Thấy nhiều bạn phân vân về tương lai nên mình chia sẻ xíu. Về việc đi làm trái ngành/đúng ngành, bạn đã có mục tiêu nghề nghiệp định sẵn trong đầu chưa? Nếu như chưa thì cơ hội nào đến trước thì bạn nắm lấy, làm rồi biết đâu lại có những cơ hội khác mở ra. Kể cả khi bạn thấy nó không ổn, thì bạn có thể nhảy sang những chỗ khác vì chắc gì bạn làm công việc bạn muốn ( muốn nhé ) làm rồi thì bạn không nhảy đâu. Bạn có dám chắc công việc đúng ngành là công việc bạn thực sự sẽ làm trong hết sự nghiệp của bạn không? Nên thay vì do dự thì cứ dấn thân mà làm, đỡ tốn thời gian. Những bạn mới đầu hai mấy mà thấy không dám nhảy thì những người cuối hai mấy hay đầu ba chắc không bao giờ dám nhảy luôn ha ha. Đi học tiếp hay đi làm. Bạn xác định đi học để làm gì, vì không có việc nên bạn đi học hoặc không biết nên làm gì? Thế nếu bạn đi học cũng không biết bạn thích gì, nên làm gì, trau dồi gì thì có chắc là ở nước ngoài xin được việc không, hoặc về việt nam thì có ổn không? Thứ nhất là vì ở nước ngoài bạn cạnh tranh với người bản địa, thứ hai là về vn thì cũng nhiều bạn xuất sắc. Xuất phát điểm thua nhiều người thì cũng chẳng sao, thay vì nghĩ những người ngoài tầm với thì nghĩ những người cùng nấc thang cùng mình. Rồi bạn tự nhận xét đánh giá là do người ta giỏi hay mình nỗ lực không đủ. Bạn muốn chơi với người ở nấc thang nào thì cố trau dồi bản thân để đạt được nấc thang đó, hai mấy tuổi thì leo thang tăm tắp nếu nỗ lực ấy chứ. Sau đó là vấn đề peer pressure, mình không nói về mục tiêu nữa vì mn đều biết rồi. Cái mình muốn chia sẻ là bạn cần hiểu bản thân, hiểu rõ mình cần gì và cần bao nhiêu là đủ. Khi đó thì nhìn vào người giỏi hơn mình thì thấy ồ à nhưng cũng không đến mức quá ghen tị. Quan trọng là bạn vẫn có mục tiêu, vẫn cố gắng, hiểu rõ bản thân cần gì muốn gì thì mình thấy ổn rồi.
Một video rất hay dành cho các bạn trẻ của phê phim. Với bản thân mình thì hiện tại mình đã 31 tuổi và đi qua hết những cái như "khủng hoảng 1/4 cuộc đời" hay "áp lực đồng trang lứa". Sau tất cả thì mình chỉ khuyên các bạn trẻ 2 điều đề vượt qua những điều này : 1. Khi các bạn nhìn vào sự thành công, trưởng thành của người khác thì hãy luôn đặt cho mình 1 câu hỏi là "họ đã phải làm gì để đạt được những điều này?". Đằng sau mọi sự thành công luôn là sự trả giá. Hãy tìm hiểu xem cái "giá" là gì, và mình có sẵn sàng trả cho cái "giá" đó không. Và các bạn sẽ nhận ra rằng đôi khi "cái giá đó quá đắt" và bạn sẽ không còn muốn được như thế nữa. 2. Hãy tìm ra những điều mình thích và cố gắng làm nó "CHO BẢN THÂN MÌNH". Đừng làm nó để show off hay để có 1 2 tấm hình trên mạng xã hội. Hãy làm nó vì nó có giá trị và đem lại niềm vui cho bản thân các bạn. Mình tin rằng nếu các bạn làm được 2 điều trên thì vượt qua "áp lực đồng trang lứa" hay "khủng hoảng 1/4 cuộc đời" là điều không hề khó khăn gì. Chúc các bạn trẻ của Phê phim cũng như các khán giả của Phê phim có một tuổi trẻ thật hay ho, thú vị CHO BẢN THÂN MÌNH thay vì cho người khác.
Qua những chia sẻ của anh chị em cũng thấy được chính mình ở trong đó, em cũng đã từng tận hưởng sự tự do, buông thả trong suốt những năm đầu đại học, giống như anh Hiệp. Em thật sự trân trọng những trải nghiệm đó nhưng đồng thời trong sự tự do ấy em cũng cảm thấy lạc lõng và mất định hướng, giống như chia sẻ của chị Ngân. Có lẽ chính điều đó, cùng với Peer Pressure là những thứ cộng hưởng khiến em quyết tâm trở lại chăm chỉ với việc học để có cho mình một định hướng và hướng đến một tương lai ổn định. Cảm ơn Phê vlogs, mong là trong tương lai sẽ có thêm nhiều chủ đề thú vị để mình và mọi người cùng bàn luận.
Coi tập này xong kiểu phải đăng nhập vào để comment ấy. Vì tớ có đáp án. Mình cũng dạng hiếu thắng, cũng từng trễ tốt nghiệp 2 năm để đi làm. Và môi trường xung quanh mình cũng nhiều bạn bè giỏi. Nên mình cực kì chia sẻ chuyện áp lực này. Từng trải qua việc mất tự tin vào bản thân. Một khi đang mất tự tin vào bản thân, thì bao nhiêu thứ mình đã làm được trong quá khứ, chẳng có mấy ý nghĩa vào thời điểm ấy. Cũng từng dành thời gian một mình để "suy nghĩ về những suy nghĩ của mình". Sau đó thì mình có rút ra vài điều giúp mình vượt qua những lúc như vậy, hi vọng nó có ích. Thứ nhất, cái mà mình thấy được là bản Behind the Scene của chính mình, và bản Director's Cut của người khác. Thứ hai, sự mất tự tin có tính chu kỳ. Nên là chấp nhận nó như một việc tất yếu. Nó không xấu, vấn đề là không nên để việc mất tự tin kéo dài quá lâu. Nên, mình cho phép mình có thời gian để so sánh mình với người khác, cho phép mình được ghen tị, cho phép mình được mất tự tin trong một khoảng thời gian càng ngắn càng tốt. Kiểu khóc cho lẹ rồi xắn tay áo lên và làm tiếp đê. Thứ ba, khi mình nhìn vào một người bất kì, mình sẽ luôn dành một sự tôn trọng cho cả thành công và cả The other side của họ. Well, người đứng trước mặt mình được tạo nên từ cả hai phần đấy. Thì mình cũng thế. Và cuối cùng, khá là tricky, mình học được việc Chấp nhận mình không giỏi bằng người khác, trong việc họ đang làm chính họ. Việc mình có thể làm tốt hơn họ, chỉ có thể là, giỏi làm chính mình hơn.
Mình rất thích nghe c Ngân nói chuyện. Cảm thấy c nói chuyện rất duyên, lắng nghe mọi người nữa. Mong c Ngân dẫn nhiều số hỏi đáp hơn ở Phê Vlog ạ. Lớp ziuuuu💓💓
Mới chỉ có 3 tập thôi nhưng chắc đây sẽ là tập em thích nhất trong series này. Các content của chị Ngân chưa baoh làm em thất vọng 🥰🥰 âm thanh, câu chuyện và hình ảnh của video đều rất tuyệt ạ 💯 💯
Đồng cảm với b gái này nhiều lúc thấy bạn bè đồng trang lứa hơn mình, thì cx có lúc ganh tị và nhiều lúc suy nghĩ rằng tại sao mình ko bằng họ tại sao họ lại giỏi hơn mình.
yebb, đúng vậy. E cũng bị thế dù biết mỗi người có một con đường riêng, một ý tưởng riêng, những gì mình nhìn chỉ là cái mà họ muốn thể hiện ra thôi cơ mà đôi khi cũng hơi so sánh bản thân
Ngân: em không thể kể với những người xung quanh được. Cũng là Ngân: chia sẻ trên một clip public :v Ai cũng sẽ luôn đứng núi này trông núi nọ thôi mà. Cân bằng với việc thỏa mãn với hiện tại là được thôi.
Trên một clip public như cách gián tiếp để họ tiếp cận những điều bản thân không thể nói được. Nói với c rất dễ nhưng đó là cái chật vật của người khác trong khoảng thời gian dài Khi c đang tận hưởng cuộc sống ở Đại học, ở môi trường đi làm tốt thì người khác đang loay hoay không biết phải trang trải mớ tín chỉ này ra sao? Liệu có thể tiếp tục học ở đây không? T có thể bị tách biệt dù đây là môi trường làm việc tốt? :(((((((
Sẵn đây mình muốn tâm sự với mn, không biết có ai đang trang vùng an toàn ko nhỡ. Em thì là đang vùng an toan và không dám bước ra khỏi nó luôn, e cảm thấy mình như đã mất nhiều cơ hội lắm ấy cứ nghĩ là lại là thấy tiếc, nhưng mà vẫn ko có đủ can đảm để vượt qua nó. Giờ thì có kiểu chấp nhận ngày qua ngày thoy :((( mình nhận ra là cứ thế này là không được nhưng chẵng biết làm thế nào
góp ý 1 chút cho team về góc đặt máy quay và dựng footage, việc chuyển cảnh qua lại 2 nhân vật liên tục như vậy gây chóng mặt và mất tập trung cho người xem
Thấy nhiều bạn phân vân về tương lai nên mình chia sẻ xíu.
Về việc đi làm trái ngành/đúng ngành, bạn đã có mục tiêu nghề nghiệp định sẵn trong đầu chưa? Nếu như chưa thì cơ hội nào đến trước thì bạn nắm lấy, làm rồi biết đâu lại có những cơ hội khác mở ra. Kể cả khi bạn thấy nó không ổn, thì bạn có thể nhảy sang những chỗ khác vì chắc gì bạn làm công việc bạn muốn ( muốn nhé ) làm rồi thì bạn không nhảy đâu. Bạn có dám chắc công việc đúng ngành là công việc bạn thực sự sẽ làm trong hết sự nghiệp của bạn không? Nên thay vì do dự thì cứ dấn thân mà làm, đỡ tốn thời gian. Những bạn mới đầu hai mấy mà thấy không dám nhảy thì những người cuối hai mấy hay đầu ba chắc không bao giờ dám nhảy luôn ha ha.
Đi học tiếp hay đi làm. Bạn xác định đi học để làm gì, vì không có việc nên bạn đi học hoặc không biết nên làm gì? Thế nếu bạn đi học cũng không biết bạn thích gì, nên làm gì, trau dồi gì thì có chắc là ở nước ngoài xin được việc không, hoặc về việt nam thì có ổn không? Thứ nhất là vì ở nước ngoài bạn cạnh tranh với người bản địa, thứ hai là về vn thì cũng nhiều bạn xuất sắc.
Xuất phát điểm thua nhiều người thì cũng chẳng sao, thay vì nghĩ những người ngoài tầm với thì nghĩ những người cùng nấc thang cùng mình. Rồi bạn tự nhận xét đánh giá là do người ta giỏi hay mình nỗ lực không đủ. Bạn muốn chơi với người ở nấc thang nào thì cố trau dồi bản thân để đạt được nấc thang đó, hai mấy tuổi thì leo thang tăm tắp nếu nỗ lực ấy chứ.
Sau đó là vấn đề peer pressure, mình không nói về mục tiêu nữa vì mn đều biết rồi. Cái mình muốn chia sẻ là bạn cần hiểu bản thân, hiểu rõ mình cần gì và cần bao nhiêu là đủ. Khi đó thì nhìn vào người giỏi hơn mình thì thấy ồ à nhưng cũng không đến mức quá ghen tị. Quan trọng là bạn vẫn có mục tiêu, vẫn cố gắng, hiểu rõ bản thân cần gì muốn gì thì mình thấy ổn rồi.
Một video rất hay dành cho các bạn trẻ của phê phim. Với bản thân mình thì hiện tại mình đã 31 tuổi và đi qua hết những cái như "khủng hoảng 1/4 cuộc đời" hay "áp lực đồng trang lứa". Sau tất cả thì mình chỉ khuyên các bạn trẻ 2 điều đề vượt qua những điều này :
1. Khi các bạn nhìn vào sự thành công, trưởng thành của người khác thì hãy luôn đặt cho mình 1 câu hỏi là "họ đã phải làm gì để đạt được những điều này?". Đằng sau mọi sự thành công luôn là sự trả giá. Hãy tìm hiểu xem cái "giá" là gì, và mình có sẵn sàng trả cho cái "giá" đó không. Và các bạn sẽ nhận ra rằng đôi khi "cái giá đó quá đắt" và bạn sẽ không còn muốn được như thế nữa.
2. Hãy tìm ra những điều mình thích và cố gắng làm nó "CHO BẢN THÂN MÌNH". Đừng làm nó để show off hay để có 1 2 tấm hình trên mạng xã hội. Hãy làm nó vì nó có giá trị và đem lại niềm vui cho bản thân các bạn.
Mình tin rằng nếu các bạn làm được 2 điều trên thì vượt qua "áp lực đồng trang lứa" hay "khủng hoảng 1/4 cuộc đời" là điều không hề khó khăn gì.
Chúc các bạn trẻ của Phê phim cũng như các khán giả của Phê phim có một tuổi trẻ thật hay ho, thú vị CHO BẢN THÂN MÌNH thay vì cho người khác.
Thích giọng anh Hiệp ghê í, rất vui vì PP chọn anh làm host cho series pot-cast này 😊
Qua những chia sẻ của anh chị em cũng thấy được chính mình ở trong đó, em cũng đã từng tận hưởng sự tự do, buông thả trong suốt những năm đầu đại học, giống như anh Hiệp. Em thật sự trân trọng những trải nghiệm đó nhưng đồng thời trong sự tự do ấy em cũng cảm thấy lạc lõng và mất định hướng, giống như chia sẻ của chị Ngân. Có lẽ chính điều đó, cùng với Peer Pressure là những thứ cộng hưởng khiến em quyết tâm trở lại chăm chỉ với việc học để có cho mình một định hướng và hướng đến một tương lai ổn định. Cảm ơn Phê vlogs, mong là trong tương lai sẽ có thêm nhiều chủ đề thú vị để mình và mọi người cùng bàn luận.
Coi tập này xong kiểu phải đăng nhập vào để comment ấy. Vì tớ có đáp án.
Mình cũng dạng hiếu thắng, cũng từng trễ tốt nghiệp 2 năm để đi làm. Và môi trường xung quanh mình cũng nhiều bạn bè giỏi. Nên mình cực kì chia sẻ chuyện áp lực này. Từng trải qua việc mất tự tin vào bản thân. Một khi đang mất tự tin vào bản thân, thì bao nhiêu thứ mình đã làm được trong quá khứ, chẳng có mấy ý nghĩa vào thời điểm ấy. Cũng từng dành thời gian một mình để "suy nghĩ về những suy nghĩ của mình". Sau đó thì mình có rút ra vài điều giúp mình vượt qua những lúc như vậy, hi vọng nó có ích.
Thứ nhất, cái mà mình thấy được là bản Behind the Scene của chính mình, và bản Director's Cut của người khác.
Thứ hai, sự mất tự tin có tính chu kỳ. Nên là chấp nhận nó như một việc tất yếu. Nó không xấu, vấn đề là không nên để việc mất tự tin kéo dài quá lâu. Nên, mình cho phép mình có thời gian để so sánh mình với người khác, cho phép mình được ghen tị, cho phép mình được mất tự tin trong một khoảng thời gian càng ngắn càng tốt. Kiểu khóc cho lẹ rồi xắn tay áo lên và làm tiếp đê.
Thứ ba, khi mình nhìn vào một người bất kì, mình sẽ luôn dành một sự tôn trọng cho cả thành công và cả The other side của họ. Well, người đứng trước mặt mình được tạo nên từ cả hai phần đấy. Thì mình cũng thế.
Và cuối cùng, khá là tricky, mình học được việc
Chấp nhận mình không giỏi bằng người khác, trong việc họ đang làm chính họ.
Việc mình có thể làm tốt hơn họ, chỉ có thể là, giỏi làm chính mình hơn.
Đồng ý với bạn là nó có tính chu kỳ. Nhiều khi mình tự so sánh với người khác vì nghĩ nếu làm như họ, có cuộc sống của họ thì vấn đề của mình sẽ chấm dứt, mà đấy chỉ là mình chưa biết rõ cuộc sống của họ mà thôi
Mình rất thích nghe c Ngân nói chuyện. Cảm thấy c nói chuyện rất duyên, lắng nghe mọi người nữa. Mong c Ngân dẫn nhiều số hỏi đáp hơn ở Phê Vlog ạ. Lớp ziuuuu💓💓
Tầm tuổi này mà đứng giữa việc làm việc trái/đúng ngành
Đi học tiếp hay đi làm
Xuất phát điểm thua nhiều người nên có những ngày chả làm gì cũng buồn
Quarter-life crisis
em đang cuối cấp và đây đúng là thứ em đang gặp phải. nghe xong thấy cảm giác như có người hiểu lòng mình dù mình không nói ấy. cảm ơn phê potcast hic
Mới chỉ có 3 tập thôi nhưng chắc đây sẽ là tập em thích nhất trong series này. Các content của chị Ngân chưa baoh làm em thất vọng 🥰🥰 âm thanh, câu chuyện và hình ảnh của video đều rất tuyệt ạ 💯 💯
Đồng cảm với b gái này nhiều lúc thấy bạn bè đồng trang lứa hơn mình, thì cx có lúc ganh tị và nhiều lúc suy nghĩ rằng tại sao mình ko bằng họ tại sao họ lại giỏi hơn mình.
chị ngân cute cần để fb ra để mn follow là hết cảm giác không ai nhớ tới mình :D
yebb, đúng vậy. E cũng bị thế dù biết mỗi người có một con đường riêng, một ý tưởng riêng, những gì mình nhìn chỉ là cái mà họ muốn thể hiện ra thôi cơ mà đôi khi cũng hơi so sánh bản thân
Tôi không theo đạo, từng nghe một câu này trong Phật giáo rất hay "không chấp trước, không có so sánh thì không có đau thương"
18 tuổi, vừa mới chập chững bước chân vào cánh cổng trường Đại học đang xem video này :)
Ngân: em không thể kể với những người xung quanh được.
Cũng là Ngân: chia sẻ trên một clip public :v
Ai cũng sẽ luôn đứng núi này trông núi nọ thôi mà. Cân bằng với việc thỏa mãn với hiện tại là được thôi.
Trên một clip public như cách gián tiếp để họ tiếp cận những điều bản thân không thể nói được. Nói với c rất dễ nhưng đó là cái chật vật của người khác trong khoảng thời gian dài
Khi c đang tận hưởng cuộc sống ở Đại học, ở môi trường đi làm tốt thì người khác đang loay hoay không biết phải trang trải mớ tín chỉ này ra sao? Liệu có thể tiếp tục học ở đây không? T có thể bị tách biệt dù đây là môi trường làm việc tốt? :(((((((
Giọng bạn Nam nghe rất ấm áp.
Bạn nữ đang yêu cá tính, đến với bạn chỉ có nguời đàn ông tự tin bản lãnh... ờ tự thấy mình già roài. :D
Em cực cực cực thích podcast của Phê Phim luôn ý. Vừa tập viết tiếng hoa vừa xem ta nói nó đãaaaaaa
25 tuổi và đang xem video này 🥵😂
Thích series pot-cast này quá ^^
Anh Hiệp với c Ngân dt quá, mong thêm nhiều số này nữa.
Ngan dang yeu gheee 🥰
bắt đầu đáng xem và đáng nghe hơn rồi :D
Bạn Ngân có thể dự đoán được áp lực sắp tới là một người có trực giác tốt. Lời khuyên có thể sẽ có ích sẽ cho bạn là tìm hiểu về tâm lý trị liệu. Bạn đã nghĩ về suy nghĩ của mình thì có thể bạn đủ sâu sắc hiểu và áp dụng
Sẵn đây mình muốn tâm sự với mn, không biết có ai đang trang vùng an toàn ko nhỡ. Em thì là đang vùng an toan và không dám bước ra khỏi nó luôn, e cảm thấy mình như đã mất nhiều cơ hội lắm ấy cứ nghĩ là lại là thấy tiếc, nhưng mà vẫn ko có đủ can đảm để vượt qua nó. Giờ thì có kiểu chấp nhận ngày qua ngày thoy :((( mình nhận ra là cứ thế này là không được nhưng chẵng biết làm thế nào
mong chị í lên vid nhiều hơn tại c í xinh quá =))
Một người 21t hay nghĩ nhiều như em cảm thấy mình trong cuộc trò chuyện của 2 anh chị ạ
Chị Ngân
19:00 đoạn này thấy quá đúng luôn
em thấy chị ngân rất xinh
23:00 Anh Linh nè 🤗
PP upload lên Apple Podcast nữa đi ạ 🥺🥺🥺
22:10 oh có thể e chưa vướng phải con đũy tình yêu thoy :)))))))))
Góc camera nháy đổi liên tục hơi đau mắt ạ
Chỉ muốn nói là mình đồng cảm với 2 bạn lắmmm
Mà lâu lắm mk ko thấy anh Giang lên ad ạ
Taylor Swift cũng bị thôi, "This is me trying" - folklore, Ngân khá chín chắn về việc kết hôn
Làm 1 pot cast của a Nhân đi ạ
phê team mời đc người nổi tiếng tham gia show này thì hay nhỉ
Một vấn đề mà mk cũng đang gặp phải 😔
Anh Hiệp điêu rồi
Anh sắp dẫn chị tóc vàng về ra mắt mẹ mà :)))))
23:55 yup
mong pp làm phê sách
Quarter-life crisis
Chơi chứng khoán vui mà. Bạn muốn làm quen với áp lực của hai từ “ổn định” ư?
Cách nhanh nhất là học đánh chứng khoán :)))
Miếng thịt ngoài chợ cũng gặp áp lực sợ những miếng thịt khác ngon hơn mình :(
anh là miếng thịt nào
Cô Ngân, cô có đồng ý với cái thumbnail của video này không? Sao nó hơi dìm hàng cô vậy
Mình nhìn thôi cũng biết áo bạn nữ mặc làm bằng chất liệu gì rồi girlfriend material đúng không 😉
Những gì chị nói giông giống với những biểu hiện của khủng hoảng lứa tuổi nhỉ. Khủng hoảng tuổi 25 à? Hummm, tiếc thật mình cũng đang gặp phải.
Hello xem đầu nè 😎
góp ý 1 chút cho team về góc đặt máy quay và dựng footage, việc chuyển cảnh qua lại 2 nhân vật liên tục như vậy gây chóng mặt và mất tập trung cho người xem
17:40 mình sẽ làm động lực cho bạn :))
Chị Ngân xinh thế mà ghen tị vs ng khác về ngoại hình á ! Đáng suy ngẫm :)
do ông con trai ông thấy thế còn con gái thấy khác
theo mắt mình thấy thì mình thấy k xinh, chỉ duyên thôi
Uh có lẽ là đúng gu mình
❤
chị kia xinh vkl
Podcast?
Phê nên chúng mình cần pot
20:15 là không!!
simp chị ngân:)))
phim gì ghê quá à.
thật là đáng sợ, phim hay quá đi
Làm nghề này lương cao không bạn ?
Thế Ngân sinh năm 99 hả?Ban đầu cứ tưởng 98 cơ á :))
22:03 :)))