Nội dung các câu hỏi trong bài giảng này: 1/ Câu hỏi 1: (2:53) Trong 1 bài giảng Sư cô nói hãy cẩn trọng khi tiếp xúc với người có nhiều uế nhiễm, vậy giữa nhân quả và người có nhiều hay ít uế nhiễm thì điều gì quan trọng? Vì con thấy ở với người nhiều uế nhiễm nhưng nhân quả tốt, họ không làm tổn thương mình còn với người dù có nhiều điều tốt nhưng với mình họ không tốt thì lại thấy khổ và tổn thương khi tiếp xúc. 2/ Câu hỏi 2: (19:02) Khi hôn nhân đưa đến đau khổ thì dù không cần li dị vẫn đi ra như thường, tất cả nằm trong tâm, xin Sư cô giải thích thêm. 3/ Câu hỏi 3: (33:01) Con chưa thể ăn chay, con đang ăn mặn, vây có phải con phạm giới sát mỗi ngày không? Tuy ăn mặn nhưng từ khi học Phật Pháp con chỉ ăn những con đã chết sẵn hoặc đồ ăn sẵn như vậy có khác gì người ăn hải sản sống không? Và nếu như chưa ăn chay được có Quy y Tam Bảo được không? 4/ Câu hỏi 4: (47:31) Con năm nay 21 tuổi. Lo cha mẹ chưa thành, chưa trọn vẹn về mặt vật chất và tinh thần. Cha con sống đời nhiều ong bướm y như lời Sư cô nói nghiệp dâm là trổ nhanh nhất có khi ở ngay đời hiện tại. Mẹ con giận hờn, hận thù cao ngất trời. Con không rõ chuyện của cha mẹ con đã xảy ra chuyện gì nhưng con biết người phụ nữ bị phản bội và cực khổ đè nén bao năm nên dẫn đến có sự như vậy là điều hiển nhiên và từ nhỏ ở xa cha mẹ nên tình cảm xa cách. Con thì được dưỡng dục bởi người cô từ nhỏ con xem người cô như là mẹ mình. Phận làm con khi thấy cha mẹ như thế thật xót xa và nặng lòng và con bất hiếu lắm không? Lúc mẹ giận có nói nhiều điều nặng lời nhưng con điều hiểu đó là sự nóng giận nhất thời. Đỉnh điểm là mẹ con từ con. Đối trước Đức Phật và Chư Thiên con không dối gian. Nếu được đổi sinh mệnh con cho sự bình yên của cha mẹ và mẹ nuôi của con thì con không tiếc nuối điều gì. Bất lực khi con chưa thành đạt công danh mà chăm lo hoàn thành trách nhiệm thế tục làm con khổ não. Con có quan sát tâm mình và con cũng vui vẻ chấp nhận. Nhưng con vô minh không biết được sao lòng con lại buồn như thế. Hôm nay, khi con nghe bài Pháp đến câu nói "rồi chết sẽ đi về đâu", nó như tiếng chuông làm con tỉnh giác. Con tự hỏi lại mình sẽ về đâu. Lòng con nó trả lời không biết lúc đó con như lạc lõng không biết bám chấp vào đâu. Nhưng nghĩ đến lời nguyện cứu độ tất cả chúng sinh trong pháp giới và nhớ đến lời nguyện đi theo Phật để học đạo lòng con thêm hy vọng. Có nhiều lúc nghĩ chuyện dại dột nhưng nhờ bạn bè, hồng ân Chư Phật, Chư Thiên đã cho con đủ tỉnh táo để không làm chuyện thiếu suy nghĩ. Đời này không không có cơ duyên xuất gia. Con nghĩ đây là nghiệp con phải ở đời tục thế để trả. Con không biết tương lai ra sao nhưng con sẽ cố gắng vui trả nghiệp mình đã tạo. Nhiều lúc buồn lắm không tâm sự được với ai, con tuổi thân lắm dù biết đó nghiệp phải trả. Khi con tâm sự ở đây con cảm thấy nhẹ nhàng đi rất nhiều. Tận đáy lòng con xin được tri ân công đức Sư cô. Dù con có trăm lạy ngàn lạy cũng không thể nào nói hết mà bày tỏ hết được. 5/ Câu hỏi 5: (54:09) Con là người thích đến chùa nghe Pháp nên có thời gian là con đến chùa tu học nhưng có 1 chuyện làm con suy nghĩ mãi mà chưa biết làm sao cho đúng. Ngày cuối tuần con về quê thăm họ hàng, ai gặp gia đình con cũng mừng vui, tuy nhiên họ hàng nội ngoại đều góp ý với con rằng: “bớt đi chùa lại, hãy dành thời gian săn sóc chồng con mình đi”, bạn bè, chồng con cũng nói: - “Đi chùa là tốt và có phước nhưng làm tròn bổn phận và trách nhiệm của người mẹ và người vợ thì phước cũng không ít” - “Mày đi tối ngày đi, bỏ chồng bỏ con như vậy thì chồng có người khác, con sa ngã thì tội hơn” - “Nên dành 1-2 ngày trong tuần để tu học, những ngày còn lại nên dành thời gian đi làm, quán xuyến nhà cửa, lo cơm nước cho chồng con” - Chồng con cũng nói: “mở mắt dậy là tui không thấy bà, tối đi ngủ tui cũng không thấy bà, bà đi tối ngày, sáng đêm, bà dọn vào chùa ở luôn cho khỏi mất thời gian đi tới đi lui” - “Không biết bà tu kiểu gì, kiếp này không làm tròn trách nhiệm với gia đình mà lo kiếp sau” - “Mày đi chùa kiểu đó có ngày tất cả mọi thứ từ nhà cửa, chồng con cũng không dám ở với mày luôn” - “Chị biết không: Tu là sửa, lo mà sửa cái cách sống của mình với gia đình rồi muốn đi tu, tu gì thì tu, học gì thì học chứ như hiện tại là bất ổn lắm nha” - “Đi tu là học Chánh Pháp, Đức Phật cũng dạy cư sĩ tại gia phải tu tập thế nào cho gia đình thuận hòa, êm ấm chứ Ngài có dạy bất chấp mọi thứ để đi tu học đâu?” Con nghĩ mình đi chùa tu tập, công quả, làm thiện để tiến hóa trên con đường tâm linh của mình là tốt, sao mọi người cứ ngăn cản như vậy là sao? Chồng, con ai cũng lớn thì tự lo cơm nước để ăn cũng đâu có sao. Không lẻ có chồng có con là con không được tự do chọn con đường tu tập của mình hay sao? Rồi con cứ ở nhà lo cho chồng, cho con thì kiếp sau con sẽ thế nào? Cho con hỏi: những người ngăn cản việc con tu tập sẽ bị quả gì? Con phải làm gì để họ bớt “khẩu nghiệp” đi và hoan hỉ với việc tu tập của con?
Dạ hoan hỉ giúp đỡ con ạ.Con từng xem video do sư cô Tâm Tâm thuyết giảng có nhắc tới sự sáng suốt của nữ hoàng anh và sư giác khang ,con muốn tìm lại để nghe mà không nhớ video nào ạ,nhờ admin giúp đỡ ạ
"Cho con hỏi: những người ngăn cản việc con tu tập sẽ bị quả gì? Con phải làm gì để họ bớt “khẩu nghiệp” đi và hoan hỉ với việc tu tập của con?" > cho hỏi lại vậy làm vợ không làm tròn bổn phận thì bị quả gì? còn cư sĩ nữ tu tập mà đánh mất trách nhiệm với chồng, con, gia đình thì không thể nào có kết quả tốt đẹp
@@chamcuututhienbinhduong dạ đợt rồi em có nghe qua, nhưng cũng ko nhớ rõ chính xác video nào. mình thử tìm trong danh sách Vi diệu pháp năm 2022, trong các tập của phần Pháp thiện- Pháp bất thiện xem sao nha
Mô Phật, tu là phải cân đối, cho hài hòa giữa đạo và đời. Không thể nói: Ở nhà cha con bây muốn làm gì thì làm, muốn ăn gì thì ăn, tôi đi tu đây. Tu kiểu này thì dỡ ẹt hà. Mình vẫn lo cho gia đình mình, làm tròn bổn phận của người vợ, người mẹ rồi mới đi tu thì đi tu như vậy mới là trọn với đạo với đời. Mô Phật.
Nội dung các câu hỏi trong bài giảng này:
1/ Câu hỏi 1: (2:53)
Trong 1 bài giảng Sư cô nói hãy cẩn trọng khi tiếp xúc với người có nhiều uế nhiễm, vậy giữa nhân quả và người có nhiều hay ít uế nhiễm thì điều gì quan trọng? Vì con thấy ở với người nhiều uế nhiễm nhưng nhân quả tốt, họ không làm tổn thương mình còn với người dù có nhiều điều tốt nhưng với mình họ không tốt thì lại thấy khổ và tổn thương khi tiếp xúc.
2/ Câu hỏi 2: (19:02)
Khi hôn nhân đưa đến đau khổ thì dù không cần li dị vẫn đi ra như thường, tất cả nằm trong tâm, xin Sư cô giải thích thêm.
3/ Câu hỏi 3: (33:01)
Con chưa thể ăn chay, con đang ăn mặn, vây có phải con phạm giới sát mỗi ngày không?
Tuy ăn mặn nhưng từ khi học Phật Pháp con chỉ ăn những con đã chết sẵn hoặc đồ ăn sẵn như vậy có khác gì người ăn hải sản sống không? Và nếu như chưa ăn chay được có Quy y Tam Bảo được không?
4/ Câu hỏi 4: (47:31)
Con năm nay 21 tuổi. Lo cha mẹ chưa thành, chưa trọn vẹn về mặt vật chất và tinh thần. Cha con sống đời nhiều ong bướm y như lời Sư cô nói nghiệp dâm là trổ nhanh nhất có khi ở ngay đời hiện tại. Mẹ con giận hờn, hận thù cao ngất trời. Con không rõ chuyện của cha mẹ con đã xảy ra chuyện gì nhưng con biết người phụ nữ bị phản bội và cực khổ đè nén bao năm nên dẫn đến có sự như vậy là điều hiển nhiên và từ nhỏ ở xa cha mẹ nên tình cảm xa cách. Con thì được dưỡng dục bởi người cô từ nhỏ con xem người cô như là mẹ mình. Phận làm con khi thấy cha mẹ như thế thật xót xa và nặng lòng và con bất hiếu lắm không? Lúc mẹ giận có nói nhiều điều nặng lời nhưng con điều hiểu đó là sự nóng giận nhất thời. Đỉnh điểm là mẹ con từ con. Đối trước Đức Phật và Chư Thiên con không dối gian. Nếu được đổi sinh mệnh con cho sự bình yên của cha mẹ và mẹ nuôi của con thì con không tiếc nuối điều gì. Bất lực khi con chưa thành đạt công danh mà chăm lo hoàn thành trách nhiệm thế tục làm con khổ não. Con có quan sát tâm mình và con cũng vui vẻ chấp nhận. Nhưng con vô minh không biết được sao lòng con lại buồn như thế. Hôm nay, khi con nghe bài Pháp đến câu nói "rồi chết sẽ đi về đâu", nó như tiếng chuông làm con tỉnh giác. Con tự hỏi lại mình sẽ về đâu. Lòng con nó trả lời không biết lúc đó con như lạc lõng không biết bám chấp vào đâu. Nhưng nghĩ đến lời nguyện cứu độ tất cả chúng sinh trong pháp giới và nhớ đến lời nguyện đi theo Phật để học đạo lòng con thêm hy vọng. Có nhiều lúc nghĩ chuyện dại dột nhưng nhờ bạn bè, hồng ân Chư Phật, Chư Thiên đã cho con đủ tỉnh táo để không làm chuyện thiếu suy nghĩ. Đời này không không có cơ duyên xuất gia.
Con nghĩ đây là nghiệp con phải ở đời tục thế để trả. Con không biết tương lai ra sao nhưng con sẽ cố gắng vui trả nghiệp mình đã tạo. Nhiều lúc buồn lắm không tâm sự được với ai, con tuổi thân lắm dù biết đó nghiệp phải trả. Khi con tâm sự ở đây con cảm thấy nhẹ nhàng đi rất nhiều. Tận đáy lòng con xin được tri ân công đức Sư cô. Dù con có trăm lạy ngàn lạy cũng không thể nào nói hết mà bày tỏ hết được.
5/ Câu hỏi 5: (54:09)
Con là người thích đến chùa nghe Pháp nên có thời gian là con đến chùa tu học nhưng có 1 chuyện làm con suy nghĩ mãi mà chưa biết làm sao cho đúng.
Ngày cuối tuần con về quê thăm họ hàng, ai gặp gia đình con cũng mừng vui, tuy nhiên họ hàng nội ngoại đều góp ý với con rằng: “bớt đi chùa lại, hãy dành thời gian săn sóc chồng con mình đi”, bạn bè, chồng con cũng nói:
- “Đi chùa là tốt và có phước nhưng làm tròn bổn phận và trách nhiệm của người mẹ và người vợ thì phước cũng không ít”
- “Mày đi tối ngày đi, bỏ chồng bỏ con như vậy thì chồng có người khác, con sa ngã thì tội hơn”
- “Nên dành 1-2 ngày trong tuần để tu học, những ngày còn lại nên dành thời gian đi làm, quán xuyến nhà cửa, lo cơm nước cho chồng con”
- Chồng con cũng nói: “mở mắt dậy là tui không thấy bà, tối đi ngủ tui cũng không thấy bà, bà đi tối ngày, sáng đêm, bà dọn vào chùa ở luôn cho khỏi mất thời gian đi tới đi lui”
- “Không biết bà tu kiểu gì, kiếp này không làm tròn trách nhiệm với gia đình mà lo kiếp sau”
- “Mày đi chùa kiểu đó có ngày tất cả mọi thứ từ nhà cửa, chồng con cũng không dám ở với mày luôn”
- “Chị biết không: Tu là sửa, lo mà sửa cái cách sống của mình với gia đình rồi muốn đi tu, tu gì thì tu, học gì thì học chứ như hiện tại là bất ổn lắm nha”
- “Đi tu là học Chánh Pháp, Đức Phật cũng dạy cư sĩ tại gia phải tu tập thế nào cho gia đình thuận hòa, êm ấm chứ Ngài có dạy bất chấp mọi thứ để đi tu học đâu?”
Con nghĩ mình đi chùa tu tập, công quả, làm thiện để tiến hóa trên con đường tâm linh của mình là tốt, sao mọi người cứ ngăn cản như vậy là sao? Chồng, con ai cũng lớn thì tự lo cơm nước để ăn cũng đâu có sao. Không lẻ có chồng có con là con không được tự do chọn con đường tu tập của mình hay sao? Rồi con cứ ở nhà lo cho chồng, cho con thì kiếp sau con sẽ thế nào?
Cho con hỏi: những người ngăn cản việc con tu tập sẽ bị quả gì? Con phải làm gì để họ bớt “khẩu nghiệp” đi và hoan hỉ với việc tu tập của con?
Dạ hoan hỉ giúp đỡ con ạ.Con từng xem video do sư cô Tâm Tâm thuyết giảng có nhắc tới sự sáng suốt của nữ hoàng anh và sư giác khang ,con muốn tìm lại để nghe mà không nhớ video nào ạ,nhờ admin giúp đỡ ạ
"Cho con hỏi: những người ngăn cản việc con tu tập sẽ bị quả gì? Con phải làm gì để họ bớt “khẩu nghiệp” đi và hoan hỉ với việc tu tập của con?"
> cho hỏi lại vậy làm vợ không làm tròn bổn phận thì bị quả gì?
còn cư sĩ nữ tu tập mà đánh mất trách nhiệm với chồng, con, gia đình thì không thể nào có kết quả tốt đẹp
@@chamcuututhienbinhduong dạ đợt rồi em có nghe qua, nhưng cũng ko nhớ rõ chính xác video nào. mình thử tìm trong danh sách Vi diệu pháp năm 2022, trong các tập của phần Pháp thiện- Pháp bất thiện xem sao nha
Nam mô A Di Đà Phật, con tri ân bài giảng của Sư Cô , con kính chúc Sư Cô thân tâm an lạc, luôn mạnh khỏe .
A DI ĐÀ PHẬT
Con vô cùng cảm ơn Sư, Sư đã khai tâm mở trí cho chúng con được sáng suốt biết đường mà đi.
Con cung kính đảnh lễ Sư Cô
Nam mô a di đà phật 🙏
Nam mô bốn sư thích ca mâu ni phật...
Con xin thành kính tri ân công Đức sư cô...
A di đà phật...
Con xin thành kính tri ân công đức của sư Cô🙏
Nam Mô A Di Đà Phật
Con NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. Con thành kính tri ân công đức giảng dạy Phật pháp của Sư Cô Tâm Tâm
Con xin đảnh lễ sư cô .
Con xin cảm ơn sư cô .
Nguyện theo dẫn dắt của sư cô để ứng dụng tu tập.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Mô Phật, tu là phải cân đối, cho hài hòa giữa đạo và đời. Không thể nói: Ở nhà cha con bây muốn làm gì thì làm, muốn ăn gì thì ăn, tôi đi tu đây. Tu kiểu này thì dỡ ẹt hà. Mình vẫn lo cho gia đình mình, làm tròn bổn phận của người vợ, người mẹ rồi mới đi tu thì đi tu như vậy mới là trọn với đạo với đời. Mô Phật.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Bốn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật