Hôm nay, mình đã mua một chiếc bánh kem nhỏ thôi, mong rằng có phút giây ngắn ngủn để thư giản cùng nó, một miếng bánh nhỏ, một ly trà sữa và màn hình ti vi chiếc bộ phim mình thích. Mình đã hy vọng về khoảng thời gian đó khi trên đường về nhà. Thật hạnh phúc. Nhưng chợt, mưa kéo đến, đó là cơn mưa thật to. Đủ to khiến mình trượt dài trên đường và té ra khỏi xe, thân mình lấm đất bởi đoạn đường vương đất, quần áo vừa mua tuần trước mới mặc lần đầu cũng vì vậy dính đầy nhơ bẩn. Chiếc bánh cũng vì thế nát tươm. Đứng dậy ngoảnh nhìn chiếc bánh văng trên đường, lòng mình thắt lại và nước mắt bắt đầu rơi hòa cùng nước mưa và chẳng ai biết mình khóc. Mình tức lắm, mình nuôi hy vọng, mình mong muốn một phút giây thư giản. Tuần qua đã quá khó khăn và mệt nhọc. Nhưng có lẽ, thứ bảy vẫn chưa là cuối tuần nên khó khăn vẫn vương vào mình. Mình đã để xe tại một ngôi nhà nhỏ, và cứ thế đi bộ trong mưa, đôi tay trầy xước và chuyển sang đỏ vì những vết xây xát, mắt cũng nặng hơn và không ngừng khóc được.
17 tuổi tôi thực sự chẳng muốn mình sống tiếp. Sống trong gia đình ngày nào củng có cải vã , nói thật mình chịu đựng đến nỗi quen rồi luôn đấy, nhưng cũng có giới hạn của nó . Những lúc như vậy thì nước mắt bắt đầu rớt xuống đôi lúc mình dặn lòng là không được khóc nhưng thứ làm mình khó chịu nhất là kiếm chế cảm xúc mình không thể nào làm được mình cảm thấy bản thân mình quá yếu đuối, yếu đuối đến nỗi mình tự ghét mình luôn . Mỗi lần học bài mà như thế thì mình dẹp luôn không có tâm trạng gì để học. Ước gì mình có gia đình như người ta , có anh hai luôn thương em gái chứ không phải hơn thua với nó chửi mắng nó thậm chí bạo hành, hỗn láo với cha mẹ ,lâm vào tệ nạn xã hội để rồi bây giờ mình ước gì mình không sinh ra thì tốt biết mấy. Hôm nay là ngày thứ n mình như vầy rồi chỉ không hiểu tại sao mình lại viết ra mấy dòng này thôi 😞. Tương lai mình không biết còn chuyện gì xãy ra nữa nhưng chỉ mong sẽ ổn hơn ổn hơn 1 tí thôi cũng được, vì mình còn muốn tốt nghiệp cấp 3 muốn đi làm kiếm tiền để tự lo cho bản thân, cha mẹ và sống ở nơi bình yên hơn. Cảm ơn các bạn đã đọc những lời tâm sự của mình , mình chúc bạn ấy có cuộc sống tốt hơn mình và đặc biệt là không yếu đuối như mình .
Sn năm 18t, không bạn, không người thân, một mình mua chiếc bánh nhỏ 8k ở siêu thị. Đốt 1 cây nến nhỏ, tự chúc những lời tốt đẹp nhất cho bản thân. Tủi thân, cô đơn đến tận cùng nhưng phải cố gắng vui vẻ để đi tiếp ngày mai. Mỗi ngày là 1 một sự cố gắng đến mệt mỏi
thật sự những ai đã từng trải qua trầm cảm sẽ thấm từng câu từng chữ trong bài hát này ... MÌnh từng trải qua trầm cảm suốt 2 năm trời và gần như đã thua nó - những suy nghĩ tiêu cực. May mắn là mình đã vượt qua tất cả. Từng chữ một trong bài hát như nhắc lại mình những ngày tháng đã qua ấy vậy ....
@@trangphan-be9fu có thể tùy người, nhưng theo trải nghiệm của mình thì nó rất kinh khủng, bản thân từ một người lạc quan, mạnh mẽ lại trở nên cực kỳ fragile, chỉ cần một chút xíu tác động nhỏ (như âm nhạc, phim ảnh, lời người khác nói, hoặc chỉ là một khoảnh khắc nào đó mình gặp ngoài đường) cũng có thể làm cho mình vụn vỡ cảm xúc, rất dễ khóc, thường xuyên và dễ dàng nghĩ đến cái chết. Bạn sẽ không còn bất kỳ động lực sống nào, không còn niềm vui nào có thể làm bạn vui vẻ hơn. Cảm giác như lạc lõng, chìm trong bóng tối, nói chung là nó kinh khủng cực kỳ, và nguy hiểm nhất là không còn thiết sống nữa, rất dễ dàng nghĩ đến cái chết. Nếu yếu lòng một chút là đã có thể dẫn đến tự tử rồi.
Mình đã bị trầm cảm suốt 1 năm liền, cảm xúc bấn loạn và được đánh giá sẽ chết nếu thần kinh bị khủng hoảng. Và thứ mình nhận được trong thời gian đó là mắng, chửi, chê, trách từ chính người đã sinh mình ra. Thậm chí bà ấy còn đuổi ngoại mình, người nâng niu ẳm bồng mình từ khi tấm bé. Mình điên mất thôi
Nè Như Ý mình biết thời gian bị trầm cảm nó kinh khủng đến mức nào. Kẻ giết mình là chính bản thân mình chứ không ai khác. Mình chỉ có thể nói đây là căn bệnh của mỗi cá nhân, chỉ bản thân mình mới giúp được mình , không thể trông chờ vào ai khác . Mình đã phải thay đổi hoàn toàn cuộc sống và gần như là con người trước đây để có thể thoát khỏi trầm cảm. Thời điểm đó mình đi du lịch nước ngoài để refresh lại bản thân, bỏ hết chuyện không vui ở những nơi mình đến, không còn lo nghĩ nữa. Cho đến lúc về tới VN là mình hoàn toàn trở thành con người mới. Giống như đi lột xác vậy :”)) mình chọn đi nước ngoài vì muốn tự chứng minh cho bản thân thấy thế giới còn rộng lớn lắm, đa dạng và nhiều thứ tốt đẹp lắm. Mình phải sống và nỗ lực để khám phá hết những nơi xinh đẹp trên trái đất này nữa ^^ chúc bạn sớm thoát khỏi trầm cảm và tìm thấy điều tốt đẹp của cuộc sống, nên nhớ là điều tích cực là do bản thân tạo ra, những thứ xấu xí không vui thì cứ quẳng ra sau đầu đi, không có lý do gì phải lo Âu quá độ cả. Cuộc sống này là của mình, mình sống cho bản thân trước hết, người ta đâu có sống cho mình được đâu mà có quyền ảnh hưởng tới thời gian suy nghĩ quý báu của mình.
Khóc thật nhiều rồi đến 1 ngày không thể khóc nữa . Quá đau đớn để có thể rơi nước mắt . Bề nổi thấy cười haha . Nội tâm đau đến nát tan . Nhưng sẽ chẳng ai hiểu nta chỉ thích chỉ trích , dùng lời nói liên tiếp tổn thương đối phương mà thôi
Tự nhiên vô tình nghe được bài này khi để youtube tự chạy lúc làm việc . Chỉ muốn trải lòng đôi chút . Thật sự thế giới của người trường thành không vui như hồi nhỏ mình nghĩ. Thật ra mình từng ko hiểu tại sao 1 đứa lạc quan vui vẻ với đời như mình lại trở thành bộ dạng bây giờ nữa , trở thành 1 người lo lắng sợ hãi áp lực với trách nhiệm của bản thân . Cố gắng lấy lòng người khác chỉ để có cơ hội làm 1 công việc mình không thích . Hoá ra mình đã trở thành dạng người lớn mình ghét lúc nào ko hay . Bài hát có 1 câu " i'm not to suicidal but sometimes the lines get all blurry" , đôi khi tôi muốn rời đi nhưng quá sợ hãi , quá đau lòng . Tôi cố gắng vùng vẫy thoát khỏi số phận bị vùi xuống cái hố đen tuyệt vọng này , nhưng cứ mỗi lần tôi sắp bước tới miệng hố lại có thứ đẩy tôi xuống , thật mệt mỏi
cố lên bạn yêu nhé, tớ biết cậu đã cố gắng rất nhiều mà. Mong rằng cậu sẽ tìm thấy cuộc sống mà cậu mong muốn và mong rằng những tia nắng ấm áp mỗi sớm mai sẽ ôm lấy cậu. Mọi thứ sẽ ổn cả thôi ^^
Thật chán nản, những thứ kím nén trong lòng không thể nói với bố mẹ khi nói với người mình tin tưởng mọi thứ lại không như mong đợi. Ông trời định lấy đi bao nhiêu thứ của mình nữa đây
Bài này đúng như tâm trạng của tôi ngày hôm nay... Quá mệt mỏi để khóc. Chỉ biết nằm lì trên giường. Tôi chỉ muốn nói, muốn hỏi: Tại sao lại là lỗi của tôi chứ? Không phải là lỗi của tôi. Nhưng cuối cùng chẳng thế nói được gì. Haizz
Cứ ngỡ 18 tuổi là tuổi đẹp nhất, hạnh phúc nhất nhưng hóa ra 18 tuổi của tôi lại buồn đến vậy, đến nỗi tôi không muốn nhớ đến. Nhưng thật may mọi thứ đã trôi qua theo thời gian. Tôi của 20
Wasn't raised religious But I wish that I was Havin' nothin' to believe in Has been killin' my buzz Yeah, I cut my hair, close the blinds Play Hallelujah like two dozen times And yesterday, I tried to pray But I didn't know what to say I'm too sad to cry, too high to get up Don't even try 'cause I'm scared to fuck up Don't like to talk, I just lay in my bed Don't even try to go out with my friends Lied to my doctor, she knew I was fakin' Gave me some pills, but I'm too scared to take 'em I try and I try, but I'm too sad to cry Can't tell my Mamma It makes her worry I'm not suicidal Sometimes, the lines get all blurry Yeah, I cut my hair, close the blinds Played Hallelujah like two dozen times And yesterday, I tried to pray But I didn't know what to say I'm too sad to cry, too high to get up Don't even try 'cause I'm scared to fuck up Don't like to talk, I just lay in my bed Don't even try to go out with my friends I lied to my doctor, she knew I was fakin' Gave me some pills, but I'm too scared to take 'em I try and I try, but I'm too sad to cry I'm too sad to cry, too high to get up Don't even try 'cause I'm scared to fuck up Don't like to talk, I just stay in my bed Don't even try to go out with my friends Lied to my doctor, she knew I was fakin' Gave me some pills, but I'm too scared to take 'em I try and I try, but I'm too sad to cry
Cuộc sống của mình nói thật chẳng có gì đáng chê trách, nhưng không biết vì sao mình luôn cảm thấy cực kỳ thất vọng về bản thân. Mình ko biết diễn tả thế nào về cảm xúc của chính mình cũng ko dám chia sẻ với bất cứ ai vì sợ họ sẽ chê cười mình dù mình biết họ thực sự sẽ ko bao giờ làm v.....😶😶😶😶
Nhiều lúc bất lực khi ở ngoài ko thể hiện được nỗi buồn đơn giản chỉ là về phòng nằm tự nhiên thấy buồn về tất cả mọi thứ thật sự là một người tự ti và suy nghĩ tiêu cực cảm giác mọi thứ luôn tệ đối với mình nhiều lúc tự hỏi tại sao mọi thứ ko được tốt hơn ? Thật sự nhiều lúc tự nhiên đang vui vẻ lại có thể cáu gắt ngay cảm giác bỗng tụt dốc thấy khó chịu ko hài lòng ăn cũng cảm thấy ko ngon ko thể nuốt trôi tụt cân ko phanh...mọi thứ cứ ập đến không biết có thể chịu đựng thêm bao lâu!
Cô độc bước trên con đường này lạc lối k biết mình nên đi về đâu cố gắng tìm cách để bước tiếp nhưng mình mệt mỏi quá. Có những thứ lớn lên r bạn mới hiểu, cuộc sống này khó khăn quá chỉ mong quay về lúc nhỏ vô lo vô nghĩ bên cha mẹ, mỗi bước đi đều như đang bước trên bàn đinh vậy ra ngoài rồi mới hiểu có những chuyện ấm ức k thể kể với mẹ có những chuyện đau lòng k được kể với cha, tuy cô đơn lạnh lẽo nhưng vẫn phải bước tiếp trên con đường mình đã chọn, mệt mỏi áp lực nhưng vẫn phải bước tiếp -
Nếu cảm xúc tiêu cực thì nghe bài này lại khiến tôi thấy ổn hơn. Cảm giác đc đồng cảm hơn là tiêu cực thêm. Cảm ng ơn đã edit video, hi vọng mn có thể tích cực hơn
Mẹ luôn hỏi con vì sao không biết thương mẹ. Vậy mẹ có từng nghĩ, vì sao con cắt đi mái tóc con luôn tự hào, vì sao con từ bỏ giấc mộng của mình... Vì con đã quá mệt mỏi với bản thân mình. Con thậm chí còn không nhận được lấy một lời an ủi hay một cái ôm từ mẹ. Thứ con nhận lấy chỉ có cay và đắng. Mẹ có nhìn lại xem 13 năm qua con sống như thế nào chăng ? 13 năm qua, kể từ ngày mẹ bỏ qua con để đến với người mới, con đã phải đấu tranh thế nào. Cả tinh thần và thể xác con mệt nhoài với tổn thương. Nhưng thứ làm con đau nhất, vẫn là mẹ, là những lời dị nghị cay nghiệt đến từ mẹ. Con xin lỗi vì con đã chịu đủ lắm rồi mẹ à.
Giống tâm trạng t bây giờ. 20 tuổi nhưng bản thân đã chết ở tuổi 13. Mọi thứ dừng lại quá mệt mỏi....k ai nói cho t trưởng thành lại đau đến như vậy.quá mệt mỏi chỉ muốn buông xuôi.
Hôm nay là ngày tồi tệ với tôi khi bị tai nạn xe nhưng không thể nói cho ai biết vì sợ mọi người lo lắng cho mình Dù tay phải không cử động đc nhưng phải cố tự làm vì không muốn làm phiền 1 ai cả😢😢😢
Từ Nam ra Bắc sinh sống khi vừa 18t. Xa nhà cả năm chưa về do dịch, cs nhạt nhẽo ,cv khó khăn , tình cảm gd k tốt bản thân vô vị , mọi thứ sai đều quy vô do mình làm.... Còn gì tệ hơn thì đến nốt đi, k còn sức gồng gánh nữa đâu..
Hôm nay thật tệ....là ngày tôi thi học kì xong và lần đầu tiên tôi bị đánh dấu bài vì lí do làm trước bài nghe (T.a) thật oái oăm thay chả ai nghe lời giải thích của tôi ngay chính bạn thân của tôi cũng chỉ biết lăng thinh trong sự tra hỏi của thầy giáo..có lẽ tôi chưa đủ tốt với họ, có lẽ thầy giáo ko tin đó là tôi làm, và tôi đã nhắn tin với giáo viên dạy T.a của tôi 😊và 1 lần nữa cô lại khiến tôi thất vọng "em nói thật vô lý..em ko làm gì mà thầy đánh dấu"
cố gắng lên mọi người , đây là thứ mọi người nói là đời em từng là thằng thất bại về mọi việc , mọi thứ nhưng em đã đứng lên đi con đường riêng và bây giờ ổn hơn bao giờ hết (=°^°=)
Chỉ vì một số chuyện vu vơ mà làm bản thân buồn tủi,tuổi 17 có quá muộn để suy nghĩ về những điểu tương lai?Gia đình và ước mơ?Chắc chắn rồi..bản thân phải chọn ước mơ nhỉ,nhưng rồi liệu đến lúc đó mình có theo kịp đến cùng không nhỉ?hay chỉ vì một vài lời nói xung quanh mà làm tệ bản thân đi nhỉ?tệ thật..có rất rất nhiều chuyện buồn đáng để ta phải khóc nhưng chỉ vì một bộ phim buồn mới làm bản thân khóc khớn🥺
Hôm nay, mình đã mua một chiếc bánh kem nhỏ thôi, mong rằng có phút giây ngắn ngủn để thư giản cùng nó, một miếng bánh nhỏ, một ly trà sữa và màn hình ti vi chiếc bộ phim mình thích. Mình đã hy vọng về khoảng thời gian đó khi trên đường về nhà. Thật hạnh phúc. Nhưng chợt, mưa kéo đến, đó là cơn mưa thật to. Đủ to khiến mình trượt dài trên đường và té ra khỏi xe, thân mình lấm đất bởi đoạn đường vương đất, quần áo vừa mua tuần trước mới mặc lần đầu cũng vì vậy dính đầy nhơ bẩn. Chiếc bánh cũng vì thế nát tươm. Đứng dậy ngoảnh nhìn chiếc bánh văng trên đường, lòng mình thắt lại và nước mắt bắt đầu rơi hòa cùng nước mưa và chẳng ai biết mình khóc. Mình tức lắm, mình nuôi hy vọng, mình mong muốn một phút giây thư giản. Tuần qua đã quá khó khăn và mệt nhọc. Nhưng có lẽ, thứ bảy vẫn chưa là cuối tuần nên khó khăn vẫn vương vào mình. Mình đã để xe tại một ngôi nhà nhỏ, và cứ thế đi bộ trong mưa, đôi tay trầy xước và chuyển sang đỏ vì những vết xây xát, mắt cũng nặng hơn và không ngừng khóc được.
mong bạn sớm ổn
@@indieteamplus cám ơn ad, vì lời an ủi và cả những bản dịch
Let's hug ❤
Chúng mình nói chuyện qua mxh đc không ?
…i’m here
17 tuổi tôi thực sự chẳng muốn mình sống tiếp. Sống trong gia đình ngày nào củng có cải vã , nói thật mình chịu đựng đến nỗi quen rồi luôn đấy, nhưng cũng có giới hạn của nó . Những lúc như vậy thì nước mắt bắt đầu rớt xuống đôi lúc mình dặn lòng là không được khóc nhưng thứ làm mình khó chịu nhất là kiếm chế cảm xúc mình không thể nào làm được mình cảm thấy bản thân mình quá yếu đuối, yếu đuối đến nỗi mình tự ghét mình luôn . Mỗi lần học bài mà như thế thì mình dẹp luôn không có tâm trạng gì để học. Ước gì mình có gia đình như người ta , có anh hai luôn thương em gái chứ không phải hơn thua với nó chửi mắng nó thậm chí bạo hành, hỗn láo với cha mẹ ,lâm vào tệ nạn xã hội để rồi bây giờ mình ước gì mình không sinh ra thì tốt biết mấy. Hôm nay là ngày thứ n mình như vầy rồi chỉ không hiểu tại sao mình lại viết ra mấy dòng này thôi 😞. Tương lai mình không biết còn chuyện gì xãy ra nữa nhưng chỉ mong sẽ ổn hơn ổn hơn 1 tí thôi cũng được, vì mình còn muốn tốt nghiệp cấp 3 muốn đi làm kiếm tiền để tự lo cho bản thân, cha mẹ và sống ở nơi bình yên hơn. Cảm ơn các bạn đã đọc những lời tâm sự của mình , mình chúc bạn ấy có cuộc sống tốt hơn mình và đặc biệt là không yếu đuối như mình .
Cố lên bạn nhé mọi chuyện sẽ ổn thôi mà.
Cố lên bạn nhá
Mọi chuyện nhất định sẽ ổn mà
Mong mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với bạn. Cố lên bạn nhé
Tôi hiểu tam trạng trong bạn
Cố lên
Mọi thứ sẽ ổn thôi
Cậu không hề yếu đuối đâu, rất mạnh mẽ, cố lên nhé!
Sn năm 18t, không bạn, không người thân, một mình mua chiếc bánh nhỏ 8k ở siêu thị. Đốt 1 cây nến nhỏ, tự chúc những lời tốt đẹp nhất cho bản thân. Tủi thân, cô đơn đến tận cùng nhưng phải cố gắng vui vẻ để đi tiếp ngày mai. Mỗi ngày là 1 một sự cố gắng đến mệt mỏi
Cố gắng lên bạn ơi :((
không người thân, tại sao?
@@NaNa-ig1rb bây giờ hết cảm xúc tiêu cực đó chưa?
@@jamieSilvester tớ ổn
@@NaNa-ig1rb okay
With everything that's happening in our world, sometimes we wish we could sleep it all and wake up to paradise
thật sự những ai đã từng trải qua trầm cảm sẽ thấm từng câu từng chữ trong bài hát này ... MÌnh từng trải qua trầm cảm suốt 2 năm trời và gần như đã thua nó - những suy nghĩ tiêu cực. May mắn là mình đã vượt qua tất cả. Từng chữ một trong bài hát như nhắc lại mình những ngày tháng đã qua ấy vậy ....
Phương Trang Võ cảm giác của trầm cảm nó như nào vậy bạn mình mơ hồ quá luôn mệt mỏi chán nản và rất thích ban đêm
@@trangphan-be9fu có thể tùy người, nhưng theo trải nghiệm của mình thì nó rất kinh khủng, bản thân từ một người lạc quan, mạnh mẽ lại trở nên cực kỳ fragile, chỉ cần một chút xíu tác động nhỏ (như âm nhạc, phim ảnh, lời người khác nói, hoặc chỉ là một khoảnh khắc nào đó mình gặp ngoài đường) cũng có thể làm cho mình vụn vỡ cảm xúc, rất dễ khóc, thường xuyên và dễ dàng nghĩ đến cái chết. Bạn sẽ không còn bất kỳ động lực sống nào, không còn niềm vui nào có thể làm bạn vui vẻ hơn. Cảm giác như lạc lõng, chìm trong bóng tối, nói chung là nó kinh khủng cực kỳ, và nguy hiểm nhất là không còn thiết sống nữa, rất dễ dàng nghĩ đến cái chết. Nếu yếu lòng một chút là đã có thể dẫn đến tự tử rồi.
mình hay xuất hiện cảm giác lo âu thái quá ý khó kiềm chế cảm xúc luôn lo lắng và không muốn đối mặt với ai cả
Mình đã bị trầm cảm suốt 1 năm liền, cảm xúc bấn loạn và được đánh giá sẽ chết nếu thần kinh bị khủng hoảng. Và thứ mình nhận được trong thời gian đó là mắng, chửi, chê, trách từ chính người đã sinh mình ra. Thậm chí bà ấy còn đuổi ngoại mình, người nâng niu ẳm bồng mình từ khi tấm bé. Mình điên mất thôi
Nè Như Ý mình biết thời gian bị trầm cảm nó kinh khủng đến mức nào. Kẻ giết mình là chính bản thân mình chứ không ai khác. Mình chỉ có thể nói đây là căn bệnh của mỗi cá nhân, chỉ bản thân mình mới giúp được mình , không thể trông chờ vào ai khác . Mình đã phải thay đổi hoàn toàn cuộc sống và gần như là con người trước đây để có thể thoát khỏi trầm cảm. Thời điểm đó mình đi du lịch nước ngoài để refresh lại bản thân, bỏ hết chuyện không vui ở những nơi mình đến, không còn lo nghĩ nữa. Cho đến lúc về tới VN là mình hoàn toàn trở thành con người mới. Giống như đi lột xác vậy :”)) mình chọn đi nước ngoài vì muốn tự chứng minh cho bản thân thấy thế giới còn rộng lớn lắm, đa dạng và nhiều thứ tốt đẹp lắm. Mình phải sống và nỗ lực để khám phá hết những nơi xinh đẹp trên trái đất này nữa ^^ chúc bạn sớm thoát khỏi trầm cảm và tìm thấy điều tốt đẹp của cuộc sống, nên nhớ là điều tích cực là do bản thân tạo ra, những thứ xấu xí không vui thì cứ quẳng ra sau đầu đi, không có lý do gì phải lo Âu quá độ cả. Cuộc sống này là của mình, mình sống cho bản thân trước hết, người ta đâu có sống cho mình được đâu mà có quyền ảnh hưởng tới thời gian suy nghĩ quý báu của mình.
Khóc thật nhiều rồi đến 1 ngày không thể khóc nữa . Quá đau đớn để có thể rơi nước mắt . Bề nổi thấy cười haha . Nội tâm đau đến nát tan . Nhưng sẽ chẳng ai hiểu nta chỉ thích chỉ trích , dùng lời nói liên tiếp tổn thương đối phương mà thôi
Tự nhiên vô tình nghe được bài này khi để youtube tự chạy lúc làm việc . Chỉ muốn trải lòng đôi chút . Thật sự thế giới của người trường thành không vui như hồi nhỏ mình nghĩ. Thật ra mình từng ko hiểu tại sao 1 đứa lạc quan vui vẻ với đời như mình lại trở thành bộ dạng bây giờ nữa , trở thành 1 người lo lắng sợ hãi áp lực với trách nhiệm của bản thân . Cố gắng lấy lòng người khác chỉ để có cơ hội làm 1 công việc mình không thích . Hoá ra mình đã trở thành dạng người lớn mình ghét lúc nào ko hay . Bài hát có 1 câu " i'm not to suicidal but sometimes the lines get all blurry" , đôi khi tôi muốn rời đi nhưng quá sợ hãi , quá đau lòng . Tôi cố gắng vùng vẫy thoát khỏi số phận bị vùi xuống cái hố đen tuyệt vọng này , nhưng cứ mỗi lần tôi sắp bước tới miệng hố lại có thứ đẩy tôi xuống , thật mệt mỏi
cố lên bạn yêu nhé, tớ biết cậu đã cố gắng rất nhiều mà. Mong rằng cậu sẽ tìm thấy cuộc sống mà cậu mong muốn và mong rằng những tia nắng ấm áp mỗi sớm mai sẽ ôm lấy cậu. Mọi thứ sẽ ổn cả thôi ^^
Thật chán nản, những thứ kím nén trong lòng không thể nói với bố mẹ khi nói với người mình tin tưởng mọi thứ lại không như mong đợi. Ông trời định lấy đi bao nhiêu thứ của mình nữa đây
khi ba và mẹ không còn, mình cũng chẳng ở đây làm gì nữa
Bài này đúng như tâm trạng của tôi ngày hôm nay... Quá mệt mỏi để khóc. Chỉ biết nằm lì trên giường. Tôi chỉ muốn nói, muốn hỏi: Tại sao lại là lỗi của tôi chứ? Không phải là lỗi của tôi. Nhưng cuối cùng chẳng thế nói được gì. Haizz
Cứ ngỡ 18 tuổi là tuổi đẹp nhất, hạnh phúc nhất nhưng hóa ra 18 tuổi của tôi lại buồn đến vậy, đến nỗi tôi không muốn nhớ đến. Nhưng thật may mọi thứ đã trôi qua theo thời gian. Tôi của 20
1h đêm nghe bài này sắp khóc vì tủi thân :(
Wasn't raised religious
But I wish that I was
Havin' nothin' to believe in
Has been killin' my buzz
Yeah, I cut my hair, close the blinds
Play Hallelujah like two dozen times
And yesterday, I tried to pray
But I didn't know what to say
I'm too sad to cry, too high to get up
Don't even try 'cause I'm scared to fuck up
Don't like to talk, I just lay in my bed
Don't even try to go out with my friends
Lied to my doctor, she knew I was fakin'
Gave me some pills, but I'm too scared to take 'em
I try and I try, but I'm too sad to cry
Can't tell my Mamma
It makes her worry
I'm not suicidal
Sometimes, the lines get all blurry
Yeah, I cut my hair, close the blinds
Played Hallelujah like two dozen times
And yesterday, I tried to pray
But I didn't know what to say
I'm too sad to cry, too high to get up
Don't even try 'cause I'm scared to fuck up
Don't like to talk, I just lay in my bed
Don't even try to go out with my friends
I lied to my doctor, she knew I was fakin'
Gave me some pills, but I'm too scared to take 'em
I try and I try, but I'm too sad to cry
I'm too sad to cry, too high to get up
Don't even try 'cause I'm scared to fuck up
Don't like to talk, I just stay in my bed
Don't even try to go out with my friends
Lied to my doctor, she knew I was fakin'
Gave me some pills, but I'm too scared to take 'em
I try and I try, but I'm too sad to cry
Bản thân quá nhiều điều chất chứa nhưng mình không thể nói nó với ai, đêm nào mình cũng khóc…
Cuộc sống của mình nói thật chẳng có gì đáng chê trách, nhưng không biết vì sao mình luôn cảm thấy cực kỳ thất vọng về bản thân. Mình ko biết diễn tả thế nào về cảm xúc của chính mình cũng ko dám chia sẻ với bất cứ ai vì sợ họ sẽ chê cười mình dù mình biết họ thực sự sẽ ko bao giờ làm v.....😶😶😶😶
Nhiều lúc bất lực khi ở ngoài ko thể hiện được nỗi buồn đơn giản chỉ là về phòng nằm tự nhiên thấy buồn về tất cả mọi thứ thật sự là một người tự ti và suy nghĩ tiêu cực cảm giác mọi thứ luôn tệ đối với mình nhiều lúc tự hỏi tại sao mọi thứ ko được tốt hơn ? Thật sự nhiều lúc tự nhiên đang vui vẻ lại có thể cáu gắt ngay cảm giác bỗng tụt dốc thấy khó chịu ko hài lòng ăn cũng cảm thấy ko ngon ko thể nuốt trôi tụt cân ko phanh...mọi thứ cứ ập đến không biết có thể chịu đựng thêm bao lâu!
Cô độc bước trên con đường này lạc lối k biết mình nên đi về đâu cố gắng tìm cách để bước tiếp nhưng mình mệt mỏi quá. Có những thứ lớn lên r bạn mới hiểu, cuộc sống này khó khăn quá chỉ mong quay về lúc nhỏ vô lo vô nghĩ bên cha mẹ, mỗi bước đi đều như đang bước trên bàn đinh vậy ra ngoài rồi mới hiểu có những chuyện ấm ức k thể kể với mẹ có những chuyện đau lòng k được kể với cha, tuy cô đơn lạnh lẽo nhưng vẫn phải bước tiếp trên con đường mình đã chọn, mệt mỏi áp lực nhưng vẫn phải bước tiếp -
Cuộc sống này thật mệt mỏi, lúc nào cũng chỉ vì tiền :)) mới có 16t mà đã lo nghĩ rồi thực sự d có cái gì gọi là tuổi thơ. Mệt vl
Nếu cảm xúc tiêu cực thì nghe bài này lại khiến tôi thấy ổn hơn. Cảm giác đc đồng cảm hơn là tiêu cực thêm. Cảm ng ơn đã edit video, hi vọng mn có thể tích cực hơn
Mẹ luôn hỏi con vì sao không biết thương mẹ. Vậy mẹ có từng nghĩ, vì sao con cắt đi mái tóc con luôn tự hào, vì sao con từ bỏ giấc mộng của mình... Vì con đã quá mệt mỏi với bản thân mình. Con thậm chí còn không nhận được lấy một lời an ủi hay một cái ôm từ mẹ. Thứ con nhận lấy chỉ có cay và đắng. Mẹ có nhìn lại xem 13 năm qua con sống như thế nào chăng ? 13 năm qua, kể từ ngày mẹ bỏ qua con để đến với người mới, con đã phải đấu tranh thế nào. Cả tinh thần và thể xác con mệt nhoài với tổn thương. Nhưng thứ làm con đau nhất, vẫn là mẹ, là những lời dị nghị cay nghiệt đến từ mẹ. Con xin lỗi vì con đã chịu đủ lắm rồi mẹ à.
Cố lên bạn nhé 💖
Tôi đã khóc trong phòng tối khi nghe lời dịch ,nó nói lên cảm xúc cô độc của tôi
Bài này như dành cho mình vậy.. thật đau lòng
Giống tâm trạng t bây giờ. 20 tuổi nhưng bản thân đã chết ở tuổi 13. Mọi thứ dừng lại quá mệt mỏi....k ai nói cho t trưởng thành lại đau đến như vậy.quá mệt mỏi chỉ muốn buông xuôi.
Hôm nay là ngày tồi tệ với tôi khi bị tai nạn xe nhưng không thể nói cho ai biết vì sợ mọi người lo lắng cho mình
Dù tay phải không cử động đc nhưng phải cố tự làm vì không muốn làm phiền 1 ai cả😢😢😢
Từ Nam ra Bắc sinh sống khi vừa 18t. Xa nhà cả năm chưa về do dịch, cs nhạt nhẽo ,cv khó khăn , tình cảm gd k tốt bản thân vô vị , mọi thứ sai đều quy vô do mình làm.... Còn gì tệ hơn thì đến nốt đi, k còn sức gồng gánh nữa đâu..
Nghe bài này mọi ấp lực của tui điều tan biến ✨
"Yesterday I tried to pray but i didnt know what to say.."
Hiện đang trải qua những điều đó, cứ vật vờ như người mất hồn vậy, mệt quá..
Hôm nay thật tệ....là ngày tôi thi học kì xong và lần đầu tiên tôi bị đánh dấu bài vì lí do làm trước bài nghe (T.a) thật oái oăm thay chả ai nghe lời giải thích của tôi ngay chính bạn thân của tôi cũng chỉ biết lăng thinh trong sự tra hỏi của thầy giáo..có lẽ tôi chưa đủ tốt với họ, có lẽ thầy giáo ko tin đó là tôi làm, và tôi đã nhắn tin với giáo viên dạy T.a của tôi 😊và 1 lần nữa cô lại khiến tôi thất vọng "em nói thật vô lý..em ko làm gì mà thầy đánh dấu"
Khi họ yêu bạn, bạn ghét họ vẫn yêu, khi họ ghét, bạn yêu...
Thật hay, như đang nói lên tâm trạng của chính bản thân 🙂
Cảm ơn team đã dịch
cố gắng lên mọi người , đây là thứ mọi người nói là đời
em từng là thằng thất bại về mọi việc , mọi thứ
nhưng em đã đứng lên đi con đường riêng và bây giờ ổn hơn bao giờ hết (=°^°=)
bạn đang làm gì đấy? cv
I really like this song❤️
Hay gê ah😭
I’m too sad to cry..
Chỉ vì một số chuyện vu vơ mà làm bản thân buồn tủi,tuổi 17 có quá muộn để suy nghĩ về những điểu tương lai?Gia đình và ước mơ?Chắc chắn rồi..bản thân phải chọn ước mơ nhỉ,nhưng rồi liệu đến lúc đó mình có theo kịp đến cùng không nhỉ?hay chỉ vì một vài lời nói xung quanh mà làm tệ bản thân đi nhỉ?tệ thật..có rất rất nhiều chuyện buồn đáng để ta phải khóc nhưng chỉ vì một bộ phim buồn mới làm bản thân khóc khớn🥺
Thật mệt mỏi khi mọi thứ sụp đổ hết rồi…… 7/10/2021 5 am
bài này hayy :( đúng mood em. btw i comb my hair chứ kp là “ cut “ nha ad
cut moi dung nha cau
vid official de la cut y
cut bạn ạ
gõ dòng này vào 1:28 am
rất là vô định
Hay quá :'(
I’m cry :(
🥺
Dường như bài hát dành cho chị Sulli
Cầu nguyện cho chị
R.I.P Sulli
😞😞😞😞
.