Đen: Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ Quán nhỏ không sáng tỏ "Cho ly đen đá không đường anh ơi" Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ Anh bồi bàn mang ra hai cốc Một cho anh, một cho em Tay em khuấy một trời xoáy lốc Cà phê đen, cà phê đen Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Tắt những cuộc gọi tắt cả email Flow anh sẽ dắt tay em đi theo Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve Nụ cười em nở tròn như là bánh xe Môi không cần son mắt không ướt nhòe Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che Đôi khi anh đã quên đi hiện tại Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Em có thể gọi người như anh là gã điên Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng Một lần em ơi em là ai em hãy quên Những gì em có là cảm xúc không có tên Không có hạnh phúc, không có muộn phiền Đối diện với em là gã trai bên bàn bên Lynk Lee: Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười Đen: Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da Mình lại chia nhau mảnh không gian này Em là cô nhóc chân em không mang giày Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen Kể những câu chuyện không đầu không đuôi Nếm những cảm xúc không màu không mùi Tâm tư không giấu không vùi Bình yên là lúc lòng không sầu không vui Lynk Lee: Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Dìa dia Ah Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ Quán nhỏ không sáng tỏ "Cho ly đen đá không đường anh ơi" Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ Anh bồi bàn mang ra hai cốc Một cho anh, một cho em Tay em khuấy một trời xoáy lốc Cà phê đen, cà phê đen Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" (Và bây giờ thì) Tắt những cuộc gọi tắt cả email Flow anh sẽ dắt tay em đi theo Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve Nụ cười em nở tròn như là bánh xe Môi không cần son, mắt không ướt nhòe Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che Đôi khi anh đã quên đi hiện tại Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại? Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha! Em có thể gọi người như anh là gã điên Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng Một lần em ơi em là ai em hãy quên Những gì em có là cảm xúc không có tên Không có hạnh phúc Không có muộn phiền Đối diện với em là gã trai bên bàn bên Em có từng mơ, mơ những giấc rất xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi? Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da Mình lại chia nhau mảnh không gian này Em là cô nhóc chân em không mang giày Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen Kể những câu chuyện không đầu không đuôi Nếm những cảm xúc không màu không mùi Tâm tư không giấu không vùi Bình yên là lúc lòng không sầu không vui Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Nhắm mắt, để ta biết thấy Bịt tai, để ta biết nghe Đứng lại, để ta biết chạy Ra đi, để ta biết về Ngừng hơi, để ta biết thở Vỗ về, để ta biết đau Quên đi, để ta biết nhớ Xa lạ, để ta biết nhau Em có từng mơ, mơ những giấc rất xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, ở 4 giờ 20 Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Bố em hút rất nhiều thuốc Mẹ em khóc mắt lệ nhoà Bố anh thì đi lại còn mẹ anh gọi điện thoại đến từng nhà Nhiều ngày rồi mình không về, không liên lạc được gì cả Chỉ vỏn vẹn mảnh giấy "đừng lo, đêm nay con đi chơi xa Em ơi đi trốn với anh Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh Chạy con xe anh chở em tròng trành Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh Mình ngủ một giấc mà không cần báo thức Giờ này mọi khi anh đang trong ca trực Em thì đang lo ngày mai giảng đường Ôi những thứ chán chường không tẹo nào háo hức Mình rời thành phố chật chội náo nức Nơi mà cả việc thở cũng làm ta lao lực Mơ những con đường xa làm anh thấy rạo rực Muốn đưa em đi trốn đến tận cùng trái đất Anh chẳng cần biết là ngày nắng đẹp rạng ngời Hay gió về, hay bão táp mưa rơi Ngày mình đi với nhau ấy là ngày đẹp trời Thì theo anh đi trốn em ơi
7 лет назад+2
Lời bài hát: Cô Gái Bàn Bên Lynk Lee Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Đen: Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ Quán nhỏ không sáng tỏ "Cho ly đen đá không đường anh ơi" Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ Anh bồi bàn mang ra hai cốc Một cho anh, một cho em Tay em khuấy một trời xoáy lốc Cà phê đen, cà phê đen Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Tắt những cuộc gọi tắt cả email Flow anh sẽ dắt tay em đi theo Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve Nụ cười em nở tròn như là bánh xe Môi không cần son mắt không ướt nhòe Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che Đôi khi anh đã quên đi hiện tại Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Em có thể gọi người như anh là gã điên Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng Một lần em ơi em là ai em hãy quên Những gì em có là cảm xúc không có tên Không có hạnh phúc, không có muộn phiền Đối diện với em là gã trai bên bàn bên Lynk Lee: Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười Đen: Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da Mình lại chia nhau mảnh không gian này Em là cô nhóc chân em không mang giày Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen Kể những câu chuyện không đầu không đuôi Nếm những cảm xúc không màu không mùi Tâm tư không giấu không vùi Bình yên là lúc lòng không sầu không vui Lynk Lee: Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Lyrics: Lynk Lee Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Đen: Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ Quán nhỏ không sáng tỏ "Cho ly đen đá không đường anh ơi" Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ Anh bồi bàn mang ra hai cốc Một cho anh, một cho em Tay em khuấy một trời xoáy lốc Cà phê đen, cà phê đen Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Tắt những cuộc gọi tắt cả email Flow anh sẽ dắt tay em đi theo Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve Nụ cười em nở tròn như là bánh xe Môi không cần son mắt không ướt nhòe Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che Đôi khi anh đã quên đi hiện tại Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Em có thể gọi người như anh là gã điên Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng Một lần em ơi em là ai em hãy quên Những gì em có là cảm xúc không có tên Không có hạnh phúc, không có muộn phiền Đối diện với em là gã trai bên bàn bên Lynk Lee: Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười Đen: Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa Đông nhưng sao
Lyrics: Lynk Lee Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Đen: Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ Quán nhỏ không sáng tỏ "Cho ly đen đá không đường anh ơi" Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ Anh bồi bàn mang ra hai cốc Một cho anh, một cho em Tay em khuấy một trời xoáy lốc Cà phê đen, cà phê đen Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Tắt những cuộc gọi tắt cả email Flow anh sẽ dắt tay em đi theo Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve Nụ cười em nở tròn như là bánh xe Môi không cần son mắt không ướt nhòe Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che Đôi khi anh đã quên đi hiện tại Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Em có thể gọi người như anh là gã điên Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng Một lần em ơi em là ai em hãy quên Những gì em có là cảm xúc không có tên Không có hạnh phúc, không có muộn phiền Đối diện với em là gã trai bên bàn bên Lynk Lee: Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười Đen: Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da Mình lại chia nhau mảnh không gian này Em là cô nhóc chân em không mang giày Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen Kể những câu chuyện không đầu không đuôi Nếm những cảm xúc không màu không mùi Tâm tư không giấu không vùi Bình yên là lúc lòng không sầu không vui Lynk Lee: Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Đen: Nhắm mắt để ta biết thấy Bịt tai để ta biết nghe Đứng lại để ta biết chạy Ra đi để ta biết về Lynk Lee: Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Bố em hút rất nhiều thuốc Mẹ em khóc mắt lệ nhoà Bố anh thì đi lại còn mẹ anh gọi điện thoại đến từng nhà Nhiều ngày rồi mình không về, không liên lạc được gì cả Chỉ vỏn vẹn mảnh giấy "đừng lo, đêm nay con đi chơi xa" Em ơi đi trốn với anh Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh Chạy con xe anh chở em tròng trành Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh Mình ngủ một giấc mà không cần báo thức Giờ này mọi khi anh đang trong ca trực Em thì đang lo ngày mai giảng đường Ôi những thứ chán chường không tẹo nào háo hức Mình rời thành phố chật chội náo nức Nơi mà cả việc thở cũng làm ta lao lực Mơ những con đường xa làm anh thấy rạo rực Muốn đưa em đi trốn đến tận cùng trái đất Anh chẳng cần biết là ngày nắng đẹp rạng ngời Hay gió về, hay bão táp mưa rơi Ngày mình đi với nhau ấy là ngày đẹp trời Thì theo anh đi trốn em ơi [Chorus: Linh Cáo] Thật lòng em mơ, mơ cùng anh đi đến tận cùng Tận cùng chân mây vượt núi cao hay biển sâu Biết mấy là yêu cho vừa Giết mấy thời gian cho vừa Khi yêu ta mơ về nhau Để thấy lắm lúc lòng mình nhẹ nhiều khi Muốn ném hết tất cả để mà đi Một lần mình sống như những đứa nhóc không nhà Sớm thức dậy ở một nơi xa [Verse 2: Đen Vâu] Em ơi anh chẳng muốn sống đời vẻ vang Đời lên voi xuống chó, danh vọng hoặc bẽ bàng Chỉ muốn êm ả với nhau qua ngày tháng Hè xối gàu nước mát, lửa hồng khi đông sang Nhưng ta càng lớn càng không có sức phòng thủ Đời cuốn xô ta cả khi ta trốn trong phòng ngủ Âu lo theo về dù ta đã khoá ba lần cửa Trốn đi trốn đi không đời giết ta lần nữa Em ơi đi trốn với nhau Kệ vòng xe đó đưa mình đi tới đâu Kệ cho nắng cháy, cho bụi phủ vai gầy Kệ cơm kệ áo, kệ no đủ mai này Sau lưng là bụi, trước mặt đường chân trời Mình kệ những luật lệ mà mình thường vâng lời Đời nói mình vô trách nhiệm, có vẻ không oan Ừ thì một lần mình là trẻ không ngoan Anh chưa từng lên kế hoạch cho cuộc đời anh Sẽ là Mây đen kéo đến hay trời ngời xanh Nhưng nếu em muốn thấy chân trời mới toanh Thì em ơi đi trốn với anh Nhiều hơn bầu không khí Bớt đi những mệt nhoài Cuộc đời đâu được mấy Bình yên những sớm mai Em ơi đi trốn với anh Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh Chạy con xe anh chở em tròng trành Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh Anh chẳng cần biết là ngày nắng đẹp rạng ngời Hay gió về, hay bão táp mưa rơi Ngày mình đi với nhau ấy là ngày đẹp trời Thì theo anh đi trốn em ơi [Chorus: Linh Cáo] Thật lòng em mơ mơ cùng anh đi đến tận cùng Tận cùng chân mây vượt núi cao hay biển sâu Biết mấy là yêu cho vừa Giết mấy thời gian cho vừa Khi yêu ta mơ về nhau Để thấy lắm lúc lòng mình nhẹ nhiều khi Muốn ném hết tất cả để mà đi Một lần mình sống như những đứa nhóc không nhà Sớm thức dậy ở một nơi xa
Lyrics: Lynk Lee Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Đen: Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ Quán nhỏ không sáng tỏ "Cho ly đen đá không đường anh ơi" Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ Anh bồi bàn mang ra hai cốc Một cho anh, một cho em Tay em khuấy một trời xoáy lốc Cà phê đen, cà phê đen Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Tắt những cuộc gọi tắt cả email Flow anh sẽ dắt tay em đi theo Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve Nụ cười em nở tròn như là bánh xe Môi không cần son mắt không ướt nhòe Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che Đôi khi anh đã quên đi hiện tại Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai Mình cùng chia nhau mảnh không gian này Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Em có thể gọi người như anh là gã điên Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng Một lần em ơi em là ai em hãy quên Những gì em có là cảm xúc không có tên Không có hạnh phúc, không có muộn phiền Đối diện với em là gã trai bên bàn bên Lynk Lee: Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười Đen: Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da Mình lại chia nhau mảnh không gian này Em là cô nhóc chân em không mang giày Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa "Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha" Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen Kể những câu chuyện không đầu không đuôi Nếm những cảm xúc không màu không mùi Tâm tư không giấu không vùi Bình yên là lúc lòng không sầu không vui Lynk Lee: Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau Nói bâng quơ những điều gì Nói vu vơ những lạ kì Chợt ta thành những người mơ Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi Soi qua làn khói em soi rõ tim người Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
hoá ra cô gái bàn bên năm ấy là lynk lee 😲
Đen gợi ý cho mọi người luôn
🤣 quá hợp cmn lý luôn
00:14
chị link có hất cùn k chị :))
Đen:
Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ
Quán nhỏ không sáng tỏ
"Cho ly đen đá không đường anh ơi"
Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ
Anh bồi bàn mang ra hai cốc
Một cho anh, một cho em
Tay em khuấy một trời xoáy lốc
Cà phê đen, cà phê đen
Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ
Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ
Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở
Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Tắt những cuộc gọi tắt cả email
Flow anh sẽ dắt tay em đi theo
Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào
Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo
Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve
Nụ cười em nở tròn như là bánh xe
Môi không cần son mắt không ướt nhòe
Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che
Đôi khi anh đã quên đi hiện tại
Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai
Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại
Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Em có thể gọi người như anh là gã điên
Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền
Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến
Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng
Một lần em ơi em là ai em hãy quên
Những gì em có là cảm xúc không có tên
Không có hạnh phúc, không có muộn phiền
Đối diện với em là gã trai bên bàn bên
Lynk Lee:
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Đen:
Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn
Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng
Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa
Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da
Mình lại chia nhau mảnh không gian này
Em là cô nhóc chân em không mang giày
Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ
Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa
Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen
Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen
Kể những câu chuyện không đầu không đuôi
Nếm những cảm xúc không màu không mùi
Tâm tư không giấu không vùi
Bình yên là lúc lòng không sầu không vui
Lynk Lee:
Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Dìa dia
Ah
Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ
Quán nhỏ không sáng tỏ
"Cho ly đen đá không đường anh ơi"
Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ
Anh bồi bàn mang ra hai cốc
Một cho anh, một cho em
Tay em khuấy một trời xoáy lốc
Cà phê đen, cà phê đen
Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ
Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ
Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở
Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
(Và bây giờ thì)
Tắt những cuộc gọi tắt cả email
Flow anh sẽ dắt tay em đi theo
Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào
Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo
Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve
Nụ cười em nở tròn như là bánh xe
Môi không cần son, mắt không ướt nhòe
Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che
Đôi khi anh đã quên đi hiện tại
Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai
Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại?
Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha!
Em có thể gọi người như anh là gã điên
Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền
Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến
Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng
Một lần em ơi em là ai em hãy quên
Những gì em có là cảm xúc không có tên
Không có hạnh phúc
Không có muộn phiền
Đối diện với em là gã trai bên bàn bên
Em có từng mơ, mơ những giấc rất xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi?
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn
Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng
Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa
Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da
Mình lại chia nhau mảnh không gian này
Em là cô nhóc chân em không mang giày
Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha
Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ
Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa
Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen
Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen
Kể những câu chuyện không đầu không đuôi
Nếm những cảm xúc không màu không mùi
Tâm tư không giấu không vùi
Bình yên là lúc lòng không sầu không vui
Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Nhắm mắt, để ta biết thấy
Bịt tai, để ta biết nghe
Đứng lại, để ta biết chạy
Ra đi, để ta biết về
Ngừng hơi, để ta biết thở
Vỗ về, để ta biết đau
Quên đi, để ta biết nhớ
Xa lạ, để ta biết nhau
Em có từng mơ, mơ những giấc rất xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, ở 4 giờ 20
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Bố em hút rất nhiều thuốc
Mẹ em khóc mắt lệ nhoà
Bố anh thì đi lại còn mẹ anh gọi điện thoại đến từng nhà
Nhiều ngày rồi mình không về, không liên lạc được gì cả
Chỉ vỏn vẹn mảnh giấy "đừng lo, đêm nay con đi chơi xa
Em ơi đi trốn với anh
Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh
Chạy con xe anh chở em tròng trành
Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh
Mình ngủ một giấc mà không cần báo thức
Giờ này mọi khi anh đang trong ca trực
Em thì đang lo ngày mai giảng đường
Ôi những thứ chán chường không tẹo nào háo hức
Mình rời thành phố chật chội náo nức
Nơi mà cả việc thở cũng làm ta lao lực
Mơ những con đường xa làm anh thấy rạo rực
Muốn đưa em đi trốn đến tận cùng trái đất
Anh chẳng cần biết là ngày nắng đẹp rạng ngời
Hay gió về, hay bão táp mưa rơi
Ngày mình đi với nhau ấy là ngày đẹp trời
Thì theo anh đi trốn em ơi
Lời bài hát: Cô Gái Bàn Bên
Lynk Lee
Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Đen:
Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ
Quán nhỏ không sáng tỏ
"Cho ly đen đá không đường anh ơi"
Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ
Anh bồi bàn mang ra hai cốc
Một cho anh, một cho em
Tay em khuấy một trời xoáy lốc
Cà phê đen, cà phê đen
Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ
Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ
Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở
Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Tắt những cuộc gọi tắt cả email
Flow anh sẽ dắt tay em đi theo
Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào
Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo
Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve
Nụ cười em nở tròn như là bánh xe
Môi không cần son mắt không ướt nhòe
Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che
Đôi khi anh đã quên đi hiện tại
Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai
Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại
Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Em có thể gọi người như anh là gã điên
Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền
Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến
Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng
Một lần em ơi em là ai em hãy quên
Những gì em có là cảm xúc không có tên
Không có hạnh phúc, không có muộn phiền
Đối diện với em là gã trai bên bàn bên
Lynk Lee:
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Đen:
Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn
Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng
Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa
Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da
Mình lại chia nhau mảnh không gian này
Em là cô nhóc chân em không mang giày
Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ
Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa
Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen
Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen
Kể những câu chuyện không đầu không đuôi
Nếm những cảm xúc không màu không mùi
Tâm tư không giấu không vùi
Bình yên là lúc lòng không sầu không vui
Lynk Lee:
Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
đếch có nào làm beat bài trời ơi con chưa muốn chết nhỉ.muốn thử sức hát thử kkkk
Chữ chạy mau
hay lắm! Mà đến phần Lynk Lee giọng cao quá! Nối sang rap đứt hơi! Bài này cần lắm 1 người song ca hihi
0:32 1:50
2:39
Hay
Đoạn "bịt tai để biết nghe "thì lại bị delay
Lyrics:
Lynk Lee
Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Đen:
Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ
Quán nhỏ không sáng tỏ
"Cho ly đen đá không đường anh ơi"
Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ
Anh bồi bàn mang ra hai cốc
Một cho anh, một cho em
Tay em khuấy một trời xoáy lốc
Cà phê đen, cà phê đen
Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ
Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ
Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở
Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Tắt những cuộc gọi tắt cả email
Flow anh sẽ dắt tay em đi theo
Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào
Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo
Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve
Nụ cười em nở tròn như là bánh xe
Môi không cần son mắt không ướt nhòe
Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che
Đôi khi anh đã quên đi hiện tại
Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai
Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại
Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Em có thể gọi người như anh là gã điên
Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền
Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến
Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng
Một lần em ơi em là ai em hãy quên
Những gì em có là cảm xúc không có tên
Không có hạnh phúc, không có muộn phiền
Đối diện với em là gã trai bên bàn bên
Lynk Lee:
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Đen:
Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn
Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng
Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa
Đông nhưng sao
hì hì rap đc òi
Bài tủ của em chị ạ
hay mơi ra a ông
Phát Tạ ra đc hơn 7 tháng rồi ô ạ
tới phần rap của anh Đen Vâu ko hát kịp ảnh lun
nguyễn khanh bbb
nguyễn khanh
nguyễn khanh hb
Rap nhiều là đc
Nghe nhiều rồi nên tớ bắn vẫn OK :V
hay beat hay vl
.
q
nhanh vl
Lyrics:
Lynk Lee
Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Đen:
Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ
Quán nhỏ không sáng tỏ
"Cho ly đen đá không đường anh ơi"
Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ
Anh bồi bàn mang ra hai cốc
Một cho anh, một cho em
Tay em khuấy một trời xoáy lốc
Cà phê đen, cà phê đen
Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ
Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ
Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở
Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Tắt những cuộc gọi tắt cả email
Flow anh sẽ dắt tay em đi theo
Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào
Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo
Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve
Nụ cười em nở tròn như là bánh xe
Môi không cần son mắt không ướt nhòe
Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che
Đôi khi anh đã quên đi hiện tại
Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai
Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại
Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Em có thể gọi người như anh là gã điên
Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền
Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến
Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng
Một lần em ơi em là ai em hãy quên
Những gì em có là cảm xúc không có tên
Không có hạnh phúc, không có muộn phiền
Đối diện với em là gã trai bên bàn bên
Lynk Lee:
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Đen:
Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn
Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng
Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa
Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da
Mình lại chia nhau mảnh không gian này
Em là cô nhóc chân em không mang giày
Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ
Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa
Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen
Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen
Kể những câu chuyện không đầu không đuôi
Nếm những cảm xúc không màu không mùi
Tâm tư không giấu không vùi
Bình yên là lúc lòng không sầu không vui
Lynk Lee:
Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Đen:
Nhắm mắt để ta biết thấy
Bịt tai để ta biết nghe
Đứng lại để ta biết chạy
Ra đi để ta biết về
Lynk Lee:
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Bố em hút rất nhiều thuốc
Mẹ em khóc mắt lệ nhoà
Bố anh thì đi lại còn mẹ anh gọi điện thoại đến từng nhà
Nhiều ngày rồi mình không về, không liên lạc được gì cả
Chỉ vỏn vẹn mảnh giấy "đừng lo, đêm nay con đi chơi xa"
Em ơi đi trốn với anh
Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh
Chạy con xe anh chở em tròng trành
Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh
Mình ngủ một giấc mà không cần báo thức
Giờ này mọi khi anh đang trong ca trực
Em thì đang lo ngày mai giảng đường
Ôi những thứ chán chường không tẹo nào háo hức
Mình rời thành phố chật chội náo nức
Nơi mà cả việc thở cũng làm ta lao lực
Mơ những con đường xa làm anh thấy rạo rực
Muốn đưa em đi trốn đến tận cùng trái đất
Anh chẳng cần biết là ngày nắng đẹp rạng ngời
Hay gió về, hay bão táp mưa rơi
Ngày mình đi với nhau ấy là ngày đẹp trời
Thì theo anh đi trốn em ơi
[Chorus: Linh Cáo]
Thật lòng em mơ, mơ cùng anh đi đến tận cùng
Tận cùng chân mây vượt núi cao hay biển sâu
Biết mấy là yêu cho vừa
Giết mấy thời gian cho vừa
Khi yêu ta mơ về nhau
Để thấy lắm lúc lòng mình nhẹ nhiều khi
Muốn ném hết tất cả để mà đi
Một lần mình sống như những đứa nhóc không nhà
Sớm thức dậy ở một nơi xa
[Verse 2: Đen Vâu]
Em ơi anh chẳng muốn sống đời vẻ vang
Đời lên voi xuống chó, danh vọng hoặc bẽ bàng
Chỉ muốn êm ả với nhau qua ngày tháng
Hè xối gàu nước mát, lửa hồng khi đông sang
Nhưng ta càng lớn càng không có sức phòng thủ
Đời cuốn xô ta cả khi ta trốn trong phòng ngủ
Âu lo theo về dù ta đã khoá ba lần cửa
Trốn đi trốn đi không đời giết ta lần nữa
Em ơi đi trốn với nhau
Kệ vòng xe đó đưa mình đi tới đâu
Kệ cho nắng cháy, cho bụi phủ vai gầy
Kệ cơm kệ áo, kệ no đủ mai này
Sau lưng là bụi, trước mặt đường chân trời
Mình kệ những luật lệ mà mình thường vâng lời
Đời nói mình vô trách nhiệm, có vẻ không oan
Ừ thì một lần mình là trẻ không ngoan
Anh chưa từng lên kế hoạch cho cuộc đời anh
Sẽ là Mây đen kéo đến hay trời ngời xanh
Nhưng nếu em muốn thấy chân trời mới toanh
Thì em ơi đi trốn với anh
Nhiều hơn bầu không khí
Bớt đi những mệt nhoài
Cuộc đời đâu được mấy
Bình yên những sớm mai
Em ơi đi trốn với anh
Mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh
Chạy con xe anh chở em tròng trành
Mình phóng tầm mắt ngắm chân trời mới toanh
Anh chẳng cần biết là ngày nắng đẹp rạng ngời
Hay gió về, hay bão táp mưa rơi
Ngày mình đi với nhau ấy là ngày đẹp trời
Thì theo anh đi trốn em ơi
[Chorus: Linh Cáo]
Thật lòng em mơ mơ cùng anh đi đến tận cùng
Tận cùng chân mây vượt núi cao hay biển sâu
Biết mấy là yêu cho vừa
Giết mấy thời gian cho vừa
Khi yêu ta mơ về nhau
Để thấy lắm lúc lòng mình nhẹ nhiều khi
Muốn ném hết tất cả để mà đi
Một lần mình sống như những đứa nhóc không nhà
Sớm thức dậy ở một nơi xa
Lyrics:
Lynk Lee
Nghe như tiếng gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Đen:
Chiều ráng đỏ bên quán nhỏ
Quán nhỏ không sáng tỏ
"Cho ly đen đá không đường anh ơi"
Chợt thấy đầu thuốc bàn bên kia thoáng đỏ
Anh bồi bàn mang ra hai cốc
Một cho anh, một cho em
Tay em khuấy một trời xoáy lốc
Cà phê đen, cà phê đen
Đủ chật để nhìn nhau cho thật rõ
Đủ tối để thấy khói kia lửng lơ
Đủ lặng nghe trang sách kia lật giở
Nơi đây quá đủ cho những gã hay mơ
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh chưa nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Tắt những cuộc gọi tắt cả email
Flow anh sẽ dắt tay em đi theo
Đến nột nơi chẳng ai biết là nơi nào
Nơi mà nỗi buồn trở nên bé tí teo
Nơi mà u sầu mỏng như là cánh ve
Nụ cười em nở tròn như là bánh xe
Môi không cần son mắt không ướt nhòe
Nơi mưa không cần trú, nơi nắng không cần che
Đôi khi anh đã quên đi hiện tại
Quên cả quá khứ quên luôn cả tương lai
Em có bao giờ thấy thời gian như ngừng lại
Trong một khoảnh khắc ta không nhớ mình là ai
Mình cùng chia nhau mảnh không gian này
Anh là thằng nhóc chân anh không mang giày
Đầu anh không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Em có thể gọi người như anh là gã điên
Vì điều đó đúng nên cũng thấy chả phiền
Ai cũng thay đổi chỉ có anh là bất biến
Em đang đối diện với gã mơ không ngả nghiêng
Một lần em ơi em là ai em hãy quên
Những gì em có là cảm xúc không có tên
Không có hạnh phúc, không có muộn phiền
Đối diện với em là gã trai bên bàn bên
Lynk Lee:
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười
Đen:
Muốn lại ngồi với em vào một chiều tàn
Lòng vui như thể nhặt được nhiều vàng
Tâm tư rộn rã tiếng con sóng ngoài xa
Đông nhưng sao thấy như đang nóng ngoài da
Mình lại chia nhau mảnh không gian này
Em là cô nhóc chân em không mang giày
Đầu em không nghĩ quá nhiều điều sâu xa
"Dối lòng sẽ bị quạ bắt diều hâu tha"
Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạ
Gặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họa
Có hai người lạ gặp nhau ở quán quen
Đốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đen
Kể những câu chuyện không đầu không đuôi
Nếm những cảm xúc không màu không mùi
Tâm tư không giấu không vùi
Bình yên là lúc lòng không sầu không vui
Lynk Lee:
Nghe như tiếng cơn gió xôn xao trong lòng em
Khi hai ta vẫn chưa biết tên nhau chưa kịp quen
Rồi tình cờ ngồi lại bên nhau
Nói bâng quơ những điều gì
Nói vu vơ những lạ kì
Chợt ta thành những người mơ
Em có từng mơ, mơ những giấc giấc xanh tươi
Khi kim đồng hồ ngưng, em có thấy lòng chơi vơi
Soi qua làn khói em soi rõ tim người
Không biết nói câu gì chỉ biết ngồi hát xong cười