Em hỏi nắng Thu sao lá vàng xơ xác? Thu trả lời vì nhớ khúc tình ca! Em hỏi gió sao mây trắng tóc thơm mùi cỏ? Gió trả lời vì mây nhớ người yêu! Em hỏi mùa Đông sao lạnh lùng cô độc? Đông trả lời vì thương nhớ người thôi! Mỗi hoàng hôn sắc tím dần trôi. Đông lạnh lẽo vì một đời thương nhớ! Em hỏi mùa Xuân đang về rực rỡ. Xuân có buồn và có nhớ ai không? Xuân bảo rằng còn vương đọng mùa Đông. Vì tất cả người thương chưa trở lại. Em hỏi nắng Xuân đẹp vô ngần đến thế? Nắng bảo rằng vẫn nhạt bởi nhớ thương. Em hỏi hoa nở rộ khắp phố phường? Hoa không biết chỉ lặng buồn cúi mặt. Em chợt hiểu thôi em về "góp nhặt". Cất vào tim tất cả những gì yêu. Để tháng năm... Để những ngày chiều. Dần quên lãng một người... Ta đã yêu...!!! PA -PY lại hát nhạc Xuân hay!
Em hỏi nắng Thu sao lá vàng xơ xác?
Thu trả lời vì nhớ khúc tình ca!
Em hỏi gió sao mây trắng tóc thơm mùi cỏ?
Gió trả lời vì mây nhớ người yêu!
Em hỏi mùa Đông sao lạnh lùng cô độc?
Đông trả lời vì thương nhớ người thôi!
Mỗi hoàng hôn sắc tím dần trôi.
Đông lạnh lẽo vì một đời thương nhớ!
Em hỏi mùa Xuân đang về rực rỡ.
Xuân có buồn và có nhớ ai không?
Xuân bảo rằng còn vương đọng mùa Đông.
Vì tất cả người thương chưa trở lại.
Em hỏi nắng Xuân đẹp vô ngần đến thế?
Nắng bảo rằng vẫn nhạt bởi nhớ thương.
Em hỏi hoa nở rộ khắp phố phường?
Hoa không biết chỉ lặng buồn cúi mặt.
Em chợt hiểu thôi em về "góp nhặt".
Cất vào tim tất cả những gì yêu.
Để tháng năm... Để những ngày chiều.
Dần quên lãng một người... Ta đã yêu...!!!
PA -PY lại hát nhạc Xuân hay!