NHA - Luyến | ft. MDr (Official audio)
HTML-код
- Опубликовано: 13 сен 2024
- #MDr #NHA #Luyến
💰 Purchase (mp3): www.beatstars....
Các bài hát cũ của mình ở các kênh youtube khác trước đây đang bị xóa dần.
Vì trước đây mình không làm việc với kênh youtube nào nên các bạn lấy nhạc mình Up.
Nguyên nhân chắc do các bạn bị đánh bản quyền không kiếm tiền free được nữa nên đã xóa.
Cảm thấy tiếc, nên mình sẽ cố gắng mua bản quyền lại và Up về kênh chính của mình.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
Follow MDr: / hoangmdr
Ảnh được phép sử dụng bởi HùngSeVen
Picture: / hoanhao.hung.37
Prod: Jurrivh
Follow NHA
FB cá nhân: / nha.hoangnguyenan
Page: / nguyenhoangan.nha
INSTAGRAM: / nha.nguyenhoangan
SC: / nguyenhoangan_nha
RUclips: / nhamodnha
Support me: www.paypal.com...
#MDr #NHA #Luyến
Các bài hát cũ của mình ở các kênh youtube khác trước đây đang bị xóa dần.
Vì trước đây mình không làm việc với kênh youtube nào nên các bạn lấy nhạc mình Up.
Nguyên nhân chắc do các bạn bị đánh bản quyền.
Cảm thấy tiếc, nên mình sẽ cố gắng mua bản quyền lại và Up về kênh chính của mình.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
anh có thể up lại những bài cũ được không ạ những bài đó thực sự hay ạ em muốn nghe lại nhưng không tìm được
A có bạn gái chưa,, e chỉ muốn ôm anh...
Ah ơi làm beat bài này đi ah
@@anhquynh6758 mình cũng muốn ôm bạn 😂
@@anhquynh6758 ❤
Tháng 8 2024 còn ai nghe ko
Tôi có mãi một thói quen
Ăn mãi một món ăn
Nhớ mãi những câu chuyện buồn
Đến mãi một cái quán
Uống mãi một loại nước
Bài xích người khác tiếp cận
thuộc kiểu người nhạy cảm
Nên chữ mãi cuối cùng " là chờ mãi một yêu thương không bao giờ có được "
"tay trái chắp vào tay phải, trời ơi đừng bắt con phải đợi lâu" tôi mất cả năm trời mới quên nổi một người.
giờ tôi lại mất một người nữa, bao giờ mới đủ lâu để quên họ đây
ok bạn
có tui nè, ko có gì phải buồn, cười giống tôi nè, Hahahahah
ngày này mùa đông năm ngoái mình chợt nghe được bài này mà thấy sao nó tâm trạng quá , thế là chìm đắm trong bài này luôn ! Lúc đó cô đơn lắm chỉ biết bật bài này mà nghe thôi , thế là mùa đông năm nay mình vẫn bật bài nhạc này nghe lại cảm xúc y chang như là năm ngoái vừa nghe nhưng khác là mình đã có người phụ nữ yêu thương mình ở bên cạnh mình rồi ^^
Chuc mung banj
e cx vậy
Sau gần 4năm, bài hát có lẽ mình ko muốn thấy lại nhất=)) nó gắn liền quá nhiều kỉ niệm, giai điệu bật lên lại nhớ về những hồi ức xưa cũ tưởng đã lãng quên, những lần khóc đến nghẹn cổ họng……
Cảm ơn NHA, bài hát này mang hết tất cả kỉ niệm đẹp về tình yêu của mình ❤️ hôm nay 04/01/2022 bọn mình chia tay rồi 😊 chả muốn nói với ai chỉ muốn để dòng tin nhắn này ở đây, còn kỉ niệm thì mình xin phép cất cả vào giai điệu bài hát của bạn🥰🥰
2022 rồi bạn đã ổn chưa
Cảm xúc vẫn như lần đầu ..! Không biết dùng từ gì để diễn tả hết.
Yêu, thương, .. và rồi mất nhau.
Em cảm ơn anh đã lâu lắm rồi em mới được buồn như vậy chỉ khi được nghe lại bản nhạc tuyệt vời này.
Chúc anh sức khoẻ và thành công.
Em và mọi người luôn ủng hộ anh .
"Ngày hoàng hôn rực lửa ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời"
"Ngày quỷ dữ xám xậm, anh ôm lại bình yên có em trong đời" 😌
👌
5/4/2022:
Gặp bạn là một điều gì đó thật ý nghĩa với mình. Biết bạn làm mình tích cực hơn rất nhiều.
Bạn làm mình quên đi cuộc tình cũ. Quá khứ bạn và những gì bạn trải làm mình muốn ôm bạn vào lòng một cái để bảo rằng có mình ở sau rồi bạn cứ yên tâm mà thực hiện mong muốn của mình, và để mình làm chỗ dựa cho bạn đi đúng hướng.
Bạn có biết không khi mà những câu chuyện bạn kể làm mình suy nghĩ rất nhiều. Mỗi khi bạn không tốt với mình, mình đều vì nhớ lại chúng mà bỏ qua hết.
Mình với bạn ngược nhau nhiều thứ lắm nhưng mà dạo gần đây mình chỉ muốn đơn giản mà ngồi cạnh bạn, nói với bạn tất tần tật những vấn đề và quan điểm trong cuộc sống.
Có lẽ mọi thứ không giống tưởng tượng của mình. Bạn tiện tay vẽ hoa vẽ lá, mình vô tình ngỡ cả mùa xuân.
Có lẽ mọi thứ chỉ là trùng hợp, rằng bạn chỉ vô tình đến vào cái ngày mà mình cô đơn nhất. Rằng có lẽ bạn là kiểu người hay như thế với tất cả mọi người chứ không phải chỉ với mình. Rằng bạn chỉ đang quá cô đơn và cần một người bên cạnh.
Thời gian qua là khoảng thời gian nên xảy ra, những câu chuyện và nhũng ngày luyên thuyên mãi. Dù mình biết những câu chuyện đó bạn cũng đem kể lể với nhiều người. Nhưng mà dẫu thế nào mình vẫn tin thế gian này màu hồng và bản chất sinh ra ai cũng là một đứa trẻ ngây dại.
Bạn gọi những suy nghĩ của mình tiêu cực nhưng với mình nó là logic.
Cảm ơn bạn đã rời cuộc sống mình vào thời điểm này và theo cách này. Mong bạn sẽ tìm được chân ái của cuộc đời và luôn có được những niềm vui mà bạn khao khát một cách đúng nghĩa.
#13082021
Một chiều playlist của em chợt phát đến bài này và vô tình em được nghe lại giai điệu quen thuộc này. Đây là bài hát anh rất thích. Em đã từng rất cố gắng đọc tới hàng chục lần lyrics để học thuộc lời bài hát và rồi khi anh có nhắc đến Luyến thì em vẫn có thể bắt kịp tần số anh.
Em thích anh, thật lòng thích anh, cảm ơn vì đã cho em hiểu vị đắng của "con đường 1 chiều" này.
Em đã cố gắng buông bỏ anh đã được 1 khoảng thời gian rồi, chỉ là, đôi khi trong lòng chợt nhớ đến, và nhận ra à hóa ra mình đã thôi ko nghĩ đến anh lâu vậy rồi, khoảng thời gian ấy cũng ko dễ dàng chút nào...
1/5/2021
yêu nhau theo cách buông bỏ !
NHA chưa bao giờ làm mình thất vọng :))
Nhiều lúc thích ngồi 1 chỗ làm việc đeo tai nghe bật nhạc của NHA lên cực kì thư giãn
Cảm xúc nhạc rất tốt
Mỗi lần nhớ cô ấy
Tôi lại nghe bài này
Còn ai cứ mãi nhớ một người k ...?
Cũng hai năm rồi
Hình ảnh cô ấy vẫn ở đâu đó sâu thẳm trái tim của mình😞
Ai cũng phải giữ cho mình vài kỉ niệm :(
Mình đã gần 4 năm r :)))
Chúng ta đều là những gã XI TÌNH
Một bài hát nghe đi nghe lại chẳng thấy chán
K phải vì nó quá hay mà vì nó chứa đựng câu chuyện của mk :(((
Nghe lại cả trăm lần , nhưng lyric vẫn thắm như lần đầu
Tới bh vẫn còn nghe 😔😔
Chuẩn :((
Thấm vch bồ ơi😞😞😞
Liu liu mấy thằng thất tình
@@TrungPhamTSL đm :)) cay thế ông
"Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ.
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ..."
Đoạn này xúc động quá
Không biết có ai như mình không , mình nghe bài này đã 3 năm rồi cứ thế lực nào buồn là lại tìm Nha
Mình thích Tây Nguyên lắm. Mình cũng từng có 1 mối tình yêu xa nhưng mà cũng không đi đến đâu. Anh từng hứa sẽ dẫn mình về thăm quê và hứa sẽ làm với mình rất nhiều điều, cuối cùng cũng là lý do vì khoảng cách địa lý…
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó. Rồi ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi 💔
Sắp hết 2022 rồi, ai còn nghe ko , bài này làm tôi nhớ nyc quá. 4 nam rồi vẫn không quên dc 😳
Nhắc nhẹ bạn sắp hêt 2023 rồi nha :)))))))
@@vandaii62762024 rồi vẫn nhớ ng gặp 2022
E t8 2024 nè
Có 1 ng e dù bây h đã nguôi ngoai ...biết ngta tồi mik vẫn lụy
Còn ai đang nghe k
2024 rồi đấy
Vẫn còn đang nghe đây bạn@@Huyenkhanh-es9ni
@@Nhoson98 đợi vài năm nữa ta gặp lại tiếp nha
Có chứ, sao lại không 😂
buồn buồn lại ghé 😅
Mình nghe bài này lúc có mối tình đầu đã 2 năm hơn rồi 😊 người đó nay vẫn rất vui vs mối tình khác còn tôi vẫn cô đơn 😊
metoo
Không yêu ai, chẳng nhớ ai, không bận tâm tìm kiếm ai thế mà nghe vẫn thấm từ từ. Đẹp thật🖤
4 năm nghe cả ngàn lần nhưng cảm giác vẫn như lần đầu 🎧
Sao mỗi lần nghe giọng anh, với lyric đậm chất buồn tôi thật sự khong thể cầm nổi nước mắt :( Nghe NHA auto khóc.... những kỉ niệm cứ lần lượt ùa về tâm trí rõ như in
Chính xác là 102 lần nghe đi nghe lại nỗi buồn chắc hẳn cũng gộp thành giông bão thành cả bầu trời rồi ^^
Bản thân lớn lên từ những nỗi đau không chỉ vì 1 ai đó nhưng họ có tác động lớn để ta tự thay đổi,tích cực thay đổi niềm tin hoi hóp 1 tia hi vọng cho tương lai hay 1 nỗi đau có thể lập lại nếu sai lầm từ lần đầu tiên!
Lời bài hát : Xuân chạy, hạ đi, thu dừng, đông lùi lại
Một, hai, ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại
Nơi đây chàng trai vẫn chờ, cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ
Vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái tên
Dáng hình em của ngày nào, tôi giữ thật kỹ nơi gọi kỷ niệm
" Anh chẳng còn muốn nhớ nữa ” chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định, biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em, và chính là em, giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có *** bên người rồi thử buông
Là nó, chính cảm giác đó, chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa, ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa, ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm, anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay, buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết , nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải : “ Trời ơi đừng bắt con đợi lâu ”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
Quá khứ bồng bột lắm phải không em ?
Điều gì khiến em cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng *** thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào
Anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập
Tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à, chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh, em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ, trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối , nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng *** yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ anh mang đựng
Khác đường khác hướng
Cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai
Ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ
Nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó
Nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em hủy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc thật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng
Anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn
Ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nửa
Chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi, anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen, có phải hai người đã buông?
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi!
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài, lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
Em muốn lưu lời nhưng k copy được á :
Nghe nhiều thuộc mẹ cả lời cả ráp
PpLp
Thanks ạ
Thực sự rất thích bài này cảm xúc dâng lên bỗng muốn khóc vì cuộc tình ngắn ngủi đó😢😢😢😢
Em nói em ko chấp nhận nổi chuyện của quá khứ ... Anh đã cố sửa đổi nó ở tương lai ... Đừng rời xa anh ...đừng rời xa anh
Thích anh từ bài hát này em nghe mấy năm rồi bài nào em cũng nghe. Đây là lần đầu em cmt ở đây. Hôm nay em mệt quá.
Mình cũng v, liệu ta có thể làm quen nhau được không :))))
" 1,2,3 và cũng đã 4 năm chẳng ai quay lại... "
"Mình chẳng ngại khó khăn, chẳng ngại yêu một người không yêu mình, mình có thể vì cả hai mà cố gắng nhưng điều mình lo lắng là cậu đã thương ai mất rồi. Lỡ một ngày nào đó có ai đấy bước vào cuộc đời cậu thì mình sẽ thế nào? Có những ngày mình phải đấu tranh tư tưởng giữa con tim và lí trí, chẳng biết có nên tiếp tục hay dừng lại, chẳng thể hiểu nổi con tim này!!!. Mình đã thương cậu, đã nhớ cậu hết tất cả những gì mình có, mình vẫn luôn nhớ ngày cậu bảo cậu đợi mình, như mới hôm qua vậy cậu.Nhưng giờ đây, mình phải luôn nhắc nhở bản thân là cậu đã không còn thích mình nữa, đã không còn nhớ mình nữa, mình không nên tiếp tục thích cậu nữa…giữa chúng ta có lẽ không tồn tại thứ gọi là tình yêu. ...nhưng đã bao lần ,mình có buông bỏ được ? Mình nhớ cậu nhiều lắm, đây là lần cuối mình nhớ câu.... lần cuối thứ bao nhiêu
Thật ra, chẳng phải mình mù quáng hay cố chấp một mối tình không có kết quả, nhưng mình nghĩ "kết quả" nằm trong tay mình, mình không muốn bỏ lỡ cậu, không phải mình không có ai, nhưng mình không quên cảm giác đó được, cái đưa tay bất chợt trong những ngày mình lạc lỏng, lần đầu tiên có người quan tâm đến mình.
M biết không? T cảm thấy rất ghen với những người xung quanh m, ghen vì nếu họ muốn họ sẽ rất dễ dàng gặp m, còn t... t không được như vậy
t chỉ cảm thấy ngưỡng mộ vì những người cũ đã từng "có được m”. "Có được" đối với t đó chính là nó luôn nhìn thấy m trong tầm mắt, có thể nắm tay m, có thể ôm m, cùng m bước trong những ngày tuổi trẻ... Còn t, tcũng đã từng có được cậu, nhưng thật đáng buồn... tchỉ có được m qua màn hình điện thoại
lần cuối thứ bao nhiêu ... hazz mệt mõi thật
"anh vẫn ở đó, chỉ có em là không.."
Luyến - NHA ft. MDr「Lyrics」
------------------------
✖ Lyrics :
Xuân chạy , hạ đi , thu dừng , đông lùi lại
Một , hai , ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại
Nơi đây chàng trai vẫn chờ , cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ
Vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái tên
Dáng hình em của ngày nào , tôi giữ thật kỹ nơi gọi kỷ niệm
" Anh chẳng còn muốn nhớ nữa ” chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định , biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em , và chính là em , giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có dám bên người rồi thử buông
Là nó , chính cảm giác đó , chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa , ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa , ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm , anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay , buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết , nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải : “ Trời ơi đừng bắt con đợi lâu ”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
Quá khứ bồng bột lắm phải không em ?
Điều gì khiến em cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào
Anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập
Tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à , chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh , em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ , trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối , nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng dám yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ anh mang đựng
Khác đường khác hướng
Cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai
Ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ
Nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó
Nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em hủy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc chật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng
Anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn
Ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nửa
Chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi , anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen , có phải hai người đã buông ?
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi Ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi !
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài , lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
Đây là bài đầu tiên đem mình đến với rap và Nha
Vẫn làm cho người nghe phải suy ngẫm lại cuộc tình của mình...và nước mắt tự nhiên rơi xuống.
“Từ bỏ một người mình yêu thầm nhiều năm có cảm giác thế nào?”
“Bản thân chưa từng có được, nhưng dường như mất đi cả thế giới”.
Có lẽ đây là bài hát mình thích nhất của Nha . Nằm nghe đi nghe lại trăm lần nó khiến tôi nhẹ lòng đi
"Những thứ mình không nhìn rõ, hãy cứ để nó tiếp tục mơ hồ 🍁"
Câu này hay nhở ♥️♥️
Nghe từ hồi còn mấy nghìn lượt xem đến bâyh chưa thấy chán😢😢 bài hát nói về tâm trặng 1 ng nhớ về 1 người
Lời bài hát Luyến
Xuân chạy, hạ đi, thu dừng, đông lùi lại
Một, hai, ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại
Nơi đây chàng trai vẫn chờ, cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ
Vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái tên
Dáng hình em của ngày nào, tôi giữ thật kỹ nơi gọi kỷ niệm
" Anh chẳng còn muốn nhớ nữa ” chỉ là câu nói nguỵ biện
Vẫn mãi vô định, biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em, và chính là em, giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có dám bên người rồi thử buông
Là nó, chính cảm giác đó, chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa, ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa, ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm, anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay, buồn vui đất trời nguyện hoà vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết, nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải: “ Trời ơi đừng bắt con đợi lâu ”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khoá lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
Quá khứ bồng bột lắm phải không em?
Điều gì khiến em cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào
Anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập
Tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à, chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh, em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em toả sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ, trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối, nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng dám yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ anh mang đựng
Khác đường khác hướng
Cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai
Ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ
Nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó
Nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em huỷ hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc thật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng
Anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn
Ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nửa
Chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi, anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen, có phải hai người đã buông?
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi Ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi!
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài, lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại.
Xuân chạy , hạ đi , thu dừng , đông lùi lại
Một , hai , ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại
Nơi đây chàng trai vẫn chờ , cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ
Vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái tên
Dáng hình em của ngày nào , tôi giữ thật kỹ nơi gọi kỷ niệm
" Anh chẳng còn muốn nhớ nữa ” chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định , biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em , và chính là em , giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có dám bên người rồi thử buông
Là nó , chính cảm giác đó , chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa , ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa , ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm , anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay , buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết , nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải : “ Trời ơi đừng bắt con đợi lâu ”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
Quá khứ bồng bột lắm phải không em ?
Điều gì khiến em cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào
Anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập
Tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à , chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh , em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ , trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối , nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng dám yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ anh mang đựng
Khác đường khác hướng
Cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai
Ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ
Nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó
Nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em hủy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc thật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng
Anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn
Ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nửa
Chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi , anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen , có phải hai người đã buông ?
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi Ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi !
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài , lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
Vẫn giai điệu này, vẫn ca từ này, vẫn nhớ về một người con gái ấy ❤
Ban đầu em chỉ lướt dạo gặp được video của An và giờ em mê luôn giọng anh An :)) ❤
Đến giờ vẫn nghe, vì người mình gặp và yeu vào năm 2020 tên luyến.🖤🥀🥀
NHA là người bên tôi khi tôi cô đơn....cảm ơn anh
Giai điệu đầu tiên cất lên ... vẫn cảm xúc như lần đầu tiên nghe.
Như một thói quen nghe nhạc của NHA để ngủ...
Lúc trước nghe chỉ vì nhạc hay thôi
Từ khi chia tay💔💔 với 1 người gần cưới thì nghe bài này thấm từng chữ 😌😌
Nơi đây cô gái kia vẫn chờ chàng trai kia vẫn không về đến....
lyric cho anhem
Xuân chạy , hạ đi , thu dừng , đông lùi lại
Một , hai , ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại
Nơi đây chàng trai vẫn chờ , cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ
Vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái tên
Dáng hình em của ngày nào , tôi giữ thật kỹ nơi gọi kỷ niệm
" Anh chẳng còn muốn nhớ nữa ” chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định , biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em , và chính là em , giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có dám bên người rồi thử buông
Là nó , chính cảm giác đó , chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa , ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa , ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm , anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay , buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết , nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải : “ Trời ơi đừng bắt con đợi lâu ”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
Quá khứ bồng bột lắm phải không em ?
Điều gì khiến em cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào
Anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập
Tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à , chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh , em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ , trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối , nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng dám yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ anh mang đựng
Khác đường khác hướng
Cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai
Ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ
Nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó
Nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em hủy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc thật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng
Anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn
Ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nửa
Chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi , anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen , có phải hai người đã buông ?
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi Ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi !
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài , lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
- Có những chuyện đã qua nhưng nó vẫn tồn tại mãi trong lòng, đôi khi nhớ đến lại thoáng buồn..
Ngày phải nghe 10 mấy lần mới chịu,lyric kiểu đúng thấm🥰
Nhớ anh lúc mới ra bài này nhiều năm rồi anh à 2018
2năm rồi nghe lại vẫn rớt nước mắt như lần đầu 😊
Sáng tới tối nghe nhạc gì cũng được nhưng khuya vẫn nghe những bản nhạc như này
em nghe nhạc của anh cũng đã khá lâu rồi , bc qua nhiều mối tình nma khi mối tình đó tan vỡ như thói quen v em chỉ biết lên ytb kiếm Luyến rồi nằm nghe thôi nghe xong lại ổn hơn
Mọi người còn ở đây và với một tâm trạng luôn thổn thức khi lời nhạc cất lên chứ ?
vẫn là bài đỉnh nhất của NHA
"Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng, anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp... cảm thấy nó thật đẹp! "😩😥
Lúc tôi không nghe bài này nữa là lúc tôi không còn trên cõi đời này.
Tùy chưa bh có mối tình nghe mà buồn thay.hic.hic.
nỗi buồn gợi nhớ đến tháng ngày ấy chúng ta đã từng có nhau ^^
NHA
Xuân chạy, Hạ đi, Thu dừng, Đông lùi lại
Một, hai, ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại.
Nơi đây chàng trai vẫn chờ, cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ, vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái Tên.
Dáng hình em của ngày nào, tôi giữ thật kỹ nơi gọi Kỷ niệm
“Anh chẳng còn muốn nhớ nữa” Chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định, biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em, và chính là em, giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có dám bên người rồi thử buông
Là nó, chính cảm giác đó, chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa, ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa, ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám sậm, anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay, buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết, nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải: “Trời ơi đừng bắt con đợi lâu”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
MDr
Quá khứ bồng bột lắm phải không em
Điều gì khiến e cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào , anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim ngừng đập , tâm trí mông lung anh thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à , chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh , em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ , trơ chọi giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng dám yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chặng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ a mang đựng
Khác đường khác hướng cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào những khoảnh khắc đó nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em huy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc chật hẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như bằng , anh vẫn cảm thấy thật đẹp
NHA
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nữa chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi, anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen, có phải hai người đã buông
tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi Ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài, lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
Valentine 2021 còn mấy ai nghe :(
kh biết cban còn nghe kh lục lại những bài mình thích lúc trước nghe lại bồi hồi sâu sắc thật
Một bản nhạc hay thấm nghe cả vạn lần không chán (≧▽≦)
"Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đổ"
"Chờ đợi một người con gái ta yêu dù cho thành mục gỗ"
04/06/2024 tôi vẫn nghe. Luyến thật
Những bản nhạc hay thường ít người biết đến .
Mỗi lần nghe bài này là tim e lại đau :)
Nghe cả trăm lần nhưng cảm giác vẫn thấm như lần đầu
gần 2 năm r nghe lại vẫn thấm😵💫
lâu nghe lại vẫn thấm
Một lần nghe...cả đời “luyến”
Vẫn như xưa nặng lòng và khiến người nghe như rất đau nhưng mà nó vẫn hay như xưa
LUYẾN [Lyrics] - NHA FT. MDR
NHA
Xuân chạy, Hạ đi, Thu dừng, Đông lùi lại
Một, hai, ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại.
Nơi đây chàng trai vẫn chờ, cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ, vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái Tên.
Dáng hình em của ngày nào, tôi giữ thật kỹ nơi gọi Kỷ niệm
“Anh chẳng còn muốn nhớ nữa” Chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định, biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em, và chính là em, giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có dám bên người rồi thử buông
Là nó, chính cảm giác đó, chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa, ta tự say đắm như chết một ít trong long
Ngày hoàng hôn rực lửa, ta yêu nhau quấn quyết chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm, anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay, buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết, nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải: “Trời ơi đừng bắt con đợi lâu”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
MDr
Quá khứ bồng bột lắm phải không em
Điều gì khiến e cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào , anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập , tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à , chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh , em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ , trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng dám yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ a mang đựng
Khác đường khác hướng cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiềm không thể chối bỏ nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em huy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc thật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như bằng , anh vẫn cảm thấy thật đẹp
Chẳng tuổi trẻ nào muốn cạnh nhau hết đời
Nợ nhau cũng đã trả đủ , anh xin kết lời
NHA
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nữa chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Chỉ là anh không phải người đàn ông cuối đời em
Đêm nay chơi vơi, anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen, có phải hai người đã buông
tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi Ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê củng chưa hẳn là sai
Sao ta trăn trở đêm dài, lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
Những người chúng ta đã đi qua trong đời đều có 1 lý do khi gặp mặt và sẽ chẳng có lý do nào kho rời đi. Thật ra moi thứ là do duyên và nợ.
lyric
Bài hát: Luyến - NHA
Xuân chạy, hạ đi, thu dừng, đông lùi lại
Một, hai, ba và cũng đã bốn năm chẳng ai quay lại
Nơi đây chàng trai vẫn chờ, cô gái kia vẫn không về đến
Bỏ lỡ chuyện tình để làm chàng khờ
Vẫn muốn giữ nguyên mọi thứ kể cả cái tên
Dáng hình em của ngày nào, tôi giữ thật kỹ nơi gọi kỷ niệm
" Anh chẳng còn muốn nhớ nữa ” chỉ là câu nói ngụy biện
Vẫn mãi vô định, biết lạc về đâu giữa dòng người bước vội
Là em, và chính là em, giữa con phố đó sao nhìn thấy tôi
Người là tia nắng của ban mai rọi tôi tỉnh giấc u buồn
Thách thức chân tình thế thái có *** bên người rồi thử buông
Là nó, chính cảm giác đó, chỉ một và một khiến tôi rung động
Chẳng ai khác nữa, ta tự say đắm như chết một ít trong lòng
Ngày hoàng hôn rực lửa, ta yêu nhau quấn quýt chẳng rời
Ngày quỷ dữ xám xậm, anh ôm lại bình yên có em trong đời
Rồi tay đan vào tay, buồn vui đất trời nguyện hòa vào chung
Sao em rẻ đôi màu xanh lấy đi nước mắt chẳng hẹn ngày trùng phùng
Giấc mơ nào chẳng hồi kết , nhưng nó đã nào bắt đầu
Tay trái chắp vào tay phải : “ Trời ơi đừng bắt con đợi lâu ”
Ta hứa mang tổn thương của quá khứ chôn cất góc trụ
Khóa lại 1 chương cho 1 mở đầu nhưng anh lại không đi cùng
Quá khứ bồng bột lắm phải không em ?
Điều gì khiến em cân đo đong đếm
Giờ hoài niệm anh cất giữ trong tim
Khói mờ nhân ảnh em về trong đêm
Góc phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ
Chẳng còn chút vị động ngày đầu ta đã
Từ lúc em đi cuộc đời anh sa ngã
Ngóng chờ em về như cây chết chờ ra hoa
Anh cũng chẳng nhớ tại sao và lúc nào
Anh lại một lòng đêm nhung nhớ tâm chẳng rời
Phút giây nào đó tim anh ngừng đập
Tâm trí mông lung thả mình trôi giữa một khoảng trời
Em à, chẳng có bình yên nào dành cho anh cả
Đất cát là anh, em mang sắc đẹp cánh đồng hoa
Em tỏa sắc hương thả mình cùng làn gió chiều
Tự tình anh viết giờ lại thấy càng khó feel
Em đành mặc anh một mình bơ vơ, trơ trội giữa dòng người
Bắt ép anh cười không được yếu đuối , nhưng xin lỗi anh không vui
Mặc cảm anh to lớn nên chẳng một lòng *** yêu thêm
Chắc gì tìm được nửa kia họ chẳng trách anh yêu kém
Anh cũng đã suy nghĩ và thao thức bao nhiêu đêm
Cảm thấy nhói buốt ở lồng ngực vì tim mình yếu mềm
Chẳng đường tình nào không có gian truân
Vùng trời cô độc đó là nơi anh đang đứng
Bóng dáng ngày nào là thứ anh mang đựng
Khác đường khác hướng
Cả giấc mơ cũng chẳng còn mang chung
Anh vác nổi buồn trên vai
Ngày này tháng nọ loanh quanh phòng trống
Một phần trách nhiệm không thể chối bỏ
Nên vẫn cứ canh cánh trong lòng
Ngay tại lúc này tâm trí lại muốn ghé thăm kỉ niệm
Lỡ lạc suy nghĩ vào khoảnh khắc đó
Nhưng đôi chân lại chẳng còn đi tìm
Em hủy hoại rồi vứt tim anh lăn lóc một góc thật đẹp
Kể cả nụ hôn cuối cùng có lạnh như băng
Anh vẫn cảm thấy nó thật đẹp
Anh bước qua thật nhiều hành trình
Bước qua thật nhiều nỗi đau không thù hình
Bước qua giữa đôi dòng người chỉ một mình
Và bước qua quá khứ để bước đến tình mình
Anh đem trái tim tinh khiết nồng nàn
Ngây dại trao em dù chẳng đòi trả
Nhưng cuộc hành trình đi được một nửa
Chợt nhận ra em hiện thân của dối trá
Lấy tay đè chặt nhưng sao nó vẫn rơi
Mới mẻ nào nữa mà phải hoài chờ đợi
Còn gì ở lại ngoài sương mai đất trời
Có đau có khổ ngã quỵ đứng lên mới là đời
Có một chàng trai trao em sinh mạng rồi gục đỗ
Chờ đợi một người con gái ta yêu dù thành mục gỗ
Đêm nay chơi vơi, anh ôm bóng tối thả vài giọt buồn
Mi em đỏ hoen, có phải hai người đã buông?
Tình cờ là lúc ta nghĩ về nhau ở nhịp nào đó
Rồi ngại ngùng tim có khe hở nhớ chút về nhau sau đó lại thôi!
Đường tình này không chạy vì một ai khác
Con tim này vô thức mu mê cũng chưa hẳn đã là sai
Sao ta trăn trở đêm dài, lo liệu sợ sệt ngày mai
Em đang suy nghĩ điều gì mà sao không thể ở lại
Nhớ buổi sáng đầy nắng ấm hôm đó tớ và cậu dạo trên con đường về nhà khi cùng nhau đi chơi về
Vừa đi vừa nghe bài này hứa sẽ bên nhau dài lâu..
Mà giờ.....😔
nghe đi nghe lại thấy hình bóng mình trong đây…
Hôm nay anh hát gửi em bài này nên nó trở nên đặc biệt với em 💙
2 năm rồi...nghe vẫn thấm lắm ạ^^
Mê bài này từ 1 năm trước❤️
Từng chữ như ghim vào tim🖤
Chưa bjo anh bước qua đk kí ức về em
Buồn mà nghe là buồn hơn. Còn vui mà nghe chắc cũng buồn luôn. Nhưng nghe thoải mái ~~
Xuân chạy, hạ đi, thu dừng, đông sắp đến, chị đánh thức em vào mùa xuân và sắp đến mùa đông, em vẫn đơn phương
Tình yêu là như nào? Là khi chúng ta buồn và cảm xúc đã chết 1 chút trong lòng nhưng vẫn chấp nhận để tiếp tục !! Còn ai nghe không taaaa❤❤
Nghe mà cứ nhớ về một người đã từng rất yêu thương mình ý:))) 😢
Một bài nhạc đã ăn sâu trong não tôi 🎧
Vẫn thích bài này nhất nghe nhiều năm vẫn chưa chán
Bài này em nghe bên Soundcloud suốt :v
chúng ta rồi cũng đã trưởng thành,anh vẫn là anh năm ấy,còn em thì….
lại phải nghe lại những ca khúc của NHA nữa rồi :((((
Những thứ cũ luôn luôn là thứ mà mình thấm
Kỷ niệm hai ta chắc chỉ còn anh giữ lại kỷ niệm hồi ức. Em đi rồi chắc cũng quên hồi ức hai đùa vui bên nhau. Anh nhớ là lúc về nhà em anh lun làm những việc chỉ để làm em vui và cũng để thấy nụ cười trên môi em, giờ đây k còn đx gặp em vui đùa cười giỡn nữa rồi
Có những chuyện đã qua rất lâu nhưng nó vẫn tồn tại mãi trong lòng tưởng chừng đã quên nhưng đôi khi nó lại thoáng qua trong suy nghĩ rồi ta lại buồn vì nó
Thích những bản nhạc như thế này
Nghe thấy nhẹ lòng
Nghe đi nghe lại, cũng không hể buồn khi nghe bài này
Hayy qua diii