ngày hôm nay cả em thế nào còn đợi mong điều gì hay sao còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thối quen còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi, phải không em ơi có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi đành làm một áng mây lững lờ giữa trời lặng nhìn em phía bên đời anh biết em chịu đựng đủ rồi xin lỗi anh kh thể giữ lời
Uhm. Đúng như lời bài hát, vốn dĩ vạch đích đã có sẵn một ng. Chỉ là họ yêu nhau âm thầm ko công khai, và tôi vẫn cứ như một gã khờ theo đuổi Em trong sự vô vọng. Đến một ngày nhận ra sự thật tôi gần như ngã quỵ, tôi chỉ trách Em rằng tại sao k nói sự thật ngay từ đầu? Tại sao Em để tôi hi vọng rồi thất vọng hết lần này đến lần khác. Nhưng trên hết tôi vẫn trách bản thân mình vụng dại, chỉ biết yêu chứ k biết cách để khiến mình được yêu! Sau tất cả. Anh đã từ bỏ rồi đấy.. Dù nuối tiếc cũng buông tay...!!!
Anh đã buông bỏ hết những quá khứ của ngày xưa Anh cũng chấp nhận Những chuyện mình khóc dưới màn mưa Anh từng hi vọng Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó Tại sao em đi?, không một lời từ biệt Rằng anh đã biết Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận "tự tuyệt" Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối Đó lại chính là "kỉ niệm" Và chọn buông tay là điều cuối cùng Anh xem đó là điều hiển nhiên chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười Rồi ta sẽ yêu, như đứa nhóc mới lên mười Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
Ngày hôm nay của em Thế nào Còn đợi mong điều gì Hay sao Còn để những nỗi buồn Dằn vặt Như một thối quen Còn nhung nhớ đến anh rồi Nhận ra mình chẳng thể quên Có lẽ ta chẳng thể bên nhau Nữa rồi Phải không em ơi Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em Còn mưa thì cứ rơi Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời Lặng nhìn em phía bên đời Anh biết em chịu đựng đủ rồi Xin lỗi anh không thể giữ lời Anh đã từ bỏ rồi đấy
Một ngày của em trôi qua thế nào? Còn hoài ngóng trông điều gì hay sao? Còn đợi chuyến xe, mỗi lúc tan ca đi cùng nhau Ta vẫn đi chung trên con đường, nhưng mỗi đứa đi một hướng Dòng đời cứ trôi, đã qua mấy mùa Từng lời lúc xưa, bỗng thành lời nói đùa "Thanh xuân ta đã gửi trao đến nhau, liệu còn cạnh bên lúc mai sau?" Có lẽ duyên số đã an bài Em cứ đi đi đừng ngoảnh lại Anh đã từ bỏ rồi đấy Dù nuối tiếc cũng buông tay Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau Vạch đích vốn có một người, không phải anh Vậy thì mình chẳng cần phải thương hại nhau nữa em à! Anh chẳng sao đâu... Cuộc đời vốn ngắn sao cứ trách nhau hoài Anh ước được cầm tay em, đưa em lên thánh đường Tặng em bó hoa tươi, trong bộ váy cưới Lòng muốn nói bao lời... Nhưng chẳng với tới, anh đã từ bỏ thật rồi... New Ver: Ngày hôm nay của em thế nào Còn đợi mong điều gì hay sao Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quen Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi phải không em ơi Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi Đành làm một áng mây lưng lơ giữa trời Lặng nhìn em phía bên đời Anh biết em chịu đựng đủ rồi Xin lỗi anh không thể giữ lời Chorus: Anh đã từ bỏ rồi đấy Dù nuối tiếc cũng buông tay Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau Rồi sẽ có thôi một người thay thế anh Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão Em à, anh chọn buông tay Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại... Ta chẳng thể cạnh bên nhau, thương nhau đến hêt đời Rồi ta sẽ quên thôi, tìm hạnh phúc mới Thời gian cứ dần trôi Phải hạnh phúc nhé, anh sẽ từ bỏ được thôi...
Hạ lại đến nhưng không còn như xưa Chẳng ai nói với anh rằng đây là mùa chia tay Bao nhiêu kí ức hôm nào Giờ tan đi theo làn mây Thu cứ nhanh qua thật vội Mặc hết cho thời gian trôi Mùa đông vây bắt lấy người cô đơn Bước qua những con đường nơi xưa Khi có em cùng đi dưới mưa Năm tháng ấy đã không còn Xin lỗi anh không hiểu được, xin lỗi anh không thể buông Mình chẳng còn ở bên nhau Mình dần chuốt lấy cơn đâu Những đêm ta ầm thầm yêu, bên nhau thật lâu Giờ đây em đang ở nơi đâu Lời hứa bên nhau khi đến già Anh đứng một mình nhìn em với ai Cùng bước trong mưa giá lạnh Em đã có ai mới bên cạnh Anh nhớ những lời khi xưa Giờ chỉ là dư thừa Cầm chiếc nhẫn trên tay Nhưng không còn cô dâu Nhìn hoa nở bên người Anh hạnh phúc nhất Chúc phúc cho em và anh ta
Ver Khoa5t Anh đã từ bỏ Sau với những lần em chia tay Anh đã từ bỏ và kh cố chấp cố từ dặn lòng mình hôm nay Anh sẽ chấp nhận với những yêu cầu ngay từ bây h em đưa ra Không trách gì hết… đâu, chỉ biết số phận mình kh may Cứ ngỡ bình minh đã đến đem màu hạnh phúc soi sáng cả bầu trời Hạnh phúc chưa lâu hoàng hôn lại đến để lại nỗi đâu đến cả đời Ánh sáng vụt tắt màng đêm bóng tối lại chìm vào kỉ niệm thương đau Nếu biết kết quả như vậy thì mình hy sinh nhìu làm gì cho nhau Tại sao kh nhìn lại những khoảnh khắc bên nhau thật hạnh phúc Tại sao lại nói với nhau những lời cay đắng thay vì vài lời chúc Tại sao chúng ta kh gạt bỏ cái tôi để giữ tình yêu mình trong tay Mọi thứ em.. đúng ờ Nhưng sẽ kh còn anh hôm nay
Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi đúng không anh ơi?" Là điều em nói lúc em muốn chúng ta xa rời Anh không dám trả lời tin nhắn ấy Cứ giả vờ như mình chẳng nhìn thấy đâu Anh thương cho mối tình của hai đứa Phải kết thúc như vậy sao? Thời gian trôi như gió vội bay qua trời Nhiều chuyện anh cứ chôn thật sâu chẳng muốn mở lời Ngày ngày lo cho tương lai Nhưng em cứ ngỡ anh đã có ai Bên nhau cả quãng đường dài Mà giờ em nói em muốn dừng lại Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng Nuốt hết đắng cay vào trong lòng Cuộc đời anh như con số không Cha mẹ già vất vả, đêm ngủ chẳng ngon Phận làm con anh đây chữ hiếu chưa tròn Anh phải bù đắp cho em bao nhiêu để em chẳng còn thấy thiếu? Dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau Có phải ngay lúc đầu em đã chẳng chọn anh đâu Anh vẫn muốn ngày thành công sẽ được che chở em Còn em đợi ngày đó để có thể yên tâm rời xa anh Liệu có quá nhẫn tâm "Mọi chuyện buồn mình sẽ vượt qua phải không em à?" Là điều anh muốn nhưng anh chẳng thể nói ra Anh không muốn mình phải quên mất hết Chẳng muốn mình trôi khỏi ký ức của em Anh thương cho người con gái cạnh bên anh dẫu chẳng có tương lai Có những đoạn đường ta buộc phải bước một mình em à Có những nỗi niềm anh gửi vào gió chẳng muốn nói ra Không ai muốn phải chia xa rồi làm bạn với người mình yêu nhất cả Bên nhau bao lâu vậy mà, một vài câu nói, em bỗng xa lạ Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng Nuốt hết đắng cay vào trong lòng Cuộc đời anh như con số không Cha mẹ già vất vả, đêm ngủ chẳng ngon Phận làm con anh đây chữ hiếu chưa tròn Anh phải bù đắp cho em bao nhiêu để em chẳng còn thấy thiếu? Dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau Có phải ngay lúc đầu em đã chẳng chọn anh đâu Anh vẫn muốn ngày thành công sẽ được che chở em Còn em đợi ngày đó để có thể yên tâm rời xa anh Liệu có quá nhẫn tâm Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng Nuốt hết đắng cay vào trong lòng Cuộc đời anh như con số không Em vẫn còn thương anh đúng không? Cuộc đời bao lo toan anh chẳng muốn em phiền lòng Năm tháng có quay lại không Hay chỉ cho ta thêm một khoảng trống? Dành hết cả thanh xuân này bên nhau, bây giờ thanh xuân ấy nơi đâu Có phải ngay lúc đầu, ta vốn chẳng dành cho nhau Anh không muốn em phải đau, phải đợi anh quá lâu Chờ đợi từng lời hứa, anh chẳng thể tin bản thân mình được nữa
Anh đã buông bỏ hết những quá khứ của ngày xưa Anh cũng chấp nhận Những chuyện mình khóc dưới màn mưa Anh từng hi vọng Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó Tại sao em đi?, không một lời từ biệt Rằng anh đã biết Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận "tự tuyệt" Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối Đó lại chính là "kỉ niệm" Và chọn buông tay là điều cuối cùng Anh xem đó là điều hiển nhiên chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười Rồi ta sẽ yêu, như đứa nhóc mới lên mười Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi Verse 2: Ta chẳng còn yêu Ta chẳng còn thương Ta chẳng còn nhắc về hồi đó Ta từng đánh đổi Ta từng bên cạnh Dù là ngược giông hay ngược gió Từ ngày em đi nỗi buồn không tên dường như đã đến và gõ cửa Và chính lúc đó điếu thuốc trên môi của anh bỗng chốc đã đỏ lửa Tiếng đàn guitar, vẫn là nó, nhưng lại chỉ còn thân xác Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt Tiết tấu chuyển sang một trang khác Có những giai điệu hòa cùng lời ca anh trót viết nên một bản nhạc Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc Hi vọng ta nhớ đến nhau
2:20 nếu trong lễ cưới anh sẽ có mặt lúc đó cầm đoá hoa tươi nhưng khi chú rễ không phải là anh em vẫn hạnh phúc mĩm cười cả đời còn lại anh chỉ sống chung với cả khoảng trời đen anh không phá hoại hạnh phúc làng lối của cả cuộc đời em vì anh biết một mai ta sẽ khác khi trái tim không còn chung nhịp đập trái tim anh cũng đã dần tan nát, hiện ngay lúc đó là ngày em đi mất giọt nước mắt anh đã rơi từng hạt để nỗi đau cũng đã dần lên tiếng anh sẽ cho em một chút bình yên, hy vọng ngày sau kỉ niệm không kiếm tìm hy vọng ngày sau em sẽ được bình yên hy vọng người khác sẽ cho em được hạnh phúc hy vọng một mai em sẽ luôn cười nói, và anh biết chuyện mình cũng nên đành thôi anh đã học cách chấp nhận và buông bỏ yêu em nhiều lắm như những gì ta từng có nhìn em hạnh phúc với những gì xứng đáng thì riêng nỗi buồn này cứ việc để anh mang
Ngày hôm nay của em thế nào? Còn đợi mong điều gì hay sao? Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên... Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi, phải không em ơi? Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em, còn mưa thì cứ rơi Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời Lặng nhìn em phía bên đời Anh biết em chịu đựng đủ rồi Xin lỗi anh không thể giữ lời
Anh ước được cầm tay em, đưa em lên thánh đường Tặng em bó hoa tươi, trong bộ váy cưới Lòng muốn nói bao lời... Nhưng chẳng với tới, anh đã từ bỏ thật rồi... Nếu trong lễ cưới anh sẽ có mặt, lúc đó cầm đóa hoa tươi Nhưng khi chú rễ không phải là anh, em vẫn hạnh phúc mỉm cười Cả đời còn lại anh chỉ sống chung với cả khoảng trời đen Anh không phá hoại hạnh phúc len lỏi của cả cuộc đời em Vì anh biết một mai ta sẽ khác, khi trái tim không còn chung nhịp đập Trái tim anh cũng đã dần tan nát, là ngay lúc đó là ngày em đi mất Giọt nước mắt ai đã rơi từng hàng, khi nỗi đau cũng đã dần lên tiếng Anh trả cho em được một chút bình yên, hi vọng kỉ niệm ngày sau không kiếm tìm Hi vọng ngày sau em sẽ được bình yên, hi vọng người khác sẽ cho em được hạnh phúc Hi vọng một mai, em sẽ luôn cười nói, và anh biết chuyện mình rồi cũng nên đành thôi Anh đã học cách nhận và buông bỏ Yêu em nhiều lắm, như những gì ta từng có Nhìn em hạnh phúc, với những gì xứng đáng Thì riêng nỗi buồn này cứ việc để anh mang Anh đã từ bỏ rồi đấy Dù nuối tiếc cũng buông tay Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau Rồi sẽ có thôi một người không phải anh Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão Em à, anh chọn buông tay Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại...
Nguyên ơi bài hay quá, cho mình xin phép remake đoạn rap nha ............ Tại sao buông bỏ, khi chỉ chút nữa cố gắng đã đủ đầy Em còn có nhớ những gì ta đã vì nhau trong năm tháng cũ ấy ? Là từng lời nói, từng hạnh động mỗi khi đôi mình được cạnh nhau Ngày cầm ô che cho em chỉ ước bầu trời cứ mưa đừng tạnh mau Anh còn nhớ, em hay nói rằng sau này nhất định phải thành công Nhưng để đánh đổi mọi thứ thì liệu con tim này có đành không ? Bước thật chậm, trên con đường cũ hai đứa mình từng đi qua Vẫn không tin vào chính mình rằng chúng mình giờ đã chia xa Em thì vẫn vậy, vẫn luôn mộc mạc bình dị thật thân quen Anh thì vẫn đây, nếm trãi vui buồn lẫn lộn cứ đan xen Từng là tất cả để đến cuối cùng vẫn chọn khác nhau 2 con đường Miệng nói rồi sẽ cố quên, nhưng lòng lúc nào cũng còn thương
Ta chẳng con yêu Ta chẳng còn thương Ta chẳng còn nhắc về hồi đó Ta từng đánh đổi Ta từng bên cạnh Dù là ngược giống hay ngược gió Từ ngày em đi nỗi buồn không tên dường như đã đến và rõ cửa Về chính lúc đó điếu thuốc trên môi của anh bỗng chóc đã đỏ lửa Tiêng đàn gita vẫn là nó nhưng lại chỉ còn thân xác Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt Tiết tấu chuyên sang một trang khác Có những giai điệu hòa cùng lời ca anh trót viết lên một bản nhạc Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc Hi vọng ta nhớ đến nhau
Em à- anh đã từng có 1 người anh rất thương Muốn quan tâm muốn chia sẻ những chuyện ngày buồn đêm gió sương Nhưng giờ sao - cô gái ấy đã đâu mất rồi Anh đã không trân trọng để rồi đánh mất cả cuộc tình sầu vấn vương Xin lỗi em - lời xin lỗi bây giờ là quá muộn Anh ước ngày trước anh biết trân trọng không để vòng tay em nói buông quan tâm - lo lắng bây giờ toàn những lời hứa suông Anh mong đó là 1 cơn mơ chôn vùi vào những trang giấy cuộn Uhmm và lửa đã tắt và niềm hi vọng đã héo khô Giờ em chẳng còn bên anh nhưng những viên gạch bị đá đổ Mưa vẫn rì rào từng cơn bao quanh căn phòng là nỗi buồn Giá như em không nói buông để bản thân anh không quá khổ trách sao được em ơi - ngay cả ánh trăng còn lừa dối Xin lỗi vì anh không trân trọng để cõi lòng em phải thay đổi Trời Sài Gòn ấm áp là khi hoàng hôn dần lặng thinh Anh biết bông hoa đẹp nhất là khi ta tưới bằng nước mắt chính mình
anh cho phép em remake đoạn rap được hong anh :> rap: nếu như lúc đó cả 2 không gặp thì chắc bây giờ mình sẽ ko khổ đau nếu như xin lỗi có thể chữa lành thì ta chắc chắn sẽ k rời bỏ nhau kỷ niệm là thứ mà anh mà anh sẽ giữ chôn giấu thật sâu bên trong tim này em có đang hạnh phúc bên cạnh người ta chứ chỉ cần vậy thôi ..là anh thấy an lòng anh vẫn ko thể nào..quên đc em sau bao nhiêu lần anh đã cố mọi thứ trở nên thật tệ về đêm dù đã làm mọi cách để ko thể nhớ vết cắt tâm hồn sâu trong thể xác cố gắng cách mấy cũng k thể khác mọi thứ trở nên như ngày hôm nay xin lỗi.. tất cả là do anh tệ bạc anh tập buông bỏ, để có thể mạnh mẽ và nhìn về phía trước anh mong em vui với sự lựa chọn và niềm hạnh phúc em đạt được em hãy an tâm, anh sẽ ko sao ..và vẫn yêu em như những ngày đâu chỉ là anh ko ..còn có cơ hội.. để bên cạnh em những ngày sau
Em xin chỉnh lyric theo cách rap em ạ. rap ver 1 Anh đã buông bỏ hết những quá khứ của chính chúng ta từ ngày xưa Anh cũng chấp nhận rằng chính mình đã từng ngồi khóc dưới những màn mưa Anh từng hi vọng Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó Tại sao em đi? Không thể nói lấy 1 lời từ biệt Rằng anh đã biết Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận sự "tự tuyệt" Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối Đó lại chính là "kỉ niệm" Và chọn buông tay là điều cuối cùng Anh xem đó là điều hiển nhiên chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười Rồi ta sẽ yêu, như những đứa trẻ mới lên mười Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi rap ver2 Ta đã từng yêu Ta cũng từng thương Nhưng chẳng còn nhắc về hồi đó Ta từng đánh đổi Ta từng bên cạnh Dù là ngược giông hay ngược gió Từ ngày em đi Nỗi buồn không tên Dường như đến và gõ cửa Và chính lúc đó Điếu thuốc trên môi của anh Bỗng chốc lại thắp lửa Tiếng đàn guitar, vẫn là nó Nhưng em lại không còn ngồi đó Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt Tiết tấu đang hay bị cắt đứt Có những giai điệu hòa cùng lời ca Anh viết ra một bản nhạc Giai điệu, lời ca đang dần xa cách Liệu em còn nhớ đến ta
Rap ver 1: Anh đã buông bỏ Hết những quá khứ của ngày xưa Anh cũng chấp nhận Những chuyện mình khóc dưới màn mưa Anh từng hi vọng sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó Tại sao em đi Không một lời từ biệt Rằng anh đã biết hi vọng chờ đợi rồi phải chấp nhận tự tuyệt Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối Đó lại chính là kỉ niệm Và chọn buông tay là điều cuối cùng anh xem đó là điều hiển nhiên Chúng ta sẽ khóc Vì những thứ làm ta cười Rồi ta sẽ yêu Như một đứa nhóc mới lên mười Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui Sao giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt day dứt không nguôi anh vẫn còn nhớ RAP ver 2: Ta chẳng còn yêu ta chẳng còn thương ta chẳng còn nhắc về hồi đó Ta từng đánh đổi ta từng bên cạnh dù là ngược giông hay ngược gió Từ ngày em đi nỗi buồn không tên đã dường như đến và gõ cửa Và chính lúc đó điếu thuốc trên môi của anh bỗng chốc đã đỏ lửa Tiếng đàn guitar, vẫn là nó Nhưng lại chỉ còn thân xác Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt tiết tấu chuyển sang một trang khác Có những giai điệu hòa cùng lời ca anh trót viết nên một bản nhạc Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc hi vọng ta nhớ đến nhau
Anh đã buông bỏ , hết những quá khứ của ngày xưa Anh cũng chấp nhận Những chuyện mình khóc dưới màn mưa Anh từng hi vọng sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó Tại sao em đi?, không, một lời từ biệt Rằng anh đã biết Hi vọng "chờ đợi" rồi phải, chấp nhận "tự tuyệt" Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối, Đó lại chính là "kỉ niệm" Và chọn buông tay là điều cuối cùng, Anh xem đó là điều hiển nhiên chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười Rồi ta sẽ yêu, như 1 đứa nhóc mới lên mười Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn, vui sao giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
Một ngày của em trôi qua thế nào? Còn hoài ngóng trông điều gì hay sao? Còn đợi chuyến xe, mỗi lúc tan ca đi cùng nhau Ta vẫn đi chung trên con đường, nhưng mỗi đứa đi một hướng Dòng đời cứ trôi, đã qua mấy mùa Từng lời lúc xưa, bỗng thành lời nói đùa "Thanh xuân ta đã gửi trao đến nhau, liệu còn cạnh bên lúc mai sau?" Có lẽ duyên số đã an bài Em cứ đi đi đừng ngoảnh lại Anh đã từ bỏ rồi đấy Dù nuối tiếc cũng buông tay Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau Vạch đích vốn có một người, không phải anh Vậy thì mình chẳng cần phải thương hại nhau nữa em à! Anh chẳng sao đâu... Cuộc đời vốn ngắn sao cứ trách nhau hoài Anh ước được cầm tay em, đưa em lên thánh đường Tặng em bó hoa tươi, trong bộ váy cưới Lòng muốn nói bao lời... Nhưng chẳng với tới, anh đã từ bỏ thật rồi... Bridge: Ngày hôm nay của em thế nào? Còn đợi mong điều gì hay sao? Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên... Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi, phải không em ơi? Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em, còn mưa thì cứ rơi Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời Lặng nhìn em phía bên đời Anh biết em chịu đựng đủ rồi Xin lỗi anh không thể giữ lời Chorus 2: Anh đã từ bỏ rồi đấy Dù nuối tiếc cũng buông tay Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau Rồi sẽ có thôi một người không phải anh Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão Em à, anh chọn buông tay Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại... Ta chẳng thể cạnh bên nhau, thương nhau đến hêt đời Rồi ta sẽ quên thôi, tìm hạnh phúc mới Thời gian cứ dần trôi Phải hạnh phúc nhé, anh sẽ từ bỏ được thôi...
Ngày hôm nay của em thế nào? Còn đợi mong điều gì hay sao? Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi phải không em ơi? Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời Lặng nhìn em phía bên đời Anh biết em chịu đựng đủ rồi Xin lỗi anh không thể giữ lời
Sr mn vì sự cố hqua nhé. Tối nay lên bản này mình sẽ gỡ bản tối qua. Cảm ơn mn nhiều ❤
Hỏng s đâu a chai có nhạc là mọi lỗi lầm cho qua hết:)))
Làm luôn beat new rap đi a
Vì thương anh nên mới cố chấp,
chứ đâu ai muốn khóc hoài vì một người...
ngày hôm nay cả em thế nào còn đợi mong điều gì hay sao
còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thối quen còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên
có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi, phải không em ơi có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi đành làm một áng mây lững lờ giữa trời lặng nhìn em phía bên đời anh biết em chịu đựng đủ rồi xin lỗi anh kh thể giữ lời
Uhm. Đúng như lời bài hát, vốn dĩ vạch đích đã có sẵn một ng. Chỉ là họ yêu nhau âm thầm ko công khai, và tôi vẫn cứ như một gã khờ theo đuổi Em trong sự vô vọng. Đến một ngày nhận ra sự thật tôi gần như ngã quỵ, tôi chỉ trách Em rằng tại sao k nói sự thật ngay từ đầu? Tại sao Em để tôi hi vọng rồi thất vọng hết lần này đến lần khác. Nhưng trên hết tôi vẫn trách bản thân mình vụng dại, chỉ biết yêu chứ k biết cách để khiến mình được yêu! Sau tất cả. Anh đã từ bỏ rồi đấy.. Dù nuối tiếc cũng buông tay...!!!
sao lại giống tui đến như vậy chứ
Bài hát hay quá 😮
Có best cover liềnn
Anh đã buông bỏ
hết những quá khứ của ngày xưa
Anh cũng chấp nhận
Những chuyện mình khóc dưới màn mưa
Anh từng hi vọng
Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ
Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó
Tại sao em đi?, không một lời từ biệt
Rằng anh đã biết
Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận "tự tuyệt"
Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối
Đó lại chính là "kỉ niệm"
Và chọn buông tay là điều cuối cùng
Anh xem đó là điều hiển nhiên
chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười
Rồi ta sẽ yêu, như đứa nhóc mới lên mười
Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui
Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
Ngày hôm nay của em
Thế nào
Còn đợi mong điều gì
Hay sao
Còn để những nỗi buồn
Dằn vặt
Như một thối quen
Còn nhung nhớ đến anh rồi
Nhận ra mình chẳng thể quên
Có lẽ ta chẳng thể bên nhau
Nữa rồi
Phải không em ơi
Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em
Còn mưa thì cứ rơi
Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi
Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời
Lặng nhìn em phía bên đời
Anh biết em chịu đựng đủ rồi
Xin lỗi anh không thể giữ lời
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Mình đợi mãi :>
Một ngày của em trôi qua thế nào?
Còn hoài ngóng trông điều gì hay sao?
Còn đợi chuyến xe, mỗi lúc tan ca đi cùng nhau
Ta vẫn đi chung trên con đường, nhưng mỗi đứa đi một hướng
Dòng đời cứ trôi, đã qua mấy mùa
Từng lời lúc xưa, bỗng thành lời nói đùa
"Thanh xuân ta đã gửi trao đến nhau, liệu còn cạnh bên lúc mai sau?"
Có lẽ duyên số đã an bài
Em cứ đi đi đừng ngoảnh lại
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Vạch đích vốn có một người, không phải anh
Vậy thì mình chẳng cần phải thương hại nhau nữa em à!
Anh chẳng sao đâu...
Cuộc đời vốn ngắn sao cứ trách nhau hoài
Anh ước được cầm tay em, đưa em lên thánh đường
Tặng em bó hoa tươi, trong bộ váy cưới
Lòng muốn nói bao lời...
Nhưng chẳng với tới, anh đã từ bỏ thật rồi...
New Ver:
Ngày hôm nay của em thế nào
Còn đợi mong điều gì hay sao
Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen
Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quen
Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi phải không em ơi
Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi
Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi
Đành làm một áng mây lưng lơ giữa trời
Lặng nhìn em phía bên đời
Anh biết em chịu đựng đủ rồi
Xin lỗi anh không thể giữ lời
Chorus:
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Rồi sẽ có thôi một người thay thế anh
Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão
Em à, anh chọn buông tay
Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại...
Ta chẳng thể cạnh bên nhau, thương nhau đến hêt đời
Rồi ta sẽ quên thôi, tìm hạnh phúc mới
Thời gian cứ dần trôi
Phải hạnh phúc nhé, anh sẽ từ bỏ được thôi...
Hạ lại đến nhưng không còn như xưa
Chẳng ai nói với anh rằng đây là mùa chia tay
Bao nhiêu kí ức hôm nào
Giờ tan đi theo làn mây
Thu cứ nhanh qua thật vội
Mặc hết cho thời gian trôi
Mùa đông vây bắt lấy người cô đơn
Bước qua những con đường nơi xưa
Khi có em cùng đi dưới mưa
Năm tháng ấy đã không còn
Xin lỗi anh không hiểu được, xin lỗi anh không thể buông
Mình chẳng còn ở bên nhau
Mình dần chuốt lấy cơn đâu
Những đêm ta ầm thầm yêu, bên nhau thật lâu
Giờ đây em đang ở nơi đâu
Lời hứa bên nhau khi đến già
Anh đứng một mình nhìn em với ai
Cùng bước trong mưa giá lạnh
Em đã có ai mới bên cạnh
Anh nhớ những lời khi xưa
Giờ chỉ là dư thừa
Cầm chiếc nhẫn trên tay
Nhưng không còn cô dâu
Nhìn hoa nở bên người
Anh hạnh phúc nhất
Chúc phúc cho em và anh ta
Ver Khoa5t
Anh đã từ bỏ
Sau với những lần em chia tay
Anh đã từ bỏ và kh cố chấp cố từ dặn lòng mình hôm nay
Anh sẽ chấp nhận với những yêu cầu ngay từ bây h em đưa ra
Không trách gì hết… đâu, chỉ biết số phận mình kh may
Cứ ngỡ bình minh đã đến đem màu hạnh phúc soi sáng cả bầu trời
Hạnh phúc chưa lâu hoàng hôn lại đến để lại nỗi đâu đến cả đời
Ánh sáng vụt tắt màng đêm bóng tối lại chìm vào kỉ niệm thương đau
Nếu biết kết quả như vậy thì mình hy sinh nhìu làm gì cho nhau
Tại sao kh nhìn lại những khoảnh khắc bên nhau thật hạnh phúc
Tại sao lại nói với nhau những lời cay đắng thay vì vài lời chúc
Tại sao chúng ta kh gạt bỏ cái tôi để giữ tình yêu mình trong tay
Mọi thứ em.. đúng ờ
Nhưng sẽ kh còn anh hôm nay
Nhẹ nhàng không trách móc - anh nó làm ah khóc rồi này🥺
Một ngày của em trôi qua thế nào?
Còn hoài ngóng trông điều gì hay sao?
Còn đợi chuyến xe, mỗi lúc tan ca đi cùng nhau
Ta vẫn đi chung trên con đường, nhưng mỗi đứa đi một hướng
Dòng đời cứ trôi, đã qua mấy mùa
Từng lời lúc xưa, bỗng thành lời nói đùa
"Thanh xuân ta đã gửi trao đến nhau, liệu còn cạnh bên lúc mai sau?"
Có lẽ duyên số đã an bài
Em cứ đi đi đừng ngoảnh lại
Anh đã từ bỏ rồi đấy, dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Vạch đích vốn có 1 người không phải anh
Vậy thì mình chẳng cần phải thương hại nhau nữa em à
Anh chẳng sao đâu
Cuộc đời vốn ngắn sao cứ trách nhau hoài
Anh ước được cầm tay em đưa em lên thánh đường
Tặng em bó hoa tươi trong bộ váy cưới
Lòng muốn nói bao lời
Nhưng chẳng với tơi
Anh đã từ bỏ thật rồi
Chorus 2:
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Rồi sẽ có thôi một người không phải anh
Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão
Em à, anh chọn buông tay
Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại...
Ta chẳng thể cạnh bên nhau, thương nhau đến hêt đời
Rồi ta sẽ quên thôi, tìm hạnh phúc mới
Thời gian cứ dần trôi
Phải hạnh phúc nhé, anh sẽ từ bỏ được thôi...
Lyric rap
Verse 1:
Anh đã buông bỏ
hết những quá khứ của ngày xưa
Anh cũng chấp nhận
Những chuyện mình khóc dưới màn mưa
Anh từng hi vọng
Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ
Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó
Tại sao em đi?, không một lời từ biệt
Rằng anh đã biết
Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận "tự tuyệt"
Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối
Đó lại chính là "kỉ niệm"
Và chọn buông tay là điều cuối cùng
Anh xem đó là điều hiển nhiên
chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười
Rồi ta sẽ yêu, như đứa nhóc mới lên mười
Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui
Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
🖼️
Verse 2:
Ta chẳng còn yêu
Ta chẳng còn thương
Ta chẳng còn nhắc về hồi đó
Ta từng đánh đổi
Ta từng bên cạnh
Dù là ngược giông hay ngược gió
Từ ngày em đi nỗi buồn không tên dường như đã đến và gõ cửa
Và chính lúc đó điếu thuốc trên môi của anh bỗng chốc đã đỏ lửa
Tiếng đàn guitar, vẫn là nó, nhưng lại chỉ còn thân xác
Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt
Tiết tấu chuyển sang một trang khác
Có những giai điệu hoà cùng lời ca anh trót viết nên một bản nhạc
Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc
Hi vọng ta nhớ đến nhau
2. Hợp âm Anh đã từ bỏ rồi đấy
Verse1:
[C] Một ngày của em trôi qua [Em7] thế nào?
[F] Còn hoài ngóng trông điều gì [Cmaj7] hay sao?
[Fmaj7] Còn đợi chuyến [Fm] xe, mỗi lúc tan [Em7] ca đi cùng [Am7] nhau
Ta [Dm7] vẫn đi chung trên con đường, nhưng [G] mỗi đứa đi một hướng
[C] Dòng đời cứ trôi, đã qua [Em7] mấy mùa
[Am7] Từng lời lúc xưa, bỗng thành lời [Em7]nói đùa
"Thanh [Fm] xuân ta đã gửi [G] trao đến nhau, liệu [En7] còn cạnh bên lúc [Am7] mai sau?"
Có [Dm7] lẽ duyên số đã an bài
Em cứ đi đi đừng [G] ngoảnh lại
Anh đã từ bỏ rồi [C] đấy
Dù nuối tiếc cũng buông [G/B] tay
Dù có cố gắng đến [Am7] đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn [Em7] bỏ anh lại phía sau
Vạch đích vốn [F] có một người, không [Fm] phải anh
Vậy thì [Em7] mình chẳng cần phải [A7] thương hại nhau nữa [Dm7] em à!
Anh [Em7] chẳng sao đâu...
Cuộc [Dm7] đời vốn ngắn sao [Fm] cứ trách [G] nhau hoài
Anh [C] ước được cầm tay em, đưa em lên [G/B] thánh đường
[E7] Tặng em [Am7] bó hoa tươi, trong [Em7] bộ váy cưới
Lòng [F] muốn nói bao [Em7] lời...
Nhưng [Dm7] chẳng với tới, anh [G] đã từ bỏ [C] thật rồi...
3. Anh Đã Từ Bỏ Rồi Đấy (Lofi Ver.) - Nguyenn x Aric x Freak D
Mời các bạn lắng nghe những bài hát hay và thú vị khác trên Lời bài hát chuyên mục Tài liệu của HoaTieu.vn.
Lời bài hát Yêu anh đi mẹ anh bán bánh mì - Phúc Du
Lời bài hát Luôn yêu đời - Đen Vâu, Cheng
Lời bài hát You - Msmy, AK49
Lời bài hát Si Mê - Đông Nhi ft Ông Cao Thắng
Tham khảo thêm
Lời bài hát Yêu anh đi mẹ anh bán bánh mì - Phúc Du
Yêu anh đi mẹ anh bán bánh mì lyrics
Lời bài hát Vị của anh Jackie Njine
Vị của anh lyrics
Lời bài hát Bật Tình Yêu Lên - Tăng Duy Tân ft Hòa Minzy
Bật Tình Yêu Lên lyrics
Lời bài hát Sau Này Nếu Có Thương Em - Hương Ly
Sau Này Nếu Có Thương Em lyrics
Lời bài hát Si Mê Đông Nhi, Ông Cao Thắng (Bản chuẩn 2023)
Si Mê lyrics
Đánh giá bài viết
3 2.840
Chia sẻ bài viết
Chia sẻ bởi: Nguyễn Thị Hải YếnNgày: 04/03/2023
0 Bình luậnSắp xếp theo
Mặc định
Tài liệu
Lời bài hát
Giới thiệu
Về chúng tôi
Liên hệ
Quảng cáo
Chính sách
Điều khoản sử dụng
Chính sách bảo mật
DMCA
Theo dõi chúng tôi
Facebook
Twitter
Chứng nhận
Đảm bảo kết nối thông tin an toàn
Giấy phép số 582/GP-BTTTT. Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 31/08/2021. Cơ quan chủ quản: CÔNG TY CỔ PHẦN MẠNG TRỰC TUYẾN META. Địa chỉ: 56 Duy Tân, Dịch Vọng Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội. Điện thoại: 024 2242 6188. Email: info@meta.vn. Bản quyền © 2023 hoatieu.vn.
Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi đúng không anh ơi?"
Là điều em nói lúc em muốn chúng ta xa rời
Anh không dám trả lời tin nhắn ấy
Cứ giả vờ như mình chẳng nhìn thấy đâu
Anh thương cho mối tình của hai đứa
Phải kết thúc như vậy sao?
Thời gian trôi như gió vội bay qua trời
Nhiều chuyện anh cứ chôn thật sâu chẳng muốn mở lời
Ngày ngày lo cho tương lai
Nhưng em cứ ngỡ anh đã có ai
Bên nhau cả quãng đường dài
Mà giờ em nói em muốn dừng lại
Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng
Nuốt hết đắng cay vào trong lòng
Cuộc đời anh như con số không
Cha mẹ già vất vả, đêm ngủ chẳng ngon
Phận làm con anh đây chữ hiếu chưa tròn
Anh phải bù đắp cho em bao nhiêu để em chẳng còn thấy thiếu?
Dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau
Có phải ngay lúc đầu em đã chẳng chọn anh đâu
Anh vẫn muốn ngày thành công sẽ được che chở em
Còn em đợi ngày đó để có thể yên tâm rời xa anh
Liệu có quá nhẫn tâm
"Mọi chuyện buồn mình sẽ vượt qua phải không em à?"
Là điều anh muốn nhưng anh chẳng thể nói ra
Anh không muốn mình phải quên mất hết
Chẳng muốn mình trôi khỏi ký ức của em
Anh thương cho người con gái cạnh bên anh dẫu chẳng có tương lai
Có những đoạn đường ta buộc phải bước một mình em à
Có những nỗi niềm anh gửi vào gió chẳng muốn nói ra
Không ai muốn phải chia xa rồi làm bạn với người mình yêu nhất cả
Bên nhau bao lâu vậy mà, một vài câu nói, em bỗng xa lạ
Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng
Nuốt hết đắng cay vào trong lòng
Cuộc đời anh như con số không
Cha mẹ già vất vả, đêm ngủ chẳng ngon
Phận làm con anh đây chữ hiếu chưa tròn
Anh phải bù đắp cho em bao nhiêu để em chẳng còn thấy thiếu?
Dành hết cả thanh xuân này cho nhau, liệu còn bên nhau lúc mai sau
Có phải ngay lúc đầu em đã chẳng chọn anh đâu
Anh vẫn muốn ngày thành công sẽ được che chở em
Còn em đợi ngày đó để có thể yên tâm rời xa anh
Liệu có quá nhẫn tâm
Anh phải làm gì để em đừng nghĩ em không quan trọng
Nuốt hết đắng cay vào trong lòng
Cuộc đời anh như con số không
Em vẫn còn thương anh đúng không?
Cuộc đời bao lo toan anh chẳng muốn em phiền lòng
Năm tháng có quay lại không
Hay chỉ cho ta thêm một khoảng trống?
Dành hết cả thanh xuân này bên nhau, bây giờ thanh xuân ấy nơi đâu
Có phải ngay lúc đầu, ta vốn chẳng dành cho nhau
Anh không muốn em phải đau, phải đợi anh quá lâu
Chờ đợi từng lời hứa, anh chẳng thể tin bản thân mình được nữa
Anh đã buông bỏ
hết những quá khứ của ngày xưa
Anh cũng chấp nhận
Những chuyện mình khóc dưới màn mưa
Anh từng hi vọng
Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ
Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó
Tại sao em đi?, không một lời từ biệt
Rằng anh đã biết
Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận "tự tuyệt"
Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối
Đó lại chính là "kỉ niệm"
Và chọn buông tay là điều cuối cùng
Anh xem đó là điều hiển nhiên
chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười
Rồi ta sẽ yêu, như đứa nhóc mới lên mười
Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui
Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
Verse 2:
Ta chẳng còn yêu
Ta chẳng còn thương
Ta chẳng còn nhắc về hồi đó
Ta từng đánh đổi
Ta từng bên cạnh
Dù là ngược giông hay ngược gió
Từ ngày em đi nỗi buồn không tên dường như đã đến và gõ cửa
Và chính lúc đó điếu thuốc trên môi của anh bỗng chốc đã đỏ lửa
Tiếng đàn guitar, vẫn là nó, nhưng lại chỉ còn thân xác
Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt
Tiết tấu chuyển sang một trang khác
Có những giai điệu hòa cùng lời ca anh trót viết nên một bản nhạc
Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc
Hi vọng ta nhớ đến nhau
2:20
nếu trong lễ cưới anh sẽ có mặt
lúc đó cầm đoá hoa tươi
nhưng khi chú rễ không phải là anh
em vẫn hạnh phúc mĩm cười
cả đời còn lại anh chỉ sống chung
với cả khoảng trời đen
anh không phá hoại hạnh phúc làng lối
của cả cuộc đời em
vì anh biết một mai ta sẽ khác
khi trái tim không còn chung nhịp đập
trái tim anh cũng đã dần tan nát, hiện ngay lúc đó là ngày em đi mất
giọt nước mắt anh đã rơi từng hạt
để nỗi đau cũng đã dần lên tiếng
anh sẽ cho em một chút bình yên, hy vọng ngày sau kỉ niệm không kiếm tìm
hy vọng ngày sau em sẽ được bình yên
hy vọng người khác sẽ cho em được hạnh phúc
hy vọng một mai em sẽ luôn cười nói, và anh biết chuyện mình cũng nên đành thôi
anh đã học cách chấp nhận và buông bỏ
yêu em nhiều lắm như những gì ta từng có
nhìn em hạnh phúc với những gì xứng đáng
thì riêng nỗi buồn này cứ việc để anh mang
Ngày hôm nay của em thế nào?
Còn đợi mong điều gì hay sao?
Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen
Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên...
Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi, phải không em ơi?
Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em, còn mưa thì cứ rơi
Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi
Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời
Lặng nhìn em phía bên đời
Anh biết em chịu đựng đủ rồi
Xin lỗi anh không thể giữ lời
Hay lắm anh
Anh ước được cầm tay em, đưa em lên thánh đường
Tặng em bó hoa tươi, trong bộ váy cưới
Lòng muốn nói bao lời...
Nhưng chẳng với tới, anh đã từ bỏ thật rồi...
Nếu trong lễ cưới anh sẽ có mặt, lúc đó cầm đóa hoa tươi
Nhưng khi chú rễ không phải là anh, em vẫn hạnh phúc mỉm cười
Cả đời còn lại anh chỉ sống chung với cả khoảng trời đen
Anh không phá hoại hạnh phúc len lỏi của cả cuộc đời em
Vì anh biết một mai ta sẽ khác, khi trái tim không còn chung nhịp đập
Trái tim anh cũng đã dần tan nát, là ngay lúc đó là ngày em đi mất
Giọt nước mắt ai đã rơi từng hàng, khi nỗi đau cũng đã dần lên tiếng
Anh trả cho em được một chút bình yên, hi vọng kỉ niệm ngày sau không kiếm tìm
Hi vọng ngày sau em sẽ được bình yên, hi vọng người khác sẽ cho em được hạnh phúc
Hi vọng một mai, em sẽ luôn cười nói, và anh biết chuyện mình rồi cũng nên đành thôi
Anh đã học cách nhận và buông bỏ
Yêu em nhiều lắm, như những gì ta từng có
Nhìn em hạnh phúc, với những gì xứng đáng
Thì riêng nỗi buồn này cứ việc để anh mang
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Rồi sẽ có thôi một người không phải anh
Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão
Em à, anh chọn buông tay
Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại...
Tuyệttt quáa
Nguyên ơi bài hay quá, cho mình xin phép remake đoạn rap nha
............
Tại sao buông bỏ, khi chỉ chút nữa cố gắng đã đủ đầy
Em còn có nhớ những gì ta đã vì nhau trong năm tháng cũ ấy ?
Là từng lời nói, từng hạnh động mỗi khi đôi mình được cạnh nhau
Ngày cầm ô che cho em chỉ ước bầu trời cứ mưa đừng tạnh mau
Anh còn nhớ, em hay nói rằng sau này nhất định phải thành công
Nhưng để đánh đổi mọi thứ thì liệu con tim này có đành không ?
Bước thật chậm, trên con đường cũ hai đứa mình từng đi qua
Vẫn không tin vào chính mình rằng chúng mình giờ đã chia xa
Em thì vẫn vậy, vẫn luôn mộc mạc bình dị thật thân quen
Anh thì vẫn đây, nếm trãi vui buồn lẫn lộn cứ đan xen
Từng là tất cả để đến cuối cùng vẫn chọn khác nhau 2 con đường
Miệng nói rồi sẽ cố quên, nhưng lòng lúc nào cũng còn thương
Lụm lụm lụm lụm lụm
Hay quá lúc nào rảnh cũng nghe Nhạc hơi giống bài nếu ngày ấy của soobin
Ah à, đã 20 năm rồi mà em vẫn chưa thể từ bỏ đc... Em phải làm TN đây???
Đây rồi đây rồi :)))
Lắm đây =)))
Chưa từng là chúng ta nhưng trong lòng từng có một người
Ta chẳng con yêu
Ta chẳng còn thương
Ta chẳng còn nhắc về hồi đó
Ta từng đánh đổi
Ta từng bên cạnh
Dù là ngược giống hay ngược gió
Từ ngày em đi nỗi buồn không tên dường như đã đến và rõ cửa
Về chính lúc đó điếu thuốc trên môi của anh bỗng chóc đã đỏ lửa
Tiêng đàn gita vẫn là nó nhưng lại chỉ còn thân xác
Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt
Tiết tấu chuyên sang một trang khác
Có những giai điệu hòa cùng lời ca anh trót viết lên một bản nhạc
Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc
Hi vọng ta nhớ đến nhau
Anh ra 1 beat có rap được không ạ! tại vì em không biết rap
Hay quá anh ưi❤
Mong a ra thêm beat bản solo ạ
Làm Beat solo đi Nguyenn ơi
Em à- anh đã từng có 1 người anh rất thương
Muốn quan tâm muốn chia sẻ những chuyện ngày buồn đêm gió sương
Nhưng giờ sao - cô gái ấy đã đâu mất rồi
Anh đã không trân trọng để rồi đánh mất cả cuộc tình sầu vấn vương
Xin lỗi em - lời xin lỗi bây giờ là quá muộn
Anh ước ngày trước anh biết trân trọng không để vòng tay em nói buông
quan tâm - lo lắng bây giờ toàn những lời hứa suông
Anh mong đó là 1 cơn mơ chôn vùi vào những trang giấy cuộn
Uhmm và lửa đã tắt và niềm hi vọng đã héo khô
Giờ em chẳng còn bên anh nhưng những viên gạch bị đá đổ
Mưa vẫn rì rào từng cơn bao quanh căn phòng là nỗi buồn
Giá như em không nói buông để bản thân anh không quá khổ
trách sao được em ơi - ngay cả ánh trăng còn lừa dối
Xin lỗi vì anh không trân trọng để cõi lòng em phải thay đổi
Trời Sài Gòn ấm áp là khi hoàng hôn dần lặng thinh
Anh biết bông hoa đẹp nhất là khi ta tưới bằng nước mắt chính mình
anh cho phép em remake đoạn rap được hong anh :>
rap:
nếu như lúc đó cả 2 không gặp
thì chắc bây giờ mình sẽ ko khổ đau
nếu như xin lỗi có thể chữa lành
thì ta chắc chắn sẽ k rời bỏ nhau
kỷ niệm là thứ mà anh mà anh sẽ giữ
chôn giấu thật sâu bên trong tim này
em có đang hạnh phúc bên cạnh người ta chứ
chỉ cần vậy thôi ..là anh thấy an lòng
anh vẫn ko thể nào..quên đc em
sau bao nhiêu lần anh đã cố
mọi thứ trở nên thật tệ về đêm
dù đã làm mọi cách để ko thể nhớ
vết cắt tâm hồn sâu trong thể xác
cố gắng cách mấy cũng k thể khác
mọi thứ trở nên như ngày hôm nay
xin lỗi.. tất cả là do anh tệ bạc
anh tập buông bỏ, để có thể mạnh mẽ và nhìn về phía trước
anh mong em vui với sự lựa chọn
và niềm hạnh phúc em đạt được
em hãy an tâm, anh sẽ ko sao ..và vẫn yêu em như những ngày đâu
chỉ là anh ko ..còn có cơ hội.. để bên cạnh em những ngày sau
Mình có thể mượn đoạn rap này của bạn và rap lại đc k
@@night.kkkkkkkkk oki bạn
Em xin chỉnh lyric theo cách rap em ạ.
rap ver 1
Anh đã buông bỏ hết những quá khứ của chính chúng ta từ ngày xưa
Anh cũng chấp nhận rằng chính mình đã từng ngồi khóc dưới những màn mưa
Anh từng hi vọng
Sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ
Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó
Tại sao em đi?
Không thể nói lấy 1 lời từ biệt
Rằng anh đã biết
Hi vọng "chờ đợi" rồi phải chấp nhận sự "tự tuyệt"
Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối
Đó lại chính là "kỉ niệm"
Và chọn buông tay là điều cuối cùng
Anh xem đó là điều hiển nhiên
chúng ta sẽ khóc, vì những thứ làm ta cười
Rồi ta sẽ yêu, như những đứa trẻ mới lên mười
Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn vui
Bây giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
rap ver2
Ta đã từng yêu
Ta cũng từng thương
Nhưng chẳng còn nhắc về hồi đó
Ta từng đánh đổi
Ta từng bên cạnh
Dù là ngược giông hay ngược gió
Từ ngày em đi
Nỗi buồn không tên
Dường như đến và gõ cửa
Và chính lúc đó
Điếu thuốc trên môi của anh
Bỗng chốc lại thắp lửa
Tiếng đàn guitar, vẫn là nó
Nhưng em lại không còn ngồi đó
Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt
Tiết tấu đang hay bị cắt đứt
Có những giai điệu hòa cùng lời ca
Anh viết ra một bản nhạc
Giai điệu, lời ca đang dần xa cách
Liệu em còn nhớ đến ta
Mong anh ra bản có rap ạ❤
beat hay
2:24 RAP
ra bản ko rap đi a
2:14
Rap ver 1:
Anh đã buông bỏ
Hết những quá khứ của ngày xưa
Anh cũng chấp nhận
Những chuyện mình khóc dưới màn mưa
Anh từng hi vọng sẽ được cùng em
dạo quanh ở trên con phố nhỏ
Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường
cùng với câu hỏi đó
Tại sao em đi
Không một lời từ biệt
Rằng anh đã biết
hi vọng chờ đợi
rồi phải chấp nhận tự tuyệt
Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối
Đó lại chính là kỉ niệm
Và chọn buông tay là điều cuối cùng
anh xem đó là điều hiển nhiên
Chúng ta sẽ khóc
Vì những thứ làm ta cười
Rồi ta sẽ yêu
Như một đứa nhóc mới lên mười
Từ lần cuối ta tâm sự với nhau
về những câu chuyện buồn vui
Sao giờ chỉ còn mình anh ở lại
cùng với dằn vặt day dứt không nguôi
anh vẫn còn nhớ
RAP ver 2:
Ta chẳng còn yêu
ta chẳng còn thương
ta chẳng còn nhắc về hồi đó
Ta từng đánh đổi
ta từng bên cạnh
dù là ngược giông hay ngược gió
Từ ngày em đi
nỗi buồn không tên
đã dường như đến và gõ cửa
Và chính lúc đó
điếu thuốc trên môi của anh
bỗng chốc đã đỏ lửa
Tiếng đàn guitar, vẫn là nó
Nhưng lại chỉ còn thân xác
Những đoạn hợp âm vui đã chấm dứt
tiết tấu chuyển sang một trang khác
Có những giai điệu hòa cùng lời ca
anh trót viết nên một bản nhạc
Giai điệu lời ca cũng đã kết thúc
hi vọng ta nhớ đến nhau
Í có gòi có gòi:))))
Tuỵtttt
@@nguyentranofficial siuuuuuuuuuu✨✨✨
beat sai lời
Anh cho em hỏi lấy beat a cover đăng youtube có bị a đánh bản quyền k?❤❤
Anh đã buông bỏ , hết những quá khứ của ngày xưa
Anh cũng chấp nhận
Những chuyện mình khóc dưới màn mưa
Anh từng hi vọng sẽ được cùng em dạo quanh ở trên con phố nhỏ
Sao giờ chỉ còn mình anh đứng giữa con đường cùng với câu hỏi đó
Tại sao em đi?,
không, một lời từ biệt
Rằng anh đã biết Hi vọng "chờ đợi" rồi phải, chấp nhận "tự tuyệt"
Ai trong chúng ta đều phải tiếc nuối, Đó lại chính là "kỉ niệm"
Và chọn buông tay là điều cuối cùng, Anh xem đó là điều hiển nhiên
chúng ta sẽ khóc,
vì những thứ làm ta cười
Rồi ta sẽ yêu,
như 1 đứa nhóc mới lên mười
Từ lần cuối ta tâm sự với nhau về những câu chuyện buồn, vui
sao giờ chỉ còn mình anh ở lại cùng với dằn vặt dây dứt không nguôi
Một ngày của em trôi qua thế nào?
Còn hoài ngóng trông điều gì hay sao?
Còn đợi chuyến xe, mỗi lúc tan ca đi cùng nhau
Ta vẫn đi chung trên con đường, nhưng mỗi đứa đi một hướng
Dòng đời cứ trôi, đã qua mấy mùa
Từng lời lúc xưa, bỗng thành lời nói đùa
"Thanh xuân ta đã gửi trao đến nhau, liệu còn cạnh bên lúc mai sau?"
Có lẽ duyên số đã an bài
Em cứ đi đi đừng ngoảnh lại
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Vạch đích vốn có một người, không phải anh
Vậy thì mình chẳng cần phải thương hại nhau nữa em à!
Anh chẳng sao đâu...
Cuộc đời vốn ngắn sao cứ trách nhau hoài
Anh ước được cầm tay em, đưa em lên thánh đường
Tặng em bó hoa tươi, trong bộ váy cưới
Lòng muốn nói bao lời...
Nhưng chẳng với tới, anh đã từ bỏ thật rồi...
Bridge:
Ngày hôm nay của em thế nào?
Còn đợi mong điều gì hay sao?
Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen
Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên...
Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi, phải không em ơi?
Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em, còn mưa thì cứ rơi
Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi
Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời
Lặng nhìn em phía bên đời
Anh biết em chịu đựng đủ rồi
Xin lỗi anh không thể giữ lời
Chorus 2:
Anh đã từ bỏ rồi đấy
Dù nuối tiếc cũng buông tay
Dù có cố gắng đến đâu, đổi thay đến đâu
Hạnh phúc vẫn bỏ anh lại phía sau
Rồi sẽ có thôi một người không phải anh
Nắm tay người, cùng người bước qua ngày giông bão
Em à, anh chọn buông tay
Một hạnh phúc ngắn ta chẳng thể giữ lại...
Ta chẳng thể cạnh bên nhau, thương nhau đến hêt đời
Rồi ta sẽ quên thôi, tìm hạnh phúc mới
Thời gian cứ dần trôi
Phải hạnh phúc nhé, anh sẽ từ bỏ được thôi...
Ngày hôm nay của em thế nào?
Còn đợi mong điều gì hay sao?
Còn để những nỗi buồn dằn vặt như một thói quen
Còn nhung nhớ đến anh rồi nhận ra mình chẳng thể quên
Có lẽ ta chẳng thể bên nhau nữa rồi phải không em ơi?
Có lẽ nắng sắp tắt trên đôi mi em còn mưa thì cứ rơi
Anh vẫn cứ tiếc nuối nhưng cũng đành thôi
Đành làm một áng mây lửng lơ giữa trời
Lặng nhìn em phía bên đời
Anh biết em chịu đựng đủ rồi
Xin lỗi anh không thể giữ lời