[Chorus: Obito] Gọi, gọi, gọi thằng anh để tránh cái án trong xóm, tao hỏi "Mày đang đâu?" Tiếng canh sòng ở bên đường đắp, gấp gáp trả lời là "Đang xâu" Có thằng anh thì chấp hành tốt, ra sớm nói chuyện như Đen Vâu Trên bàn nhậu nó kể hồi đó chỉ vì vài ánh nhìn mà bem nhau Có thằng kiếm cơm bằng xe đai, lang thang nơi biên giới dù đêm thâu Có thằng mất đi anh chị em, cần bia và rượu để quên đau Yeah, tao lớn lên từ đường hẻm, nơi không dễ dàng để tin nhau Tao biết hết ngõ ngách tầng lớp thấp, nơi không ai muốn vào thêm sâu [Verse 1: Obito] Mấy thằng trẻ còn chưa đầy 20 nhưng số vết nó chém nhiều hơn số tuổi Mục tiêu chạy, vệt đỏ còn đang tươi nhưng cái tôi lớn kêu nó cố đuổi Mắt nó trừng như thể trời gầm dù nhà thờ Đức Mẹ Quan Âm Dùng bạo lực để tạo ra luật, quyền lực là thứ mà nó quan tâm Đời tẩy chay vì nó dính án, đối với tao, tụi nó là bạn Tao thấy được lí do nó làm đằng sau câu chuyện mà nó dính dáng Xưa nó vẫn cùng tao đến trường, thầy cô khen tương lai nó sáng Nhưng tất cả mọi thứ thay đổi chỉ vì một lần nó đeo khăn tang Thằng tốt tính nhưng ba mẹ mất sớm, vì chất kích thích nên phải vào đời Thằng thì anh em ngã xuống vì dao kiếm, hận thù nên lao đầu vào cuộc chơi Thằng bị ăn hiếp, ám ảnh từ nhỏ nên thích vung đấm để không thành trò cười Thằng thì đỏ đen, bán gia bại sản, cha mẹ từ mặt nên thành bụi đời Thằng thì tâm lý tan nát vì tội, mỗi đêm dằn vặt, đọc kinh sám hối Thằng thì vẫn chưa nhìn thấy được ngày ra vì một phút bốc đồng để cảm xúc lên ngôi Thằng thì vốn không còn lựa chọn nào, đành bước chân vào để được tồn tại Thằng thì chỉ mong tìm lại được yên bình như những ngày bé để không chọn sai [Chorus: Obito] Gọi, gọi thằng anh để tránh cái án trong xóm, tao hỏi "Mày đang đâu?" Tiếng canh sòng ở bên đường đắp, gấp gáp trả lời là "Đang xâu" Có thằng anh thì chấp hành tốt, ra sớm nói chuyện như Đen Vâu Trên bàn nhậu nó kể hồi đó chỉ vì vài ánh nhìn mà bem nhau Có thằng kiếm cơm bằng xe đai, lang thang nơi biên giới dù đêm thâu Có thằng mất đi anh chị em, cần bia và rượu để quên đau Yeah, tao lớn lên từ đường hẻm, nơi không dễ dàng để tin nhau Tao biết hết ngõ ngách tầng lớp thấp, nơi không ai muốn vào thêm sâu [Verse 2: Lăng LD] Thằng thì đi tắm sông chung bầy này, sẩy chân té vào tay người âm Thằng hưởng dương trong khuôn viên trường nên nó sống mãi tuổi 15 Thằng bước ra sau phiên phúc thẩm, chỉ cười rồi nói là "Thua rồi" Thằng có tiền còn sống không thọ thì thằng thiếu thốn thường đua đòi, vậy thôi Đất chật, người ngông, cha nó lấy bạo lực làm nôi Nên nó không thích sống kiếp làm công, hai chữ "gia đình" xẻ làm đôi Nó bỏ nhà đi bụi đời Ra đường làm con tốt hay ra đường để làm con tốt? Thí cặp mắt này mù vì, dù gì sống đách cần nhìn trước sau Nó chưa từng có ước ao ngoài việc thoát khỏi bản chất của một thằng ù lì Điểm cuối cuộc đời hên xui như chơi oẳn tù xì Cái bo cũng chỉ để gõ nếu ở đó nó được gọi là cô nhi Nên lánh nhanh, trước khi đột ngột qua đời Nó không định đánh anh đâu mà là tới cắt nhượng, móc ruột, lột da (Da, da, da) Anh liều một pha cho má có vốn mở sạp bán bánh canh Rồi ra đầu thú theo lệnh, theo lệnh triệu tập của 113 (Ba, ba, ba, ba) [Outro] Nên lánh nhanh, trước khi đột ngột qua đời Nó không định đánh anh đâu mà là tới cắt nhượng, móc ruột, lột da (Da, da, da) Anh liều một pha cho má có vốn mở sạp bán bánh canh Rồi ra đầu thú theo lệnh, theo lệnh triệu tập của 113 (Ba, ba, ba, ba, ba)
[Chorus: Obito]
Gọi, gọi, gọi thằng anh để tránh cái án trong xóm, tao hỏi "Mày đang đâu?"
Tiếng canh sòng ở bên đường đắp, gấp gáp trả lời là "Đang xâu"
Có thằng anh thì chấp hành tốt, ra sớm nói chuyện như Đen Vâu
Trên bàn nhậu nó kể hồi đó chỉ vì vài ánh nhìn mà bem nhau
Có thằng kiếm cơm bằng xe đai, lang thang nơi biên giới dù đêm thâu
Có thằng mất đi anh chị em, cần bia và rượu để quên đau
Yeah, tao lớn lên từ đường hẻm, nơi không dễ dàng để tin nhau
Tao biết hết ngõ ngách tầng lớp thấp, nơi không ai muốn vào thêm sâu
[Verse 1: Obito]
Mấy thằng trẻ còn chưa đầy 20 nhưng số vết nó chém nhiều hơn số tuổi
Mục tiêu chạy, vệt đỏ còn đang tươi nhưng cái tôi lớn kêu nó cố đuổi
Mắt nó trừng như thể trời gầm dù nhà thờ Đức Mẹ Quan Âm
Dùng bạo lực để tạo ra luật, quyền lực là thứ mà nó quan tâm
Đời tẩy chay vì nó dính án, đối với tao, tụi nó là bạn
Tao thấy được lí do nó làm đằng sau câu chuyện mà nó dính dáng
Xưa nó vẫn cùng tao đến trường, thầy cô khen tương lai nó sáng
Nhưng tất cả mọi thứ thay đổi chỉ vì một lần nó đeo khăn tang
Thằng tốt tính nhưng ba mẹ mất sớm, vì chất kích thích nên phải vào đời
Thằng thì anh em ngã xuống vì dao kiếm, hận thù nên lao đầu vào cuộc chơi
Thằng bị ăn hiếp, ám ảnh từ nhỏ nên thích vung đấm để không thành trò cười
Thằng thì đỏ đen, bán gia bại sản, cha mẹ từ mặt nên thành bụi đời
Thằng thì tâm lý tan nát vì tội, mỗi đêm dằn vặt, đọc kinh sám hối
Thằng thì vẫn chưa nhìn thấy được ngày ra vì một phút bốc đồng để cảm xúc lên ngôi
Thằng thì vốn không còn lựa chọn nào, đành bước chân vào để được tồn tại
Thằng thì chỉ mong tìm lại được yên bình như những ngày bé để không chọn sai
[Chorus: Obito]
Gọi, gọi thằng anh để tránh cái án trong xóm, tao hỏi "Mày đang đâu?"
Tiếng canh sòng ở bên đường đắp, gấp gáp trả lời là "Đang xâu"
Có thằng anh thì chấp hành tốt, ra sớm nói chuyện như Đen Vâu
Trên bàn nhậu nó kể hồi đó chỉ vì vài ánh nhìn mà bem nhau
Có thằng kiếm cơm bằng xe đai, lang thang nơi biên giới dù đêm thâu
Có thằng mất đi anh chị em, cần bia và rượu để quên đau
Yeah, tao lớn lên từ đường hẻm, nơi không dễ dàng để tin nhau
Tao biết hết ngõ ngách tầng lớp thấp, nơi không ai muốn vào thêm sâu
[Verse 2: Lăng LD]
Thằng thì đi tắm sông chung bầy này, sẩy chân té vào tay người âm
Thằng hưởng dương trong khuôn viên trường nên nó sống mãi tuổi 15
Thằng bước ra sau phiên phúc thẩm, chỉ cười rồi nói là "Thua rồi"
Thằng có tiền còn sống không thọ thì thằng thiếu thốn thường đua đòi, vậy thôi
Đất chật, người ngông, cha nó lấy bạo lực làm nôi
Nên nó không thích sống kiếp làm công, hai chữ "gia đình" xẻ làm đôi
Nó bỏ nhà đi bụi đời
Ra đường làm con tốt hay ra đường để làm con tốt?
Thí cặp mắt này mù vì, dù gì sống đách cần nhìn trước sau
Nó chưa từng có ước ao ngoài việc thoát khỏi bản chất của một thằng ù lì
Điểm cuối cuộc đời hên xui như chơi oẳn tù xì
Cái bo cũng chỉ để gõ nếu ở đó nó được gọi là cô nhi
Nên lánh nhanh, trước khi đột ngột qua đời
Nó không định đánh anh đâu mà là tới cắt nhượng, móc ruột, lột da (Da, da, da)
Anh liều một pha cho má có vốn mở sạp bán bánh canh
Rồi ra đầu thú theo lệnh, theo lệnh triệu tập của 113 (Ba, ba, ba, ba)
[Outro]
Nên lánh nhanh, trước khi đột ngột qua đời
Nó không định đánh anh đâu mà là tới cắt nhượng, móc ruột, lột da (Da, da, da)
Anh liều một pha cho má có vốn mở sạp bán bánh canh
Rồi ra đầu thú theo lệnh, theo lệnh triệu tập của 113 (Ba, ba, ba, ba, ba)
Làm Xuất phát điểm-obito đi sốp
sốp làm thêm bài mấy con lợn chỉ mong t sống nhiều khó khăn đi sốp
làm thêm bài codonyeuhoalaco với bài phòng số 12 đi