Tôi ở kuku năm 79 sống ở đó được 11 tháng đến tháng 3 tôi sang galang 1 tháng thì sang Mỹ . à tôi quên trước khi vô kuku thuyền tôi tap vo đảo nhỏ của người indo địa phương sống có tên là calamoop và sáng hôm sau họ (cảnh sát)lái tao mình sang kuku khi lên đảo thì mình thấy một mớ người việt mình ở trên đó rồi họ xây lều từng dải mình cũng tìm một khoảnh đất trồng để xây một túp liều nhỏ để sống không ai giúp mình gì cả mãi vài tháng sau mới thấy phái đoàn Liên hiệp quốc tới và họ phát do họp như đâu lon và ca moi thì nhiều. lúc đó mình mới 19 tuổi đi một mình nên hơi chật vật. khí sang Mỹ còn thuê tham và đầy gian truân trên xu người vì mình gặp bảo trợ lung không tốt và cu thế thời gian trôi qua mình vật lộn với cuộc sống và lập gia đình có ba con nay tụi nó đã thành tài . Mình giờ đã về hưu chúc các bạn được nhiều sức khỏe và hạnh phúc
I lived on Kulu Island from 6/1979 to 3/1980. I served on the KuKu Buddhist temple. I was a young girl then. I painted the Buddha painting and led the Buddhists chanting daily in this temple. I came to USA 6/1980 and currently living in Philadelphia. I found the Northeast Philadelphia Chinese Association (NEPCA.US) and help new immigrant settle in Northeast Philadelphia. My niece, a baby almost die on diseas on this island, now founder of calmclarity.org...
Chúng tôi khởi hành 24/12/88 bị Hải tặc Thái rượt đuổi lạc đường sau 5 ngày,5 đêm mới tới được đất liền may quá là đảo của Hải quân Indonesia,họ cho tàu chúng tôi khoảng 80 người tắm giặt bằng xà bông bột dưới tháp nước du trử ..và chia nhau 2 thùng mì gói ăn chung.. họ liên lạc tàu ngày sau đến rước chúng tôi qua đảo Kuku vào khoảng 01/89,đảo vắng chỉ có tàu chúng tôi đến do 1 trưởng đảo chúng tôi gọi tên Papa khi nói chuyện...Đảo đã giải tán,chỉ còn vài dảy trại.Chúng tôi chỉ được phát gạo muối vừa đủ để nấu cháo và được đồn nhau nhổ “ cỏ trai” gần giống như cỏ thường rửa sạch ăn chung với cháo ai nấy mặt mày xanh xao.Thỉnh thoảng có dân địa phương cặp vào bờ bán vài xâu cá,vài người mua nhưng tôi kô biết giá và cách trả tiền vì tôi kô có tiền.Dạo chơi phía cuối dảy trại chúng tôi thấy vết tích am hay chùa gì đó có khoảng 10 mộ bia hay bài vi gì đó có tên họ người chết ai nấy đều xót xa thương người tử nạn ở ngưỡng cửa tự do...Thôi thì số phận ..có người bảo trên đồi núi cao có nghĩa trang phải leo rất khó khăn phần vì kô ai muốn khám phá chuyện đau buồn...Rất may khoảng 10 ngày thì tàu Cao Ủy đến rước qua Galang,thoát khỏi cảnh ăn cháo với “cỏ trai” kô biết sẽ ra sao...may quá đến Galang trước 14/03/1989 tàu chúng tôi thoát khỏi thanh lọc...Thanks a GOD ....
Tôi là 1 trong những người tỵ nạn CS đã đến quần đảo Anambas vào tháng 01. 1979. KuKu không phải là đảo Kuku như mọi người lầm tưởng và đã gọi, Kuku chỉ là 1 bãi cát tọa lac trên đảo Jemaja trong đó có thị trấn Letung là thủ phủ của đảo này. Tàu tôi là tàu thứ sáu TM1509 đến thị trấn Letung sau khi bị Mã lai kéo từ Terengganu qua Letung/quần đảo Anambas. Lúc đó Kuku chưa có người tỵ nạn. Tàu tôi được đưa vào đảo Berhala sao 1 đêm ở Letung, 1 đảo rất nhỏ nằm kế thị trấn Letung. Sau khi đảo này đầy (khoảng 1200 người) chính quyền Letung chuyển tiếp những tàu thuyền đến sau qua đảo Tulai, cách Berhala/Letung khoảng 1km. Trong khoảng thời gian này tàu tỵ nạn VN bị Mã Lai kéo vào đây rất nhiều, mỗi ngày khoảng 2 tới 4 chiếc. Tulai lại đầy( khoảng 500 người) và chính quyền Letung cho chuyển người VN tới bãi Araya, cách Letung khoảng 30 phút đường tàu. Araya chứa được khoảng 7000 người và lại đầy lúc đó trại KUku ( từ Letung 45 phút đường tàu) được ra đời.. Letung, Araya vả Kuku đều nằm trên đảo Jemaja. Trong thời gian sống tạm nơi đây, tôi có đi lại nhiều lần từ Berhala, Letung, Araya và Kuku nên biết khá rỏ. Có 1 điều thú vị là từ đảo Berhala nơi tôi đã sống có thể đi bộ qua Letung khi thủy triều xuống!!!! Sau 6 tháng ở Berhala, đảo chúng tôi được dời qua Kuku vì chính quyền địa phương cho biết là mùa mưa tới sẽ rất nguy hiễm ở đảo nhỏ này. Tôi ở đảo Kuku được 1 tháng và sau đó lại được dời qua Pulau Galang Tàu VT075 không phải là tàu tới sớm ở nơi đây như lời kể, Khi Kuku ra đời thì đã có cao ủy LHQ hiện diện, đời dân mình sống đỡ vất vã nhiều, lương thực đã được phân phối rỏ ràng. Lương thực được chở tới bằng tàu Lisline (Na Uy) Tàu Ile de lumiere (tàu bệnh viện của Pháp) và sau cùng là tàu Cap Anamur Tây Đức. Tôi đã từng làm thiện nguyện rất nhiều lần là vác gạo và lương thực từ những tàu này vào trong đảo cho ban đại diện đảo để phát cho đồng bào. 3 tháng đầu ở Berhala, chúng tôi chỉ được 2 kg gạo/tuần cho mỗi đầu người cộng thêm 1 ít nước tương , đường, muối. và sự giúp đở này là của chính quyền Letung vì lúc đó chưa có cao ủy LHQ. Cuộc sống rất là khổ cực. Tôi đi cùng chung tàu với gia đình bác cựu dân biểu VNCH Trần Ngọc Châu.2 bác ấy và mấy anh chị trong gia đình rất dể thương. Vì 1 lý do nào đó tôi chưa thực hiện được chuyến du hành trở về bến bờ tự do đầu tiên Letung trong những năm qua. Nhưng hành trang tôi đã sắp sẳn và tháng 03 2018 này tôi sê trở lại thăm thị trấn Letung, nơi mà 39 năm trước người dân bản xứ đã cho tôi hơi thở tự do và những chén cơm nhân bản. Tôi phải trở lại Letung! Cám ơn người dân Nam Dương, cám ơn Cao Ủy LHQ, cám ơn tình người!!!!
Cháu sinh năm 1981 và lớn lên, sống hoàn toàn ở miền Bắc Việt Nam... Khoảng 2007-2008 lúc internet thông dụng cháu mới biết đến chuyện vượt biên và lịch sử nước nhà qua những trang văn, câu chuyện đọc trên mạng... Chế độ vô luân cộng sản nhồi sọ con người ta ghê gớm, nó bẩn thỉu và tàn ác vô cùng
Những thuyền nhân Việt Nam rất can đảm và khao khát tư do. Những thuyền nhân Việt Nam không bao giờ chêt, đúng vây, bởi lòng khao khát tự do và tinh thần can đảm, họ mãi mãi bất tử trong lòng đồng bào Việt Nam
Bay gio ve Kuku khong co kho rat la de di ,toi vua moi ve cach day 4 thang di bang hang may bay Air Wings (batam to Letung Kuku)round trip 150 USD thoi gian bay la 1 hour 15 min
3-8-1984 tàu ss1523ia sau nhiều ngày ở kuku , lúc tôi đến đảo khg có cầu tàu, trên bãi vỏ tàu ghe nằm rải rác, phía góc phải leo dốc đá có bắc mấy cái cây làm cái cầu tiêu, ở đây sầu riêng rất nhiều, người vn làm nhà thờ mình đi lễ chùa nhật ở đây nhà được che bằng máy tấm bạt nhựa màu xanh Trên đảo vắng không có ai ngoài người tỵ nạn, tôi nhớ mỗi sáng người Thổ dân họ chèo xuồng vào đổi thức ăn như rau cá.
Since a long time ago, the Indonesian people were anti-communism, here communism was completely disbanded, warm greetings from Indonesia, my Vietnamese brothers
@@NhanNguyen-cn6ml Bạn có sống và làm việc ở VN những năm Cộng sản chiếm miền Nam và cướp hết tiền bạc của người miền Nam không. Vậy thì nên tìm hiểu tại sao 100 năm Pháp đô hộ không người VN nào đi (ngoài thằng HCM) mà sau khi Cộng sản chiếm miền Nam thì họ phải đi.
Tội nghĩ rằng bạn chỉ biết đời sống từ sau những năm 90s nên nhận xét của bạn chưa trường thành. Hy vọng 4 năm qua bạn đã hiểu biết hơn về sự thật đời sống miền Nam trước 1975 , và sự thật xảy ra tại miền Nam nhất là trong 5 năm đầu 1975-1980.
các bạn vẳn mai mắn vì vượt biên không vào thái lan ...sau đây tôi xin kễ 1 câu chuyện đau lòng tụi nhục .tra tấn hãm hiếp hành quyết ngay trên mảnh đất được .mệnh danh ..tự do .. đó là vương quốc thái lan //sở dỉ tôi biết dược chuyện này là tại vì lúc ỡ trai tị nạn sikiew thai lan tôi làm bên //coerr/ tức làm thiện nguyện . /trong thời gian phái đoàn .mỹ, tiến hành chương trình /rovr/ tức chương trình tái định cư cho nhửng thuyền nhân việt nam hồi hương về vn và sau đó đi mỹ từ 1 10 1995 đến 30 6 1996 / trong thời gian nầy 1 số thuyền nhân vn ở trại tị nạn panat nikhom đả rớt thanh lọc và cơ may đi định cư ở đệ tam quốc gia không còn nửa/ và cuộc sống ở trong trại quá khó khăn .nên 1 số thuyền nhân đả trốn ra ngoài làm ăn .sinh sống //nhưng họ nghe chương trình về vn và sau đó sẻ phõng vấn đi mỹ // nên họ vào trại tị nạn sikiew để trình diện và xin đăng ký hồi hương vì lúc nầy trại tị nạn panat nikhom đả đóng cừa /không còn nửa/ và phái đoàn /rovr/ chỉ duy nhất ở trại tị nạn sikiew mà thôi ...nhưng họ không được cơ hội may mắn như vậy / họ vào đăng ký hồi hương hôm 27 6 1996 nhưng ông trưởng trại sikiew và ông hai chô .. không cho đăng ký hồi hương không cho gặp phái đoàn /mỹ/ để tham gia chương trình /rovr/ tất cả lập tức bị còng 2 tay 2 chân và đưa ra tóa án tĩnh korat và nhốt ngoài nầy ///bi kịch từ đây họ bị nhốt chung với các tử tội đũ thành phần của thái lan //vì lúc trốn trại tị nan panat nikhom họ đả làm mất giấy tờ nên họ bị chuyển sang khu biệt lập ngoài trại tị nan sikiew khoảng 30 km /ở đây đúng là địa ngục trần gian họ bị hỏi cung tra tấn đánh đập / còn nhửng nử thuyền nhân thì bị lính thái lan thay nhau hảm hiếp làm thú vui cho chúng .có 1 thuyền nhân vì thấy vợ con mình bị hảm hiếp nên vào can và bị đánh chết ///tất cả nhưng thuyền nhân nầy sẻ nghỉ đến cái chết của mình vì họ sẻ giết để bịt khẫu //tất cả chỉ còn biết cầu nguyện người đạo tin lành phập giáo.. cầu nguyện ..vang cả góc tù../và đến ngày hôm nay là không ai giải tích được sự cầu nguyện đó ứng linh thật mầu nhiệm thật / là đặc phái viên đài bbc .bang kok thai lan vào giải cứu kịp thời .nếu không nhửng thuyền nhân trại tị nạn panat nikhom nầy bị thũ tiêu hết,,về sau họ sợ cao ủy liên hiệp quốc và phái đoàn mỹ biết chuyện động trời nầy ..nên họ đành lận con đen .đánh tráo hết toàn bộ hồ sơ của nhửng thuyền nhân nầy và giam cho tới ngày cưởng bức hồi hương và nói nhóm nầy là phạm tội ngoài thái nay được trao trả cho liên hiệp quốc dả mam hơn là trước khi cưỡng bức nhửng thuyền nhân nầy về vn họ đả chích 1 loại thuốc tâm thần cho nhửng thuyền nhân nầy quên đi và không tố cáo họ ,,,cho đến nay đả hơn 18 năm dài trôi qua nhửng thuyền nhân nầy vẩn còn ở việt nam //1 số tũi nhục .bệnh hoạn ...mất trí nhớ và tự sát /// mà bọn ác độc vô nhân đạo vẫn sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mà không ai xét xữ hành động của họ còn ác hơn khome đỏ mong thế giới hãy mở ra phiên tòa xét xử họ //đễ trả lại sự công lý cho nhửng thuyền nhân nầy ...kính mong quí vị việt nam hảy dịch lá thư nầy sang tiếng anh /vì tình máu mủ đồng bào mình chúng ta cùng chung sức giúp đở nhừng thuyền nhân nầy ...cám ơn ////lưu ý //tất cả nhưng thuyền nhân nầy đều có giấy của tòa án tĩnh korat vào hôm thứ năm 27 6 1996 //tức vào thời điểm phái đoàn /mỹ/ đang tiến hành chương trình .rovr. tại tất cả các trại tị nạn vùng đông nam á
o trai ti nan panatnikhom hay sikiew thai lan . co 1 thang ac on rat ac doc chuyen danh nguoi ti nan viet nam. no ten la / joe / rat thich ham hiep nhung co gai depnguoi vn nhung / unhcr/ khong can thiep .
Thế tại sao các quan lớn cho con cái mua nhà ở Mỹ hết vậy ? Thế tại sao 25 năm nay, ít nhất 150 ngàn cô dâu Việt lấy chồng Hàn, Đài, Sing, Malay, v.v vậy ? Bạn lại ngu xuẩn như thằng choá đẻ HCM.
Cám Ơn Chị Hà Giang & Anh Nguyên Khoi Đã Được Cho Xem & Nghe Tưởng Thuật Về Chuyên Viếng Thăm Đảo Kuku …………
Tôi ở kuku năm 79 sống ở đó được 11 tháng đến tháng 3 tôi sang galang 1 tháng thì sang Mỹ . à tôi quên trước khi vô kuku thuyền tôi tap vo đảo nhỏ của người indo địa phương sống có tên là calamoop và sáng hôm sau họ (cảnh sát)lái tao mình sang kuku khi lên đảo thì mình thấy một mớ người việt mình ở trên đó rồi họ xây lều từng dải mình cũng tìm một khoảnh đất trồng để xây một túp liều nhỏ để sống không ai giúp mình gì cả mãi vài tháng sau mới thấy phái đoàn Liên hiệp quốc tới và họ phát do họp như đâu lon và ca moi thì nhiều. lúc đó mình mới 19 tuổi đi một mình nên hơi chật vật. khí sang Mỹ còn thuê tham và đầy gian truân trên xu người vì mình gặp bảo trợ lung không tốt và cu thế thời gian trôi qua mình vật lộn với cuộc sống và lập gia đình có ba con nay tụi nó đã thành tài . Mình giờ đã về hưu chúc các bạn được nhiều sức khỏe và hạnh phúc
I lived on Kulu Island from 6/1979 to 3/1980. I served on the KuKu Buddhist temple. I was a young girl then. I painted the Buddha painting and led the Buddhists chanting daily in this temple. I came to USA 6/1980 and currently living in Philadelphia. I found the Northeast Philadelphia Chinese Association (NEPCA.US) and help new immigrant settle in Northeast Philadelphia. My niece, a baby almost die on diseas on this island, now founder of calmclarity.org...
Chúng tôi khởi hành 24/12/88 bị Hải tặc Thái rượt đuổi lạc đường sau 5 ngày,5 đêm mới tới được đất liền may quá là đảo của Hải quân Indonesia,họ cho tàu chúng tôi khoảng 80 người tắm giặt bằng xà bông bột dưới tháp nước du trử
..và chia nhau 2 thùng mì gói ăn chung.. họ liên lạc tàu ngày sau đến rước chúng tôi qua đảo Kuku vào khoảng 01/89,đảo vắng chỉ có tàu chúng tôi đến do 1 trưởng đảo chúng tôi gọi tên Papa khi nói chuyện...Đảo đã giải tán,chỉ còn vài dảy trại.Chúng tôi chỉ được phát gạo muối vừa đủ để nấu cháo và được đồn nhau nhổ “ cỏ trai” gần giống như cỏ thường rửa sạch ăn chung với cháo ai nấy mặt mày xanh xao.Thỉnh thoảng có dân địa phương cặp vào bờ bán vài xâu cá,vài người mua nhưng tôi kô biết giá và cách trả tiền vì tôi kô có tiền.Dạo chơi phía cuối dảy trại chúng tôi thấy vết tích am hay chùa gì đó có khoảng 10 mộ bia hay bài vi gì đó có tên họ người chết ai nấy đều xót xa thương người tử nạn ở ngưỡng cửa tự do...Thôi thì số phận ..có người bảo trên đồi núi cao có nghĩa trang phải leo rất khó khăn phần vì kô ai muốn khám phá chuyện đau buồn...Rất may khoảng 10 ngày thì tàu Cao Ủy đến rước qua Galang,thoát khỏi cảnh ăn cháo với “cỏ trai” kô biết sẽ ra sao...may quá đến Galang trước 14/03/1989 tàu chúng tôi thoát khỏi thanh lọc...Thanks a GOD ....
Tôi là 1 trong những người tỵ nạn CS đã đến quần đảo Anambas vào tháng 01. 1979.
KuKu không phải là đảo Kuku như mọi người lầm tưởng và đã gọi, Kuku chỉ là 1 bãi cát tọa lac trên đảo Jemaja trong đó có thị trấn Letung là thủ phủ của đảo này. Tàu tôi là tàu thứ sáu TM1509 đến thị trấn Letung sau khi bị Mã lai kéo từ Terengganu qua Letung/quần đảo Anambas. Lúc đó Kuku chưa có người tỵ nạn.
Tàu tôi được đưa vào đảo Berhala sao 1 đêm ở Letung, 1 đảo rất nhỏ nằm kế thị trấn Letung. Sau khi đảo này đầy (khoảng 1200 người) chính quyền Letung chuyển tiếp những tàu thuyền đến sau qua đảo Tulai, cách Berhala/Letung khoảng 1km. Trong khoảng thời gian này tàu tỵ nạn VN bị Mã Lai kéo vào đây rất nhiều, mỗi ngày khoảng 2 tới 4 chiếc. Tulai lại đầy( khoảng 500 người) và chính quyền Letung cho chuyển người VN tới bãi Araya, cách Letung khoảng 30 phút đường tàu. Araya chứa được khoảng 7000 người và lại đầy lúc đó trại KUku ( từ Letung 45 phút đường tàu) được ra đời.. Letung, Araya vả Kuku đều nằm trên đảo Jemaja.
Trong thời gian sống tạm nơi đây, tôi có đi lại nhiều lần từ Berhala, Letung, Araya và Kuku nên biết khá rỏ. Có 1 điều thú vị là từ đảo Berhala nơi tôi đã sống có thể đi bộ qua Letung khi thủy triều xuống!!!!
Sau 6 tháng ở Berhala, đảo chúng tôi được dời qua Kuku vì chính quyền địa phương cho biết là mùa mưa tới sẽ rất nguy hiễm ở đảo nhỏ này. Tôi ở đảo Kuku được 1 tháng và sau đó lại được dời qua Pulau Galang
Tàu VT075 không phải là tàu tới sớm ở nơi đây như lời kể, Khi Kuku ra đời thì đã có cao ủy LHQ hiện diện, đời dân mình sống đỡ vất vã nhiều, lương thực đã được phân phối rỏ ràng. Lương thực được chở tới bằng tàu Lisline (Na Uy) Tàu Ile de lumiere (tàu bệnh viện của Pháp) và sau cùng là tàu Cap Anamur Tây Đức. Tôi đã từng làm thiện nguyện rất nhiều lần là vác gạo và lương thực từ những tàu này vào trong đảo cho ban đại diện đảo để phát cho đồng bào.
3 tháng đầu ở Berhala, chúng tôi chỉ được 2 kg gạo/tuần cho mỗi đầu người cộng thêm 1 ít nước tương , đường, muối. và sự giúp đở này là của chính quyền Letung vì lúc đó chưa có cao ủy LHQ. Cuộc sống rất là khổ cực.
Tôi đi cùng chung tàu với gia đình bác cựu dân biểu VNCH Trần Ngọc Châu.2 bác ấy và mấy anh chị trong gia đình rất dể thương.
Vì 1 lý do nào đó tôi chưa thực hiện được chuyến du hành trở về bến bờ tự do đầu tiên Letung trong những năm qua. Nhưng hành trang tôi đã sắp sẳn và tháng 03 2018 này tôi sê trở lại thăm thị trấn Letung, nơi mà 39 năm trước người dân bản xứ đã cho tôi hơi thở tự do và những chén cơm nhân bản. Tôi phải trở lại Letung! Cám ơn người dân Nam Dương, cám ơn Cao Ủy LHQ, cám ơn tình người!!!!
David Vo Tôi ở Tulai tháng tư 79 đây bạn. Xin chào.
Bác đã về đấy chưa ạ?
@@Bui-Xuong-Trach Tôi đã trở về rồi, 1 chuyến đi đầy xúc động
@@kimmihoang1810 Xin chào Kimmi Hoàng
Cháu sinh năm 1981 và lớn lên, sống hoàn toàn ở miền Bắc Việt Nam...
Khoảng 2007-2008 lúc internet thông dụng cháu mới biết đến chuyện vượt biên và lịch sử nước nhà qua những trang văn, câu chuyện đọc trên mạng...
Chế độ vô luân cộng sản nhồi sọ con người ta ghê gớm, nó bẩn thỉu và tàn ác vô cùng
Những thuyền nhân Việt Nam rất can đảm và khao khát tư do. Những thuyền nhân Việt Nam không bao giờ chêt, đúng vây, bởi lòng khao khát tự do và tinh thần can đảm, họ mãi mãi bất tử trong lòng đồng bào Việt Nam
Rat dau sot va thuong tiec nguoi dan viet nam se vuot qua noi dau nay,yeu thuong va tha thu.
Rat thuong nhung nguoi khong thiet tha voi than xac de doi lay tu do ... chuc moi nguoi luon khoe manh va binh an , nhung thang ngay con lai
I was in the camp 1979 my boat number VT258 from Vung Tau . 36th in KuKu wish I could meet someone I knows.
thanks
was in the camp 1981 my boat number VT628 from Vung Tau .
Bây giờ mới. Biết Thuong qúa nhửng người vượt biển ngày xua. Đau khổ qúa ,
ký ước không bao giờ phai của mình . sống 6 năm trời ruốt cuộc cũng không chạy khõi cái đất VN :(
Uchiha FXIA .nghe bạn nói mà thấy tội nghiệp cho bạn quá.
thương những nguời vuợt biển quá !!!
Kể chuyện rất thu hút người nghe thanks 😍
Thoi gian nam 1979 thi da so la nguoi Tau -
Bay gio ve Kuku khong co kho rat la de di ,toi vua moi ve cach day 4 thang di bang hang may bay Air Wings (batam to Letung Kuku)round trip 150 USD thoi gian bay la 1 hour 15 min
3-8-1984 tàu ss1523ia sau nhiều ngày ở kuku , lúc tôi đến đảo khg có cầu tàu, trên bãi vỏ tàu ghe nằm rải rác, phía góc phải leo dốc đá có bắc mấy cái cây làm cái cầu tiêu, ở đây sầu riêng rất nhiều, người vn làm nhà thờ mình đi lễ chùa nhật ở đây nhà được che bằng máy tấm bạt nhựa màu xanh
Trên đảo vắng không có ai ngoài người tỵ nạn, tôi nhớ mỗi sáng người Thổ dân họ chèo xuồng vào đổi thức ăn như rau cá.
Chân Thành Cám Ơn Đất Nước Indonesia Đã Ra Tay Cứu Giúp Người Dân Tỵ Nạn VN Trốn Chạy Cộng Sản VN…………………
Chạy trốn cộng sản để đến nơi tự do đi homles. Haha
Since a long time ago, the Indonesian people were anti-communism, here communism was completely disbanded, warm greetings from Indonesia, my Vietnamese brothers
Cam on quy vi nhieu...toi cung o trai Kuku nam 1981 .....
- Theo Cao-ủy Liên-hiệp-Quốc thì có trên 400 ngàn người Việt đã chết trên biển vịnh thái-lan do ngư phủ thái giết.
Nov, 5 - 2020.
Tôi ở Kuku 2 tháng, từ tháng 05/82 đến tháng 07/82 mới được đưa qua Galang 1.
miǹh ở Kuku 04/82 vài ngày rồi đến galang 1 05/82 rời galang 2 06/83 học khóa 17 anh văn để đi Mỹ
Mình cũng đến kuku năm 82, có lẽ chúng mình cùng qua Galang chung tàu, mình không nhớ tháng mấy. Số tàu mình CN1097TS (212 người)
Chào các bác . Tôi cũng đến Kuku ngày 29 tháng 10, 1982 . Sau đó chuyển qua Galang 1 barrack 99 dành cho các em vị thành niên
toi cung o dao KuKu nam 1980 khoang thang 10 toi o day 40 ngay,,,tau cua tui HG 1102
Toi Ten Thach Alex...1980 dao KuKu, di tau Onh Hai Can tai Phuoc Hai, Ba Ria Vung Tau.
thai lan da giet va ham hiep rat nhieu nguoi vn
tôi cung ỡ panatnikhom camp . minors center tránit
Minh vao dao KuKu sao chien thien nay, cai minh nho nhat la truoc khi minh toi dao Kuku co nhung chiec thuyen nho dem ca vao trao doi lai gao
Smilling when they reach Kuku
93 triệu dân ở lại quê nhà vẫn sống đàng hoàn nhà cao cửa đẹp ăn uống thịt gà thịt heo muốn ơn luôn
Đúng lắm bạn ơi, tôi thấy mình rắt hạnh phúc và tự do là con dân của việt nam. Tại sao họ cứ nói đi tìm tự do tôi ko hiểu. Tôi thấy đcs việt nam rắt tốt.
@@NhanNguyen-cn6ml Bạn có sống và làm việc ở VN những năm Cộng sản chiếm miền Nam và cướp hết tiền bạc của người miền Nam không. Vậy thì nên tìm hiểu tại sao 100 năm Pháp đô hộ không người VN nào đi (ngoài thằng HCM) mà sau khi Cộng sản chiếm miền Nam thì họ phải đi.
Năm 1975-1987 VN có chừng 60 triệu. Bạn đừng dối trá như thằng choá đẻ HCM.
Bớt hút cần lại
Tội nghĩ rằng bạn chỉ biết đời sống từ sau những năm 90s nên nhận xét của bạn chưa trường thành.
Hy vọng 4 năm qua bạn đã hiểu biết hơn về sự thật đời sống miền Nam trước 1975 , và sự thật xảy ra tại miền Nam nhất là trong 5 năm đầu 1975-1980.
Mình có ở đây đảo ku ku 19 ngày
Co ai o tau DN 2015 Hk oKuku thang4 1984 khong ban oi?
- Thảm cảnh, thuyền nhân sau 1975.
Nov, 5 - 2020.
các bạn vẳn mai mắn vì vượt biên không vào thái lan ...sau đây tôi xin kễ 1 câu chuyện đau lòng tụi nhục .tra tấn hãm hiếp hành quyết ngay trên mảnh đất được .mệnh danh ..tự do .. đó là vương quốc thái lan //sở dỉ tôi biết dược chuyện này là tại vì lúc ỡ trai tị nạn sikiew thai lan tôi làm bên //coerr/ tức làm thiện nguyện . /trong thời gian phái đoàn .mỹ, tiến hành chương trình /rovr/ tức chương trình tái định cư cho nhửng thuyền nhân việt nam hồi hương về vn và sau đó đi mỹ từ 1 10 1995 đến 30 6 1996 / trong thời gian nầy 1 số thuyền nhân vn ở trại tị nạn panat nikhom đả rớt thanh lọc và cơ may đi định cư ở đệ tam quốc gia không còn nửa/ và cuộc sống ở trong trại quá khó khăn .nên 1 số thuyền nhân đả trốn ra ngoài làm ăn .sinh sống //nhưng họ nghe chương trình về vn và sau đó sẻ phõng vấn đi mỹ // nên họ vào trại tị nạn sikiew để trình diện và xin đăng ký hồi hương vì lúc nầy trại tị nạn panat nikhom đả đóng cừa /không còn nửa/ và phái đoàn /rovr/ chỉ duy nhất ở trại tị nạn sikiew mà thôi ...nhưng họ không được cơ hội may mắn như vậy / họ vào đăng ký hồi hương hôm 27 6 1996 nhưng ông trưởng trại sikiew và ông hai chô .. không cho đăng ký hồi hương không cho gặp phái đoàn /mỹ/ để tham gia chương trình /rovr/ tất cả lập tức bị còng 2 tay 2 chân và đưa ra tóa án tĩnh korat và nhốt ngoài nầy ///bi kịch từ đây họ bị nhốt chung với các tử tội đũ thành phần của thái lan //vì lúc trốn trại tị nan panat nikhom họ đả làm mất giấy tờ nên họ bị chuyển sang khu biệt lập ngoài trại tị nan sikiew khoảng 30 km /ở đây đúng là địa ngục trần gian họ bị hỏi cung tra tấn đánh đập / còn nhửng nử thuyền nhân thì bị lính thái lan thay nhau hảm hiếp làm thú vui cho chúng .có 1 thuyền nhân vì thấy vợ con mình bị hảm hiếp nên vào can và bị đánh chết ///tất cả nhưng thuyền nhân nầy sẻ nghỉ đến cái chết của mình vì họ sẻ giết để bịt khẫu //tất cả chỉ còn biết cầu nguyện người đạo tin lành phập giáo.. cầu nguyện ..vang cả góc tù../và đến ngày hôm nay là không ai giải tích được sự cầu nguyện đó ứng linh thật mầu nhiệm thật / là đặc phái viên đài bbc .bang kok thai lan vào giải cứu kịp thời .nếu không nhửng thuyền nhân trại tị nạn panat nikhom nầy bị thũ tiêu hết,,về sau họ sợ cao ủy liên hiệp quốc và phái đoàn mỹ biết chuyện động trời nầy ..nên họ đành lận con đen .đánh tráo hết toàn bộ hồ sơ của nhửng thuyền nhân nầy và giam cho tới ngày cưởng bức hồi hương và nói nhóm nầy là phạm tội ngoài thái nay được trao trả cho liên hiệp quốc dả mam hơn là trước khi cưỡng bức nhửng thuyền nhân nầy về vn họ đả chích 1 loại thuốc tâm thần cho nhửng thuyền nhân nầy quên đi và không tố cáo họ ,,,cho đến nay đả hơn 18 năm dài trôi qua nhửng thuyền nhân nầy vẩn còn ở việt nam //1 số tũi nhục .bệnh hoạn ...mất trí nhớ và tự sát /// mà bọn ác độc vô nhân đạo vẫn sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mà không ai xét xữ hành động của họ còn ác hơn khome đỏ mong thế giới hãy mở ra phiên tòa xét xử họ //đễ trả lại sự công lý cho nhửng thuyền nhân nầy ...kính mong quí vị việt nam hảy dịch lá thư nầy sang tiếng anh /vì tình máu mủ đồng bào mình chúng ta cùng chung sức giúp đở nhừng thuyền nhân nầy ...cám ơn ////lưu ý //tất cả nhưng thuyền nhân nầy đều có giấy của tòa án tĩnh korat vào hôm thứ năm 27 6 1996 //tức vào thời điểm phái đoàn /mỹ/ đang tiến hành chương trình .rovr. tại tất cả các trại tị nạn vùng đông nam á
Cam on ban
@@dinhnghiale4367 ban co the biet dia chi cua / unhcr / o viet nam hay hoa ky khong . de giup nhung thuyen nhan nay
Chỉ có những người có tiền vàng mới đi vượt biên tìm vùng đất mới sinh sống...đa số người còn ở lại VN vì họ nghèo..không có tiền vàng
I was here, 35 years ago 😄😄
1984 here
I was here in 1985.
1980 I was there in 2 week then Galang
Dao cu cu , minh da o do 17 ngay , khung canh that lang mang , ,ko bao gio quen , sau do , thi minh den galang
Kukui 1980 from Vungtau
H.S O5 thang hai nam 1982 kuku Indonesia
Giết người tôį...để ra biển ...löį...csvn
toi o dao kuku thang 6 nam 1979 mong 1 ngay tro lai kuku nen ai muon di cung toi lien lac Nghia Nguyen @ face book
Có nước trong tay thì ko giữ. Để phải vượt biển. Bây giờ kể khổ. Phải biết trân trọng những gì mình đang có. Để ko ân hận về sau.
Bạn nói ngu giữ ta. Vậy bạn nói với cha đẻ của HCM, sao không giữ nước mà để rơi vào tay Pháp 100 năm?
o trai ti nan panatnikhom hay sikiew thai lan . co 1 thang ac on rat ac doc chuyen danh nguoi ti nan viet nam. no ten la / joe / rat thich ham hiep nhung co gai depnguoi vn nhung / unhcr/ khong can thiep .
Lâu rồi
Bangka Indonesia cuối năm 1981
Wow bangka? How hart that time
minh o kuku thang 5 1979 mong 1 ngay se tro lai neu co dip Nghia nguyen @ face book
David Nguyen Dn 2015 Hk
Trâu ta ăn co đồng ta tuy rằng nó héo nhưng mà nó ngon mấy người thic ăn bo sữa của Mỹ thì chạy xuống biển theo nó khô thì kêu di
Thế tại sao các quan lớn cho con cái mua nhà ở Mỹ hết vậy ? Thế tại sao 25 năm nay, ít nhất 150 ngàn cô dâu Việt lấy chồng Hàn, Đài, Sing, Malay, v.v vậy ? Bạn lại ngu xuẩn như thằng choá đẻ HCM.
Giải phóng vô, dân bị phỏng... chạy !!!.
Ky uc Dao kuku kinh hoang thoi 1990
me too{ 86}
Chúng ta phải cảm ơn những kẻ đã bỏ chạy nếu không Việt Nam mình giờ sẽ có thêm một gánh nặng.. ..
Chua thay ai khon nan nhu may va lu cong san , nhung oan hon cua chet tren bien tim tu do se bao oan gia dinh may va bon cong san vo than
Gánh nặng cho người Việt nam gởi tiền về, chứ lũ Cộng có đô la Mỹ à ? Nói ngu nhưng thằng khốn nạn HCM.
Tưởng ra nước ngoài ko làm cũng có ăn chắc lúc chết ko có chỗ chôn
Có ăn nên mới gởi tiền về mấy chục năm nay đó thằng chó đẻ HCM. Mày ở TQ 20 năm có gởi tiền về ko ?
Boat # RT 0918