Mỗi lần nhớ ông ngoại là mỗi lần cháu lại xem clip này. Những kí ức tuổi thơ luôn gắn liền vs ngoại. Hồi ở vùng lập nghiệp k có điện, cứ mỗi tối lại bật đài, ông nằm võng nge đài, bà lại lụi cụi bên bếp, nơi ngọn đèn dầu hiu hắt. Nhớ ông quá, ngoại ơi
Nghe nhiều lần vẫn thích nghe. Nhớ ngày còn trẻ. Nhất là nhạc đọc chuyện đêm khuya. Và trang văn nghệ chủ nhật nhỏ lắm muốn trào nước mắt ý. Đáng tiếc thời gian trôi đi không bao giờ trở lại.
Dòng ký ức lại ùa về khi nghe lại những nhạc hiệu của Đài Tiếng nói Việt Nam. Khi xưa công nghệ truyền hình còn chưa hiện đại và chưa có Intel thì đối với thính giả chỉ có chiếc radio là bạn thì ĐÀI TIẾNG NÓI VIỆT NAM là một món ăn tinh thần không thể thiếu của người dân Việt Nam.
Ôi, cảm ơn Đài đã đăng! Nhớ những đêm hè những năm 80 TK trước, quê mình những đêm ko có điện, cả nhà ra hiên ngồi hóng mát và nghe Đài TNVN qua loa nén công cộng! Ôi, một thời đầy ắp kỉ niệm!
Ngày những năm 80 không có điện tôi lúc đó chỉ 9 tuổi bố tôi dạy tôi làm pin nước tức là pin con thỏ cũ đã hết nhà lại có mấy mảnh cánh máy bay cũ bố tôi bảo nó bằng đuy ra sau này tôi mới biết đó là hợp kim kẽm với nhôm thời đó nhà tôi chỉ có chiếc đài sông hồng tôi dùng 4 quả pin cũ mỗi quả cho vào một chiếc vỏ nhựa rồi mỗi nọ nhựa đó lại cắm một mảnh đuy ra đó vào trong mỗi lọ đổ một lượng nươc và một lượng muối trắng nhất định cực âm là mảnh đuy ra cực dương là dương quả pin ( đầu trồi nhỏ quả piin đó ) thế rồi lắp là nghe còn những lúc trong chiếc đài nó nhỏ phụ kiện nhỏ mối hàn các chân tụ lung lay chập chờn mò mẫm sờ tìm vì lúc đó chỉ là mò mẫm lần mò từng chiếc tụ chiếc nào lỏng chân thì hàn lại chỉ với một mẩu nhựa thông khô một chút dây thiếc có lúc nhầm dây chì mãi nó chả chảy cho mỏ hàn hiện đại một đoạn dây thép 2 ly gấp đôi kẹp trên đầu dây thép đó là một mẩu đồng vàng có hình thù mỏ hàn như ý muốn phụ kiện thế là ổn còn nguyên về chuyện làm cho chiếc mỏ hàn làm cho dây thiếc hoặc dây chì nó đủ độ nóng chảy cho những chiếc tụ đó được thông mạnh thì thời đó chỉ dùng đèn dầu mà đèn dầu cái bấc đèn nhỏ như chếc dây dầy ba ta bây giò thôi bởi thế muốn tạo đủ nhiệt tập chung cho mỏ hàn mình phải lấy chiếc lọ pêlysylin đục thủng đáy thay cho bóng đèn thế nó mới đủ tập trung nhiệt cho chếc mỏ hàn Còn pin mảnh đuy ra muối hết mình lại làm lại mãi tới năm 1983 chỗ tôi mới có điện mà cứ bảy giờ tối mới có đến chín giò tối thì nhà chức trách cắt điện bây giờ nhà tôi vẫn còn một phần chiếc cánh máy bay đó mà thời bao cấp hai bố mẹ tôi và bốn anh chị em tội bẫn thường mang ra làm chiếc mâm để ăn cơm đó là những kỷ niệm mà tôi muốn gửi tới quý thính giả của đài tiếng nói việt nam xin chân trọng cảm ơn
Năm 1986, cha mình mua 1chiếc đài VEC 206 ở cửa hàng bách hóa, cứ mỗi buổi tối là cả làng lại đến nghe. Nhất là tối thứ bảy có "sân khấu truyền thanh"!
Nghe những giai điệu này bao nhiêu ký ức tuổi thơ ùa về, dưng dưng nước mắt. Chợt những hình ảnh quê hương với mái ngói, lũy tre, cánh đồng hiện về, có ông bà, có bố mẹ ở bên ,sao nó đơn sơ, vất vả nhưng lại gần gũi, thân thương đến thế. Giờ lớn lên đi làm sao cs quá ngột ngạt, bon chen, xin được 1 lần sống lại cơn mưa thanh xuân đó
Cả một miền ký ức. Tuổi thơ sống với ông bà, tiếng đài thân thương bắt đầu từ gà gáy cho đến đêm khuya. Giờ nghe lại những nhạc hiệu này, ông bà đã là người thiên cổ. Bồi hồi, xúc động quá!
Mong đài tiếng nói vn hãy phát lại những ctrinh mà có những nhạc hiệu huyền thoại này.rất mong muốn đó là tất cả những kí ức của rất nhiều người,nhiều thế hệ.xin trân trọng cảm ơn
Không có tiền mua vé về tuổi thơ thì xin mời quý vị đến với chương trình này. Đọc truyện VOV nhé! Xin cảm ơn các anh chị trong ban biên tập chương trình .
Kể từ năm 1994 tôi về thủ đô học là cũng ít nghe đài tnvn, tôi ở trọ ngay khu Phùng Khoang (Lương thế vinh) đi thẳng vào khu đài phát thanh Mễ trì và đến giờ tôi vẫn ở khu này, Cứ chương trình nào trước năm 1990 là tôi thuộc, bà tôi còn thuộc kongf từng giờ từng giọng đọc, cái thời mà chỉ duy nhất cứ 5h đến 8h30 rồi trưa là 11 đến 13h30, chiều 16h30 là ôm đài để nghe gần như ko bỏ sót
Tuổi thơ bên bà và bố mẹ, 2 anh trai. Bố có cái đài pin chạy rè rè, nghe sớm trưa chiều tối. Giờ mình vẫn nghe đài, tập cho 2 con trai nghe đài thay vì chỉ xem RUclips và lướt web. Rất yêu mến và trân trọng đài TNVN. Ngôn ngữ trong các chương trình đều trong sáng, chắt lọc và nội dung rất giá trị.
Chương trình thì không nhớ rõ nhưng nghe nhạc hiệu cái là da gà gai ốc nổi lên luôn, cảm giác như chớp mắt cái nhìn lại thời bé tí ti của mình. Âm thanh cứ tự nhiên khắc vào đầu óc mình như thế, có lẽ cho đến rất lâu sau này cũng vậy, chỉ cần rợm nghe thấy là sẽ bồi hồi và xúc động tha thiết như một nỗi lòng, nỗi nhớ đến ký ức cũ không bao giờ quay lại được. Mỗi lần về quê nghe được tiếng loa làng, loa xã lúc sáng lẫn lúc 5 rưỡi là lao xao trong lòng, chỉ muốn nghe rõ hơn nữa...
Nghe đoạn nhạc Dân ca và nhạc cổ truyền lại nhớ cảm giác lâng lâng đói bụng vì lúc đó là 11 giờ trưa ở trường sĩ quan, loa rè ngoài phố phát nhạc lúc 11 giờ, chỉ vài phút sau thì giáo viên tuyên bố " bài học tạm dừng ở đây"... ôi cảm giác buồn vui nôn nao nhớ nhung ngày xưa...!
Hồi nhỏ bố tôi vẫn hay nghe thời sự lúc 6h sáng. Sau đó là chươnh trình Quân đội Nhân dân. Ký ức tuổi thơ tôi mỗi sáng đi học là nghe nhạc hiệu hai chương trình này :). Nhớ thật!
Nhà mình ở trong Nam nên thuở bé mỗi khi hè đến được về quê Hà Nam cứ 6h sáng hằng ngày ông ngoại lại mở đài Tiếng Nói Việt Nam để nghe, đài có nhiều chương trình với nhiều nhạc hiệu khác nhau nhưng mình vẫn nhớ nhất nhạc hiệu Đây là Tiếng nói Việt Nam và nhạc hiệu chương trình phát thanh nông nghiệp và nông thôn...Mỗi lần nghe lại 2 giai điệu ấy là lại nhớ ông, nhớ căn nhà mái ngói cùng mảnh vườn nhỏ giữa làng quê nông thôn Bắc Bộ yên bình. Ông đã mất được 7 năm rồi...Cho tôi một vé đi tuổi thơ :(
Cảm ơn VOV đã lưu trữ những tư liệu lịch sử quí Nhạc hiệu chương trình của Đài Tiếng Nói Việt Nam, chất giọng trầm ấm truyền cảm của các cô phát thanh viên, những bản nhạc, những chương mục hay hấp dẫn như bản tráng ca anh hùng của dân tộc, đoàn kết toàn dân triệu người như một, ấm áp tình người , tính giáo dục cao, tính nhân văn sâu sắc, ĐÂY là cuốn Sử Thi đầy đủ là Bản Sắc VĂN HÓA của dân tộc Việt Nam .....
Mỗi khi nge lại đài tiếng nói việt nam thi mình lại nhớ ký ức ngày xưa , ông nội mình mất 30 năm và bố mình hiện tại 75 tuổi mình 42 tuổi mà cs bay giờ mình rát hiện đại, nhưng khi nge bản nhạc này lại nhớ thời thơ ấu quá ạ, cảm on đài đã phát lại bản nhạc thời thập niên 80
Bốn mươi năm rồi. Cả tuổi thơ gắn với cái đài chạy bằng pin của ông. Khát khao hằng ngày đc nghe kể chuyện, nghe hát trên đài. Có ai còn nhớ 2 cô bé Thúy Thúy và My My hay hát trên đài không? Thúy Thúy sinh năm 1980
có ai nhớ quốc ca 1985 về trước không? Từ 75 về trước ôi sao mà thời bom rơi đạn lạc , thấy đó có khi bị mất liền luôn , vậy mà thương mếnh chân thành quân dân không bị ngăn cách.......cám ơn người đưa tin cho tôi nghe lại câu mở đầu của đài TNVN .
Sinh năm 1989 mà vẫn nhớ mãi những kí ức này. Muối mè, đậu phụng, sắn, Tây du ký tivi trắng đen. nhưng vẫn đoàn kết, vui vẽ hơn bây giờ. Sự phát triển, đồng tiền giờ nó chi phối con ta nhiều quá
Do dân vì dân. Mới có đài tiếng nói phủ sóng toàn quốc. Cái hay nhất là phải đặt an toàn. Hạnh phúc của tổ cả dân tộc người KHÔNG CHỈ RIÊNG 1 ĐỒNG BÀO MÀ CẢ 54 DÂN TỘC VÀ BẠN BÈ khắp toàn cầu dịch ra mọi thứ tiếng
Đề nghị Unesco trao tặng cho nhạc hiệu chương trình "mời các bạn nghe chương trình phát thanh Văn Nghệ của Đài tiếng nói Việt Namphát sóng lúc 20h30 tối hàng ngày là di sản Văn hóa thế giới.
Nhớ ông nội quá..mỗi lần tối đến ăn cơm học bài tập xong là lên giường ngủ với ông nội..ông nội thường bật đài nghe các trương trình của đài TNVN Mới đó mà đã 20 năm trôi qua rồi..ôi tgian ơiiii
Đang ngồi Hà Nội, nơi mà nhà đài ngày xưa phát ra những âm thanh yêu tổ quốc, sao mà ra riết thế, nhớ hồi nhỏ ở quê bố đi chợ mua cái đài nhỏ đi làm nương hay mang theo.
hồi xưa, mình hay được bố mẹ và ông bà (chủ yếu là ông bà )mở cho nghe những bản nhạc này qua chiếc đài tương đối cũ. giờ nghe lại sao quen thuộc và da diết thế. một thời tuổi thơ ùa về
Ngâm Thơ Hay Nhất Nghe Mãi Không Chán bit.ly/35e4vlH
Truyện Truyền Thanh Tâm Lý Xã Hội Mới Nhất bit.ly/32qllgl
Ccngv8110p00p
Mình muốn xin tên bản nhạc trong mục Khách mời của chúng tôi 🙂
Mỗi lần nhớ ông ngoại là mỗi lần cháu lại xem clip này. Những kí ức tuổi thơ luôn gắn liền vs ngoại. Hồi ở vùng lập nghiệp k có điện, cứ mỗi tối lại bật đài, ông nằm võng nge đài, bà lại lụi cụi bên bếp, nơi ngọn đèn dầu hiu hắt. Nhớ ông quá, ngoại ơi
:)????
:)???
:)??
Ký ức ùa về
Giống mình thế ,giờ nghe lại thấy rưng rưng
Nghe nhiều lần vẫn thích nghe. Nhớ ngày còn trẻ. Nhất là nhạc đọc chuyện đêm khuya. Và trang văn nghệ chủ nhật nhỏ lắm muốn trào nước mắt ý. Đáng tiếc thời gian trôi đi không bao giờ trở lại.
Nhớ quá bạn ạ
Chuan luon .nam nay 40 tuo roi
Dòng nhạc đi vào lòng nguoi😌😌😌
Lúc 9h tối kk
Hay mà chị
Còn ai giờ nghe trong lòng cứ dưng dưng không
Tôi
còn....ôi sao
Dòng ký ức lại ùa về khi nghe lại những nhạc hiệu của Đài Tiếng nói Việt Nam. Khi xưa công nghệ truyền hình còn chưa hiện đại và chưa có Intel thì đối với thính giả chỉ có chiếc radio là bạn thì ĐÀI TIẾNG NÓI VIỆT NAM là một món ăn tinh thần không thể thiếu của người dân Việt Nam.
Những ngày trc như ùa về nhưng chỉ là quá khứ 😔😔😔
Nghe mà từ g rừng. Họ lại mi ức xua
Ngày xưa bật đài này nghe thì ngủ say như chết
Ôi, cảm ơn Đài đã đăng! Nhớ những đêm hè những năm 80 TK trước, quê mình những đêm ko có điện, cả nhà ra hiên ngồi hóng mát và nghe Đài TNVN qua loa nén công cộng! Ôi, một thời đầy ắp kỉ niệm!
Ngày những năm 80 không có điện tôi lúc đó chỉ 9 tuổi bố tôi dạy tôi làm pin nước tức là pin con thỏ cũ đã hết nhà lại có mấy mảnh cánh máy bay cũ bố tôi bảo nó bằng đuy ra sau này tôi mới biết đó là hợp kim kẽm với nhôm thời đó nhà tôi chỉ có chiếc đài sông hồng tôi dùng 4 quả pin cũ mỗi quả cho vào một chiếc vỏ nhựa rồi mỗi nọ nhựa đó lại cắm một mảnh đuy ra đó vào trong mỗi lọ đổ một lượng nươc và một lượng muối trắng nhất định cực âm là mảnh đuy ra cực dương là dương quả pin ( đầu trồi nhỏ quả piin đó ) thế rồi lắp là nghe còn những lúc trong chiếc đài nó nhỏ phụ kiện nhỏ mối hàn các chân tụ lung lay chập chờn mò mẫm sờ tìm vì lúc đó chỉ là mò mẫm lần mò từng chiếc tụ chiếc nào lỏng chân thì hàn lại chỉ với một mẩu nhựa thông khô một chút dây thiếc có lúc nhầm dây chì mãi nó chả chảy cho mỏ hàn hiện đại một đoạn dây thép 2 ly gấp đôi kẹp trên đầu dây thép đó là một mẩu đồng vàng có hình thù mỏ hàn như ý muốn phụ kiện thế là ổn còn nguyên về chuyện làm cho chiếc mỏ hàn làm cho dây thiếc hoặc dây chì nó đủ độ nóng chảy cho những chiếc tụ đó được thông mạnh thì thời đó chỉ dùng đèn dầu mà đèn dầu cái bấc đèn nhỏ như chếc dây dầy ba ta bây giò thôi bởi thế muốn tạo đủ nhiệt tập chung cho mỏ hàn mình phải lấy chiếc lọ pêlysylin đục thủng đáy thay cho bóng đèn thế nó mới đủ tập trung nhiệt cho chếc mỏ hàn
Còn pin mảnh đuy ra muối hết mình lại làm lại mãi tới năm 1983 chỗ tôi mới có điện mà cứ bảy giờ tối mới có đến chín giò tối thì nhà chức trách cắt điện bây giờ nhà tôi vẫn còn một phần chiếc cánh máy bay đó mà thời bao cấp hai bố mẹ tôi và bốn anh chị em tội bẫn thường mang ra làm chiếc mâm để ăn cơm đó là những kỷ niệm mà tôi muốn gửi tới quý thính giả của đài tiếng nói việt nam xin chân trọng cảm ơn
Cả tuổi thơ của tôi ở trong đó
Nhớ lắm , nghe lại vẫn xúc động đầy cảm xúc như mới ngày nào
Nhớ lắm tuổi thơ tôi
Tuổi thơ...
Năm 1986, cha mình mua 1chiếc đài VEC 206 ở cửa hàng bách hóa, cứ mỗi buổi tối là cả làng lại đến nghe. Nhất là tối thứ bảy có "sân khấu truyền thanh"!
Ct cảnh giác
Lúc đó là điều kiện lắm rồi
Nghe những giai điệu này bao nhiêu ký ức tuổi thơ ùa về, dưng dưng nước mắt. Chợt những hình ảnh quê hương với mái ngói, lũy tre, cánh đồng hiện về, có ông bà, có bố mẹ ở bên ,sao nó đơn sơ, vất vả nhưng lại gần gũi, thân thương đến thế. Giờ lớn lên đi làm sao cs quá ngột ngạt, bon chen, xin được 1 lần sống lại cơn mưa thanh xuân đó
Tiếng nói thiêng liêng của một Quốc gia độc lập có chủ quyền không thể trối bỏ!
Tuyệt cú mèo. Vậy mới là vẻ đẹp của chữ s thân thương
Nghe những bản nhạc này như đc sống lại những năm tháng tuổi thơ bên Bố Mẹ và gia đình....!
Nhớ lúc nhỏ thường thức dậy vào khoảng 5 hay 6h sáng để đi học đều nghe thấy âm thanh này , bây giờ nghe lại cảm thấy bồi hồi trong lòng.
Nhớ ông nội ghê mà ko còn trên đời rồi 😭
❤❤
Đây là đài tiếng nói vn ... Ôi sao mình thích nghe nó như gợi lại ký ức xưa của tôi .Có ai sn 1982-1984 như tôi ko 😅
Vẫn Nhớ mãi mãi 1 thời in sâu trong lòng người Việt Nam
Cám ơn vov đã lưu giữ những kí ức 1 thời của xh Vn thời bao cấp, 1 thế hệ người việt khốn khó nhưng k thể nào quên.❤❤❤
Nhớ về tuổi thơ nhớ cha nhớ mẹ quá.giờ bố mẹ đã khuất núi hết rồi
Những người thế hệ 7x 8x mới biết được những chương trình này. Giờ nghe lại thấy bồi hồi quá.
9x cũng biết nhé
Nghe lại nhạc hiệu này, nước mắt bỗng tuôn trào ... tại sao vậy nhỉ ?
Cả một miền ký ức. Tuổi thơ sống với ông bà, tiếng đài thân thương bắt đầu từ gà gáy cho đến đêm khuya. Giờ nghe lại những nhạc hiệu này, ông bà đã là người thiên cổ. Bồi hồi, xúc động quá!
Mong đài tiếng nói vn hãy phát lại những ctrinh mà có những nhạc hiệu huyền thoại này.rất mong muốn đó là tất cả những kí ức của rất nhiều người,nhiều thế hệ.xin trân trọng cảm ơn
Một ký ức tuổi thơ ùa về, thật xúc động và sâu lắng. Thật quý giá vì thời gian qua đi rồi, không bao giờ quay trở lại...
Hay quá
yêu cái âm thanh này
Là một người con xa quê hương. Nghe những bản nhạc hiệu này lòng thật bồi hồi da diết. Càng thêm yêu quê hương đất nước. Càng quyết tâm đem khoa học kỹ thuật tiên tiến về với tổ quốc. Cảm ơn đài và ban biên tập.
Ngôn ngữ nước Việt Nam độc lập, tự do được truyền ra thế giới vào ngày 07/09/1945 qua nhạc hiệu này, thật là tự hào quá đi.
Không có tiền mua vé về tuổi thơ thì xin mời quý vị đến với chương trình này.
Đọc truyện VOV nhé!
Xin cảm ơn các anh chị trong ban biên tập chương trình .
Mỗi lần nghe là tự dậy đi học tuổi thơ 9×
Chuẩn luôn, đài nói đã đi vào tìm thức của những người con Việt Nam
Nghe xong nước mắt lại rơi
Nhạc hiệu các chương trình quá hay, nội dung chương trình gần gũi, sâu nặng thân thiện giúp người nghe, người xem hiểu biết thêm nhiều điều hay. ❤❤❤❤❤
Kể từ năm 1994 tôi về thủ đô học là cũng ít nghe đài tnvn, tôi ở trọ ngay khu Phùng Khoang (Lương thế vinh) đi thẳng vào khu đài phát thanh Mễ trì và đến giờ tôi vẫn ở khu này,
Cứ chương trình nào trước năm 1990 là tôi thuộc, bà tôi còn thuộc kongf từng giờ từng giọng đọc, cái thời mà chỉ duy nhất cứ 5h đến 8h30 rồi trưa là 11 đến 13h30, chiều 16h30 là ôm đài để nghe gần như ko bỏ sót
Đài tiếng nói việt nam
Sân khấu truyền thanh. Đọc truyện đêm khuya, 30 phút dân ca và nhạc cổ truyền của đài tiếng nói VN
Tuổi thơ bên bà và bố mẹ, 2 anh trai. Bố có cái đài pin chạy rè rè, nghe sớm trưa chiều tối. Giờ mình vẫn nghe đài, tập cho 2 con trai nghe đài thay vì chỉ xem RUclips và lướt web. Rất yêu mến và trân trọng đài TNVN. Ngôn ngữ trong các chương trình đều trong sáng, chắt lọc và nội dung rất giá trị.
Chương trình thì không nhớ rõ nhưng nghe nhạc hiệu cái là da gà gai ốc nổi lên luôn, cảm giác như chớp mắt cái nhìn lại thời bé tí ti của mình. Âm thanh cứ tự nhiên khắc vào đầu óc mình như thế, có lẽ cho đến rất lâu sau này cũng vậy, chỉ cần rợm nghe thấy là sẽ bồi hồi và xúc động tha thiết như một nỗi lòng, nỗi nhớ đến ký ức cũ không bao giờ quay lại được. Mỗi lần về quê nghe được tiếng loa làng, loa xã lúc sáng lẫn lúc 5 rưỡi là lao xao trong lòng, chỉ muốn nghe rõ hơn nữa...
Các nhạc hiệu chương trình của Đài tiếng nói Việt Nam gắn với tuổi thơ của một thời đã qua nhớ đến nao lòng ký ức của một thời gian khó
Nghe muốn khóc quá 😢
Tôi nhớ về ngày ấy quá.
những năm được nghỉ hè thường về ngoại chơi , ngoại t vì chiến tranh mà bị mù không thấy đường , ông thường mò cái đài mở để bên đầu giường , t nghe nhiều chương trình và nhớ luôn giờ phát của chương trình .. giờ ngoại t mất rồi , nghe mấy đoạn nhạc mà rưng rưng nước mắt ..
Nghe đoạn nhạc Dân ca và nhạc cổ truyền lại nhớ cảm giác lâng lâng đói bụng vì lúc đó là 11 giờ trưa ở trường sĩ quan, loa rè ngoài phố phát nhạc lúc 11 giờ, chỉ vài phút sau thì giáo viên tuyên bố " bài học tạm dừng ở đây"... ôi cảm giác buồn vui nôn nao nhớ nhung ngày xưa...!
nghe lại mà cảm xúc lẫn lộn
Ko hiểu sao mỗi lần nghe lại là lại khóc😭 tuổi thơ của tôi. Bố mẹ đã đi xa 😢
Tui cũng vậy
Sáng thức trễ quá mê ngủ không nghe được. Tối bật lại cho đỡ nhớ
Hồi nhỏ bố tôi vẫn hay nghe thời sự lúc 6h sáng. Sau đó là chươnh trình Quân đội Nhân dân. Ký ức tuổi thơ tôi mỗi sáng đi học là nghe nhạc hiệu hai chương trình này :). Nhớ thật!
Mỗi lần con được nghe lại những bản nhạc xưa . ký ức tuổi thơ con lại ùa về con nhớ ông bà nhớ mẹ nhớ mọi người đã khuất 😢😢😢
Nhà mình ở trong Nam nên thuở bé mỗi khi hè đến được về quê Hà Nam cứ 6h sáng hằng ngày ông ngoại lại mở đài Tiếng Nói Việt Nam để nghe, đài có nhiều chương trình với nhiều nhạc hiệu khác nhau nhưng mình vẫn nhớ nhất nhạc hiệu Đây là Tiếng nói Việt Nam và nhạc hiệu chương trình phát thanh nông nghiệp và nông thôn...Mỗi lần nghe lại 2 giai điệu ấy là lại nhớ ông, nhớ căn nhà mái ngói cùng mảnh vườn nhỏ giữa làng quê nông thôn Bắc Bộ yên bình. Ông đã mất được 7 năm rồi...Cho tôi một vé đi tuổi thơ :(
Một miền ký ức. Tuổi thơ sống với ba mẹ bắt đầu gà gáy vào đêm khuya thức dậy bồi hồi nghe tiếng mở loa như thế.😊😊😊😊😊😊
Cảm ơn VOV đã lưu trữ những tư liệu lịch sử quí Nhạc hiệu chương trình của Đài Tiếng Nói Việt Nam, chất giọng trầm ấm truyền cảm của các cô phát thanh viên, những bản nhạc, những chương mục hay hấp dẫn như bản tráng ca anh hùng của dân tộc, đoàn kết toàn dân triệu người như một, ấm áp tình người , tính giáo dục cao, tính nhân văn sâu sắc, ĐÂY là cuốn Sử Thi đầy đủ là Bản Sắc VĂN HÓA của dân tộc Việt Nam .....
Mỗi khi nge lại đài tiếng nói việt nam thi mình lại nhớ ký ức ngày xưa , ông nội mình mất 30 năm và bố mình hiện tại 75 tuổi mình 42 tuổi mà cs bay giờ mình rát hiện đại, nhưng khi nge bản nhạc này lại nhớ thời thơ ấu quá ạ, cảm on đài đã phát lại bản nhạc thời thập niên 80
Nhớ ngày xưa quá
Nghe nhạc hiệu ấm áp, yên bình, êm đềm làm sao, nhớ quá tuổi thơ.
Nếu mãi còn những ký ức xưa không vá hóa thời trước 🎉🎉🎉🎉🎉
Văn hóa xưa 🎉❤🎉
Nghe mãi vẫn thích nghe nó gợi nhớ mọi thời 🎉🎉🎉
Nghe mà nao lòng quá.Tuổi thơ ùa về 😭😭😭
Hay
Thích giọng nói...đêm nghe ngủ quên khi nào không biết ...
❤❤❤❤
Kí ức còn nhỏ nghe lại tưởng tượng cảnh sống hồi đó thật khó khăn .
Tôi nhớ đài ngày càng bố con mình vẫn nghe tiếng nói việt nam phát thanh cảm ơn vov1
Trong này có tuổi thơ tôi nè, nhớ thiệt chớ
Day là tieng nói Viet nam,phat thanh tu Ha noi,thû do nuoc:" Viet nam dân chû cong hoà"
Mỗi lần nghe k kìm nổi nước mắt nhớ ba wa. Ba ơi
Kí ức xưa hiện về mẹ mất nhung còn có cha ,nhớ cha ,mẹ nhiều lắm !
Bốn mươi năm rồi. Cả tuổi thơ gắn với cái đài chạy bằng pin của ông. Khát khao hằng ngày đc nghe kể chuyện, nghe hát trên đài. Có ai còn nhớ 2 cô bé Thúy Thúy và My My hay hát trên đài không? Thúy Thúy sinh năm 1980
có ai nhớ quốc ca 1985 về trước không? Từ 75 về trước ôi sao mà thời bom rơi đạn lạc , thấy đó có khi bị mất liền luôn , vậy mà thương mếnh chân thành quân dân không bị ngăn cách.......cám ơn người đưa tin cho tôi nghe lại câu mở đầu của đài TNVN .
Ôi ký ức ngày xưa nghe mà sao xuyến hoi tưởng về ông bà bố mẹ, chỉ cần nghe nhạc hiệu đã biết mấy giờ.
23h00 15/04/2022 tôi ngồi nghe lại đoạn radio này với thật nhiều kỉ niệm ùa về
Bao nhiêu kỷ niệm ùa về mỗi khi nghe
Tuổi thơ của mình là đây
Sinh năm 1989 mà vẫn nhớ mãi những kí ức này. Muối mè, đậu phụng, sắn, Tây du ký tivi trắng đen. nhưng vẫn đoàn kết, vui vẽ hơn bây giờ. Sự phát triển, đồng tiền giờ nó chi phối con ta nhiều quá
Cứ mỗi lần nghe âm thanh này trên loa phát thanh mỗi sáng sớm là thấy bồi hồi.
Do dân vì dân. Mới có đài tiếng nói phủ sóng toàn quốc. Cái hay nhất là phải đặt an toàn. Hạnh phúc của tổ cả dân tộc người KHÔNG CHỈ RIÊNG 1 ĐỒNG BÀO MÀ CẢ 54 DÂN TỘC VÀ BẠN BÈ khắp toàn cầu dịch ra mọi thứ tiếng
Hc, nhớ hồi nhỏ ghê,đc biết là mỗi lần Canh tôi nam nghe ở quê, nhớ lại ghê gan voi tuổi thơ, ước gì.. :?
Nhớ ngày bé tí chưa có điện thoại như giờ lúc nào cx ngồi hóng các chương trình của đài, ngồi với ông bà nghe cái đài cũ kĩ cảm giác thích thật sự
Ngày xưa bà ngoại đêm nào bà cũng mở, h nghe lại nhớ bà ngoại da diết, có những thứ mãi chỉ là kỉ niệm thôi
Rất ấm áp và truyền cảm hứng. Cảm ơn vov đã cho biết thính giả nghe lại ký ức đẹp
Hồi nhỏ gần 5gio sáng là đài phát thanh lên . Giờ nghe nhớ lại tuổi thơ của mình cũng như anh chị em thế hệ 8,9x
Đề nghị Unesco trao tặng cho nhạc hiệu chương trình "mời các bạn nghe chương trình phát thanh Văn Nghệ của Đài tiếng nói Việt Namphát sóng lúc 20h30 tối hàng ngày là di sản Văn hóa thế giới.
Ngày xưa nhà chẳng có gì chỉ có mỗi cái đài nghe cả ngày mà vui. Giờ nhà cao cửa rộng, thịt cá ê hề mà sao lòng buồn quá. Nhớ nhà lắm.
Một thời để nhớ có cả chương trình sáng lẫn đêm. Tuyệt lắm luôn ạ❣. From 2k3er
Càng nghe càng thấy hayvaw hóa việt ❤❤❤
Mặc dù là thế hệ trẻ nhưng cháu lại rất thích nghe radio của Đài tiếng nói Việt Nam.
Nhớ ông nội quá..mỗi lần tối đến ăn cơm học bài tập xong là lên giường ngủ với ông nội..ông nội thường bật đài nghe các trương trình của đài TNVN
Mới đó mà đã 20 năm trôi qua rồi..ôi tgian ơiiii
Mỗi lần nghe lại những nhạc hiệu này tôi lại nhớ đến bố tôi giờ ông đã ko còn nữa
Nhớ ông nội quá lúc nào cũng nghe đài cùng ông tận đến lúc học lớp 10
Hay quá tiec la bay gio het thời mat ruj
Hằn sâu vào ký ức
Nghe nhạc này sống lại tuổi thơ và tuổi trẻ. Cám ơn VOV rất nhiều. Kể ra có được tên bài nữa thì hay biết mấy.
Nhớ về tuổi thơ quá, xúc động
Ngày xưa hay đón nge " Câu lạc bộ người cao tuổi " để nge Ông Nguyễn Hà Duẩn ngâm thơ , Ông là em trai Ông nội mình , hồi đó tự hào gê gớm
Mình nhớ 1 bài hát nhạc hiệu thể dục buổi sáng vào những năm 1995 giờ tìm mãi không ra nữa
Hay hay đúng là nước mình
Nghe mà rùng mình
❤
Cảm ơn tuổi thơ dữ dội
Giờ chỉ mong các nhà đài phát lại những đài phát thanh thời xưa để thời trẻ bây giờ hiểu đc và ý nghĩa hơn, chứ bây giờ phát những bài ko đâu vào đâu
Đang ngồi Hà Nội, nơi mà nhà đài ngày xưa phát ra những âm thanh yêu tổ quốc, sao mà ra riết thế, nhớ hồi nhỏ ở quê bố đi chợ mua cái đài nhỏ đi làm nương hay mang theo.
hồi xưa, mình hay được bố mẹ và ông bà (chủ yếu là ông bà )mở cho nghe những bản nhạc này qua chiếc đài tương đối cũ. giờ nghe lại sao quen thuộc và da diết thế. một thời tuổi thơ ùa về
Nghe nhạc này lại nhớ thời xưa.
Tuổi thơ như ùa về khi nghe nhạc hiệu đài xưa! Các bạn VOV sưu tầm thêm nhạc hiệu "Đây là buổi phát thanh khắp nơi ca hát" cho mình nghe lại với!