Chùa Tây Phương (Sơn Tây) ( Thạch Thất, Hà Nội)có những pho tượng La Hán rất đẹp, rất sinh động tạc vào thế kỷ 18. Nhà nghệ sĩ xưa đã vô tình hay hữu ý mượn đề tài chuyện Phật mà miêu tả xã hội quằn quại đau khổ trong nhiều biến động, và bế tắc không tìm được lối ra. Là kiệt tác nghệ thuật . Mô tả đúng chiều sâu nhân thế .Bản tuyên ngôn về dân chủ . Bài thơ được nhà nghệ sĩ viết trong chuyến thăm về xứ Đoài. Về Nhà Trịnh . Lúc khó khăn trong lịch sử . Nhà Trịnh có tiếng nói rất lớn đại diện cho tiếng nói và mong muốn của nhân dân . Các vị La Hán chùa Tây Phương Tôi đến thăm về lòng vấn vương. Há chẳng phải đây là xứ Phật, Mà sao ai nấy mặt đau thương? Đây vị xương trần chân với tay Có chi thiêu đốt tấm thân gầy Trầm ngâm đau khổ sâu vòm mắt Tự bấy ngồi y cho đến nay. Có vị mắt giương, mày nhíu xệch Trán như nổi sóng biển luân hồi Môi cong chua chát, tâm hồn héo Gân ( dân) vặn bàn tay mạch máu sôi. Có vị chân tay co xếp lại Tròn xoe từa thể chiếc thai non Nhưng đôi tai rộng dài ngang gối Cả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn.... Các vị ngồi đây trong lặng yên Mà nghe giông bão nổ trăm miền Như từ vực thẳm đời ( dân tộc ) nhân loại Bóng tối đùn ra trận gió đen. Mỗi người một vẻ, mặt con người Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi. Mặt cúi, mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau Quay theo tám hướng hỏi trời sâu Một câu hỏi lớn. Không lời đáp Cho đến bây giờ mặt vẫn chau. Có thực trên đường tu đến Phật Trần gian tìm cởi áo trầm luân Bấy nhiêu quằn quại run lần chót Các vị đau theo lòng chúng nhân? Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu? Sống lại cho tôi hỏi một câu: Bác tạc bấy nhiêu hình khổ hạnh Thật chăng chuyện Phật kể cho nhau? Hay bấy nhiêu hồn ( người )trong gió bão Bấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đời Là cha ông đó bằng xương máu Đã khổ, không yên cả đứng ngồi. Cha ông năm tháng đè lưng nặng Những bạn đương thời của Nguyễn Du Nung nấu tâm can (gò võ chán ) vò võ trán Đau đời có cứu được đời đâu. Đứt ruột cha ông trong cái thuở ( trách quở) Cuộc sống giậm chân hoài một chỗ Bao nhiêu hi vọng thúc bên sườn Héo tựa mầm non thiếu ánh dương. Hoàng hôn thế kỷ phủ ( khổ )bao la Sờ soạng, cha ông tìm lối ra Có phải thế mà trên mặt tượng Nửa như khói ám, nửa sương tà. Các vị La Hán chùa Tây Phương! Hôm nay ( đất nước) xã hội đã lên đường Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương. Cha ông yêu mến thời xưa cũ Trần trụi đau thương bỗng hoá gần! Những bước mất ( nước mắt) đi trong thớ gỗ. Về đây, tươi vạn dặm đường xuân. Bản gốc 27-12-1960
Chu đệ giỏi đánh nhau, tiềm lực cũng mạnh, lại con vua nên nhiều người theo. Đáng ra phải dùng kế đanh bại ý chí, làm giảm nguồn lực của chu đệ mới tiến đánh.
Sai gì đâu. Chu nguyên chương sống lâu quá nên con trai cũng già rồi. Mà mấy thằng con trai cũng không phải loại tử tế. Lớn lên trong thời loạn nên tính cách cũng quân sự hoá. Làm việc hơi thiếu quang minh chính đại. Thực ra chu nguyên chương muốn truyền cho bố chu doãn văn là chu tiêu. Vì hắn là 1 người tử tế hiếm hoi. Mặc dù chu nguyên chương hơi xung khắc với tính cách tử tế đức cao với chu tiêu nhưng ông cũng tin chu tiêu làm vua thời bình sẽ tốt. Chỉ tiếc chu tiêu mạng mỏng. Chết trước cả chu nguyên chương nên ông mới nhường cho doãn văn coi như bù đắp cho chu tiêu
Trong chính sử tàu thì cnc dc coi như là hoàng đế cưng con nhất thiên hạ mà. Trong mắt cnc chỉ có thái tử chu tiêu, mã hoàng hậu, con thái tử chu tiêu là gia đình mà. Còn lại đều là người dưng. Chu đệ anh dũng , thông minh thiện chiến vô địch mà bị ghẻ lạnh đến mức gần hóa điên Người ta bảo chu tiêu có ý làm phản, cnc còn rơi lệ bảo. Con cưng ta thật có khí độ quân vương mà. Chỉ là rồng sinh ra chó. Chu tiêu kém quá
Chu Nguyên Chương còn không dẹp phiên vương thì tại sao Chu Doãn Văn mới lên ngôi vị, ngồi chưa vững đã đòi dẹp...Chứng tỏ Doãn Văn tầm thường, ko đủ sức gánh cả đất nước.
Chu đệ rời đô một nguyên nhân chủ yếu là mông cổ phía bắc vẫn là mối nguy hiểm nên cần quân đội đông,mà chu đệ có dx ngai vàng k chính cống,lại sợ lịch sử lặp lại nên rời đô gần như là bắt buộc
Sinh ra trong nhà đế vương đúng là khổ anh em con cháu chém giết nhau . sách thánh hiền dạy con người yêu thương nhau ,anh em hoà thuận ,nhưng sách ko áp dụng đối với con cháu nhà đế vương
Việc làm của Chu Đệ là điều đại nghịch bất đạo, sẽ bị kẻ sĩ thiên hạ đời đời chê trách. Đồng thời, nếu xét theo chuẩn mực khi đó, chỉ cần Chu Doãn Văn ra lệnh thảo phạt, thì ngay lập tức sẽ có hàng loạt các chư hầu khác đứng lên hưởng ứng. Vậy nhưng nếu ta nhìn vào Tĩnh Nan Chi Biến, có thể thấy rằng. Khi Chu Đệ tạo phản, không có bất kỳ ai phản đối hoặc đứng về phía Chu Doãn Văn phản kháng lại. Vậy tại sao lại có chuyện ngược đời như vậy ?
chu doãn văn muốn tước quyền phiên vương, điều đó làm cho các phiên vương cảm thấy môi hở răng lạnh . nên k ai ngu gì đi lm đao cho nam kinh xong rồi lại bị thịt ak
Minh Huệ đế non kinh nghiệm chính trị. Các vương gia ngày xưa tuy không được quyền chiêu mộ binh mã, bổ nhiệm quan chức nhưng vẫn hưởng bong lộc tập ấm. Minh Huệ Đế hành xử bất nghĩa, ngăn cản các thúc phụ về kinh chịu tang tổ phụ là sai về mặt luân lý, người xưa rất coi trọng luân lý, nên Minh Huệ đế đã làm mất lòng người trên dưới. Minh Huệ trong quá trình triệt phiên đã ép chết một người thúc phụ, là bất nhân. Minh Huệ thua là xứng đáng. Hành động của Thành Tổ tuy cũng có phần bất nhân, phản nghịch nhưng chỉ có ông ta mới đủ sức tiếp tục duy trì được đại nghiệp của nhà Minh.
Uy thế chưa đến đâu, võ lực thì ko đủ để phục chúng mà đã dám thẳng tay triệt phiên. Triệt phiên là đúng nhưng thời điểm là sai. Đã thế còn coi thường lơ là phòng bị với Chu Đệ. Thả thk con ra phát ổng phản luôn
@@TrungHieuNguyen-x9i Mình có tìm hiểu về Tĩnh nan chi biến, chỉ có thể nói lịch sử đã gọi tên Chu Đệ. Cuộc chính biến của Chu Đệ gặp khá nhiều may mắn nhưng chính sự thiếu quyết đoán của Chu Doãn Văn là nguyên nhân cho thất bại của quân triều đình. Nếu so về lực lượng quân đội quân triều đình của Chu Doãn Văn đông hơn Chu Đệ đến gần 10 lần, dù thất bại khi tấn công Bắc Bình nhưng khi Chu Đệ nam tiến cũng chẳng dễ dàng thậm chí suýt chết trong trận thua lớn ở Đông Xương. Chu Doãn Văn lại đưa ra mệnh lệnh ngớ ngẩn cho quân lính là không được giết Chu Đệ và để quân Yên yên ổn ở Sơn Đông. Sau đó quân Yên được điều động trở lại tiếp tục nam tiến nhưng gập rất nhiều khó khăn do không đủ nhân lực và tài lực để giữ được những thành trì đã chiếm. Chu Đệ đã ra 1 quyết định rất mạo hiểm là bỏ qua các thành trì phòng thủ vững chắc đưa quân thọc thẳng xuống Trường Giang. Quân triều đình rất thụ động và để mất đường vận lương quan trọng ở Từ Châu. Chu Doãn Văn lại ra 1 quyết định ngớ ngẩn là rút phần lớn quân về nam Trường Giang, các cánh quân còn lại co cụm phòng thủ tại Linh Bích. Chính thất bại thảm hại tại Linh Bích khiến quân đội của Chu Doãn Văn hoàn toàn sụp đổ, sau đó liên tiếp thua trận ở phòng tuyến sông Hoài và Dương Châu. Mất Dương Châu, Nam Kinh rơi vào thế dễ bị tấn công trực tiếp , Chu Đệ cho quân vượt Trường Giang nhưng gặp sự kháng cự quyết liệt của quân triều đình và quân cần vương từ Tô Châu, Ninh Ba và Huệ Châu. Chu Đệ đã có ý định rút quân thì đúng lúc này Chu Cao Sí - con trưởng của Chu Đệ đem quân tiếp viện đến, quân triều đình bị đánh bại và quân Yên vượt Trường Giang đánh vào Nam Kinh. Có thể nói Chu Doãn Văn là kiểu "chí lớn nhưng tài mọn' lại thiếu quyết đoán, thiếu cả tầm nhìn giống hệt Viên Thiệu, trong tay lại thiếu hiền thần và tướng giỏi trợ giúp nên thua là phải thôi.
đời vua cha ăn nên làm ra..xây dựng cơ ngiệp đời con cháu thì k giữ dc ..giống như tần thủy hoàng ..oai hung bao nhiu..con cháu lại bị hành hạ bấy nhiêu
@@trungnguyen8574 Nhà Hán được mệnh trời, gặp đời Linh Đế Hoàn Đế cho chó đội mũ tiến hiền khinh kẻ sĩ nên mất thiên hạ, nhà Ngụy cướp lấy nhưng không mệnh trời nên khi hại hoàng hậu Hán Hiến Đế thì thua ở Xích Bích nên thiên hạ chia ba. Nhà Ngụy được phần hơn nhưng mất về tay Tấn vì không có mệnh trời. Nhà Tấn dời mệnh trời lấy đạo Lão Trang hư vô làm việc nên nhà Tấn loạn, ngoại tộc Hồ xâu xé trung hoa. Ở phía nam, dòng dõi họ xa họ Lưu lật đổ Tấn lập nhà Lưu Tống nhưng trong cũng đình dâm loạn nên mất nước. Nhà Tấn do có cái công lật đổ nhà Ngụy nên nước được 200 năm thôi, phú quý nghèo hèn không phải chỉ bàn tay mình mà ra đâu, có số mệnh cả vậy.
Bát vương thực lực cân nhau nên đánh lâu. Chứ chu đệ với doãn văn những thằng khác chỉ đc chọn 1 trong 2 chứ lơ ngơ tự lập quân là no đòn. Thực ra để xảy ra loạn này là do chính bản thân doãn văn ngu xuẩn. Chưa hiểu việc binh. Chính trị còn kém mà bày đặt nhe nanh vuốt trấn áp các chú. Cho cái cớ chu đệ tạo phản. Cho cái cớ những người khác thờ ơ với trung ương. Gọi là không biết mình có gì. Không biết nên làm gì.
Khác chứ. Loạn bát vương là do ngoại thích tiếm quyền. Trường hợp của Chu Đệ giống Lý Thế Dân hơn. Kiến Thành mà thành công lên ngôi kiểu gì cũng đánh nhau ầm ầm.
Thằng cháu CNC con của thằng Vua ( đc CNC truyền ngôi con trưởng ) thì đương nhiên thằng cha chết, CNC truyền cho thằng cháu con trưởng tôn đúng rồi . CNC truyền cho con trưởng làm VUA nhưng chết sớm thì con của Vua đó kế vị . Có cc gì truyền cho Chu Đệ Truyền cho Chu Đệ ( con thứ ) thì 10 20 chục thằng Vương gia kia chắc đứng ngó?? Truyền ngôi luôn luôn con trưởng là hợp lí nhất... Vì con thứ sẽ ko có ý kiến gì, chứ truyền này truyền kia triều đại nát sớm !
Sao không loạn nổi?? Các vương gia có thế lực mạnh nào chịu yên phận làm vương gia?? Như Chu Đệ thực chất đã chuẩn bị tạo phản gây dựng thế lực từ lâu rồi chứ chả phải là chuyện bất đắc dĩ mới làm, với lại cho dù các vương gia yên phận thì nhà Minh sẽ như nhà Chu trước kia đất nước bị chia cắt thành nhiều nước nhỏ thôi thể nào cũng sẽ loạn không lúc này thì lúc khác.
@@Anh2k5719 Nước cờ của thằng cháu đúng là sai lầm , thằng chú khôn hơn và sau này cũng ra tay với các anh em khác vì cũng chung suy nghĩ với thằng cháu nhưng cách làm thì hơn hẳn
Chùa Tây Phương (Sơn Tây) ( Thạch Thất, Hà Nội)có những pho tượng La Hán rất đẹp, rất sinh động tạc vào thế kỷ 18. Nhà nghệ sĩ xưa đã vô tình hay hữu ý mượn đề tài chuyện Phật mà miêu tả xã hội quằn quại đau khổ trong nhiều biến động, và bế tắc không tìm được lối ra. Là kiệt tác nghệ thuật . Mô tả đúng chiều sâu nhân thế .Bản tuyên ngôn về dân chủ . Bài thơ được nhà nghệ sĩ viết trong chuyến thăm về xứ Đoài. Về Nhà Trịnh . Lúc khó khăn trong lịch sử . Nhà Trịnh có tiếng nói rất lớn đại diện cho tiếng nói và mong muốn của nhân dân .
Các vị La Hán chùa Tây Phương
Tôi đến thăm về lòng vấn vương.
Há chẳng phải đây là xứ Phật,
Mà sao ai nấy mặt đau thương?
Đây vị xương trần chân với tay
Có chi thiêu đốt tấm thân gầy
Trầm ngâm đau khổ sâu vòm mắt
Tự bấy ngồi y cho đến nay.
Có vị mắt giương, mày nhíu xệch
Trán như nổi sóng biển luân hồi
Môi cong chua chát, tâm hồn héo
Gân ( dân) vặn bàn tay mạch máu sôi.
Có vị chân tay co xếp lại
Tròn xoe từa thể chiếc thai non
Nhưng đôi tai rộng dài ngang gối
Cả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn....
Các vị ngồi đây trong lặng yên
Mà nghe giông bão nổ trăm miền
Như từ vực thẳm đời ( dân tộc ) nhân loại
Bóng tối đùn ra trận gió đen.
Mỗi người một vẻ, mặt con người
Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời
Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã
Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi.
Mặt cúi, mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau
Quay theo tám hướng hỏi trời sâu
Một câu hỏi lớn. Không lời đáp
Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.
Có thực trên đường tu đến Phật
Trần gian tìm cởi áo trầm luân
Bấy nhiêu quằn quại run lần chót
Các vị đau theo lòng chúng nhân?
Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu?
Sống lại cho tôi hỏi một câu:
Bác tạc bấy nhiêu hình khổ hạnh
Thật chăng chuyện Phật kể cho nhau?
Hay bấy nhiêu hồn ( người )trong gió bão
Bấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đời
Là cha ông đó bằng xương máu
Đã khổ, không yên cả đứng ngồi.
Cha ông năm tháng đè lưng nặng
Những bạn đương thời của Nguyễn Du
Nung nấu tâm can (gò võ chán ) vò võ trán
Đau đời có cứu được đời đâu.
Đứt ruột cha ông trong cái thuở ( trách quở)
Cuộc sống giậm chân hoài một chỗ
Bao nhiêu hi vọng thúc bên sườn
Héo tựa mầm non thiếu ánh dương.
Hoàng hôn thế kỷ phủ ( khổ )bao la
Sờ soạng, cha ông tìm lối ra
Có phải thế mà trên mặt tượng
Nửa như khói ám, nửa sương tà.
Các vị La Hán chùa Tây Phương!
Hôm nay ( đất nước) xã hội đã lên đường
Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại
Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương.
Cha ông yêu mến thời xưa cũ
Trần trụi đau thương bỗng hoá gần!
Những bước mất ( nước mắt) đi trong thớ gỗ.
Về đây, tươi vạn dặm đường xuân.
Bản gốc
27-12-1960
Chu đệ giỏi đánh nhau, tiềm lực cũng mạnh, lại con vua nên nhiều người theo. Đáng ra phải dùng kế đanh bại ý chí, làm giảm nguồn lực của chu đệ mới tiến đánh.
Bất nhân trước thì đừng trách bất nghĩa sau
Chiếm đc đất Yên thì kị binh siêu mạnh r. Tiến lui đều nhanh, cơ động
Chu Cao Húc cũng làm theo cha. Nhưng Húc không phải là Đệ mà Chiêm Cơ cũng không phải Doãn Văn
Do Chu Doãn Văn nghe lời ngta đòi triệt phiên nên làm gì còn phiên vương nào dám ủng hộ:))
Chu Đệ cầm quân đánh trận rất giỏi, chắc chỉ sau CNC
Liêu Vương Chu Thực, Tấn Vương đời thứ 2 Chu Tế Hy ủng hộ Chu Doãn Văn. Cốc Vương ban đầu ủng hộ, sau thì hàng Chu Đệ.
Chu đệ lên khác gì đâu. Cũng triệt hết phiên có phục hồi lại đâu. Việc thu binh của Chu Doãn Văn là đúng rồi, nhưng chu đệ có võ
Đúng thế. Chu Đệ sau này cũng triệt phiên nhưng khôn khéo hơn Chu Doãn Văn nên thành công.
Mà cũng là sai lầm của chu nguyên chương thay vì nhường ngôi cho con mà lại nhường cho cháu trai
Sai gì đâu. Chu nguyên chương sống lâu quá nên con trai cũng già rồi. Mà mấy thằng con trai cũng không phải loại tử tế. Lớn lên trong thời loạn nên tính cách cũng quân sự hoá. Làm việc hơi thiếu quang minh chính đại.
Thực ra chu nguyên chương muốn truyền cho bố chu doãn văn là chu tiêu. Vì hắn là 1 người tử tế hiếm hoi. Mặc dù chu nguyên chương hơi xung khắc với tính cách tử tế đức cao với chu tiêu nhưng ông cũng tin chu tiêu làm vua thời bình sẽ tốt. Chỉ tiếc chu tiêu mạng mỏng. Chết trước cả chu nguyên chương nên ông mới nhường cho doãn văn coi như bù đắp cho chu tiêu
Cái hoạ này sớm muộn gì cũng diễn ra thôi. Cái sai lầm lớn nhất là phong các phiên vương rồi
Trong chính sử tàu thì cnc dc coi như là hoàng đế cưng con nhất thiên hạ mà. Trong mắt cnc chỉ có thái tử chu tiêu, mã hoàng hậu, con thái tử chu tiêu là gia đình mà. Còn lại đều là người dưng. Chu đệ anh dũng , thông minh thiện chiến vô địch mà bị ghẻ lạnh đến mức gần hóa điên
Người ta bảo chu tiêu có ý làm phản, cnc còn rơi lệ bảo. Con cưng ta thật có khí độ quân vương mà. Chỉ là rồng sinh ra chó. Chu tiêu kém quá
Ông muốn ngôi vị muôn đời dk chuyền cho dòng Trưởng …. Mà
@@binho1529 cơ bản là thằng vua cháu sợ chết. K cần biết chú nào tốt ông chú nào xấu cho bay màu 1 loạt ai chả ghét
Chu Đệ chắc thấm câu của Trương Lương
"Phú quý không hồi hương
Như áo gấm dạ hành"
Trương lương là người ngoài nên bỏ danh vọng thì còn đc tha...chu đệ là dòng dõi khó mà thoát khỏi cảnh bị tiêu diệt
Chu Nguyên Chương còn không dẹp phiên vương thì tại sao Chu Doãn Văn mới lên ngôi vị, ngồi chưa vững đã đòi dẹp...Chứng tỏ Doãn Văn tầm thường, ko đủ sức gánh cả đất nước.
Chu đệ rời đô một nguyên nhân chủ yếu là mông cổ phía bắc vẫn là mối nguy hiểm nên cần quân đội đông,mà chu đệ có dx ngai vàng k chính cống,lại sợ lịch sử lặp lại nên rời đô gần như là bắt buộc
Sinh ra trong nhà đế vương đúng là khổ anh em con cháu chém giết nhau . sách thánh hiền dạy con người yêu thương nhau ,anh em hoà thuận ,nhưng sách ko áp dụng đối với con cháu nhà đế vương
Ae trong nhà vì miếng đất còn chém nhau nói gì cả 1 nước
@@phuminhvu5665đúng rồi lại còn cùng cha khác mẹ nữa
thời thế loạn lạc, không người này thì sẽ người khác
Việc làm của Chu Đệ là điều đại nghịch bất đạo, sẽ bị kẻ sĩ thiên hạ đời đời chê trách. Đồng thời, nếu xét theo chuẩn mực khi đó, chỉ cần Chu Doãn Văn ra lệnh thảo phạt, thì ngay lập tức sẽ có hàng loạt các chư hầu khác đứng lên hưởng ứng.
Vậy nhưng nếu ta nhìn vào Tĩnh Nan Chi Biến, có thể thấy rằng. Khi Chu Đệ tạo phản, không có bất kỳ ai phản đối hoặc đứng về phía Chu Doãn Văn phản kháng lại. Vậy tại sao lại có chuyện ngược đời như vậy ?
chu doãn văn muốn tước quyền phiên vương, điều đó làm cho các phiên vương cảm thấy môi hở răng lạnh . nên k ai ngu gì đi lm đao cho nam kinh xong rồi lại bị thịt ak
Nhưng Chu đệ giỏi
Minh Huệ đế non kinh nghiệm chính trị. Các vương gia ngày xưa tuy không được quyền chiêu mộ binh mã, bổ nhiệm quan chức nhưng vẫn hưởng bong lộc tập ấm. Minh Huệ Đế hành xử bất nghĩa, ngăn cản các thúc phụ về kinh chịu tang tổ phụ là sai về mặt luân lý, người xưa rất coi trọng luân lý, nên Minh Huệ đế đã làm mất lòng người trên dưới. Minh Huệ trong quá trình triệt phiên đã ép chết một người thúc phụ, là bất nhân. Minh Huệ thua là xứng đáng. Hành động của Thành Tổ tuy cũng có phần bất nhân, phản nghịch nhưng chỉ có ông ta mới đủ sức tiếp tục duy trì được đại nghiệp của nhà Minh.
Các chư hầu còn mừng thầm ấy chứ, giúp Chu Doãn Văn để rồi bị Chu Doãn Văn xử sao?
Bởi vì đó là điều hiển nhiên vì phong cháu làm vua mà không phong con 🎉
Ác 😂
@@tivisony1744 Minh Huệ Đế kể cũng đần, tự dưng bắt bớ con Chu Đệ chi cho ổng tạo phản. 😅
Uy thế chưa đến đâu, võ lực thì ko đủ để phục chúng mà đã dám thẳng tay triệt phiên. Triệt phiên là đúng nhưng thời điểm là sai. Đã thế còn coi thường lơ là phòng bị với Chu Đệ. Thả thk con ra phát ổng phản luôn
Chính xác, triệt là đúng nhưng cách làm dở, khi còn yếu hơn mà làm thẳng kết quả lại bị thịt. Chu Đệ sau khi cướp ngôi rồi cũng triệt phiên.
@@TrungHieuNguyen-x9i Mình có tìm hiểu về Tĩnh nan chi biến, chỉ có thể nói lịch sử đã gọi tên Chu Đệ. Cuộc chính biến của Chu Đệ gặp khá nhiều may mắn nhưng chính sự thiếu quyết đoán của Chu Doãn Văn là nguyên nhân cho thất bại của quân triều đình. Nếu so về lực lượng quân đội quân triều đình của Chu Doãn Văn đông hơn Chu Đệ đến gần 10 lần, dù thất bại khi tấn công Bắc Bình nhưng khi Chu Đệ nam tiến cũng chẳng dễ dàng thậm chí suýt chết trong trận thua lớn ở Đông Xương. Chu Doãn Văn lại đưa ra mệnh lệnh ngớ ngẩn cho quân lính là không được giết Chu Đệ và để quân Yên yên ổn ở Sơn Đông. Sau đó quân Yên được điều động trở lại tiếp tục nam tiến nhưng gập rất nhiều khó khăn do không đủ nhân lực và tài lực để giữ được những thành trì đã chiếm. Chu Đệ đã ra 1 quyết định rất mạo hiểm là bỏ qua các thành trì phòng thủ vững chắc đưa quân thọc thẳng xuống Trường Giang. Quân triều đình rất thụ động và để mất đường vận lương quan trọng ở Từ Châu. Chu Doãn Văn lại ra 1 quyết định ngớ ngẩn là rút phần lớn quân về nam Trường Giang, các cánh quân còn lại co cụm phòng thủ tại Linh Bích. Chính thất bại thảm hại tại Linh Bích khiến quân đội của Chu Doãn Văn hoàn toàn sụp đổ, sau đó liên tiếp thua trận ở phòng tuyến sông Hoài và Dương Châu. Mất Dương Châu, Nam Kinh rơi vào thế dễ bị tấn công trực tiếp , Chu Đệ cho quân vượt Trường Giang nhưng gặp sự kháng cự quyết liệt của quân triều đình và quân cần vương từ Tô Châu, Ninh Ba và Huệ Châu. Chu Đệ đã có ý định rút quân thì đúng lúc này Chu Cao Sí - con trưởng của Chu Đệ đem quân tiếp viện đến, quân triều đình bị đánh bại và quân Yên vượt Trường Giang đánh vào Nam Kinh. Có thể nói Chu Doãn Văn là kiểu "chí lớn nhưng tài mọn' lại thiếu quyết đoán, thiếu cả tầm nhìn giống hệt Viên Thiệu, trong tay lại thiếu hiền thần và tướng giỏi trợ giúp nên thua là phải thôi.
đời vua cha ăn nên làm ra..xây dựng cơ ngiệp đời con cháu thì k giữ dc ..giống như tần thủy hoàng ..oai hung bao nhiu..con cháu lại bị hành hạ bấy nhiêu
Nhà Tần lấy máu để xây quốc gia bền vững sao được, họ chỉ sợ uy có mến đức đâu. Chẳng gì bằng nhân tâm, lại chẳng có mệnh trời.
Cháu này không giữ được thì đã có con và cháu khác giữ kéo dài cơ nghiệp hơn 200 năm nữa chứ đâu phải như Tần Thủy Hoàng.
@@trungnguyen8574 Nhà Hán được mệnh trời, gặp đời Linh Đế Hoàn Đế cho chó đội mũ tiến hiền khinh kẻ sĩ nên mất thiên hạ, nhà Ngụy cướp lấy nhưng không mệnh trời nên khi hại hoàng hậu Hán Hiến Đế thì thua ở Xích Bích nên thiên hạ chia ba. Nhà Ngụy được phần hơn nhưng mất về tay Tấn vì không có mệnh trời. Nhà Tấn dời mệnh trời lấy đạo Lão Trang hư vô làm việc nên nhà Tấn loạn, ngoại tộc Hồ xâu xé trung hoa. Ở phía nam, dòng dõi họ xa họ Lưu lật đổ Tấn lập nhà Lưu Tống nhưng trong cũng đình dâm loạn nên mất nước. Nhà Tấn do có cái công lật đổ nhà Ngụy nên nước được 200 năm thôi, phú quý nghèo hèn không phải chỉ bàn tay mình mà ra đâu, có số mệnh cả vậy.
Vì Chu Đệ làm vua sẽ ngon hơn chứ sao.
Âu là số trời
Nước yên to đến nỗi 5oo..000 người đại minh đến tức là gần hết binh lực ...bắc nguyên mà kéo xuống thì !
Bắc Nguyên thời này mới bị đuổi khỏi Trung Nguyên nên lực lượng yếu rồi, chưa phục hồi
xin tên phim
Sơn hà nguyệt minh
Quyền lực vương triều
cái này khác gì loạn bát vương thời tấn, chẳng qua bát vương thì ăn hại hơn chu đệ nên giết nhau, đánh nhau mãi.
Loạn 7 nước thời Hán nữa.
Bát vương thực lực cân nhau nên đánh lâu. Chứ chu đệ với doãn văn những thằng khác chỉ đc chọn 1 trong 2 chứ lơ ngơ tự lập quân là no đòn.
Thực ra để xảy ra loạn này là do chính bản thân doãn văn ngu xuẩn. Chưa hiểu việc binh. Chính trị còn kém mà bày đặt nhe nanh vuốt trấn áp các chú. Cho cái cớ chu đệ tạo phản. Cho cái cớ những người khác thờ ơ với trung ương.
Gọi là không biết mình có gì. Không biết nên làm gì.
Khác chứ. Loạn bát vương là do ngoại thích tiếm quyền.
Trường hợp của Chu Đệ giống Lý Thế Dân hơn. Kiến Thành mà thành công lên ngôi kiểu gì cũng đánh nhau ầm ầm.
Mắc gì truyền ngôi cho cháu mà không truyền cho con, đáng lý ra phải truyền ngôi cho chu đệ thì đâu có gì
Thằng cháu CNC con của thằng Vua ( đc CNC truyền ngôi con trưởng ) thì đương nhiên thằng cha chết, CNC truyền cho thằng cháu con trưởng tôn đúng rồi .
CNC truyền cho con trưởng làm VUA nhưng chết sớm thì con của Vua đó kế vị . Có cc gì truyền cho Chu Đệ
Truyền cho Chu Đệ ( con thứ ) thì 10 20 chục thằng Vương gia kia chắc đứng ngó??
Truyền ngôi luôn luôn con trưởng là hợp lí nhất... Vì con thứ sẽ ko có ý kiến gì, chứ truyền này truyền kia triều đại nát sớm !
Toi cho chu doan van chu de ko xung lam vua chi co chu doan van xung dang ke thua chu nguyen chuong
Cháu ép chú phản....
Không phản thì chết...
"NGỰA NON MÁU ĐÁ, MẤT NGÔI THÔI"
Triệt phiên thu binh là đúng, ai lên chả thế. Chu đệ lên cũng thế
Cái ji cũng pải cần thời gín
@@khoavocong7302 không giết nhanh sau chúng nó bám rễ thì có khác gì xuân thu chiến quốc
Ở Việt Nam Lê Thái Tông cũng triệt các tướng Lam Sơn
Thái Tông triệt mỗi Lê Sát ,Lê Ngân
@@bmpt_1299Lê sát chuyên quyền bị giết là điều bình thường
ngựa non háu đá
Nếu ông Minh Huệ Đế không thả về 3 người con của chu đệ thì có lẽ lịch sử sẽ khác đi
Ổng cũng thuộc dạng nhân từ bro ạ, nên kiểu làm mà làm không tới
éo thịt thì thay vì bị 1 thằng thịt, bị thịt hội đồng, phong kiến mà được quyền tổ chức quân đội thì ko chóng thì chày.
Nghiệp của kiến văn thôi
Thóc sao khôn bằng gà
Cháu mà mún giết chú thì cái kết nó z
thịt công thần từ đời Chu Nguyên Chương nên chúng nó đấm nhau mình dây vào thằng nào thắng mình kiểu gì cũng bị thịt .
Đúng vậy cứ đứng nhìn khoanh tay xem ông nào thắng thì theo ông đó 😂
Ơ ơ, không để chúng nó lập quốc riêng à. Như An- Sử
Chu doãn bắt chước tống Thái tổ là đc rồi. Tiệc rượu đoạt binh quyền 😂
Đường Tông, Tống Tổ...
Doãn Văn, hùng tài còn thua mấy chú...
Nếu mà ko làm chắc ko nổi loạn đâu doãn văn bóp dái
Sao không loạn nổi?? Các vương gia có thế lực mạnh nào chịu yên phận làm vương gia?? Như Chu Đệ thực chất đã chuẩn bị tạo phản gây dựng thế lực từ lâu rồi chứ chả phải là chuyện bất đắc dĩ mới làm, với lại cho dù các vương gia yên phận thì nhà Minh sẽ như nhà Chu trước kia đất nước bị chia cắt thành nhiều nước nhỏ thôi thể nào cũng sẽ loạn không lúc này thì lúc khác.
Cháu này còn cấm các chú viếng cha nữa thì nghiệp quật là đúng rồi😂
@@Anh2k5719ko phải chu đệ thì con của chu đệ cũng tạo phản thôi. Nếu ko tạo phản thì minh huệ đế giết hết.
@@Anh2k5719 thằng cháu quá ẩu😂
@@Anh2k5719 Nước cờ của thằng cháu đúng là sai lầm , thằng chú khôn hơn và sau này cũng ra tay với các anh em khác vì cũng chung suy nghĩ với thằng cháu nhưng cách làm thì hơn hẳn
chu đệ giả điên như tư mã ý giả ốm
Chu Di tam tộc. :)))
.
Sao ko làm lịch sử vn mà cứ làm lịch sử TQ bới móc thế 😂
Vì lịch sử việt nam , ít thông tin hơn. Ko khai thác được nội dung.
bạn nhìn tên kênh đi