanh chóng đạt được cái gì đó thì càng rối và khiến mọi chuyện trở nên tệ hơn, nhưng cứ từ từ,bình tĩnh làm từng bước một , cố gắng từng chút một thì sẽ có ngày đạt được điều mình muốn.
Do ít trải nghiệm khi còn đi học- luôn tập trung chăm chỉ học tập nên thiếu trải nghiệm - dẫn đến không biết mình thích gì. Muốn tìm được cái mình thích thì cần phải có trải nghiệm trước, chưa trải nghiêm trước không thể nào biết được thực sự mình có thích hay không nếu chỉ nghe hay nhìn người khác làm.
Để có thể phù hợp và đi lâu dài với công việc mình làm thì cần :
1. Đúng với điểm mạnh
2. Mang lại niềm vui (nơi làm việc - không khí, văn hóa)
3. Trao giá trị - sp ý nghĩa
Hãy có kĩ năng quản lí sự mong đợi : not : hứa nhiều làm ít
yes : hứa ít làm nhiều
Khi không mong đợi quá cao, chỉ cần cố hết sức mình để đạt được mục tiêu , từng chút từng chút một đạt được kết quả thì sẽ xây dựng sự tự tin trong mình!
Đi trải nghiệm và hành động đã rồi mới xem monhf thích cái gì
Nhanh là chậm và chậm là nhanh
Luôn luôn phải biết cách lower the expectation và rồi overdeliver nó
Có em anh ơi. Em cũng đang lẩn quẩn trong cái vòng lặp công việc rối bời đây. Khi mà sau 16 năm đi học, em bước ra đời với một cuộc chơi khó hơn , thử thách hơn và em bị đắm đuối trong đó. Chưa thấy đâu là bờ 😄. Làm tiếp thì mệt mỏi... mà nghỉ việc thì cũng không đành vì tự ti, nhút nhát sợ rằng nghỉ rồi không tìm được việc
em đang đắng đo việc chọn trường và chọn ngành mình muốn học. Nhưng có điều là em thấy bản thân mình có nhiều thứ muốn làm, và quá nhiều vai trò muốn trở thành. Vì thế nên em không biết phải chọn ngành nào để mang lại kết quả tốt nhất. Đúng là em đã cố hối thúc bản thân để lựa chọn nhanh hơn nhưng càng nhanh thì càng rối...
Nói chung em vẫn muốn thử mọi thứ, bao gồm các hoạt động hướng tới cộng đồng. Thật sự e rất yeu nghề của mình...
Em học được câu "Khôn ngoan không lại thật thà" ạ :>
Thêm nữa em được biết đến cái gọi là "Quản trị mong đợi của mọi người về bạn"
Qua bài giảng em thấy được cần biết quản lý sự kỳ vọng, và tránh so sánh mình với người khác
-Sự nôn nóng chỉ làm cho em thêm sự hoang mang và thiếu suy nghĩ
-Phải yêu quý và tôn trọng bản thân mình đầu tiên
-Chậm lại 1 nhịp để không đưa ra hay làm những thứ mang tính cảm xúc
-Kiểm soát cảm xúc và kỹ năng quản lý mong đợi là điều rất qua trọng
-Cần trải nghiệm thì mới biết được ngành đó có hợp với mình không
Cấp 3 thì cần chăm chỉ là điểm nó cao rồi . Giáo dục VN chưa có cho mình những cái trải nghiệm để định hình được cá tính, sở thích. Nên là lấy cần cù bù thông minh, chỉ biết chăm chỉ cố gắng. Còn tụi kia nó hổng có chăm, nhưng mà nó biết nó thích cái gì r, nên là không quá là máu cái chuyện điểm số nữa. Nên là khi lên đh mới biết là bản thân mình thiếu cái đó, mới đi tìm đi trải nghiệm và bồi đắp nó lại, nên là đã bắt đầu sau ngta rồi, cố đến ngày hôm nay là đã giỏi lắm rồi
Có lần em bị áp lực bởi ba mẹ là nói về con nhà người ta. Nên em cứ theo chân con nhà người ta. Nhưng đến sau này em tự nỗ lực và trải nghiệm em mới nhìn ra không gì tốt hơn là bản sao bản thân tương lai
Em rút ra được bài học là trải nghiệm thật nhiều để biết được mình thích cái gì và mình có thể phát huy năng lực của mình và kiên trì tới cùng
- Nhanh là chậm, chậm là nhanh - nhất là trong việc kết nối với bản thân
- Dám trải nghiệm nhiều để tìm ra những thứ mình thích làm
- Quản trị mong đợi
Hứa ít làm nhiều
Đúng > Nhiều
Chất lượng hơn số lượng
- Định hướng - dựa trên 3 yếu tố quan trọng
1) Dựa trên thế mạnh
2) Mang lại niềm vui, hứng khởi trong môi trường (tính chất) của công việc
3) Mang lại ý nghĩa (từ sản phẩm công việc đó)
dạ theo bản thân của e thấy là nếu mình chỉ có học thôi là chưa đủ đôi khi bản thân mình phải có những trải nghiệm bên ngoài cũng như nhìn lại bản thân mình thật muốn gì, hãy làm đưa ra quyết định cho cuộc đời của mình không ai có thể quyết định được nó .
Cũng từng có thời điểm em hoài nghi về bản thân nhiều, nhưng xem xong video này thấy bình an hơn ạ
Giảm sự mong đợi của mọi người xung quanh về bản thân mình, đó là cách bản thân yêu thương và dễ dàng chấp nhận những gì bản thân đang có, hơn là việc tiếp tục gồng lên và không cho phép bản thân có đôi chút sự nhỏ bé, yếu đuối.
Bản thân chưa được trải nghiệm nhiều nên chưa thể xác định được niềm đam mê, niềm vui và hạnh phúc trong công việc anh ạ
10:14. Hứa ít làm nhiều. Trải nghiệm nhiều . Chọn điểm mạnh, niềm vui. Nhanh là chậm mà chậm là nhanh trong mối quan hệ
Cám ơn anh Trí, bài học dường như thấm vô em ý ạ
- Chậm mà nhanh, nhanh mà chậm
- Hồi giờ, em vẫn so sánh bản thân mình với người khác, nên lúc nào cũng nôn nóng, vô tình tự tạo ra áp lực cho chính mình
- Qua bài học này, em sẽ kiên trì hơn và tìm cách kết nối lại bản thân nhiều hơn nữa.
- hiểu hơn được cách đối đáp khi bị hỏi khó ví dụ như khôn ngoan không bằng thật thà
- phân biệt rõ được cảm xúc mình cảm nhận là gì thay vì là đánh đồng nó với thực trạng hiện tại của bản thân
- nhanh thì chậm, chậm thì nhanh
Sau video này, con rất cảm ơn thầy vì đã lan truyền những kiến thức bổ ích này đến rộng hơn với mọi người và từ đó những người viewer như con có thể dễ dàng tiếp cận với những tri thức bổ ích và thiết thực như này ạ. Tiếp theo là nhờ phần trả bài của thầy mà con cũng có một cái nhìn toàn diện và bao quát hơn về bài giảng của thầy ạ. Chung quy lại là
Em cần lắng nghe kiên trì hơn. Không qua loa và gấp nữa. Không thể một chốc lắng nghe là coa thể ổn hơn. No kiên trì làm nó . Khi nào cảm thấy ổn rồi ha vẫn làm tiếp. Vì vui và bình an mà. Em cảm ơn anh chí.