Ver:1 Lời mở đầu là tự thoại…tự thi sĩ…tự làm thơ… Mở hầu… không tự tại vì tự tri kĩ vương màng tơ… Màng tơ vô ngũ sắc…vô ánh kim…vô ánh hồng… Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng… Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời may Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời cố tìm em Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng Lòng không mong mỏi , cánh đồng giông không thổi Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khổi Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Hook: Họa không thể tiết…họa xiết đôi bàn tay… Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay Họa tiết vô hữu khán…một bức họa không thể nhìn Họa tiết ắt hữu tính để ta phiểu bạc trong bể tình Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông… Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ , có được không ? Trông mong người quay lại không phải đế nắm đôi bàn tay Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay Ver:2 Anh vẫn tìm…một cảm giác thân quen Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ vẫn còn đan xen Họ cũng giống như anh , cố vẽ bức tranh bằng âm sắc Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất Dù tất bật nới công việc họ vẫn không quen đứng chờ ai Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi Mệt mỏi lắm …nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa Nhân thế mà…có người trước sẽ có người sau Người đến sau sẽ thế người trước , và người đến trước phải rướt niềm đau Có niềm đau sẽ có nước mắt… có nước mắt sẽ có lời ca Có lời ca sẽ có tiếng hát , ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian Bất chấp thời tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Hook: Năm tháng…sau này…người có thăm ta ? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã. Ngột ngạt vì giai điệu…vẫn êm diệu như ngày xưa Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa Mắt ướt…mi cay…tim đau…lòng thì quặng thắt… Khắt cốt…ghi tâm…tự tìm nơi nào im lặng nhất. Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi Không giấy , không viết , không màu và không thôi.
[Lyric] Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ... Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng... Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng. Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay. Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây. Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng. Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng. Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em. Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen. Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng. Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng. Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi. Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi. Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai. Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen. Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen. Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc. Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất. Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai. Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi. Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra. Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa. Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau. Người đến sau sẽ thế người trước. Và người đến trước phải rước niềm đau. Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca. Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra. Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai. Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai. Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Năm, tháng.. sau này người có thăm ta? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã. Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa. Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa. Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt.. Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất. Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi. Không giấy, không viết, không màu và không thôi. Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
7.3.2019 k biết có còn ai thích nghe bài này nữa k. 27 tuổi tâm trạng đang chán nản giữa cuộc đời vô định , bỗng nghe dc bài này thấy hay thật. Họa tiết đen trắng vô định nhưng đây có hồn
Nghe 3 năm r vẩn thấm mỏi câu lòng k mong mỏi cánh đồng giong k thỏi Và lòng k mong mỏi bóng (hồng) k đi khỏi tui viết lên đây chỉ mong người ấy biết a k phải chỉ biết hứa a làm mà e có chịu hiểu cho a đâu
đang thất tình...ngày nào cũng nhậu... mệt dữ lắm r...tính bữa nay ko nhậu... mà nghe xong mua chai rượu về tự kỷ liền.... chắc chết thiệt quá...idol ơi
Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ... Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng... Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng. Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay. Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây. Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng. Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng. Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em. Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen. Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng. Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng. Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi. Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi. Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai. Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen. Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen. Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc. Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất. Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai. Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi. Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra. Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa. Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau. Người đến sau sẽ thế người trước. Và người đến trước phải rước niềm đau. Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca. Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra. Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai. Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai. Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Năm, tháng.. sau này người có thăm ta? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã. Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa. Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa. Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt.. Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất. Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi. Không giấy, không viết, không màu và không thôi. Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. lyric nha
- Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai. Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai. Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. .. rất thich mấy câu này. nhung k hiểu cho lắm.
tình yêu muôn đời ko thể dự đoán hay theo quy luật nào cả, ngỡ là có duyên sẽ bên nhau mãi nhưng rồi đến lúc nhìn lại là ảo ảnh , những kỉ niệm ko thể quên mặc thời gian cứ trôi =)
âm nhạc ít người biết là âm nhạc hay !...tôi nghe nhạc KindyA 4 năm nay rồi , giờ là năm 2020 vẫn đang nghe...nhạc gì mà cứ như biết rõ tâm trạng của người khác vậy .
Lời bài hát: Họa TiếtLời đăng bởi: depnhatsever Bài hát: Họa Tiết - KindyA Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ... Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng... Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng. Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay. Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây. Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng. Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng. Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em. Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen. Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng. Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng. Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi. Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi. Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai. Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen. Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen. Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc. Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất. Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai. Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi. Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra. Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa. Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau. Người đến sau sẽ thế người trước. Và người đến trước phải rước niềm đau. Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca. Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra. Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai. Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai. Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Năm, tháng.. sau này người có thăm ta? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã. Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa. Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa. Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt.. Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất. Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi. Không giấy, không viết, không màu và không thôi. Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay
bài này chưa hack não bằng nhã ý nhưng nghe dễ thu cảm xúc hơn( đơn giản từ hán việt dễ hiểu hơn) Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay... ''Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay Họa tiết vô hữu khán... một bức họa không thể nhìn Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình''
Họa Tiết [Lyric] Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ... Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng... Thiên duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng. Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay. Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây. Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng. Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng. Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em. Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen. Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng. Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng. Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi. Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi. Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai. Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen. Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen. Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc. Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất. Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai. Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi. Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra. Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa. Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau. Người đến sau sẽ thế người trước. Và người đến trước phải rước niềm đau. Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca. Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra. Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai. Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai. Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Năm, tháng.. sau này người có thăm ta? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã. Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa. Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa. Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt.. Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất. Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi. Không giấy, không viết, không màu và không thôi. Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Anh đem trao cho em nụ hồng, nụ hồng mong manh như sương mai trong gió.. Em nâng niu đem hoa về giữ trong hồn, mong sao hoa không phai sắc hương Nhưng bông hoa kia mau phai tàn, rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá.. Em nghe như trong tim rạng vỡ nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói. Anh như chim bay quên đường về âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào vui chi nơi xa xôi ấy Anh quên em như quên cánh hoa. Nhưng sao nay anh quay trở về, ta còn gì đâu hoa xưa đã héo trong tim Mối duyên xưa dù này chỉ là mộng thôi, em nay như trăng đã uá, thôi anh ơi duyên ta đành lỡ.... Nhưng bông hoa kia mau phai tàn, rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá.. Em nghe như trong tim rạng vỡ nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.
Ver1 : Xót thương cho cánh hồng đã mờ phai theo gió ! Tiếc thay cho một ai nay đã tàn phai theo đó ! Hoa từng khoe sắc hương cũng đã đến lúc hoa lụi tàn Tình mặn nồng vấn vương thì cũng có lúc phải lìa tan Hoa hồng mang đầy những gai sắc , nhưng họ vẫn bắt em lìa cành Đến chiếc lá cũng buồn thay cho cánh hồng ngày nào vẫn còn xanh Hình như cánh hoa đã không còn sức , yếu đuối đậm buồn và ủ rủ Bởi vì chẳng còn ai nâng niu hoa ngày từng còn quyến rủ Em từng được xem như cánh hồng , loài hoa xinh đẹp sang trọng cao quý Nhưng hoa tàn chẳng ai bận tâm , xem như món đồ chẳng còn giá trị Vì hoa cần được cao sang , không muốn đứng mãi ở cành thấp Nên cố sức đưa mình vươn lên để họ mang đi chẳng bận tâm Hoa kia phai cũng bởi hoa đã lìa cành Ai tiếc thay cho một đời hoa đẹp phút cuối chẳng còn ai bên cạnh ? Cánh hoa rơi rớt bên khung cửa sổ gió thoáng lay Hoa tiếc thay cho cả bản thân mình vì lở buông bỏ xa lìa cây Hook: Buông cánh hoa xa rời… Đôi tay không thể giữ lấy yêu thương hôm qua Trước kia đôi ta từng ngày nào mặn nồng mà giờ đây Cành hoa héo úa , mang theo ngàn nổi nhớ... Ver2: Anh từng ví em như loài hoa đặc biệt giữa muôn ngàn loài hoa khác Trân trọng yêu quý giữ hoa bên cạnh , anh xem tình ta như khúc hát Lở một ngày hoa đi mất theo người mới về nơi xa lạ Thì còn anh người đã từng vẫn đứng chờ thứ thuộc về ta mà Phải chăng anh đã đi sai hướng ? ôm trọn cả một bầu trời đau thương Người ở lại bao nhớ mong , còn người đi chẳng chút vấn vương Hoa nồng nàng , hoa quyến rủ , hoa làm ta phải say đắm Hoa rạng rở tỏa ngát hương như đâu đây trong lặng câm Hoa đượm buồn khi em đi mất , hoa ủ rủ cánh hồng phai Níu thật chặt giữ từng khoảnh khắc anh vẫn ngỡ em còn đâu đây Chỉ để lại cả ngàn vần thơ trong tim anh nơi sâu nhất Ân tình còn đó , cả đống hoài niệm tại vì sao lại bay đi mất ? Chẳng phải anh phụ người , cả đoạn đường vắng anh chờ Phiến đá cũ hai ta thường ngồi đã đóng phủ rêu xanh vì lu mờ Nhưng em ơi ! ngày sau này rồi nhành hồng ai sẽ tưới ? Khi em đi mang theo gói gọn tất cả là nụ cười
Lời mở đầu là tự thoại…tự thi sĩ…tự làm thơ… Mở hầu… không tự tại vì tự tri kĩ vương màng tơ… Màng tơ vô ngũ sắc…vô ánh kim…vô ánh hồng… Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng… Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời may Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời cố tìm em Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng Lòng không mong mỏi , cánh đồng giông không thổi Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khổi Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Hook: Anh như chim bay quên đường về âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào vui chi nơi xa xôi ấy Thôi em ơi duyên ta đành lỡ Ver:2 Anh vẫn tìm…một cảm giác thân quen Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ vẫn còn đan xen Họ cũng giống như anh , cố vẽ bức tranh bằng âm sắc Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất Dù tất bật nới công việc họ vẫn không quen đứng chờ ai Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi Mệt mỏi lắm …nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa Nhân thế mà…có người trước sẽ có người sau Người đến sau sẽ thế người trước , và người đến trước phải rướt niềm đau Có niềm đau sẽ có nước mắt… có nước mắt sẽ có lời ca Có lời ca sẽ có tiếng hát , ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian Bất chấp thời tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Hook: Anh như chim bay quên đường về âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào vui chi nơi xa xôi ấy Thôi em ơi duyên ta đành lỡ
Lyric] Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ... Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng... Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng. Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay. Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây. Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng. Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng. Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em. Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen. Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng. Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng. Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi. Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi. Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai. Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay. Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen. Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen. Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc. Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất. Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai. Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi. Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra. Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa. Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau. Người đến sau sẽ thế người trước. Và người đến trước phải rước niềm đau. Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca. Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra. Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai. Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai. Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban. Năm, tháng.. sau này người có thăm ta? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã. Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa. Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa. Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt.. Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất. Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi. Không giấy, không viết, không màu và không thôi. Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay. Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay. Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn. Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình. Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông. Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay. Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
10/1/2019 Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng. Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay. Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây. Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng. Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
beat nhẹ loi bai hat koa j doa giong fantom ak nhung track nay chuan pun pun nge nhac cua kindy a trãi lòng rat tyet...tks kindy a .chuc kindy a thah cong hon nua...
sau khi nghe bài này cũng lãm nhãm ko nhỉu và đã lên face xem stt cua tiên sinh h đã hiểu bài này miêu ta vê 1 bức tranh bằng trí tưởng tượng ko hê có màu sắc đúng tiên xin ibox face em cho 1 like ạ :P Tuan Tran Anh
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau. Người đến sau sẽ thế người trước. Và người đến trước phải rước niềm đau. Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca. Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
@@tuoihong9980 có những thứ nó gắn liền với kỉ niệm, chỉ cần ta nghe hoặc thấy thì mọi hình ảnh cảm xúc dù là bao lâu nó vẫn sẽ ùa về như là mới sảy ra hôm qua :(( và bài hát này cũng vậy, nhưng nó quá sâu sắc :(
ý nghĩ của bài Bị ng yêu bõ hay chia tay ỳ đó buồn ngồi vẽ lại những kỷ niệm với ng yêu đã qua. Sau này nhỏ đó quay lại. Vẫn thái độ đó vẫn lời nói đó. Nhưg thằg này ko thể quay lại vì bị tổn thươg quá rồi
Kết nhất khúc này, 17.3.2020 ""Nhân thế mà... Có người trước sẽ có người sau Người đến sau sẽ thế người trước Và người đến trước phải rước niềm đau Có niềm đau sẽ có nước mắt Có nước mắt sẽ có lời ca Có lời ca sẽ có tiếng hát Ừ thì tiếng hát được phát Từ anh mà ra Thiên cơ vạn đời Thuật toán ta tính mãi là sai Dù biết duyên cơ từng rạng ngời Chỉ là ảo ảnh của ngày mai""
2021.08.28.. Còn 3 ngày nữa hết giãn cách ở chỗ mình.. Chúc mn vv hp ,mong cho hết dịch để ae được ngồi lại nghe bài này, mỗi thằng mỗi tỉnh sao mà gặp😭
Bài Họa tiết và Nhã ý bạn nào muốn hiểu thì đơn giản lắm.. mở RUclips lên coi lại các bộ film: Thần điêu đại hiệp, Anh hùng xạ điêu, Thiên long bát bộ, Ỷ thiên đồ long ký... một thời chấn động gian hồ... =>>> rồi nghe lại bài hát sẽ hiểu =)))
Lời mở đầu là tự thoại, tự thi sĩ, tự làm thơ Mở hầu không tự tại vì tự tri kỉ vương màng tơ Màng tơ vô ngũ sắc, vô ánh kim, vô ánh hồng Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng Dù lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em Điều ta thấy chỉ là phác hoạ của một bản thảo hoạ tiết màu đen Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc hoạ trên cánh đồng Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi Ta muốn đổi vài hoạ tiết để lấy thân nhiệt của một ai Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay Hoạ không thể tiết, hoạ xiết đôi bàn tay Hoạ không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay Hoạ tiết vô hữu khán, một bức hoạ không thể nhìn Hoạ tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình Đâu đó vẫn còn có một người hoạ sĩ đi ngược giông Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không? Trông mong người quay lại không phải để nắm đồi bàn tay Ta chỉ mong hoạ nét người lần cuối để khúc hoạ tiết ngày càng hay Anh vẫn tìm, một cảm giác thân quen Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc Họ vãn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi Mệt mỏi lắm, nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra Động thái trách nhiêm với một lời nói dành cho một người đã thật xa Nhân thế mà, có người trước sẽ có người sau Người đến sau sẽ thế người trước Va người đến trước phải rước niềm đau Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai Vẫn là hoạ từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian Bất chấp thời tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban Năm tháng sau này người có thăm ta? Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã Ngột ngạt vì giai điệu vẫn em dịu như ngày xưa Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa Mắt ướt... Mi cay... Tim đau.. Lòng thì quặng thắt Khắc cốt ghi tâm tự tìm nơi nào yên lặng nhất Hoạ lên bức hoạ chi tiết về điều thật xa xôi Không giấy, không viết, không màu và không thôi
2020 r còn ai nghe ko ta🙂
ý nghĩa, nghe hoài không chán
Tải về lên zinq mp3 luôn rồi
@@quananh1896 tải s z mik tìm k thấy
@@ThuTran-zb5eq à nhầm, bạn tải từ nhaccuatui ấy
@@quananh1896 mơn nha ☺☺
"Nhã Ý - KindyA" cũng hại não không kém
Link: ruclips.net/video/6HdO36lQj1s/видео.html
+KaWaiiBi [V] Music bài nay cũ rồi ca ca ơi hay hơ bai họa tiết
can mp,3 anh
+KaWaiiBi [V] Music anh cho em xin nhạc mp3 đi nha anh? :))
+Bhjg Gbc nghe đỡ cái này đi bạn :) soundcloud.com/o-v-n-hi-n/hoa-tiet-kindya-video-lyrics
Đào Văn Hiên oh cảm ơn bạn nha
cuộc sống là 1 bức tranh chưa chưa hoàn hảo
vì nó còn thiếu 1 họa tiết nữa đó là tình yêu
một số bài rap có beat tươg tự nhé m.n Họa tri kỉ, Cánh hồng phai, Họa thi vô sắc
2019 rồi ai còn nghe ko nhĩ..điểm danh cái nào
👇
2020
Ver:1
Lời mở đầu là tự thoại…tự thi sĩ…tự làm thơ…
Mở hầu… không tự tại vì tự tri kĩ vương màng tơ…
Màng tơ vô ngũ sắc…vô ánh kim…vô ánh hồng…
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng…
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời may
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời cố tìm em
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng
Lòng không mong mỏi , cánh đồng giông không thổi
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khổi
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Hook:
Họa không thể tiết…họa xiết đôi bàn tay…
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Họa tiết vô hữu khán…một bức họa không thể nhìn
Họa tiết ắt hữu tính để ta phiểu bạc trong bể tình
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông…
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ , có được không ?
Trông mong người quay lại không phải đế nắm đôi bàn tay
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay
Ver:2
Anh vẫn tìm…một cảm giác thân quen
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ vẫn còn đan xen
Họ cũng giống như anh , cố vẽ bức tranh bằng âm sắc
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất
Dù tất bật nới công việc họ vẫn không quen đứng chờ ai
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi
Mệt mỏi lắm …nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa
Nhân thế mà…có người trước sẽ có người sau
Người đến sau sẽ thế người trước , và người đến trước phải rướt niềm đau
Có niềm đau sẽ có nước mắt… có nước mắt sẽ có lời ca
Có lời ca sẽ có tiếng hát , ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian
Bất chấp thời tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Hook:
Năm tháng…sau này…người có thăm ta ?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột ngạt vì giai điệu…vẫn êm diệu như ngày xưa
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa
Mắt ướt…mi cay…tim đau…lòng thì quặng thắt…
Khắt cốt…ghi tâm…tự tìm nơi nào im lặng nhất.
Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi
Không giấy , không viết , không màu và không thôi.
[Lyric]
Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ...
Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ
Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng...
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng.
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay.
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây.
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng.
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em.
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen.
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng.
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng.
Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi.
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi.
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai.
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen.
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen.
Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc.
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất.
Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai.
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi.
Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra.
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa.
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau.
Người đến sau sẽ thế người trước.
Và người đến trước phải rước niềm đau.
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca.
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra.
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai.
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai.
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian.
Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Năm, tháng.. sau này người có thăm ta?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa.
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa.
Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt..
Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất.
Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi.
Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Tuyệt
có sub ko bn
Thanh Sơn Nguyễn
Thanh Sơn Nguyễn a kp zalo zs e nha 01679701473
Thanh Sơn Nguyễn
7.3.2019 k biết có còn ai thích nghe bài này nữa k. 27 tuổi tâm trạng đang chán nản giữa cuộc đời vô định , bỗng nghe dc bài này thấy hay thật. Họa tiết đen trắng vô định nhưng đây có hồn
Nghe bài cạn chén cạn tình đi.
Thích cách KindyA viết rap
kết hợp từ rất hay. Thấm từng câu chữ
Lplocmbnx2
Hoa tiet8🌻🌺🌹
2019 còn ai nghe ko nhĩ điểm danh phát ạ ... dù bao lâu đi nữa nghe lại vẫn ko bao giờ chán
Còn nha,và ngược lại là thường xuyên chơ 😊
Còn nha. Hy. Vài ba bữa vào nge 1 lần. Mỗi lần lên RUclips điều hiện lên bài này
Chỉ có Rap của KindyA , Quân Đao , Kaishoul mới chạm được vào tim người nghe😘😘
Khói.
+Lyh Im chỉ là ý kiến của cá nhân mình thôi
Fantom
quân đao với kdA nghe dc.
+Rồi Tuyết Sẽ Tan thử nghe rap của Fantom đi bạn...thấm ko kém gì Kin đâu
Nghe 3 năm r vẩn thấm mỏi câu
lòng k mong mỏi cánh đồng giong k thỏi
Và lòng k mong mỏi bóng (hồng) k đi khỏi tui viết lên đây chỉ mong người ấy biết a k phải chỉ biết hứa a làm mà e có chịu hiểu cho a đâu
đang thất tình...ngày nào cũng nhậu...
mệt dữ lắm r...tính bữa nay ko nhậu...
mà nghe xong mua chai rượu về tự kỷ liền....
chắc chết thiệt quá...idol ơi
+Heo ũf dợ (ⓛⓞⓥⓔ) mua CH3OH zia ă uog chu dung mua C2H2OH
mày giống tao, chia tay xong nhậu lên đô hẳn, thuốc ngày 2 gói, cỏ ken đầy đủ 😂
Ăn mừng ít thôi, đợi tới khi con nyc đi lấy chồng thì chưa kịp đi đám cưới đã chết rồi.
so k con nghe dc tin no lay ck
tui thích suy nghĩ của bạn...ct xong nhậu cố xác kg thì xuống vù vù...ts khi quên được nó quen nhỏ mới thì tìm cách lên kg lại..
Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ...
Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ
Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng...
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng.
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay.
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây.
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng.
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em.
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen.
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng.
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng.
Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi.
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi.
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai.
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen.
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen.
Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc.
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất.
Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai.
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi.
Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra.
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa.
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau.
Người đến sau sẽ thế người trước.
Và người đến trước phải rước niềm đau.
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca.
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra.
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai.
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai.
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian.
Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Năm, tháng.. sau này người có thăm ta?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa.
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa.
Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt..
Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất.
Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi.
Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay. lyric nha
Công nhận KindyA giỏi Hán-Việt ghê
Đường Tam Tạng bạn cho xin tên bài đó của Táo đc không ạ
Thế là bạn chưa biết fantom :))
Nghe đến thuộc cả bài mà vẫn nghe. Lời và giai điệu đều hay. Nhất là phần lời. Quá hay luôn
nổi lên từ LK Cấm và bây giờ lại đưa tâm hồn m bay bổng theo cùng những lời bài hát Họa Tiết......QUÁ HAY!!
2021 ai còn nghe không. Phải nói là bài này tuyệt tác của Rap. Câu chữ thấm.
Tập tành đứng dậy sau bao vất vả . Đã cố giấu cậu chuyện đời mình lại cho đến khi nghe bài rap . Một lần nữa lại gục gã
12/4/2016 :>
kindya mà đem bày này vs bày nhã ý đi thi chương trình j đó làm ban giám khảo hại não. ngôn từ kindya wa phong phú
- Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai.
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai.
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian. ..
rất thich mấy câu này. nhung k hiểu cho lắm.
Tieu An
tình yêu muôn đời ko thể dự đoán hay theo quy luật nào cả, ngỡ là có duyên sẽ bên nhau mãi nhưng rồi đến lúc nhìn lại là ảo ảnh , những kỉ niệm ko thể quên mặc thời gian cứ trôi =)
nta bảo là tính thiên cơ thôi
ông này chơi chữ ghê lắm
âm nhạc ít người biết là âm nhạc hay !...tôi nghe nhạc KindyA 4 năm nay rồi , giờ là năm 2020 vẫn đang nghe...nhạc gì mà cứ như biết rõ tâm trạng của người khác vậy .
Bài hát này nghe đúng lúc t cần ấm áp con ❤
Lời bài hát: Họa TiếtLời đăng bởi: depnhatsever Bài hát: Họa Tiết - KindyA
Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ...
Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ
Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng...
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng.
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay.
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây.
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng.
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em.
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen.
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng.
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng.
Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi.
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi.
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai.
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen.
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen.
Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc.
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất.
Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai.
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi.
Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra.
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa.
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau.
Người đến sau sẽ thế người trước.
Và người đến trước phải rước niềm đau.
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca.
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra.
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai.
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai.
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian.
Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Năm, tháng.. sau này người có thăm ta?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa.
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa.
Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt..
Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất.
Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi.
Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay
Đừng nghe sẽ nghiện đấy Sau khi nghe nhạc của Kindy A mới thấy đỉnh của đỉnh . hay quá Đi =))
Mắt ướt...mi cay...tim đau...lòng thì quặn thắt
2024 ai còn nghe k
còn
Nhạc của KindyA...luôn đi vào tim người 😞👄❤ ..yêu nhạc Anh KindyA lắm ✔❤
Com bat kingdyA bat diet 2014
8 năm chia tay, 7 năm nghe rap của Kindya QuânĐao PhúcPin và kết quả là FA 8 năm nay vẫn FA
kkkk
18-11-2021...khi nghe bài này anh lại có cảm giác được bên em như ngày đó.
Tháng 11 2019
a kindya rao đúq tâm trạng. chất giọng. .như chạm vào tim. hay. rất tuyệt
Chỉnh speed 1.5 nghe feel ghê ^^
Không nghĩ 8 năm trước lại có bài hát đỉnh cao như vậy,.. Trân trọng
bài này chưa hack não bằng nhã ý nhưng nghe dễ thu cảm xúc hơn( đơn giản từ hán việt dễ hiểu hơn)
Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay...
''Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Họa tiết vô hữu khán... một bức họa không thể nhìn
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình''
+Video Mới Lạ ý gì
+Tuệ Nhi ý nó nói bạn dốt thì im đừng tỏ ra nguy hiểm
+Trịnh Minh Mày khôn quá nói người ta dốt
+Nguyễn Duy tao khôn mới hiểu ý nghỉa bài này còn mày chắc dốt mới sủa bậy 😆😆😁😁😄😄
Anh kin ko thích thấy điều này của các bạn
Họa Tiết
[Lyric]
Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ...
Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ
Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng...
Thiên duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng.
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay.
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây.
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng.
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em.
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen.
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng.
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng.
Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi.
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi.
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai.
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen.
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen.
Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc.
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất.
Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai.
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi.
Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra.
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa.
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau.
Người đến sau sẽ thế người trước.
Và người đến trước phải rước niềm đau.
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca.
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra.
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai.
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai.
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian.
Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Năm, tháng.. sau này người có thăm ta?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa.
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa.
Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt..
Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất.
Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi.
Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
hình như KindyA học giỏi Văn hay sao có mấy từ hại não @@
từ hán ..
lmsw
ns sai r, đừng ns từ hán, phải ns đầy đủ, là Hán-Việt!!
hmm dùng từ H-V thì theo mình thấy nhạc của anh Fantom là hay nhất. nhưng cũng k phũ nhận tài của a KindyA
từ hán bắt nguồn từ trung quần què
Anh đem trao cho em nụ hồng,
nụ hồng mong manh như sương mai trong gió..
Em nâng niu đem hoa về giữ trong hồn,
mong sao hoa không phai sắc hương
Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.
Anh như chim bay quên đường về
âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng
Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào
vui chi nơi xa xôi ấy
Anh quên em như quên cánh hoa.
Nhưng sao nay anh quay trở về,
ta còn gì đâu hoa xưa đã héo trong tim
Mối duyên xưa dù này chỉ là mộng thôi,
em nay như trăng đã uá,
thôi anh ơi duyên ta đành lỡ....
Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.
Ver1 :
Xót thương cho cánh hồng đã mờ phai theo gió !
Tiếc thay cho một ai nay đã tàn phai theo đó !
Hoa từng khoe sắc hương cũng đã đến lúc hoa lụi tàn
Tình mặn nồng vấn vương thì cũng có lúc phải lìa tan
Hoa hồng mang đầy những gai sắc , nhưng họ vẫn bắt em lìa cành
Đến chiếc lá cũng buồn thay cho cánh hồng ngày nào vẫn còn xanh
Hình như cánh hoa đã không còn sức , yếu đuối đậm buồn và ủ rủ
Bởi vì chẳng còn ai nâng niu hoa ngày từng còn quyến rủ
Em từng được xem như cánh hồng , loài hoa xinh đẹp sang trọng cao quý
Nhưng hoa tàn chẳng ai bận tâm , xem như món đồ chẳng còn giá trị
Vì hoa cần được cao sang , không muốn đứng mãi ở cành thấp
Nên cố sức đưa mình vươn lên để họ mang đi chẳng bận tâm
Hoa kia phai cũng bởi hoa đã lìa cành
Ai tiếc thay cho một đời hoa đẹp phút cuối chẳng còn ai bên cạnh ?
Cánh hoa rơi rớt bên khung cửa sổ gió thoáng lay
Hoa tiếc thay cho cả bản thân mình vì lở buông bỏ xa lìa cây
Hook:
Buông cánh hoa xa rời…
Đôi tay không thể giữ lấy yêu thương hôm qua
Trước kia đôi ta từng ngày nào mặn nồng mà giờ đây
Cành hoa héo úa , mang theo ngàn nổi nhớ...
Ver2:
Anh từng ví em như loài hoa đặc biệt giữa muôn ngàn loài hoa khác
Trân trọng yêu quý giữ hoa bên cạnh , anh xem tình ta như khúc hát
Lở một ngày hoa đi mất theo người mới về nơi xa lạ
Thì còn anh người đã từng vẫn đứng chờ thứ thuộc về ta mà
Phải chăng anh đã đi sai hướng ? ôm trọn cả một bầu trời đau thương
Người ở lại bao nhớ mong , còn người đi chẳng chút vấn vương
Hoa nồng nàng , hoa quyến rủ , hoa làm ta phải say đắm
Hoa rạng rở tỏa ngát hương như đâu đây trong lặng câm
Hoa đượm buồn khi em đi mất , hoa ủ rủ cánh hồng phai
Níu thật chặt giữ từng khoảnh khắc anh vẫn ngỡ em còn đâu đây
Chỉ để lại cả ngàn vần thơ trong tim anh nơi sâu nhất
Ân tình còn đó , cả đống hoài niệm tại vì sao lại bay đi mất ?
Chẳng phải anh phụ người , cả đoạn đường vắng anh chờ
Phiến đá cũ hai ta thường ngồi đã đóng phủ rêu xanh vì lu mờ
Nhưng em ơi ! ngày sau này rồi nhành hồng ai sẽ tưới ?
Khi em đi mang theo gói gọn tất cả là nụ cười
tui thit pai nay lắm...💋💖
nkỏ nkốc
hai pham
sao :)
casi quoc hung wtf ngốc :) quen ko
Lời mở đầu là tự thoại…tự thi sĩ…tự làm thơ…
Mở hầu… không tự tại vì tự tri kĩ vương màng tơ…
Màng tơ vô ngũ sắc…vô ánh kim…vô ánh hồng…
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng…
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời may
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời cố tìm em
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng
Lòng không mong mỏi , cánh đồng giông không thổi
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khổi
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Hook:
Anh như chim bay quên đường về
âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng
Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào
vui chi nơi xa xôi ấy
Thôi em ơi duyên ta đành lỡ
Ver:2
Anh vẫn tìm…một cảm giác thân quen
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ vẫn còn đan xen
Họ cũng giống như anh , cố vẽ bức tranh bằng âm sắc
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất
Dù tất bật nới công việc họ vẫn không quen đứng chờ ai
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi
Mệt mỏi lắm …nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa
Nhân thế mà…có người trước sẽ có người sau
Người đến sau sẽ thế người trước , và người đến trước phải rướt niềm đau
Có niềm đau sẽ có nước mắt… có nước mắt sẽ có lời ca
Có lời ca sẽ có tiếng hát , ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian
Bất chấp thời tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Hook:
Anh như chim bay quên đường về
âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng
Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào
vui chi nơi xa xôi ấy Thôi em ơi duyên ta đành lỡ
2019 ai còn nghe
Lyric]
Lời mở đầu là tự thoại... tự thi sĩ... tự làm thơ...
Mở hầu... không tự tại vì tự tri kỷ vương màng tơ
Màng tơ vô ngũ sắc... vô ánh kim... vô ánh hồng...
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng.
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay.
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây.
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng.
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
Du lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em.
Điều ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen.
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng.
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng.
Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi.
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi.
Ta muốn đổi vài họa tiết để lấy thân nhiệt của một ai.
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Họa không thể tiết... họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Anh vẫn tìm... một cảm giác thân quen.
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen.
Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc.
Họ vẫn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất.
Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai.
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi.
Mệt mỏi lắm... nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra.
Động thái trách nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa.
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau.
Người đến sau sẽ thế người trước.
Và người đến trước phải rước niềm đau.
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca.
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra.
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai.
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai.
Vẫn là họa từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian.
Bất chấp thời tiết dù khắc nhiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Năm, tháng.. sau này người có thăm ta?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột ngạt vì giai điệu vẫn êm dịu như ngày xưa.
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa.
Mắt ướt.. mi cay.. tim đau.. lòng thì quặng thắt..
Khắc cốt ghi tâm, tự tìm nơi nào yên lặng nhất.
Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi.
Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Họa không thể tiết.. họa xiết đôi bàn tay.
Họa không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay.
Họa tiết vô hữu khán.. một bức họa không thể nhìn.
Họa tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình.
Đâu đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông.
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đôi bàn tay.
Ta chỉ mong họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
beat nụ hồng mong manh :D .. nghe bài này hơn chục lần ko nhận ra .. thằng bạn ko nghe rap nó nói mới để ý
Sai rồi b nhé bài này có cách đây 4 năm rồi nhmm mới có cách đây1 năm
10/1/2019 Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng.
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay.
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây.
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng.
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng.
00:41 mồng 2 Tết 2019
Chợt nhận ra 2019 là gần 6 năm trước:((
beat nhẹ loi bai hat koa j doa giong fantom ak nhung track nay chuan pun pun nge nhac cua kindy a trãi lòng rat tyet...tks kindy a .chuc kindy a thah cong hon nua...
sau khi nghe bài này cũng lãm nhãm ko nhỉu và đã lên face xem stt cua tiên sinh h đã hiểu bài này miêu ta vê 1 bức tranh bằng trí tưởng tượng ko hê có màu sắc đúng tiên xin ibox face em cho 1 like ạ :P
Tuan Tran Anh
Vô ngã
Hoa vô tuyết
2023 còn ai nghe hong 😢
Ráng cày 300k view " Chào Em Cô Gái Tương Lai " để Kin Viết " Họa Tiết 2 " Đi 😤😤
Nhân thế mà... có người trước sẽ có người sau.
Người đến sau sẽ thế người trước.
Và người đến trước phải rước niềm đau.
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca.
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
Hay lắm fen
nửa năm 2021
hi vọng ngày này năm sau có ng thấy và rep này cho tui vui
Reppp🎉
Có ai vẫn nghe đến tận bh ko
2020
2023 vẫn còn nghe
30.12.2019
2021 vẫn hay
hoạ không thể tiết
năm thág sau nay người có thăm ta...
nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã...
Thang 11/2017 ai con nghe
20/9/2018 ai còn thấy hay..bài này luôn đứng đầu trong lòng mình
22:10' 24/12/2019
2021 rồi a vẫn nghe vẫn nhớ về em, 4 năm rồi.... A tự hỏi mình nặng tình đến vậy sao? :((
Giống mình thế, nghe rồi nhớ người cũ 😊 Ngừoi đó cho mình nghe mấy bài của KindyA rồi giờ mỗi lần nghe là nhói lòng! Cũng 5 năm rồi
@@tuoihong9980 có những thứ nó gắn liền với kỉ niệm, chỉ cần ta nghe hoặc thấy thì mọi hình ảnh cảm xúc dù là bao lâu nó vẫn sẽ ùa về như là mới sảy ra hôm qua :(( và bài hát này cũng vậy, nhưng nó quá sâu sắc :(
bài Này Khó Rap Theo quá
Su Lee Sin dễ mà
Shin Bút chì để rap đc thì bạn phải thuộc thật thuộc nhé. k phải ngồi nhìn lời mà rap theo thì k đc đâu ^^
2020 vẫn nghe... Hay khỏi chê
beat họa thi vô sắc
+Trường Nguyễn Nhựt Chuẩn
+Trường Nguyễn Nhựt phải mix lại nhé :v khúc giữa có vocal
+Trường Nguyễn Nhựt beat là bài nụ hồng mong manh nhé bạn
+Thảo Kiều xin link
👍
2021 tôi vẫn nhớ ngày ấy....đau lắm
Cứ một lần ko ổn ! Lại mò tìm lại những bản nhạc xưa cũ :(
ý nghĩ của bài
Bị ng yêu bõ hay chia tay ỳ đó buồn ngồi vẽ lại những kỷ niệm với ng yêu đã qua. Sau này nhỏ đó quay lại. Vẫn thái độ đó vẫn lời nói đó. Nhưg thằg này ko thể quay lại vì bị tổn thươg quá rồi
Thánh ăn j em cúng
KindyA vẫn đỉnh nhất
Kết nhất khúc này, 17.3.2020
""Nhân thế mà...
Có người trước sẽ có người sau
Người đến sau sẽ thế người trước
Và người đến trước phải rước niềm đau
Có niềm đau sẽ có nước mắt
Có nước mắt sẽ có lời ca
Có lời ca sẽ có tiếng hát
Ừ thì tiếng hát được phát
Từ anh mà ra
Thiên cơ vạn đời
Thuật toán ta tính mãi là sai
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời
Chỉ là ảo ảnh của ngày mai""
Đó giờ chỉ thích ÂN Chung( Kydia) - vẫn mong bạn Come Back
2017 nghe bài hay thấm lắm giờ nghe lại vẫn thấm
Hâm mộ mấy nhạc sĩ quá. Sao viết dk những bài hát hay
Cũng cái bài này mà t đơn phương cô bé ấy từ năm cô còn học lớp 9
6 năm rồi, em có kẻ đến người đi
6 năm rồi, tôi ôm ký ức cũ kỹ
1 ngày 10 lần bài này ... hợp tâm trạng mình quá
Tôi mới vừa chia tay với người yêu 😢 nge mấy bài như vầy tự nhiên nước mắt tôi nó chảy 😢 không kìm được lòng 😊
2021.08.28.. Còn 3 ngày nữa hết giãn cách ở chỗ mình.. Chúc mn vv hp ,mong cho hết dịch để ae được ngồi lại nghe bài này, mỗi thằng mỗi tỉnh sao mà gặp😭
Mỗi khi buồn mình điều nghe bài này .... thấm....
tôi thức kha từ khi đơn phương em..roi tội nge kindy a suốt 2 năm ..khi nèo cô ý yêu tôi tôi xẽ bỏ ko nge kindy a nữa
Có lẽ ko còn ai nghe nữa rồi 22/5/2023
2021 ai còn nge . Nhạc cànq cũ thì cànq hay ❤
Bài Họa tiết và Nhã ý bạn nào muốn hiểu thì đơn giản lắm.. mở RUclips lên coi lại các bộ film: Thần điêu đại hiệp, Anh hùng xạ điêu, Thiên long bát bộ, Ỷ thiên đồ long ký... một thời chấn động gian hồ... =>>> rồi nghe lại bài hát sẽ hiểu =)))
Thế Sơn Phạm... -.- mới coi ht r... nhưng zẫn hỏng hỉu :3
2024 còn nghe đây
Vừa giải nén 1 cuộc tình 2 năm nghe thêm bài này tự kỷ cả đêm
Nghe lại vẫn nhói lòng. 27/09/2022
Nghe Nhã Ý và Họa Tiết cách đây gần 3 năm, riết rồi giờ nói chuyện nhanh như KindyA bắn rap =))))))
2023 lần đầu tiên nghe thấy bài này nhờ 1 bạn nam hát karaoke. Bạn ấy rap cảm xúc lắm
13/10/2017 ng ấy ct tôi tôi nge được bài này... nước mắt rơi
1 like ne chuc b nghe nhac an lanh
2021 ky niem
đến hôm nay mới nhận ra bài này beat nụ hồng mong manh...
rap hay beat hay
chỉ tiếc cái tên kindy A có lẽ sẽ dần chìm vào lãng quên...
Với người yêu tập thì mãi nghe mà
11/4/2020 còn ai nghe không ..?
Hoạ Tiết hay hơn hay Nhã Ý gần 10 năm rồi vẫn không tìm thắc mắc :))) nghe rap kindya từ 2014 giờ cuối 2023 rồi
2021 rồi còn ai nghe ko
Lời mở đầu là tự thoại, tự thi sĩ, tự làm thơ
Mở hầu không tự tại vì tự tri kỉ vương màng tơ
Màng tơ vô ngũ sắc, vô ánh kim, vô ánh hồng
Nhân duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng
Đồng thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay
Nay đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời mây
Nhưng phong không tuyệt hảo như ta tự bảo tự dối lòng
Phong xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng
Dù lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời để cố tìm em
Điều ta thấy chỉ là phác hoạ của một bản thảo hoạ tiết màu đen
Ta có chèn thêm âm sắc mặc ta có tô thêm nét hồng
Đến cuối cùng kết quả nhận được vẫn là hắc hoạ trên cánh đồng
Lòng không mong mỏi, cánh đồng giông không thổi
Mà thật sự lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi
Ta muốn đổi vài hoạ tiết để lấy thân nhiệt của một ai
Nhưng có lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay
Hoạ không thể tiết, hoạ xiết đôi bàn tay
Hoạ không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Hoạ tiết vô hữu khán, một bức hoạ không thể nhìn
Hoạ tiết ắt hữu thính để ta phiêu bạc trong bể tình
Đâu đó vẫn còn có một người hoạ sĩ đi ngược giông
Tô vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không?
Trông mong người quay lại không phải để nắm đồi bàn tay
Ta chỉ mong hoạ nét người lần cuối để khúc hoạ tiết ngày càng hay
Anh vẫn tìm, một cảm giác thân quen
Khung cảnh ngày cũ không còn lá phủ vài người vô phụ còn đan xen
Họ cũng giống như anh, cố vẽ bức tranh bằng âm sắc
Họ vãn đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất
Dù tất bật nơi công việc họ vẫn không quên đứng chờ ai
Mặc dù cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi
Mệt mỏi lắm, nhưng là nghĩa vụ tự đặt ra
Động thái trách nhiêm với một lời nói dành cho một người đã thật xa
Nhân thế mà, có người trước sẽ có người sau
Người đến sau sẽ thế người trước
Va người đến trước phải rước niềm đau
Có niềm đau sẽ có nước mắt, có nước mắt sẽ có lời ca
Có lời ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai
Dù biết duyên cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai
Vẫn là hoạ từng tình tiết có thể bất diệt cùng thời gian
Bất chấp thời tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban
Năm tháng sau này người có thăm ta?
Nụ cười ta đã vắng và đi về trăm ngã
Ngột ngạt vì giai điệu vẫn em dịu như ngày xưa
Nhưng thái độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa
Mắt ướt... Mi cay... Tim đau.. Lòng thì quặng thắt
Khắc cốt ghi tâm tự tìm nơi nào yên lặng nhất
Hoạ lên bức hoạ chi tiết về điều thật xa xôi
Không giấy, không viết, không màu và không thôi
2021 vẫn còn nghe
25/3/2020 còn ai nghe không👍👍
Ta biet...
Ta biet...
Em ko he tha thiet...
Luyen tiec...
Da diet em nao hay biet...
...
2021 còn ai nghe không
Bao lâu nghe lại vẫn hay ❤
Hay vãi. Thích bài này cực
hayyy đúng là nghệ thuật kết hợp giữa nhạc sĩ và thi sĩ