Người MN theo CSBV họ phải chịu áp bức của ngụy quân ngụy quyền dân MN một lòng hướng về MB nơi đó có Người Cha Già Dân tộc kính yêu niềm khao khát một nước nhà Độc Lập
Loài người, một Tự Do cuộc sống đâu khác gì loài sức vật. Sau gần 50, có một số dân cũng giàu tai vn. Nhưng tôi chi muốn được sống với loài người biết tôn trọng Tự Do. Cam ơn tác giả và người đọc.
Chúc mừng cho nhửng người đang sống ở nước ngoài hải ngoại ...đả chạy thoát dưới bàn tay vịt + .. nếu còn kẹt ở lại nghèo đói khổ ...với bọn độc tài tàn ác giết người cướp của 😥😭
Cám ơn tác giả, anh Nam Hoà và cô Trang Thanh Thanh. Trong cuộc di tản khỏi Saigon vào những ngày cuối có một Nhiếp Ảnh Báo Chí (Photojournalist) người Nhật, trong lúc đang chụp hinh đoàn người di tản leo lên trực thăng Hoa Kỳ,ông ta đã bị làn sóng người tỵ nạn xô đẩy lên trực thăng và trở thành " Người tỵ nạn bất đắt dĩ" trong trại tỵ nạn ở Guam vài tuần lễ, trước khi được trở về Nhật.
Nghe họ kể ai có vàng là đi được. Mỗi người íít nhất phải có 5 cây vàng. Có người mất mấy chục cây vang mới đi được .người Miền Nam Sài Gòn lúc đó họ nhiều vàng hí. Mà nghe nói nộp vàng cho công an biên phòng hả ,chắc hồi đó ai làm công an biên phòng và biên giới thì được nhiều vàng để làm gì cho hết nhỉ. Sướng hí. Mà nghĩ lại cho người Miền Nam Sài Gòn thì khi vượt biên lại quá khổ sở khg biết một người đi bao nhiêu lần mà được. Còn bị mất hết vàng bạc nửa, rồi ra ngoài Biển Đông thì còn gặp bao nhiêu nguy hiểm, chết chóc, mất vợ mất con .Ối nghe kể mà sợ khiếp luôn. Chắc những người ấy họ ra đi rồi giờ họ kg bao giờ quên được những ngày đâu đớn ấy. Tui hỏi họ sao có người tiền vàng nhà cửa sang giàu vậy đi làm gì. Thì họ nói một người một kiểu. Có người nói vứt của chạy lấy người. Tui nói họ bị gì vậy.
nói gọn lại là dù người tuy có nhiều vàng nhưng trong đầu họ, câu ông bà đã nói: Miệng ăn núi lở, huống chi mấy chục cây vàng.. phải ra đi bỏ lại tất cả, đâu có ai muốn.. nhưng trong những hoàn cảnh đó, thì đó gần như là (gần như thôi, vì cũng còn nhiều người ở lại mà sống cũng OK..) sự lựa chọn hay nhất
Họ nói ở lại có nhiều người kg còn nhà kg còn tiền của mà phải đi lên núi rừng mà ở, ăn toàn khoai lang, sắn bo bo và rau mà kg có đủ để ăn cho no nửa, tui nghe kể có phải vậy kg .Vì tui sinh sau nên kg biết gì những năm tháng đó.
bản thân chính mình, năm 1978 có lần đã 3 ngày không còn khoai, sắn hay bo bo.. đành ra sau nhà.. rất may có vài cây chuối mới trổ buồng còn non, trái độ hơn ngón tay cái, đúng ra chờ ít nhất là cả tháng nữa mới lớn và hái được.. nhưng lúc đó.. kẹt quá đành hái đại, trong 3 ngày, mỗi ngày chỉ dám luộc 7 quả chuối non ăn cầm hơi.. Tất nhiên chuyện còn rất dài.. khi có dịp sẽ post những bài về những năm tháng KHÔNG ĐỜI NÀO QUÊN NỔI.. Bạn nhé.. Bạn vậy là may mắn lắm rồi.. chưa từng trải những thê thảm bi thuơng cùng cực.. Hãy trân trọng những gì đang có nhé.. Thân ái
Dân gian có câu ( quen việc nhà mạ, lạ việc nhà chồng ) trước lạ sau quen nếu không quen không chịu nổi thì qua Mỹ mà sống người Việt có dậy thôi , mẹ đẻ đánh cả 100 roi không sao dì gẻ hoặc ông chủ đánh một roi chửi một câu là thấy nhục tôi nói vậy chắc bạn hiểu tính cách người đặc biệt là người Bắc
Người miền nam là chủ thể của cách mạng, tất cả do chính họ quyết định. Chỉ có bọn lính ngụy theo Pháp, Mỹ kiếm cơm thì thua trân phải đi tù, đó là tất yếu thôi, đừng buồn bạn nhé
A Di Đà Phật. 1954 dân Bắc chạy vô miền Nam. 1975 Việt Cộng vô cướp miền Nam, dân lại chạy tiếp. Nghe câu chuyện Nguyễn Thị Năm chưa, đóng góp cho cách mạng, sau đó bị vu oan đem ra bắn. Toàn dân không có chọn Đảng Cộng Sản. Đảng Cộng Sản đã hại chết rất nhiều người ví dụ cách mạng văn hoá, đại nhảy vọt, cải cách ruộng đất,...
Người Việt Nam ngày xưa đi theo Việt cộng đánh cho Mỹ cút đánh cho ngụy nhào, để rồi ngày hôm nay con cháu của họ phải đi xuất khẩu lao động khắp năm châu để kiếm tiền gửi về nuôi gia đình vì đói nghèo. Ngay cả con cháu của bọn cán bộ tư bản đỏ Việt cộng cũng đu càng sang Mỹ và Châu Âu để sống
Câu chuyện về những người lính VNCH rất ý nghĩa . Cảm ơn.
Cứ vào ngày cuối tháng tư. Miền Nam lại phủ một màu tang đen. Quê hương rơi lệ nỗi sầu. Ba triệu người chết biển màu máu loang.
Hay quá. . Cảm ơn tg HA và TTT đã đọc. Xin chúc các bạn một ngày thật bình an và hạnh phúc bên người thân nha.❤❤❤❤❤❤ ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
Quá đau thương một dân tộc Miền Nam chúng tôi
Người MN theo CSBV họ phải chịu áp bức của ngụy quân ngụy quyền dân MN một lòng hướng về MB nơi đó có Người Cha Già Dân tộc kính yêu niềm khao khát một nước nhà Độc Lập
Loài người, một Tự Do cuộc sống đâu khác gì loài sức vật. Sau gần 50, có một số dân cũng giàu tai vn. Nhưng tôi chi muốn được sống với loài người biết tôn trọng Tự Do. Cam ơn tác giả và người đọc.
Mỹ màu
Tha lam my mau hon la vc mau
Chúc mừng cho nhửng người đang sống ở nước ngoài hải ngoại ...đả chạy thoát dưới bàn tay vịt + .. nếu còn kẹt ở lại nghèo đói khổ ...với bọn độc tài tàn ác giết người cướp của 😥😭
Mỹ màu
@@ThanhTran-pp7mn
Hù chết phơi khô😁
Backe cá rô cây😊
Tôi rất thương các bác các chú vnch
OK very good honey
Câu chuyện hay nhưng buồn quá. Cảm ơn tác giả cảm ơn kênh a nam Hòa và giọng diễn đọc hay.
Chính xác quá rồi Bạn à.
30, 4 1975 cộng sàn nói giải phóng người MN gọi Quốc Hận
Vì tự Do mà phải đổi bằng máu, mồ hôi, nước mắt.
cảm ơn tác giả Hai Âu và bạn đọc TT❤
mot cuoc cuop boc tra thu tan nhan.
Cám ơn tác giả, anh Nam Hoà và cô Trang Thanh Thanh.
Trong cuộc di tản khỏi Saigon vào những ngày cuối có một Nhiếp Ảnh Báo Chí (Photojournalist) người Nhật, trong lúc đang
chụp hinh đoàn người di tản leo lên trực thăng Hoa Kỳ,ông ta đã bị làn sóng người tỵ nạn xô đẩy lên trực thăng và trở thành " Người tỵ nạn bất đắt dĩ" trong trại tỵ nạn ở Guam vài tuần lễ, trước khi được trở về Nhật.
Thuong may anh may chu qua
Nghe họ kể ai có vàng là đi được. Mỗi người íít nhất phải có 5 cây vàng. Có người mất mấy chục cây vang mới đi được .người Miền Nam Sài Gòn lúc đó họ nhiều vàng hí. Mà nghe nói nộp vàng cho công an biên phòng hả ,chắc hồi đó ai làm công an biên phòng và biên giới thì được nhiều vàng để làm gì cho hết nhỉ. Sướng hí. Mà nghĩ lại cho người Miền Nam Sài Gòn thì khi vượt biên lại quá khổ sở khg biết một người đi bao nhiêu lần mà được. Còn bị mất hết vàng bạc nửa, rồi ra ngoài Biển Đông thì còn gặp bao nhiêu nguy hiểm, chết chóc, mất vợ mất con .Ối nghe kể mà sợ khiếp luôn. Chắc những người ấy họ ra đi rồi giờ họ kg bao giờ quên được những ngày đâu đớn ấy. Tui hỏi họ sao có người tiền vàng nhà cửa sang giàu vậy đi làm gì. Thì họ nói một người một kiểu. Có người nói vứt của chạy lấy người. Tui nói họ bị gì vậy.
nói gọn lại là dù người tuy có nhiều vàng nhưng trong đầu họ, câu ông bà đã nói: Miệng ăn núi lở, huống chi mấy chục cây vàng.. phải ra đi bỏ lại tất cả, đâu có ai muốn.. nhưng trong những hoàn cảnh đó, thì đó gần như là (gần như thôi, vì cũng còn nhiều người ở lại mà sống cũng OK..) sự lựa chọn hay nhất
Chuyện kể buồn. Cảm ơn tác giả.
Hau.duê.vnch.mnvn.cam.on.......CHU.NAM.HOA..va.CÔ..dien....đoc.👍👍👍💛💛💛
..... Cho tới tận bây giờ !
Thuong.lam.thuong.mnvn.vnch.👍👍👍💛💛💛
Mỹ nó bắt chết là phải chết. Sống thế thì sống làm gì. Mạng của mình bố mẹ sinh ra nhưng lại để mấy thằng tây lông nó quyết định số phận của mình.
Tàu + bây giờ cũng vậy phải xin phép nó chứ không nó giận
Thương cái con c.
Vnch xin phép Mĩ có được đâu .@@nguyennhuquy8882
@@binhnguyenthanh1043
Backe vào mất dạy🐂
Cau chuyen buon qua ma sao The Gioi lai khong biet
Nholai1979😂giadinhtoidivungkinhtemoiducxuyennaylakrongnodaknongnam1985radivebien40namroichuavelaiquehuong
anh làm ơn viết cách rời giùm nhé, viết vầy youtube không.. thích đâu
Vượt biên đường bộ thấy không nguy hiểm bằng đường biển
Họ nói ở lại có nhiều người kg còn nhà kg còn tiền của mà phải đi lên núi rừng mà ở, ăn toàn khoai lang, sắn bo bo và rau mà kg có đủ để ăn cho no nửa, tui nghe kể có phải vậy kg .Vì tui sinh sau nên kg biết gì những năm tháng đó.
bản thân chính mình, năm 1978 có lần đã 3 ngày không còn khoai, sắn hay bo bo.. đành ra sau nhà.. rất may có vài cây chuối mới trổ buồng còn non, trái độ hơn ngón tay cái, đúng ra chờ ít nhất là cả tháng nữa mới lớn và hái được.. nhưng lúc đó.. kẹt quá đành hái đại, trong 3 ngày, mỗi ngày chỉ dám luộc 7 quả chuối non ăn cầm hơi..
Tất nhiên chuyện còn rất dài.. khi có dịp sẽ post những bài về những năm tháng KHÔNG ĐỜI NÀO QUÊN NỔI.. Bạn nhé.. Bạn vậy là may mắn lắm rồi.. chưa từng trải những thê thảm bi thuơng cùng cực.. Hãy trân trọng những gì đang có nhé..
Thân ái
❤❤
❤
💯❤ ☭🇻🇳
Nhục lớn nhất của dân tộc là nhục mất nước đó biết không.
Nhục nhất là bọn
Backe kéo vào sài gòn cướp sạch miền nam🐒🦧🐂🐕🦺👈
Nc vn còn đó chứ mất đâu mà nhục ku
Dân gian có câu ( quen việc nhà mạ, lạ việc nhà chồng ) trước lạ sau quen nếu không quen không chịu nổi thì qua Mỹ mà sống người Việt có dậy thôi , mẹ đẻ đánh cả 100 roi không sao dì gẻ hoặc ông chủ đánh một roi chửi một câu là thấy nhục tôi nói vậy chắc bạn hiểu tính cách người đặc biệt là người Bắc
Một bài viết hằn học thù hận
Hàng trăm triệu dân VN giờ họ đang sống như thế nào đây !?
Dân đen thì nghèo khó, cùng cực. Mấy bác và đang? thì vinh quang..phi - ra ...
Nói vậy nghe được không
Bài viết chỉ kể lại trải nghiệm. Hằn học gì ? Đó là sự thật lịch sử
Người miền nam là chủ thể của cách mạng, tất cả do chính họ quyết định. Chỉ có bọn lính ngụy theo Pháp, Mỹ kiếm cơm thì thua trân phải đi tù, đó là tất yếu thôi, đừng buồn bạn nhé
Quê quá nên nói bậy cho đỡ thẹn với lương tâm hả bò?
A Di Đà Phật. 1954 dân Bắc chạy vô miền Nam. 1975 Việt Cộng vô cướp miền Nam, dân lại chạy tiếp. Nghe câu chuyện Nguyễn Thị Năm chưa, đóng góp cho cách mạng, sau đó bị vu oan đem ra bắn. Toàn dân không có chọn Đảng Cộng Sản. Đảng Cộng Sản đã hại chết rất nhiều người ví dụ cách mạng văn hoá, đại nhảy vọt, cải cách ruộng đất,...
A Di Đà Phật. Việt Cộng mới là ngụy, không do dân bầu mà là do cướp chính quyền. Ngụy trang thành dân thường, trốn trong dân.
@@ceciletran6145cái thằng này ko co học ngu ko biết mình ngu thế nào! Mà nó có chut xíu nó có biết cái gì đâu bạn ơi, hoi đau mà de ý 😂😅
Người Việt Nam ngày xưa đi theo Việt cộng đánh cho Mỹ cút đánh cho ngụy nhào, để rồi ngày hôm nay con cháu của họ phải đi xuất khẩu lao động khắp năm châu để kiếm tiền gửi về nuôi gia đình vì đói nghèo. Ngay cả con cháu của bọn cán bộ tư bản đỏ Việt cộng cũng đu càng sang Mỹ và Châu Âu để sống
Dây là câu chuyện thật , sau 30/4/75 bọn bác kè cộng , cho dân miền nam ,
Mỹ màu
@-thanhtran-
Ta`u con !