Dù có cố cách mấy, anh biết mình sai là sai thôi Xem em như mặt trời ở phía trên đỉnh đồi Vẫn chờ đợi bóng em ngày mai tới Em đã không còn nghĩ về anh Quên thật nhanh những kí ức ngày trước Bước những bước mình anh lê trên hàng quán quen Vì những lần nhớ em cho con tim thêm trầy xước Em à, nhìn phía trước em là nụ cười Niềm vui xem như những lần trãi nghiệm Cuộc đời anh toàn màu đen thứ không may nó luôn tìm tới Em thêm tình mới, anh ôm bao đơn côi Như màn đêm giăng đầy lối, như ngày nắng kéo về đây soi Nắm bàn tay sau những lần đỗ vỡ Vì anh biết em chẳng thể đến bên anh vỗ về Chẳng thực hiện được lời nói ngày trước ta lỡ thề Em đưa anh đến Thiên Hà, sau những lần ta cãi vã Em để anh phải đấu tranh sau những lần nhớ em... Vì đã mang lỗi lầm sẽ mãi trả Có những ngày phải chạy đua với linh cảm, biết là như vậy không đáng Người ta nói với em những điều xấu về anh... Nhưng không hiểu tận cùng sau tâm can Khô khang trong lời nói, tâm trạng chỉ là đang lừa dối... Khi bản thân lại nhớ về em Vì những khi buộc mình phải phì cười, trên lối quen cũ... Những kí ức lại òa đến vào đêm Khi con tim từng ngày đau nhói... Nhìn sao trời những ngày sau cuối cùng cười Anh quên hết những lời anh từng nói... Những nơi quen thuộc mà ta đã cùng ngồi. Anh nhận ra... mình chẳng còn em nữa... Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa Dù có tự dối lòng... bằng những lời bào chữa... Thì anh vẫn 1 mình đi qua những ngày mưa Có những điều ngày đó ta không nói... Để bây giờ anh chính là người không cam tâm Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối... Là lí do bàn tay người khác không dám cầm Em có người mới, anh thì không, bằng cách nào đó em tin được không Từng ấy ngày tháng anh lại 1 lần nữa... Chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng Để bài hát hôm nay được tồn tại.... Mà đúng ra điều đó là điều anh không nên Vì biết những lời trãi lòng này vô nghĩa... Đối với sự vô cảm đạp đổ sẽ không đền. Nở nụ cười nhạt, nghĩ tới em và khung cảnh em bên người mới... Nhận ra rằng không chỉ "GIỎI" đau... anh giỏi buồn bã khi trời tối. Anh biết mình sai thật sai... bao ngày qua anh đã nhận ra rồi... Người ra đi còn anh ở lại... tìm về hàng quán chúng ta ngồi Những kí ức... thì đan xen... nhưng giờ thì ai là người nắm... Bài học tình yêu thật quá dở dang bất lực rồi để cuộc đời chấm... Khác với "GIỎI" anh thì dở tệ... .nên anh chậm rải với ca từ... Để rồi... hôm nay gom gọn mọi thứ... và mang nỗi buồn tới khai trừ. Những suy nghĩ anh xin cất lại con tim hao gầy đã quá mỏi mệt... Nỗi đau, từng dần hóa hình hài thì bây giờ cũng... đã rõ hệt... Người ta nói, sẽ che nỗi buồn dấu dòng lệ ướt khi trời mưa... Nhưng rồi mọi thứ đâu như ta muốn... rồi nghĩ, đã thấu cuộc đời, chưa? Mưa làm ướt nhẹ lên từng vạt áo... mưa dần che lấp đôi môi em... Chỉ là bức họa mà anh tưởng tượng rồi lấy ngòi bút đè tô thêm... Mưa cuốn trôi đi hết tất cả, ướt đôi vai em nhỏ bé... Mưa nhẹ nhàng nhưng lại day dứt cơn mưa lặng lẽ... đầu hè. Mặt trời của anh đã từng ở nơi đó cũng chỉ là đã từng thôi em hả? Giờ còn lại đây là tấm thân ướt đẫm mồ hôi nước mắt khi em xa Vì đã chạy hàng trăm, hàng ngàn cây số theo hướng mặt trời... Để chờ đợi ai kia Nhưng kết quả hôm nay anh nhận được... Chỉ là những lí thuyết dành cho sự mai mỉa Học được gì từ Icarus càng hướng mặt trời càng hóa tàn tro Nhưng vẫn cố chấp để giữ em lại khi em xa khuất anh lại càng lo. Nỗi sợ mà anh đã từng sợ lại trùng lặp nỗi nhớ giấc mơ anh từng mơ Khi 1 ngày chữ "duyên" chúng ta không còn "nợ"... Thì chỉ còn cái cớ để gieo vào vần thơ. Đêm nay con phố này không đèn thì cho anh gửi câu chữ này đan xen Dường như em vừa đánh rơi nước mắt... Vì những bài nhạc mà em vẫn đang khen Anh chưa từng nghĩ là em sẽ thấu hiểu... chưa từng nghĩ là em sẽ khắc ghi Chưa từng nghĩ là em sẽ đau đớn và cần liều thuốc như anh để đặc trị Vậy..em rơi nước mắt vì điều gì 1 phần đau đớn 9 phần là xót thương Hay chỉ đơn giản bài nhạc này cảm động là thứ gì đó em dùng để lót đường Thì mai này em tìm được nơi khác... rồi kể họ nghe quá khứ đầy thơ ca Đã từng có người vì em làm tất cả nhưng thứ em cho chỉ là sự lơ là Có 1 người vì em trong quá khứ luôn luôn trầm lặng cùng suy nghĩ về em Có 1 người tồn tại đến hiện tại chắp bút lục lại những ca từ về đêm Cũng chỉ vì em... là lựa chọn mà nhiều năm sau đó anh vẫn còn nhắc đi Anh Nhắc lại trong từng lời anh viết anh cũng không hiểu là anh nhắc làm gì Cho em hết cả 1 cuộc đời mà em lại biến anh thành đồ chơi Bài rap chính anh còn không thuộc lời vì anh đã viết những điều dài hơi Đã từng có 1 người trong bóng tối luôn luôn lặng lẽ và dõi theo em Đã từng có 1 người như thế đó cùng giọt nước mắt lăn dài vẫn theo kèm Em không còn giống như những xưa ngày cũ... Xem lời anh nói cứ như từng lời ru Em không còn giữ đúng vị trí ban đầu... Như từng chiếc lá rơi rụng giữa chiều thu Em đã từng cho anh 1 cơ hội nhưng điều gì đó khiến em vội mang đi Hãy cho anh biết anh làm gì nên tội mà lại đem tình cảm của anh ra hoang phí Một nửa khoảng trời của anh bị em che lấp ở bên đường đời Anh như chòi non đang thiếu ánh nắng không cách nào khác có thể vươn tới Sự hạnh phúc mà em đã từng hứa... Nhưng giờ chối bỏ nhất quyết sẽ không đưa Còn sót lại đây vài mảnh ký ức đẹp... Nhưng sự nhẫn tâm của em cũng không chừa Anh nhận ra... mình chẳng còn em nữa... Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa Dù có tự dối lòng... bằng những lời bào chữa... Thì anh vẫn 1 mình đi qua những ngày mưa Có những điều ngày đó ta không nói... Để bây giờ anh chính là người không cam tâm Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối... Là lí do bàn tay người khác không dám cầm Em có người mới, anh thì không, bằng cách nào đó em tin được không Từng ấy ngày tháng anh lại 1 lần nữa... Chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng Để bài hát hôm nay được tồn tại.... Mà đúng ra điều đó là điều anh không nên Vì biết những lời trãi lòng này vô nghĩa... Đối với sự vô cảm đạp đổ sẽ không đền.
Nhiều tên gọi cho 1 người , nhưng nỗi nhớ này chỉ là dành cho 1 người, bài nhạc gợi nhớ , hay lắm chúc kênh luôn là kênh yêu thích nhất của mọi người ❤
Lyric : Dù có cố cách mấy , anh biết mình sai là sai thôi Xem em như mặt trời ở phía trên đỉnh đồi và chờ đợi bóng em ngày mai tới Em đã không còn nghĩ về anh , quên thật nhanh những kí ức ngày trước Bước những bước mình anh lê trên hàng quán quen vì những lần nhớ em cho con tim thêm trầy xước Em à nhìn phía trước em là nụ cười , niềm vui xem như những trải nghiệm Cuộc đời anh toàn màu đen thứ không may nó luôn tìm tới Em thêm tình mới , anh ôm bao đơn côi Như màn đêm giăng đầy lối, mong ngày nắng kéo về đây soi Nắm bàn tay sau những lần đổ vỡ vì anh biết em chẳng thể đến bên anh vỗ về Chẳng thực hiện được lời nói ngày trước ta lỡ thề Em đưa anh đến thiên hà , sau những lần ta cãi vã Em để anh phải đấu tranh sau những lần nhớ em vì đã mang lỗi lầm sẽ mãi trả Có những ngày phải chạy đua với linh cảm , biết là như vậy không đáng Người ta nói với em những điều xấu về anh nhưng không hiểu tận cùng sau tâm can Khô khan trong lời nói , tâm trạng chỉ là đang lừa dối khi bản thân lại nhớ về em Vì những khi buộc mình phải phì cười , trên lối quen cũ những kí ức lại òa đến vào đêm Khi con tim từng ngày đau nhói , nhìn sao trời những ngày sau cuối cùng cười Anh quên hết những lời em từng nói , những nơi quen thuộc mà ta đã từng ngồi Anh nhận ra mình chẳng còn em nữa Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa Dù có tự dối lòng bằng những lời bào chữa Thì anh vẫn một mình đi qua những ngày mưa Có những điều ngày đó ta không nói để bây giờ anh chính là người không cam tâm Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối là lí do bàn tay người khác không dám cầm Em có người mới , anh thì không , bằng cách nào đó em tin được không Từng ấy ngày tháng anh lại một lần nữa chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng Để bài hát hôm nay được tồn tại mà đúng ra điều đó là điều anh không nên Vì anh biết những lời trải lòng này vô nghĩa đối với sự vô cảm đạp đổ cũng không đền Nở nụ cười nhạt , nghĩ tới em và khung cảnh em bên người mới Nhận ra rằng không chỉ giỏi đau anh giỏi buồn bã khi trời tối Anh biết mình sai thật sai , bao ngày qua anh đã nhận ra rồi Người ra đi còn anh ở lại tìm về hàng quán chúng ta ngồi Những kí ức thì đan xen nhưng giờ thì ai là người nắm Bài học tình yêu thật quá dở dang bất lực rồi để cuộc đời chấm Khác với giỏi thì anh dở tệ nên anh chậm rãi với ca từ Để rồi hôm nay gom gọn mọi thứ và mang nỗi buồn tới khai trừ Những suy nghĩ anh xin cất lại con tim hao gầy đã quá mỏi mệt Nỗi đau từng dần hóa hình hài thì bây giờ cũng đã rõ hệt Người ta nói sẽ che nỗi buồn dấu dòng lệ ướt khi trời mưa Nhưng rồi mọi thứ đâu như ta muốn rồi nghĩ đã thấu cuộc đời chưa Mưa làm ướt nhẹ lên từng vạt áo mưa dần che lấp đôi môi em Chỉ là bức họa mà anh tưởng tượng rồi lấy ngòi bút đè tô thêm Mưa cuốn trôi đi hết tất cả , ướt đôi vai em nhỏ bé Mưa nhẹ nhàng nhưng lại day dứt cơn mưa lặng lẽ đầu hè Mặt trời của anh đã từng ở nơi đó cũng chỉ là đã từng thôi em hả Giờ còn lại đây là tấm thân ướt đẫm mồ hôi nước mắt khi em xa Vì đã chạy hàng trăm hàng ngàn cây số theo hướng mặt trời , để chờ đợi ai kia Nhưng kết quả hôm nay anh nhận được chỉ là những lí thuyết dành cho sự mai mỉa Học được gì từ Icarus càng hướng mặt trời càng hóa tàn tro Nhưng vẫn cố chấp để giữ em lại khi em xa khuất anh lại càng lo Nỗi sợ mà anh đã từng sợ lại trùng lặp nỗi nhớ giấc mơ anh từng mơ Khi một ngày chữ duyên chúng ta không còn nợ thì chỉ còn cái cớ để gieo vào vần thơ Đêm nay con phố này không đèn thì cho anh gửi câu chữ này đan xen Dường như em vừa đánh rơi nước mắt vì những bài nhạc mà em vẫn đang khen Anh chưa từng nghĩ là em sẽ thấu hiểu , chưa từng nghĩ là em sẽ khắc ghi Chưa từng nghĩ là em sẽ đau đớn và cần liều thuốc như anh để đặc trị Vậy em rơi nước mắt vì điều gì một phần đau đớn chín phần là xót thương Hay chỉ đơn giản bài nhạc này cảm động là thứ gì đó em dùng để lót đường Thì mai này em tìm được nơi khác rồi kể họ nghe quá khứ đầy thơ ca Đã từng có người vì em làm tất cả nhưng thứ em cho chỉ là sự lơ là Có một người vì em trong quá khứ luôn luôn trầm lặng cùng suy nghĩ về em Có một người tồn tại đến hiện tại chắp bút lục lại những ca từ về đêm Cũng chỉ vì em là lựa chọn mà nhiều năm sau đó anh vẫn còn nhắc đi Anh nhắc lại trong từng lời anh viết anh cũng không hiểu là anh nhắc làm gì Cho em hết cả một cuộc đời mà em lại biến anh thành đồ chơi Bài rap chính anh còn không thuộc lời vì anh đã viết những điều dài hơi Đã từng có một người trong bóng tối luôn luôn lặng lẽ và dõi theo em Đã từng có một người như thế đó cùng giọt nước mắt lăn dài vẫn theo kèm Em không còn giống như những ngày xưa cũ Xem lời anh nói cứ như từng lời ru Em không còn giữ đúng vị trí ban đầu như từng chiếc lá rơi rụng giữa chiều thu Em đã từng cho anh một cơ hội nhưng điều gì đó khiến em vội mang đi Hãy cho anh biết anh làm gì nên tội mà lại đem tình cảm của anh ra hoang phí Một nửa khoảng trời của anh bị em che lấp ở bên đường đời Anh như chòi non đang thiếu ánh nắng không cách nào khác có thể vươn tới Sự hạnh phúc mà em đã từng hứa nhưng giờ chối bỏ nhất quyết sẽ không đưa Còn sót lại đây vài mảnh kí ức đẹp nhưng sự nhẫn tâm của em cũng không chừa Anh nhận ra mình chẳng còn em nữa Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa Dù có tự dối lòng bằng những lời bào chữa Thì anh vẫn một mình đi qua những ngày mưa Có những điều ngày đó ta không nói , để bây giờ anh chính là người không cam tâm Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối là lí do bàn tay người khác không dám cầm Em có người mới , anh thì không , bằng cách nào đó em tin được không Từng ấy ngày tháng anh lại một lần nữa chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng Để bài hát hôm nay được tồn tại mà đúng ra điều đó là điều anh không nên Vì anh biết những lời trải lòng này vô nghĩa đối với sự vô cảm đạp đổ cũng không đền
trớ trêu thay những bài rap trầm lắng nhẹ nhàng rõ từng câu chữ lại thành trò cười trong rap Việt. thay vào đó là các câu chữi câu nói móc méo, các câu tiếng anh chen ngang khó hiểu
Icarus vọng tưởng chinh phục bầu trời Từ rất xa xưa, trong Thần thoại Hy Lạp kể lại rằng: Kiến trúc sư tài ba Daedalus vì giúp đỡ cho người anh hùng Theseus đánh bại quái vật Minotaur và thoát khỏi mê cung Labyrinth nên khiến vua Minos nổi giận. Để trừng phạt, vua Minos đã giam cầm Daedalus và người con trai Icarus của ông vào mê cung Labyrinth, cho họ chết dần trong vô vọng vì mê cung này không thể tìm được lối ra. Tuy nhiên, vốn là một nhà phát minh thiên tài, Daedalus đã nghĩ ra một biện pháp táo bạo để thoát thân: Ông sử dụng sáp ong và lông chim thu lượm được trong mê cung để chế tạo ra hai đôi cánh giúp con người có thể bay lên bầu trời, một đôi cánh dành cho ông và một đôi dành cho Icarus. Sau khi phát minh hoàn tất, Daedalus và con trai quả nhiên có thể dùng nó để bay lên cao và thoát khỏi mê cung Labyrinth. Trước khi bay, Daedalus đã dặn Icarus rất cẩn thận: “Con trai, hãy nhớ rằng không được kiêu ngạo vì phát minh này của ta, nó quá nhỏ bé! Nó chỉ có tác dụng duy nhất là giúp chúng ta rời khỏi nơi này mà thôi. Trong khi bay con không được vì đắc ý mà sinh ra vọng tưởng, hãy nhớ rằng các vị Thần đang quan sát chúng ta. Nếu con bay quá cao, mặt trời sẽ làm sáp ong bị chảy ra hết, và điều đó sẽ gây nguy hiểm cho tính mạng của con.” Icarus đồng ý với cha. Nhưng sau khi bay lên trời, rời khỏi mê cung, Icarus càng lên cao càng cảm thấy hưng phấn, những gì cha dặn dò đã không còn lưu tâm nữa. Cậu dần nảy sinh tâm kiêu ngạo, cảm thấy dương dương tự đắc, vì trước giờ chỉ có các vị Thần mới bay được, có ngờ đâu hôm nay hai cha con mình đã thành công chinh phục bầu trời. Cậu bèn nghĩ: “Nếu lên cao hơn nữa thì sao nhỉ? Có đột phá được tới cung điện của các vị Thần không? Có thể lên đến nơi còn cao hơn cả Thần Zeus không?” Thế là Icarus lại tiếp tục bay cao hơn nữa, cậu thậm chí không hề nghe tiếng réo gọi đầy lo lắng của người cha Daedalus đang vang lên từ bên dưới. Lên đến một nơi rất cao, Icarus nhìn thấy ánh mặt trời lóa mắt, cậu muốn đến gần hơn nữa để quan sát công việc của Thần mặt trời Helios, nhưng lúc này cậu mới hoảng hốt vì nhận ra sáp ong trên đôi cánh của mình bắt đầu tan chảy. fall Icarus bị rơi từ trên không xuống khi cố gắng tiếp cận Thần Mặt trời, dù rất thương xót con nhưng Daedalus cũng không còn cách nào ngoài việc tiếp tục cuộc hành trình. (Ảnh qua Pinterest) Icarus vô cùng hoảng sợ, nhưng hối hận đã muộn, muốn bay ngược trở xuống cũng không còn thời gian nữa. Trong khoảnh khắc sáp ong tan hết, đôi cánh của Icarus đứt ra, người cậu rơi thẳng từ trên trời xuống biển sâu. Mặc dù vô cùng đau thương và tiếc nuối cho số phận bi thảm của con trai mình, nhưng Daedalus cũng không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục cuộc hành trình.
Lâu lâu mấy anh em mới làm được bài nhạc ! Chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ . Hẹn gặp lại ở những bài sau .
Những suy nghĩ anh xin cất lại con tim hao gầy đã quá mỏi mệt 😔
Viết mấy bài kiểu cả 2 còn yêu nhưng mà người con gái vì tương lai của cô ấy mà buông bỏ tình cảm 2 đứa đi bạn
O❤3@@khongsaoca2419
Dù có cố cách mấy, anh biết mình sai là sai thôi
Xem em như mặt trời ở phía trên đỉnh đồi
Vẫn chờ đợi bóng em ngày mai tới
Em đã không còn nghĩ về anh
Quên thật nhanh những kí ức ngày trước
Bước những bước mình anh lê trên hàng quán quen
Vì những lần nhớ em cho con tim thêm trầy xước
Em à, nhìn phía trước em là nụ cười
Niềm vui xem như những lần trãi nghiệm
Cuộc đời anh toàn màu đen thứ không may nó luôn tìm tới
Em thêm tình mới, anh ôm bao đơn côi
Như màn đêm giăng đầy lối, như ngày nắng kéo về đây soi
Nắm bàn tay sau những lần đỗ vỡ
Vì anh biết em chẳng thể đến bên anh vỗ về
Chẳng thực hiện được lời nói ngày trước ta lỡ thề
Em đưa anh đến Thiên Hà, sau những lần ta cãi vã
Em để anh phải đấu tranh sau những lần nhớ em...
Vì đã mang lỗi lầm sẽ mãi trả
Có những ngày phải chạy đua với linh cảm, biết là như vậy không đáng
Người ta nói với em những điều xấu về anh...
Nhưng không hiểu tận cùng sau tâm can
Khô khang trong lời nói, tâm trạng chỉ là đang lừa dối...
Khi bản thân lại nhớ về em
Vì những khi buộc mình phải phì cười, trên lối quen cũ...
Những kí ức lại òa đến vào đêm
Khi con tim từng ngày đau nhói...
Nhìn sao trời những ngày sau cuối cùng cười
Anh quên hết những lời anh từng nói...
Những nơi quen thuộc mà ta đã cùng ngồi.
Anh nhận ra... mình chẳng còn em nữa...
Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa
Dù có tự dối lòng... bằng những lời bào chữa...
Thì anh vẫn 1 mình đi qua những ngày mưa
Có những điều ngày đó ta không nói...
Để bây giờ anh chính là người không cam tâm
Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối...
Là lí do bàn tay người khác không dám cầm
Em có người mới, anh thì không, bằng cách nào đó em tin được không
Từng ấy ngày tháng anh lại 1 lần nữa...
Chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng
Để bài hát hôm nay được tồn tại....
Mà đúng ra điều đó là điều anh không nên
Vì biết những lời trãi lòng này vô nghĩa...
Đối với sự vô cảm đạp đổ sẽ không đền.
Nở nụ cười nhạt, nghĩ tới em và khung cảnh em bên người mới...
Nhận ra rằng không chỉ "GIỎI" đau... anh giỏi buồn bã khi trời tối.
Anh biết mình sai thật sai... bao ngày qua anh đã nhận ra rồi...
Người ra đi còn anh ở lại... tìm về hàng quán chúng ta ngồi
Những kí ức... thì đan xen... nhưng giờ thì ai là người nắm...
Bài học tình yêu thật quá dở dang bất lực rồi để cuộc đời chấm...
Khác với "GIỎI" anh thì dở tệ... .nên anh chậm rải với ca từ...
Để rồi... hôm nay gom gọn mọi thứ... và mang nỗi buồn tới khai trừ.
Những suy nghĩ anh xin cất lại con tim hao gầy đã quá mỏi mệt...
Nỗi đau, từng dần hóa hình hài thì bây giờ cũng... đã rõ hệt...
Người ta nói, sẽ che nỗi buồn dấu dòng lệ ướt khi trời mưa...
Nhưng rồi mọi thứ đâu như ta muốn... rồi nghĩ, đã thấu cuộc đời, chưa?
Mưa làm ướt nhẹ lên từng vạt áo... mưa dần che lấp đôi môi em...
Chỉ là bức họa mà anh tưởng tượng rồi lấy ngòi bút đè tô thêm...
Mưa cuốn trôi đi hết tất cả, ướt đôi vai em nhỏ bé...
Mưa nhẹ nhàng nhưng lại day dứt cơn mưa lặng lẽ... đầu hè.
Mặt trời của anh đã từng ở nơi đó cũng chỉ là đã từng thôi em hả?
Giờ còn lại đây là tấm thân ướt đẫm mồ hôi nước mắt khi em xa
Vì đã chạy hàng trăm, hàng ngàn cây số theo hướng mặt trời...
Để chờ đợi ai kia
Nhưng kết quả hôm nay anh nhận được...
Chỉ là những lí thuyết dành cho sự mai mỉa
Học được gì từ Icarus càng hướng mặt trời càng hóa tàn tro
Nhưng vẫn cố chấp để giữ em lại khi em xa khuất anh lại càng lo.
Nỗi sợ mà anh đã từng sợ lại trùng lặp nỗi nhớ giấc mơ anh từng mơ
Khi 1 ngày chữ "duyên" chúng ta không còn "nợ"...
Thì chỉ còn cái cớ để gieo vào vần thơ.
Đêm nay con phố này không đèn thì cho anh gửi câu chữ này đan xen
Dường như em vừa đánh rơi nước mắt...
Vì những bài nhạc mà em vẫn đang khen
Anh chưa từng nghĩ là em sẽ thấu hiểu... chưa từng nghĩ là em sẽ khắc ghi
Chưa từng nghĩ là em sẽ đau đớn và cần liều thuốc như anh để đặc trị
Vậy..em rơi nước mắt vì điều gì 1 phần đau đớn 9 phần là xót thương
Hay chỉ đơn giản bài nhạc này cảm động là thứ gì đó em dùng để lót đường
Thì mai này em tìm được nơi khác... rồi kể họ nghe quá khứ đầy thơ ca
Đã từng có người vì em làm tất cả nhưng thứ em cho chỉ là sự lơ là
Có 1 người vì em trong quá khứ luôn luôn trầm lặng cùng suy nghĩ về em
Có 1 người tồn tại đến hiện tại chắp bút lục lại những ca từ về đêm
Cũng chỉ vì em... là lựa chọn mà nhiều năm sau đó anh vẫn còn nhắc đi
Anh Nhắc lại trong từng lời anh viết anh cũng không hiểu là anh nhắc làm gì
Cho em hết cả 1 cuộc đời mà em lại biến anh thành đồ chơi
Bài rap chính anh còn không thuộc lời vì anh đã viết những điều dài hơi
Đã từng có 1 người trong bóng tối luôn luôn lặng lẽ và dõi theo em
Đã từng có 1 người như thế đó cùng giọt nước mắt lăn dài vẫn theo kèm
Em không còn giống như những xưa ngày cũ...
Xem lời anh nói cứ như từng lời ru
Em không còn giữ đúng vị trí ban đầu...
Như từng chiếc lá rơi rụng giữa chiều thu
Em đã từng cho anh 1 cơ hội nhưng điều gì đó khiến em vội mang đi
Hãy cho anh biết anh làm gì nên tội mà lại đem tình cảm của anh ra hoang phí
Một nửa khoảng trời của anh bị em che lấp ở bên đường đời
Anh như chòi non đang thiếu ánh nắng không cách nào khác có thể vươn tới
Sự hạnh phúc mà em đã từng hứa...
Nhưng giờ chối bỏ nhất quyết sẽ không đưa
Còn sót lại đây vài mảnh ký ức đẹp...
Nhưng sự nhẫn tâm của em cũng không chừa
Anh nhận ra... mình chẳng còn em nữa...
Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa
Dù có tự dối lòng... bằng những lời bào chữa...
Thì anh vẫn 1 mình đi qua những ngày mưa
Có những điều ngày đó ta không nói...
Để bây giờ anh chính là người không cam tâm
Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối...
Là lí do bàn tay người khác không dám cầm
Em có người mới, anh thì không, bằng cách nào đó em tin được không
Từng ấy ngày tháng anh lại 1 lần nữa...
Chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng
Để bài hát hôm nay được tồn tại....
Mà đúng ra điều đó là điều anh không nên
Vì biết những lời trãi lòng này vô nghĩa...
Đối với sự vô cảm đạp đổ sẽ không đền.
Nhiều tên gọi cho 1 người , nhưng nỗi nhớ này chỉ là dành cho 1 người, bài nhạc gợi nhớ , hay lắm chúc kênh luôn là kênh yêu thích nhất của mọi người ❤
Nge nhạc A Kindya 6 năm r giọng trầm ấm đó lun mỗi tối khi ngủ tui thích nghe nhất
Vẫn giọng đó, trầm ấm theo thời gian. Vẫn ca từ đó, lặng lẽ thấm đậm đi vào lòng người ❤
😘😘😘😘😘💞💞💞💞 Yêu
Lyric :
Dù có cố cách mấy , anh biết mình sai là sai thôi
Xem em như mặt trời ở phía trên đỉnh đồi và chờ đợi bóng em ngày mai tới
Em đã không còn nghĩ về anh , quên thật nhanh những kí ức ngày trước
Bước những bước mình anh lê trên hàng quán quen vì những lần nhớ em cho con tim thêm trầy xước
Em à nhìn phía trước em là nụ cười , niềm vui xem như những trải nghiệm
Cuộc đời anh toàn màu đen thứ không may nó luôn tìm tới
Em thêm tình mới , anh ôm bao đơn côi
Như màn đêm giăng đầy lối, mong ngày nắng kéo về đây soi
Nắm bàn tay sau những lần đổ vỡ vì anh biết em chẳng thể đến bên anh vỗ về
Chẳng thực hiện được lời nói ngày trước ta lỡ thề
Em đưa anh đến thiên hà , sau những lần ta cãi vã
Em để anh phải đấu tranh sau những lần nhớ em vì đã mang lỗi lầm sẽ mãi trả
Có những ngày phải chạy đua với linh cảm , biết là như vậy không đáng
Người ta nói với em những điều xấu về anh nhưng không hiểu tận cùng sau tâm can
Khô khan trong lời nói , tâm trạng chỉ là đang lừa dối khi bản thân lại nhớ về em
Vì những khi buộc mình phải phì cười , trên lối quen cũ những kí ức lại òa đến vào đêm
Khi con tim từng ngày đau nhói , nhìn sao trời những ngày sau cuối cùng cười
Anh quên hết những lời em từng nói , những nơi quen thuộc mà ta đã từng ngồi
Anh nhận ra mình chẳng còn em nữa
Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa
Dù có tự dối lòng bằng những lời bào chữa
Thì anh vẫn một mình đi qua những ngày mưa
Có những điều ngày đó ta không nói để bây giờ anh chính là người không cam tâm
Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối là lí do bàn tay người khác không dám cầm
Em có người mới , anh thì không , bằng cách nào đó em tin được không
Từng ấy ngày tháng anh lại một lần nữa chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng
Để bài hát hôm nay được tồn tại mà đúng ra điều đó là điều anh không nên
Vì anh biết những lời trải lòng này vô nghĩa đối với sự vô cảm đạp đổ cũng không đền
Nở nụ cười nhạt , nghĩ tới em và khung cảnh em bên người mới
Nhận ra rằng không chỉ giỏi đau anh giỏi buồn bã khi trời tối
Anh biết mình sai thật sai , bao ngày qua anh đã nhận ra rồi
Người ra đi còn anh ở lại tìm về hàng quán chúng ta ngồi
Những kí ức thì đan xen nhưng giờ thì ai là người nắm
Bài học tình yêu thật quá dở dang bất lực rồi để cuộc đời chấm
Khác với giỏi thì anh dở tệ nên anh chậm rãi với ca từ
Để rồi hôm nay gom gọn mọi thứ và mang nỗi buồn tới khai trừ
Những suy nghĩ anh xin cất lại con tim hao gầy đã quá mỏi mệt
Nỗi đau từng dần hóa hình hài thì bây giờ cũng đã rõ hệt
Người ta nói sẽ che nỗi buồn dấu dòng lệ ướt khi trời mưa
Nhưng rồi mọi thứ đâu như ta muốn rồi nghĩ đã thấu cuộc đời chưa
Mưa làm ướt nhẹ lên từng vạt áo mưa dần che lấp đôi môi em
Chỉ là bức họa mà anh tưởng tượng rồi lấy ngòi bút đè tô thêm
Mưa cuốn trôi đi hết tất cả , ướt đôi vai em nhỏ bé
Mưa nhẹ nhàng nhưng lại day dứt cơn mưa lặng lẽ đầu hè
Mặt trời của anh đã từng ở nơi đó cũng chỉ là đã từng thôi em hả
Giờ còn lại đây là tấm thân ướt đẫm mồ hôi nước mắt khi em xa
Vì đã chạy hàng trăm hàng ngàn cây số theo hướng mặt trời , để chờ đợi ai kia
Nhưng kết quả hôm nay anh nhận được chỉ là những lí thuyết dành cho sự mai mỉa
Học được gì từ Icarus càng hướng mặt trời càng hóa tàn tro
Nhưng vẫn cố chấp để giữ em lại khi em xa khuất anh lại càng lo
Nỗi sợ mà anh đã từng sợ lại trùng lặp nỗi nhớ giấc mơ anh từng mơ
Khi một ngày chữ duyên chúng ta không còn nợ thì chỉ còn cái cớ để gieo vào vần thơ
Đêm nay con phố này không đèn thì cho anh gửi câu chữ này đan xen
Dường như em vừa đánh rơi nước mắt vì những bài nhạc mà em vẫn đang khen
Anh chưa từng nghĩ là em sẽ thấu hiểu , chưa từng nghĩ là em sẽ khắc ghi
Chưa từng nghĩ là em sẽ đau đớn và cần liều thuốc như anh để đặc trị
Vậy em rơi nước mắt vì điều gì một phần đau đớn chín phần là xót thương
Hay chỉ đơn giản bài nhạc này cảm động là thứ gì đó em dùng để lót đường
Thì mai này em tìm được nơi khác rồi kể họ nghe quá khứ đầy thơ ca
Đã từng có người vì em làm tất cả nhưng thứ em cho chỉ là sự lơ là
Có một người vì em trong quá khứ luôn luôn trầm lặng cùng suy nghĩ về em
Có một người tồn tại đến hiện tại chắp bút lục lại những ca từ về đêm
Cũng chỉ vì em là lựa chọn mà nhiều năm sau đó anh vẫn còn nhắc đi
Anh nhắc lại trong từng lời anh viết anh cũng không hiểu là anh nhắc làm gì
Cho em hết cả một cuộc đời mà em lại biến anh thành đồ chơi
Bài rap chính anh còn không thuộc lời vì anh đã viết những điều dài hơi
Đã từng có một người trong bóng tối luôn luôn lặng lẽ và dõi theo em
Đã từng có một người như thế đó cùng giọt nước mắt lăn dài vẫn theo kèm
Em không còn giống như những ngày xưa cũ
Xem lời anh nói cứ như từng lời ru
Em không còn giữ đúng vị trí ban đầu như từng chiếc lá rơi rụng giữa chiều thu
Em đã từng cho anh một cơ hội nhưng điều gì đó khiến em vội mang đi
Hãy cho anh biết anh làm gì nên tội mà lại đem tình cảm của anh ra hoang phí
Một nửa khoảng trời của anh bị em che lấp ở bên đường đời
Anh như chòi non đang thiếu ánh nắng không cách nào khác có thể vươn tới
Sự hạnh phúc mà em đã từng hứa nhưng giờ chối bỏ nhất quyết sẽ không đưa
Còn sót lại đây vài mảnh kí ức đẹp nhưng sự nhẫn tâm của em cũng không chừa
Anh nhận ra mình chẳng còn em nữa
Cũng chẳng còn lời hứa của ngày xưa
Dù có tự dối lòng bằng những lời bào chữa
Thì anh vẫn một mình đi qua những ngày mưa
Có những điều ngày đó ta không nói , để bây giờ anh chính là người không cam tâm
Anh vác ký ức bày ra trong bóng tối là lí do bàn tay người khác không dám cầm
Em có người mới , anh thì không , bằng cách nào đó em tin được không
Từng ấy ngày tháng anh lại một lần nữa chấp nhận ngược nắng và ngược cả lòng
Để bài hát hôm nay được tồn tại mà đúng ra điều đó là điều anh không nên
Vì anh biết những lời trải lòng này vô nghĩa đối với sự vô cảm đạp đổ cũng không đền
KindyA lyric và chất giọng thì khỏi phải bàn rồi. Tuyệt!!!
trớ trêu thay những bài rap trầm lắng nhẹ nhàng rõ từng câu chữ lại thành trò cười trong rap Việt. thay vào đó là các câu chữi câu nói móc méo, các câu tiếng anh chen ngang khó hiểu
Kindya mãi Đỉnh
bài này và bài "đau đầu"...bài " anh đã từng thử"...toàn tua tới đoạn kindya để nghe...hy vọng có bài solo của kindya với chất nhạc như này...nghe phê
sản phẩm này thật tuyệt
Từ lời bài hát như đang trách mắng tui vậy 😢
Fan kindya lâu năm
Chúc những ngày vui vẻ sẽ luôn ở trong cuộc sống của mọi người 🙏
Đóng tune vô a kakakak
Tuyệt zời tym cho các anh :3
Up cho mọi người❤🎉
Mặt trời 🌞 nghệ thuật ẩn dụ ... hayyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy
Hay quá giọng ấm nx👍
Nhữg câu rap KindyA... Nghe đã tai... 👍
Up cho ae 😍 #PPK
Nhạc nghe đau đến mức đau lòng
Lâu quá Mới nghe lại giỏi
flow của kindya buồn đến run người
Vẫn luôn nghe nhạc của KindyA
nghe lại những bài nhạc 5 năm trước hay vãi 👍
Hay
Nhạc rap tậm trạng chỉ nghe mỗi kindya
Mê giọng ông Giỏi quá
Bộ ba tâm trạg :)))
❤️❤️❤️
Ông PPK là ông nào mà làm beat hay thế nhở:3
Nghe đi nghe lại mới thắm r nghiện bài này .
👍
tui đề nghị kênh KawaiiBi ra là ra luôn karaoke nha,hay hết sức mà ko có beat karaoke gì hết trơn
up
❤️
Idol ko
Bài này có karaoke chắc hót lắm:)))
Rap love như này nghe hay nhất là thời từ 2010-2015 thiệc sự nghe rất thấm. Rap bây giờ thì như đấm lời vào tai người nghe
đồng ý với bạn
Có thể Share Sub không ạ!
hay
ad có thể nào cho e biết mặt kindya đc ko ạ
trên mạng đầy đó...gõ là ra mà
Lâu rồi k nghe nhạc mấy anh
😇
😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
Ko ra kaoke à
Lê anh tài nhạc anh viết anh ráp ko hay anh ko thiên tài
Anh ơi lên Karaoke
Icarus là gì z
Icarus vọng tưởng chinh phục bầu trời
Từ rất xa xưa, trong Thần thoại Hy Lạp kể lại rằng: Kiến trúc sư tài ba Daedalus vì giúp đỡ cho người anh hùng Theseus đánh bại quái vật Minotaur và thoát khỏi mê cung Labyrinth nên khiến vua Minos nổi giận. Để trừng phạt, vua Minos đã giam cầm Daedalus và người con trai Icarus của ông vào mê cung Labyrinth, cho họ chết dần trong vô vọng vì mê cung này không thể tìm được lối ra.
Tuy nhiên, vốn là một nhà phát minh thiên tài, Daedalus đã nghĩ ra một biện pháp táo bạo để thoát thân: Ông sử dụng sáp ong và lông chim thu lượm được trong mê cung để chế tạo ra hai đôi cánh giúp con người có thể bay lên bầu trời, một đôi cánh dành cho ông và một đôi dành cho Icarus. Sau khi phát minh hoàn tất, Daedalus và con trai quả nhiên có thể dùng nó để bay lên cao và thoát khỏi mê cung Labyrinth.
Trước khi bay, Daedalus đã dặn Icarus rất cẩn thận: “Con trai, hãy nhớ rằng không được kiêu ngạo vì phát minh này của ta, nó quá nhỏ bé! Nó chỉ có tác dụng duy nhất là giúp chúng ta rời khỏi nơi này mà thôi. Trong khi bay con không được vì đắc ý mà sinh ra vọng tưởng, hãy nhớ rằng các vị Thần đang quan sát chúng ta. Nếu con bay quá cao, mặt trời sẽ làm sáp ong bị chảy ra hết, và điều đó sẽ gây nguy hiểm cho tính mạng của con.”
Icarus đồng ý với cha. Nhưng sau khi bay lên trời, rời khỏi mê cung, Icarus càng lên cao càng cảm thấy hưng phấn, những gì cha dặn dò đã không còn lưu tâm nữa. Cậu dần nảy sinh tâm kiêu ngạo, cảm thấy dương dương tự đắc, vì trước giờ chỉ có các vị Thần mới bay được, có ngờ đâu hôm nay hai cha con mình đã thành công chinh phục bầu trời. Cậu bèn nghĩ: “Nếu lên cao hơn nữa thì sao nhỉ? Có đột phá được tới cung điện của các vị Thần không? Có thể lên đến nơi còn cao hơn cả Thần Zeus không?”
Thế là Icarus lại tiếp tục bay cao hơn nữa, cậu thậm chí không hề nghe tiếng réo gọi đầy lo lắng của người cha Daedalus đang vang lên từ bên dưới. Lên đến một nơi rất cao, Icarus nhìn thấy ánh mặt trời lóa mắt, cậu muốn đến gần hơn nữa để quan sát công việc của Thần mặt trời Helios, nhưng lúc này cậu mới hoảng hốt vì nhận ra sáp ong trên đôi cánh của mình bắt đầu tan chảy.
fall
Icarus bị rơi từ trên không xuống khi cố gắng tiếp cận Thần Mặt trời, dù rất thương xót con nhưng Daedalus cũng không còn cách nào ngoài việc tiếp tục cuộc hành trình. (Ảnh qua Pinterest)
Icarus vô cùng hoảng sợ, nhưng hối hận đã muộn, muốn bay ngược trở xuống cũng không còn thời gian nữa. Trong khoảnh khắc sáp ong tan hết, đôi cánh của Icarus đứt ra, người cậu rơi thẳng từ trên trời xuống biển sâu. Mặc dù vô cùng đau thương và tiếc nuối cho số phận bi thảm của con trai mình, nhưng Daedalus cũng không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục cuộc hành trình.
Câu chuyện về icarus bạn nha
Hát cũng hay lắm ak rapper nữa hả
𝓅𝓇o𝓂o𝓈𝓂
.
Dở không hay
Dở hay tuỳ người nghe
hay
.