Tôi đến Panatnikhom ngày 30/11/1987, đó là ngày cuối cùng trại tỵ nạn này mở cửa tiếp đón thuyền nhân! Tôi rất may mắn được làm việc (clerk) cho ông trưởng đoàn JVA là Mr. Jay Pirate cùng với cô bạn nhỏ tên Kim Cúc. Tôi rời trại khoảng tháng 5/1988 di Philippine bỏ lại mấy cậu em trai "hàng xo'm" ở gần lán của nhau khi ấy! Có 1 cậu mà tôi còn nhớ tên là Chiến, ở chung với một cậu bạn nhỏ mà tôi không nhớ tên, hai cậu này thuộc diện "con bà phước" nghĩa là kg có thân nhân đi cùng! Họ vừa qua tuổi vị thành niên nên không được vào khu Minor (cách cái lán tôi ở chừng 15, 20 bước chân), phải sống rất cực khổ một mình! Sau khi rời trại qua đến Mỹ, vì vừa đi học full-time và vừa đi làm 12 tiếng 1 ngày nên tôi không còn thì giờ liên lạc được với các em nữa! Cúc ơi Chị Hằng đây, nếu Cúc tình cờ đọc được lời nhắn này thì liên lạc với chị nha. Còn Chiến thì nghe nói kg được Mỹ nhận, có thể đã đi đến một nước Bắc Âu nào đó, chị hy vọng Chiến và cậu kia kg bị trả về VN. Hằng cũng muốn kiếm cô họa sĩ tên Duyên đi cùng chiếc ghe 38 người từ Cambodia tới Klong Yai rồi Panatnikhom với Hằng. Duyên với H. đã lết suốt đêm hình như khoảng 12 giò đồng hồ trên cái bãi xình lầycủa bãi biển Klong Yai, vừa lết vừa lo^i hai đứa bé 6 và 7 tuổi vào bờ. Đứa 7 tuổi là con gái của H. còn đứa bé trai 6 tuổi là con của 1 một bà mẹ cũng cỡ tuổi Duyên và H. lúc đó, bà này nhảy xuống biển để bơi vô bờ đã bỏ con và cô em gái 17 tuổi lại ngoài biển để bơi vô một mình đó. Không nhớ tên bà này nhưng H nhớ nhỏ em tên là Cúc. Lu'c đó mà kg có Duyên thì kg biết nhỏ Cúc và thằng bé có thể còn sống được kg nữa, khi mà khoảng nửa đêm hai đứa mình đã lôi Cúc lúc đó chỉ ló cái đầu, ra khỏi bãi bùn lầy và nó kg biết đã ngất xỉu từ hồi nào! H còn nhớ mình đã tát vào mặt con bé và gào nó tỉnh lại để lết tiếp vào bờ. Lúc đó hai đứa mình cứ lết 1 xải tay thì lại kéo, lôi hai đứa bé và nhỏ Cúc lên 1 xải! Ghe của mình mấy người biết bơi thì bơi 1 đọan cũng bị dính lầy kẹt lại ngoài biển nhưng họ được lính Thủy quân lục Chiến Thái đem đây thừng và đèn Pha ra cứu, còn đám đàn bà con nít Sài Gòn mình cả thảy 9 người bị kẹt xa quá tụi lính Thái nó nói chịu thua nó kg cứu được và bỏ tụi mình lại ngoài biển. May mà lúc đó thủy triều đang rút nên mình kg bị chết chìm, chỉ bị lún xình nên kg lội hay đi vào bờ được! Khi lên tới trại Klong Yai thì Duyên còn chia cho H tiền để đánh điện tín cho g/đ vì chiếc nhẫn vàng của H đã bị thằng Thái đốn củi hay bắt cua gì đó lột mất lúc mình lết được lên cái bãi rừng tràm hay đước đó. Nó cũng giúp mình vác hai đứa nhỏ bằng qua rừng để ra cái ruộng lúa gần đường lộ và sau đó được mấy người nóng dần cứu đem về cho cơm, quần áo và chở tới đồn TQLC của Thái. Sau này nghe nói Duyên đi Úc. Hy vọng sẽ có ngày gặp lại Duyên. hangrose hotmail com
chịu thua anh ơi. ngoài anh ra em chẳng nhận được ai hết. giờ ai củng già, kể cã em củng già. nếu như up hình em lên chưa chắc người anh em tên Chương nào đó có thể nhận ra em hihi... cái clip lần nầy làm đẹp lắm đó anh! nhạc củng rất hay và phù hợp ghê!
Cam on anh hong van le da post nhung hinh anh nay.
+Hannah Rose ,,tới trại phần đông anh em đã đi rồi, còn lại anh em sau này cũng khá nhiều, phần đông định cư ở Canada đó
WOW.... 26 nam roi. moi duoc nhin thay hinh anh trai ti nan phanatnikhom. hoi tuong lai thay buon buon nho nho
Tôi đến Panatnikhom ngày 30/11/1987, đó là ngày cuối cùng trại tỵ nạn này mở cửa tiếp đón thuyền nhân!
Tôi rất may mắn được làm việc (clerk) cho ông trưởng đoàn JVA là Mr. Jay Pirate cùng với cô bạn nhỏ tên Kim Cúc.
Tôi rời trại khoảng tháng 5/1988 di Philippine bỏ lại mấy cậu em trai "hàng xo'm" ở gần lán của nhau khi ấy! Có 1 cậu mà tôi còn nhớ tên là Chiến, ở chung với một cậu bạn nhỏ mà tôi không nhớ tên, hai cậu này thuộc diện "con bà phước" nghĩa là kg có thân nhân đi cùng! Họ vừa qua tuổi vị thành niên nên không được vào khu Minor (cách cái lán tôi ở chừng 15, 20 bước chân), phải sống rất cực khổ một mình!
Sau khi rời trại qua đến Mỹ, vì vừa đi học full-time và vừa đi làm 12 tiếng 1 ngày nên tôi không còn thì giờ liên lạc được với các em nữa!
Cúc ơi Chị Hằng đây, nếu Cúc tình cờ đọc được lời nhắn này thì liên lạc với chị nha. Còn Chiến thì nghe nói kg được Mỹ nhận, có thể đã đi đến một nước Bắc Âu nào đó, chị hy vọng Chiến và cậu kia kg bị trả về VN.
Hằng cũng muốn kiếm cô họa sĩ tên Duyên đi cùng chiếc ghe 38 người từ Cambodia tới Klong Yai rồi Panatnikhom với Hằng. Duyên với H. đã lết suốt đêm hình như khoảng 12 giò đồng hồ trên cái bãi xình lầycủa bãi biển Klong Yai, vừa lết vừa lo^i hai đứa bé 6 và 7 tuổi vào bờ. Đứa 7 tuổi là con gái của H. còn đứa bé trai 6 tuổi là con của 1 một bà mẹ cũng cỡ tuổi Duyên và H. lúc đó, bà này nhảy xuống biển để bơi vô bờ đã bỏ con và cô em gái 17 tuổi lại ngoài biển để bơi vô một mình đó. Không nhớ tên bà này nhưng H nhớ nhỏ em tên là Cúc. Lu'c đó mà kg có Duyên thì kg biết nhỏ Cúc và thằng bé có thể còn sống được kg nữa, khi mà khoảng nửa đêm hai đứa mình đã lôi Cúc lúc đó chỉ ló cái đầu, ra khỏi bãi bùn lầy và nó kg biết đã ngất xỉu từ hồi nào! H còn nhớ mình đã tát vào mặt con bé và gào nó tỉnh lại để lết tiếp vào bờ. Lúc đó hai đứa mình cứ lết 1 xải tay thì lại kéo, lôi hai đứa bé và nhỏ Cúc lên 1 xải!
Ghe của mình mấy người biết bơi thì bơi 1 đọan cũng bị dính lầy kẹt lại ngoài biển nhưng họ được lính Thủy quân lục Chiến Thái đem đây thừng và đèn Pha ra cứu, còn đám đàn bà con nít Sài Gòn mình cả thảy 9 người bị kẹt xa quá tụi lính Thái nó nói chịu thua nó kg cứu được và bỏ tụi mình lại ngoài biển. May mà lúc đó thủy triều đang rút nên mình kg bị chết chìm, chỉ bị lún xình nên kg lội hay đi vào bờ được!
Khi lên tới trại Klong Yai thì Duyên còn chia cho H tiền để đánh điện tín cho g/đ vì chiếc nhẫn vàng của H đã bị thằng Thái đốn củi hay bắt cua gì đó lột mất lúc mình lết được lên cái bãi rừng tràm hay đước đó. Nó cũng giúp mình vác hai đứa nhỏ bằng qua rừng để ra cái ruộng lúa gần đường lộ và sau đó được mấy người nóng dần cứu đem về cho cơm, quần áo và chở tới đồn TQLC của Thái.
Sau này nghe nói Duyên đi Úc.
Hy vọng sẽ có ngày gặp lại Duyên. hangrose hotmail com
chịu thua anh ơi. ngoài anh ra em chẳng nhận được ai hết. giờ ai củng già, kể cã em củng già. nếu như up hình em lên chưa chắc người anh em tên Chương nào đó có thể nhận ra em hihi...
cái clip lần nầy làm đẹp lắm đó anh! nhạc củng rất hay và phù hợp ghê!