Đây là lý do tôi thích đọc truyện hơn nghe kịch truyền thanh. Cảm giác người lồng tiếng Tưởng Thừa hiểu nhân vật ở 1 góc nhìn khác tôi. Lúc t đọc truyện, khi Thừa ca nói ra lời này, t đã tưởng tượng là 1 lời thì thầm nhẹ nhàng đầy tình cảm chứ không phải với giọng điệu lớn lối có chút giận dữ thế này. Nghe hơi bị mất cảm xúc
Kịch truyền thanh này làm tốt ghê, đọc truyện không có cảm giác mạnh như thế này
lúc nào đọc lại đoạn này cũng muốn khóc
Đọc đến đoạn này khóc sm huhu
Đây là lý do tôi thích đọc truyện hơn nghe kịch truyền thanh. Cảm giác người lồng tiếng Tưởng Thừa hiểu nhân vật ở 1 góc nhìn khác tôi. Lúc t đọc truyện, khi Thừa ca nói ra lời này, t đã tưởng tượng là 1 lời thì thầm nhẹ nhàng đầy tình cảm chứ không phải với giọng điệu lớn lối có chút giận dữ thế này. Nghe hơi bị mất cảm xúc
:((((