Chiều nắng anh qua (Thơ: Đỗ Văn Phúc, nhạc “Chiếc lá cuối cùng”: Tuấn Khanh) Em năm xưa nồng nàn bao mộng ước, Cuộc tình xưa nhớ thuở chiều chờ mong, Chiều mùa thu nhớ em và mộng ước, Đến bên người, tình thắm thiết bao la. Hôm chưa xa, nồng nàn anh đã nói, Chỉ yêu em, nói nhỏ chỉ mình tôi, Chiều gần em mãi đây còn nồng thắm, Để bây giờ còn vấn vương không nguôi. [ĐK]: Đợi chờ gặp em trong sân, Em nồng nàn đằm thắm thương ai. Ngày nào hẹn em sang anh, Mơ mộng nhiều, mộng nhớ mênh mang.
Một lần gặp em trong sân, Sao nồng nàn giờ vẫn thấy nhớ, Rồi mộng còn mơ cô tiên, Cho tình mình nồng thắm mãi mãi. Bao hôm xưa người chờ anh được tới, Chiều mênh mang thắm đượm cuộc tình ta, Mộng đẹp xưa giờ anh ngày ngày nhớ, Nhớ em chờ, một chiều nắng anh qua. Hà Nội, 2024.
Cảm ơn anh !
Chiều nắng anh qua
(Thơ: Đỗ Văn Phúc, nhạc “Chiếc lá cuối cùng”: Tuấn Khanh)
Em năm xưa nồng nàn bao mộng ước,
Cuộc tình xưa nhớ thuở chiều chờ mong,
Chiều mùa thu nhớ em và mộng ước,
Đến bên người, tình thắm thiết bao la.
Hôm chưa xa, nồng nàn anh đã nói,
Chỉ yêu em, nói nhỏ chỉ mình tôi,
Chiều gần em mãi đây còn nồng thắm,
Để bây giờ còn vấn vương không nguôi.
[ĐK]:
Đợi chờ gặp em trong sân,
Em nồng nàn đằm thắm thương ai.
Ngày nào hẹn em sang anh,
Mơ mộng nhiều, mộng nhớ mênh mang.
Một lần gặp em trong sân,
Sao nồng nàn giờ vẫn thấy nhớ,
Rồi mộng còn mơ cô tiên,
Cho tình mình nồng thắm mãi mãi.
Bao hôm xưa người chờ anh được tới,
Chiều mênh mang thắm đượm cuộc tình ta,
Mộng đẹp xưa giờ anh ngày ngày nhớ,
Nhớ em chờ, một chiều nắng anh qua.
Hà Nội, 2024.
Rất cảm ơn Ad.
The Best Saxophonist
Tiếng kèn của bậc thầy...