Lá vàng rơi Trước sân hai đứa ngồi hàn huyên Anh kể vạn chuyện trên đời mình cùng nhau thức hết màn đêm Đôi môi ấy đã nở nụ cười Làm anh rụng động hết cả đêm dài Anh nghĩ có em trong đời Thì cuộc đời này chẳng muốn thêm ai Phận trớ trêu Duyên tình đã không được như ý muốn Lòng này đã nói sẽ buông Nhưng vẫn nhớ đến ,mỗi khi buồn Tay cầm bút, gửi đến em Sâu thẳm tận trong lòng tình cảm đôi ta đối lập Là hai đường thẳng chạy song song Anh cứ ngỡ ở cạnh em Cũng chỉ đơn giản là thường nhật Khi tình bỗng chốc tiêu tan Thì anh mới biết là điều buồn nhất Khi em xa nơi anh Mang theo cả bầu trời kỷ niệm Bỏ qua bao nhiêu hạnh phúc suốt cả thời gian ta đã đi tìm Chìm đắm men rượu nồng chút hoài niệm thời xa xăm Hình ảnh cô gái thân quen Nay cũng trở nên vô cùng lạ lẫm Chiều nắng vàng Dòng người xuôi ngược đất Tây Đô Cho tôi vô tình gặp lại mối tình một thời ta đã ngây ngô
Hôm ấy còn vương bóng hình , là thanh xuân năm 18 tuổi Có người trở nên cô đơn một mình mặc dù nhiều kẻ bám đuổi Kĩ niệm em mang theo rồi để một mình lẽ bóng gian truân Là hoài bão ước mơ cả hai đã từng gánh nó vân vẫng ngang lưng hai tâm hồn ngây thơ bất động loay hoay hối hả tìm lấy tay nhau Cả bầu trời yêu thương nhưng rồi vẫn để lại đây kỉ niệm mai sau Say và say đắm em Tan và ta chìm đắm thêm
Sao đêm nay anh buồn vậy Sao nước mắt lại tuôn rơi Sau câu nói mình chia tay Là lúc anh mất em muôn đời Cứ ngỡ là yêu, cuộc đời đôi ta sẽ luôn muôn màu Cứ ngỡ là duyên, anh và em tô hồng cuộc sống đến muôn ngàn sau Cuộc sống này không có em anh như đánh mất đi bầu trời Cuộc sống này không có em cỗi lòng anh nó lại càng chơi vơi
Anh đâu còn buồn vì trông ngóng những lần em vui Em nở nụ cười trên môi, chỉ như vậy thôi cũng đủ rồi Đã bao lần anh đã tự hỏi: "Hạnh phúc của anh là gì" Có lẽ chỉ cần em vui, bao nhiêu hạnh phúc anh cũng cho đi Anh không phải người tốt luôn chấp nhận mọi điều em sai Anh không phải người gậm nhấm kỉ niệm đang dần chia phai Anh không phải là người xấu, bỏ mặc một mình em ở lại
Tình chỉ đẹp khi còn đang dang dở Câu nói " Em yêu anh " chắc cũng chỉ là mùa hoa muôn thuở Dặn lòng đừng nhớ em nữa nhưng sao lòng mãi không nguôi Cứ nhìn những tấm hình còn lưu trong điện thoại, anh lại cảm thấy đời thật vui Vui vì đã từng yêu em, vui vì đã bỏ 1 phần thanh xuân chỉ để chờ em Cũng từng vì em mà bỏ qua cảm giác buồn chán vào mỗi đêm Mùa hoa nào vẫn còn đang nở Anh chỉ có thể trả những gì anh hứa, chứ sao trả được chuyện tình ta đang nợ Ngày em đi, để lại muôn vàn kỉ niệm Kỉ niệm ta có nhau, có thể truyền tải thành 1 bộ phim 1 khung hình nhưng lại 2 cảm xúc 2 người đều nợ, nhưng chỉ mình anh nhớ lại cảm xúc 1 người đau, 1 người chờ, 1 người lụy và cũng chỉ 1 người còn yêu Từng say để có thể nói to rằng " Hôm nay là ngày cuối anh sẽ nhớ tới em " Nhưng không, không thể quên em ngay Cũng chẳng thể quên em trong cơn say Làm sao để đối diện với thực tại Vì anh luôn nhớ em ngày qua ngày Vẫn âm thầm coi những dòng trạng thái mà em chia sẻ trên Face Vẫn muốn nhắn với em 1 câu rằng " Anh nhớ em rất nhiều, chắc có lẽ do anh còn yêu " Em là kỉ niệm, kim luôn sự hạnh phúc Để lại trong anh điều thật hạnh phúc rồi phát tán ra tâm trí từng chút Từng khoảnh khắc yêu thương ta trao qua tần số tim Em đừng đi nữa, vì hiện tại anh luôn cố tìm Tìm lại anh lúc trước, tìm lại hình bóng của em khi xưa Tìm lại tất cả để có thể gắn lại hình bóng thêm 1 chút nữa 1 phần cuối cùng của câu chuyện đời 1 câu cuối để có thể nói " anh vẫn yêu em nhiều lắm em ơi " Vẫn viết vào lòng từng khoảng lặng khi nhớ em trong lúc mưa rơi Chắc chắc anh sẽ ôm em thật chặt khi gặp lại để hoàn thành kỉ niệm của 1 đời 1 đời biết chờ đợi 1 đời biết thương nhauuuuu ... #863... Đợi chờ em là Hạnh Phúc của anh ...
Lại một cơn mưa nặng hạt, mang theo nhưng u sầu của tình tôi. Đốt 1 điếu ngậm trên bờ môi xiếc chặc 1 hơi rồi thở khói Nhớ lại những ngày đầu, vui vẻ cười nói mặc cệ mọi thứ cứ yêu nhau Mà sao giờ đây 2 ta mang chung 1 nổi buồn sầu Ngày em đi, nước mắt nước mắt trên mi cứ chảy dài Lúc đó nếu có 1 điều ước anh chỉ mong em hảy ở lại
Lại một mình ngồi trước hiên nhà ta nghe tiếng gió gọi lòng bâng quơ Thuở yên bình những ngày nắng hạ đã mãi xa rồi chỉ còn cô đơn Vẫy tay chào buông câu tạm biệt hình bóng quen thuộc cô gái kia ơi Ta lại về bên nơi phố cũ lần đầu gặp mặt nước mắt ta rơi Nơi phố thị ngàn dân chen chút thì đến khi nào ta gặp người đây Khép lòng lại ta lau nước mắt thả hồn mình vào những làng mây Phố không người dường như phố lạ cơn mưa tháng 7 cũng chợt ùa qua Cuốn hết đi một phần kí ức mặn nồng đương thời của người và ta Rồi vô tình ta gặp lại người trên con phố cũ lần đầu ta yêu Vẫn mái tóc khuôn mặt thân thuộc nhưng chỉ đứng nhìn không nói gì nhiều Ta thở dài giữa lòng thành phố nỗi buồn cứ thế găm chặt vào tim Lướt qua nhau như người xa lạ cả một dãy phố như chợt lặng im Khoảng không gian chợt như hiu hắt không khí ảm đạm thôi thúc đôi chân Duyên thuở nào tình thương chen lõi chợt nghe cõi lòng đôi chút bâng khuâng Tiếng gió nhẹ xin hãy thì thầm gửi cho người một chút tình duyên Nơi con phố hàng cây buồn bã môi ta cười không chút bình yên Rồi bất chợt màn đêm buông xuống ta lại làm bạn với cô đơn Thu mình lại về một góc nhỏ ta trách tại sao người vô ơn Hay thứ tình cảm nhỏ nhặt ta trao dù có bằng trời vẫn chưa đủ Tiếng đồng hồ tích tắc đượm buồn đã 3h rồi sao chưa ngủ Đôi uyên ương giờ bay hai hướng bức tranh màu ta vẽ lấm lem Phận duyên tình của ta lỡ làng thôi đành vẫy chào chuỗi ngày ấm êm Gửi lời nhạc vi vu vào gió ta lại nhớ về cô gái ngày xưa Một chút bồi hồi trong ngăn kỷ niệm ta gặp nhau vào 1 chiều mưa Những mảnh ghép ta từng vun đắp nay đã tan thành từng mảnh nhỏ Có chút lưu luyến đọng lại trong lòng nhưng thôi chỉ nghĩ rồi vứt bỏ Vẫn tấm chân tình ta giữ nguyên vẹn dù cho 4 mùa có trôi qua Có đôi môi cười người vẫy chào ta thôi chào em cô gái tháng hạ
Ngày em đi, những cơn mưa sầu lắng rơi Gió khẽ đưa vùng trời thương nhớ Mang yên bình về nắng ơi Sẽ có ngày nào đó Hai ta lại gặp nhau Em bên một người khác Rồi tim anh thật đau Mùa đông đến . Bao thương nhớ chất nặng lòng Tình cảm từ ai đó chắc cũng chẳng còn mặn nồng Bầu trời nắng sương Cafe đắng hơn Về câu chuyện tình cảm Anh xin dành phần vấn vương
cho anh 2 phút thôi để anh nhân nhượng anh sẽ vứt bỏ hết những cãm xúc thật tầm thường nếu nắm lấy tay nhau chỉ vì họ đáng thương thì xin lỗi ! kẽ hoan tưởng này thà chọn cô đơn để không lầm tưởng anh thà chọn cô đơn để ko bước lầm đường anh thà chọn cô đơn để bước lên âm hưởng để khắc hoạ những gì tốt đẹp nhất về người mình từng thương(2) dành cả thanh xuân để chạy theo em giờ nhìn đường tình chỉ mình anh đứng đó anh ước mình không trưởng thành để không nói với bản thân rằng mọi thứ rồi sẽ ổn thoi đừng lo nếu có em là một ước mộng thì giờ quên em , chắc hẵn đó là 1 giấc mơ anh không biết sẽ làm được điều đó trong bao lâu nhưng anh sẽ cố đến khi nào anh tắt thỡ hôm qua ta luôn nhắc nhở làm sao vượt qua trắc trở rồi những bất ngờ , cuốn anh vào vòng xoay của nỗi nhớ em làm sao mà hiểu được từ ngày em bỏ đi anh phải chịu gánh nặng ngang trái tắc cả cũng bởi vì sự thật bây giờ trái ngược với những gì anh thấy trái ngược hoàn toàn há? với những lúc anh say trái ngược hoàn toàn với những gì ở đây trái ngược hoàn toàn đôi lúc khiến anh chạy chạy trong giấc mơ chạy trong tiềm thức chạy đến nơi bình yên nhất để biết rằng em không còn thương anh nữa
Ngoài trời ô cửa đổ mưa, khúc nhạc sầu vẫn còn đang vang vọng Âm thanh nỗi nhớ đang lan rộng , tìm nơi đâu cảm giác của ngày xưa ? Lúc xưa, ta thường nói chuyện tương lai, tương lai thì chắc chắn có , nhưng tình mình mất một trong hai. Phải làm sao đây, khi trái tim cũng đã vụn vỡ Những câu chuyện đã cũ và tình mình cũng chẳng còn thơ Nốt chén rượu này thôi , ta say nốt đêm nay thôi Để cho ta biết tình đẹp nhất là tình vẫn còn đang dang dở. Vẫn bầu trời lộng gió , những cánh diều vẫn còn bay cao Vẫn là em khi đó , nụ cười sáng như ngàn ngôi sao Những ngôi sao đó đã đi mất, hay ít nhất không còn của anh Ngày em đi bầu trời sập tối, chẳng còn là bầu trời trong xanh Em thích vươn mình trong gió như hoa em thích là bồ công anh Anh biết em thích thả diều, thích thả mình ở giữa trời mây Thích hoà mình vào ánh trăng sáng và ngủ một giấc thật dài và say .
Em mang đi cả bầu trời nắng khiến anh thẫn thờ Nơi anh trời đổ cơn mưa hòa trong tiếng anh vẫn chờ Muốn níu tay em lại nhưng không kịp rồi Ngày em đi cơn mưa tầm tã tìm tôi
Hạ sang Thu Qua mùa Hạ rồi đến mùa Thu nơi nỗi buồn chìm trong kỉ niệm Hạt mưa nào còn vương trên lá giờ bỗng chốc tan theo chiều Thu Nơi phố quen ta còn chung bước nay chẳng còn bóng dáng 2 ta Nơi phố thị phồn hoa xa lạ chuyện tình mình giờ đã dần xa Nhớ chiều nào anh cũng với em mình cũng nhau trên chiếc ghế cũ Kể cho nhau nghe những chuyện khi hai chúng ta vẫn còn hạnh phúc Giờ còn lại gì đâu em ơi mình đã xem nhau như người xa lạ Chuyện tình đẹp là chuyện tình dở dang thật khó quên đi những ngày lúc trước Hạ sang thu cây còn vương màu nắng giờ dần xa đi những ngày lúc trước Những kỉ niệm xưa ùa về và những tin nhắn cũ ta đã từng gửi nhau Nước mắt trong anh tuôn thành dòng cho dù anh không muốn nó tuôn ra Anh hướng mắt về hướng bên đồi nơi hẹn thề mà ta đã hứa Chúng ta từng hứa bên nhau mãi mãi mà giờ em vội buông tay mau Nơi quán quen còn lại mùi hương , hương là thông lẫn trong mùi tóc Mưa phùn rơi bên hiên ô cửa trôi đi hết những kỉ niệm xưa
em có nhớ về những nơi mình đặt chân đầu tiên nơi lạnh lẽo vì trời mùa đông chẳng có người trông khiến anh dần quên nơi 2 đứa lặn lội dắt xe giữa trời đổ mưa ở trong đô thị nói nhau nghe những lời yêu thương những chuyện nhảm nhí nhưng không vô vị Có một vài tin nhắn gửi tới khi anh mở mắt thấy đau và cay em lẳng lặng ra đi từ đó và rồi bọn mình lạc nhau từ đây trên dốc tình chỉ còn một mình lang thang chẳng biết phải đi về đâu những bài nhạc chẳng còn thú vị chỉ là ví dụ khi mình kề nhau Có lúc anh nghĩ về em nhiều quá, dù biết sẽ nhận về thêm phiền hà như một mầm cây ở trên mỏm đá, muốn nhận ánh sáng ở trên thiên hà Họ nói anh như một kẻ thất bại, như chiếc phi cơ lại để mất lái những kí ức kia anh về cất lại, nhắc về bản thân là kẻ chân ái đôi lúclại ngồi cô đơn một mình, đôi khi anh để cảm xúc thôn tính tin nhắn cố gắng dành cho chính mình, khù khờ như vậy nhưng chẳng ai tin em biết anh cần em ngay lúc này, không phải cách em dối anh lúc đấy không biết ai ở bên anh lúc này, không biết anh buồn thì em có thấy
Ngày e đi hình bóng trong anh vẫn còn ở lại Cô gái hồn nhiên ngây thơ thuở nào bây giờ âm thầm cất bước bên ai. E có biết...nỗi đau này anh gồng gánh,nhưng sợi tơ tình anh trao cho e như là con đường chạy vòng quanh Và rồi.. thời gian cứ thế qua đi, ngày qua ngày nước mắt anh đọng giờ cũng tràn trên đôi hàn mi Tiếng gió xưa vẫn cứ rì rào, anh chạnh lòng có chút đung đưa Thả hồn anh hoà vào cơn gió, đi tìm hình bóng cô gái xa xưa
Anh đã từng yêu em rất nhiều , yêu em tận cả đáy lòng Là do em không biết trân trọng , bầu trời xanh không còn mây hồng Lý do nào để quay lại với nhau , anh mệt rồi nên mình dừng lại Anh không buồn hay phải nuối tiếc , khi mai này em bước cùng ai Những phút giây bồi hồi rung động , của ngày đầu sẽ mãi lưu giữ Một thời thanh xuân rực rỡ , khó quên tâm trí là nơi lưu trữ Em phải sống phải thật hạnh phúc , đừng khóc vì anh thêm lần nào nữa Lỗi lầm em đừng bào chữa , những tấm hình cũ anh quăng vào lửa Bản nhạc cuối anh viết cho em , không biết rằng em có lắng nghe Hôm nay ai đưa em về , trên con đường đầy người trắng xe Ngoài trời mưa phủ trắng xóa , cốc cà phê sao mà đắng quá Em đã ngủ hay là đưa mắt chăm chăm nhìn lên trần nhà Đến với nhau cũng bởi do duyên , chuyện hợp tan không thể tránh khỏi Những kỉ niệm sẽ quên nhanh thôi , không thành đôi thì cũng đành thôi Sẽ có một ngày em sẽ tìm được nửa kia của đời mình Còn anh vẫn cứ vẫn sẽ đi tìm chân ái phù hợp của đời mình.
Em đi mang theo cả bầu trời đầy kỉ niệm Mình anh lặng lẽ, ôm lại cùng những cuốn phim Hai đứa cãi vã, giờ mỗi đứa một nơi, dù tình này rất còn yêu, trong thâm tâm không níu tới Anh nhớ những ngày tháng hai ta vẫn còn bên nhau, Anh nhớ những câu chuyện ta đã từng làm nhau đau Anh nhớ những kỉ niệm, anh nhớ hình bóng em, anh nhớ lại thời gian ngày hôm đó còn có em Và anh xin lỗi, những câu chuyện mà anh từng gây ra Không thể nhường nhịn, không thể che chở mỗi khi ta cãi vã Rót tràn ly rượu, hôm nay ta cùng say, để quên hết những chuyện buồn, mặc kệ đêm hay là ngày Anh chìm vào trong đêm, ôm lại cùng những kĩ niệm, một mình trong căn phòng và xem lại những cuốn phim Những hình ảnh dần hiện ra, hình dáng em vẫn nơi đó Rồi cuối cùng vẫn là anh, vẫn một mình ở trước ngõ
Anh như chết lặng ở giữa một khoảng sân, cơn say hôm nay anh không thể tìm lại bản thân. Âm thanh xung quanh có tiếng gió lạ vô hình Mọi sự trên đời khởi sinh tất cả là do mình. Mưa bay tối ấy có người đưa tay với lấy. Kỉ niệm quên lãng hôm qua giờ này nhờ cơn say mới thấy Chuyện không nên nhớ đêm đó xứng đáng được quên Đêm phố vắng ,thềm có trăng nỗi niềm u sầu cố gắng vượt lên.
Mây ở lại ,mây nghe tiếng người nơi đây thở dài Tâm tư gột rửa dưới mưa bay người đưa tay mở đài Giai điệu rất cũ phát vang lên những điều bất hủ Dù không rành trong ngành y tế tuy thế vẫn trao nhau liều mất ngủ
Chẳng để làm gì chỉ là để nhìn nhau xong ngồi thức, đôi mắt lầm lì thỏ thẻ thầm thì muốn được nhìn sâu trong hồi ức. Gửi nhau vài đôi ba lời chúc, mộng mơ về nơi xa vời nhất, vượt qua rừng sâu ta cùng nhau thăng hoa và băng qua trời đất
Vẫn là ngày mà mưa rơi anh nhớ kỉ niệm của riêng mình Những thứ đẹp đẽ từng bên nhau giờ chẳng lại chút ân tình Bản nhạc cũ kỉ lại vanh lên như đang phá nát trái tim mình Làm sao thể quên một người mà ta cứ nhớ suốt hết cả đêm ngày Nhớ ánh mắt nhớ nụ cười nhớ đôi môi từng chạm nhau Nhưng giờ chỉ là dĩ vãng là quá khứ một thước phim cu đã sạm màu Minh Từng bên nhau nắm tay nhau đi tung tăng khắp con phố Để giờ gặp lại lướt qua nhau như người lạ ở trên phố
Giai điệu thân quen một thời anh viết lại nơi trang nhật kí Rồi bồi hồi khi nắng thu vàng chợt nhận ra thanh xuân thật phí Gã trai 17 buôn lời yêu em vào ngày hoa phượng nở một màu Phải làm sao khi ta không phận nhưng đây tơ hồng anh lỡ cột vào Anh yêu đôi môi em cười chúc đượm buồn từ trong đáy tim Anh muốn bình yên bên người thắp lữa hồng từ trong cháy lên Nhưng em chẳng con ở đó để anh ở lại với đời phong sương Những lời ái ân nay đâu còn nữa người từng chung lối giờ đã không thương Và anh gót cạn chén sầu giữa mùa hạ còn gì niếu giữ Nhắc lại chuyện xưa sao thấy bồi hồi anh đã yêu em một thời thiếu nữ Bầu trời xanh trao em ngày đó em đáp trả lại là ngày mưa ngâu Đã từng có thời gian thật đẹp những lúc tan trường mình đón đưa nhau Ta còn chưa khâu những tổn thương đó ngày em đi anh biết thay lòng Nhưng phải chấp nhận để trả lại em là bầu trời xanh biết mây hồng Tình mình cứ thế xoay vòng đâu để quên như em từng nghĩ Liệu ngày sau em có còn nhớ gã trai nào mang tên Tường Vỹ.
tuyết cứ rơi bao mùa noel em đi để lại mình anh bên cây thông nhỏ trong cơn hơn men giữa dòng người lạ lẵm ..đi trên con phố thân quen thiên đường lạc lõng sẽ không có em . trái đất cô đơn chỉ một và không có trăng trái tim của anh tan nát như xe chết đứng mà không có xăng nước mắt cứ rơi vào chăng ...giọt lệ chính là màu nóng mà vào tâm anh thì lại đống băng hôm này là ngày chứa sinh ra đời !!! cầu mong chúa sẽ che trở cho người con thương như một vì sao trên trời tại sao thiên bình cự giải lại là khắc tinh muôn đời !!! sông có cạng núi có dời anh sẽ vẫn nói yêu em và gửi cho em cành bông có chút đôi lời tặng em vài ba thỏi son !!! như là lời thề của anh có núi có non có những kỉ niệm vừa mới tô ... nhưng h đã là kí ức vừa mới qua có hộp màu vừa mới pha ... nhưng người đã vô tình hất đổ và mới xa
Cả bầu trời mắt ngước lên đó e thấy đã rõ ra vùng tâm thư Gửi lời ngỏ có chút lay gió thổi mây trắng mang vào sắc thái tâm tư Chút quan tâm không đủ đôi uyên ương lơ lửng cánh đừ Giật mình vỗ ngực hỏi cây và lá cô ấy ngày nào quên anh ư E cho a thấy được ánh mặt trời dù rằng bình minh hồi đó đang xa Cho a phút vấn vương có chút tình đầu đời lỡ mang ra Cho a đi lạc đường nhiều đêm tối tâm trạng sâu lắngquên về nhà Cho mọi thứ bình yên ngủ quên trừ khi đôi tay e dang ra Lời muốn nói nào thừa không thể dấu đâu Thời gian đầu không đủ bản đồ cho đôi trẻ thấy nhau Đường đi ngỡ đâu phức tạp gây ảnh nhiễm thể hóa màu Tặng cho e giấy mực nếu muốn cho a gì đó nơi gối đầu Ngày tuy buồn dù trời trên đầu phủ trắng xanh Đêm xuống phủ xám hoa đào Chỉ có bộ lòng của ai đây vắng tan Đón bình minh bằng bộ hài cốt di động dạng không còn sức mạnh Tình e cả đại dương một ngày nào đó cũng có mức hạn Nứt rạn tình chân mắc phải Gặp lại khuôn mặt đổi sắc thái
thật buồn cười ... anh chẳng còn có những cảm xúc nào cho riêng mình chỉ có mình tôi cùng mớ hỗn độn vài dòng ấp ủ cho duyên tình phải làm sao ánh đèn nhỏ căn phòng tối lại hiu hắt bóng người thở dài loay hoay trong đêm một mình loe lói rồi lại tắt Hàn Mặc Tử điên cô đơn còn ta lại điên trong khờ dại
Em có nghe thấy tiếng ca buồn Chiều hạ đầu anh viết về em Vang tiếng lòng anh muốn Mà chắc em quên mất khắc cái tên Anh chờ cả năm Chờ cả hạ chờ đến cả đông quay lưng Mà như rằng em quên cả chuyện anh trao khúc tình còn trông ngay sân Anh đem hạnh phúc mang thời gian như thể đánh cược để chờ em trả Cuộc đời như bảng hợp âm vài nốt vơi thôi mà em đã Đem cuộc tình cho ai Đâu phải là anh ha em Nốt chén rượu này rồi ta vơi Mang nốt thơ sầu này vương cả đêm Anh đem tình thơ bay cùng mây để đêm say may ra mình nhớ Để mình ngỡ là ngồi cùng nhau rồi xây đắp nên cuộc tình tạm bơ Anh cứ ngỡ Loay hoay ảo tưởng vị trí trong em Lạc lõng như nắng đầu đông mê mang vướng lại giọt buồn trong đêm Còn gì không em hương tóc bay thơm cô bạn năm ấy Ước chi em là người khác để anh chẳng luỵ cả một năm nay
Những thanh âm đó sao cứ sa vào trong đầu anh Tiếng tích tắc làm đau vết cắt rồi cả bầu trời không còn màu xanh Anh đã phải thiếp mờ đôi mắt để hai dòng lệ anh không còn tuông Rồi dùng tay anh đấm vào tường yêu thương còn đó sao em lại buông Anh đã khóc như một thằng nghiện đang say tình Anh rót rượu vào từng hợp âm từng ly anh tự chuốt say mình Rất nhiều lần rồi anh phải cố gắng, giữ sự cứng cáp trước mặt em Để rồi bây giờ vết thương quá hạn ạnh xin lỗi nắng thay mặt đêm Anh xin lỗi ... tim anh vỡ vụng rồi em ơi Thanh âm cũ kĩ nhưng lại *** thuộc đang dần giết anh khi đêm tới Anh xin lỗi ... anh dùng cơn say để viết lời Anh mang thật nhiều tâm tư vào nhạc nhưng em cũng đâu cần thiết đợi Loay hoay bên đống khoảnh khắc cũ tâm trạng đau điếng không bình thường Anh chợt nhận ra thanh âm đau đớn chính là th nh âm anh từng thương Để rồi nước mắt cắt hai dòng mặt biến lắng đọng cánh buồm thả Có một thằng say ngồi viết nỗi lòng bằng những thanh âm đầy buồn bã Có chút nước mắt khẽ rơi trên đôi hàng mi Có chút lưu luyến làm anh giờ đây bỗng nhớ Giờ người xa mất rồi chỉ còn kỷ niệm nơi đây Ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã ver 2 Tuổi thanh xuân cho lá nhộm màu nắng hoá vàng bên đồi làng vắng vát lên mình chiếc Áo màu hường mà anh.cứ ngỡ 1 màu vàng trắng Anh vẫn giữ cho mình nụ cười biết làm sao cho người tha thiết Trăng thanh bạch nguyên vẹn 1 màu nói thế nào ra lời da diết Trên ngón tay có nhũng phím đàn thêu vào lòng cho vời thoi thúc anh giao chân tinh qua những chuyến hàng có mây trời dịu dàng đôi chút Nuốt nổi buồn còn măc nghẹn huống chi gưong vở phải nhặt mãnh Anh đã tránh xa chuyện tình cảm biết là dù nhưng mà ngặt cảnh Ngã lưng vào cả 1 vùng trời để tim dập dìu trong lập lửng Anh biết làm bạn với cô đơn từ khai bIết yêu còn chập chửng Trên đọt tre già có lưởi lìm trâng chối anh lại rồi ghị chậc Anh ấp ủ hết cả nổi niềm mang trên người căn bệnh dị tật Lá phượng đỗ lên chồi ngỗ ngang mái nhà tranh đã đồi tốc ngối Đôi chân trần này đã lỡ mang 2 bên đường chỉ toàn góc tối Nơi âm thanh buồn bã đây rồi anh chẳng còn gì để trối cải Tình cong queo như chiếc mũi tàu tóc anh già do trời đối đãi mel cuối Giấc mơ phai tàn, tiếng yêu anh giữ trong lòng Tóc em buông dài còn đâu thanh âm khi ấy Giờ em xa mất rồi lặng thầm kỉ niệm nơi anh Ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã
Nơi góc phố ấy, anh tự chuốc say vài trăm ly. Chàng nghệ sĩ,nốc hết ly rượu hai hàng nước mắt chảy xuống hàng mi. Kỷ niệm ngày qua ngày,anh chỉ đành giữ vào lòng thật sâu. Viết lên bài nhạc của gã si tình gửi tặng đến người con gái từng câu. Ánh trăng tàn bùng sáng anh lại đành làm bạn với cô đơn. Anh chuốc say mình ngồi dưới hàng cây chỉ đành trách sao người vô ơn. Cơn gió cuối mùa đang thổi hiu hắt, đóa hoa tàn trên cánh rừng thông. Chàng nghệ sĩ phong ba 1 thời vẫn ở nơi đó đang ngồi ngóng trông. Anh tự biết mình phải từ bỏ, niềm đau không ai có thể hiểu thấu. Dấu chấm câu sẽ phải hạ xuống dù rằng không muốn nhưng cũng phải buông. Cơn mưa buồn đang rơi tý tách,làm lặng nề lên trên mỗi bước chân. Con đường về h ko chung lối,anh bước từng bước chân nặng ngàn cân. H 1 mình phố buồn đà lạt không còn nghe thấy những bản tình ca. Chiếc ghế cũ vẫn còn ở đó chỉ là nơi đó không còn hình ta.
Anh ngồi tựa bên khung cửa sổ, trên tay đang cầm những mẫu truyện ngắn Nhân vật chính mang những nổi buồn của mối tình trường vẫn thường bị cấm Thuở còn bé mang nhiều tâm tư, muốn thử một lần làm người bảo vệ Người mình yêu khỏi những kẻ xấu năm tháng ghi dấu qua từng thế hệ Rồi bây giờ đổ vở rồi sao, tất cả đã lớn cả rồi sao Người con gái một thuở yên bình, với mối duyên tình đọng lòng trời cao Bầu trời xanh trong anh đã tắt , đôi mắt ngã màu những ngày đầu thập niên Một bức tranh không thể diễn tả , hiểm hoạ ập đến từ ngày đầu tiên Cái ngày cuối cùng ta tiễn đưa nhau ,phía sau là cả bầu trời sập tối Chút bối rối không nói nên câu, anh đã chôn sâu chờ đợi lần tới Mùa hạ của những năm sau này, đoạn đường ngày nào thay màu đổi mới Chỉ còn lại anh là vẫn một mình lui tới lối nhỏ bỏ ngỏ mỗi tối
Màn đêm giăng là lúc bầu trời tắt nắng Anh lại nhớ về các kỉ niệm a vs e những chìu phố vắng Đó là luc 2 chũg ta vẫn còn bên nhau trao cho nhau những câu hẹn thề Hứa răng sẽ mãi bên nhâu nhưng tại sau quên nhanh đến thế Anh ko chấp nhận đc sự thật a cần có cho mình lý do E nói rằng chúng ta ko hợp rồi quay đi ko cần đắn đo Anh đã cố níu giữ nhưg e đã buông tay Bỏ lại anh là sự cô đơn ôm cả những nỗi buồn dài Nhưng mà thôi... Nếu e chọn đc con đường riêng thì anh cũg ko còn lưu luyến Giấu trong lòng hết những tâm tư và trọn những nỗi ưu phiền Cho e đi tìm bến đỗ mới ko vướng bận đến chuyện tình duyên đường chug ta là đường song song ko bao h cùng chung tiếp tuyến Vì anh chỉ là nữa vầng trăng làm sao sánh vs cả mặt trời Và ra đi là cách tốt nhất để e sông yên vui 1 đời A chỉ ước 1 ngày gặp lại e vẫn nở nụ cười trên môi Đó cũng là điều cuối cùng mà a cần ở chính nơi e thôi
Lúc anh nhốt mình vào trong phòng Căn phòng tối hoen. Trên người của anh bây giờ chỉ toàn là hơi men. Mây của trời cứ để gió cuốn đi Em đã xa anh rồi em cứ đi đi. Cả bầu trời kỉ niệm anh sẽ giữ lấy Còn những niềm đau anh sẽ vơi đi Cuộc đời em vốn dĩ chỉ màu hồng Chúc em hạnh phúc bên người khác mới Anh đã đi tìm em suốt khoảng thời gian qua Em đang ở đâu ? Về với anh đi ... Anh chỉ muốn bên em giây phút này mà thôi Anh không biết cách nào giữ em như những ngày đầu Anh không biết chúng ta sẽ bên nhau đc bao lâu Mà bây giờ chúng ta lại không còn được bên nhau ... Liệu còn có cơ hội , yêu lại vào lúc khác không ?
Em ơiiiii. Em đi, em bỏ quên lại chiếc kẹp tóc ngang văng còn xanh khiết Để anh nhặt lấy, và cất nó trong ngăn tủ khoá lại để nó thật tinh khiết Đau óc vang võng giọng nói của aiiiii Sao tim tui lại khờ dại. Cứ in bóng hình của một mai Lá sương rơi đày vào tháng 1 trong mười hai Tim tui rơi đày như giọt sương ở ngoài đồi Em làm sao biết, tình tui đã trao em mất rồi Nếu dẫu có cơn gió lạ. Đã cuốn em đi chắc anh không thể giữ đôi tay lại Nếu dẫu có cơn sóng đánh gã tiền phu này chẳng, thể nào quành lái Vì đằng sau hắn là một sự lừa dối Và trái tim của hắn không thể nào mở đươc lối
cơn mưa ngày ấy, không thể cuốn trôi đi nổi buồn tiếng tíc tắt làm anh gợi nhớ cái ngày em đi mưa mãi tuôn ngày qua ngày anh vẫn tự hỏi sợi tơ hồng còn hay đứt và anh muốn biết được câu trả lời để trong lòng không còn dây dứt gió vẫn thổi, khiến nơi lòng anh buồn hơn ta chia tay một cách đột ngột và không rõ được nguồn cơn anh muốn níu giữ những kỷ niệm đẹp mỗi khi anh đi cùng em nhưng bây giờ thì chẳng còn nữa anh chỉ biết tâm sự cùng đêm và cơn gió đã cuốn anh đi qua những nơi đôi ta hẹn hò có những ngày chìu mưa chủ nhật ta cùng đứng bên hiên chuyện trò nơi quán nhỏ đôi ta hay ghé với những hình ảnh in sâu hoài niệm biết rằng những chuyện đã qua thì hai ta đã lở tình duyên mong cô gái mà từng yêu sống thật tốt và thật bình yên rồi 1 thành phố hoa mỹ nó đã mang em ra khỏi đời anh chúc em có cuộc sống hạnh phúc và nụ cười vẫn mãi ngời xanh
Ngày em đi, mang theo cả một bầu trời kỉ niệm Con tim xơ xát chỉ còn mỗi anh đi tìm Đôi ba lời nói, nắm tay khi mới bắt đầu Em gieo cho anh thương nhớ hình bóng thì mãi khắc sâu Con thuyền ra khơi khai thác tận đáy vực sâu Riêng anh ngồi ôm kỉ niệm khai thác quặng sầu. O
Sáng mở mắt và ly phê đá, check tin nhắn cả những email qua trang cá nhân bên em theo dõi, xem 1 ngày mới của em ra sao tuy anh biết mình đã xa nhau, sau ngày hôm đó không còn voicemess cả dòng inbox như 1 thói quen, kể từ bây giờ cũng đã trôi hết anh đã, từng xem em là người đặc biệt, sẽ đi cùng đến nơi cạn kiệt hơi thở nhưng giờ anh vẫn không ngờ, cả con tim mình đã lạc nhịp biết tương lại cái gì cũng có, nhưng tiếc 1 điều không còn có nhau đúng ra ta nên trân trọng thời gian bên cạnh thay vì chỉ sợ, 1 ngày đánh mất ánh mắt đôi môi, có nắm giữ sao vẫn không chặt 1 người anh đã thương thầm....mái tóc dài... và cả khuôn mặt luôn thường ngấm.... vào những buổi sáng không dám mở lời...đành giữ bên trong sau cõi lòng của anh lúc này... như 1 khoảng trống... ở giữa mên mông tình anh như 1 cơn sóng.... em là gió xô đẩy biển cả mình không thể hòa hợp vào nhau....như 1 cách nói thật khó diễn tả chủi ngày qua lại thấy càng xa.... không có liên lạc nào để kết nối và khi về đêm... là lúc bóng tối... nó lại xuất hiện chữa lành vết nhói
Thanh xuân ta đi qua ,để lại nhiều tiếc nuôi Bỏ lại chốn phốn hoa,và bỏ lời tạm biệt cuối Em có nghe thanh âm,đó những thanh âm ngày cũ Giờ đây trôi thật xa, nhìn lại chẳng được thấy nữa Khoảng trời kia nơi em,giờ này có còn nhớ Mùa hoa ta đã hẹn,mùa hạ bay thật xa Một mình giữa phố thị,chẳng ai cùng bày tỏ Nhìn họ tay đan tay,sao đây chỉ mình ta Và đến bây giờ Thì A vẫn nhớ e như lúc ly biệt Tình yêu của a chắc chẳng ai xem A nghĩ cx thấy đúng thiệt... Ngồi Lật lại kỷ niệm xem là kỷ vật gặm nhắm từng chút Rồi đọng lại ở tâm trí ngưng động lại trong vài phút Em Có con nhớ nơi ta đã hẹn Giờ em ở lại 1 mình Nhìn họ bon chen em có nghĩ lại câu chuyện tình mình Và đến cuối cùng Cách tốt nhất là Rời xa a là nơi mà e sẽ tìm thấy yên bình
Lyrics: Em đi rồi. Lời giã từ còn chưa nói Trách mình còn thương Sương nặng hạt nhưng thầm vương Vương trên mí mắt người đi hay người ở? Có ai đó muốn nối duyên, nhưng lòng người lười mở Anh biết là tự ta rời bỏ nên không thể trách móc Nỗi buồn phủ kín thân, tìm niềm vui bằng cách khóc Vì ta trả lại cho người giọt nước mắt từng rơi đi Trả lại cho người! Và dằn vặt này vơi khi ta đối mặt với sớm mai không còn cùng ai thức dậy Còn lại chút mảnh tình này sao em nỡ vứt vậy? Tồn tại giữa hai ta là muôn ngàn nút thắt Em đóng vai bi kịch đời anh vô cùng xuất sắc Lời em buông ra cũng đắng như khói thuốc ngay môi Không như lời hứa anh chỉ đưa em được đến đây thôi Em đi rồi, xa hương tóc ta lại đi tìm Em đi, rồi mang theo cả bầu trời kỉ niệm Giấc mơ phai tàn, tiếng yêu anh giữ trong lòng Tóc em buông dài còn đâu thanh âm khi ấy giờ em xa mất rồi lặng thầm kỉ niêm nơi anh ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã
nắng hạ đã chớm tàn, đã qua hai mùa lá rơi sao ta không thôi nhớ nàng không biết nàng có còn nhớ tôi , ngày ta còn đón đưa , này sài gòn còn đang đón mưa, ngày em bước ra đi,nước mắt thấm hết hai mi, có ai ngóng ai trông , bầu trời thì quá mênh mông không còn là "chúng ta",vì h chúng ta đã là xa lạ khong còn gần gũi hay những lúc nố đùa mặc kệ tất cả anh tập quên đi vào mỗi tối,anh nhớ lại những lời hứa và xem nó như lời nối dối một chút vui một chút buồn một chút thất vọng đẹp đến vậy , hạnh phúc đến vậy laij trôi nhanh như giấc mộng anh như là cánh chim bay đi khắp cả vùng trời còn emmmm như cành hoa nhỏ làm sao anh có thể kiếm em được trên cuộc đời trả lại em nhưng điều tuyệt v của hai ta trả lại em nhưng cơn mưa bất chọt của mùa hạ
Sinh lão bệnh tử cứ như vậy luân hồi đang xoay tròn Xuân hạ thu đông liệu hồi ức cũ nơi đây còn ? Anh ước mình có thể khiến chuyện tình như trước kia Chẳng còn là những cá thể mà đôi mình đã tự cách chia Em à Đông sang tuyết phủ ngang trời Đứng dưới góc hiên nhà anh muốn nhắn nhủ em đôi lời Nhưng giờ chẳng còn là gì của nhau nên anh cũng đành thôi Những thanh âm kia cứ như muốn sa vào trong đầu anh Giọt nước mắt tạo vết cắt khiến bầu trời chẳng còn màu xanh Anh rót rựu vào từng hợp âm từng ly anh tự chuốt say mình Họ nói anh là thằng điên nhưng không em ơi đó cũng chỉ là do anh quá say trong tình mà thôi
Anh xin em 1 lần nữa thôi Rồi ngày sau ta cũng không thể nào mà chung đôi Ngày nắng đọng trên em mi em sầu lắng Giá như ngày ấy anh không chọn mình là người thắng Tình yêu là những sự cố gắng vun đắp Dù anh níu kéo nhưng em vẫn cố đi bất chắp Anh đem nhưng nỗi nhớ để gởi đi cả ngàn mây Nhưng anh vẫn thiếu bóng ai đó vì em đã rời khỏi đây Anh ước gì tỉnh dậy không còn những nỗi nhớ em Nhưng nó là thói quen khiến anh thức giấc hằng đêm Tuyết rơi lấp đi những khoảng trống Nhưng chả thể nào lấp đầy những chơi vơi trong cõi lòng Cái sai là anh đã bỏ em 1 cách rất dễ Giờ muốn nghe lại dọng nói qua phone là kh thể Anh vẫn cứ đi dù có là bao xa Chào em cô gái đến từ hôm qua
Lãng quên trong kỉ niệm.... Âm thanh vẫn còn vang vọng trong tôi một mối tình như nhánh hoa hồng phai Rót những giọt sầu vào điệu nhạc anh và bây giờ phải trông chờ ai Em, đi và mang theo hết cả một bầu trời kỉ niệm Anh, ở lại cất giữ những thứ về em lại kỉ thêm Thuở thanh bình của đôi ta nay lại hoá những đêm tình cô đơn Tiếng mưa dưới góc hiêng nhà biết anh vương sầu nên càng to hơn Chuốc hết một đêm nay là một đêm say anh cho quên đi những sầu bi Chúng ta không còn là "chúng ta" vì đã quá xa lại và phai mờ đi Tấm chân tình này dẫu cho đến đâu rồi nó cũng trôi vào quá khứ phôi pha Đẹp đến vậy, thơ mộng đến vậy rồi cũng phải trôi về miến kí ức của đôi ta Đau thấu cả trời cao em ơi em giờ đang ở tận nơi nào Em đâu hay biết rằng bước qua đời nhau để cho tâm tư này nhớ nhau Tình đẹp mãi là cuộc tình dỡ dang mà lòng vương chút ân tình người có hây Bao thăng trầm tôi đây ghi lại và gửi đến em vào những khung đàn gió mây Liệu rằng những kỉ niệm đó em mang đi có thể tìm lại nhau được nữa hong
Lãng quên trong kỉ niệm.... Âm thanh vẫn còn vang vọng trong tôi mối tình như nhánh hoa hồng phai Rót những giọt sầu vào âm nhạc và bây giờ phải trông chờ ai Em, đi và mang theo hết cả một bầu trời kỉ niệm Anh, ở lại cất giữ những thứ về em nơi này lại kỉ thêm Thuở thanh bình của đôi ta nay lại hoá những đêm tình cô đơn Tiếng mưa dưới góc hiêng nhà biết anh vương sầu nên càng to hơn Chuốc hết một đêm nay là một đêm say anh quên hết những sầu bi Chúng ta không còn là "chúng ta" vì đã xa dần và phai mờ đi Tấm chân tình này dẫu cho đến đâu rồi nó cũng trôi vao phôi pha Đẹp đến thế, thơ mộng đến vậy rồi cũng đi miền kí ức của đôi ta Đau thấu cả trời cao em ơi em giờ đang ở tận nơi nào Em đâu hay biết rằng bước qua đời nhau để cho tâm tư này nhớ nhau Tình đẹp mãi là cuộc tình dỡ dang mà lòng vương chút ân tình người có hây Bao thăng trầm lưu luyến và gửi đến em vào những khung đàn gió mây Có cách nào ngưng nghĩ đến em cuộc đời này chênh vênh chỉ thế thôi...... Liệu rằng những kỉ niệm đó em mang đi có thể tìm lại nhau được nữa hong
Đêm nay, anh lại say trôi theo mơ Với u buồn chưa thấy nút gỡ Mong một tui tìm dc thấy lôi ra Nhưng lại phải lúng sâu Tôi lại đớn đau Rồi giả bộ mình ko bị sao
chút trống vắng cõi lòng còn in dấu 1 bóng hình nụ cười em khẽ hồn nhiên làm rung lên đợt sóng tình anh biết phải làm sao đây khi mình vẫn còn xao xuyến có những tra tấn tinh thần hàng đêm nó làm anh đau điếng còn điều gì trong em còn vấn vương không còn nhớ cái người mà em từng nói thương không nơi núi xanh cất giữ hoài niệm nắng hạ gửi em 1 chút nhớ hành trình mình dẫu dang dở anh vẫn nhớ những dây phút đó Những điều đẹp đẽ nhất theo tháng năm đang dần cũ kỹ tự nhủ lòng mình quên nhưng kỉ niệm vẫn làm anh chú ý
Và tao lại nghĩ về bản thân tao, những chuyện xảy ra như tình cờ, Không bao giờ giữ nó trong đầu nhưng đôi khi tao vẫn nhớ, Là bút và viết, thêm chút men hoà vào làm 1 với nước mắt, Nhưng tao đã chọn âm nhạc là 1 lí do tao sống trong tích tắc, Tao có 1 vài mảnh ghép vẫn chưa có nơi để gắn liền, Có 1 vài vấn đề mà nó dày vò tao không thể tránh phiền, Tao có 1 vài trường hợp mà luôn suy nghĩ giải quyết bằng tiền, Nếu muốn tình cảm chân thành thì phải để họ gọi là thằng điên,
Có những nỗi nhớ mà anh chẳng thể nói ra viết cho em cả ngàn tâm trạng chưa đựng là bản tình ca Hoài niệm khi xưa vẫn còn sẽ lưu luyến trong ta Gửi em bài ca anh sẽ hát về em mà Yêu em...là câu nói vu vơ của anh mọi ngày Nhưng giờ đây em đã đi thật xa khỏi nơi này Chỉ để lại cho anh món quà là nỗi nhớ Mỗi ngày vắng em là chuỗi ngày anh đâu muốn có Con tim anh cần một chút vị ngọt của em bỏ vào nó Để yêu thương vun đắp cho anh những ngày sau đó Dù là một khoảnh khắc anh vẫn muốn gặp Mong em sẽ quay về ngày ta vui cười khắp chốn Quên đi mọi đau buồn , anh sẽ xây lại hạnh phúc Cho nhau lại cơ hội, anh cố gắng làm thật tốt Tình yêu sẽ mỉn cười khi chúng ta được hạnh phúc Có lẽ điều đó chỉ còn trong suy nghĩ của anh
nắng hạ đã chớm tàn, đã qua hai mùa lá rơi sao ta không thôi nhớ nàng chắc nàng không còn nhớ tôi,nụ hôn ngọt ngào ở môi vài lần còn ngồi kế nhau vào buổi chiều của thành phố em đi mang theo cả một bầu trời kỷ niệm về đây đi tim anh vẫn còn chỗ chỉ dành riêng em thôi, người con gái ngây ngô sài gòn,chỉ có hai mùa mưa nắng em cũng
Hôm nay anh lại say nữa rồi Lại viết về em .. những đều khô hay nữa rồi Lại một mùa đông lại trôi qua không có em Anh đã chán vì điều này nhưng phải cố làm quen
Và em ơi anh không như họ anh chỉ tặng em 1 nhành bông. Đi kèm theo là câu tỏ tình mong lúc đó sẽ thành công. Tiếc thay đây là đời thực kết quả ko như trong mơ. Em giục cành bông xuống đất nói thêm vài câu anh chạnh lòng
yêu làm chi cho tình ta nát tan từng ngày ? yêu làm chi cho ngày tháng trôi nhanhh ? yêu làm chi để rồi xác hoa nỡ phai tàn ? (yêu làm chi x2 ) yêu em từ khi gặp nhau ngã rẻ tư đường yêu em đến khi xác phai hoa phượng yêu em đến khi đôi ta chung giường Để rô ngày em đi, lệ tràn ngập đôi mi anh như người điên yêu em để say rồi xa em như vần thơ để hòa vào bao lời ca Anh như Vân Tiên còn em là Kiều Nguyện Nga anh như mặt nước còn em là bóng thiên nga yo, và anh đả yêu em như mùa đông lạnh lẽo và tuyết giá nhưng vẫn chờ trông yêu em như con sông vắng bóng con đò yêu em từ khi ngại ngùng đến khi má em ửng đỏ xin em đừng hát lên những lời nói đầu môi nhửng lời u sầu đó chỉ là dối lòng thôi xin em nói gì cũng được nhưng đừng chia tay anh là được vì anh sợ. anh sợ phải rời xa. anh sợ không còn em phố thị không còn hoa anh sợ bài hát này sẽ không còn lời ca anh sợ ngày tim em ai sẽ vào ra vì anh biết anh là ngọn cỏ ven đường thì làm sao mà với được đợi chờ nơi con hẻm, sân trường để rồi khi nhìn lại anh chả có gì trong tay khi mà chàng thi sỉ nghèo vẫn còn ngồi viết vần thơ để rồi bóng hình ai đó khiến cho ai kia ngẫn ngơ
uh, con tim ta đã lạc mất nhau anh cần say hết đêm nay để xoa nhẹ vết thương đổ máu vì chuyện tình của ta nó rồi cũng sẽ kết thúc để lại trong ta điều hạnh phúc rồi nó phát tán ra tâm trí ta từng chút anh không muốn nhớ về khoảnh khác đó anh biết rằng anh đủ say để quên đi 1 khoảnh khắc nhỏ từng khoảnh khắc yêu thương ta trao qua tần số tim anh vội đưa tay chộp lấy nhưng nào ngờ anh không có tim.. . chỉ những điều hạnh phúc từng ấy năm qua cũng đủ rồi anh cần phải thay đổi sớm để mai này đc thương em thôi ánh trăng sáng nhất đêm nay anh tưởng tượng đến em người anh đã yêu thương, anh say, anh khóc anh nhớ em cần, thêm 1 chút thời gian để dịu lại vết rách này 1 nỗi đau tinh thần lớn dày vò lên thân xác này chỉ, cần em đến bên anh và đừng đi anh sẽ giữ em thật chặt em không phải đi..
Hết đêm này anh cố nhủ Hết chai này anh phải cố ngủ Bông hoa đấy giờ có chủ Vẫn là anh, góc nhỏ trên con phố cũ Em cho anh đợi chờ Chỉ còn mình anh ở lại chốn đây Em mãi không còn tồn tại Dù chỉ là trong mơ cũng không thấy em Em muốn anh hiểu,được cảm xúc của em như thế nào Sao em không đổi lại, vậy còn cảm xúc của anh đâu ai hiểu cho Tháng năm cứ mãi trôi dài, những mảnh ký ức còn sót lại
Lyric : Anh vẫn nhớ , Cô gái bỏ lại anh năm đó Lá thu nhẹ rơi , kèm theo chút gió Vẫn là anh đợi trước ngỏ Tự kiềm nén lại giọt nước mắt , Cố tỏ ra là vẫn ổn Mà đêm buông xuống nỗi nhớ ở lại , Con tim nhói lên từng cơn Tự giam mình vào trong phòng tối , Anh làm bạn với cô đơn Để rồi hàng mi nước mắt , anh lau nó càng nhiều hơn Con tim em giờ có người khác , Nó sẽ không có chỗ chứa Ngày em ra đi kỉ niệm ở lại , Anh đã chở thành người thừa Vết son đỏ , Vẫn còn in trên áo anh Cơn mưa tháng 8 sẽ cứ rơi Ở tại nơi anh nó rất lạnh Bàn tay em đó anh vẫn muốn nắm , nhưng điều đó là xa vời Tình cảm nơi em anh cứ giữ mặc cho mùa đông đang dần tới 2 ta nhường như là xa lạ , Vị ngọt môi em không thể xoá Tình cảm nơi em anh sẽ biết đến 1 ngày phải phai nhoà Khoảnh khắc đau nhất anh Cứ nghĩ nó đơn giản là nỗi nhớ để rồi nơi đây anh ngồi đếm 12 tháng anh vẫn chờ
Cái lạnh gió Đông chẳng còn ác bằng Nụ cười trên đôi môi em Vài giọt nước mắt , kỉ niềm buồn Tâm trạng của anh chẳng còn kể thêm Vài lời nói , ta như một giấc chiêm bao Vừa giậc mình chợt quay tỉnh dậy Anh đã đánh mất em sao ? Haizz , anh không tin vào chính bản thân mình Tình cảm linh thiêng dành tặng cho em Gói gọn lại bằng 2 chữ "Đã xem" Còn anh , muốn tặng em món quà trước khi ta đi Thật bại thì rồi chẳng còn lại gì Khi mà em còn hơn một thế giới Bật lực tâm trạng buồn bã Anh không thể làm được gì cả Muốn tặng cho em một đóa hoa Nhưng khoảng cách thì lại rất xa Khi mà tình yêu thì lại thướt tha Mà lại có một chuyện tình sao rất lạ Từ Hạ rồi sang Thu đến mùa Đông Thì anh vẫn còn rất trông mong Một ngày em đến Xua tan đi những muộn phiền Mắt nhìn mắt , tay nhìn tay Đôi mình tựa trông dìu dắt liền Tình giờ chỉ còn là những kỉ niệm Lưu luyến đọng lại trong kí ức Giọt nước mắt đọng lại trên hàng mi Tình cảm ta phai chừng này vậy
Nếu một ngày mình không là của nhau Em xin anh đừng để em nhìn thấy noiix buồn in sâu Đôi mắt anh muốn nói điều gì đó Vậy tại sao lúc đó a ko níu kéo mà lạnh lùng buông bỏ Tình mình có phải chăng quá mỏng manh Anh bỏ em rồi em đi về một mình trong sự hiu quạnh Biết anh thương ai khác nên em cũng từ bỏ Vì một ng khác mà anh khiến mắt em hoen đỏ Chắc em không xứng được yêu thương việc em làm là nhún nhường Vậy thì anh đừng làm em tổn thương Khi bọn mình đã không còn chung đường Một ngày đông em dạo bược trên phố cổ Anh tay nắm ng ấy hai ng cũng dạo phố Lòng em nhói nhưng chẳng thể làm gì Chỉ biết ngậm ngùi xót xa và ngoảnh mặt bỏ đi Em chỉ mong anh hạnh phúc với ng anh yêu Còn em chỉ là người cùng anh chờ ng anh yêu
Phố cũ, điếu thuốc, cay Ta là ai đây sao ngoài kia họ đang có đôi Giữa cơn mưa ngâu ta lạc mình lặng lẽ cô đơn trong khói Hết ly này cạn ly kia Ta khôi uống cho hết sầu
Góc phố ta từng đi qua Đã từ lâu rồi..nhưng khi say mới chợt nhận ra Chẳng còn ai bên cạnh ta Ngày em đến hoàng hôn rực đỏ Lúc em xa trời xanh rỉ máu Công việc anh đâu viết thơ Vần điệu vang mãi khi thấy nhớ Mẹ cho anh chất giọng buồn Khiến anh rap lúc giọt lệ tuôn Nếu vậy anh rap em nghe, đến cả đời có được không? À quên mất em đi xa rồi, làm gì có ai bằng lòng ...
Trước, ngàu mình còn có nhau anh và em cùng chill cho quên cơn sầu anh ơi nay mình không đi đâu hay mình đi chill đi Yeahhh, thấy đồ đi , đợi anh quấn điếu rồi mình chuyển thôi baby Anh đàn em hát, Anh rap em nghe Em nói đây sẽ là câu chuyện chúng ta nhắc lại khi còn trẻ Và là 1 chuyện tình đẹp để nó được share Ngắm nhìn thành phố thật bình yên Chợt quay qua , anh lại rung động trước đôi mắt nhung huyền Em nhìn anh, nở 1 nụ cười thật duyên Ôi anh chết mất , trong chuyện tình này anh là gã điên
Chuyện chúng mình đã đi được chặng đường dài Có quá nhiều thứ sảy ra em đã che dấu lại Lén lút 1 cách bí mật và rất vội vàng Em đi đêm về sáng với vẻ mặt mỏi mệt Khi trở về nhà em nói với anh rằng sẽ chấm hết Anh biết nhưng anh chẳng thể nào nói ra Dù từ lâu tình cảm của em đã dành cho người thứ ba Anh cũng chỉ mỉm cười và thứ tha nhưng anh đã quá sai khi nghĩ mình có thể hàn gắn lại Cố níu giữ em ở lại ...không được rồi Ngày em đi bình minh chào đón và cơn mưa ở lại cùng với khói thuốc và anh Có lẽ ngày hôm đó thật tồi tệ với anh , mặc dù sức khỏe anh có không được tốt Tại vì nhớ em (mà căn bệnh ung thư tới với anh quá nhanh) x2 Tạm biệt emmm
Mình sẽ kết thúc trong im lặng để giữ hạnh phúc cho nhau thôi Anh sẽ tôn trọng quyết định và để em cất bước ra đi Mình sẽ kết thúc từ nay về sau Mình đã cố gắng vì yêu thì nhận lại gì Mình đã cố gắng vì ai rồi phải tổn thương như thế Mình đã cố gắng chẳng đau nhưng sao trái tim lại buồn Vì khi ta yêu đậm sâu , cô ta lại chẳng thật lòng Để lúc khi không còn nhau , đừng oán trách anh quá vô tình
Anh giữ lại được gì ? Sau năm tháng chờ đợi Đợi em qua cả xuân hạ thì mới dám mở lời Do anh tự chìm đắm vào cảm xúc Tưởng đã quên em sau từng ấy chuyện xảy ra Ngày trước anh thấy mình sao lại ngu dại quá Em yêu anh,nhưng anh lại chọn cách đẩy em ra
Có ai định nghĩa tình yêu là gì ? Mà khiến nhiều người đều phải gục ngã Và anh cũng nằm trong số đó ... Không thể trao em trọn vẹn đóa hoa Và hóa ra ... Anh chỉ là kẻ thất bại trong việc yêu ... Bao nhiêu ước mơ anh vẫn xây đắp đến giờ lại bị triệt tiêu Chỉ là cuộc tình dang dở ... Chỉ là những lời than thở ... Nên vứt bỏ cả những trang thơ ... Trong cơn say anh gọi tên em thì chắc anh đang mơ Em đến mang bầu trời nắng ... Rồi lại vội đi để cơn mưa đầy tâm tối Để lại đây một nổi buồn to ... Mỗi tối cô đơn ghé thăm thoi
Cũng đã qua một thời gian dài, kể từ khi chúng mình chia tay Em đã quên chuyện chúng mình chưa, hay còn nhớ đến tận ngày hôm nay "Thời tiết dạo lạ lắm, nhớ giữ gìn sức khỏe nha em" Không biết đã có ai nhắc em chưa, giống như anh đã từng nhắc em nữa Ừ thì, một thủa thiếu thời vội vàng ta yêu lấy nhau Cứ ngỡ đã tìm đúng người, những đâu ngờ đó là ngàn nỗi đau Ừ thì , một thủa thiếu thời vội vàng ta yêu lấy nhau Thanh xuân đã lỡ thôi thì a chúc em được hạnh phúc bên người đến sau...
Ver 1 : Kidz Sáng mở mắt và ly phê đá, check tin nhắn cả những email qua trang cá nhân bên em theo dõi, xem 1 ngày mới của em ra sao tuy anh biết mình đã xa nhau, sau ngày hôm đó không còn voicemess cả dòng inbox như 1 thói quen, kể từ bây giờ cũng đã trôi hết anh đã, từng xem em là người đặc biệt, sẽ đi cùng đến nơi cạn kiệt hơi thở nhưng giờ anh vẫn không ngờ, cả con tim mình đã lạc nhịp biết tương lại cái gì cũng có, nhưng tiếc 1 điều không còn có nhau đúng ra ta nên trân trọng thời gian bên cạnh thay vì chỉ sợ, 1 ngày đánh mất ánh mắt đôi môi, có nắm giữ sao vẫn không chặt 1 người anh đã thương thầm....mái tóc dài... và cả khuôn mặt luôn thường ngấm.... vào những buổi sáng không dám mở lời...đành giữ bên trong sau cõi lòng của anh lúc này... như 1 khoảng trống... ở giữa mên mông tình anh như 1 cơn sóng.... em là gió xô đẩy biển cả mình không thể hòa hợp vào nhau....như 1 cách nói thật khó diễn tả chủi ngày qua lại thấy càng xa.... không có liên lạc nào để kết nối và khi về đêm... là lúc bóng tối... nó lại xuất hiện chữa lành vết nhói Ver 2 : Mờ Phải chi mà bây giờ đây em còn mãi ở chốn nơi này Thì chắc có lẽ anh không phải buồn mà mãi mặc trong cơn say Chuyện 2 ta vẫn còn dang dở ... sao em lại vội vàng buông tay Để lại trang nhật kí ngày ấy nước mắt lệ nhòa mà đâu ai hay Cả thanh xuân anh dành cho em là một tình yêu muôn màu vàng Vậy cớ sao em lại từ chối cho anh màu buồn vậy nàng ? Em biết không ? Kể từ em bước ra đi Nơi đây cũng chỉ màu buồn mọi vật tĩnh lặng không nói nên chi Rồi chuyện gì cũng sẽ tới... thời gian cũng làm chóng qua thôi Anh đang tự nhủ mình vậy... anh biết em cũng chóng quên tôi Những hợp âm tay anh từng rải... thêu vào lòng cho thêm câu chúc Mong kiếp sau ta được gặp lại ... ở một nơi ta yêu đôi chút Là vì ai ? Mà anh phải ra như thế này Men rượu đắng dù cho bao nhiêu cũng không đủ làm cho anh say Tại vì sao ? Anh vẫn ngồi đây phải chờ đợi Vì người con gái anh từng rất thương lại làm anh đau khi đêm tới
Vì đôi ta chẳng thể bên nhau Cùng không còn bên những nỗi sầu Hạ tan là lúc em đi mất Anh ở lại Và rồi ai củng bỏ anh đi Như cách em từng nói sẽ chẳng đi Nhưng điều hạnh phúc nhất còn lại là cô đơn Heyyy chào cô gái anh đã trao hết cả thanh xuân Ở giữa thành phố chúng ta lướt qua nhau như một người lạ Trong đầu tôi chỉ ừ hùm chia tay rồi mà CÔ còn nhớ mình đâu Ở giữa trần gian tôi từng nghỉ cô là duy nhất Cho đến khi nhửng lời hứa mà cô hứa chỉ là mua vui Rồi ngoảnh đi lúc đấy tôi chẳng còn gì ngoài Buồn bã cô độc với 4 bức tường Nhưng không sao tôi chấp nhận Với những cảm thông của riêng mình Củng phải cảm ơn với nhửng ngày tháng vui đùa Hạnh phúc đau thương lẫn nước mắt Cảm ơn một mùa hạ tổn thương Ở trong thành phố này đâu ai biết tôi buồn đâu Vì những nhớ thương quá nhiều nên đôi khi tôi lại lấy ảnh cô ra xem Thấy cô và anh ta hạnh phúc tôi vui lây Nhưng chả hiều sao nước mắt lại tuông Thanh xuân của tôi không phải để đau mà là để sống tiếp khoảng còn lại !! pleaes
Những hạt mưa đi qua đọng lại chỉ còn hương đất phả Em nói là mình đã cạn duyên. sau hôm đó anh đã mất đi tất cả Chút thơ mộng của thuở thanh bình , góc chiều tà nơi chốn bình yên Tự tìm cho mình nơi khoảng trống nhỏ, mong tìm được đôi chút tình duyên Thói quen của anh là sống về đêm và nhớ về em Và tập quen với một điều là chả còn em kề bên Anh chấp nhận làm gã tình si / đem lòng mình đổi lấy đơn phương Tâm tình này chẳng thể nói ra chỉ biết rằng tình này hơn thương Và tháng 12 rồi cũng đến rồi , liệu rằng em còn nhớ đến tôi Vết son môi vẫn còn vướng bận , nhưng giữ lại riêng mình thế thôi Gió chớm lạnh đầu Đông đã về, kề bên em đã có ai chưa Đã có ai nhắc em mặc ấm , báo cho em trời ngày mai mưa Thanh âm xưa cùng bao kỉ niệm anh chỉ muốn giữ lại cho riêng mình Và nơi anh thì chả có gì , bàn tay trắng cùng tấm trân tình
Anh vẫn nhớ , Cô gái bỏ lại anh năm đó Lá thu nhẹ rơi , kèm theo chút gió Vẫn là anh đợi trước ngỏ Tự kiềm nén lại giọt nước mắt , cố tỏ ra là vẫn ổn Mà đêm buông xuống nỗi nhớ ở lại , con tim nhói lên từng cơn Tự giam mình vào trong phòng tối , anh làm bạn với cô đơn Để rồi hàng mi nước mắt , anh lau nó càng nhiều hơn Con tim của em giờ có người khác , nó sẽ kh có chỗ chứa Ngày em ra đi kỉ niệm ở lại , anh đã chở thành người thừa Vết son đỏ , vẫn còn in trên áo anh Cơn mưa tháng 8 sẽ cứ rơi Ở tại nơi anh nó rất lạnh Bàn tay e đó anh vẫn muốn nắm , nhưng đều đó là xa vời Tình cảm nơi em anh cứ giữ mặt cho mùa đông đang dần tới 2 ta nhường như là xa lạ , vị ngọt môi em kh thể xoá Tình cảm nơi em anh sẽ biết đến 1 ngày phải phai nhoà Khoảng khắc đau nhất anh cứ nghĩ nó đơn giảng là nỗi nhớ Để rồi nơi đây anh ngồi đếm 12 tháng a vẫn chờ
Ta còn nhớ gốc phố cũ hai ta ngồi chuyện trò Tách cà phê và vài điếu thuốc hai ta cùng hẹn hò Ta từng nghĩ sẽ bên em đến bạc đầu nhưng khi nhìn tất cả mọi thứ thì hai ta đã lạc nhau Năm tháng qua thật mau, không biet em còn yêu anh hay là em đã quên mau Muốn ôm em thật chặt và kh rời xa Muốn yêu em bằng trọn con tim dù bão táp phong ba Và rồi cơn mưa nặng hạt trên thân cây Làm sao ngui được nỗi buôn nỗi nhớ ở trong lòng anh đây Hạnh phúc bé nhỏ nhưng sự thật thì mong manh Tình yêu ta là màu nắng nhưng lại hoá thành mây xanh
Anh có biết.. thế nào là tận cùng của nỗi nhớ ? Anh có biết .. em vẫn luôn muốn được gặp anh dù là.. trong cơn mơ Này anh ơi đã lâu rồi mình chẳng còn gặp nhau Kỉ niệm xưa liệu anh còn giữ hay nó đã bị anh lãng quên từ lâu Ngày còn anh bầu trời xanh ngát, anh đi rồi chỉ còn lại mưa Không còn anh em chỉ còn xác, phần hồn thì vẫn nằm ở chốn xưa Tình cảm này anh đã đập nát, vậy mà sao em vẫn cứ trông mong Tại sao. cứ vẫn mãi hi vọng, để đổi lại toàn những đau lòng Em nhớ anh nhớ nụ cười gương mặt ánh mắt thân thương Mình đã từng thương nhau như thế cớ sao giờ chỉ còn em tự thương thân Trong tim anh đã có người mới, em tự nhủ đã đến lúc quên Nhưng trong em anh vẫn luôn là một chấp niệm, là hình bóng luôn ở bên Anh biết không, sau này em sẽ trở thành cô dâu, anh sẽ trở thành chú rể như giống bao người bình thường Và anh có biết không, chúng ta cũng sẽ.. không cùng nhau.. chung bước trên cùng một lễ đường.
Rồi vô tình ta gặp lại người trên con phố cũ lần đầu ta yêu Vẫn mái tóc khuôn mặt thân thuộc nhưng chỉ đứng nhìn không nói gì nhiều Ta thở dài giữa lòng thành phố nỗi buồn cứ thế găm chặt vào tim Lướt qua nhau như người xa lạ cả một dãy phố như chợt lặng im Khoảng không gian chợt như hiu hắt không khí ảm đạm thôi thúc đôi chân Duyên thuở nào tình thương chen lõi chợt nghe cõi lòng đôi chút bâng khuâng Tiếng gió nhẹ xin hãy thì thầm gửi cho người một chút tình duyên Nơi con phố hàng cây buồn bã môi ta cười không chút bình yên Rồi bất chợt màn đêm buông xuống ta lại làm bạn với cô đơn Thu mình lại về một góc nhỏ ta trách tại sao người vô ơn Hay thứ tình cảm nhỏ nhặt ta trao dù có bằng trời vẫn chưa đủ Tiếng đồng hồ tích tắc đượm buồn đã 3h rồi sao chưa ngủ Đôi uyên ương giờ bay hai hướng bức tranh màu ta vẽ lấm lem Phận duyên tình của ta lỡ làng thôi đành vẫy chào chuỗi ngày ấm êm Gửi lời nhạc vi vu vào gió ta lại nhớ về cô gái ngày xưa Một chút bồi hồi trong ngăn kỷ niệm ta gặp nhau vào 1 chiều mưa Những mảnh ghép ta từng vun đắp nay đã tan thành từng mảnh nhỏ Có chút lưu luyến đọng lại trong lòng nhưng thôi chỉ nghĩ rồi vứt bỏ Vẫn tấm chân tình ta giữ nguyên vẹn dù cho 4 mùa có trôi qua Có đôi môi cười người vẫy chào ta thôi chào em cô gái tháng hạ
Những ngày tháng ngồi bên nhau dưới ánh vàng sầu Tỉnh nhận ra mùa đông này thì lại không thấy nàng đâu Có người buồn có người nhớ có người không ngoảnh đầu Chợt con tim tan vỡ giờ chỉ còn một mảnh màu Đêm đến, ngày đi, cảm xúc bao trùm lấy anh Nước buồn, gió đi, trời chẳng còn thấy xanh Anh xin em, hãy quay lại đây đi vì anh nhận ra Rằng anh đã yêu em rất nhiều kể hôm nay cho đến tận qua Anh biết anh sai rồi, cho anh xin lỗi mà Có thể do anh vội vàng, em cũng có thể rỗi ràng Cũng có thể do anh sai vì anh hiểu sai ý Nếu mà em còn mệt, anh có thể cho em dựa vai tý Thế nên anh xin em hãy quay lại để cho anh yêu em thêm một lần Để cho con tim vỡ nát trở nên đỡ gột dần Anh chỉ mong những điều nãy khiến em thay đổi thôi Vì anh vẫn luôn nhớ, nụ cười em trên bờ môi
Lá vàng rơi
Trước sân hai đứa ngồi hàn huyên
Anh kể vạn chuyện trên đời
mình cùng nhau thức hết màn đêm
Đôi môi ấy đã nở nụ cười
Làm anh rụng động hết cả đêm dài
Anh nghĩ có em trong đời
Thì cuộc đời này chẳng muốn thêm ai
Phận trớ trêu
Duyên tình đã không được như ý muốn
Lòng này đã nói sẽ buông
Nhưng vẫn nhớ đến ,mỗi khi buồn
Tay cầm bút, gửi đến em
Sâu thẳm tận trong lòng
tình cảm đôi ta đối lập
Là hai đường thẳng chạy song song
Anh cứ ngỡ ở cạnh em
Cũng chỉ đơn giản là thường nhật
Khi tình bỗng chốc tiêu tan
Thì anh mới biết là điều buồn nhất
Khi em xa nơi anh
Mang theo cả bầu trời kỷ niệm
Bỏ qua bao nhiêu hạnh phúc
suốt cả thời gian ta đã đi tìm
Chìm đắm men rượu nồng
chút hoài niệm thời xa xăm
Hình ảnh cô gái thân quen
Nay cũng trở nên vô cùng lạ lẫm
Chiều nắng vàng
Dòng người xuôi ngược đất Tây Đô
Cho tôi vô tình gặp lại
mối tình một thời ta đã ngây ngô
em xin link nhạc để nghe với ạ,beat này thêm lời nữa càng sầu
Hôm ấy còn vương bóng hình , là thanh xuân năm 18 tuổi
Có người trở nên cô đơn một mình mặc dù nhiều kẻ bám đuổi
Kĩ niệm em mang theo rồi để một mình lẽ bóng gian truân
Là hoài bão ước mơ cả hai đã từng gánh nó vân vẫng ngang lưng
hai tâm hồn ngây thơ bất động loay hoay hối hả tìm lấy tay nhau
Cả bầu trời yêu thương nhưng rồi vẫn để lại đây kỉ niệm mai sau
Say và say đắm em
Tan và ta chìm đắm thêm
Sao đêm nay anh buồn vậy
Sao nước mắt lại tuôn rơi
Sau câu nói mình chia tay
Là lúc anh mất em muôn đời
Cứ ngỡ là yêu, cuộc đời đôi ta sẽ luôn muôn màu
Cứ ngỡ là duyên, anh và em tô hồng cuộc sống đến muôn ngàn sau
Cuộc sống này không có em anh như đánh mất đi bầu trời
Cuộc sống này không có em cỗi lòng anh nó lại càng chơi vơi
Anh đâu còn buồn vì trông ngóng những lần em vui
Em nở nụ cười trên môi, chỉ như vậy thôi cũng đủ rồi
Đã bao lần anh đã tự hỏi: "Hạnh phúc của anh là gì"
Có lẽ chỉ cần em vui, bao nhiêu hạnh phúc anh cũng cho đi
Anh không phải người tốt luôn chấp nhận mọi điều em sai
Anh không phải người gậm nhấm kỉ niệm đang dần chia phai
Anh không phải là người xấu, bỏ mặc một mình em ở lại
Nhắm đôi mắt kiềm cảm xúc anh không dám nhìn về phí sự thật
Anh không ngờ tới là 1 khác đã có cơ hội cướp em đi mất
Tình chỉ đẹp khi còn đang dang dở
Câu nói " Em yêu anh " chắc cũng chỉ là mùa hoa muôn thuở
Dặn lòng đừng nhớ em nữa nhưng sao lòng mãi không nguôi
Cứ nhìn những tấm hình còn lưu trong điện thoại, anh lại cảm thấy đời thật vui
Vui vì đã từng yêu em, vui vì đã bỏ 1 phần thanh xuân chỉ để chờ em
Cũng từng vì em mà bỏ qua cảm giác buồn chán vào mỗi đêm
Mùa hoa nào vẫn còn đang nở
Anh chỉ có thể trả những gì anh hứa, chứ sao trả được chuyện tình ta đang nợ
Ngày em đi, để lại muôn vàn kỉ niệm
Kỉ niệm ta có nhau, có thể truyền tải thành 1 bộ phim
1 khung hình nhưng lại 2 cảm xúc
2 người đều nợ, nhưng chỉ mình anh nhớ lại cảm xúc
1 người đau, 1 người chờ, 1 người lụy và cũng chỉ 1 người còn yêu
Từng say để có thể nói to rằng " Hôm nay là ngày cuối anh sẽ nhớ tới em "
Nhưng không, không thể quên em ngay
Cũng chẳng thể quên em trong cơn say
Làm sao để đối diện với thực tại
Vì anh luôn nhớ em ngày qua ngày
Vẫn âm thầm coi những dòng trạng thái mà em chia sẻ trên Face
Vẫn muốn nhắn với em 1 câu rằng " Anh nhớ em rất nhiều, chắc có lẽ do anh còn yêu "
Em là kỉ niệm, kim luôn sự hạnh phúc
Để lại trong anh điều thật hạnh phúc rồi phát tán ra tâm trí từng chút
Từng khoảnh khắc yêu thương ta trao qua tần số tim
Em đừng đi nữa, vì hiện tại anh luôn cố tìm
Tìm lại anh lúc trước, tìm lại hình bóng của em khi xưa
Tìm lại tất cả để có thể gắn lại hình bóng thêm 1 chút nữa
1 phần cuối cùng của câu chuyện đời
1 câu cuối để có thể nói " anh vẫn yêu em nhiều lắm em ơi "
Vẫn viết vào lòng từng khoảng lặng khi nhớ em trong lúc mưa rơi
Chắc chắc anh sẽ ôm em thật chặt khi gặp lại để hoàn thành kỉ niệm của 1 đời
1 đời biết chờ đợi
1 đời biết thương nhauuuuu ...
#863... Đợi chờ em là Hạnh Phúc của anh ...
We r same
Cho em mượn lyric ạ
@@hienao7247 được ạ
Lại một cơn mưa nặng hạt, mang theo nhưng u sầu của tình tôi.
Đốt 1 điếu ngậm trên bờ môi xiếc chặc 1 hơi rồi thở khói
Nhớ lại những ngày đầu, vui vẻ cười nói mặc cệ mọi thứ cứ yêu nhau
Mà sao giờ đây 2 ta mang chung 1 nổi buồn sầu
Ngày em đi, nước mắt nước mắt trên mi cứ chảy dài
Lúc đó nếu có 1 điều ước anh chỉ mong em hảy ở lại
Nếu sau này
Hai ta gặp lại nhau
Thì em có mỉm cười
Điều cũ có bỏ lại sau
Mà ko phải kiệm lời
Hay là vội lướt qua
Xem như chưa từng biết
Lại một mình ngồi trước hiên nhà ta nghe tiếng gió gọi lòng bâng quơ
Thuở yên bình những ngày nắng hạ đã mãi xa rồi chỉ còn cô đơn
Vẫy tay chào buông câu tạm biệt hình bóng quen thuộc cô gái kia ơi
Ta lại về bên nơi phố cũ lần đầu gặp mặt nước mắt ta rơi
Nơi phố thị ngàn dân chen chút thì đến khi nào ta gặp người đây
Khép lòng lại ta lau nước mắt thả hồn mình vào những làng mây
Phố không người dường như phố lạ cơn mưa tháng 7 cũng chợt ùa qua
Cuốn hết đi một phần kí ức mặn nồng đương thời của người và ta
Rồi vô tình ta gặp lại người trên con phố cũ lần đầu ta yêu
Vẫn mái tóc khuôn mặt thân thuộc nhưng chỉ đứng nhìn không nói gì nhiều
Ta thở dài giữa lòng thành phố nỗi buồn cứ thế găm chặt vào tim
Lướt qua nhau như người xa lạ cả một dãy phố như chợt lặng im
Khoảng không gian chợt như hiu hắt không khí ảm đạm thôi thúc đôi chân
Duyên thuở nào tình thương chen lõi chợt nghe cõi lòng đôi chút bâng khuâng
Tiếng gió nhẹ xin hãy thì thầm gửi cho người một chút tình duyên
Nơi con phố hàng cây buồn bã môi ta cười không chút bình yên
Rồi bất chợt màn đêm buông xuống ta lại làm bạn với cô đơn
Thu mình lại về một góc nhỏ ta trách tại sao người vô ơn
Hay thứ tình cảm nhỏ nhặt ta trao dù có bằng trời vẫn chưa đủ
Tiếng đồng hồ tích tắc đượm buồn đã 3h rồi sao chưa ngủ
Đôi uyên ương giờ bay hai hướng bức tranh màu ta vẽ lấm lem
Phận duyên tình của ta lỡ làng thôi đành vẫy chào chuỗi ngày ấm êm
Gửi lời nhạc vi vu vào gió ta lại nhớ về cô gái ngày xưa
Một chút bồi hồi trong ngăn kỷ niệm ta gặp nhau vào 1 chiều mưa
Những mảnh ghép ta từng vun đắp nay đã tan thành từng mảnh nhỏ
Có chút lưu luyến đọng lại trong lòng nhưng thôi chỉ nghĩ rồi vứt bỏ
Vẫn tấm chân tình ta giữ nguyên vẹn dù cho 4 mùa có trôi qua
Có đôi môi cười người vẫy chào ta thôi chào em cô gái tháng hạ
cảm giác có màu của Kyo :< Cái này cho mình cảm giác quen thuộc quá
Mượn lyric
Ok bạn ơii
Lyrisc này là bài Cô gái tháng hạ - obito mà ông :)))
Ngày em đi, những cơn mưa sầu lắng rơi
Gió khẽ đưa vùng trời thương nhớ
Mang yên bình về nắng ơi
Sẽ có ngày nào đó
Hai ta lại gặp nhau
Em bên một người khác
Rồi tim anh thật đau
Mùa đông đến . Bao thương nhớ chất nặng lòng
Tình cảm từ ai đó chắc cũng chẳng còn mặn nồng
Bầu trời nắng sương
Cafe đắng hơn
Về câu chuyện tình cảm
Anh xin dành phần vấn vương
cho anh 2 phút thôi
để anh nhân nhượng
anh sẽ vứt bỏ
hết những cãm xúc thật tầm thường
nếu nắm lấy tay nhau
chỉ vì họ đáng thương
thì xin lỗi ! kẽ hoan tưởng này
thà chọn cô đơn để không lầm tưởng
anh thà chọn cô đơn
để ko bước lầm đường
anh thà chọn cô đơn
để bước lên âm hưởng
để khắc hoạ những gì tốt đẹp nhất
về người mình từng thương(2)
dành cả thanh xuân để chạy theo em
giờ nhìn đường tình chỉ mình anh đứng đó
anh ước mình không trưởng thành
để không nói với bản thân rằng
mọi thứ rồi sẽ ổn thoi đừng lo
nếu có em là một ước mộng
thì giờ quên em , chắc hẵn đó là 1 giấc mơ
anh không biết sẽ làm được điều đó trong bao lâu
nhưng anh sẽ cố đến khi nào anh tắt thỡ
hôm qua ta luôn nhắc nhở làm sao vượt qua trắc trở
rồi những bất ngờ , cuốn anh vào vòng xoay của nỗi nhớ
em làm sao mà hiểu được
từ ngày em bỏ đi
anh phải chịu gánh nặng ngang trái
tắc cả cũng bởi vì
sự thật bây giờ trái ngược với những gì anh thấy
trái ngược hoàn toàn há? với những lúc anh say
trái ngược hoàn toàn với những gì ở đây
trái ngược hoàn toàn đôi lúc khiến anh chạy
chạy trong giấc mơ chạy trong tiềm thức
chạy đến nơi bình yên nhất để biết rằng
em không còn thương anh nữa
Ngoài trời ô cửa đổ mưa, khúc nhạc sầu vẫn còn đang vang vọng
Âm thanh nỗi nhớ đang lan rộng , tìm nơi đâu cảm giác của ngày xưa ?
Lúc xưa, ta thường nói chuyện tương lai, tương lai thì chắc chắn có , nhưng tình mình mất một trong hai.
Phải làm sao đây, khi trái tim cũng đã vụn vỡ
Những câu chuyện đã cũ và tình mình cũng chẳng còn thơ
Nốt chén rượu này thôi , ta say nốt đêm nay thôi
Để cho ta biết tình đẹp nhất là tình vẫn còn đang dang dở.
Vẫn bầu trời lộng gió , những cánh diều vẫn còn bay cao
Vẫn là em khi đó , nụ cười sáng như ngàn ngôi sao
Những ngôi sao đó đã đi mất, hay ít nhất không còn của anh
Ngày em đi bầu trời sập tối, chẳng còn là bầu trời trong xanh
Em thích vươn mình trong gió như hoa em thích là bồ công anh
Anh biết em thích thả diều, thích thả mình ở giữa trời mây
Thích hoà mình vào ánh trăng sáng và ngủ một giấc thật dài và say
.
Mình xin lyrics nha bro
@@chilllinh6788 okk bro =))
Em mang đi cả bầu trời nắng khiến anh thẫn thờ
Nơi anh trời đổ cơn mưa hòa trong tiếng anh vẫn chờ
Muốn níu tay em lại nhưng không kịp rồi
Ngày em đi cơn mưa tầm tã tìm tôi
Hạ sang Thu
Qua mùa Hạ rồi đến mùa Thu nơi nỗi buồn chìm trong kỉ niệm
Hạt mưa nào còn vương trên lá giờ bỗng chốc tan theo chiều Thu
Nơi phố quen ta còn chung bước nay chẳng còn bóng dáng 2 ta
Nơi phố thị phồn hoa xa lạ chuyện tình mình giờ đã dần xa
Nhớ chiều nào anh cũng với em mình cũng nhau trên chiếc ghế cũ
Kể cho nhau nghe những chuyện khi hai chúng ta vẫn còn hạnh phúc
Giờ còn lại gì đâu em ơi mình đã xem nhau như người xa lạ
Chuyện tình đẹp là chuyện tình dở dang thật khó quên đi những ngày lúc trước
Hạ sang thu cây còn vương màu nắng giờ dần xa đi những ngày lúc trước
Những kỉ niệm xưa ùa về và những tin nhắn cũ ta đã từng gửi nhau
Nước mắt trong anh tuôn thành dòng cho dù anh không muốn nó tuôn ra
Anh hướng mắt về hướng bên đồi nơi hẹn thề mà ta đã hứa
Chúng ta từng hứa bên nhau mãi mãi mà giờ em vội buông tay mau
Nơi quán quen còn lại mùi hương , hương là thông lẫn trong mùi tóc
Mưa phùn rơi bên hiên ô cửa trôi đi hết những kỉ niệm xưa
em xin link nhạc để nghe với ạ,beat này thêm lời nữa càng sầu
em có nhớ về những nơi mình đặt chân đầu tiên
nơi lạnh lẽo vì trời mùa đông chẳng có người trông khiến anh dần quên
nơi 2 đứa lặn lội dắt xe giữa trời đổ mưa ở trong đô thị
nói nhau nghe những lời yêu thương những chuyện nhảm nhí nhưng không vô vị
Có một vài tin nhắn gửi tới khi anh mở mắt thấy đau và cay
em lẳng lặng ra đi từ đó và rồi bọn mình lạc nhau từ đây
trên dốc tình chỉ còn một mình lang thang chẳng biết phải đi về đâu
những bài nhạc chẳng còn thú vị chỉ là ví dụ khi mình kề nhau
Có lúc anh nghĩ về em nhiều quá, dù biết sẽ nhận về thêm phiền hà
như một mầm cây ở trên mỏm đá, muốn nhận ánh sáng ở trên thiên hà
Họ nói anh như một kẻ thất bại, như chiếc phi cơ lại để mất lái
những kí ức kia anh về cất lại, nhắc về bản thân là kẻ chân ái
đôi lúclại ngồi cô đơn một mình, đôi khi anh để cảm xúc thôn tính
tin nhắn cố gắng dành cho chính mình, khù khờ như vậy nhưng chẳng ai tin
em biết anh cần em ngay lúc này, không phải cách em dối anh lúc đấy
không biết ai ở bên anh lúc này, không biết anh buồn thì em có thấy
Ngày e đi hình bóng trong anh vẫn còn ở lại
Cô gái hồn nhiên ngây thơ thuở nào bây giờ âm thầm cất bước bên ai.
E có biết...nỗi đau này anh gồng gánh,nhưng sợi tơ tình anh trao cho e như là con đường chạy vòng quanh
Và rồi.. thời gian cứ thế qua đi, ngày qua ngày nước mắt anh đọng giờ cũng tràn trên đôi hàn mi
Tiếng gió xưa vẫn cứ rì rào, anh chạnh lòng có chút đung đưa
Thả hồn anh hoà vào cơn gió, đi tìm hình bóng cô gái xa xưa
Anh đã từng yêu em rất nhiều , yêu em tận cả đáy lòng
Là do em không biết trân trọng , bầu trời xanh không còn mây hồng
Lý do nào để quay lại với nhau , anh mệt rồi nên mình dừng lại
Anh không buồn hay phải nuối tiếc , khi mai này em bước cùng ai
Những phút giây bồi hồi rung động , của ngày đầu sẽ mãi lưu giữ
Một thời thanh xuân rực rỡ , khó quên tâm trí là nơi lưu trữ
Em phải sống phải thật hạnh phúc , đừng khóc vì anh thêm lần nào nữa
Lỗi lầm em đừng bào chữa , những tấm hình cũ anh quăng vào lửa
Bản nhạc cuối anh viết cho em , không biết rằng em có lắng nghe
Hôm nay ai đưa em về , trên con đường đầy người trắng xe
Ngoài trời mưa phủ trắng xóa , cốc cà phê sao mà đắng quá
Em đã ngủ hay là đưa mắt chăm chăm nhìn lên trần nhà
Đến với nhau cũng bởi do duyên , chuyện hợp tan không thể tránh khỏi
Những kỉ niệm sẽ quên nhanh thôi , không thành đôi thì cũng đành thôi
Sẽ có một ngày em sẽ tìm được nửa kia của đời mình
Còn anh vẫn cứ vẫn sẽ đi tìm chân ái phù hợp của đời mình.
Em đi mang theo cả bầu trời đầy kỉ niệm
Mình anh lặng lẽ, ôm lại cùng những cuốn phim
Hai đứa cãi vã, giờ mỗi đứa một nơi, dù tình này rất còn yêu, trong thâm tâm không níu tới
Anh nhớ những ngày tháng hai ta vẫn còn bên nhau,
Anh nhớ những câu chuyện ta đã từng làm nhau đau
Anh nhớ những kỉ niệm, anh nhớ hình bóng em, anh nhớ lại thời gian ngày hôm đó còn có em
Và anh xin lỗi, những câu chuyện mà anh từng gây ra
Không thể nhường nhịn, không thể che chở mỗi khi ta cãi vã
Rót tràn ly rượu, hôm nay ta cùng say, để quên hết những chuyện buồn, mặc kệ đêm hay là ngày
Anh chìm vào trong đêm, ôm lại cùng những kĩ niệm, một mình trong căn phòng và xem lại những cuốn phim
Những hình ảnh dần hiện ra, hình dáng em vẫn nơi đó
Rồi cuối cùng vẫn là anh, vẫn một mình ở trước ngõ
Mượn nha bn
Anh ơi , anh có thể cho e mượn lyrics được không ạ
@@nhatanh9239 để làm gì ạ?
Mình mượn lyrics để cover nha bạn ơi ?
@@huynhlamthoaianh5719 oke bạn
Lá vàng rơi dưới sân trường ngày đầu thu
Em vẫn thế vẫn cười ngây ngô
Tofu:
Góc cũ, vài chai , say
Giờ ta, là ai đây?
Ngoài kia, họ đang đón đưa nhau, còn trong lòng anh im lặng đón cơn mưa ngâu, anh tan vào bọt trắng đang còn đọng quanh thành ly, em vương vài giọt nắng rơi lấp lánh trên vành mi...vùi đầu vào lòng bàn tay, em uống với anh đi. Nếu là lần sau cùng thì uống với anh đi!
Uống với anh đi, lần cuối cùng đối diện để anh ngắm em lần nữa chỉ như vậy thôi, đừng nói chuyện. Anh ước 1 căn bếp nhỏ, sau bữa cơm ngồi hàn huyên. Trồng cho em thêm 1 khu vườn ,mỗi loại hoa 1 hàng riêng Anh muốn có 1 tổ ấm sẽ đưa em theo hết đời. Giấc mơ đó của anh vì em mà chết rồi...
Ôm anh lần cuối này thôi
Em về đi
Anh 1 mình ngồi đầy vơi
Nhưng mà, em! Anh đâu muốn mình say rồi lại mơ thời gian quay về những chiều nhàn rỗi bên nhau loanh quanh ngoại ô. cho anh đưa tay vuốt sợi tóc em bay rồi vướng ngang trên gương mặt. Đôi lúc em mỉm cười tưởng như con tim anh ngưng đập. Bình yên em đứng chờ tôi tới đón đưa nhau mấy khi thường giận hờn anh trễ năm ba phút. Giờ, tìm đâu nơi đáy ly buồn?
Rồi
Chìm vào cơn say
"Sẽ qua nhanh thôi"
Nói gì hơn đây?
Cô người yêu ơi?
Xesi:
Dốc cạn ly này...
Uống đi rồi tan biến hết...
Cuộc đời của anh là những âu lo dài triền miên, uống đi cho quên đời vì còn gì nữa đâu?
Cứ say cho qua lúc này, sớm mai là hết thôi 1 chút tan vỡ giữa dòng cuộc đời...
NamLee:
Tối hôm nay!
Anh lại say và thấy thật tệ như lúc này
Nhưng anh mặc kệ giây phút hay
Để mọi xúc cảm trong tim bùng cháy
Tận cùng đáy của 1 nỗi buồn là sự kìm nén không thể vùng vẫy
Từng ấy năm thà rằng anh cứ thế quen với những điều này
Còn hơn nhiều ngày nó lại tìm đến thì còn tệ hơn là đằng khác
Mà Càng nhắc thì lại càng đau anh xem đây là 1 thói quen
Khi tối đêm , tâm trạng rối thêm , thì thử nói xem
cách nào khác để ngưng cảm giác tới em.
Chênh vênh thế thôi …
rồi chìm vào giấc ngủ thật đẹp
Phòng chật hẹp sơ mi luôn nhàu
nhưng khi sáng mai để là anh tỉnh giấc
Sẽ Giữa cánh đồng có hoa muôn màu
Hàng trúc xanh trải dài bát ngát mây dịu êm gió đưa tóc nàng
Em ôm anh ngân nga khúc hát nhìn mặt trời ánh xa nơi ngút ngàn
Nơi nào để lòng mang mác là cảm giác a đặt không tên
Mong êm đềm vào một ngày khác dành trọn hôm nay gọi buồn trong đêm
Đong thêm cho đầy chén nồng ta cạn đáy ly
Say mơ là thực rồi ban mai lấy đi
Tâm hồn anh..
Cũng đã say đã mơ thật bình yên
Một hoài niệm từng qua về chúng ta 1 cách thật rõ nhất
Ngõ khuất về nơi nhà em
Dưới dàn hoa giấy ngày đợi chờ thời giờ đi qua buồn vẫn khó mất có chắc tình này còn chôn sâu
Hãy cứ ôm nhau khi hôm sau, bình minh mang đi theo đất trời
Hạt sương sớm mai đọng lại giấc mộng nhưng tan biến đâu mất rồi em ơi!
-© Copyright. TaynguyenSound 2017.
bài này bài dì vậy ạ
@@TanNguyen-ju2sl túy đó bạn
Pro trick : you can watch movies at kaldrostream. Me and my gf have been using them for watching all kinds of movies these days.
@Leonidas Princeton Yea, I've been watching on kaldroStream for months myself :)
@Leonidas Princeton Yup, I have been watching on kaldrostream for since december myself =)
Anh như chết lặng ở giữa một khoảng sân, cơn say hôm nay anh không thể tìm lại bản thân.
Âm thanh xung quanh có tiếng gió lạ vô hình
Mọi sự trên đời khởi sinh tất cả là do mình.
Mưa bay tối ấy có người đưa tay với lấy.
Kỉ niệm quên lãng hôm qua giờ này nhờ cơn say mới thấy
Chuyện không nên nhớ đêm đó xứng đáng được quên
Đêm phố vắng ,thềm có trăng nỗi niềm u sầu cố gắng vượt lên.
Mây ở lại ,mây nghe tiếng người nơi đây thở dài
Tâm tư gột rửa dưới mưa bay người đưa tay mở đài
Giai điệu rất cũ phát vang lên những điều bất hủ
Dù không rành trong ngành y tế tuy thế vẫn trao nhau liều mất ngủ
Chẳng để làm gì chỉ là để nhìn nhau xong ngồi thức, đôi mắt lầm lì thỏ thẻ thầm thì muốn được nhìn sâu trong hồi ức. Gửi nhau vài đôi ba lời chúc, mộng mơ về nơi xa vời nhất, vượt qua rừng sâu ta cùng nhau thăng hoa và băng qua trời đất
Vẫn là ngày mà mưa rơi anh nhớ kỉ niệm của riêng mình
Những thứ đẹp đẽ từng bên nhau giờ chẳng lại chút ân tình
Bản nhạc cũ kỉ lại vanh lên như đang phá nát trái tim mình
Làm sao thể quên một người mà ta cứ nhớ suốt hết cả đêm ngày
Nhớ ánh mắt nhớ nụ cười nhớ đôi môi từng chạm nhau
Nhưng giờ chỉ là dĩ vãng là quá khứ một thước phim cu đã sạm màu
Minh Từng bên nhau nắm tay nhau đi tung tăng khắp con phố
Để giờ gặp lại lướt qua nhau như người lạ ở trên phố
Giai điệu thân quen một thời anh viết lại nơi trang nhật kí
Rồi bồi hồi khi nắng thu vàng chợt nhận ra thanh xuân thật phí
Gã trai 17 buôn lời yêu em vào ngày hoa phượng nở một màu
Phải làm sao khi ta không phận nhưng đây tơ hồng anh lỡ cột vào
Anh yêu đôi môi em cười chúc đượm buồn từ trong đáy tim
Anh muốn bình yên bên người thắp lữa hồng từ trong cháy lên
Nhưng em chẳng con ở đó để anh ở lại với đời phong sương
Những lời ái ân nay đâu còn nữa người từng chung lối giờ đã không thương
Và anh gót cạn chén sầu giữa mùa hạ còn gì niếu giữ
Nhắc lại chuyện xưa sao thấy bồi hồi anh đã yêu em một thời thiếu nữ
Bầu trời xanh trao em ngày đó em đáp trả lại là ngày mưa ngâu
Đã từng có thời gian thật đẹp những lúc tan trường mình đón đưa nhau
Ta còn chưa khâu những tổn thương đó ngày em đi anh biết thay lòng
Nhưng phải chấp nhận để trả lại em là bầu trời xanh biết mây hồng
Tình mình cứ thế xoay vòng đâu để quên như em từng nghĩ
Liệu ngày sau em có còn nhớ gã trai nào mang tên Tường Vỹ.
tuyết cứ rơi bao mùa noel
em đi để lại mình anh bên cây thông nhỏ trong cơn hơn men
giữa dòng người lạ lẵm ..đi trên con phố thân quen
thiên đường lạc lõng sẽ không có em . trái đất cô đơn chỉ một và không có trăng
trái tim của anh tan nát như xe chết đứng mà không có xăng
nước mắt cứ rơi vào chăng ...giọt lệ chính là màu nóng mà vào tâm anh thì lại đống băng
hôm này là ngày chứa sinh ra đời !!! cầu mong chúa sẽ che trở cho người con thương như một vì sao trên trời
tại sao thiên bình cự giải lại là khắc tinh muôn đời !!! sông có cạng núi có dời
anh sẽ vẫn nói yêu em và gửi cho em cành bông có chút đôi lời
tặng em vài ba thỏi son !!! như là lời thề của anh có núi có non
có những kỉ niệm vừa mới tô ... nhưng h đã là kí ức vừa mới qua
có hộp màu vừa mới pha ... nhưng người đã vô tình hất đổ và mới xa
Cả bầu trời mắt ngước lên đó e thấy đã rõ ra vùng tâm thư
Gửi lời ngỏ có chút lay gió thổi mây trắng mang vào sắc thái tâm tư
Chút quan tâm không đủ đôi uyên ương lơ lửng cánh đừ
Giật mình vỗ ngực hỏi cây và lá cô ấy ngày nào quên anh ư
E cho a thấy được ánh mặt trời dù rằng bình minh hồi đó đang xa
Cho a phút vấn vương có chút tình đầu đời lỡ mang ra
Cho a đi lạc đường nhiều đêm tối tâm trạng sâu lắngquên về nhà
Cho mọi thứ bình yên ngủ quên trừ khi đôi tay e dang ra
Lời muốn nói nào thừa không thể dấu đâu
Thời gian đầu không đủ bản đồ cho đôi trẻ thấy nhau
Đường đi ngỡ đâu phức tạp gây ảnh nhiễm thể hóa màu
Tặng cho e giấy mực nếu muốn cho a gì đó nơi gối đầu
Ngày tuy buồn dù trời trên đầu phủ trắng xanh
Đêm xuống phủ xám hoa đào
Chỉ có bộ lòng của ai đây vắng tan
Đón bình minh bằng bộ hài cốt di động dạng không còn sức mạnh
Tình e cả đại dương một ngày nào đó cũng có mức hạn
Nứt rạn tình chân mắc phải
Gặp lại khuôn mặt đổi sắc thái
thật buồn cười ... anh chẳng còn có những cảm xúc nào cho riêng mình
chỉ có mình tôi cùng mớ hỗn độn vài dòng ấp ủ cho duyên tình
phải làm sao ánh đèn nhỏ căn phòng tối lại hiu hắt
bóng người thở dài loay hoay trong đêm một mình loe lói rồi lại tắt
Hàn Mặc Tử điên cô đơn còn ta lại điên trong khờ dại
Em có nghe thấy tiếng ca buồn
Chiều hạ đầu anh viết về em
Vang tiếng lòng anh muốn
Mà chắc em quên mất khắc cái tên
Anh chờ cả năm
Chờ cả hạ chờ đến cả đông quay lưng
Mà như rằng em quên cả chuyện anh trao khúc tình còn trông ngay sân
Anh đem hạnh phúc mang thời gian như thể đánh cược để chờ em trả
Cuộc đời như bảng hợp âm vài nốt vơi thôi mà em đã
Đem cuộc tình cho ai
Đâu phải là anh ha em
Nốt chén rượu này rồi ta vơi
Mang nốt thơ sầu này vương cả đêm
Anh đem tình thơ bay cùng mây để đêm say may ra mình nhớ
Để mình ngỡ là ngồi cùng nhau rồi xây đắp nên cuộc tình tạm bơ
Anh cứ ngỡ
Loay hoay ảo tưởng vị trí trong em
Lạc lõng như nắng đầu đông mê mang vướng lại giọt buồn trong đêm
Còn gì không em hương tóc bay thơm cô bạn năm ấy
Ước chi em là người khác để anh chẳng luỵ cả một năm nay
Ủa Hú nee =))
@@baothanh8617 :v hihi
ể hú gặp idol ở đây :)
Những thanh âm đó sao cứ sa vào trong đầu anh
Tiếng tích tắc làm đau vết cắt rồi cả bầu trời không còn màu xanh
Anh đã phải thiếp mờ đôi mắt để hai dòng lệ anh không còn tuông
Rồi dùng tay anh đấm vào tường yêu thương còn đó sao em lại buông
Anh đã khóc như một thằng nghiện đang say tình
Anh rót rượu vào từng hợp âm từng ly anh tự chuốt say mình
Rất nhiều lần rồi anh phải cố gắng, giữ sự cứng cáp trước mặt em
Để rồi bây giờ vết thương quá hạn ạnh xin lỗi nắng thay mặt đêm
Anh xin lỗi ... tim anh vỡ vụng rồi em ơi
Thanh âm cũ kĩ nhưng lại *** thuộc đang dần giết anh khi đêm tới
Anh xin lỗi ... anh dùng cơn say để viết lời
Anh mang thật nhiều tâm tư vào nhạc nhưng em cũng đâu cần thiết đợi
Loay hoay bên đống khoảnh khắc cũ tâm trạng đau điếng không bình thường
Anh chợt nhận ra thanh âm đau đớn chính là th nh âm anh từng thương
Để rồi nước mắt cắt hai dòng mặt biến lắng đọng cánh buồm thả
Có một thằng say ngồi viết nỗi lòng bằng những thanh âm đầy buồn bã
Có chút nước mắt khẽ rơi trên đôi hàng mi
Có chút lưu luyến làm anh giờ đây bỗng nhớ
Giờ người xa mất rồi chỉ còn kỷ niệm nơi đây
Ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã
ver 2
Tuổi thanh xuân cho lá nhộm màu nắng hoá vàng bên đồi làng vắng
vát lên mình chiếc Áo màu hường mà anh.cứ ngỡ 1 màu vàng trắng
Anh vẫn giữ cho mình nụ cười biết làm sao cho người tha thiết
Trăng thanh bạch nguyên vẹn 1 màu nói thế nào ra lời da diết
Trên ngón tay có nhũng phím đàn thêu vào lòng cho vời thoi thúc
anh giao chân tinh qua những chuyến hàng có mây trời dịu dàng đôi chút
Nuốt nổi buồn còn măc nghẹn huống chi gưong vở phải nhặt mãnh
Anh đã tránh xa chuyện tình cảm biết là dù nhưng mà ngặt cảnh
Ngã lưng vào cả 1 vùng trời để tim dập dìu trong lập lửng
Anh biết làm bạn với cô đơn từ khai bIết yêu còn chập chửng
Trên đọt tre già có lưởi lìm trâng chối anh lại rồi ghị chậc
Anh ấp ủ hết cả nổi niềm mang trên người căn bệnh dị tật
Lá phượng đỗ lên chồi ngỗ ngang mái nhà tranh đã đồi tốc ngối
Đôi chân trần này đã lỡ mang 2 bên đường chỉ toàn góc tối
Nơi âm thanh buồn bã đây rồi anh chẳng còn gì để trối cải
Tình cong queo như chiếc mũi tàu tóc anh già do trời đối đãi
mel cuối
Giấc mơ phai tàn, tiếng yêu anh giữ trong lòng
Tóc em buông dài còn đâu thanh âm khi ấy
Giờ em xa mất rồi lặng thầm kỉ niệm nơi anh
Ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã
Thanks
em xin link nhạc để nghe với ạ,beat này thêm lời nữa càng sầu
Nơi góc phố ấy, anh tự chuốc say vài trăm ly.
Chàng nghệ sĩ,nốc hết ly rượu hai hàng nước mắt chảy xuống hàng mi.
Kỷ niệm ngày qua ngày,anh chỉ đành giữ vào lòng thật sâu.
Viết lên bài nhạc của gã si tình gửi tặng đến người con gái từng câu.
Ánh trăng tàn bùng sáng anh lại đành làm bạn với cô đơn.
Anh chuốc say mình ngồi dưới hàng cây chỉ đành trách sao người vô ơn.
Cơn gió cuối mùa đang thổi hiu hắt, đóa hoa tàn trên cánh rừng thông.
Chàng nghệ sĩ phong ba 1 thời vẫn ở nơi đó đang ngồi ngóng trông.
Anh tự biết mình phải từ bỏ, niềm đau không ai có thể hiểu thấu.
Dấu chấm câu sẽ phải hạ xuống dù rằng không muốn nhưng cũng phải buông.
Cơn mưa buồn đang rơi tý tách,làm lặng nề lên trên mỗi bước chân.
Con đường về h ko chung lối,anh bước từng bước chân nặng ngàn cân.
H 1 mình phố buồn đà lạt không còn nghe thấy những bản tình ca.
Chiếc ghế cũ vẫn còn ở đó chỉ là nơi đó không còn hình ta.
Anh ngồi tựa bên khung cửa sổ, trên tay đang cầm những mẫu truyện ngắn
Nhân vật chính mang những nổi buồn của mối tình trường vẫn thường bị cấm
Thuở còn bé mang nhiều tâm tư, muốn thử một lần làm người bảo vệ
Người mình yêu khỏi những kẻ xấu năm tháng ghi dấu qua từng thế hệ
Rồi bây giờ đổ vở rồi sao, tất cả đã lớn cả rồi sao
Người con gái một thuở yên bình, với mối duyên tình đọng lòng trời cao
Bầu trời xanh trong anh đã tắt , đôi mắt ngã màu những ngày đầu thập niên
Một bức tranh không thể diễn tả , hiểm hoạ ập đến từ ngày đầu tiên
Cái ngày cuối cùng ta tiễn đưa nhau ,phía sau là cả bầu trời sập tối
Chút bối rối không nói nên câu, anh đã chôn sâu chờ đợi lần tới
Mùa hạ của những năm sau này, đoạn đường ngày nào thay màu đổi mới
Chỉ còn lại anh là vẫn một mình lui tới lối nhỏ bỏ ngỏ mỗi tối
Màn đêm giăng là lúc bầu trời tắt nắng
Anh lại nhớ về các kỉ niệm a vs e những chìu phố vắng
Đó là luc 2 chũg ta vẫn còn bên nhau trao cho nhau những câu hẹn thề
Hứa răng sẽ mãi bên nhâu nhưng tại sau quên nhanh đến thế
Anh ko chấp nhận đc sự thật a cần có cho mình lý do
E nói rằng chúng ta ko hợp rồi quay đi ko cần đắn đo
Anh đã cố níu giữ nhưg e đã buông tay
Bỏ lại anh là sự cô đơn ôm cả những nỗi buồn dài
Nhưng mà thôi...
Nếu e chọn đc con đường riêng thì anh cũg ko còn lưu luyến
Giấu trong lòng hết những tâm tư và trọn những nỗi ưu phiền
Cho e đi tìm bến đỗ mới ko vướng bận đến chuyện tình duyên
đường chug ta là đường song song ko bao h cùng chung tiếp tuyến
Vì anh chỉ là nữa vầng trăng làm sao sánh vs cả mặt trời
Và ra đi là cách tốt nhất để e sông yên vui 1 đời
A chỉ ước 1 ngày gặp lại e vẫn nở nụ cười trên môi
Đó cũng là điều cuối cùng mà a cần ở chính nơi e thôi
Lúc anh nhốt mình vào trong phòng
Căn phòng tối hoen.
Trên người của anh bây giờ chỉ toàn là hơi men.
Mây của trời cứ để gió cuốn đi
Em đã xa anh rồi em cứ đi đi.
Cả bầu trời kỉ niệm anh sẽ giữ lấy
Còn những niềm đau anh sẽ vơi đi
Cuộc đời em vốn dĩ chỉ màu hồng
Chúc em hạnh phúc bên người khác mới
Anh đã đi tìm em suốt khoảng thời gian qua
Em đang ở đâu ? Về với anh đi ...
Anh chỉ muốn bên em giây phút này mà thôi
Anh không biết cách nào giữ em như những ngày đầu
Anh không biết chúng ta sẽ bên nhau đc bao lâu
Mà bây giờ chúng ta lại không còn được bên nhau ...
Liệu còn có cơ hội , yêu lại vào lúc khác không ?
Em ơiiiii. Em đi, em bỏ quên lại chiếc kẹp tóc ngang văng còn xanh khiết
Để anh nhặt lấy, và cất nó trong ngăn tủ khoá lại để nó thật tinh khiết
Đau óc vang võng giọng nói của aiiiii
Sao tim tui lại khờ dại. Cứ in bóng hình của một mai
Lá sương rơi đày vào tháng 1 trong mười hai
Tim tui rơi đày như giọt sương ở ngoài đồi
Em làm sao biết, tình tui đã trao em mất rồi
Nếu dẫu có cơn gió lạ. Đã cuốn em đi chắc anh không thể giữ đôi tay lại
Nếu dẫu có cơn sóng đánh gã tiền phu này chẳng, thể nào quành lái
Vì đằng sau hắn là một sự lừa dối
Và trái tim của hắn không thể nào mở đươc lối
cơn mưa ngày ấy, không thể cuốn trôi đi nổi buồn
tiếng tíc tắt làm anh gợi nhớ cái ngày em đi mưa mãi tuôn
ngày qua ngày anh vẫn tự hỏi sợi tơ hồng còn hay đứt
và anh muốn biết được câu trả lời để trong lòng không còn dây dứt
gió vẫn thổi, khiến nơi lòng anh buồn hơn
ta chia tay một cách đột ngột và không rõ được nguồn cơn
anh muốn níu giữ những kỷ niệm đẹp mỗi khi anh đi cùng em
nhưng bây giờ thì chẳng còn nữa anh chỉ biết tâm sự cùng đêm
và cơn gió đã cuốn anh đi qua những nơi đôi ta hẹn hò
có những ngày chìu mưa chủ nhật ta cùng đứng bên hiên chuyện trò
nơi quán nhỏ đôi ta hay ghé với những hình ảnh in sâu hoài niệm
biết rằng những chuyện đã qua thì hai ta đã lở tình duyên
mong cô gái mà từng yêu sống thật tốt và thật bình yên
rồi 1 thành phố hoa mỹ nó đã mang em ra khỏi đời anh
chúc em có cuộc sống hạnh phúc và nụ cười vẫn mãi ngời xanh
Ngày em đi, mang theo cả một bầu trời kỉ niệm
Con tim xơ xát chỉ còn mỗi anh đi tìm
Đôi ba lời nói, nắm tay khi mới bắt đầu
Em gieo cho anh thương nhớ hình bóng thì mãi khắc sâu
Con thuyền ra khơi khai thác tận đáy vực sâu
Riêng anh ngồi ôm kỉ niệm khai thác quặng sầu.
O
Sáng mở mắt và ly phê đá, check tin nhắn cả những email
qua trang cá nhân bên em theo dõi, xem 1 ngày mới của em ra sao
tuy anh biết mình đã xa nhau, sau ngày hôm đó không còn voicemess
cả dòng inbox như 1 thói quen, kể từ bây giờ cũng đã trôi hết
anh đã, từng xem em là người đặc biệt, sẽ đi cùng đến nơi cạn kiệt hơi thở
nhưng giờ anh vẫn không ngờ, cả con tim mình đã lạc nhịp
biết tương lại cái gì cũng có, nhưng tiếc 1 điều không còn có nhau
đúng ra ta nên trân trọng thời gian bên cạnh
thay vì chỉ sợ, 1 ngày đánh mất
ánh mắt đôi môi, có nắm giữ sao vẫn không chặt
1 người anh đã thương thầm....mái tóc dài... và cả khuôn mặt
luôn thường ngấm.... vào những buổi sáng
không dám mở lời...đành giữ bên trong
sau cõi lòng của anh lúc này... như 1 khoảng trống... ở giữa mên mông
tình anh như 1 cơn sóng.... em là gió xô đẩy biển cả
mình không thể hòa hợp vào nhau....như 1 cách nói thật khó diễn tả
chủi ngày qua lại thấy càng xa.... không có liên lạc nào để kết nối
và khi về đêm... là lúc bóng tối... nó lại xuất hiện chữa lành vết nhói
Thanh xuân ta đi qua ,để lại nhiều tiếc nuôi
Bỏ lại chốn phốn hoa,và bỏ lời tạm biệt cuối
Em có nghe thanh âm,đó những thanh âm ngày cũ
Giờ đây trôi thật xa, nhìn lại chẳng được thấy nữa
Khoảng trời kia nơi em,giờ này có còn nhớ
Mùa hoa ta đã hẹn,mùa hạ bay thật xa
Một mình giữa phố thị,chẳng ai cùng bày tỏ
Nhìn họ tay đan tay,sao đây chỉ mình ta
Và đến bây giờ
Thì A vẫn nhớ e như lúc ly biệt
Tình yêu của a chắc chẳng ai xem
A nghĩ cx thấy đúng thiệt...
Ngồi
Lật lại kỷ niệm xem là kỷ vật gặm nhắm từng chút
Rồi đọng lại ở tâm trí ngưng động lại trong vài phút
Em
Có con nhớ nơi ta đã hẹn
Giờ em ở lại 1 mình
Nhìn họ bon chen em có nghĩ lại câu chuyện tình mình
Và đến cuối cùng
Cách tốt nhất là
Rời xa a là nơi mà e sẽ tìm thấy yên bình
Lyrics: Em đi rồi. Lời giã từ còn chưa nói Trách mình còn thương Sương nặng hạt nhưng thầm vương Vương trên mí mắt người đi hay người ở? Có ai đó muốn nối duyên, nhưng lòng người lười mở Anh biết là tự ta rời bỏ nên không thể trách móc Nỗi buồn phủ kín thân, tìm niềm vui bằng cách khóc Vì ta trả lại cho người giọt nước mắt từng rơi đi Trả lại cho người! Và dằn vặt này vơi khi ta đối mặt với sớm mai không còn cùng ai thức dậy Còn lại chút mảnh tình này sao em nỡ vứt vậy? Tồn tại giữa hai ta là muôn ngàn nút thắt Em đóng vai bi kịch đời anh vô cùng xuất sắc Lời em buông ra cũng đắng như khói thuốc ngay môi Không như lời hứa anh chỉ đưa em được đến đây thôi Em đi rồi, xa hương tóc ta lại đi tìm Em đi, rồi mang theo cả bầu trời kỉ niệm Giấc mơ phai tàn, tiếng yêu anh giữ trong lòng
Tóc em buông dài còn đâu thanh âm khi ấy giờ em xa mất rồi lặng thầm kỉ niêm nơi anh ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã
nắng hạ đã chớm tàn, đã qua hai mùa lá rơi sao ta không thôi nhớ nàng
không biết nàng có còn nhớ tôi ,
ngày ta còn đón đưa , này sài gòn còn đang đón mưa, ngày em bước ra đi,nước mắt thấm hết hai mi,
có ai ngóng ai trông , bầu trời thì quá mênh mông
không còn là "chúng ta",vì h chúng ta đã là xa lạ
khong còn gần gũi hay những lúc nố đùa mặc kệ tất cả
anh tập quên đi vào mỗi tối,anh nhớ lại những lời hứa và xem nó như lời nối dối
một chút vui một chút buồn một chút thất vọng
đẹp đến vậy , hạnh phúc đến vậy laij trôi nhanh như giấc mộng
anh như là cánh chim bay đi khắp cả vùng trời
còn emmmm như cành hoa nhỏ làm sao anh có thể kiếm em được trên cuộc đời
trả lại em nhưng điều tuyệt v của hai ta
trả lại em nhưng cơn mưa bất chọt của mùa hạ
bài này của ai thế c
Sinh lão bệnh tử cứ như vậy luân hồi đang xoay tròn
Xuân hạ thu đông liệu hồi ức cũ nơi đây còn ?
Anh ước mình có thể khiến chuyện tình như trước kia
Chẳng còn là những cá thể mà đôi mình đã tự cách chia
Em à
Đông sang tuyết phủ ngang trời
Đứng dưới góc hiên nhà anh muốn nhắn nhủ em đôi lời
Nhưng giờ chẳng còn là gì của nhau nên anh cũng đành thôi
Những thanh âm kia cứ như muốn sa vào trong đầu anh
Giọt nước mắt tạo vết cắt khiến bầu trời chẳng còn màu xanh
Anh rót rựu vào từng hợp âm từng ly anh tự chuốt say mình
Họ nói anh là thằng điên
nhưng không em ơi
đó cũng chỉ là do anh quá say trong tình mà thôi
Anh xin em 1 lần nữa thôi
Rồi ngày sau ta cũng không thể nào mà chung đôi
Ngày nắng đọng trên em mi em sầu lắng
Giá như ngày ấy anh không chọn mình là người thắng
Tình yêu là những sự cố gắng vun đắp
Dù anh níu kéo nhưng em vẫn cố đi bất chắp
Anh đem nhưng nỗi nhớ để gởi đi cả ngàn mây
Nhưng anh vẫn thiếu bóng ai đó vì em đã rời khỏi đây
Anh ước gì tỉnh dậy không còn những nỗi nhớ em
Nhưng nó là thói quen khiến anh thức giấc hằng đêm
Tuyết rơi lấp đi những khoảng trống
Nhưng chả thể nào lấp đầy những chơi vơi trong cõi lòng
Cái sai là anh đã bỏ em 1 cách rất dễ
Giờ muốn nghe lại dọng nói qua phone là kh thể
Anh vẫn cứ đi dù có là bao xa
Chào em cô gái đến từ hôm qua
Đêm về nỗi nhớ anh lại đong đầy
Nhiều dòng tâm sự anh vẫn giấu trong này
Lãng quên trong kỉ niệm....
Âm thanh vẫn còn vang vọng trong tôi một mối tình như nhánh hoa hồng phai
Rót những giọt sầu vào điệu nhạc anh và bây giờ phải trông chờ ai
Em, đi và mang theo hết cả một bầu trời kỉ niệm
Anh, ở lại cất giữ những thứ về em lại kỉ thêm
Thuở thanh bình của đôi ta nay lại hoá những đêm tình cô đơn
Tiếng mưa dưới góc hiêng nhà biết anh vương sầu nên càng to hơn
Chuốc hết một đêm nay là một đêm say anh cho quên đi những sầu bi
Chúng ta không còn là "chúng ta" vì đã quá xa lại và phai mờ đi
Tấm chân tình này dẫu cho đến đâu rồi nó cũng trôi vào quá khứ phôi pha
Đẹp đến vậy, thơ mộng đến vậy rồi cũng phải trôi về miến kí ức của đôi ta
Đau thấu cả trời cao em ơi em giờ đang ở tận nơi nào
Em đâu hay biết rằng bước qua đời nhau để cho tâm tư này nhớ nhau
Tình đẹp mãi là cuộc tình dỡ dang mà lòng vương chút ân tình người có hây
Bao thăng trầm tôi đây ghi lại và gửi đến em vào những khung đàn gió mây
Liệu rằng những kỉ niệm đó em mang đi có thể tìm lại nhau được nữa hong
Lãng quên trong kỉ niệm....
Âm thanh vẫn còn vang vọng trong tôi mối tình như nhánh hoa hồng phai
Rót những giọt sầu vào âm nhạc và bây giờ phải trông chờ ai
Em, đi và mang theo hết cả một bầu trời kỉ niệm
Anh, ở lại cất giữ những thứ về em nơi này lại kỉ thêm
Thuở thanh bình của đôi ta nay lại hoá những đêm tình cô đơn
Tiếng mưa dưới góc hiêng nhà biết anh vương sầu nên càng to hơn
Chuốc hết một đêm nay là một đêm say anh quên hết những sầu bi
Chúng ta không còn là "chúng ta" vì đã xa dần và phai mờ đi
Tấm chân tình này dẫu cho đến đâu rồi nó cũng trôi vao phôi pha
Đẹp đến thế, thơ mộng đến vậy rồi cũng đi miền kí ức của đôi ta
Đau thấu cả trời cao em ơi em giờ đang ở tận nơi nào
Em đâu hay biết rằng bước qua đời nhau để cho tâm tư này nhớ nhau
Tình đẹp mãi là cuộc tình dỡ dang mà lòng vương chút ân tình người có hây
Bao thăng trầm lưu luyến và gửi đến em vào những khung đàn gió mây
Có cách nào ngưng nghĩ đến em cuộc đời này chênh vênh chỉ thế thôi......
Liệu rằng những kỉ niệm đó em mang đi có thể tìm lại nhau được nữa hong
Đêm nay, anh lại say trôi theo mơ
Với u buồn chưa thấy nút gỡ
Mong một tui tìm dc thấy lôi ra
Nhưng lại phải lúng sâu
Tôi lại đớn đau
Rồi giả bộ mình ko bị sao
chút trống vắng cõi lòng còn in dấu 1 bóng hình
nụ cười em khẽ hồn nhiên làm rung lên đợt sóng tình
anh biết phải làm sao đây khi mình vẫn còn xao xuyến
có những tra tấn tinh thần hàng đêm nó làm anh đau điếng
còn điều gì trong em còn vấn vương không
còn nhớ cái người mà em từng nói thương không
nơi núi xanh cất giữ hoài niệm nắng hạ gửi em 1 chút nhớ
hành trình mình dẫu dang dở anh vẫn nhớ những dây phút đó
Những điều đẹp đẽ nhất theo tháng năm đang dần cũ kỹ
tự nhủ lòng mình quên nhưng kỉ niệm vẫn làm anh chú ý
Và tao lại nghĩ về bản thân tao, những chuyện xảy ra như tình cờ,
Không bao giờ giữ nó trong đầu nhưng đôi khi tao vẫn nhớ,
Là bút và viết, thêm chút men hoà vào làm 1 với nước mắt,
Nhưng tao đã chọn âm nhạc là 1 lí do tao sống trong tích tắc,
Tao có 1 vài mảnh ghép vẫn chưa có nơi để gắn liền,
Có 1 vài vấn đề mà nó dày vò tao không thể tránh phiền,
Tao có 1 vài trường hợp mà luôn suy nghĩ giải quyết bằng tiền,
Nếu muốn tình cảm chân thành thì phải để họ gọi là thằng điên,
Có những nỗi nhớ mà anh chẳng thể nói ra
viết cho em cả ngàn tâm trạng chưa đựng là bản tình ca
Hoài niệm khi xưa vẫn còn sẽ lưu luyến trong ta
Gửi em bài ca anh sẽ hát về em mà
Yêu em...là câu nói vu vơ của anh mọi ngày
Nhưng giờ đây em đã đi thật xa khỏi nơi này
Chỉ để lại cho anh món quà là nỗi nhớ
Mỗi ngày vắng em là chuỗi ngày anh đâu muốn có
Con tim anh cần một chút vị ngọt của em bỏ vào nó
Để yêu thương vun đắp cho anh những ngày sau đó
Dù là một khoảnh khắc anh vẫn muốn gặp
Mong em sẽ quay về ngày ta vui cười khắp chốn
Quên đi mọi đau buồn , anh sẽ xây lại hạnh phúc
Cho nhau lại cơ hội, anh cố gắng làm thật tốt
Tình yêu sẽ mỉn cười khi chúng ta được hạnh phúc
Có lẽ điều đó chỉ còn trong suy nghĩ của anh
nắng hạ đã chớm tàn, đã qua hai mùa lá rơi sao ta không thôi nhớ nàng chắc nàng không còn nhớ tôi,nụ hôn ngọt ngào ở môi vài lần còn ngồi kế nhau vào buổi chiều của thành phố em đi mang theo cả một bầu trời kỷ niệm về đây đi tim anh vẫn còn chỗ chỉ dành riêng em thôi, người con gái ngây ngô sài gòn,chỉ có hai mùa mưa nắng em cũng
Hôm nay anh lại say nữa rồi
Lại viết về em .. những đều khô hay nữa rồi
Lại một mùa đông lại trôi qua không có em
Anh đã chán vì điều này nhưng phải cố làm quen
mùa đông nghe nhạc này ấm quá ❤
Và em ơi anh không như họ anh chỉ tặng em 1 nhành bông. Đi kèm theo là câu tỏ tình mong lúc đó sẽ thành công. Tiếc thay đây là đời thực kết quả ko như trong mơ. Em giục cành bông xuống đất nói thêm vài câu anh chạnh lòng
yêu làm chi cho tình ta nát tan từng ngày ?
yêu làm chi cho ngày tháng trôi nhanhh ?
yêu làm chi để rồi xác hoa nỡ phai tàn ?
(yêu làm chi x2 )
yêu em từ khi gặp nhau ngã rẻ tư đường
yêu em đến khi xác phai hoa phượng
yêu em đến khi đôi ta chung giường
Để rô ngày em đi, lệ tràn ngập đôi mi
anh như người điên yêu em để say rồi xa
em như vần thơ để hòa vào bao lời ca
Anh như Vân Tiên còn em là Kiều Nguyện Nga
anh như mặt nước còn em là bóng thiên nga
yo, và anh đả yêu em như mùa đông
lạnh lẽo và tuyết giá nhưng vẫn chờ trông
yêu em như con sông vắng bóng con đò
yêu em từ khi ngại ngùng đến khi má em ửng đỏ
xin em đừng hát lên những lời nói đầu môi
nhửng lời u sầu đó chỉ là dối lòng thôi
xin em nói gì cũng được nhưng đừng chia tay anh là được
vì anh sợ. anh sợ phải rời xa.
anh sợ không còn em phố thị không còn hoa
anh sợ bài hát này sẽ không còn lời ca
anh sợ ngày tim em ai sẽ vào ra
vì anh biết anh là ngọn cỏ ven đường thì làm sao mà với được
đợi chờ nơi con hẻm, sân trường để rồi khi nhìn lại anh chả có gì trong tay
khi mà chàng thi sỉ nghèo vẫn còn ngồi viết vần thơ
để rồi bóng hình ai đó khiến cho ai kia ngẫn ngơ
Em nói em thích vô tư suy nghĩ là chỉ muốn yêu như đứa trẻ thôi. Nhưng khi bây h hai người đã lớn xem như chữ tình bị bẻ đôi
uh, con tim ta đã lạc mất nhau
anh cần say hết đêm nay để xoa nhẹ vết thương đổ máu
vì chuyện tình của ta nó rồi cũng sẽ kết thúc
để lại trong ta điều hạnh phúc rồi nó phát tán ra tâm trí ta từng chút
anh không muốn nhớ về khoảnh khác đó
anh biết rằng anh đủ say để quên đi 1 khoảnh khắc nhỏ
từng khoảnh khắc yêu thương ta trao qua tần số tim
anh vội đưa tay chộp lấy nhưng nào ngờ anh không có tim..
.
chỉ những điều hạnh phúc từng ấy năm qua cũng đủ rồi
anh cần phải thay đổi sớm để mai này đc thương em thôi
ánh trăng sáng nhất đêm nay anh tưởng tượng đến em
người anh đã yêu thương, anh say, anh khóc anh nhớ em
cần, thêm 1 chút thời gian để dịu lại vết rách này
1 nỗi đau tinh thần lớn dày vò lên thân xác này
chỉ, cần em đến bên anh và đừng đi
anh sẽ giữ em thật chặt em không phải đi..
Xin lyrics nhé ông ơi
Hết đêm này anh cố nhủ
Hết chai này anh phải cố ngủ
Bông hoa đấy giờ có chủ
Vẫn là anh, góc nhỏ trên con phố cũ
Em cho anh đợi chờ
Chỉ còn mình anh ở lại chốn đây
Em mãi không còn tồn tại
Dù chỉ là trong mơ cũng không thấy em
Em muốn anh hiểu,được cảm xúc của em như thế nào
Sao em không đổi lại, vậy còn cảm xúc của anh đâu ai hiểu cho
Tháng năm cứ mãi trôi dài, những mảnh ký ức còn sót lại
Lyric :
Anh vẫn nhớ , Cô gái bỏ lại anh năm đó
Lá thu nhẹ rơi , kèm theo chút gió
Vẫn là anh đợi trước ngỏ
Tự kiềm nén lại giọt nước mắt , Cố tỏ ra là vẫn ổn
Mà đêm buông xuống nỗi nhớ ở lại , Con tim nhói lên từng cơn
Tự giam mình vào trong phòng tối , Anh làm bạn với cô đơn
Để rồi hàng mi nước mắt , anh lau nó càng nhiều hơn
Con tim em giờ có người khác , Nó sẽ không có chỗ chứa
Ngày em ra đi kỉ niệm ở lại , Anh đã chở thành người thừa
Vết son đỏ , Vẫn còn in trên áo anh
Cơn mưa tháng 8 sẽ cứ rơi
Ở tại nơi anh nó rất lạnh
Bàn tay em đó anh vẫn muốn nắm , nhưng điều đó là xa vời
Tình cảm nơi em anh cứ giữ mặc cho mùa đông đang dần tới
2 ta nhường như là xa lạ , Vị ngọt môi em không thể xoá
Tình cảm nơi em anh sẽ biết đến 1 ngày phải phai nhoà
Khoảnh khắc đau nhất anh Cứ nghĩ nó đơn giản là nỗi nhớ
để rồi nơi đây anh ngồi đếm 12 tháng anh vẫn chờ
em xin link nhạc để nghe với ạ,beat này thêm lời nữa càng sầu
Cái lạnh gió Đông chẳng còn ác bằng
Nụ cười trên đôi môi em
Vài giọt nước mắt , kỉ niềm buồn
Tâm trạng của anh chẳng còn kể thêm
Vài lời nói , ta như một giấc chiêm bao
Vừa giậc mình chợt quay tỉnh dậy
Anh đã đánh mất em sao ?
Haizz , anh không tin vào chính bản thân mình
Tình cảm linh thiêng dành tặng cho em
Gói gọn lại bằng 2 chữ "Đã xem"
Còn anh , muốn tặng em món quà trước khi ta đi
Thật bại thì rồi chẳng còn lại gì
Khi mà em còn hơn một thế giới
Bật lực tâm trạng buồn bã
Anh không thể làm được gì cả
Muốn tặng cho em một đóa hoa
Nhưng khoảng cách thì lại rất xa
Khi mà tình yêu thì lại thướt tha
Mà lại có một chuyện tình sao rất lạ
Từ Hạ rồi sang Thu đến mùa Đông
Thì anh vẫn còn rất trông mong
Một ngày em đến
Xua tan đi những muộn phiền
Mắt nhìn mắt , tay nhìn tay
Đôi mình tựa trông dìu dắt liền
Tình giờ chỉ còn là những kỉ niệm
Lưu luyến đọng lại trong kí ức
Giọt nước mắt đọng lại trên hàng mi
Tình cảm ta phai chừng này vậy
Vẫn góc cũ vẫn ngồi đây nhưng h sao em đâu rồi. Vẫn hoài niệm ấy vẫn nỗi buồn ấy nhưng mắt em ai lau rồi
Nếu một ngày mình không là của nhau
Em xin anh đừng để em nhìn thấy noiix buồn in sâu
Đôi mắt anh muốn nói điều gì đó
Vậy tại sao lúc đó a ko níu kéo mà lạnh lùng buông bỏ
Tình mình có phải chăng quá mỏng manh
Anh bỏ em rồi em đi về một mình trong sự hiu quạnh
Biết anh thương ai khác nên em cũng từ bỏ
Vì một ng khác mà anh khiến mắt em hoen đỏ
Chắc em không xứng được yêu thương việc em làm là nhún nhường
Vậy thì anh đừng làm em tổn thương
Khi bọn mình đã không còn chung đường
Một ngày đông em dạo bược trên phố cổ
Anh tay nắm ng ấy hai ng cũng dạo phố
Lòng em nhói nhưng chẳng thể làm gì
Chỉ biết ngậm ngùi xót xa và ngoảnh mặt bỏ đi
Em chỉ mong anh hạnh phúc với ng anh yêu
Còn em chỉ là người cùng anh chờ ng anh yêu
Phố cũ, điếu thuốc, cay
Ta là ai đây sao ngoài kia họ đang có đôi
Giữa cơn mưa ngâu ta lạc mình lặng lẽ cô đơn trong khói
Hết ly này cạn ly kia
Ta khôi uống cho hết sầu
Góc phố ta từng đi qua
Đã từ lâu rồi..nhưng khi say mới chợt nhận ra
Chẳng còn ai bên cạnh ta
Ngày em đến hoàng hôn rực đỏ
Lúc em xa trời xanh rỉ máu
Công việc anh đâu viết thơ
Vần điệu vang mãi khi thấy nhớ
Mẹ cho anh chất giọng buồn
Khiến anh rap lúc giọt lệ tuôn
Nếu vậy anh rap em nghe, đến cả đời có được không?
À quên mất em đi xa rồi, làm gì có ai bằng lòng ...
Trước, ngàu mình còn có nhau anh và em cùng chill cho quên cơn sầu anh ơi nay mình không đi đâu hay mình đi chill đi
Yeahhh, thấy đồ đi , đợi anh quấn điếu rồi mình chuyển thôi baby
Anh đàn em hát, Anh rap em nghe
Em nói đây sẽ là câu chuyện chúng ta nhắc lại khi còn trẻ
Và là 1 chuyện tình đẹp để nó được share
Ngắm nhìn thành phố thật bình yên
Chợt quay qua , anh lại rung động trước đôi mắt nhung huyền
Em nhìn anh, nở 1 nụ cười thật duyên
Ôi anh chết mất , trong chuyện tình này anh là gã điên
Cho anh đưa tay, vuốt sợi tóc em bay vướng ngang trên gương mặt. Đôi lúc em mỉm cười cứ tưởng con tim như ngưng đập..
Chuyện chúng mình đã đi được chặng đường dài
Có quá nhiều thứ sảy ra em đã che dấu lại
Lén lút 1 cách bí mật và rất vội vàng
Em đi đêm về sáng với vẻ mặt mỏi mệt
Khi trở về nhà em nói với anh rằng sẽ chấm hết
Anh biết nhưng anh chẳng thể nào nói ra
Dù từ lâu tình cảm của em đã dành cho người thứ ba
Anh cũng chỉ mỉm cười và thứ tha
nhưng anh đã quá sai khi nghĩ mình có thể hàn gắn lại
Cố níu giữ em ở lại ...không được rồi
Ngày em đi bình minh chào đón và cơn mưa ở lại cùng với khói thuốc và anh
Có lẽ ngày hôm đó thật tồi tệ với anh , mặc dù sức khỏe anh có không được tốt
Tại vì nhớ em (mà căn bệnh ung thư tới với anh quá nhanh) x2
Tạm biệt emmm
sad vl
Mình sẽ kết thúc trong im lặng để giữ hạnh phúc cho nhau thôi
Anh sẽ tôn trọng quyết định và để em cất bước ra đi
Mình sẽ kết thúc từ nay về sau
Mình đã cố gắng vì yêu thì nhận lại gì
Mình đã cố gắng vì ai rồi phải tổn thương như thế
Mình đã cố gắng chẳng đau nhưng sao trái tim lại buồn
Vì khi ta yêu đậm sâu , cô ta lại chẳng thật lòng
Để lúc khi không còn nhau , đừng oán trách anh quá vô tình
Anh giữ lại được gì ? Sau năm tháng chờ đợi
Đợi em qua cả xuân hạ thì mới dám mở lời
Do anh tự chìm đắm vào cảm xúc
Tưởng đã quên em sau từng ấy chuyện xảy ra
Ngày trước anh thấy mình sao lại ngu dại quá
Em yêu anh,nhưng anh lại chọn cách đẩy em ra
Thoi thì đêm nay ta nói hết coi như anh mời em vài đi. Cứ thoải mái như lúc ta say em đừng vội chỉnh áo cái khuy
Có ai định nghĩa tình yêu là gì ? Mà khiến nhiều người đều phải gục ngã
Và anh cũng nằm trong số đó ... Không thể trao em trọn vẹn đóa hoa
Và hóa ra ... Anh chỉ là kẻ thất bại trong việc yêu ... Bao nhiêu ước mơ anh vẫn xây đắp đến giờ lại bị triệt tiêu
Chỉ là cuộc tình dang dở ... Chỉ là những lời than thở ... Nên vứt bỏ cả những trang thơ ... Trong cơn say anh gọi tên em thì chắc anh đang mơ
Em đến mang bầu trời nắng ... Rồi lại vội đi để cơn mưa đầy tâm tối
Để lại đây một nổi buồn to ... Mỗi tối cô đơn ghé thăm thoi
Cũng đã qua một thời gian dài, kể từ khi chúng mình chia tay
Em đã quên chuyện chúng mình chưa, hay còn nhớ đến tận ngày hôm nay
"Thời tiết dạo lạ lắm, nhớ giữ gìn sức khỏe nha em"
Không biết đã có ai nhắc em chưa, giống như anh đã từng nhắc em nữa
Ừ thì, một thủa thiếu thời vội vàng ta yêu lấy nhau
Cứ ngỡ đã tìm đúng người, những đâu ngờ đó là ngàn nỗi đau
Ừ thì , một thủa thiếu thời vội vàng ta yêu lấy nhau
Thanh xuân đã lỡ thôi thì a chúc em được hạnh phúc bên người đến sau...
Em mượn lời nha
@@manhchu674 ok e
Quy luật trái đất vòng tròn sao em lại đặt vô hình vuông đó. Để rồi bây giờ mỗi người mỗi ngã. Anh nhẹ lay chiếc chuông gió
00:25
Co don qua :))
Hết cô đơn chưa :))
Là kí ức của 2 con người ở năm tháng ấy ta mãi không quên .
Hay lắm bợn 🙏
Câu hỏi của tôi là, nhịp hoàn toàn thuộc về bạn? Tất cả các quyền là của bạn?
Sau lại mang theo mà ko để lại
Đứng chờ ở ngã ba đèn đỏ anh đã biết sai khi cho rằng mình đúng
0:25
Ver 1 : Kidz
Sáng mở mắt và ly phê đá, check tin nhắn cả những email
qua trang cá nhân bên em theo dõi, xem 1 ngày mới của em ra sao
tuy anh biết mình đã xa nhau, sau ngày hôm đó không còn voicemess
cả dòng inbox như 1 thói quen, kể từ bây giờ cũng đã trôi hết
anh đã, từng xem em là người đặc biệt, sẽ đi cùng đến nơi cạn kiệt hơi thở
nhưng giờ anh vẫn không ngờ, cả con tim mình đã lạc nhịp
biết tương lại cái gì cũng có, nhưng tiếc 1 điều không còn có nhau
đúng ra ta nên trân trọng thời gian bên cạnh
thay vì chỉ sợ, 1 ngày đánh mất
ánh mắt đôi môi, có nắm giữ sao vẫn không chặt
1 người anh đã thương thầm....mái tóc dài... và cả khuôn mặt
luôn thường ngấm.... vào những buổi sáng
không dám mở lời...đành giữ bên trong
sau cõi lòng của anh lúc này... như 1 khoảng trống... ở giữa mên mông
tình anh như 1 cơn sóng.... em là gió xô đẩy biển cả
mình không thể hòa hợp vào nhau....như 1 cách nói thật khó diễn tả
chủi ngày qua lại thấy càng xa.... không có liên lạc nào để kết nối
và khi về đêm... là lúc bóng tối... nó lại xuất hiện chữa lành vết nhói
Ver 2 : Mờ
Phải chi mà bây giờ đây
em còn mãi ở chốn nơi này
Thì chắc có lẽ anh không phải buồn mà mãi mặc trong cơn say
Chuyện 2 ta vẫn còn dang dở ... sao em lại vội vàng buông tay
Để lại trang nhật kí ngày ấy nước mắt lệ nhòa mà đâu ai hay
Cả thanh xuân anh dành cho em là một tình yêu muôn màu vàng
Vậy cớ sao em lại từ chối cho anh màu buồn vậy nàng ?
Em biết không ? Kể từ em bước ra đi
Nơi đây cũng chỉ màu buồn mọi vật tĩnh lặng không nói nên chi
Rồi chuyện gì cũng sẽ tới... thời gian cũng làm chóng qua thôi
Anh đang tự nhủ mình vậy... anh biết em cũng chóng quên tôi
Những hợp âm tay anh từng rải... thêu vào lòng cho thêm câu chúc
Mong kiếp sau ta được gặp lại ... ở một nơi ta yêu đôi chút
Là vì ai ? Mà anh phải ra như thế này
Men rượu đắng dù cho bao nhiêu cũng không đủ làm cho anh say
Tại vì sao ? Anh vẫn ngồi đây phải chờ đợi
Vì người con gái anh từng rất thương lại làm anh đau khi đêm tới
em có thể dùng beat này không ạ ?
beat gốc hình như là rainy day - OST Naruto best buồn :(
Góc cũ.. vài chai.. say..
What's the english title of this music??😩♥️
You went away, brought with you a sky of memories
Just a raw transalation :)
Hải nè ❤️
"Em chắc còn chờ...
ngày 25 tháng 12 năm 2020
Túy - Tofu !
Vì đôi ta chẳng thể bên nhau
Cùng không còn bên những nỗi sầu
Hạ tan là lúc em đi mất
Anh ở lại
Và rồi ai củng bỏ anh đi
Như cách em từng nói sẽ chẳng đi
Nhưng điều hạnh phúc nhất còn lại là cô đơn
Heyyy chào cô gái anh đã trao hết cả thanh xuân
Ở giữa thành phố chúng ta lướt qua nhau như một người lạ
Trong đầu tôi chỉ ừ hùm chia tay rồi mà
CÔ còn nhớ mình đâu
Ở giữa trần gian tôi từng nghỉ cô là duy nhất
Cho đến khi nhửng lời hứa mà cô hứa chỉ là mua vui
Rồi ngoảnh đi lúc đấy tôi chẳng còn gì ngoài
Buồn bã cô độc với 4 bức tường
Nhưng không sao tôi chấp nhận
Với những cảm thông của riêng mình
Củng phải cảm ơn với nhửng ngày tháng vui đùa
Hạnh phúc đau thương lẫn nước mắt
Cảm ơn một mùa hạ tổn thương
Ở trong thành phố này đâu ai biết tôi buồn đâu
Vì những nhớ thương quá nhiều nên đôi khi tôi lại lấy ảnh cô ra xem
Thấy cô và anh ta hạnh phúc tôi vui lây
Nhưng chả hiều sao nước mắt lại tuông
Thanh xuân của tôi không phải để đau mà là để sống tiếp khoảng còn lại !! pleaes
Có beat góc k ạ
Mượn beat đuọce không ạ
Mình sáng tác nhạc được mà ko phải tạo Best, bạn có thể cho mình xin beat để sáng tác nhạc, mình hợp tác được ko
Hạ cũ còn vương....
Anh lm video nhạc bằng phần mềm gì ạ ?
Nhạt Sony Vegas nha bạn
Beat này free hay sao vậy mọi người?
Thanh âm buồn bã
Những hạt mưa đi qua đọng lại chỉ còn hương đất phả
Em nói là mình đã cạn duyên. sau hôm đó anh đã mất đi tất cả
Chút thơ mộng của thuở thanh bình , góc chiều tà nơi chốn bình yên
Tự tìm cho mình nơi khoảng trống nhỏ, mong tìm được đôi chút tình duyên
Thói quen của anh là sống về đêm và nhớ về em
Và tập quen với một điều là chả còn em kề bên
Anh chấp nhận làm gã tình si / đem lòng mình đổi lấy đơn phương
Tâm tình này chẳng thể nói ra chỉ biết rằng tình này hơn thương
Và tháng 12 rồi cũng đến rồi , liệu rằng em còn nhớ đến tôi
Vết son môi vẫn còn vướng bận , nhưng giữ lại riêng mình thế thôi
Gió chớm lạnh đầu Đông đã về, kề bên em đã có ai chưa
Đã có ai nhắc em mặc ấm , báo cho em trời ngày mai mưa
Thanh âm xưa cùng bao kỉ niệm anh chỉ muốn giữ lại cho riêng mình
Và nơi anh thì chả có gì , bàn tay trắng cùng tấm trân tình
Anh vẫn nhớ , Cô gái bỏ lại anh năm đó
Lá thu nhẹ rơi , kèm theo chút gió
Vẫn là anh đợi trước ngỏ
Tự kiềm nén lại giọt nước mắt , cố tỏ ra là vẫn ổn
Mà đêm buông xuống nỗi nhớ ở lại , con tim nhói lên từng cơn
Tự giam mình vào trong phòng tối , anh làm bạn với cô đơn
Để rồi hàng mi nước mắt , anh lau nó càng nhiều hơn
Con tim của em giờ có người khác , nó sẽ kh có chỗ chứa
Ngày em ra đi kỉ niệm ở lại , anh đã chở thành người thừa
Vết son đỏ , vẫn còn in trên áo anh
Cơn mưa tháng 8 sẽ cứ rơi
Ở tại nơi anh nó rất lạnh
Bàn tay e đó anh vẫn muốn nắm , nhưng đều đó là xa vời
Tình cảm nơi em anh cứ giữ mặt cho mùa đông đang dần tới
2 ta nhường như là xa lạ , vị ngọt môi em kh thể xoá
Tình cảm nơi em anh sẽ biết đến 1 ngày phải phai nhoà
Khoảng khắc đau nhất anh cứ nghĩ nó đơn giảng là nỗi nhớ
Để rồi nơi đây anh ngồi đếm 12 tháng a vẫn chờ
Xin vài dòng lyric dc hk b
Ta còn nhớ gốc phố cũ hai ta ngồi chuyện trò
Tách cà phê và vài điếu thuốc hai ta cùng hẹn hò
Ta từng nghĩ sẽ bên em đến bạc đầu nhưng khi nhìn tất cả mọi thứ thì hai ta đã lạc nhau
Năm tháng qua thật mau, không biet em còn yêu anh hay là em đã quên mau
Muốn ôm em thật chặt và kh rời xa
Muốn yêu em bằng trọn con tim dù bão táp phong ba
Và rồi cơn mưa nặng hạt trên thân cây
Làm sao ngui được nỗi buôn nỗi nhớ ở trong lòng anh đây
Hạnh phúc bé nhỏ nhưng sự thật thì mong manh
Tình yêu ta là màu nắng nhưng lại hoá thành mây xanh
Anh có biết.. thế nào là tận cùng của nỗi nhớ ?
Anh có biết .. em vẫn luôn muốn được gặp anh dù là.. trong cơn mơ
Này anh ơi đã lâu rồi mình chẳng còn gặp nhau
Kỉ niệm xưa liệu anh còn giữ hay nó đã bị anh lãng quên từ lâu
Ngày còn anh bầu trời xanh ngát, anh đi rồi chỉ còn lại mưa
Không còn anh em chỉ còn xác, phần hồn thì vẫn nằm ở chốn xưa
Tình cảm này anh đã đập nát, vậy mà sao em vẫn cứ trông mong
Tại sao. cứ vẫn mãi hi vọng, để đổi lại toàn những đau lòng
Em nhớ anh nhớ nụ cười gương mặt ánh mắt thân thương
Mình đã từng thương nhau như thế cớ sao giờ chỉ còn em tự thương thân
Trong tim anh đã có người mới, em tự nhủ đã đến lúc quên
Nhưng trong em anh vẫn luôn là một chấp niệm, là hình bóng luôn ở bên
Anh biết không, sau này em sẽ trở thành cô dâu, anh sẽ trở thành chú rể như giống bao người bình thường
Và anh có biết không, chúng ta cũng sẽ.. không cùng nhau.. chung bước trên cùng một lễ đường.
Rồi vô tình ta gặp lại người trên con phố cũ lần đầu ta yêu
Vẫn mái tóc khuôn mặt thân thuộc nhưng chỉ đứng nhìn không nói gì nhiều
Ta thở dài giữa lòng thành phố nỗi buồn cứ thế găm chặt vào tim
Lướt qua nhau như người xa lạ cả một dãy phố như chợt lặng im
Khoảng không gian chợt như hiu hắt không khí ảm đạm thôi thúc đôi chân
Duyên thuở nào tình thương chen lõi chợt nghe cõi lòng đôi chút bâng khuâng
Tiếng gió nhẹ xin hãy thì thầm gửi cho người một chút tình duyên
Nơi con phố hàng cây buồn bã môi ta cười không chút bình yên
Rồi bất chợt màn đêm buông xuống ta lại làm bạn với cô đơn
Thu mình lại về một góc nhỏ ta trách tại sao người vô ơn
Hay thứ tình cảm nhỏ nhặt ta trao dù có bằng trời vẫn chưa đủ
Tiếng đồng hồ tích tắc đượm buồn đã 3h rồi sao chưa ngủ
Đôi uyên ương giờ bay hai hướng bức tranh màu ta vẽ lấm lem
Phận duyên tình của ta lỡ làng thôi đành vẫy chào chuỗi ngày ấm êm
Gửi lời nhạc vi vu vào gió ta lại nhớ về cô gái ngày xưa
Một chút bồi hồi trong ngăn kỷ niệm ta gặp nhau vào 1 chiều mưa
Những mảnh ghép ta từng vun đắp nay đã tan thành từng mảnh nhỏ
Có chút lưu luyến đọng lại trong lòng nhưng thôi chỉ nghĩ rồi vứt bỏ
Vẫn tấm chân tình ta giữ nguyên vẹn dù cho 4 mùa có trôi qua
Có đôi môi cười người vẫy chào ta thôi chào em cô gái tháng hạ
Những ngày tháng ngồi bên nhau dưới ánh vàng sầu
Tỉnh nhận ra mùa đông này thì lại không thấy nàng đâu
Có người buồn có người nhớ có người không ngoảnh đầu
Chợt con tim tan vỡ giờ chỉ còn một mảnh màu
Đêm đến, ngày đi, cảm xúc bao trùm lấy anh
Nước buồn, gió đi, trời chẳng còn thấy xanh
Anh xin em, hãy quay lại đây đi vì anh nhận ra
Rằng anh đã yêu em rất nhiều kể hôm nay cho đến tận qua
Anh biết anh sai rồi, cho anh xin lỗi mà
Có thể do anh vội vàng, em cũng có thể rỗi ràng
Cũng có thể do anh sai vì anh hiểu sai ý
Nếu mà em còn mệt, anh có thể cho em dựa vai tý
Thế nên anh xin em hãy quay lại để cho anh yêu em thêm một lần
Để cho con tim vỡ nát trở nên đỡ gột dần
Anh chỉ mong những điều nãy khiến em thay đổi thôi
Vì anh vẫn luôn nhớ, nụ cười em trên bờ môi