Vấn đề mà thí nghiệm Rosenhan chỉ ra được chính là vấn đề trong việc chẩn bệnh và quy trình tái chẩn bệnh lúc bấy giờ (1973). Nhờ vậy mà ngày nay, nhiều cải tiến trong đạo đức tâm lý, phương thức chẩn bệnh, quy trình tái đánh giá được thực hiện. Thế hệ chúng ta đang được hưởng trái ngọt từ thí nghiệm của ông. Cảm ơn tiến sĩ và các tình nguyện viên!
Không hẳn 100% đâu b, có cải thiện chừng khoảng 10-15% thôi. Sự thật đáng buồn là các nhân viên y tế muốn bảo vệ việc làm của mình nên một người vào đó họ sẽ không bao giờ chữa trị mà chỉ “tái khám” để báo cáo. Họ cho rằng một người bị tâm thần thì bệnh nhân sẽ không bao giờ khỏi bệnh. Do đó họ không chữa trị, coi thường. Có một cuốn phim rất cũ đã phản ánh sự thật về đời sống nơi các trung tâm tâm thần. Phim “One flew over the Cockoo’s nest”. Tài tử Jack Nicholson đóng vai chính.
tâm lí chung luôn á, khi người mình mến làm một việc gì đó thì chúng ta thường cho đó là đáng yêu, là dễ thương nhưng khi người mình ghét hoặc mình có sự đề phòng vs người này làm một việc tương tự thì chúng ta sẽ thấy họ lố lăng, giả tạo...
Có một câu chuyện tựa như thế này: có một tài xế nhận chở một chuyến xe bus chở 30 bệnh nhân tâm thần tới bệnh viện, dọc đường ông ta xuống xe có thể là đi vệ sinh và quên đóng cửa xe. Khi trở về thì tất cả bệnh nhân đã không còn trên xe, ông ta sợ bị trách nhiệm nên đã lái xe tới 1 trạm xe bus gần đó và đón 30 người bth, sau đó ông ta lái xe thẳng tới bệnh viện, và tất nhiên 30 người khách đó càng chứng tỏ mình bth thì càng bị cưỡng chế, và kết quả 30 người khách dù ko điên nhưng cũng phải hóa điên, còn 30 bệnh nhân tâm thần thật sự thì lại đang tự do ở bên ngoài. Đôi khi đã bước chân vào bv tâm thần thì chung quy tỉ lệ thoát ra gần như bằng 0.
nhiều khi phải tự hỏi xem người bệnh là người tâm thần hay mấy đứa bác sĩ y tá trong đó mới tâm thần á. tiếp xúc với bệnh nhân tâm thần riết r bị khùng luôn
cái này giống với việc khi bạn chưa có thành tựu thì có cố gắng mấy cũng bị phớt lờ, đến lúc có tí công lao rồi thì ngồi nhìn cái cây người ta cũng tưởng mình đang lên kế hoạch cho công ty
Bởi mới có vụ giả ngu giả điên càng thông minh thì toàn là lũ ngu nói ngu khiếp với khờ là còn nhẹ nhưng bọn họ bung ra thì mình sợ luôn lỏi hỏng này quá lớn khiến con người cx chẳng tin được bản thân
Sức khoẻ tâm thần nó cũng giống như mọi bệnh khác, giống như cảm giác đau tạo thành một thang đo từ đau nhẹ đến đau mạnh, mỗi người khác nhau lại có giới hạn đau khác nhau. Nếu có 1 thang đo độ đau đớn từ 1 đến 10, thì có người bắt đầu thấy đau ở nấc 2 và ngất xỉu ở nấc 7, còn có người thấy đau ở nấc 4 và ngất xỉu ở nấc 9. Sức khoẻ tâm thần cũng vậy, Có thể bạn đang ở nấc 1 hoặc 2 mà bạn không biết, lâu dần thì lên nấc cao hơn, nên để bác sĩ nhận định có/không thì nó không đúng, vì nó là một dạng thang đo, kiểu trầm cảm thì nấc thấp hơn, tâm thần phân liệt thì ở nấc cao hơn. Nên điên và bình thường không phải là 2 mặt của bàn tay, không phải là có hoặc không.
❤ Bạn đã nói đến một điều rất bình thường mà những kẻ không bình thường không hiểu nổi 😂 Ở thời đại ngày nay ta thường gặp câu hỏi “ Anh điên à ?” …Và phần lớn những người được hỏi lại đang nghĩ về đối phương “ Đúng là điên !” Và giới hạn giữa “Không bình thường “ và “Không điên “ nó mới mong manh làm sao !!!😂😂😂
Bình thường thì là bình thường, những người suy nghĩ không bình thường thì là bất thường. Do đó người đứng đầu cực kì quan trọng quyết định việc đó có bình thường hay k
Căn bản tâm thần học nó là một thứ gì đó mà con người vẫn chưa hoàn toàn hiểu biết và nắm bắt được. Khi đã được gán nhãn " có bệnh lý về tâm thần" thì gần như mọi hành vi sẽ được gán nhãn bệnh, cho dù bệnh lý có thuyên giảm, và ai biết được người bệnh có nói dối ( dù tình trạng vẫn thế hay không). Vì không có một công cụ đo lường và chẩn đoán chính xác nên "bệnh tâm thần" mới bị nhiều kẻ lợi dụng. Lỗi không phải tại các bác sĩ và nhân viên y tế, lỗi là do " tâm thần học" vượt ngoài tầm hiểu biết và kiểm soát của con người thôi 😂
Nếu họ bị tâm thần không có nghĩa dc đối xử và bạo hành như v, họ có bị tâm thần cx phải đổi xử tốt và chan hòa vs. Họ, các bs mới bị tâm lí đó ai chẳng có lúc trầm cảm nhưng họ vẫn kiểm soát hành vi hơn bs t coi video
Phải thừa nhận đây là thí nghiệm hoàn thiện nhất về tâm thần học cho thấy tâm lý là một thứ khó nắm bắt đến nổi làm hoang mang và tâm lý mang bản chất chủ quan điều trị tâm lý có phi khoa học hay không tất cả đều là chủ quan không ?
Sai nha bạn. Tâm lý, người làm tâm lý nói chung và người bác sĩ tâm thần nói riêng nó có những tiêu chuẩn cụ thể, biện chứng để chẩn đoán bệnh. Vd: Tiêu chuẩn chẩn đoán RL Tâm thần phân liệt theo DSM-5 (Hiệp hội Tâm lý Hoa kỳ): A. Có hai (hay nhiều hơn) các triệu chứng sau, mỗi triệu chứng hiện diện một thời gian đáng kể trong 1 tháng (hoặc ít hơn nếu được điều trị thành công). Tối thiểu một trong 3 triệu chứng (1), (2) hoặc (3): (1). Các hoang tưởng (2). Các ảo giác (3). Lời nói mất tổ chức (ví dụ như tư duy không liên quan hoặc hổ lốn) (4) Hành vi mất tổ chức nặng nề hoặc hành vi căng trương lực (5) Các triệu chứng âm tính (ví dụ như biểu hiện cảm xúc bị giảm hoặc thế năng tâm thần giảm sút) Cùng các tiêu chuẩn B, C, D, E, F liên quan đến chức năng xã hội, thời gian ủ bệnh, loại trừ các nguyên nhân khác.... Như vậy, thí nghiệm Rosenhan chỉ ra tình huống của các bác sĩ thời đó (1973) là chỉ dựa vào một vài triệu chứng do bệnh nhân khai - làm giả, không quy mô, rõ ràng như quy định hiện tại. Đó là sự cải tiến của chẩn đoán tâm thần, đi từ chủ quan đến biện chứng.
Kể cả tiêu cực hay tích cực thì ai cũng có quyền được lên tiếng trong những trường hợp nhất định . Tâm hay lý học hay điên là một ngành rất phức tạp ko phải ai cũng có thể hiểu một cách sâu sắc và thực hiện tốt để giữ an toàn cho xã hội hơn . Bản thân những bác sĩ hoặc nhà tâm lý cũng phải học hành và rèn luyện rất nhiều cũng như chịu nhiều áp lực trong công việc và cuộc sống để làm tốt nhiệm vụ được giao
Mn chỉ bàn về người bình thường khó chứng minh mình tỉnh táo mà không nói về nhiều người điên vốn bề ngoài trông tỉnh táo thế nào. Thực sự các nhân viên cũng phải gánh trách nhiệm, không thể tự ý trả tự do cho bệnh nhân
Sức khoẻ tâm thần nó cũng giống như mọi bệnh khác, giống như cảm giác đau tạo thành một thang đo từ đau nhẹ đến đau mạnh, mỗi người khác nhau lại có giới hạn đau khác nhau. Nếu có 1 thang đo độ đau đớn từ 1 đến 10, thì có người bắt đầu thấy đau ở nấc 2 và ngất xỉu ở nấc 7, còn có người thấy đau ở nấc 4 và ngất xỉu ở nấc 9. Sức khoẻ tâm thần cũng vậy, Có thể bạn đang ở nấc 1 hoặc 2 mà bạn không biết, lâu dần thì lên nấc cao hơn, nên để bác sĩ nhận định có/không thì nó không đúng, vì nó là một dạng thang đo, kiểu trầm cảm thì nấc thấp hơn, tâm thần phân liệt thì ở nấc cao hơn. Nên điên và bình thường không phải là 2 mặt của bàn tay, không phải là có hoặc không..
Đúng thật đó, khi một người bị trầm cảm (có nguyên nhân) và họ đủ động cơ để làm việc gì đó thì hỏng ai biết đâu. Này là do mình từng một thồ gian bị, thậm chí tự tử nữa nhưng bất thành 😂😂😂 rồi sau đó khoảng 3 năm mình mới có thể cảm thấy bình thường trở lại nhưng trí nhớ về khoảng time đó của mình giống như bị xoá vậy, ko nhớ lúc đó mình đã làm những gì, làm sao để qua được cảm xúc tiêu cực đó. Dẫn đến việc mình trãi qua khoảng time học đh nhưng chả có chút ấn tượng nào 😢😢😢 cũng buồn thật vì mình mất time đẹp nhất đời mình nhưng lại có 1 bài học đáng giá. Cảm thấy đến bây giờ ko có khó khăn gì quá lớn để mình chùng chân nữa, có chăng là sẽ chậm hơn đa số mn mà thôi. Xem cái này cảm xúc dâng trào, nói nhiều thứ mà có lẽ chả ai biết hoặc là nhớ đến chỉ có bản thân là nhớ rõ thôi 😊😊😊
🤣 Má t đẻ ra t, chăm t từ bé đến lớn mà còn chưa hiểu, choáng vì lối tư duy khác lạ; thì những người xa lạ biết cái quái gì chứ ? Diễn biến tâm lí rất phức tạp vì cuộc đời mỗi người rất khác nhau. Hồi bé tôi khi vui thì cười, tròn mắt nhìn mẹ, đẩy lông mày cao. Còn bây giờ, sau bao sóng gió cuộc đời, khi vui tôi chỉ đẩy miệng nhẹ, hoặc thở lệch nhịp 1 chút, hoặc hơi nhón lông mày. Không phải tự nhiên mà số bạn trẻ trầm cảm, lạc lối giữa dòng đời càng ngày càng cao.
Hi vọng PKD làm về Jim Jones với án thảm sát Jonestown nổi tiếng uống thuốc độc tập thể, ông này cũng tựa như lãnh đạo giáo phái j đó mà hồi trước mà có từng xem r
bệnh thật nhưng sau khi hết bệnh vì ko chịu nổi thực tế tàn khốc là bản thân đã giết vợ và ko còn gì đáng giá trong cuộc sống đã giã điên để được chích điện cho điển hẳn luôn . cuối phim còn chào vị bác sĩ trước khi đưa đi mà , bình thường đị điên đâu có nhận ra ông bác sĩ
Người bình thường + hành động bình thường => dc đánh giá bình thường. Khi bị gắn mác "tâm thần" => người bình thường + hành động bình thường => có vấn đề. Người siêu thiên tài, có khả năng đặc biệt => có suy nghĩ/tầm nhìn vượt thời đại + không ai hiểu => có vấn đề. Mà ai chắc bác sĩ/y tá đó tâm lý bình thường.
sau cái video này thì em nghi ngờ thực lực của các bác sĩ ở các bệnh viện nhỏ hoặc bệnh xá của nhiều khu vực vì cách họ kiểm tra rất hời hợt không thấy nghiêm túc lắm nên hơi nghi ngờ thực lực thật của các y tá và bác sĩ không biết có phải thật hay không hay mua bằng
Clip rất hay, hay không phải vì nó nói về các trại tâm thần mà vì nó phản ánh thực tế của xã hôi, nơi mà hình như "hành vi" cũng được gán ghép bởi "chẩn đoán"
Ranh giới điên và tỉnh cũng mơ hồ lắm. Có người khi lấy chồng rất ít nói, cạy miệng cũng ko ra (do ghét nhà chồng) nên bị nhà chồng nghĩ là có bệnh trầm cảm 😂
Ví dụ : The A là người rất bình thường nhưng có hơi trầm cảm, chỉ một chút hành động nhỏ khác số đông (mọi người an ủi, thương hại những kẻ thất bại còn The A lại dùng lời nói chỉ thẳng ra sự thất bại của kẻ đó) mà cũng bị gọi là kì dị. Còn The B là người thật sự bị điên và tâm thần phân liệt nhưng The B rất thông minh, giỏi giang và thường giả hoặc bắt chước số đông nên mọi người lại chẳng thèm để tâm các chi tiết nhỏ của The B.
tôi có đọc ở đâu đó rằng:' khi ta bị tống vào viện tâm thần . Để thoát ra ngoài, ta chỉ cần sinh hoạt bình thường theo lịch trình của các bác sĩ '. câu hỏi là nếu ta làm thế thì có được chuẩn đoán là 1 người bình thường hay ko
Nếu nge nói những thứ giống nhau lập lại, đó giống như niệm phật Tam muội, là Do tập và lập lại nhiều lần ở trong tiềm thức là a lại da thức, tạm gọi trí nhớ sâu đậm
Coi cái này nhớ đến phim shutten island mà DiCaprio đóng chính! Để đánh giá 1 người bị tâm thần hay ko đã khó mà để chứng minh mình ko điên còn khó hơn 😅😅 vì càng cm mình ko điên lại là 1 biểu hiện của bị điên!
❤❤Mình có một người chị hàng xóm Chị xinh đẹp nhẹ nhàng Lấy chồng sinh con Do chị hơi ghen một chút Nên chồng cho là chị bị điên Đưa chị vào Trâu Quỳ nơi có trại giữ người điên Có lần chị nhớ con quá Đi bộ từ Trâu Quỳ về Lạng Sơn ❤❤❤❤❤ Rồi sau đó lại bị tống vào viện tâm thân Sau một thời gian ngắn chị ốm và chết Cái chết của chị thương tâm vô cùng Ko ai đứng ra bảo vệ chị Ghen cũng làm cho con người bị tổn thương tâm hồn quá mức ....
"Khoảnh khắc phân biệt rạch ròi nhất, giữa một người điên và không điên, là khi ai đó đột nhiên dùng hung khí sát hại chính những người thân trong gia đình họ một cách giã man."
Nên có các cuộc trò chuyện với người điên bằng tâm thế dành cho 1 người khoẻ mạnh! Bởi ta dễ có thể nhận ra kẻ điên giữa những người bình thường hơn là làm ngược lại
:))) người điên nhận ra kẻ điên và họ phân biệt được người thường giả trà trộn vào. Nên cân nhắc vào cách điều trị kiểm tra hoh có điên thật hay giả điên để vào trốn tội
@@cathelhollow3551 tôi chưa từng thấy ai định nghĩa, mất tất cả thì điên và điên tức là mất tất cả. Rất nhiều người mất tất cả nhưng họ vẫn nỗ lực, phấn đấu vươn lên trong cuộc đời. Mà bạn nói mất tất cả thì tôi chịu, bạn có được may mắn tồn tại trên đời thì sao nói là mất tất cả được? Tôi rất không thích mấy người mà dùng cụm từ mất tất cả, nhiều người điên vẫn có gia đình bình thường, cuộc sống đầy đủ, chỉ là họ không có khả năng chịu đựng, nghĩ rằng những gì mình trải qua là tồi tệ nhất rồi vẫn có thể bị điên hoàn toàn
@@cathelhollow3551 thế tôi hỏi bạn nhé? Kể ra người điên có thể bị người đời nhìn bằng con mắt soi mói, nhưng ở đâu đó vẫn có người cảm thông và đồng cảm với họ, con người là như vậy, mỗi người có 1 cảm nhận khác, không ai như nhau cả.Kể cả tội phạm cũng có thể được âm xá, sao bạn lại nói đời không cho ai làm lại lần nữa, kể cả bạn có bị oan ức thì đừng có hận đời, mà hãy xem lại bản thân, rồi chứng tỏ khả năng, sự tốt đẹp của bản thân với cái xã hội mà bạn đang sống trong đó
@@cathelhollow3551 thế tức là điên rồi vẫn nhận thức được là mình như thế nào, cuộc sống xung quanh ra sao, người ta đối với mình như nào để có cách phản ứng phù hợp? Đúng là 1 nhà tâm lý học đại tài! Có vẻ anh bạn không hiểu mình đang nói gì thì phải? Anh bạn đang đánh tráo 2 mốc thời gian trong lập luận của tôi để dễ dàng phản biện hơn đấy. Tôi đang nói rằng tôi thấy có rất nhiều người khuyết tật, nhà tan cửa nát, kinh tế khó khăn, áp lực đời sống rất nhiều nhưng họ không hoá điên, còn nhiều kẻ overthinking, mới chỉ thiệt thòi một chút đã mắc bệnh trầm cảm này nọ. Thế lập luận của anh bạn là gì? Người ta mất nhưng thứ kia mới bị điên hay bị điên rồi mới mất những thứ quyền lợi kia? Nói rõ cho tôi xem nào. Nếu anh bạn nói điều đầu tiên thì tôi thấy anh bạn này đọc hơi nhiều tiểu thuyết huyễn ảo rồi đấy, còn cái thứ hai thì không nằm trong lập luận của tôi, và anh bạn tự vả vào mồm mình vì cái cụm từ “ nhét chữ vào mồm” ở đầu bài diễn văn dài lê thê và không đi đúng vào trọng tâm vấn đề đấy.
Yeah thật ra không hề có người điên mà chỉ là ta không thể hòa nhập với người có suy nghĩ khác mình thôi (xã hội có thể tồn tại là vì lợi ích của mỗi người nên khi quan điểm khác với thời đại thì đương nhiên sẽ khó có thể dùng nạp lại với nhau)
Bản thân tôi là một người bình thường bị hiểu nhầm là có vấn đề tâm thần , bị ép buộc điều trị tâm thần, tôi nghĩ việc tôi bị hiểu lầm không ai chịu tin tôi bình thường là do từ nhỏ tôi vốn đã sống tình cảm và im lặng, thường khi ra ngoài gặp chuyện gì va chạm hay đánh nhau tôi không bao giờ kể cho ai kể cả cha mẹ , xong rồi có 1 ngày trong đời tôi nóng tính và biết phản kháng lại các bất công trên đời thì ai cũng xem tôi là tâm thần khuyên nhủ nhau đưa tôi đi bv, rồi cha mẹ tôi cũng nghe theo đưa đi khám cho uống thuốc mấy năm, trong khi những đứa tôi biết hay đi gây lộn phá phách đánh người vô cớ, thể hiện chém nhau thì không ai bắt đi viện tâm thần cả, thường thì 1 người là hiền lành tốt bụng hay giúp đỡ người khác mà tự dưng biết bảo vệ bản thân thì hay bị xem là thần kinh lắm, còn những người gây hại cho người khác là người bình thường nha mọi người ! Tôi k biết trong video là nội dung thật hay phim nhưng đúng là mọi trải nghiệm trong đó không sai tí nào, dù bình thường tới đâu vẫn sẽ bị xem là thần kinh với các chuyên gia bác sĩ đội ngũ y tế
Mình nhìn nhận vấn đề này theo 2 chiều. 1 là chiều xuôi, ta tự thấy, tự hiểu rồi. Chiều ngược lại là trong cuộc sống, rất nhiều người bình thường, được cho là bình thường và vẫn nghĩ là bình thưởng nhưng bản thân lại có những vấn đề bất thường về tâm lý và tâm thần, chỉ bản thân không nhận ra hoặc không thể biểu lộ ra. Như thí nghiệm của BBC, đúng 2 người, sai 1 người, lẫn 2 người. Thế 2 người đúng có thực sự đúng, 1 người sai có thật sự sai, 2 người lẫn có thục sự lẫn? Hay chính 3 chuyên gia đó đã nhận định người từng tâm thần thực ra bình thường hơn cả người thường và người thường có những vấn đề tâm lý không kém người tâm thần? Lấy gì để khẳng định đáp án của BBC là đúng? Người bình thường họ bình thường thật hay chỉ là họ chưa được chẩn đoán tâm thần? Người từng mắc bệnh tâm thần họ có thật tâm thần hay họ bị chẩn đoán sai?
Vấn đề mà thí nghiệm Rosenhan chỉ ra được chính là vấn đề trong việc chẩn bệnh và quy trình tái chẩn bệnh lúc bấy giờ (1973). Nhờ vậy mà ngày nay, nhiều cải tiến trong đạo đức tâm lý, phương thức chẩn bệnh, quy trình tái đánh giá được thực hiện. Thế hệ chúng ta đang được hưởng trái ngọt từ thí nghiệm của ông. Cảm ơn tiến sĩ và các tình nguyện viên!
Không hẳn 100% đâu b, có cải thiện chừng khoảng 10-15% thôi. Sự thật đáng buồn là các nhân viên y tế muốn bảo vệ việc làm của mình nên một người vào đó họ sẽ không bao giờ chữa trị mà chỉ “tái khám” để báo cáo. Họ cho rằng một người bị tâm thần thì bệnh nhân sẽ không bao giờ khỏi bệnh. Do đó họ không chữa trị, coi thường. Có một cuốn phim rất cũ đã phản ánh sự thật về đời sống nơi các trung tâm tâm thần. Phim “One flew over the Cockoo’s nest”. Tài tử Jack Nicholson đóng vai chính.
@@annatruong3646 Rối loạn tâm thần phân liệt là rối loạn phải sống chung và can thiệp bằng thuốc cả đời mà bạn.
@@annatruong3646 đúng vậy
Con người có tham sân si thì ai cũng điên , chỉ là mức độ điên khác nhau mà thôi .
Ông Vũ mà bị bà Thảo cho đc 1 chân vào viện tâm thần thì xác cmn định 😂😂
Ở VN tôi biết 1 số người bị chính gia đình mình đẩy vào trại tâm thần.
Khi họ vẫn kiếm tiền, chăm lo tốt cho người thân.
Hôm bữa nghe vụ cháu bị người cậu tâm thần sát hại dã man, móc cả mắt. Mình thấy sợ hẳn. Lúc họ lên cơn điên, không biết đường nào mà lần đâu
Thí nghiệm này không chỉ mang tới giá trị lớn về ngành tâm thần học mà còn có ý nghĩa sâu sắc về mặt xã hội về sự gán ghép hay kì thị người khác
😂😂 Thua
tâm lí chung luôn á, khi người mình mến làm một việc gì đó thì chúng ta thường cho đó là đáng yêu, là dễ thương nhưng khi người mình ghét hoặc mình có sự đề phòng vs người này làm một việc tương tự thì chúng ta sẽ thấy họ lố lăng, giả tạo...
Có một câu chuyện tựa như thế này:
có một tài xế nhận chở một chuyến xe bus chở 30 bệnh nhân tâm thần tới bệnh viện, dọc đường ông ta xuống xe có thể là đi vệ sinh và quên đóng cửa xe. Khi trở về thì tất cả bệnh nhân đã không còn trên xe, ông ta sợ bị trách nhiệm nên đã lái xe tới 1 trạm xe bus gần đó và đón 30 người bth, sau đó ông ta lái xe thẳng tới bệnh viện, và tất nhiên 30 người khách đó càng chứng tỏ mình bth thì càng bị cưỡng chế, và kết quả 30 người khách dù ko điên nhưng cũng phải hóa điên, còn 30 bệnh nhân tâm thần thật sự thì lại đang tự do ở bên ngoài.
Đôi khi đã bước chân vào bv tâm thần thì chung quy tỉ lệ thoát ra gần như bằng 0.
nhiều khi phải tự hỏi xem người bệnh là người tâm thần hay mấy đứa bác sĩ y tá trong đó mới tâm thần á. tiếp xúc với bệnh nhân tâm thần riết r bị khùng luôn
tầm tậy tầm bạ. tào lao
@@concacanhto ?
y tá và bác sĩ tâm thần là những người có nguy cơ cao trở thành tâm thần nhất trong bệnh viện tâm thần đó
Chở 30 người mà không có nhân viên giám sát, có mỗi tài xế. Hài tết hả
Đúng là y hệt khi bạn bị bắt chắc chắn bạn có tội. Và các vụ án oan đa số tù nhân phát hiện bạn cùng phòng vô tội. Cuộc sống này đúng là vô lý.
cái này giống với việc khi bạn chưa có thành tựu thì có cố gắng mấy cũng bị phớt lờ, đến lúc có tí công lao rồi thì ngồi nhìn cái cây người ta cũng tưởng mình đang lên kế hoạch cho công ty
Bởi mới có vụ giả ngu giả điên càng thông minh thì toàn là lũ ngu nói ngu khiếp với khờ là còn nhẹ nhưng bọn họ bung ra thì mình sợ luôn lỏi hỏng này quá lớn khiến con người cx chẳng tin được bản thân
Thực sự thì khái niệm “bình thường” cũng chẳng có 1 quy chuẩn nào. Bình thường với bạn, nhưng không bình thường với người khác và ngược lại
Vốn chả có ai bình thường, do số đông giống nhau nên họ mặc định cái giống nhau đó là bình thường
Sức khoẻ tâm thần nó cũng giống như mọi bệnh khác, giống như cảm giác đau tạo thành một thang đo từ đau nhẹ đến đau mạnh, mỗi người khác nhau lại có giới hạn đau khác nhau. Nếu có 1 thang đo độ đau đớn từ 1 đến 10, thì có người bắt đầu thấy đau ở nấc 2 và ngất xỉu ở nấc 7, còn có người thấy đau ở nấc 4 và ngất xỉu ở nấc 9. Sức khoẻ tâm thần cũng vậy, Có thể bạn đang ở nấc 1 hoặc 2 mà bạn không biết, lâu dần thì lên nấc cao hơn, nên để bác sĩ nhận định có/không thì nó không đúng, vì nó là một dạng thang đo, kiểu trầm cảm thì nấc thấp hơn, tâm thần phân liệt thì ở nấc cao hơn. Nên điên và bình thường không phải là 2 mặt của bàn tay, không phải là có hoặc không.
❤ Bạn đã nói đến một điều rất bình thường mà những kẻ không bình thường không hiểu nổi 😂
Ở thời đại ngày nay ta thường gặp câu hỏi “ Anh điên à ?” …Và phần lớn những người được hỏi lại đang nghĩ về đối phương “ Đúng là điên !”
Và giới hạn giữa “Không bình thường “ và “Không điên “ nó mới mong manh làm sao !!!😂😂😂
Họ nói tôi điên,tôi cười họ. Tôi nói họ điên,họ đấm tôi😂🤣😂
Bình thường thì là bình thường, những người suy nghĩ không bình thường thì là bất thường. Do đó người đứng đầu cực kì quan trọng quyết định việc đó có bình thường hay k
Căn bản tâm thần học nó là một thứ gì đó mà con người vẫn chưa hoàn toàn hiểu biết và nắm bắt được. Khi đã được gán nhãn " có bệnh lý về tâm thần" thì gần như mọi hành vi sẽ được gán nhãn bệnh, cho dù bệnh lý có thuyên giảm, và ai biết được người bệnh có nói dối ( dù tình trạng vẫn thế hay không). Vì không có một công cụ đo lường và chẩn đoán chính xác nên "bệnh tâm thần" mới bị nhiều kẻ lợi dụng. Lỗi không phải tại các bác sĩ và nhân viên y tế, lỗi là do " tâm thần học" vượt ngoài tầm hiểu biết và kiểm soát của con người thôi 😂
Nếu họ bị tâm thần không có nghĩa dc đối xử và bạo hành như v, họ có bị tâm thần cx phải đổi xử tốt và chan hòa vs. Họ, các bs mới bị tâm lí đó ai chẳng có lúc trầm cảm nhưng họ vẫn kiểm soát hành vi hơn bs t coi video
Phải thừa nhận đây là thí nghiệm hoàn thiện nhất về tâm thần học cho thấy tâm lý là một thứ khó nắm bắt đến nổi làm hoang mang và tâm lý mang bản chất chủ quan điều trị tâm lý có phi khoa học hay không tất cả đều là chủ quan không ?
11 người like comment này ai nói ngắn gọn ông Gidi comment cái gì giúp tui với. Tối đi làm về đọc lú vl :))
@@mutatieHL tâm lí là thứ khó nắm bắt tới nổi có thể gây hoang mang cho những người muốn tìm hiểu về nó
Sai nha bạn. Tâm lý, người làm tâm lý nói chung và người bác sĩ tâm thần nói riêng nó có những tiêu chuẩn cụ thể, biện chứng để chẩn đoán bệnh.
Vd: Tiêu chuẩn chẩn đoán RL Tâm thần phân liệt theo DSM-5 (Hiệp hội Tâm lý Hoa kỳ):
A. Có hai (hay nhiều hơn) các triệu chứng sau, mỗi triệu chứng hiện diện một thời gian đáng kể trong 1 tháng (hoặc ít hơn nếu được điều trị thành công). Tối thiểu một trong 3 triệu chứng (1), (2) hoặc (3):
(1). Các hoang tưởng
(2). Các ảo giác
(3). Lời nói mất tổ chức (ví dụ như tư duy không liên quan hoặc hổ lốn)
(4) Hành vi mất tổ chức nặng nề hoặc hành vi căng trương lực
(5) Các triệu chứng âm tính (ví dụ như biểu hiện cảm xúc bị giảm hoặc thế năng tâm thần giảm sút)
Cùng các tiêu chuẩn B, C, D, E, F liên quan đến chức năng xã hội, thời gian ủ bệnh, loại trừ các nguyên nhân khác....
Như vậy, thí nghiệm Rosenhan chỉ ra tình huống của các bác sĩ thời đó (1973) là chỉ dựa vào một vài triệu chứng do bệnh nhân khai - làm giả, không quy mô, rõ ràng như quy định hiện tại. Đó là sự cải tiến của chẩn đoán tâm thần, đi từ chủ quan đến biện chứng.
Hồi xưa đi học, đến bài viết dấu chấm dấu phẩy thì trốn học đi đánh điện tử phải ko ?
kẻ bình thường trong thế giới điên loạn mới chính là kẻ điên
Nói đúng thật
Còn kẻ điên trong thế giới điên loạn lại là người bình thường.
video chất lượng =)) phân biệt kém thế này bảo sao nhiều thằng tội phạm gây án xong lại dc nhận xét là có vấn đề về tâm thần rồi ko phải đi tù
bác sỹ mới là kẻ bệnh hoạn
*Nếu một ngày anh thấy tôi điên, thạt ra anh mới là kẻ điên*
Đề nghị PKD thêm nhiều video vào danh sách phát
trong nhà thương điên kẻ bình thường nhất lại chính là người k bình thường nhất
PKD dạo này năng suất thật á. Iu
ra thường xuyên mà lại còn chất lượng
xứng đáng được 1 tr like
Kể cả tiêu cực hay tích cực thì ai cũng có quyền được lên tiếng trong những trường hợp nhất định . Tâm hay lý học hay điên là một ngành rất phức tạp ko phải ai cũng có thể hiểu một cách sâu sắc và thực hiện tốt để giữ an toàn cho xã hội hơn . Bản thân những bác sĩ hoặc nhà tâm lý cũng phải học hành và rèn luyện rất nhiều cũng như chịu nhiều áp lực trong công việc và cuộc sống để làm tốt nhiệm vụ được giao
Clip hay quá,mong ad ra tiếp các phần tiếp theo
Mn chỉ bàn về người bình thường khó chứng minh mình tỉnh táo mà không nói về nhiều người điên vốn bề ngoài trông tỉnh táo thế nào. Thực sự các nhân viên cũng phải gánh trách nhiệm, không thể tự ý trả tự do cho bệnh nhân
Thiên hạ đang say, một mình ta tỉnh. Đời không cho ta là điên mới là lạ.
Trong thế giới tràn đầy điên loạn
Kẻ tỉnh táo lại là người điên 😂
Chuẩn 😂
Người bình thường giữa chốn người không bình thường chính là người bất thường
làm nhớ tới cuốn Thiên tài bên trái Kẻ điên bên phải, đọc xong cũng sang chấn tâm lý một thời gian :))
nma công nhận suy nghĩ của cậu bé học giỏi vật lý gì đó rất hay làm tui phải tìm hiểu sâu hơn sau khi đọc để biết
Đọc xong nhìn cục đá, cây cối với con kiến, xong nhìn lại bản thân :)) thấy hơi sợ sợ
Đọc xong tưởng mk cũng ko bình thường:))))
Đọc xong giờ nhìn ai cũng ra con vật hehe
Thick nhất phần con sâu bốn chiều ý:333
Đám đông sẽ quyết định xem điều gì là bình thường và bất thường ~.~
Sức khoẻ tâm thần nó cũng giống như mọi bệnh khác, giống như cảm giác đau tạo thành một thang đo từ đau nhẹ đến đau mạnh, mỗi người khác nhau lại có giới hạn đau khác nhau. Nếu có 1 thang đo độ đau đớn từ 1 đến 10, thì có người bắt đầu thấy đau ở nấc 2 và ngất xỉu ở nấc 7, còn có người thấy đau ở nấc 4 và ngất xỉu ở nấc 9. Sức khoẻ tâm thần cũng vậy, Có thể bạn đang ở nấc 1 hoặc 2 mà bạn không biết, lâu dần thì lên nấc cao hơn, nên để bác sĩ nhận định có/không thì nó không đúng, vì nó là một dạng thang đo, kiểu trầm cảm thì nấc thấp hơn, tâm thần phân liệt thì ở nấc cao hơn. Nên điên và bình thường không phải là 2 mặt của bàn tay, không phải là có hoặc không..
Đúng thật đó, khi một người bị trầm cảm (có nguyên nhân) và họ đủ động cơ để làm việc gì đó thì hỏng ai biết đâu. Này là do mình từng một thồ gian bị, thậm chí tự tử nữa nhưng bất thành 😂😂😂 rồi sau đó khoảng 3 năm mình mới có thể cảm thấy bình thường trở lại nhưng trí nhớ về khoảng time đó của mình giống như bị xoá vậy, ko nhớ lúc đó mình đã làm những gì, làm sao để qua được cảm xúc tiêu cực đó. Dẫn đến việc mình trãi qua khoảng time học đh nhưng chả có chút ấn tượng nào 😢😢😢 cũng buồn thật vì mình mất time đẹp nhất đời mình nhưng lại có 1 bài học đáng giá. Cảm thấy đến bây giờ ko có khó khăn gì quá lớn để mình chùng chân nữa, có chăng là sẽ chậm hơn đa số mn mà thôi. Xem cái này cảm xúc dâng trào, nói nhiều thứ mà có lẽ chả ai biết hoặc là nhớ đến chỉ có bản thân là nhớ rõ thôi 😊😊😊
Bạn mạnh mẽ lắm ❤ chúc bạn chặng đường phía trước sẽ đạt được thật nhiều thành công 🎉
🤣 Má t đẻ ra t, chăm t từ bé đến lớn mà còn chưa hiểu, choáng vì lối tư duy khác lạ; thì những người xa lạ biết cái quái gì chứ ?
Diễn biến tâm lí rất phức tạp vì cuộc đời mỗi người rất khác nhau. Hồi bé tôi khi vui thì cười, tròn mắt nhìn mẹ, đẩy lông mày cao. Còn bây giờ, sau bao sóng gió cuộc đời, khi vui tôi chỉ đẩy miệng nhẹ, hoặc thở lệch nhịp 1 chút, hoặc hơi nhón lông mày.
Không phải tự nhiên mà số bạn trẻ trầm cảm, lạc lối giữa dòng đời càng ngày càng cao.
Tôi cũng từng chơi đá nên rút ra như vầy . Bộ não hoạt động rất kỳ lạ .khi mà mọi thứ giả tạo lại rất thật .
Hi vọng PKD làm về Jim Jones với án thảm sát Jonestown nổi tiếng uống thuốc độc tập thể, ông này cũng tựa như lãnh đạo giáo phái j đó mà hồi trước mà có từng xem r
Cảm ơn kênh chia sẻ
Làm thêm về chủ đề tâm thần đi ạ. Hay lắm ạ.
Nghe có mùi giống giống phim Shutter Island, coi xong lú luôn không biết ông nhân vật chính là bệnh thật hay giả :D
bệnh thật nhưng sau khi hết bệnh vì ko chịu nổi thực tế tàn khốc là bản thân đã giết vợ và ko còn gì đáng giá trong cuộc sống đã giã điên để được chích điện cho điển hẳn luôn . cuối phim còn chào vị bác sĩ trước khi đưa đi mà , bình thường đị điên đâu có nhận ra ông bác sĩ
Thật sự chẳng có phương pháp nào để chẩn đoán chính xác được các bệnh lý tâm thần mà phần lớn dựa vào kinh nghiệm và kiến thức của bác sĩ!
Ở phg Tây mà còn vậy thì VN còn bị đối xử kinh khủng đến cỡ nào!
Người bình thường + hành động bình thường => dc đánh giá bình thường. Khi bị gắn mác "tâm thần" => người bình thường + hành động bình thường => có vấn đề. Người siêu thiên tài, có khả năng đặc biệt => có suy nghĩ/tầm nhìn vượt thời đại + không ai hiểu => có vấn đề. Mà ai chắc bác sĩ/y tá đó tâm lý bình thường.
“Bọn mày đâu có điên” câu nói làm mình phải suy nghĩ. Ai mới là điên.
Kết luận: Chỉ có người điên thật mới phát hiện ra người điên giả :))))
Tưởng thí nghiệm tâm lý bệnh nhân nhưng lại là tâm lý nhân viên y tế
kẻ điên bên trái thiên tài bên phải
sau cái video này thì em nghi ngờ thực lực của các bác sĩ ở các bệnh viện nhỏ hoặc bệnh xá của nhiều khu vực vì cách họ kiểm tra rất hời hợt không thấy nghiêm túc lắm nên hơi nghi ngờ thực lực thật của các y tá và bác sĩ không biết có phải thật hay không hay mua bằng
Clip rất hay, hay không phải vì nó nói về các trại tâm thần mà vì nó phản ánh thực tế của xã hôi, nơi mà hình như "hành vi" cũng được gán ghép bởi "chẩn đoán"
Ranh giới điên và tỉnh cũng mơ hồ lắm. Có người khi lấy chồng rất ít nói, cạy miệng cũng ko ra (do ghét nhà chồng) nên bị nhà chồng nghĩ là có bệnh trầm cảm 😂
2 từ Định Kiến thật nguy hiểm
Đã vào đó ai mà im lặng thì thông minh 😂😂😂
tự nhiên kiếm được kênh hay phết:))
Tiến sĩ quá hay , đúng là hảo hán
Ví dụ : The A là người rất bình thường nhưng có hơi trầm cảm, chỉ một chút hành động nhỏ khác số đông (mọi người an ủi, thương hại những kẻ thất bại còn The A lại dùng lời nói chỉ thẳng ra sự thất bại của kẻ đó) mà cũng bị gọi là kì dị. Còn The B là người thật sự bị điên và tâm thần phân liệt nhưng The B rất thông minh, giỏi giang và thường giả hoặc bắt chước số đông nên mọi người lại chẳng thèm để tâm các chi tiết nhỏ của The B.
Giống hội chứng trầm cảm cười thế.
tôi có đọc ở đâu đó rằng:' khi ta bị tống vào viện tâm thần . Để thoát ra ngoài, ta chỉ cần sinh hoạt bình thường theo lịch trình của các bác sĩ '. câu hỏi là nếu ta làm thế thì có được chuẩn đoán là 1 người bình thường hay ko
vô thử rồi về phản hồi cho tụi tui nhe
@@daison1688 t mà vô , khéo ở lại trong đó lun 🐧
đúng rồi, ai trong bệnh viện đều sẽ biết nơi đó ra sao. nhưng nếu họ nhận chút lợi ích nhỏ họ sẽ hóa điên thôi
Xunh quanh mình đầy ngừoi điên nè , nhiều hơn bệnh viện luôn
30% dân số gặp vấn đề về tâm thần ở một vài giai đoạn. Người không vượt qua khúc đó sẽ điên luôn.
các ông đâu có bị điên .Một câu nói rất hay
Mùa 2 của American Horror Story cũng là base trên thí nghiệm này, thật đáng sợ!
Kẻ điên là kẻ bắt đầu bùng phát cơn điên
Nếu nge nói những thứ giống nhau lập lại, đó giống như niệm phật Tam muội, là Do tập và lập lại nhiều lần ở trong tiềm thức là a lại da thức, tạm gọi trí nhớ sâu đậm
Người điên cho mình là bình thường, bình thường nhận mình điên :)
5:25 Bất ngờ chưa bà zà :)))
ai đã đọc cuốn "thiên tài bên trái, kẻ điên bên phải " chưa., ranh giới giữa điên và không điên chắc là do nhìn nhận của đại đa số người :D
thiếu cuốn hồ sơ tâm lý học tâm thần hay kẻ điên nữa
Chuyện này có gì là lạ và sốc đâu cơ chứ! Kẻ mà khiến những kẻ tâm thần phải sợ hãi thì chắc chắn kẻ đó phải rất tâm thần🤣🤣🤣
😁👍
Coi cái này nhớ đến phim shutten island mà DiCaprio đóng chính! Để đánh giá 1 người bị tâm thần hay ko đã khó mà để chứng minh mình ko điên còn khó hơn 😅😅 vì càng cm mình ko điên lại là 1 biểu hiện của bị điên!
❤❤Mình có một người chị hàng xóm
Chị xinh đẹp nhẹ nhàng
Lấy chồng sinh con
Do chị hơi ghen một chút
Nên chồng cho là chị bị điên
Đưa chị vào Trâu Quỳ nơi có trại giữ người điên
Có lần chị nhớ con quá
Đi bộ từ Trâu Quỳ về Lạng Sơn
❤❤❤❤❤
Rồi sau đó lại bị tống vào viện tâm thân
Sau một thời gian ngắn chị ốm và chết
Cái chết của chị thương tâm vô cùng
Ko ai đứng ra bảo vệ chị
Ghen cũng làm cho con người bị tổn thương tâm hồn quá mức ....
Cái này người ta hay gọi là "chụp mũ"dù bạn có cố gắng giải thích thì cũng vậy
Thí nghiệm rất mạng lại ýý nghĩa
"Khoảnh khắc phân biệt rạch ròi nhất, giữa một người điên và không điên, là khi ai đó đột nhiên dùng hung khí sát hại chính những người thân trong gia đình họ một cách giã man."
mới nhìn tên cứ tưởng rasengan cơ @@
m ảo anime?
me too
tên phim trong các đoạn cắt nhỏ: 🤣
One Flew Over the Cuckoo's Nest (1975)
Nên có các cuộc trò chuyện với người điên bằng tâm thế dành cho 1 người khoẻ mạnh! Bởi ta dễ có thể nhận ra kẻ điên giữa những người bình thường hơn là làm ngược lại
Làm về những kì án ở VN đi PKD
Nếu bạn phạm tội thì chỉ cần giả điên
Suy cho cùng, chẩn đoán cũng chỉ là Đoán:))
:))) người điên nhận ra kẻ điên và họ phân biệt được người thường giả trà trộn vào. Nên cân nhắc vào cách điều trị kiểm tra hoh có điên thật hay giả điên để vào trốn tội
Ôi chết cười mất, "Bọn mày đâu có bị điên" -Một thằng điên-
Thứ ảo ma nhất là người điên phát hiện ra đâu là giả mạo còn người bình thường thì không 💀 Ai mới là kẻ điên?
Làm sao những người bị điên có thể phát hiện ra mấy ông bà kia không bị điên nhỉ?
@@cathelhollow3551bạn này định nghĩa người điên là “người đã mất tất cả” à, chôn vậy ba
@@cathelhollow3551 tôi chưa từng thấy ai định nghĩa, mất tất cả thì điên và điên tức là mất tất cả. Rất nhiều người mất tất cả nhưng họ vẫn nỗ lực, phấn đấu vươn lên trong cuộc đời. Mà bạn nói mất tất cả thì tôi chịu, bạn có được may mắn tồn tại trên đời thì sao nói là mất tất cả được? Tôi rất không thích mấy người mà dùng cụm từ mất tất cả, nhiều người điên vẫn có gia đình bình thường, cuộc sống đầy đủ, chỉ là họ không có khả năng chịu đựng, nghĩ rằng những gì mình trải qua là tồi tệ nhất rồi vẫn có thể bị điên hoàn toàn
@@cathelhollow3551 thế tôi hỏi bạn nhé? Kể ra người điên có thể bị người đời nhìn bằng con mắt soi mói, nhưng ở đâu đó vẫn có người cảm thông và đồng cảm với họ, con người là như vậy, mỗi người có 1 cảm nhận khác, không ai như nhau cả.Kể cả tội phạm cũng có thể được âm xá, sao bạn lại nói đời không cho ai làm lại lần nữa, kể cả bạn có bị oan ức thì đừng có hận đời, mà hãy xem lại bản thân, rồi chứng tỏ khả năng, sự tốt đẹp của bản thân với cái xã hội mà bạn đang sống trong đó
@@cathelhollow3551 thế tức là điên rồi vẫn nhận thức được là mình như thế nào, cuộc sống xung quanh ra sao, người ta đối với mình như nào để có cách phản ứng phù hợp? Đúng là 1 nhà tâm lý học đại tài! Có vẻ anh bạn không hiểu mình đang nói gì thì phải? Anh bạn đang đánh tráo 2 mốc thời gian trong lập luận của tôi để dễ dàng phản biện hơn đấy. Tôi đang nói rằng tôi thấy có rất nhiều người khuyết tật, nhà tan cửa nát, kinh tế khó khăn, áp lực đời sống rất nhiều nhưng họ không hoá điên, còn nhiều kẻ overthinking, mới chỉ thiệt thòi một chút đã mắc bệnh trầm cảm này nọ. Thế lập luận của anh bạn là gì? Người ta mất nhưng thứ kia mới bị điên hay bị điên rồi mới mất những thứ quyền lợi kia? Nói rõ cho tôi xem nào. Nếu anh bạn nói điều đầu tiên thì tôi thấy anh bạn này đọc hơi nhiều tiểu thuyết huyễn ảo rồi đấy, còn cái thứ hai thì không nằm trong lập luận của tôi, và anh bạn tự vả vào mồm mình vì cái cụm từ “ nhét chữ vào mồm” ở đầu bài diễn văn dài lê thê và không đi đúng vào trọng tâm vấn đề đấy.
Nghĩ theo chiều ngược lại thì kẽ điên có thể đang quanh ta 💀💀 tâm trí thì điên nhưng lại tỏ ra bình thường
Yeah thật ra không hề có người điên mà chỉ là ta không thể hòa nhập với người có suy nghĩ khác mình thôi (xã hội có thể tồn tại là vì lợi ích của mỗi người nên khi quan điểm khác với thời đại thì đương nhiên sẽ khó có thể dùng nạp lại với nhau)
hay quá , ngày ra 1 tỉ video đi PKD.
Giống định kiến mỏ neo vậy , muốn nhổ khó
Câu chuyện này k rùng rợn mà câu chuyện này khá là hack não và thú vị đấy
Thiên tài bên trái kẻ điên bên phải
Kiểu giống phim The Cabinet of Dr. Caligari , người kể chuyện mới là kẻ điên
Film và đa số hình minh hoạ trong clip này trích từ film “Bay trên tổ ch cuckoo”
Bản thân tôi là một người bình thường bị hiểu nhầm là có vấn đề tâm thần , bị ép buộc điều trị tâm thần, tôi nghĩ việc tôi bị hiểu lầm không ai chịu tin tôi bình thường là do từ nhỏ tôi vốn đã sống tình cảm và im lặng, thường khi ra ngoài gặp chuyện gì va chạm hay đánh nhau tôi không bao giờ kể cho ai kể cả cha mẹ , xong rồi có 1 ngày trong đời tôi nóng tính và biết phản kháng lại các bất công trên đời thì ai cũng xem tôi là tâm thần khuyên nhủ nhau đưa tôi đi bv, rồi cha mẹ tôi cũng nghe theo đưa đi khám cho uống thuốc mấy năm, trong khi những đứa tôi biết hay đi gây lộn phá phách đánh người vô cớ, thể hiện chém nhau thì không ai bắt đi viện tâm thần cả, thường thì 1 người là hiền lành tốt bụng hay giúp đỡ người khác mà tự dưng biết bảo vệ bản thân thì hay bị xem là thần kinh lắm, còn những người gây hại cho người khác là người bình thường nha mọi người ! Tôi k biết trong video là nội dung thật hay phim nhưng đúng là mọi trải nghiệm trong đó không sai tí nào, dù bình thường tới đâu vẫn sẽ bị xem là thần kinh với các chuyên gia bác sĩ đội ngũ y tế
Mắc gì phải chứng minh, hãy như joker.
chỉ có kẻ điên mới dễ dàng biết được ai cx là kẻ điên
Ai bị đẩy vào trại điên mà chả thành điên
Hỏi Lâm phàm và lão Trương ấy
cảm giác bị nhầm lẫn và bị bắt ép đi vào nơi kỳ lạ đó thì mình đã từng thử r, cảm giác rất tuyệt vọng’=)
Vào trại tâm thâng ở chắc nhiễm luôn tu phut đầu tiên 😅
Đang yên đang lành sẽ vào gây sự với người khác. Để đánh nhau
Đoạn mở đầu là của phim gì vậy ạ?
Tôi không có bình luận gì khi xem xong vì tôi bị tâm thần phân liệt hay gọi là dễ nổi giận và cáu gắt với
Cũng đều có hai mặt , trong điên có tĩnh , trong tĩnh cũng có điên tùy lúc 🤣🤣🤣
Ai còn lâu mới biết
1:58 vãi ò:)))
Thật kinh khủng, quá kinh khủng....
Những kẻ điên thường có đường lối độc tài
video thú vị quá
Lỡ mình ko đien vào chất cho ở đó tới già luôn quá
Mình nhìn nhận vấn đề này theo 2 chiều. 1 là chiều xuôi, ta tự thấy, tự hiểu rồi. Chiều ngược lại là trong cuộc sống, rất nhiều người bình thường, được cho là bình thường và vẫn nghĩ là bình thưởng nhưng bản thân lại có những vấn đề bất thường về tâm lý và tâm thần, chỉ bản thân không nhận ra hoặc không thể biểu lộ ra. Như thí nghiệm của BBC, đúng 2 người, sai 1 người, lẫn 2 người. Thế 2 người đúng có thực sự đúng, 1 người sai có thật sự sai, 2 người lẫn có thục sự lẫn? Hay chính 3 chuyên gia đó đã nhận định người từng tâm thần thực ra bình thường hơn cả người thường và người thường có những vấn đề tâm lý không kém người tâm thần? Lấy gì để khẳng định đáp án của BBC là đúng?
Người bình thường họ bình thường thật hay chỉ là họ chưa được chẩn đoán tâm thần?
Người từng mắc bệnh tâm thần họ có thật tâm thần hay họ bị chẩn đoán sai?