[Vietsub][Shortfilm] Em đợi anh đến năm 35 tuổi (我等你到三十五岁)
HTML-код
- Опубликовано: 9 ноя 2024
- 我等你到三十五岁
EM ĐỢI ANH ĐẾN NĂM 35 TUỔI
Cải biên dựa theo tự truyện cùng tên của Nam Khang
Biên kịch: Hiểu Hiểu
Đạo diễn: Ấn Tượng Đức Lâm
Diễn viên chính: Lưu Tử Tân thiếu gia
Bài hát chủ đề: Em đợi anh đến năm 35 tuổi
Viết lời: Hồ Ly Trình bày: FFFliqpy
OST: Đêm dài nhớ anh
Trình bày: Quan Triết
Quay phim: Ấn Tượng Đức Lâm
Dịch: Shim Kedo
Sub: Mỳ
2023 rồi, còn ai nhớ và coi khum🥲
2024 rồi....8 năm rồi mới quay lại đây.... cảm xúc vẫn vậy vẫn như ngày đầu, nước mắt vẫn rơi dù trước đó đã xem rất nhiều lần và cũng khóc rất nhiều... bây giờ vẫn vậy vẫn khóc rất nhiều. Nam khang là điều gì đó khiến tôi không ngừng rơi nước mắt khi nhắc đến ^^
Năm 2020 rồi liệu ai còn nhớ ?
Lần đầu tiên biết đến Nam Khang và anh nếu còn sống chỉ hơn tôi hai tuổi. Chỉ vì tự thưởng cho mìnhsau một ngày đẹp mệt nhọc do dịch thuật giấy tờ mà tôi tình cờ xem phim Lam Vũ, trong lúc xem có người bình luận về Nam Khang, lúc đó tôi mới tìm hiểu xem mới biết Nam Khang là một người si tình, lãng mạn...anh cũng gần giống như nhà văn, nhà thơ Oscar vì người mình yêu mà phải khổ sở chết trong cô đơn. Sau đó có đọc truyện Phù Sinh Lục Ký mới thấy Nam Khang yêu ông xã nhiều hơn, ông xã tôi thấy tình cảm hời hợt, không sâu đậm. Thường những họa sĩ, nhà thơ, tiểu thuyết gia họ khi yêu là cháy hết mình, trao ban hết mình...Tính cách của Nam Khang lại đơn sơ trẻ con và cộng với sự bướng bỉnh không sợ chết, lúc đó anh lại bị trầm cảm nữa...chính những nguyên nhân đó mà anh chọn gieo mình xuống dòng sông lạnh băng. Tôi thấy cần phải quan tâm đến những người sống xung quanh chúng ta để đừng lãng quên, vô cảm trước nổi đau của người khác. Nam Khang chắc chắn đã được yên nghĩ rồi vì có rất nhiều người thương anh, cầu nguyện cho anh.
Mình đã xem video này cách đây 7 6 năm về trước và mình cũng đã đọc qua Phù sinh lục ký và Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi.
Hôm nay bất chợt mình lại nhớ về Nam Khang, thế là mình mò vào youtube để xem lại, lên google để đọc lại 2 bộ ấy. Mình đã khóc rất rất nhiều. Nửa đêm gần 1h sáng mà mình cứ khóc trên giường ngủ khi nghĩ về Nam Khang. Anh phải ôm cô đơn lẫn tuyệt vọng để nhìn người đàn ông mình yêu đi lấy vợ, hạnh phúc bên người khác.
Nay đã là năm 2021 rồi, Nam Khang đã được 41 tuổi.
2020 con ai xem? 😭😭
TT^TT
cái kết của 1 câu chuyện
"Một người đang ngọt ngào tân hôn,
Một kẻ lại vùi thân sông lạnh."
"Cái người hứa sẽ chờ đến năm 35 tuổi đó,
Đã bước sang phía bên kia bờ sinh tử mất rồi."
cái gọi là tình yêu thuần khiết đó thật sự rất đau
Có rất nhiều người nói Anh ngốc , người đó không đáng để Anh hi sinh nhiều như vậy . Ban đầu em cũng nghĩ anh ngốc , cũng nghĩ dù thế nào cũng nên buông quá khứ , buông người cũ mà tiến lên.Nhưng rồi ngẫm lại em mới thấy có lẽ ra đi là cách tốt nhất cho anh . Thời gian chờ đợi ấy anh đã khổ sở như thế nào chứ. Rơi vào trầm cảm , không có đêm nào được yên giấc , lúc nào cũng ngây ngốc . Anh có biết khi đọc tùy bút của Anh em không hề khóc nhưng khi đọc đến đoạn anh viết về "Người phụ nữ tung 100 đồng xu r tìm cho đến khi đủ 100 đồng , cũng là lúc đêm trôi qua" .Đọc đến đấy rốt cuộc em có thể hiểu được anh cô đơn đến mức nào , khổ sở đến mức nào . Có lẽ vì tình yêu anh dành cho người ấy quá lớn rồi , lớn đến mức khi Anh bị tổn thương Anh vẫn lo cho người ấy , tự trách chính mình.
Em cảm thấy "chờ đợi không đáng sợ , cái đáng sợ là sợ người ta quay về cũng không quay về phía mình".
Trong tình cảm chẳng thể so đo ai thiệt ai hơn , em nghĩ ít ra Anh cũng có 7 năm hạnh phúc , 7 năm yên bình bên người mà anh gọi là "Ông xã".
Kún Sarah t
Phù sinh lục kí :(( thậm chí đọc còn cảm thấy đau hơn cả em đợi anh đến 35 tuổi vì nó tràn đầy những sự ngọt ngào và tin tưởng vào tương lai tươi đẹp :(( những mơ ước về tương lai ấy càng tươi đẹp thì hiện thực lại càng thêm bị thảm :( dù đã đọc được 1 thời gian nhưng nỗi ám ảnh về từng câu từng chữ quá đỗi chân thật và đời thường. Phù sinh lục kí nhưng t lại chỉ dám đọc đến kí thứ 5, không phải vì sợ buồn mà vì sợ chữ " hoàn thành" ở cuối truyện :(( t không dám đối mặt với chữ hoàn thành ấy chỉ vì sau chữ "hoàn thành" đó có lẽ là chấm dứt những giây phút ngọt ngao duy nhất của cuộc đời chàng thanh niên vĩnh viễn tuổi 28 ấy
Tuổi còn quá nhỏ, có thể bây giờ em phải gọi anh là bác ấy chứ,nhưng mà cho em mạn phép gọi anh bằng anh.Lúc trước nghĩ tại sao anh lại ngốc như vậy, từ đầu đến cuối chỉ có anh là dành cả trái tim mình cho đối phương, bây giờ nghĩ lại, dù có trách anh ngốc, trách hắn vô tình thì được gì, vốn cũng không thể làm cho anh trở lại được nữa rồi.
Mãi mãi một tình yêu chân thành này.
Anh chẳng có tội gì, anh cũng chẳng trộm gì của ai.
t ms biết đến nam khang vào time gần đây. đọc e đợi a đến năm 35 tuổi, tìm hiểu và nghe nhạc về a mà thấy buồn và nặng lòng quá. thương a. năm nay a đã 38t rồi, mog a đã có cho mk một hp trọn vẹn, một ng có thể gọi a là "bà xã", nắm tay a nơi đông người.
T cũng ms biết đến thôi....đau lòng quá
Anh thật tàn nhẫn.Đúng vậy, tàn nhẫn đến nỗi chỉ cần nhắc đến tên anh cũng có khiến em bật khóc.
Năm nào cứ đến ngày mà anh mất cũng coi , năm nào cũng khóc ...
Năm nay anh 37 rồi em mới biết đến anh. Nghe những dòng tâm trạng khi đọc nội truyện . Em biết yêu một người là ntn. Chúc anh một đời bình an. Nếu có kiếp sau mong em anh hạnh phúc và được gặp anh trên con đường phía trước của tương lai
13 năm rồi, đừng đợi chờ người ấy nữa! "Ông xã" không xứng đáng để anh phải chờ và hắn ta nợ anh một danh phân, một kiếp người,một trái tim!
Hôm nay trong lúc nghe bài ''đáy biển " tự nhiên nhớ đến anh , nhớ đến hình như anh cũng thả mình xuống dòng nước lạnh , hình như anh cũng chọn cái nơi lạnh lẽo nhất làm nơi ấm áp cuối cùng .
Những lúc Nam Khang làm nũng với người đó, giận hờn , trách móc nhưng vẫn xen lẫn tình yêu nồng ấm mà anh dành cho hắn, tình yêu đó rất thuần khiết, những mong ước nhỏ bé cũng đủ làm anh hạnh phúc ngập tràn ...thứ tình yêu đó trên đời này hắn tìm suốt đời cũng chẳng có người thứ 2, anh vẫn yêu hắn dù hắn không đẹp không giàu và đầy khuyết điểm.
Mình cứ ám ảnh mãi đoạn khi anh theo hắn về quê, dù anh hỏi hắn nên giới thiệu về anh như thế nào với người nhà, nhưng hơn hết thảy trong lòng anh khao khát được hắn thừa nhận là người " đầu ắp tay gối"...anh lặp lại điều đó tận 2 lần trong "Phù sinh lục kí"...điều đó làm mình xót xa cho khát vọng nhỏ nhoi của anh nhưng suốt 1 đời cũng không làm được. Những gì Nam Khang đã dành cho hắn thì anh xứng đáng với những điều đó hơn ai hết.
Chỉ trách hắn ta không đủ dủng cảm, vốn đã cùng nhau trải qua chặn đường dài như vậy, đến cuối cùng lại hèn nhát lựa chọn buông tay, từ bỏ 7 năm ấm nồng,... tôi lại thấy thương cho "ông xã", tôi tiếc thay hắn ta vì vĩnh viễn đời này kiếp này hắn cũng không thể nào chính miệng nói với Nam Khang một câu "anh yêu em"... quá lâu cho một câu tiếc nuối...
Người đang say trong yến tiệc tân hôn, kẻ trầm mình dưới sông băng giá lạnh..." Đây là câu mà tôi mỗi lần nghe lại là một lần đau lòng... phù sinh lục ký còn nói đời này an ổn, mà giờ đất trời phân ly, có khoảng cách nào xa hơn âm dương? Qủa thực đời này anh nợ Nam Khang một cái thân phận "ông xã" à.
xem lại bao lần rồi vẫn khóc
"Cậu xem con người đó, miệng nói yêu tôi. Vậy mà lại khiến tôi đau lòng như vậy"
愿使岁月静好现世安稳
Đã bao nhiêu năm rồi tôi vẫn ko kiềm đc nước mắt, mỗi khi nhớ về anh nước mặt lại trào dâng lên, một con người ngốc đến như vậy, khiến người ta đau đớn ko nguôi, ông xã của anh hiện giờ có cuộc sống riêng còn anh ....chỉ mong kiếp sau anh tìm đc một người thực sự yêu mình, mong anh hãy thật hạnh phúc QAQ
Coi bao nhiêu lần nước mắt vẫn không kìm được. Em rất ngưỡng mộ tình yêu của anh. Hy vọng ở kiếp sau anh gặp được ng xứng đáng để bồi đắp cho anh tất cả đau thương kiếp này đã phải chịu...
Phù sinh lục ký ngọt ngào đến mức nào thì nước sông Tương Giang sẽ lạnh lẽo đến mức đó
....
Dù biết đây không phải Nam Khang và nó chỉ tái hiện lại từ câu chuyện của Nam Khang và "Ông xã" nhưng dù xem cả chục lần tim vẫn nhói, nước mắt không tự chủ vẫn rơi. 😑
2024 rồi chào mn
Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi nhưng em đả tạm biệt trần gian khi mới 28 tuổi vậy nên em vẩn sẽ đợi anh
Xác anh được tìm thấy vào ngày 27/3/2008, lúc đó anh chưa đc 28 tuổi.
Tính theo từng năm thì có lẽ năm 2009 là lúc anh đc 28 - 29 tuổi.
Tính tới tận năm 2019 hiện tại, thì chắc anh đã 38 - 39 tuổi rồi.
Mỗi lần nghe bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" Là mỗi lần tỏ ra thương xót với anh.
Đôi lúc tôi luôn nghĩ ra một cái kết tốt cho anh thì trg đầu hiện ra hai chữ, chính là "xuyên không". Tui bt tui là đứa nghiện ĐM thể loại khoái xuyên nhưng đôi lúc tui thấy cũng có ý hay trong đó.
Anh đc xuyên qua và sống hạnh phúc ở thế giới đó, từ bỏ tình yêu mà anh dành cho người nọ, sống hạnh phúc với ng hiện tại luôn đối tốt với anh.
P/s: Luôn cảm thấy tui thật có óc tưởng tượng, nhưng đó cũng chỉ là một suy nghĩ của riêng tôi.
khi xem đến đây e chỉ muốn nói với a hạnh phúc của a là a tự đạt được, a ko cướp mất từ ai, a ko he sai, a cũng ko co lỗi. lẽ nào yêu 1người là sai sao... e chỉ muốn thay a hét thật to với cái thế giới khốc liệt này... Tại sao... Tại sao lại tàn nhẫn với những người như a... họ chỉ đơn giản muốn sống 1đời bên người họ yêu... tại sao lại nhẫn tâm bóp nát ước mơ nhỏ nhoi ấy bằng miệng lưỡi thế gian...những kẻ ấy ko hiểu gì về những người như a họ ko Có tư cách gọi tình yêu của các anh là dơ bẩn, sai trái
Khi biết tới anh và câu chuyện buồn của anh, tôi khóc nhiều. Tôi cũng không trách gì người đó, mà tôi chỉ ước gì cuộc đời này thật sự có kiếp sau để anh có thể làm lại từ đâu, có cuộc sống hạnh phúc, có người yêu anh như là anh yêu người đó và " nguyện cho tháng năm bình yên, đời an ổn"
Lại thêm 1 năm 😢
Oa oa oa, bắt đền đấy, nước mắt người ta rơi như mưa luôn rồi!
Mong rằng nơi xa xôi ấy trong cuộc sống mới ấy anh sẽ được như "MONG CHO NĂM THÁNG YÊN ỔN,MỘT ĐỜI BÌNH AN VỚI ANH"
Mọi người thường nói, thời gian là thứ vĩ đại nhất, vì tất cả mọi thứ đều bị thời gian xóa nhòa đi gần như chẳng còn lại gì, bất kể là hạnh phúc, hay đau thương, cuối cùng chỉ còn là quá khứ...
Em đã đọc đã nghe, em ngưỡng mộ tình yêu của anh ,năm nay anh cũng hơn 35 t rồi đó, lời nói em đợi anh đến 35t anh đã làm được rồi vậy nên anh ơi anh có thể buông tay rồi đó thanh thản ra đi nha, nếu anh có đến được kiếp sau hãy yêu một người có thể cho anh hạnh phúc anh nhé và anh hãy yêu bản thân mình nhiều hơn nha. Em thấy thật hối tiếc vì em biết anh quá muộn . Nhưng không sao dù là gì đi nữa thì anh luôn nằm trong tim của những người yêu quý anh .
"Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi"
Tình yêu nào có đúng sai, chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu rõ đâu là hạnh phúc hay khổ đau. Rất lâu rồi, từ tháng 3 năm 2008, khi LGBT vẫn bị xã hội kỳ thị và chỉ trích nặng nề, đã có một chuyện tình đồng giới đẹp đẽ nhưng kết thúc trong bi kịch khiến ai cũng cảm thương.
Đó là câu chuyện của Nam Khang - một tác giả đam mỹ có tiếng trên các trang mạng Trung Quốc. Nam Khang hay Bạch Khởi là bút danh, tên thật không ai biết. Anh sinh vào ngày 26/5/1980, mất vào ngày 9/3/2008. Anh nhảy sông tử tự, sau 15 ngày mới xác định được danh tính và gia đình đến nhận xác về an táng.
Truyện anh viết man mác một nỗi buồn, lặng lẽ suy tư theo dòng tự sự và vương vấn một chút tình trong sáng, ngây ngô của một gã trai trẻ sống nội tâm. Một số tác phẩm nổi tiếng của anh là: Yêu Hồ, Chỉ Mong Bên Anh Dài Lâu, Võng Nhiên Kiếp và đặc biệt là hai cuốn tùy bút tựa như sinh mệnh của anh, đó là: Phù Sinh Lục Ký và Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi.
Phù Sinh Lục Ký- Tháng ngày “đi mượn” ngây ngô, khờ dại.
Nam Khang - một người chỉ biết tên không biết mặt, anh cũng giống như bao nam thanh niên khác khi trưởng thành phải có nghĩa vụ dựng vợ gả chồng, sinh con nối dõi tông đường. Ấy vậy mà vận mệnh lại rẽ lối để anh gặp gỡ với “ông xã” và có bốn năm yêu thương nồng nàn, say đắm.
Năm 1999, anh rời quê hương đến Trường Sa học tập, một năm sau anh gặp “ông xã”. Bắt đầu chưa có gì rung động cũng là quen biết, giao tiếp theo lẽ thường tình rồi đến năm 2002, mối quan hệ của anh và “ông xã” được xác định rõ ràng. Hai người yêu nhau và sống chung cùng nhau đến năm 2006. Nam Khang gọi khoảng thời gian ngọt ngào đó là “đi mượn”.
Những ngày tháng này được anh gửi gắm qua tác phẩm Phù Sinh Lục Ký với lối văn nhẹ nhàng, lãng mạn mà ấm áp. Tình yêu của anh bình dị, thuần khiết với những hành động quan tâm, chăm sóc rất chân thành.
Căn nhà nhỏ gần trường đại học cũ rộn ràng những niềm vui, hai người đàn ông sống tách biệt với thế giới bên ngoài, với bí mật ngọt ngào riêng của họ. Nhưng hạnh phúc cũng chỉ như gió thoảng mây bay, những ngày tháng “đi mượn” của Nam Khang tan biến khi “ông xã” đã rời bỏ anh để hoàn thành nghĩa vụ của một người đàn ông thực sự.
Nam Khang từng viết:
“Thật đáng sợ! Anh sinh ở Thiểm Tây, lớn lên tại Cam Túc, em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên tại Nội Mông, cách xa mấy ngàn dặm. Trung Quốc có 1,3 tỷ người, vậy mà chúng ta lại học cùng trường đại học, ở chung ký túc xá. Thử tính xác suất mà xem, sợ thật đấy, nếu trong quá trình có xảy ra một chút sai sót nào thôi, em đã không thể gặp được anh nữa rồi.”
“Số mệnh thật huyền bí” đưa họ gần nhau rồi tách họ ra trong nỗi đau thương tuyệt vọng. Định mệnh là một thứ gì đó rất kỳ diệu của tạo hóa chỉ là con người vì sự đời khắc nghiệt mà dứt lòng cắt đứt đoạn tình duyên.
Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi - Lời ước hẹn này mãi mãi không bao giờ thành hiện thực.
Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi là tùy bút Nam Khang viết sau khi chia tay “ông xã”, đó là khoảng thời gian khó khăn nhất, anh bị trầm cảm nặng. Văn phong của anh trở nên u uất, đượm buồn vì “ông xã” đã kết hôn với người con gái khác vào đầu năm 2006.
Câu đầu tiên “ông xã” nói với anh là “Cậu nợ tôi hai mươi đồng” nhưng câu cuối cùng có lẽ chính là nợ cả cuộc đời, nợ một sinh mạng, nợ một kiếp người trầm luân trong ái tình.
Ngày 09/03/2008 là lần cuối bạn bè có thể liên lạc với Nam Khang. Kể từ đó anh đã biến mất, dòng đời vẫn vậy vô tình trôi đi không ai luyến tiếc hay thương nhớ một kẻ si tình.
Mãi đến 27/03/2008, tại Nhạc Dương người ta mới phát hiện ra thi thể của anh sau mười lăm ngày trôi trên dòng sông Tương Giang.
“Người thì say trong yến tiệc tân hôn
Kẻ lại trầm thân dưới dòng sông lạnh”
Nam Khang đã tự kết thúc nỗi đau dai dẳng bám vào thể xác và linh hồn anh. Lời ước hẹn ngày ấy “Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi, nếu như lúc đó anh vẫn không trở lại em sẽ ở bên người khác” đã dừng lại lúc anh chưa tròn 28 tuổi.
Cuộc đời này không cho anh một chút niềm tin hay hy vọng để ở bên tri kỷ. Người anh yêu vì trọng trách, nghĩa vụ phải hoàn thành thiên chức của một người chồng, người cha mà từ bỏ anh. Tình yêu này không thể trọn vẹn hay kết thúc viên mãn.
Ca khúc được viết lời trên nền nhạc bài Phong Thanh để tưởng nhớ đến Nam Khang
Anh biết lựa chọn cuối cùng này là một sai lầm. Ai sẽ thấu hiểu cho anh? Chỉ biết rằng cái chết của anh sẽ ám ảnh những người còn sống. Khi anh ra đi cứ mỗi năm đến ngày 27/3 có người đến thắp nén hương, gửi bông hoa trắng tưởng nhớ anh. Họ kể chuyện, bàn tán và thương xót cho một người đàn ông mãi ở tuổi 28.
Đồng tính luyến ái cũng là tình yêu. Trong tình yêu mọi thứ đều bình đẳng.
Ngày 26/06/2014, Liên Hợp Quốc chính thức công nhận kết hôn đồng tính nhưng đáng tiếc Nam Khang không thể đợi đến cái ngày mà quyền được yêu của anh được nhìn nhận, được lên tiếng.
Luân thường đạo lý, định kiến xã hội và những cái nhìn phiến diện của người đời vô tình đè nặng lên mối tình của chàng trai Nam Khang.
“Anh ấy là một chính nhân quân tử, còn tôi chỉ là một người đàn ông ích kỷ. Có lẽ, thế gian này vẫn luôn không có chỗ cho mỗi người chúng tôi dung thân. Nhưng, vẫn nên có nơi cho hai người bình thường chúng tôi dung hoà.”
Nam Khang từ biệt cõi đời nhưng vẫn gieo mầm cho niềm tin về một sự sống, một điều tốt đẹp cho những người giống như anh. Chuyện của anh buồn nhưng lại ẩn chứa trong đó những hạt mầm tràn đầy nhựa sống về sự tin tưởng, thủy chung son sắt gắn kết lâu bền giữa hai trái tim vẹn nguyên yêu thương.
Anh đi rồi nhưng câu chuyện của anh vẫn sống mãi với dương gian, là nguồn cảm hứng góp tiếng nói để mọi người hiểu rõ và có cái nhìn cảm thông về tình yêu đồng giới.
Phim ngắn được dựng theo tùy bút "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" của Nam Khang.
“Mong cho năm tháng yên ổn, một đời bình an”, hy vọng ở thế giới bên kia, Nam Khang của tuổi 28 sẽ an nhiên, tự do yêu và được yêu.
Nguồn : lostbird.vn/
4 ngày nửa là sinh nhật củ nam khang năm nay anh 41 tuổi rồi 26-5-1980, 26-5-2021.. mong rằng kiếp sau anh sẽ có được hạnh phúc của riêng mình
Nam Khang không ngốc chỉ là anh ấy không thể sống nữa , an nghỉ anh nhé .
Em đã nói sẽ chờ anh đến năm 35 tuổi, nhưng em lại mãi chẳng thể đến được tuổi 35. Vậy nên, em sẽ đợi anh mãi.
Nam Khang Nam Khang, cứ coi như đây kiếp tình, rồi mãi mãi về sau, đời đời kiếp kiếp đừng gặp lại người ta nữa, đừng đợi, người ta không về nữa rồi...
Xem xong thì tôi nhận ra rằng... Tôi không mãn nguyện!!! Tôi cứ nghĩ rằng chỉ là 1 người mà tôi yêu rất nhiều thôi mà, theo thời gian rồi sẽ quên thôi... Thế là tôi cứ ung dung crush người khác. Sau khi xem xong thì....tôi không muốn bỏ lỡ, không, không đúng, tôi còn rất rất yêu cậu ấy, yêu đến điên lên được, không thể quên...cảm ơn Nam Khang đã giúp tôi thức tỉnh!!! Tôi sẽ không cam tâm quên cậu ấy, ít nhất thì phải gặp lại một lần và tỏ tình rồi dù kết quả nhận đc có ra sao thì tôi cũng sẽ phần nào vơi đi....cảm ơn, cảm ơn rất nhiều...năm nay tôi sẽ về trường xưa để tìm cậu ấy... Cảm ơn Nam Khang, anh thanh thản nhé....
" Mấy năm hạnh phúc của tôi đều là do trộm về, bây giờ phải trả lại rồi." ...
Sol Heize câu này như kiểu anh ấy nhắc đến hai năm chia tay mình cảm giác vậy
Ý anh ấy là những năm bênh nhau, nhưng hạnh phúc đó không phải thuộc về anh ấy ! T nghĩ thế !
Vẫn còn rất nhiều người nhớ về câu chuyện of anh.hnay ngày anh gieo mình xuống dòng Tương Giang lạnh giá lại một lần nữa tôi rơi nước mắt nhớ về một người si tình.
Tôi biết anh quá muộn, lần đâu biết đến anh vậy mà cũng là của 12 năm sau khi anh đi. Tôi thực tình muốn thấy anh tiếp nhận chút đau khổ lúc đó nhưng có lẽ muộn mất rồi... Có lẽ lúc anh chọn ra đi đã là lúc anh muốn buông bỏ vs thế nhân này nhất rồi... cầu mong anh ơi một nơi khác được hạnh phúc trọn vẹn, được bảo hộ, được săn sóc và hảo hảo bình an
Đã là lần thứ 3 rồi nhưng xem vẫn không kìm được mà khóc :'( :'( :'(
Sub phim này làm cả t lẫn ng trans đều bị tự kỉ TT.TT
Bài hát đầu tên gì vậy ad.
Nghe thương ad vãi :v
Có thật ko
@@dichca3879 chuyện có thật mà bạn
1 câu truyện ngắn hơn 5 phút thôi mà đã đủ lấy đi cảm xúc của biết bao nhiêu người 🥺 , mong anh hạnh phúc ở kiếp sau 🙂❤
Điều đáng sợ không phải là chờ đợi, mà là biết rõ không chờ được người đó quay về nhưng vẫn phải chờ.
tớ đang khóc đây 😭😭 tớ ko chiub nổi nưac
tại sao lại thế chứ
Năm nay anh cũng sẽ 35 tuổi...nếu như...anh không chọn kết thúc cuộc đời mình như vậy :(((
Bao nhiêu lần nghe rồi mà vẫn một cảm xúc :'(
đã 7 năm rồi... đã tron 35 cái Xuân xanh... Hãy yên nghỉ đi a nhé... hãy cười thật vui vẻ... bat đầu 1kiếp sau nơi hạnh phúc chờ đợi a....hãy nhớ dù ở đâu cũng Đừng buông xuôi sinh mệnh của chính minh a nhé... hãy luôn mang bên mình lời chúc phúc của tất cả những ai hâm mộ và yêu quý a...
Khóc lần thứ n 😢😢😢😢😢😢
Anh ơi, bây giờ anh đã hạnh phúc chưa, anh phải hạnh phúc nhé. Anh nhất định phải hạnh phúc đấy. Nghĩ đến anh tim em đau lắm, anh hạnh phúc thì em mới yên tâm được. Nam Khang của chúng ta, em sẽ mãi nhớ anh.
"Em vĩnh viễn chẳng thể sống đến 35 tuổi. Nên em sẽ chờ anh mãi mãi"
Chẳng biết câu chuyện này có liên can gì đến cuộc đời tôi. Mà sao mỗi lần nhắc, mỗi lần xem, mỗi lần đọc lại lại đau lòng day dứt ám ảnh đến vậy...
Tiếng bút sột soạt đó vẫn luôn ám ảnh tôi:(((
Phù sinh lục ký bao nhiêu hạnh phúc, em đợi anh đến năm 35 tuổi bấy nhiêu buồn đau.
Đã 13 năm trôi qua rồi 😌😌
2 ngày trọng đại nhất đời người, 1 là hôn lễ, 2 là tang lễ. 1 ngày vui vẻ khoái lạc, 1 ngày lại buồn bã bi thương. Người lấy đi ngày vui nhất đời anh, lại có dám đến ngày trọng đại duy nhất cũng là cuối cùng của đời anh hay không? Khoảnh khắc anh tròn 35 tuổi, người đó có nhớ hay không? Sẽ cười, sẽ khóc hay chỉ dửng dưng không để ý? Nam Khang, anh là kẻ ngốc nhất thế gian, đồng thời cũng là kẻ si tình đáng thương nhất thế gian. Nếu thật sự có kiếp sau, kiếp sau, hãy để em làm tri kỷ của anh, có được hay không?
Anh cầu người ấy bình an, tôi cầu người ấy suốt đời phải ân hận vì anh, nhớ đến anh. 9 năm rồi, anh còn đợi sao? 9 năm rồi, anh vẫn là nỗi đau trong tôi , mỗi lần nhớ đến anh lại không nhịn được bật khóc. Đúng người sai thời điểm là một hồi đau lòng... Dù không biết anh nhưng tôi vẫn cảm thấy tiếc thương cho anh
lần thứ N nghe lại và vẫn khóc như bao lầnT-T
7/12/2017
Không biết đã lần thứ bao nhiêu xem lại, không biết đã bao nhiêu lần trực trào rơi nước mắt. Tự hỏi người mà Nam Khang yêu có hối hận hay không?
Đã biết Nam Khang 2 năm rồi :(( mà vẫn không dám đọc truyện, sợ đọc rồi mình cũng trầm cảm mất :((( nghe bài "em chờ anh đến năm 35 tuổi" mà não cả ruột... người tôi như chết lặng 1 tuần... bây giờ nghe lại cũng rơi nước mắt thương tiếc cho cuộc tình của anh cũng như chính anh... sao anh lại si tình đến vậy?? Có đáng không... đó chủ là cảm nhận của tôi... bây gioè suy nghĩ lại nếu anh đã làm thế em nghĩ là... tốt?? Tôi không biết tôi đang nói gì nữa... đó chỉ là ám chỉ sâu xa chăng? Đến bây giờ vẫn ám ảnh... không thể nào giải thoát được... rất đau buồn, ước chi... anh còn sống...
Mấy tháng trước thấy bạn bè trên fb nhắc tới NK mới biết NK là ai rồi tìm tiểu sử về NK nhưng vẫn chưa dám đọc 2bộ nhật ký của anh. Hôm nay mới quyết định nghe nhạc trước rồi đọc truyện sau. Bài hát này đoạn đầu ta thấy vẫn bình thường, không buồn lắm nhưng đến điệp khúc, từng lời hát cứ như bóp nghẹn tim lại, đau..đến nhói lòng. Lúc đầu đọc tiểu sử của anh thấy anh rất là ngốc, ngốc khi ra đi như thế nhưng giờ nghe nhạc xong thấy có lẽ đó là điều tốt nhất cho anh. Mong kiếp sau sẽ có người yêu thương, trân trọng, ở bên anh hết cuộc đời. Cầu chúc mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến w anh. Hãy an nghỉ đi nhé! Mọi người sẽ mãi nhớ về anh.
gióng ta quá ta ko có cang đảm để đọc bộ e đợi anh đến năm 35 tuổi 😢😢😢
Câu chuyện tình buồn của Nam Khang Bạch Khởi,lần nào nghe cũng thấy đau lòng,tiếc cho 1 tài năng..............
Dù đã đọc bao lần câu chuyện ấy, đã nghe bao lần bài hát ấy.
Thế nhưng, cuối cùng vẫn không nén nổi giọt nước mắt khi tiếng hát lại vang lên 😢😢😢
Để mà thấm hết nỗi đau của Nam Khang thì các bạn nên đọc Phu sinh luc ký trước. Rồi sẽ hiểu tại sao tác giả chọn lựa cái chết! Không ở trong chăn sao biết chăn có rận, nhưng có lẽ ko chỉ vì một người đó mà Nam Khang chấp nhận ra đi. Có thể còn rất nhiều lí do nữa, những đièue mà anh chưa kịp viết ra ...
Lần đầu tiên trong cuộc đời.... Tôi khóc vì 1 người xa lạ, khóc đến đau lòng :(((((
Kiếp sau chúc anh hạnh phúc. "Nguyện tháng năm bình yên đời an ổn" :) Hạnh phúc với người thật lòng yêu và muốn bên anh đến đầu bạc răng long theo ý nguyện khi còn sống của anh :) Nam Khang, hãy sống thật hạnh phúc nào :)
năm nay anh đã 35 chưa, tôi còn chẳng thể nhớ nổi nữa rồi, tôi còn nhớ lúc trước tôi vẫn thổn thức khi không bao lâu nữa anh đã được 35, còn bây giờ trong lòng tôi khi nghĩ về Nam Khang là cả một mảng trầm lắng đến lặng yên, khiến cho tâm tình và cơ thể tôi cũng lặng theo. Tôi biết đến bài hát Em đợi anh đến năm 35 tuổi rồi đi tìm đọc bộ tùy bút ấy, khi đọc xong điều còn sót lại chính là tôi bị ám ảnh một thời gian, không phải kịch liệt mà là rất trầm, rất nặng, lúc ấy tôi không nghĩ gì trong đầu, hoặc lâu lâu sẽ nghĩ thoáng qua tới anh. Nhờ vào Em đợi anh đến năm 35 tuổi tôi lại biết đến Phù sinh lục ký, cũng không có gì, chỉ là giọng rất nhẹ nàng, rất ấm, rất hạnh phúc, khoảng thời gian hai người bên nhau. Nhưng khi đọc đến đoạn hình Nam Khang bảo nếu anh béo nữa sẽ chia tay, kết quả là người Nam Khang yêu lại bảo chia tay thì chia tay, tất cả đều cho Nam Khang, mình gì cũng chẳng cần, chỉ cần lúc rời đi thì Nam Khang mang theo mình cùng đi là được rồi, trong khoảng khắc lúc ấy, tôi bất khác đã rơi nước mắt, hai tác phẩm, một tác giả, đã làm ảnh hưởng sâu sắc đến tôi không thôi, dù rằng tôi là một con người thờ ơ và khó có thể rung động.
Ly Ly. Cho mình hỏi tên câu chuyện bạn đã đọc được ko?
Hoài Nguyễn Phù sinh lục ký vs em đợi anh đến năm 35 t
thật đau lòng
Ly Ly.
10/5/2018 anh gần 38 tuổi rồi... tôi là người biết đến anh rất muộn... vô tình nghe được bài Em đợi anh đến năm 35 tuổi... rồi tò mò tìm hiểu và đọc... đọc xong lại tìm đến bài hát để nghe... nước mắt rơi... cứ nghe rồi lại khóc... giá như tôi không tò mò tìm đọc thì chắc giờ không phải rơi nước mắt khi nghe bài hát và cũng không cảm thấy trong lòng man mát nỗi buồn khó tả như bây giờ😌
căn bản là tui không thể nào đọc đc truyện của anh bởi lẽ nó khiến tui càng trở nên đau lòng và thương anh nhiều hơn! Không biết ở bên thế giới kia anh đã tìm ra chính xác người thương mình chưa, đã sống 1 cuộc sống hạnh phúc và vui vẻ chưa?...
Nghe nhạc đã muốn khóc rồi :((( xem phim còn đau lòng hơn nữa
Tôi nhớ!
Có ai nghe tiếng nước ... mà chết lặng như ta ko ...
Em ghét anh Nam Khang
Ghét anh quá si tình, ghét anh quá khờ dại
Tại sao đến cuối cùng anh vẫn không tiết lộ thân phận của mình chứ
Đã nhiều đêm rất rất lâu rồi đêm nào cũng khóc rấm rứt vì anh, sáng mai bạn hỏi tại sao chỉ trả lời " nhớ Nam Khang"
Một lần nữa xem lại và một lần nữa rơi nước mắt
Đến h này mà vẫn chưa dám đọc truyện :'( đọc chắc còn đau lòng hơn :'(
Tôi nghĩ bạn nên đọc thử một lần
系水接天三万顷,晚山连树一千重。
呼它小艇过湖去,卧看斜阳江上峰。
Bây giờ ai còn nghe không??
Đau lòng
Xem.mấy lần vẫn là đau lòng
" Nam Khang Bạch Khởi " " Em đợi anh đến năm 35 tuổi " lệ cứ rơi xuống không ngừng mỗi khi nhớ về người con trai bạc mệnh si tình đã gieo mình xuống dòng sông Tương Giang lạnh lẽo ấy, muốn khóc như xoả ra hết nỗi đau, sự uất hận nuối tiếc ấy cho anh. Đã qua 5 năm, từ cái ngày có duyên được biết đến anh, người con trai mà có thể cả đời này em không thể quen, nhưng cũng không thể nào dám nhớ tới. Bởi vì mỗi một lần nhớ lại, thấy lại cái tên, cái tựa bài hát. Thì đó lại là một lần đau trái tim cứ đập thật mau, một cảm giác đau như thể ai đó đang lấy tay bóp nghẹn lại trái tim của mình, đến không thể thở nổi mà quằn quại.
Tôi luôn luôn giữ lấy ước mơ, mong muốn của mình mà không biết đến giây phút nào có thể thực hiện. Đó chính là muốn một lần được dạo trên bờ hồ sông Tương Giang, để nhớ về những gì anh đã trải qua, hồi tưởng lại những câu chuyện buồn thấm đẫm nước mắt. Muốn cho con sóng, ngọn gió nơi anh dừng chân cuối cùng thổi tan bớt đi nỗi buồn đã chất chứa bao nhiêu năm nay của tôi. Tất cả mọi người, mọi vật đều sẽ mất đi. Nhưng tình yêu của anh là bất diệt, thanh xuân của anh là còn mãi mãi - anh vẫn luôn sống trong lòng mọi người.
Nhưng mà, Nam Khang ơi! Anh... đừng chờ đợi nữa nhé, người ấy đã đi rồi...
Em không biết rằng liệu người đàn ông ấy có hay không cảm thấy hối hận, đau đớn, dằn vặt sống trong mặc cảm tội lỗi. Hoặc theo một cách tàn nhẫn hơn, anh ta đã quên mất đi đoạn tình cảm cấm kỵ, đầy rẫy sự hy sinh của một người con trai ngu ngốc yêu anh ta đến mất hết tất cả, cả mạng sống cũng không còn.
" Nguyện cho năm tháng tĩnh lặng
Kiếp này bình yên "
Cho đi 7 năm thanh xuân trân quý dành riêng cho một người đàn ông mà anh gọi là " ông xã " để rồi chỉ một lời thông báo " chúng ta không thể bên nhau nữa, anh phải lấy vợ rồi... " đáng hay không còn còn quan trọng nữa rồi.
2 năm là quá dài để anh một mình chiến đấu với căn bệnh trầm cảm, Để rồi bản thân dần rơi vào nỗi tuyệt vọng, tràn ngập bế tắc và không tìm ra lối thoát cho bản thân.
15 ngày lênh đênh trên dòng sông Tương Giang, " Nam Khang à " anh có lạnh lắm không?
" Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi, nhưng em lại mãi mãi không thể nào đến được 35 tuổi... "
" Nam Khang à " Anh cũng đã không còn ở tuổi 35 nữa... Nên hãy đi tìm tình yêu hạnh phúc của mình đi đừng nhớ về hắn ta nữa, nhớ là phải yêu một người thật xứng đáng và biết trân trọng anh nhé. Nếu không em sẽ rất đau lòng, thật sự hận mình sinh ra quá trễ, biết anh quá muộn.
Em không thể làm gì khác cho anh, ngoài những câu chúc phúc và nguyện cầu anh của kiếp sau sẽ sống thật vui tươi hạnh phúc, bạc đầu răng long với người mình thương.
Chàng trai si tình ngốc của em đừng yêu người đến mất hết tất cả, tự dồn mình vào đường cùng nữa, anh xứng đáng có được hạnh phúc hơn bất kì một ai.
Nam Khang à! Em rất muốn biết được nơi anh chôn cất, nhưng không có bất kỳ tin tức hay manh mối nào cả. Làm sao để tìm thấy anh đây Nam Khang....
26/5/1980 anh sinh ở " Liêu Ninh " lớn lên " Nội Mông "
9/3/2008_ 27/3/2008 _ Sông Tương Giang thuộc tỉnh Hồ Nam. Anh đã ra đi mãi mãi.
Anh ơi!! Nam Khang ơi!! Anh vẫn đang rất hạnh phúc ở nơi đó đúng không! Hãy thật hạnh phúc anh nhé... Chàng trai tốt!
Mong tháng ngày yên ổn, cả đời bình yên. Nam Khang Bạch Khởi.
Thật nhưng a Nam Khang rất xinh đẹp dv đóng a chẳng đại diện đc cho nét đẹp lẫn tâm hồn của a..
Nhưng cứ nghĩ về a thôi, dù ko thèm nhìn mặt dv nhưng em vẫn khóc... hy vọng ngày nào đó sẽ đến Tương Giang thả cho anh 1 bí hoa sen trắng mong a yên nghỉ... 😥😥😥😥
Cuộc sống mà, chẳng biết trước được điều gì cả.
Người mà anh luôn gọi với một cái tên thân mật là"ông xã" đã đi mất r. Vậy tại sao anh còn phải vùi mik vào một hố sâu để phái nhung nhớ, mất ăn, mất ngủ vì một con người chỉ biết nói :"Anh nhớ em, anh yêu em" một cách qua loa để cho anh khỏi nhung nhớ về ng ấy không.
Cũng bảy năm mà. Tình quá nặng để anh không thể thiếu ng ấy một giây một phút nào. Nhưng người đó là rời khỏi anh, không do dự mà bỏ đi cái thứ tình cảm mà được gọi là 7 năm quen nhau, biết nhau.
"Người thì tiệc rượu tân hôn.
Người thì vùi mik dưới dòng sông lạnh giá." hì, nó có đáng để cho anh phải luyến tiếc ko??!!.
Nhưng anh cũng đã 35 tuổi r, nhưng đợi thì mãi mãi là một ý nghĩ vô hình. Anh mạnh mẽ lắm mà, tại sao chỉ vì 1 cn mà sinh trầm cảm, sống trong niềm đau. Ha, nó ko đáng đâu anh.
Em tin chắc anh sẽ mãi mãi và mãi mãi không buông và ko quên đi chữ "đợi" của mik.....
Yêu anh
Liệu vị tiên sinh có từng nhớ đến Nam Khang ko
* dụi mắt khóc * Thương anh thật mà..... ngủ ngon nhé anh..... sẽ ổn cả thôi... một người tốt như anh.... nhất định sau này sẽ hạnh phúc thôi.... :'( :'(
3-8-2015
1-1-2017
2 năm trôi qua kể từ khi ct ng
hình bóng ng vẫn k thể phai nhòa trong tâm trí tôi
đôi lúc cố gắng mạnh mẽ che sự yếu đuối trong lòng...
mà sao khó quá !!
dường như quen với cách ng lo lắng an ủi tôi mỗi khi tôi vấp ngã
những lúc khó khăn tuyệt vọng nhất, tôi lại nghĩ đến ng, và âm thầm khóc trong đêm
đau lắm... học cách chấp nhận, đó là cách duy nhất để ng sống tốt hơn và có tương lai hơn
chúc ng hạnh phúc !!
Tui ko bk nói gì để bày tỏ cảm xúc của tôi bây giờ 😣
Tui đã khóc rồi
Nam Khang à! Chúc anh sinh thần luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé. "Nguyện cho năm tháng an lành,kiếp sau yên ổn" 26/05/1980_26/05/2020 07:32
" Nguyện cho tháng năm bình yên, đời này an ổn."- ở nơi nào đó hp nhé anh- Nam Khang.
Tất cả hãy để dòng sông lạnh giá cuốn đi...., Bình yên anh nhé ...! Kiếp sau hãy để người khác yêu thương anh...Nam Khang
Coi như cái chết của anh là sự giải thoát đi, tôi đã khóc..., trách thì trách người kia, quá hèn nhát.... Cuối cùng chỉ có mình anh đau khổ
9/3/2020 ở bên kia hãy hp nhé anh. Và đừng đợi nx...
ngủ ngoan nhé Nam Khang, rồi mọi chuyện sẽ ổn mà, sẽ có người đợi anh ở một nơi nào khác, sẽ hạnh phúc hơn, sẽ an ổn cả một đời :((
H Nam Khang sắp 40 tuổi r☺️
Không biết phải nói như nào nữa. Chỉ mỗi biết khóc mà thôi !!!😢😢😢
biết là không có kết quả mà vẫn đợi.đa tình vẫn mãi đa tình.
bạn à, t ko nghĩ anh ấy đa tình :(( vì ng kia cứ như vậy nói yêu ảnh và nhớ ảnh như v :((( ảnh có thể ko.....?
Đi khắp thế gian này cũng không có 1 người yêu mình như thế . Nhưng anh thì khác anh mang tình yêu vĩnh cửu đến cho " ông xã " nhưng chỉ đáng tiết cho anh .. người ấy vui vẻ trong lễ đường còn anh phải 1 mình dưới dòng sông tương giang lạnh lẽo cô đơn pha lẫn mùi vị đau khổ . Tôi thầm nghĩ cuộc đời thật bất công ĐỒNG TÍNH LUYẾN ÁI thì như thế nào ? Đâu có gì đâu ? Tại sao mọi chuyện xảy ra như vậy . Anh đợi người ấy đến năm 35 .. nhưng thù sao chứ ..
Chàng trai
Cậu có xem ko #DL
Có đáng khi anh chết vì con người vô tâm ấy không? Có đáng khi anh chết vì một người chỉ nói "anh nhớ em, anh yêu em" nhưng lại bỏ anh để đi lấy người khác không?
Năm nay anh tròn 35t rồi, nếu anh đủ can đảm để sống tiếp, liệu người kia có trở về bên anh hay anh sẽ tìm được một người làm anh hạnh phúc? Nhưng chữ "NẾU" ấy không xảy ra.
Cuộc sống căn bản không giống trong truyện :(
hatu wang năm nay.... Nam Khang...37 tuổi
Người ta nói rồi, trong tình yêu không có đáng hay không đáng, chỉ có yêu hay không yêu
bạn ấy cmt từ 2 năm trước =))))
'-') ừ ha
Tôi thương cô ấy đến nghẹt thở,nên tôi hiểu được cảm giác của anh ấy,biết rõ người ấy k còn thương tôi,nhưng sao đau lòng quá
Này anh người tên "Ông Xã" hiện tại a sống tốt chứ. .. có bao h a ngẩm nghỉ lại đã có người yêu a suốt 7 năm qa và xem đó là niềm tự hào k ??
A ấy cái người tên Nam Khang ấy đem tình yêu trao cho a suốt 7 năm qa đỏi lại a đi lấy vợ . Pt a đi lấy vợ đấy nhưng k oán k hận cũng k trách a.. vẫn hứa sẽ chờ a đến năm 35 tuổi a nhưng sự đau đớn nỏi nhớ nhung cứ dây dứt k ngừng . A k chờ đc đến năm a 35t nhưng a sẽ mãi đợi cái người tên " Ông Xã" ấy mãi mãi ..
đối vs tôi mà nói tôi k hy vọng Nam Khang chờ vì a đã có bến bờ của mình r .đừng chờ nữa a nhé Nam Khang đến lúc a nên đi tìm cho mình Hp r a nhỉ 😥😥
Sau này liệu người đó có đứng bên sông tưởng nhớ người xưa không?
Ko phải anh ngốc mà vì anh quá yêu thương người đó thôi
Xin đừng nói yêu tôi,
Mà hãy nói ghét tôi,
Để tôi có thể chết tâm
Đầu quay đi không ngoảnh lại.
Cuộc chờ đợi đến năm 35 t kết thúc rồi anh . 37 tuổi rồi mà đúng không ? Buông tay đi anh . Đừng mãi cô đơn một mình ở sông nữa . Siêu thoát đi anh ........ Biết là khó buông bỏ nhưng phả buôn thôi anh vì anh đợi đến mấy kết quả cũng mình anh đau buồn . Siêu thoát làm lại một kiếp người . Ở kiếp đó anh phải sống thật tốt . Yêu người yêu anh thật lòng ..... dám yêu dám đấu tranh ...... vì kiếp này anh đã bị lấy quá nhiều thứ rồi