Nên sống theo trải nghiệm cảm xúc hay kỷ luật tích luỹ kinh nghiệm?
HTML-код
- Опубликовано: 2 ноя 2024
- ❤️ Trong video này, mình và Dino của kênh Dinology sẽ tranh luận cùng nhau xem một người trẻ nên sống theo trải nghiệm, cảm xúc hay nên theo kỷ luật để tích luỹ kinh nghiệm.
Cho chúng mình biết ý kiến của bạn ở phần bình luận nhé! Dù có lựa chọn như thế nào cho bản thân mình thì hãy vẫn cứ sống một cách nhẹ nhàng, tận hưởng từng ngày cùng mọi việc mình làm, và sống nhẹ vui lâu nhé!
#trainghiem #kinhnghiem #songnhevuilau #LGgram
❤️ ĐỪNG QUÊN KẾT NỐI VỚI MÌNH NHA:
MÌNH LÀ GIANG VÀ MÌNH GHI LẠI HÀNH TRÌNH BƯỚC VÀO THẾ GIỚI NGƯỜI LỚN - giangoi.com/
GIANG ƠI RADIO - / giangoi
FACEBOOK - / giangoivlog
INSTAGRAM - / giangoivlog
❤️ Hãy giúp mình làm Việt Sub để giúp các bạn khiếm thính xem video của mình bằng cách nhấn goo.gl/MyAgVc
❤️ Video xin được cảm ơn sự tài trợ của #LGgram
Team thích TRẢI NGHIỆM đâu nào :D. Tuổi trẻ có quyền được sai nên không cần kinh nghiệm nhiều nên mình sẽ ưu tiên trải nghiệm cảm xúc 😄
Không có tiền thì trải nghiệm sao vậy bạn??
@@tutrinh7270 kiếm tiền r trải nghiệm ạ. Có 500k trải nghiệm kiểu 500k. 5 triệu trải nghiệm kiểu 5 triệu. Quan trọng là mình học đc gì thôi. Nhiều khi trải nghiệm 500k lại học đc nhiều hơn ý
@@angnhatminh8932 làm 10 trải nghiệm 5,6 thôi. Bạn bít cv nó đòi hỏi kinh nghiệm nhiều không, diễn viên phải đóng từ nhỏ để có kinh nghiệm. Bạn trải nghiệm rất nhiều cv, nhưng khi bạn nhìn nhưng người 30 thành công có thâm niên và được tôn trọng. Bạn thích cái nào hơn?
@@tutrinh7270 ơ sao lại nhìn người 30 thành công lại tôn trọng là sao, phải làm gì để ng ta kh tôn trọng mình à, v thì chắc bạn thích kiểu cool ngầu có nhiều tiền r ng ta ngước nhìn ngưỡng mộ đúng kh. Mình kh biết bạn có làm ngành kỹ thuật hay kh nhưng những ai làm trong mảng technical mà kh có trải nghiệm nhiều với nhiều kiến thức thì kh bao giờ thăng chức được, mấy ông senior, manger, team lead các bộ phận technical ông nào cũng trải nghiệm với kiến thức đầy mình, cái đó ng ta gọi là đẳng cấp, còn nhân viên quèn mà kh get promoted với được tăng lương thì nguyên nhân chỉ có là kh học hỏi cái mới với trải nghiệm mà suốt ngày đặt cái chữ "LÀM" lên hàng đầu để có tiền thôi, làm khác với học rất nhiều nhé, làm hoài sẽ chẳng cho bạn gì nhiều ngoài tiền, còn học hỏi trải nghiệm với làm, sẽ giúp bạn vươn xa hơn rất nhiều. Trải nghiệm mà đi du lịch suốt ngày mà kh học được gì mới thì đúng là phí thanh xuân, còn trải nghiệm mà có được kiến thức thì mới đúng là trải nghiệm
Mình đang học đại học, đôi khi thấy bạn bè đi đây đi đó nhiều mình thấy cũng hơi buồn. Nhưng nghĩ lại những trải nghiệm đó mang lại giá trị gì công việc sau này, các bạn có thể trải nghiệm 3-4 năm của tuổi trẻ nhưng sau đó cái kinh nghiệm và kiến thức còn bạn tích lũy được là bao nhiêu. Đến giai đoạn kết hôn bạn tự chủ được tài chính và giúp ích được gì cho gia đình nếu gia đình bạn chưa giàu có. Mình nói vậy không hẳn nghiêng về một phía là kinh nghiệm, dĩ nhiên chúng ta cần trải nghiệm nhưng mình nghĩ nó chỉ nên chiếm tối đa 10% trong toàn bộ thời gian và khả năng của bạn. Vì ai cũng muốn thành công nên hãy tích lũy đủ kinh nghiệm khi còn thời gian và chưa phải chịu qua áp lực kinh tế của gia đình bạn (trừ khi nhà bạn khá giả). Vì sao mình nói vậy bởi vì tại Việt Nam kinh tế đại đa số người dân còn eo hẹp, và nếu chúng ta muốn thành công hãy biết tiết kiệm thời gian. Cuộc đời bạn do bạn chọn hãy cân nhắc kĩ giá trị nào mới là cái đi cùng bạn sau khi bạn bước ra đời và đi cùng bạn đến hết đời.
Nếu là em thì em sẽ chọn kinh nghiệm, cố gắng làm việc để dành tiền đợi tới một lúc nào đó cảm thấy đã tới thời cơ rồi thì bắt đầu chia sẻ thời gian cho quá trình trải nghiệm và thư giản :)))
Mik cũng có suy nghĩ giống bạn ^^
Ti Mệnh me too :]]
Mình cũng thích như vậy nhưng xem xong mình thấy mình giống anh Dino 😂
lúc đến thời cơ thì có khả năng bị đau khớp, đau xương, ko còn trẻ trung, nagw động
Ưm mình cũng nghĩ vậy, cho đến khi mình kiếm nhiều tiền rồi. Và mình muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa và trong khoãng thời gian này bạn hầu như phải hi sinh 1 số thứ, để thành công (ý kiến cá nhân) và mình nghĩ ko thể cân bằng chỉ có hi sinh 1 thứ khác để 1 thứ khác phát triển 🙌🏻👌🏻
tóm lại là trải nghiệm để tích lũy kinh nghiệm ạ, em nghĩ trải nghiệm không chỉ là vui chơi mà thử những cái mới cũng là trải nghiệm, có trải nghiệm thì mới biết mình như thế nào, còn đối với kỷ luật, thì trong quá trình trải nghiệm tích lũy kinh nghiệm ấy chúng ta cần có những kỷ luật để có thể khám phá mình sớm hơn, nhanh hơn, hạn chế sai lầm hay lãng phí thời gian vân vân. Đôi khi hai từ này được dùng với khái niệm đồng nhất, em không có ý gì đâu ^^, chỉ là em thấy hai anh chị hơi thiên quá về hai quan điểm này, theo em, tuổi trẻ cần trải nghiệm, không phải ăn chơi bê tha mà là khám phá thế giới, khám phá chính mình. tuổi trẻ cũng cần làm việc và phục vụ bản thân. Kinh nghiệm được tích lũy từ tất cả chúng để ta ngày càng hoàn thiện. Hai quá trình này song hành, trước sau có lẽ đều không ổn?
👍👍
Nhung Roxy mình cũng thấy vậy nè, mình thấy mặc dù hai anh chị ấy nói thế nhưng cuộc sống họ vẫn đan xen hai khái niệm
Mình cũng nghĩ giống bạn 👍
👍👍👍
Success isn't about the end result, it's about what you learn along the way ❤️
Còn tùy hoàn cảnh... Hầu hết ai cũng sẽ thích trải nghiệm, tuổi trẻ được đi chơi, được làm những điều mình thích... Cuộc sống thiệt perfect 😉
Tuy nhiên nếu bạn sinh ra trong hoàn cảnh gia đình k khá giả, bạn phải có trách nhiệm với gia đình ngay cả khi làm sinh viên bạn đã phải lo mọi chi phí rồi... Thì mình nghĩ trải nghiệm là một chuyện thật sự khó khăn. Bạn phải tập trung kiếm tiền r tiền mới có thể cho bạn tận hưởng cuộc sống. Chứ k có tiền mà cứ chơi vậy biết khi nào lên nỗi
Me too
@@nomadiclife82 mình 19...
Mình đang là sinh viên năm nhất ĐH. Và mình đồng quan điểm với bạn ở trên. Nếu bạn có xuất phát quá khó khăn bạn phải làm thế nào đó để ổn định cuộc sống của bạn trước , của gia đình trước. Tất nhiên trong quá trình bạn lao động, làm việc bạn sẽ tìm được những trải nghiệm.
me too
Thiện Bùi Phúc chuẩn luônnnnnnm
Em thì thích quan điểm của chị Giang hơn tại em chỉ muốn khổ trước sướng sau, khổ sau sướng trước khó lắm. Mà thôi giờ vẫn chưa trưởng thành, trải qua thử thách mới biết mình phù hợp với ý kiến nào 😂🤣
Nếu ko có trải nghiệm thì làm sao có kinh nghiệm và nếu có kinh nghiệm rồi thì sẽ có những trải nghiệm tốt hơn. Nói chung phải cân bằng
Coi hết video của 2 anh chị có một bài học là mỗi cá nhân là khác nhau, tư tưởng khác nhau mỗi người nên tìm hướng đi riêng cho mình và không nên áp đặt một cá nhân nào :))
Chốt lại ai team #Giangoi ai team #Dino nào !!!
Team dinology đây
Team #Giangoi ;)
Team #Giangoi
#Dino vì lao vào làm nhiều r đùng cái ốm bệnh thì cũng chẳng hưởng được gì
#Dino !!!!!
Mình cũng có cùng suy nghĩ với chị Giang, việc thiết lập thói quen tốt, kỉ luật tốt luôn tốt, rất khó có người quen sống thoải mái có thể đùng 1 phát trở lại ngay với nề nếp đc. Sẽ có rất nhiều người tự thoã mãn với bản thân một cách trì trệ và lầm tưởng “lười biếng” thành “trải nghiệm”. Bạn phải làm cả năm để góp tiền cho 1 chuyến du lịch thì sẽ có trải nghiệm khác với cả xin tiền ba mẹ để đi nhiều chuyến du lịch suốt 1 năm.
Mk nghĩ là cứ chia nhỏ công việc thành nhiều mục tiêu(phần tích lũy kinh nghiệm), xong mỗi lần đạt được mục tiêu đó ta nên tự tặng cho mk những phần thưởng trải nghiệm. Và mk thấy mục đích của việc trải nghiệm cũng chỉ là kinh nghiệm là kinh nghiệm sống, kiến thức về văn hóa mỗi vùng...(ý kiến cá nhân)
@@nomadiclife82 thực ra e vẫn ngồi trên ghế nhà trường thôi nên e nghĩ nào nói vậy, xem kênh của anh e thấy anh cũng đứng tuổi rồi.
Anh có thể cho e nghe ý kiến của anh về vấn đề này đc không ạ
Thực ra thì khái niệm "trải nghiệm" và "kinh nghiệm" không nên quá tách biệt vì một người thích trải nghiệm không có nghĩa là thiếu kỷ luật. Trải nghiệm ở đây không chỉ là những trải nghiệm đi chơi, tận hưởng thú vui, mà nó còn là trải nghiệm về công việc để xem mình phù hợp với công việc nào, trải nghiệm về mặt kiến thức để mình mở rộng hiểu biết về mọi lĩnh vực, trải nghiệm các vùng đất để tìm hiểu xem mình thực sự phù hợp sống ở đâu. Và để làm được những trải nghiệm có giá trị sâu sắc về mặt tinh thần thì chắc chắn cần phải có kỷ luật. Vậy nên, trải nghiệm mà không có kỷ luật, thì đúng ra nên gọi là đi chơi, đi hưởng thụ thì đúng hơn. Và em nghĩ là kinh nghiệm thực ra là một tập hợp con của trải nghiệm, có kinh nghiệm sẽ có trải nghiệm :D
Quan trọng chính là hạnh phúc, được làm điều mình thích 💜 Trải nghiệm hay kinh nghiệm đều là do mỗi người, miễn là mỗi cá nhân cảm thấy hạnh phúc khi làm những gì mà mình đang làm
Em là người đang sống theo lối sống cả 2. Em đang làm công việc em k yêu thích. Nhưng để phục vụ cho việc em thích. Vừa kiếm đc tiền lại có thể trải nghiệm những thứ mình muốn., 🥰🥰🥰
Trên con đường tìm kiếm kinh nghiệm để phục vụ bản thân trong tương lai, em không còn tìm được niềm vui cho chính mình, mà thay vào đó là ép mình làm những thứ có lợi cho dài hạn nhưng lại không tốt cho cảm xúc của mình. Những lúc như vậy, em nhìn những bạn bè đồng trang lứa với mình, ai cũng vui vẻ hớn hở, và sống đúng với độ tuổi của mình, em cảm thấy cuộc đời có mấy cái thời sinh viên, mấy cái mùa hè để được đúng nghĩa làm những gì mình thích, đặc biệt là trong những mùa hè cuối cùng hiếm hoi trong quãng đời sinh viên thế này. Vậy những lúc như này, trải nghiệm hay kinh nghiệm là quan trọng hơn? Rất là khó để thiên về một cái, như anh chị đã nói. Nhưng em thấy, rút cuộc lại cuộc sống chỉ quy về đó là sự chọn lựa. Tuỳ từng thời điểm khác nhau, mình sẽ chọn một mục đích khác nhau, một lẽ sống khác nhau, và chắc chắn một chọn lựa khác nhau. Cái quan trọng vẫn chỉ là lưu giữ những khoảnh khắc một đi không bao giờ trở lại mà thôi, anh chị nhỉ ?
Mình cũng đã từng rơi vào trạng thái như bạn nên mình hiểu
Xem xong clip chợt nhận ra phải sống 1 cuộc đời đáng sống. Ko chỉ sống để thành công, mà sống là để trải nghiệm
Xem lại 3 lần rồi thì em lại thấy em nghiêng về anh Nô nhiều hơn, kiểu là vừa làm vừa hưởng thụ.
Hôm nay là ngày 6 năm mất của Wanbi, em nhìn lại cả tuổi trẻ của thần tượng mình thì thấy nếu anh ấy sống như anh Nô có lẽ em không buồn đến tận giờ. Anh ấy dành cả tuổi trẻ cho sự nghiệp, ngày nghỉ ngơi rồi thì chịu bệnh tật.
Cảm ơn anh chị về vlog này 💖
Chủ đề của video này rất hay!!!
Theo em, sống trong môi trường thiếu kiến thức, thì ưu tiên kỷ luật để có kinh nghiệm.
Còn nếu có hiểu biết nhiều rồi thì cần trải nghiệm để hiểu biết nhiều hơn.
Ví dụ: Với nền giáo dục như hiện nay, người dân còn nghèo và thiếu hiểu biết thì nên ưu tiên kỷ luật, để có hiểu biết nhiều hơn.
Người thiếu hiểu biết mà cứ làm theo cảm xúc thì sẽ chọn lựa sai lầm và có khi làm ra những chuyện không đáng.
Đạo đức xã hội xuống cấp như ngày nay là bởi vì thiếu hiểu biết mà ra. Thế nên kỷ luật là điều tốt.
Một điều quan trọng là không biết là mình có thiếu hiểu hay không, thôi thì cứ đọc sách, tin và làm theo sách. Làm thử xem có hiểu biết hơn không.
A rich industrialist was horrified to find a fisherman lying comfortably beside his boat soaking in the warm afternoon sun. “Why aren’t you out fishing?” asked the industrialist.
“I’ve caught enough fish for the day,” said the fisherman.
”Why don’t you catch some more?” questioned the rich man.
”What would I do with them?” asked the fisherman.
”You could earn more money,” said the intruder. “Then you could buy a new motor for your boat and go into deeper waters to catch more fish. Then you could buy nylon nets and catch more fish and make more money. Then you could buy another boat and make more money, and then get a fleet of boats to make even more money. Then you would be a rich man like me!”
“What would I do then?” The fisherman asked.
”Then you could really enjoy life!” The industrialist answered.
”What do you think I’m doing right now?” replied the contented worker.
Không có tiền thì Trải nghiệm bằng niềm tin ! Nếu công việc mình yêu thích không kiếm được ra tiền thì trải nghiệm bằng mắt!
alo alo Định nghĩa lại Chữ : “ Trải nghiệm” lại đi, vd : bạn thử trải nghiệm đi làm thêm mất tiền k??? Đi làm tình nguyện viên mất tiền k ??
Chị biết đây là 1 video thúc đẩy tương tác tranh luận đánh vào đối tượng là các em nhỏ mới bước qua kì thi đại học , ngưỡng cửa đầu tiên của cuộc đời , ở tuổi 30 sau khi trải qua khá nhiều thăng trầm đã có sự nghiệp và gia đình thì chị chỉ muốn nói cuộc sống là những sự lựa chọn đa phần sẽ không có sự lựa chọn hoàn hảo chị có sự lựa chọn phù hợp , hãy làm theo nguyên tắc 20/80 . Cuộc sống không công bằng và bạn phải vui vẻ với điều đó khi bạn nghèo cuộc đời của bạn sẽ càng ít sự lựa chọn , đôi khi sự lựa chọn duy nhất là cần phải kiếm tiền để tồn tại trong khi người khác đang sống hưởng thụ lựa chọn đi xe này hay đi xe kia xách túi dior hay chanel . Chung quy chị chỉ muốn nói nếu gia đình các em khá giả tạo điều kiện mà bản thân cảm thấy chả biết thích , chả giỏi cái gì hãy cứ hưởng thụ hãy cứ trải nghiệm tuổi trẻ học cái gì mà mình thích nhưng đừng quên biết ơn gia đình cảm ơn cuộc sống quá may mắn ưu ái mình . Còn nếu gia cảnh các em nghèo khó thì bớt giải trí đi , bớt xem mấy kênh youtube xàm nhảm đi tập trung kiếm tiền với thái độ nghiêm túc bằng cách bán sức lao động với thái độ cầu thị lễ phép, chuyển đổi công việc hoặc vị trí liên tục khi đã thành thuc , rèn luyện thói quen đọc sách đa số các diễn giả bán khoá học về phát triển bản thân kiến thức đều là cơ bản đc tổng hợp từ sách mà thôi ... Về giới tính con gái thường cần nỗ lực sớm và nhiều hơn con trai để tuổi 30 có thể nghỉ ngơi tập trung dạy dỗ con cái chăm sóc sức khoẻ , còn con trai sau 30 tuổi phải nỗ lực gấp đôi để làm trụ cột kinh tế cho gia đình . Chúc các em có một cuộc đời thú vị
Phân tích có lí: chị Giang nói đúng, không phải ai xuất phát điểm cũng tốt cả( Dino may mắn vì xuất phát điểm tốt), những người xuất phát điểm không có gì có rất nhiều áp lực kinh tế, gia đình và bản thân cần rất nhiều nhu cầu; Đồng ý với việc phải tận hưởng phải trãi nghiệm, nhưng vẫn phải làm việc chăm chỉ để tích luỹ vốn sống để khi vấp ngã ta không bơx ngỡ. Cuộc sống muôn màu muôn vẽ, mỗi người mỗi cảnh, ta biết cách chấp nhận thì cuộc sống sẽ hạnh phúc. Điều tối ưu, người chạm đến thành công sớm hơn thì niềm vui nhiều hơn. Thế thôi
Video hay quá. Anh chị tích cực làm những video tranh luận nhiều hơn nữa nhé. Người trẻ như tụi em sẽ có cái nhìn đa chiều hơn về mọi thứ trong cuộc sống.
Cảm ơn anh chị nhiều ♡
Chuẩn lun
Chào chị và anh Dino, năm nay em lên lớp 12, ở một tỉnh lẻ nhỏ, cuộc sống của em chỉ giới hạn ở gia đình, nhà trường, bạn bè và mạng xã hội và những quyển sách. Cũng vì thế nên em thật sự chưa trải nghiệm cuộc sống thật nhiều, nên Video lần này, dù em nghe mấy lần rồi nhưng vẫn rất rối chị ạ. ^^Dù thế em vẫn nêu quan điểm một chút, dường như trải nghiệm và kinh nghiệm nó là hai khái niệm không thể tách rời nhau ấy ạ. Kiểu như trong khi trải nghiệm chúng ta có kinh nghiệm, và khi có kinh nghiệm chúng ta mới có thể trải nhiệm những điều mới hơn, hoạc cả những điều cũ nhưng với góc nhìn mới hơn chẳng hạn.
Mong là chị đọc được những dòng cmt của em, em chỉ viết được nhiêu đó ấy. Giờ thì trai nghiệm và kinh nghiệm cứ luẩn quẩn trong đầu em đấy.
Chúc chị một ngày cuối tuần vui vẻ nha!
Sao mình thích cách của chị Giang nhỉ. Giống như mình sẽ chắc chắn đc 1 chút cho tương lai. Thật ra chị Giang muốn đảm bảo cho bản thân và gia đình
Từ điển sống của 2 chữ " CẢM XÚC" và " LÝ TRÝ" trên cùng 1 video.Cảm ơn hai bạn rất nhiều,không ai đúng cũng không ai sai,chỉ đơn gian đó là sự phù hợp với hoàn cảnh của mỗi người.
Thật ra e thấy quan điểm của ai cũng đúng cả, cái chính là hoàn cảnh của mình như nào thôi. Nếu xuất phát điểm gia đình k quá khá giả thì quan điểm của c Giang rất hợp lí và nên là như vậy. Còn nếu mình xuất phát ở một gia đình châm anh điều kiện thì quan điểm của Dino lại hoàn toàn oke. Cái này k phải là dựa dẫm vào gia đình hay gì nhé vì như Dino cũng nói r tuổi trẻ là một thứ gì đấy thiêng liêng lắm, qua đi r sẽ k baoh cảm nhận đc nữa và nếu cta có điều kiện thì tại sao k hưởng thụ nó một cách trọn vẹn mà cứ hùng hục vào công việc các thứ làm gì đúng không. Nên thật ra việc sống thế nào hay quan điểm ra lm sao đều phụ thuộc rất nhiều vào hoàn cảnh vốn có của mỗi ng.
Rất mong ac ra thêm video tranh luận. Với e, mọi sự học hỏi đều trở nên hay và sâu hơn khi được tiếp cận từ nhiều phía. E thì theo team c Giang, và e cảm thấy rằng có rất nhiều trải nghiệm trong quá trình tích lụy kinh nghiệm. Phải có trải nghiệm mới hình thành nên kinh nghiệm. Chỉ có bản thân mình đang định nghĩa trải nghiệm ntn mới tạo nên sự khác biệt trong góc nhìn thôi. Có vài chỗ của a Dino e chưa đc thuyết phục, nhưng cách a lập luận và kết luận cũng rất đáng học hỏi. Cảm ơn ac.
Em thấy hai anh chị đều biết là phải nên cân bằng giữ kinh nghiệm và trải nghiệm nhưng chẳng qua mỗi người đang cố bảo vệ hai hướng khác nhau. Vì khi chị giang thấy trải nghiệm trước kinh nghiệm sau thì thấy sai sai. Cũng như anh dino thấy kinh nghiệm trước trải nghiệm sau cx không đúng. Quy ra là chúng ta vừa phải trải nghiệm, vừa lấy kinh nghiệm. Em thiết nghĩ tuổi trẻ thì luôn thiên hướng trải nghiệm rồi nên lấy kinh nghiệm là cái mình phải rèn luyện. Mỗi khi em vui chơi quá đà là tự giác em thấy ko ổn và trở về kỷ luật. Dần dần như thế em tự sắp đặt t/g cần thiết để vui chơi và t/g để nâng cao bản thân. Có sắp đặt t/g hợp lý mới không bị tình trang đg chơi mà lòng thấp thỏm ko yên hoặc sau mỗi cuộc chơi quá đà thì chạng vạng vì kiệt sức, tiền bạc nhẵn túi, thất vọng vì mình chẳng làm đk vc j có ích. Rồi nếu mà cứ luôn luôn gò bó mình vào kỷ luật thì như anh dino nói sẽ làm cuộc sống nhàm chán, cứ như con robot rồi dần mất đi chính tính cách, màu sắc sẵn có của bản thân. Mỗi người hãy tự hưởng thụ trải nghiệm theo cách mình thấy vui và lý trí để tự đưa mình vào kỷ luật.
Mỗi lần nghe chị giang và anh dino tranh luận là suy nghĩ của em cứ dào dặt và dài dòng như vậy. Yêu anh chị nhiều ạ
Mình thực sự thích sự trải nghiệm nhưng lại đang sống theo hướng tích lũy kinh nghiệm, bản thân luôn băn khoăn và tự hỏi đâu mới là con đường mình nên đi
Woaa, bổ ích quá ạ. Đôi lời đến tôi của sau này: những trách nhiệm với bố mẹ và quá khứ sẽ luôn nhắc nhở tôi phải làm việc nghiêm túc để đền đáp và tích luỹ. Nhưng tuổi trẻ là để dấn thân, những năm 20 hãy đi và trải nghiệm nhiều. Song, lựa chọn thông minh và cân bằng tốt, bản thân có thể khổ một tẹo nhưng hãy khiến người mình yêu thương đầy đủ. Và đừng bị sức nặng của đồng tiền làm thay đổi bản chất ....
Em thì là một đứa khá thực dụng, thế nên em luôn ưu tiên cái việc kiếm tiền, dành hết tuổi trẻ (từ 18 đến 30 tuổi) để kiếm tiền, mua nhà, mua xe và lo cho gia đình trước. Và sau khi mọi thứ đã đủ thì em sẽ bắt đầu hưởng thụ nó (sau 30). Em khá giống với chị Giang (từ trước đến nay ạ) và ở quan điểm này của chị em cũng hai tay hai chân đồng ý, nếu là em, em cũng chọn ăn hết phần táo đắng trước, sau đó tận hưởng phần ngọt còn lại.
Theo quan điểm của mình thì trải nghiệm là tất cả những thứ, những sự vật, sự việc, người,... mà cho chúng ta kinh nghiệm, bài học đáng giá. Đi du lịch cũng là trải nghiệm, gặp gỡ một người mới cũng là trải nghiệm, hay đôi lúc ngồi yên lặng một mình, suy nghĩ về bản thân tương lai cũng là một loại trải nghiệm nội tâm. Nhưng đúng như anh Dino nói là mỗi người sẽ có ưu tiên (ngay cả khi chúng ta ko để ý) cái nào nhiều hơn như anh Dino ưu tiên trải nghiệm 70%, chị Giang ưu tiên kinh nghiệm hơn. Nhiều bạn có rất nhiều trải nghiệm nhưng đọng lại trong bản thân lại là những cảm xúc về những trải nghiệm đó. Có nhiều người cơ hội trải nghiệm ko nhiều nhưng họ lại đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm hay làm vốn sống cho bản thân. Quan điểm của chị Giang hay anh Dino đều đúng cả nhưng quan trong là ta cần biết kết hợp cả hai bên lại. Làm một người trẻ nên song song ưu tiên trải nghiệm và đúc kết kinh nghiệm. Chỉ trải nghiệm ko thì sẽ mất đi ý nghĩa của trải nghiệm đó, chỉ kinh nghiệm ko thì đôi lúc lại làm cho trải nghiệm đó khô khan ít vui vẻ lại. Cho đến lúc già trải nghiệm và kinh nghiệm luôn luôn đi cùng với mình, đâu phải già r nên ko học =))??! Học mọi lúc mọi nơi, cho đến khi nào tay yếu mắt mờ ngồi kể con cháu nghe hồi xưa đi đây đi đó, gặp ai,... trải nghiệm gì, kinh nghiệm gì cũng vui lắm ^^!!!
Chị làm vlog về làm CV ấn tượng để ứng tuyển cho những sinh viên mới ra trường hoặc cả người đã đi làm muốn chuyển công tác chẳng hạn =)). Em cảm ơn
Thật sự em còn rất nhỏ tuổi so với nhiều anh chị ở đây nhưng em nghĩ là ai cũng từng trãi qua cảm giác hi sinh tất cả thời gian và công sức để làm nỗ lực làm một việc gì đó và nghĩ là xong việc này rồi mình sẽ tận hưởng sau nhưng đến lúc xong việc rồi thì cái tận hưởng mà mình luôn khao khát từ ban đầu nó không đem đến cho mình sự vui vẻ nữa. Vì vậy, em chọn cách sống tương tự anh Dino, nghĩ cho hiện tại và sống cho hiện tại, bởi vì có những cảm xúc nó chỉ mãnh liệt và có những khoảnh khắc nó chỉ đặc biệt duy nhất một lần. Khi thời điểm đó trôi qua rồi thì chúng ta sẽ mất đi cảm giác tận hưởng rất nhiều. Cảm xúc là một cái gì đó trừu tượng và lạ kì. Đánh mất rồi sẽ không thể tìm lại được nữa!
Và anh Dino cũng nói rất đúng ở chỗ ở từng độ tuổi khác nhau sẽ có những cái nhìn nhận khác nhau về niềm vui. Ví dụ ở độ tuổi 17-18, chúng ta cảm thấy vui vẻ khi cùng bạn bè lăn lê ở mấy quán trà đá vỉa hè, được bốc phét những câu chuyện nhảm nhí trên trời dưới đất, được đi phượt xa cùng nhau mà không có sự kiểm soát của phụ huynh, ở thời điểm đó, ta có được cảm xúc trọn vẹn nhất. Nhưng khi đến 30 tuổi rồi, những buổi trà đá dường như chẳng còn vui vẻ gì nữa, phượt xa cũng chẳng còn là một lựa chọn, lúc này, người ta thường chọn cách về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi và dành thời gian để chăm sóc gia đình nhỏ của mình, đó cũng là một sự trọn vẹn mà ở độ tuổi 30 người ta thường mong muốn. Vì vậy, ở mỗi độ tuổi có mỗi niềm vui khác nhau, tương lai chắc chắn sẽ đến, quan trọng là ở thực tại, ta có sống trọn vẹn chưa? Vì tương lai có thể trở thành thực tại, nhưng thực tại sẽ trở thành quá khứ và quá khứ thì không thể sửa chữa được nữa!
Mà quan điểm của em và anh Dino quá giống nhau luôn ấy, giống tận 1000%. Em cũng nói đi nói lại với mấy đứa bạn em câu “Tao không muốn về già nằm trên giường bệnh rồi hối tiếc là tại sao lúc đó tao không làm chuyện này làm chuyện kia.” Không ngờ anh cũng suy nghĩ giống em luôn!!!!!!
Hai anh chị ai cũng có lý cả. Trải nghiệm hay kinh nghiệm thì phụ thuộc vào cách nhìn của mỗi người, mong muốn của mỗi người,.... nên tuỳ vào từng cá nhân thôi. Cảm thấy mình phù hợp và mình muốn cái nào thì sẽ làm theo cách đó. Em hiện giờ vẫn chưa biết mình sau này sẽ theo hướng kinh nghiệm hay trải nghiệm, nhưng chắc chắn 1 điều là phải có kỉ luật cho bản thân mình như chị Giang nói. Nhưng kỉ luật ở đây là ép bản thân mình vào khuôn khổ, ráng tìm kiếm kiến thức, trang bị bản thân đầy đủ trước khi vào lúc lựa chọn con đường tiếp theo
Theo mình nghĩ, kinh nghiệm là quan trọng hơn, vì tuổi trẻ chúng ta phải dành thời gian cho công việc mình thích. Ngành nào cũng vậy, thâm niên bạn càng lâu, bạn càng được tôn trọng trong ngành đó (ví dụ như ngành giải trí, kĩ thuật, vv). Còn việc bạn được trải nghiệm, vui chơi thì trước tiên bạn phải có tiền đã, nhiều bạn nói đi làm không có thời gian đi chơi là lời biện hộ. Nó phụ thuộc vào cty, chính sách nghỉ phép, cũng như ck bạn là người có sẵn sàng chia sẻ thời gian với bạn hay không. Tuổi trẻ trong tay không có gì, đi trải nghiệm chỉ bị khinh nhiều hơn thôi.
Trải nghiệm ở đây còn 1 nghĩa khác đó là trải nghiệm làm nhiêu công việc khác và thử nhiều thứ mình chưa thử . Thử thách bản thân mình với những thứ mới hơn , giống như Dino nói . Có trải nghiệm nhiều thì mới có kinh nghiệm và ngược lại , có tiền thì sẽ có trải nghiệm tốt hơn là đúng . Nhưng trải nghiệm lúc chưa có tiền và chính vì những trải nghiệm lúc chưa có gì trong tay mình mới có kinh nghiệm nhiều, nói chung cũng tùy người
Nói tuổi trẻ không có gì đi trải nghiệm chỉ bị khinh ? Nếu không có trải nghiệm tuổi trẻ bạn lấy đâu ra kinh nghiệm cho tương lai . Ai cũng có suy nghĩ riêng , nhưng dùng từ bị khinh là sai rồi
Team anh Dino hihi. Vì đời có bao lâu mà hững hờ, với lại trải nghiệm ở đây là chỉ ưu tiên việc enjoy cuộc sống hơn thôi nhưng không đồng nghĩa là bỏ bê việc kiếm ra tiền đâu ạ, Thế giới rộng lớn đôi khi đi nhiều cũng giúp mình hiểu bản thân, sống phóng khoáng và suy nghĩ tích cực hơn nữa. Mà điều đó có thể trở thành hành trang không thể thiếu sau những năm 30 tuổi, kỷ luật bản thân cũng tốt những vô hình chung nếu quá mức sẽ tạo thành áp lực ảnh hưởng tiêu cực đến bản thân, người xung quanh và phản tác dụng trong công việc nữa.
Cuộc sống là những trải nghiệm, đối với một người mà chưa có tìm được niềm đam mê cũng như mục tiêu cho cuộc sống như em thì trải nghiệm chính là cách em khám phá bản thân . Cho dù có thể cũng không tìm được đam mê đích thực thì ít nhất em cũng sẽ không hối hận vì mình đã ko bỏ lỡ 1 cơ hội trải nghiệm nào. Còn thực sự như chị Giang nói ở một tầm tuổi nào đó mình sẽ cần kỷ luật với bản thân thì có thể mình chưa tìm đc đam mê với công việc mình đang làm nhưng có thể sẽ có 1 động lực khác để mình tiếp tục cố gắng với công việc đó, và nếu mình vẫn luôn cố gắng thì chắc chắn 1 ngày mình cũng sẽ tìm được niềm đam mê và giá trị công việc mà mình đang làm.
Quan trọng vẫn là tính cách mỗi người, thấy vui vẻ với quyết định của mình. Như chị Giang vui khi làm việc, còn a Vũ thì vui với trải nghiệm của anh.
Giống như em, e cũng thích trải nghiệm, với em có những thứ chỉ có tuổi trẻ mới có đc. Những chuyến du lịch bụi, đi phượt, ăn lề đường...và đó là những trải nghiệm khó quên trong đời em.
Bâu giờ em đã lập gia đình, có đủ điều kiện để đi, có công việc ổn định, nhưng vướng bận con cái nên những chuyến đi của em thiên về “nghỉ dưỡng”. Cùng 1 điểm đến, sự lựa chọn ăn ở tốt hơn, tuy gọi là đi du lịch nhưng e vẫn thích cảm giác của trc đây hơn.
Thật ra em thích trải nghiệm nhưng trải nghiệm của em là thứ thiên về kinh nghiệm, học tập, hay mối quan hệ xã hội hơn chứ không hẳn là những chuyến đi chơi du lịch các thể loại.
Nên em #teamtrảinghiệm
❤️ đúng vấn đề em đang vật lộn trong đầu bấy lâu nay luôn, cảm ơn anh chị ạ. Làm kiểu đối thoại như này hay đấy a c ơii, kiểu "không bị suy nghĩ một chiều". Bù lại thì đau đầu hơn với "lựa chọn" , anh Dino có nhắc đến sự cân bằng nhưng "làm thế nào để cân bằng" bây giờ ạ?
Có lẽ là "Tập Luyện". Như chị Giang không muốn tập thể dục nhưng vẫn phải mở mắt xuống nhà mỗi sáng vì chị muốn đẹp hơn hay giữ dáng. Em cũng thấy mình nên như vậy, nên "tập luyện tính kỷ luật", "tập cách cân bằng cuộc sống".
Cuối cùng khi xem hết video em nhận ra vấn đề vẫn nằm ở bản thân mình vì cuộc sống, xuất phát điểm mỗi người khác nhau. Em cảm ơn anh chị vì đã chia sẻ quan điểm của anh chị, video này giống như một "viên thuốc" vậy đó, nó giúp em bớt cô đơn khi biết có người suy nghĩ giống mình, một phần nào đó?.
Mong chị Giang làm thêm vài video về "cách phát triển bản thân theo chuyên môn", về marketing chẳng hạn. ❤️
Em thì chắc cũng thiên về KN hơn, mà hơi ngoài lề tí rằng chị đã xuất hiện trong giấc mơ e 2 lần luôn đó ạ , yêu chị cực , đi đâu e cũng bô bô cái miệng e về chị hết á.
Thời gian vừa ra trường, mình cày như điên và ăn xài tiết kiệm như thời còn sinh viên, như kiểu cực trước sướng sau của Giang, ví như ăn cơm mình cũng ăn cơm trước đồ ăn sau vậy. Kết quả là sau 3 năm, mình có 1 số tiền tích lũy mà với mình đó là ngưỡng an toàn về mặt tinh thần, đảm bảo là nếu mình có ko làm việc trong vài tháng thì mình vẫn tồn tại được. Và giờ thì cuộc đời mình nó cân bằng một cách tương đối giữa ngọt và đắng, giữa kỷ luật và trải nghiệm như 2 bạn đã đề cập.
Thực ra thì mình cũng đã suy nghĩ rất rất rất nhiều về việc này, nhưng...thôi thì mỗi người sẽ có một định nghĩa riêng, sao cho healthy và balance nhất với họ, cảm thấy thoải mái là được.
Mỗi ngày là một lựa chọn, hoặc rất nhiều lựa chọn, tuỳ mình muốn react ra sao!
“Trải nghiệm càng nhiều, kinh nghiệm càng dày dặn.”
Theo ý kiến cá nhân mình là vậy. 😌😌😌
Ai cũng bảo cứ đi theo kinh nghiệm của những người đi trước, nhưng có mấy ai làm được như vậy? Đôi khi phải do chính bản thân mình trải nghiệm thì mới thấm thía được những điều mà thế hệ đi trước gửi gắm đến thế hệ sau. Dĩ nhiên nếu chỉ đọc mà làm được như những gì họ nói thì quá tuyệt vời, & sẽ đỡ tốn kém biết bao nhiêu là thời gian, công sức lẫn vật chất... Nếu như chẳng thể làm được thì sự trải nghiệm của bản thân sẽ tạo tiền đề để đúc kết kinh nghiệm sống của chính mình.
Cám ơn 2 anh chị. Với e, e sẽ chọn trải nghiệm vì trải nghiệm bao gồm kinh nghiệm và kỉ niệm. Kinh nghiệm người ta sẽ để trong đầu, còn kỉ niệm người ta sẽ giữ trong tim
Một ly trà sữa hoàn hảo không thể nào thiếu hai thành phần quan trọng:Trà+sữa.Cuộc sống cũng vậy,đối với em phải có cả hai thứ:trải nghiệm và kinh nghiệm.Phải biết cân bằng cả hai thứ với nhau thì cuộc đời mới vui vẻ được😊
Hay quá chị! Em thì chưa biết là mình đang sống thiên về bên nào. Chak là do em chưa tập trung, cố gắng , kỷ luật bản thân đủ để đạt được những mục tiêu cuộc đời. Xem xong video này em nhận ra mình cần suy nghĩ lại 😢
Cám ơn chị vì một video rất ý nghĩa. Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm của chị và rất kết câu “đừng để cơ bắp kỷ luật trượt dài rồi đến tuổi trung niên mới vực dậy”, đây cũng sẽ là lời động viên em trong cuộc sống xây dựng nền tảng kinh nghiệm để có thể trải nghiệm tốt hơn...
video này đại diện cho 2 kiểu người chung, giống hệt a ruột mình và mình.
A ruột mình thuộc tuyp người thích sự chắc chắn, yêu thích kỉ luật và cảm thấy cuộc sống đáng sống nhất khi làm việc tạo ra lợi ích và đẩy bản thân lên một level tiếp theo.
Và dĩ nhiên, a mình hoàn toàn bất đồng ý kiến với lối sống tự do, phóng khoáng và tập trung vào cảm xúc của mình. Với mình cuộc sống đáng sống là một cuộc sống mà cảm xúc được hình thành qua trải nghiệm và tích lũy. khi và chỉ khi mình hạnh phúc với cuộc sống của mình thì đó là mình đang được sống.
Điều này dẫn tới mâu thuẫn nhưng cũng dẫn tới kết quả, ae mình chẳng mấy khi cãi nhau vì vấn đề này vì tụi mình hiểu rõ cuộc sống luôn có những phần khác nhau, và một xã hội cần có nhiều mặt chứ không thể tập trung cho 1 mặt nào đó. Vậy nên khi nào rảnh tụi mình sẽ tranh cãi đôi chút, nói chuyện với 1 tâm thế để hiểu xem phía bên kia như nào. Và từ đó có góc nhìn cho lối sống của mình thêm đa dạng hơn.
Bản thân mình cũng không hề khuyên ai, hay phán xét ai về lối sống của họ thế nào là đúng, mình chỉ tâm niệm 1 điều : sống làm sao mà mỗi ngày đều cảm thấy hạnh phúc, tiền nhiều, tiền ít đều được miễn là không bị cuộc sống vùi dập bằng những lời lẽ của xã hội. Hạnh phúc từ trong tâm là điều hạnh phúc lớn nhất.
Chẳng phải đời người chỉ 1 lần sống và mưu cầu của loài người tận cùng vẫn là hạnh phúc ?!
Mình đang học đại học, đôi khi thấy bạn bè đi đây đi đó nhiều mình thấy cũng hơi buồn. Nhưng nghĩ lại những trải nghiệm đó mang lại giá trị gì công việc sau này, các bạn có thể trải nghiệm 3-4 năm của tuổi trẻ nhưng sau đó cái kinh nghiệm và kiến thức còn bạn tích lũy được là bao nhiêu. Đến giai đoạn kết hôn bạn tự chủ được tài chính và giúp ích được gì cho gia đình nếu gia đình bạn chưa giàu có. Mình nói vậy không hẳn nghiêng về một phía là kinh nghiệm, dĩ nhiên chúng ta cần trải nghiệm nhưng mình nghĩ nó chỉ nên chiếm tối đa 10% trong toàn bộ thời gian và khả năng của bạn. Vì ai cũng muốn thành công nên hãy tích lũy đủ kinh nghiệm khi còn thời gian và chưa phải chịu qua áp lực kinh tế của gia đình bạn (trừ khi nhà bạn khá giả). Vì sao mình nói vậy bởi vì tại Việt Nam kinh tế đại đa số người dân còn eo hẹp, và nếu chúng ta muốn thành công hãy biết tiết kiệm thời gian. Cuộc đời bạn do bạn chọn hãy cân nhắc kĩ giá trị nào mới là cái đi cùng bạn sau khi bạn bước ra đời và đi cùng bạn đến hết đời.
Riêng em thì em ủng hộ quan điểm của chị Giang ạ, kỷ luật, cố gắng làm việc cũng là một trải nghiệm, dù vui hay không. Tất nhiên là các bạn có tiền thì cứ trải nghiệm, ngắm nhìn thế giới balo la tùy thích. Do bản thân không sinh ra ở vạch đích, nếu còn trẻ không cố gắng làm việc, kỷ luật bản thân thì bao giờ mới lo lại đựoc cho ba mẹ. "Tốc độ thành công của bạn phải nhanh hơn tốc độ già đi của bố mẹ", nên em càng phải cố gắng làm việc, tất nhiên là em cũng vui với lựa chọn của mình.
Em rất ít khi cmt nhưng hôm nay e xin chia sẻ câu chuyện của em ở đây
Trước tiên em vô cùng ngưỡng mộ Dino và c Giang bởi vì 2 bạn rất giỏi , đáng yêu.
Em năm nay 26 tuổi, cả tuổi thơ lớn lên trong nghèo khó, mà e toàn học trường chuyên ( hs trường chuyên thường rất giàu và có thế lực) e đã cố gắng nỗ lực hết mình để đc như ngày hôm nay, tức là e tập trung cho KINH NGHIỆM 1 cách rất nghiêm túc, đến độ cả những buổi đi chơi rất bình thường với bạn bè e cũng ko enjoy vì đầu còn suy nghĩ nhiều thứ, e ko giỏi giao tiếp, thiếu kĩ năng mềm và những kĩ năng khác rất trầm trọng, nhưng may mắn e đc làm cv e thích và kiếm đc rất khá để tự hưởng thụ cs và giúp đỡ gia đình trongkhi bạn bè e bi h vẫn đang loay hoay với tiền bạc.
Em nghĩ tích lũy kinh nghiệm hay trải nghiệm là tùy vào xuất phát điểm của mỗi người, nếu nhà bạn khá giả thì bạn cứ trải nghiệm trước, nhiều vào, còn gđ bạn bình thường thì cứ cân bằng 2 cái, còn nếu như xuất phát điểm của bạn ko tốt thì bạn chỉ còn con đường nỗ lực hết mình ngay từ bây giờ...
Tất cả mọi ý kiến đều là quan điểm cá nhân, mong các bạn lắng nghe và góp ý. Xin cảm ơn
Ban đầu nhìn thấy tilte thì em nghĩ em thích trải nghiệm hơn vì tuổi trẻ không kéo dài mãi, mà chỉ có tuổi trẻ mới cho ta những trải nghiệm đáng nhớ. Nhưng nghe hết những chia sẻ của hai bên thì em thấy nên cần cân bằng giữa trải nghiệm và kinh nghiệm.
Tuy vậy có hơi khó và hâm nữa vì tính kỷ luật của mình không hề cao nhưng em sẽ cố gắng từ bây giờ. Có thể bớt chút tuổi trẻ để gây dựng sự nghiệp và bên cạnh đó cần trải nghiệm để biết đây biết đó =)))
Em cám ơn chia sẻ của hai anh chị rất nhiều ❤👀
2 anh chị tranh luận rất văn minh là lịch sự. Lắng nghe và đồng cảm với ý kiến của đối phương bên cạnh đó vẫn giữ vững quan điểm ban đầu. Tại vì trong tranh luận sẽ không có đúng hoặc sai. Chỉ là mỗi ý kiến và góc nhìn sẽ phù hợp với từng đối tượng khác nhau. Nên em sẽ chọn những điều thích hợp với bản thân và con tim mình cho là đúng.
#Teamtrainghiem
Em theo team chị Giang. Em cho rằng trải nghiệm hay tích luỹ đều là những lựa chọn đầu đời của những người trẻ. Mỗi người luôn có một quan điểm, một góc nhìn riêng nên không có chuyện ai đúng, ai sai.
Nhưng em vẫn luôn nhớ đến câu thơ trong bài Sang Thu của Hữu Thỉnh rằng:
“Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.”
Cuộc đời tuy nhiều đổi thay, thế sự luôn luân chuyển, không ai nắm tay suốt đêm đến sáng. Tuy vấn ở một góc nhìn xa và thấu đáo, thì việc tích luỹ rồi mới trải nghiệm somehow vẫn đúng quy trình và thuận theo tự nhiên hơn. Tất nhiên là bỏ qua việc gia đình có điều kiện và lí tưởng.
Mình nghĩ nên ưu tiên trải nghiệm vì còn phải tính đến yếu tố đúng thời điểm. Lấy ví dụ về trường hợp một vdv thể thao chẳng hạn. Giả sử bạn rất đam mê thể thao: bóng đá, bóng rổ,... bạn thích nó và bạn muốn trở thành một cầu thủ chẳng hạn. Và bạn hoàn toàn enjoy, bạn tẩn hưởng nó, tận hưởng cảm giác ganh đua, cảm giác được thi đấu, cảm giác của một nhà vô địch. Dù bạn biết chắc công việc này hoàn toàn bấp bênh và không ổn định. Vd như đùng một cái chấn thương nặng, phải giải nghệ hoặc công việc ko đem cho bạn nguồn thu nhập lớn để bạn có thể yên tâm. Nếu như theo quan điểm của chị Giang thì bạn sẽ toan tính, lo lắng về tương lai. Rồi bạn nghỉ việc, tìm kiếm một công việc khác ổn định hơn đến khi nền tảng cuộc sống của bạn vững chắc thì b mới quay lại tẩn hưởng đam mê ngày xưa đấy. Nhưng bóng đá hay các môn thể thao nói chung, độ tuổi của các cầu thủ rất ngắn. Hầu như đều giải nghệ khi đã tới 35-40 tuổi( trừ CR7 ra:v). Vậy nếu tới khi bạn ngoài 40 rồi, bạn mới có đủ tiềm lực tài chính và thời gian để quay lại tẩn hưởng nó thì sao? Thì đã quá muộn! Lúc đó bạn muốn thi đấu, bạn muốn là một cầu thủ thì muộn rồi, vì bạn làm gì còn đủ sức chạy trên sân đâu. So, theo mình thì mọi niềm vui trong cuộc sống đến với mình thì mình đều enjoy nó hết. Vì mình biết đến một lúc nào đấy, niềm vui ấy sẽ biến mất. Nếu phải lòng một bạn nữ dễ thương và cho mình cảm giác được yêu, thì mình sẽ tận hưởng cảm giác được yêu đấy, ko toan tính gì cả, chỉ tận hưởng thôi.
Trải nghiệm là 1 điều tốt, nhưng trải nghiệm làm sao để thực sự tốt mới là vấn đề. Tuổi trẻ có nhiệt huyết, có thời gian, có nhiều cơ hội để đánh đổi, nên trải nghiệm dù sai ta vẫn có thể chấp nhận và sửa sai. Nhưng có những sai lầm ta mãi ko thể sửa chữa được. Và thứ ta cần ở đây là kinh nghiệm. Kinh nghiệm giúp ta hiểu được những thứ ta đang trải nghiệm 1 cách sâu sắc, giúp ta đúc kết lại sau mỗi lần trải nghiệm. Vậy nên trải nghiệm và kinh nghiệm cần song hành và hỗ trợ lẫn nhau. Không thể nói cái nào trước hay cái nào sau thì hợp lí, biết dung hòa và biến cuộc sống thật màu sắc theo cách của chính mình thì đã làm cho bản thân hạnh phúc rồi.
Ưu tiên kinh nghiệm trước ạ. Vì ko có kinh nghiệm, ko có tiền thì sẽ ko thể trải nghiệm đc =)))))))
Em cảm thấy quan điểm của chị Giang đã bao hàm quan điểm của anh Dino vì em nghĩ là nếu ngày đó chị không lắng nghe trái tim mình thì có thể chị đã không trải qua 2 công việc để tìm được công việc yêu thích thực sự của chị mà thay vào đó là tìm một công việc có mức lương tốt và có chút gì đó gọi ổn định. Em nhớ đã từng xem video chị nói về lúc chị quyết định dừng công việc hiện tại để trở thành một youtuber, và chị có nói là "Nếu không được thì lại quay về đi công chứng giấy tờ rồi nộp hồ sơ sinh việc". Đó cũng là động lực để em quyết tâm dừng công việc hiện tại dù em biết có thể đây là công việc hiếm hoi vừa nhẹ nhàng phù hợp với con gái và vừa có mức lương khá tốt so với mặt bằng chung sau khi tốt nghiệp. Vì em nghĩ là em còn rất non dại vì thế em muốn quăng mình ra đời để đời quật em cho em khôn lớn hơn và tìm ra được đam mê của mình. Em năm nay 23, em tự cho mình 3 năm để lăn lộn rồi sau đó nếu em cảm thấy em không có khả năng làm việc gì khác hoặc em cảm thấy nhớ công việc cũ chẳng hạn thì em sẽ lại quay về nhưng với tâm thế của một người trưởng thành hơn, khôn ngoan hơn. Thật mừng khi em biết được các anh chị trong những năm em 20 này.
Khổ trước sướng sau hay sướng trước khổ sau. Theo e k nên chọn cái nào trước cái nào sau. Trường hợp khổ trước sướng sau, suy nghĩ này khiến chúng ta luôn lo nghĩ về đích đến của mình mà quên đi cảm nhận những thứ mình trải qua, ta sẽ cảm thấy những thứ mình trải qua hầu hết là tiêu cực và ta k muốn cảm nhận chúng, ta sẽ bõ lỡ những điều tốt đẹp trên con đường đạt được mục đích của mình và có thể ta sẽ k còn cơ hội để cảm nhận chúng. Còn trường hợp sướng trước khổ sau, chúng ta sẽ dễ chỉ chăm chăm hưởng thụ hiện tại, quên mất mục tiêu cho tương lai của mình đến khi k còn nguồn lực nữa, chúng ta k còn gì để dựa vào, k có nền tảng để phát triển, trong khi k còn nhiều thời gian, sức khoẻ và tinh thần nữa. Trên con đường đi đến những ước mơ của mình, ta sẽ cảm thấy vui vẻ vì được LÀM ĐIỀU MÌNH THÍCH và nó sẽ là động lực giúp ta có nhiều năng lượng để vượt qua những khó khăn, ta chỉ cần suy nghĩ tích cực về những khó khăn của mình, hãy nghĩ rằng VƯỢT QUA KHÓ KHĂN MÌNH SẼ MẠNH MẼ HƠN, khi làm được ta sẽ có thêm động lực và cảm thấy vui sướng. Như vậy, chẳng phải trên con đường đi đến ước mơ của chúng ta sẽ ngập tràn niềm vui, hạnh phúc sao?
Mình rất thích những hình thức tranh luận kiểu này, ngày xưa học tiết công dân cô cũng hay cho tranh luận giữa các nhóm, đặt ra một chủ đề về bài học hay xã hội rồi chia thành những nhánh nhỏ để các nhóm đặt câu hỏi cho nhau và cùng giải đáp, đôi khi kết thục bằng vui vẻ hoặc tranh cãi nhưng lúc nào cũng thú vị
Cả hai đều sâu sắc theo góc độ của riêng mk, trên đời này k có gì là rạch ròi quá cả, mỗi người có cách nhìn và sự cảm nhận phù hợp nhất vs mk,. Hay, ủng hộ chị Giang, ủng hộ anh Dino. ♥♡♥
Em nghĩ là kinh nghiệm nó bao trùm cả trải nghiệm luôn, có được kinh nghiệm là do trải nghiệm mới đúc kết được, kinh nghiệm trong công việc cũng được tích luỹ do có thử sức có trải nghiệm trong công việc đó. Thành thử khi tách biệt ra làm hai team, riêng em thấy hơi lấn cấn. Trải nghiệm nếu được nghĩ như là đi chơi thì cũng chỉ là một khía cạnh, trải nghiệm còn là sự khám phá, thử sức, “lăn lộn”, từ “trải” mà “nghiệm” ra. Đúng như hai anh chị nói là sướng khổ là những khoảnh khắc đan xen nhau, nhờ những cảm xúc đó mà bằng cách này hay cách khác, mình tự biết làm gì sẽ tốt hơn. Với em thì trải nghiệm nó không chỉ là một dư âm gì đó rộn ràng mà còn để lại trong mình những kiến thức, nhất là những công việc cần ý tưởng sáng tạo: biết đâu đây là một phần mà công việc của mình cần có?
Giang ơi chắc em nằm giữa em mún có kinh nghiệm mà cũng mún có trãi nghiệm trong khi quãng thời mình làm nó tạo ra kinh nghiệm nhưng mình sẽ trãi nghiệm quảng đó để có kinh nghiệm chắc thế 😅nó khiến em vui và cảm thấy mình đang làm và cố gắng vì nó. Tuổi trẻ quyền đc sai nhưng ko phải lúc nào cũng sai mà hay nhìn cái sai của người khác mà cân nhắc bản thân. Em có lẽ thiên về chị Giang về lối sống " Làm nhiều cố gắng chút rồi hưởng" cũng có về anh Dino " Tuổi trẻ cần trãi nhiều để biết hương vị cuộc sống của đôi mắt tuổi trẻ"😘 I Love Giang và Dino ❤💙❤
6:30 mọi người xem chị Giang dụ mình vào bẫy nha mọi ngừoi :))
Mới thông báo bay dzô like cho chị liền chời ơi nhớ quá...btw TEAM thích TRẢI NGHIỆM từ đó tích luỹ KINH NGHIỆM nè =)))
Đây tóm gọn là chị Giang làm 10 rồi mới hưởng 5 6. Còn Dino làm 10 hưởng luôn 9 rồi lại làm rồi lại hưởng 9
Mình nghĩ chị Giang phải là làm 10 hưởng 11, chị ý làm nhiều nên càng tạo ra nhiều tài nguyên để hưởng càng nhiều hơn chứ, có thể thời gian chị ý hưởng không nhiều bằng Dino nhưng mà tận hưởng như thế mới sảng khoái
Đó là cảm nhận của mình thui à. Mỗi người mỗi ý kiến á
Ừm, đó cũng là ý kiến của mình, thật ra thì ai cũng có cái đúng riêng ấy, chủ yếu là môi trường sống và tính cách tạo nên quan điểm khác nhau thôi
Yup :3
Chúng ta cần cả hai quá trình và tất nhiên tỉ lệ ưu tiên sẽ khác nhau và trong quá trình mình thực hiện quá trình này thì nó sẽ bù trừ cho quá trình kia. Nói trên lí thuyết là vậy nhưng có nhiều thứ chi phối bản thân mình như gia đình, bố mẹ, người thân....
Kiến thức nó là quá rộng, ko update hay không cập nhật thì nó dễ trở thành thiên kiến cá nhân mà điều này dẫn đến bảo thủ. Có thể là đi trải nghiệm là ko sai nhưng trải nghiệm phải có mục đích chứ không phải là vui thì đi, buồn thì đi hay áp lực thì đi. Các bạn ko thay đổi thì dần nó thành bản năng và cứ mải mê trên những cung đường một cách vô nghĩa. Ông anh kia đang ngụy biện cho sự lười biếng của mình, tìm ra đủ các dẫn chứng ko có logic để củng cố bản thân vào quan điểm trải nghiệm.
Theo em sẽ chọn kinh nghiệm, em đồng ý với chị Giang. Em muốn bản thân phải thật thành công, sau đó làm tất cả mọi thứ mình muốn, tận hưởng cuộc sống một cách đích thực
Bản thân em không có xuất phát điểm như anh Dino nên muốn trải nghiệm trước cũng khó nên em ưu tiên kinh nghiệm hơn, nếu em buông thả trải nghiệm trước thì em sợ sẽ thành thói quen, bắt đầu lười biếng với những mục tiêu khi trước mình đặt ra
Như chị nói thì có tiền rồi làm mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Em có suy nghĩ kiểu ăn chắc mặc bền, nên e sẽ nghiêng hơn 1 chút theo quan điểm của c Giang, đó là phải tích luỹ kinh nghiệm, trầy trật và chịu khổ một chút để xây dựng một sự nghiệp vững chắc. Trong quá trình đó thì mình cũng sẽ có được rất nhiều trải nghiệm tuổi trẻ khác như việc hiểu được bản thân mình, biết mình muốn gì và cần phải làm gì, nâng cao nhận thức về con người mình và về thế giới xung quanh. Em nghĩ những trải nghiệm như thế rất đáng giá và khi đạt được những thứ đó rồi thì cuộc sống của mình mới vững vàng và tận hưởng to the fullest những trải nghiệm tiếp theo trong cuộc sống. Hai anh chị ăn nói rất lưu loát, có critical thinking tốt và tư duy rất mở, em cũng sẽ phấn đấu để môt ngày có thể được như vậy, có lẽ em đã bỏ lỡ những điều này ở khoảng thời gian học đại học nhưng em mong là bây giờ bắt đầu sẽ không muộn!
Bản thân em bây giờ đã xác nhận là mình sống theo kiểu thiên về KINH NGHIỆM hơn. Có thể em làm ban đầu rất cực và không có thời gian vui chơi như các bạn khác. Nhưng sau tất cả những cái đấy em dành ra một số tiền đủ nhiều, đủ để em đi du lịch đi chơi đi những gì em muốn thì em mới ngưng :)) Chỉ cần tới lúc thích hợp thôi. Ý kiến mỗi người khác nhau nhưng bản thân em cảm thấy điều đó làm em thỏa mãn và vui vẻ là được
Mình thì thích cả hai ý kiến. Một chút kỉ luật giúp mình tiến xa hơn. Một chút trải nghiệm đi đây đó giúp cs thú vị hơn. #Teamboth
Như chị Giang nói niềm vui của chị là mỗi ngày được sống với công việc của mình, nhưng em nghĩ ở tại mỗi thời điểm cuộc đời mỗi người sẽ định nghĩa niềm vui của họ khác nhau, khi còn trẻ hầu như ai cũng nghĩ kiếm được nhiều tiền để hưởng thụ cho cuộc sống và gia đình chính là niềm vui, là điều hướng tới, nhưng khi về già, tận hưởng được mọi thứ rồi họ lại cần trải nghiệm nhiều hơn cuộc sống, đi nhiều hơn những nơi họ muốn, làm nhiều hơn những điều chưa làm.
Vlog này mình rất thích cách tranh luận của Dino. Quan điểm của Dino có vẻ hơi yếu thế hơn quan điểm của "Giang ơi". Nhưng cách Dino tự tin khi phản biện làm mình cảm giác rất an tâm và lạc quan. Đấy là sự khác nhau giữa người hay "nói phét" và người có tư duy thực sự! Cảm ơn cả hai bạn!
quan điểm của mình là đắng trước ngọt sau. Tuổi trẻ còn sức khỏe, còn trí tuệ thì nên tập trung hơn cho nửa kinh nghiệm. Tuy nhiên vẫn phải nhường 1 phần nhỏ cho trải nghiệm để thanh xuân k nhàm chán
kinh nghiệm có được từ trải nghiệm, làm lụng nhiều thứ! đã xác định sống trải nhiệm thì phải chọn việc chủ động tạo thu nhập cho mình và thời gian mình quyết định. đừng nói không có việc như thế, đầy rẫy nhưng bạn có dám làm hay ko thôi, chứ không phải đi làm lương giờ hành chính. Team Sống Trải Nghiệm
Hay quá chị ạ. Đây thực sự là một lời khuyên có ý nghĩa với những bạn trẻ đang ở ngưỡng cửa cuộc đời khi chọn lựa điều mình cần làm, phải làm, suy nghĩ và lối sống như thế nào 👍🏼👍🏼
Thầy em bảo :" Tụi em ra trường làm được bao nhiêu, giữ lai một ít, còn lại tụi em hãy đi du lịch đi trải nghiệm hết đi. Bởi vì sao? vì tụi em có sức khỏe, tụi em có thanh xuân tụi em có nhiều thứ cần phải khám phá học hỏi. Đó là tuổi trẻ của đời người mà. Tụi em đi đến một nơi thì sẽ biết được à nơi này người dân sinh sống như này, à văn hóa người ta thế kia... chẳng ai biết được ngày mai chúng ta sẽ như thế nào, chúng ta có còn trên cõi đời này hay không? . Khi nào các em lập gia đình lúc đó hãy bắt đầu dừng lại, ít đi chơi lại, tập trung vào công việc và gia đình..."
Em được tiếp xúc với nhiều cô bác theo đuổi đam mê sau khi dựng vợ gả chồng cho con cái nên quan điểm của em giống với chị Giang hihi
Group nấu ăn em đang tham gia có khá nhiều boss U60, đã nghỉ hưu và ngày ngày làm bánh vì đam mê
Hội giáo viên về hưu trường C2 của em dăm bữa nửa tháng lại tổ chức offline. Em không biết VN còn chỗ nào các thầy cô chưa đi hong nữa
Má chồng của dì em cách vài tuần lại đi thăm đồng đội với hội chị em. Em hong biết còn mộ liệt sĩ ở đâu mà bà chưa đến viếng hong nữa
Bonus ông thầy Hóa năm nào cũng sang châu Âu du lịch sương sương khoảng 1 tháng
Tóm lại cá nhân em thấy câu 'trẻ không chơi, già đổ đốn' hơi sai sai ạ. Khi còn trẻ, khỏe, còn khả năng học tập thì nên cố gắng hết sức. À còn phải giữ sức khỏe để về già có sức đi chơi nữa
Trải nghiệm và kinh nghiệm nó đan xen và không tách rời. Mình thì thích quan điểm và chia sẽ của chị Giang, rất thực tế và chị cách diễn đạt của chị lại rất tinh tế ko áp đặt quan điểm của riêng mình.
chủ đề thật hay. vì ai cũng chọn thanh xuân tươi đẹp, riêng mình thì đã, đang và sẽ như hướng c. Giang, thanh xuân của mình cũng thật đẹp nhưng đẹp theo cách khác
em thấy trải nghiệm và kinh nghiệm luôn song hành với nhau, tùy vào quan niệm sống, hay điều kiện mỗi người mà đề cao cái nào hơn, đối với một người có xuất phát điểm không quá tốt thì em sẽ đề cao kinh nghiệm hơn, vì tự em thấy em cần chuẩn bị sớm và tăng tốc thì mới đạt được cuộc sống em muốn so với mặt bằng xã hội.
lập luận của anh dino chỉ đúng với những người gia đình có điều kiện kinh tế có nền tảng vững chắc , chứ đối với đại đa số những người trẻ kinh tế khó khăn như tụi em thì cái mà chúng e cần làm là tích lũy kinh nghiệm thật nhiều để không thất bại trong cuộc sống . môi trường soosmg hoàn cảng gia đìh và khó khăn về kinh tế không cho phép tụi em sống theo trải nghiệm
Theo qd của mình thì Quan trọng là bản thân biết cân bằng giữa cuộc sống và công việc. Sẽ có những lúc bạn cần trải nghiệm để tích lũy kinh nghiệm, và cũng sẽ có những lúc có kinh nghiệm sẽ hổ trợ cho những trải nghiệm của bạn mà..
Ở 1 mặt nào đó nói về sự khác nhau giới tính. E rút ra được khi đọc quyển “ hướng dẫn sử dụng nửa kia” của john gray. Nói rằng: phụ nữ thích sự mở rộng nhận thức vào tương lai, cô ấy thường quan tâm đến những chuyện có thể xảy ra trong tương lai. Còn đàn ông quan tâm đến việc đạt mục tiêu hiệu quả hơn. Khi đàn ông lo nghĩ đích đến thì phụ nữ lại thường để ý đến chuyện xảy ra trên đường đến đích. Nên là điều dễ hiểu khi 2 anh chị lại có cách nghĩ khác nhau như vậy. Và vì là con gái nên e vote chị giang 1 vé nhưng nửa vé cho anh dino vì nhiều khi chúng ta nên lược bớt suy nghĩ quá nhiều cho tương lai để vui vẻ với hiện tại. Chúc 2 anh chị ngày tốt lành!
Mình nghĩ là " khi còn trẻ khổ không gọi là khổ, về già mà khổ mới gọi là khổ" nên khi còn trẻ phải cố gắng hơn một chút để đảm bảo đời sống sau này. K thể nào tới 50 60t mà vẫn k 1 xu dính túi đến lúc đó bắt đầu hục mặt ra làm trong khi bạn bè đã bắt đầu ngồi hưởng phúc thì khổ thật rồi đấy.
E thấy 2 cái kết hợp vs nhau thì rất là tốt ấy ạ. Theo quan điểm của e thì vừa làm vừa hưởng thụ trong độ tuổi 20-25 là tuổi con gái của mình ấy c. Lên đến 25 tuổi thì mình có rất nhiều trải nhiệm, kinh nghiệm sống. Như socola đắng mà có sữa ấy c “Trong đắng có ngọt ý ạ”. Nhiều khi mình đi làm áp lực lắm ạ, giống như bài “Bài Này Chill Phết” ấy. Tuổi thanh xuân là phải có trải nhiệm, có kinh nghiệm, đến khi qua thanh xuân mình sẽ ko hối tiếc điều gì cả
học không chơi đánh rơi tuổi trẻ
chơi không học bán rẻ tương lai
Đồng ý là có những việc tuổi trẻ làm được nhưng khi càng lớn tuổi sẽ càng khó làm hơn nhưng nếu chọn buông thả để trải nghiệm thì mình chưa bao giờ nghỉ tới cả bởi vì phía sau nó sẽ có những hối hận kiểu " 10 năm trước người ta nhìn vào thu nhập bố mẹ bạn để đối xử với bạn , 10 năm sau người ta nhìn vào thu nhập bạn để đối xử với ba mẹ bạn " , chẳng ai có quyền chọn cho mình một vạch xuất phát gọi là ok cả nhưng mà nếu dừng chân cuối cùng ở vạch đích bạn muốn thì đó thật tuyệt vời , mình muốn tuổi trẻ của mình là những năm tháng có kỉ luật , có kinh nghiệm , có niềm vui , sống hết mình , có trách nhiệm với bản thân ở hiện tại và tương lai không quá buông thả để hối hận nữa . Với cả phần mình là du học sinh nghèo nên khi qua một đất nước mới mình lại càng có động lực để phấn đấu thêm để tốt hơn , ổn định hơn , còn khi nào già thì tính chuyện của nó , có thể ngồi nhâm nhi chút trà nghĩ lại khoảng thời gian tuổi trẻ cháy lửa sống hết mình , "tre già thì măng mọc " truyền lại kinh nghiệm cho con cháu thôi ! - em chỉ là một bẹn 16 tuổi nên có lẽ suy nghĩ còn non nớt lắm , mọi người có đọc thì cũng đừng cười nhe -
Lựa chọn trải nghiệm ở tuổi trẻ thực ra là một sự nuông chiều bản thân thôi. Rèn luyện kỉ luật bản thân là một quá trình dài chứ không phải xác định sau năm 30 tuổi mình mới bắt đầu rèn luyện. Nó giống như cái câu ngày mai bắt đầu giảm cân ý. Nhưng sự thật là không phải hôm nay thì sẽ là ko bao giờ, vì nếu không muốn làm thì người ta sẽ tiếp tục trì hoãn đến khi nào có thể. Đơn giản hai chữ "trải nghiệm" trong hoàn cảnh này nó chỉ là lý thuyết bào chữa cho sự không cố gắng hết mình của bản thân thôi. Nói chung tôn trọng nhưng không đồng ý lắm với quan điểm trải nghiệm của anh Dino.
Theo bản thân mình, Trải nghiệm ko có nghĩa là chơi. là thiếu kỷ luật , là hời hợt với cuộc đời bạn, bạn vẫn làm việc, vẫn học tập và vẫn vui chơi, nhưng thay vì chỉ chuyên tâm 1 thứ thì bạn được phép thay đổi, khi bản thân cảm thấy không phù hợp nữa, hoặc có những công việc và môi trường khác bạn hứng thú hơn. Bạn sẵn sàng thay đổi và học hỏi những cái mới. Nhiều bạn đang hiểu lệch " Trải nghiệm là đi chơi, hời hợt, vô kỷ luật". Trải nghiệm cho phép bạn được thay đổi lựa chọn. Như chị Giang sau khi trải nghiệm công việc thời trang cảm thấy không phù hợp mới quyết định học Marketing. Sau đó thêm một vài công việc chị mới phát hiện được bản thân hạnh phúc với điểu gi...Đó cũng là trải nghiệm.! trong quá trình trải nghiệm cũng là thời gian bạn tích lũy kinh nghiệm. Chỉ là mỗi người có cách sàng lọc kinh nghiệm khác nhau cho công việc tương lai mà thôi. Trải Nghiệm và Kinh nghiệm ko đứng riêng lẻ và tách rời để các bạn lựa chọn. Cảm xúc và Kỷ Luật là cái cần lựa chon và cân bằng.
Em cho rằng kỉ luật tích lũy kinh nghiệm nên được ưu tiên hơn trải nghiệm như chị Giang. Khi còn trẻ bạn còn sức trẻ và khả năng chịu được cái khổ thì nên khổ trước để về già hưởng quả ngọt, còn hơn là về già làm việc vất vả, không còn sức khỏe, thiếu thốn trăm bề và nuối tiếc "giá như hồi trẻ nỗ lực nhiều hơn". Tuy nhiên vẫn nên cho tuổi trẻ chút dư vị bằng trải nghiệm ĐỂ HỌC HỎI chứ không phải trải nghiệm chỉ để thỏa mãn cảm xúc.
Tôiii theo team #GiangDiƠiNo nhé. Chúng ta nên, vừa chăm chỉ lm việc kiếm tiền tích lũy kinh nghiệm trog sự nghiệp, vừa dành thời gian trải nghiệm về cuộc sống xug quanh & thế giới. Sẽ thật là may mắn nếu có thể làm cho 2 quan niệm này song song nhau. Có ai nghĩ vậy ko!? 🖐🖐
Em thiên về lối sống của anh Dino hơn là của chị Giang. Dù em chỉ vừa tốt nghiệp cấp 3 nhưng em nghĩ sau này sẽ không tập trung phát triển sự mà bỏ quên cả tuổi trẻ. Em tự đặt cho mình một nguyên tắc, khi học tập và làm việc thì cố gắng tập trung tối đa, cố gắng đạt hiệu quả tốt nhất, nhưng khi vui chơi thì phải hết mình, phải cố gắng trải nghiệm, hay nói ngắn gọn là làm hết sức và chơi hết mình. Quan niệm của em hơi khác với mọi người, việc tham gia trải nghiệm đối với em như là một phần thưởng, tích lũy kinh nghiệm như là một thử thách. Bây giờ là vậy, và em hy vọng sau này em đủ kiên nhẫn và kỹ luật để thực hiện nó.
Em nghĩ rằng trong khi mình học đại học thù mình nên tích lũy nhiều kinh nghiệm! Sau khi tốt nghiệp mình sẽ tập trung vào công việc với kinh nghiệm mình có. Mình cần phải tập trung vào sự nghiệp đẻ kiếm tiền trong khoảng thời gian ngắn nhất có thể. Khi mình đã kiếm được đủ số tiền mình sẽ ưu tiên trải nghiệm hơn. Khi mình đã trải nghiệm được hết tuổi trẻ thì mình nên tập trung nhiều hơn vào kinh nghiệm. Nên theo em nghĩ mình vẫn nên tập trung tích lũy kinh nghiệm hơn. Để rồi sau này mình có thể có một cuộc sống đầy trải nghiệm mà không còn phải lo kiếm tiền nữa!!!!!
Từ lúc em biết đến chị Giang qua các blog và đến kênh RUclips “Giang ơi” em đã học hỏi được rất nhiều điều ở chị . Đặc biệt nhờ chị em biết được kênh RUclips của “anh bạn thân” “DiNo” và “cô em trendy” nhờ các anh chị mà em được học hỏi nhiều kinh nghiệm hơn, cuộc sống của mình tốt hơn, bản thân em cũng trưởng thành hơn và thông qua các chuyến đi du lịch của anh chị em cũng được trải nghiệm nhiều hơn 😊 . Đối với cá nhân mình kinh nghiệm và trải nghiệm phải song hành và đi đôi với nhau thì cuộc sống mới thật sự hoàn hảo và ở mỗi độ tuổi sẽ có những điều thú vị riêng 😂 miễn sao bạn cảm thấy cuộc sống của mình hạnh phúc và vui vẻ là tuyệt vời rồi ❤️
Em rất thích nội dung lần này của chị. Cách tranh luận giữa 2 góc nhìn giúp em hiểu hơn về lý do của mỗi sự lựa chọn, và nó cũng giúp em hiểu dc mình dg sống theo hướng nào và cần phải thay đổi thái độ với cái ‘đắng’ của cuộc sống, để có thể sống vui vẻ và năng lượng hơn. Cám ơn chị Giang và anh Dino. Em hy vọng có thể dc nghe nhiều cuộc tranh luận hơn về những vấn đề khác hay những sự lựa chọn trong cuộc sống.
Theo mình thì nên tích lũy kinh nghiệm để trải nghiệm . cả 2 anh chị e thấy đều đúng cả . ví dụ nhẹ nhàng e học sinh học cần kinh nghiệm với kiến thức cao để khi trải nghiệm nguyên sinh thì trong đầu đã có lượng kiến thức vừa đủ để nhận biết cây này là cây gì..nấm kia ăn được hay không. Con rắn kia có độc hay k thì sẽ nhận biết ở đầu...mùa này có những loài nguy hiểm gì. Mùa này đi chơi ở đâu sẽ sướng nhất như sapa đà lạt .
Theo e thì muốn trải nghiệm phải có kinh nghiệm kèm kiến thức .cuộc đời cho bạn sai nhưng sai ở mức độ nào. Sai ở sai sót nhỏ khác sai vì không biết gì cả. Khi có trải nghiệm lẫn kinh nghiệm thì cuộc sống mới thăng hoa.
Theo em thấy, một người chỉ có thể sống theo lối sống trải nghiệm khi họ không mang gánh nặng nuôi gia đình, khi họ không mang áp lực thoát nghèo và khi gia đình họ có nền tảng kinh tế khá vững vàng mà thôi
Bởi khi gia đình no ấm hạnh phúc thì bản thân mới có thể yên tâm sống một cuộc sống theo ý thích của mình. Nhưng nếu gđ nghèo khó, cha mẹ vất vả thì chỉ khi theo lối sống kỉ luật hay sống theo kinh nghiệm như chị Giang nói thì cuộc sống mới có thể đảm bảo và vững chắc. Làm sao mà ta có thể tự do tận hưởng trải nghiệm tuổi trẻ, hành động theo đam mê ý thích mà bỏ quên sự nhọc nhằn vất vả của mẹ cha, bỏ sau lưng cái gọi là sự ấm no hạnh phúc của gia đình?