bài này nếu mà có lời thì hay quá, nhiều người sẽ biết đến. Nghe bài này tôi hình dung ra cảnh: 1 anh bộ đội sau chiến thắng 1975 về làng, giai điệu da diết vui mừng tình cảm của anh trào dâng khi thấy làng quê xanh tươi như xưa, nhưng bè bass giật giật diễn tả chân anh ko còn bình thường nữa, anh là 1 thương binh. đoạn sau giai điệu vồ vập tăng lên chính là dân làng thấy anh về chạy theo đón mừng chạy theo hỏi thăm anh và đi theo anh về tận nhà. Cao trào, mẹ anh thấy con về, chạy ra ôm chầm lấy anh, vì quá vui mừng mà bà còn chưa biết chân anh đã ko còn như xưa. sau cái ôm đầu tiên vỡ òa vì vui sướng, bà mẹ mới sờ nắn thằng con từ trên xuống mới phát hiện ra cái chân tật nguyền, lúc này nước mắt vui sướng hòa với đau xót. đoạn cuối nhiều bè đệm nối nhau diễn tả hàng xóm láng giềng chung vui an ủi: anh về là mừng rồi, thương binh là còn may đấy, nhiều người chết mất xác. Chiến tranh thật đau xót quá!
Chỉ huy dàn nhạc phô diễn hình thể quá nhiều. 0:07 và 2:53-2:59, thực sự là một thất bại thảm hại. Đâu phải phá cách lúc nào cũng hay?! Đâu phải chỗ nào cũng có thể phá cách để khẳng định cái tôi của mình được?! Nỗi nhớ là của chung, của hàng vạn người con xa quê. Sao lại phá vỡ không gian êm đềm của nỗi nhớ chỉ để thỏa cái dấu ấn của riêng mình. 2:26 tiếng violon ác nghiệt quá. Ác nghiệt như bọn viết báo lá cải, chỉ cố xói vào nỗi đau của vạn người con tha phương hòng câu view. Màn hình nền đơn điệu, thiếu chủ đề. Thậm chí ở 4:52 hình ảnh không hề ăn nhập,có thể nói là phản cảm. Đánh giá clip điểm: 3/10
Bác khó tính vậy, xylophone, keyboard được thêm vào hoặc các arrangement khác nhau cũng có thể phản ứng tư duy chỉ huy khác nhau của từng người chỉ huy. Không thể nói là thất bại được. Hình background cũng đâu có gì to tát đâu, cùng một theme về quê hương mà
Bản nhạc đã làm tôi khóc khi tôi đang xa quê !
Mỗi lần nghe lại bản Trở Về Đất Mẹ của NS Nguyễn Văn Thương lòng lại xao xuyến không nguôi . Cám ơn NS đã nói hộ lòng mình
Cảm ơn tác giả!
bài này nếu mà có lời thì hay quá, nhiều người sẽ biết đến. Nghe bài này tôi hình dung ra cảnh: 1 anh bộ đội sau chiến thắng 1975 về làng, giai điệu da diết vui mừng tình cảm của anh trào dâng khi thấy làng quê xanh tươi như xưa, nhưng bè bass giật giật diễn tả chân anh ko còn bình thường nữa, anh là 1 thương binh. đoạn sau giai điệu vồ vập tăng lên chính là dân làng thấy anh về chạy theo đón mừng chạy theo hỏi thăm anh và đi theo anh về tận nhà. Cao trào, mẹ anh thấy con về, chạy ra ôm chầm lấy anh, vì quá vui mừng mà bà còn chưa biết chân anh đã ko còn như xưa. sau cái ôm đầu tiên vỡ òa vì vui sướng, bà mẹ mới sờ nắn thằng con từ trên xuống mới phát hiện ra cái chân tật nguyền, lúc này nước mắt vui sướng hòa với đau xót. đoạn cuối nhiều bè đệm nối nhau diễn tả hàng xóm láng giềng chung vui an ủi: anh về là mừng rồi, thương binh là còn may đấy, nhiều người chết mất xác. Chiến tranh thật đau xót quá!
Trình bày các nhạc phẩm của nhạc sĩ Nguyễn Văn thương và lưu cầu thật tuyệt vời tôi thực sự yêu thích
Dàn nhạc với nhiều âm trầm!làm mê đắm lòng người!
Nghe mà bồi hồi quá
Tuyet voi
Chỉ huy dàn nhạc phô diễn hình thể quá nhiều.
0:07 và 2:53-2:59, thực sự là một thất bại thảm hại. Đâu phải phá cách lúc nào cũng hay?! Đâu phải chỗ nào cũng có thể phá cách để khẳng định cái tôi của mình được?! Nỗi nhớ là của chung, của hàng vạn người con xa quê. Sao lại phá vỡ không gian êm đềm của nỗi nhớ chỉ để thỏa cái dấu ấn của riêng mình.
2:26 tiếng violon ác nghiệt quá. Ác nghiệt như bọn viết báo lá cải, chỉ cố xói vào nỗi đau của vạn người con tha phương hòng câu view.
Màn hình nền đơn điệu, thiếu chủ đề. Thậm chí ở 4:52 hình ảnh không hề ăn nhập,có thể nói là phản cảm.
Đánh giá clip điểm: 3/10
Bác khó tính vậy, xylophone, keyboard được thêm vào hoặc các arrangement khác nhau cũng có thể phản ứng tư duy chỉ huy khác nhau của từng người chỉ huy. Không thể nói là thất bại được. Hình background cũng đâu có gì to tát đâu, cùng một theme về quê hương mà
bác hơi khó tính quá. Bài này cần remix cho nó bốc và phổ cập hơn, he he :)