Uh, anh không bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt em, Anh chỉ biết khép mình vào bóng tối, và đầu cúi trước màn đêm, Anh càng cố nhớ và tìm về con người anh thì càng quên, Em ơi đã bao nhiêu niềm đau anh mang đến ? Sau bao sóng gió, bao bộn bề, anh sợ phải nói lời không thể, Anh sợ ngày đi mà không về, anh lo không tiền thì đời nó không nể, Cứ thế, nỗi lo của anh không mang tên, nỗi lo của anh luôn chống chọi, Như thể, nỗi lo của anh là mạng nhện, mờ đi đằng sau làn khói từ trong phổi, Nên anh cứ... Lo cuộc đời anh không trôi, Lo tương lai của mình sẽ không đổi, anh lo những lời mà anh đã không nói, Anh lo vào một phút giây anh nông nổi, anh mất hết sạch từ em sự mong mỏi, Anh lo anh trở thành một con người khác, chỉ còn lại đây hình hài và giọng nói, Em ơi hạnh phúc chẳng gần nhưng không xa, anh sợ sống mãi trong câu ca, Anh lo một ngày em chẳng cần, anh lo con mình phải lớn lên không cha, Đôi khi anh không còn cách nào chống trả, khi điên và tỉnh là khoảng cách mong manh, Anh sợ một ngày bất chợt anh nhận ra cần sa và rượu vẫn không đủ để giết con quái vật trong anh, Em có tin vào những điều trong mắt ? (x2) Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2) Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2) Anh chỉ ước cảm xúc của anh có công tắc.(x2) Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri, Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý, Đôi chân không phải cố đi, chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày. Địa vị mày càng lớn, thì lớp da càng dày, Vì khi nghèo, mày chỉ có sự đố kị, Nhưng khi khá giả, thì cuộc sống mày vô vị, Nên mày thấy thằng không tiền, đi kiếm ăn bị bắn chết, Còn thằng công tử, tối đêm đó nó O.D, Man, sao mày không thể thấy được, Rằng tao và mày đều như nhau ? Chúng mang súng vào trường và nã đạn như không thể thấy thế giới này dư đau, Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc, loài người hôi thối như cứt là do đâu ? Damn, sao mày không thể thấy, tất cả họ dạy cho mày là hư cấu ? Vì nó muốn, mày phải tin đồng tiền là tất cả, Đi học, lấy cái bằng, đời bớt vất vả, Smoke, drink, blink blink, trong quán bar xập xình, Tao hỏi thật, đối với mày như vậy là nhất hả ? Vì ngoài kia, có kẻ phải mất nhà, Nông dân mất ruộng, ngư dân phải mất cá, Cơm áo gạo tiền, khiến đời đảo điên, Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà, Nên có những người tin rằng khi từ giã, thần linh sẽ ban họ thứ tha, Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà, bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả ? Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt", ta khác gì là những con thú hoang, Sống cuộc đời của một thằng nô lệ, ông chủ, sếp lớn, chủ nợ và chủ nhà. Hãy cho tao hỏi rằng là. Mày có tin vào những điều trong mắt ? (x2) Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2) Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2) Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc. (x2)
Lyric Song sắt - B Ray Uh,anh không bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt em, Anh chỉ biết khép mình vào bóng tối,và đầu cúi trước màn đêm, Anh càng cố nhớ và tìm về con người anh thì càng quên, Em ơi đã bao nhiêu niềm đau anh mang đến ? Sau bao sóng gió,bao bộn bề,anh sợ phải nói lời không thể, Anh sợ ngày đi mà không về,anh lo không tiền thì đời nó không nể, Cứ thế,nỗi lo của anh không mang tên,nỗi lo của anh luôn chống chọi, Như thể,nỗi lo của anh là mạng nhện,mờ đi đằng sau làn khói từ trong phổi, Nên anh cứ... Lo cuộc đời anh không trôi, Lo tương lai của mình sẽ không đổi,anh lo những lời mà anh đã không nói, Anh lo vào một phút giây anh nông nổi,anh mất hết sạch từ em sự mong mỏi, Anh lo anh trở thành một con người khác,chỉ còn lại đây hình hài và giọng nói, Em ơi hạnh phúc chẳng gần nhưng không xa,anh sợ sống mãi trong câu ca, Anh lo một ngày em chẳng cần,anh lo con mình phải lớn lên không cha, Đôi khi anh không còn cách nào chống trả,khi điên và tỉnh là khoảng cách mong manh, Anh sợ một ngày bất chợt anh nhận ra cần sa và rượu vẫn không đủ để giết con quái vật trong anh, Em có tin vào những điều trong mắt ? (x2) Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2) Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2) Anh chỉ ước cảm xúc của anh có công tắc.(x2) Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri, Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý, Đôi chân không phải cố đi,chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày. Địa vì mày càng lớn,thì lớp da càng dày, Vì khi nghèo,mày chỉ có sự đố kị, Nhưng khi khá giả,thì cuộc sống mày vô vị, Nên mày thấy thằng không tiền,đi kiếm ăn bị bắn chết, Còn thằng công tử,tối đêm đó nó O.D, Man,sao mày không thể thấy được, Rằng tao và mày đều như nhau ? Chúng mang súng vào trường và nã đạn như không thể thấy thế giới này dư đau, Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc,loài người hôi thối như cứt là do đâu ? Damn,sao mày không thể thấy,tất cả họ dạy cho mày là hư cấu ? Vì nó muốn,mày phải tin đồng tiền là tất cả, Đi học,lấy cái bằng,đời bớt vất vả, Smoke,drink,blink blink,trong quán bar xập xình, Tao hỏi thật,đối với mày như vậy là nhất hả ? Vì ngoài kia,có kẻ phải mất nhà, Nông dân mất ruộng,ngư dân phải mất cá, Cơm áo gạo tiền,khiến đời đảo điên, Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà, Nên có những người tin rằng khi từ giã,thần linh sẽ ban họ thứ tha, Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà,bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả ? Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt",ta khác gì là những con thú hoang, Sống cuộc đời của một thằng nô lệ,ông chủ,sếp lớn,chủ nợ và chủ nhà. Hãy cho tao hỏi rằng là. Mày có tin vào những điều trong mắt ? (x2) Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2) Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2) Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc. (x2)
@@PhamPham-kn4wwcó những người under cũ họ bảo tôi rằng âm nhạc của họ là đam mê không phải để đi kiếm tiền, hon dùng tiền mình làm ra để họ chơi cái đam mê đó đam mê chảy trọng máu của họ vì âm nhạc là thứ cuối cùng mà họ có
Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý Đôi chân không phải cố đi Chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày Địa vị mày càng lớn, thì lớp da càng dày Vì khi nghèo, mày chỉ có sự đố kị Nhưng khi khá giả thì cuộc sống mày vô vị Nên mày thấy thằng không tiền đi kiếm ăn bị bắn chết Còn thằng công tử, tối đêm đó nó O.D Man, sao mày không thể thấy được Rằng tao và mày đều như nhau? Chúng mang súng vào trường và nã đạn Như không thể thấy thế giới này dư đau Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc Loài người hôi thối như *** là do đâu? Damn, sao mày không thể thấy Tất cả họ dạy cho mày là hư cấu? Vì nó muốn mày phải tin đống tiền là tất cả Đi học, lấy cái bằng, đời bớt vất vả Smoke, drink, blink, blink trong quán bar xập xình Tao hỏi thật, đối với mày như vậy là nhất hả? Vì ngoài kia có kẻ phải mất nhà Nông dân mất ruộng, ngư dân phải mất cá Cơm áo gạo tiền khiến đời đảo điên Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà Nên có những người tin rằng khi từ giã Thần linh sẽ ban họ thứ tha Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà Bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả? Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt" Ta khác gì là những con thú hoang? Sống cuộc đời của một thằng nô lệ Ông chủ, sếp lớn, chủ nợ và chủ nhà Hãy cho tao hỏi rằng là Mày có tin vào những điều trong mắt? Mày có tin vào những điều trong mắt? Khi tương lai là một điều không chắc? Khi tương lai là một điều không chắc? Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc Tao chỉ ước cảm xúc có công tắc Em có tin vào những điều trong mắt? Em có tin vào những điều trong mắt? Khi tương lai là một điều không chắc? Khi tương lai là một điều không chắc? Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt"
Uh, anh không bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt em, Anh chỉ biết khép mình vào bóng tối, và đầu cúi trước màn đêm, Anh càng cố nhớ và tìm về con người anh thì càng quên, Em ơi đã bao nhiêu niềm đau anh mang đến ? Sau bao sóng gió, bao bộn bề, anh sợ phải nói lời không thể, Anh sợ ngày đi mà không về, anh lo không tiền thì đời nó không nể, Cứ thế, nỗi lo của anh không mang tên, nỗi lo của anh luôn chống chọi, Như thể, nỗi lo của anh là mạng nhện, mờ đi đằng sau làn khói từ trong phổi, Nên anh cứ... Lo cuộc đời anh không trôi, Lo tương lai của mình sẽ không đổi, anh lo những lời mà anh đã không nói, Anh lo vào một phút giây anh nông nổi, anh mất hết sạch từ em sự mong mỏi, Anh lo anh trở thành một con người khác, chỉ còn lại đây hình hài và giọng nói, Em ơi hạnh phúc chẳng gần nhưng không xa, anh sợ sống mãi trong câu ca, Anh lo một ngày em chẳng cần, anh lo con mình phải lớn lên không cha, Đôi khi anh không còn cách nào chống trả, khi điên và tỉnh là khoảng cách mong manh, Anh sợ một ngày bất chợt anh nhận ra cần sa và rượu vẫn không đủ để giết con quái vật trong anh, Em có tin vào những điều trong mắt ? (x2) Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2) Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2) Anh chỉ ước cảm xúc của anh có công tắc.(x2) Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri, Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý, Đôi chân không phải cố đi, chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày. Địa vị mày càng lớn, thì lớp da càng dày, Vì khi nghèo, mày chỉ có sự đố kị, Nhưng khi khá giả, thì cuộc sống mày vô vị, Nên mày thấy thằng không tiền, đi kiếm ăn bị bắn chết, Còn thằng công tử, tối đêm đó nó O.D, Man, sao mày không thể thấy được, Rằng tao và mày đều như nhau ? Chúng mang súng vào trường và nã đạn như không thể thấy thế giới này dư đau, Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc, loài người hôi thối như cứt là do đâu ? Damn, sao mày không thể thấy, tất cả họ dạy cho mày là hư cấu ? Vì nó muốn, mày phải tin đồng tiền là tất cả, Đi học, lấy cái bằng, đời bớt vất vả, Smoke, drink, blink blink, trong quán bar xập xình, Tao hỏi thật, đối với mày như vậy là nhất hả ? Vì ngoài kia, có kẻ phải mất nhà, Nông dân mất ruộng, ngư dân phải mất cá, Cơm áo gạo tiền, khiến đời đảo điên, Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà, Nên có những người tin rằng khi từ giã, thần linh sẽ ban họ thứ tha, Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà, bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả ? Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt", ta khác gì là những con thú hoang, Sống cuộc đời của một thằng nô lệ, ông chủ, sếp lớn, chủ nợ và chủ nhà. Hãy cho tao hỏi rằng là. Mày có tin vào những điều trong mắt ? (x2) Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2) Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2) Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc. (x2)
cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong suốt thời gian qua, chúc các bạn nghe nhạc thư giãn và giải tỏa áp lực
0
0kk anhhh
Uh, anh không bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt em,
Anh chỉ biết khép mình vào bóng tối, và đầu cúi trước màn đêm,
Anh càng cố nhớ và tìm về con người anh thì càng quên,
Em ơi đã bao nhiêu niềm đau anh mang đến ?
Sau bao sóng gió, bao bộn bề, anh sợ phải nói lời không thể,
Anh sợ ngày đi mà không về, anh lo không tiền thì đời nó không nể,
Cứ thế, nỗi lo của anh không mang tên, nỗi lo của anh luôn chống chọi,
Như thể, nỗi lo của anh là mạng nhện, mờ đi đằng sau làn khói từ trong phổi,
Nên anh cứ...
Lo cuộc đời anh không trôi,
Lo tương lai của mình sẽ không đổi, anh lo những lời mà anh đã không nói,
Anh lo vào một phút giây anh nông nổi, anh mất hết sạch từ em sự mong mỏi,
Anh lo anh trở thành một con người khác, chỉ còn lại đây hình hài và giọng nói,
Em ơi hạnh phúc chẳng gần nhưng không xa, anh sợ sống mãi trong câu ca,
Anh lo một ngày em chẳng cần, anh lo con mình phải lớn lên không cha,
Đôi khi anh không còn cách nào chống trả, khi điên và tỉnh là khoảng cách mong manh,
Anh sợ một ngày bất chợt anh nhận ra cần sa và rượu vẫn không đủ để giết con quái vật trong anh,
Em có tin vào những điều trong mắt ? (x2)
Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2)
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2)
Anh chỉ ước cảm xúc của anh có công tắc.(x2)
Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri,
Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý,
Đôi chân không phải cố đi, chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày.
Địa vị mày càng lớn, thì lớp da càng dày,
Vì khi nghèo, mày chỉ có sự đố kị,
Nhưng khi khá giả, thì cuộc sống mày vô vị,
Nên mày thấy thằng không tiền, đi kiếm ăn bị bắn chết,
Còn thằng công tử, tối đêm đó nó O.D,
Man, sao mày không thể thấy được,
Rằng tao và mày đều như nhau ?
Chúng mang súng vào trường và nã đạn như không thể thấy thế giới này dư đau,
Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc, loài người hôi thối như cứt là do đâu ?
Damn, sao mày không thể thấy, tất cả họ dạy cho mày là hư cấu ?
Vì nó muốn, mày phải tin đồng tiền là tất cả,
Đi học, lấy cái bằng, đời bớt vất vả,
Smoke, drink, blink blink, trong quán bar xập xình,
Tao hỏi thật, đối với mày như vậy là nhất hả ?
Vì ngoài kia, có kẻ phải mất nhà,
Nông dân mất ruộng, ngư dân phải mất cá,
Cơm áo gạo tiền, khiến đời đảo điên,
Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà,
Nên có những người tin rằng khi từ giã, thần linh sẽ ban họ thứ tha,
Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà, bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả ?
Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt", ta khác gì là những con thú hoang,
Sống cuộc đời của một thằng nô lệ, ông chủ, sếp lớn, chủ nợ và chủ nhà.
Hãy cho tao hỏi rằng là.
Mày có tin vào những điều trong mắt ? (x2)
Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2)
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2)
Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc. (x2)
cảm ơn đã mang nó đến
Lyric Song sắt - B Ray
Uh,anh không bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt em,
Anh chỉ biết khép mình vào bóng tối,và đầu cúi trước màn đêm,
Anh càng cố nhớ và tìm về con người anh thì càng quên,
Em ơi đã bao nhiêu niềm đau anh mang đến ?
Sau bao sóng gió,bao bộn bề,anh sợ phải nói lời không thể,
Anh sợ ngày đi mà không về,anh lo không tiền thì đời nó không nể,
Cứ thế,nỗi lo của anh không mang tên,nỗi lo của anh luôn chống chọi,
Như thể,nỗi lo của anh là mạng nhện,mờ đi đằng sau làn khói từ trong phổi,
Nên anh cứ...
Lo cuộc đời anh không trôi,
Lo tương lai của mình sẽ không đổi,anh lo những lời mà anh đã không nói,
Anh lo vào một phút giây anh nông nổi,anh mất hết sạch từ em sự mong mỏi,
Anh lo anh trở thành một con người khác,chỉ còn lại đây hình hài và giọng nói,
Em ơi hạnh phúc chẳng gần nhưng không xa,anh sợ sống mãi trong câu ca,
Anh lo một ngày em chẳng cần,anh lo con mình phải lớn lên không cha,
Đôi khi anh không còn cách nào chống trả,khi điên và tỉnh là khoảng cách mong manh,
Anh sợ một ngày bất chợt anh nhận ra cần sa và rượu vẫn không đủ để giết con quái vật trong anh,
Em có tin vào những điều trong mắt ? (x2)
Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2)
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2)
Anh chỉ ước cảm xúc của anh có công tắc.(x2)
Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri,
Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý,
Đôi chân không phải cố đi,chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày.
Địa vì mày càng lớn,thì lớp da càng dày,
Vì khi nghèo,mày chỉ có sự đố kị,
Nhưng khi khá giả,thì cuộc sống mày vô vị,
Nên mày thấy thằng không tiền,đi kiếm ăn bị bắn chết,
Còn thằng công tử,tối đêm đó nó O.D,
Man,sao mày không thể thấy được,
Rằng tao và mày đều như nhau ?
Chúng mang súng vào trường và nã đạn như không thể thấy thế giới này dư đau,
Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc,loài người hôi thối như cứt là do đâu ?
Damn,sao mày không thể thấy,tất cả họ dạy cho mày là hư cấu ?
Vì nó muốn,mày phải tin đồng tiền là tất cả,
Đi học,lấy cái bằng,đời bớt vất vả,
Smoke,drink,blink blink,trong quán bar xập xình,
Tao hỏi thật,đối với mày như vậy là nhất hả ?
Vì ngoài kia,có kẻ phải mất nhà,
Nông dân mất ruộng,ngư dân phải mất cá,
Cơm áo gạo tiền,khiến đời đảo điên,
Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà,
Nên có những người tin rằng khi từ giã,thần linh sẽ ban họ thứ tha,
Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà,bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả ?
Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt",ta khác gì là những con thú hoang,
Sống cuộc đời của một thằng nô lệ,ông chủ,sếp lớn,chủ nợ và chủ nhà.
Hãy cho tao hỏi rằng là.
Mày có tin vào những điều trong mắt ? (x2)
Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2)
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2)
Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc. (x2)
Mặc dù ít nghe nhạc B-Ray nhưng mỗi lần nghe là mỗi lần cuốn
chúc bray thành công
đây mới là Bray mà t từng nghe, 10đ có nhưng không thì các bạn hãy nghe thử nha
nghe lại bài này trải lòng thật sự
Ước gì k có mainstream các ông nhỉ
@@MrKen1111 Ai cũng phải kiếm cơm b ơi
@@PhamPham-kn4wwcó những người under cũ họ bảo tôi rằng âm nhạc của họ là đam mê không phải để đi kiếm tiền, hon dùng tiền mình làm ra để họ chơi cái đam mê đó đam mê chảy trọng máu của họ vì âm nhạc là thứ cuối cùng mà họ có
@@MrKen1111đam mê thì phải thực tế ông ạ
sao giờ mình mới nghe bài này ta, nghe thấm như bài ở trong thành phố
Đây là Bray đây mới là Bảo
Thank you❤❤❤
Ngày nào cũng nghe bài này
Bao giờ thì B Ray sẽ lại viết được 1 bài để đời như này khi tiền và fame gần như đã bao trọn lấy thằng Bảo dám nói về mọi thứ ngày xưa.
Đr buồn thật
Đã từng có 1 b ray như vậy:Cách tao sống - Viết - Họ nói tôi - 3 lần phải khóc - Điều quan trọng- Trên con đường đó-
nhớ quá
Dũng cảm lắm...
Bài này hay ác
hay
hay vai
Beax Hay Quáaa
Bray cũng vậy.
Có lẽ đây là Báo!
Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri
Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý
Đôi chân không phải cố đi
Chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày
Địa vị mày càng lớn, thì lớp da càng dày
Vì khi nghèo, mày chỉ có sự đố kị
Nhưng khi khá giả thì cuộc sống mày vô vị
Nên mày thấy thằng không tiền đi kiếm ăn bị bắn chết
Còn thằng công tử, tối đêm đó nó O.D
Man, sao mày không thể thấy được
Rằng tao và mày đều như nhau?
Chúng mang súng vào trường và nã đạn
Như không thể thấy thế giới này dư đau
Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc
Loài người hôi thối như *** là do đâu?
Damn, sao mày không thể thấy
Tất cả họ dạy cho mày là hư cấu?
Vì nó muốn mày phải tin đống tiền là tất cả
Đi học, lấy cái bằng, đời bớt vất vả
Smoke, drink, blink, blink trong quán bar xập xình
Tao hỏi thật, đối với mày như vậy là nhất hả?
Vì ngoài kia có kẻ phải mất nhà
Nông dân mất ruộng, ngư dân phải mất cá
Cơm áo gạo tiền khiến đời đảo điên
Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà
Nên có những người tin rằng khi từ giã
Thần linh sẽ ban họ thứ tha
Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà
Bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả?
Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt"
Ta khác gì là những con thú hoang?
Sống cuộc đời của một thằng nô lệ
Ông chủ, sếp lớn, chủ nợ và chủ nhà
Hãy cho tao hỏi rằng là
Mày có tin vào những điều trong mắt?
Mày có tin vào những điều trong mắt?
Khi tương lai là một điều không chắc?
Khi tương lai là một điều không chắc?
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt"
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt"
Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc
Tao chỉ ước cảm xúc có công tắc
Em có tin vào những điều trong mắt?
Em có tin vào những điều trong mắt?
Khi tương lai là một điều không chắc?
Khi tương lai là một điều không chắc?
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt"
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt"
nice
ver 2 nghe hiểu nma ko cắn như rft8
Con hơn cha thì nhà mới có phúc
?
23.12.2024
siêu phổng đạn
Bài này lâu rồi hả mọi người
7 năm trc r ông
cho hỏi OD là gì anh em
Over dose - quá liều
Lườm gì tao móc mắt m luộc chấm muối tiêu ăn giờ m tin ko
Chơi ác vcldkm
.
Uh, anh không bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt em,
Anh chỉ biết khép mình vào bóng tối, và đầu cúi trước màn đêm,
Anh càng cố nhớ và tìm về con người anh thì càng quên,
Em ơi đã bao nhiêu niềm đau anh mang đến ?
Sau bao sóng gió, bao bộn bề, anh sợ phải nói lời không thể,
Anh sợ ngày đi mà không về, anh lo không tiền thì đời nó không nể,
Cứ thế, nỗi lo của anh không mang tên, nỗi lo của anh luôn chống chọi,
Như thể, nỗi lo của anh là mạng nhện, mờ đi đằng sau làn khói từ trong phổi,
Nên anh cứ...
Lo cuộc đời anh không trôi,
Lo tương lai của mình sẽ không đổi, anh lo những lời mà anh đã không nói,
Anh lo vào một phút giây anh nông nổi, anh mất hết sạch từ em sự mong mỏi,
Anh lo anh trở thành một con người khác, chỉ còn lại đây hình hài và giọng nói,
Em ơi hạnh phúc chẳng gần nhưng không xa, anh sợ sống mãi trong câu ca,
Anh lo một ngày em chẳng cần, anh lo con mình phải lớn lên không cha,
Đôi khi anh không còn cách nào chống trả, khi điên và tỉnh là khoảng cách mong manh,
Anh sợ một ngày bất chợt anh nhận ra cần sa và rượu vẫn không đủ để giết con quái vật trong anh,
Em có tin vào những điều trong mắt ? (x2)
Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2)
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2)
Anh chỉ ước cảm xúc của anh có công tắc.(x2)
Tao chỉ muốn quay về cái lúc tao vô tri,
Không hề lo nghĩ đến biết bao điều vô lý,
Đôi chân không phải cố đi, chiếc mặt nạ không phải đeo hàng ngày.
Địa vị mày càng lớn, thì lớp da càng dày,
Vì khi nghèo, mày chỉ có sự đố kị,
Nhưng khi khá giả, thì cuộc sống mày vô vị,
Nên mày thấy thằng không tiền, đi kiếm ăn bị bắn chết,
Còn thằng công tử, tối đêm đó nó O.D,
Man, sao mày không thể thấy được,
Rằng tao và mày đều như nhau ?
Chúng mang súng vào trường và nã đạn như không thể thấy thế giới này dư đau,
Chúng khiến cho tao và mày đêm trằn trọc, loài người hôi thối như cứt là do đâu ?
Damn, sao mày không thể thấy, tất cả họ dạy cho mày là hư cấu ?
Vì nó muốn, mày phải tin đồng tiền là tất cả,
Đi học, lấy cái bằng, đời bớt vất vả,
Smoke, drink, blink blink, trong quán bar xập xình,
Tao hỏi thật, đối với mày như vậy là nhất hả ?
Vì ngoài kia, có kẻ phải mất nhà,
Nông dân mất ruộng, ngư dân phải mất cá,
Cơm áo gạo tiền, khiến đời đảo điên,
Khiến chú nhóc lớn lên không còn thật thà,
Nên có những người tin rằng khi từ giã, thần linh sẽ ban họ thứ tha,
Nhưng sẽ ra sao khi có những thứ mà, bao lời cầu nguyện không bao giờ là đủ cả ?
Chữ "sống" ta nằm trong "song sắt", ta khác gì là những con thú hoang,
Sống cuộc đời của một thằng nô lệ, ông chủ, sếp lớn, chủ nợ và chủ nhà.
Hãy cho tao hỏi rằng là.
Mày có tin vào những điều trong mắt ? (x2)
Khi tương lai là một điều không chắc ? (x2)
Không thể viết chữ "sống" mà không có "song sắt" (x2)
Tao chỉ ước cảm xúc của tao có công tắc. (x2)
.
.
.
.