"Hơn 3000 ngàn bậc cấp dài... Hắn một kẻ linh lực tiêu tán... Toàn thân huyết ô, bạch y loang lổ... Bậc cấp máu chưa hết... Đó là đường hắn đưa ngươi về nhà"😭😭😭
Vì 1 bài hát mà cày 1 bộ truyện trong 3 ngày. Muốn mù mắt. Yêu hận bất phân Ngọt đắng đan xen Trắng đen khó tỏ 2 kiếp cuối cùng cũng đợi 1 kết quả tốt đẹp. Thương Một Mặc Vi Vũ ngây thơ, vì ái mộ một Vãn Dạ Ngọc Hành thanh tao trong sạch mà chấp nhận lấy trường hận hoa rồi quên mất bản ngã, quên mất cả người mình ái mộ, lầm đường lạc bước mà phạm bao tội ác... Thương một Sở Vãn Ninh thanh cao trong sạch, dù rơi hoàn cảnh tuyệt vọng nhất vẫn k mất đi sự lương thiện trong tim, càng ngưỡng mộ hơn tình yêu thầm lặng, tươi đẹp của 1 vị tiên nhân như z. Vãn dạ vi vũ vấn hải đường... Kiếp này xin hãy cùng nhau ngắm cảnh nhân gian tươi đẹp... .....
"Ta không muốn hậu nhân khi nhắc đến chúng ta, phụng ta là thần, chỉ ngươi là quỷ. Ta không muốn sử sách hậu thế khi lưu lại một đoạn, viết ta ngươi bất hoà, sư đồ thành thù. Nếu ta không thể vì ngươi trầm oan giải tội. Mặc Nhiên, Mặc Vi Vũ, Đạp Tiên Quân. Ta nguyện ý cùng ngươi chịu muôn đời thóa mạ. Địa ngục quá lạnh. Mặc Nhiên, ta tới tuẫn ngươi."
"Husky và sư tôn mèo trắng của hắn" là chấp niệm trong lòng mình. Mặc dù đã đọc rất nhiều bộ về sư tôn và đồ đệ nhưng Husky vẫn là số 1. Mỗi lần nghe bài này mình lại nhớ đến những đêm đọc truyện mình khóc như thế nào vì 2 người . Thương Mặc Nhiên, càng thương Sở Vãn Ninh, vừa yêu vừa hận, đau cho cả hai....May HE chứ lúc đó SE mình xỉu ngang, đến gần hết truyện Mặc Nhiên chết, lúc đó sư tôn đau khổ tột cùng, cứ tưởng SE mình khóc quá trời luôn... Nma vẫn buồn vì cp phụ SE, tác giả cứ làm con dân đau khổ:(((
@@bingmeiii Mình thấy cũng có nhiều cp đau đớn lắm cậu La Phong Hoa - Nam Cung Nhứ La Tiêm Tiêm - Trần Bá Hoàn Vương phu nhân - Tiết Chính Ung Khương Hi - Vương phu nhân Tất cả họ đều có kết cục bi thảm, khiến người đọc tiếc thương
Thời Không Sinh Tử Môn lúc sắp kết thúc, có hai đoạn làm tôi đau lòng kinh khủng khiếp: 1. Đạp Tiên Quân "sư tôn, ngươi thích Mặc tông sư đúng không?" Sở Vãn Ninh "đều là ngươi cả" 😭 2. Sở Vãn Ninh "Mặc Nhiên, địa ngục quá lạnh ta tới tuẫn* ngươi" 😭 *Tuẫn: kiểu như là chết chung, tuẫn tình ấy.
thề chứ nghe bài này xong nhớ lại truyện mà t đau hết cả tim. Thương Mặc Nhiên, thương Sở Vãn Ninh. Những thứ Sở Vãn Nhiên cho Mặc Nhiên rất ít nhưng lại là thứ còn sót lại cuối cùng của y, linh lực cuối cùng, tình yêu cuối cùng, dịu dàng cuối cùng, giây phút cuối cùng....
Thực sự là mình k thoát được chấp niệm mà bộ này gây ra cho mình. Dù cực kì yêu bộ này nhưng cũng k dám đọc lại, và cũng như bài hát này là bài hay nhất và đau nhất đối với mình, đến nỗi mình k dám nghe vì nghe thực sự rất đau Mình vừa nghe vừa nổi da gà, ong ong đến đầu, cộng thêm đọc cmt mà khóc luôn...HE mà buồn hơn SE, đúng nghĩa "thủy tinh trộn đường", thương các nhân vật, chẳng hiểu sao mình lại đau đớn cho những nhân vật không có thật? tôi yêu Vãn Nhiên, tôi yêu các nv khác! yêu má Bao dù má đã khiến tôi đau khổ như vậy😭😭
Hôm qua vừa đọc full truyện xong, thật sự rất thấm bái hát này, từng từng chữ đọc xong chỉ thấy đau lòng với xót. Thương Mặc Nhiên với Sư tôn, thương cho Vương phu Nhân và Tiết Chính Ung, thương cho cuộc tình của Diệp Vong Tích và Nam Cung Tứ, thương cho tình cảm sư đồ giữa ba người La Phong Hoa Nam Cung Nhứ Nam Cung Liễu, thương cho Phượng hoàng nhi Tiết Mông. Đến cuối cùng khi tất cả sự thật được phơi bày thì cực kỳ đau. Truyện tuy là HE, nhưng khi nhớ lại thì vẫn thấy buồn vô cùng TT-TT Nói đi cũng phải nói lại, Diệp Vong Tích và Nam Cung Tứ mỗi khi nghĩ đến thì lại thấy xót vô cùng TToTT Nhớ đến đoạn Nam Cung Tứ nhảy hồ thịt nát xương tan còn Diệp Vong Tích ở ngoài kêu " A Tứ " cảm giác đau cực kỳ. "Người ở lại là người đau khổ nhất", lời này không hề sai đối với Diệp Vong Tích, mất nghĩa phụ, mất người mình yêu, phải vực dậy từ nỗi đau để tiếp tục tồn tại. *Khóc* Mặc Nhiên với Sư tôn, cùng bảo vệ cho nhau, cùng đi với nhau đến cuối con đường. Mặc Nhiên nói: " Người để ý ta đi." " Địa ngục lạnh lắm, Vãn Ninh người tới tuẫn ta đi." Sư tôn đáp: " Là ta bạc ngươi, tử sinh không oán." " Mặc Nhiên, địa ngục lạnh lắm, ta tới tuẫn ngươi " Mặc Nhiên lại: " Nhân gian đẹp lắm, Vãn Ninh, người đừng tới tuẫn ta" Chỉ mấy câu đó thôi mà lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa, không biết nói gì thêm về cặp này. Không có bất kì từ ngữ nào có thể biểu đạt được, thật sự rất đau lòng. May mà là HE với bù thêm được mấy ngoại truyện siêu cấp dễ thương cùng với sự xuất hiện của các cp phụ TOT Nhưng mà đau thì vẫn cứ đau, giống vết sẹo tuy lành nhưng vẫn để lại dấu vết :')
đúng thật duy chỉ có bộ truyện này khai thác tâm lý nhân vật phụ nhiều nhất và hay nhất ấy, không có nhân vật hay chi tiết nào là thừa thãi cả, tất cả đều cùng nhau tạo nên một kiệt tác mà một khi nhắc lại là thổn thức khôn nguôi, mấy cái lời thoại ôi má ơi nó não nề day dứt không chịu được luôn ấy, bộ này soán cả bộ thiên quan về độ ngược luôn, các cú twist cứ phải gọi là chồng chất lên nhau đọc đau cả não nhưng không tài nào ngừng nghĩ về nó được luôn
Trải đủ 2 đời, 2 kiếp, cuối cùng chân tướng phơi bày, mọi thống khổ, cừu hận hằn sâu trong tim cứ thế tuôn trào… Người ta luôn nhớ hơn 3000 bậc thang vẫn còn thấm máu, nhưng Mặc Nhiên hắn - thiếu niên xán lạn năm đó thay sư tôn, thay người hắn yêu gánh lấy một kiếp, từ bỏ hồi ức đẹp đẽ, từ bỏ nụ cười thuần khiết mà chịu mọi đau đớn. Yêu không được, hận cũng không xong. Hắn đời trước cứ vậy, tâm tâm niệm niệm cho rằng bản thân yêu Sư Muội nhưng rốt cục hằn sâu tận đáy trái tim hắn luôn nhen nhóm hình bóng Sở Vãn Ninh… Sư Muội chết, hắn chịu được 10 năm. Sư tôn chết, hắn ngày ngày đến Hồng Liên Thuỷ Tạ, cuối cùng chỉ chịu nổi 3 năm. Ân ân oán oán suốt 2 đời, đọng lại mãi là Mặc Nhiên Mặc Vi Vũ Đạp Tiên Quân thay y xuống địa ngục, Vãn Ngọc Dạ Hành Bắc Đẩu Tiên Tôn Sở Vãn Ninh mãi một lòng yêu hắn. Đọc xong truyện thật sự có rất nhiều điều muốn nói…
Là đoạn nghiệt duyên, cố chấp làm gì chứ! Nhưng hắn vẫn cố chấp hận thù vì một Sư Muội nhưng lại không cam lòng để Sở Vãn Ninh đi, người giết" Người hắn yêu" chết đi. Rõ ràng chết là hết, vẫn cố níu kéo làm gì chứ Đạp Tiên Quân. Suốt đời Mặc Nhiên tìm câu trả lời cho câu hỏi bản thân là ai? Nhưng hắn không biết rằng dù là Mặc Nhiên hay Đạp Tiên Quân, hay là Mặc tông sư đều là một người cả thôi và cũng chỉ yêu một người thôi
Hải đường năm ấy chạm gió xuân Chính khoảnh khắc đó Ánh mắt người cháy bỏng tựa mặt trời Một giọng nói khiến ta hồi thần Chỉ thấy, thiếu niên thấm đãm cảnh xuân Nào biết được hồng trần vốn biến ảo vô thường Cũng năm ấy sương phủ kín lối Chính bàn tay người đã sưởi ấm cả thế giới của ta Tựa làn gió xuân đầu mùa Cứ thế, suốt hai kiếp chẳng thể quên Nào có hay, vì một chữ "tình" mà trầm luân Ngày sau hoa thực cốt, khẽ tỏa hương Từ đây mỗi người một phương Rồi cứ thế càng lúc càng xa Tâm tư giấu kín thành hồi ức Mộng một giấc hoàn lương quá dài Ta ngẩng đầu nhìn vầng trăng Gặp được cảnh xưa rồi lại chợt bừng tỉnh giấc mộng Hợp lý ái hậu xoay vần Bước chân chậm dần Cùng người ngoảnh nhìn lại Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng Dẫm lên hồng trần Chẳng chịu lãng quên Dù đọa xuống vạn trượng Cửu Thiên Vì người vẫn cam lòng Giả ngươi chẳng còn đây, ai sẽ ở cạnh bên ta? ...... Tuyết dẫu lạnh cũng chẳng thể sánh, 3 ngàn bậc thang Đã từng trải sinh tử rồi bi thương Phận duyên cứ đan xen trập trùng Hoảng hốt, nhớ đoạn tình giấu thật sâu Chẳng muốn hay, tình cảm này hoang đường đến thế Hiểu ra hương hải đường mang tình ý Vượt 2 kiếp vẫn chẳng phai Dùng hồn phách độ ta dù đánh đổi thọ mệnh cũng chẳng bận tâm Khảm trong tim là hình dáng người Tựa vầng nguyệt quang rực rỡ Quyện lại với bóng hoa cỏ, tỏa sáng khắp thế gian Hợp lý ái hạy xoay vần Bước chân chậm dần Cùng người ngoảnh nhìn lại Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng Dẫm lên hồng trần, chẳng chịu lãng quên Dù đọa xuống vạn trượng Cửu Thiên Vì người, vẫn cam lòng Giả như ngươi chẳng còn đây ai sẽ ở cạnh bên ta? Hợp lý ái hậu xoay vần Bước chân chậm dần Cùng người ngoảnh nhìn lại Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng Dẫm lên hồng trần Chẳng chịu lãng quên Hạt mưa giữa đêm hỏi hải đường Hẹn địa cửu thiên trường Cùng người vai kề thưởng thức mỹ cảnh vạn dặm nhân gian
Yêu yêu hận hận sinh tử hai đời. Là bi là thương nhưng cũng đầy viên mãn cho hai kẻ si tình. Đọc cmt thấy mn thương cảm nhiều quá nhưng với mk như vậy là đủ rồi một mối tình đẹp đầy sóng gió gian truân và một cái kết viên mãn k thể nào viên mãn hơn😊
bộ này nổi cực lan ra cả quốc tế văn học trung quốc là một thế mạnh vì có một nền văn hoá tuyệt vời nhưng vấp phải sự kiểm duyệt gắt gao của chính phủ nên họ không thể phát huy thế mạnh của mình mong sẽ có đột phá để có một bộ phim hay phim hoạt hình
chưa bao giờ thích bộ bl nào hơn bộ này đến nổi mày mò học tiếng Trung đọc k sót bài thảo luận nào của các diễn đàn bên Trung, sách giấy rồi truyện tranh,đủ mọi loại goods.... mê thật sự
Nghe xong nhớ tới câu chuyện của Sư tôn và Mặc Nhiên lại thấy đau lòng. Phải chi kiếp trước hắn có thể cảm nhận đc tình cảm của mình và Sư tôn thì hắn đâu cần tốn mất một đời chỉ để không rõ yêu hận ra sao rồi phí hết bao nhiêu mạng người chứ 🤧
@@linhhuynh7506 MN kiếp trước cũng thích sư tôn nên vì thế đã thay sư tôn bị gieo Bát khổ trường hận hoa , sau đó dưới tác dụng của hoa thì MN đã dần đưa những kia ức vui vẻ của mình và sư tôn vào trong quên lãng , phóng đại những hận thù của bản thân lên
ngay từ làn đầu gặp MN đã thích SVN rồi, dù MN bị y phạt bằng Thiên Vấn nhưng khi SVN bế quan, MN vẫn k giận mà đến thăm sư tôn. Lúc thấy SM đang hại SVN thì MN cầu xin SM cho hắn chịu thay sư tôn. Huhu, sau khi hiết tất thảy sư tôn cũng đáng thương mà MN cũng đáng thương.
@@diemquynhnguyenthi9765 lúc đọc đoạn ấy sốc xong đau lòng kinh luôn ấy, Mặc Nhiên yêu Sở Vãn Ninh khắc vào sương cốt, sau này dù có chịu tác dụng của hoa nhưng trong tiềm thức và giới hạn cuối cùng vẫn nhất quyết không để Sở Vãn Ninh chịu thiệt, đoạn rút móng tay của nàng nào ấy, với lại cả đoạn nhất quyết không để thế gian biết được Sở Vãn Ninh là phi tử của mk...
Thật ra đề bài hát đang chơi chữ đấy bạn, vãn dạ: Vãn Dạ Ngọc Hành (hiệu của sư tôn), Vi Vũ: tên của Mặc Nhiên. Đề bài mình có thể hiểu trực tiếp là "đêm tối mưa nhỏ, hỏi hoa hải đường", hay "Vãn Ninh và Mặc Nhiên hỏi hoa hải đường"
Mặc Tông Sư, Đạp Tiên Đế quân đều cùng là 1 người, từ đầu đến cuối kẻ hắn yêu chỉ có mình Sở Vãn Ninh, là người nguyện cả hai kiếp bảo hộ y... thay y chịu Bát Khổ Trường Hận, linh hạch vỡ nát :(((
"Hoa bay nước chảy, cô đảo như xuân. Thủy triều gợn sóng, trời nước một màu. Nhân gian dù có tốt đẹp hơn nữa, cũng không sánh được một câu, Sở Vãn Ninh thích hắn."
Hai kiếp người vẫn mông lung yêu hận...hỏi thế gian tình là gì ?? Sao mãi đến hai kiếp ng ta mới nhận ra...Liệu quân có hận ta không...? Hoa hải đường nở hai kiếp, liệu có qá muộn...?..."Sư tôn người để ý ta điiiii!!!" 3799 bậc thang, máu còn lưu...
“Là ta bạc ngươi, sinh tử không oán” Bát hoành thánh năm đó, là một tay hắn làm, là ngươi trách nhầm hắn. Hắn chưa từng cho dù một lần có ý niệm ghét ngươi.
Kiếp trước hắn yêu một người sâu đậm. Về sau, người ấy mất mạng, mà hắn thì vào địa ngục. Kiếp này, có một người khác quý hắn. Về sau, người đó dùng tính mạng, độ hắn quay về nhân gian. Kiếp trước hắn là kẻ huỷ diệt. Đời này, hắn muốn làm người bảo vệ.
"Là ta bạc ngươi...tử sinh không oán" "Ca, chúng ta không còn sư tôn nữa rồi.." "Địa ngục lạnh lắm...ta tới tuẫn ngươi" "Nhân gian rất đẹp ta không cần ngươi tới tuẫn"
Ngày đó sở Vãn Minh ngồi khóc không biết bao nhiêu ngày đêm, mắt hắn thâm quầng lên khuôn mặt nhợt nhạt như thể người sắp chết.. Hai đời vẫn vậy chỉ có hắn là không biết gì, chỉ có hắn là một khúc gỗ khô, được ng ta trao cho sinh khí mà tồn tại. Vì bát khổ trường hận hoa vì thứ hoa chết tiệt đấy tất cả là tại nó😢
Ulatr hôm nay mình sang nhà dì chơi thì nằm ở phòng em, tự nhiên nghe tiếng nhạc quen quen thì phát hiện là Vãn Dạ Vi Vũ vấn hải đường thì cấn xỉu vì có ng biết đến husky. Nhưng cấn hơn nữa thì người nghe là chú mình 52 tuổi :)
Lúc thấy tên truyện tôi đã nghĩ đây hẳn phải là 1 bộ đam hài, nhưng sau khi tôi dành ra ba ngày để đọc xong thì chết lặng, mất hẳn cả tuần để tui thoát khỏi bộ truyện này đó mọi người. Đọc lại lần thứ 3 vẫn khóc như mưa
Thật sự bộ truyện này để lại cho mik một ý niệm j đó vô cùng lớn trong lòng, đọc truyện có vô vàn những tình tiết khiến mik rất bất ngờ. Truyện end có một vài điều khiến mik nuối tiếc lắm luôn. Trời ưiii mik thương hai bé nhà mik dã man, nhưng mà với mình mà nói cũng rất thương tiểu Mông Mông vs Hoa Bích Nam nha😢
Sau đồng nhân khúc Vãn Dạ Vi Vũ Vấn Hải Đường, thì giờ đây, Husky và sư tôn mèo trắng của hắn còn có một cái tên khác là Hải Đường Vi Vũ Cộng Quy Đồ :))))))) đã Hải Đường thì phải đi kèm với Vi Vũ :)))))))
thật sự đây là bộ ngược đầu tiên mình có gan đọc lại lần 3, lại đọc kỹ từng chi tiết, lần nào đọc lại cx khóc như mưa...dù biết trước được kết cục. Thật sự khâm phục tác giả nhìu lắm lun ạ 🥺
Lần đầu tiên biết đến boy love đã chọn bộ này để đọc, đọc xong hết bộ đúng là đau lại càng đau, may mắn kết HE, mãi về sau này nhớ lại cũng có chút hoài niệm
Nghe lâu lắm rồi nhưng lại phải cmt tiếp, bài này hay lắm luôn ấy 😭😭😭 Cứ nghe là nhớ Sư tôn với Mặc Nhiên lắm luôn T^T Giọng của hai anh hát cũng hợp nữa, hay xỉu
tới bây giờ mình mới đọc bộ này, cũng là bộ đầu tiên mình đọc truyện chữ, thật sự quá chạm đến lòng người đọc, từng câu từng chữ thấm thía lắm luôn á huhu. đọc bộ này xong bây giờ cứ hễ một tiếng "sư tôn" cho dù ở bộ khác t cũng liên tưởng đến SVN và đồ đệ MN..
"lâu như vậy không gặp....tựa hồ....có chút nhớ ngươi....nhưng không nhớ nhiều lắm, chỉ một chút thôi" "Ta cũng vậy" Đạp Tiên Đế Quân bị cổ hoa cắn nuốt thiện tâm, hắn giết hết bá phụ bá mẫu, đồng môn, khi sư diệt tổ riêng chỉ để lại người hắn hận nhất sống bên mình nhiều năm như vậy. Hắn quên hết những điều tốt đẹp chỉ nhớ những kí ức đau khổ vậy mà cớ gì hắn lại luôn giữ cho y châu báu mà người đời có tiền cũng chẳng mua được. Sở Vãn Ninh có thể hận hắn nhưng không được rời xa hắn, thà cứ thông đồng với bên ngoài mà giết hắn nhưng tuyệt đối không được có gian tình. Hắn hận y như vậy, hận đến muốn giết y, làm nhục y, hành hạ y nhưng rồi lại tự mình đút từng chén thuốc, truyền linh lực nồng hậu chữa thương cho y. Hắn quá ngốc, đến mức không nhìn thấy mâu thuẩn trong từng hành động của mình. Chẳng phải hắn muốn làm nhục y sao, chẳng phải muốn y cả đời không ngẩn đầu dậy nổi muốn cho thiên hạ thấy Bắc Đẩu Tiên Tôn Ngọc Hành trưởng lão cuối cùng cùng phải quỳ phục dưới chân hắn sao? Vậy mà, 8 năm dài dằng dẵng chẳng ai biết vị Sở Phi kia là ai, hắn lại bảo hộ y rất tốt, để bên ngoài cái danh Ngọc Hành trưởng lão vẫn là một thánh nhân được người đời ca tụng, trong sạch thanh triệt. Hắn đã giết bao nhiêu người vì y và cũng tha cho vô số mạng sống vì y. Hắn đồng ý buông tha toàn bộ giới tu chân chỉ cần y sống tiếp cùng hắn.^^ Bất Quy vốn không phải tên mà hắn định đặt cho thần võ của mình, hắn muốn đặt chính là sư huynh Minh Tịnh kia. Sở Vãn Ninh chết, phong ấn trên thần võ cũng tan biến theo. Đêm đó hắn ngồi trên mái ngói Tử Sinh Đỉnh uống không biết bao nhiêu lê hoa bạch lẩm bẩm tự nói cả một đêm, đến sáng ra thì mạch đao kia đã in 2 chữ "Bất Quy", nghĩa là "Quân không về".... Sở Vãn Ninh đã không về nữa rồi đã thực sự bỏ hắn mà đi rồi. Đêm đó hắn đã nói những gì ngay cả hắn cũng bị rượu làm cho mê man chẳng nhớ gì chỉ có cơn đau ở lồng ngực cứ cuồn cuộn mà lên không buông tha cho hắn. Sau đó, hắn cũng không còn nghĩ được gì nữa, không kể ngày đêm, không kể sáng tối, luôn đợi ở Hồng Liên Thủy Tạ, ngồi cạnh ngắm cố nhân, mắng y, phá y mà y cũng chẳng để ý đến hắn lấy một lần, về sau lại trêu đùa vài câu lại dỗ ngọt vài câu, y rõ ràng đang ngủ, thôi để y ngủ nướng thêm chút nữa vậy, nhưng nhớ là phải tỉnh dậy...^^ Sư Muội chết, hắn vẫn cùng y sống nhiều năm như vậy, hắn còn nghĩ tới chuyện cả đời này vẫn sẽ sống như vậy. Nhưng Sở Vãn Ninh chết, hắn chỉ cầm cự được 2 năm. Sao lúc đó hắn không chết theo y mà phải đợi đến 2 năm? Hắn sợ chết rồi sẽ không được gặp y nữa. Hắn tội ác như vạn lũ đày 18 tầng địa ngục vẫn chưa rửa sạch còn y thanh cao độ kiếp bao nhiêu sinh linh có khi đã được phi thăng làm tiên rồi. Hắn sợ sẽ không được đầu thai chuyển thế vậy chẳng phải đời đời kiếp kiếp sẽ không được gặp y nữa sao... Hắn bấy giờ vẫn giữ thân thể y trong hồ sen nơi thủy tạ, trông y như đang ngủ, hắn ngày ngày có thể đến trò chuyện với y, chạm vào y, hôn lên mặt y, chẳng phải rất tốt sao...y cũng không phản kháng... Hắn còn nổi cơn điên mà nói những lời chọc tức y nghĩ rằng như thế y sẽ tức giận mà đánh hắn, dạy dỗ hắn, trừng mắt với hắn. "Sở Vãn Ninh cuối cùng vẫn là ngươi tàn nhẫn, ngươi xem ...ngươi đã thắng rồi, ngươi tỉnh dậy đi, được không?". Ai cũng nghĩ hắn điên rồi^^ Đến khi hắn không chịu nổi nữa, đến khi hắn nhận thức được hiện thực. Đợi lâu như vậy, điên cuồng như thế, hắn dần dần chấp nhận cái chết của y, vì thế hắn cũng đi theo y. Nhớ không hắn từng nói, Sở Vãn Ninh suốt đời suốt kiếp chỉ được đi theo hắn đến khi hắn chết cũng phải theo hắn xuống mồ thắp đuốc cho hắn bởi địa ngục kia quá lạnh, vậy nên, y đi rồi, hắn cũng là nên đi theo... Hắn đã đau khổ đến mức nào, hắn quá ngốc, bị người ta lợi dụng lại chẳng hề hay biết, hắn quá ngốc, ngốc như vậy...đáng thương như vậy
@@bingmeiii khó dứt vậy hả, tui dễ khóc dễ cười, đọc xong 2 hôm là bắt đầu quên dần chi tiết vd như TQTP đợt t4 mê up down. Hôm bữa có đọc thử vài chương nhưng cứ s s nên chưa quyết tâm đọc, chứ gu tui thích novel dài 😍
@@Ellie_857 khó dứt thì chắc tùy người á tui xem phim hay đọc truyện gì buồn là phải vài tháng mới quên còn truyện này thì k biết khi nào🤧 nhớ hồi đó tui đọc đến hơn 3h sáng mà mắt tròn xoe cơ nhưng phải ngủ vì thức khuya k tốt
đọc husky khóc hơn gì nx=(((( Bao ơi Bao nợ tui bịch khăn giấy nhá, thương Sư Tôn 2 kiếp chỉ một người, thương Mặc Nhiêm yêu nhg lại bị che mắt nhầm thành hận, thương Tiết Mông đến cuối còn 1 thân hắn ở lại nhậm chức, thương Nam Cung Tứ và Diệp Vong Tích đến cuối chẳng đến đc với nhau, thương Sư Minh Tinh..... nhg Sư Minh Tịnh lại càng sai, hắn tính đến đâu cx chẳng tính đc Mặc Nhiêm cũng là Điệp Cốt Mỹ Nhân Tịch, nhiều lúc tôi rất ghét Mặc Nhiên 0.5 nhg nghĩ lại thì càng thương hắn, thương Sở Vãn Ninh kiếp trước..... Một Người yêu không nói một người yêu không biết và lời cuối cùng....... tại hạ đến từ hội anti 1.5=)
Em đọc xg bộ này chắc cũng 2 năm hơn rồi, mà chỉ cần nghe hay nhìn thấy một cgi liên quan đến bộ này là lại khóc. Nhạc này cũng thế, mấy lần rồi mà nghe thấy vẫn rơi nước mắt ngon lành:< đọc chính truyện xg khóc đến mức mà k mở nổi mắt ra, k dám đọc ngoại truyện toàn phải tự kím mấy cái fiction ngọt ngọt vừa đọc vừa healing tâm hồn k thì chết héo mấc 🥺
10:19 Th6 17/09/2021 ---- "Husky và sư tôn mèo trắng của hắn." _Hoàn chính văn_ Tạm biệt - Mặc Nhiên, Mặc Vi Vi, Mặc Tông Sư, Đạp Tiên Quân - Vãn Dạ Ngọc Hành, Bắc Đẩu Tiên Tôn, Sở Vãn Ninh, Sở Tông Sư, Sở Phi Hữu duyên ắt gặp lại... ---- Ta để cố nhân dưới trăng sáng, hoa đăng ánh hồng dung mạo người. Một sớm phượng sồ đề xuân hiểu, giữa nơi non sông vạn khoảnh thanh bình. Tóc để chỏm mời quân uống rượu, quanh năm huynh phùng cùng trở về. ...... Nhân sinh hà tất thường làm bạn, cắt lấy tương tư gửi đông phong.
Đối với t mà nói, đây là số ít những truyện t cho vào top những truyện tâm đắc của t (từ khi dấn thân vào tình yêu nam nam). Đọc mà t vừa khóc vừa tức vừa thương OTP chính cũng thương những nhân vật đáng thương, tức giận trước thói đời bạc bẽo, vì danh lợi, tiền bạc, ích lợi của mình mà sẵn sàng hắc bạch bất phân. Thấy được sâu sắc cái gọi là hiệu ứng đám đông, sự ngụy biện từ những con người biết rõ trắng đen nhưng giả vờ như không thấy để rồi bao kiếp người chịu bi kịch. Cũng thấy được sự chuyên quyền của tầng lớp thống trị đến tầng lớp bị trị, sinh mạng chẳng đáng một đồng, không bằng cỏ rác để một đứa bé làm nô lệ, hả hê khi thấy nó đau đớn, vô tâm trước sự khốn cùng của kiếp người. Rồi sự thất bại của một số bậc phụ mẫu khi dạy con để nó còn ít tuổi mà hành xử không khác gì súc sinh, tàn nhẫn vì mình mà tàn hại người khác, đối xử với người ta như xúc vật nhốt trong lồng. Cũng thấy được lòng người bạc bẽo, vô tâm, bỏ đá xuống giếng trước nỗi đau của người khác. Trên hết, là vì ích kỷ, đánh đồng, chỉ nhìn nhận một số người xấu xa thành bản chất của cả nhân loại mà bỏ qua những con người thiện lương, trượng nghĩa để rồi giết hai kiếp người, gieo đóa hoa tội lỗi gây nên thảm kịch hai đời cho một thiếu niên từng có ước vọng "chỉ báo ân, không báo oán". Nhưng t cũng thấy được ánh sáng trong cõi người tăm tối đó, vẫn có những vị anh tài hết mình vì thế đạo không cầu báo ân như Tiết chưởng môn, Vương phu nhân, Sở Tuân... Thấy được tình thầy trò của Bắc Đẩu Tiên Tôn, hết mình vì đệ tử không cầu hồi báo, thấy được nhiệt huyết tuổi trẻ và đặc biệt tình yêu thiêng liêng vượt qua chông gai, gian khổ, vượt qua thế đạo, định kiến. Cầu cho Sở tông sư và Mặc Husky vĩnh bất phân ly, đời đời kiếp kiếp bình an hỉ nhạc, tử sinh vẫn tương kiến. Mong cho mọi người tốt nhận lại xứng đáng nhân quả.
Trong nguyên bộ truyện Mặc Nhiên chả có một lỗi gì cả. Thế mà nhiều bạn đọc không kĩ hoặc chưa đọc hết drop (không nói mấy bạn đang đọc) cứ chửi thằng nhỏ Thương nhất là Sutun với 0.5 luôn ớ
Đây là bộ tiểu thuyết mà mình cực kì tâm đắc, ngặt nỗi đến giờ mình vẫn chưa dám đọc lại lần 2 , vì quá ngược ngược đến tê tâm phế liệt mình đọc mà nước mắt rơi không dứt
Chòi mé cái tên truyện này đã đánh lừa tui, khi mà biết tới truyện này kiểu ùi tên truyện dễ thương phết chắc truyện cute vl nhỉ, mà hồi đó tim là cực yếu đuối luôn, đọc xong kiểu sao mà tui ko thấy đường nx rồi, khóc sưng mắt lun đó quý dị mắt tui to vl mà bx đó nó kiểu ti hí lun ấy. Nhưng đỉnh của chóp
"Ta vượt hơn 3000 bậc thang....Là để đưa ngươi về nhà , Ngươi xem đi Mặc Nhiên , Ngươi hãy tự mà xem đi ". "Sở Vẫn Ninh à , Nhận một đệ tử như ta , Ngươi....Mất mặt lắm hay sao !? ". "TA HẬN NGƯƠI , SỞ VÃN NINH.TA HẬN NGƯƠI CHẾT ĐI ĐƯỢC.....".
Tiện thấy chỉ còn 1 cmt nữa là đủ 500 cmt. T cmt nốt z. Vừa đọc lại bộ này khóc lòi mu nè mng. Lần đầu đọc là 2 năm trước. Cảm xúc vẫn như z 😭 huhu. Ghi thêm ngày đọc lại để xem có đọc lại lần 2 không. Ngày 13.05 đọc xong husky và sư tôn lần 2
Hôm trước nghe cô nói thế tôi còn đang định bảo hay để tôi làm sub cho, chưa kịp hỏi cô đã đăng rồi :v ụ, bài này nghe đi nghe lại vẫn thấy hay lắm luôn, cảm ơn cô nhiều nhéeeee (*¯ ³¯*)♡
Đây là bộ mình tâm đắc nhất và cũng chưa bao giờ đủ can đảm để đọc thêm lần nữa 🥲 vì cái ngược của nó quá hay khiến người khác không thể không khóc được
“ Là ta bạc ngươi , tử sinh bất oán “
“ Sư tôn người để ý ta đi “ 😭
"Hơn 3000 ngàn bậc cấp dài... Hắn một kẻ linh lực tiêu tán... Toàn thân huyết ô, bạch y loang lổ... Bậc cấp máu chưa hết... Đó là đường hắn đưa ngươi về nhà"😭😭😭
" thực xin lỗi , ta hận nhầm người rồi " 😔
Đây là phim hayy truyện dì thế ạ
@@kimminji534 truyện nhé bạn tên là Husky và sư tôn mèo trắng của hắn còn phim thì đã chuyển thể dự định 8/4 chiếu tên Hạo Y Hành
@@HaLe-fy5vh đam mĩ ạ ?
@@PhuongNguyen-ob2qu đúng rồi
Vì 1 bài hát mà cày 1 bộ truyện trong 3 ngày. Muốn mù mắt.
Yêu hận bất phân
Ngọt đắng đan xen
Trắng đen khó tỏ
2 kiếp cuối cùng cũng đợi 1 kết quả tốt đẹp.
Thương Một Mặc Vi Vũ ngây thơ, vì ái mộ một Vãn Dạ Ngọc Hành thanh tao trong sạch mà chấp nhận lấy trường hận hoa rồi quên mất bản ngã, quên mất cả người mình ái mộ, lầm đường lạc bước mà phạm bao tội ác...
Thương một Sở Vãn Ninh thanh cao trong sạch, dù rơi hoàn cảnh tuyệt vọng nhất vẫn k mất đi sự lương thiện trong tim, càng ngưỡng mộ hơn tình yêu thầm lặng, tươi đẹp của 1 vị tiên nhân như z.
Vãn dạ vi vũ vấn hải đường...
Kiếp này xin hãy cùng nhau ngắm cảnh nhân gian tươi đẹp...
.....
Hạo y hành
@@trangngan5290 đó là tên phim phải k
@@trongcongphung2445 truyện đó
@@trongcongphung2445 phim là "Hạo y hành", truyện là "Husky và sư tôn mèo trắng của hắn" nha cậu
@@nguyenphucloi5139 truyện mua ở đâu vậy ạ
Nà nián fēng chuīguò hǎitáng nǐ de mùguāng
Rèqiè néng yǔ tiānguāng xiàng dāng qīng huàn wǒ huí shén yīwàng
Yǎnqián shàonián xié duàn chūnguāng
Wèicéng xiǎng rénshì biànhuàn yǒu duō wúcháng
Nà nián yǒu màntiān fēi shuāng nǐ de shǒuzhǎng
Zèng wǒ xīntóu yīpiàn wēn tàng jiànglín dì yī chǎng chūnguāng
Qiánshì jīnshēng rúhé néng wàng
Wèicéng xiǎng zhè qíng yī zì duōme zhǎng
Hòulái shí gǔ xiāng qiāo kāifàng cóngcǐ tiāngèyīfāng
Jiàn xíng jiàn yuǎn jiàn yībàn xīnshì yǐnmì chéng guòwǎng
Yī zhěn huángliángmèng tài zhǎng yǎng kàn cǐ yuèguāng
Dāng wǎngshì fúxiàn huǎngrán rú mèng jǐ chǎng
Ài hèn cǐ xiāo bǐ zhǎng tíng bù huí wàng wǒ péi nǐ tóng wǎng
Niàn xiǎng cóng wèi xiāowáng tà duàn hóngchén bù kěn xiāng wàng
Fēi shàng jiǔtiān luò qiānzhàng wèi nǐ chuǎng yī tàng
Ruò nǐ dú liú yuǎnfāng shéi lái yǔ wǒ xiāng wàng
Sānqiān shí jiē tài bīngliáng tā céng pù shàng
Yīlù sǐshēng yúxià bēishāng yuánfèn cuòluò rú shēn shāng
Cānghuáng sīliang ài yì sī cáng
Bù yuàn xiǎng zhè qíng yī zì duō huāngtáng
Jiě yǔ hǎitáng xiāng wèi xiāosàn jì wǒ qíng shēn yī wǎng
Ruò zèng húnlíng wǒ xiōngtáng niánhuá àn huàn mò chóuchàng
Nǐ de múyàng kè xīn shàng qiàsì cǐ yuè guāng
Zhào tiāndì cāngmáng què yǒu huāyǐng chéng shuāng
Ài hèn cǐ xiāo bǐ zhǎng tíng bù huí wàng wǒ péi nǐ tóng wǎng
Niàn xiǎng cóng wèi xiāowáng tà duàn hóngchén bù kěn xiāng wàng
Fēi shàng jiǔtiān luò qiānzhàng wèi nǐ chuǎng yī tàng
Ruò nǐ dú liú yuǎnfāng shéi lái yǔ wǒ xiāng wàng
Ài hèn cǐ xiāo bǐ zhǎng tíng bù huí wàng wǒ péi nǐ tóng wǎng
Niàn xiǎng cóng wèi xiāowáng tà duàn hóngchén bù kěn xiāng wàng
Wǎn yè wēi yǔ wèn hǎitáng yòngdì jiǔ tiāncháng
Yǔ nǐ bìngjiān gòng shǎng zhè chǎng rénjiān fēngguāng
Cảm bNj nhiêud lắm
Bạn gì ơi bạn ib cho mình xin pinyin đc ko v
@@haduyet8516 bạn cho mình email mình gửi cho
@@vilang2481 lengocthu708@gmail.com
Bạn ơi cho mìn xin pinyin được không ạ. Mail của mình là huyenminh1252003@gmail.com
❤❤
"Ta không muốn hậu nhân khi nhắc đến chúng ta, phụng ta là thần, chỉ ngươi là quỷ.
Ta không muốn sử sách hậu thế khi lưu lại một đoạn, viết ta ngươi bất hoà, sư đồ thành thù.
Nếu ta không thể vì ngươi trầm oan giải tội.
Mặc Nhiên, Mặc Vi Vũ, Đạp Tiên Quân.
Ta nguyện ý cùng ngươi chịu muôn đời thóa mạ.
Địa ngục quá lạnh.
Mặc Nhiên, ta tới tuẫn ngươi."
''nhân gian đẹp lắm sở vãn ninh đừng tới tuẫn ta''
@Thảo Trương có, cùng tên nha
@Thảo Trương uk đúng rồi chưa hoàn đâu, mà muốn hoàn thì ít nhất cx hai ba năm mới hoàn, vì truyện chữ dài đến tận hơn 300 chương lận
Khoc quá chừng! Khi xem truyện này!
bạn nên đọc truyện chữ nha tại truyện tranh lược bỏ khá nhiều tình tiết tâm lý á bạn@@thaotruong6001
"Husky và sư tôn mèo trắng của hắn" là chấp niệm trong lòng mình. Mặc dù đã đọc rất nhiều bộ về sư tôn và đồ đệ nhưng Husky vẫn là số 1. Mỗi lần nghe bài này mình lại nhớ đến những đêm đọc truyện mình khóc như thế nào vì 2 người . Thương Mặc Nhiên, càng thương Sở Vãn Ninh, vừa yêu vừa hận, đau cho cả hai....May HE chứ lúc đó SE mình xỉu ngang, đến gần hết truyện Mặc Nhiên chết, lúc đó sư tôn đau khổ tột cùng, cứ tưởng SE mình khóc quá trời luôn... Nma vẫn buồn vì cp phụ SE, tác giả cứ làm con dân đau khổ:(((
Chúng ta có chung chấp niệm
@@bingmeiii cp phụ là ai vậy
@@-chenlanying5818 Nam Cung Tứ vs Diệp Vong Tích á b
@@bingmeiii Mình thấy cũng có nhiều cp đau đớn lắm cậu
La Phong Hoa - Nam Cung Nhứ
La Tiêm Tiêm - Trần Bá Hoàn
Vương phu nhân - Tiết Chính Ung
Khương Hi - Vương phu nhân
Tất cả họ đều có kết cục bi thảm, khiến người đọc tiếc thương
Chỉ HE vs Nhiên Vãn thôi
"Địa ngục lạnh lắm. Ta tới tuẫn ngươi"
"Nhân gian rất đẹp! Sở Vãn Ninh, đừng tới tuẫn ta"
Bạn ơi câu " Nhân gian rất đẹp! Sở Vãn Ninh, đừng tới tuẫn ta " á là câu trích trong chương nào vậy?
Khoảng chương gần cuối á cậu. Đoạn đó là Mặc Nhiên chuẩn bị chết:(( nên đã đẩy Sở Vãn Ninh để người không đi cùng hắn
@@maivo4277 hình như là chương 310 thì phải, tại lâu rồi mình k đọc lại 💋
@@maivo4277 Chương cuối nha 311
Cho mình hỏi đến chương bao nhiu mới hết ngược ạ
Thời Không Sinh Tử Môn lúc sắp kết thúc, có hai đoạn làm tôi đau lòng kinh khủng khiếp:
1. Đạp Tiên Quân "sư tôn, ngươi thích Mặc tông sư đúng không?"
Sở Vãn Ninh "đều là ngươi cả" 😭
2. Sở Vãn Ninh "Mặc Nhiên, địa ngục quá lạnh ta tới tuẫn* ngươi" 😭
*Tuẫn: kiểu như là chết chung, tuẫn tình ấy.
Nhưng sau cùng là HE
huhu lúc chưa đọc mình cứ nghĩ tuẫn là tiễn thôi ấy :((
"Vãn Ninh, nhân gian rất đẹp, không cần ngươi đến tuẫn ta"
thề chứ nghe bài này xong nhớ lại truyện mà t đau hết cả tim. Thương Mặc Nhiên, thương Sở Vãn Ninh. Những thứ Sở Vãn Nhiên cho Mặc Nhiên rất ít nhưng lại là thứ còn sót lại cuối cùng của y, linh lực cuối cùng, tình yêu cuối cùng, dịu dàng cuối cùng, giây phút cuối cùng....
Lyric:
Nà nián fēng chuīguò hǎitáng nǐ de mùguāng
Rèqiè néng yǔ tiānguāng xiàng dāng qīng huàn wǒ huí shén yīwàng
Yǎnqián shàonián xié duàn chūnguāng
Wèicéng xiǎng rénshì biànhuàn yǒu duō wúcháng
Nà nián yǒu màntiān fēi shuāng nǐ de shǒuzhǎng
Zèng wǒ xīntóu yīpiàn wēn tàng jiànglín dì yī chǎng chūnguāng
Qiánshì jīnshēng rúhé néng wàng
Wèicéng xiǎng zhè qíng yī zì duōme zhǎng
Hòulái shí gǔ xiāng qiāo kāifàng cóngcǐ tiāngèyīfāng
Jiàn xíng jiàn yuǎn jiàn yībàn xīnshì yǐnmì chéng guòwǎng
Yī zhěn huángliángmèng tài zhǎng yǎng kàn cǐ yuèguāng
Dāng wǎngshì fúxiàn huǎngrán rú mèng jǐ chǎng
Ài hèn cǐ xiāo bǐ zhǎng tíng bù huí wàng wǒ péi nǐ tóng wǎng
Niàn xiǎng cóng wèi xiāowáng tà duàn hóngchén bù kěn xiāng wàng
Fēi shàng jiǔtiān luò qiānzhàng wèi nǐ chuǎng yī tàng
Ruò nǐ dú liú yuǎnfāng shéi lái yǔ wǒ xiāng wàng
Sānqiān shí jiē tài bīngliáng tā céng pù shàng
Yīlù sǐshēng yúxià bēishāng yuánfèn cuòluò rú shēn shāng
Cānghuáng sīliang ài yì sī cáng
Bù yuàn xiǎng zhè qíng yī zì duō huāngtáng
Jiě yǔ hǎitáng xiāng wèi xiāosàn jì wǒ qíng shēn yī wǎng
Ruò zèng húnlíng wǒ xiōngtáng niánhuá àn huàn mò chóuchàng
Nǐ de múyàng kè xīn shàng qiàsì cǐ yuè guāng
Zhào tiāndì cāngmáng què yǒu huāyǐng chéng shuāng
Ài hèn cǐ xiāo bǐ zhǎng tíng bù huí wàng wǒ péi nǐ tóng wǎng
Niàn xiǎng cóng wèi xiāowáng tà duàn hóngchén bù kěn xiāng wàng
Fēi shàng jiǔtiān luò qiānzhàng wèi nǐ chuǎng yī tàng
Ruò nǐ dú liú yuǎnfāng shéi lái yǔ wǒ xiāng wàng
Ài hèn cǐ xiāo bǐ zhǎng tíng bù huí wàng wǒ péi nǐ tóng wǎng
Niàn xiǎng cóng wèi xiāowáng tà duàn hóngchén bù kěn xiāng wàng
Wǎn yè wēi yǔ wèn hǎitáng yòngdì jiǔ tiāncháng
Yǔ nǐ bìngjiān gòng shǎng zhè chǎng rénjiān fēngguāng
Thực sự là mình k thoát được chấp niệm mà bộ này gây ra cho mình. Dù cực kì yêu bộ này nhưng cũng k dám đọc lại, và cũng như bài hát này là bài hay nhất và đau nhất đối với mình, đến nỗi mình k dám nghe vì nghe thực sự rất đau
Mình vừa nghe vừa nổi da gà, ong ong đến đầu, cộng thêm đọc cmt mà khóc luôn...HE mà buồn hơn SE, đúng nghĩa "thủy tinh trộn đường", thương các nhân vật, chẳng hiểu sao mình lại đau đớn cho những nhân vật không có thật? tôi yêu Vãn Nhiên, tôi yêu các nv khác! yêu má Bao dù má đã khiến tôi đau khổ như vậy😭😭
Tui lướt tik tok nghe bài này mãi, giờ mới biết là viết cho Vãn Ninh và Mặc Nhiên. Thật sự hiểu được lời nó thấm thía lắm luôn ấy :((
ui thật á
Hôm qua vừa đọc full truyện xong, thật sự rất thấm bái hát này, từng từng chữ đọc xong chỉ thấy đau lòng với xót. Thương Mặc Nhiên với Sư tôn, thương cho Vương phu Nhân và Tiết Chính Ung, thương cho cuộc tình của Diệp Vong Tích và Nam Cung Tứ, thương cho tình cảm sư đồ giữa ba người La Phong Hoa Nam Cung Nhứ Nam Cung Liễu, thương cho Phượng hoàng nhi Tiết Mông. Đến cuối cùng khi tất cả sự thật được phơi bày thì cực kỳ đau. Truyện tuy là HE, nhưng khi nhớ lại thì vẫn thấy buồn vô cùng TT-TT
Nói đi cũng phải nói lại, Diệp Vong Tích và Nam Cung Tứ mỗi khi nghĩ đến thì lại thấy xót vô cùng TToTT Nhớ đến đoạn Nam Cung Tứ nhảy hồ thịt nát xương tan còn Diệp Vong Tích ở ngoài kêu " A Tứ " cảm giác đau cực kỳ. "Người ở lại là người đau khổ nhất", lời này không hề sai đối với Diệp Vong Tích, mất nghĩa phụ, mất người mình yêu, phải vực dậy từ nỗi đau để tiếp tục tồn tại. *Khóc*
Mặc Nhiên với Sư tôn, cùng bảo vệ cho nhau, cùng đi với nhau đến cuối con đường.
Mặc Nhiên nói: " Người để ý ta đi."
" Địa ngục lạnh lắm, Vãn Ninh người tới tuẫn ta đi."
Sư tôn đáp: " Là ta bạc ngươi, tử sinh không oán."
" Mặc Nhiên, địa ngục lạnh lắm, ta tới tuẫn ngươi "
Mặc Nhiên lại: " Nhân gian đẹp lắm, Vãn Ninh, người đừng tới tuẫn ta"
Chỉ mấy câu đó thôi mà lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa, không biết nói gì thêm về cặp này. Không có bất kì từ ngữ nào có thể biểu đạt được, thật sự rất đau lòng. May mà là HE với bù thêm được mấy ngoại truyện siêu cấp dễ thương cùng với sự xuất hiện của các cp phụ TOT Nhưng mà đau thì vẫn cứ đau, giống vết sẹo tuy lành nhưng vẫn để lại dấu vết :')
Bn cho mình hỏi là bn đọc ở trên google hay là mua luôn ạ(rất mong trả lời)
@@chilinh4054 cảm ơn bn nha
@@plan_22 你是想要中文版还是泰语版呢?中文版52书库、镇魂小说网等等,泰语版就不知道了
đúng thật duy chỉ có bộ truyện này khai thác tâm lý nhân vật phụ nhiều nhất và hay nhất ấy, không có nhân vật hay chi tiết nào là thừa thãi cả, tất cả đều cùng nhau tạo nên một kiệt tác mà một khi nhắc lại là thổn thức khôn nguôi, mấy cái lời thoại ôi má ơi nó não nề day dứt không chịu được luôn ấy, bộ này soán cả bộ thiên quan về độ ngược luôn, các cú twist cứ phải gọi là chồng chất lên nhau đọc đau cả não nhưng không tài nào ngừng nghĩ về nó được luôn
Mình cũng thấy thương cho Sư Minh Tịnh nữa. 😞
Trải đủ 2 đời, 2 kiếp, cuối cùng chân tướng phơi bày, mọi thống khổ, cừu hận hằn sâu trong tim cứ thế tuôn trào…
Người ta luôn nhớ hơn 3000 bậc thang vẫn còn thấm máu, nhưng Mặc Nhiên hắn - thiếu niên xán lạn năm đó thay sư tôn, thay người hắn yêu gánh lấy một kiếp, từ bỏ hồi ức đẹp đẽ, từ bỏ nụ cười thuần khiết mà chịu mọi đau đớn. Yêu không được, hận cũng không xong.
Hắn đời trước cứ vậy, tâm tâm niệm niệm cho rằng bản thân yêu Sư Muội nhưng rốt cục hằn sâu tận đáy trái tim hắn luôn nhen nhóm hình bóng Sở Vãn Ninh…
Sư Muội chết, hắn chịu được 10 năm. Sư tôn chết, hắn ngày ngày đến Hồng Liên Thuỷ Tạ, cuối cùng chỉ chịu nổi 3 năm.
Ân ân oán oán suốt 2 đời, đọng lại mãi là Mặc Nhiên Mặc Vi Vũ Đạp Tiên Quân thay y xuống địa ngục, Vãn Ngọc Dạ Hành Bắc Đẩu Tiên Tôn Sở Vãn Ninh mãi một lòng yêu hắn.
Đọc xong truyện thật sự có rất nhiều điều muốn nói…
"Hơn 3000 bậc thang... Là đường người đưa ngươi về nhà"
"Sở Vãn Ninh... Nhận một đồ đệ như ta... Ngươi mất mặt lắm sao?"
" ta hận nhầm người rồi " ...
Là đoạn nghiệt duyên, cố chấp làm gì chứ! Nhưng hắn vẫn cố chấp hận thù vì một Sư Muội nhưng lại không cam lòng để Sở Vãn Ninh đi, người giết" Người hắn yêu" chết đi. Rõ ràng chết là hết, vẫn cố níu kéo làm gì chứ Đạp Tiên Quân.
Suốt đời Mặc Nhiên tìm câu trả lời cho câu hỏi bản thân là ai? Nhưng hắn không biết rằng dù là Mặc Nhiên hay Đạp Tiên Quân, hay là Mặc tông sư đều là một người cả thôi và cũng chỉ yêu một người thôi
Hải đường năm ấy chạm gió xuân
Chính khoảnh khắc đó
Ánh mắt người cháy bỏng tựa mặt trời
Một giọng nói khiến ta hồi thần
Chỉ thấy, thiếu niên thấm đãm cảnh xuân
Nào biết được hồng trần vốn biến ảo vô thường
Cũng năm ấy sương phủ kín lối
Chính bàn tay người đã sưởi ấm cả thế giới của ta
Tựa làn gió xuân đầu mùa
Cứ thế, suốt hai kiếp chẳng thể quên
Nào có hay, vì một chữ "tình" mà trầm luân
Ngày sau hoa thực cốt, khẽ tỏa hương
Từ đây mỗi người một phương
Rồi cứ thế càng lúc càng xa
Tâm tư giấu kín thành hồi ức
Mộng một giấc hoàn lương quá dài
Ta ngẩng đầu nhìn vầng trăng
Gặp được cảnh xưa rồi lại chợt bừng tỉnh giấc mộng
Hợp lý ái hậu xoay vần
Bước chân chậm dần
Cùng người ngoảnh nhìn lại
Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng
Dẫm lên hồng trần
Chẳng chịu lãng quên
Dù đọa xuống vạn trượng Cửu Thiên
Vì người vẫn cam lòng
Giả ngươi chẳng còn đây, ai sẽ ở cạnh bên ta?
......
Tuyết dẫu lạnh cũng chẳng thể sánh, 3 ngàn bậc thang
Đã từng trải sinh tử rồi bi thương
Phận duyên cứ đan xen trập trùng
Hoảng hốt, nhớ đoạn tình giấu thật sâu
Chẳng muốn hay, tình cảm này hoang đường đến thế
Hiểu ra hương hải đường mang tình ý
Vượt 2 kiếp vẫn chẳng phai
Dùng hồn phách độ ta dù đánh đổi thọ mệnh cũng chẳng bận tâm
Khảm trong tim là hình dáng người
Tựa vầng nguyệt quang rực rỡ
Quyện lại với bóng hoa cỏ, tỏa sáng khắp thế gian
Hợp lý ái hạy xoay vần
Bước chân chậm dần
Cùng người ngoảnh nhìn lại
Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng
Dẫm lên hồng trần, chẳng chịu lãng quên
Dù đọa xuống vạn trượng Cửu Thiên
Vì người, vẫn cam lòng
Giả như ngươi chẳng còn đây ai sẽ ở cạnh bên ta?
Hợp lý ái hậu xoay vần
Bước chân chậm dần
Cùng người ngoảnh nhìn lại
Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng
Dẫm lên hồng trần
Chẳng chịu lãng quên
Hạt mưa giữa đêm hỏi hải đường
Hẹn địa cửu thiên trường
Cùng người vai kề thưởng thức mỹ cảnh vạn dặm nhân gian
Yêu yêu hận hận sinh tử hai đời.
Là bi là thương nhưng cũng đầy viên mãn cho hai kẻ si tình.
Đọc cmt thấy mn thương cảm nhiều quá nhưng với mk như vậy là đủ rồi một mối tình đẹp đầy sóng gió gian truân và một cái kết viên mãn k thể nào viên mãn hơn😊
bộ này nổi cực lan ra cả quốc tế
văn học trung quốc là một thế mạnh vì có một nền văn hoá tuyệt vời nhưng vấp phải sự kiểm duyệt gắt gao của chính phủ nên họ không thể phát huy thế mạnh của mình
mong sẽ có đột phá để có một bộ phim hay phim hoạt hình
赞同,真想把审查局炸了
Thương Mặc Nhiên nhỉ, ít nhất Vãn Ninh vẫn biết được mình làm gì và không làm gì, còn Mặc Nhiên thì cứ quay cuồng, thống khổ, yêu hận điên loạn
Bởi vì Mặc Nhiên vì cứu sư tôn mà nhận "Bát hận trường sinh" vào người, quên hết kỉ niệm đẹp đẽ và chỉ có hận thù đó
mÌnh thật sự rất thương Mặc Nhiên...
"Sư tôn... Ta muốn bung dù cho người cả đời"
"Là ta bạc ngươi, tử sinh k oán"
chưa bao giờ thích bộ bl nào hơn bộ này đến nổi mày mò học tiếng Trung đọc k sót bài thảo luận nào của các diễn đàn bên Trung, sách giấy rồi truyện tranh,đủ mọi loại goods.... mê thật sự
2023: cho husky dc len song
Khóc chết mất... hiểu được từng câu từng chữ mới biết được nó thực sự đau như thế nào. Tình yêu giữa 2 người cũng đẹp đến nhường nào.
Thương quá
Nghe xong nhớ tới câu chuyện của Sư tôn và Mặc Nhiên lại thấy đau lòng. Phải chi kiếp trước hắn có thể cảm nhận đc tình cảm của mình và Sư tôn thì hắn đâu cần tốn mất một đời chỉ để không rõ yêu hận ra sao rồi phí hết bao nhiêu mạng người chứ 🤧
Mình nghĩ MN kiếp trước cũng thích sư tôn nên mới thay y bị SM gieo Bắc Khổ Trường Hận hoa đấy ạ😢
@@linhhuynh7506 MN kiếp trước cũng thích sư tôn nên vì thế đã thay sư tôn bị gieo Bát khổ trường hận hoa , sau đó dưới tác dụng của hoa thì MN đã dần đưa những kia ức vui vẻ của mình và sư tôn vào trong quên lãng , phóng đại những hận thù của bản thân lên
ngay từ làn đầu gặp MN đã thích SVN rồi, dù MN bị y phạt bằng Thiên Vấn nhưng khi SVN bế quan, MN vẫn k giận mà đến thăm sư tôn. Lúc thấy SM đang hại SVN thì MN cầu xin SM cho hắn chịu thay sư tôn. Huhu, sau khi hiết tất thảy sư tôn cũng đáng thương mà MN cũng đáng thương.
@@diemquynhnguyenthi9765 lúc đọc đoạn ấy sốc xong đau lòng kinh luôn ấy, Mặc Nhiên yêu Sở Vãn Ninh khắc vào sương cốt, sau này dù có chịu tác dụng của hoa nhưng trong tiềm thức và giới hạn cuối cùng vẫn nhất quyết không để Sở Vãn Ninh chịu thiệt, đoạn rút móng tay của nàng nào ấy, với lại cả đoạn nhất quyết không để thế gian biết được Sở Vãn Ninh là phi tử của mk...
Nghe nhiều như thế mới biết ra là viết cho Sư tôn và Tiên Quân.
Đừng chê mình hay sao nha nhưng cho mình hỏi S.Tôn và TQ là trong truyện hay bhat gì vậy bạn
@@bbee553 truyện đam mỹ husky và sư tôn mèo trắng của hắn
@@9527s uxc,x
Thật ra đề bài hát đang chơi chữ đấy bạn, vãn dạ: Vãn Dạ Ngọc Hành (hiệu của sư tôn), Vi Vũ: tên của Mặc Nhiên. Đề bài mình có thể hiểu trực tiếp là "đêm tối mưa nhỏ, hỏi hoa hải đường", hay "Vãn Ninh và Mặc Nhiên hỏi hoa hải đường"
@@phungle4750 phục luôn
Hơn 3000 bậc thang ... là người cõng ngươi về ... ngươi tự đi mà xem MẶC NHIÊN ! ngươi tự đi mà xem !
Câu nói này làm tôi khóc
Mặc Tông Sư, Đạp Tiên Đế quân đều cùng là 1 người, từ đầu đến cuối kẻ hắn yêu chỉ có mình Sở Vãn Ninh, là người nguyện cả hai kiếp bảo hộ y... thay y chịu Bát Khổ Trường Hận, linh hạch vỡ nát :(((
"Hoa bay nước chảy, cô đảo như xuân.
Thủy triều gợn sóng, trời nước một màu.
Nhân gian dù có tốt đẹp hơn nữa, cũng không sánh được một câu, Sở Vãn Ninh thích hắn."
Hai kiếp người vẫn mông lung yêu hận...hỏi thế gian tình là gì ?? Sao mãi đến hai kiếp ng ta mới nhận ra...Liệu quân có hận ta không...? Hoa hải đường nở hai kiếp, liệu có qá muộn...?..."Sư tôn người để ý ta điiiii!!!" 3799 bậc thang, máu còn lưu...
*Bộ này ngược cả Mặc Nhiên ngược cả Vãn Ninh nữa:(((*
*Vừa đọc truyện vừa nghe bài này mà khóc luôn á:(((*
tên gì ạ
@@animenhacngocthanhngoc237 bộ này tên là Husky và sư tôn mèo trắng của hắn nha! Là tiểu thuyết đam mỹ nha bạn
Tất cả đều đáng thương đều có thứ để tha thứ riêng 1.0 thì éo thể nào dung thứ đc
@@nhienan1476 1.0 đã nhận bát hận hoa cho sư tôn đó bạn.
@@iamT-zq1bx công nhận là 1.0 cx iy sư tôn và bảo về ng theo cách riêng nhưng cái nết thì chê
"Yêu hận vừa tan lại bồi"
Thực sự khi khúc nhạc này vang lên, trong đầu chỉ còn lưu lại câu nói của Sở Vãn Ninh : "Là ta bạc ngươi"
“Là ta bạc ngươi, sinh tử không oán”
Bát hoành thánh năm đó, là một tay hắn làm, là ngươi trách nhầm hắn.
Hắn chưa từng cho dù một lần có ý niệm ghét ngươi.
Kiếp trước hắn yêu một người sâu đậm.
Về sau, người ấy mất mạng, mà hắn thì vào địa ngục.
Kiếp này, có một người khác quý hắn.
Về sau, người đó dùng tính mạng, độ hắn quay về nhân gian.
Kiếp trước hắn là kẻ huỷ diệt.
Đời này, hắn muốn làm người bảo vệ.
vẫn xót lòng câu của Tiết Mông nói:" Ca, sư tôn của ta Hạ sư đệ của ngươi mất rồi", khóc ròng😭
"Là ta bạc ngươi...tử sinh không oán"
"Ca, chúng ta không còn sư tôn nữa rồi.."
"Địa ngục lạnh lắm...ta tới tuẫn ngươi"
"Nhân gian rất đẹp ta không cần ngươi tới tuẫn"
Ngày đó sở Vãn Minh ngồi khóc không biết bao nhiêu ngày đêm, mắt hắn thâm quầng lên khuôn mặt nhợt nhạt như thể người sắp chết..
Hai đời vẫn vậy chỉ có hắn là không biết gì, chỉ có hắn là một khúc gỗ khô, được ng ta trao cho sinh khí mà tồn tại.
Vì bát khổ trường hận hoa vì thứ hoa chết tiệt đấy tất cả là tại nó😢
Hoa hải đường sự ngọt đắng ngang trái 2 ng rõ ràng hướng về đối phương trải qua 2 kiếp ms đc bên nhau
Ulatr hôm nay mình sang nhà dì chơi thì nằm ở phòng em, tự nhiên nghe tiếng nhạc quen quen thì phát hiện là Vãn Dạ Vi Vũ vấn hải đường thì cấn xỉu vì có ng biết đến husky. Nhưng cấn hơn nữa thì người nghe là chú mình 52 tuổi :)
Ultr chú bạn cũng đu bl hả 😂😂😂
@@thinguyetnguyen3214 kkk tôi không biết nữa :))))
"Ta hận ngươi, Sở Vãn Ninh. Ta hận ngươi chết đi được.”
Giọng hắn hơi khàn khàn.
“Nhưng mà, ta cũng chỉ còn có ngươi."
Cho dù là Đạp Tiên Quân hay Mặc Tông Sư thì đều là Mặc Nhiên cả thôi
Nếu ngày đó y chịu nói
Hắn chịu lắng nghe thì có phải tốt hơn ko
Haizz,vì tự tôn mà không nói
Mà có muốn nói hắn cũng ko chịu nghe
Kiểu gì đây?
Suy cho cùng đều do cả hai quá cố chấp mới có truyện dài thườn thượt cho đọc =)))
BE hay HE thế bạn
@@truongthien4832 HE nha!!!
Là sao ???ai thông não hộ :))
Chính là cái cảm giác đã yêu nhưng phủ nhận, để rồi lại là hai kiếp tìm lại chân tình
Lúc thấy tên truyện tôi đã nghĩ đây hẳn phải là 1 bộ đam hài, nhưng sau khi tôi dành ra ba ngày để đọc xong thì chết lặng, mất hẳn cả tuần để tui thoát khỏi bộ truyện này đó mọi người. Đọc lại lần thứ 3 vẫn khóc như mưa
Thật sự bộ truyện này để lại cho mik một ý niệm j đó vô cùng lớn trong lòng, đọc truyện có vô vàn những tình tiết khiến mik rất bất ngờ. Truyện end có một vài điều khiến mik nuối tiếc lắm luôn. Trời ưiii mik thương hai bé nhà mik dã man, nhưng mà với mình mà nói cũng rất thương tiểu Mông Mông vs Hoa Bích Nam nha😢
Sau đồng nhân khúc Vãn Dạ Vi Vũ Vấn Hải Đường, thì giờ đây, Husky và sư tôn mèo trắng của hắn còn có một cái tên khác là Hải Đường Vi Vũ Cộng Quy Đồ :))))))) đã Hải Đường thì phải đi kèm với Vi Vũ :)))))))
Ôi sao ở đây cũng gặp cô nhỉiiiii
Giờ mới thấy cái cmt này
Ủa, là cô hả?
@@당마이트린 ừ tôi đây =)))))))
Idol tui =))
thật sự đây là bộ ngược đầu tiên mình có gan đọc lại lần 3, lại đọc kỹ từng chi tiết, lần nào đọc lại cx khóc như mưa...dù biết trước được kết cục. Thật sự khâm phục tác giả nhìu lắm lun ạ 🥺
Bộ này có bản 3d thì tuyệt
Lần đầu tiên biết đến boy love đã chọn bộ này để đọc, đọc xong hết bộ đúng là đau lại càng đau, may mắn kết HE, mãi về sau này nhớ lại cũng có chút hoài niệm
Ms đọc lại nè, tại hiểm có bộ nào hay đc như z á... Thiên Quan Tứ Phúc, Ma Đạo Tổ sư... Ba bộ truyện mãi top trong lòng tui
@@yendung9345 tui thích mỗi husky thôi, còn Ma Đạo, Thiên Quan không thích lắm, chỉ thích mỗi nvp Giang Trừng với cặp Song Huyền
MĐTS, TQTP, HVSTMT, HTTCCNVPD,.... Mỗi một bộ mình đều có bài ost tâm đắc riêng nhưng mình vẫn thích bài này nhứt :))
Đọc truyện tới khúc Sư Tôn cõng Mặc Nhiên hơn 3000 bậc thang Tử Sinh Đỉnh mà không thể nào kìm nổi nước mắt 😭
Truyện hay nhất mà tôi đã từng đọc. Yêu từng nhân vật trong truyện
Nghe lâu lắm rồi nhưng lại phải cmt tiếp, bài này hay lắm luôn ấy 😭😭😭 Cứ nghe là nhớ Sư tôn với Mặc Nhiên lắm luôn T^T Giọng của hai anh hát cũng hợp nữa, hay xỉu
Ba anh hát lận bạn hong Phải hai đâu :3
@@thinguyetnguyen3214 3 cơ á =))) Tui kh nghe ra luôn ấy
Lời bài hát và giọng rất hay, có cảm giác nghe được giọng mặc nhiên và sư tôn nói với nhau luôn, rất thâm tình
tới bây giờ mình mới đọc bộ này, cũng là bộ đầu tiên mình đọc truyện chữ, thật sự quá chạm đến lòng người đọc, từng câu từng chữ thấm thía lắm luôn á huhu. đọc bộ này xong bây giờ cứ hễ một tiếng "sư tôn" cho dù ở bộ khác t cũng liên tưởng đến SVN và đồ đệ MN..
@Mirai EVR yes is it
mình yêu vãn ninh, yêu mặc vi vũ, sau bao năm đọc đi đọc lại vẫn không thể tỉnh giấc mộng này.
Đọc xong thấy thương cả Sư Muộ nữa :" ngươi thích hắn, ta lại không thích à :
Thương thì thương nhưng mà vẫn tức 🥲
đứa còn lại "thần tiên ca ca". Poor sư tôn
Dịch hay quá cô ơi, ngôn từ lột tả được hết cảm xúc nhân vật luôn ấy. Nghe mà lòng cứ thấy xúc động kiểu gì ;)
"lâu như vậy không gặp....tựa hồ....có chút nhớ ngươi....nhưng không nhớ nhiều lắm, chỉ một chút thôi"
"Ta cũng vậy"
Đạp Tiên Đế Quân bị cổ hoa cắn nuốt thiện tâm, hắn giết hết bá phụ bá mẫu, đồng môn, khi sư diệt tổ riêng chỉ để lại người hắn hận nhất sống bên mình nhiều năm như vậy. Hắn quên hết những điều tốt đẹp chỉ nhớ những kí ức đau khổ vậy mà cớ gì hắn lại luôn giữ cho y châu báu mà người đời có tiền cũng chẳng mua được. Sở Vãn Ninh có thể hận hắn nhưng không được rời xa hắn, thà cứ thông đồng với bên ngoài mà giết hắn nhưng tuyệt đối không được có gian tình. Hắn hận y như vậy, hận đến muốn giết y, làm nhục y, hành hạ y nhưng rồi lại tự mình đút từng chén thuốc, truyền linh lực nồng hậu chữa thương cho y. Hắn quá ngốc, đến mức không nhìn thấy mâu thuẩn trong từng hành động của mình. Chẳng phải hắn muốn làm nhục y sao, chẳng phải muốn y cả đời không ngẩn đầu dậy nổi muốn cho thiên hạ thấy Bắc Đẩu Tiên Tôn Ngọc Hành trưởng lão cuối cùng cùng phải quỳ phục dưới chân hắn sao? Vậy mà, 8 năm dài dằng dẵng chẳng ai biết vị Sở Phi kia là ai, hắn lại bảo hộ y rất tốt, để bên ngoài cái danh Ngọc Hành trưởng lão vẫn là một thánh nhân được người đời ca tụng, trong sạch thanh triệt. Hắn đã giết bao nhiêu người vì y và cũng tha cho vô số mạng sống vì y. Hắn đồng ý buông tha toàn bộ giới tu chân chỉ cần y sống tiếp cùng hắn.^^
Bất Quy vốn không phải tên mà hắn định đặt cho thần võ của mình, hắn muốn đặt chính là sư huynh Minh Tịnh kia. Sở Vãn Ninh chết, phong ấn trên thần võ cũng tan biến theo. Đêm đó hắn ngồi trên mái ngói Tử Sinh Đỉnh uống không biết bao nhiêu lê hoa bạch lẩm bẩm tự nói cả một đêm, đến sáng ra thì mạch đao kia đã in 2 chữ "Bất Quy", nghĩa là "Quân không về".... Sở Vãn Ninh đã không về nữa rồi đã thực sự bỏ hắn mà đi rồi. Đêm đó hắn đã nói những gì ngay cả hắn cũng bị rượu làm cho mê man chẳng nhớ gì chỉ có cơn đau ở lồng ngực cứ cuồn cuộn mà lên không buông tha cho hắn. Sau đó, hắn cũng không còn nghĩ được gì nữa, không kể ngày đêm, không kể sáng tối, luôn đợi ở Hồng Liên Thủy Tạ, ngồi cạnh ngắm cố nhân, mắng y, phá y mà y cũng chẳng để ý đến hắn lấy một lần, về sau lại trêu đùa vài câu lại dỗ ngọt vài câu, y rõ ràng đang ngủ, thôi để y ngủ nướng thêm chút nữa vậy, nhưng nhớ là phải tỉnh dậy...^^
Sư Muội chết, hắn vẫn cùng y sống nhiều năm như vậy, hắn còn nghĩ tới chuyện cả đời này vẫn sẽ sống như vậy. Nhưng Sở Vãn Ninh chết, hắn chỉ cầm cự được 2 năm. Sao lúc đó hắn không chết theo y mà phải đợi đến 2 năm? Hắn sợ chết rồi sẽ không được gặp y nữa. Hắn tội ác như vạn lũ đày 18 tầng địa ngục vẫn chưa rửa sạch còn y thanh cao độ kiếp bao nhiêu sinh linh có khi đã được phi thăng làm tiên rồi. Hắn sợ sẽ không được đầu thai chuyển thế vậy chẳng phải đời đời kiếp kiếp sẽ không được gặp y nữa sao... Hắn bấy giờ vẫn giữ thân thể y trong hồ sen nơi thủy tạ, trông y như đang ngủ, hắn ngày ngày có thể đến trò chuyện với y, chạm vào y, hôn lên mặt y, chẳng phải rất tốt sao...y cũng không phản kháng... Hắn còn nổi cơn điên mà nói những lời chọc tức y nghĩ rằng như thế y sẽ tức giận mà đánh hắn, dạy dỗ hắn, trừng mắt với hắn.
"Sở Vãn Ninh cuối cùng vẫn là ngươi tàn nhẫn, ngươi xem ...ngươi đã thắng rồi, ngươi tỉnh dậy đi, được không?".
Ai cũng nghĩ hắn điên rồi^^
Đến khi hắn không chịu nổi nữa, đến khi hắn nhận thức được hiện thực. Đợi lâu như vậy, điên cuồng như thế, hắn dần dần chấp nhận cái chết của y, vì thế hắn cũng đi theo y. Nhớ không hắn từng nói, Sở Vãn Ninh suốt đời suốt kiếp chỉ được đi theo hắn đến khi hắn chết cũng phải theo hắn xuống mồ thắp đuốc cho hắn bởi địa ngục kia quá lạnh, vậy nên, y đi rồi, hắn cũng là nên đi theo...
Hắn đã đau khổ đến mức nào, hắn quá ngốc, bị người ta lợi dụng lại chẳng hề hay biết, hắn quá ngốc, ngốc như vậy...đáng thương như vậy
Tuy tui đọc 3bộ Mặc gia vẫn ok, nhưng duy bộ này vẫn không đủ can đảm để đọc, nay thấy cmt của Bồ, tui thấy nếu không đọc thì sẽ tiếc lắm.
@@Ellie_857 đúng vậy, tui đọc truyện này từ năm ngoái mà bây giờ vẫn chưa sẵn sàng để đọc bộ khác
@@bingmeiii khó dứt vậy hả, tui dễ khóc dễ cười, đọc xong 2 hôm là bắt đầu quên dần chi tiết vd như TQTP đợt t4 mê up down. Hôm bữa có đọc thử vài chương nhưng cứ s s nên chưa quyết tâm đọc, chứ gu tui thích novel dài 😍
@@Ellie_857 khó dứt thì chắc tùy người á tui xem phim hay đọc truyện gì buồn là phải vài tháng mới quên còn truyện này thì k biết khi nào🤧 nhớ hồi đó tui đọc đến hơn 3h sáng mà mắt tròn xoe cơ nhưng phải ngủ vì thức khuya k tốt
Đọc cmt của bạn càng khắc sâu sự đau khổ trong lòng tui
"Sư tôn, ta muốn vì người mà bung dù cả đời."
😥
Nổi da gà lên hết rồi huhu, hay quá đi mất
đọc husky khóc hơn gì nx=(((( Bao ơi Bao nợ tui bịch khăn giấy nhá, thương Sư Tôn 2 kiếp chỉ một người, thương Mặc Nhiêm yêu nhg lại bị che mắt nhầm thành hận, thương Tiết Mông đến cuối còn 1 thân hắn ở lại nhậm chức, thương Nam Cung Tứ và Diệp Vong Tích đến cuối chẳng đến đc với nhau, thương Sư Minh Tinh..... nhg Sư Minh Tịnh lại càng sai, hắn tính đến đâu cx chẳng tính đc Mặc Nhiêm cũng là Điệp Cốt Mỹ Nhân Tịch, nhiều lúc tôi rất ghét Mặc Nhiên 0.5 nhg nghĩ lại thì càng thương hắn, thương Sở Vãn Ninh kiếp trước.....
Một Người yêu không nói
một người yêu không biết
và lời cuối cùng....... tại hạ đến từ hội anti 1.5=)
Em đọc xg bộ này chắc cũng 2 năm hơn rồi, mà chỉ cần nghe hay nhìn thấy một cgi liên quan đến bộ này là lại khóc. Nhạc này cũng thế, mấy lần rồi mà nghe thấy vẫn rơi nước mắt ngon lành:< đọc chính truyện xg khóc đến mức mà k mở nổi mắt ra, k dám đọc ngoại truyện toàn phải tự kím mấy cái fiction ngọt ngọt vừa đọc vừa healing tâm hồn k thì chết héo mấc 🥺
10:19 Th6 17/09/2021
----
"Husky và sư tôn mèo trắng của hắn."
_Hoàn chính văn_
Tạm biệt
- Mặc Nhiên, Mặc Vi Vi, Mặc Tông Sư, Đạp Tiên Quân
- Vãn Dạ Ngọc Hành, Bắc Đẩu Tiên Tôn, Sở Vãn Ninh, Sở Tông Sư, Sở Phi
Hữu duyên ắt gặp lại...
----
Ta để cố nhân dưới trăng sáng, hoa đăng ánh hồng dung mạo người. Một sớm phượng sồ đề xuân hiểu, giữa nơi non sông vạn khoảnh thanh bình. Tóc để chỏm mời quân uống rượu, quanh năm huynh phùng cùng trở về.
......
Nhân sinh hà tất thường làm bạn, cắt lấy tương tư gửi đông phong.
Đối với t mà nói, đây là số ít những truyện t cho vào top những truyện tâm đắc của t (từ khi dấn thân vào tình yêu nam nam). Đọc mà t vừa khóc vừa tức vừa thương OTP chính cũng thương những nhân vật đáng thương, tức giận trước thói đời bạc bẽo, vì danh lợi, tiền bạc, ích lợi của mình mà sẵn sàng hắc bạch bất phân. Thấy được sâu sắc cái gọi là hiệu ứng đám đông, sự ngụy biện từ những con người biết rõ trắng đen nhưng giả vờ như không thấy để rồi bao kiếp người chịu bi kịch. Cũng thấy được sự chuyên quyền của tầng lớp thống trị đến tầng lớp bị trị, sinh mạng chẳng đáng một đồng, không bằng cỏ rác để một đứa bé làm nô lệ, hả hê khi thấy nó đau đớn, vô tâm trước sự khốn cùng của kiếp người. Rồi sự thất bại của một số bậc phụ mẫu khi dạy con để nó còn ít tuổi mà hành xử không khác gì súc sinh, tàn nhẫn vì mình mà tàn hại người khác, đối xử với người ta như xúc vật nhốt trong lồng. Cũng thấy được lòng người bạc bẽo, vô tâm, bỏ đá xuống giếng trước nỗi đau của người khác. Trên hết, là vì ích kỷ, đánh đồng, chỉ nhìn nhận một số người xấu xa thành bản chất của cả nhân loại mà bỏ qua những con người thiện lương, trượng nghĩa để rồi giết hai kiếp người, gieo đóa hoa tội lỗi gây nên thảm kịch hai đời cho một thiếu niên từng có ước vọng "chỉ báo ân, không báo oán". Nhưng t cũng thấy được ánh sáng trong cõi người tăm tối đó, vẫn có những vị anh tài hết mình vì thế đạo không cầu báo ân như Tiết chưởng môn, Vương phu nhân, Sở Tuân... Thấy được tình thầy trò của Bắc Đẩu Tiên Tôn, hết mình vì đệ tử không cầu hồi báo, thấy được nhiệt huyết tuổi trẻ và đặc biệt tình yêu thiêng liêng vượt qua chông gai, gian khổ, vượt qua thế đạo, định kiến. Cầu cho Sở tông sư và Mặc Husky vĩnh bất phân ly, đời đời kiếp kiếp bình an hỉ nhạc, tử sinh vẫn tương kiến. Mong cho mọi người tốt nhận lại xứng đáng nhân quả.
Kiếp trước đời này sao có thể quên.Chẳng hay biết chữ tình này lại dài đến vậy.😢
Trong nguyên bộ truyện Mặc Nhiên chả có một lỗi gì cả. Thế mà nhiều bạn đọc không kĩ hoặc chưa đọc hết drop (không nói mấy bạn đang đọc) cứ chửi thằng nhỏ
Thương nhất là Sutun với 0.5 luôn ớ
Đây là bộ tiểu thuyết mà mình cực kì tâm đắc, ngặt nỗi đến giờ mình vẫn chưa dám đọc lại lần 2 , vì quá ngược ngược đến tê tâm phế liệt mình đọc mà nước mắt rơi không dứt
Hơi trễ một chút nhưng chúc mừng sinh thần Mặc Nhiên Mặc Vi Vũ (9/4), chúc con dù là Mặc Tông Sư hay Đạp Tiên Quân đều sẽ mãi mãi hạnh phúc bên Sư Tôn
“Từ đầu đến cuối ta chỉ có một mình! Khi hắn làm lại từ đầu, ngay cả một vốc tro cốt ta cũng không có!”
Câu này là ai nói vậy b,
Chòi mé cái tên truyện này đã đánh lừa tui, khi mà biết tới truyện này kiểu ùi tên truyện dễ thương phết chắc truyện cute vl nhỉ, mà hồi đó tim là cực yếu đuối luôn, đọc xong kiểu sao mà tui ko thấy đường nx rồi, khóc sưng mắt lun đó quý dị mắt tui to vl mà bx đó nó kiểu ti hí lun ấy. Nhưng đỉnh của chóp
Còn tui thì ngược lại thấy cái tên dễ thương tưởng sủng mà tui k thích sủng quá nên k coi nên h ms lọt hố
"Ta vượt hơn 3000 bậc thang....Là để đưa ngươi về nhà , Ngươi xem đi Mặc Nhiên , Ngươi hãy tự mà xem đi ".
"Sở Vẫn Ninh à , Nhận một đệ tử như ta , Ngươi....Mất mặt lắm hay sao !? ".
"TA HẬN NGƯƠI , SỞ VÃN NINH.TA HẬN NGƯƠI CHẾT ĐI ĐƯỢC.....".
Mưa đêm lất phất
Y là ngày đêm sớm chiều của hắn, là hồng trần một đời của hắn.
Thật hi vọng phim lên sóng có bài hát này, nó ngấm trong máu mình rồi ấy, cứ nghe là hình dung thấy sư tôn vs mặc nhiên
hay thật, hình đẹp mắc nghiện luônnnnn
Lúc ngồi đợi phim thì t nghe lại nhạc, đọc lại phim ❤️mà nó thấm , nó ngược dã man
Truyện này là chấp niệm lớn trong lòng tui luôn cứ dậy dứt mãi 😢
Hay quá đi!! Nghe đi nghe lại vẫn hay
1:25 có ai mê đoạn này hăm :v
Ume cực ý._.
Ta thì lại mê đoạn 1:51
Tôi giống bạn
T thì lại mê cái đoạn 1:44 :v
Tui mê đoạn 1:44 tới phần điệp khúc cơ
Ngày nào cũng nghe đợi đến ngày phim được chiếu :3
Cả hai kiếp người, sai lầm chồng chất cũng may... cuối cùng vẫn là ở bên nhau.
Nghe bài này mà để chế độ lặp lại í. Một tuần rồi vẫn chưa chán 😢😢😢
Vì tự nguyện thay Sở Vãn Ninh gieo bất khổ hoa trường hận mà Mặc Nhiên hắn điên cuồng trong yêu hận. Hận nhầm người yêu nhầm người
mình nghe bài này rất nhiều lần rồi, lần nào đọc lời bài hát cũng ngẩn ngơ cảm thán trước những dòng vietsub của bạn. Bạn sub hay và có tâm thật sự ý
Tiện thấy chỉ còn 1 cmt nữa là đủ 500 cmt. T cmt nốt z. Vừa đọc lại bộ này khóc lòi mu nè mng. Lần đầu đọc là 2 năm trước. Cảm xúc vẫn như z 😭 huhu. Ghi thêm ngày đọc lại để xem có đọc lại lần 2 không. Ngày 13.05 đọc xong husky và sư tôn lần 2
Mừng gớt nước mắt ಥ‿ಥ vậy là sắp có truyện tranhh
Vô tình nghe được bài này, mê giọng quá nên mò lên kiếm sẵn đọc truyện :)))
Truyện đỉnh
Lần nào nghe lại cũng thấy hay không chịu được ❤😇
năm trước tình cờ nghe được thấy hay quá không biết là phim gì, giờ mới đọc đến truyện😌
úi không ngờ bài này là viết cho "Husky và sư tôn mèo trắng của hắn" luôn á
Nghe nhiều vậy rồi mới biết là nhạc dành cho Sư tôn vs Mặc Nhiên, trước giờ cứ tưởng ghép nhạc vào thôi , hay dã mang
Hmu hmu vừa đọc truyện Husky vừa nghe bài này nổi da gà thiệt sự😢.
Hôm trước nghe cô nói thế tôi còn đang định bảo hay để tôi làm sub cho, chưa kịp hỏi cô đã đăng rồi :v ụ, bài này nghe đi nghe lại vẫn thấy hay lắm luôn, cảm ơn cô nhiều nhéeeee (*¯ ³¯*)♡
Dù HE nhưng mà tui không dui nổi mấy cô ơi, đau đến chết đi sống lại vì cái bộ này á
Ám ảnh nhất câu "Sư tôn, người để ý ta đi"
ui bài này nghe quài mà giờ mới biết là viết về husky và sư tôn đấy OwO hay quá đi thuii
Đây là bộ mình tâm đắc nhất và cũng chưa bao giờ đủ can đảm để đọc thêm lần nữa 🥲 vì cái ngược của nó quá hay khiến người khác không thể không khóc được
tới giờ ngày ngày vẫn qua nghe bài này và hóng HYH lên sóng =((
Từ tik tok qua 🤭bị nghiện luôn ý
Bộ truyện ngược công, ngược thụ, ngược nhân vật phụ, ngược luôn độc giả
" Địa ngục quá lạnh , Mặc Nhiên ta đến tuẫn ngươi" :((
"Nhân gian thật tốt , Vãn Ninh không cần ngươi đến tuẫn ta "
Nghe cả tháng trời vẫn k chán