Ông Bùi Ngọc Phúc ơi, ông là Bôn sê hay là Men sê, nhưng khi nghe văn của ông tôi được trận cười sảng khoái và cảm ơn người đọc truyện thật là hấp dẫn.
Chết với truyện của tác giả Bùi Ngọc Phúc và người kế chuyện của Phạm Giang tôi cười đến rơi cả răng Nhưng thực tế tôi sống trong thời kì bao cấp là có thật một thời gian khổ của toàn dân tộc VN Với tôi tình yêu lứa đôi ngày đó thiếu thốn đủ điều nhưng thật thánh thiện Luôn ủng hộ kênh của bạn Pham Giang co giọng đọc rất la😊
Truyện của Bùi Ngọc Phúc truyện nào cũng rất hay ! Lời văn dí dỏm , rất có duyên , vốn sống phong Phú ! Tôi rất thích ! Thêm giọng đọc truyền cảm nên câu chuyện càng hấp dẫn
Mình theo dõi Kênh NKC từ những ngày đầu , MC toàn đọc truyện hay nói về thời bao cấp bạn ạ ,, nhớ cái thời đó quá bạn ơi tuy vât vả nhưng bình yên và đầy tình người ...giọng đọc cuốn vô cùng chắc bác ý cũng sống thời đó nên cảm nhận rất chuẩn thông qua giọng đọc
Do cái buồng tắm bé xíu bị hai con lợn chiếm chỗ, do vậy mỗi khi tắm giặt, em Trinh của tôi phải chui vào tắm chung với lợn. Dù vạn bất đắc dĩ vì hoàn cảnh, bù lại tận dụng lúc tắm cho người, lũ lợn được mát theo vì nước dùng đâu có đủ rồi phung phí. Không dám nói ra vì sợ bị người yêu giận, nhưng đôi lần ngồi gần em, tôi vẫn ngửi thấy thoang thoảng mùi phân lợn. Nghe đến đây, cười suýt nữa chết sặc. Anh Phúc ơi, anh viết ác thật đấy!
@@hongchuyenmoi đây là một trong những truyện buồn cười nhất của tác giả Bùi Ngọc Phúc. Người Kể Chuyện vừa đọc vừa cười; riêng truyện này phải đọc đi đọc lại rất nhiều lần vì đang đọc lại phì cười
Ngó ra cửa thấy đám quần áo lót xanh đỏ của em Trinh bay phấp phới trong gió như trêu ngươi, điên tiết, tôi vớ ngay cái kéo trên mặt bàn đi ra ngay chỗ phơi đồ miệng lẩm bẩm: - Này thì Volga, này thì sinh viên văn khoa Sau mỗi câu nói, tôi cắt xoẹt một phát, chưa đầy 5 phút, toàn bộ số phụ kiện của em Trinh đã bị cắt thành vài mảnh. Cay thật
Tôi không nhịn được cười khi tác giả cho anh con rể hụt không biết bốn ông (người viết và người thực hiện cái chủ nghĩa quái thai Max lênin) ấy là cha ông của ông giảng viên triết học.🤣 Tác giả có cánh viết gần với các tác phẩm của nhà văn Dương thu Hương.
Bùi ngọc phúc kỳ tài thể loại truyện nào của ô cũng hay
Khóc một dòng sông 😂
Truyện của BNP mới thấy chưa nghe đã bấm live... 🙈🥹♥️
❤❤
Ông Bùi Ngọc Phúc ơi, ông là Bôn sê hay là Men sê, nhưng khi nghe văn của ông tôi được trận cười sảng khoái và cảm ơn người đọc truyện thật là hấp dẫn.
Chết với truyện của tác giả Bùi Ngọc Phúc và người kế chuyện của Phạm Giang tôi cười đến rơi cả răng
Nhưng thực tế tôi sống trong thời kì bao cấp là có thật một thời gian khổ của toàn dân tộc VN
Với tôi tình yêu lứa đôi ngày đó thiếu thốn đủ điều nhưng thật thánh thiện
Luôn ủng hộ kênh của bạn Pham Giang co giọng đọc rất la😊
Giọng đọc và âm điệu diễn giải của Phạm Giang thật tuyệt, cảm ơn tg và người truyền đạt.
Chỉ có thể là BNP ! Cười đau cả bụng , cụ tổ nhà em đẹp quá ,hay thật! Cảm ơn Người kể chuyện và TG
Quá hay
Truyện của Bùi Ngọc Phúc truyện nào cũng rất hay ! Lời văn dí dỏm , rất có duyên , vốn sống phong Phú ! Tôi rất thích ! Thêm giọng đọc truyền cảm nên câu chuyện càng hấp dẫn
@@diepdinhthanh1096 Xin đính chính một chút là tác giả Bùi Ngọc Phúc
@@nguoi-kechuyen đúng rồi ! Tôi xin lỗi và đã sữa ! Xin cảm ơn Phạm Giang
Chuẩn bạn ạ
Một bức tranh bi hài thời bao cấp...ai sống trong thời đó sẽ hiểu..những hình ảnh thời xửa thời xưa chợt hiện về😢😮😮😅😂
Thực sự là một thời bi hài, nhưng không thể nào quên, nhất là với những ai đã trải qua thời kỳ đó
@@nguoi-kechuyen cảm ơn anh đã sưu tầm những câu chuyện hay ,có giá trị lịch sử như vậy
Mình theo dõi Kênh NKC từ những ngày đầu , MC toàn đọc truyện hay nói về thời bao cấp bạn ạ ,, nhớ cái thời đó quá bạn ơi tuy vât vả nhưng bình yên và đầy tình người ...giọng đọc cuốn vô cùng chắc bác ý cũng sống thời đó nên cảm nhận rất chuẩn thông qua giọng đọc
Bỏ công xúc tép nuôi cò, đến khi cò lớn...cò bỏ anh.
Câu chuyện hay quá
Tôi cũng có một ông chú làm cán bộ ở huyện ( hội nông dân) cung cách sử sự giống hệt ông bố " em Trinh".
❤❤❤❤❤
Hay quá cảm ơn người đọc
Câu gái rất tốt
@@truyenhaymh1716 😆😁😂🤪😅
Do cái buồng tắm bé xíu bị hai con lợn chiếm chỗ, do vậy mỗi khi tắm giặt, em Trinh của tôi phải chui vào tắm chung với lợn. Dù vạn bất đắc dĩ vì hoàn cảnh, bù lại tận dụng lúc tắm cho người, lũ lợn được mát theo vì nước dùng đâu có đủ rồi phung phí. Không dám nói ra vì sợ bị người yêu giận, nhưng đôi lần ngồi gần em, tôi vẫn ngửi thấy thoang thoảng mùi phân lợn. Nghe đến đây, cười suýt nữa chết sặc. Anh Phúc ơi, anh viết ác thật đấy!
@@hongchuyenmoi đây là một trong những truyện buồn cười nhất của tác giả Bùi Ngọc Phúc. Người Kể Chuyện vừa đọc vừa cười; riêng truyện này phải đọc đi đọc lại rất nhiều lần vì đang đọc lại phì cười
Mỉa mai quá,, ai lại phụ hồ giả danh sinh viên xây dựng
Ngó ra cửa thấy đám quần áo lót xanh đỏ của em Trinh bay phấp phới trong gió như trêu ngươi, điên tiết, tôi vớ ngay cái kéo trên mặt bàn đi ra ngay chỗ phơi đồ miệng lẩm bẩm:
- Này thì Volga, này thì sinh viên văn khoa
Sau mỗi câu nói, tôi cắt xoẹt một phát, chưa đầy 5 phút, toàn bộ số phụ kiện của em Trinh đã bị cắt thành vài mảnh.
Cay thật
Hôm qua ko ra truyện " Mạch làng" phần mới à bác ơi?
@@thanghuemaydothietke 21h00 sẽ có truyện phần tiếp theo bạn nhé
Tôi không nhịn được cười khi tác giả cho anh con rể hụt không biết bốn ông (người viết và người thực hiện cái chủ nghĩa quái thai Max lênin) ấy là cha ông của ông giảng viên triết học.🤣 Tác giả có cánh viết gần với các tác phẩm của nhà văn Dương thu Hương.
Giống czo
❤❤❤❤❤❤