Những chứng nhân được nghe Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc Lập I NGƯỜI KỂ CHUYỆN

Поделиться
HTML-код
  • Опубликовано: 16 май 2024
  • Mồng 2 tháng Chín năm 1945.
    Hà Nội tưng bừng màu đỏ. Một vùng trời bát ngát cờ, đèn và hoa. Cờ bay đỏ những mái nhà, đỏ những rặng cây, đỏ những mặt hồ.
    Đồng bào thủ đô già, trẻ, gái, trai đều xuống đường. Mọi người đều thấy mình phải có mặt trong ngày hội lớn đầu tiên của đất nước.
    Lời nói của Bác điềm đạm, đầm ấm, khúc chiết, rõ ràng. Không phải là cái giọng hùng hồn người ta thường được nghe trong những ngày lễ long trọng. Nhưng người ta tìm thấy ngay ở đó những tình cảm sâu sắc, ý chí kiên quyết; tất cả đều tràn đầy sức sống; từng câu, từng tiếng đi vào lòng người.
    Đọc bản Tuyên ngôn Độc lập đến nửa chừng, Bác dừng lại và bỗng dưng hỏi:
    - Tôi nói, đồng bào nghe rõ không?
    Một triệu con người cùng đáp, tiếng dậy vang như sấm:
    - Co.o.ó!
    Từ giây phút đó, Bác cùng với cả biển người đã hòa làm một.
    Kí ức của những chứng nhân ngày ấy chia sẻ về lòng tự hào khi nghe Bác đọc Tuyên ngôn độc lập

Комментарии •