cám ơn anh, tình người = điều căn bản nhất, đơn sơ nhất bỗng dưng lại trở thành một điều gì đó rất xa xí và hiếm hoi trong thế giới ngày nay, tiếc nhỉ 🤭
@@vietnauymedia tình người, nhiều khi chỉ là những cử chỉ nhẹ nhàng, không có tính toán và chả có mất mát gì, nhưng nó rất cần thiết trong đời sống hằng ngày
Thì ra....từ đó mà ra😅 Nhưng phải nể tấm thân nhỏ bé của út (xưa giờ vẫn bé😆) tuy giang hồ nhưng trong thơ vẫn mềm mại 😘 Thôi giờ rủ đi tàu nè, chơi hôn?😂
Con đã coi hết tất cả các clip về câu chuyện vượt bên trên kênh của cô. Thật sự cảm động và rơi nước mắt. Dòng họ ngoại con cũng từng là “Vietnamese Boat People”. Tuy con ko sinh vào thởi đó nhưng con cảm nhận được nỗi đau của mọi người. Cám ơn cô về những video đầy ý nghĩa này. Respect to VBP!
Trời .. khi mãi mê nghe câu truyện thì cứ tưởng là truyện đọc và được kể lại bởi hồi ký của người vượt biên nào đó, nghe hết sức cảm động vì trong truyện có cô bé còn nhỏ tuổi mà cũng phải bỏ xứ ra đi .. nghe thật xót xa làm mình phải đi giặt hai cái bao gối .. Nhưng khi nghe kỹ thì mới biết chuyến ra đi đó là của chính tác giả ... làm mình xúc động rơi lệ tới giặt luôn thêm hai cái mền ... cũng tại vì nằm nghe và những giọt nước mắt tự nhiên lăn dài theo cảm xúc qua câu truyện .. Dễ xúc động vì đó chính là những hình ảnh vĩ đại nhất của những con người đúng nghĩa với Tự Do ....Những chuyến vượt biên của người Việt ra khơi hay những chuyến chạy trốn vượt qua đường bộ đều là những hình ảnh vĩ đại nhất nằm trong hai chữ Tự Do ... Người phương tây may mắn vì có hiểu biết nên tạo dựng một đời sống bình đẳng & Tự Do..... Còn người vượt biên và vượt biển như người Việt là người can đảm nhất để chứng minh tôi chính là hình ảnh của Tự Do ...... Likes & Sub 👍
@@vietnauymedia Trời , khuyên kiểu này giống Lan Berg (MDG) cũng khuyên người lao động nên sử dụng el-sparkesykkel đi làm nếu đi làm trong thành phố kkkk .. Chắc 2 bạn cùng phe hay sao .. nên luôn lo lắng kỹ lưỡng cho môi trường 🙂.. Nói chớ khi không có còn xà bông bột giặt đồ ..thì chỉ dùng loại nước thơm thôi ... nen khi giặt xong cũng hưởng ké mùi thơm độc hại kkkkkk
Thương ng dan VN đánh đổi cả mạng sống để tim tu do cái giá rất,,,rất dac thời gian đó nếu thuyền nhân cứ đi hương Thái Lan thì kho bộ cả mạng vì hai tac dung là mối ng đều có số ng k tiền ở lại thì cũng chẳng sướng dau
Tôi nhớ năm 1990 .. anh 4 tôi đi ra Nha Trang vượt biên lúc 9 giờ đêm.. lúc đó tôi biết lúc đó anh đi vượt biên vì lúc đó Má tôi ôm anh vào lòng và khóc.. vì lúc đó Má tôi hay nói là ai hỏi anh 4 tôi đi đâu thì nói là anh về Nội . Tôi nói với Má.. Má ơi con cũng muốn đi vì lúc đó tôi 11 tuổi cũng ý thức được cuộc sống rất khó khăn vì công an khu vực hay làm khó dễ không cho bắt điện và bắt nước xài .. họ làm khó dễ vì cho rằng Ba tôi là sỹ quan VNCH và Ba tôi đã vượt biên thành công và họ hay nói với Má tôi là nhà chị Phản quốc.. sau khi anh 4 tôi vượt biên thành công đến Phi Luật Tân vào tháng 03 -1990 .. thì họ đến nhà hỏi Má tôi con chị đi đâu sao lâu không thấy.. Má tôi nói cuộc sống khó khăn nên cho anh 4 tôi về Nội làm rẫy thì họ mới tin .. nhưng sau đó có một anh công an tuổi còn trẻ anh ta rất lễ phép và hay dò la tin tức .. thì nghe đâu 1 năm sau anh ta cũng đi vượt biên và hiện giờ nghe nói đã định cư ở một quốc gia Đệ Tam là Na Uy ..
Det er prisen å betale på veien til frihet. Etter 49 år har båtfolket aldri glemt. That is the price to pay on the path to freedom. After 49 years, the boat people have never forgotten.
Tôi rất thích chuyện Thuyền Nhân của bạnvà nhất là khi bạn kể về cái bánh "chuối chiên" đậm sắc tình người... Cám ơn
cám ơn anh, tình người = điều căn bản nhất, đơn sơ nhất bỗng dưng lại trở thành một điều gì đó rất xa xí và hiếm hoi trong thế giới ngày nay, tiếc nhỉ 🤭
@@vietnauymedia tình người, nhiều khi chỉ là những cử chỉ nhẹ nhàng, không có tính toán và chả có mất mát gì, nhưng nó rất cần thiết trong đời sống hằng ngày
Trong cơn hiểm nghèo ấy, không ngờ cho Mai Thảo nếm được một vị không quên suốt đời, kể cả miếng chuối chiên đậm tình người. Rất cảm động ❤❤❤
🤗
Thương cho những người tỵ nạn❤️
Tui bị cuốn theo câu chuyện của bé Thảo. Thật xúc động ❤️
giờ biết tại sao út nó có tính giang hồ rồi phải hong ? 😅
Thì ra....từ đó mà ra😅 Nhưng phải nể tấm thân nhỏ bé của út (xưa giờ vẫn bé😆) tuy giang hồ nhưng trong thơ vẫn mềm mại 😘 Thôi giờ rủ đi tàu nè, chơi hôn?😂
Con đã coi hết tất cả các clip về câu chuyện vượt bên trên kênh của cô. Thật sự cảm động và rơi nước mắt. Dòng họ ngoại con cũng từng là “Vietnamese Boat People”. Tuy con ko sinh vào thởi đó nhưng con cảm nhận được nỗi đau của mọi người. Cám ơn cô về những video đầy ý nghĩa này.
Respect to VBP!
thank you very much 😘
Cám ơn câu chuyện hay của chị nhé.❤ Những kỷ niệm có một không hai, giờ có tiền cũng không mua được. 🌹
mấy món đồ mang từ trại tỵ nạn qua lúc đó không biết đường mà giữ lại, chứ không giờ có cái mà bán cho viện bảo tàng rồi :)
@@vietnauymedia ❤️
Nghe chị kể mà em hồi hộp và xúc động theo câu chuyện của chị luôn
cám ơn em
Hei ! VIET/NA UY MEDIA , chuc suc khoe🌹
chúc bình an
Trời .. khi mãi mê nghe câu truyện thì cứ tưởng là truyện đọc và được kể lại bởi hồi ký của người vượt biên nào đó, nghe hết sức cảm động vì trong truyện có cô bé còn nhỏ tuổi mà cũng phải bỏ xứ ra đi .. nghe thật xót xa làm mình phải đi giặt hai cái bao gối .. Nhưng khi nghe kỹ thì mới biết chuyến ra đi đó là của chính tác giả ... làm mình xúc động rơi lệ tới giặt luôn thêm hai cái mền ... cũng tại vì nằm nghe và những giọt nước mắt tự nhiên lăn dài theo cảm xúc qua câu truyện .. Dễ xúc động vì đó chính là những hình ảnh vĩ đại nhất của những con người đúng nghĩa với Tự Do ....Những chuyến vượt biên của người Việt ra khơi hay những chuyến chạy trốn vượt qua đường bộ đều là những hình ảnh vĩ đại nhất nằm trong hai chữ Tự Do ... Người phương tây may mắn vì có hiểu biết nên tạo dựng một đời sống bình đẳng & Tự Do..... Còn người vượt biên và vượt biển như người Việt là người can đảm nhất để chứng minh tôi chính là hình ảnh của Tự Do ...... Likes & Sub 👍
tội nghiệp anh bạn trẻ phải tốn khá nhiều xà bông giặt rồi đấy 😅
@@vietnauymedia Yup buồn hơn là dạo này hỏng thấy chỗ nào tilbud xà bông giặt hết kkkkk
@@nhuchiecquediem2184 dùng xà bông gội đầu, shampo cũng được nha, tốt hơn cho môi trường nữa 🤭
@@vietnauymedia Trời , khuyên kiểu này giống Lan Berg (MDG) cũng khuyên người lao động nên sử dụng el-sparkesykkel đi làm nếu đi làm trong thành phố kkkk .. Chắc 2 bạn cùng phe hay sao .. nên luôn lo lắng kỹ lưỡng cho môi trường 🙂.. Nói chớ khi không có còn xà bông bột giặt đồ ..thì chỉ dùng loại nước thơm thôi ... nen khi giặt xong cũng hưởng ké mùi thơm độc hại kkkkkk
Thảo ở na uy bao nhiêu năm rồi
Cám ơn MT đã kể câu chuyện của mình. Mỗi lần nghe câu chuyện thuyền nhân là mỗi lần xúc cảm dâng trào và uất nghẹn 💕
🧡
Ko biêtt năm nào
👋👋👋
Huhu vậy mà bấy lâu nay mình bị nhồi sọ , từ nhỏ đi học đều dạy phải yêu bh ,chiếu và ca ngợi dcs
Anh rat thich em ke chuyen vuot bien,rat la hay va y nghia
Anh tin em ke la co that vi gia đinh anh đi ngay 8/4nam 1983 bi bat tai VUNG TAU va keo ve cang CAT LƠ va đi tu het
Thảo đẹp và nhìn phúc hậu lắm 👉❤️
cám ơn anh
❤❤❤❤❤❤
nghe tới phút cuối cùng chưa ? 🤭
Thảo kể hay quá,mới 9 tuổi mà phải trải qua hành trình bôn ba....
Thương ng dan VN đánh đổi cả mạng sống để tim tu do cái giá rất,,,rất dac thời gian đó nếu thuyền nhân cứ đi hương Thái Lan thì kho bộ cả mạng vì hai tac dung là mối ng đều có số ng k tiền ở lại thì cũng chẳng sướng dau
dân mình quá khổ
Những câu chuyện của series nhưng người Thuyền nhân nếu được dung thành một cuốn phim dài tập chắc sẽ rất hấp dẫn.
Chuyến đi của Thảo như thế là may mắn lắm rồi. Câu chuyện tôi đi thật là đau đớn.
chị kể lại câu chuyện của chị được không?
Mình cũng muốn nghe câu chuyện của bạn @thilevan5097
Chị không nói chị đi ngày tháng năm nào...7.hay8.9 ng 10ngay thì tới đảo Indo. Rồi tháng mấy năm mấy chị được bản lãnh qua Nauy ...
❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
Tôi nhớ năm 1990 .. anh 4 tôi đi ra Nha Trang vượt biên lúc 9 giờ đêm.. lúc đó tôi biết lúc đó anh đi vượt biên vì lúc đó Má tôi ôm anh vào lòng và khóc.. vì lúc đó Má tôi hay nói là ai hỏi anh 4 tôi đi đâu thì nói là anh về Nội . Tôi nói với Má.. Má ơi con cũng muốn đi vì lúc đó tôi 11 tuổi cũng ý thức được cuộc sống rất khó khăn vì công an khu vực hay làm khó dễ không cho bắt điện và bắt nước xài .. họ làm khó dễ vì cho rằng Ba tôi là sỹ quan VNCH và Ba tôi đã vượt biên thành công và họ hay nói với Má tôi là nhà chị Phản quốc.. sau khi anh 4 tôi vượt biên thành công đến Phi Luật Tân vào tháng 03 -1990 .. thì họ đến nhà hỏi Má tôi con chị đi đâu sao lâu không thấy.. Má tôi nói cuộc sống khó khăn nên cho anh 4 tôi về Nội làm rẫy thì họ mới tin .. nhưng sau đó có một anh công an tuổi còn trẻ anh ta rất lễ phép và hay dò la tin tức .. thì nghe đâu 1 năm sau anh ta cũng đi vượt biên và hiện giờ nghe nói đã định cư ở một quốc gia Đệ Tam là Na Uy ..
Oh, nếu ở Na Uy thì biết đâu lại chẳng biết nhau. Cho phép em hỏi anh ấy tên gì ạ ?
@@vietnauymedia dạ lâu rồi không nhớ tên.. anh ta xin ra đảo Phú quốc sau đó lấy thuyền đi với một số người..
Det er prisen å betale på veien til frihet. Etter 49 år har båtfolket aldri glemt.
That is the price to pay on the path to freedom. After 49 years, the boat people have never forgotten.