Welll, em đã coi phim từ 5/3 òi. Nhấn mạnh thêm nữa là đi coi chung với BA MẸ luôn nhaa. Thật đúng như anh Trí nói, lúc đầu nói đi xem phim thì ba mẹ em không chịu đi... do tiếc tiền (mặc dù em đã nói là tiền vé em trả). Nhưng đến lúc em mua vé về rồi thì mẹ lại cười cười hỏi vé bao nhiêu tiền, nhưng em lại không trả lời. Và đến lúc xem phim gia đình ai cũng tắm rửa sạch sẽ mặc đồ đẹp để đi xem. Lần đầu tiên đi xem cùng ba mẹ, cảm giác thì cũng bình thường nhưng đến lúc đoạn cảm động trong phim thì em đã thấy ba mẹ mình, cả 2 đều khóc, chợt em thấy lòng mình cảm giác gì đó, cũng không biết gọi tên nó là gì, em nghĩ đó là HẠNH PHÚC đó anh ạ. Xem xong phim, em nói chuyện được nhiều hơn với mẹ, không còn cảm giác ngại khi tâm sự với ba. Có thể nói ba mẹ giờ như đã là những người bạn thân thít của em òi. YÊU BA MẸ ❤️
@@hacthaybachthay Co o nuoc ngoai va da 70 tuoi thay con cung co trinh do van hoa nen muon gop y chan thanh Neu thich binh luan sao ko binh luan cach xu dung tien quyen gop va cach loi dung long nhan ai cua MTQ de PR cho loi ich kinh doanh ca nhan hay muon dau heo nau chao cua CTy giai tri Dien quan noi thang la Colorman va Thang Khuong dua Neu co ban linh hay muon trieu wieu thi dem ra ma mo xe Con Tran thanh tu dem cong suc va bo oc thong minh de minh bach kiem tien Noi thang Co ko la fan hay la gi cua TT nhung o doi song tot song that co long nhan ai ko lua dao hay loi dung ai thi duoc Troi Phat phu ho se gap may man Dung ko con 👌❤️🙏
Lúc trước còn là sinh viên tôi có tham gia khóa tu sinh viên ở chùa Hoằng pháp các sư thầy có giảng dạy về các trạng thái tâm lý cũng giống trong phim này, làm chạm đến trái tim, và rất nhiều các bạn sinh viên đã bật khóc, khóc như chưa từng khóc, cảm xúc rất đời thường và thật. Kết quả là các bạn ấy học dc bài học rất lớn là sống gần với cha mẹ mình nh hơn, nc nh với cha mẹ hơn. Đó cũng là giá trị mà phim Bố già đã mang đến cho xh. Thanks anh Trấn thành .
Coi có mấy đoạn khóc tưng bừng luôn í ạ, thực tế mà dễ thương lắm, ý nghĩa với nhiều bài học lắm. Nhưng mà như anh nói, đúng là phim dẫn dắt khán giả nghĩ theo cách mà ekip muốn hơn, em vẫn đã hi vọng người bố này có thể sống tiếp để tiếp tục làm cha.
Khóc nhiều anh ạ, nấc từng hồi theo câu thoại. Có những phân đoạn nhiều người cười nhưng em vẫn khóc. Có nhiều thông điệp cho chính mình, đúng lúc, đúng thời điểm. Nghe anh nhận xét em lại thấy xúc cảm.
Ba em là một Ba Sang ngoài đời thực, là người con thứ 3 (người đầu là nữ, cô Hai), nên trách nhiệm rất là nhiều, hồi còn đi học ko có hiểu, nên thường trách ba nhưng giờ đi làm rồi mới dần hiểu. Bạ nào con trai coi sẽ rất thấm. Mình thấy con trai trong rạp khóc rất nhiều.
Cảm xúc sau khi em coi xong là rất xúc động bởi Trấn Thành dẫn dắt hình ảnh người cha tròn trịa, rất thật với cuộc sống của em, khoảng 70-80%. Đã lâu rồi em và ba chưa có một tấm hình nào hết nên khi xem xong em cảm thấy rất buồn và muốn thay đổi bản thân để sau này không phải hối hận với những gì mình đã làm. Sau khi kết thúc phim, thì em khóc sương sương
Trước khi đi coi phim thì em có về quê viếng đám tang của Dì ruột mất đột ngột. Gia đình nhà ngoại em giờ chỉ còn mình má em (các cậu và dì đều đã mất), cảm xúc của em thật sự lẫn lộn, em cứ nhìn Dì nằm đó mà lòng nhiều suy nghĩ. Nhìn lại thời gian mỗi năm dành cho ba má không nhiều, Tết về vài ngày rồi lại đi cả năm. Nhìn các anh chị họ của em thất thần, em không tưởng tượng được ngày mai sẽ ra sao... Trở lại SG, sau vài ngày em quyết định đi xem phim Bố Già, em thật sự đã nhìn thấy được ba má mình trong phim, vẫn là những tính cách "kì quặc" mà thế hệ trẻ như em chẳng thể hiểu nỗi, vẫn là những sự "hi sinh" mà em cho rằng là không cần thiết vì ba má đã lớn tuổi rồi, cần phải sống cho mình nữa,... nhưng niềm hạnh phúc thực sự của ba má giờ đây là được thấy con mình sống vui vẻ hàng ngày, muốn được chăm sóc, dù rất mất công nhưng muốn gửi đồ ăn cho các con, thấy được đám cưới của tụi nó, thấy được gia đình nhỏ của nó,....Vài dòng ngắn ngủi không thể diễn tả hết suy nghĩ, đây chỉ là một chút cảm xúc của em.
Dạ, cô gái bị dính lời nguyền Ông Quéo vừa đi "bóc tem" bộ phim đang hót hòn họt này đây ạ (bình thường cũng hạn chế đi coi phim đang hót quá, sợ kì vọng cao, sợ dính bẫy truyền thông này kia đồ, cơ mà cũng vừa sân si cho bằng chúng bạn xong :D). Hẳn là cũng có chút kì vọng về bộ phim khi nhận được quá trời lời khen ngợi và đánh giá cao, kể cả người xem phim khó tính như anh Quéo, bản thân em cũng thấy bộ phim gần gũi, dễ coi và cũng rất đời, cũng thấp thoáng thấy bóng dáng gia đình mình đâu đó. Nhấn mạnh rằng em cũng là 1 đứa đi coi phim hay vô hệ-mít-ướt nếu bộ phim đó cảm động hoặc đặc biệt chạm đến chủ đề gia đình, nhưng mà em cũng đồng ý với anh là có cái gì đó vẫn thiếu thiếu, chưa đủ để em rơi nước mắt như những bộ phim Điện ảnh Hàn mà em từng coi. Em cũng nghĩ mình sẽ (lại) khóc sụt sùi tức tưởi khi nghĩ về Ba trong bộ phim này, nhưng mà cảm xúc cũng chỉ vừa dâng nhẹ ở cổ thôi, cay cay một chút rồi thôi. Một phần, (có lẽ) do em đã coi quá nhiều game show, chương trình hài có TT và dàn cast này rồi, nên cũng có một độ "chai" nhất định với cách diễn của TT, những miếng hài cũng được đặt để xuyên suốt phim, thậm chí có vài đoạn đang sắp khóc thì lại bị trôi qua hơi nhanh và rớt bằng 1 miếng hài khác (chắc vậy nên chưa có một đoạn nào thực sự được đẩy lên cao trào để khóc cả, hôm qua rạp em coi cũng full mà ít có ai khóc thút thít như lời đồn). Cũng cùng cảm giác với anh, là em thường bị ám ảnh và trầm ngâm rất lâu sau 1 bộ phim ấn tượng (cụ thể hồi coi Ký Sinh Trùng em bị ngơ tới tận lúc về nhà vẫn bị chìm vào bộ phim), mà coi xong Bố Già em lại chưa có cảm giác đó lắm, mọi thứ kết quá rõ ràng, không có chỗ để em tưởng tượng hay khúc mắc gì thêm, quá chỉn chu đúng như tính cách của TT :). Anw, em vẫn xem đây là một bộ phim ý nghĩa, đủ đầy để một gia đình cùng đi xem, em đã có nhắn tin ngay cho em trai em để nó đi xem phim cùng ba mẹ, biết đâu được sẽ kéo gần lại khoảng cách thế hệ mà bấy lâu nay vẫn tồn tại trong gia đình :). Hihi, chi tiết hơn thì em hóng clip spoil và review final của anh Trí nhe
@@hacthaybachthay dạ hông dám nhận kĩ tính a Trí ơi, chắc chỉ là mong đợi nhiều lên do hiệu ứng tung hô mấy nay làm tự trong lòng em cũng nâng chuẩn phim Việt lên 1 nấc nữa, thành ra lúc chưa chạm tới băn khoăn của mình cái hụt nhẹ 1 nhịp thôi. Hehe, vẫn là một dấu hiệu tốt cho phim nước nhà. Giá như giữ tâm trạng bình thản như lúc đi coi "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh", có khi em sẽ hài lòng nhiều hơn :D
Em mới đi xem về á anh Trí, phim thật sự rất hay, em ấn tượng với một phân đoạn trong phim, một bức tường chia cắt hai cánh cửa như chia cắt hai thế hệ vậy, làm em cảm nhận được sự bất đồng, cách biệt giữa hai cha con. Em khóc rất nhiều khi xem cảnh đó. Và còn rất nhiều cảnh khác nữa.
Cảm nhận của em sau khi xem bố già đó là đồng cảm, vui, buồn, nhận ra. Không nhắc đến những tư liệu cuộc sống mà em muốn nói đến tình tiết nhân vật. Đồng cảm với người con, với suy nghĩ tư duy độc lập, mong muốn bảo vệ (tài chính) gia đình, mong muốn công bằng (cho và nhận) cho gia đình. Cũng như những lúc bất lực của xung đột thế hệ. Chi tiết đá cầu thang của anh con trai cảm như chính bản thân mình vừa thực hiện nó, đó là điều mình đã làm. Đồng cảm với bố già, nhìn bố già như nhìn thấy cha của mình với "gia đình trên hết", không so đo, không tính toán thiệt hơn. Dù có làm gì đi nữa cũng sẽ dễ dàng cho qua xem như không sao cả. Tiền bạc hay vật chất, cho đi không cần đắng đo. Vui/buồn liên tục vì những tình tiết hài hước, cảm động. Nhưng trên hết là em nhận ra. Khi thành viên gia đình mình gặp bất trắc thì có đánh đổi mọi thứ tiền tài mình vẫn sẵn lòng. Và những ai mình có thể thực sự dựa vào là gia đình, là người thân. Thực ra điều đó không hẳn là xưa nay em không biết tới, nó được nói đến trong rất nhiều câu chuyện. Nhưng giây phút đầu gối chạm đất kia thì em mới cảm nhận được nó và đã "nhận ra", gia đình mình nên quý trọng thế nào, nên thôi so đo, nên góp thêm sự ấm áp của lòng vị tha. Khi ngoài kia xảy ra chuyện gì thì sau lưng mình vẫn còn gia đình.
Đúng như anh Trí nói cái kết chưa thỏa mãn lắm. Nó thiếu 1 cái gì đó để làm ngta nhớ nhiều hơn ví dụ như 1 lá thư của Ba Sang được mọi người đọc với những lời nhắn nhủ sẽ hay hơn.
Đúng là khi ra rạp e không có để lại gì sâu lắng lém nhưng trong lúc xem vẫn khóc, xúc động và ấn tượng nhất câu "Fuck you, I love you" nhớ lại câu đó e vẫn thấy xúc động, tình yêu đó thật mãnh liệt
Em cũng chưa bao giờ có ảnh chụp chung với ba mình Em nghĩ mình có câu nói cho bộ phim này “Trên đời này mình có thể chưa làm được nhiều thứ, có thể sẽ sai nhất nhiều, có thể thất bại và gục ngã. Tuy nhiên điều duy nhất mỗi chúng ta nhất định phải làm được - Đạo làm con” Liêm - AYP112
Mình là fan lâu năm của Trấn Thành. Cảm ơn a Quéo đã review rất công tâm, chê khen đúng chỗ. Respect a! Mình cũng thấy các mem trong channel này đa phần rất văn minh dù là khen hay chê chứ k toxic như mấy kênh khác. Thanks All!
Em là người có định kiến với phim Việt, vì kĩ xảo, góc quay, màu sắc trong phim thường không đặc sắc, kịch bản chưa ấn tượng và lời thoại thì quá cứng. Nên khi chị em dẫn cả nhà đi xem phim Bố già, tâm lý em lúc đó thật sự không mấy mặn mà. Nhưng khi vào xem, em đã vừa bất ngờ cũng vừa vui vì định kiến ban đầu của em về phim đã hoàn toàn bị dập tắt. Góc quay, màu sắc trong phim có đầu tư, nhân vật phá cách ấn tượng, không có vai diễn bị thừa, lời thoại chân thật, rất đời thường. Nhưng điều làm em ấn tượng nhất là kịch bản. Kịch bản có chiều sâu, bảo trùm nhiều khía cạnh trong cuộc sống hiện đại, những mâu thuẫn thế hệ, xung đột trong gia đình, mặt tối của thời đại số và những băn khoăn, trăn trở trong cuộc sống. Đây là lần thứ 2 một bộ phim Việt làm em đọng lại nhiều cảm xúc và suy tư như vậy. Có một điều thú vị là, xem phim Bố già, nhưng em lại nhìn thấy hình ảnh của Mẹ và Em, vì ba em là một người rất khó định khuôn để đưa vào phim. Cái làm bất ngờ nhất khi xem là, phim Bố già dường như đang trả lời giúp em những thắc mắc băn khoăn mà bao lâu nay em không thể trực tiếp hỏi mẹ, tại sao mẹ làm như vậy, tại sao mẹ phải hi sinh như vậy, vì sự thật em không tài nào thấu hiểu được suy nghĩ của mẹ em. Mà nhân vật đứa con trong phim cũng như đang giúp em nói ra hết những suy tư, băn khoăn, thậm chí là sự phẫn nộ, sự nổi loạn trong cách nghĩ và tư tưởng mà bao lâu nay em không cách nào giải bày được cho ba mẹ hiểu. Em không nghĩ trước giờ có một bộ phim gia đình nào thật sự khiến em nghĩ về gia đình nhiều như vậy. Lúc đầu, em nghĩ đây sẽ lại là mấy bộ phim mà khi ra rạp, sẽ khiến những bậc phụ huynh thốt ra câu:" Đó, mày thấy chưa, mày phải biết có hiếu với ba mẹ, nghe chưa?" với con cái của mình. Nhưng Bố già không phải, thay vì áp đặt tư tưởng bài học lên người xem, Bố già là cầu nối giúp cả hai thế hệ với quá nhiều khác biệt bộc bạch với nhau, chia sẻ, thấu hiểu cho nhau, gỡ những gút mắc từ trong lòng người, thì từ đó, cả hai mới thật sự học được cách yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng khi biết một bộ phim có đầu tư cao, thì kì vọng của người xem cũng sẽ tăng lên. Phim quả thật còn nhiều "sạn", một người xem phim bình thường như em cũng có thể nhìn ra được động cơ vì sao đạo diễn lại muốn đưa những nhân vật đến cái kết như vậy. Khiến em cảm thấy một số tình tiết hơi gượng ép, làm phim trở nên "dễ đoán". Em có chút thất vọng với cái kết, không phải về mặt cảm xúc, mà về mặt tư tưởng. Như em nói trên, em ấn tượng vì phim Bố già đánh mạnh vào cốt lõi của những mâu thuẫn, băn khoăn trong khía cạnh gia đình, tháo gỡ những xung đột về cách biệt thế hệ, nhưng cái kết của phim lại như một cú bẻ lái, hướng người xem đến một "bài học nhân văn". Bài học nhân văn không bao giờ sai, nhưng bài học nhân văn lại khó đi vào lòng người, nhất là lòng người của thời buổi hiện đại. Đó là tất cả cảm nhận của em về Bố già. Em rất mong chờ video anh Trí có những chia sẻ, mổ xẻ sâu hơn về phim.
Đối với mình đây vẫn là bộ phim Việt Nam xuất sắc và đời nhất mà mình đã coi. Kịch bản cực kỳ logic ( ít có phim Việt làm được) và đúng tâm lý nhân vật nhưng như anh nói phim có 3 lần khán giả có thể đẩy tình cảm lên cao trào nhưng mình lại tụt mood vì tình tiết ngay sau đó, mình có rơi nước mắt nhưng nó vẫn chưa chạm được sự rung động như một bộ phim khác về tình cha con mình đã coi. Hi vọng tương lai Trấn Thành sẽ có bộ phim vừa đời vừa chạm vào trái tim của khán giả
Phần đầu em cười rất nhiều,những lúc cao trào em chỉ cảm thấy xúc động.Đặc biệt là đoạn Ba Sang hy sinh cho Quoắn,nhớ lại hình ảnh cha mẹ... Nhưng giây phút ba mẹ chăm lo cho em và coi em như một đứa con ních, chăm chúc ,nhắc nhở từng chút trong khi em lại muốn tự lập, trưởng thành hơn không muốn nhận sự bảo trợ của ba mẹ. Một mặt cảm thấy biết ơn vì cuộc đời em may mắn có cha mẹ,một mặt em muốn rèn luyện bản lĩnh sao cho trưởng thành để cha mẹ yên tâm không phải lo nghĩ nhiều cho em như bây giờ.
Sau khi rời rạp thì trong em toàn những suy nghĩ, bâng khuâng về bộ phim. Cảm nhận được thông điệp gia đình của phim và rất đồng cảm. Tương lai em vẫn muốn xem lại nó và với gia đình để mọi người cùng thưởng thức phim
Em thích bộ râu của Trấn Thành vì cái đó là thứ duy nhất em thấy nó giả trong phim còn lại rất thật . Em đã gọi cho ba mẹ mình để nói " Con yêu ba mẹ " và câu trả lời ba mẹ là " muốn gì nói"
Vừa xem về và cũng thấy lấn cấn nhưng không biết ở đâu, kiểu chưa đủ đã. Và anh Trí nói trúng ngay mấy cục cấn của em luôn 😂 nhất là ở đoạn dùng kỹ thuật để gây cảm động
Cái khúc bình luận về mảng điện ảnh anh nói về Bố Già của Trấn Thành, em cực kì đồng ý với anh sau khi xem xong. Tuy nhiên, đây cũng coi như một bước tiến lớn cho nền điện ảnh VN trong tương lai.
Theo cháu cảm nhận sau khi xem xong phim , phim làm rõ được về tình yêu gia đình và khiến được nhiều người trẻ hiểu được ba mẹ mình hơn NHƯNG cháu cảm thấy phim chưa NHẤN MẠNH về sự khác biệt giữa 2 thế hệ xưa và này , về cách sống cũng như suy nghĩ . Chung quy cháu thấy phim khó giúp được các bậc Phụ Huynh thấu hiểu cũng như tôn trọng suy nghĩ của con cái mình . Và cháu thấy việc tôn trọng suy nghĩ cũng như tôn trọng hành động của con cái trong Xã Hội ngày nay là rất cần thiết!!! Mong chú Trí đọc được cmt này
Em cũng có suy nghĩ giống hệt anh ạ. So với nền điện ảnh Việt Nam thì bộ phim này xứng đáng được điểm 9.5/10. Còn 0.5 kia em muốn dành để khen ngợi anh Trấn Thành, khen ngợi sự thông minh, sự tâm huyết, sự nghiêm túc, sự chuyên nghiệp, sự chỉnh chu đến từng chi tiết nhỏ. Xem và ủng hộ, để nền điện ảnh nước nhà sớm vươn tầm ra quốc tế. Nhưng thật sự thì, cũng giống như anh nói, xem xong em có phần hơi hụt hẫng, không biết là điều gì đọng lại trong lòng mình. Mạch truyện và cái kết an toàn, dễ đoán nên cảm xúc của em cũng bị chi phối phần nào. Nhưng em nghĩ kĩ lại, có lẽ tất cả đều trong sự cân nhắc của anh Thành rồi ấy ạ. Những gì anh ấy muốn gửi gắm qua bộ phim, không phải là một câu chuyện hay một cái kết truyện. Bộ phim như tua chậm lại câu chuyện của mỗi người, nhắc cho chúng ra nhớ rằng, thì ra đã rất lâu rồi mình không còn để tâm đến những điều nhỏ bé hàng ngày vẫn diễn ra xung quanh. Nhắc cho chúng ta nhớ rằng, những điều to lớn đôi khi chỉ được thực hiện rất âm thầm. Đây là một trong những bộ phim mở màn cho bước ngoặt mới của nền điện ảnh Việt Nam. Cần chinh phục tình cảm của toàn thể người dân từ trẻ em đến người già, toàn thể các tầng lớp trong xã hội. Hơn nữa, đây cũng là tác phẩm điện ảnh đầu tiên của anh ấy, đem đến một hình ảnh Trấn Thành khác trong lòng mọi người. Nên là, anh ấy chọn một phương án an toàn em nghĩ hoàn toàn có thể hiểu được. Nó giống như một chiếc bàn đạp để anh ấy tạo ra những bứt phá khủng khiếp hơn trong tương lai. Và đó là toàn bộ suy nghĩ của em khi xem xong phim ạ. Em mong chờ reaction tiếp theo của anh khi phim đã bớt cháy vé! ❤️
Thật lòng mà nói thì sâu sắc cũng phải là sâu sắc, đúng là sau khi ra rạp mình chỉ cảm thấy ừ đúng là Ba Sang rất yêu thương gia đình, mẫu người bố của ngày xưa và làm ta xúc động, có rơi nước mắt 1 lần...nhưng để ra rạp,về nhà và có cái gì đó day dứt thì không, không như Life is beautiful, niềm day dứt , xót thương cho tình cha con và hình ảnh đứa trẻ in sâu trong lòng.
Em xem xong, em nhận ra thế hệ trẻ của cuộc sống hiện đại cần đươc liên kết và thấu hiểu thế hệ ba mẹ của mình. Đồng cảm, chia sẽ, mỗi người hy sinh một chút với nhau, đừng giành quyền hy sinh rồi để được hy sinh. Trẻ cần nhiệt huyết hành động nhưng đôi lúc cần phải chậm lại cùng ba mẹ, gia đình bởi vì họ không còn nhiều thời gian. ( Lần đầu Em đi cùng Mẹ❤️ ).
Thưa anh ! Em vừa xem xong bộ phim về. Một tuyệt phẩm ạ ! Như anh nói bố Ba Sang là người thế hệ trước ông là người sống tình cảm và yêu thương mọi người đôi khi vì người khác mà quên mình. Mặt khác, anh con trai của ông là một người sống tự lập có nhiệt huyết và rất có hiếu với bố mình. Tuy nhiên hai cha con đã không quá trùng về lối sống và quan điểm nên họ không có cùng tiếng nói chung, nhưng cha con vẫn rất yêu thương nhau. Họ dễ thương anh nhỉ ? Giá như người bố chịu phẫu thuật sớm hơn tí thì mọi việc không như vậy. ♥️ Vì càng về sau càng khó chữa trị cho đến khi ông chịu vào phẫu thuật thì mọi chuyện đã...
Em đã đi coi phim với ba mẹ vài ngày trước. Thật sự rất xúc động luôn anh ạh. Mẹ thì sụt sùi hỉ mũi rột rột, ba thì rưng rưng. Em thì khóc lụt rạp. 🥲. Đây là phim VN đầu tiên mà em muốn xem lại lần t2
Bộ phim khiến e nhận ra nhiều điều Hồi còn nhỏ e luôn cố để bố mẹ hiểu mình nhưng e chưa từng cố để hiểu họ Có 1 chi tiết khiến e vô cùng cảm động là chi tiết chưa chụp 1 bức ảnh nào cho bố
:))) em thách anh ra rạp xem phim cùng với bố mẹ mình nhé! ...Đó là điều em nghĩ khi xem phim xong, người con đi xem phim rạp rất nhiều chưa một lần cho bố mẹ mình biết rạp chiếu phim là như thế nào 😭a
xem anh cũng từ vài cái video gần đây nhưng thực sự đến video này đúng thật là cái em muốn ngta Rv về bộ phim đúng cảm xúc như vậy . Kiểu muốn khóc nhưng cứ bị hụt hẫng qua từng gia đoạn của bộ phim ý thực sự nó khó chịu . Mà không biết ở đây có ai giống em không xem xong muốn ba đi xem vì nó thực sự rất giống đời thực của em nhưng ba không muốn , chỉ mong phim có thể ra ngoài phòng vé sớm để cùng ba coi 🖤
13:30 anh Trí nói đúng quá. em là một đứa rất ít khi tham gia các ngày lễ, giỗ, đám tiệc của gia đình họ hàng, nhưng lại có quan hệ cực kỳ tốt và thân thiết với những người bạn bè, đồng nghiệp ở xa. đơn giản vì khi minh kết nối đc với nhiều người hơn thì những "lồng bồng xung quanh" trở nên có cũng được không có cũng chả sao
Hi anh, tối qua em vừa xem xong. Một vài cảm nghĩ của em như sau. Kịch bản, câu chuyện, cách đưa ra vấn đề vô cùng hay, rất hay, rất thật và rất gần với thực tế. Ngồi xem thì em đã rất mong đợi có một solution nào đó cuối phim vì thật sự đối với cá nhân em thì Trấn Thành là người có cách suy nghĩ và tư duy hiện đại, cách giải quyết vấn đề hay, hay khuyên mọi người và em thấy mấy lời khuyên đó cũng hay, bla bla,... (nói thật không cà khịa nha :D) Tuy nhiên, có lẻ là vì câu chuyện này quá thật, quá đời đến mức dường như Trấn Thành và ekip cũng loay hoay và không thật sự có một solution thuyết phục. Em có cảm giác là solution mà phim đưa ra, 1 phần nào đó cũng giúp được mối quan hệ CHA-CON tốt hơn, nhưng câu chuyện cuộc sống cũ của người cha và cuộc sống mới của người con, thì đâu đó em thấy vẫn chưa chạm được em lắm. That's all. Nói gì thì cũng là 1 bộ phim VN chất lượng, nội dung tốt và mới. Tóm lại, chờ video mổ xẻ deep hơn của anh Trí nè hehehehe
Mình chưa bao giờ theo dõi reaction trên youtube, nhưng hôm nay xem anh Trí review mình ko suy nghĩ, bấm theo dõi anh luôn. Cách anh review rất thật và đậm chất người Sài Gòn. Em rất yêu Sài Gòn, yêu da diết tính hào sảng, tinh thần khẳng khái, thích cách sống rất đời....Mới xa quê hương gần 1 năm thôi....nhưng Sài Gòn là máu thịt trong người rồi...cảm ơn anh, đã cho cảm nhận về bộ phim với đúng chất của người Sài Gòn...Cứ nghe giọng Sài Gòn là nhớ nhà, nhớ mẹ , nhớ gia đình...ko xem dc phim nên chờ đến kgi anh Reaction. Chủ nhật an lành!
Đối với thế hệ gen Z như e thì quang cảnh phim rất chân thật và gần gũi, phim cũng truyền tải những thông điệp khiến mọi người phải suy ngẫm và nhìn nhận lại thực tế, đặc biệt e rất thích các góc quay xuyên suốt bộ phim
Điểm hay: chủ đề gđ dễ chạm cảm xúc con người, rất chân thật, đời thường, không màu mè, đậm chất vn. Điểm chưa hay: nhiều cảnh cao trào chưa kịp thấm đã chuyển qua một cảm xúc khác. Hướng giải quyết vấn đề còn bỏ lỡ (vấn đề bồ cũ của quắn, sau tất cả thì quắn có tiếp tục làm youtuber, mối quan hệ của quắn với họ hàng như thế nào sau khi ông ba sang ra đi...)??? Thông điệp cuối cùng có thể cho nhân vật quắn tự vấn bản thân lại mình... Một số lời thoại, bối cảnh gọt dũa thêm...
Em xem 2 lần vào ngày 8/3, 1 suất 1h trưa với bạn vừa khóc vừa cười và 1 suất 9h45 với gia đình và bạn (đi từ 7h30 mà phải coi lúc 9h45 tối do đầy rạp @@) tới 12h20 mới về ToT. Lần sau coi thì không còn nhiều cảm xúc bằng, nhưng nói chung là một bộ phim hay, đáng xem, diễn viên nào cũng diễn tròn vai và để lại ấn tượng, không gây cảm giác bị thừa ^^
Phim Việt khi đi ra thị trường quốc tế em chỉ sợ người nước khác chỉ hiểu được ý chính của câu chuyện thôi mà không hiểu được tinh túy trong từng câu thoại. Tiếng Việt hay vậy mà người khác không hiểu được, uổng lắm.
Chính xác đó là điểm đáng sợ của bộ phim này, vì cơ bản ý chính bên trong theo mình hoàn toàn trống rỗng, và nó ghi điểm nhờ thoại rất đời, nhưng để chinh chiến mặt trận lớn ngoài ao làng thì quá là nhỏ bé và thiếu tầm
Góc nhìn anh Trí sâu sắc quá, nhìn thấy những thấy người thường ko thấy được. Em xem bộ phim Bố Già xong em cảm thấy mình thật vô tâm với Ba Mẹ mình. Vì cuộc sống này vô thường, em chưa dám nghĩ tới một ngày Ba mẹ sẽ rời xa mình mãi mãi
Ý kiến riêng: Mới đầu xem thì thấy đây là một bộ phim hài, phần hài rất hay, ko thể nào ko cười được. Đó là cái hài tự nhiên, lời thoại hay, vẫn là Trấn Thành với cách chơi chữ thông minh. Nhưng về sau nhiều biến cố xảy ra làm không khí buồn hơn, những đoạn buồn được 1 lúc, có thể nói là rất đau lòng, đồng cảm thì...vừa rưng rưng thôi là có người chọc cười rồi :v Giá như đoạn sau đó ko chọc cười, dẫn tình tiết đau xót hơn, buồn lâu hơn, khiến chúng ta ko thể nghĩ ra lối thoát cho nhân vật thì sẽ in sâu hơn vào trong tim mỗi người. Mỗi nhân vật đều có một phần ảnh hưởng nhất định đến cột sống của bộ phim, phim có nhiều thông điệp về cuộc sống rất hay. Nhất là về chú út Quý, La Thành diễn rất hay, có thể nói vai này Trấn Thành sinh ra chỉ để cho La Thành thôi. Cái kết có lẽ Trấn Thành phải suy nghĩ rất nhiều nhưng mình thấy nó ko sâu sắc lắm, mặc dù kết nhẹ nhàng, có hơi bất ngờ, hơi khó hiểu. Tội cho cô Lệ, hạnh phúc vẫn chưa mỉm cười với cô sau ngần ấy thời gian. Có lẽ mình quá khắc khe bởi kỳ vọng quá lớn :)) Nhìn chung như vậy là quá xuất sắc rồi. Siêu phẩm phim chiếu rạp của VN luôn.
Em xin chào anh Trí và tất cả mọi người. Phần tiếp theo đây mình sẽ kể lại cho mọi người những gì mình cảm nhận được sau khi xem Bố Già ( sẽ hơi spoil chút ạ). Bố Già là một phim rạp mà em cho rằng là hay nhất trong những năm qua của Việt Nam, đánh bật hết tất cả các định kiến về phim Việt Nam vừa qua sau những phim như Cậu Vàng, Trạng Tí...Và đây cũng là lần đầu tiên khi xem phim mà em lại bật khóc khi xem. Em đã bật khóc vào cuộc họp gia đình sau khi Quý chết, khi ông Sang nhìn vào mặt Quắn và nói "Vì tao thương mày". Em đã không kiềm chế được và bật khóc ( nhưng kì lạ thay rằng bạn gái của em ngồi cạnh lại không khóc mà còn dỗ em. Thật là mất mặt nam nhi😂). Trong đầu em lúc đó chỉ nghĩ đến ba của em. Em rất là đồng cảm và thấy được bản thân của mình trong Quắn vì tình cảm giữa em và ba em khá tương đồng với tình cảm cha con của Quắn. Lúc đó em chỉ muốn bỏ giữa phim và chạy về ôm ba và nói rằng con thương ba nhiều lắm, dù trước kia con có làm gì sai mong ba hãy tha lỗi cho con, con thương ba thương ba lắm. Nhưng may mắn thay vì em đi coi với bạn gái nên em không thể bỏ bạn được nên đành kìm lòng mà coi tiếp😂😂😂. Khi đến cuối phim thì em đã bình tĩnh lại được và không nghĩ là về sẽ ôm ba và nói nữa nhưng đến cảnh cuối thì tác giã đã bo cua quá gắt, ông Sang chết. Đó như một cú tát vào mặt em như thể Trấn Thành nói với em rằng" Mày liệu về mà ôm ba mày đi không thì không kịp đâu"😂😂😂. Đó là cảm nhận của em sau khi xem phim Bố Già, em xin cảm ơn anh Trí và mọi người đã đọc đến đây. Chúc mọi người có một trải nghiệm thật đầy cảm xúc với bộ phim ạ. Phim này em chấp 4.9/5😂😂😂
Bạn đừng cảm thấy mất mặt. Bạn là con người, cũng có cảm xúc chứ không phải một con robot. Bạn khóc là chứng tỏ bạn có phần "người" của mình, và phần "người" đó lớn tới mức không thể kiềm chế được cơn khóc khi xem phim. Lưu ý: không khóc không có nghĩa bạn không phải con người. Đừng hiểu sai ý comment của mình :))
Bố già phản ánh đúng cuộc sống của em, nên khi coi rất thấm thía. Tư tưởng thế hệ cũng được thể hiện rất rõ và khéo léo và tình huống phim. Tuy phim không thể hiện đủ và đúng kì vọng của em, nhưng vẫn cực kì xuất sắc. Khi em coi phim, em không khóc, nhưng rõ ràng Bố Già đã thể hiện những tiến bộ rõ rệt của phim Việt.
Cảm ơn a đã nói cho tụi e nghe về sự khác nhau trong cuộc sống, sự lớn lên của 3 thế hệ Boomer, Gen X và Gen X. Cho e hiểu thêm về bố mẹ mình và biết tại sao họ lại cư xử, suy nghĩ như vậy. Những điều này không ai nói cho tụi em cả. E cảm ơn a Trí nhiều.
em đã coi sneak show, thật không tin được, em đã khóc trong lúc cười và cười trong lúc khóc, em thấy hình bóng ba mình những ngày đầu khởi nghiệp , em thấy được hình ảnh lục đục trong gia đình .... em cũng thấy được sư vô tâm và hời hợi khi gia đình em xuống chó :)
Xem xong em cũng có cảm nhận giống anh, bộ phim có khả năng đẩy cảm xúc của người xem tuyệt vời. Lúc xem em khóc quá trời, lúc phim kết thúc em mới nhận ra, có những tình tiết ... :)) trải nghiệm đáng có
Đúng là đoạn kết chưa đạt...tui là người dễ nhạy cảm nhưng trong lúc coi những đoạn nhiều ng khóc thì mình lại k khóc đc...nó lựng khựng lưng chừng kiểu j đó khó tả để cho mình cảm động thực sự để bật khóc...thật sự mém rung động chứ chưa đạt được đỉnh điểm của cảm xúc
phim hay a ơi e ra rạp với tâm thế là người ko thích Trấn Thành và không thích Tuấn Tuần. và HNH pr lố quá nhưng e dẫn mẹ đi xem xong thì thấy quá bất ngờ, đây là bộ phim VN hay nhất đối với em. e sẽ dẫn ba em đi xem 1 lần mới đc
Qua clip ngắn của Trí. Chương đồng cảm được hầu như mọi góc nhìn trong bộ phim Bố già mà Trí chia sẻ. Và điều Chương cảm thấy ấn tượng nhất lại là cái lúc khán giả muốn khóc, muốn rung theo nhịp của phim lại bị Trấn Thành ngăn lại. Đó là cách Thành chọc tức cảm xúc, và Chương nghĩ đây cũng là một nghệ thuật nhỏ rất hay và khéo. Vì đến đoạn thật sự khóc đã làm cho khán giả vỡ oà. Giống như dòng nước bị nghẹn lại và đến đoạn thực sự khóc thì khai thông luôn. Chương thấy thích thú khi bị dẫn dắt như thế. Và Chương tin rằng ở Video clip mổ xẻ sau, thì Trí cảm được và chia sẻ cho mọi người kỹ thuật này nhé! Chúc Trí và gia đình thật nhiều niềm vui và bình an. Để xây dựng nhiều clip hay và bổ ích.
Hình ảnh người bố trong phim Bố Già nó gợi em nhiều nhất về hình ảnh của Ba em người mà em chẳng bao giờ quan tâm là bố em làm ntn có mệt không?... Và em xem xong cảm giác đối với bố mình mình đã quá vô tâm nó lại có động lực để em biết mình nên làm gì tiếp theo
Nếu nói về góc nhìn phim việt . Thì bộ phim bố già đến hiện tại đc xem là mang nhiều ý nghĩa thông điệp truyền tải để người xem phải nhìn thấu và hiểu hơn về những điều mà mỗi ngày các bạn trẻ vẫn đang thờ ơ vì mãi chạy theo những yếu tố khác . Nhưng đúng như a Quéo nói là bộ phim cần cho người xem có những trăn trở suy nghĩ và bài học riêng cho mỗi cá nhân nhiều hơn là sự dẫn dắt và chỉ ra những bài học cụ thể . Nhưng thật ra bản chất người Việt mình thường sẽ dể tiếp nhận những gì đc chỉ ra cụ thể n hơn là để phải suy nghĩ sâu sắc về một vấn đề . Và hầu như tuổi teen bây giờ rất ngại phải động não suy nghĩ gì đó mang tính sâu xa . Bộ phim dể hiểu gần gũi với mọi lứa tuổi giai cấp tầng lớp nhận thức . Nó chỉ hơi thiếu cho những tầng nhận thức cao và khát vọng mơ ước chạm tới gì đó lớn hơn mang tầm quốc tế . Những bộ phim điện ảnh mà mang tầm cở quốc tế thì mỗi lần xem sẽ có những cảm nhận và bài học ở mỗi thời điểm khác nhau theo từng nhận thức khác nhau cho mỗi thời điểm của bản thân thì k đem ra để so sánh đc . Rất biết ơn anh Thành đã đem đến bộ phim hay và người dể tính như e thì khi coi đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác rất dể dàng trong bộ phim . Vì coi phim mang tính xã stress và thả lỏng là một cốc nước rỗng để cho bộ phim dẫn dắt cảm xúc của bản thân đc trọn vẹn . Nên e thấy rất vui và đầy cảm xúc cũng như ý nghĩa khi xem . Còn sau khi xem thì e thấy đc relax chứ k đọng lại hay phải suy nghĩ trăn trở và nặng đầu suy nghĩ . Biết ơn a Quéo về những chia sẽ rất sâu của a . Coi clip của a có những câu nói nó sâu hơn cả từ sâu sắc thông thường mà có lẽ k phải ai cũng đủ trí tuệ bát nhã để ngộ ra . Clip a Quéo có thể xem đi xem lại n lần mà k thấy khó để coi lại . Người thầy Trí và người a Quéo xứng đáng cho mọi người ngưỡng mộ ạ .
Em xem xong thích nv woắn quá ạ. E thk Tuấn Trần, anh diễn thật sự quá đạt khiến e nhìn vào mắt a qua phim thôi cũng có thể hiểu đc cảm xúc của nv Woắn. Xem xong phải công nhận Trấn Thành phải là một người vô cùng tinh tế, có thể hiểu được, đồng cảm đc có nv trong phim mới có thể viết ra đc bố già
Cảm nhận sau khi xem phim là: Phim hay và quá hợp lý để mọi người cùng xem, một phim quá xứng đáng trân trọng và ủng hộ Cảm nhận sau khi xem clip và nghe phân tích của anh... hiểu được phần nào và tự nhiên thấy ra được vấn đề điện ảnh: Nếu được thì từ khúc sau khi nghe lời khuyên từ một người thứ 3 ở phân đoạn quyết định vào gần cuối phim, nếu muốn thể hiện rõ nhất và gần gũi nhất với cuộc sống là có KHẢ NĂNG NÀY, KHẢ NĂNG KIA, thì nên chia ra 02 kết thúc: Kết thúc số 1: Như kết thúc trên phim, nhưng nên tả thực thêm một số vấn đề về cuộc sống của những nhân vật trong phim, và cảm xúc của họ sau khi việc "đó" ... không như mong đợi Kết thúc số 2: Việc "đó" được như mong đợi, rồi làm thêm một số tình tiết, có thể happy hơn, hoặc băn khoăn hơn, vì cuộc sống sẽ tiếp tục tiếp diễn theo "Đời", họ vẫn vậy, họ vẫn tiếp tục sống, vì cuộc sống mà, có lúc này, cũng có lúc khác.. chưa kể "Mỗi người một cuộc sống" Như vậy có thể mang tính chất điện ảnh... làm người ta băn khoăn, sâu xắc và lắng đọng, suy nghĩ nhiều hơn sau khi bước ra khỏi rạp và sau khi thưởng thức bộ phim. P/s: Đây là bộ phim đầu tiên mà cá nhân mong muốn ngay từ đầu sẽ mời bố mẹ đi xem phim cùng từ khi trưởng thành đi làm và sau khi lập gia đình, là bộ phim lấy nước mắt của bản thân và bố mẹ.
Anh Trí nói rất hay, có lẽ em cũng như anh. Lúc những đoạn cực cảm động, bản thân em cũng xém tý nữa là rơi nước mắt nhưng sau đó tự dưng pha vào 1 tình tiết hài thì qua cơn luôn. Em nghĩ đó là điểm trừ nhỏ của phim
Anh Thành diễn quá xuất sắc, mặc dù tính Ba Sang khá hiền lành so với các ông bố khác nhưng tôi tin chắc chắn mọi người ai cũng nhìn thấy 1 phần của bố mình trong ổng, đó là cái tính "Bao đồng". Như ba tui... Ổng bảo vệ những người thân trong đại gia đình của ổng 1 cách vô lý, nhiều khi tui thấy họ có tử tế gì với gia đình tui đâu mà ba tui cứ vậy hoài. Đó là suy nghĩ của hầu hết những đứa trẻ mới chỉ thành công vài ba năm chưa có 1 gia đình nguyên vẹn nghĩ tới, tui thì tui cũng chưa có, tui mới 22 tuổi à, được cái tui với ông già tui hay tâm sự và tui là đứa duy nhất nói chuyện được với ổng 1 cách thoải mái khi ổng say, trong khi tui 1 giọt bia không uống :3. Nên tui hiểu rất rõ những điều ba tui ổng làm, ổng cũng có 1 gia đình, là anh em ổng, là ba mẹ ổng... Ủa gia đình ổng ổng ko thương thì đợi ai thương đây? Nên sau khi xem xong bộ phim Bố già này thì tui như được chắc chắn hơn về quan điểm của tui, rằng là chúng ta có kiếm được tiền nhiều hơn cha, lý lẽ nhiều hơn, cãi thắng nhiều hơn cha chúng ta đó, nhưng ông già đó, ba chúng ta á, mới là cái người sống lâu hơn, mới là người thấm thía cái gọi là tình cảm nhiều hơn, nên làm ơn... những cái người mới thành công, mới kiếm được tiền hoặc rất nhiều tiền á, các bạn lo sống cho bản thân trước đi, đừng cho ba mẹ tiền rồi dạy họ cách tiêu tiền và cách đối nhân xử thế nữa.
Em đi coi rồi anh, khóc sập rạp. Ai ra cũng mắt sưng húp luôn. Em khóc nhiều vì nhân vật ông ba Sang làm em nhớ tới ba mẹ em, cứ lo lắng cho hết người này tới người khác. Xong em về rủ ba mẹ đi coi mà chưa rủ được. Nói chung là đáng xem một phần vì diễn viên một phần vì đạo diễn. Cảnh quay rất đời thường sau đó nó còn như nhắc mình tự quay về suy ngẫm về mối quan hệ giữa bản thân với ba mẹ nữa.
Em đã khóc nức nở từ ngoài rạp đến khi về đến nhà ngẫm lại vẫn cứ khóc, đỏ hết mắt lên luôn. Em nghĩ vì em thấy mk ở trong đó, bản thân từ lâu6 đã có suy nghĩ muốn thay đổi cái suy nghĩ của ba, "đừng đi lo cho thiên hạ nữa gia đình mới là nơi cần lo " . Em thấy mk bất hiếu lắm, hối lỗi và ăn năn lắm. Em ngẫm lại có khi nào ba đi lo cho ng này ng khác là ba có lòng thương yêu kẻ yếu ? Em ko biết em có suy nghĩ sai lệch gì ko mà đến tận khuya rồi ngồi viết comment mà nc mắt rơi lã chã.
Em đồng ý với anh, vì em cũng dễ xúc động, nhưng rất nhiều tình tiết mém khóc thì giây sau lại mất sạch cảm xúc đang dâng trào đó để cười. Và một phần em cũng cảm nhận được sự dẫn dắt tình tiết phim của Trấn Thành, từ hôm xem tới giờ em vẫn chưa biết miêu tả kiểu gì, hihi may quá anh nói được lên cảm xúc đó của em. Nhưng, đây là bộ phim nếu chọn lại em vẫn sẽ đi xem, giá trị nhân văn và những điều đọng lại sau bộ phim đối với em thực sự rất có ý nghĩa. Em thật sự yêu từng khung cảnh, từng nét của Bố Già.
Tôi thấy như vậy cũng hợp lí, cuộc sống mà, dù có khổ đau mất mát thì không nên chìm đắm quá lâu mà phải mạnh mẽ để sống tiếp. Nên với cá nhân tôi, tôi thích cách sắp xếp đó.
Thật thì e đi 1 mình nên đã cb tâm lý để khóc trong rap rồi mà có những đoạn cb khóc thì ổng TT lại tạo 1 tình tiết cười làm e mất hứng nên chỉ k thích chỗ đó của bộ phim thôi còn lại thì tuyệt vời ạ thanks a Quéo thanks anh TT rất nhiều vì đã cho 1 tác phẩm tuyệt vời đến thế ❤
Xem xong bộ phim thì em cũng nhận ra được các bài học mà mẹ đã dạy cho em, đôi lúc hay "tức" ba mình đối xử như vậy nhưng lần này lại được anh Trấn Thành làm rõ cái cảm xúc đó nhiều hơn nữa! Coi xong em cũng rất khăm phục sự cố gắng, sáng tạo của anh ấy luôn!!! Em cũng chưa thích lúc khóc xong cái quay qua cười nữa, thiệt là chưa khóc với ngắm ngùi cảm xúc ấy xong. Ummm em rất thích một câu thoại của Ba Sang nói với bé Bù Tọt, câu này thiệt để lại rất là tâm đắc trong em "Vững dạ nghen con" miền tây xíu xiu "Dững dạ nghen con"
Thôi thì nghe lời anh Trí chia sẽ cảm nhận về phim vậy: 1\ Ưu điểm: - Phim khắc họa được hẻm xóm ở Sài Gòn quá chân thật (rất chỉnh chu), đến mức có thể cảm nhận được không khí, cách sống của người dân trong hẻm (bạn nào sống hay đã từng sống ở một nơi tương tự sẽ biết). - Những nhân vật được xây dựng tỉ mỉ, diễn quá tròn vai đặt biệt là ba Sang, Quắn, cô Lệ. Không ngần lại phơi bày ra những góc khuất, khía cạnh xấu nhất của nhân vật. - Câu thoại sắt bén cứ nghe mỗi lần ba con chú Sang cãi nhau là không thể rời khỏi màn hình được. - Những câu thoại rất gần gũi đến mức chúng ta có thể nghe thấy những câu đó hằng ngày. - Những miếng hài được thêm vào rất duyên dáng, nó tới một cách rất tự nhiên. - Phim cho thấy được khoảng cách thế hệ xa đến nhường nào (trước giờ chưa thấy phim Việt nào có được). 2\ Không phải ưu điểm: - Cách đưa lên mâu thuẫn rất hay nhưng những pha "gỡ nút" hơi đơn giãn (cái này hình như là phim Việt nào cũng thấy) khiến cho khán giả dễ phai đi khi ra khỏi rạp. - Phim chưa có những hình ảnh in sâu vào tâm trí người xem. - Mỗi quan hệ giữa Quắn và bồ ảnh (xinh lỗi vì không nhớ nổi tên), lúc đầu khắc họa rất hay cổ luôn kế bênh từ khi ảnh còn ở hẻm, phất lên, rồi lại sụp đổ cổ vẫn kề bên nhưng khúc sau chưa thấy được sự rung động hay lời tâm sự gì từ ảnh dành cho cổ (chẳng nhẽ không phải gu cái bơ luôn, mặc kệ người ta đã làm rất nhiều thứ cho mình). -----xin hết---- À quên, quả nhạc của Quỳnh ca là thứ duy nhấm lẩn quẩn quanh đầu mình mấy hôm nay sau khi xem phim xong!
Em có hai cái đồng ý với anh. Một là tâm huyết của Trấn Thành khi tạo ra tác phẩm này. Em là người thích xem phim vì những tiểu tiết, nó hợp lí và đời vô cùng, kiểu TT phải đắm chìm vào phim như chính cuộc đời mình trải qua để mà cảm nhận về tình huống của phim, suy nghĩ, hành động và cảm nhận của nhân vật. Thứ hai, em khóc rất nhiều, khóc từ đoạn đầu tới đoạn cuối, tại em nhìn thấy cuộc sống từ nhỏ của em, em nhìn thấy ông bà, cha mẹ cô dì chú bác anh chị em của em trong phim, em còn nhìn thấy em nữa:). Kiểu trong cuộc sống mình nhìn cách cư xử của mn theo góc nhìn từ phía mình, xong rồi chỉ có thể đánh giá hành động của họ là đúng, là sai thôi. Nhưng khi xem phim, với phương diện là người đứng ngoài, nhìn vào mới thấy được toàn cảnh, mới có thể thực sự đồng cảm cho người thân của mình. Còn một điểm nữa, là nó quá giống với cuộc sống của em, nên cảm giác như em đang xem tương lai của mình, và r khóc bù lu bù loa luôn ạ😅
Đoạn mọi người bực vì những lời chua ngoa còn mình lại thấy bình thường vì đó là những lời bố mẹ dành cho tôi mỗi ngày Đoạn mọi người khóc vì những tình cảm sâu đâm của gia đình thì mình lại thấy bình thường vì chẳng bao giờ nhận được sự yêu thương ấy Đoạn mọi người thấy bình thường vì nó đơn giản là sự quan tâm thường ngày thì mình lại rơi nước mất vì 22 năm qua mình chưa bao giờ nhận được từ bố mẹ. Bé thì bị bố mẹ đánh đập lớn thì bị hắt hủi khinh rẻ. Nhưng vẫn may là mình vẫn được ở trong nhà và tự đi kiếm cơm mỗi ngày. Một bộ phim làm mình thấy buồn hơn về gia đình mình. Những phân đoạn cực gần gũi nhưng cảm xúc của mình lại đi ngược với cả rạp :(
Em đồng ý với anh, xem xong đến lúc gần trực bung ra rồi thì lại bị chọc cười. Cảm giác như bị dắt mũi ghê, rồi cái kết cũng rõ ràng quá. Nhưng dàn diễn viên đóng cực kì chuyên nghiệp, nhập vai. Nói chung là hay, dễ thương, rất đáng xem!
Hóng clip reaction full về bộ phim Bố già. Em là người đi coi với thái độ coi thường, vì nghĩ Trấn Thành sẽ ràm ràm như những phim khác. Nhưng khi coi về thực sự lại yêu mên ảnh nhiều hơn, vì sự nổ lực, sự sáng tạo, vì máu chó dien của ảnh nay được phát huy. Vì mặc thương mại như vậy là là một người thành công, mong sau này ảnh sẽ có nhiều phim thành công cề mặt thành nhân hơn nữa.
Em không biết sao nữa ... Sau khi coi phim em thấy trống rỗng và bối rối. Có lẽ là bởi với em hình ảnh người bố trong đó vẫn quá hoàn hảo về tâm và tình theo 1 cách nào đó, còn bố em thì hoàn toàn không được như thế. Em đã đi coi với kì vọng có thể chữa lành phần nào cho bản thân và 1 góc nhìn khác cho người bố của mình nhưng không phải làm em có hơi hụt hẫng
Review công tâm nhất mà em đc thấy trong những ngày qa về Bố Già. Đứng trên góc nhìn của Biên Kịch, thì e thấy anh Trí chấm 6,5 cho phim vẫn là hơi nới tay và chiều ý khán giả rồi. Và đúng như những gì anh nói, kịch bản của phim nhiều chỗ dùng rất nhiều các cách gọi nôm na là “hack game” để lấy nc mắt và lái tâm lý khán giả theo hướng người làm phim muốn như là một kiểu tuyên truyền vậy (và theo em thì cái thông điệp của phim dù vô tình hay cố ý thì nó cũng khá là...toxic). Và cũng vì vậy mà đã tạo ra rất nhiều lỗ hổng về logic cũng như cấu trúc 1 phim điện ảnh. Nhưng Trấn Thành lại là một người rất biết khán giả muốn xem cái gì, thứ “nước sơn” đó là điều làm bộ phim thành công chứ ko phải “chất gỗ” phía bên trong của phim
Em xem phim rồi ạ. Sau khi xem xong thì điều đọng lại trong em đó là bố mẹ luôn hi sinh cho con cái, nhưng con cái cũng có nhu cầu được hi sinh cho bố mẹ. Và đôi khi sự hi sinh quá sẽ vô tình làm người kia cảm thấy ko được tin tưởng, coi trọng dần dần sẽ tạo khoảng cách. Nên dù yêu cũng hãy yêu đúng cách và có chừng mực. 🥰
Em đi xem về, thấy vui vì có 1 bộ phim Việt được chăm chút kĩ lưỡng như vậy, về diễn xuất, nội dung phim và những tham vọng và tâm huyết của ekip. Nhưng em vẫn lấn cấn nhiều chỗ. Thứ 1 về logic của phim, có những khó khăn trong phim thấy xử lí hơi đơn giản, nhanh chóng và thiếu thực tế (khó khăn nào thì mng đi xem phim nha :) ). Thứ 2, đúng như ý của anh Trí, là ekip biết cách dẫn dắt cảm xúc khán giả, biết chỗ nào cần phải làm gì, nói gì để khán giả khóc (đây cũng là ưu điểm dễ thấy của TT trong những dự án trước đây). Ưu điểm này đôi lúc bị lạm dụng làm cho phim mang tính kịch, tính sân khấu hơn là điện ảnh. Thứ 3, TT khá tham khi bỏ nhiều các mâu thuẫn vô phim, nhịp độ các tình tiết liên tục, cường độ mạnh yếu lại ngang nhau, ko tạo điểm nhấn. Nên coi xong phim khó đọng lại được cái nào chính/phụ, cái nào xảy tra trước/sau làm tiền đề cho cái nào. Nhìn chung thì đây là phim rất hay, mng nên ra rạp xem nha :))
Đi xem phim về thì mình đã nói với đồng nghiệp là: Người nào càng có tuổi thì xem phim Bố già càng ngấm. Bộ phim xây dựng tính cách và diễn biến từng nhân vật hợp lý.Có nhiều phân cảnh gợi lại nhiều ký ức, bởi lúc trẻ mình đã từng nổi loạn như Quắn và không hiểu tại sao ba mẹ lại hy sinh ngu ngốc cho những người không xứng đáng như vậy; và giờ có tuổi rồi-có phần hiểu cha mẹ ngày xưa, thì lại đứng trên vị trí người cha người mẹ thấy mình thật sự chưa hiểu con. Một bộ phim hay, phim này sẽ hợp nhiều thế hệ, xem được lâu dài, vì cha mẹ và con cái luôn luôn có khoảng cách thế hệ dù có là thời nào đi nữa. Có thể vì mình cùng thế hệ với TT nên cách nhìn cũng giống nhau? Và bộ phim này dự kiến chiếu tết nên không thể làm quá u ám được. Còn cái kết thì mình lại đồng cảm, nó đời thật, ko phải phim, dù cố gắng nhưng không phải lúc nào cũng được như ý, bởi xung quanh có rất nhiều trường hợp như vậy. Mặc dù kết buồn nhưng người con sẽ ko bị dằn vặt hay xấu hổ bởi bản thân đã làm hết sức, kết buồn mà thanh thản. Ai có người thân ra đi vì bệnh tật sẽ cảm thấy rất thấm ở đây. Có thể vì mình là khán giả dễ tính chăng?
sau khi xem xong, mọi thứ đối với em về bộ phim như kiểu nó đang ngắm từ từ chậm rãi 1 cách... lạ lắm a.Chắc là phim quá giống với câu chuyện của riêng e =))
He he, rất thích cách nhìn của anh Quéo: - Bị dẫn dắt vào khung của sp - Bị chik chảy nước mắt - Người nhạy cảm giảm đồng cảm Và càng đồng cảm về sự ngưỡng mộ tài năng của TT
Phim thật quá anh, mặc dù em là sinh viên ở tỉnh lên không ở sài gòn, nhưng những cảnh mà em xem được, em cảm giác giống như là mình một người đang sống một người đang tồn tại ở khu phố ở con hẻm đó để chứng kiến tất cả những gì đã và đang diễn ra. Nó thật đến mức và sau khi em xem xong thì em vẫn nghĩ là hình vừa sống ở đâu đó hay vừa xem một chuyện gì đó diễn ra trước mắt mình chứ không phải là một bộ phim, thật sự rất tuyệt vời vì con phố đó, những chi tiết tiểu tiết gia đình cực kì chân thật, cực kì giống cách thể hiện thông thường những thứ diễn ra xung quanh mình. Tuy nhiên của có một chút mơ hồ về cái kết, nghe anh nói thì em cảm thấy nó hơi an toàn thật, rồi có những cái thông điệp gần cuối cố gắng đẩy quá nên em hơi hụt hẫng nhẹ, mong sao cho những bộ phim Việt Nam sau này có thể có những cái kết thật hơn, đời hơn giống như cái mở đầu của Bố Già, để cho khán giả tự có được cái thông điệp của riêng mình giống như cách anh nói và em cũng thật sự mong muốn điều đó. Em xem phim rồi mới xem review của anh, cảm ơn những lời chia sẻ của anh giúp em hiểu rõ hơn về bộ phim.
Thật sự ông Ba Sang có tất cả cái tính khó hiểu của mẹ. Cái sự yêu thương anh em vô điều kiện, mà anh em thì cứ nghĩ đó là hiển nhiên nên lúc nào cũng đối xử tệ với mẹ. Và cũng đã có lúc đứng lên chửi những người đó cho hả dạ như Quắn, cuối cùng vẫn ko hiểu sao mẹ lại bảo vệ những người xấu với mẹ như vậy.
Đáng tiếc là ba e cũng qua đời từ năm e lớp 10 rồi. Tình tiết phim, phản ứng, suy nghĩ của ông Sang và Quắn, hầu như giống hệt với ba e ngày đó. Thậm chí e cũng từng khóc và làm đau bản thân lúc cãi nhau với ba để ba chịu hiểu e cũng thương ba như lúc Quắn đấm tay vào cái kệ gỗ. E đi xem cùng nhóm bạn, và hình như lúc đó chỉ có mỗi e khóc vì nó làm e nhớ về những ngày tháng đó và nhận ra nhiều điều. Chỉ tiếc là phim k ra sớm để e trưởng thành hơn và gỡ được nút thắt với ba mình. Giá như ba còn ở đây để e được chia sẻ những điều này với ba ❤️
Quả thật đây là 1 bộ phim rất thật và gần gũi mang đầy ý nghĩa. Nhưng cái kết cảm giác nó ko được điện ảnh.Nó theo tính thương mại hơn. Nó cho ai xem cũng hiểu và ko phải suy ngẫm nhiều. Thành thử ko động lại gì sau khi xem. Thiết nghĩ Trấn Thành đủ khả năng làm cái kết hay hơn nữa nhưng có lẽ vì là bộ phim đầu tiên. Lại chiếu vào dịp tết. Để bảo toàn doanh thu của phim nên xử lý như vậy. Vì đa phần khán giả Việt ít người cảm được cái hay của phim hàn lâm lắm. Đó là sự thật. E đã xem khá nhiều phim như "ký sinh trùng, 1917,......Em xem khi ra khỏi rạp e hiểu được cái kết mà đạo diễn cài cắm thông qua hình ảnh để mình tự cảm nhận rồi. Nhưng có những người cứ hỏi kết sao dạ.Họ ra khỏi rạp rồi hỏi 1 câu mà sững người. Con ký sinh trùng đâu Sao tao ko thấy. Lúc đó ko biết nên cười hay khóc nữa.
Bố già là một bộ phim hay nhưng chưa phải thật sự là một bộ phim điện ảnh xuất sắc. Cảm giác sau khi coi phim xong e chỉ cảm thấy hơi tiếc về cái kết và thật sự phim nó làm e cười nhiều hơn khóc chắc có lẽ vì e hơi chai lì.
Mình nghĩ là Trấn Thành có thể làm lên cao trào được, nhưng mà Trấn Thành không muốn bộ phim nó quá bi thương, nên những lúc cảm xúc đang lên phim sẽ cắt qua đoạn khác rồi thêm những yếu tối hài cho mình vơi bớt cảm xúc đó 🤔
lý ra tôi chưa bao giờ khóc trong bất cứ phim nào, nhưng đây là trường hợp đặc biệt, đúng như anh nói, nó chích vào điểm tâm lý, và nó có khá nhiều điểm tương đồng ở tôi và đại gia đình của mình, do vậy tôi đã có vẻ dễ dãi hơn mà rơi nước mắt. Cũng khá hay vì nó cho tôi biết tôi còn quý gia đình của mình, còn có cảm xúc để bật khóc, cám ơn preview của anh dẫn tôi đến với bộ phim.
Welll, em đã coi phim từ 5/3 òi.
Nhấn mạnh thêm nữa là đi coi chung với BA MẸ luôn nhaa.
Thật đúng như anh Trí nói, lúc đầu nói đi xem phim thì ba mẹ em không chịu đi... do tiếc tiền (mặc dù em đã nói là tiền vé em trả).
Nhưng đến lúc em mua vé về rồi thì mẹ lại cười cười hỏi vé bao nhiêu tiền, nhưng em lại không trả lời.
Và đến lúc xem phim gia đình ai cũng tắm rửa sạch sẽ mặc đồ đẹp để đi xem.
Lần đầu tiên đi xem cùng ba mẹ, cảm giác thì cũng bình thường nhưng đến lúc đoạn cảm động trong phim thì em đã thấy ba mẹ mình, cả 2 đều khóc, chợt em thấy lòng mình cảm giác gì đó, cũng không biết gọi tên nó là gì, em nghĩ đó là HẠNH PHÚC đó anh ạ.
Xem xong phim, em nói chuyện được nhiều hơn với mẹ, không còn cảm giác ngại khi tâm sự với ba. Có thể nói ba mẹ giờ như đã là những người bạn thân thít của em òi.
YÊU BA MẸ ❤️
Quá dễ thương em nhe!!!
bạn làm tôi thêm tự tin để làm việc này
@@hacthaybachthay Co o nuoc ngoai va da 70 tuoi thay con cung co trinh do van hoa
nen muon gop y chan thanh Neu thich binh luan sao ko binh luan cach xu dung tien quyen gop
va cach loi dung long nhan ai cua MTQ de PR cho loi ich kinh doanh ca nhan hay muon dau heo
nau chao cua CTy giai tri Dien quan noi thang la Colorman va Thang Khuong dua
Neu co ban linh hay muon trieu wieu thi dem ra ma mo xe Con Tran thanh tu dem cong suc va
bo oc thong minh de minh bach kiem tien Noi thang Co ko la fan hay la gi cua TT nhung o doi
song tot song that co long nhan ai ko lua dao hay loi dung ai thi duoc Troi Phat phu ho se gap
may man Dung ko con 👌❤️🙏
@@hungpham5630 một lần dẫn ba mẹ đi xem phim, trải nghiệm thú vị đấy chứ
🙏🙏🙏
Em xem xong thấy nó rất đời thường và vô cùng ý nghĩa,chan chứa rất nhiều loại tình cảm ,sắc màu cuộc sống
Lúc trước còn là sinh viên tôi có tham gia khóa tu sinh viên ở chùa Hoằng pháp các sư thầy có giảng dạy về các trạng thái tâm lý cũng giống trong phim này, làm chạm đến trái tim, và rất nhiều các bạn sinh viên đã bật khóc, khóc như chưa từng khóc, cảm xúc rất đời thường và thật. Kết quả là các bạn ấy học dc bài học rất lớn là sống gần với cha mẹ mình nh hơn, nc nh với cha mẹ hơn. Đó cũng là giá trị mà phim Bố già đã mang đến cho xh. Thanks anh Trấn thành .
Coi có mấy đoạn khóc tưng bừng luôn í ạ, thực tế mà dễ thương lắm, ý nghĩa với nhiều bài học lắm. Nhưng mà như anh nói, đúng là phim dẫn dắt khán giả nghĩ theo cách mà ekip muốn hơn, em vẫn đã hi vọng người bố này có thể sống tiếp để tiếp tục làm cha.
Khóc nhiều anh ạ, nấc từng hồi theo câu thoại. Có những phân đoạn nhiều người cười nhưng em vẫn khóc. Có nhiều thông điệp cho chính mình, đúng lúc, đúng thời điểm. Nghe anh nhận xét em lại thấy xúc cảm.
Ba em là một Ba Sang ngoài đời thực, là người con thứ 3 (người đầu là nữ, cô Hai), nên trách nhiệm rất là nhiều, hồi còn đi học ko có hiểu, nên thường trách ba nhưng giờ đi làm rồi mới dần hiểu. Bạ nào con trai coi sẽ rất thấm. Mình thấy con trai trong rạp khóc rất nhiều.
Cảm xúc sau khi em coi xong là rất xúc động bởi Trấn Thành dẫn dắt hình ảnh người cha tròn trịa, rất thật với cuộc sống của em, khoảng 70-80%. Đã lâu rồi em và ba chưa có một tấm hình nào hết nên khi xem xong em cảm thấy rất buồn và muốn thay đổi bản thân để sau này không phải hối hận với những gì mình đã làm. Sau khi kết thúc phim, thì em khóc sương sương
Trước khi đi coi phim thì em có về quê viếng đám tang của Dì ruột mất đột ngột. Gia đình nhà ngoại em giờ chỉ còn mình má em (các cậu và dì đều đã mất), cảm xúc của em thật sự lẫn lộn, em cứ nhìn Dì nằm đó mà lòng nhiều suy nghĩ. Nhìn lại thời gian mỗi năm dành cho ba má không nhiều, Tết về vài ngày rồi lại đi cả năm.
Nhìn các anh chị họ của em thất thần, em không tưởng tượng được ngày mai sẽ ra sao...
Trở lại SG, sau vài ngày em quyết định đi xem phim Bố Già, em thật sự đã nhìn thấy được ba má mình trong phim, vẫn là những tính cách "kì quặc" mà thế hệ trẻ như em chẳng thể hiểu nỗi, vẫn là những sự "hi sinh" mà em cho rằng là không cần thiết vì ba má đã lớn tuổi rồi, cần phải sống cho mình nữa,... nhưng niềm hạnh phúc thực sự của ba má giờ đây là được thấy con mình sống vui vẻ hàng ngày, muốn được chăm sóc, dù rất mất công nhưng muốn gửi đồ ăn cho các con, thấy được đám cưới của tụi nó, thấy được gia đình nhỏ của nó,....Vài dòng ngắn ngủi không thể diễn tả hết suy nghĩ, đây chỉ là một chút cảm xúc của em.
Dạ, cô gái bị dính lời nguyền Ông Quéo vừa đi "bóc tem" bộ phim đang hót hòn họt này đây ạ (bình thường cũng hạn chế đi coi phim đang hót quá, sợ kì vọng cao, sợ dính bẫy truyền thông này kia đồ, cơ mà cũng vừa sân si cho bằng chúng bạn xong :D). Hẳn là cũng có chút kì vọng về bộ phim khi nhận được quá trời lời khen ngợi và đánh giá cao, kể cả người xem phim khó tính như anh Quéo, bản thân em cũng thấy bộ phim gần gũi, dễ coi và cũng rất đời, cũng thấp thoáng thấy bóng dáng gia đình mình đâu đó. Nhấn mạnh rằng em cũng là 1 đứa đi coi phim hay vô hệ-mít-ướt nếu bộ phim đó cảm động hoặc đặc biệt chạm đến chủ đề gia đình, nhưng mà em cũng đồng ý với anh là có cái gì đó vẫn thiếu thiếu, chưa đủ để em rơi nước mắt như những bộ phim Điện ảnh Hàn mà em từng coi. Em cũng nghĩ mình sẽ (lại) khóc sụt sùi tức tưởi khi nghĩ về Ba trong bộ phim này, nhưng mà cảm xúc cũng chỉ vừa dâng nhẹ ở cổ thôi, cay cay một chút rồi thôi. Một phần, (có lẽ) do em đã coi quá nhiều game show, chương trình hài có TT và dàn cast này rồi, nên cũng có một độ "chai" nhất định với cách diễn của TT, những miếng hài cũng được đặt để xuyên suốt phim, thậm chí có vài đoạn đang sắp khóc thì lại bị trôi qua hơi nhanh và rớt bằng 1 miếng hài khác (chắc vậy nên chưa có một đoạn nào thực sự được đẩy lên cao trào để khóc cả, hôm qua rạp em coi cũng full mà ít có ai khóc thút thít như lời đồn). Cũng cùng cảm giác với anh, là em thường bị ám ảnh và trầm ngâm rất lâu sau 1 bộ phim ấn tượng (cụ thể hồi coi Ký Sinh Trùng em bị ngơ tới tận lúc về nhà vẫn bị chìm vào bộ phim), mà coi xong Bố Già em lại chưa có cảm giác đó lắm, mọi thứ kết quá rõ ràng, không có chỗ để em tưởng tượng hay khúc mắc gì thêm, quá chỉn chu đúng như tính cách của TT :). Anw, em vẫn xem đây là một bộ phim ý nghĩa, đủ đầy để một gia đình cùng đi xem, em đã có nhắn tin ngay cho em trai em để nó đi xem phim cùng ba mẹ, biết đâu được sẽ kéo gần lại khoảng cách thế hệ mà bấy lâu nay vẫn tồn tại trong gia đình :). Hihi, chi tiết hơn thì em hóng clip spoil và review final của anh Trí nhe
Cmt của 1 ng coi phim rất kỹ tính đây!
@@hacthaybachthay dạ hông dám nhận kĩ tính a Trí ơi, chắc chỉ là mong đợi nhiều lên do hiệu ứng tung hô mấy nay làm tự trong lòng em cũng nâng chuẩn phim Việt lên 1 nấc nữa, thành ra lúc chưa chạm tới băn khoăn của mình cái hụt nhẹ 1 nhịp thôi. Hehe, vẫn là một dấu hiệu tốt cho phim nước nhà. Giá như giữ tâm trạng bình thản như lúc đi coi "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh", có khi em sẽ hài lòng nhiều hơn :D
Em mới đi xem về á anh Trí, phim thật sự rất hay, em ấn tượng với một phân đoạn trong phim, một bức tường chia cắt hai cánh cửa như chia cắt hai thế hệ vậy, làm em cảm nhận được sự bất đồng, cách biệt giữa hai cha con. Em khóc rất nhiều khi xem cảnh đó. Và còn rất nhiều cảnh khác nữa.
Cảm nhận của em sau khi xem bố già đó là đồng cảm, vui, buồn, nhận ra. Không nhắc đến những tư liệu cuộc sống mà em muốn nói đến tình tiết nhân vật.
Đồng cảm với người con, với suy nghĩ tư duy độc lập, mong muốn bảo vệ (tài chính) gia đình, mong muốn công bằng (cho và nhận) cho gia đình. Cũng như những lúc bất lực của xung đột thế hệ. Chi tiết đá cầu thang của anh con trai cảm như chính bản thân mình vừa thực hiện nó, đó là điều mình đã làm.
Đồng cảm với bố già, nhìn bố già như nhìn thấy cha của mình với "gia đình trên hết", không so đo, không tính toán thiệt hơn. Dù có làm gì đi nữa cũng sẽ dễ dàng cho qua xem như không sao cả. Tiền bạc hay vật chất, cho đi không cần đắng đo.
Vui/buồn liên tục vì những tình tiết hài hước, cảm động. Nhưng trên hết là em nhận ra. Khi thành viên gia đình mình gặp bất trắc thì có đánh đổi mọi thứ tiền tài mình vẫn sẵn lòng. Và những ai mình có thể thực sự dựa vào là gia đình, là người thân. Thực ra điều đó không hẳn là xưa nay em không biết tới, nó được nói đến trong rất nhiều câu chuyện. Nhưng giây phút đầu gối chạm đất kia thì em mới cảm nhận được nó và đã "nhận ra", gia đình mình nên quý trọng thế nào, nên thôi so đo, nên góp thêm sự ấm áp của lòng vị tha. Khi ngoài kia xảy ra chuyện gì thì sau lưng mình vẫn còn gia đình.
Đúng như anh Trí nói cái kết chưa thỏa mãn lắm. Nó thiếu 1 cái gì đó để làm ngta nhớ nhiều hơn ví dụ như 1 lá thư của Ba Sang được mọi người đọc với những lời nhắn nhủ sẽ hay hơn.
Đúng là khi ra rạp e không có để lại gì sâu lắng lém nhưng trong lúc xem vẫn khóc, xúc động và ấn tượng nhất câu "Fuck you, I love you" nhớ lại câu đó e vẫn thấy xúc động, tình yêu đó thật mãnh liệt
Em cũng chưa bao giờ có ảnh chụp chung với ba mình
Em nghĩ mình có câu nói cho bộ phim này
“Trên đời này mình có thể chưa làm được nhiều thứ, có thể sẽ sai nhất nhiều, có thể thất bại và gục ngã. Tuy nhiên điều duy nhất mỗi chúng ta nhất định phải làm được - Đạo làm con”
Liêm - AYP112
từ khi nghe bản nhạc là em khóc 1 lúc luôn, xem phim rồi lại buồn thêm mấy ngày nữa. Vì thương cha với mẹ, thương lắm..
Mình là fan lâu năm của Trấn Thành. Cảm ơn a Quéo đã review rất công tâm, chê khen đúng chỗ. Respect a! Mình cũng thấy các mem trong channel này đa phần rất văn minh dù là khen hay chê chứ k toxic như mấy kênh khác. Thanks All!
Mình đồng ý với bạn là mình may mắn có được 1 nhóm fan rất dễ thương, critical nhưng không toxic...
Rất hạnh phúc vì điều đó!
@@hacthaybachthay yepp much appreciated!
Em là người có định kiến với phim Việt, vì kĩ xảo, góc quay, màu sắc trong phim thường không đặc sắc, kịch bản chưa ấn tượng và lời thoại thì quá cứng. Nên khi chị em dẫn cả nhà đi xem phim Bố già, tâm lý em lúc đó thật sự không mấy mặn mà.
Nhưng khi vào xem, em đã vừa bất ngờ cũng vừa vui vì định kiến ban đầu của em về phim đã hoàn toàn bị dập tắt. Góc quay, màu sắc trong phim có đầu tư, nhân vật phá cách ấn tượng, không có vai diễn bị thừa, lời thoại chân thật, rất đời thường. Nhưng điều làm em ấn tượng nhất là kịch bản. Kịch bản có chiều sâu, bảo trùm nhiều khía cạnh trong cuộc sống hiện đại, những mâu thuẫn thế hệ, xung đột trong gia đình, mặt tối của thời đại số và những băn khoăn, trăn trở trong cuộc sống. Đây là lần thứ 2 một bộ phim Việt làm em đọng lại nhiều cảm xúc và suy tư như vậy.
Có một điều thú vị là, xem phim Bố già, nhưng em lại nhìn thấy hình ảnh của Mẹ và Em, vì ba em là một người rất khó định khuôn để đưa vào phim.
Cái làm bất ngờ nhất khi xem là, phim Bố già dường như đang trả lời giúp em những thắc mắc băn khoăn mà bao lâu nay em không thể trực tiếp hỏi mẹ, tại sao mẹ làm như vậy, tại sao mẹ phải hi sinh như vậy, vì sự thật em không tài nào thấu hiểu được suy nghĩ của mẹ em. Mà nhân vật đứa con trong phim cũng như đang giúp em nói ra hết những suy tư, băn khoăn, thậm chí là sự phẫn nộ, sự nổi loạn trong cách nghĩ và tư tưởng mà bao lâu nay em không cách nào giải bày được cho ba mẹ hiểu. Em không nghĩ trước giờ có một bộ phim gia đình nào thật sự khiến em nghĩ về gia đình nhiều như vậy.
Lúc đầu, em nghĩ đây sẽ lại là mấy bộ phim mà khi ra rạp, sẽ khiến những bậc phụ huynh thốt ra câu:" Đó, mày thấy chưa, mày phải biết có hiếu với ba mẹ, nghe chưa?" với con cái của mình. Nhưng Bố già không phải, thay vì áp đặt tư tưởng bài học lên người xem, Bố già là cầu nối giúp cả hai thế hệ với quá nhiều khác biệt bộc bạch với nhau, chia sẻ, thấu hiểu cho nhau, gỡ những gút mắc từ trong lòng người, thì từ đó, cả hai mới thật sự học được cách yêu thương và tôn trọng lẫn nhau.
Nhưng khi biết một bộ phim có đầu tư cao, thì kì vọng của người xem cũng sẽ tăng lên.
Phim quả thật còn nhiều "sạn", một người xem phim bình thường như em cũng có thể nhìn ra được động cơ vì sao đạo diễn lại muốn đưa những nhân vật đến cái kết như vậy. Khiến em cảm thấy một số tình tiết hơi gượng ép, làm phim trở nên "dễ đoán". Em có chút thất vọng với cái kết, không phải về mặt cảm xúc, mà về mặt tư tưởng. Như em nói trên, em ấn tượng vì phim Bố già đánh mạnh vào cốt lõi của những mâu thuẫn, băn khoăn trong khía cạnh gia đình, tháo gỡ những xung đột về cách biệt thế hệ, nhưng cái kết của phim lại như một cú bẻ lái, hướng người xem đến một "bài học nhân văn".
Bài học nhân văn không bao giờ sai, nhưng bài học nhân văn lại khó đi vào lòng người, nhất là lòng người của thời buổi hiện đại.
Đó là tất cả cảm nhận của em về Bố già. Em rất mong chờ video anh Trí có những chia sẻ, mổ xẻ sâu hơn về phim.
Đối với mình đây vẫn là bộ phim Việt Nam xuất sắc và đời nhất mà mình đã coi. Kịch bản cực kỳ logic ( ít có phim Việt làm được) và đúng tâm lý nhân vật nhưng như anh nói phim có 3 lần khán giả có thể đẩy tình cảm lên cao trào nhưng mình lại tụt mood vì tình tiết ngay sau đó, mình có rơi nước mắt nhưng nó vẫn chưa chạm được sự rung động như một bộ phim khác về tình cha con mình đã coi. Hi vọng tương lai Trấn Thành sẽ có bộ phim vừa đời vừa chạm vào trái tim của khán giả
Khi xem phim xong . Em mới nhận ra là sự hi sinh của BA cho mình cũng không hề thua kém gì tình thương bao la của Mẹ cả .
Phần đầu em cười rất nhiều,những lúc cao trào em chỉ cảm thấy xúc động.Đặc biệt là đoạn Ba Sang hy sinh cho Quoắn,nhớ lại hình ảnh cha mẹ... Nhưng giây phút ba mẹ chăm lo cho em và coi em như một đứa con ních, chăm chúc ,nhắc nhở từng chút trong khi em lại muốn tự lập, trưởng thành hơn không muốn nhận sự bảo trợ của ba mẹ.
Một mặt cảm thấy biết ơn vì cuộc đời em may mắn có cha mẹ,một mặt em muốn rèn luyện bản lĩnh sao cho trưởng thành để cha mẹ yên tâm không phải lo nghĩ nhiều cho em như bây giờ.
Sau khi rời rạp thì trong em toàn những suy nghĩ, bâng khuâng về bộ phim. Cảm nhận được thông điệp gia đình của phim và rất đồng cảm. Tương lai em vẫn muốn xem lại nó và với gia đình để mọi người cùng thưởng thức phim
Em thích bộ râu của Trấn Thành vì cái đó là thứ duy nhất em thấy nó giả trong phim còn lại rất thật . Em đã gọi cho ba mẹ mình để nói " Con yêu ba mẹ " và câu trả lời ba mẹ là " muốn gì nói"
Kkkkkkk
Cười xỉu😂😂😂
Lần đầu tiên e coi phim việt nam mà kịch bản sâu sắc vậy
Vừa xem về và cũng thấy lấn cấn nhưng không biết ở đâu, kiểu chưa đủ đã. Và anh Trí nói trúng ngay mấy cục cấn của em luôn 😂 nhất là ở đoạn dùng kỹ thuật để gây cảm động
Cái khúc bình luận về mảng điện ảnh anh nói về Bố Già của Trấn Thành, em cực kì đồng ý với anh sau khi xem xong. Tuy nhiên, đây cũng coi như một bước tiến lớn cho nền điện ảnh VN trong tương lai.
Theo cháu cảm nhận sau khi xem xong phim , phim làm rõ được về tình yêu gia đình và khiến được nhiều người trẻ hiểu được ba mẹ mình hơn NHƯNG cháu cảm thấy phim chưa NHẤN MẠNH về sự khác biệt giữa 2 thế hệ xưa và này , về cách sống cũng như suy nghĩ . Chung quy cháu thấy phim khó giúp được các bậc Phụ Huynh thấu hiểu cũng như tôn trọng suy nghĩ của con cái mình . Và cháu thấy việc tôn trọng suy nghĩ cũng như tôn trọng hành động của con cái trong Xã Hội ngày nay là rất cần thiết!!! Mong chú Trí đọc được cmt này
Em cũng có suy nghĩ giống hệt anh ạ. So với nền điện ảnh Việt Nam thì bộ phim này xứng đáng được điểm 9.5/10. Còn 0.5 kia em muốn dành để khen ngợi anh Trấn Thành, khen ngợi sự thông minh, sự tâm huyết, sự nghiêm túc, sự chuyên nghiệp, sự chỉnh chu đến từng chi tiết nhỏ. Xem và ủng hộ, để nền điện ảnh nước nhà sớm vươn tầm ra quốc tế. Nhưng thật sự thì, cũng giống như anh nói, xem xong em có phần hơi hụt hẫng, không biết là điều gì đọng lại trong lòng mình. Mạch truyện và cái kết an toàn, dễ đoán nên cảm xúc của em cũng bị chi phối phần nào.
Nhưng em nghĩ kĩ lại, có lẽ tất cả đều trong sự cân nhắc của anh Thành rồi ấy ạ. Những gì anh ấy muốn gửi gắm qua bộ phim, không phải là một câu chuyện hay một cái kết truyện. Bộ phim như tua chậm lại câu chuyện của mỗi người, nhắc cho chúng ra nhớ rằng, thì ra đã rất lâu rồi mình không còn để tâm đến những điều nhỏ bé hàng ngày vẫn diễn ra xung quanh. Nhắc cho chúng ta nhớ rằng, những điều to lớn đôi khi chỉ được thực hiện rất âm thầm.
Đây là một trong những bộ phim mở màn cho bước ngoặt mới của nền điện ảnh Việt Nam. Cần chinh phục tình cảm của toàn thể người dân từ trẻ em đến người già, toàn thể các tầng lớp trong xã hội. Hơn nữa, đây cũng là tác phẩm điện ảnh đầu tiên của anh ấy, đem đến một hình ảnh Trấn Thành khác trong lòng mọi người. Nên là, anh ấy chọn một phương án an toàn em nghĩ hoàn toàn có thể hiểu được. Nó giống như một chiếc bàn đạp để anh ấy tạo ra những bứt phá khủng khiếp hơn trong tương lai.
Và đó là toàn bộ suy nghĩ của em khi xem xong phim ạ. Em mong chờ reaction tiếp theo của anh khi phim đã bớt cháy vé! ❤️
Thật lòng mà nói thì sâu sắc cũng phải là sâu sắc, đúng là sau khi ra rạp mình chỉ cảm thấy ừ đúng là Ba Sang rất yêu thương gia đình, mẫu người bố của ngày xưa và làm ta xúc động, có rơi nước mắt 1 lần...nhưng để ra rạp,về nhà và có cái gì đó day dứt thì không, không như Life is beautiful, niềm day dứt , xót thương cho tình cha con và hình ảnh đứa trẻ in sâu trong lòng.
Em xem xong, em nhận ra thế hệ trẻ của cuộc sống hiện đại cần đươc liên kết và thấu hiểu thế hệ ba mẹ của mình. Đồng cảm, chia sẽ, mỗi người hy sinh một chút với nhau, đừng giành quyền hy sinh rồi để được hy sinh. Trẻ cần nhiệt huyết hành động nhưng đôi lúc cần phải chậm lại cùng ba mẹ, gia đình bởi vì họ không còn nhiều thời gian. ( Lần đầu Em đi cùng Mẹ❤️ ).
E thấy phim rất gần gũi dễ hiểu, từ khúc giữa phim Quý bị giết là em khóc tới hết phim. Em thấy mình phải yêu thương bố mẹ nhiều hơnn.
Tới h thì e vẫn ko tin là mình đã khóc khi xem phim Việt Nam 🤣
Thưa anh ! Em vừa xem xong bộ phim về. Một tuyệt phẩm ạ ! Như anh nói bố Ba Sang là người thế hệ trước ông là người sống tình cảm và yêu thương mọi người đôi khi vì người khác mà quên mình. Mặt khác, anh con trai của ông là một người sống tự lập có nhiệt huyết và rất có hiếu với bố mình. Tuy nhiên hai cha con đã không quá trùng về lối sống và quan điểm nên họ không có cùng tiếng nói chung, nhưng cha con vẫn rất yêu thương nhau. Họ dễ thương anh nhỉ ? Giá như người bố chịu phẫu thuật sớm hơn tí thì mọi việc không như vậy. ♥️ Vì càng về sau càng khó chữa trị cho đến khi ông chịu vào phẫu thuật thì mọi chuyện đã...
Em đã đi coi phim với ba mẹ vài ngày trước. Thật sự rất xúc động luôn anh ạh. Mẹ thì sụt sùi hỉ mũi rột rột, ba thì rưng rưng. Em thì khóc lụt rạp. 🥲. Đây là phim VN đầu tiên mà em muốn xem lại lần t2
Lúc đầu xem thì ngồi cười 1 mình kiểu: "ủa này sao giống mình dữ vậy trời" khúc sau ôi hay ko nói nên lời luôn
Bộ phim khiến e nhận ra nhiều điều
Hồi còn nhỏ e luôn cố để bố mẹ hiểu mình nhưng e chưa từng cố để hiểu họ
Có 1 chi tiết khiến e vô cùng cảm động là chi tiết chưa chụp 1 bức ảnh nào cho bố
:))) em thách anh ra rạp xem phim cùng với bố mẹ mình nhé! ...Đó là điều em nghĩ khi xem phim xong, người con đi xem phim rạp rất nhiều chưa một lần cho bố mẹ mình biết rạp chiếu phim là như thế nào 😭a
mình đây bạn :)
quả thật sau khi xem trailer mình có ý định rủ mẹ cùng đi xem
Mình có đi vs ba mẹ đây :))
xem anh cũng từ vài cái video gần đây nhưng thực sự đến video này đúng thật là cái em muốn ngta Rv về bộ phim đúng cảm xúc như vậy . Kiểu muốn khóc nhưng cứ bị hụt hẫng qua từng gia đoạn của bộ phim ý thực sự nó khó chịu . Mà không biết ở đây có ai giống em không xem xong muốn ba đi xem vì nó thực sự rất giống đời thực của em nhưng ba không muốn , chỉ mong phim có thể ra ngoài phòng vé sớm để cùng ba coi 🖤
Em thì thả trôi cảm xúc theo bộ phim thôi. Khóc thoải mái hết mình, vì những cảm xúc đó ko phải dễ có ở ngoài đời, trừ khi mình gặp chuyện tương tự.
13:30 anh Trí nói đúng quá. em là một đứa rất ít khi tham gia các ngày lễ, giỗ, đám tiệc của gia đình họ hàng, nhưng lại có quan hệ cực kỳ tốt và thân thiết với những người bạn bè, đồng nghiệp ở xa. đơn giản vì khi minh kết nối đc với nhiều người hơn thì những "lồng bồng xung quanh" trở nên có cũng được không có cũng chả sao
Cuối cùng cũng có người đồng suy nghĩ với em về cách dẫn dắt của Trấn Thành ở đoạn cuối phim. +1 respect ❤️
Ko chỉ cuối phim đâu bác, nếu để ý kỹ, bạn sẽ nhận ra là Trấn Thành đã “dẫn dắt” người xem từ đâu đó giữa phim rồi
Hi anh, tối qua em vừa xem xong. Một vài cảm nghĩ của em như sau.
Kịch bản, câu chuyện, cách đưa ra vấn đề vô cùng hay, rất hay, rất thật và rất gần với thực tế. Ngồi xem thì em đã rất mong đợi có một solution nào đó cuối phim vì thật sự đối với cá nhân em thì Trấn Thành là người có cách suy nghĩ và tư duy hiện đại, cách giải quyết vấn đề hay, hay khuyên mọi người và em thấy mấy lời khuyên đó cũng hay, bla bla,... (nói thật không cà khịa nha :D)
Tuy nhiên, có lẻ là vì câu chuyện này quá thật, quá đời đến mức dường như Trấn Thành và ekip cũng loay hoay và không thật sự có một solution thuyết phục. Em có cảm giác là solution mà phim đưa ra, 1 phần nào đó cũng giúp được mối quan hệ CHA-CON tốt hơn, nhưng câu chuyện cuộc sống cũ của người cha và cuộc sống mới của người con, thì đâu đó em thấy vẫn chưa chạm được em lắm. That's all. Nói gì thì cũng là 1 bộ phim VN chất lượng, nội dung tốt và mới.
Tóm lại, chờ video mổ xẻ deep hơn của anh Trí nè hehehehe
Mình chưa bao giờ theo dõi reaction trên youtube, nhưng hôm nay xem anh Trí review mình ko suy nghĩ, bấm theo dõi anh luôn. Cách anh review rất thật và đậm chất người Sài Gòn. Em rất yêu Sài Gòn, yêu da diết tính hào sảng, tinh thần khẳng khái, thích cách sống rất đời....Mới xa quê hương gần 1 năm thôi....nhưng Sài Gòn là máu thịt trong người rồi...cảm ơn anh, đã cho cảm nhận về bộ phim với đúng chất của người Sài Gòn...Cứ nghe giọng Sài Gòn là nhớ nhà, nhớ mẹ , nhớ gia đình...ko xem dc phim nên chờ đến kgi anh Reaction. Chủ nhật an lành!
Big love from Saigon nhe!!!
Em thấy mình trong nhân vật bé Bù Tọt anh ơi, giống từ ngoại hình tới hoàn cảnh lúc bấy giờ đến 70% nên em xem mà vừa cười vừa khóc luôn ấy ạ.
Tui y chang. Đi học dìa ko thèm thay đồ haha
Đối với thế hệ gen Z như e thì quang cảnh phim rất chân thật và gần gũi, phim cũng truyền tải những thông điệp khiến mọi người phải suy ngẫm và nhìn nhận lại thực tế, đặc biệt e rất thích các góc quay xuyên suốt bộ phim
Điểm hay: chủ đề gđ dễ chạm cảm xúc con người, rất chân thật, đời thường, không màu mè, đậm chất vn.
Điểm chưa hay: nhiều cảnh cao trào chưa kịp thấm đã chuyển qua một cảm xúc khác. Hướng giải quyết vấn đề còn bỏ lỡ (vấn đề bồ cũ của quắn, sau tất cả thì quắn có tiếp tục làm youtuber, mối quan hệ của quắn với họ hàng như thế nào sau khi ông ba sang ra đi...)???
Thông điệp cuối cùng có thể cho nhân vật quắn tự vấn bản thân lại mình...
Một số lời thoại, bối cảnh gọt dũa thêm...
Em xem 2 lần vào ngày 8/3, 1 suất 1h trưa với bạn vừa khóc vừa cười và 1 suất 9h45 với gia đình và bạn (đi từ 7h30 mà phải coi lúc 9h45 tối do đầy rạp @@) tới 12h20 mới về ToT. Lần sau coi thì không còn nhiều cảm xúc bằng, nhưng nói chung là một bộ phim hay, đáng xem, diễn viên nào cũng diễn tròn vai và để lại ấn tượng, không gây cảm giác bị thừa ^^
Phim Việt khi đi ra thị trường quốc tế em chỉ sợ người nước khác chỉ hiểu được ý chính của câu chuyện thôi mà không hiểu được tinh túy trong từng câu thoại. Tiếng Việt hay vậy mà người khác không hiểu được, uổng lắm.
Chính xác đó là điểm đáng sợ của bộ phim này, vì cơ bản ý chính bên trong theo mình hoàn toàn trống rỗng, và nó ghi điểm nhờ thoại rất đời, nhưng để chinh chiến mặt trận lớn ngoài ao làng thì quá là nhỏ bé và thiếu tầm
@@nguyenphat1588 bạn hiểu nhầm ý mình rồi. ☺☺☺
Góc nhìn anh Trí sâu sắc quá, nhìn thấy những thấy người thường ko thấy được.
Em xem bộ phim Bố Già xong em cảm thấy mình thật vô tâm với Ba Mẹ mình. Vì cuộc sống này vô thường, em chưa dám nghĩ tới một ngày Ba mẹ sẽ rời xa mình mãi mãi
Phim rất hay, em nhìn thấy 1 phần bố mình ở trong đó và sau khi xem xong thì em thấy trân trọng bố mình hơn, có nhiều thứ mà em muốn nói với bố hơn.
Phim hay lần đầu tiên trong bộ phim có chửi tục mà có xúc cảm đến cở đó khúc đó hầu như ai cũng khóc hết.
Ý kiến riêng: Mới đầu xem thì thấy đây là một bộ phim hài, phần hài rất hay, ko thể nào ko cười được. Đó là cái hài tự nhiên, lời thoại hay, vẫn là Trấn Thành với cách chơi chữ thông minh.
Nhưng về sau nhiều biến cố xảy ra làm không khí buồn hơn, những đoạn buồn được 1 lúc, có thể nói là rất đau lòng, đồng cảm thì...vừa rưng rưng thôi là có người chọc cười rồi :v
Giá như đoạn sau đó ko chọc cười, dẫn tình tiết đau xót hơn, buồn lâu hơn, khiến chúng ta ko thể nghĩ ra lối thoát cho nhân vật thì sẽ in sâu hơn vào trong tim mỗi người.
Mỗi nhân vật đều có một phần ảnh hưởng nhất định đến cột sống của bộ phim, phim có nhiều thông điệp về cuộc sống rất hay. Nhất là về chú út Quý, La Thành diễn rất hay, có thể nói vai này Trấn Thành sinh ra chỉ để cho La Thành thôi.
Cái kết có lẽ Trấn Thành phải suy nghĩ rất nhiều nhưng mình thấy nó ko sâu sắc lắm, mặc dù kết nhẹ nhàng, có hơi bất ngờ, hơi khó hiểu. Tội cho cô Lệ, hạnh phúc vẫn chưa mỉm cười với cô sau ngần ấy thời gian.
Có lẽ mình quá khắc khe bởi kỳ vọng quá lớn :)) Nhìn chung như vậy là quá xuất sắc rồi. Siêu phẩm phim chiếu rạp của VN luôn.
E cmt trên fb rồi nè, hóng clip sau của a Trí về Bố Già ạ!!!!
Em xin chào anh Trí và tất cả mọi người. Phần tiếp theo đây mình sẽ kể lại cho mọi người những gì mình cảm nhận được sau khi xem Bố Già ( sẽ hơi spoil chút ạ).
Bố Già là một phim rạp mà em cho rằng là hay nhất trong những năm qua của Việt Nam, đánh bật hết tất cả các định kiến về phim Việt Nam vừa qua sau những phim như Cậu Vàng, Trạng Tí...Và đây cũng là lần đầu tiên khi xem phim mà em lại bật khóc khi xem.
Em đã bật khóc vào cuộc họp gia đình sau khi Quý chết, khi ông Sang nhìn vào mặt Quắn và nói "Vì tao thương mày". Em đã không kiềm chế được và bật khóc ( nhưng kì lạ thay rằng bạn gái của em ngồi cạnh lại không khóc mà còn dỗ em. Thật là mất mặt nam nhi😂). Trong đầu em lúc đó chỉ nghĩ đến ba của em. Em rất là đồng cảm và thấy được bản thân của mình trong Quắn vì tình cảm giữa em và ba em khá tương đồng với tình cảm cha con của Quắn. Lúc đó em chỉ muốn bỏ giữa phim và chạy về ôm ba và nói rằng con thương ba nhiều lắm, dù trước kia con có làm gì sai mong ba hãy tha lỗi cho con, con thương ba thương ba lắm. Nhưng may mắn thay vì em đi coi với bạn gái nên em không thể bỏ bạn được nên đành kìm lòng mà coi tiếp😂😂😂. Khi đến cuối phim thì em đã bình tĩnh lại được và không nghĩ là về sẽ ôm ba và nói nữa nhưng đến cảnh cuối thì tác giã đã bo cua quá gắt, ông Sang chết. Đó như một cú tát vào mặt em như thể Trấn Thành nói với em rằng" Mày liệu về mà ôm ba mày đi không thì không kịp đâu"😂😂😂. Đó là cảm nhận của em sau khi xem phim Bố Già, em xin cảm ơn anh Trí và mọi người đã đọc đến đây. Chúc mọi người có một trải nghiệm thật đầy cảm xúc với bộ phim ạ. Phim này em chấp 4.9/5😂😂😂
👍
Điều mình làm đầu tiên khi tự làm ra tiền là bắt ba mẹ đi khám bệnh
Bạn đừng cảm thấy mất mặt. Bạn là con người, cũng có cảm xúc chứ không phải một con robot. Bạn khóc là chứng tỏ bạn có phần "người" của mình, và phần "người" đó lớn tới mức không thể kiềm chế được cơn khóc khi xem phim.
Lưu ý: không khóc không có nghĩa bạn không phải con người. Đừng hiểu sai ý comment của mình :))
Bố già phản ánh đúng cuộc sống của em, nên khi coi rất thấm thía. Tư tưởng thế hệ cũng được thể hiện rất rõ và khéo léo và tình huống phim. Tuy phim không thể hiện đủ và đúng kì vọng của em, nhưng vẫn cực kì xuất sắc. Khi em coi phim, em không khóc, nhưng rõ ràng Bố Già đã thể hiện những tiến bộ rõ rệt của phim Việt.
Cảm ơn a đã nói cho tụi e nghe về sự khác nhau trong cuộc sống, sự lớn lên của 3 thế hệ Boomer, Gen X và Gen X. Cho e hiểu thêm về bố mẹ mình và biết tại sao họ lại cư xử, suy nghĩ như vậy. Những điều này không ai nói cho tụi em cả. E cảm ơn a Trí nhiều.
em đã coi sneak show, thật không tin được, em đã khóc trong lúc cười và cười trong lúc khóc, em thấy hình bóng ba mình những ngày đầu khởi nghiệp , em thấy được hình ảnh lục đục trong gia đình .... em cũng thấy được sư vô tâm và hời hợi khi gia đình em xuống chó :)
Xem xong em cũng có cảm nhận giống anh, bộ phim có khả năng đẩy cảm xúc của người xem tuyệt vời. Lúc xem em khóc quá trời, lúc phim kết thúc em mới nhận ra, có những tình tiết ... :)) trải nghiệm đáng có
Đúng là đoạn kết chưa đạt...tui là người dễ nhạy cảm nhưng trong lúc coi những đoạn nhiều ng khóc thì mình lại k khóc đc...nó lựng khựng lưng chừng kiểu j đó khó tả để cho mình cảm động thực sự để bật khóc...thật sự mém rung động chứ chưa đạt được đỉnh điểm của cảm xúc
phim hay a ơi e ra rạp với tâm thế là người ko thích Trấn Thành và không thích Tuấn Tuần. và HNH pr lố quá nhưng e dẫn mẹ đi xem xong thì thấy quá bất ngờ, đây là bộ phim VN hay nhất đối với em. e sẽ dẫn ba em đi xem 1 lần mới đc
Mất niềm tin trấn thành từ phim ròm
@@vophuockhai6005 ủa Trấn Thành thì liên quan gì với Ròm vậy ạ?
@@vophuockhai6005 lien quan gi ??
@@vophuockhai6005 về xem QC zìn zìn để ôn lại trí nhớ đi nhá 😑
Sao đoạn cuối ông được cho thận mà vẫn chết vậy
Qua clip ngắn của Trí. Chương đồng cảm được hầu như mọi góc nhìn trong bộ phim Bố già mà Trí chia sẻ.
Và điều Chương cảm thấy ấn tượng nhất lại là cái lúc khán giả muốn khóc, muốn rung theo nhịp của phim lại bị Trấn Thành ngăn lại. Đó là cách Thành chọc tức cảm xúc, và Chương nghĩ đây cũng là một nghệ thuật nhỏ rất hay và khéo. Vì đến đoạn thật sự khóc đã làm cho khán giả vỡ oà. Giống như dòng nước bị nghẹn lại và đến đoạn thực sự khóc thì khai thông luôn. Chương thấy thích thú khi bị dẫn dắt như thế.
Và Chương tin rằng ở Video clip mổ xẻ sau, thì Trí cảm được và chia sẻ cho mọi người kỹ thuật này nhé!
Chúc Trí và gia đình thật nhiều niềm vui và bình an. Để xây dựng nhiều clip hay và bổ ích.
Hình ảnh người bố trong phim Bố Già nó gợi em nhiều nhất về hình ảnh của Ba em người mà em chẳng bao giờ quan tâm là bố em làm ntn có mệt không?... Và em xem xong cảm giác đối với bố mình mình đã quá vô tâm nó lại có động lực để em biết mình nên làm gì tiếp theo
Nếu nói về góc nhìn phim việt . Thì bộ phim bố già đến hiện tại đc xem là mang nhiều ý nghĩa thông điệp truyền tải để người xem phải nhìn thấu và hiểu hơn về những điều mà mỗi ngày các bạn trẻ vẫn đang thờ ơ vì mãi chạy theo những yếu tố khác . Nhưng đúng như a Quéo nói là bộ phim cần cho người xem có những trăn trở suy nghĩ và bài học riêng cho mỗi cá nhân nhiều hơn là sự dẫn dắt và chỉ ra những bài học cụ thể . Nhưng thật ra bản chất người Việt mình thường sẽ dể tiếp nhận những gì đc chỉ ra cụ thể n hơn là để phải suy nghĩ sâu sắc về một vấn đề . Và hầu như tuổi teen bây giờ rất ngại phải động não suy nghĩ gì đó mang tính sâu xa . Bộ phim dể hiểu gần gũi với mọi lứa tuổi giai cấp tầng lớp nhận thức . Nó chỉ hơi thiếu cho những tầng nhận thức cao và khát vọng mơ ước chạm tới gì đó lớn hơn mang tầm quốc tế . Những bộ phim điện ảnh mà mang tầm cở quốc tế thì mỗi lần xem sẽ có những cảm nhận và bài học ở mỗi thời điểm khác nhau theo từng nhận thức khác nhau cho mỗi thời điểm của bản thân thì k đem ra để so sánh đc . Rất biết ơn anh Thành đã đem đến bộ phim hay và người dể tính như e thì khi coi đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác rất dể dàng trong bộ phim . Vì coi phim mang tính xã stress và thả lỏng là một cốc nước rỗng để cho bộ phim dẫn dắt cảm xúc của bản thân đc trọn vẹn . Nên e thấy rất vui và đầy cảm xúc cũng như ý nghĩa khi xem . Còn sau khi xem thì e thấy đc relax chứ k đọng lại hay phải suy nghĩ trăn trở và nặng đầu suy nghĩ . Biết ơn a Quéo về những chia sẽ rất sâu của a . Coi clip của a có những câu nói nó sâu hơn cả từ sâu sắc thông thường mà có lẽ k phải ai cũng đủ trí tuệ bát nhã để ngộ ra . Clip a Quéo có thể xem đi xem lại n lần mà k thấy khó để coi lại . Người thầy Trí và người a Quéo xứng đáng cho mọi người ngưỡng mộ ạ .
Em xem xong thích nv woắn quá ạ. E thk Tuấn Trần, anh diễn thật sự quá đạt khiến e nhìn vào mắt a qua phim thôi cũng có thể hiểu đc cảm xúc của nv Woắn. Xem xong phải công nhận Trấn Thành phải là một người vô cùng tinh tế, có thể hiểu được, đồng cảm đc có nv trong phim mới có thể viết ra đc bố già
Cảm nhận sau khi xem phim là: Phim hay và quá hợp lý để mọi người cùng xem, một phim quá xứng đáng trân trọng và ủng hộ
Cảm nhận sau khi xem clip và nghe phân tích của anh... hiểu được phần nào và tự nhiên thấy ra được vấn đề điện ảnh:
Nếu được thì từ khúc sau khi nghe lời khuyên từ một người thứ 3 ở phân đoạn quyết định vào gần cuối phim, nếu muốn thể hiện rõ nhất và gần gũi nhất với cuộc sống là có KHẢ NĂNG NÀY, KHẢ NĂNG KIA, thì nên chia ra 02 kết thúc:
Kết thúc số 1: Như kết thúc trên phim, nhưng nên tả thực thêm một số vấn đề về cuộc sống của những nhân vật trong phim, và cảm xúc của họ sau khi việc "đó" ... không như mong đợi
Kết thúc số 2: Việc "đó" được như mong đợi, rồi làm thêm một số tình tiết, có thể happy hơn, hoặc băn khoăn hơn, vì cuộc sống sẽ tiếp tục tiếp diễn theo "Đời", họ vẫn vậy, họ vẫn tiếp tục sống, vì cuộc sống mà, có lúc này, cũng có lúc khác.. chưa kể "Mỗi người một cuộc sống"
Như vậy có thể mang tính chất điện ảnh... làm người ta băn khoăn, sâu xắc và lắng đọng, suy nghĩ nhiều hơn sau khi bước ra khỏi rạp và sau khi thưởng thức bộ phim.
P/s: Đây là bộ phim đầu tiên mà cá nhân mong muốn ngay từ đầu sẽ mời bố mẹ đi xem phim cùng từ khi trưởng thành đi làm và sau khi lập gia đình, là bộ phim lấy nước mắt của bản thân và bố mẹ.
Anh Trí nói rất hay, có lẽ em cũng như anh. Lúc những đoạn cực cảm động, bản thân em cũng xém tý nữa là rơi nước mắt nhưng sau đó tự dưng pha vào 1 tình tiết hài thì qua cơn luôn. Em nghĩ đó là điểm trừ nhỏ của phim
Anh Thành diễn quá xuất sắc, mặc dù tính Ba Sang khá hiền lành so với các ông bố khác nhưng tôi tin chắc chắn mọi người ai cũng nhìn thấy 1 phần của bố mình trong ổng, đó là cái tính "Bao đồng". Như ba tui... Ổng bảo vệ những người thân trong đại gia đình của ổng 1 cách vô lý, nhiều khi tui thấy họ có tử tế gì với gia đình tui đâu mà ba tui cứ vậy hoài. Đó là suy nghĩ của hầu hết những đứa trẻ mới chỉ thành công vài ba năm chưa có 1 gia đình nguyên vẹn nghĩ tới, tui thì tui cũng chưa có, tui mới 22 tuổi à, được cái tui với ông già tui hay tâm sự và tui là đứa duy nhất nói chuyện được với ổng 1 cách thoải mái khi ổng say, trong khi tui 1 giọt bia không uống :3. Nên tui hiểu rất rõ những điều ba tui ổng làm, ổng cũng có 1 gia đình, là anh em ổng, là ba mẹ ổng... Ủa gia đình ổng ổng ko thương thì đợi ai thương đây? Nên sau khi xem xong bộ phim Bố già này thì tui như được chắc chắn hơn về quan điểm của tui, rằng là chúng ta có kiếm được tiền nhiều hơn cha, lý lẽ nhiều hơn, cãi thắng nhiều hơn cha chúng ta đó, nhưng ông già đó, ba chúng ta á, mới là cái người sống lâu hơn, mới là người thấm thía cái gọi là tình cảm nhiều hơn, nên làm ơn... những cái người mới thành công, mới kiếm được tiền hoặc rất nhiều tiền á, các bạn lo sống cho bản thân trước đi, đừng cho ba mẹ tiền rồi dạy họ cách tiêu tiền và cách đối nhân xử thế nữa.
Em đi coi rồi anh, khóc sập rạp. Ai ra cũng mắt sưng húp luôn. Em khóc nhiều vì nhân vật ông ba Sang làm em nhớ tới ba mẹ em, cứ lo lắng cho hết người này tới người khác. Xong em về rủ ba mẹ đi coi mà chưa rủ được.
Nói chung là đáng xem một phần vì diễn viên một phần vì đạo diễn. Cảnh quay rất đời thường sau đó nó còn như nhắc mình tự quay về suy ngẫm về mối quan hệ giữa bản thân với ba mẹ nữa.
Em đã khóc nức nở từ ngoài rạp đến khi về đến nhà ngẫm lại vẫn cứ khóc, đỏ hết mắt lên luôn. Em nghĩ vì em thấy mk ở trong đó, bản thân từ lâu6 đã có suy nghĩ muốn thay đổi cái suy nghĩ của ba, "đừng đi lo cho thiên hạ nữa gia đình mới là nơi cần lo " . Em thấy mk bất hiếu lắm, hối lỗi và ăn năn lắm. Em ngẫm lại có khi nào ba đi lo cho ng này ng khác là ba có lòng thương yêu kẻ yếu ? Em ko biết em có suy nghĩ sai lệch gì ko mà đến tận khuya rồi ngồi viết comment mà nc mắt rơi lã chã.
dong cam voi ban....
Em đồng ý với anh, vì em cũng dễ xúc động, nhưng rất nhiều tình tiết mém khóc thì giây sau lại mất sạch cảm xúc đang dâng trào đó để cười. Và một phần em cũng cảm nhận được sự dẫn dắt tình tiết phim của Trấn Thành, từ hôm xem tới giờ em vẫn chưa biết miêu tả kiểu gì, hihi may quá anh nói được lên cảm xúc đó của em.
Nhưng, đây là bộ phim nếu chọn lại em vẫn sẽ đi xem, giá trị nhân văn và những điều đọng lại sau bộ phim đối với em thực sự rất có ý nghĩa. Em thật sự yêu từng khung cảnh, từng nét của Bố Già.
Mn cứ nói sau lại cứ đang cao trào thì lại chèn miếng hài vô làm mẩt cảm xúc mà quên rằng đây là phim chiếu Tết!
Tôi thấy như vậy cũng hợp lí, cuộc sống mà, dù có khổ đau mất mát thì không nên chìm đắm quá lâu mà phải mạnh mẽ để sống tiếp. Nên với cá nhân tôi, tôi thích cách sắp xếp đó.
Thật thì e đi 1 mình nên đã cb tâm lý để khóc trong rap rồi mà có những đoạn cb khóc thì ổng TT lại tạo 1 tình tiết cười làm e mất hứng nên chỉ k thích chỗ đó của bộ phim thôi còn lại thì tuyệt vời ạ thanks a Quéo thanks anh TT rất nhiều vì đã cho 1 tác phẩm tuyệt vời đến thế ❤
Xem xong bộ phim thì em cũng nhận ra được các bài học mà mẹ đã dạy cho em, đôi lúc hay "tức" ba mình đối xử như vậy nhưng lần này lại được anh Trấn Thành làm rõ cái cảm xúc đó nhiều hơn nữa! Coi xong em cũng rất khăm phục sự cố gắng, sáng tạo của anh ấy luôn!!! Em cũng chưa thích lúc khóc xong cái quay qua cười nữa, thiệt là chưa khóc với ngắm ngùi cảm xúc ấy xong. Ummm em rất thích một câu thoại của Ba Sang nói với bé Bù Tọt, câu này thiệt để lại rất là tâm đắc trong em "Vững dạ nghen con" miền tây xíu xiu "Dững dạ nghen con"
Thôi thì nghe lời anh Trí chia sẽ cảm nhận về phim vậy:
1\ Ưu điểm:
- Phim khắc họa được hẻm xóm ở Sài Gòn quá chân thật (rất chỉnh chu), đến mức có thể cảm nhận được không khí, cách sống của người dân trong hẻm (bạn nào sống hay đã từng sống ở một nơi tương tự sẽ biết).
- Những nhân vật được xây dựng tỉ mỉ, diễn quá tròn vai đặt biệt là ba Sang, Quắn, cô Lệ. Không ngần lại phơi bày ra những góc khuất, khía cạnh xấu nhất của nhân vật.
- Câu thoại sắt bén cứ nghe mỗi lần ba con chú Sang cãi nhau là không thể rời khỏi màn hình được.
- Những câu thoại rất gần gũi đến mức chúng ta có thể nghe thấy những câu đó hằng ngày.
- Những miếng hài được thêm vào rất duyên dáng, nó tới một cách rất tự nhiên.
- Phim cho thấy được khoảng cách thế hệ xa đến nhường nào (trước giờ chưa thấy phim Việt nào có được).
2\ Không phải ưu điểm:
- Cách đưa lên mâu thuẫn rất hay nhưng những pha "gỡ nút" hơi đơn giãn (cái này hình như là phim Việt nào cũng thấy) khiến cho khán giả dễ phai đi khi ra khỏi rạp.
- Phim chưa có những hình ảnh in sâu vào tâm trí người xem.
- Mỗi quan hệ giữa Quắn và bồ ảnh (xinh lỗi vì không nhớ nổi tên), lúc đầu khắc họa rất hay cổ luôn kế bênh từ khi ảnh còn ở hẻm, phất lên, rồi lại sụp đổ cổ vẫn kề bên nhưng khúc sau chưa thấy được sự rung động hay lời tâm sự gì từ ảnh dành cho cổ (chẳng nhẽ không phải gu cái bơ luôn, mặc kệ người ta đã làm rất nhiều thứ cho mình).
-----xin hết----
À quên, quả nhạc của Quỳnh ca là thứ duy nhấm lẩn quẩn quanh đầu mình mấy hôm nay sau khi xem phim xong!
Đến đoạn trả nợ dùm ông cậu út là em đỏ mặt tía tai rồi :)) thấy mình đâu đó trong phim khá là tả thực
Em có hai cái đồng ý với anh.
Một là tâm huyết của Trấn Thành khi tạo ra tác phẩm này. Em là người thích xem phim vì những tiểu tiết, nó hợp lí và đời vô cùng, kiểu TT phải đắm chìm vào phim như chính cuộc đời mình trải qua để mà cảm nhận về tình huống của phim, suy nghĩ, hành động và cảm nhận của nhân vật.
Thứ hai, em khóc rất nhiều, khóc từ đoạn đầu tới đoạn cuối, tại em nhìn thấy cuộc sống từ nhỏ của em, em nhìn thấy ông bà, cha mẹ cô dì chú bác anh chị em của em trong phim, em còn nhìn thấy em nữa:). Kiểu trong cuộc sống mình nhìn cách cư xử của mn theo góc nhìn từ phía mình, xong rồi chỉ có thể đánh giá hành động của họ là đúng, là sai thôi. Nhưng khi xem phim, với phương diện là người đứng ngoài, nhìn vào mới thấy được toàn cảnh, mới có thể thực sự đồng cảm cho người thân của mình.
Còn một điểm nữa, là nó quá giống với cuộc sống của em, nên cảm giác như em đang xem tương lai của mình, và r khóc bù lu bù loa luôn ạ😅
Đoạn mọi người bực vì những lời chua ngoa còn mình lại thấy bình thường vì đó là những lời bố mẹ dành cho tôi mỗi ngày
Đoạn mọi người khóc vì những tình cảm sâu đâm của gia đình thì mình lại thấy bình thường vì chẳng bao giờ nhận được sự yêu thương ấy
Đoạn mọi người thấy bình thường vì nó đơn giản là sự quan tâm thường ngày thì mình lại rơi nước mất vì 22 năm qua mình chưa bao giờ nhận được từ bố mẹ.
Bé thì bị bố mẹ đánh đập lớn thì bị hắt hủi khinh rẻ. Nhưng vẫn may là mình vẫn được ở trong nhà và tự đi kiếm cơm mỗi ngày. Một bộ phim làm mình thấy buồn hơn về gia đình mình. Những phân đoạn cực gần gũi nhưng cảm xúc của mình lại đi ngược với cả rạp :(
Em đồng ý với anh, xem xong đến lúc gần trực bung ra rồi thì lại bị chọc cười. Cảm giác như bị dắt mũi ghê, rồi cái kết cũng rõ ràng quá. Nhưng dàn diễn viên đóng cực kì chuyên nghiệp, nhập vai. Nói chung là hay, dễ thương, rất đáng xem!
Khóc vào cái đoạn Quéo nói qua live tìm bố đoạn cuối.
Hóng clip reaction full về bộ phim Bố già. Em là người đi coi với thái độ coi thường, vì nghĩ Trấn Thành sẽ ràm ràm như những phim khác. Nhưng khi coi về thực sự lại yêu mên ảnh nhiều hơn, vì sự nổ lực, sự sáng tạo, vì máu chó dien của ảnh nay được phát huy. Vì mặc thương mại như vậy là là một người thành công, mong sau này ảnh sẽ có nhiều phim thành công cề mặt thành nhân hơn nữa.
Em không biết sao nữa ... Sau khi coi phim em thấy trống rỗng và bối rối. Có lẽ là bởi với em hình ảnh người bố trong đó vẫn quá hoàn hảo về tâm và tình theo 1 cách nào đó, còn bố em thì hoàn toàn không được như thế. Em đã đi coi với kì vọng có thể chữa lành phần nào cho bản thân và 1 góc nhìn khác cho người bố của mình nhưng không phải làm em có hơi hụt hẫng
Review công tâm nhất mà em đc thấy trong những ngày qa về Bố Già. Đứng trên góc nhìn của Biên Kịch, thì e thấy anh Trí chấm 6,5 cho phim vẫn là hơi nới tay và chiều ý khán giả rồi. Và đúng như những gì anh nói, kịch bản của phim nhiều chỗ dùng rất nhiều các cách gọi nôm na là “hack game” để lấy nc mắt và lái tâm lý khán giả theo hướng người làm phim muốn như là một kiểu tuyên truyền vậy (và theo em thì cái thông điệp của phim dù vô tình hay cố ý thì nó cũng khá là...toxic). Và cũng vì vậy mà đã tạo ra rất nhiều lỗ hổng về logic cũng như cấu trúc 1 phim điện ảnh. Nhưng Trấn Thành lại là một người rất biết khán giả muốn xem cái gì, thứ “nước sơn” đó là điều làm bộ phim thành công chứ ko phải “chất gỗ” phía bên trong của phim
Em xem phim rồi ạ. Sau khi xem xong thì điều đọng lại trong em đó là bố mẹ luôn hi sinh cho con cái, nhưng con cái cũng có nhu cầu được hi sinh cho bố mẹ. Và đôi khi sự hi sinh quá sẽ vô tình làm người kia cảm thấy ko được tin tưởng, coi trọng dần dần sẽ tạo khoảng cách.
Nên dù yêu cũng hãy yêu đúng cách và có chừng mực. 🥰
Em đi xem về, thấy vui vì có 1 bộ phim Việt được chăm chút kĩ lưỡng như vậy, về diễn xuất, nội dung phim và những tham vọng và tâm huyết của ekip. Nhưng em vẫn lấn cấn nhiều chỗ.
Thứ 1 về logic của phim, có những khó khăn trong phim thấy xử lí hơi đơn giản, nhanh chóng và thiếu thực tế (khó khăn nào thì mng đi xem phim nha :) ).
Thứ 2, đúng như ý của anh Trí, là ekip biết cách dẫn dắt cảm xúc khán giả, biết chỗ nào cần phải làm gì, nói gì để khán giả khóc (đây cũng là ưu điểm dễ thấy của TT trong những dự án trước đây). Ưu điểm này đôi lúc bị lạm dụng làm cho phim mang tính kịch, tính sân khấu hơn là điện ảnh.
Thứ 3, TT khá tham khi bỏ nhiều các mâu thuẫn vô phim, nhịp độ các tình tiết liên tục, cường độ mạnh yếu lại ngang nhau, ko tạo điểm nhấn. Nên coi xong phim khó đọng lại được cái nào chính/phụ, cái nào xảy tra trước/sau làm tiền đề cho cái nào.
Nhìn chung thì đây là phim rất hay, mng nên ra rạp xem nha :))
Đi xem phim về thì mình đã nói với đồng nghiệp là: Người nào càng có tuổi thì xem phim Bố già càng ngấm. Bộ phim xây dựng tính cách và diễn biến từng nhân vật hợp lý.Có nhiều phân cảnh gợi lại nhiều ký ức, bởi lúc trẻ mình đã từng nổi loạn như Quắn và không hiểu tại sao ba mẹ lại hy sinh ngu ngốc cho những người không xứng đáng như vậy; và giờ có tuổi rồi-có phần hiểu cha mẹ ngày xưa, thì lại đứng trên vị trí người cha người mẹ thấy mình thật sự chưa hiểu con.
Một bộ phim hay, phim này sẽ hợp nhiều thế hệ, xem được lâu dài, vì cha mẹ và con cái luôn luôn có khoảng cách thế hệ dù có là thời nào đi nữa.
Có thể vì mình cùng thế hệ với TT nên cách nhìn cũng giống nhau? Và bộ phim này dự kiến chiếu tết nên không thể làm quá u ám được. Còn cái kết thì mình lại đồng cảm, nó đời thật, ko phải phim, dù cố gắng nhưng không phải lúc nào cũng được như ý, bởi xung quanh có rất nhiều trường hợp như vậy. Mặc dù kết buồn nhưng người con sẽ ko bị dằn vặt hay xấu hổ bởi bản thân đã làm hết sức, kết buồn mà thanh thản. Ai có người thân ra đi vì bệnh tật sẽ cảm thấy rất thấm ở đây.
Có thể vì mình là khán giả dễ tính chăng?
Phim hay đáng xem,đời thường lời thoại của diễn viên rất tự nhiên ,xem 1 lần rồi tôi lại muốn xem lần nữa
sau khi xem xong, mọi thứ đối với em về bộ phim như kiểu nó đang ngắm từ từ chậm rãi 1 cách... lạ lắm a.Chắc là phim quá giống với câu chuyện của riêng e =))
He he, rất thích cách nhìn của anh Quéo:
- Bị dẫn dắt vào khung của sp
- Bị chik chảy nước mắt
- Người nhạy cảm giảm đồng cảm
Và càng đồng cảm về sự ngưỡng mộ tài năng của TT
Phim thật quá anh, mặc dù em là sinh viên ở tỉnh lên không ở sài gòn, nhưng những cảnh mà em xem được, em cảm giác giống như là mình một người đang sống một người đang tồn tại ở khu phố ở con hẻm đó để chứng kiến tất cả những gì đã và đang diễn ra. Nó thật đến mức và sau khi em xem xong thì em vẫn nghĩ là hình vừa sống ở đâu đó hay vừa xem một chuyện gì đó diễn ra trước mắt mình chứ không phải là một bộ phim, thật sự rất tuyệt vời vì con phố đó, những chi tiết tiểu tiết gia đình cực kì chân thật, cực kì giống cách thể hiện thông thường những thứ diễn ra xung quanh mình.
Tuy nhiên của có một chút mơ hồ về cái kết, nghe anh nói thì em cảm thấy nó hơi an toàn thật, rồi có những cái thông điệp gần cuối cố gắng đẩy quá nên em hơi hụt hẫng nhẹ, mong sao cho những bộ phim Việt Nam sau này có thể có những cái kết thật hơn, đời hơn giống như cái mở đầu của Bố Già, để cho khán giả tự có được cái thông điệp của riêng mình giống như cách anh nói và em cũng thật sự mong muốn điều đó.
Em xem phim rồi mới xem review của anh, cảm ơn những lời chia sẻ của anh giúp em hiểu rõ hơn về bộ phim.
đáng xem!!!!, rất nhiều chi tiết giống vs gia đình em rất nhiều nước mắt từ e khi liên hệ với cuộc sống đời thường trong gia đình của mình
"Nuôi con thì dễ
Để con nuôi thì nó nhục lắm !!!"
Thật sự ông Ba Sang có tất cả cái tính khó hiểu của mẹ. Cái sự yêu thương anh em vô điều kiện, mà anh em thì cứ nghĩ đó là hiển nhiên nên lúc nào cũng đối xử tệ với mẹ. Và cũng đã có lúc đứng lên chửi những người đó cho hả dạ như Quắn, cuối cùng vẫn ko hiểu sao mẹ lại bảo vệ những người xấu với mẹ như vậy.
Đáng tiếc là ba e cũng qua đời từ năm e lớp 10 rồi. Tình tiết phim, phản ứng, suy nghĩ của ông Sang và Quắn, hầu như giống hệt với ba e ngày đó. Thậm chí e cũng từng khóc và làm đau bản thân lúc cãi nhau với ba để ba chịu hiểu e cũng thương ba như lúc Quắn đấm tay vào cái kệ gỗ. E đi xem cùng nhóm bạn, và hình như lúc đó chỉ có mỗi e khóc vì nó làm e nhớ về những ngày tháng đó và nhận ra nhiều điều. Chỉ tiếc là phim k ra sớm để e trưởng thành hơn và gỡ được nút thắt với ba mình. Giá như ba còn ở đây để e được chia sẻ những điều này với ba ❤️
Hóng clip ông Quéo reaction anh Woắn 😂
Quả thật đây là 1 bộ phim rất thật và gần gũi mang đầy ý nghĩa. Nhưng cái kết cảm giác nó ko được điện ảnh.Nó theo tính thương mại hơn. Nó cho ai xem cũng hiểu và ko phải suy ngẫm nhiều. Thành thử ko động lại gì sau khi xem. Thiết nghĩ Trấn Thành đủ khả năng làm cái kết hay hơn nữa nhưng có lẽ vì là bộ phim đầu tiên. Lại chiếu vào dịp tết. Để bảo toàn doanh thu của phim nên xử lý như vậy. Vì đa phần khán giả Việt ít người cảm được cái hay của phim hàn lâm lắm. Đó là sự thật. E đã xem khá nhiều phim như "ký sinh trùng, 1917,......Em xem khi ra khỏi rạp e hiểu được cái kết mà đạo diễn cài cắm thông qua hình ảnh để mình tự cảm nhận rồi. Nhưng có những người cứ hỏi kết sao dạ.Họ ra khỏi rạp rồi hỏi 1 câu mà sững người. Con ký sinh trùng đâu Sao tao ko thấy. Lúc đó ko biết nên cười hay khóc nữa.
Bố già là một bộ phim hay nhưng chưa phải thật sự là một bộ phim điện ảnh xuất sắc. Cảm giác sau khi coi phim xong e chỉ cảm thấy hơi tiếc về cái kết và thật sự phim nó làm e cười nhiều hơn khóc chắc có lẽ vì e hơi chai lì.
đúng thật xem phim cảm thấy muốn khóc thật! nhưng mà em vẩn thấy thiếu thiếu cái gì đó! haiz
Mình nghĩ là Trấn Thành có thể làm lên cao trào được, nhưng mà Trấn Thành không muốn bộ phim nó quá bi thương, nên những lúc cảm xúc đang lên phim sẽ cắt qua đoạn khác rồi thêm những yếu tối hài cho mình vơi bớt cảm xúc đó 🤔
@@hatrang3730 chính xác, vì phim này là để chiếu Tết
@@nhatnamnguyen2315 lần đầu tiên coi phim Việt Nam mà không cần phải thốt lên câu " biết vậy không coi phim này, phim xàm" lumla 🙄🙄
Anh Trí nói đúng phim tuy hay nhưng chưa lắng đọng nhiều trong lòng khán giả
Phim hài nhiều hơn bi nên chắc chắn khó lắng đọng cảm xúc lắm 😭😭
Xem xong tự nhiên thương anh trai và mẹ hơn vì thấy rất giống gia đình mình
review hay nhất về Bố Già, thanks anh
lý ra tôi chưa bao giờ khóc trong bất cứ phim nào, nhưng đây là trường hợp đặc biệt, đúng như anh nói, nó chích vào điểm tâm lý, và nó có khá nhiều điểm tương đồng ở tôi và đại gia đình của mình, do vậy tôi đã có vẻ dễ dãi hơn mà rơi nước mắt. Cũng khá hay vì nó cho tôi biết tôi còn quý gia đình của mình, còn có cảm xúc để bật khóc, cám ơn preview của anh dẫn tôi đến với bộ phim.