Trời ơi nó suy quá. Nghe từng từng người trưởng thành rồi mất đi. Nó như vẽ ra cả 1 cuộc đời vậy. Người thành tướng quân, người thành gia lập thất, người làm thầy giáo, kẻ chết, kẻ điên hối hận, mỗi người 1 cuộc sống, 1 kết cục. Huhu nhưng A Đào và Cố Lưu 2 kiếp vẫn không thể viên mãn
Rồi khúc cuối tôi viết. Sau khi ta nhắm mắt nghĩ là cả đời này không gặp lại được cô nương ấy thì có một âm thanh gọi ta từ phía sau. Một cô gái có gương mặt xinh đẹp và đôi mắt sáng lấp lánh như ánh mặt trời. Trong tay nàng lại ôm một con thỏ xấu xí tương phản sự xinh đẹp ấy. Trái tim ta như được lắp đầy, ta biết khoảng khắc này là ta đang sống một cách trọn vẹn. Nàng nắm tay ta đi về phía giang nhà trên núi. Ngôi nhà không giống như hoàng cũng xa hoa của ta. Một giang nhà ngối có hàng rào bằng gỗ tuy không xa hoa nhưng sạch sẽ và đẹp. Ta nhận ra đó là giang nhà khi nàng cứu ta vào lần tiên. Bây giờ nó đẹp và khang trang hơn. Chúng ta đi ngang một qua một cây lê già, cây lê khô héo bổng đơm lá non xánh mướt, nở hoa trắng cánh hoa bay trong gió. Ta ngẩn người nhìn cây lê mặc nàng nắm tay ta dắt đi. Cánh hoa rơi lên vai áo ta, mùi hương thật thơm như mùi hương trên người nàng. Nàng trồng rất nhiều hoa trước nhà và trong sân 2 bên lối đi, có một cái bàn đá và 4 cái ghế . Trên bàn có một mâm trà và một đĩa bánh ngọt. Trong sân có một con ngựa đang nằm ngủ. Nàng nói nàng đợi ta rất lâu, ta cũng thật sự rất nhớ nàng. Một người phụ nữ xinh đẹp bước ra, trên tay là đĩa bánh gạo. Ta nhận ra bà ấy. Bà ấy là người phụ nữ điên, nhưng bây giờ bà ấy trong rất gọn gàng trên môi có nụ cười, trong mắt có ánh sáng. " Tiểu Lưu bọn ta đều đang đợi con. Nào mau ăn bánh ta và mẹ con mới làm. "
Ta và A đào sau đó gặp lại rất nhiều người mà đã mất nhiều năm trước, thuộc hạ cũ của ta, em trai ta, em gái của nàng, không hắn là em trai nhà người khác ,bây giờ hắn họ Lục hắn theo tổ tiên nhà họ Lục. Lúc hắn còn sống đã vào nam ra bắc và gặp được cô nương mà hắn thương, sau đó hắn thành gia lập thất. Nhưng nhiều năm như vậy hắn gặp lại A đào của ta vẫn nhìn chằm chằm. Ta rất tức giận nên đã gọi hắn ra đánh một trận, chuyện này ta đã muốn làm từ lâu. Ta và A đào của ta thành thân, ta yêu nàng, sủng nàng nhưng cả 2 kiếp đều không trọn vẹn cho nàng một hôn lễ nào. Lần này ta đã làm được, nàng mặc một thân giá y từ chính tay nàng may, tú nghệ của nàng luôn rất tốt, nhưng nàng cưỡi ngựa của nàng chứ không phải ngồi kiệu ta cũng cưỡi ngựa. Hôn lễ của chúng ta có rất nhiều người chúc phúc, thuộc hạ của ta uống say rượu vừa khóc, vừa cười còn ngủ ở chuồng ngựa của nàng. Hắn làm ta thấy xấu hổ không muốn nhận. Chúng ta sau đó có con của riêng mình, chúng ta có 5 đứa con ba trai, 2 gái. Con gái út của ta rất giống nàng, là một phiên bản thứ nhỏ của nàng, tính cách, sở thích đến ngoại hình. Bà ngoại nàng rất yêu thương nâng niu từ lúc lọt lòng. Con trai cả của ta tính cách tươi sáng như ánh dương, hắn rất thông minh cũng rất tốt bụng. Nàng nói hắn giống ta, ta cũng rất vui vẻ. Đứa con trai thứ 2 hắn không giống ta, cũng không giống nàng, hắn rất giỏi võ nghệ, mẹ ta nói hắn giống ông ngoại của, ông ấy là tướng quân. Đứa con gái thứ và đứa con trai thứ ba của ta là song sinh, bọn nó rất tinh quái, phúc hắc, giỏi tính kế, ta không biết bọn nó giống ai, ta nói bọn nó giống nàng, nàng lại nói bọn nó giống ta. Cả nhà ta ai cũng có chí hướng riêng, người nói muốn xông pha chiến trường, con gái út của ta quả nhiên giống nàng, con bé từ nhỏ đã thích nghịch dược liệu của nàng, chính nàng cũng đau đầu với con bé, người thích buôn bán giống ông ngoại của nàng làm thương nhân, hắn thích minh tranh ám đấu với tiểu tử họ Lục kia, ta mặc kệ nhưng tên đó lại tìm A Đào nhà ta mách, ta không vui. Cuối cùng ta cảm thấy thật viên mãn. Hết
Trời ơi nó suy quá. Nghe từng từng người trưởng thành rồi mất đi. Nó như vẽ ra cả 1 cuộc đời vậy. Người thành tướng quân, người thành gia lập thất, người làm thầy giáo, kẻ chết, kẻ điên hối hận, mỗi người 1 cuộc sống, 1 kết cục. Huhu nhưng A Đào và Cố Lưu 2 kiếp vẫn không thể viên mãn
@@GaoLười-f5r họ sẽ viên mãn ở thế giới khác thôi
Truyện hay quá!
❤❤❤hay🎉🎉
Rồi khúc cuối tôi viết.
Sau khi ta nhắm mắt nghĩ là cả đời này không gặp lại được cô nương ấy thì có một âm thanh gọi ta từ phía sau. Một cô gái có gương mặt xinh đẹp và đôi mắt sáng lấp lánh như ánh mặt trời. Trong tay nàng lại ôm một con thỏ xấu xí tương phản sự xinh đẹp ấy. Trái tim ta như được lắp đầy, ta biết khoảng khắc này là ta đang sống một cách trọn vẹn. Nàng nắm tay ta đi về phía giang nhà trên núi. Ngôi nhà không giống như hoàng cũng xa hoa của ta. Một giang nhà ngối có hàng rào bằng gỗ tuy không xa hoa nhưng sạch sẽ và đẹp. Ta nhận ra đó là giang nhà khi nàng cứu ta vào lần tiên. Bây giờ nó đẹp và khang trang hơn. Chúng ta đi ngang một qua một cây lê già, cây lê khô héo bổng đơm lá non xánh mướt, nở hoa trắng cánh hoa bay trong gió. Ta ngẩn người nhìn cây lê mặc nàng nắm tay ta dắt đi. Cánh hoa rơi lên vai áo ta, mùi hương thật thơm như mùi hương trên người nàng. Nàng trồng rất nhiều hoa trước nhà và trong sân 2 bên lối đi, có một cái bàn đá và 4 cái ghế . Trên bàn có một mâm trà và một đĩa bánh ngọt. Trong sân có một con ngựa đang nằm ngủ. Nàng nói nàng đợi ta rất lâu, ta cũng thật sự rất nhớ nàng.
Một người phụ nữ xinh đẹp bước ra, trên tay là đĩa bánh gạo. Ta nhận ra bà ấy. Bà ấy là người phụ nữ điên, nhưng bây giờ bà ấy trong rất gọn gàng trên môi có nụ cười, trong mắt có ánh sáng. " Tiểu Lưu bọn ta đều đang đợi con. Nào mau ăn bánh ta và mẹ con mới làm. "
Ta và A đào sau đó gặp lại rất nhiều người mà đã mất nhiều năm trước, thuộc hạ cũ của ta, em trai ta, em gái của nàng, không hắn là em trai nhà người khác ,bây giờ hắn họ Lục hắn theo tổ tiên nhà họ Lục. Lúc hắn còn sống đã vào nam ra bắc và gặp được cô nương mà hắn thương, sau đó hắn thành gia lập thất. Nhưng nhiều năm như vậy hắn gặp lại A đào của ta vẫn nhìn chằm chằm. Ta rất tức giận nên đã gọi hắn ra đánh một trận, chuyện này ta đã muốn làm từ lâu.
Ta và A đào của ta thành thân, ta yêu nàng, sủng nàng nhưng cả 2 kiếp đều không trọn vẹn cho nàng một hôn lễ nào. Lần này ta đã làm được, nàng mặc một thân giá y từ chính tay nàng may, tú nghệ của nàng luôn rất tốt, nhưng nàng cưỡi ngựa của nàng chứ không phải ngồi kiệu ta cũng cưỡi ngựa. Hôn lễ của chúng ta có rất nhiều người chúc phúc, thuộc hạ của ta uống say rượu vừa khóc, vừa cười còn ngủ ở chuồng ngựa của nàng. Hắn làm ta thấy xấu hổ không muốn nhận. Chúng ta sau đó có con của riêng mình, chúng ta có 5 đứa con ba trai, 2 gái. Con gái út của ta rất giống nàng, là một phiên bản thứ nhỏ của nàng, tính cách, sở thích đến ngoại hình. Bà ngoại nàng rất yêu thương nâng niu từ lúc lọt lòng. Con trai cả của ta tính cách tươi sáng như ánh dương, hắn rất thông minh cũng rất tốt bụng. Nàng nói hắn giống ta, ta cũng rất vui vẻ. Đứa con trai thứ 2 hắn không giống ta, cũng không giống nàng, hắn rất giỏi võ nghệ, mẹ ta nói hắn giống ông ngoại của, ông ấy là tướng quân. Đứa con gái thứ và đứa con trai thứ ba của ta là song sinh, bọn nó rất tinh quái, phúc hắc, giỏi tính kế, ta không biết bọn nó giống ai, ta nói bọn nó giống nàng, nàng lại nói bọn nó giống ta. Cả nhà ta ai cũng có chí hướng riêng, người nói muốn xông pha chiến trường, con gái út của ta quả nhiên giống nàng, con bé từ nhỏ đã thích nghịch dược liệu của nàng, chính nàng cũng đau đầu với con bé, người thích buôn bán giống ông ngoại của nàng làm thương nhân, hắn thích minh tranh ám đấu với tiểu tử họ Lục kia, ta mặc kệ nhưng tên đó lại tìm A Đào nhà ta mách, ta không vui. Cuối cùng ta cảm thấy thật viên mãn.
Hết
@@Taolabanoituibay8888 thật viên mãn❤️
Suy mà hay quá!
😈😈😈
hay
Hihihi 🎉🎉🎉
Suy z tr 😭😭
@@penguintv7363 họ không suy. Chúng ta là người suy