Gia đình em cũng cư ngụ ở Xóm Mới. Nghe câu chuyện của Chuẩn Úy Soát thật cảm động , anh thật oai phong và kiên cường lúc đó em còn nhỏ, nhưng em rất thương các anh lính VNCH. Các anh đã hy sinh chiến đấu để bảo vệ cho Miền Nam Việt Nam thân yêu của chúng ta. Cám ơn các anh thật nhiều! Chúc gia đình anh chị luôn khỏe mạnh và bình an trong Chúa và Mẹ Maria 🥰
Ôi nghe Câu chuyện của chú Soát , nghe xúc động làm sao . Làm cho tôi nhớ Ba tôi quá mọi người ơi . Ba tôi củng là 1 người lính VNCH . Và củng là người miền bắc vào nam 1954 . Ở Q Tân bình . Chuồng đua phú Thọ . Ba cháu củng là Lính bộ binh địa phương quân , giống Chú Soát . Và giữ chức vụ Đại đội Trưởng tiểu đoàn 382 địa phương quân . Cấp bậc đại úy . Và sau ngày miền nam đc giải phóng , Ba cháu đc học tập cải tạo gần 6 năm . Có chính đi mỹ diện HO . Nhưng ba cháu không có đi Mỹ , Vì là Ba cháu đã suất gia . Cho đến nay Và Ba cháu đã qua đời rồi chú ạ . Cảm ơn chú đã chia sẻ về cuộc đời chiến binh của chú . Và cô người yêu của chú .
Hello chào anh Soát Em nghe tin anh tử trận năm 1973 , nhà em hồi đó ở sát bên tay phải nhà anh , còn Gia đình chú Đền bên tay trái , hôm nay vô tình em đọc : Hồi ký miền nam Của tác giả Chuẩn uý Hoàng văn Soát , mới đầu nghe sao giống anh vậy , nhưng em sợ là người khác , cùng xứ đạo Lạng Sơn , Vì tên ba anh là Bác Đô , còn ở xóm mình gọi Ba Mẹ anh là Bác Kiểm , em có nghe nói sau 1975 anh trở về , em cũng không chắc cho lắm , vì năm 1973 nghe tin anh tử trận , cũng là lúc ba mẹ em bán nhà về Biên Hoà Đồng Nai ở . Sau 1975 em nghe nói anh trở về , em rất là ngạc nhiên , em tên Cường , anh của em tên Chí , và Sang , Ba em năm 1973 là Trung uý làm ở BTTM , nói vậy chắc anh sẽ biết , mình là hàng xóm , cùng một xứ đạo nữa , nghe vậy em cũng chúc mừng anh chị và các cháu luôn luôn an mạnh trong tay Chúa và mẹ Maria
Câu chuyện rất cảm động! Thiếu úy Hoàng Văn Soát (K2/72) là huynh trưởng của chúng tôi (K4/72). Cá nhân tôi cũng là người miền Bắc di cư tị nạn cộng sản năm 1954. Tôi cũng có bạn bè và người thân định cư ở Xóm Mới, Gò Vấp. Và tôi cũng là sinh viên năm thứ 2 trường đại học Luật khoa Sài Gòn trước khi vào quân trường Thủ Đức K4/72.
Rất cảm phục người lính VNCH thế hệ cha ông đã anh dũng bảo vệ quê hương MNVN . Câu chuyện rất cảm động. Xin viết lời tri ơn những người lính VNCH đã quên thân mình vì Miền Nam tự do. Nhưng....😥
18 tuổi xa trường xa lớp Ra chiến trường áo mũ bọc thây Về Quê Nhà Tổ Quốc Ghi Ơn Trên bàn thờ khói hương nghi ngút Cha Mẹ già khóc lá xanh rơi Thương tiếc Anh Người tuổi trẻ hy sinh Vì Tự Do Hòa Bình Hạnh Phúc Cầu Nguyện cầu không chiến tranh Thanks God 🙏 bless you 🙏💕🙏
Nghe anh kể chuyện cuộc chiến chống VC mà chảy nước mắt. Lính VNCH để giử cho niềm nam được tự do cho tụi em sống ăn yên, ngũ ngon ở MNVN. Cám ơn và thương mấy anh và chị của lính VNCH.
Chuyện người chết tro về của anh không thể tưởng có sự thật. Đúng là số mệnh. Chị có Trời kêu gọi moi ra đi. Chúc anh nhiều sức khỏe, câu chuyện hay qua. Nhớ lại thời Thanh Xuân ở Vn.
Anh Soát thân mến , chúc mừng đả được định cư Úc 👏 ông xả tôi khoá 1/72 Muà hè đỏ lửa trước anh 1 khoá , tôi đọc hồi ký của anh tôi không cầm được nước mắt , hiện nay gđ chúng tôi cũng đả vượt thoát hiện đang định cư 1 nước tự do , tôi với ông xả nghe câu chuyện ông xả tôi nói anh cùng tuổi , cùng ngày sinh với anh 1/10/50 , chắc tuổi này cao số (anh không chết đâu em) ❤️❤️❤️❤️
Giọng đọc rất là truyền cảm chậm rãi rõ ràng đem đến cảm xúc bồi hồi , khi nghe xong đã ứa nước mắt chuẩn ý đẹp trai quá và khóc khi anh lơ xe đưa ổ bánh mì cho người tù đi học tập cải tạo
Hay! Tôi cũng là lính,nhưng là lính bắc việt. Chiến tranh quá tàn khốc dù là ở phía nào trái tim người lính vẫn đập nhịp đập lính.xoá hận thù nhìn về tương lai đất nước đồng đội nhé!cảm ơn tác giả !
Một câu chuyện tham dam nước mắt, tinh người, sư ưu dai . Nghe thương quá. Tôi rất thích nghe truyện co thật ,đê di vào long người. Cam ơn va chúc tất ca sức khoe va binh ăn . Amen . Năm mô a di da PHAT
Chiến tranh cướp đi đi những chàng trai trẻ..ôi thương. Quá.gia đinh mất. Đi.những người con. Người chồng trong.đó. Có anh.mình một. Người được. Đem.xác về còn một. Người thì bị mất tích
Người viết hay,người đọc giọng có hồn ,nằm nghe tưởng như cảnh tượng hành quân của các chiến si VNCH đang diễn ra trước mắt ,xả thân dành từng tấc đất.Thương các ANH,.....
Một hồi ký rất hay và rất cảm động .Tôi cũng có người thân là SQ ,và lính của VNCH đã chết trong chiến tranh ,nhìn lại những hình ảnh lính hành quân,rất buồn .Bây giờ rất mừng vì chiến tranh đã chấm dứt không còn đánh với nhau nữa .Ngày xưa mỗi ngày nghe tiếng súng nổ và quan tài linh trở về tôi rất buồn .Tôi mong người VN chúng sẽ được sống trong thanh bình và hạnh phúc.
E la the he 72 mua he do lua giai phong moi co 3 tuoi nhung rat thich nghe ba ke ve thoi chien vi ba la nguoi vnch a 2 hoc truong si quan quan trung ung ho a 8
Người Việt nam thế hệ sau này sẽ ghi nhớ mãi về chiến tranh mà hậu quả của những người bạn đồng minh đã bỏ rơi chúng ta và cái kết thật vô cùng tàn nhẫn
Anh Soát ơi, tui cũng học Trường Lê Bảo Tịnh, từ đệ thất đến đệ nhất, đậu Tú tài 2 xong, xuống Chương Thiện làm việc tại Ngân Hàng Phát Triển Nông Nghiệp Tỉnh Chương Thiện cho đến 30 tháng 04-1975.
Tuan Ly : Toi da tung la trung doi truong tac chien duoc trang bi khau carbinM2 , linh khinh Binh M1 , lam gi co khau colt45 ? Ong dai doi truong duoc Trang bi them Colt45 cung nhu linh mang may truyen tin . Dia phuong Quan cap so trang bi cang thieu thon hon Su Doan chu luc . Sau nay duoc thay the XM16 .
Tôi sống trong trường BB rất an lành , đến năm 75 biến cố xảy ra . Giờ nhớ lại vẫn yêu lính CH xưa . Cảm ơn a chia sẽ . Chúc a và gia đình nhiều sức khỏe .❤
Câu truyện rất cảm động,chỉ phép lạ chuẩn uý soát mới thoát chết. Bọn Vc có thể giết chết anh để khỏi phải săn sóc một sq nhỏ bị bắt đang bị trọng thương,nhưng chúng hy vọng giữ lại mạng sống các anh hy vọng trao đổi tù binh. Vậy mà sau 30.4.75,chúng đã thả anh Soát và đồng bạn tù. Chúc mừng anh Soát,và rất vui tôi có dịp gặp anh và sinh hoạt chung với anh.
Tội nghiệp cô Trang , vượt biên biết bao thân xác vùi sâu dưới đáy đại dương . Cuối cùng tương lai cũng mỉm cười với chú . Chúc chú vui vẻ và hạnh phúc bên người thân
Gia đình bên ngoại tôi mất 5 người vì chiển tranh: Ộng Ngoại, hai cậu, chú, anh rể. Cứ đoạn tang người này lại tới người kế. Ba người goá phụ tuổi dưới 30, hai cậu còn độc thân. Cuộc đời mỗi người Việt Nam là một cuốn tiểu thuyết không hủ cấu, true stories.
tôi có người bạn cũng là người anh vợ đã chết tại Chương Thiện, chết vì bị bắn sẽ, bọn bắn sẽ là những đứa trẻ chăn trâu trong xóm, sau tôi vào khóa 9/72 Thủ Đức.
Gia đình em cũng cư ngụ ở Xóm Mới. Nghe câu chuyện của Chuẩn Úy Soát thật cảm động , anh thật oai phong và kiên cường lúc đó em còn nhỏ, nhưng em rất thương các anh lính VNCH.
Các anh đã hy sinh chiến đấu để bảo vệ cho Miền Nam Việt Nam thân yêu của chúng ta.
Cám ơn các anh thật nhiều!
Chúc gia đình anh chị luôn khỏe mạnh và bình an trong Chúa và Mẹ Maria 🥰
Xin nhận đây lời tri ân, thay cho nén hương đến những người con đã bỏ mình trên mọi miền quê hương của Tổ Quốc 🙏🙏🙏
Ôi nghe Câu chuyện của chú Soát , nghe xúc động làm sao . Làm cho tôi nhớ Ba tôi quá mọi người ơi . Ba tôi củng là 1 người lính VNCH . Và củng là người miền bắc vào nam 1954 . Ở Q Tân bình . Chuồng đua phú Thọ . Ba cháu củng là Lính bộ binh địa phương quân , giống Chú Soát . Và giữ chức vụ Đại đội Trưởng tiểu đoàn 382 địa phương quân . Cấp bậc đại úy . Và sau ngày miền nam đc giải phóng , Ba cháu đc học tập cải tạo gần 6 năm . Có chính đi mỹ diện HO . Nhưng ba cháu không có đi Mỹ , Vì là Ba cháu đã suất gia . Cho đến nay Và Ba cháu đã qua đời rồi chú ạ . Cảm ơn chú đã chia sẻ về cuộc đời chiến binh của chú . Và cô người yêu của chú .
Hello chào anh Soát
Em nghe tin anh tử trận năm 1973 , nhà em hồi đó ở sát bên tay phải nhà anh , còn Gia đình chú Đền bên tay trái , hôm nay vô tình em đọc : Hồi ký miền nam Của tác giả Chuẩn uý
Hoàng văn Soát , mới đầu nghe sao giống anh vậy , nhưng em sợ là người khác , cùng xứ đạo Lạng Sơn , Vì tên ba anh là Bác Đô , còn ở xóm mình gọi Ba Mẹ anh là Bác Kiểm , em có nghe nói sau 1975 anh trở về , em cũng không chắc cho lắm , vì năm 1973 nghe tin anh tử trận , cũng là lúc ba mẹ em bán nhà về Biên Hoà Đồng Nai ở . Sau 1975 em nghe nói anh trở về , em rất là ngạc nhiên , em tên Cường , anh của em tên Chí , và Sang , Ba em năm 1973 là Trung uý làm ở BTTM , nói vậy chắc anh sẽ biết , mình là hàng xóm , cùng một xứ đạo nữa , nghe vậy em cũng chúc mừng anh chị và các cháu luôn luôn an mạnh trong tay Chúa và mẹ Maria
Nghe câu chuyện tôi nhớ đến người cha thân yêu của tôi... Nhớ ba nhiều lắm ba ơi
Câu chuyện thật cảm động quá. Người đọc rất hay .Luôn biết ơn người lính Việt Nam Cộng Hòa.
Câu chuyện rất hay, cảm động quá
Đáng kính phục những người quân đội VNCH
To Quoc Ghi On Chien Si Vietnam Cong Hoa. 🌹🌹
Nghe mà nhớ trung uý Lê văn hoài mất tháng 11/1974
Ba của tôi cũng là Sĩ quan Thủ Đức Khóa 2/1972 - Ra trường Biêt Động quân sau đó chuyển về Đại đội 246 Địa phương quân - Tiểu Khu Quảng Trị .
Khóa 2/1970
Cảm ơn tác giả Hoàng văn Soát thật cảm động tôi từng trực tiếp một cảnh người chết trở về khi cùng nhau tham gia di tản tháng tư năm bảy lăm
Vo cung xuc dong khi nghe het cau chuyen, buon roi nuoc mat. Cam on tac gia, cam on nguoi doc, buon cho so phan, con nguoi Viet Nam trong thoi chien!
Câu chuyện rất cảm động! Thiếu úy Hoàng Văn Soát (K2/72) là huynh trưởng của chúng tôi (K4/72). Cá nhân tôi cũng là người miền Bắc di cư tị nạn cộng sản năm 1954. Tôi cũng có bạn bè và người thân định cư ở Xóm Mới, Gò Vấp. Và tôi cũng là sinh viên năm thứ 2 trường đại học Luật khoa Sài Gòn trước khi vào quân trường Thủ Đức K4/72.
Rất cảm phục người lính VNCH thế hệ cha ông đã anh dũng bảo vệ quê hương MNVN . Câu chuyện rất cảm động. Xin viết lời tri ơn những người lính VNCH đã quên thân mình vì Miền Nam tự do.
Nhưng....😥
Cuộc đời luôn có những điều không thể ngờ được : người về từ cõi chết......
Câu chuyện hay và cảm động quá. Nghe đọc mà nổi da gà. Tội nghiệp cho cô Trang người tốt mà phải ra đi sớm
Nước mắt tuôn trào trong cảnh đoàn tụ Hay lắm cảm ơn tác giả và người đọc
Câu chuyện thật cảm động . Nghe mà không kềm được cảm xúc . 😭😭
Nghe bôi hôi xúc động rơi nước mắt mãi mãi không quên
Hay quá cám ơn người đọc
Giờ nầy anh ở đâu , em củng là HS Trưong Le bảo Tinh , ngưỡng mộ vị đàn anh cùng trường , vị Sỷ quan VNCH kiên cường bất khuất 👍👍👍👍👍😘😘😘😘😘
Tôi rất xúc động nghe lại cuộc chiến, người viết đã kéo tôi ngược dòng thời gian 48 năm trước. Xin tri ân.
Chuyen rat hay va cam dong. Hoan nghenh
Trước 1975, trường Lê Bảo Tịnh là trường Trung học tư thục đệ l và đệ ll cấp, được thành lập bởi các Linh Mục, Hiệu Trưởng đầu tiên là Cha Thanh Lãng. Ngôi trường được nằm trong 1 con hẻm lớn của đường Trương Minh Giảng, quận 3 Saigon ( cuối con hẻm lớn này là 1 ngôi Chùa của các Ni Cô), trường có 2 cổng, cổng lớn nằm trong con hẻm lớn, cổng nhỏ ( nằm trên 1 con hẻm nhỏ , bên cạnh là cư xá Trần Quang Diệu) đối diện với cổng lớn, con hẻm nhỏ này gối đầu vào đường Trần Quang Diệu, góc 2 con đường kể trên là 1 cây xăng. Sau 1975 trường được gọi tên mới: Bạch Đằng.
Giọng đọc hay quá nghe thật truyền cảm thật rõ ràng thật xúc động. Cảm ơn. 🇨🇦❤🇨🇦🌷.
Anh này có tài năng kể về ký ức năm xưa thật hay thật thích thú quá
Một câu rất hay Và cảm động cảm ơn nhiều
...ngàn đời thương nhớ những người lính CỘNG HÒA...
❤️❤️❤️❤️ Câu chuyện anh Soát thật hi hữu. Cám ơn các anh lính VNCH đã hy sinh quá nhiều. Muôn đời thương nhớ các anh.
Hồi ức hay ký ức của quân nhân hay các tướng sĩ của Việt Nam Cộng Hòa,mỗi khi nghe luôn đưa tôi trở về quá khứ hào hùng của VNCH
Bạn đang bên mỹ p k?
Cám ơn Hồi Ký Miền Nam & TG
18 tuổi xa trường xa lớp
Ra chiến trường áo mũ bọc thây
Về Quê Nhà Tổ Quốc Ghi Ơn
Trên bàn thờ khói hương nghi ngút
Cha Mẹ già khóc lá xanh rơi
Thương tiếc Anh Người tuổi trẻ hy sinh
Vì Tự Do Hòa Bình Hạnh Phúc
Cầu Nguyện cầu không chiến tranh
Thanks God 🙏 bless you 🙏💕🙏
CÂU TRUYỆN THẬT HAY VÀ RẤT CẢM ĐỘNG! !!!!!!!!!
Nghe anh kể chuyện cuộc chiến chống VC mà chảy nước mắt. Lính VNCH để giử cho niềm nam được tự do cho tụi em sống ăn yên, ngũ ngon ở MNVN. Cám ơn và thương mấy anh và chị của lính VNCH.
Chuyện người chết tro về của anh không thể tưởng có sự thật. Đúng là số mệnh. Chị có Trời kêu gọi moi ra đi. Chúc anh nhiều sức khỏe, câu chuyện hay qua. Nhớ lại thời Thanh Xuân ở Vn.
Nghe buồn quá! Đau thương quá!!!!
Truyen hay lam. Men chuc anh duoc vui khoe quang doi con lai. Hy vong nam 26-27 Tuan se den Down Under va se moi anh mot Foster.
Giọng đọc rất truyền cảm. Chiến tranh hai bên ai cũng chịu mất mát cả.
Anh Soát thân mến , chúc mừng đả được định cư Úc 👏 ông xả tôi khoá 1/72 Muà hè đỏ lửa trước anh 1 khoá , tôi đọc hồi ký của anh tôi không cầm được nước mắt , hiện nay gđ chúng tôi cũng đả vượt thoát hiện đang định cư 1 nước tự do , tôi với ông xả nghe câu chuyện ông xả tôi nói anh cùng tuổi , cùng ngày sinh với anh 1/10/50 , chắc tuổi này cao số (anh không chết đâu em) ❤️❤️❤️❤️
Chuyen Co that. Cam dong qua. Thuong Linh vnch. Qya. Chuan y dep trai qua. Anh hung. Rat nguong mo Anh. Lam phim duoc do Anh. Nguoi doc truyen cam.
Giọng đọc rất là truyền cảm chậm rãi rõ ràng đem đến cảm xúc bồi hồi , khi nghe xong đã ứa nước mắt chuẩn ý đẹp trai quá và khóc khi anh lơ xe đưa ổ bánh mì cho người tù đi học tập cải tạo
Hay va cam dong lam. Cam on cau chuyen cua chu Soat va giong doc rat tinh cam. Cau chuc cac chu luon binh an
Hay! Tôi cũng là lính,nhưng là lính bắc việt. Chiến tranh quá tàn khốc dù là ở phía nào trái tim người lính vẫn đập nhịp đập lính.xoá hận thù nhìn về tương lai đất nước đồng đội nhé!cảm ơn tác giả !
Toi rat dong y voi anh Bong linh mien bat
Một câu chuyện tham dam nước mắt, tinh người, sư ưu dai . Nghe thương quá. Tôi rất thích nghe truyện co thật ,đê di vào long người. Cam ơn va chúc tất ca sức khoe va binh ăn . Amen . Năm mô a di da PHAT
CHUYỆN HAY QUÁ.
BAO NHIÊU NGƯỜI ĐẢ VỊ QUỐC VONG THÂN VÔ DANH.
AMEN.
Chiến tranh cướp đi đi những chàng trai trẻ..ôi thương. Quá.gia đinh mất. Đi.những người con. Người chồng trong.đó. Có anh.mình một. Người được. Đem.xác về còn một. Người thì bị mất tích
Cam on bai doc răt hay cua anh...Tho vao tho ra...
Câu chuyện quá hay và kết thúc có hậu, chúc Anh Soát luôn mạnh khỏe.
Câu chuyện đầy cảm xúc luôn tràn những người lính Việt Nam cộng hoa
đau lòng quá , chiến tranh thật khốc liệt.
Người viết hay,người đọc giọng có hồn ,nằm nghe tưởng như cảnh tượng hành quân của các chiến si VNCH đang diễn ra trước mắt ,xả thân dành từng tấc đất.Thương các ANH,.....
Một hồi ký rất hay và rất cảm động .Tôi cũng có người thân là SQ ,và lính của VNCH đã chết trong chiến tranh ,nhìn lại những hình ảnh lính hành quân,rất buồn .Bây giờ rất mừng vì chiến tranh đã chấm dứt không còn đánh với nhau nữa .Ngày xưa mỗi ngày nghe tiếng súng nổ và quan tài linh trở về tôi rất buồn .Tôi mong người VN chúng sẽ được sống trong thanh bình và hạnh phúc.
Toi đã khóc thật nhiều khi người tù trại cải tạo CS về gặp lại thân phụ cùng gia đình
Thật cảm động ...
Cảm ơn tác giả .
Tôi đã ôm mặt khóc, nhớ về những ngày xưa thân ái,,
Cảm động ra nước mắt !
Thật xúc động, tôi phải khóc khi nghe câu chuyện. Chiến Tranh quá đau thương.
Cám ơn ban ,nhung mẫu chuyen hay
Chân thật và nhân văn quá ..Tôi đang khóc nè...
Tôi yêu những người lính miền nam !
Day moi dung la bai nhac hay. ANH KHONG CHET DAU EM .... ne cac ban oi hay va y nghia ....
E la the he 72 mua he do lua giai phong moi co 3 tuoi nhung rat thich nghe ba ke ve thoi chien vi ba la nguoi vnch a 2 hoc truong si quan quan trung ung ho a 8
Người Việt nam thế hệ sau này sẽ ghi nhớ mãi về chiến tranh mà hậu quả của những người bạn đồng minh đã bỏ rơi chúng ta và cái kết thật vô cùng tàn nhẫn
Thương quá những chiến sĩ VNCH.
Chuyện rất hay 👍❤️
Anh Soát ơi, tui cũng học Trường Lê Bảo Tịnh, từ đệ thất đến đệ nhất, đậu Tú tài 2 xong, xuống Chương Thiện làm việc tại Ngân Hàng Phát Triển Nông Nghiệp Tỉnh Chương Thiện cho đến 30 tháng 04-1975.
Rat xuc dong cam on tac gia 🙏
CAM ON TAC GIA va cung CAC ON GIA ĐINH đa sinh ra ANH đê ANH HY SINH đê BAO VÊ MIÊN NAM VIÊT NAM THÂM BIÊT ON ANH
Chuyen hay nguoi doc cung hay
Nước mắt đã rơi vì những ky niệm vì ký ức.
Nhiều câu chuyện đẹp của các bác các chú ngày xưa đã được đưa vào thi ca
Số phận thanh niên thời chiến thật buồn!
Chiến tranh vô cùng khốc liệt, hồi ký cho chúng ta biết sự thật về sự những gì mà sau cuộc chiến ai là người quân tử
1 cau chuyen hay ve doi linh va que huong tinh nguoi!
Cốt chuyên lâm ly xúc đông quá...thg tâm...
Cau chuyen that la cam dong nguoi nghe ko cam duc nuoc mat thap nen nhan cau nguyen cho cac a
Câu chuyện thật cảm động, xin cảm ơn tác giả , cảm ơn ad.
Tuan Ly : Toi da tung la trung doi truong tac chien duoc trang bi khau carbinM2 , linh khinh Binh M1 , lam gi co khau colt45 ? Ong dai doi truong duoc Trang bi them Colt45 cung nhu linh mang may truyen tin . Dia phuong Quan cap so trang bi cang thieu thon hon Su Doan chu luc . Sau nay duoc thay the XM16 .
Thương những người chiến sĩ
VNCH .
giọng đọc rất chuyền cảm xin cảm ơn
Nhắm mắt lại để thôi không khóc nữa,
Nhưng đầu môi vẫn mằn mặn làm sao !
Tôi sống trong trường BB rất an lành , đến năm 75 biến cố xảy ra . Giờ nhớ lại vẫn yêu lính CH xưa . Cảm ơn a chia sẽ . Chúc a và gia đình nhiều sức khỏe .❤
Thanks 👍👍👍👏👏👏💕💕💕
Thời chiến Lính VNCH bị mất tích nhưng sau hòa bình có người đc về thì chỉ số ích mà ko về thì nhiều lắm.
Chiến tranh thì bao giờ cũng tàn khốc và đau thương, mong sao không nên có chiến tranh
Câu chuyện thật cảm động. Xin chân thành cảm ơn nhửng chiến binh việt nam cộng hòa.
Câu truyện rất cảm động,chỉ phép lạ chuẩn uý soát mới thoát chết. Bọn Vc có thể giết chết anh để khỏi phải săn sóc một sq nhỏ bị bắt đang bị trọng thương,nhưng chúng hy vọng giữ lại mạng sống các anh hy vọng trao đổi tù binh. Vậy mà sau 30.4.75,chúng đã thả anh Soát và đồng bạn tù. Chúc mừng anh Soát,và rất vui tôi có dịp gặp anh và sinh hoạt chung với anh.
Giọng đọc hay
Tội nghiệp cô Trang , vượt biên biết bao thân xác vùi sâu dưới đáy đại dương . Cuối cùng tương lai cũng mỉm cười với chú . Chúc chú vui vẻ và hạnh phúc bên người thân
Loi tu su cua mot quan nhan co hoc van that dang ne Nua the ky truoc co trinh do that dang phuc OKAY
Trường Lê Bảo Tịnh ở gần chợ Trương Minh Giản , Đường Trần Quốc Toản. Gần nhà thờ Ba Chuông
Gia đình bên ngoại tôi mất 5 người vì chiển tranh: Ộng Ngoại, hai cậu, chú, anh rể. Cứ đoạn tang người này lại tới người kế. Ba người goá phụ tuổi dưới 30, hai cậu còn độc thân. Cuộc đời mỗi người Việt Nam là một cuốn tiểu thuyết không hủ cấu, true stories.
Hay lắm tuyệt vời ủng hộ bạn nhiều chúc bạn thành công trong công việc trong tương lai
Hay quá!
Wow, cha, mẹ con o Gò Vấp 45 năm
Oh tôi cũng là dân xóm mới gò vấp học trường Chân Phước Liêm đây ạ. Tôi ra tú tài IBM. Rất kính trọng anh
Buồn quá.
Đau thương quá.
hay quá
Tỉnh chương thiện rất nhiều chuẩn úy chết, gì mới ra trường chưa hiểu đồng ruộng rừng, phải đi đầu tiến quân rất khó tránh địch núp lùm bắn tỉa.
tôi có người bạn cũng là người anh vợ đã chết tại Chương Thiện, chết vì bị bắn sẽ, bọn bắn sẽ là những đứa trẻ chăn trâu trong xóm, sau tôi vào khóa 9/72 Thủ Đức.
Tôi cũng có người thân mới về Chương Thiện 1 năm thì bị bắn qua đời năm 1974
Anh tôi cũng mất ở Chương Thiện 1973, trung uý 23 tuổi y như bạn mô tả.
Tôi ở tỉnh chương thiện 4 năm, ngày nào cũng nghe pháo binh bắn.
Câu chuyện đầy cảm động. Tôi cũng khóa 6/70 TĐ.