Lại gặp được bạn đồng thanh đồng khí rồi. Theo tôi, Ko phải cô Phượng nói dài mà phải dài như vậy vì cô nói rõ về rất nhiều vấn đề mà bản thân tôi nghĩ là rất cần thiết cho ko chỉ các mẹ kính yêu đang có con đi học mà cần cho tất cả những ai đang muốn sống một đời sống đẹp (đích thực). Bản thân tôi khi nghe cô Phượng chia sẻ tôi thấy như mình đang gặp được tri kỷ vậy . Mục tiêu và lẽ sống của tôi cũng tương đồng như cô. Tôi hiện là một người bình thường, còn nhiều khiếm khuyết và giới hạn ở bản thân nhưng tôi vẫn thấy mình hạnh phúc và tự do. Tôi cũng ko ngừng hoàn thiện bản thân và giúp cuộc đời như hướng của cô Phượng đang làm theo khả năng của tôi. Tuy việc tôi làm nhỏ lắm ,ko cộng hưởng được số đông nhưng vẫn có chút hiệu ứng và tôi hài lòng và thấy cần thiết nên vẫn tiếp tục mãi thôi. Tôi❤yêu cô Phượng và biết ơn những bạn làm chương trình ạ.
Đầu tiên, cảm ơn kênh, host và cô Phượng đã dành thời gian và công sức để tạo nên podcast này. Từ cuộc trò chuyện này, chúng ta thấy rất rõ 2 sản phẩm của 2 hệ giáo dục khác nhau. Host là sản phẩm của gd sau năm 75 và cô là trước. Không nói đến sự ngô nghê của host vì bạn còn quá trẻ và ít kinh nghiệm khi ngồi trước 1 người giàu kiến thức và sâu sắc như cô Phượng, chúng ta thấy rõ là bạn luôn xoáy vào "đường nào", "cách nào", "cụ thể là làm thế nào"... là kết quả của việc dạy và học theo khung, theo mẫu. Chấm văn theo barem điểm, chấm giáo dục công dân theo số lượng ý... Người học sau năm 75 ko được dạy phải tự suy nghĩ, tìm tòi hướng đi phù hợp cho mình mà lúc nào cũng đi tìm kiếm công thức, con đường nào đi theo sự chỉ dẫn của người khác. Thật là đáng tiếc. Bản thân mình cũng tự nhận mình là sp lỗi của nền gd VN trong suốt 12 năm, khi lên ĐH may mắn được tiếp cận nền gd của nước khác thì mình thấy sốc vì sao họ dạy hay ho thế, vì sao gd nước mình dạy học khác thế. Sau này đi làm ở nước ngoài, mình phải tự "unlearn" (quên đi và học lại) và relearn rất nhiều thứ từ cơ bản vì mình bị hổng rất nhiều từ cách học, cách tư duy và suy luận. Những cái này nó là căn bản và đã hình thành từ lúc chúng ta còn học mẫu giáo. Ngoài ra, nói tới chuyên môn của 1 người host thì việc ăn nói súc tích, đặt câu hỏi gãy gọn là điều kiện cần và đủ của 1 người host. Bạn host nên trau dồi thêm kỹ năng này. Nghe bạn đặt câu hỏi mà xoắn hết não vì quá là nhiều ý, dài dòng gây khó khăn cho khách mời và gây mệt cho người nghe. Hy vọng bạn và kênh lắng nghe và ngày một phát triển. Cảm ơn lần nữa.
Host Nam Nguyễn hỏi rất nhiều câu hỏi Ngô nghê , trẻ con rất dễ thương. Hy vọng anh chàng này trong thời gian qua đã trưởng thành và học hỏi thêm được nhiều và đồng thời lấy thêm được nhiều kinh nghiệm khi phỏng vấn với các khách mời có học thức sâu rộng như Tiến sĩ Bùi Trân Phượng .
Đúng ý mình muốn nói! Trân trọng những cuộc đối thoại có “độ chênh” về kinh nghiệm và kiến thức mà cuối cùng vẫn êm xuôi và truyền tải đc kiến thức mượt mà cho ng nghe.
Tôi là một thầy giáo thời VNCH, đã tốt nghiệp Trường Sư Phạm Sài Gòn và đã đi dạy từ năm 1961, cảm thấy luyến tiếc nền giáo dục của MN với ba mục tiêu chánh. Đó là Dân Tộc, Nhân Bản và Khai Phóng. Tôi nhận thấy nền giáo dục đó đã có đủ tiêu chuẩn để đào luyện học sinh thành người tốt giúp ích cho xã hội. Mỗi học sinh phải học hỏi và luyện tập về ba lãnh vực : Đức, Trí và Thể lực. Nếu có tài mà không có đức sẽ thành kẻ gian. Có đức mà không có tài sẽ bị thất bại. Có tài, có đức mà cơ thể suy yếu cũng chẳng giúp ích cho xã hội. Trên bìa tập vở của học sinh có ghi câu châm ngôn : "Ngày nay học tập, ngày mai giúp đời" để nhắc nhở và khuyến khích học sinh luôn nhớ việc học là quan trọng. Nếu không học sẽ trở thành kẻ vô dụng và có thể làm hại cho xã hội. Nhiều câu châm ngôn khác được treo trên tường của mỗi lớp học như : Nhân bất học, bất tri lý. Ngọc bất trác bất thành khí. Có công mài sắt, có ngày nên kim. Không thầy đố mầy làm nên. Nhất tự vi sư, bán tự vi sư. Học thầy không tày học bạn. Một tinh thần minh mẩn trong thân thể tráng kiện...Các nhà giáo dục đưa ra một quan niệm :" Thầy giáo là kỹ sư của tâm hồn". Điều đó nói lên vai trò của thầy giáo rất quan trọng đối với học sinh. Bởi trí óc của con trẻ ví như môt cục bột mềm trắng tinh chưa có hình thù hay màu sắc gì. Người thầy sẽ uốn nắn nó theo hình gì và màu gì thì nó sẽ như thế. Nó giống như người thợ làm bánh nhồi cục bột vào cái khuôn hình gì thì nó sẽ có cái hình đó. Nó có vị ngọt hay mặn cũng do người thợ. Cho nên, những người muốn làm thầy giáo phải được huấn luyện rất kỹ càng để làm tấm gương cho học sinh noi theo. Họ phải học chuyên môn về Sư Phạm lý thuyết (quan niệm giáo dục xưa và nay, đông và tây), sư phạm thực hành (cách dạy từng môn học), tâm lý giáo dục (sự phát triển tánh tình của mỗi học sinh), luân lý chức nghiệp (tư cách và đạo đức của nhà giáo), quản trị học đường (cách tổ chức của hệ thống giáo dục). Ngoài ra còn nhiều môn học khác có tính kiến thức phổ thông. Ai không thực hành theo tiêu chuẩn đặt ra sẽ bị sa thải. Tuy nhiên, trong các trường tư có những thầy giáo không giữ đúng khuôn mẫu đó, vì họ không qua đào tạo. Nhưng nói chung ai làm thầy giáo cũng phải giữ tư cách tốt để học sinh coi trọng. Nhưng sau năm 1975, quan điểm giáo dục của MB hoàn toàn khác lạ, ngược lại với nền giáo dục MN. Với lối GD nhồi sọ vào đầu óc trẻ con những ý tưởng "Đấu Tranh Giai Cấp" và tiêu diệt kẻ thù như "Trí, Phú, Địa, Hào. Đào tận gốc, trốc tận rễ." nên chúng trở nên rất hung hăng, hiếu chiến. Ví dụ : MN dạy câu cách ngôn :"Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng". Nhưng cán bộ phản bác rằng : Nếu người đó thuộc giai cấp vô sản thì thương, còn thuộc giai cấp khác thì xem là kẻ thù". Như vậy, tình dân tộc không còn nữa. Ngoài ra, họ bịa ra nhiều câu chuyện để dạy học sinh, nên khi lớn lên chúng hiểu biết nhà trường nói láo. Do đó, chúng cũng nói láo rất tự nhiên mà không hề biết hỗ thẹn. Trọng tâm nền GD Miền Bắc dạy về CN Mác Lênin và đạo đức của "Bác Hồ". Họ quả quyết rằng :"CNCS là đỉnh cao trí tuệ của loài người". TBT Lê Duẫn nói :"Yêu nước là yêu CNXH. Ai không yêu CNXH không phải là yêu nước". CT/QH Trường Chinh nói :" Làm điều gì có lợi cho CM là đạo đức. Ngược lại, làm điều gì có hại cho CM là vô đạo đức". Họ cho rằng "Đấu Tranh Giai Cấp" là động lực của sự tiến bộ. Điều đó đã gây chết chóc, đau thương và hận thù trong nội bộ dân tộc VN mà hậu quả đã gần nửa thế kỷ vẫn không thể Hòa Giải và Hòa Hợp dân tộc. Nền GD của MB đã đi ngược lại trào lưu văn minh của thế giới. Bởi các nước khác không ai dạy CN Mác Lênin.
Thưa thầy, từ xưa đến nay, từ đông sang tây, giáo dục hay bất kỳ lĩnh vực hoạt động xã hội nào đều phải được thực hiện trong khuôn khổ của một thể chế chính trị - xã hội và chịu ảnh hưởng của yếu tố thời đại lịch sử. Nếu cho rằng giáo dục ở đâu đó "thoát ly" những yếu tố đó thì chỉ là "giả vờ" hoặc "ngây thơ" (naive). Vấn đề của một nền giáo dục cũng như mọi hoạt động xã hội khác, chỉ là khả năng tự "làm mới" bản thân để hướng đến ngày càng phù hợp với giá trị đích thực (sứ mệnh) của nó mà thôi...
Tôi đã học sử do cô Phượng dạy tại trường đào tạo nghiệp vụ du lịch, coi dạy bằng tiếng pháp. Cô đã khai sáng tôi, chỉ với một câu: " anh có quan điểm của riêng anh, thì anh đã là người tự do"
dạ thưa thầy. Con cám ơn những chia sẻ của thầy, con có góc nhìn thế này, con nghĩ nên nghĩ trẻ là một "hạt giống" thay vì bột hay một tờ giấy trắng. Vì nếu là hạt giống thì sẽ tự do phát triển, và cha mẹ, trường học,... những thứ xung quanh là môi trường để giúp hạt giống đó tốt lên hay xấu đi.
Đứng ở góc nhìn làm chính trị thì giáo dục là con đường dễ dàng nhất tác động đến văn hoá, tư tưởng.. văn hóa, tư tưởng của đa số nhân dân sẽ tạo ra cái thế của xã hội.. thời xưa thì cơm ăn áo mặc ảnh hưởng đến tư tưởng nổi dậy của nông dân, còn thời nay, có dư thừa của cải thì tư tưởng đến từ truyền thống, giáo dục, phim ảnh, mạng internet.. Khi thể chế chính trị còn non kém thì phải nắm chắc tư tưởng xã hội và giáo dục là con đường ko thể bỏ qua.. chỉ đến khi nền chính trị ổn định đủ sức chịu đựng các biến động bất ngờ từ tư tưởng xã hội thì lúc đó mới mở cửa giáo dục, cho phép khai phóng trong tầm kiểm soát
Khách mời quá chất lượng, một nhà giáo có kiến thức sâu rộng, rất thẳng thắn và tâm huyết. Có điều host nhiều câu hỏi hơi ngô nghê 😂, dù gì cũng cám ơn host đã có một tập postcard rất hay. Hy vọng kênh sẽ phát triển hơn nữa.
Bạn trẻ phỏng vấn trình độ còn non nên bạn nên dừng lại ở chỉ đặt câu hỏi ...bạn đừng nói là đúng hay sai với diễn giả làm người nghe khó chịu. vài góp ý với bạn.
Đầu tiên cảm ơn Ba Chấm podcast đã tổ chức một buổi chia sẻ về giáo dục rất chất lượng với khách mời là một nhà giáo dục lớn cô Bùi Trân Phượng! Sau đó mình muốn góp ý là host chương trình nên xây dựng câu hỏi chất lượng hơn. Và chọn host có chiều sâu hơn về kiến thức lẫn trải nghiệm cho khách mời ở mỗi lãnh vực khác nhau. Trong khi khách mời là một nhà giáo lớn, mong muốn chia sẻ kiến thức đến đọc giả rộng rãi hơn. Thì host lại hỏi những câu gây tranh cãi và định hướng câu trả lời khách mời để thu hút dư luận như “vì giáo dục miền Bắc đã tốt hơn rồi”, “Vì sao người ta biết giáo dục đang đi xuống mà không chịu thay đổi?”,… Thật lòng qua đây mình thấy khách mời đúng là nhà giáo vì cô thật sự nhẫn nại.
Cảm ơn các góp ý của bạn. Tuy nhiên, Ba Chấm xin được đính chính thông tin: 1. Ba Chấm không chủ đích sử dụng các câu hỏi/quan điểm gây tranh cãi để định hướng câu trả lời, thu hút dư luận như bạn nói. Ba Chấm không "dại" để làm điều đó. Đặc biệt trước một nhân cách lớn như TS. Bùi Trân Phượng. Ba Chấm đang cố gắng đi tìm câu trả lời cho không chỉ riêng cá nhân mình. Việc hiểu câu hỏi và chọn câu trả lời phù hợp rất khác nhau. Nhưng sự thật là duy nhất. 2. "Vì giáo dục miền Bắc đã tốt hơn rồi" => Trong tập Podcast không hề có phân đoạn này. Bạn có thể vui lòng trích timestamp để khán giả hiểu rõ toàn cảnh câu trả lời. Vì việc trích chỉ một câu nói không chính xác như vậy rất dễ gây kích động cho những người đọc được nó.
@@bachampodcast Chào Kênh, đầu tiên cảm Kênh đã phản hồi bình luận của mình nhanh chóng! Để trả lời cho câu hỏi "Vì giáo dục miền Bắc đã tốt hơn rồi" => Trong tập Podcast không hề có phân đoạn này. Bạn có thể vui lòng trích timestamp để khán giả hiểu rõ toàn cảnh câu trả lời.” => Mời Kênh xem lại từ phút 27:30 đến 28:40, phân đoạn Cô Bùi Trân Phượng giới thiệu sách chủ đề về giáo dục miền Nam trước và sau năm 1975 - tác giả Trần Văn Chánh đến thính giả. - Nối đoạn cô nói “tác giả cũng có giải thích trong phần mở đầu của mình là tuy là nói Việt Nam nhưng thực chất là nói miền Nam, tại vì không có đá động gì miền Bắc trong thời gian trước 75 hết.” - Host liền nói “Vì miền Bắc tốt hơn rồi.” - Cô phản hồi “Nói chung đó là lựa chọn của tác giả, người ta có tư liệu về cái gì thì người ta nói về cái đó...” Từ đây, với phản hồi “Ba Chấm đang cố gắng đi tìm câu trả lời cho không chỉ riêng cá nhân mình.” thì mình hoàn toàn đồng ý! Tuy nhiên, giáo dục là một đề tài lớn, vậy nên đối với người làm chương trình, rất cần cẩn trọng ngay từ bước tiếp cận, mà cụ thể là từ lắng nghe - tiếp nhận thông tin - đặt câu hỏi/phản hồi. Với những câu trả lời vội vàng, thiếu cơ sở là hình ảnh rất đối lập với từng câu từ ý tứ sắc sảo, cẩn trọng của Khách mời. Từ những đính chính của Kênh thì trước là cho mình xin lỗi đội ngũ sản xuất nếu làm các bạn buồn, sau là cảm ơn các bạn vì sự lựa chọn mang đến giá trị cho cộng đồng. Mình không thể làm tốt như các bạn, nhưng mình mong tất cả chúng ta đều tốt lên theo cách mình đã chọn.
Đồng ý với bạn. Có lẽ host là người miền bắc kèm thêm trải nghiệm, kiến thức chưa đủ sâu nên có phần bị bias. Với lại cách trả lời của kênh cũng đang làm audience có cảm giác "bảo thủ" trong khi podcast là về sự khai phóng. Được chỉ ra điểm ko ổn nhưng mà cách hỏi lại mình thấy chưa đón nhận và khi dc trả lời cũng quên cảm ơn sự đóng góp của audience. Trong khi đó mới là những góp ý xây dựng từ tâm vì họ yêu quý kênh, muốn kênh phát triển. Còn lời khen để vui chứ khó giúp mình phát triển, cải thiện hơn. Hy vọng kênh đón nhận mọi góp ý để phát triển nhé. Vì kênh rất chất lượng ❤
Mới nghe được chừng 60’ nội dung nhưng phải comment nội dung cô Phượng nói thật, thẳng & mình thích. Mình nghĩ host đã cố gắng và có thể làm tốt hơn khi trau chuốt lại câu hỏi. Góp ý host nên lắng nghe kỹ & brief đúng nội dung khách mời nói, đôi khi host brief lại sai ý khách mời. Cảm ơn kênh, cảm ơn cô Phượng & host vì một podcast chất lượng❤
Cảm ơn Ba chấm và Cảm ơn Ban tổ chức đã đem lại những và nhiều tập Podcast có ý nghĩa và có giá trị nhìn nhận lại bản thân chúng mình nhiều đến vậy, được dịp gặp cô ở nhiều chương trình và biết được cô cũng lâu, nhưng mỗi lần lắng nghe, mỗi lần được nhận những kiến thức bổ ích từ cô như cho những thế hệ trẻ chúng em thêm động lực tiếp nối. Chân thành cảm ơn Cô và Ban chương trình đã cho em được lắng nghe và lắng đọng
"Luyến tiếc,so sánh, tiếc nuối ngày chưa chả có ích lợi gì..." "Thà thắp lên một ngọn đuốc còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối". Cám ơn cô! E rất tôn trọng và yêu kính tinh thần này của cô ❤
Cô Bùi Trân Phượng chính là người lội ngược giòng đầy mạnh mẽ tuy rất cô đơn trên con đường hành trình , nhung tôi tin vài chục năm sau đường huóng của cô sẽ nở hoa cho nhiều người suy nghĩ lại . Vì tôi là người cha chỉ học chưa hết cấp 2 nhưng tôi luôn giáo dục con tôi là tự do là món quà quý giá nhất của cuộc đời vì con gái tôi chuẩn bị lấy chứng chỉ hành nghề luật sư
Người Pháp khai phóng bằng kiến trúc, nhạc, họa , quy hoạch, y khoa... cho tới giờ vẫn còn những biểu tượng : đường sắt, nhà hát lớn, tranh Lê Phổ, ....hy vọng chúng ta sẽ có những khai phóng sánh tầm trong tương lai với những con người tâm huyết
@@vanthuongtran8864 Trong sấu có tốt, trong tốt có sấu. Chẳng phải tới giờ ta vẫn còn ảnh hưởng họ sao. Dù điều đó là muốn hay không... lịch sử là đấu tranh, đấu tranh mới phát triển bạn à. Văn hóa họ tiến bộ họ mới ảnh hưởng được mình chứ
Văn hóa là thể hiện thông qua sự ứng xử, nhất là đối diện với người đáng kính. Cho nên người nghe cuộc đối thoại này, sự khó chịu lớn nhất ở đây là cách xưng hô của người phỏng vấn bằng những từ: ừ,ờ... Đó là sự vô lễ, chưa kể qua những câu phỏng 😢mang tính tư duy và tư tưởng một chiều nhưng muốn hướng người được phỏng vấn nghe và làm theo. Rất khen cô là người bình tĩnh và đầy đủ bản lĩnh của một người làm công tác quản lý giáo dục, nhất là một nhà giáo được nhiều người kính trọng. Nếu là tôi, tôi sẽ không hợp tác và không dành thời gian trả lời đối với một đối tượng như thế này. Nên như vậy, cô càng đáng kính trọng hơn. Xin thành thật cảm ơn cô vì xã hội bây giờ còn có một người thầy đáng kính như cô và đây được xem như là những niềm tin về niềm tin vào cuộc sống còn sót lại để mọi người tiếp tục hy vọng vào tương lai cuộc sống. Một nền giáo dục không thể khá hơn nếu như còn người như người phỏng vấn như thế này.
Mình rất yêu thích những giá trị vừa dc lắng nghe và đc học hỏi. K dài 1 tí nào dù phải dừng lại rất nhiều lần để lv khác. Khi xong việc chỉ muốn nghe tiếp. Thương cô ❤Phượng thế !!
Phương Tây khi đề ra đích đến của "Giáo dục Khai phóng" là: "Con người tự do, Công dân trách nhiệm và Chuyên gia ưu tú"... Thế nhưng, khi vào Việt Nam, "Giáo dục Khai phóng" ngay lập tức bị biến tướng thành "xét lại tư tưởng", "xét lại giá trị", "giáo dục tự do không theo khuôn khổ"; kết quả, sự "Giáo dục khai phóng" chỉ trong khoảng gần chục năm đã tạo ra các thế hệ "con vàng, con kim cương"... cũng theo đó, giáo viên đã bị tước dần đi "cây thước kẻ" dùng để "uốn nắn" những tương lai của Đất nước, dân tộc; điều đó tạo ra 01 cuộc khủng hoảng rất lớn trong giáo dục, nhất là giáo dục ở Việt Nam, nơi mà rõ ràng chúng ta vốn theo văn hóa Á Đông (“Sinosphere”). Đối với phụ huynh bây giờ con họ là lá ngọc cành vàng, "cháu ở nhà rất ngoan", "không dám cãi lại bao giờ "... chỉ bị một hai cái thước vụt vào tay, hay phải quỳ vì vi phạm nội quy của trường, lớp cũng đủ làm cho các "cháu hoảng loạn", "đêm ngủ giật mình choàng tỉnh rồi sợ không dám đến lớp".. vân vân và mây mây. Đơn thư của phụ huynh sẽ được cộng đồng mạng, báo chí, truyền hình cho bay khắp các bộ, ngành từ Trung ương đến địa phương... Sau mỗi vụ việc, nhẹ nhàng thì giáo viên cũng phải đến nhà xin lỗi phụ huynh và học sinh, nặng thì bị kỷ luật cho ra khỏi ngành... Trong khi tầm 20 năm trước khi Việt Nam vẫn còn đang "chịu" ảnh hưởng nặng của giáo dục mang tính "Tiên học Lễ - Hậu học Văn" thì cùng lắm chỉ có chuyện "chạy thành tích", chứ chả có chuyện "chạy dí đa'nh thầy cô"! Đó chính là sự mâu thuẫn giáo dục truyền thống và hiện đại (khai phóng), hay nói cách khác là sự đối lập trong tư duy giữa văn hóa phương Đông và phương Tây. Trước hết, xin lưu ý rằng Việt Nam nằm trong "khối đồng văn" với các vùng văn hóa như: "Trung Quốc, Hàn Quốc, Triều Tiên, Nhật Bản, Đài Loan, Hong Kong, Singapore" tức là chịu sự ảnh hưởng sâu rộng và luôn đề cao xem trọng "lễ giáo, thứ bậc trong xã hội", khác hẳn với văn hóa phương Tây đề cao sự "tự do" (mà chủ yếu là nói về “dân chủ” và “nhân quyền”) nhưng thỉnh thoảng không chỉ nằm ở khía cạnh "tinh thần" mà còn xuất hiện dưới hình hài "dân chủ cao hơn chủ quyền". Cho nên một nền "tư tưởng văn hóa tồn tại suốt hơn 2 thiên niên kỷ" đặt sự học như chân lý của cuộc đời thì giờ đây đang bị nhiều anh chị sau khi được “khai phóng” giẫm đạp, ị vào cho rằng đây là sự kìm hãm của Tri Thứ, Tư tưởng nhưng lại quên mất rằng đại đa số phát minh và nhà giáo dục có ảnh hưởng góp phần thay đổi văn minh nhân loại lại xuất phát từ chính Vùng văn hóa Đông Á. Và chính vì xem thường sự học, người ta coi thường cả người dạy học và nghề cao quý nhất là nghề giáo. Thế hệ trẻ được dạy rằng "học-để-tu-thân", "học-để-lưu-danh-sử-sách", "học-để-tạo-ra-giá-trị-nhân-sinh", "học-để-trị-quốc-an-bang", "để-cống-hiến", "để-xây-dựng"... tất yếu sẽ xem học vấn như con đường phải đi và nghiêm túc phải đi thay vì chỉ là công cụ, là thứ để thưởng thức hoặc món trang sức bên mình, họ sẽ có cách ứng xử khiêm cung với giáo viên khi nêu lên quan điểm của mình, dù cho có đối lập nhưng vẫn sẽ hiểu rõ bản chất câu "nửa-chữ-cũng-là-thầy-một-chữ-cũng-là-thầy", chứ không phải kiểu như trên mấy phim của Tây thường có câu: "em-cảm-thấy-thầy-cô-không-đủ-khả-năng-dạy-em-cái-gì-tốt-hơn-nên-em-nghĩ-vậy-là-đủ-rồi". Những cô cậu học trò được "giáo dục khai phóng" như vậy, lại thêm cha mẹ "me Tây" đã góp phần biến chúng thành những ông trời con bất khả xâm phạm... từ đó, để giữ miếng cơm, manh áo cho bản thân và gia đình, giáo viên đâu có cách nào khác ngoài "chấp nhận lên lớp cho hết giờ" hoặc "bỏ nghề". Cơ mà hở chút đòi khai phóng, tôn trọng khác biệt, nên lắng nghe đa chiều, suy xét thấu đáo... nhưng vừa thấy Bộ Giáo dục phê duyệt sách giáo khoa có môn tiếng Trung, chưa hiểu đầu cua tai nheo sao đã đồng thanh chửi !? ủa, ở phương Hàn, Nhật hay phương Tây cũng dạy tiếng Trung ầm ầm đó, có nước nào bị đồng hóa chưa ?! Tóm lại: Mục đích của Giáo dục là để con người học được các giá trị tốt đẹp, tri thức hay được lưu truyền ngàn năm qua, từ đó kế thừa và phát huy những giá trị ấy và tạo ra giá trị mới tốt đẹp hơn, hữu ích hơn
Rất dlv 9 củ mà tui lười trả lời! Vì hiện các thế hệ cộng sản muốn củng cố giai tầng nên cố dụung chủ thuyết khổng mạnh đang chết ngộp từ lâu dậy và mong nó sẽ cứu mình. Để "vừa hồng vừa chuyên" sẽ luôn hưởng đặc quyền đặc lợi. Cụ thể với hơn 10 vạn dlv chỉ để chỉ ra quan chức là cha mẹ thiên hạ, vì một bọn ác ôn cảm thấy chưa đủ nên hướng tới mô hình Triều Tiên mà thèm nhỏ dãi
Hôm nay tôi mới có cơ duyên được nghe podcast này. Tôi đã ngồi nghe hết 4h chia sẻ. Cháu thực sự rất ngưỡng mộ và trân trọng nhân cách sống của cô Phượng. Rất cảm ơn BTC đã thực hiện buổi nói chuyện này. Tôi học được rất nhiều điều.
cuộc nói chuyện thú vị giữa 2 thế hệ cách biệt tuổi tác, quá nhiều bài học bổ ích định hướng đạo lý chuẩn mực cho thế hệ trẻ. Biết ơn host và cô Phượng.
Cảm ơn Cô đã dành thời gian hơn 4 tiếng để chia sẻ những kinh nghiệm, quan điểm sống và quan niệm về giáo dục rất hay, rất bổ ích, rất là giá trị và rất sâu sắc. Chúc Cô Phuong luôn doi dào sức khỏe để tiếp tục mang đến những chia sẻ giá trị cho cộng đồng cho nhân loại về sự tử tế .
Ở nơi cô hội tụ những giá trị của một Quốc sư! Chỉ tiếc rằng, cô lại chưa có được minh quân ái quốc. Thật tiếc thay cho một tri thức tầm quốc sư như cô!😢
Không phải bàn về nội dung cuộc nói chuyện. Nhưng cách Mr "3 Dots" dẫn dắt cuộc nói chuyện có hơi hướng của các bạn ... review foods đường phố của các Tiktoker! Mong thay Mr 3 Dots đã tự nhìn lại và "nâng cấp" được nhiều kỹ năng dẫn dắt một cuộc đối thoại về tri thức như này. Anyway, good luck and thank you so much.
Mình bấm vào nghe vì cô Phượng nhưng cảm thấy hơi khó chịu vì host nói chuyện quá vô ý nếu không muốn nói là nông cạn, không hiểu vấn đề và còn muốn định hướng cuộc nói chuyện theo hướng tiêu cực. Đầu tiên mình xin cảm ơn kênh làm nên podcast này để mình được lắng nghe cô Phượng chia sẻ nhiều hơn và cũng xin lỗi bạn host nếu góp ý của mình có hơi nặng lời với bạn. Chúc kênh phát triển hơn, mình sẽ lắng nghe thêm!
Com on co.Co noi chuyen hay qua ,toi phai bo het cong viet de lang nghe ,co noi rat dung con nguoi ta mai chay theo tien va quyen ma khong thuc dan tiet
Cảm thấy host chưa "đủ trình" để phỏng vấn cô nên có mạch pv hơi gãy vì có những câu cô vừa nói xong thì host lại hỏi lại y chang, có vẻ host chỉ hỏi theo câu hỏi chuẩn bị sẵn chứ chưa nương theo nội dung khách mời nói.
Tôi cũng có ý nghĩ như bạn. Vì khách mời quá chất lượng, lại rất bao dung nên tôi vẫn nghe hết tập này, Tuy nhiên, host còn non cả về đời sống và về nghề nên nghe câu hỏi đôi khi cứ như đang ăn ngon nhai phải sạn, Việc đó đã làm giảm giá trị buổi nói chuyện khá nhiều. (Host đã sử dụng từ ngữ thiếu chọn lọc có vẻ đôi khi cao hứng quá đà, đưa ra những câu hỏi lặp lại với điều diễn giả đã nói qua.... rất thiếu chuyên nghiệp}
Host ơi, thay vì tương tác bằng "ờ, ừm, đúng rồi..." câu trả lời của Cô thì dùng từ "vâng, dạ". Như vậy sẽ tinh tế và ít thô hơn đấy ạ. Thêm nữa, host chỉ cần nghe và đặt câu hỏi (đã list ra trước đó) chứ ngẫu hứng hỏi nó không ăn nhập với những gì Cô đã chia sẻ. Mong ad nghe góp ý của rất nhiều comment bên dưới.
Chào Ba Chấm podcast, mình có một góp ý nhỏ là bạn mc nên giảm bớt tiếng ừ/ừm mà thay bằng dạ/vâng khi tương tác với khách mời. Cách nói chuyện cũng nên thấp giọng hơn 1 chút để thể hiện sự tôn trọng người đối diện.
Có lẽ tôi hơi khó tính quá chăng, chứ tôi thấy anh Host và nhân vật khách mới có trình độ (hoặc thế giới quan) quá khác biệt nên đôi chỗ tôi thấy hơi khập khiễng . Tôi thích dàn host của vietcetra hoặc vietsuccess hơn.
Cảm ơn bạn đã nhận xét chính xác. Có lẽ do khoảng cách tuổi tác và thế hệ giữa chúng tôi chênh lệch đến gần nửa thế kỷ. Ba Chấm đã và đang cố gắng để có thể làm tốt hơn nữa vai trò của mình. Mong bạn sẽ vẫn luôn tiếp tục ủng hộ Ba Chấm trong tương lai! Trân trọng,
@@bachampodcast Trân trọng sự cầu thị của quý admin. Các bạn cũng như một số các kênh tôi hay follow mang đến cho cộng đồng nhất là những người trẻ hành trang là những tư tưởng , cách nhìn nhận sự vật sự vật sự việc theo cách mà nhà trường không dạy, và có lẽ cũng không nhiều phụ huynh có đủ trải nghiệm để truyền đạt những điều tương tự. Chúc các bạn luôn nhiều sức khỏe và kiên định trên con đường chông gai mà các bạn đã chọn.
Hic. Host chậm lại chút được hông. Lắng nghe thật sự và suy ngẫm nhiều hơn. Cảm giác kéo dài 4 tiếng là do cô Phượng phải giải thích cho bạn quá nhiều, và những câu hỏi của bạn đưa ra rất khuôn mẫu luôn, chuẩn bị sẵn chờ cô dứt lời là hỏi câu trong list liền, chứ ko phải là sự cầu thị muốn thực sự hiểu những gì cô nói. Nghe cứ phải pause lại vì khó chịu 😣
Đất nước mà 95% quan chức ăn hối lộ như Vietnam thì đừng bao giờ mơ ước có giáo dục công miễn phí đến hết trung học . Đất nước kém văn minh và nghèo nàn như Vietnam thì rất khó có nhân tài phát triển và có ích cho xã hội
Chủ đề GDKP là chủ đề vừa rộng và sâu, cần rất nhiều thời gian để nghiên cứu, quan sát, trải nghiệm nhưng host chưa đủ tầm, chưa đủ kiến thức, chưa đủ khả năng để handle đc dòng chảy buổi talk và nắm bắt chính xác tầm nhìn và hàm ý của khách mời, nên đặt câu hỏi rất ngây ngô, hời hợt, ko khai thác được chiều sâu nhưng rất may mắn cô Phượng là một chuyên gia giáo dục có tầm nên tự dẫn dắt được chủ đề. Host đi lạc đề (lạc đề kiểu lan man chứ ko phải lạc đề kiểu tự nhiên để support cho chủ đề chính) là minh chứng rõ nhất của việc ko thực sự hiểu về GDKP. Host nên rút kinh nghiệm mời guest vừa tầm (thế hệ trẻ), hoặc nếu guest tầm cỡ baby boomer thì nên trau dồi, tích luỹ thêm để ko gây hụt hẫng cho người xem.
Giáo dục là khai mở (để mở cái trí rồi nâng cái tuệ để thấy được bản thể của sự vật, hiện tượng, vũ trụ như nó vốn là), sau khai là hành (phải theo đúng nghĩa là nương, tựa theo cái bản thể, sự thật ấy). BẰNG không, nếu giáo dục là khai phóng - nghĩa là mở ra và phóng đi tất cả, trong khi bản thể của sự vật, hiện tượng, con người và vũ trụ chính là đi về nội tại và bản thể của nó, thì lại không làm. CHÍNH vì vậy "khai phóng", một văn ngôn nghe rất TÂY nữa mùa, và TA nhưng chưa thấu triệt triết lý PHƯƠNG đông, thế nên ngày nay RẤT rất rất và CÒN sẽ rất nhiều KẺ tri thức dù già hay trẻ, dù Tây hay Ta (sau khi đã có học, tức là cái trí tùy cấp độ dù cho học thật hay học giả) thì họ vẫn ngày ngày đang KHAI và PHÓNG ra bên ngoài mà không biết, không hiểu, không muốn biết, không muốn hiểu hay không cần hiểu là cần đi về BẢN thể, nên mới có nhiều phát ngôn, hành động, và tư tưởng ĐỘNG, THẤU đến trời xanh vì chúng chỉ là cái NGỤY của kẻ trí thức, ngày càng nhiều và dưới hình thức ngày càng vi tế. Nói một cách khác, giáo dục đơn giản là khai mở để nâng nuôi dưỡng cái trí và nâng tầm cái tuệ, và để từ đó phải hành sao cho y theo cái bản thể của sự vật, hiện tượng hay vũ trụ nói chung, khi đó mới đạt đến tự do - bằng không khai phóng chỉ mở ĐỂ phóng ra bên ngoài tất cả ĐỂ thỏa mãn CÁI TÔI đáng ghét, mà bất chấp cái mình vốn có, cái lẽ hay cái vốn có của sự vật, hiện tượng như nó vốn là, bởi vậy chỉ là tự do trong chính cái bể u mê của chính mình, chẳng khác nào vẫn là đeo gông cao cấp mà gông bằng vàng hay kim cương mà thôi; thế sao bảo là tự do!
Lại gặp được bạn đồng thanh đồng khí rồi. Theo tôi, Ko phải cô Phượng nói dài mà phải dài như vậy vì cô nói rõ về rất nhiều vấn đề mà bản thân tôi nghĩ là rất cần thiết cho ko chỉ các mẹ kính yêu đang có con đi học mà cần cho tất cả những ai đang muốn sống một đời sống đẹp (đích thực). Bản thân tôi khi nghe cô Phượng chia sẻ tôi thấy như mình đang gặp được tri kỷ vậy . Mục tiêu và lẽ sống của tôi cũng tương đồng như cô. Tôi hiện là một người bình thường, còn nhiều khiếm khuyết và giới hạn ở bản thân nhưng tôi vẫn thấy mình hạnh phúc và tự do. Tôi cũng ko ngừng hoàn thiện bản thân và giúp cuộc đời như hướng của cô Phượng đang làm theo khả năng của tôi. Tuy việc tôi làm nhỏ lắm ,ko cộng hưởng được số đông nhưng vẫn có chút hiệu ứng và tôi hài lòng và thấy cần thiết nên vẫn tiếp tục mãi thôi. Tôi❤yêu cô Phượng và biết ơn những bạn làm chương trình ạ.
tán thành với bạn
Tôi giống bạn về quan điểm và hành động !
Đầu tiên, cảm ơn kênh, host và cô Phượng đã dành thời gian và công sức để tạo nên podcast này.
Từ cuộc trò chuyện này, chúng ta thấy rất rõ 2 sản phẩm của 2 hệ giáo dục khác nhau. Host là sản phẩm của gd sau năm 75 và cô là trước. Không nói đến sự ngô nghê của host vì bạn còn quá trẻ và ít kinh nghiệm khi ngồi trước 1 người giàu kiến thức và sâu sắc như cô Phượng, chúng ta thấy rõ là bạn luôn xoáy vào "đường nào", "cách nào", "cụ thể là làm thế nào"... là kết quả của việc dạy và học theo khung, theo mẫu. Chấm văn theo barem điểm, chấm giáo dục công dân theo số lượng ý... Người học sau năm 75 ko được dạy phải tự suy nghĩ, tìm tòi hướng đi phù hợp cho mình mà lúc nào cũng đi tìm kiếm công thức, con đường nào đi theo sự chỉ dẫn của người khác. Thật là đáng tiếc. Bản thân mình cũng tự nhận mình là sp lỗi của nền gd VN trong suốt 12 năm, khi lên ĐH may mắn được tiếp cận nền gd của nước khác thì mình thấy sốc vì sao họ dạy hay ho thế, vì sao gd nước mình dạy học khác thế. Sau này đi làm ở nước ngoài, mình phải tự "unlearn" (quên đi và học lại) và relearn rất nhiều thứ từ cơ bản vì mình bị hổng rất nhiều từ cách học, cách tư duy và suy luận. Những cái này nó là căn bản và đã hình thành từ lúc chúng ta còn học mẫu giáo.
Ngoài ra, nói tới chuyên môn của 1 người host thì việc ăn nói súc tích, đặt câu hỏi gãy gọn là điều kiện cần và đủ của 1 người host. Bạn host nên trau dồi thêm kỹ năng này. Nghe bạn đặt câu hỏi mà xoắn hết não vì quá là nhiều ý, dài dòng gây khó khăn cho khách mời và gây mệt cho người nghe. Hy vọng bạn và kênh lắng nghe và ngày một phát triển.
Cảm ơn lần nữa.
Host Nam Nguyễn hỏi rất nhiều câu hỏi Ngô nghê , trẻ con rất dễ thương. Hy vọng anh chàng này trong thời gian qua đã trưởng thành và học hỏi thêm được nhiều và đồng thời lấy thêm được nhiều kinh nghiệm khi phỏng vấn với các khách mời có học thức sâu rộng như Tiến sĩ Bùi Trân Phượng .
Tôi lại thấy rất hay, rất thú vị. Một cuộc trò chuyện giữa cô và trò thú vị hơn là một bài phỏng vấn.
Cô quá bao dung, kiên nhẫn vs host. Mong host cố gắng phát triển hơn.
Đúng ý mình muốn nói! Trân trọng những cuộc đối thoại có “độ chênh” về kinh nghiệm và kiến thức mà cuối cùng vẫn êm xuôi và truyền tải đc kiến thức mượt mà cho ng nghe.
Tôi là một thầy giáo thời VNCH, đã tốt nghiệp Trường Sư Phạm Sài Gòn và đã đi dạy từ năm 1961, cảm thấy luyến tiếc nền giáo dục của MN với ba mục tiêu chánh. Đó là Dân Tộc, Nhân Bản và Khai Phóng. Tôi nhận thấy nền giáo dục đó đã có đủ tiêu chuẩn để đào luyện học sinh thành người tốt giúp ích cho xã hội. Mỗi học sinh phải học hỏi và luyện tập về ba lãnh vực : Đức, Trí và Thể lực. Nếu có tài mà không có đức sẽ thành kẻ gian. Có đức mà không có tài sẽ bị thất bại. Có tài, có đức mà cơ thể suy yếu cũng chẳng giúp ích cho xã hội. Trên bìa tập vở của học sinh có ghi câu châm ngôn : "Ngày nay học tập, ngày mai giúp đời" để nhắc nhở và khuyến khích học sinh luôn nhớ việc học là quan trọng. Nếu không học sẽ trở thành kẻ vô dụng và có thể làm hại cho xã hội. Nhiều câu châm ngôn khác được treo trên tường của mỗi lớp học như : Nhân bất học, bất tri lý. Ngọc bất trác bất thành khí. Có công mài sắt, có ngày nên kim. Không thầy đố mầy làm nên. Nhất tự vi sư, bán tự vi sư. Học thầy không tày học bạn. Một tinh thần minh mẩn trong thân thể tráng kiện...Các nhà giáo dục đưa ra một quan niệm :" Thầy giáo là kỹ sư của tâm hồn". Điều đó nói lên vai trò của thầy giáo rất quan trọng đối với học sinh. Bởi trí óc của con trẻ ví như môt cục bột mềm trắng tinh chưa có hình thù hay màu sắc gì. Người thầy sẽ uốn nắn nó theo hình gì và màu gì thì nó sẽ như thế. Nó giống như người thợ làm bánh nhồi cục bột vào cái khuôn hình gì thì nó sẽ có cái hình đó. Nó có vị ngọt hay mặn cũng do người thợ. Cho nên, những người muốn làm thầy giáo phải được huấn luyện rất kỹ càng để làm tấm gương cho học sinh noi theo. Họ phải học chuyên môn về Sư Phạm lý thuyết (quan niệm giáo dục xưa và nay, đông và tây), sư phạm thực hành (cách dạy từng môn học), tâm lý giáo dục (sự phát triển tánh tình của mỗi học sinh), luân lý chức nghiệp (tư cách và đạo đức của nhà giáo), quản trị học đường (cách tổ chức của hệ thống giáo dục). Ngoài ra còn nhiều môn học khác có tính kiến thức phổ thông. Ai không thực hành theo tiêu chuẩn đặt ra sẽ bị sa thải. Tuy nhiên, trong các trường tư có những thầy giáo không giữ đúng khuôn mẫu đó, vì họ không qua đào tạo. Nhưng nói chung ai làm thầy giáo cũng phải giữ tư cách tốt để học sinh coi trọng. Nhưng sau năm 1975, quan điểm giáo dục của MB hoàn toàn khác lạ, ngược lại với nền giáo dục MN. Với lối GD nhồi sọ vào đầu óc trẻ con những ý tưởng "Đấu Tranh Giai Cấp" và tiêu diệt kẻ thù như "Trí, Phú, Địa, Hào. Đào tận gốc, trốc tận rễ." nên chúng trở nên rất hung hăng, hiếu chiến. Ví dụ : MN dạy câu cách ngôn :"Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng". Nhưng cán bộ phản bác rằng : Nếu người đó thuộc giai cấp vô sản thì thương, còn thuộc giai cấp khác thì xem là kẻ thù". Như vậy, tình dân tộc không còn nữa. Ngoài ra, họ bịa ra nhiều câu chuyện để dạy học sinh, nên khi lớn lên chúng hiểu biết nhà trường nói láo. Do đó, chúng cũng nói láo rất tự nhiên mà không hề biết hỗ thẹn. Trọng tâm nền GD Miền Bắc dạy về CN Mác Lênin và đạo đức của "Bác Hồ". Họ quả quyết rằng :"CNCS là đỉnh cao trí tuệ của loài người". TBT Lê Duẫn nói :"Yêu nước là yêu CNXH. Ai không yêu CNXH không phải là yêu nước". CT/QH Trường Chinh nói :" Làm điều gì có lợi cho CM là đạo đức. Ngược lại, làm điều gì có hại cho CM là vô đạo đức". Họ cho rằng "Đấu Tranh Giai Cấp" là động lực của sự tiến bộ. Điều đó đã gây chết chóc, đau thương và hận thù trong nội bộ dân tộc VN mà hậu quả đã gần nửa thế kỷ vẫn không thể Hòa Giải và Hòa Hợp dân tộc. Nền GD của MB đã đi ngược lại trào lưu văn minh của thế giới. Bởi các nước khác không ai dạy CN Mác Lênin.
cảm ơn thầy đã chia sẽ.
Thưa thầy, từ xưa đến nay, từ đông sang tây, giáo dục hay bất kỳ lĩnh vực hoạt động xã hội nào đều phải được thực hiện trong khuôn khổ của một thể chế chính trị - xã hội và chịu ảnh hưởng của yếu tố thời đại lịch sử. Nếu cho rằng giáo dục ở đâu đó "thoát ly" những yếu tố đó thì chỉ là "giả vờ" hoặc "ngây thơ" (naive). Vấn đề của một nền giáo dục cũng như mọi hoạt động xã hội khác, chỉ là khả năng tự "làm mới" bản thân để hướng đến ngày càng phù hợp với giá trị đích thực (sứ mệnh) của nó mà thôi...
Tôi đã học sử do cô Phượng dạy tại trường đào tạo nghiệp vụ du lịch, coi dạy bằng tiếng pháp.
Cô đã khai sáng tôi, chỉ với một câu: " anh có quan điểm của riêng anh, thì anh đã là người tự do"
dạ thưa thầy. Con cám ơn những chia sẻ của thầy, con có góc nhìn thế này, con nghĩ nên nghĩ trẻ là một "hạt giống" thay vì bột hay một tờ giấy trắng. Vì nếu là hạt giống thì sẽ tự do phát triển, và cha mẹ, trường học,... những thứ xung quanh là môi trường để giúp hạt giống đó tốt lên hay xấu đi.
Đứng ở góc nhìn làm chính trị thì giáo dục là con đường dễ dàng nhất tác động đến văn hoá, tư tưởng..
văn hóa, tư tưởng của đa số nhân dân sẽ tạo ra cái thế của xã hội.. thời xưa thì cơm ăn áo mặc ảnh hưởng đến tư tưởng nổi dậy của nông dân, còn thời nay, có dư thừa của cải thì tư tưởng đến từ truyền thống, giáo dục, phim ảnh, mạng internet..
Khi thể chế chính trị còn non kém thì phải nắm chắc tư tưởng xã hội và giáo dục là con đường ko thể bỏ qua.. chỉ đến khi nền chính trị ổn định đủ sức chịu đựng các biến động bất ngờ từ tư tưởng xã hội thì lúc đó mới mở cửa giáo dục, cho phép khai phóng trong tầm kiểm soát
Khách mời quá chất lượng, một nhà giáo có kiến thức sâu rộng, rất thẳng thắn và tâm huyết. Có điều host nhiều câu hỏi hơi ngô nghê 😂, dù gì cũng cám ơn host đã có một tập postcard rất hay. Hy vọng kênh sẽ phát triển hơn nữa.
Cảm ơn bạn đã ghé nghe. Mong rằng bạn sẽ luôn ủng hộ Ba Chấm với những góp ý thẳng thắn 😁
Vì Host không đủ trình độ để hiểu những gì Tiến sĩ Bùi Trân Phương nói
Vì Host được đào tạo trong nền giáo dục khiếm khuyết hiện tại 😊
Bạn trẻ phỏng vấn trình độ còn non nên bạn nên dừng lại ở chỉ đặt câu hỏi ...bạn đừng nói là đúng hay sai với diễn giả làm người nghe khó chịu. vài góp ý với bạn.
Đúng
Cùng ý kiến!
Cùng quan điểm
Non thật .
Có vẽ bạn dẫn chương trình đang chất vấn cô Phượng nhiều hơn là lắng nghe và phỏng vấn
Cảm ơn ban tổ chức và cô Phượng vì tập podcast này. Tập này thật sự có ý nghĩa vô cùng với tôi.
Cảm ơn bạn đã ghé nghe chương trình
Đầu tiên cảm ơn Ba Chấm podcast đã tổ chức một buổi chia sẻ về giáo dục rất chất lượng với khách mời là một nhà giáo dục lớn cô Bùi Trân Phượng!
Sau đó mình muốn góp ý là host chương trình nên xây dựng câu hỏi chất lượng hơn. Và chọn host có chiều sâu hơn về kiến thức lẫn trải nghiệm cho khách mời ở mỗi lãnh vực khác nhau. Trong khi khách mời là một nhà giáo lớn, mong muốn chia sẻ kiến thức đến đọc giả rộng rãi hơn. Thì host lại hỏi những câu gây tranh cãi và định hướng câu trả lời khách mời để thu hút dư luận như “vì giáo dục miền Bắc đã tốt hơn rồi”, “Vì sao người ta biết giáo dục đang đi xuống mà không chịu thay đổi?”,…
Thật lòng qua đây mình thấy khách mời đúng là nhà giáo vì cô thật sự nhẫn nại.
Cảm ơn các góp ý của bạn. Tuy nhiên, Ba Chấm xin được đính chính thông tin:
1. Ba Chấm không chủ đích sử dụng các câu hỏi/quan điểm gây tranh cãi để định hướng câu trả lời, thu hút dư luận như bạn nói. Ba Chấm không "dại" để làm điều đó. Đặc biệt trước một nhân cách lớn như TS. Bùi Trân Phượng.
Ba Chấm đang cố gắng đi tìm câu trả lời cho không chỉ riêng cá nhân mình. Việc hiểu câu hỏi và chọn câu trả lời phù hợp rất khác nhau. Nhưng sự thật là duy nhất.
2. "Vì giáo dục miền Bắc đã tốt hơn rồi" => Trong tập Podcast không hề có phân đoạn này. Bạn có thể vui lòng trích timestamp để khán giả hiểu rõ toàn cảnh câu trả lời. Vì việc trích chỉ một câu nói không chính xác như vậy rất dễ gây kích động cho những người đọc được nó.
@@bachampodcast
Chào Kênh, đầu tiên cảm Kênh đã phản hồi bình luận của mình nhanh chóng!
Để trả lời cho câu hỏi "Vì giáo dục miền Bắc đã tốt hơn rồi" => Trong tập Podcast không hề có phân đoạn này. Bạn có thể vui lòng trích timestamp để khán giả hiểu rõ toàn cảnh câu trả lời.” => Mời Kênh xem lại từ phút 27:30 đến 28:40, phân đoạn Cô Bùi Trân Phượng giới thiệu sách chủ đề về giáo dục miền Nam trước và sau năm 1975 - tác giả Trần Văn Chánh đến thính giả.
- Nối đoạn cô nói “tác giả cũng có giải thích trong phần mở đầu của mình là tuy là nói Việt Nam nhưng thực chất là nói miền Nam, tại vì không có đá động gì miền Bắc trong thời gian trước 75 hết.”
- Host liền nói “Vì miền Bắc tốt hơn rồi.”
- Cô phản hồi “Nói chung đó là lựa chọn của tác giả, người ta có tư liệu về cái gì thì người ta nói về cái đó...”
Từ đây, với phản hồi “Ba Chấm đang cố gắng đi tìm câu trả lời cho không chỉ riêng cá nhân mình.” thì mình hoàn toàn đồng ý! Tuy nhiên, giáo dục là một đề tài lớn, vậy nên đối với người làm chương trình, rất cần cẩn trọng ngay từ bước tiếp cận, mà cụ thể là từ lắng nghe - tiếp nhận thông tin - đặt câu hỏi/phản hồi. Với những câu trả lời vội vàng, thiếu cơ sở là hình ảnh rất đối lập với từng câu từ ý tứ sắc sảo, cẩn trọng của Khách mời.
Từ những đính chính của Kênh thì trước là cho mình xin lỗi đội ngũ sản xuất nếu làm các bạn buồn, sau là cảm ơn các bạn vì sự lựa chọn mang đến giá trị cho cộng đồng. Mình không thể làm tốt như các bạn, nhưng mình mong tất cả chúng ta đều tốt lên theo cách mình đã chọn.
Đồng ý với bạn. Có lẽ host là người miền bắc kèm thêm trải nghiệm, kiến thức chưa đủ sâu nên có phần bị bias.
Với lại cách trả lời của kênh cũng đang làm audience có cảm giác "bảo thủ" trong khi podcast là về sự khai phóng. Được chỉ ra điểm ko ổn nhưng mà cách hỏi lại mình thấy chưa đón nhận và khi dc trả lời cũng quên cảm ơn sự đóng góp của audience. Trong khi đó mới là những góp ý xây dựng từ tâm vì họ yêu quý kênh, muốn kênh phát triển. Còn lời khen để vui chứ khó giúp mình phát triển, cải thiện hơn. Hy vọng kênh đón nhận mọi góp ý để phát triển nhé. Vì kênh rất chất lượng ❤
@@miyakejun6747mình thấy bạn cũng kiên nhẫn ko kém cô Phượng nha
Mới nghe được chừng 60’ nội dung nhưng phải comment nội dung cô Phượng nói thật, thẳng & mình thích. Mình nghĩ host đã cố gắng và có thể làm tốt hơn khi trau chuốt lại câu hỏi. Góp ý host nên lắng nghe kỹ & brief đúng nội dung khách mời nói, đôi khi host brief lại sai ý khách mời.
Cảm ơn kênh, cảm ơn cô Phượng & host vì một podcast chất lượng❤
Cảm ơn bạn đã lắng nghe. Ba Chấm sẽ cố gắng cải thiện chất lượng tốt hơn nữa ❤
Quá chất lượng. Nói nghe thấm quá. Cảm ơn kênh và cô Phượng. Biết thêm được nhiều thứ.
Cảm ơn bạn đã kiên nhẫn lắng nghe ❤
Vô cùng ngưỡng mộ sự hiểu biết sâu rộng của cô Phượng. Cảm phục sự nhẫn nại, bình thản, bao dung cô giành cho host. Em chúc cô thật nhiều sức khỏe!
Cảm ơn Ba chấm và Cảm ơn Ban tổ chức đã đem lại những và nhiều tập Podcast có ý nghĩa và có giá trị nhìn nhận lại bản thân chúng mình nhiều đến vậy, được dịp gặp cô ở nhiều chương trình và biết được cô cũng lâu, nhưng mỗi lần lắng nghe, mỗi lần được nhận những kiến thức bổ ích từ cô như cho những thế hệ trẻ chúng em thêm động lực tiếp nối.
Chân thành cảm ơn Cô và Ban chương trình đã cho em được lắng nghe và lắng đọng
Cảm ơn bạn đã ghé nghe ❤ Mong bạn vẫn sẽ luôn ủng hộ Cô và Ba Chấm 😉
"Luyến tiếc,so sánh, tiếc nuối ngày chưa chả có ích lợi gì..." "Thà thắp lên một ngọn đuốc còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối". Cám ơn cô! E rất tôn trọng và yêu kính tinh thần này của cô ❤
Cô Bùi Trân Phượng chính là người lội ngược giòng đầy mạnh mẽ tuy rất cô đơn trên con đường hành trình , nhung tôi tin vài chục năm sau đường huóng của cô sẽ nở hoa cho nhiều người suy nghĩ lại . Vì tôi là người cha chỉ học chưa hết cấp 2 nhưng tôi luôn giáo dục con tôi là tự do là món quà quý giá nhất của cuộc đời vì con gái tôi chuẩn bị lấy chứng chỉ hành nghề luật sư
Cảm ơn cô Phượng vì bài nói chuyện tuyệt vời. Cảm ơn kênh.
Người Pháp khai phóng bằng kiến trúc, nhạc, họa , quy hoạch, y khoa... cho tới giờ vẫn còn những biểu tượng : đường sắt, nhà hát lớn, tranh Lê Phổ, ....hy vọng chúng ta sẽ có những khai phóng sánh tầm trong tương lai với những con người tâm huyết
Còn khai phóng các nhà toof Côn Đảo, Sơn La, đồn điền cao su, mỏ than lộ thiên, lính lê dương..kể nốt ra bạn
@@vanthuongtran8864
Trong sấu có tốt, trong tốt có sấu. Chẳng phải tới giờ ta vẫn còn ảnh hưởng họ sao. Dù điều đó là muốn hay không... lịch sử là đấu tranh, đấu tranh mới phát triển bạn à. Văn hóa họ tiến bộ họ mới ảnh hưởng được mình chứ
@@vanthuongtran8864 mấy cái đó hiện nay ta cũng có
Khách mời chất lượng quá ạ! Cảm ơn host và cô Bùi Trân Phượng đã trao đổi thẳng, thật và chi tiết.
Cảm ơn bạn đã ghé nghe 🥰
Cảm ơn những chia sẻ của cô đã dành cho giới trẻ cũng như toàn bộ người dân Việt Nam về "tự học"
Trân quý cô Phượng và cám ơn ekip Ba Chấm... Mặc dù thời lượng khá dài nhưng rất hay, rất ý nghĩa
Văn hóa là thể hiện thông qua sự ứng xử, nhất là đối diện với người đáng kính. Cho nên người nghe cuộc đối thoại này, sự khó chịu lớn nhất ở đây là cách xưng hô của người phỏng vấn bằng những từ: ừ,ờ... Đó là sự vô lễ, chưa kể qua những câu phỏng 😢mang tính tư duy và tư tưởng một chiều nhưng muốn hướng người được phỏng vấn nghe và làm theo. Rất khen cô là người bình tĩnh và đầy đủ bản lĩnh của một người làm công tác quản lý giáo dục, nhất là một nhà giáo được nhiều người kính trọng. Nếu là tôi, tôi sẽ không hợp tác và không dành thời gian trả lời đối với một đối tượng như thế này. Nên như vậy, cô càng đáng kính trọng hơn. Xin thành thật cảm ơn cô vì xã hội bây giờ còn có một người thầy đáng kính như cô và đây được xem như là những niềm tin về niềm tin vào cuộc sống còn sót lại để mọi người tiếp tục hy vọng vào tương lai cuộc sống.
Một nền giáo dục không thể khá hơn nếu như còn người như người phỏng vấn như thế này.
Cảm ơn bạn. Hy vọng sẽ có ngày được người tri thức hơn như bạn phỏng vấn Cô.
@@bachampodcast nên tiếp nhận chớ ko nên phản bác như vậy á bạn. Happy day!
Mãi dành một sự kính trọng lớn cho cô Trân Phượng. Cảm ơn ekip vì một podcast quá hay
Cảm ơn bạn vì đã ghé nghe 🧡
Khâm phục trí tuệ và hiểu biết thâm sâu của Cô Phượng ạ (điểm trừ là bạn host non quá😂)
chi noi chuyen sau sac qua hay cam on chi chuc chi luon luon manh khoe
Mình rất yêu thích những giá trị vừa dc lắng nghe và đc học hỏi. K dài 1 tí nào dù phải dừng lại rất nhiều lần để lv khác. Khi xong việc chỉ muốn nghe tiếp. Thương cô ❤Phượng thế !!
Cảm ơn bạn nhiều!
Phương Tây khi đề ra đích đến của "Giáo dục Khai phóng" là: "Con người tự do, Công dân trách nhiệm và Chuyên gia ưu tú"... Thế nhưng, khi vào Việt Nam, "Giáo dục Khai phóng" ngay lập tức bị biến tướng thành "xét lại tư tưởng", "xét lại giá trị", "giáo dục tự do không theo khuôn khổ"; kết quả, sự "Giáo dục khai phóng" chỉ trong khoảng gần chục năm đã tạo ra các thế hệ "con vàng, con kim cương"... cũng theo đó, giáo viên đã bị tước dần đi "cây thước kẻ" dùng để "uốn nắn" những tương lai của Đất nước, dân tộc; điều đó tạo ra 01 cuộc khủng hoảng rất lớn trong giáo dục, nhất là giáo dục ở Việt Nam, nơi mà rõ ràng chúng ta vốn theo văn hóa Á Đông (“Sinosphere”).
Đối với phụ huynh bây giờ con họ là lá ngọc cành vàng, "cháu ở nhà rất ngoan", "không dám cãi lại bao giờ "... chỉ bị một hai cái thước vụt vào tay, hay phải quỳ vì vi phạm nội quy của trường, lớp cũng đủ làm cho các "cháu hoảng loạn", "đêm ngủ giật mình choàng tỉnh rồi sợ không dám đến lớp".. vân vân và mây mây. Đơn thư của phụ huynh sẽ được cộng đồng mạng, báo chí, truyền hình cho bay khắp các bộ, ngành từ Trung ương đến địa phương... Sau mỗi vụ việc, nhẹ nhàng thì giáo viên cũng phải đến nhà xin lỗi phụ huynh và học sinh, nặng thì bị kỷ luật cho ra khỏi ngành... Trong khi tầm 20 năm trước khi Việt Nam vẫn còn đang "chịu" ảnh hưởng nặng của giáo dục mang tính "Tiên học Lễ - Hậu học Văn" thì cùng lắm chỉ có chuyện "chạy thành tích", chứ chả có chuyện "chạy dí đa'nh thầy cô"!
Đó chính là sự mâu thuẫn giáo dục truyền thống và hiện đại (khai phóng), hay nói cách khác là sự đối lập trong tư duy giữa văn hóa phương Đông và phương Tây. Trước hết, xin lưu ý rằng Việt Nam nằm trong "khối đồng văn" với các vùng văn hóa như: "Trung Quốc, Hàn Quốc, Triều Tiên, Nhật Bản, Đài Loan, Hong Kong, Singapore" tức là chịu sự ảnh hưởng sâu rộng và luôn đề cao xem trọng "lễ giáo, thứ bậc trong xã hội", khác hẳn với văn hóa phương Tây đề cao sự "tự do" (mà chủ yếu là nói về “dân chủ” và “nhân quyền”) nhưng thỉnh thoảng không chỉ nằm ở khía cạnh "tinh thần" mà còn xuất hiện dưới hình hài "dân chủ cao hơn chủ quyền".
Cho nên một nền "tư tưởng văn hóa tồn tại suốt hơn 2 thiên niên kỷ" đặt sự học như chân lý của cuộc đời thì giờ đây đang bị nhiều anh chị sau khi được “khai phóng” giẫm đạp, ị vào cho rằng đây là sự kìm hãm của Tri Thứ, Tư tưởng nhưng lại quên mất rằng đại đa số phát minh và nhà giáo dục có ảnh hưởng góp phần thay đổi văn minh nhân loại lại xuất phát từ chính Vùng văn hóa Đông Á.
Và chính vì xem thường sự học, người ta coi thường cả người dạy học và nghề cao quý nhất là nghề giáo. Thế hệ trẻ được dạy rằng "học-để-tu-thân", "học-để-lưu-danh-sử-sách", "học-để-tạo-ra-giá-trị-nhân-sinh", "học-để-trị-quốc-an-bang", "để-cống-hiến", "để-xây-dựng"... tất yếu sẽ xem học vấn như con đường phải đi và nghiêm túc phải đi thay vì chỉ là công cụ, là thứ để thưởng thức hoặc món trang sức bên mình, họ sẽ có cách ứng xử khiêm cung với giáo viên khi nêu lên quan điểm của mình, dù cho có đối lập nhưng vẫn sẽ hiểu rõ bản chất câu "nửa-chữ-cũng-là-thầy-một-chữ-cũng-là-thầy", chứ không phải kiểu như trên mấy phim của Tây thường có câu: "em-cảm-thấy-thầy-cô-không-đủ-khả-năng-dạy-em-cái-gì-tốt-hơn-nên-em-nghĩ-vậy-là-đủ-rồi".
Những cô cậu học trò được "giáo dục khai phóng" như vậy, lại thêm cha mẹ "me Tây" đã góp phần biến chúng thành những ông trời con bất khả xâm phạm... từ đó, để giữ miếng cơm, manh áo cho bản thân và gia đình, giáo viên đâu có cách nào khác ngoài "chấp nhận lên lớp cho hết giờ" hoặc "bỏ nghề".
Cơ mà hở chút đòi khai phóng, tôn trọng khác biệt, nên lắng nghe đa chiều, suy xét thấu đáo... nhưng vừa thấy Bộ Giáo dục phê duyệt sách giáo khoa có môn tiếng Trung, chưa hiểu đầu cua tai nheo sao đã đồng thanh chửi !? ủa, ở phương Hàn, Nhật hay phương Tây cũng dạy tiếng Trung ầm ầm đó, có nước nào bị đồng hóa chưa ?!
Tóm lại: Mục đích của Giáo dục là để con người học được các giá trị tốt đẹp, tri thức hay được lưu truyền ngàn năm qua, từ đó kế thừa và phát huy những giá trị ấy và tạo ra giá trị mới tốt đẹp hơn, hữu ích hơn
Rất dlv 9 củ mà tui lười trả lời!
Vì hiện các thế hệ cộng sản muốn củng cố giai tầng nên cố dụung chủ thuyết khổng mạnh đang chết ngộp từ lâu dậy và mong nó sẽ cứu mình. Để "vừa hồng vừa chuyên" sẽ luôn hưởng đặc quyền đặc lợi.
Cụ thể với hơn 10 vạn dlv chỉ để chỉ ra quan chức là cha mẹ thiên hạ, vì một bọn ác ôn cảm thấy chưa đủ nên hướng tới mô hình Triều Tiên mà thèm nhỏ dãi
Hôm nay tôi mới có cơ duyên được nghe podcast này. Tôi đã ngồi nghe hết 4h chia sẻ. Cháu thực sự rất ngưỡng mộ và trân trọng nhân cách sống của cô Phượng. Rất cảm ơn BTC đã thực hiện buổi nói chuyện này. Tôi học được rất nhiều điều.
Cảm ơn bạn nhiều.
Cảm ơn Cô và host đã có cuộc trò chuyện chất lượng và ý nghĩa. Mong kênh có thể lan toả nhiều giá trị đến cộng đồng.
Cảm bạn đã ghé nghe nhé. Cô Phượng đọc được comment này sẽ vui lắm.
Cám ơn 3 chấm và TS.Bùi Trân Phượng
Cảm ơn bạn đã ghé nghe ❤
Sau hơn 4 tiếng ngồi nghe. Mình thực sự cảm thấy rất trân trọng công việc của cô Phượng và host của Ba Chấm. Thực sự cảm ơn cuộc trao đổi này.
Cảm ơn bạn đã lắng nghe.
cuộc nói chuyện thú vị giữa 2 thế hệ cách biệt tuổi tác, quá nhiều bài học bổ ích định hướng đạo lý chuẩn mực cho thế hệ trẻ. Biết ơn host và cô Phượng.
Nể phục và yêu quí Cô Phượng. Thích nhất cách Cô giải thích ý nghĩa trường Đại Học. Biết ơn Cô và chương trình
Cảm ơn bạn nhiều.
Cám ơn Podcast Ba Chấm đã đăng bài. Hay quá. Cô Trân Phượng thật tuyệt vời. Chúc cô thật nhiều sức khỏe.
Cảm ơn bạn nhiều.
Cảm ơn Cô đã dành thời gian hơn 4 tiếng để chia sẻ những kinh nghiệm, quan điểm sống và quan niệm về giáo dục rất hay, rất bổ ích, rất là giá trị và rất sâu sắc. Chúc Cô Phuong luôn doi dào sức khỏe để tiếp tục mang đến những chia sẻ giá trị cho cộng đồng cho nhân loại về sự tử tế .
tài năng của cô mang tầm quốc tế. mong cô sức khoẻ!
Vô cùng kính phục cô ! Nghe rõ và thấm từng câu chữ. Biết ơn cô! Biết ơn chương trình!
Cảm ơn bạn nhiều! ❤
Ở nơi cô hội tụ những giá trị của một Quốc sư! Chỉ tiếc rằng, cô lại chưa có được minh quân ái quốc. Thật tiếc thay cho một tri thức tầm quốc sư như cô!😢
là sao bạn nhỉ? ý bạn là cô chưa được trọng dụng?
Không phải bàn về nội dung cuộc nói chuyện. Nhưng cách Mr "3 Dots" dẫn dắt cuộc nói chuyện có hơi hướng của các bạn ... review foods đường phố của các Tiktoker! Mong thay Mr 3 Dots đã tự nhìn lại và "nâng cấp" được nhiều kỹ năng dẫn dắt một cuộc đối thoại về tri thức như này. Anyway, good luck and thank you so much.
Nhận định về giáo dục của chế độ hiện tại ông Hoàng Tụy là rất chuẩn.
Muốn có con đường cho phát triển dân tộc và giáo dục thì duy nhất là tôn trọng và sử dụng nhân tài.
Hay tuyệt quá ! Cảm ơn cô .
Cám ơn Ba Chấm Podcast, mong bạn tiếp tục mời cô Trân Phượng trong thời gian sớm nhất ❤
😢😢😢 cảm ơn cô đã chia sẻ quá nhiều điều giá trị và cảm ơn kênh đã mời cô
Cám ơn cô đã chia sẻ, rất hay và rất truyền cảm hứng.
Yêu cô Phượng và biết ơn chương trình ạ.
Cảm ơn bạn đã ghé nghe ❤
Mình bấm vào nghe vì cô Phượng nhưng cảm thấy hơi khó chịu vì host nói chuyện quá vô ý nếu không muốn nói là nông cạn, không hiểu vấn đề và còn muốn định hướng cuộc nói chuyện theo hướng tiêu cực. Đầu tiên mình xin cảm ơn kênh làm nên podcast này để mình được lắng nghe cô Phượng chia sẻ nhiều hơn và cũng xin lỗi bạn host nếu góp ý của mình có hơi nặng lời với bạn. Chúc kênh phát triển hơn, mình sẽ lắng nghe thêm!
yêu mến người phụ nữ này quá!
Cô Ph nói chuyện thẳng thắn và rất thu hút . ❤
Xin cảm ơn Cô và chương trình. Buổi nói chuyện dài nhưng rất thú vị và nhiều ý nghĩa.
Cảm ơn bạn đã đón nghe
Cảm ơn cô đã nhìn nhận trung thực và nói những lời nên nói và phải nói của những người làm giáo dục
Cảm ơn TS Bùi Trân Phượng, cảm ơn kênh.
Tuy nhiên, bạn dẫn chương trình nên tìm hiểu kĩ trước khi đặt câu hỏi để phù hợp với khách mời hơn.
Một người phụ nữ tuyệt vời
Rất mong cô Phượng có một bài bàn về việc dạy học thêm tràn lan hiện nay.
Luôn luôn ngưỡng mộ cô ❤
Host của kênh hơi ba chấm. Nhưng nhờ thế càng khẳng định cái tầm của cô hơn. Yêu cô Phượng vô cùng, con kính chúc cô luôn khoẻ mạnh.
Cám ơn cô đã vho em mở tộng tầm nhi n và hiểu ra rất nhiều vấn đề để hiểu và định hướng cho con cháu
Cảm ơn bạn đã làm bài này, rất đáng giá để nghe tới phút cuối.
Cảm ơn bạn đã lắng nghe.
Cảm ơn cô và chương trình.
Cảm ơn bạn đã lắng nghe chương trình.
cô Phượng là kho tàng kiến thức.cìn a ba chấm hơu cùi😄
Cảm ơn chủ kênh và cô Phượng! Bài phỏng vấn thật có ích với tôi 😊
Biết ơn cô, chúc cô luôn mạnh khỏe
một trương trình rât hay . cảm ơn cô Phượng
Podcast dài nhưng nghe rất cuốn, cảm ơn cô Phượng và kênh❤
Cảm ơn bạn đã lắng nghe.
Cảm ơn Cô, cảm ơn những chia sẻ rất sâu của Cô ạ. Cảm ơn Podcast rất nhiều.
Cảm ơn bạn đã ghé nghe ❤
Com on co.Co noi chuyen hay qua ,toi phai bo het cong viet de lang nghe ,co noi rat dung con nguoi ta mai chay theo tien va quyen ma khong thuc dan tiet
Cảm ơn bạn đã ghé nghe ❤
Vô cùng ngưỡng mộ🙏🙏
Một quốc gia phải có con đường chung cho mọi người theo, chỉ có duy nhất là con đường đại đạo.
VN cần có người nhũng người như Cô . Chúc Cô luôn mạnh khỏe để cống hiến ý kiến hay cho nền giáo dục nước nhà
Biết ơn kênh vì tập này!❤
Tập podcast này tuyệt vời thật sự ❤
Cảm ơn bạn đã ghé nghe nhé 😃
Cảm thấy host chưa "đủ trình" để phỏng vấn cô nên có mạch pv hơi gãy vì có những câu cô vừa nói xong thì host lại hỏi lại y chang, có vẻ host chỉ hỏi theo câu hỏi chuẩn bị sẵn chứ chưa nương theo nội dung khách mời nói.
Tôi cũng có ý nghĩ như bạn. Vì khách mời quá chất lượng, lại rất bao dung nên tôi vẫn nghe hết tập này, Tuy nhiên, host còn non cả về đời sống và về nghề nên nghe câu hỏi đôi khi cứ như đang ăn ngon nhai phải sạn, Việc đó đã làm giảm giá trị buổi nói chuyện khá nhiều. (Host đã sử dụng từ ngữ thiếu chọn lọc có vẻ đôi khi cao hứng quá đà, đưa ra những câu hỏi lặp lại với điều diễn giả đã nói qua.... rất thiếu chuyên nghiệp}
Chỉ vì tham nhũng nhiều nên nền giáo dục các em rất Ảnh hưởng…vì đồng tiền…vì thương mại hoá từ GV đến sx sách giáo khoa…
Dạ tôi vãn nghe hết từ đầu đến cuối
Cảm ơn bạn đã lắng nghe ❤
Tuyệt vời!
Kính cám ơn Cô
Phì cười với ổng Đếch, Quái đâu
Một bài nói chuyện dài với đôi điều thú vị
Cô Phượng thì lúc nào cũng sâu sắc hết. Nhưng mà mình góp ý là tiếng chuông thông báo lồng vào rất khó chịu
Cảm ơn bạn đã lắng nghe và đóng góp ý kiến. Ba Chấm đã ghi nhận và sẽ cải thiện trong tương lai.
Host ơi, thay vì tương tác bằng "ờ, ừm, đúng rồi..." câu trả lời của Cô thì dùng từ "vâng, dạ". Như vậy sẽ tinh tế và ít thô hơn đấy ạ. Thêm nữa, host chỉ cần nghe và đặt câu hỏi (đã list ra trước đó) chứ ngẫu hứng hỏi nó không ăn nhập với những gì Cô đã chia sẻ. Mong ad nghe góp ý của rất nhiều comment bên dưới.
Host non quá
Nhưng vì non quá nên cô lại giải thích chi tiết hơn
Thành ra lại hay kkkk
Kịch bản của người ta đó ông ơi!. Nếu “Host già quá” thì câu chuyện trở nên “Hàn lâm” chứ không còn đại chúng nữa!.
32:57 Thúc đẩy giáo dục (khai phóng) bằng sự tự học
Trân trọng cô
Yêu chị nhiều
Sản phẩm của 2 nền giáo dục khác nhau mà đi nói chuyện với nhau thì hơi khập khiểng.
Chào Ba Chấm podcast, mình có một góp ý nhỏ là bạn mc nên giảm bớt tiếng ừ/ừm mà thay bằng dạ/vâng khi tương tác với khách mời. Cách nói chuyện cũng nên thấp giọng hơn 1 chút để thể hiện sự tôn trọng người đối diện.
Có lẽ tôi hơi khó tính quá chăng,
chứ tôi thấy anh Host và nhân vật khách mới có trình độ (hoặc thế giới quan) quá khác biệt nên đôi chỗ tôi thấy hơi khập khiễng .
Tôi thích dàn host của vietcetra hoặc vietsuccess hơn.
Cảm ơn bạn đã nhận xét chính xác. Có lẽ do khoảng cách tuổi tác và thế hệ giữa chúng tôi chênh lệch đến gần nửa thế kỷ.
Ba Chấm đã và đang cố gắng để có thể làm tốt hơn nữa vai trò của mình. Mong bạn sẽ vẫn luôn tiếp tục ủng hộ Ba Chấm trong tương lai!
Trân trọng,
@@bachampodcast Trân trọng sự cầu thị của quý admin. Các bạn cũng như một số các kênh tôi hay follow mang đến cho cộng đồng nhất là những người trẻ hành trang là những tư tưởng , cách nhìn nhận sự vật sự vật sự việc theo cách mà nhà trường không dạy, và có lẽ cũng không nhiều phụ huynh có đủ trải nghiệm để truyền đạt những điều tương tự.
Chúc các bạn luôn nhiều sức khỏe và kiên định trên con đường chông gai mà các bạn đã chọn.
Hic. Host chậm lại chút được hông. Lắng nghe thật sự và suy ngẫm nhiều hơn. Cảm giác kéo dài 4 tiếng là do cô Phượng phải giải thích cho bạn quá nhiều, và những câu hỏi của bạn đưa ra rất khuôn mẫu luôn, chuẩn bị sẵn chờ cô dứt lời là hỏi câu trong list liền, chứ ko phải là sự cầu thị muốn thực sự hiểu những gì cô nói. Nghe cứ phải pause lại vì khó chịu 😣
Donate đi, khổ! Yêu cầu cao quá
Hơi đáng tiếc khi gần đây mới biết đến cô.
Dấu ấn để lại, dấu vết là thương tật để lại trên cơ thể.
hy vọng bạn sẽ tiếp tục mời cô trong tương lai.
chương trình rất hay.
Cảm ơn bạn đã đón nghe và ủng hộ Ba Chấm nhé!
Podcast quá dài và quá ý nghĩa!
Cảm ơn bạn đã kiên nhẫn lắng nghe ❤
Cô nói quá hay mà muốn nghỉ nghe vì host
Các nhà giáo dục phải tìm ra con đường đại đạo, con đường chung nhất.
Đất nước mà 95% quan chức ăn hối lộ như Vietnam thì đừng bao giờ mơ ước có giáo dục công miễn phí đến hết trung học . Đất nước kém văn minh và nghèo nàn như Vietnam thì rất khó có nhân tài phát triển và có ích cho xã hội
Nói ra đã thấy ngu. Con số 95% ở đâu ra ? Ít cũng phải 99%...
hay quá
Cảm ơn bạn đã nghe 🥰
Mong rằng hãy thông cảm cho Bạn trẻ còn phải Học cách nói chuyện nhiều mới chuẩn và phát triển.!!
Thưa chị Phượng, xin cho em hỏi, bên Hoa Kỳ có trường Chuyên không vậy? Cám ơn chị nhiều.
Chủ đề GDKP là chủ đề vừa rộng và sâu, cần rất nhiều thời gian để nghiên cứu, quan sát, trải nghiệm nhưng host chưa đủ tầm, chưa đủ kiến thức, chưa đủ khả năng để handle đc dòng chảy buổi talk và nắm bắt chính xác tầm nhìn và hàm ý của khách mời, nên đặt câu hỏi rất ngây ngô, hời hợt, ko khai thác được chiều sâu nhưng rất may mắn cô Phượng là một chuyên gia giáo dục có tầm nên tự dẫn dắt được chủ đề. Host đi lạc đề (lạc đề kiểu lan man chứ ko phải lạc đề kiểu tự nhiên để support cho chủ đề chính) là minh chứng rõ nhất của việc ko thực sự hiểu về GDKP. Host nên rút kinh nghiệm mời guest vừa tầm (thế hệ trẻ), hoặc nếu guest tầm cỡ baby boomer thì nên trau dồi, tích luỹ thêm để ko gây hụt hẫng cho người xem.
Great
Mình đã học được nhiều điều từ Cô. Mong là bạn host cũng vậy, theo cảm nhận của mình bạn hơi non.
Giáo dục là khai mở (để mở cái trí rồi nâng cái tuệ để thấy được bản thể của sự vật, hiện tượng, vũ trụ như nó vốn là), sau khai là hành (phải theo đúng nghĩa là nương, tựa theo cái bản thể, sự thật ấy). BẰNG không, nếu giáo dục là khai phóng - nghĩa là mở ra và phóng đi tất cả, trong khi bản thể của sự vật, hiện tượng, con người và vũ trụ chính là đi về nội tại và bản thể của nó, thì lại không làm. CHÍNH vì vậy "khai phóng", một văn ngôn nghe rất TÂY nữa mùa, và TA nhưng chưa thấu triệt triết lý PHƯƠNG đông, thế nên ngày nay RẤT rất rất và CÒN sẽ rất nhiều KẺ tri thức dù già hay trẻ, dù Tây hay Ta (sau khi đã có học, tức là cái trí tùy cấp độ dù cho học thật hay học giả) thì họ vẫn ngày ngày đang KHAI và PHÓNG ra bên ngoài mà không biết, không hiểu, không muốn biết, không muốn hiểu hay không cần hiểu là cần đi về BẢN thể, nên mới có nhiều phát ngôn, hành động, và tư tưởng ĐỘNG, THẤU đến trời xanh vì chúng chỉ là cái NGỤY của kẻ trí thức, ngày càng nhiều và dưới hình thức ngày càng vi tế. Nói một cách khác, giáo dục đơn giản là khai mở để nâng nuôi dưỡng cái trí và nâng tầm cái tuệ, và để từ đó phải hành sao cho y theo cái bản thể của sự vật, hiện tượng hay vũ trụ nói chung, khi đó mới đạt đến tự do - bằng không khai phóng chỉ mở ĐỂ phóng ra bên ngoài tất cả ĐỂ thỏa mãn CÁI TÔI đáng ghét, mà bất chấp cái mình vốn có, cái lẽ hay cái vốn có của sự vật, hiện tượng như nó vốn là, bởi vậy chỉ là tự do trong chính cái bể u mê của chính mình, chẳng khác nào vẫn là đeo gông cao cấp mà gông bằng vàng hay kim cương mà thôi; thế sao bảo là tự do!