Sài Gòn là nơi chỉ định ghé qua vài năm để hoàn thành việc học tập. Nhưng duyên nợ với Sài Gòn thì rất sâu nặng, khoảng thời gian này, cuối năm hay tin mình có thai với anh người yêu, thế là dang dở việc học. Mình được gia đình chồng xây cho căn nhà cấp ba tại Gò Vấp, sinh con và sống cùng chồng tại đây. Trải qua 5 năm gắn bó Sài Gòn để lại trong thanh xuân mình rất nhiều nước mắt, khoảng thời gian mang thai khi còn là sinh viên rất là tủi nhục. Tuy gia đình hai bên đều ủng hộ nhưng vẫn không sao tránh khỏi những ánh mắt dị nghị của bà con, họ hàng, bạn bè trang lứa, một cảm giác tủi hổ không biết phải vực dậy như thế nào. Rồi từ ngày nhập cư vào Sài Gòn, cầm trên tay cuốn sổ hộ khẩu nhà mình, nỗi ám ảnh về cái bụng to 9 tháng của mình lúc bước ra khỏi nhà nhìn hàng xóm không khỏi ngẹn ngào một tiếng chào. Mà lạ thay, mấy bà mấy ông ở khu phố mình sống rất là mến mẹ bầu. Câu chào đầu tiên đã khiến cho mình thấy việc được sống tại ngôi nhà này và có những hàng xóm thế này thật là may mắn. Đến hôm mình sinh con, đến một người thân cũng không có ở cạnh kịp thời thì bà lão bán bún riêu trước nhà nhờ mấy anh phụ hộ đưa mình ra taxi đi bệnh viện để đẻ. Mình biết ơn những con người ở đây nhiều lắm... Có lẽ là dài dòng. Một cô gái còn trẻ, học ngành y nhưng lại lầm lỡ bước như mình vẫn được Sài Gòn chào đón. Bao nhiêu đó đủ để thấy Sài Gòn dễ mến đến thế nào.
Sài Gòn ở thì trăn trở, rời đi thì không nguôi. Bao nhiêu năm tưởng mình thay đổi mà nghe giai điệu này thì ngỡ như mình chưa từng đổi thay. Vẫn như ngày nào.
Đôi khi muốn bỏ SG để đi xa tránh cái ồn ào, cái hối hả, tránh cái nắng cái gió. Thế mà chỉ được dăm bữa lại không chịu nổi nữa để mà quay về gặp lại SG. Hồi lúc nhỏ mỗi lần được đi chơi xa là chỉ muốn ở đó luôn, chẳng muốn về lại, cũng chả có cảm giác nhớ nhung gì nhiều SG, lúc ấy cứ nghe người lớn nói câu “về nhà rồi, nhớ quá đi” thì bản thân lại cảm thấy nơi đây chả có gì để nhớ nhung, buồn nhiều là không được ở chơi thêm lâu. Rồi mọi thứ thay đổi khi ta lớn lên, xa một tí lại bồn chồn muốn quay về lại, lúc này mới hiểu được nhớ SG là như thế nào, cảm giác giống như xa lòng mẹ vậy, có một tí buồn, một tí nhớ, một tí lo lắng, một tí thương. Mãi rồi sự ồn ào, náo nhiệt, nắng gió SG không thể nào mà quên được, không thể nào nói bỏ là bỏ đi được.
Chú Đại sinh nhật vui vẻ nha)) mong chú ngày càng đẹp và thơm hơn để làm nhiều video và những câu chuyện tuổi mới lớn cho bọn cháu 🎉 yêu chú Đại nhiều..🖤
Những mẫu chuyện lượm lặt khắp nơi ở mảnh đất dễ thương này nhưng sâu sắc, quá sâu sắc.
Sài Gòn là nơi chỉ định ghé qua vài năm để hoàn thành việc học tập. Nhưng duyên nợ với Sài Gòn thì rất sâu nặng, khoảng thời gian này, cuối năm hay tin mình có thai với anh người yêu, thế là dang dở việc học.
Mình được gia đình chồng xây cho căn nhà cấp ba tại Gò Vấp, sinh con và sống cùng chồng tại đây. Trải qua 5 năm gắn bó Sài Gòn để lại trong thanh xuân mình rất nhiều nước mắt, khoảng thời gian mang thai khi còn là sinh viên rất là tủi nhục. Tuy gia đình hai bên đều ủng hộ nhưng vẫn không sao tránh khỏi những ánh mắt dị nghị của bà con, họ hàng, bạn bè trang lứa, một cảm giác tủi hổ không biết phải vực dậy như thế nào. Rồi từ ngày nhập cư vào Sài Gòn, cầm trên tay cuốn sổ hộ khẩu nhà mình, nỗi ám ảnh về cái bụng to 9 tháng của mình lúc bước ra khỏi nhà nhìn hàng xóm không khỏi ngẹn ngào một tiếng chào. Mà lạ thay, mấy bà mấy ông ở khu phố mình sống rất là mến mẹ bầu. Câu chào đầu tiên đã khiến cho mình thấy việc được sống tại ngôi nhà này và có những hàng xóm thế này thật là may mắn. Đến hôm mình sinh con, đến một người thân cũng không có ở cạnh kịp thời thì bà lão bán bún riêu trước nhà nhờ mấy anh phụ hộ đưa mình ra taxi đi bệnh viện để đẻ. Mình biết ơn những con người ở đây nhiều lắm...
Có lẽ là dài dòng. Một cô gái còn trẻ, học ngành y nhưng lại lầm lỡ bước như mình vẫn được Sài Gòn chào đón. Bao nhiêu đó đủ để thấy Sài Gòn dễ mến đến thế nào.
Sài Gòn ở thì trăn trở, rời đi thì không nguôi. Bao nhiêu năm tưởng mình thay đổi mà nghe giai điệu này thì ngỡ như mình chưa từng đổi thay. Vẫn như ngày nào.
Đã từng có suy nghĩ sẽ vào SG lập nghiệp... nhưng ĐN lại có quá nhiều kỉ niệm để níu em lại... SG với em vẫn luôn là một nơi thật đặc biệt...
Đại Ca có thời gian ra thêm radio cho tụi em nghe nha. giọng anh hay lắm luôn ấy ạ.
Ghé SG có đôi lần nhưng video của anh Đại cũng đủ làm có gì đó xao xuyến trong tim ♥️
Happy birthday chú Đại ❤️❤️🎁
Đôi khi muốn bỏ SG để đi xa tránh cái ồn ào, cái hối hả, tránh cái nắng cái gió. Thế mà chỉ được dăm bữa lại không chịu nổi nữa để mà quay về gặp lại SG.
Hồi lúc nhỏ mỗi lần được đi chơi xa là chỉ muốn ở đó luôn, chẳng muốn về lại, cũng chả có cảm giác nhớ nhung gì nhiều SG, lúc ấy cứ nghe người lớn nói câu “về nhà rồi, nhớ quá đi” thì bản thân lại cảm thấy nơi đây chả có gì để nhớ nhung, buồn nhiều là không được ở chơi thêm lâu. Rồi mọi thứ thay đổi khi ta lớn lên, xa một tí lại bồn chồn muốn quay về lại, lúc này mới hiểu được nhớ SG là như thế nào, cảm giác giống như xa lòng mẹ vậy, có một tí buồn, một tí nhớ, một tí lo lắng, một tí thương.
Mãi rồi sự ồn ào, náo nhiệt, nắng gió SG không thể nào mà quên được, không thể nào nói bỏ là bỏ đi được.
Chú Đại sinh nhật vui vẻ nha)) mong chú ngày càng đẹp và thơm hơn để làm nhiều video và những câu chuyện tuổi mới lớn cho bọn cháu 🎉 yêu chú Đại nhiều..🖤
Chúc mừng sinh nhật chú 🎂
Chúc chú luôn ngon và mãi thơm nhé
Chúc Chú Đại snvv, luôn ngon và thơm nha Chú 😝
Birthday to u. Chúc A sinh nhật vui vẻ, có sức khỏe thật tốt mong những lời chúc có thể đến đc với A. #LoveU
chú ơi sinh nhật vui vẻ nha chú!
Sinh nhật vui vẻ nha chú
❤
Ca ca đọc chậm rãi một chút nha nha )) giọng ca ca ấm áp lắm