Cảm xúc anh dường như chết lặng mỗi khi giai điệu bài hát này vang lên Làm sao cho cõi lòng hết nặng khi từng nỗi nhớ kia đều mang 1 tên Em. Đi về khuya trên phố vắng Lối về cũng chỉ có ánh trăng Lý trí nói anh phải cố gắng Nhưng biết làm cách nào để đập tan giá băng Và anh sẽ ôm hết nỗi nhớ chẳng dài dòng Lau hết từng hạt sương vẫn còn đọng Làm sao cho người mới hài lòng Hay là gạt đi hết và chẳng còn đợi mong Này em ơi Giọt buồn nặng trĩu ngay ở trên vai Cho anh mượn chút hơi ấm chứ đâu cần tính đến chuyện tương lai Chẳng cần bên cạnh đến từng giây Vì ngày qua tôi cũng đã quá hiểu Đợi khi bầu trời thôi ngừng mây Thì giông bão trong lòng tôi đã quá nhiều Em bước qua tôi chẳng một chút tiếc nuối Khi bầu trời còn mây mờ xám tro Ngàn lời yêu tôi còn chưa biết nói thi Nỗi buồn của em tôi đâu nào dám lo Cho tôi ngồi lại đây vài phút Để thả mình vào chốn vắng bình yên Hay thôi chắc tôi nên dừng bút Vì nỗi buồn cũng đã trở thành thường niên Gửi cho tôi chút hi vọng để mỗi sớm bình minh chẳng còn tiếng thở dài Thời gian trôi sẽ chẳng quay lại sau bóng sương mờ giờ cũng chẳng còn ai Hãy để tôi gần một bàn tay ấm Để thắm lại nơi tôi đang hao gầy Cho tôi mượn một phút chìm đắm Để có thể ...chở che cho em sau này
Tôi lạc quan giữa đám đông Nhưng khi một mình thì lại không Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng Lắm lúc chỉ muốn có ai đó Dang tay ôm lấy tôi vào lòng Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng Cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng chỉ một lần thôi Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong Người lạ ơi! Người đến ủi an tâm hồn này được không? Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh Không cần người phải quá sâu sắc Chỉ cần bờ vai người đủ rộng Chân thành đừng giấu sau màu mắt Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng Một người với tôi Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng Một người không bao giờ nhắc về quá khứ Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi Cảm xúc không cần phải ngay lối Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi
Bài nào của anh Karik mik cg thik mà đều cover lại🥰🥰🥰🥰❤️❤️❤️
4 года назад+15
người lạ ơi chế Tôi chạy qua giữa đám đông, nhưng lúc chia tay thì lại không Cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong tao khóc một dòng sông dòng sông thì cá nhiều quá , nên tao muốn đi bán cháo lòng Cho ví tiền trong bóp được dày cộm, không phải mở bóp mà toàn là khoảng trống. Mang niềm tin bỏ hết vào trong ví để nó đạp mái rồi đẻ ra một đống ngày nào tao cũng chỉ mong như vậy,nhưng khi mở bóp thì toàn là trống không Chỉ 1 lần thôi , tui đây nói thẳng luôn nha được không Người lạ ơi ! bây giờ cho tôi mượn năm trăm đi được không ? 200, năm chục, mười ngàn thôi cũng được ngày mai, ngày mốt, ngày nào trả tao chưa biết được Không cần người phải quá nhung nhớ , chỉ cần tao nhớ là được rồi Chân thành đừng giấu sau ơ hờ , cùng chia sớt cho hoàn cảnh khó khăn . Cho trái tim yếu đuối tao nghỉ ngơi, còn những chủ nợ tao không muốn nhớ tới 1 người với tôi vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng 1 người không bao giờ nhắc về quá khứ, không để tâm tới những ngày tôi ngây dại Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm dù biết chẳng thể chẳng thể trả nợ trong tương lai Cứ nhẹ nhàng , bình yên như mây trôi không cần phải đòi nợ “ngay” lối Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi , người mà tôi chưa nợ bây giờ còn bạn thôi. Cả trời tâm tư tôi ở đấy Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày chủ nợ đừng đến tìm tao Lâu nay địa chỉ nhà tao vẫn ở đấy Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày là chủ nợ đừng có đến tìm tao
Em có nhớ, những con đường mà mình từng đi qua Những con đường, thật nghệ sĩ, thật là thi ca Em có nhớ, những bài hát được dành tặng riêng em Em có nhớ, những bộ phim mà mình từng đi xem Anh vẫn nhớ, những bữa cơm do tự tay em nấu Ko có ai ở trên đời này bằng được em đâu Dù hạnh phúc, hay đau khổ, mình vẫn bên nhau Giờ phút cuối, khi nắng tắt, vẫn gọi tên nhau
Tôi lạc quan giữa đám đông Nhưng khi một mình thì lại không Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng Lắm lúc chỉ muốn có ai đó Dang tay ôm lấy tôi vào lòng Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng Cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng chỉ một lần thôi Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong Người lạ ơi! Người đến ủi an tâm hồn này được không? Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh Không cần người phải quá sâu sắc Chỉ cần bờ vai người đủ rộng Chân thành đừng giấu sau màu mắt Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng Một người với tôi Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng Một người không bao giờ nhắc về quá khứ Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi Cảm xúc không cần phải ngay lối Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Cả trời tâm tư tôi ở đấy Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày Chỉ đơn giản là tình yêu Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày Chỉ đơn giản là tình yêu Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Người lạ ơi
Nắng tắt giữa trời mênh mông Nhưng trong tâm anh là mưa dông Vỡ nát con tim mỏng manh Em đâu hiểu được cảm giác ấy trong anh Cùng vượt qua tháng ngày gian khó Mà giờ lại nỡ vội lìa xa Em đã quên mau khoảng thời gian đó Cùng với kí ức đẹp của đôi ta Em có tiếc cho những lời hứa với anh Những dự định về tương lai không thành Tiếc những ngày dài ta cùng chung bước Nụ cười trên môi em sưởi ấm ngày giá lạnh Chỉ một câu thôi Cho tôi không còn phải ngóng trông Người cũ ơi Cho tôi gặm nhấm nỗi đau này được không Ánh mắt , đôi môi Làn da cùng mái tóc Giọng nói , trên vai Luôn văng vẳng bên tai Lụy tình anh không cần phủ nhận Vì không thương ai khác ngoài em Anh chỉ nhớ em là đủ bận Và nỗi nhớ luôn man mác ngày đêm Em là em, anh vẫn cứ là anh Trên đời họ thường quên thứ cũ là nhanh Với anh chỉ cỏ một tình yêu Trao em là anh mất hết rồi Tự trách bản thân này không được cứng rắn Đã xem tình yêu này là gánh nặng Đã từng bỏ quên hết cả những ngày nắng Để rồi nhận lại những ngày mưa dông Ngồi đây anh tự trách cứ bản thân Nỗi đau dằn vặt cùng những điều ân hận Thả nhẹ hồn này vào mây trôi Nhớ về em thứ tôi cần chỉ vậy thôi
500 đổi lấy 1g bao nhiêu đổi lấy 1 giờ bên em Anh chỉ muốn nhìn thấy em cười vì nó toả sáng luôn cả đêm đen Bầu trời của 1 gã sầu đời gặp em bỗng chốc hoá thêm màu hồng Có lẽ em là thứ tuyệt vời mà anh luôn được ôm vào lòng Nếu tình đắng như ly coffe không chừa giọt nào Bởi vì thêm vị soda ý từ môi của em nên thấy ngọt ngào Em nói em thích dạo phố, thích đi qua những hàng cây xanh Dẫn em qua những nơi em thích chỉ cần em nắm chặt bàn tay anh Vẫn sẽ giữ em ở bên mình, không để em yêu thêm ai khác Bởi vì em chính là báu vật, mà biết bao người luôn muốn khai thác Anh muốn được cùng em trò chuyện dưới ánh trắng và mặc kệ đêm trôi Muốn được nói với cả thế giới rằng anh chỉ yêu mình em thôi!!
Nếu ta yêu nhau cũng chỉ là giấc mơ, một chút hạnh phúc trước khi ta say ngủ Nếu dùng đồng tiền để mua được một giờ, núi vàng núi bạc cũng không thể xây đủ Ai cho quyền nhớ, ai cho phép chờ, ai cho lắng đọng lại vài thứ rồi làm thơ Ai cố gắng quên nhưng lại ghi vào trang vở, để rồi nếu ta yêu nhau lại cũng chỉ là giấc mơ Nơi con tim ta tình cờ lên tiếng Ngoài kia là biển con sóng vỗ bình yên Bỏ ngôi nhà nhỏ bao lần ta quên viếng, tự thân ta phải hiểu không được chạy theo tình điên Không được chứa thêm một ai khác dù ta biết Yêu là cảm xúc khó chống cự là vì duyên Phận ta là mây gió cứ thổi đi xa tít Chính ta đưa cánh chim trời đã bỏ tổ theo tự nhiên Tự biến mình thành con người tham lam Anh không biết mình là ai trong từng phút Kéo em lại gần anh biết sai nhưng vẫn làm chạm vào nhau anh đánh mất mình và đau thêm một chút Lúc yêu thương dường như là đong đầy Người anh cần là em nhưng sao lại không thấy Ai ngờ trong đấy là người ở bên anh, là người anh quên nhanh khi em trong vòng tay Cho anh thêm một lần được nói Cho anh đếm dòng thời gian trôi Cho anh nếm vị son như ngày ấy sóng biển lặng nghe gió thổi nụ cười trên môi Cho anh đắng cay cho anh đền tội Cho anh trắng tay do anh quên lối Cho anh được phép chọn cả hai, để rồi nước mắt lăng dài tự mình khiến mình buồn thêm thôi
Tôi lạc quan giữa đám đông Nhưng khi một mình thì lại không Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng Lắm lúc chỉ muốn có ai đó Dang tay ôm lấy tôi vào lòng Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng Cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng chỉ một lần thôi Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong Người lạ ơi! Người đến ủi an tâm hồn này được không? Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh Không cần người phải quá sâu sắc Chỉ cần bờ vai người đủ rộng Chân thành đừng giấu sau màu mắt Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng Một người với tôi Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng Một người không bao giờ nhắc về quá khứ Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi Cảm xúc không cần phải ngay lối Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Cả trời tâm tư tôi ở đấy Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày Chỉ đơn giản là tình yêu Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày Chỉ đơn giản là tình yêu Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Người lạ ơi
Tôi lạc quan giữa đám đông Nhưng khi một mình thì lại không Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng Lắm lúc chỉ muốn có ai đó Dang tay ôm lấy tôi vào lòng Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm, sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng Chỉ một lần thôi Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong Người lạ ơi! Người đến ủi an tâm hồn này được không? Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Cô đơn Lẻ loi Tâm tư như sóng đánh Chơi vơi Mệt mỏi Tâm hồn thì mong manh Không cần người phải quá sâu sắc Chỉ cần bờ vai người đủ rộng Chân thành đừng giấu sau màu mắt Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi Cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng Một người với tôi Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng Một người không bao giờ nhắc về quá khứ Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi Cảm xúc không cần phải ngay lối Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi! Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Cả trời tâm tư tôi ở đấy Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày Chỉ đơn giản là tình yêu Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây Vậy mà chẳng có ai hiểu Thứ tôi mong mỏi từng ngày Chỉ đơn giản là tình yêu Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi Một liều quên lãng, để tôi thanh thản Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi Người lạ ơi
2022 vẫn còn nghe, nhiều kỉ niệm thật ^^
2023 vẫn nghe,kh quên dc bài hát 1 thời,quá hay quá xuất sắc
Cảm xúc anh dường như chết lặng mỗi khi giai điệu bài hát này vang lên
Làm sao cho cõi lòng hết nặng khi từng nỗi nhớ kia đều mang 1 tên Em.
Đi về khuya trên phố vắng
Lối về cũng chỉ có ánh trăng
Lý trí nói anh phải cố gắng
Nhưng biết làm cách nào để đập tan giá băng
Và anh sẽ ôm hết nỗi nhớ chẳng dài dòng
Lau hết từng hạt sương vẫn còn đọng
Làm sao cho người mới hài lòng
Hay là gạt đi hết và
chẳng còn đợi mong
Này em ơi
Giọt buồn nặng trĩu ngay ở trên vai
Cho anh mượn chút hơi ấm chứ đâu cần tính đến chuyện tương lai
Chẳng cần bên cạnh đến từng giây
Vì ngày qua tôi cũng đã quá hiểu
Đợi khi bầu trời thôi ngừng mây
Thì giông bão trong lòng tôi đã quá nhiều
Em bước qua tôi chẳng một chút tiếc nuối
Khi bầu trời còn mây mờ xám tro
Ngàn lời yêu tôi còn chưa biết nói
thi Nỗi buồn của em tôi đâu nào dám lo
Cho tôi ngồi lại đây vài phút
Để thả mình vào chốn vắng bình yên
Hay thôi chắc tôi nên dừng bút
Vì nỗi buồn cũng đã trở thành thường niên
Gửi cho tôi chút hi vọng để mỗi sớm bình minh chẳng còn tiếng thở dài
Thời gian trôi sẽ chẳng quay lại sau bóng sương mờ giờ cũng chẳng còn ai
Hãy để tôi gần một bàn tay ấm
Để thắm lại nơi tôi đang hao gầy
Cho tôi mượn một phút chìm đắm
Để có thể ...chở che cho em sau này
Mình thích rap nên bài này rất hay
Tôi lạc quan giữa đám đông
Nhưng khi một mình thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó
Dang tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng
Cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng chỉ một lần thôi
Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong
Người lạ ơi!
Người đến ủi an tâm hồn này được không?
Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh
Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh
Không cần người phải quá sâu sắc
Chỉ cần bờ vai người đủ rộng
Chân thành đừng giấu sau màu mắt
Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông
Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng
Một người với tôi
Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng
Một người không bao giờ nhắc về quá khứ
Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm
Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai
Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi
Cảm xúc không cần phải ngay lối
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi
Rảnh nhờ đó có chữ mà
Bài nào của anh Karik mik cg thik mà đều cover lại🥰🥰🥰🥰❤️❤️❤️
người lạ ơi chế
Tôi chạy qua giữa đám đông, nhưng lúc chia tay thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong tao khóc một dòng sông
dòng sông thì cá nhiều quá , nên tao muốn đi bán cháo lòng
Cho ví tiền trong bóp được dày cộm, không phải mở bóp mà toàn là khoảng trống.
Mang niềm tin bỏ hết vào trong ví để nó đạp mái rồi đẻ ra một đống
ngày nào tao cũng chỉ mong như vậy,nhưng khi mở bóp thì toàn là trống không
Chỉ 1 lần thôi , tui đây nói thẳng luôn nha được không
Người lạ ơi ! bây giờ cho tôi mượn năm trăm đi được không ?
200, năm chục, mười ngàn thôi cũng được
ngày mai, ngày mốt, ngày nào trả tao chưa biết được
Không cần người phải quá nhung nhớ , chỉ cần tao nhớ là được rồi
Chân thành đừng giấu sau ơ hờ , cùng chia sớt cho hoàn cảnh khó khăn .
Cho trái tim yếu đuối tao nghỉ ngơi, còn những chủ nợ tao không muốn nhớ tới
1 người với tôi vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng
1 người không bao giờ nhắc về quá khứ, không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm dù biết chẳng thể chẳng thể trả nợ trong tương lai
Cứ nhẹ nhàng , bình yên như mây trôi
không cần phải đòi nợ “ngay” lối
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi , người mà tôi chưa nợ bây giờ còn bạn thôi.
Cả trời tâm tư tôi ở đấy
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
chủ nợ đừng đến tìm tao
Lâu nay địa chỉ nhà tao vẫn ở đấy
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
là chủ nợ đừng có đến tìm tao
Ui là tr hay nha , ai còn coi hok
Em có nhớ, những con đường mà mình từng đi qua
Những con đường, thật nghệ sĩ, thật là thi ca
Em có nhớ, những bài hát được dành tặng riêng em
Em có nhớ, những bộ phim mà mình từng đi xem
Anh vẫn nhớ, những bữa cơm do tự tay em nấu
Ko có ai ở trên đời này bằng được em đâu
Dù hạnh phúc, hay đau khổ, mình vẫn bên nhau
Giờ phút cuối, khi nắng tắt, vẫn gọi tên nhau
Hay !!~~ với đứa thích rap như mk
❤️❤️
Bạn kết bạn vs mình dc ko
@@yennguyen7427 zalo của bạn đâu
ừ
Ijj
Tôi lạc quan giữa đám đông
Nhưng khi một mình thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó
Dang tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng
Cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng chỉ một lần thôi
Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong
Người lạ ơi!
Người đến ủi an tâm hồn này được không?
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi!
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh
Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh
Không cần người phải quá sâu sắc
Chỉ cần bờ vai người đủ rộng
Chân thành đừng giấu sau màu mắt
Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông
Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng
Một người với tôi
Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng
Một người không bao giờ nhắc về quá khứ
Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm
Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai
Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi
Cảm xúc không cần phải ngay lối
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi!
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Cả trời tâm tư tôi ở đấy
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi!
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Người lạ ơi
Có tâm quá ^^
Nắng tắt giữa trời mênh mông
Nhưng trong tâm anh là mưa dông
Vỡ nát con tim mỏng manh
Em đâu hiểu được cảm giác ấy trong anh
Cùng vượt qua tháng ngày gian khó
Mà giờ lại nỡ vội lìa xa
Em đã quên mau khoảng thời gian đó
Cùng với kí ức đẹp của đôi ta
Em có tiếc cho những lời hứa với anh
Những dự định về tương lai không thành
Tiếc những ngày dài ta cùng chung bước
Nụ cười trên môi em sưởi ấm ngày giá lạnh
Chỉ một câu thôi
Cho tôi không còn phải ngóng trông
Người cũ ơi
Cho tôi gặm nhấm nỗi đau này được không
Ánh mắt , đôi môi
Làn da cùng mái tóc
Giọng nói , trên vai
Luôn văng vẳng bên tai
Lụy tình anh không cần phủ nhận
Vì không thương ai khác ngoài em
Anh chỉ nhớ em là đủ bận
Và nỗi nhớ luôn man mác ngày đêm
Em là em, anh vẫn cứ là anh
Trên đời họ thường quên thứ cũ là nhanh
Với anh chỉ cỏ một tình yêu
Trao em là anh mất hết rồi
Tự trách bản thân này không được cứng rắn
Đã xem tình yêu này là gánh nặng
Đã từng bỏ quên hết cả những ngày nắng
Để rồi nhận lại những ngày mưa dông
Ngồi đây anh tự trách cứ bản thân
Nỗi đau dằn vặt cùng những điều ân hận
Thả nhẹ hồn này vào mây trôi
Nhớ về em thứ tôi cần chỉ vậy thôi
👍👍👍
500 đổi lấy 1g bao nhiêu đổi lấy 1 giờ bên em Anh chỉ muốn nhìn thấy em cười vì nó toả sáng luôn cả đêm đen Bầu trời của 1 gã sầu đời gặp em bỗng chốc hoá thêm màu hồng Có lẽ em là thứ tuyệt vời mà anh luôn được ôm vào lòng Nếu tình đắng như ly coffe không chừa giọt nào Bởi vì thêm vị soda ý từ môi của em nên thấy ngọt ngào Em nói em thích dạo phố, thích đi qua những hàng cây xanh Dẫn em qua những nơi em thích chỉ cần em nắm chặt bàn tay anh Vẫn sẽ giữ em ở bên mình, không để em yêu thêm ai khác Bởi vì em chính là báu vật, mà biết bao người luôn muốn khai thác Anh muốn được cùng em trò chuyện dưới ánh trắng và mặc kệ đêm trôi Muốn được nói với cả thế giới rằng anh chỉ yêu mình em thôi!!
ráp hay quá
1:26
hát beat này ok nè
2024👋
chưa kiệp hát nó qua câu khát
Thank bro
2022 rồi
2:05.
hồi xưa thuộc nguyên bài... bâyh thì quên hết rùi hahaa
Hay quá
beat hay
tone nhac ban ghep hoi co chút cao thap khac nhau! Nhug co ich khi hat 1 minh
❤️❤️❤️
tuyet voi. cam on ad
2022
29.3.24
nice bro
Hay
Mới mà 3 năm rr
Làm bản remix đi ad
lan sau cho giong nam thoi dung cho giong nu toi thich hat giong nu hon
cho bạn 1 like 1 sud
mình không biết ráp
Ít View quá, haha chán
thế đéo nào t lẩm bẩm bài đưa nhau đi trốn
Cf
Kk
Kkkkkklllllll
Nếu ta yêu nhau cũng chỉ là giấc mơ, một chút hạnh phúc trước khi ta say ngủ
Nếu dùng đồng tiền để mua được một giờ, núi vàng núi bạc cũng không thể xây đủ
Ai cho quyền nhớ, ai cho phép chờ, ai cho lắng đọng lại vài thứ rồi làm thơ
Ai cố gắng quên nhưng lại ghi vào trang vở, để rồi nếu ta yêu nhau lại cũng chỉ là giấc mơ
Nơi con tim ta tình cờ lên tiếng
Ngoài kia là biển con sóng vỗ bình yên
Bỏ ngôi nhà nhỏ bao lần ta quên viếng, tự thân ta phải hiểu không được chạy theo tình điên
Không được chứa thêm một ai khác dù ta biết
Yêu là cảm xúc khó chống cự là vì duyên
Phận ta là mây gió cứ thổi đi xa tít
Chính ta đưa cánh chim trời đã bỏ tổ theo tự nhiên
Tự biến mình thành con người tham lam
Anh không biết mình là ai trong từng phút
Kéo em lại gần anh biết sai nhưng vẫn làm chạm vào nhau anh đánh mất mình và đau thêm một chút
Lúc yêu thương dường như là đong đầy
Người anh cần là em nhưng sao lại không thấy
Ai ngờ trong đấy là người ở bên anh, là người anh quên nhanh khi em trong vòng tay
Cho anh thêm một lần được nói
Cho anh đếm dòng thời gian trôi
Cho anh nếm vị son như ngày ấy sóng biển lặng nghe gió thổi nụ cười trên môi
Cho anh đắng cay cho anh đền tội
Cho anh trắng tay do anh quên lối
Cho anh được phép chọn cả hai, để rồi nước mắt lăng dài tự mình khiến mình buồn thêm thôi
Hay quá
❤❤
Tôi lạc quan giữa đám đông
Nhưng khi một mình thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó
Dang tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng
Cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng chỉ một lần thôi
Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong
Người lạ ơi!
Người đến ủi an tâm hồn này được không?
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi!
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Cô đơn, lẻ loi, tâm tư như sóng đánh
Chơi vơi, mệt mỏi, tâm hồn thì mong manh
Không cần người phải quá sâu sắc
Chỉ cần bờ vai người đủ rộng
Chân thành đừng giấu sau màu mắt
Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông
Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng
Một người với tôi
Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng
Một người không bao giờ nhắc về quá khứ
Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm
Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai
Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi
Cảm xúc không cần phải ngay lối
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi!
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Cả trời tâm tư tôi ở đấy
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi!
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi!
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Người lạ ơi
Hay
Tôi lạc quan giữa đám đông
Nhưng khi một mình thì lại không
Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó
Dang tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt được vang vọng cô đơn một lần rồi khỏi những khoảng trống
Mang niềm tin phủ nắng nơi u uất để trời cảm xúc tìm về với mầm sống
Để nỗi buồn thôi bám víu màn đêm, sương trên khoé mi ngày mai thôi ngừng đọng
Chỉ một lần thôi
Cho sự yếu đuối hôm nay thôi đợi mong
Người lạ ơi!
Người đến ủi an tâm hồn này được không?
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Cô đơn
Lẻ loi
Tâm tư như sóng đánh
Chơi vơi
Mệt mỏi
Tâm hồn thì mong manh
Không cần người phải quá sâu sắc
Chỉ cần bờ vai người đủ rộng
Chân thành đừng giấu sau màu mắt
Cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông
Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi
Cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng
Một người với tôi
Vậy là đủ, những thứ còn lại chẳng quan trọng
Một người không bao giờ nhắc về quá khứ
Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm
Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai
Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi
Cảm xúc không cần phải ngay lối
Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi!
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Cả trời tâm tư tôi ở đấy
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Lâu nay cả trời tâm tư tôi ở đây
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả, đừng vội vàng quá
Người lạ ơi! Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng, để tôi thanh thản
Người lạ ơi! Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi
Người lạ ơi
Hay