Trước đây hồi cấp 3 cũng thích thầm 1 cậu bạn cùng lớp cho đến khi lên đại học cuối năm nhất dành đủ can đảm để tỏ tình, dù kết quả như dự đoán nhưng cũng ko hối hận. Vẫn luôn cảm ơn những năm tháng ấy có cậu, luôn là động lực để tôi cố gắng
bài hát này cho mình thật nhiều cảm xúc. Thích cậu, rõ ràng là rất thích cậu vậy mà lại chẳng dám ngỏ lời để rồi giờ đây nhìn cậu hạnh phúc bên người khác mà chỉ có thể đứng đằng sau chúc phúc cho cậu.....
Thật ra có dám ngỏ lời đi chăng nữa chưa chắc đã đc ng ta đồng ý , lòng ng thật sự rất khó nói ... nên đừng thấy tiếc nuối vì đó là những kỉ niệm đẹp nhất😊
Nghe bài này nhớ ngày đi học c3 thích một bạn ở lớp nhưng im lặng k giám nói về sau cả lớp biết, và có vẻ như bạn kia cũng biết mình thích bạn, rồi mình cũng không giám nói cứ làm bạn rồi nhìn thấy họ hàng ngày là cũng đủ vui, cuối cấp bạn ấy kí áo cho mình, mình vẫn giữ mãi cho đến bây giờ, ngày cuối đi học buồn chỉ ước gì mới lớp 10. Đến bây giờ học đại học sắp xong rồi đôi khi tự nhiên hình ảnh họ xuất hiện trong đầu...
giống tui nhé 😂 đến lúc cô ấy có ba đứa con.hai đứa vẫn nói chuyện với nhau.và cô ấy nói.sao ngày ấy Cậu Không Tỏ Tình Tớ . 😂nhưng tui tin đó cũng là kỉ niệm đẹp cho em về một thời học sinh mơ mộng
Làm gì có giây thứ 61 làm gì có giờ thứ 25 Làm gì có mùa thứ 5 làm gì có tháng 13 làm gì có Nắng trong đêm khuya làm gì có tuyết vào mùa hạ làm gì có cá bơi trên cạn... làm gì có chúng ta, chỉ co mình tôi là ngu ngốc đợi người
@@maithi7080 đúng là nếu muốn thì sẽ có cách b nhỉ, chỉ cần suy nghĩ khác đi, nhưng đó là đối với những điều sẽ có kết quả. còn họ nói " không có tháng 13...." là để bản thân có lí do để buông bỏ ha!
@@maihuongvuong9786 nếu như không tìm lý do buông bỏ thì họ cứ sẽ mãi chờ đợi bao lâu để quay lại 1s đó? Thật ra, quan trọng vẫn là người đó có xứng đáng với những gì mà mình chờ đợi không thôi
Lần đầu tớ gặp cậu là năm mình học lớp 6, cũng là lần đầu tớ được nếm trải cảm giác rung động, cái thời ấy chúng ta vẫn còn rất nhỏ người lớn thường hay bảo cái cảm giác khi ấy chỉ là cái cảm nắng nhất thời rồi cũng sẽ nhanh quên thôi, nhưng mà đã 10 năm trôi qua rồi, chúng ta đều đã học năm cuối đại học mà sao tớ vẫn chưa thể quên đi cậu. Hồi ấy, lần đầu tiên cậu bước vào lớp tớ, tớ liền cảm thấy cậu thật đẹp, rồi tớ tiếp cận và ngỏ ý muốn làm bạn với cậu, nhưng cái năm chúng ta mới có 12 tuổi ấy dễ ngại ngùng và còn quá nhỏ để hiểu rõ việc yêu thích một người, nên tình cảm khờ dại ấy chỉ có thể chôn chặt trong lòng, mỗi khi tan trường về rõ ràng nhà tớ ngược hướng với cậu nhưng tớ lại thường kiếm cớ đi mua đồ để được về cùng cậu. Chúng ta cứ thân như thế cho đến năm mình lên lớp 8 tớ cứ tưởng như chúng ta rất thân không j là không thể chia sẻ với nhau cho đến khi tớ thấy cậu hay cắm cúi viết gì đó vào cuốn sổ nhỏ màu đen của cậu, tớ tò mò muốn đọc nhưng cậu lại không đồng ý, cho đến khi tớ thấy cậu đưa cuốn sổ nhỏ ấy cho một bạn nữ mà người ấy còn là bạn thân của tớ, tớ đã rất sốc và cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi, sợ cái thời khắc ấy đến và rồi cậu vẫn tỏ tình với cậu ấy, tớ đã buồn rất lâu, thật sự rất buồn... Năm cậu 14 tuổi cậu nói cậu thích cậu ấy rất nhiều nhưng chỉ 3 tháng sau đó người ấy với cậu chia tay, tớ hỏi cậu không nói j chỉ có người ấy bảo rằng cậu ấy không thích cậu chẳng qua vì ngưỡng mộ cậu học giỏi nên mới đồng ý hẹn hò cùng cậu, h cậu ấy chán r mà cậu cứ níu kéo, tớ nghe vậy đã rất giận nhưng lại chẳng thể làm gì, tớ có quyền gì chứ,... Tớ thật tồi tệ quá, thấy cậu buồn như vậy nhưng trong lòng tớ lại thấy vui, sau đó cậu dần xa cách vói tớ vì tớ là bạn thân của người ấy. Quan hệ của chúng ta cứ nóng lạnh như v, việc cậu có người yêu khiến tớ hiểu ra rằng tớ thích cậu, nhưng lại quá muộn để nói ra vì cậu là người yêu cũ của bạn tớ, là người mà tớ không thể thích. Sau đó chúng ta đều tốt nghiệp cấp 2 rồi, tớ và cậu học hai trường khác nhau nhưng tớ vẫn thường hay cố tình đi ngang qua nhà cậu để được nhìn cậu một chút, chỉ vài cái vẫy tay xã giao khi gặp lại bạn cũ của cậu cũng đủ để khiến tớ thỏa mãn, thời gian dần trôi mối quan hệ lạnh dần không nhắn tin không chò truyện nữa, cấp 3 với nhịp độ học tập dày đặc khiến tớ không còn thời gian để gặp cậu nữa và cũng không còn thân với cô ấy nữa, thời gian cứ thế trôi chúng ta đều đã tốt nghiệp và học đại học, hỏi thăm mới biết cậu học y tại Hải Phòng còn tớ lên Hà Nội Lên đại học tớ làm quen với nhiều bạn mới, cố quên đi cậu và cũng bắt đầu yêu đương nhưng đều kết thúc thật chóng vánh, tớ cũng không hiểu tại sao, có lẽ chỉ đơn giản là không có cuộc tình nào khiến tớ rung động như khi ở cùng cậu Thời gian trôi với nhịp độ hối hả của đại học, tớ cứ nghĩ mình đã quên được rồi, nhưng khi gặp lại cậu tớ mới biết những cố gắng của mình thời gian qua đều là vô nghĩa, vẫn là cái cảm giác rung động như lần đầu tớ gặp cậu. H cậu đã có bạn gái mới và người ấy cũng rất yêu cậu, mối tình của cậu đã được 2 năm, tớ rất mừng cho cậu..... Bạn tớ hỏi nếu được chọn tớ có còn muốn thích cậu không, tớ nói là có vì khoảng thời gian được làm bạn và thầm thích cậu đã khiến tớ thật hạnh phúc. Cái cảm giác yêu thầm ấy dù rất đau khổ nhưng lại vô cùng ngọt ngào, đến h tớ vẫn cảm thấy thật may mắn khi năm ấy được gặp cậu và thích cậu
Hi cậu,lúc đọc câu chuyện của cậu tớ đã khóc, vì nó cứ như thể kể lại câu chuyện của chính bản thân tớ vậy. Dù biết chắc chắn sẽ không có kết quả nhưng vẫn là nỗi niềm day dứt mãi trong tim không thể gỡ bỏ. Hy vọng cậu và tớ sẽ sớm tìm được người mới khỏa lấp khoảng trống ấy nhé
Một người đầu cấp, một người cuối cấp, thật sự rất muốn đến gần nhưng lại sợ khoảng cách không gian và tuổi tác. Có lẽ t chỉ có thể thích cậu hết mùa hè này thôi 🥲🥹
đang thích 1 người nhưng lại chẳng thể nói ra, bởi trong ánh mặt của ngta mình cảm thấy họ chán ghét mình, luôn thấy tránh né. 3 năm c3 trôi qua 1 nửa rồi...
Thổ lộ đi nè Mình có thích thầm 1 người cũng cấp 3, lúc đầu thấy khó gần nhưng 1 hôm được cô cho ngồi cùng bàn thì có trò chuyện nhau cảm thấy vui tính lắm. Học chung 1 năm mình thổ lộ thì thành công và hiện tại đã yêu được 3 năm r nè❤
Huhu, ngày đó tui đã đi tìm ngày sinh nhật của crush của crush tui chỉ vì cậu ấy nói crush của cậu ấy sinh nhật ngày 31/2, tôi thật ngớ ngẩn, năm lớp 10 mà vẫn ngu ngơ như vậy 😊
Rồi sẽ có một ngày cậu mãi mãi biến mất trong kí ức của tôi , tôi hy vọng quên đi càng nhanh càng tốt Tạm biệt nhé chúng ta đã là của quá khứ nếu có gặp lại cũng chỉ là người lạ ngang qua
Thì ra có một số chuyện không phải cứ muốn là sẽ thành sự thật. 8/3/2024 nhìn ra sự thật lần nữa, lần thứ n tận mắt nhìn thấy cách em ấy giả vờ như thích mình. Hiểu ra rồi, từ bỏ thôi.
Đợi một người dù biết ko có kết quả viên mãn nào cho bản thân, lí trí muốn rời bỏ nhưng con tim ko nghe theo, đôi chân cũng chẳng thể nhấc bước rời đi. Sợ rằng khi đi 1 bước, quay đầu lại người niên thiếu của ta đã biến mất rồi…
Đến tận bây giờ vẫn nhớ người ta mà nếu có gặp lại cx k bt nói gì, chỉ biết nhớ ngày nhớ đêm cũng được 6 năm chứ nhiêu. Ôi trời ơiiiii sau này cũng đừng gặp lại mày đừng chết là đc
Cũng đã từng thích một người đến điên dại, lần đầu tiên tớ gặp cậu là năm lớp 6, lúc đấy cậu học rất giỏi khiến tớ ganh đua nhưng rồi tiếp xúc nhiều tớ lại phải lòng cậu. Sau đó chúng ta lại cùng chơi chung trong một nhóm bạn thân, bọn mình vẫn rất vui vẻ cho đến khi tớ không kìm nén được mà tỏ tình với cậu, đương nhiên là cậu đã từ chối nhưng điều tớ đau buồn hơn là cậu và bạn thân tớ đều có cảm tình với nhau. Sau đó tớ cũng nghĩ rằng mình sẽ quên được cậu nhưng rồi đến cuối cấp khi cả hai được xếp ngồi chung với nhau cái cảm xúc khi xưa lại ùa về, tớ không giấu được sự quan tâm đặc biệt dành cho cậu nhưng dù gì cậu cũng chẳng để ý đến tớ, cuối cùng sau bao thất vọng thì tớ cũng buông bỏ được cậu rồi.
Anh ơi, hôm nay e lại khóc nữa rồi. Hôm nay lại nhớ anh, lại muốn ôm anh thật chặc, lại muốn thấy nụ cười của anh, lại muốn thấy vẻ mặt a mỗi lần a lo lắng cho e, lại muốn nghe a đàn hát, lại càng muốn nắm tay a đi tiếp cuộc hành trình này. Nhưng e thật sự k còn đủ dũng cảm nữa rồi. Gặp anh chưa bao giờ là sai, việc đúng đắn nhất là làm bạn gái anh. Em nhớ anh điên mất.
Mình đã thích anh ấy nhiều đến vậy nhưng đến cuối cùng mình vẫn là người đơn phương bởi vậy mà : Dẫu rằng nén tận đáy lòng Nhưng sao ánh mắt vẫn một lòng ngóng trông Người xung quanh dò hỏi Tương tư hay là không
Có lẽ người em thích là chàng trai của quá khứ chứ không phải người con trai của hiện tại Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết được có một người từng thích thầm anh nhiều đến vậy Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại nữa 8 năm trôi qua rồi,em nghĩ đã đến lúc em nên từ bỏ mối tình đơn phương này Cảm ơn anh đã cho em những kí ức thật tươi đẹp của mối tình đầu.
Có 1 đôi thanh mai trúc mã luôn bên nhau như hình với bóng, và rồi gđ cậu phải sang nước ngoài định cư. Trước ngày đi chàng trai đến tạm biệt và nói thêm 1 câu với cô gái rằng "nếu như 1 ngày tôi không còn bên cạnh cậu thì đừng khóc nhiều quá nhé " Cô đã cười rất tươi mà tạm biệt cậu :((( Vài năm sau đó gia đình của chàng trai về và thông báo cho cô gái biết là cậu ấy đã mất :(((( Cô oà khóc nhận ra rằng câu nói trong khoảnh khắc đó của cậu là sự vĩnh biệt, cô hối hận vì đã không thú nhận tình cảm của mình sớm hơn 1 chút...😢❤
... 11 năm... kể từ tháng 03 năm ấy... ngây thơ dại khờ ngu ngốc và trưởng thành... nhưng cái cảm xúc đó vẫn cứ lẩn quẩn không thoát ra được... nhiệt tình theo đuổi nhẹ nhàng và im lặng chờ đợi... dù cho bây giờ có mùa thứ 5 có tháng 13 có giờ thứ 25 có phút thứ 61... có tất cả những điều vô lí nhưng trẻ biết chỉ duy có tình cảm đó mãi mãi sẽ không có...
lớp 12 tớ nghe bài nay và cùng nó ôn thi đại học. giờ là sinh viên năm nhất rồi nghe lại thấy nhớ cái thời cặm cụi ôn thi giải đề, cái thời mà với tớ rất là tuyệt vời. Cái tên bài hát cũng rất chi là ấn tượng nữa, tại sao cứ chờ vào điều không thể trong khi mình có thể làm điều có thể...
T13 có tồn tại nhưng em ko tồn tại nữa r .Cầu nguyện cho em ngủ ngon ngủ ấm ko phải chịu cái giá lạnh của mùa đông cái nóng gắt của hạ .Kiếp sau mong em có một cuộc đời bình anh vui vẻ
tớ và cậu vốn dĩ là bạn học từ năm mẫu giáo chúng ta học chung với nhau tới lớp 7 tính ra là được 8 năm học chung lớp nhưng năm lớp 6 được ngồi chung bàn với cậu nên tớ mới bắt đầu để ý đến cậu , cậu rất ưu tú học tập thể thao cái gì cũng giỏi còn tớ chỉ là 1 đứa học k giỏi lại còn xấu ở trong lớp tớ biết k phải một mình tớ thích cậu trong lớp lúc ấy hình như bọn con gái tất cả đều thích cậu, lúc ấy còn nhỏ tớ cũng chưa biết đến yêu là như thế nào cũng k hiểu tại sao cứ muốn nhìn cậu về nhà thì toàn thấy hình ả của cậu . cho đến năm lớp 7 k hiểu vì động lực nào mà tớ can đảm tt với cậu tớ biết kết quả r nhưng tớ k hối hận, nhưng hình như chính vì tớ ngỏ lời nên cậu mới bắt đầu để ý đến tớ k có nhiều lần tớ thấy cậu nhìn tớ , tớ vẫn còn nhớ như in hôm ấy tiết toán thầy kêu tớ đứng dậy để đọc lời giải mà tớ thì k biết lm cậu ngồi dưới đã đọc hết lời giải cho tớ đọc theo lúc ấy cả lớp ai cx bất ngờ tớ cx k hiểu s cậu lại lm z hay cậu thấy có lỗi với tớ nên mới giúp tớ . hôm ấy ra sân banh tớ nghe con bạn cũng goin là ưu tú của lớp nói với lũ bạn tối hôm ấy 2 người đã nt cho nhau cậu bảo có tc với cậu ấy tớ nghe xong như chết lặng thì ra cậu thích cậu ấy à . ngta thường bảo k thể nào giấu được ánh mắt nhìn người mình thích s tớ vẫn luôn có cảm giác cậu bắt đầu có tc với tớ hay là do tớ ảo tưởng rồi ? trong lớp ai bắt nạt tớ cậu đều lên tiếng bênh tớ ruốt cuộc cậu có thích tớ k ? đến khi lên lớp 8 chúng ta k còn học chung nx thời gian ấy tuy học chung trường nhưng khác lớp nhưng tớ vẫn k quên đc cậu đến năm lớp 9 hôm ấy cậu gửi cho tớ 3 clip thoại mà lúc ấy í tớ chưa có đt cảm ứng mỗi lần muốn onl phải mượn đt của a tớ đến khi tớ mượn đc mở lên nghe thử cậu gửi gì nhưng mà nó cứ xoay í tớ k nghe được gì cả cứ thế tớ k trả lời lại cậu , rồi tớ k nhớ chính xác là bao lâu chắc tầm 1 tháng sau cậu cập nhật add là ả của cô bạn ưu tú năm ấy và 2 người hẹn hò lúc cầm đt tớ thấy được í tớ đau lắm khóc nức lên đt bị rơi xuống nệm luôn í đau lấm cậu ạ lúc ấy tớ đã buông nhưng mà được 2 tháng tớ lại nghe 2 người đã kết thúc. đến hè lớp 9 tớ có dịp ra qb chơi xong lúc ấy cũng có đt để lên mes thoải mái tớ lục lại cuộc trò chuyện cậu gửi bài hát i need you tớ nghe xong liền nt cho cậu liền nhưng cậu ơi quá muộn rồi tớ đã bỏ lỡ dù có nt thì biết nói j đúng k . rồi lên cấp 3 chúng ta phải ở trọ tớ k ngờ là tớ và cậu lại ở chung 1 trọ hằng ngày ăn cơm cùng cậu thấy cậu mỗi ngày tớ như có động lực , lên cấp 3 tớ học giỏi hơn rất nhiều là động lực từ cậu ấy . tất nhiên ở chung tớ sẽ hiểu cậu là người như nào hơn đúng z cậu thật tốt tớ thật sự k thích nhầm người , nhưng mà tớ có cảm giác cậu rất ngại tớ , năm lớp 10 tớ có can đảm lần nx ngỏ lời cậu lần 2 nhưng mà cậu nói bạn bè mà thích cái gì 😢. ừm thế thì tớ vẫn thích cậu nhưng trong thầm lặng ngày hôm ấy tớ nghe chuông đt cậu reo mà lúc ấy cậu k có ở đó tớ nghe chị cậu nói là cô bạn ấy gọi thì ra 2 người vẫn đg mập mờ với nhau. đến năm 11 ngày sn của cậu tớ đã lm bó hoa kẹo mút lúc cầm cậu ngại ngùng và cảm ơn tớ tớ cũng thấy vui đến sáng ngủ dậy tớ thấy cậu đâng str bó hoa kèm theo cap cảm ơn❤ tớ vui biết nhường nào. đến năm 12 tớ thấy cô bạn ấy lại xuất hiện 2 người thân thiết trước mặt tớ tớ muốn từ bỏ lắm nhưng k hiểu s vẫn cứ thích cậu tại tớ cả thôi 2 lần cậu đều từ chối tc của tớ mà nay đau thì cũng tại tớ tớ k trách cậu . thi tốt nghiệp xong mỗi đứa mỗi nơi mỗi năm gặp nhau được 1 lần tớ thì đi lm k học nữa cậu thì học đại học ở sg tớ lm ở đồng nai cô bạn ấy thì lm ở bình dương tớ thấy cậu hay xuống đó chơi k thì cô bạn ấy lên chỗ cậu tớ k biết 2 người đã quay lại hay chưa ?mỗi lần tớ thấy mấy bạn trong lớp đăng hình cậu và cô bạn đứng chung tớ buồn lắm dẫu biết tớ và cậu k có kết quả nhưng s tớ vẫn cứ chờ . k phải tớ chờ ngày có được cậu đâu mà là chờ ngày cậu có ty nhìn thấy người cậu yêu là người con gái ntn. đến h tớ vẫn còn thắc mắc rằng cậu đã từng thích tớ chưa ??? và có từng muốn mình thành đôi ?
rất thích đọc những cmt của mọi người kể về mối tình thời đi học, dù có để lại nhiều nuối tiếc nhưng những điều đó đều là hành trang quý giá trong đường đời rộng lớn của mỗi người "kỉ niệm là thứ duy nhất theo ta cả cuộc đời dài". hì hì thời đi học mình chưa cảm nhận được cảm giác thích một người, cảm giác đau buồn khi thất tình, hay cảm giác được người khác theo đuổi là như thế nào. Haizzz có chút tiếc nuối...
Năm đó tớ vô tình gặp cậu ở tiệc cưới của họ hàng lỡ va phải ánh mắt cậu tim tớ đã đập rất nhanh lúc đó chúng ta còn quá nhỏ ... Trong bữa tiệc tớ cứ nhìn cậu mãi cho đến khi tan tiệc tớ và mẹ đã về cứ nghĩ sẽ không gặp lại ai ngờ năm lớp 1 tớ được mẹ đưa đến nhận lớp tớ vui vẻ khi gặp lại bạn bè của mình .. Nhưng vẫn nghĩ đến cậu cho tới khi ra về lúc tớ đi ngang qua lớp bên cạnh vô tình nhìn vào trong không ngờ lại nhìn thấy cậu ,lúc đó tớ rất vui khi gặp lại cậu . Tuy không cùng lớp nhưng lại khiến tớ rất vui cứ thế mỗi ngày đi học tớ luôn nhìn vào trong lớp cậu học xem hôm nay cậu có đi học không.. Thời gian cứ thế trôi qua cho tới cuối cấp 1 tớ vẫn thích cậu vẫn đứng từ xa nhìn cậu mỗi ngày đều viết rất nhiều thư cho cậu nhưng chẳng dám gửi cho cậu ... Cho tới khi bạn thân tớ có chơi cùng bạn nam lớp cậu và bạn nam đó cũng hay qua chọc bạn của tớ cậu cũng đi cùng bạn đó cậu chỉ đứng nhìn họ chọc nhau rồi mỉm cười lúc đó tớ đứng nhìn cậu say mê nụ cười ấy rồi cậu vô tình quay sang nhìn tớ lúc đó tớ rất bối rối rồi quay người bỏ đi trái tim tớ đập rất nhanh . ngày tổng kết cũng đã đến lúc đó cả trường tập hợp đầy đủ lúc đó lớp tớ và lớp cậu đứng gần nhau tớ cố tình đứng ngang hàng với cậu có thể nhìn cậu với khoảng cách gần, nghĩ lại 5 năm thích thầm cậu trong thời gian qua cậu vẫn chẳng thay đổi vẫn hiền lành vẫn trầm tính vẫn đẹp trai như năm nào tớ thầm nghĩ nếu lên cấp 2 tớ muốn chung lớp với cậu ... Cho tới khi thầy bảo sẽ chơi một trò chơi tớ mới không suy nghĩ nữa ... Mọi bắt đầu chơi trò chơi đố vui cùng thầy còn cậu vẫn ngồi đó nói chuyện cùng bạn chỗ ngồi bắt đầu lộn xộn tớ vẫn ngồi im một chỗ nhìn cậu và bạn đó nói chuyện không hiểu cậu bạn đó đã nói gì cậu quay lại nhìn tớ cười tớ thấy vậy chẳng biết làm gì chỉ nhẹ mỉm cười với cậu rồi quay sang nói chuyện cùng bạn thân nhưng vẫn để ý đến cậu ..lúc đó có một bạn nữ đi qua chỗ hai cậu đang nói chuyện cậu ngước nhìn cô bạn đó rồi quay qua nhìn tớ cậu bạn bên cạnh thấy vậy liền vỗ nhẹ vào vai cậu rồi nói một cậu khiến tớ bất ngờ cậu bạn đó nói với cậu là " nè mày tưởng bạn nữ đó đi qua đây hả thích người ta rồi chứ gì " lúc đó cậu nhìn tớ quay sang chỗ khác nói không phải rồi lảng sang chuyện khác Tớ ngồi đó nhìn cậu cười ngồi trước câu nói của bạn đó trong lòng tớ rất vui tớ có thể thấy cậu lúc đó ngại ngùng quay sang phía khác ... buổi tổng kết năm học cuối cùng đã kết thúc các bạn lần lượt đi về tớ được bạn thân kéo đi trước lúc đi vẫn quay lại nhìn cậu lần cuối rồi rời đi .
Lúc nào cũng tự nhủ với bản thân rằng phải từ bỏ, chẳng có hy vọng nào cho mình cả. Nhưng tim vẫn không tránh được cứ mãi rung động trước cậu ấy. Trước kia, khi mà cậu ấy chưa có người yêu mình cũng tự cho bản thân hy vọng rằng cứ chân thành rồi sẽ có ngày cậu ấy quay đầu với mình, nhưng từ giây phút kia mình đã biết sẽ chẳng còn cơ hội nào cho mình nữa. Thế rồi giờ đây có lẽ như tim mình lại bắt đầu thích cậu ấy nữa rồi..
Đợi đến mùa thứ 5, tháng 13 , ngày 32 , giờ 25 , phút 61. Đợi khi mặt trời chiếu sáng cả màn đêm , đợi khi tuyết rơi giữa mùa hè và đợi chờ một cái kết hạnh phúc cho mối tình đơn phương này . ❤
Đối với em, anh là mảnh kí ức đẹp đẽ nhất. Thanh xuân của em dành cho anh, nhưng cuối cùng anh lại không cho em một danh phận nào cả. Anh thích em và em cũng vậy, nhưng anh lại lựa chọn rời bỏ em. Anh rời đi để lại những kỷ niệm, để lại em đau đớn ngày ngày nhớ anh. Chuyện tình cảm mà bấy lâu nay em gìn giữ hóa ra chỉ là tự em đa tình. Từ lức bắt đầu đến nay, anh chưa từng xem em là người thương, mãi mãi chỉ ở ranh giới tình bạn...
năm lớp 6 ấy khi cấp 2 tôi đã gặp người con gái mình thích cũng là bạn cùng bàn , hồi ấy biết gì đến yêu, rung động chỉ gặp nhau hằng ngày trên lớp nhưng hay tranh, vẽ , viết xấu nhau trên sách nhau , chia bàn theo vạch kẻ.... thường thì tôi chịu thiệt hơn và ấm ức không biết làm gì bởi tôi vốn mềm yếu, tự ti, và cậu là con gái nên không bao giờ dám tôi đánh hay trả thù lại cậu .Tháng năm ấy dần trôi, từ ghét sang cảm tình , mặc dù cậu luôn ức hiếp tôi nhưng vì thế tôi mới có cảm giác tồn tại trong lớp , tôi tự ti và không muốn mọi người chú ý nhưng không biết vì lí do gì cậu cứ kiếm sự . Nhiều khi quá ức chế nên phản ứng lại thành ra trong lớp bọn tôi cứ gây ồn. Có người bảo bọn tôi thích nhau à sao cứ dính nhau vậy , lúc ấy tôi liền phản ứng lại không thích một chút nào như bản năng của tự ti.... một người như tôi sao xứng đáng dc người ta yêu chứ... Cứ thế 4 năm cấp 2 đều là bạn cùng bàn của cậu và đã 2 năm thầm thích nhưng không dám tỏ tình. Cậu ấy đẹp, da trắng,viết chữ đẹp học giỏi luôn đứng đầu lớp mặc dù đã 4 năm cùng bàn nhưng vẫn không bỏ thói quen cũ thích gây sự chú ý nào vẽ lên sách, bàn (lãnh thổ bên mình thường thì 1 bàn thì cậu ấy chiếm 2/3) vì đã quen rồi nên h mình ít cãi nhau và hay nhường cậu ấy mình nghĩ có người nói chuyện, trêu chọc, vui đùa và là người mình thích thầm thì vui hơn bao giờ hết. Mình cũng không hiểu sao khi phân lại chỗ ngồi thì luôn ngồi vs bàn cậu như một sự sắp đặt cứ thế cậu và tôi lại chí chóe nhau trong lớp . Tôi chỉ muốn ngắm cậu từ xa vì sự tự ti, ngoại hình, tính cách tôi yếu đuối như vậy đó chỉ muốn thầm thích, thầm yêu một người là bạch nguyệt quang không thể và không dám với tới.
Và rồi cấp 3 , tôi vẫn học cùng trường với cậu, nhưng lần này khác lớp(tôi B5 , cậu B6) nhưng cách nhau chỉ một lớp học. TÔI vẫn vậy luôn đứng từ xa nhìn lớp cậu nhưng vì tự ti nên không dám đến gần lớp luôn lấy lí do đi ngang qua để gặp, bắt chuyện, để được cùng nhau đi về trên một con đường vì lúc đó mới được nhìn cậu, được vui vẻ trò chuyện . Cứ thể đã 3 năm rồi tôi vẫn luôn ở đó không phải chờ cậu chỉ lặng thầm trộm yêu từ lâu . Dù biết chẳng thể bên nhau (cùng họ , tự ti )nhưng được cùng cậu trải qua chặng đường học sinh đã là điều may mắn đối với tôi , không biết cậu có từng thích tôi không vì lần nào cậu cũng cố gắng bắt chuyện với tôi , trêu chọc tôi, khen tôi vì nhiều điều và không chê bai tôi mặc dù tôi có nhiều khuyết điểm, cậu giúp tôi tự tin hơn, chăm học hơn và luôn giúp đỡ mình nhưng vì cùng họ với nhau nên vẫn không dám tỏ tình. 3 năm cấp 3 đã trôi qua như thế cậu và tôi giống nhau vẫn chưa có mảnh tình nào, và đến khi thi cuối cuối cấp vẫn vậy, chúng tôi ôn tập cùng nhau , cùng nói chuyện về tương lai .... Cho đến khi lên đại học năm nhât , năm hai rồi năm ba dù không học chung trường nhưng tôi vẫn luôn dõi theo cậu trên fb, mxh cậu kín tiếng, ít đăng bài việt như mình nhưng mỗi khi có bài viết mới tôi lại nhìn ngắm người con gái ấy nhìn thật đẹp nhưng không dám like, bình luận hay làm gì cả chỉ muốn lưu giữ khoảnh khắc ấy, khóa lại cất vào ngăn tim. Nhiều lúc thấy mình thật yếu đuối không dám vày tỏ và càng không dám mạnh mẽ bảo vệ cậu . Tôi và cậu vẫn liên lạc ,trò chuyện, gửi những câu chuyện thú vị , hát cho nhau nghe, khi nghỉ lễ,tết thì hẹn gặp mặt nói chuyện . Khi ấy , tôi mong chờ biết bao vì được gặp lại sau bao ngày thương nhớ, cậu bây giờ xinh hơn trước , biết trang điểm, ăn diện , biết nói chuyện hơn tôi cũng có chút thay đổi nhưng có một điều là không đó là vẫn luôn thích cậu muốn chôn vùi bí mật này sâu trong lòng kể cả những người bạn thân nhất, hay ai đó cũng không biết tôi có một bạch nguyệt quang trong lòng .Tôi may mắn biết bao khi gặp được cậu người cùng tôi trải qua chặng đường học sinh, người làm tôi tự tin hơn về chính mình , và một mối tình yêu thầm đã nhiều năm. Sau này dù biết không thể ở bên cậu nhưng tôi vẫn muốn chung thủy vs tình yêu đơn phương này. Chúc cậu luôn vui vẻ, hạnh phúc và sau này hãy tìm cho mình một người luôn yêu cậu như tôi nhé...
Chà , thích từ lúc còn là bé con tới lúc ĐaiHoc k phải đùa, có lẽ bạn và cô bé kia không có duyên đến với nhau hoặc đó là thầm mến, không phải người yêu thích , nếu thật sự yêu chắc đã tỏ tình được không được thôi làm bạn haha. Vẫn mong sau này sẽ có người bạn khác đến bên và bảo vệ bạn, người mà có thể khiến bạn không còn thấy bản thân tự ti nữa, cô bé thời trung học mãi là kỷ niệm đẹp
Lần đầu tớ gặp cậu là vào năm lớp 3 , nhưng khi ấy , tớ lại chưa để ý đến cậu . Cho đến năm cuối cấp 1 rồi , tớ mới bắt đầu nhìn thấy cậu , cậu khác so với những bạn nam khác , hiền lành , trầm tính , tuy vẫn tham gia các hđ bóng banh nhưng lại có vẻ không được để ý nhiều , trông cậu lúc nào cũng lủi thủi có một mình , rồi đến khi thời gian sắp hết , tớ mới nhận ra mình lỡ thích bạn trai ấy mất rồi Có thể là một tình cảm nhất thời , tình yêu bọ xít theo người lớn nói , nhưng cậu thật sự giống ánh dương sưởi ấm tớ. Nhưng lúc tớ nhận ra thì tớ đã nghe thông tin cậu thích bạn thân tớ mất rồi. Nhưng may mắn làm sao , đó chỉ là tin giả , rồi khi cả lớp đồn ầm việc tớ thích cậu , cậu chủ động nhắn tin cho tớ , tớ vui lắm , nhưng tớ vẫn chối rằng tớ không thích cậu . Qua thời gian , cả cậu và tớ đều dần có tình cảm với nhau Nhưng bữa tiệc nào cũng phải tàn , chúng ta chia thành hai ngả , tớ lên thành phố , cậu vẫn ở lại nới quê làng bình yên , chúng ta vẫn giữ liên lạc , vẫn giữu tình cảm với nhau cho hết hè , suốt mấy tháng trời không gặp nhau nhưng vẫn thân thiết lắm. Nhưng rồi ngày định mệnh đến , bỗng tớ nhắn tin cậu chẳng trả lời , bạn tớ hỏi thì mới ra là cậu mất acc , xin được số mới thì nhập vào không thể tìm thấy , không cho phép tìm bằng sđt.Tớ buồn lắm , tớ cố nĩu giữ tình cảm của mình, không trao đi cho bất cứ ai ngoài cậu Nhưng rồi khi về lại quê , bạn tớ kể rằng thấy cậu vui vẻ bên người khác dưới danh hàng xóm lâu năm , bạn cùng lớp này kia, tớ đau lắm . Rồi tớ dứt khoát từ bỏ tình cảm với cậu , tớ trao đi tình cảm cho người khác , nhưng lại không thể sâu đậm , tớ trao đi thứ tình cảm nửa vời , chỉ vài tuần là dần nhạt phai , vài tháng là vô hình. Dù tớ biết chúng ta đã hết duyên , nhưng đôi khi tớ lại mường tưởng lại những năm tháng vui vẻ ấy , khẽ nhớ đến cậu mà đau lòng Tớ biết cậu có thể quên tớ , từ bỏ tớ hoặc chỉ đơn giản là cài chế độ acc vô tình làm chúng ta xa cách , nhưng sao cậu lại không tìm lại tớ ? Tớ thật ích kỉ , nhưng cũng vì tớ thật sự thích cậu thôi....Lời hẹn ước năm ấy của hai ta có lẽ đã theo cơn gió bay đi thật xa rồi...
bây giờ thì đã mỗi đứa một đất nước, một lối đi khác. Ngày hôm nay 31/10 e đã nhận được thiệp cưới từ anh, vậy là từ nay chúng ta chẳng thể nào viết chung một tương lai được nữa rồi ❤
it's hard to say how much pain we have when we lose our love but life is a journey, there are many things waiting me and that is why we will never give up for what reason. Keep going and u will meet ur love, wish best for all.
Tận sâu trong đáy lòng từng rất thích một người , chỉ dữ trong lòng vì tình cảm tôi dành cho cậu ấy là chân thành , có nói cho người khác thì cũng là trò cười trong mắt họ . Biết người tôi thích sớm có người trong lòng , không mong cậu để ý , chỉ mong cậu hạnh phúc .Nếu có tháng thứ 13 thì thật tâm những dòng này tôi vẫn sẽ giữ làm của riêng!
Không thể chờ nổi tháng 13 ấy vậy mà đã tròn 13 năm chưa từng nói lời yêu,nhưng chưa từng quên.Thỉnh thoảng tôi có nghe người ta nhắc về em,nói em tệ thế nào.Nhưng họ đâu biết em cũng tệ với tôi lắm,nhưng vẫn thương,vẫn nhớ,vẫn âm thầm dõi theo em suốt nhừng ấy năm.Chắc kiếp trước tôi mắc nợ em 🙂
E vẫn nhớ như in buổi tối tháng 11 năm ấy. Trời mưa phùn se lạnh, có 1 người âm thầm chờ e dưới mái hiên ấy và rồi đó là lần đầu cta gặp nhau sau khoảng thời gian yêu xa a đã ôm e rất lâu nói thương e ko muốn mất e. Nhưng tất cả cũng chỉ là lời nói mà thôi, a chán e rồi. E rất mệt e thực sự ko đủ sức níu kéo nữa có lẽ e nên buông tay trả tự do cho a 😊
Tớ muốn được quay trở lại thời cấp 3, không phải là để được gặp lại cậu hay mạnh dạn theo đuổi cậu. Mà tớ chỉ muốn sửa lại lỗi lầm của mình, tớ muốn mình sẽ học tập tốt hơn nữa để trở thành người mà tớ hướng đến, chứ không dành thời gian để chờ đợi một người không quay lại nữa. Giá như khi đấy tớ tin vào bản thân, tin vào linh cảm của tớ, kiên định với quyết định của mình hơn, tớ sẽ không bao giờ thích cậu. Tớ thấy thật may, khi chúng mình cũng từng có tình cảm với nhau, chỉ tiếc duyên không đủ lớn. Nhưng chuyện đã qua, dù kết quả có ra sao thì tớ vẫn luôn trận trọng quãng thời gian đấy. Hẹn một ngày găp nhau khi cả hai đã tỏa sáng nhé!!!
Cám ơn cậu, người con trai đầu tiên khiến bản thân nhận ra đâu là cảm nắng và đâu là tình yêu. Cậu chính là bạch nguyệt quang trong lòng tớ, người mà có lẽ rất khó để quên được. Gặp được cậu chính là ánh sáng duy t trog khoảng thời gian tồi tệ đó của tớ. Trong cuộc sống chắc chắn sẽ có rất nhiều tiếc nuối nhưng tiếc nuối nhất là giá như tớ gặp cậu khi bản thân đã trưởng thành hơn. Vì khi đó tớ sẽ dũng cảm theo đuổi thứ tình cảm chôn sâu trong tim mình. Cậu chính là người con trai duy nhất cho đến hiện tại,ngoại trừ người thân, là người tớ thoải mái tiếp xúc và trò chuyện. Cũng như những người khác, tớ nghĩ bản thân rồi quên cậu. Nhưng sự thật là hơn 10 năm qua, mỗi khi những khoảnh khắc liên quan đến cậu đều khiến tớ khóc một lần nữa chỉ vì nhớ cậu. Cám ơn cậu, người con trai đã tô điểm thêm sắc màu cho thanh xuân nhạt nhòa của tớ
Hè năm nay , tớ đã gặp được mộy người khiến tớ rung động . Tớ yêu cậu ấy và cũng xin lỗi vì đã yêu cậu ấy ... Khôi à , chúng ta tuy chỉ gặp được nhau một khoảng thời gian ngắn nhưng tình cảm tớ dành cho cậu như một giải ngân hà , mãi mãi chẳng thể nhìn thấy được hết .
lần đầu t thích 1 người lâu đến thế, 4 năm đâu phải ít, khó khăn lắm mới bước vào mối quan hệ yêu đương với ngta, cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình t và giờ thì t luỵ😂
23-08-2024 mình đã tỏ tình cô ấy nhưng thất bại cô ấy nói" Tôi biết bạn thích tôi từ lâu rồi,nhưng tôi không muốn vượt qua ranh giới của tình bạn để tiến đến tình yêu,tôi chỉ muốn chúng ta là bạn,là bạn thôi có được không😢,tôi không muốn làm người yêu bạn,vì như vậy sẽ mất đi 1 người bạn tốt" câu nói khiến tôi chết lặng ,tôi biết cô ấy mới chia tay người yêu cách đây không lâu ,nhưng tôi nói tôi vẫn sẽ chờ bạn,chờ 1 ngày nào đó bạn thay đổi suy nghĩ ,tôi sẽ đến với bạn 1 cách nhẹ nhàng và ấm áp nhất,tôi hứa chuyện đó với cô ấy nhưng cô ấy không nói gì mà chỉ im lặng,hiện tại tôi vẫn luôn chờ đợi câu trả lời của cô ấy😌
Thích một ai đó trong tuổi thanh xuân của mình nhất định phải nói ra không? Đôi khi mình chỉ nhìn ánh mắt, mái tóc hay đôi chân dàu của cậu ấy cũng đủ cho mình rung động. Kỉ niệm đó chỉ dành cho riêng tôi. Cậu ấy không phải là tất cả, tôi còn có nhưng người bạn tốt nữa mà, lúc tôi buồn có họ bên cạnh. Nhưng mà cậu ấy dù gì vẫn luôn ở một góc nào đó trong kỉ niệm trong trái tim tôi. Đi sau cậu ấy, nhìn thấy dáng hình cao soái, chân bước dài bằng mấy buóc đi của tôi. Thật sự hình ảnh ấy, dáng vẻ ấy, tôi không thể quên được!
Đợi đến tháng 13, có lẽ lúc ấy cậu ấy mới biết tâm ý của tớ, bởi vì tớ đã cố giấu thật kĩ thứ tình cảm này, mang nó chôn dưới đáy lòng, bởi đã từng tổn thương rồi, nên tớ mới không muốn lần nữa thất vọng
T đang đợi tháng 13 ,đợi đến 25 giờ ,đợi cho đến khi mặt trời chiếu sáng cả màn đêm ,đợi đến phút 61, Chờ đến mùa thứ 5 ,Đợi một trận tuyết rơi vào mùa hè , rồi sẽ có ngày cậu nói yêu tôi ^^
Tình yêu rất kì diệu. Khi yêu ta có thể chấp nhận khuyết điểm của đối phương vô điều kiện. Khi tình cảm đã không còn thì một lỗi nhỏ cũng có thể làm lý do chia tay.
lần đầu tiên tôi rung động với 1 người ở trên đời , lại là thế giới ảo ,em kêu tôi chờ em về để chúng ta viết nên những điều 2 người mơ mộng , e có về nhưng chỉ là ở trên di ảnh ở bia đá cứng ngắc , aatrox x ahri ,4ever forget
cảm giác sau chia tay mà không thể move on, tự nhiên thấy câu bạn chỉ biết bạn yêu 1 người nhiều như thế nào cho đến khi người ấy có nym rất đúng, phải hạnh phúc nhé " hmp"
Tớ vừa khẳng định tình cảm kh lâu thì tớ nhận ra rằng cậu thiếu niên mà tớ ái mộ đã luôn đợi chờ một người khác. Cậu ấy có thể đợi cả đêm vì một tin nhắn nhưng lại chẳng trả lời tớ dù chỉ một tin. Tuy thái độ cậu ấy vẫn vậy nhưng thật sự tớ kh còn cơ hội nx r Quả thật, làm gì có tháng 13, làm gì có một trận tuyết rơi thật lớn vào mùa hạ. Và cũng như làm gì có chuyện chúng ta ở bên nhau chứ.
Ở hiện tại và cả tương lai tớ chỉ ước có thể mãi bên cạnh cậu ấy, trở thành một sự ưu tiên, một phần kh thể thiếu trong mỗi khoảnh khắc mà cậu ấy trải qua. Tớ muốn được bước vào cuộc đời cậu ấy một cách tự nhiên nhất nên mong rằng cậu ấy có thể bắt đầu nhìn tớ bằng ánh mắt khác.
Nào có sao nhỉ người ơi. Người đã thoát khỏi thế gian đầy sự ruồng rẫy với người rồi, nơi địa ngục trần gian không làm người đau nữa. Vậy là em vui rồi. Thật may rằng người vẫn để lại cho tôi sự an ủi duy nhất trong đời. Nhớ người nhiều. Mong cầu những điều tốt đẹp nhất đến với người.
Mình thích một bạn suốt cả 3 năm cấp 3. Lần đầu tiên mình gặp cậu hôm họp phụ huynh kỳ 1 năm lớp 10. Lần thứ 2 mình gặp cậu ở nhà xe. Hôm đó trời mưa, Hơn 300 học sinh đứng chật cả hành lang để đợi mưa tạnh. Mình vô tình ngước đầu đúng lúc cậu ấy quay lại. Như câu nói " Uống nhầm 1 ánh mắt, cơn say theo nửa đời", mình thích cậu ấy lắm. Nhưng mà cậu lại thích một bạn nữ trong lớp mình. Ngồi học trong lớp, các bạn chọc bạn nữ ấy là D thích m lắm kìa, suốt ngày nhắn tin. Bạn nữ kia lại không thích D. Thời gian cấp 3 ấy vừa vui mà cũng buồn. À mà năm lớp 10, mình đã đứng tìm tên cậu ấy trong hàng trăm người thi học kỳ. Không biết có duyên hay không, mà sn cậu trùng với sn mình...
Hơn tháng nữa thôi, chúng ta sẽ không phải gặp nhau. T sẽ không phải sợ rung động thêm một lần nữa và m cũng sẽ không sợ t có thật và thật lòng hay không. Nhỉ...
Lúc đi học vẫn luôn thích một bạn nam, bạn ấy học giỏi lắm, vì để khiến bạn ấy chú ý, tôi đã không ngừng học tập. Bản thân từ một học sinh mờ nhạt dần dần thay đổi, điểm số lúc nào cũng đứng nhất nhì, khiến tên bản thân trong bảng xếp hạng luôn gần cậu ấy mới cảm thấy vui vẻ...năm này qua năm khác, tôi luôn im lặng thích cậu ấy, cũng không biết đã thích người ta nhiều đến mức nào. Rồi qua mấy năm sau đó cũng tách nhau ra, chúng tôi chung trường khác lớp, tốt nghiệp rồi mỗi người một nơi, tôi đã có hàng trăm cơ hội bày tỏ nhưng cứ luôn im lặng bỏ qua cậu ấy. Cho đến khi tình cờ gặp lại những người bạn cũ, họ cho tôi biết rằng thật ra năm đó, tháng đó...tình cảm của tôi không phải đơn phương. Tôi vừa vui vừa buồn. Đáng tiếc rằng lúc này đây, khi tôi có đủ tự tin bày tỏ cũng là lúc cậu ấy mở lòng với tình cảm đẹp đẽ của cậu ấy, bản thân dù rất tiếc nuối nhưng cũng rất nhẹ lòng, không đủ rộng lượng cảm thấy họ xứng đôi, nhưng thực tâm chúc phúc cho tình cảm đó của hai người. Tôi vẫn biết tình đầu rất khó quên, lại không nghĩ bản thân khắc cốt ghi tâm đến mức luôn nhớ đến, chỉ là tình cảm này chỉ có thể giấu nhẹm đi coi như bí mật của riêng mình.
Nhìn về khoảng thời gian Đã đi qua càng đau Tưởng rằng ta sẽ mãi mãi bên nhau Nào thấu Nhân duyên quá vô thường Một ngày kết thúc đôi tay sẽ buông Chạm được đến nhẫn cưới Rồi sao khóc nấc nghẹn ngào Nhìn dòng người chen ngang Anh chạnh lòng mà chẳng dám nói Giấu nước mắt bước đi Nhưng không ngăn được suy nghĩ Liệu từ nay về sau Còn gặp lại nhau không Hay là duyên đã hết Bao lâu rồi người nhớ không Sao ta còn hoài ngóng trông Luôn tin vào lời hứa Sẽ có tháng mười ba Chờ đông tan rồi hạ tới Vẫn cố chấp đợi Ngày em đến bên anh Bao lâu rồi người biết không Mưa rơi cùng ngàn bão giông Gieo hi vọng rồi dập tắt Có lẽ anh đã quá ngốc Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết Ta sẽ gặp lại Nhìn dòng người chen ngang Anh chạnh lòng mà chẳng dám nói Giấu nước mắt bước đi Nhưng không ngăn được suy nghĩ Liệu từ nay về sau Còn gặp lại nhau không Hay là duyên đã hết Bao lâu rồi người nhớ không Sao ta còn hoài ngóng trông Luôn tin vào lời hứa Sẽ có tháng mười ba Chờ đông tan rồi hạ tới Vẫn cố chấp đợi Ngày em đến bên anh Bao lâu rồi người biết không Mưa rơi cùng ngàn bão giông Gieo hi vọng rồi dập tắt Có lẽ anh đã quá ngốc Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết Ta sẽ gặp lại Bao lâu rồi người nhớ không Sao ta còn hoài ngóng trông Luôn tin vào lời hứa Sẽ có tháng mười ba Chờ đông tan rồi hạ tới Vẫn cố chấp đợi Ngày em đến bên anh Bao lâu rồi người biết không Mưa rơi cùng ngàn bão giông Gieo hi vọng rồi dập tắt Có lẽ anh thật ngu ngốc Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết rơi Ta sẽ gặp lại Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết rơi Ta gặp lại
Vẫn ước anh sẽ đến, e vẫn đợi nhưng dường như sự nhẫn nại của e có hạn, em vẫn cứ đợi a ngày qua ngày, ngày nào mỗi sáng thức dậy e vẫn mong anh sẽ đến, sẽ xuất hiện, thực sự hiện tại e vẫn đợi. Nhưng cái cảm giác đợi chờ nó thật sự rất rất khó chịu. Nên là e mong a hay xuất hiện thật mau được không???? ❤🍀
Đi ngang qua và để lại một bình luận cho sự đơn phương 8 năm. Hôm nay vừa dự đám cưới bạn ấy. Yêu thích bắt đầu trong mùa hè năm 17 tuổi, dù không học cùng lớp, mình chuyên Toán còn bạn nam chuyên Hóa. Đi chơi cùng với một đám bạn rồi quen nhau. Rồi cứ đi chung với đám bạn suốt, thích người ta hồi nào không hay. Chắc ai cũng từng như mình, đi canteen nhiều hơn để khi xếp hàng mua đồ có thể gọi là vô tình đứng sau người ta, hay là người ta đi học thêm ở đâu , thì mình cũng "trùng hợp" gặp ở đó. Hay là đi tra mấy cái cung hoàng đạo rồi ngơ ngẩn vì hợp nhau. Cứ thế mình thi chung Đại học với người ta luôn, đều học y hết. Rồi trở thành bạn học tập trong thư viện, đi cafe học chung, vẫn cho mình một cái ảo tưởng mưa dầm thấm lâu. cho tới năm 3 thì bạn ý có người yêu, là người mà trái ngược hoàn toàn tính cách của bạn nam. Lúc đó, buồn tới phát điên, học chung một lớp nhưng không còn ngồi chung một bạn, nhìn bạn ý với người yêu vui vẻ, tối về buồn ngồi khóc. Xong mình cắm đầu vô học tập, gặp người ta chỉ chào hỏi nhẹ nhàng rồi đi. tới ngày cuối khi tốt nghiệp, bạn ý hỏi mình là Bạn ý không hiểu tại sao mình bạo lực lạnh với bạn ý. Nhưng mà không biết giải thích, cũng không thể giải thích. Ra trường rồi mình tiếp tục học lên, còn bạn ý đi thực tập, cùng ở một thành phố, nhưng lạ là chẳng bao giờ gặp nhau, mình cũng nghĩ là mình quên bạn ý rồi. cho tới tháng trước thì bạn ý nhắn rằng bạn ý cầu hôn thành công, đại học chỉ chơi với mỗi mình, cũng mong là mình tới dự đám cưới hoặc làm phù dâu càng tốt. Hồi đó là có thoáng đau lòng. cũng không biết là mình còn thích hay chỉ luyến tiếc, cơ mà mình vẫn tới dự Hôm nay mình dự xong đám cưới, coi như cũng kết thúc, chúc hai bạn hạnh phúc, cũng hy vọng bản thân tương lai có thể gặp được người yêu mình như thế!
Trước đây năm lớp 4 tôi có thích và cũng từ cậu ấy mà toi biết yêu và rồi tôi cũng im im đến năm lớp 5 tôi có nới với bạn thân và nó đi đồn cả trường biết luôn:)) nma từ đầu đã không có kết quả rồi nên tôi cũng không mong đợi gì và rồi gì đến cũng đến cậu ấy xa lánh và lạnh nhạt với tôi,cũng từ đó toi cũng không còn thích cậu ấy và 1 ai nữa nma không hiểu kiểu gì năm lớp7 kì2 lại cảm nắng bạn cùng lớp nma cậu ấy cũng chỉ coi tôi là bạn thôi và cũng trong thời gian đó bạn học cùng lớp tán và cậu ấy đồng ý và thành đôi,và dù cậu ấy biết tôi thích cậu ấy nhưng mà cậu ấy cũng chỉ coi toi là bạn😕,từ đó trở đi toi cũng không giám yêu! Cả 2 lần thích ngoại hình tôi đều “MẬP” từ đó toi bị ám ảnh từ mập và ám ảnh về vẻ bề ngoài! “Lời cuối cùng tôi muốn gửi đến bạn nào đang yêu thì hãy can đảm nóiiii nhé,chúc cậu thành công nhé”🍀❤️
" Làm gì có tháng 13 Làm gì có kẻ yêu ta thật lòng" Có thì chc sẽ có nhưng liệu có đc chúng ta của sao này ko? Có thể là 1 phần trong kí ức của nhau ko? Tôi từng rất tin tưởng vào việc yêu chân thành rồi thì sẽ nhận lại đc tình cảm chân thành. Nhưng sự thật tàn khóc hơn tôi nghĩ, tôi chấp nhận lời yêu, tôi mở lòng yêu họ, họ hứa và hứa nhưng rồi lại làm tôi tổn thương đến tột cùng. Vậy liệu theo đuổi người mình yêu hoặc mở lòng yêu người theo đuổi mình rồi sẽ có "chúng ta " trong tương lai của nhau ko? Hay chỉ khiến cho kẻ chân thành cô đơn trong chính cuộc tình của mình rồi lại thêm 1 lần đau đớn?
Mối tình 4 năm có lẽ phải kết thúc rồi nhma thật khó để buông ngta ns đúng muốn thì tìm cách còn k muốn sẽ tìm lý do cậu ấy luôn tìm lý do là mk rep chậm để r cậu ấy vứt bỏ mk mà mk quá ngu ngốc vẫn đâm đầu yêu cậu ấy dù đau lòng😊☺
Tháng 13. Em sẽ không bao giờ chấp nhận tình cảm của tôi đâu. Tôi giận bản thân mình đã để cảm xúc lấn át lý trí mà tìm đến em để rồi rơi vào trầm tư, đớn đau. Nhưng tôi sẽ không để điều này tiếp diễn nữa. Rồi tình cảm này rồi sẽ phai nhạt thôi. Tôi sợ phải rung động trước một ai đó.
Trưởng thành tôi sẽ không hồi ta còn 13 tuổi. Thời đẹp nhất của tôi và cậu. Cậu chẳng có gì đặc biệt. Tôi nghe mấy bạn trong lớp nói thế. Nhưng hỡi anh chàng của tôi, cậu thật đặc biệt trong mất tôi từ lần đầu tiên. Tôi nghĩ tiếng sét ái tình thật xa vời trong cuộc đời tôi. Vì có ai yêu từ lần đầu tiên, nếu có thì họ phải có sắc đẹp. Nhưng theo tôi, tôi đã yêu cậu ấy từ lần đầu gặp mặt. Tuy cậu ấy không có nhan sắc, nhưng tôi lại thấy thật đặc biệt. Cô giáo xếp chỗ tôi ngồi dưới cậu, tôi cố gắng gây ấn tượng với cậu. Tôi thấy cậu không để ý mấy. Một lần cô định chuyển chỗ cậu xuống ngồi với tôi mà hụt mất. Lúc đó tôi hơi buồn. Nhưng ngồi dưới cậu lâu thì chúng ta lại tương tác nhiều. Cậu hay trêu tôi, cậu hay cốc đầu tôi. Nhưng hành động đó cậu hay thể hiện với các bạn nữ khác. Tim tôi hẫng 1 nhịp, nhưng không sao, tôi lạc quan và hi vọng lắm. Tôi muốn tỏ tình cậu, mà sợ nhận được lời từ chối. Như dao đâm vào tim. Cảm ơn trời khi cậu ta tỏ tình tôi trước. Tôi đồng ý ngay, nhưng cậu ta chỉ tỏ tình chơi rồi hôm sau lại coi tôi là bạn. Tôi đã cố gắng để níu giữ cậu ấy và thành công. Lúc đó chúng ta vẫn còn ngại ngùng, tình yêu thật trong sáng, đậm mùi học đường Trung Quốc. Sau đó cậu tự nguyện rời đi khiến tôi lụy cậu tận mấy tháng. Vì trước khi cậu tới bên tôi tôi đã trầm cảm nặng. Khi mà cậu rời đi thì không biết tôi sẽ ra sao. Có lẽ khi lớn lên tôi sẽ ngẫm nghĩ lại và cười. Thật là tình yêu đẹp nhỉ
Tôi cũng có mối tình khi còn hs nhưng lại có 2 mối tình. Mối tình đầu là do sự cải vả. Cinf mối tình thứ hai chúng tôi bên nhau suốt cấp 2 đến đại học cứ nghĩ mọi thứ sẽ ổn nhưng do gđ tôi đã khiến cho cả hai từ là một cặp đôi trở thành kẻ thù với. Tôi cực kì yêu người đó đến mức, mãi không yêu ai khác dù cho mình 35 vẫn luôn nói ko iu ai cả😢😭💔
Trước đây hồi cấp 3 cũng thích thầm 1 cậu bạn cùng lớp cho đến khi lên đại học cuối năm nhất dành đủ can đảm để tỏ tình, dù kết quả như dự đoán nhưng cũng ko hối hận. Vẫn luôn cảm ơn những năm tháng ấy có cậu, luôn là động lực để tôi cố gắng
bài hát này cho mình thật nhiều cảm xúc. Thích cậu, rõ ràng là rất thích cậu vậy mà lại chẳng dám ngỏ lời để rồi giờ đây nhìn cậu hạnh phúc bên người khác mà chỉ có thể đứng đằng sau chúc phúc cho cậu.....
Thật ra có dám ngỏ lời đi chăng nữa chưa chắc đã đc ng ta đồng ý , lòng ng thật sự rất khó nói ... nên đừng thấy tiếc nuối vì đó là những kỉ niệm đẹp nhất😊
Nghe bài này nhớ ngày đi học c3 thích một bạn ở lớp nhưng im lặng k giám nói về sau cả lớp biết, và có vẻ như bạn kia cũng biết mình thích bạn, rồi mình cũng không giám nói cứ làm bạn rồi nhìn thấy họ hàng ngày là cũng đủ vui, cuối cấp bạn ấy kí áo cho mình, mình vẫn giữ mãi cho đến bây giờ, ngày cuối đi học buồn chỉ ước gì mới lớp 10. Đến bây giờ học đại học sắp xong rồi đôi khi tự nhiên hình ảnh họ xuất hiện trong đầu...
Sao b ko nói ra đi , mà cả lớp biết mà bạn đấy cũng không phản ứng gì hả ?
giống mình quá,cho tới bây h vẫn chưa quên đc cậu ấy
Ui giống tui thế , h nghĩ lại thấy tiếc 😢 ước gì khi ấy mình dũng cảm nói ra thì thanh xuân ấy đẹp bt bao 😊
giống tui nhé 😂 đến lúc cô ấy có ba đứa con.hai đứa vẫn nói chuyện với nhau.và cô ấy nói.sao ngày ấy Cậu Không Tỏ Tình Tớ . 😂nhưng tui tin đó cũng là kỉ niệm đẹp cho em về một thời học sinh mơ mộng
Cô gái ấy cũng có thể thích bạn và họ là con gái họ cần sự chủ động của bạn có lẽ 2 người đều tiếc nuối về mqh đó
Tìm đâu ra một người như Cố Nhiên nhìn Khương Giai, nó cũng như việc chờ đợi tháng 13 vậy vì vậy hãy yêu bản thân mình nhiều hơn ❤ 1:46
bài này là nhạc phim hả b
@@huongtrieu2418 ko bạn nền phim thôi
Làm gì có giây thứ 61
làm gì có giờ thứ 25
Làm gì có mùa thứ 5
làm gì có tháng 13
làm gì có Nắng trong đêm khuya
làm gì có tuyết vào mùa hạ
làm gì có cá bơi trên cạn...
làm gì có chúng ta, chỉ co mình tôi là ngu ngốc đợi người
Âm lịch năm nhuận có tháng 13
200 triệu năm nữa ngày sẽ dài 25h
Na Uy mặt trời không lặn 76 ngày
30/6 mỗi năm sẽ có thêm 1s
@@maithi7080 đúng là nếu muốn thì sẽ có cách b nhỉ, chỉ cần suy nghĩ khác đi, nhưng đó là đối với những điều sẽ có kết quả. còn họ nói " không có tháng 13...." là để bản thân có lí do để buông bỏ ha!
@@maihuongvuong9786 nếu như không tìm lý do buông bỏ thì họ cứ sẽ mãi chờ đợi bao lâu để quay lại 1s đó? Thật ra, quan trọng vẫn là người đó có xứng đáng với những gì mà mình chờ đợi không thôi
@@maithi7080 vậy nên ngày của chúng ta cũng không phải là không thể...
@@maithi7080 sẽ có từng khoảng tgian nhất định mới có hiện tượng thêm 1 giây nhé, chứ không phải mỗi năm ạ
Lần đầu tớ gặp cậu là năm mình học lớp 6, cũng là lần đầu tớ được nếm trải cảm giác rung động, cái thời ấy chúng ta vẫn còn rất nhỏ người lớn thường hay bảo cái cảm giác khi ấy chỉ là cái cảm nắng nhất thời rồi cũng sẽ nhanh quên thôi, nhưng mà đã 10 năm trôi qua rồi, chúng ta đều đã học năm cuối đại học mà sao tớ vẫn chưa thể quên đi cậu.
Hồi ấy, lần đầu tiên cậu bước vào lớp tớ, tớ liền cảm thấy cậu thật đẹp, rồi tớ tiếp cận và ngỏ ý muốn làm bạn với cậu, nhưng cái năm chúng ta mới có 12 tuổi ấy dễ ngại ngùng và còn quá nhỏ để hiểu rõ việc yêu thích một người, nên tình cảm khờ dại ấy chỉ có thể chôn chặt trong lòng, mỗi khi tan trường về rõ ràng nhà tớ ngược hướng với cậu nhưng tớ lại thường kiếm cớ đi mua đồ để được về cùng cậu.
Chúng ta cứ thân như thế cho đến năm mình lên lớp 8 tớ cứ tưởng như chúng ta rất thân không j là không thể chia sẻ với nhau cho đến khi tớ thấy cậu hay cắm cúi viết gì đó vào cuốn sổ nhỏ màu đen của cậu, tớ tò mò muốn đọc nhưng cậu lại không đồng ý, cho đến khi tớ thấy cậu đưa cuốn sổ nhỏ ấy cho một bạn nữ mà người ấy còn là bạn thân của tớ, tớ đã rất sốc và cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi, sợ cái thời khắc ấy đến và rồi cậu vẫn tỏ tình với cậu ấy, tớ đã buồn rất lâu, thật sự rất buồn...
Năm cậu 14 tuổi cậu nói cậu thích cậu ấy rất nhiều nhưng chỉ 3 tháng sau đó người ấy với cậu chia tay, tớ hỏi cậu không nói j chỉ có người ấy bảo rằng cậu ấy không thích cậu chẳng qua vì ngưỡng mộ cậu học giỏi nên mới đồng ý hẹn hò cùng cậu, h cậu ấy chán r mà cậu cứ níu kéo, tớ nghe vậy đã rất giận nhưng lại chẳng thể làm gì, tớ có quyền gì chứ,...
Tớ thật tồi tệ quá, thấy cậu buồn như vậy nhưng trong lòng tớ lại thấy vui, sau đó cậu dần xa cách vói tớ vì tớ là bạn thân của người ấy. Quan hệ của chúng ta cứ nóng lạnh như v, việc cậu có người yêu khiến tớ hiểu ra rằng tớ thích cậu, nhưng lại quá muộn để nói ra vì cậu là người yêu cũ của bạn tớ, là người mà tớ không thể thích.
Sau đó chúng ta đều tốt nghiệp cấp 2 rồi, tớ và cậu học hai trường khác nhau nhưng tớ vẫn thường hay cố tình đi ngang qua nhà cậu để được nhìn cậu một chút, chỉ vài cái vẫy tay xã giao khi gặp lại bạn cũ của cậu cũng đủ để khiến tớ thỏa mãn, thời gian dần trôi mối quan hệ lạnh dần không nhắn tin không chò truyện nữa, cấp 3 với nhịp độ học tập dày đặc khiến tớ không còn thời gian để gặp cậu nữa và cũng không còn thân với cô ấy nữa, thời gian cứ thế trôi chúng ta đều đã tốt nghiệp và học đại học, hỏi thăm mới biết cậu học y tại Hải Phòng còn tớ lên Hà Nội
Lên đại học tớ làm quen với nhiều bạn mới, cố quên đi cậu và cũng bắt đầu yêu đương nhưng đều kết thúc thật chóng vánh, tớ cũng không hiểu tại sao, có lẽ chỉ đơn giản là không có cuộc tình nào khiến tớ rung động như khi ở cùng cậu
Thời gian trôi với nhịp độ hối hả của đại học, tớ cứ nghĩ mình đã quên được rồi, nhưng khi gặp lại cậu tớ mới biết những cố gắng của mình thời gian qua đều là vô nghĩa, vẫn là cái cảm giác rung động như lần đầu tớ gặp cậu.
H cậu đã có bạn gái mới và người ấy cũng rất yêu cậu, mối tình của cậu đã được 2 năm, tớ rất mừng cho cậu.....
Bạn tớ hỏi nếu được chọn tớ có còn muốn thích cậu không, tớ nói là có vì khoảng thời gian được làm bạn và thầm thích cậu đã khiến tớ thật hạnh phúc. Cái cảm giác yêu thầm ấy dù rất đau khổ nhưng lại vô cùng ngọt ngào, đến h tớ vẫn cảm thấy thật may mắn khi năm ấy được gặp cậu và thích cậu
或许他是你心中的“白月光”,让你难以忘怀。
如果真的很喜欢就勇敢地去追求属于自己的幸福吧,努力后不一定成功,可如果不行动就一定会失败。
Hi cậu,lúc đọc câu chuyện của cậu tớ đã khóc, vì nó cứ như thể kể lại câu chuyện của chính bản thân tớ vậy. Dù biết chắc chắn sẽ không có kết quả nhưng vẫn là nỗi niềm day dứt mãi trong tim không thể gỡ bỏ. Hy vọng cậu và tớ sẽ sớm tìm được người mới khỏa lấp khoảng trống ấy nhé
Ít khi t chịu đọc hết đoạn dài nnay. Nghe mà thấy tội dùm b luôn á😢
*Chữ tình này nặng quá*
làm gì có tháng 13
làm gì có 5 mùa
làm gì có chúng ta ❤️🩹
Âm lịch năm nhuận có tháng 13
200 triệu năm nữa ngày sẽ dài 25h
Na Uy mặt trời không lặn 76 ngày
30/6 mỗi năm sẽ có thêm 1s
@@maithi7080 Haha :)))
Một người đầu cấp, một người cuối cấp, thật sự rất muốn đến gần nhưng lại sợ khoảng cách không gian và tuổi tác. Có lẽ t chỉ có thể thích cậu hết mùa hè này thôi 🥲🥹
Tớ cũng vậy nè, đồng cảm với cậu lắm luôn
đang thích 1 người nhưng lại chẳng thể nói ra, bởi trong ánh mặt của ngta mình cảm thấy họ chán ghét mình, luôn thấy tránh né. 3 năm c3 trôi qua 1 nửa rồi...
Thổ lộ đi nè
Mình có thích thầm 1 người cũng cấp 3, lúc đầu thấy khó gần nhưng 1 hôm được cô cho ngồi cùng bàn thì có trò chuyện nhau cảm thấy vui tính lắm. Học chung 1 năm mình thổ lộ thì thành công và hiện tại đã yêu được 3 năm r nè❤
@@lacphangia3529 hic mình kh đủ can đảm bạn ạ 😔
Đôi lúc chỉ muốn âm thầm bên cạnh họ thôi là đủ r, vì thật sự sợ người ấy càng chán ghét hơn😢
Đợi đến mùa hè năm sau, có lẽ tớ sẽ không thích cậu nữa …
Huhu, ngày đó tui đã đi tìm ngày sinh nhật của crush của crush tui chỉ vì cậu ấy nói crush của cậu ấy sinh nhật ngày 31/2, tôi thật ngớ ngẩn, năm lớp 10 mà vẫn ngu ngơ như vậy 😊
E dè thi mà
:)))) trời ơi chủ thớt
Tui lật hết danh sách đậu lớp 10 của 3 năm gần nhất để xem ngày sinh nhật của ng sinh 31/2 đấy mn
@@minhmai6787 yêu vào cái là ngớ ngẩn luôn kkk
Rồi sẽ có một ngày cậu mãi mãi biến mất trong kí ức của tôi , tôi hy vọng quên đi càng nhanh càng tốt
Tạm biệt nhé chúng ta đã là của quá khứ nếu có gặp lại cũng chỉ là người lạ ngang qua
Thì ra có một số chuyện không phải cứ muốn là sẽ thành sự thật. 8/3/2024 nhìn ra sự thật lần nữa, lần thứ n tận mắt nhìn thấy cách em ấy giả vờ như thích mình. Hiểu ra rồi, từ bỏ thôi.
Đợi một người dù biết ko có kết quả viên mãn nào cho bản thân, lí trí muốn rời bỏ nhưng con tim ko nghe theo, đôi chân cũng chẳng thể nhấc bước rời đi. Sợ rằng khi đi 1 bước, quay đầu lại người niên thiếu của ta đã biến mất rồi…
Đến tận bây giờ vẫn nhớ người ta mà nếu có gặp lại cx k bt nói gì, chỉ biết nhớ ngày nhớ đêm cũng được 6 năm chứ nhiêu. Ôi trời ơiiiii sau này cũng đừng gặp lại mày đừng chết là đc
Cũng đã từng thích một người đến điên dại, lần đầu tiên tớ gặp cậu là năm lớp 6, lúc đấy cậu học rất giỏi khiến tớ ganh đua nhưng rồi tiếp xúc nhiều tớ lại phải lòng cậu. Sau đó chúng ta lại cùng chơi chung trong một nhóm bạn thân, bọn mình vẫn rất vui vẻ cho đến khi tớ không kìm nén được mà tỏ tình với cậu, đương nhiên là cậu đã từ chối nhưng điều tớ đau buồn hơn là cậu và bạn thân tớ đều có cảm tình với nhau. Sau đó tớ cũng nghĩ rằng mình sẽ quên được cậu nhưng rồi đến cuối cấp khi cả hai được xếp ngồi chung với nhau cái cảm xúc khi xưa lại ùa về, tớ không giấu được sự quan tâm đặc biệt dành cho cậu nhưng dù gì cậu cũng chẳng để ý đến tớ, cuối cùng sau bao thất vọng thì tớ cũng buông bỏ được cậu rồi.
mãi mãi cũng ko có cái gọi là tháng 13 và 25 giờ. Vậy mà ta vẫn đợi☺
Anh ơi, hôm nay e lại khóc nữa rồi. Hôm nay lại nhớ anh, lại muốn ôm anh thật chặc, lại muốn thấy nụ cười của anh, lại muốn thấy vẻ mặt a mỗi lần a lo lắng cho e, lại muốn nghe a đàn hát, lại càng muốn nắm tay a đi tiếp cuộc hành trình này. Nhưng e thật sự k còn đủ dũng cảm nữa rồi. Gặp anh chưa bao giờ là sai, việc đúng đắn nhất là làm bạn gái anh. Em nhớ anh điên mất.
Mình đã thích anh ấy nhiều đến vậy nhưng đến cuối cùng mình vẫn là người đơn phương bởi vậy mà :
Dẫu rằng nén tận đáy lòng
Nhưng sao ánh mắt vẫn một lòng ngóng trông
Người xung quanh dò hỏi
Tương tư hay là không
Có lẽ người em thích là chàng trai của quá khứ chứ không phải người con trai của hiện tại
Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết được có một người từng thích thầm anh nhiều đến vậy
Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại nữa
8 năm trôi qua rồi,em nghĩ đã đến lúc em nên từ bỏ mối tình đơn phương này
Cảm ơn anh đã cho em những kí ức thật tươi đẹp của mối tình đầu.
Chà! Cũng 8 năm à! Thật ngu ngốc nhỉ! =))
Có 1 đôi thanh mai trúc mã luôn bên nhau như hình với bóng, và rồi gđ cậu phải sang nước ngoài định cư. Trước ngày đi chàng trai đến tạm biệt và nói thêm 1 câu với cô gái rằng "nếu như 1 ngày tôi không còn bên cạnh cậu thì đừng khóc nhiều quá nhé " Cô đã cười rất tươi mà tạm biệt cậu :((( Vài năm sau đó gia đình của chàng trai về và thông báo cho cô gái biết là cậu ấy đã mất :(((( Cô oà khóc nhận ra rằng câu nói trong khoảnh khắc đó của cậu là sự vĩnh biệt, cô hối hận vì đã không thú nhận tình cảm của mình sớm hơn 1 chút...😢❤
Hình nền phù hợp thật! Làm gì có tháng 13, làm gì có mùa thứ 5, và ngoài đời cũng làm gì có 1 người như Cố Nhiên
Cố Nhiên bộ nào v bn
@@nnguynTlip cặp phụ bộ Khi anh chạy về phía em nhé!!! Mình mê cặp phụ còn hơn cặp chính ấy, lụy lắm. Bạn diễn vai Cố Nhiên này diễn tình lắm luôn
@@nnguynTlip khi anh chạy về phía em á bạn
... 11 năm... kể từ tháng 03 năm ấy... ngây thơ dại khờ ngu ngốc và trưởng thành... nhưng cái cảm xúc đó vẫn cứ lẩn quẩn không thoát ra được... nhiệt tình theo đuổi nhẹ nhàng và im lặng chờ đợi... dù cho bây giờ có mùa thứ 5 có tháng 13 có giờ thứ 25 có phút thứ 61... có tất cả những điều vô lí nhưng trẻ biết chỉ duy có tình cảm đó mãi mãi sẽ không có...
rèliè de gǎnjué dìnggé zài zuótiān
liǎng gè rén yuè yuǎn màn man bù liàojiě
cái huì bù zìjué jiāng gōutōng biànchéngle zhēngbiàn
nà shùnjiān wǒmen gézhe yīgè shìjiè
huíyì xiěchéng juǎn bèi wǒ fānle hǎojǐ biàn
ràng wǒ méi kāfēi yě néng shīmián yīyè
xiǎng chóng lái yībiàn ràng wǒ qù xiūzhèng cuòwù de xìjié
wǒ zài děng shísān yuè
děngdào èrshíwǔ diǎn
děngdào yángguāng zhào liàng zhěnggè hēiyè
děng dì liùshíyī fēn
nǐ jiù xiàozhe huílái wǒ shēnbiān
wǒ zài děng shísān yuè
děng dì wǔ gè jìjié
děng yīchǎng dàxuě néng luò jìn xiàtiān
děng xià gè zhuǎnjiǎo néng zàijiàn nǐ yīmiàn
lớp 12 tớ nghe bài nay và cùng nó ôn thi đại học. giờ là sinh viên năm nhất rồi nghe lại thấy nhớ cái thời cặm cụi ôn thi giải đề, cái thời mà với tớ rất là tuyệt vời. Cái tên bài hát cũng rất chi là ấn tượng nữa, tại sao cứ chờ vào điều không thể trong khi mình có thể làm điều có thể...
T13 có tồn tại nhưng em ko tồn tại nữa r .Cầu nguyện cho em ngủ ngon ngủ ấm ko phải chịu cái giá lạnh của mùa đông cái nóng gắt của hạ .Kiếp sau mong em có một cuộc đời bình anh vui vẻ
tháng 13 có tồn tại đâu
tớ và cậu vốn dĩ là bạn học từ năm mẫu giáo chúng ta học chung với nhau tới lớp 7 tính ra là được 8 năm học chung lớp nhưng năm lớp 6 được ngồi chung bàn với cậu nên tớ mới bắt đầu để ý đến cậu , cậu rất ưu tú học tập thể thao cái gì cũng giỏi còn tớ chỉ là 1 đứa học k giỏi lại còn xấu ở trong lớp tớ biết k phải một mình tớ thích cậu trong lớp lúc ấy hình như bọn con gái tất cả đều thích cậu, lúc ấy còn nhỏ tớ cũng chưa biết đến yêu là như thế nào cũng k hiểu tại sao cứ muốn nhìn cậu về nhà thì toàn thấy hình ả của cậu . cho đến năm lớp 7 k hiểu vì động lực nào mà tớ can đảm tt với cậu tớ biết kết quả r nhưng tớ k hối hận, nhưng hình như chính vì tớ ngỏ lời nên cậu mới bắt đầu để ý đến tớ k có nhiều lần tớ thấy cậu nhìn tớ , tớ vẫn còn nhớ như in hôm ấy tiết toán thầy kêu tớ đứng dậy để đọc lời giải mà tớ thì k biết lm cậu ngồi dưới đã đọc hết lời giải cho tớ đọc theo lúc ấy cả lớp ai cx bất ngờ tớ cx k hiểu s cậu lại lm z hay cậu thấy có lỗi với tớ nên mới giúp tớ . hôm ấy ra sân banh tớ nghe con bạn cũng goin là ưu tú của lớp nói với lũ bạn tối hôm ấy 2 người đã nt cho nhau cậu bảo có tc với cậu ấy tớ nghe xong như chết lặng thì ra cậu thích cậu ấy à . ngta thường bảo k thể nào giấu được ánh mắt nhìn người mình thích s tớ vẫn luôn có cảm giác cậu bắt đầu có tc với tớ hay là do tớ ảo tưởng rồi ? trong lớp ai bắt nạt tớ cậu đều lên tiếng bênh tớ ruốt cuộc cậu có thích tớ k ? đến khi lên lớp 8 chúng ta k còn học chung nx thời gian ấy tuy học chung trường nhưng khác lớp nhưng tớ vẫn k quên đc cậu đến năm lớp 9 hôm ấy cậu gửi cho tớ 3 clip thoại mà lúc ấy í tớ chưa có đt cảm ứng mỗi lần muốn onl phải mượn đt của a tớ đến khi tớ mượn đc mở lên nghe thử cậu gửi gì nhưng mà nó cứ xoay í tớ k nghe được gì cả cứ thế tớ k trả lời lại cậu , rồi tớ k nhớ chính xác là bao lâu chắc tầm 1 tháng sau cậu cập nhật add là ả của cô bạn ưu tú năm ấy và 2 người hẹn hò lúc cầm đt tớ thấy được í tớ đau lắm khóc nức lên đt bị rơi xuống nệm luôn í đau lấm cậu ạ lúc ấy tớ đã buông nhưng mà được 2 tháng tớ lại nghe 2 người đã kết thúc. đến hè lớp 9 tớ có dịp ra qb chơi xong lúc ấy cũng có đt để lên mes thoải mái tớ lục lại cuộc trò chuyện cậu gửi bài hát i need you tớ nghe xong liền nt cho cậu liền nhưng cậu ơi quá muộn rồi tớ đã bỏ lỡ dù có nt thì biết nói j đúng k . rồi lên cấp 3 chúng ta phải ở trọ tớ k ngờ là tớ và cậu lại ở chung 1 trọ hằng ngày ăn cơm cùng cậu thấy cậu mỗi ngày tớ như có động lực , lên cấp 3 tớ học giỏi hơn rất nhiều là động lực từ cậu ấy . tất nhiên ở chung tớ sẽ hiểu cậu là người như nào hơn đúng z cậu thật tốt tớ thật sự k thích nhầm người , nhưng mà tớ có cảm giác cậu rất ngại tớ , năm lớp 10 tớ có can đảm lần nx ngỏ lời cậu lần 2 nhưng mà cậu nói bạn bè mà thích cái gì 😢. ừm thế thì tớ vẫn thích cậu nhưng trong thầm lặng ngày hôm ấy tớ nghe chuông đt cậu reo mà lúc ấy cậu k có ở đó tớ nghe chị cậu nói là cô bạn ấy gọi thì ra 2 người vẫn đg mập mờ với nhau. đến năm 11 ngày sn của cậu tớ đã lm bó hoa kẹo mút lúc cầm cậu ngại ngùng và cảm ơn tớ tớ cũng thấy vui đến sáng ngủ dậy tớ thấy cậu đâng str bó hoa kèm theo cap cảm ơn❤ tớ vui biết nhường nào. đến năm 12 tớ thấy cô bạn ấy lại xuất hiện 2 người thân thiết trước mặt tớ tớ muốn từ bỏ lắm nhưng k hiểu s vẫn cứ thích cậu tại tớ cả thôi 2 lần cậu đều từ chối tc của tớ mà nay đau thì cũng tại tớ tớ k trách cậu . thi tốt nghiệp xong mỗi đứa mỗi nơi mỗi năm gặp nhau được 1 lần tớ thì đi lm k học nữa cậu thì học đại học ở sg tớ lm ở đồng nai cô bạn ấy thì lm ở bình dương tớ thấy cậu hay xuống đó chơi k thì cô bạn ấy lên chỗ cậu tớ k biết 2 người đã quay lại hay chưa ?mỗi lần tớ thấy mấy bạn trong lớp đăng hình cậu và cô bạn đứng chung tớ buồn lắm dẫu biết tớ và cậu k có kết quả nhưng s tớ vẫn cứ chờ . k phải tớ chờ ngày có được cậu đâu mà là chờ ngày cậu có ty nhìn thấy người cậu yêu là người con gái ntn. đến h tớ vẫn còn thắc mắc rằng cậu đã từng thích tớ chưa ??? và có từng muốn mình thành đôi ?
tớ muốn quay lại từ đầu để viết lại cuộc tình ấy 😊 tớ nhớ NHN quá rồi
rất thích đọc những cmt của mọi người kể về mối tình thời đi học, dù có để lại nhiều nuối tiếc nhưng những điều đó đều là hành trang quý giá trong đường đời rộng lớn của mỗi người "kỉ niệm là thứ duy nhất theo ta cả cuộc đời dài". hì hì thời đi học mình chưa cảm nhận được cảm giác thích một người, cảm giác đau buồn khi thất tình, hay cảm giác được người khác theo đuổi là như thế nào. Haizzz có chút tiếc nuối...
Đến khi nào cậu mới biết được tình cảm âm thầm suốt mấy năm qua của tớ dành cho cậu đây🥺🥀
Năm đó tớ vô tình gặp cậu ở tiệc cưới của họ hàng lỡ va phải ánh mắt cậu tim tớ đã đập rất nhanh lúc đó chúng ta còn quá nhỏ ... Trong bữa tiệc tớ cứ nhìn cậu mãi cho đến khi tan tiệc tớ và mẹ đã về cứ nghĩ sẽ không gặp lại ai ngờ năm lớp 1 tớ được mẹ đưa đến nhận lớp tớ vui vẻ khi gặp lại bạn bè của mình ..
Nhưng vẫn nghĩ đến cậu cho tới khi ra về lúc tớ đi ngang qua lớp bên cạnh vô tình nhìn vào trong không ngờ lại nhìn thấy cậu ,lúc đó tớ rất vui khi gặp lại cậu .
Tuy không cùng lớp nhưng lại khiến tớ rất vui cứ thế mỗi ngày đi học tớ luôn nhìn vào trong lớp cậu học xem hôm nay cậu có đi học không..
Thời gian cứ thế trôi qua cho tới cuối cấp 1 tớ vẫn thích cậu vẫn đứng từ xa nhìn cậu mỗi ngày đều viết rất nhiều thư cho cậu nhưng chẳng dám gửi cho cậu ... Cho tới khi bạn thân tớ có chơi cùng bạn nam lớp cậu và bạn nam đó cũng hay qua chọc bạn của tớ cậu cũng đi cùng bạn đó cậu chỉ đứng nhìn họ chọc nhau rồi mỉm cười lúc đó tớ đứng nhìn cậu say mê nụ cười ấy rồi cậu vô tình quay sang nhìn tớ lúc đó tớ rất bối rối rồi quay người bỏ đi trái tim tớ đập rất nhanh .
ngày tổng kết cũng đã đến lúc đó cả trường tập hợp đầy đủ lúc đó lớp tớ và lớp cậu đứng gần nhau tớ cố tình đứng ngang hàng với cậu có thể nhìn cậu với khoảng cách gần, nghĩ lại 5 năm thích thầm cậu trong thời gian qua cậu vẫn chẳng thay đổi vẫn hiền lành vẫn trầm tính vẫn đẹp trai như năm nào tớ thầm nghĩ nếu lên cấp 2 tớ muốn chung lớp với cậu ... Cho tới khi thầy bảo sẽ chơi một trò chơi tớ mới không suy nghĩ nữa ... Mọi bắt đầu chơi trò chơi đố vui cùng thầy còn cậu vẫn ngồi đó nói chuyện cùng bạn chỗ ngồi bắt đầu lộn xộn tớ vẫn ngồi im một chỗ nhìn cậu và bạn đó nói chuyện không hiểu cậu bạn đó đã nói gì cậu quay lại nhìn tớ cười tớ thấy vậy chẳng biết làm gì chỉ nhẹ mỉm cười với cậu rồi quay sang nói chuyện cùng bạn thân nhưng vẫn để ý đến cậu ..lúc đó có một bạn nữ đi qua chỗ hai cậu đang nói chuyện cậu ngước nhìn cô bạn đó rồi quay qua nhìn tớ cậu bạn bên cạnh thấy vậy liền vỗ nhẹ vào vai cậu rồi nói một cậu khiến tớ bất ngờ cậu bạn đó nói với cậu là " nè mày tưởng bạn nữ đó đi qua đây hả thích người ta rồi chứ gì " lúc đó cậu nhìn tớ quay sang chỗ khác nói không phải rồi lảng sang chuyện khác
Tớ ngồi đó nhìn cậu cười ngồi trước câu nói của bạn đó trong lòng tớ rất vui tớ có thể thấy cậu lúc đó ngại ngùng quay sang phía khác ... buổi tổng kết năm học cuối cùng đã kết thúc các bạn lần lượt đi về tớ được bạn thân kéo đi trước lúc đi vẫn quay lại nhìn cậu lần cuối rồi rời đi .
Cố Nhiên với Khương Giai dễ thương v 😊
ngày xưa đi học rung động, nay đã đi làm, già rồi nhưng những câu chuyện học trò vẫn làm mình rung động
Lúc nào cũng tự nhủ với bản thân rằng phải từ bỏ, chẳng có hy vọng nào cho mình cả. Nhưng tim vẫn không tránh được cứ mãi rung động trước cậu ấy. Trước kia, khi mà cậu ấy chưa có người yêu mình cũng tự cho bản thân hy vọng rằng cứ chân thành rồi sẽ có ngày cậu ấy quay đầu với mình, nhưng từ giây phút kia mình đã biết sẽ chẳng còn cơ hội nào cho mình nữa. Thế rồi giờ đây có lẽ như tim mình lại bắt đầu thích cậu ấy nữa rồi..
Tan học được 3 năm rồi, cứ ngỡ đã quên được đoạn tình cảm ấy nhưng mỗi lần nghe những bản nhạc thế này tớ lại nhớ đến cậu. Tại sao thế nhỉ?
Đợi đến mùa thứ 5, tháng 13 , ngày 32 , giờ 25 , phút 61. Đợi khi mặt trời chiếu sáng cả màn đêm , đợi khi tuyết rơi giữa mùa hè và đợi chờ một cái kết hạnh phúc cho mối tình đơn phương này . ❤
Đối với em, anh là mảnh kí ức đẹp đẽ nhất. Thanh xuân của em dành cho anh, nhưng cuối cùng anh lại không cho em một danh phận nào cả. Anh thích em và em cũng vậy, nhưng anh lại lựa chọn rời bỏ em. Anh rời đi để lại những kỷ niệm, để lại em đau đớn ngày ngày nhớ anh. Chuyện tình cảm mà bấy lâu nay em gìn giữ hóa ra chỉ là tự em đa tình. Từ lức bắt đầu đến nay, anh chưa từng xem em là người thương, mãi mãi chỉ ở ranh giới tình bạn...
năm lớp 6 ấy khi cấp 2 tôi đã gặp người con gái mình thích cũng là bạn cùng bàn , hồi ấy biết gì đến yêu, rung động chỉ gặp nhau hằng ngày trên lớp nhưng hay tranh, vẽ , viết xấu nhau trên sách nhau , chia bàn theo vạch kẻ.... thường thì tôi chịu thiệt hơn và ấm ức không biết làm gì bởi tôi vốn mềm yếu, tự ti, và cậu là con gái nên không bao giờ dám tôi đánh hay trả thù lại cậu .Tháng năm ấy dần trôi, từ ghét sang cảm tình , mặc dù cậu luôn ức hiếp tôi nhưng vì thế tôi mới có cảm giác tồn tại trong lớp , tôi tự ti và không muốn mọi người chú ý nhưng không biết vì lí do gì cậu cứ kiếm sự . Nhiều khi quá ức chế nên phản ứng lại thành ra trong lớp bọn tôi cứ gây ồn. Có người bảo bọn tôi thích nhau à sao cứ dính nhau vậy , lúc ấy tôi liền phản ứng lại không thích một chút nào như bản năng của tự ti.... một người như tôi sao xứng đáng dc người ta yêu chứ...
Cứ thế 4 năm cấp 2 đều là bạn cùng bàn của cậu và đã 2 năm thầm thích nhưng không dám tỏ tình. Cậu ấy đẹp, da trắng,viết chữ đẹp học giỏi luôn đứng đầu lớp mặc dù đã 4 năm cùng bàn nhưng vẫn không bỏ thói quen cũ thích gây sự chú ý nào vẽ lên sách, bàn (lãnh thổ bên mình thường thì 1 bàn thì cậu ấy chiếm 2/3) vì đã quen rồi nên h mình ít cãi nhau và hay nhường cậu ấy mình nghĩ có người nói chuyện, trêu chọc, vui đùa và là người mình thích thầm thì vui hơn bao giờ hết. Mình cũng không hiểu sao khi phân lại chỗ ngồi thì luôn ngồi vs bàn cậu như một sự sắp đặt cứ thế cậu và tôi lại chí chóe nhau trong lớp . Tôi chỉ muốn ngắm cậu từ xa vì sự tự ti, ngoại hình, tính cách tôi yếu đuối như vậy đó chỉ muốn thầm thích, thầm yêu một người là bạch nguyệt quang không thể và không dám với tới.
Và rồi cấp 3 , tôi vẫn học cùng trường với cậu, nhưng lần này khác lớp(tôi B5 , cậu B6) nhưng cách nhau chỉ một lớp học. TÔI vẫn vậy luôn đứng từ xa nhìn lớp cậu nhưng vì tự ti nên không dám đến gần lớp luôn lấy lí do đi ngang qua để gặp, bắt chuyện, để được cùng nhau đi về trên một con đường vì lúc đó mới được nhìn cậu, được vui vẻ trò chuyện . Cứ thể đã 3 năm rồi tôi vẫn luôn ở đó không phải chờ cậu chỉ lặng thầm trộm yêu từ lâu . Dù biết chẳng thể bên nhau (cùng họ , tự ti )nhưng được cùng cậu trải qua chặng đường học sinh đã là điều may mắn đối với tôi , không biết cậu có từng thích tôi không vì lần nào cậu cũng cố gắng bắt chuyện với tôi , trêu chọc tôi, khen tôi vì nhiều điều và không chê bai tôi mặc dù tôi có nhiều khuyết điểm, cậu giúp tôi tự tin hơn, chăm học hơn và luôn giúp đỡ mình nhưng vì cùng họ với nhau nên vẫn không dám tỏ tình. 3 năm cấp 3 đã trôi qua như thế cậu và tôi giống nhau vẫn chưa có mảnh tình nào, và đến khi thi cuối cuối cấp vẫn vậy, chúng tôi ôn tập cùng nhau , cùng nói chuyện về tương lai ....
Cho đến khi lên đại học năm nhât , năm hai rồi năm ba dù không học chung trường nhưng tôi vẫn luôn dõi theo cậu trên fb, mxh cậu kín tiếng, ít đăng bài việt như mình nhưng mỗi khi có bài viết mới tôi lại nhìn ngắm người con gái ấy nhìn thật đẹp nhưng không dám like, bình luận hay làm gì cả chỉ muốn lưu giữ khoảnh khắc ấy, khóa lại cất vào ngăn tim. Nhiều lúc thấy mình thật yếu đuối không dám vày tỏ và càng không dám mạnh mẽ bảo vệ cậu . Tôi và cậu vẫn liên lạc ,trò chuyện, gửi những câu chuyện thú vị , hát cho nhau nghe, khi nghỉ lễ,tết thì hẹn gặp mặt nói chuyện . Khi ấy , tôi mong chờ biết bao vì được gặp lại sau bao ngày thương nhớ, cậu bây giờ xinh hơn trước , biết trang điểm, ăn diện , biết nói chuyện hơn tôi cũng có chút thay đổi nhưng có một điều là không đó là vẫn luôn thích cậu muốn chôn vùi bí mật này sâu trong lòng kể cả những người bạn thân nhất, hay ai đó cũng không biết tôi có một bạch nguyệt quang trong lòng .Tôi may mắn biết bao khi gặp được cậu người cùng tôi trải qua chặng đường học sinh, người làm tôi tự tin hơn về chính mình , và một mối tình yêu thầm đã nhiều năm. Sau này dù biết không thể ở bên cậu nhưng tôi vẫn muốn chung thủy vs tình yêu đơn phương này. Chúc cậu luôn vui vẻ, hạnh phúc và sau này hãy tìm cho mình một người luôn yêu cậu như tôi nhé...
Chà , thích từ lúc còn là bé con tới lúc ĐaiHoc k phải đùa, có lẽ bạn và cô bé kia không có duyên đến với nhau hoặc đó là thầm mến, không phải người yêu thích , nếu thật sự yêu chắc đã tỏ tình được không được thôi làm bạn haha. Vẫn mong sau này sẽ có người bạn khác đến bên và bảo vệ bạn, người mà có thể khiến bạn không còn thấy bản thân tự ti nữa, cô bé thời trung học mãi là kỷ niệm đẹp
@@thienthien6468 Cùng họ bạn ạ, không thì mình tỏ tình từ lâu rồi chứ
Hi vọng ta sẽ gặp lại và nhận ra nhau vào một ngày nào đó mà không phải chờ đến những ngày của tháng 13!
Lần đầu tớ gặp cậu là vào năm lớp 3 , nhưng khi ấy , tớ lại chưa để ý đến cậu . Cho đến năm cuối cấp 1 rồi , tớ mới bắt đầu nhìn thấy cậu , cậu khác so với những bạn nam khác , hiền lành , trầm tính , tuy vẫn tham gia các hđ bóng banh nhưng lại có vẻ không được để ý nhiều , trông cậu lúc nào cũng lủi thủi có một mình , rồi đến khi thời gian sắp hết , tớ mới nhận ra mình lỡ thích bạn trai ấy mất rồi
Có thể là một tình cảm nhất thời , tình yêu bọ xít theo người lớn nói , nhưng cậu thật sự giống ánh dương sưởi ấm tớ. Nhưng lúc tớ nhận ra thì tớ đã nghe thông tin cậu thích bạn thân tớ mất rồi. Nhưng may mắn làm sao , đó chỉ là tin giả , rồi khi cả lớp đồn ầm việc tớ thích cậu , cậu chủ động nhắn tin cho tớ , tớ vui lắm , nhưng tớ vẫn chối rằng tớ không thích cậu . Qua thời gian , cả cậu và tớ đều dần có tình cảm với nhau
Nhưng bữa tiệc nào cũng phải tàn , chúng ta chia thành hai ngả , tớ lên thành phố , cậu vẫn ở lại nới quê làng bình yên , chúng ta vẫn giữ liên lạc , vẫn giữu tình cảm với nhau cho hết hè , suốt mấy tháng trời không gặp nhau nhưng vẫn thân thiết lắm. Nhưng rồi ngày định mệnh đến , bỗng tớ nhắn tin cậu chẳng trả lời , bạn tớ hỏi thì mới ra là cậu mất acc , xin được số mới thì nhập vào không thể tìm thấy , không cho phép tìm bằng sđt.Tớ buồn lắm , tớ cố nĩu giữ tình cảm của mình, không trao đi cho bất cứ ai ngoài cậu
Nhưng rồi khi về lại quê , bạn tớ kể rằng thấy cậu vui vẻ bên người khác dưới danh hàng xóm lâu năm , bạn cùng lớp này kia, tớ đau lắm . Rồi tớ dứt khoát từ bỏ tình cảm với cậu , tớ trao đi tình cảm cho người khác , nhưng lại không thể sâu đậm , tớ trao đi thứ tình cảm nửa vời , chỉ vài tuần là dần nhạt phai , vài tháng là vô hình. Dù tớ biết chúng ta đã hết duyên , nhưng đôi khi tớ lại mường tưởng lại những năm tháng vui vẻ ấy , khẽ nhớ đến cậu mà đau lòng
Tớ biết cậu có thể quên tớ , từ bỏ tớ hoặc chỉ đơn giản là cài chế độ acc vô tình làm chúng ta xa cách , nhưng sao cậu lại không tìm lại tớ ? Tớ thật ích kỉ , nhưng cũng vì tớ thật sự thích cậu thôi....Lời hẹn ước năm ấy của hai ta có lẽ đã theo cơn gió bay đi thật xa rồi...
Em mong đợi những thứ không thể xảy ra. Có phải chăng vì em hiểu khoảnh khắc mình quay lại ... cũng không có thật.
bây giờ thì đã mỗi đứa một đất nước, một lối đi khác. Ngày hôm nay 31/10 e đã nhận được thiệp cưới từ anh, vậy là từ nay chúng ta chẳng thể nào viết chung một tương lai được nữa rồi ❤
it's hard to say how much pain we have when we lose our love but life is a journey, there are many things waiting me and that is why we will never give up for what reason. Keep going and u will meet ur love, wish best for all.
Cảm giác mấy bài tiếng Trung luôn làm mình bồi hồi về thời còn là học sinh lắm nha
Tận sâu trong đáy lòng từng rất thích một người , chỉ dữ trong lòng vì tình cảm tôi dành cho cậu ấy là chân thành , có nói cho người khác thì cũng là trò cười trong mắt họ . Biết người tôi thích sớm có người trong lòng , không mong cậu để ý , chỉ mong cậu hạnh phúc .Nếu có tháng thứ 13 thì thật tâm những dòng này tôi vẫn sẽ giữ làm của riêng!
ôi Khương Giai Cố Nhiên của tuiiii
2 ông bà này đáng iu xỉu 🥺
B ơi này là phim gì vậy ạ?
@@lananhchu8509cp phụ của phim Khi anh chạy về phía em nha
@@lananhchu8509 khi anh chạy về phía em nhaa
Không thể chờ nổi tháng 13 ấy vậy mà đã tròn 13 năm chưa từng nói lời yêu,nhưng chưa từng quên.Thỉnh thoảng tôi có nghe người ta nhắc về em,nói em tệ thế nào.Nhưng họ đâu biết em cũng tệ với tôi lắm,nhưng vẫn thương,vẫn nhớ,vẫn âm thầm dõi theo em suốt nhừng ấy năm.Chắc kiếp trước tôi mắc nợ em 🙂
Nghe bài này lại nhớ cấp 3 ghê, nói ra thì sợ mất tình bạn mà ko nói thì vẫn vương tới giờ, ngộ ghê😂
E vẫn nhớ như in buổi tối tháng 11 năm ấy. Trời mưa phùn se lạnh, có 1 người âm thầm chờ e dưới mái hiên ấy và rồi đó là lần đầu cta gặp nhau sau khoảng thời gian yêu xa a đã ôm e rất lâu nói thương e ko muốn mất e. Nhưng tất cả cũng chỉ là lời nói mà thôi, a chán e rồi. E rất mệt e thực sự ko đủ sức níu kéo nữa có lẽ e nên buông tay trả tự do cho a 😊
Tớ muốn được quay trở lại thời cấp 3, không phải là để được gặp lại cậu hay mạnh dạn theo đuổi cậu. Mà tớ chỉ muốn sửa lại lỗi lầm của mình, tớ muốn mình sẽ học tập tốt hơn nữa để trở thành người mà tớ hướng đến, chứ không dành thời gian để chờ đợi một người không quay lại nữa. Giá như khi đấy tớ tin vào bản thân, tin vào linh cảm của tớ, kiên định với quyết định của mình hơn, tớ sẽ không bao giờ thích cậu. Tớ thấy thật may, khi chúng mình cũng từng có tình cảm với nhau, chỉ tiếc duyên không đủ lớn. Nhưng chuyện đã qua, dù kết quả có ra sao thì tớ vẫn luôn trận trọng quãng thời gian đấy. Hẹn một ngày găp nhau khi cả hai đã tỏa sáng nhé!!!
Cám ơn cậu, người con trai đầu tiên khiến bản thân nhận ra đâu là cảm nắng và đâu là tình yêu. Cậu chính là bạch nguyệt quang trong lòng tớ, người mà có lẽ rất khó để quên được. Gặp được cậu chính là ánh sáng duy t trog khoảng thời gian tồi tệ đó của tớ. Trong cuộc sống chắc chắn sẽ có rất nhiều tiếc nuối nhưng tiếc nuối nhất là giá như tớ gặp cậu khi bản thân đã trưởng thành hơn. Vì khi đó tớ sẽ dũng cảm theo đuổi thứ tình cảm chôn sâu trong tim mình. Cậu chính là người con trai duy nhất cho đến hiện tại,ngoại trừ người thân, là người tớ thoải mái tiếp xúc và trò chuyện. Cũng như những người khác, tớ nghĩ bản thân rồi quên cậu. Nhưng sự thật là hơn 10 năm qua, mỗi khi những khoảnh khắc liên quan đến cậu đều khiến tớ khóc một lần nữa chỉ vì nhớ cậu. Cám ơn cậu, người con trai đã tô điểm thêm sắc màu cho thanh xuân nhạt nhòa của tớ
Hè năm nay , tớ đã gặp được mộy người khiến tớ rung động . Tớ yêu cậu ấy và cũng xin lỗi vì đã yêu cậu ấy ... Khôi à , chúng ta tuy chỉ gặp được nhau một khoảng thời gian ngắn nhưng tình cảm tớ dành cho cậu như một giải ngân hà , mãi mãi chẳng thể nhìn thấy được hết .
lần đầu t thích 1 người lâu đến thế, 4 năm đâu phải ít, khó khăn lắm mới bước vào mối quan hệ yêu đương với ngta, cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình t và giờ thì t luỵ😂
tôi đang học cấp 3, và tôi cũng thích thầm bạn cùng lớp, mong rằng bạn ấy sẽ thấy những lời này của tôi.......
23-08-2024 mình đã tỏ tình cô ấy nhưng thất bại cô ấy nói" Tôi biết bạn thích tôi từ lâu rồi,nhưng tôi không muốn vượt qua ranh giới của tình bạn để tiến đến tình yêu,tôi chỉ muốn chúng ta là bạn,là bạn thôi có được không😢,tôi không muốn làm người yêu bạn,vì như vậy sẽ mất đi 1 người bạn tốt" câu nói khiến tôi chết lặng ,tôi biết cô ấy mới chia tay người yêu cách đây không lâu ,nhưng tôi nói tôi vẫn sẽ chờ bạn,chờ 1 ngày nào đó bạn thay đổi suy nghĩ ,tôi sẽ đến với bạn 1 cách nhẹ nhàng và ấm áp nhất,tôi hứa chuyện đó với cô ấy nhưng cô ấy không nói gì mà chỉ im lặng,hiện tại tôi vẫn luôn chờ đợi câu trả lời của cô ấy😌
Thích một ai đó trong tuổi thanh xuân của mình nhất định phải nói ra không? Đôi khi mình chỉ nhìn ánh mắt, mái tóc hay đôi chân dàu của cậu ấy cũng đủ cho mình rung động. Kỉ niệm đó chỉ dành cho riêng tôi. Cậu ấy không phải là tất cả, tôi còn có nhưng người bạn tốt nữa mà, lúc tôi buồn có họ bên cạnh. Nhưng mà cậu ấy dù gì vẫn luôn ở một góc nào đó trong kỉ niệm trong trái tim tôi. Đi sau cậu ấy, nhìn thấy dáng hình cao soái, chân bước dài bằng mấy buóc đi của tôi. Thật sự hình ảnh ấy, dáng vẻ ấy, tôi không thể quên được!
Đợi đến tháng 13, có lẽ lúc ấy cậu ấy mới biết tâm ý của tớ, bởi vì tớ đã cố giấu thật kĩ thứ tình cảm này, mang nó chôn dưới đáy lòng, bởi đã từng tổn thương rồi, nên tớ mới không muốn lần nữa thất vọng
T đang đợi tháng 13 ,đợi đến 25 giờ ,đợi cho đến khi mặt trời chiếu sáng cả màn đêm ,đợi đến phút 61, Chờ đến mùa thứ 5 ,Đợi một trận tuyết rơi vào mùa hè , rồi sẽ có ngày cậu nói yêu tôi ^^
Tôi đã đơn phương quá lâu
Người ấy đã đi...
Tự cười, tự nói, vấp ngã tự đứng dậy,
Tình yêu rất kì diệu. Khi yêu ta có thể chấp nhận khuyết điểm của đối phương vô điều kiện. Khi tình cảm đã không còn thì một lỗi nhỏ cũng có thể làm lý do chia tay.
lần đầu tiên tôi rung động với 1 người ở trên đời , lại là thế giới ảo ,em kêu tôi chờ em về để chúng ta viết nên những điều 2 người mơ mộng , e có về nhưng chỉ là ở trên di ảnh ở bia đá cứng ngắc , aatrox x ahri ,4ever forget
cảm giác sau chia tay mà không thể move on, tự nhiên thấy câu bạn chỉ biết bạn yêu 1 người nhiều như thế nào cho đến khi người ấy có nym rất đúng, phải hạnh phúc nhé " hmp"
Tớ vừa khẳng định tình cảm kh lâu thì tớ nhận ra rằng cậu thiếu niên mà tớ ái mộ đã luôn đợi chờ một người khác. Cậu ấy có thể đợi cả đêm vì một tin nhắn nhưng lại chẳng trả lời tớ dù chỉ một tin. Tuy thái độ cậu ấy vẫn vậy nhưng thật sự tớ kh còn cơ hội nx r
Quả thật, làm gì có tháng 13, làm gì có một trận tuyết rơi thật lớn vào mùa hạ.
Và cũng như làm gì có chuyện chúng ta ở bên nhau chứ.
Làm gì có tháng 13
Làm gì có ngày bên nhau
Làm gì có nắng trong đêm
Và tại sao lại không có anh ở bên
Cũng mong có tháng 13 để quay lại hồi xưa nhưng giờ đã quá muộn rồi 😊
Ở hiện tại và cả tương lai tớ chỉ ước có thể mãi bên cạnh cậu ấy, trở thành một sự ưu tiên, một phần kh thể thiếu trong mỗi khoảnh khắc mà cậu ấy trải qua. Tớ muốn được bước vào cuộc đời cậu ấy một cách tự nhiên nhất nên mong rằng cậu ấy có thể bắt đầu nhìn tớ bằng ánh mắt khác.
Thích cậu là tớ sai dẫu biết rằng cậu chỉ rung động nhất thời nhưng vẫn cố chấp thích 😊
Tôi nghe bài này lúc mới ra 12 phút trước 38 lượt xem vẫn nghe đến giờ❤
Nào có sao nhỉ người ơi. Người đã thoát khỏi thế gian đầy sự ruồng rẫy với người rồi, nơi địa ngục trần gian không làm người đau nữa. Vậy là em vui rồi. Thật may rằng người vẫn để lại cho tôi sự an ủi duy nhất trong đời. Nhớ người nhiều. Mong cầu những điều tốt đẹp nhất đến với người.
to gặp cậu ấy lúc mới 3 t giờ qua 13 năm làm thanh mai trúc mã mà c ấy iu người khác
giai điệu bài nì hay lắm í
🍓🍓🍓
người cho mình ánh sáng, ánh hào quang mà ko bao giờ ở lại.
Mình thích một bạn suốt cả 3 năm cấp 3. Lần đầu tiên mình gặp cậu hôm họp phụ huynh kỳ 1 năm lớp 10. Lần thứ 2 mình gặp cậu ở nhà xe. Hôm đó trời mưa, Hơn 300 học sinh đứng chật cả hành lang để đợi mưa tạnh. Mình vô tình ngước đầu đúng lúc cậu ấy quay lại. Như câu nói " Uống nhầm 1 ánh mắt, cơn say theo nửa đời", mình thích cậu ấy lắm. Nhưng mà cậu lại thích một bạn nữ trong lớp mình. Ngồi học trong lớp, các bạn chọc bạn nữ ấy là D thích m lắm kìa, suốt ngày nhắn tin. Bạn nữ kia lại không thích D. Thời gian cấp 3 ấy vừa vui mà cũng buồn. À mà năm lớp 10, mình đã đứng tìm tên cậu ấy trong hàng trăm người thi học kỳ. Không biết có duyên hay không, mà sn cậu trùng với sn mình...
Hơn tháng nữa thôi, chúng ta sẽ không phải gặp nhau. T sẽ không phải sợ rung động thêm một lần nữa và m cũng sẽ không sợ t có thật và thật lòng hay không. Nhỉ...
yêu ai cũng được, miễn sau này bản thân không hối hận là được.
Lúc đi học vẫn luôn thích một bạn nam, bạn ấy học giỏi lắm, vì để khiến bạn ấy chú ý, tôi đã không ngừng học tập. Bản thân từ một học sinh mờ nhạt dần dần thay đổi, điểm số lúc nào cũng đứng nhất nhì, khiến tên bản thân trong bảng xếp hạng luôn gần cậu ấy mới cảm thấy vui vẻ...năm này qua năm khác, tôi luôn im lặng thích cậu ấy, cũng không biết đã thích người ta nhiều đến mức nào. Rồi qua mấy năm sau đó cũng tách nhau ra, chúng tôi chung trường khác lớp, tốt nghiệp rồi mỗi người một nơi, tôi đã có hàng trăm cơ hội bày tỏ nhưng cứ luôn im lặng bỏ qua cậu ấy. Cho đến khi tình cờ gặp lại những người bạn cũ, họ cho tôi biết rằng thật ra năm đó, tháng đó...tình cảm của tôi không phải đơn phương. Tôi vừa vui vừa buồn. Đáng tiếc rằng lúc này đây, khi tôi có đủ tự tin bày tỏ cũng là lúc cậu ấy mở lòng với tình cảm đẹp đẽ của cậu ấy, bản thân dù rất tiếc nuối nhưng cũng rất nhẹ lòng, không đủ rộng lượng cảm thấy họ xứng đôi, nhưng thực tâm chúc phúc cho tình cảm đó của hai người. Tôi vẫn biết tình đầu rất khó quên, lại không nghĩ bản thân khắc cốt ghi tâm đến mức luôn nhớ đến, chỉ là tình cảm này chỉ có thể giấu nhẹm đi coi như bí mật của riêng mình.
Hẹn em kiếp sau 😘
Mk cx từng giống bn chỉ khác là bn í k thích mk thôi
dạo gần đây mình mới biết đên bài hát này, đúng lúc bản việt reup lại cũng rất hay hihi
Nhìn về khoảng thời gian
Đã đi qua càng đau
Tưởng rằng ta sẽ mãi mãi bên nhau
Nào thấu
Nhân duyên quá vô thường
Một ngày kết thúc đôi tay sẽ buông
Chạm được đến nhẫn cưới
Rồi sao khóc nấc nghẹn ngào
Nhìn dòng người chen ngang
Anh chạnh lòng mà chẳng dám nói
Giấu nước mắt bước đi
Nhưng không ngăn được suy nghĩ
Liệu từ nay về sau
Còn gặp lại nhau không
Hay là duyên đã hết
Bao lâu rồi người nhớ không
Sao ta còn hoài ngóng trông
Luôn tin vào lời hứa
Sẽ có tháng mười ba
Chờ đông tan rồi hạ tới
Vẫn cố chấp đợi
Ngày em đến bên anh
Bao lâu rồi người biết không
Mưa rơi cùng ngàn bão giông
Gieo hi vọng rồi dập tắt
Có lẽ anh đã quá ngốc
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết
Ta sẽ gặp lại
Nhìn dòng người chen ngang
Anh chạnh lòng mà chẳng dám nói
Giấu nước mắt bước đi
Nhưng không ngăn được suy nghĩ
Liệu từ nay về sau
Còn gặp lại nhau không
Hay là duyên đã hết
Bao lâu rồi người nhớ không
Sao ta còn hoài ngóng trông
Luôn tin vào lời hứa
Sẽ có tháng mười ba
Chờ đông tan rồi hạ tới
Vẫn cố chấp đợi
Ngày em đến bên anh
Bao lâu rồi người biết không
Mưa rơi cùng ngàn bão giông
Gieo hi vọng rồi dập tắt
Có lẽ anh đã quá ngốc
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết
Ta sẽ gặp lại
Bao lâu rồi người nhớ không
Sao ta còn hoài ngóng trông
Luôn tin vào lời hứa
Sẽ có tháng mười ba
Chờ đông tan rồi hạ tới
Vẫn cố chấp đợi
Ngày em đến bên anh
Bao lâu rồi người biết không
Mưa rơi cùng ngàn bão giông
Gieo hi vọng rồi dập tắt
Có lẽ anh thật ngu ngốc
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết rơi
Ta sẽ gặp lại
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết rơi
Ta gặp lại
không ai thích cảm giác chờ đợi nhưng nếu người đó xứng đáng thì mất chút thời gian cũng đáng.
cứ bị thích nhạc này ý 😍
Tháng 13 không tồn tại giống như tình cảm giữa chúng ta vậy❤
Vẫn ước anh sẽ đến, e vẫn đợi nhưng dường như sự nhẫn nại của e có hạn, em vẫn cứ đợi a ngày qua ngày, ngày nào mỗi sáng thức dậy e vẫn mong anh sẽ đến, sẽ xuất hiện, thực sự hiện tại e vẫn đợi. Nhưng cái cảm giác đợi chờ nó thật sự rất rất khó chịu. Nên là e mong a hay xuất hiện thật mau được không???? ❤🍀
Mình cứ nghĩ sẽ đợi một ngày thích hợp sẽ nói ra nhưng đã tốt nghiệp gần 1 năm vẫn chưa thể bày tỏ và có lẽ mãi mãi cũng không thể nữa rồi...
28.05.24 sáng suy, trưa suy, sắp hết suy thì chiều nghe được bài này suy tiếp...
suy thoái cột sống, suy sụp tinh thần, suy đi nghĩ lại, suy yếu con tim, :
Tối tối dô kênh tui nghe gòi suy tiếp nhe😗
giai điệu dễ thương mà lời nghe suy thế trùi
Đi ngang qua và để lại một bình luận cho sự đơn phương 8 năm. Hôm nay vừa dự đám cưới bạn ấy. Yêu thích bắt đầu trong mùa hè năm 17 tuổi, dù không học cùng lớp, mình chuyên Toán còn bạn nam chuyên Hóa. Đi chơi cùng với một đám bạn rồi quen nhau. Rồi cứ đi chung với đám bạn suốt, thích người ta hồi nào không hay.
Chắc ai cũng từng như mình, đi canteen nhiều hơn để khi xếp hàng mua đồ có thể gọi là vô tình đứng sau người ta, hay là người ta đi học thêm ở đâu , thì mình cũng "trùng hợp" gặp ở đó. Hay là đi tra mấy cái cung hoàng đạo rồi ngơ ngẩn vì hợp nhau. Cứ thế mình thi chung Đại học với người ta luôn, đều học y hết. Rồi trở thành bạn học tập trong thư viện, đi cafe học chung, vẫn cho mình một cái ảo tưởng mưa dầm thấm lâu.
cho tới năm 3 thì bạn ý có người yêu, là người mà trái ngược hoàn toàn tính cách của bạn nam. Lúc đó, buồn tới phát điên, học chung một lớp nhưng không còn ngồi chung một bạn, nhìn bạn ý với người yêu vui vẻ, tối về buồn ngồi khóc. Xong mình cắm đầu vô học tập, gặp người ta chỉ chào hỏi nhẹ nhàng rồi đi. tới ngày cuối khi tốt nghiệp, bạn ý hỏi mình là Bạn ý không hiểu tại sao mình bạo lực lạnh với bạn ý. Nhưng mà không biết giải thích, cũng không thể giải thích.
Ra trường rồi mình tiếp tục học lên, còn bạn ý đi thực tập, cùng ở một thành phố, nhưng lạ là chẳng bao giờ gặp nhau, mình cũng nghĩ là mình quên bạn ý rồi. cho tới tháng trước thì bạn ý nhắn rằng bạn ý cầu hôn thành công, đại học chỉ chơi với mỗi mình, cũng mong là mình tới dự đám cưới hoặc làm phù dâu càng tốt. Hồi đó là có thoáng đau lòng. cũng không biết là mình còn thích hay chỉ luyến tiếc, cơ mà mình vẫn tới dự
Hôm nay mình dự xong đám cưới, coi như cũng kết thúc, chúc hai bạn hạnh phúc, cũng hy vọng bản thân tương lai có thể gặp được người yêu mình như thế!
😔😔😔😔
Nhớ anh ấy quá , nhớ những ngày tháng đấy quá...
Trước đây năm lớp 4 tôi có thích và cũng từ cậu ấy mà toi biết yêu và rồi tôi cũng im im đến năm lớp 5 tôi có nới với bạn thân và nó đi đồn cả trường biết luôn:)) nma từ đầu đã không có kết quả rồi nên tôi cũng không mong đợi gì và rồi gì đến cũng đến cậu ấy xa lánh và lạnh nhạt với tôi,cũng từ đó toi cũng không còn thích cậu ấy và 1 ai nữa nma không hiểu kiểu gì năm lớp7 kì2 lại cảm nắng bạn cùng lớp nma cậu ấy cũng chỉ coi tôi là bạn thôi và cũng trong thời gian đó bạn học cùng lớp tán và cậu ấy đồng ý và thành đôi,và dù cậu ấy biết tôi thích cậu ấy nhưng mà cậu ấy cũng chỉ coi toi là bạn😕,từ đó trở đi toi cũng không giám yêu!
Cả 2 lần thích ngoại hình tôi đều “MẬP” từ đó toi bị ám ảnh từ mập và ám ảnh về vẻ bề ngoài! “Lời cuối cùng tôi muốn gửi đến bạn nào đang yêu thì hãy can đảm nóiiii nhé,chúc cậu thành công nhé”🍀❤️
" Làm gì có tháng 13
Làm gì có kẻ yêu ta thật lòng"
Có thì chc sẽ có nhưng liệu có đc chúng ta của sao này ko? Có thể là 1 phần trong kí ức của nhau ko? Tôi từng rất tin tưởng vào việc yêu chân thành rồi thì sẽ nhận lại đc tình cảm chân thành. Nhưng sự thật tàn khóc hơn tôi nghĩ, tôi chấp nhận lời yêu, tôi mở lòng yêu họ, họ hứa và hứa nhưng rồi lại làm tôi tổn thương đến tột cùng. Vậy liệu theo đuổi người mình yêu hoặc mở lòng yêu người theo đuổi mình rồi sẽ có "chúng ta " trong tương lai của nhau ko? Hay chỉ khiến cho kẻ chân thành cô đơn trong chính cuộc tình của mình rồi lại thêm 1 lần đau đớn?
Làm gì có tháng 13
Làm gì có mùa thứ 5
Làm gì có ngày chúng ta lại yêu cơ chứ =))
khi nào có tháng 13, giây thứ 61 , có giờ 25,
khi đó nắng chiếu đêm hè, cá bơi trên cạn, ta về bên nhau🙂
Mối tình 4 năm có lẽ phải kết thúc rồi nhma thật khó để buông ngta ns đúng muốn thì tìm cách còn k muốn sẽ tìm lý do cậu ấy luôn tìm lý do là mk rep chậm để r cậu ấy vứt bỏ mk mà mk quá ngu ngốc vẫn đâm đầu yêu cậu ấy dù đau lòng😊☺
Tớ sẽ từ bỏ nó tại đây❤️🩹
Tháng 13. Em sẽ không bao giờ chấp nhận tình cảm của tôi đâu. Tôi giận bản thân mình đã để cảm xúc lấn át lý trí mà tìm đến em để rồi rơi vào trầm tư, đớn đau. Nhưng tôi sẽ không để điều này tiếp diễn nữa. Rồi tình cảm này rồi sẽ phai nhạt thôi. Tôi sợ phải rung động trước một ai đó.
Trưởng thành tôi sẽ không hồi ta còn 13 tuổi. Thời đẹp nhất của tôi và cậu. Cậu chẳng có gì đặc biệt. Tôi nghe mấy bạn trong lớp nói thế. Nhưng hỡi anh chàng của tôi, cậu thật đặc biệt trong mất tôi từ lần đầu tiên.
Tôi nghĩ tiếng sét ái tình thật xa vời trong cuộc đời tôi. Vì có ai yêu từ lần đầu tiên, nếu có thì họ phải có sắc đẹp. Nhưng theo tôi, tôi đã yêu cậu ấy từ lần đầu gặp mặt. Tuy cậu ấy không có nhan sắc, nhưng tôi lại thấy thật đặc biệt.
Cô giáo xếp chỗ tôi ngồi dưới cậu, tôi cố gắng gây ấn tượng với cậu. Tôi thấy cậu không để ý mấy. Một lần cô định chuyển chỗ cậu xuống ngồi với tôi mà hụt mất.
Lúc đó tôi hơi buồn. Nhưng ngồi dưới cậu lâu thì chúng ta lại tương tác nhiều. Cậu hay trêu tôi, cậu hay cốc đầu tôi. Nhưng hành động đó cậu hay thể hiện với các bạn nữ khác. Tim tôi hẫng 1 nhịp, nhưng không sao, tôi lạc quan và hi vọng lắm.
Tôi muốn tỏ tình cậu, mà sợ nhận được lời từ chối. Như dao đâm vào tim. Cảm ơn trời khi cậu ta tỏ tình tôi trước.
Tôi đồng ý ngay, nhưng cậu ta chỉ tỏ tình chơi rồi hôm sau lại coi tôi là bạn. Tôi đã cố gắng để níu giữ cậu ấy và thành công. Lúc đó chúng ta vẫn còn ngại ngùng, tình yêu thật trong sáng, đậm mùi học đường Trung Quốc.
Sau đó cậu tự nguyện rời đi khiến tôi lụy cậu tận mấy tháng. Vì trước khi cậu tới bên tôi tôi đã trầm cảm nặng. Khi mà cậu rời đi thì không biết tôi sẽ ra sao.
Có lẽ khi lớn lên tôi sẽ ngẫm nghĩ lại và cười. Thật là tình yêu đẹp nhỉ
Tôi cũng có mối tình khi còn hs nhưng lại có 2 mối tình. Mối tình đầu là do sự cải vả. Cinf mối tình thứ hai chúng tôi bên nhau suốt cấp 2 đến đại học cứ nghĩ mọi thứ sẽ ổn nhưng do gđ tôi đã khiến cho cả hai từ là một cặp đôi trở thành kẻ thù với.
Tôi cực kì yêu người đó đến mức, mãi không yêu ai khác dù cho mình 35 vẫn luôn nói ko iu ai cả😢😭💔
nghe lại nhớ đến mối tình đầu🥺
Bài hát thật hay.
Cả t và c cùng thích bài hát này. Nhưng đối tượng mà chúng ta muốn gửi đến lại ko p chúng ta
Thích cố nhiên khương giai