@@MrSenlouiSGiọng này chỉ giống PT thôi chứ giọng của Phú Thăng là cái giọng sắn luộc, giọng nghẹn khoai lang cơ... Tức là khi nghe hắn nói chuyện, cái cổ của lão ta cứ duôi duôi ra nhìn y như người ăn khoai lang luộc bị nghẹn vậy... Vậy nên mình mới gọi là giọng nghẹn khoai lang luộc. Hoặc sắn luộc cũng vậy...
Đ..k.m mài nhìn thấy quả Radio Vet 206 làm mình lại nhớ lại ngày xưa thời những năm đầu thập niên 80 của thế kỉ trước... Lúc đó mới chỉ gần chục tuổi thôi nhưng đã dám bật tường nhà hàng xóm rồi dỡ ngói mái nhà để đột nhập vào trong "ăn" quả đài rồi đem bán.... Số là "ăn" theo đơn đặt hàng từ trước rồi. Chứ còn bình thường bảo lấy rồi đem bán thì biết bán cho ai và bán ở đâu... Ngày đó sau khi đã ăn thành công, đem về bọc kĩ vào bao tải rồi vùi giấu vào cót thóc đợi đến ngày giao dịch... Ngày đấy nhớ bán được đâu đó 200 đồng, 4 tờ 50 đồng xanh lét mới đổi tiền à... Nhớ là bánh rán loại to có giá 2 hào 1 chiếc. 1 đồng được 5 chiếc. Chè đậu đen thì 5 hào 1 cốc à... Ăn chơi suốt cả 3 tháng hè mà vẫn chưa hết tiền à... Vụ đấy tìm không ra thủ phạm, vì không ai nghĩ thủ phạm lại mà đứa con nít. Nên mọi sự tập trung chỉ dồn về phía mấy anh hay trộm cắp vặt đã có tiếng trong làng rồi... Nghĩ phì cười ..
Tập này hay quá, mở mang thêm kiến thức về thú chơi của người Hà Nội
Kết giọng đọc
Của NSUT Phú Thăng
@@MrSenlouiSGiọng này chỉ giống PT thôi chứ giọng của Phú Thăng là cái giọng sắn luộc, giọng nghẹn khoai lang cơ... Tức là khi nghe hắn nói chuyện, cái cổ của lão ta cứ duôi duôi ra nhìn y như người ăn khoai lang luộc bị nghẹn vậy... Vậy nên mình mới gọi là giọng nghẹn khoai lang luộc. Hoặc sắn luộc cũng vậy...
@@thanhdanhquach3785 haha lại còn thế nữa. Bạn đã nghe nhiều phim chú Thăng đọc chưa mà phán ghê vậy
@@MrSenlouiS Xem nhiều rồi chớ... Cái lão mắt lươn ấy chớ gì... Mình còn biết cả bố của ông phú thăng luôn nha. Đó là nhà thơ Đoàn phú thứ...
Logo đẹp quá ạ
Đ..k.m mài nhìn thấy quả Radio Vet 206 làm mình lại nhớ lại ngày xưa thời những năm đầu thập niên 80 của thế kỉ trước... Lúc đó mới chỉ gần chục tuổi thôi nhưng đã dám bật tường nhà hàng xóm rồi dỡ ngói mái nhà để đột nhập vào trong "ăn" quả đài rồi đem bán.... Số là "ăn" theo đơn đặt hàng từ trước rồi. Chứ còn bình thường bảo lấy rồi đem bán thì biết bán cho ai và bán ở đâu... Ngày đó sau khi đã ăn thành công, đem về bọc kĩ vào bao tải rồi vùi giấu vào cót thóc đợi đến ngày giao dịch... Ngày đấy nhớ bán được đâu đó 200 đồng, 4 tờ 50 đồng xanh lét mới đổi tiền à... Nhớ là bánh rán loại to có giá 2 hào 1 chiếc. 1 đồng được 5 chiếc. Chè đậu đen thì 5 hào 1 cốc à... Ăn chơi suốt cả 3 tháng hè mà vẫn chưa hết tiền à... Vụ đấy tìm không ra thủ phạm, vì không ai nghĩ thủ phạm lại mà đứa con nít. Nên mọi sự tập trung chỉ dồn về phía mấy anh hay trộm cắp vặt đã có tiếng trong làng rồi... Nghĩ phì cười ..
😂 hồi xưa thế là chơi dữ lắm
@@MrSenlouiS Ok...