Mình từng có rất nhiều. Có nhiều người xung quanh. Những bữa tiệc, quần áo, giầy dép, du lịch... Mình không giàu có.. Nhưng mình thấy mình có rất nhiều thứ đủ đáp ứng cho bản thân , cho cả người mình yêu thương... Thế mà mình chưa bao giờ thấy hạnh phúc. .. Tâm lý sợ mất... Và mình mất thật. Mất hết. Tình lẫn tiền. Sau bao nhiêu năm mình mới nhận ra... 1 bông hoa vào sáng sớm lại đẹp như thế. Biết đủ là đủ . Hay đơn giản, hãy nhẹ nhàng yêu thương bản thân mình. Mỗi người một cuộc đời. Không giữ nỗi thì buông tay. Hiện tại, mình ổn. Không giàu. Không xa hoa. Nhưng , nếu muốn mua hộ ai tấm vé số mình vẫn nhẹ nhàng mua cho họ. Mong chúng ta đủ dịu dàng với cuộc đời của mình.
Mình từng đọc 1 cách chiết tự của chữ "sở hữu": Hữu là có, sở là khổ sở. Càng có nhiều lại càng khổ sở, càng sợ mất mát, càng phải cố nhiều hơn để giữ lấy những cái mình có.
Có lẽ là ko dám thoát ra. Riêng chữ "Dám" nó vốn đã nặng nề và khó khăn rồi. Dám nghĩ cũng khó, dám làm còn khó hơn, nhưng dám buông bỏ thì đúng là mấy ai làm được. Ngoài ra, dám thoát ra cũng là đi ngược lại với phần lớn xã hội => cả một tấn áp lực chứ chả đùa.
Có người nói được bởi có người biết lắng nghe. Có những người nổi trội được vì có những người khác không thấy có nhu cầu phải vươn lên và tranh đấu. Thế giới cần cái này và cái kia - những khác biệt bổ sung cho nhau. Những con người chỉ mải mê tranh giành để thắng không biết tới niềm vui của việc im lặng quan sát, lùi lại để hài lòng với chính mình. Kết nối không nằm ở lý lẽ. Kết nối nằm ở trái tim và sự tĩnh lặng bên trong mỗi con người.
@@longvunhat5778 đúng vậy khi xưa mình rất hay nói cho đến khi thất bại nhiều lần giờ hướng nội luôn thích sự bình yên và đặc biệt có cơ duyên mình giờ tu tập nên mọi thứ giờ cảm thấy nhẹ nhàng
Bài học mà mình tự học được khi bước qua tuổi 30 đó là buông bỏ, sống đơn giản, không cầu tài, danh vọng, mọi thứ sẽ tự an bài. Vui những niềm vui nhỏ thì bạn sẽ không phải tốn tiền cho những niềm vui lớn. Hạ thấp tất cả những nhu cầu của mình hết sức có thể mà mình vẫn cảm thấy sống khoẻ. Cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều.
@@sonnguyenthai7918 thì đó là suy nghĩ của cậu , ai cũng có quyền sống theo cách của mình .Đừng lấy cái mác cao cả "xã hội phát triễn " mà gán ép lên người khác, xã hội từ trước đến nay luôn đi lên nhưng rồi nó có khác gì ngoài một lớp áo mới .Để rồi để khoác lên lớp áo mới đó ta lại phấn đấu cả đời , tự cho nó là lý tưởng sống "cao cả" , đắm chìm vào những hảo mộng cho nó là sự "ổn định".
Mình đã khóc rất nhiều khi xem clip này , vì clip nói đúng những thứ mình đang gặp phải . Mình đang chật vật với chứng Trầmcam và khủng hoảng hiện sinh, cũng như áp lực đồng trang lứa. Và nguyên nhân nằm ở cuộc sống và cơ hội của mình. Xem được clip này như cảm giác như có người đồng cảm vậy , cảm ơn PP.
Cố lên nha b, mình cũng từng hoang mang, chênh vênh và tramcam những năm đầu 20. Giờ gần 30 r đã thấy bình tĩnh hơn 1 chút giữa những bc ngoặt cuộc đời. Quan trọng là chúng ta k bao h bỏ cuộc trc trầm cảm, tiếp tục sống và cố gắng!
Mình 30 tuổi từ 1 NV văn phòng suýt làm quản lý và giờ mình làm nhân viên siêu thị. Chẳng biết đời sẽ đưa ta đi đâu nhưng ít ra mình không nghĩ nhiều và chìm vào vòng xoáy không lối thoát đó. Thực sự con người chúng ta phức tạp nhưng cũng đủ nghị lực để là người tốt. Cứ vui đi vì đời cho phép
Mình 23 đang là gv tiểu học, nhưng mình ko thích đi dạy chút nào. Tính hết năm học này thì nghỉ. Trước mình ko thích nhưng vì không mạnh mẽ với qđinh của mình, mà nghe theo mẹ, gđ vì một công việc ổn định. M quyết tâm ra khỏi vùng an toàn, mông lung cũng được miễn là ko làm trái đạo đức hay lương tâm thì cv nào cũng được
Mình xem phim này vào những năm cuối cấp 3. Bộ phim cho mình 1 mindset nhẹ nhàng và đơn giản cho việc lựa chọn đi học xa và bắt đầu cuộc sống mới. Ba bảo đi khổ lắm nhưng lúc đấy mình mọi thứ rất nhẹ nhàng, mình nghĩ mình sẽ như miso, sống trong 1 túp lều nhỏ ngày qua ngày. Ở đâu chả sống được, còn 2 bàn tay là còn sống. Cơ mà sau 1 tgian lên thành phố sống,nhiều việc và hoài bão mình lại tham vọng và peer pressure. Dù mình biết rõ thứ bản thân cần ở cuộc sống chỉ là đc đi dạo, ngắm nhìn bầu trời và ăn 3 bữa no Nhưng mình vẫn chưa tự mình lựa chọn, dứt khỏi guồng quay này, những lúc ngồi máy tính làm việc cơ thể mình như tách ra làm 2 linh hồn mình đang nằm dưới tán cây dõi theo nhìn mình
Lão tử có 1 câu cũng không hề cao siêu chút nào là hạnh phúc sinh ra trong đau khổ. Nhìn rộng ra chỉ như là. Có 1 ngày bạn đi làm mệt mỏi, căng thẳng nhưng hạnh phúc đâu quá lớn là chỉ cần nghỉ ngơi thôi thì đó là 1 sự vui vẻ hp nhỏ bé. Lúc bạn ăn ngon thì mới hiểu lúc đói nó khổ thế nào vậy thì ngược lại của ý đó nó cũng giải thích nửa vế câu nguyên văn của Lão Tử😊😇😊(Hạnh phúc sinh ra trong đau khổ , đau khổ ẩn mình trong hạnh phúc)
Gần 30, mình hài lòng vs những gì mình đang có, cứ sống bình thãn :) sống là tận hưởng, ai muốn làm việc cật lực thì cứ làm, vừa đủ, vừa có thời gian ngắm nhìn mọi thứ xung quanh, nếu bạn cảm thấy k thể nuôi nổi con cái thì đừng sinh, nhưng nếu nuôi thì phải có trách nhiệm, nếu bạn sợ bệnh tật thì hãy đọc nhiều sách sẽ biết nguyên nhân bệnh từ đâu, cách cải thiện sức khoẻ cho mình và gdinh
Mỗi lần xem video của Phê phim là có cảm giác tìm lại chút gì đó mình đã đánh rơi trong cuộc sống, mấy video giống vầy làm mình suy nghĩ lại cuộc đời mình đã trải qua những gì, có vui, có buồn, có lúc lạc lõng và cũng có những lúc mông lung với thực tại
Có vẻ không phải mình là người trẻ duy nhất bị mất niềm tin vào cuộc sống… dù cố gắng và làm việc chăm chỉ cầm đồng lương trên tay nhưng mình cũng không chắc 1 năm nữa, 3 năm nữa kinh tế ra sao… ko bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn sinh con vì chắc gì 10 năm nữa mình lo đc cho bản thân nữa là lo cho con. Làm nhà nước an phận 20 năm với đồng lương ít ỏi thì thấy phí tuổi xuân. Làm tư nhân lương ổn hơn chút thì ko biết làm đc bao lâu. Chưa kể bị cám dỗ bởi chủ nghĩa tiêu dùng lương cao một chút lại tiêu nhiều hơn vì muốn bản thân hoàn hảo hơn từ ngoại hình, thưởng thức mọi thứ, chăm lo cho người thân. Nói chung con người tham lam đến chết
H ở thành phố cái gì cũng tiền !! Lưong ko tăng mà cái gì cũng tăng quá ác!! Thế nên hàn quốc nó có kết hôn đâu!! Áp lực đồng tiền công việc lấn át hết!!
"Cô không có những thứ như họ, nhưng cô cũng không đau khổ như họ" Lúc xem review này mình đã muốn khóc, cám ơn các bạn nhé. Chúc mọi người hạnh phúc, bế tắc, và rồi lại hạnh phúc.
6:36 "...cô không hề lên án hay phán xét, bất kỳ một cá nhân nào, mà chỉ nhẹ nhàng đứng bên ngoài, lặng lẽ nhìn với một thái độ cảm thông. Đó có thể cũng chính là lý do vì sao Miso rất dịu dàng..." ❤
Cái triết lý này giống trong bài Nhàn của Nguyễn Công Trứ và được Lor dùng nè. Hạnh phúc nằm ngay trước mặt, chẳng qua mọi người mải mê nhìn vào hạnh phúc người khác mà thui !
Đời là Rat Race, các bạn cứ sống sao mà cảm thấy hạnh phúc là đc, ko nhất thiết phải so sánh hay đi theo hình mẫu nào đâu. Rồi ai cũng đến điểm cuối hành trình là...miếng ván gỗ dài mà. Nên các bạn hãy sống thật hạnh phúc nhé.
Bác sĩ tâm lý Dolores Cannon có nói rằng :” Con người đến Trái Đất là để rèn luyện, đến để vượt qua các bài thi của cuộc đời. Sau đó mỗi linh hồn lại rời đi đến một hành tinh khác để báo cáo những gì mình đã học được với “Thần” và “Nguồn”. Nói theo một phương diện khác thì sống cuộc đời này nếu cứ chạy theo những xa hoa mà ko tìm dc niềm vui trong nội tại , để đến cuối đời chúng ta cũng chẳng mang theo được những thứ vật chất kia. Sau khi xem những bài thuyết giảng của bác sỹ Dolores thì mình cảm thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn gấp nhiều lần. Cũng giống như cô gái trong bộ phim này, mình hài lòng với những thứ mình đang có và bớt ảo tưởng về những thứ ngoài tầm với , ko còn đau buồn về những gì mình “muốn mà không đạt được” nữa. Chúc các bạn tìm thấy bình yên bên trong tâm hồn chính mình nhé.
Cố lên các bạn. Biết mình muốn gì là được. Đừng kiểu: "Tui muốn có tiền". Phim nhẹ nhàng, không phải là kịch bản gì đấy triết lý. Đơn giản là một câu chuyện du mục của cô gái trẻ. Vậy mới nói, không có gì thì dễ buông xuống. Có nhiều, giữ cũng mệt mỏi lắm.
Đúng lúc đang bế tắc, chán nản với cuộc sống thì xem được cái review này. Chợt thấy như 1 niềm an ủi. Một bản review phim thật hay và cảm xúc! Có thời gian rảnh nào đó nhất định mình sẽ xem phim :)
nhớ xem 1 video, người thành công nhất không phải là tỷ phủ, không phải là các nhà khoa học, nhà triết học, nhà văn.... với thứ giỏi nhất là chuyên môn của họ, không phải là 1 gia đình hạnh phúc , không phải là người lương cao mà là người cảm thấy an yên nhất với hầu hết khoảng thời gian của mình. Đó mới là người thành công nhất
Phim này cũng tựa tựa Nomadland, nó cứ buồn buồn kiểu gì khó tả. Nhiều người cứ lên án cách sống của họ, nay đây mai đó, không có gì ổn định, cũng không có ai ở bên, dù vẫn có những lời đề nghị giúp họ ổn định, nhưng họ vẫn chọn ra đi. Không ai hiểu tại sao họ lại chọn cuộc sống như vậy, bản thân họ cũng ý thức được mặt trái của nó, nhưng nếu họ không sống như vậy thì họ có cảm giác như không được sống nữa.
Bộ phim vừa ngột ngạt vừa nhẹ nhàng nhất mình được xem, ngột ngạt vì cuộc sống của mỗi người bạn cũ của Miso và sự vô định của nữ chính, trái lại thì sự tận hưởng hiện tại của Miso thật êm ả và nhẹ nhàng theo cách cô muốn
Có lẽ đây là bộ phim hàn quốc đầu tiên mình thấy ấn tượng đặc biệt nhất. Cuộc đời của miso thật sự ko hề yên bình thanh thản nhưng cách cô nhìn nhận nó thật nhẹ nhàng. Cô biết cái cô thật sự thích thật sự cần. Mình thấy có chút bất cần trong cô nhưng mình thấy hai chữ ấm áp khi nhìn sâu vào con ng này
Hài lòng với những gì đang có. Phấn đấu với những gì chưa có trong tầm tay. Buông bỏ là mầm mống hủy diệt. Mình thik cách nữ chính tự xoa dịu nỗi đau bằng cách hài lòng, bằng sự tận tụy giản đơn dọn dẹp nấu ăn, bằng sự nhìn nhận thầm lặng cuộc sống từng người bạn. Nhưng cũng 0 thik cô ta hút thuốc, 0 thik cô ta 0 để dành tích trữ tiền phòng ngừa bệnh. Cô ta đang dậm chân 1 chỗ và có thể thụt lùi nếu những biến cố xuất hiện thì sẽ ghì cô ta xuống.
Xem xong video, tớ nhận thấy, mình cũng là một Miso. Chỉ khác là tớ không dọn dẹp cho người khác, không diệu dàng như Miso Tớ đang làm một công việc bình thường, sống ở một nơi bình thường, nhưng tớ có sự hạnh phúc vào buổi tối, được làm điều mà tớ đam mê, đối với tớ, chỉ cần cuộc sống này cứ trôi qua êm ả như vậy, là tớ đã rất vui rồi. Chỉ tiếc là đôi khi, mình lại không thể niếu giữ những thứ mà mình đang có được, đôi khi tớ cũng phải học cách chấp nhận sự mất mát ấy. Dù sao thì cũng cảm ơn phê phim và chị sương mai và bạn viết kịch bản đã cho mình một buổi tối êm ả , yên bình một cách diệu dàng. Cảm ơn đã cho tớ biết mình may mắn như thế nào vì được làm những thứ mình yêu thích
mình hiểu đơn giản là cô ấy sống vì chính cô ấy,mặc định từ đâu cô ấy là người k bon chen và hiểu thấu bản thân,nếu các bạn là ng sinh ra với tính cách ko cố gắng k nỗ lực k hướng đến chữ "hơn" ko đc thì cũng k sai,miễn là nó làm thoả mãn bạn và khiến bạn hạnh phúc
Mi xô may mắn có được một thái độ rất tốt trước những điều mà đa số coi là "vấn đề ko thể chấp nhận". Mi Xô có thể góp phần truyền cảm hứng cho ng khác nhận ra những giá trị của hiện tại, nỗi khổ của sự bám chấp, nhưng như những viên thuốc giảm đau tạm thời, đến cuối cùng thì Mixo không thể giúp họ nhổ bật được gốc rễ vấn đề căn bệnh của những người xung quanh - được như những bậc giác ngộ có thể làm, bởi vì cô vẫn còn nhiều vấn đề bên trong đợi cô khám phá, để hiểu ra bản chất của nó và cách giải thoát khỏi nó. Anyway vẫn là một phim rất đáng xem.
Hồi lâu rồi mình có nghe sách nói. Nội dung mình tâm đắc nhất là: "Khi một người giàu lái 1 chiếc xe sang. Thứ người ta chú ý trước tiên là chiếc xe đó giá bao nhiêu, mua ở đâu, hiệu gì,... Sau khi người ta đã nhìn ngắm chiếc xe mỏi mắt rồi thì mới nhìn sang người chủ. Đến lúc này người ta mới thắc mắc chủ nhân của chiếc xe là ai, lương bao nhiêu,... Nếu như vậy con người ta cố gắng để mua một chiếc xe sang, cuối cùng cũng chỉ để làm nền cho nó." Mình nghe sách nói nên k lưu lại, bạn nào biết tên cuốn sách nào có nội dung như mình kể không?
Nghe qua đã biết sách rác rồi bạn đọc làm gì ? người ta mua xe sang là vì sử dụng nó sướng là cái đầu tiên. Thứ nữa là cái xe làm nền cho chủ nó chứ không phải ngược lại.
Trong Karenina Anna của Lev Toystol. Câu nói ở đầu truyện vẫn làm mình thoảng thoảng nhớ tới. " Những gia đình đều sung sướng giống nhau, nhưng họ lại có nỗi khổ sở khác nhau ". Đôi khi mình ngưng so sánh ta sung sướng hơn ai, ta đau khổ hơn ai. Hãy cảm nhận những điều mình vô thức thấy bất hạnh là điều tuyệt nhất.
30 tuổi và mình phải chém bớt những mqh không còn phù hợp. Dù đó đã từng là 1 phần ko thể thiếu trong đời. Mình phải tập bỏ đi những thói quen vô bổ trc đó, như đã từng là 1 cơn nghiện dày vò. Đúng là trên đời này thứ hoàn hảo nhất có lẽ là góc nhìn của từng người.
Cảm ơn phê phim đã cho mình tìm dc bộ phim mình cần thời gian bây giờ. Thật sự mà nói mình đang sống đúng cuộc sống với nhân vật chính trong phim, xã hội thật khắc nghiệt làm ta cứ phải chạy theo cái sự chuẩn mực của xã hội này. 4 ngày rồi mình không có 1 giấc ngủ tử tế cộng thêm bệnh mất ngủ nữa nhưng đó là khoảng thời gian mình cảm thấy thế giới này đang và đã đối xử quá tốt với chúng ta r Rất xin lỗi vì mình không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ và viết cả
Từ nhỏ mình đã sống trong một thế giới mà con người phải vật lộn để "hơn thua" nhau: bệnh thành tích, học giỏi, tài năng, sự hạnh phúc giả tạo... Cho đến khi mình đủ lớn và trải qua nhiều biến cố để rời khỏi môi trường ấy, chỉ quan tâm đến sức khoẻ, bản thân, mình mới thấy hạnh phúc và biết ơn. Nếu đang cảm thấy bế tắc, bạn hãy cứ nghĩ "Mình sống cuộc đời này xong rồi, bắt đầu lại một cuộc đời mới theo cách mà mình muốn thôi nào!"
Khi chúng ta ngừng tham vọng, thì lúc đó cuộc sống mới thảnh thơi và bình yên. Càng tham vọng chúng ta làm càng làm nhiều, tiêu nhiều. Đi đôi với nó là tài nguyên cạn kiệt, hủy hoại môi trường. Bản thân chúng ta phải biết đủ, đừng nên quá tham lam dẩn đến làm bản thân chúng ta mệt mỏi. Ở những quốc gia không giàu có (đủ ăn) họ có cuộc sống thảnh thơi, không bon chen xô bồ. Và ngược lại ở những nước giàu có họ phải cạnh tranh, học tập và làm việc cật lực để đổi lấy sự dư thừa của cải nhưng bản thân họ không cảm thấy hạnh phúc.
Chúng ta có thể dừng lại 1 quãng nghỉ ngắn để tận hưởng cuộc sống này nhưng nhất định phải quay trở lại công vc vì nếu tuổi trẻ ko cố gắng ko phấn đấu chỉ làm đủ ăn đủ mặc ko tạo ra của cải dư thừa veefgiaf sẽ sống ra sao đừng 1 cái cha mẹ con cái ốm đau bệnh tật sẽ chi trả thế nào ví dụ như vừa rồi COVID 19 mọi người mất việc làm ở nhà cho thuê tiền đâu để chi trả đừng nhìn một vấn đề 1 chiều như vậy bạn nhé
Dễ vậy bạn? Vấn đề là bạn ko thể sống mà ko tương tác với xã hội, đi làm chẳng hạn, và công việc của bạn thì ko bao giờ chậm lại mà cứ rồ ga tăng tốc ngày càng nhanh, chỉ tiêu ngày càng cao. Việc nào rồi cũng thế thôi, chọn việc an nhàn thì bị xã hội bỏ lại phía sau và sẽ sớm bị sa thải. Muốn công việc ổn định thì phải tăng tốc, ko có công việc ổn định thì ko có ăn, sao mà thảnh thơi được.
Các bạn hãy đọc kỉ nội dung mình viết nhé! Mình đả viết ở trên là hãy biết đủ, đừng quá tham lam để dẫn đến bản thân chúng ta mệt mỏi. Chứ không phải là mình nói không phải cần phấn đấu, không cần có quỹ dự phòng cho bản thân về già, hay không cần những quỹ phòng trường hợp khẩn cấp xảy ra. Còn áp lực thì do bản thân mỗi người chúng ta xây dựng nên thôi, tham cái này tham cái kia dẫn đến chúng ta bị cuốn vào vòng xoáy áp lực thôi. Phát triển đồng nghĩa với việc chúng ta phải khai thác nguồn tài nguyên hủy hoại môi trường thôi, chứ tài nguyên đâu có trên trời rơi xuống cho chúng ta đâu các bạn, phát triên nhanh thì trái đất lụi tàn nhanh và còn cháu sau này chả còn cái nịt. tham lam quá nhiều, khai thác quá nhiều chúng ta được lợi đấy, nhưng các bạn hãy khép đôi bờ mi các bạn lại và hãy nghĩ đến hậu quả của nó anh hưởng trầm trọng như thế nào khi mẹ thiên nhiên nổi giận chưa: sóng thần; động đất; bão lũ triên miêm; biến đổi khí hậu là do đâu? (Đây là mình liên hệ một cách rộng hơn chút nhé). Mình xin đính chính lại là không phải là chúng ta chửng lại và an nhàn không xây dựng và phát triển kinh tế. Tuy nhiên mỗi bản thân chúng ta hãy biết đủ đừng quá tham lam để gây mệt mỏi cho bản thân chúng ta. Các bạn quá tham lam, làm quá nhiều đến lúc nằm trên dường bệnh các bạn có hạnh phúc không. VẬY NÊN HÃY BIẾT ĐỦ NHA CÁC BẠN.
Cám ơn Miso, mình sẽ hạnh phúc với những thứ đang có và cố gắng đủ đầy với những hoạt động tích góp nho nhỏ của bản thân. Cố gắng và thầm lặng đi trên con đường của mình. Mình vẫn yêu tất cả mọi người mình gặp. Có lúc mình hành xử khó hiểu cũng chỉ là mình không muốn tổn thương bất kỳ ai. Với mình, nếu không thể nói điều gì tốt đẹp thì chỉ cần im lặng và bao dung nhiều hơn. Yêu Miso
Chuẩn bị tốt nghiệp và thường xuyên cảm thấy lạc lối và sợ hãi trước cái gọi là "tương lai đủ đầy". Áp lực trước sự kỳ vọng của mọi người, trước 16 năm đèn sách, và trước cả những hoài bão, tham vọng của chính bản thân. Mình biết mình muốn gì và mình sẽ thực hiện nó - dù thành công hay thất bại mình cũng sẽ không hối hận!
“Như thế nào là một cuộc sống no ấm? Hay cái kết tròn vẹn đó không tồn tại? Sẽ luôn có một vấn đề hiện hữu và việc cứ mải miết sửa chữa nó chưa chắc đã mang lại kết quả.” Câu nói tôi tâm đắc nhất video này. Có ai cũng vậy ko😅
Giờ con người chạy theo vật chất. Vật chất quyết định ý thức nên mấy ai chịu dừng lại để xem mình có thực sự đang sống hay chỉ là nô lệ của đồng tiền. Rồi đến lúc nhận ra thì bản thân đã... già
nhật bản rơi vào tình cảnh này từ thập niên trước, đi vào vết xe đổ là hàn quốc, rồi trung quốc, sắp đến có thể là vn, chỉ có điều vn còn chưa giàu mà người trẻ đã hết động lực, chẳng thể trách họ đc vì nó là chu kì thời đại rồi 😐😐
Sẽ chẳng ai có được tất cả, điều kiện để có thứ này sẽ luôn là đánh đổi 1 thứ khác, xác định lối sống, đức tin và có trách nghiệm vs nó thì tự mình sẽ cảm thấy yên lòng đầy đủ
Nhớ về hình ảnh cậu tôi .Nỗ lực rất nhiều,sau nhiều năm đã có chút thành quả ,nhà ,xe,vợ đẹp con thơ ,quân hàm Đại úy . nhưng chỉ 1 tai nạn nhỏ trượt chân lúc làm nhiệm vụ cậu đã ra đi . căn nhà cậu tích góp cậu chưa đc ở . Nghiệt ngã.cậu đã nỗ lực rất nhiều nhưng chưa đc hưởng thụ hẳn trên trời cậu rất nuối tiếc .
Mn chỉ nên học cô ấy cách hài lòng với cs thôi. Mình ko thích lấy điều này biện hộ cho sự ko cố gắng. Phim ảnh nhẹ nhàng thế chứ bên ngoài sống thế chật vật thấy mồ
đúng rồi, khi cô ấy chỉ còn lại 3 thứ, bạn trai, rượu và thuốc lá, nếu xui bạn trai bỏ, thì chỉ còn lại thuốc lá, rượu và không nhà ở :)), và chỉ cần một xíu biến cố ập tới, ví dụ như một căn bệnh nhỏ, sốt rét chẳng hạn, hoặc là tai nạn giao thông be bé như gãy chân thì cô này coi như xong. Tiền viện k có trả, đã vậy bệnh k đi làm được, thì chắc chắn phải ăn bằng tiền trợ cấp thôi, trong khi còn rất trẻ, có thể cố gắng nhưng lại k cố gắng và chọn cách "hài lòng". Thôi thôi, suy xa xa ra xíu là thấy báo liền rồi. Chỉ nên chọn hài lòng khi mình đã có đủ khả năng lo cho bản thân ở mức tối thiểu. Còn nếu như tiền ăn mõi ngày còn chật vật, chổ ở cũng k ổn định nốt mà chọn hài lòng thì hết cứu, kiểu gì cũng báo người khác cho xem.
@@bakani1702 tôi nghĩ người ta đang nhầm khái niệm "sống đủ" để biện hộ cho sự lười biếng, và vô cảm. người ta sống đủ, không có nghĩa là họ không lao động, không phát triển bản thân, không rèn rũa con người. Chỉ đơn giản là sau mỗi thành công, họ thưởng cho mình một cách sống giản dị, nhẹ nhàng, hợp với hệ giá trị cá nhân của họ. Và hơn hết, đích đến của họ là sự phát triển con người. Một người trưởng thành là khi họ tự chủ được cuộc đời của mình (đó là hoài bão). không chỉ vậy, họ còn giúp đỡ được những kẻ yếu trên đôi vai của mình (đó là sứ mệnh). Còn kiểu như cô gái này, là vô tâm với cuộc đời. Khi những người yêu thương, bạn bè cô ấy gặp biến cô, cô ấy chỉ có thể đứng nhìn mà chẳng làm được gì. Và kết cục cuối cùng. Chỉ có sự cô độc là bạn với cô ấy. Và đó chính là lựa chọn của cô ấy. Và lựa chọn thế nào là quyền mỗi người, ko ai dám phán xét, nhưng nếu bảo đây là một tư tưởng sống cần chia sẻ, cần hướng tới, thì tôi nghĩ là không. Vẻ đẹp lớn nhất cuộc đời là lao động. Phẩm chất đáng quý nhất của đời người là biết sống vì người khác.
Kiếm tiền là để cuộc sống tốt đẹp hơn , thoải mái, dễ chịu hơn Nếu cực khổ , hy sinh bản thân, sống áp lực để kiếm tiền, vậy đồng tiền đó mình kiếm về có ý nghĩa gì. Lúc con người nhiều sức khỏe để theo đuổi đam mê nhất, lại phải trói mình vào công việc. Lúc kinh tế ổn định rồi thì cũng chẳng còn làm được gì nữa, chờ năm tháng trôi qua cho hết kiếp
*_2:03_**_ Ông bạn zai hài ghê_* *_2:59_**_ Mi-Xô nói câu đúng chất với tui lun_* *_9:02_**_ Câu nói này hay ghê ... _**_9:31_**_ chắc phải tìm xem bộ phim này ngay quá_*
Là khi ta biết hài lòng với cuộc sống hiện tại,trân trọng mọi khoảnh khắc trong cuộc sống..nhưng không có nghĩa là ta không tiến về phía trước..ta vượt qua bản thân ta mỗi ngày, làm nó tốt hơn,đây là quan điểm của mình,c thử review hi,mama của kim tae hae đi ạ,1 bộ phim khiến ta nên trân trọng mọi thứ mình đang có ạ🌈
Ui không nghĩ có ngày nhìn thấy bộ phim này trên Phê phim, lúc tình cờ xem được bộ phim này mình đã vô cùng ấn tượng, cảm giác rất lạ lẫm, lần đầu xem 1 bộ phim khai thác khía cạnh đặc biệt đến vậy. Xong còn tranh cãi trong cmt với 1 người khác vì người này liên tục ấn định rằng nữ chính là kẻ chẳng ra gì, bộ phim cổ súy cho thói ăn chơi, nhân vật không chịu sống cho tử tế mà nghiện rượu nghiện thuốc sâu mọt xã hội v...v... Vì rất thích phim nên đó là lần hiếm hoi mình tranh cãi với người khác, cơ mà vì tư tưởng khác biệt nên cũng chẳng đi tới đâu. Nghĩ lại vẫn còn thấy ức chế và mệt mỏi cơ.
Quy chuẩn xã hội hàn quốc khác những đứa trẻ biết suy nghĩ thì nó lại mở ra góc nhìn rất rộng Ko phải chỉ gánh trên vai một mình mà là bố mẹ gia đình chưa nói đến chuyện lập gia đình và tương lai
Mình đã từng vật lộn với nhiều suy nghĩ, vật lộn với cuộc sống, công việc và mơ về ngôi nhà, siêu xe, sống xa hoa, đi du lịch,… và thật may mình biết đến thiền định, đây là lúc mình nhận ra bản thân mình là ai? Tự bản thân lựa chọn cuộc sống phù hợp, cảm thấy đủ với mình là được. Cứ mơ ước, cứ nỗ lực, bon chen thật nhiều rồi cuối cùng sẽ tìm thấy điều phù hợp với bản thân mà thôi. Mình cũng đã tìm ra mục đích sống của mình bằng cách này!
@@homer2384 mình đã từng đi chùa và học thiền ở chùa. Lúc đấy là lúc mình hiểu sâu về con người mình. Chỉ khi tĩnh tâm lại và thấu hiểu bản thân mới giúp mình cảm thấy nhẹ lòng để bớt mơ tưởng những thứ không phù hợp với mình. Mình hiểu mình là người hướng nội, không thích bon chen, thích làm việc nhiều với con người, yêu thiên nhiên, con vật, muốn yêu thương, tha thứ và đồng cảm với người khác, mình cũng không phải là người kiếm tiền giỏi, không giỏi đấu đá hay nịnh nọt. Vì thế mình không lựa chọn thành phố và công việc văn phòng đang làm nữa. Hiện tại mình đang cb rời Hà Nội sống tại thành phố nhỏ khác có nhiều cây xanh, có sông, không khí trong lành, thoáng đãng hơn và chọn công việc dạy học. Hãy tin mình, bạn hãy thử học thiền và ngồi thiền đi ạ.
@@homer2384 hêhh nhưng trước khi đi học thiền mình cũng đã trải qua nhiều công việc và kiểu sống tưởng rằng sẽ tốt với mình nhưng không phải. Càng sống như thế mình cảm thấy sống nhàm chán và vô nghĩa. Nên muốn làm gì, muốn thử gì thì bạn cứ làm đi để biết bản thân thực sự cần gì 😁😁
@@homer2384 mình đã từng đi chùa và học thiền ở chùa. Lúc đấy là lúc mình hiểu sâu về con người mình. Chỉ khi tĩnh tâm lại và thấu hiểu bản thân mới giúp mình cảm thấy nhẹ lòng để bớt mơ tưởng những thứ không phù hợp với mình. Mình hiểu mình là người hướng nội, không thích bon chen, thích làm việc nhiều với con người, yêu thiên nhiên, con vật, muốn yêu thương, tha thứ và đồng cảm với người khác, mình cũng không phải là người kiếm tiền giỏi, không giỏi đấu đá hay nịnh nọt. Vì thế mình không lựa chọn thành phố và công việc văn phòng đang làm nữa. Hiện tại mình đang cb rời Hà Nội sống tại thành phố nhỏ khác có nhiều cây xanh, có sông, không khí trong lành, thoáng đãng hơn và chọn công việc dạy học. Hãy tin mình, bạn hãy thử học thiền và ngồi thiền đi ạ.
mình đã từng đi chùa và học thiền ở chùa. Lúc đấy là lúc mình hiểu sâu về con người mình. Chỉ khi tĩnh tâm lại và thấu hiểu bản thân mới giúp mình cảm thấy nhẹ lòng để bớt mơ tưởng những thứ không phù hợp với mình. Mình hiểu mình là người hướng nội, không thích bon chen, thích làm việc nhiều với con người, yêu thiên nhiên, con vật, muốn yêu thương, tha thứ và đồng cảm với người khác, mình cũng không phải là người kiếm tiền giỏi, không giỏi đấu đá hay nịnh nọt. Vì thế mình không lựa chọn thành phố và công việc văn phòng đang làm nữa. Hiện tại mình đang cb rời Hà Nội sống tại thành phố nhỏ khác có nhiều cây xanh, có sông, không khí trong lành, thoáng đãng hơn và chọn công việc dạy học. Hãy tin mình, bạn hãy thử học thiền và ngồi thiền đi ạ.
Thực sự bản thân cũng đang ở trong cái vòng lẩn quẩn của cuộc sống , cơm áo gạo tiền..bản thân lo cho cha mẹ , tiền kiếm được cũng chỉ trang trải qua ngày , rất đam mê tattoo, nhưng bản thân ko có lối thoát
Lương 6 triệu/tháng của giới trẻ là tiêu hết và sống 1 mình như cô gái kia là đủ đầy. Sự phân hoá giàu nghèo quá lớn qua Bất Động Sản kéo cuộc sống một bộ phận giới trẻ thất bại sang cuộc sống đơn độc 😢
tôi rất bế tắc trong việc học tập ,tâm lý ,cuộc sống cứ xoay quang tôi,chưng kiến những thành tích tren mxh thành tích của bạn bè từ đó nó lm cho toi có những định kiến nhiều hơn về sự đủ đầy ấm no,nó lm cho tôi cố gắng vì nó nhưng đc cái này r sẽ mất cái khác bên cạnh những mặt sáng tươi ms nhất của con người tôi thì là cả một bầu trời nhạy cảm ,lo lắng ng khác hơn mk,cứ cố gắng ik cố gắng mãi lớn lên cùng vs những sự đòi hỏi ảo tưởng mà có lẽ tôi cả đời cux chẳng có đc thì vc khắc phục những lỗi sai trong cuọc sống để r lại sai nữa liệu có đáng.....thật sự mk có đang sống cho lý tưởng của ng khác có đang có một cuộc sống không đủ đầy .....và cuối cùng ntn ms là sự đủ đầy chỉ tg ms trả lời đc như vây
Ngày đó em dc xem phim trên tv, chỉ thấy nó hài hước, 1 cô gái mua 1 vỉ trứng gà đi xin ở nhờ, 1 cặp đôi phải đi hiến ( bán) máu để có tiền hẹn hò. Bẳng thời gian trôi qua, không ngờ mình lại rơi vào hoàn cảnh của cô gái trong phim, 25t trong tay không chưa có gì, tương lai mù mịt với hàng tấn vấn đề cần giải quyết.
Xem xong tự nhiên thèm 1 ly Whisky đá với điếu thuốc. Xưa hay ngồi nghe nhạc 1 mình kèm 1 ly wisky, hoặc beer. Thuốc lá nghiện nặng, hại sức khoẻ quá nên là phải bỏ chứ giữ dc cữ 1 ngày 3 4 điếu thì lại tốt quá..... Đầu phim gặp cô bạn đầu tiên cô ta đã nhận xét Miso chả thay đổi gì so với trước. Còn các bạn cô thì đã thay đổi quá nhiều, phải thay đổi gò mình vào khuôn khổ. Các bạn cô thấy cô cứ hoang dã hút thuốc uống rượu như xưa thì cảm thán, họ nghĩ mình đã từ bỏ dc những tật xấu đấy để cuộc sống tốt đẹp lên thì là điều đúng đắn. Cũng có thể đúng, có thể không nhưng có chắc sau bao nỗ lực thì họ hạnh phúc hơn dc Miso không nhỉ ? cũng khó nói
Ngày cuối tuần, khi tan làm,hắn tự thưởng cho bản thân một con vịt quay. Ra quán gần nhà mua thêm 1 lít rượu loại ngon. Bà chủ quán đã quen với lịch sinh hoạt của hắn, cười cười: Nay mua nhiều thế, mọi lần nửa lít mà. Nay nhà có khách- Hắn đáp Xách về nhà lỉnh kỉnh nào vịt, nào rượu, kèm hộp thuốc ngủ mà cô bé bán thuốc cứ gặng hỏi: A mua cả hộp à? nhiều thế. Liều dùng thế này, đừng dùng quá nhé. Về đến nhà, hắn đóng kín cửa, ngồi 1 mình. Mùi vịt nướng thơm lừng kèm với hương rượu ngào ngạt. Hắn tự nhủ: "Thật tuyệt vời. Mỹ vị nhân gian cũng chỉ đến thế là cùng." Liếc sang hộp thuốc ngủ, hắn nhớ rằng từng đọc đâu đó: Thuốc ngủ dùng với đồ uống có cồn sẽ tác dụng chậm hơn. "Càng tốt, vậy ta có thể dùng liều cao hơn, nhanh hơn, êm hơn..." Nhà chẳng có chén, hắn cứ thế cầm cả chai mà uống. Uống rồi lại ăn. Ăn xong thì làm hớp cho xuôi thức ăn.Đang thả mình trong men rượu, hắn suy nghĩ về cuộc đời, về cái việc mà hắn đã nghĩ từ rất lâu rồi, hắn định làm hôm nay đây. Tâm trạng hắn xuống trầm trọng, nếu thang đo tâm trạng là 10 thì chắc hắn đang -10 rồi. Hắn với tay ra, cầm hộp thuốc. Cái thứ thuốc chữa bệnh mất ngủ kinh niên của hắn, nhưng hắn chưa bao giờ sử dụng. Bỗng điện thoại kêu lên, tin nhắn từ sếp: "Mai tăng ca nhé e." Hắn giật mình rụt tay lại, rồi tự cười: "Thôi để lần sau vậy"
Nội dung Phê Phim sản xuất thực sự rất chữa lành. Mình còn concern rằng liệu xem phim mình có đủ cảm xúc như mình xem đoạn review này hay ko. Cảm ơn Phê Phim nhá ❤🩹
Minh kiem 50~60tr/1 thang nhung van cam thay ban than nho be va khong du, goc nhin 5-10-50-100-500 no khac lam. Cs bay h ap luc that, phai mang hang hieu, xe sang, nha dep thi moi duoc ton trong, yeu quy. Khong tien ng khac chi nhin minh nua con mat. Ai cung co noi kho rieng, chi mong tat ca moi nguoi dong cam voi nguoi khac hon thi cuoc song nay se bot ap luc hon😊
Phim này chỉ nhìn về một phía phiến diện của cuộc sống , chưa nói về tích cực của cuộc sống đủ đầy . Nói chung tự do tài chính mỗi người là khác nhau và chúng ta lên biết điểm dừng . Vậy thôi
Cũng đang tạm buông bỏ 1 chút để chăm sóc sức khỏe và sắp xếp lại bản thân. Lương thì thấp, vật giá lại tăng, môi trường làm việc toxic. Chẳng mấy mà sức khỏe suy giảm, tinh thần chông chênh… T lại lần nữa hoang mang giữa cuộc đời này. Từng có 1 thời kỳ gọi là khủng hoảng thừa, thế nhưng mọi thứ vẫn luôn đắt đỏ và con người thì lại thiếu thốn. 🤔
Vì đàn ông là trụ cột gia đình. Là tiêu biểu cho 1 gd ấm no hạnh phúc,là tương lai cho con cái bạn sau này.nếu bạn ko tạo dc giá trị đó thì rất ít người tôn trọng chúng ta và phải sống trong cuộc đời thật tẻ nhạt.xin góp ý. Chào thân ái
0:34 cô cứ sách theo vali vào sống 1 cuộc đời đơn cmn giản như vô gia cư Mỹ đế :)) , trong cuộc sống ai chả muốn yên bình và đơn giản, nhưng ko có khó khăn sóng gió thì làm sao có dễ dàng và yên bình ^^
Comment thể hiện rõ sự phán xét cuộc sống của người khác, người ta thích sống như thế nào thì kệ người ta liên quan gì đến bạn? Bạn ko cho người ta xu nào hay ko là gì vs người ta thì đừng nghĩ đến chuyện phải bảo người khác thế nào. Vs lại dùng từ Mỹ đế? Giả sử tôi gọi Việt vẹo đc ko?
Mình từng có rất nhiều.
Có nhiều người xung quanh.
Những bữa tiệc, quần áo, giầy dép, du lịch... Mình không giàu có.. Nhưng mình thấy mình có rất nhiều thứ đủ đáp ứng cho bản thân , cho cả người mình yêu thương... Thế mà mình chưa bao giờ thấy hạnh phúc. .. Tâm lý sợ mất... Và mình mất thật. Mất hết. Tình lẫn tiền.
Sau bao nhiêu năm mình mới nhận ra... 1 bông hoa vào sáng sớm lại đẹp như thế.
Biết đủ là đủ .
Hay đơn giản, hãy nhẹ nhàng yêu thương bản thân mình. Mỗi người một cuộc đời.
Không giữ nỗi thì buông tay.
Hiện tại, mình ổn. Không giàu. Không xa hoa. Nhưng , nếu muốn mua hộ ai tấm vé số mình vẫn nhẹ nhàng mua cho họ.
Mong chúng ta đủ dịu dàng với cuộc đời của mình.
Mình từng đọc 1 cách chiết tự của chữ "sở hữu": Hữu là có, sở là khổ sở. Càng có nhiều lại càng khổ sở, càng sợ mất mát, càng phải cố nhiều hơn để giữ lấy những cái mình có.
@@PhongLuong-kw5ps Nhưng mấy ai thoát ra được. Chúng ta đều thấy hết, thấy mọi thứ, nhưng chúng ta không thể thoát ra hoặc không dám thoát ra.
Có lẽ là ko dám thoát ra. Riêng chữ "Dám" nó vốn đã nặng nề và khó khăn rồi. Dám nghĩ cũng khó, dám làm còn khó hơn, nhưng dám buông bỏ thì đúng là mấy ai làm được. Ngoài ra, dám thoát ra cũng là đi ngược lại với phần lớn xã hội => cả một tấn áp lực chứ chả đùa.
Có người nói được bởi có người biết lắng nghe. Có những người nổi trội được vì có những người khác không thấy có nhu cầu phải vươn lên và tranh đấu.
Thế giới cần cái này và cái kia - những khác biệt bổ sung cho nhau.
Những con người chỉ mải mê tranh giành để thắng không biết tới niềm vui của việc im lặng quan sát, lùi lại để hài lòng với chính mình.
Kết nối không nằm ở lý lẽ.
Kết nối nằm ở trái tim và sự tĩnh lặng bên trong mỗi con người.
@@longvunhat5778 đúng vậy khi xưa mình rất hay nói cho đến khi thất bại nhiều lần giờ hướng nội luôn thích sự bình yên và đặc biệt có cơ duyên mình giờ tu tập nên mọi thứ giờ cảm thấy nhẹ nhàng
Bài học mà mình tự học được khi bước qua tuổi 30 đó là buông bỏ, sống đơn giản, không cầu tài, danh vọng, mọi thứ sẽ tự an bài. Vui những niềm vui nhỏ thì bạn sẽ không phải tốn tiền cho những niềm vui lớn. Hạ thấp tất cả những nhu cầu của mình hết sức có thể mà mình vẫn cảm thấy sống khoẻ. Cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều.
Ai cũng buông thì ai làm chú?
ai cũng buông bỏ sao xã hội phát triển nổi
@@sonnguyenthai7918 thì đó là suy nghĩ của cậu , ai cũng có quyền sống theo cách của mình .Đừng lấy cái mác cao cả "xã hội phát triễn " mà gán ép lên người khác, xã hội từ trước đến nay luôn đi lên nhưng rồi nó có khác gì ngoài một lớp áo mới .Để rồi để khoác lên lớp áo mới đó ta lại phấn đấu cả đời , tự cho nó là lý tưởng sống "cao cả" , đắm chìm vào những hảo mộng cho nó là sự "ổn định".
Có phải bác nhân không t Hải Gia
Từ bỏ tham vọng nhiều khi nó là thứ mầm móng của sự hủy diệt, đời là phải vừa buông vừa nắm, buông hẳn là chết ngắc😅 cố lên
Mình đã khóc rất nhiều khi xem clip này , vì clip nói đúng những thứ mình đang gặp phải . Mình đang chật vật với chứng Trầmcam và khủng hoảng hiện sinh, cũng như áp lực đồng trang lứa. Và nguyên nhân nằm ở cuộc sống và cơ hội của mình. Xem được clip này như cảm giác như có người đồng cảm vậy , cảm ơn PP.
Cố lên nha b, mình cũng từng hoang mang, chênh vênh và tramcam những năm đầu 20. Giờ gần 30 r đã thấy bình tĩnh hơn 1 chút giữa những bc ngoặt cuộc đời. Quan trọng là chúng ta k bao h bỏ cuộc trc trầm cảm, tiếp tục sống và cố gắng!
Cứ sai và va chạm mọi thứ thật nhiều,rồi mọi thứ sẽ ổn dần theo thời gian b nhé.
Mình 30 tuổi từ 1 NV văn phòng suýt làm quản lý và giờ mình làm nhân viên siêu thị. Chẳng biết đời sẽ đưa ta đi đâu nhưng ít ra mình không nghĩ nhiều và chìm vào vòng xoáy không lối thoát đó. Thực sự con người chúng ta phức tạp nhưng cũng đủ nghị lực để là người tốt. Cứ vui đi vì đời cho phép
Mình 23 đang là gv tiểu học, nhưng mình ko thích đi dạy chút nào. Tính hết năm học này thì nghỉ. Trước mình ko thích nhưng vì không mạnh mẽ với qđinh của mình, mà nghe theo mẹ, gđ vì một công việc ổn định. M quyết tâm ra khỏi vùng an toàn, mông lung cũng được miễn là ko làm trái đạo đức hay lương tâm thì cv nào cũng được
Tìm phim mà xem đi bạn. Xem review dc 3 phút là mình phải kiếm phim xem luôn.
Mình xem phim này vào những năm cuối cấp 3. Bộ phim cho mình 1 mindset nhẹ nhàng và đơn giản cho việc lựa chọn đi học xa và bắt đầu cuộc sống mới. Ba bảo đi khổ lắm nhưng lúc đấy mình mọi thứ rất nhẹ nhàng, mình nghĩ mình sẽ như miso, sống trong 1 túp lều nhỏ ngày qua ngày. Ở đâu chả sống được, còn 2 bàn tay là còn sống.
Cơ mà sau 1 tgian lên thành phố sống,nhiều việc và hoài bão mình lại tham vọng và peer pressure.
Dù mình biết rõ thứ bản thân cần ở cuộc sống chỉ là đc đi dạo, ngắm nhìn bầu trời và ăn 3 bữa no
Nhưng mình vẫn chưa tự mình lựa chọn, dứt khỏi guồng quay này, những lúc ngồi máy tính làm việc cơ thể mình như tách ra làm 2 linh hồn mình đang nằm dưới tán cây dõi theo nhìn mình
Same, chúc bạn sớm đạt được mục đích sống
@@mrtu4513 ôm bạn
Đừng lo, tất cả mọi thứ đều đẹp. Chỉ cần bạn nhìn thấy trọn vẹn thì sự vất vả mệt mỏi cũng toát lên sự sống động của nó
@@dquangtu1 vâng mình cũng nghĩ như thế, nhưng mà có lẽ mình thích hợp với lao đông chân tay đi đây đó hơn là căng thẳng trí óc, văn phòng
Tách ra làm 2 và quan sát chính mình : bạn đang thiền định
Lão tử có 1 câu cũng không hề cao siêu chút nào là hạnh phúc sinh ra trong đau khổ. Nhìn rộng ra chỉ như là. Có 1 ngày bạn đi làm mệt mỏi, căng thẳng nhưng hạnh phúc đâu quá lớn là chỉ cần nghỉ ngơi thôi thì đó là 1 sự vui vẻ hp nhỏ bé. Lúc bạn ăn ngon thì mới hiểu lúc đói nó khổ thế nào vậy thì ngược lại của ý đó nó cũng giải thích nửa vế câu nguyên văn của Lão Tử😊😇😊(Hạnh phúc sinh ra trong đau khổ , đau khổ ẩn mình trong hạnh phúc)
Gần 30, mình hài lòng vs những gì mình đang có, cứ sống bình thãn :) sống là tận hưởng, ai muốn làm việc cật lực thì cứ làm, vừa đủ, vừa có thời gian ngắm nhìn mọi thứ xung quanh, nếu bạn cảm thấy k thể nuôi nổi con cái thì đừng sinh, nhưng nếu nuôi thì phải có trách nhiệm, nếu bạn sợ bệnh tật thì hãy đọc nhiều sách sẽ biết nguyên nhân bệnh từ đâu, cách cải thiện sức khoẻ cho mình và gdinh
Coi phim xong rồi nhìn lại bản thân thì mình mới thấm câu “những thứ làm bạn vui thì không cần phải họp lí với người khác”.
Miễn là không trái với đạo đức và phạm pháp là được 🙏
Mỗi lần xem video của Phê phim là có cảm giác tìm lại chút gì đó mình đã đánh rơi trong cuộc sống, mấy video giống vầy làm mình suy nghĩ lại cuộc đời mình đã trải qua những gì, có vui, có buồn, có lúc lạc lõng và cũng có những lúc mông lung với thực tại
Tui cũng như bạn, rất thích xem video của phê phim và chợt nhận ra mình đã đánh rơi vài thứ mà mình chẳng biết...và lãng quên nó.
Có vẻ không phải mình là người trẻ duy nhất bị mất niềm tin vào cuộc sống… dù cố gắng và làm việc chăm chỉ cầm đồng lương trên tay nhưng mình cũng không chắc 1 năm nữa, 3 năm nữa kinh tế ra sao… ko bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn sinh con vì chắc gì 10 năm nữa mình lo đc cho bản thân nữa là lo cho con. Làm nhà nước an phận 20 năm với đồng lương ít ỏi thì thấy phí tuổi xuân. Làm tư nhân lương ổn hơn chút thì ko biết làm đc bao lâu. Chưa kể bị cám dỗ bởi chủ nghĩa tiêu dùng lương cao một chút lại tiêu nhiều hơn vì muốn bản thân hoàn hảo hơn từ ngoại hình, thưởng thức mọi thứ, chăm lo cho người thân. Nói chung con người tham lam đến chết
H ở thành phố cái gì cũng tiền !! Lưong ko tăng mà cái gì cũng tăng quá ác!! Thế nên hàn quốc nó có kết hôn đâu!! Áp lực đồng tiền công việc lấn át hết!!
Giỏi thì chả sợ gì
Nên lấy ck sinh con thuận theo tự nhiên
"Cô không có những thứ như họ, nhưng cô cũng không đau khổ như họ"
Lúc xem review này mình đã muốn khóc, cám ơn các bạn nhé.
Chúc mọi người hạnh phúc, bế tắc, và rồi lại hạnh phúc.
Phim gì vậy bạn?
6:36 "...cô không hề lên án hay phán xét, bất kỳ một cá nhân nào, mà chỉ nhẹ nhàng đứng bên ngoài, lặng lẽ nhìn với một thái độ cảm thông. Đó có thể cũng chính là lý do vì sao Miso rất dịu dàng..." ❤
Xem video vào một ngày của năm cuối đại học, chưa bao giờ mình cảm thấy mông lung và bâng khuâng về câu trả lời cho cuộc đời của mình đến như vậy, không còn là những trăn trở thơ mộng thời mới tốt nghiệp cấp 3, giờ đây khi đối mặt với hiện thực xã hội tàn khóc mình dường như chẳng thể tìm lấy một trạm dừng chân, chiếc video này xuất hiện đúng lúc mình cũng đang tìm tìm câu trả lời cho câu hỏi về tương lai và sự tròn vẹn, như một lời an ủi nhẹ nhàng ^^
Cái triết lý này giống trong bài Nhàn của Nguyễn Công Trứ và được Lor dùng nè. Hạnh phúc nằm ngay trước mặt, chẳng qua mọi người mải mê nhìn vào hạnh phúc người khác mà thui !
Ở tuổi 38 tôi cũng học cách sống tối giản. Làm những điều mình thích tốt cho mình và gia đình. Vậy là cũng ấm áp rồi.
Đời là Rat Race, các bạn cứ sống sao mà cảm thấy hạnh phúc là đc, ko nhất thiết phải so sánh hay đi theo hình mẫu nào đâu. Rồi ai cũng đến điểm cuối hành trình là...miếng ván gỗ dài mà. Nên các bạn hãy sống thật hạnh phúc nhé.
Bác sĩ tâm lý Dolores Cannon có nói rằng :” Con người đến Trái Đất là để rèn luyện, đến để vượt qua các bài thi của cuộc đời. Sau đó mỗi linh hồn lại rời đi đến một hành tinh khác để báo cáo những gì mình đã học được với “Thần” và “Nguồn”. Nói theo một phương diện khác thì sống cuộc đời này nếu cứ chạy theo những xa hoa mà ko tìm dc niềm vui trong nội tại , để đến cuối đời chúng ta cũng chẳng mang theo được những thứ vật chất kia. Sau khi xem những bài thuyết giảng của bác sỹ Dolores thì mình cảm thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn gấp nhiều lần. Cũng giống như cô gái trong bộ phim này, mình hài lòng với những thứ mình đang có và bớt ảo tưởng về những thứ ngoài tầm với , ko còn đau buồn về những gì mình “muốn mà không đạt được” nữa. Chúc các bạn tìm thấy bình yên bên trong tâm hồn chính mình nhé.
Cố lên các bạn. Biết mình muốn gì là được. Đừng kiểu: "Tui muốn có tiền".
Phim nhẹ nhàng, không phải là kịch bản gì đấy triết lý. Đơn giản là một câu chuyện du mục của cô gái trẻ.
Vậy mới nói, không có gì thì dễ buông xuống. Có nhiều, giữ cũng mệt mỏi lắm.
Đúng lúc đang bế tắc, chán nản với cuộc sống thì xem được cái review này. Chợt thấy như 1 niềm an ủi. Một bản review phim thật hay và cảm xúc! Có thời gian rảnh nào đó nhất định mình sẽ xem phim :)
nhớ xem 1 video, người thành công nhất không phải là tỷ phủ, không phải là các nhà khoa học, nhà triết học, nhà văn.... với thứ giỏi nhất là chuyên môn của họ, không phải là 1 gia đình hạnh phúc , không phải là người lương cao mà là người cảm thấy an yên nhất với hầu hết khoảng thời gian của mình. Đó mới là người thành công nhất
Phim này cũng tựa tựa Nomadland, nó cứ buồn buồn kiểu gì khó tả. Nhiều người cứ lên án cách sống của họ, nay đây mai đó, không có gì ổn định, cũng không có ai ở bên, dù vẫn có những lời đề nghị giúp họ ổn định, nhưng họ vẫn chọn ra đi. Không ai hiểu tại sao họ lại chọn cuộc sống như vậy, bản thân họ cũng ý thức được mặt trái của nó, nhưng nếu họ không sống như vậy thì họ có cảm giác như không được sống nữa.
Cảm ơn bạn về 1 gợi ý phim. Theo một mức độ nào đấy thì mình cũng đang sống kiểu này =))
Bộ phim vừa ngột ngạt vừa nhẹ nhàng nhất mình được xem, ngột ngạt vì cuộc sống của mỗi người bạn cũ của Miso và sự vô định của nữ chính, trái lại thì sự tận hưởng hiện tại của Miso thật êm ả và nhẹ nhàng theo cách cô muốn
Khi còn trẻ ta cứ gồng mình đi tìm kiến hạnh phúc, khi già rồi ta mới nhận ra tuổi trẻ mới là hạnh phúc nhất.
Có lẽ đây là bộ phim hàn quốc đầu tiên mình thấy ấn tượng đặc biệt nhất. Cuộc đời của miso thật sự ko hề yên bình thanh thản nhưng cách cô nhìn nhận nó thật nhẹ nhàng. Cô biết cái cô thật sự thích thật sự cần. Mình thấy có chút bất cần trong cô nhưng mình thấy hai chữ ấm áp khi nhìn sâu vào con ng này
Hài lòng với những gì đang có. Phấn đấu với những gì chưa có trong tầm tay. Buông bỏ là mầm mống hủy diệt.
Mình thik cách nữ chính tự xoa dịu nỗi đau bằng cách hài lòng, bằng sự tận tụy giản đơn dọn dẹp nấu ăn, bằng sự nhìn nhận thầm lặng cuộc sống từng người bạn.
Nhưng cũng 0 thik cô ta hút thuốc, 0 thik cô ta 0 để dành tích trữ tiền phòng ngừa bệnh.
Cô ta đang dậm chân 1 chỗ và có thể thụt lùi nếu những biến cố xuất hiện thì sẽ ghì cô ta xuống.
Xem xong video, tớ nhận thấy, mình cũng là một Miso. Chỉ khác là tớ không dọn dẹp cho người khác, không diệu dàng như Miso
Tớ đang làm một công việc bình thường, sống ở một nơi bình thường, nhưng tớ có sự hạnh phúc vào buổi tối, được làm điều mà tớ đam mê, đối với tớ, chỉ cần cuộc sống này cứ trôi qua êm ả như vậy, là tớ đã rất vui rồi. Chỉ tiếc là đôi khi, mình lại không thể niếu giữ những thứ mà mình đang có được, đôi khi tớ cũng phải học cách chấp nhận sự mất mát ấy. Dù sao thì cũng cảm ơn phê phim và chị sương mai và bạn viết kịch bản đã cho mình một buổi tối êm ả , yên bình một cách diệu dàng. Cảm ơn đã cho tớ biết mình may mắn như thế nào vì được làm những thứ mình yêu thích
mình hiểu đơn giản là cô ấy sống vì chính cô ấy,mặc định từ đâu cô ấy là người k bon chen và hiểu thấu bản thân,nếu các bạn là ng sinh ra với tính cách ko cố gắng k nỗ lực k hướng đến chữ "hơn" ko đc thì cũng k sai,miễn là nó làm thoả mãn bạn và khiến bạn hạnh phúc
Mi xô may mắn có được một thái độ rất tốt trước những điều mà đa số coi là "vấn đề ko thể chấp nhận". Mi Xô có thể góp phần truyền cảm hứng cho ng khác nhận ra những giá trị của hiện tại, nỗi khổ của sự bám chấp, nhưng như những viên thuốc giảm đau tạm thời, đến cuối cùng thì Mixo không thể giúp họ nhổ bật được gốc rễ vấn đề căn bệnh của những người xung quanh - được như những bậc giác ngộ có thể làm, bởi vì cô vẫn còn nhiều vấn đề bên trong đợi cô khám phá, để hiểu ra bản chất của nó và cách giải thoát khỏi nó.
Anyway vẫn là một phim rất đáng xem.
Chị Sương Mai dẫn hay quá ạ. Hồi trước nhờ học Văn chị mà em đỗ AJC. Cảm ơn chị rất nhìu ❤
Hồi lâu rồi mình có nghe sách nói. Nội dung mình tâm đắc nhất là: "Khi một người giàu lái 1 chiếc xe sang. Thứ người ta chú ý trước tiên là chiếc xe đó giá bao nhiêu, mua ở đâu, hiệu gì,... Sau khi người ta đã nhìn ngắm chiếc xe mỏi mắt rồi thì mới nhìn sang người chủ. Đến lúc này người ta mới thắc mắc chủ nhân của chiếc xe là ai, lương bao nhiêu,... Nếu như vậy con người ta cố gắng để mua một chiếc xe sang, cuối cùng cũng chỉ để làm nền cho nó."
Mình nghe sách nói nên k lưu lại, bạn nào biết tên cuốn sách nào có nội dung như mình kể không?
Nghe qua đã biết sách rác rồi bạn đọc làm gì ? người ta mua xe sang là vì sử dụng nó sướng là cái đầu tiên. Thứ nữa là cái xe làm nền cho chủ nó chứ không phải ngược lại.
Cuốn đó tên là Tâm lý học về tiền, rất hay và nên đọc
Trong Karenina Anna của Lev Toystol. Câu nói ở đầu truyện vẫn làm mình thoảng thoảng nhớ tới. " Những gia đình đều sung sướng giống nhau, nhưng họ lại có nỗi khổ sở khác nhau ". Đôi khi mình ngưng so sánh ta sung sướng hơn ai, ta đau khổ hơn ai. Hãy cảm nhận những điều mình vô thức thấy bất hạnh là điều tuyệt nhất.
30 tuổi và mình phải chém bớt những mqh không còn phù hợp. Dù đó đã từng là 1 phần ko thể thiếu trong đời. Mình phải tập bỏ đi những thói quen vô bổ trc đó, như đã từng là 1 cơn nghiện dày vò. Đúng là trên đời này thứ hoàn hảo nhất có lẽ là góc nhìn của từng người.
Hoá ra không chỉ mình ta
Cảm ơn phê phim đã cho mình tìm dc bộ phim mình cần thời gian bây giờ. Thật sự mà nói mình đang sống đúng cuộc sống với nhân vật chính trong phim, xã hội thật khắc nghiệt làm ta cứ phải chạy theo cái sự chuẩn mực của xã hội này. 4 ngày rồi mình không có 1 giấc ngủ tử tế cộng thêm bệnh mất ngủ nữa nhưng đó là khoảng thời gian mình cảm thấy thế giới này đang và đã đối xử quá tốt với chúng ta r
Rất xin lỗi vì mình không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ và viết cả
❤
Cứ sống với cách mà mình muốn chỉ cần không làm hại ai, chỉ cần cách sống ấy khiến chúng ta hạnh phúc là được
Đầy đủ là khi mày có một cái tủ
Có thể chui vào khi mày buồn ngủ
Chứa cả nỗi niềm và hạnh phúc xưa cũ
Vẫn ấm áp, đông đầy ngày mưa phủ…
Tuyệt
Từ nhỏ mình đã sống trong một thế giới mà con người phải vật lộn để "hơn thua" nhau: bệnh thành tích, học giỏi, tài năng, sự hạnh phúc giả tạo... Cho đến khi mình đủ lớn và trải qua nhiều biến cố để rời khỏi môi trường ấy, chỉ quan tâm đến sức khoẻ, bản thân, mình mới thấy hạnh phúc và biết ơn. Nếu đang cảm thấy bế tắc, bạn hãy cứ nghĩ "Mình sống cuộc đời này xong rồi, bắt đầu lại một cuộc đời mới theo cách mà mình muốn thôi nào!"
Tùy người mà.
Khi chúng ta ngừng tham vọng, thì lúc đó cuộc sống mới thảnh thơi và bình yên. Càng tham vọng chúng ta làm càng làm nhiều, tiêu nhiều. Đi đôi với nó là tài nguyên cạn kiệt, hủy hoại môi trường. Bản thân chúng ta phải biết đủ, đừng nên quá tham lam dẩn đến làm bản thân chúng ta mệt mỏi. Ở những quốc gia không giàu có (đủ ăn) họ có cuộc sống thảnh thơi, không bon chen xô bồ. Và ngược lại ở những nước giàu có họ phải cạnh tranh, học tập và làm việc cật lực để đổi lấy sự dư thừa của cải nhưng bản thân họ không cảm thấy hạnh phúc.
Có 1 câu Ninh đọc được khá tâm đắc rằng càng ước muốn tạo ra thiên đường đẹp đẽ thì cuối cùng lại trở thành địa ngục mà thôi
Chúng ta có thể dừng lại 1 quãng nghỉ ngắn để tận hưởng cuộc sống này nhưng nhất định phải quay trở lại công vc vì nếu tuổi trẻ ko cố gắng ko phấn đấu chỉ làm đủ ăn đủ mặc ko tạo ra của cải dư thừa veefgiaf sẽ sống ra sao đừng 1 cái cha mẹ con cái ốm đau bệnh tật sẽ chi trả thế nào ví dụ như vừa rồi COVID 19 mọi người mất việc làm ở nhà cho thuê tiền đâu để chi trả đừng nhìn một vấn đề 1 chiều như vậy bạn nhé
Dễ vậy bạn? Vấn đề là bạn ko thể sống mà ko tương tác với xã hội, đi làm chẳng hạn, và công việc của bạn thì ko bao giờ chậm lại mà cứ rồ ga tăng tốc ngày càng nhanh, chỉ tiêu ngày càng cao. Việc nào rồi cũng thế thôi, chọn việc an nhàn thì bị xã hội bỏ lại phía sau và sẽ sớm bị sa thải. Muốn công việc ổn định thì phải tăng tốc, ko có công việc ổn định thì ko có ăn, sao mà thảnh thơi được.
Các bạn hãy đọc kỉ nội dung mình viết nhé! Mình đả viết ở trên là hãy biết đủ, đừng quá tham lam để dẫn đến bản thân chúng ta mệt mỏi. Chứ không phải là mình nói không phải cần phấn đấu, không cần có quỹ dự phòng cho bản thân về già, hay không cần những quỹ phòng trường hợp khẩn cấp xảy ra. Còn áp lực thì do bản thân mỗi người chúng ta xây dựng nên thôi, tham cái này tham cái kia dẫn đến chúng ta bị cuốn vào vòng xoáy áp lực thôi. Phát triển đồng nghĩa với việc chúng ta phải khai thác nguồn tài nguyên hủy hoại môi trường thôi, chứ tài nguyên đâu có trên trời rơi xuống cho chúng ta đâu các bạn, phát triên nhanh thì trái đất lụi tàn nhanh và còn cháu sau này chả còn cái nịt. tham lam quá nhiều, khai thác quá nhiều chúng ta được lợi đấy, nhưng các bạn hãy khép đôi bờ mi các bạn lại và hãy nghĩ đến hậu quả của nó anh hưởng trầm trọng như thế nào khi mẹ thiên nhiên nổi giận chưa: sóng thần; động đất; bão lũ triên miêm; biến đổi khí hậu là do đâu? (Đây là mình liên hệ một cách rộng hơn chút nhé). Mình xin đính chính lại là không phải là chúng ta chửng lại và an nhàn không xây dựng và phát triển kinh tế. Tuy nhiên mỗi bản thân chúng ta hãy biết đủ đừng quá tham lam để gây mệt mỏi cho bản thân chúng ta. Các bạn quá tham lam, làm quá nhiều đến lúc nằm trên dường bệnh các bạn có hạnh phúc không. VẬY NÊN HÃY BIẾT ĐỦ NHA CÁC BẠN.
Cám ơn Miso, mình sẽ hạnh phúc với những thứ đang có và cố gắng đủ đầy với những hoạt động tích góp nho nhỏ của bản thân. Cố gắng và thầm lặng đi trên con đường của mình. Mình vẫn yêu tất cả mọi người mình gặp. Có lúc mình hành xử khó hiểu cũng chỉ là mình không muốn tổn thương bất kỳ ai. Với mình, nếu không thể nói điều gì tốt đẹp thì chỉ cần im lặng và bao dung nhiều hơn. Yêu Miso
Mình còn trẻ thì nên xem phim này vào những khi cuộc sống bộn bề, lạc lõng. Vì còn trẻ, còn năng lượng thì hãy nên xông pha, nên chinh phục
Chuẩn bị tốt nghiệp và thường xuyên cảm thấy lạc lối và sợ hãi trước cái gọi là "tương lai đủ đầy". Áp lực trước sự kỳ vọng của mọi người, trước 16 năm đèn sách, và trước cả những hoài bão, tham vọng của chính bản thân. Mình biết mình muốn gì và mình sẽ thực hiện nó - dù thành công hay thất bại mình cũng sẽ không hối hận!
“Như thế nào là một cuộc sống no ấm? Hay cái kết tròn vẹn đó không tồn tại? Sẽ luôn có một vấn đề hiện hữu và việc cứ mải miết sửa chữa nó chưa chắc đã mang lại kết quả.”
Câu nói tôi tâm đắc nhất video này. Có ai cũng vậy ko😅
Chúng ta cần làm theo triết lý của Đức Phật: Biết đủ sẽ vui, sẽ hạnh phúc. Ngoài ra tập hài lòng với cuộc sống hiện tại cũng rất quan trọng!
Xem xong video này. Tôi nghĩ mình có thêm động lực để cày cuốc
Bộ phim đầu tiên tạo cho mình cảm hứng bằng lòng với cuộc sống giản đơn là Mr. Bean
Công nhận xưa mình chỉ xem Mr. Bean như kiểu hài lố, giờ nhìn lại mới thấy Mr. Bean mang tầng ý nghĩa giản đơn mà sâu sắc như thế nào :)
Giờ con người chạy theo vật chất. Vật chất quyết định ý thức nên mấy ai chịu dừng lại để xem mình có thực sự đang sống hay chỉ là nô lệ của đồng tiền. Rồi đến lúc nhận ra thì bản thân đã... già
Hoặc là Charlie
nhật bản rơi vào tình cảnh này từ thập niên trước, đi vào vết xe đổ là hàn quốc, rồi trung quốc, sắp đến có thể là vn, chỉ có điều vn còn chưa giàu mà người trẻ đã hết động lực, chẳng thể trách họ đc vì nó là chu kì thời đại rồi 😐😐
Dân thành phố lớn đã thấy rõ áp lực rồi.
Sẽ chẳng ai có được tất cả, điều kiện để có thứ này sẽ luôn là đánh đổi 1 thứ khác, xác định lối sống, đức tin và có trách nghiệm vs nó thì tự mình sẽ cảm thấy yên lòng đầy đủ
Nhớ về hình ảnh cậu tôi .Nỗ lực rất nhiều,sau nhiều năm đã có chút thành quả ,nhà ,xe,vợ đẹp con thơ ,quân hàm Đại úy . nhưng chỉ 1 tai nạn nhỏ trượt chân lúc làm nhiệm vụ cậu đã ra đi . căn nhà cậu tích góp cậu chưa đc ở . Nghiệt ngã.cậu đã nỗ lực rất nhiều nhưng chưa đc hưởng thụ hẳn trên trời cậu rất nuối tiếc .
Mọi thứ đều có lí do ko có gì là tự dưng cả, nhìn rộng ra thì tất cả đều do mình, ko trách ông trời đc, nhân quả nghiệp báo từ nhiều kiếp.
Mn chỉ nên học cô ấy cách hài lòng với cs thôi. Mình ko thích lấy điều này biện hộ cho sự ko cố gắng. Phim ảnh nhẹ nhàng thế chứ bên ngoài sống thế chật vật thấy mồ
đúng rồi, khi cô ấy chỉ còn lại 3 thứ, bạn trai, rượu và thuốc lá, nếu xui bạn trai bỏ, thì chỉ còn lại thuốc lá, rượu và không nhà ở :)), và chỉ cần một xíu biến cố ập tới, ví dụ như một căn bệnh nhỏ, sốt rét chẳng hạn, hoặc là tai nạn giao thông be bé như gãy chân thì cô này coi như xong. Tiền viện k có trả, đã vậy bệnh k đi làm được, thì chắc chắn phải ăn bằng tiền trợ cấp thôi, trong khi còn rất trẻ, có thể cố gắng nhưng lại k cố gắng và chọn cách "hài lòng". Thôi thôi, suy xa xa ra xíu là thấy báo liền rồi. Chỉ nên chọn hài lòng khi mình đã có đủ khả năng lo cho bản thân ở mức tối thiểu. Còn nếu như tiền ăn mõi ngày còn chật vật, chổ ở cũng k ổn định nốt mà chọn hài lòng thì hết cứu, kiểu gì cũng báo người khác cho xem.
@@bakani1702 tôi nghĩ người ta đang nhầm khái niệm "sống đủ" để biện hộ cho sự lười biếng, và vô cảm. người ta sống đủ, không có nghĩa là họ không lao động, không phát triển bản thân, không rèn rũa con người. Chỉ đơn giản là sau mỗi thành công, họ thưởng cho mình một cách sống giản dị, nhẹ nhàng, hợp với hệ giá trị cá nhân của họ. Và hơn hết, đích đến của họ là sự phát triển con người. Một người trưởng thành là khi họ tự chủ được cuộc đời của mình (đó là hoài bão). không chỉ vậy, họ còn giúp đỡ được những kẻ yếu trên đôi vai của mình (đó là sứ mệnh). Còn kiểu như cô gái này, là vô tâm với cuộc đời. Khi những người yêu thương, bạn bè cô ấy gặp biến cô, cô ấy chỉ có thể đứng nhìn mà chẳng làm được gì. Và kết cục cuối cùng. Chỉ có sự cô độc là bạn với cô ấy. Và đó chính là lựa chọn của cô ấy. Và lựa chọn thế nào là quyền mỗi người, ko ai dám phán xét, nhưng nếu bảo đây là một tư tưởng sống cần chia sẻ, cần hướng tới, thì tôi nghĩ là không. Vẻ đẹp lớn nhất cuộc đời là lao động. Phẩm chất đáng quý nhất của đời người là biết sống vì người khác.
Kiếm tiền là để cuộc sống tốt đẹp hơn , thoải mái, dễ chịu hơn
Nếu cực khổ , hy sinh bản thân, sống áp lực để kiếm tiền, vậy đồng tiền đó mình kiếm về có ý nghĩa gì.
Lúc con người nhiều sức khỏe để theo đuổi đam mê nhất, lại phải trói mình vào công việc. Lúc kinh tế ổn định rồi thì cũng chẳng còn làm được gì nữa, chờ năm tháng trôi qua cho hết kiếp
Xã hội sẽ khiến bạn nghĩ rằng bạn muốn nhiều hơn bạn cần, nó cố gắng thao túng đến cả giấc ngủ của bạn
*_2:03_**_ Ông bạn zai hài ghê_*
*_2:59_**_ Mi-Xô nói câu đúng chất với tui lun_*
*_9:02_**_ Câu nói này hay ghê ... _**_9:31_**_ chắc phải tìm xem bộ phim này ngay quá_*
Tôi vẫn sẽ cố gắng theo đuổi mục tiêu đề ra . Nếu ko thành công thì tui sẽ chấp nhận sống 1 cuộc sống bình dị và mỉm cười vì đã gố gắng
Một cô gái chẳng có gì n lại biết rất rõ mình muốn gì ❤ rùng mình vì đúng quá. Mình luôn sống như vậy n chưa gọi tên bh 😊
Như mình thì ko uống rượu, ghét thuốc lá, ko partner nhưng nhất định phải có 1 chỗ an toàn, với mỗi người thì cái quan trọng sẽ khác nhau
Mỗi người có 1 lý tưởng sống không ai có thể và có quyền dạy người khác phải sống như thế nào đó là lựa chọn là trải nghiệm của mỗi người mỗi cá nhân
Hạnh phúc là hành trình chứ không phải đích đến😌
Là khi ta biết hài lòng với cuộc sống hiện tại,trân trọng mọi khoảnh khắc trong cuộc sống..nhưng không có nghĩa là ta không tiến về phía trước..ta vượt qua bản thân ta mỗi ngày, làm nó tốt hơn,đây là quan điểm của mình,c thử review hi,mama của kim tae hae đi ạ,1 bộ phim khiến ta nên trân trọng mọi thứ mình đang có ạ🌈
Ui không nghĩ có ngày nhìn thấy bộ phim này trên Phê phim, lúc tình cờ xem được bộ phim này mình đã vô cùng ấn tượng, cảm giác rất lạ lẫm, lần đầu xem 1 bộ phim khai thác khía cạnh đặc biệt đến vậy. Xong còn tranh cãi trong cmt với 1 người khác vì người này liên tục ấn định rằng nữ chính là kẻ chẳng ra gì, bộ phim cổ súy cho thói ăn chơi, nhân vật không chịu sống cho tử tế mà nghiện rượu nghiện thuốc sâu mọt xã hội v...v... Vì rất thích phim nên đó là lần hiếm hoi mình tranh cãi với người khác, cơ mà vì tư tưởng khác biệt nên cũng chẳng đi tới đâu. Nghĩ lại vẫn còn thấy ức chế và mệt mỏi cơ.
Quy chuẩn xã hội hàn quốc khác những đứa trẻ biết suy nghĩ thì nó lại mở ra góc nhìn rất rộng Ko phải chỉ gánh trên vai một mình mà là bố mẹ gia đình chưa nói đến chuyện lập gia đình và tương lai
Một cô gái chẳng có gì, nhưng lại biết rất rõ mình muốn gì.
Mình đã từng vật lộn với nhiều suy nghĩ, vật lộn với cuộc sống, công việc và mơ về ngôi nhà, siêu xe, sống xa hoa, đi du lịch,… và thật may mình biết đến thiền định, đây là lúc mình nhận ra bản thân mình là ai? Tự bản thân lựa chọn cuộc sống phù hợp, cảm thấy đủ với mình là được. Cứ mơ ước, cứ nỗ lực, bon chen thật nhiều rồi cuối cùng sẽ tìm thấy điều phù hợp với bản thân mà thôi. Mình cũng đã tìm ra mục đích sống của mình bằng cách này!
Bạn có thể chia sẻ cụ thể hơn về cách bạn đã tìm ra mục đích sống được không. Mình cũng đang trong cái giai đoạn đó ấy, cảm ơn bạn!
@@homer2384 mình đã từng đi chùa và học thiền ở chùa. Lúc đấy là lúc mình hiểu sâu về con người mình. Chỉ khi tĩnh tâm lại và thấu hiểu bản thân mới giúp mình cảm thấy nhẹ lòng để bớt mơ tưởng những thứ không phù hợp với mình. Mình hiểu mình là người hướng nội, không thích bon chen, thích làm việc nhiều với con người, yêu thiên nhiên, con vật, muốn yêu thương, tha thứ và đồng cảm với người khác, mình cũng không phải là người kiếm tiền giỏi, không giỏi đấu đá hay nịnh nọt. Vì thế mình không lựa chọn thành phố và công việc văn phòng đang làm nữa. Hiện tại mình đang cb rời Hà Nội sống tại thành phố nhỏ khác có nhiều cây xanh, có sông, không khí trong lành, thoáng đãng hơn và chọn công việc dạy học. Hãy tin mình, bạn hãy thử học thiền và ngồi thiền đi ạ.
@@homer2384 hêhh nhưng trước khi đi học thiền mình cũng đã trải qua nhiều công việc và kiểu sống tưởng rằng sẽ tốt với mình nhưng không phải. Càng sống như thế mình cảm thấy sống nhàm chán và vô nghĩa. Nên muốn làm gì, muốn thử gì thì bạn cứ làm đi để biết bản thân thực sự cần gì 😁😁
@@homer2384 mình đã từng đi chùa và học thiền ở chùa. Lúc đấy là lúc mình hiểu sâu về con người mình. Chỉ khi tĩnh tâm lại và thấu hiểu bản thân mới giúp mình cảm thấy nhẹ lòng để bớt mơ tưởng những thứ không phù hợp với mình. Mình hiểu mình là người hướng nội, không thích bon chen, thích làm việc nhiều với con người, yêu thiên nhiên, con vật, muốn yêu thương, tha thứ và đồng cảm với người khác, mình cũng không phải là người kiếm tiền giỏi, không giỏi đấu đá hay nịnh nọt. Vì thế mình không lựa chọn thành phố và công việc văn phòng đang làm nữa. Hiện tại mình đang cb rời Hà Nội sống tại thành phố nhỏ khác có nhiều cây xanh, có sông, không khí trong lành, thoáng đãng hơn và chọn công việc dạy học. Hãy tin mình, bạn hãy thử học thiền và ngồi thiền đi ạ.
mình đã từng đi chùa và học thiền ở chùa. Lúc đấy là lúc mình hiểu sâu về con người mình. Chỉ khi tĩnh tâm lại và thấu hiểu bản thân mới giúp mình cảm thấy nhẹ lòng để bớt mơ tưởng những thứ không phù hợp với mình. Mình hiểu mình là người hướng nội, không thích bon chen, thích làm việc nhiều với con người, yêu thiên nhiên, con vật, muốn yêu thương, tha thứ và đồng cảm với người khác, mình cũng không phải là người kiếm tiền giỏi, không giỏi đấu đá hay nịnh nọt. Vì thế mình không lựa chọn thành phố và công việc văn phòng đang làm nữa. Hiện tại mình đang cb rời Hà Nội sống tại thành phố nhỏ khác có nhiều cây xanh, có sông, không khí trong lành, thoáng đãng hơn và chọn công việc dạy học. Hãy tin mình, bạn hãy thử học thiền và ngồi thiền đi ạ.
"Con chim sẻ trên tay quý hơn con công bay trong rừng "
HAY QUÁ PHÊ PHIM ƠI, LÂU LẮM MỚI lại THẤY PHÊ PHIM CÓ BÀI CHẤT LƯỢNG VẬY
Phi thực tế, và”Tựa đề tập sống đơn giản” cũng phi logic. Cần dùng thuốc lá và rượu thì không thể gọi là sống đơn giản.
Thực sự bản thân cũng đang ở trong cái vòng lẩn quẩn của cuộc sống , cơm áo gạo tiền..bản thân lo cho cha mẹ , tiền kiếm được cũng chỉ trang trải qua ngày , rất đam mê tattoo, nhưng bản thân ko có lối thoát
Khổ trc bạn ạ cố gắng nhé cs như biểu đồ hình sin mà. Mình cứ lạc quan lên nhé
Làm tatooo rất giàu
rất thích xem phân tích trên kên này.. cứ như kiểu nghe podcast vậy
Lương 6 triệu/tháng của giới trẻ là tiêu hết và sống 1 mình như cô gái kia là đủ đầy. Sự phân hoá giàu nghèo quá lớn qua Bất Động Sản kéo cuộc sống một bộ phận giới trẻ thất bại sang cuộc sống đơn độc 😢
mình hài lòng với cuộc sống hiện tại nhưng mình k bằng lòng mình muốn nó tốt hơn, ít nhất là tốt hơn ngày hôm nay
tôi rất bế tắc trong việc học tập ,tâm lý ,cuộc sống cứ xoay quang tôi,chưng kiến những thành tích tren mxh thành tích của bạn bè từ đó nó lm cho toi có những định kiến nhiều hơn về sự đủ đầy ấm no,nó lm cho tôi cố gắng vì nó nhưng đc cái này r sẽ mất cái khác bên cạnh những mặt sáng tươi ms nhất của con người tôi thì là cả một bầu trời nhạy cảm ,lo lắng ng khác hơn mk,cứ cố gắng ik cố gắng mãi lớn lên cùng vs những sự đòi hỏi ảo tưởng mà có lẽ tôi cả đời cux chẳng có đc thì vc khắc phục những lỗi sai trong cuọc sống để r lại sai nữa liệu có đáng.....thật sự mk có đang sống cho lý tưởng của ng khác có đang có một cuộc sống không đủ đầy .....và cuối cùng ntn ms là sự đủ đầy chỉ tg ms trả lời đc như vây
Ngày đó em dc xem phim trên tv, chỉ thấy nó hài hước, 1 cô gái mua 1 vỉ trứng gà đi xin ở nhờ, 1 cặp đôi phải đi hiến ( bán) máu để có tiền hẹn hò. Bẳng thời gian trôi qua, không ngờ mình lại rơi vào hoàn cảnh của cô gái trong phim, 25t trong tay không chưa có gì, tương lai mù mịt với hàng tấn vấn đề cần giải quyết.
Xem xong tự nhiên thèm 1 ly Whisky đá với điếu thuốc. Xưa hay ngồi nghe nhạc 1 mình kèm 1 ly wisky, hoặc beer. Thuốc lá nghiện nặng, hại sức khoẻ quá nên là phải bỏ chứ giữ dc cữ 1 ngày 3 4 điếu thì lại tốt quá.....
Đầu phim gặp cô bạn đầu tiên cô ta đã nhận xét Miso chả thay đổi gì so với trước. Còn các bạn cô thì đã thay đổi quá nhiều, phải thay đổi gò mình vào khuôn khổ. Các bạn cô thấy cô cứ hoang dã hút thuốc uống rượu như xưa thì cảm thán, họ nghĩ mình đã từ bỏ dc những tật xấu đấy để cuộc sống tốt đẹp lên thì là điều đúng đắn. Cũng có thể đúng, có thể không nhưng có chắc sau bao nỗ lực thì họ hạnh phúc hơn dc Miso không nhỉ ? cũng khó nói
mình sẽ lưu video này lại , cảm ơn phê phim nhiều
Chưa có vk con gđ thì thoải mái mà. Chứ có gđ áp lực, trách nhiệm đủ thứ muốn sống tự do khó lắm
Hài lòng với hiện tại hay cố gắng hướng tới thành công
Nghe review này mình liên tưởng liền tới Forrest Gump và Ông Trăm Tuổi Trèo Qua Cửa Sổ Và Biến Mất haha😂😂
Ông Già Trăm Tuổi là best seller rồi 😅
Eo ôi. Kênh review hay mà đi vào lòng người ghê gớm luôn á😊
cuộc sống là sự bù trừ giữa dc và mất, xem xong video tự nhiên muốn đi gặp lại những ngừ bạn thời trẻ quá!
Ngày cuối tuần, khi tan làm,hắn tự thưởng cho bản thân một con vịt quay. Ra quán gần nhà mua thêm 1 lít rượu loại ngon. Bà chủ quán đã quen với lịch sinh hoạt của hắn, cười cười:
Nay mua nhiều thế, mọi lần nửa lít mà.
Nay nhà có khách- Hắn đáp
Xách về nhà lỉnh kỉnh nào vịt, nào rượu, kèm hộp thuốc ngủ mà cô bé bán thuốc cứ gặng hỏi: A mua cả hộp à? nhiều thế. Liều dùng thế này, đừng dùng quá nhé.
Về đến nhà, hắn đóng kín cửa, ngồi 1 mình. Mùi vịt nướng thơm lừng kèm với hương rượu ngào ngạt. Hắn tự nhủ:
"Thật tuyệt vời. Mỹ vị nhân gian cũng chỉ đến thế là cùng."
Liếc sang hộp thuốc ngủ, hắn nhớ rằng từng đọc đâu đó: Thuốc ngủ dùng với đồ uống có cồn sẽ tác dụng chậm hơn.
"Càng tốt, vậy ta có thể dùng liều cao hơn, nhanh hơn, êm hơn..."
Nhà chẳng có chén, hắn cứ thế cầm cả chai mà uống. Uống rồi lại ăn. Ăn xong thì làm hớp cho xuôi thức ăn.Đang thả mình trong men rượu, hắn suy nghĩ về cuộc đời, về cái việc mà hắn đã nghĩ từ rất lâu rồi, hắn định làm hôm nay đây. Tâm trạng hắn xuống trầm trọng, nếu thang đo tâm trạng là 10 thì chắc hắn đang -10 rồi.
Hắn với tay ra, cầm hộp thuốc. Cái thứ thuốc chữa bệnh mất ngủ kinh niên của hắn, nhưng hắn chưa bao giờ sử dụng. Bỗng điện thoại kêu lên, tin nhắn từ sếp: "Mai tăng ca nhé e."
Hắn giật mình rụt tay lại, rồi tự cười: "Thôi để lần sau vậy"
thật sự đây là channel review phim deep, khác với mọi kênh review phim khác. Mình rất thích
Nội dung Phê Phim sản xuất thực sự rất chữa lành. Mình còn concern rằng liệu xem phim mình có đủ cảm xúc như mình xem đoạn review này hay ko. Cảm ơn Phê Phim nhá ❤🩹
Minh kiem 50~60tr/1 thang nhung van cam thay ban than nho be va khong du, goc nhin 5-10-50-100-500 no khac lam. Cs bay h ap luc that, phai mang hang hieu, xe sang, nha dep thi moi duoc ton trong, yeu quy. Khong tien ng khac chi nhin minh nua con mat. Ai cung co noi kho rieng, chi mong tat ca moi nguoi dong cam voi nguoi khac hon thi cuoc song nay se bot ap luc hon😊
ồ, bạn có cách nào kiếm 10tr/th không chỉ mình với chứ 60củ ta nói dư sức làm điều mình muốn😂
Biết ơn ngày hôm nay khi đã xem được video này của Phê Phim!
Tự hài lòng với cuộc sống hiện tại rút ra từ video , như đàn ông, thuốc lá và whiskeys. Smile😊 15/03/2024
TÔI THỀ SAU GIỌNG ĐỌC CỦA GOAT GIANG THÌ ĐÂY LÀ GIỌNG ĐỌC TRUYỀN CẢM VÀ HEALING NHẤT TRONG TEAM PHÊ PHIM
Cảm ơn kênh, cảm ơn rất nhiều vì video này
thật sự k biết phim hay đến mức vậy k nhưng mà nghe review và giọng của bạn này nghe hút quá
Cảm on Phê Phim, Cảm ơn giọng đọc
Xem phim này xong tui cảm thấy những thứ đau khổ mà tui gọi là cùng cực đã xãy ra với tui hiện tại giống như một cái nhức đầu cảm lạnh thông thường
Hix, bài này của Phê Phim hay quá, nhẹ nhàng, nhân văn, ý nghĩa 😢
Phim này chỉ nhìn về một phía phiến diện của cuộc sống , chưa nói về tích cực của cuộc sống đủ đầy . Nói chung tự do tài chính mỗi người là khác nhau và chúng ta lên biết điểm dừng . Vậy thôi
Thứ mà đến h tôi vẫn ở lại với phê phim dù có nhiều thứ từng xảy ra
Cũng đang tạm buông bỏ 1 chút để chăm sóc sức khỏe và sắp xếp lại bản thân. Lương thì thấp, vật giá lại tăng, môi trường làm việc toxic. Chẳng mấy mà sức khỏe suy giảm, tinh thần chông chênh… T lại lần nữa hoang mang giữa cuộc đời này. Từng có 1 thời kỳ gọi là khủng hoảng thừa, thế nhưng mọi thứ vẫn luôn đắt đỏ và con người thì lại thiếu thốn. 🤔
Đây là sống buông thả vô trách nhiệm vô nghĩa chứ hay ho gì
' Chẳng mấy ai hiểu rõ mình muốn gì nhất '
Một người phụ nữ bằng lòng với thực tại...thật hiếm hoi
Phụ nữ bằng lòng thì được chứ đàn ông khó lắm😢
@@mupjust8859 đúng rồi, đàn ông mà như vậy cả xã hội nó khinh rẻ😂
Vì đàn ông là trụ cột gia đình. Là tiêu biểu cho 1 gd ấm no hạnh phúc,là tương lai cho con cái bạn sau này.nếu bạn ko tạo dc giá trị đó thì rất ít người tôn trọng chúng ta và phải sống trong cuộc đời thật tẻ nhạt.xin góp ý. Chào thân ái
Bình yên nằm ở trong tâm trí nó ko nằm ở sự đủ đầy❤
Cảm ơn Phê Phim đã giới thiệu mình 1 bộ film hay
cám ơn, phê phim bộ phim này mô tả quá đúng thực trạng xã hội đương thời hơn mấy bộ phim Hàn Quốc đẹp đẽ kia
0:34 cô cứ sách theo vali vào sống 1 cuộc đời đơn cmn giản như vô gia cư Mỹ đế :)) , trong cuộc sống ai chả muốn yên bình và đơn giản, nhưng ko có khó khăn sóng gió thì làm sao có dễ dàng và yên bình ^^
Comment thể hiện rõ sự phán xét cuộc sống của người khác, người ta thích sống như thế nào thì kệ người ta liên quan gì đến bạn? Bạn ko cho người ta xu nào hay ko là gì vs người ta thì đừng nghĩ đến chuyện phải bảo người khác thế nào. Vs lại dùng từ Mỹ đế? Giả sử tôi gọi Việt vẹo đc ko?
GIỌNG PHÂN TÍCH PHIM HAY QUÁ~!!!
Thực ra đôi khi có những người lại tìm thấy niềm vui trong công việc ,tiền tài điều đó tùy vào góc nhìn mỗi người