Không hiểu sao mà chỉ đơn giản nghe review thôi, mình lại ngồi khóc ngon lành. Lần đầu mình còn nhủ lòng chắc xúc động nhất thời thôi, sau đó mình nghe review lại một lần nữa và mình vẫn khóc. Rồi mình nhận ra hóa ra là vì mình cũng mang nỗi sợ giống hệt cô bé nhân vật chính. Cảm giác sợ bị bỏ lại. Nỗi sợ vô hình và khủng khiếp ám ảnh mình tới bây giờ.
Hnay mình đang đọc "Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ" và vào xem review bộ này, dù mình không có chút ý niệm nào về bộ phim Cảm giác sao nhỉ, vài những cảm xúc trùng hợp, đồng cảm, và mình thiệt thấy thương quá khi là và luôn bắt gặp "những đứa trẻ nhạy cảm", chỉ muốn dù trong một khoảnh khắc chúng ta có thể chạm tới một ai đó, cũng đã là một hạnh phúc to tát - dù thật buồn khi thứ mình mong mỏi nhất luôn rất gần bên mình Nó mong manh như kiểu "Người ta không thể chạm vào thực tại, vào cái được gọi là sự thật, như cầm một cốc nước, người ta chỉ có thể tiệm cận nó, và dù những thành viên của một gia đình sống cạnh nhau trong một căn phòng hẹp, họ có thể tồn tại trong những thế giới vô cùng khác nhau" - Đặng Hoàng Giang Cảm ơn PP, theo dõi đã lâu nhưng đây là cmt đầu tiên mình dành cho PP, chỉ muốn nói là mình sẽ tìm xem bộ phim này ~
Ở 6:53, cảnh phim suốt hơn một phút ấy đã tra tấn tâm lý mình rất nhiều. Điều mà Eun Hee khản cổ lên vòi vĩnh lại chỉ như một thứ gia tài có sẵn của bao nhiêu em bé khác trên đời. Đó là mẹ, là gương mặt, ánh nhìn. Là thứ cứ cần thì sẽ có mà em phải vấp váp mới có được trong hành trình của riêng mình. Chặng đường của Eun Hee làm mình nhớ đến nhân vật Mew và Tong trong The Love Of Siam. Sự truy tìm bản ngã, những rung cảm đầu đời, những rúm ró tự lành trước nhiều biến cố từ gia đình, cuộc sống. Rồi khi tất cả qua đi, thứ còn lại sự trưởng thành và niềm suy ngẫm. Vẫn là âm hưởng và màu sắc quen thuộc của xã hội Đại Hàn Dân Quốc. Không hiểu tại sao mà hình ảnh Hàn Quốc qua góc nhìn của Kim Bo-ra (Houe Of Hummingbird), Bong Joon-ho (Memories of Murder) và Lee Chang Dong (Burning), đối với mình ... khá là đồng nhất. Dù mang chuyện phim khác nhau nhưng đều khắc hoạ con người với sự cô đơn đa màu trước phông nền xã hội đơn màu. Những cung bậc vô định trước bối cảnh của nền kinh tế hùng hục chuyển mình. Mình rất đồng cảm với bài review này từ Phê Phim. Đây thật sự là một tác phẩm tuyệt vời!
Cảm ơn phê phim rất nhiều Rất bổ ích trong thời điểm khó khăn vì dịch bệnh Giúp cho các bạn trẻ và cả những người trưởng thành hiểu và cảm thông chân trọng cuộc sống mà mình đang tồn tại
Khi vừa xem review trong 3 phút đầu mình đã tìm phim để xem. Sau khi xem hết phim mình quay lại để tiếp tục xem video review này. Như một nốt nhạc thúc đẩy cảm xúc. Thật sự video review này đã đánh thức được rất nhiều cảm xúc từ sâu bên trong mà bấy lâu nay mình cố gắng chôn vùi nó.
3 года назад+2
Cảm ơn bạn nhé. Những lời của bạn là động lực để chúng mình tiếp tục cho ra đời nhiều hơn nữa những video mang vẻ đẹp của điện ảnh chạm tới người xem trong tương lai. Have a nice day! - Hưng
Có lẽ ko u buồn hay thực tế đến đáng sợ như phim này nhưng whisper of the heart của gibli cũng rất hay. Theo mình phim này có cách bắt đầu khá giống nhưng rồi như rẽ thành 2 đường, 2 cách sống lựa chọn khác nhau. Nếu phim này có nét rất riêng lại có đôi nét gibli các năm 90. Mong mọi người thử xem cả 2 phim này và cảm nhận.
3:05 có ai ở đây biết Việt Nam có giải gì không nhỉ ? Trước đây tôi đã từng nghe qua giải Rồng Xanh, nó tuy chỉ là giải thưởng của Hàn Quốc nhưng không khác nào của cả Châu Á và cũng giống Oscar mang danh là giải thưởng của Mỹ nhưng lại không khác nào giải thưởng danh cho thế giới, 2 nền nghệ thuật đó lại nổi tiếng vang danh cả thế giới vậy, hoặc là do họ có 1 bộ máy cũng như cách hoạt động dân chủ minh bạch tạo ra 1 sân chơi công bằng nên nghệ thuật chỉ tỏa sáng khi Tự Do thật sự không sai, nghệ thuật tỏa sáng hay không là phải vì người nghệ sĩ, sự khác nhau rõ nét nhất giữa nghệ sĩ nước họ và ta là thây vì họ nổi tiếng nên họ lên tiếng cho những thứ bất công, nổi tiếng để kiếm tiền tự chi ra để làm từ thiện thì nghệ sĩ nước ta lại cố làm khùng làm điên nhiều nhất có thể, tạo Scandal càng nhiều thì càng nổi tiếng, khi nào đất nước Việt Nam vẫn còn những trạng từ nhảm nhí dành để đặt cho nghệ sĩ như "nghệ sĩ ưu tú, nghệ sĩ nhân dân" thì giấc mơ Việt Nam vẫn còn mãi vẫn là giấc mộng. Chúng ta thường hay giải thích lý do nghệ thuật Việt Nam băng hoại, tạp nham là vì nghèo, ngôn ngữ, chưa có kinh nghiệm...những yếu tố đó Thái Lan hội tụ đủ cả nhưng vừa rồi đất nước họ đã 1 lần được vạng danh trên trường quốc tế với "Girl From Nowhere" trách né cái mấu chốt là kiểm duyệt , vì cái "lợi ích của đảng và nhà nước" gì đó mà tôi cũng chẳng biết, không thể phủ nhận những thứ rõ ràng trước mắt rằng là Việt Nam đang thua và đang thụt lùi so với T.giới về mọi mặt, ngay cả kinh tế thì năm 2020 GDP đầu người Campuchia cũng đã vượt qua Việt Nam, chúng ta hãy cứ đi lên XHCN đi, đổ máu cũng phải chạy, chạy cho đến khi nào mệt mỏi rồi quay lại thấy Việt Nam chỉ còn là 1 đốn đỗ nát.
Cảm ơn Phê Phim vì giới thiệu một phim hay ít người biết đến. Nhưng mình xin góp ý là mấy video kiểu này nên có cảnh báo spoiler, dù mức độ ít hay nhiều. Không biết mình có quá khó tính không nhưng những video thời đầu của Phê Phim đều nói rất rõ vấn đề này trước khi bước vào video. Còn những video gần đây rất hay bỏ quên.
Với một người có thời thơ ấu 2 lần bị đi lạc, bản thân mình cực kì hiểu cảm giác người dẫn chuyện kể ở phần đầu video. Đoạn cô bé gõ cửa ko ai trả lời và đoạn Hiệp kể bị lạc khi đi tạp hoá. Khi còn bé xíu nhận thức xung quanh còn non nớt mà bị lạc/bỏ quên/bỏ rơi thì cảm xúc kinh hoàng luôn.
K biết có phải do đó là ký ức kinh hoàng nên t nhớ rõ tới tận giờ k, nhưng lúc bé (tầm 3-4t) t k chịu dậy để đi ăn sáng cùng mẹ và em gái (1t) nên mẹ đã nhốt t ở nhà 1 mình mặc cho t quấy khóc và bảo là sẽ dắt em đi Đầm Sen chơi và bỏ t ở nhà.Mẹ đóng cửa lại và để t 1 mình ở nhà cho đến khi mẹ đi ăn sáng về mặc cho t quấy khóc vô cùng. T k nhớ chính xác mẹ đã nhốt t trong khoảng thời gian bao lâu,nhưng chỉ nhớ rằng mẹ đã nhốt t lại và trong vô vàn ký ức lúc bé thì t vô tình lại nhớ đến những chuyện như v rất sâu đậm. Bây giờ t 20 mấy tuổi r,cũng 10 mấy 20 năm r nhưng t vẫn nhớ tới chuyện đó,1 năm trước t có nhắc lại và hỏi mẹ thì mẹ bảo làm gì có chuyện đó,nhưng t chắc chắn rằng có chuyện đó trong ký ức lúc bé của t
Ko hiểu sao khi mình coi hết bộ phim rồi ko thực sự hiểu hết nội dung phim, nhưng khi coi Phê Phim cắt nghĩa, nó làm mình thật sự ...( Khó nói lên lời). Phê phim giống như 1 người thầy giáo văn vậy, đã phân tích nội dung và ý nghĩa bộ phim cho các em học sinh.
Khúc ông bố khóc giả quá,cảm giác k thật nên t cứ tưởng ổng cố khóc để thể hiện sự đau buồn khi con phải phẩu thuật chứ k phải là khóc thiệt k chứ😂 r khúc khóc của thằng anh trai,k quay cận mặt nó mà chỉ quay bóng lưng cũng làm t tưởng nó giả bộ khóc😅 r cảnh bà mẹ cứ cố tình đi k nghe thấy tiếng nhỏ con mặc cho nó la hét gọi mẹ t còn tưởng bả bị bệnh về tai vì khúc sau ông bố có bảo nhỏ chị cũng bị sẹo ở tai và phải phẩu thuật lúc nhỏ giống nhỏ em,t còn tưởng di truyền. Cuối cùng v lúc bà mẹ bỏ đi mặc cho nhỏ con kêu là bả bị gì v?😂 k biết có phải do t coi sub sai k nhưng mà trong phim ông bố kêu thằng anh là “anh của các con” mà thằng anh thì chưa vào trường c3 (đang ôn thi),nhỏ em lớp 8 thì chắc thằng anh lớp 9,v nhỏ chị kia lớp mấy ta? V nhỏ đó là em sinh đôi hả? Chứ nếu là chị cả mà sao ông bố kêu “anh của các con”. T coi 1 tiếng mấy t ráng nhớ những chi tiết nhỏ nhưng cuối cùng hết phim là 1 đống rối bù ch đc gỡ 😂 may là nhớ Phê Phim hiểu dc cốt lõi câu chuyện mà phim muốn truyền tải chứ nếu k có Phê Phim chắc t vẫn k hiểu phim đó nó muốn làm gì quá. Tuy nhiên vẫn còn nhiều điểm khó hiểu trong phim mà Phê Phim ch giải thích quá. Phim hay,màu và âm thanh siêu thích luôn nhưng cách truyền tải nó khá cá nhân,xem xong ngẫm lại thì thấy hay nhưng nhiều chi tiết rối một cách cá nhân quá. Cùng là phim chính kịch ra cùng thời điểm nhưng Parasite vẫn dễ khiến người xem đưa ra câu trả lời cá nhân trong bức tranh tổng thể hơn là phim này,phim này sự cá nhân trong các truyền đạt khá cao nên ai sâu sắc lắm xem mới hiểu được hết hoặc phải xem đi xem lại nhiều lần
Đi lạc ba mẹ thật đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn cả đó là cảm giác tưởng rằng mình bị bỏ rơi. Mãi cố chạy theo bóng lưng mẹ, để rồi lạc mất. Cảm giác tự trách bản thân mình, vì hư nên mẹ bỏ. Tuy rằng, vẫn tìm thấy mẹ, nhưng cảm giác ấy ám ảnh cả cuộc đời.
Phê phim thử phân tích phim "Chuyện của lũ trẻ" đi. Đây cũng là một bộ phim hàn khiến mình phải xúc động vì nó quá chân thực, cảm giác như bất kì ai cũng có thể ở trong hoàn cảnh của nv chính
Cảm nhận của mình là cô bé Eun Hee bị bỏ rơi trong gia đình. Gia đình cô bé chưa thật sự dành nhiều tình cảm hay sự chú ý cho cô bé (mọi sự chú ý đều giành cho anh trai cô): cô bé Eun Hee phải tự đi khám bác sỹ 1 mình, cho tới khi cô bé đi mổ thì ba mẹ mới đi cùng. Cô bé khao khát sự quan tâm của mọi người. Chỉ có cô giáo của cô bé mới thật sự quan tâm cô bé. Bài học của bộ phim là trân quý lấy cuộc sống dù điều tồi tệ có xảy ra. Và những điều tồi tệ cũng đi cùng những điều tốt đẹp.
Phân tích quá hay: Cô bé trách ba mẹ & mọi người xung quanh, nhưng cuối cùng nhận ra là ba mẹ & bạn bè xung quanh cũng có vấn đề riêng của họ, nên mới hành xử như vậy.
Sự lên ngôi của thời đại Internet đã làm yếu đi sự kết nối giữa người với người, mọi người trong gia đình ít giao tiếp với nhau vì ai cũng bận lướt Internet, hẹn hò vs người yêu thì cũng là mỗi người cầm 1 cái điện thoại. Cũng chính vì vậy mà đa số mọi người đều cảm thấy lạc lõng trong thế giới của mình, cảm thấy mình như người vô hình v. Cho nên theo mình nghĩ sự kết nối giữa người với người rất quan trọng. Cảm ơn PP đã review một tựa phim xuất sắc.
Đoạn cả nhà đang ăn tối sau cái hôm tai nạn tưởng mất đi người con gái lớn, thì người anh bật khóc, thực sự súc động, ẩn sau trong cái vẽ người hửng hờ dường như ko quan tâm thì mọi thành viên trong gia đình vẫn luôn đùm bọc, yêu thương nhau, và nổi sợ mất ng thân là thứ ko gì có thể diễn tả.
@ Phê có thể làm về Begotten ko ? bộ phim này rất khó hiểu r khi lên mạng ng ta giải thích còn khó hiểu hơn vs 1 đứa ko hiểu bt nhiều về tôn giáo như mình. Mình cx thật sự muốn bt cốt truyện phim là đang nói về cái gì nên mong team Phê nếu có thể thì sẽ phân tích bộ đó :v
Tuyệt vời đúng phim mik cần. Mik như nhân vật trong truyện z nên jo cảm thấy có lỗi vs gia đình thiệt. Mỗi người đều coa tâm tư và sự bất lực riêng con xin lỗi
Sao có bé này lại có phần giống tôi nhỉ. Luôn muốn m.n hiểu mình và thấy những điều mình phải chịu đựng. Có rất nhiều chuyện đã xẩy ra tác động tiêu cực đến mình. Nhưng có lẽ mình cũng giống con bé khi quá ích kỷ vì chỉ nghĩ đến bản thân chăng?
B thích cái j là dk, cái j mà b có thể thoải mái khi làm nó, đó là cách học, cách làm một việc j đó, năng khiếu hay thiên bẩm thiết nghĩ chỉ là một lời khen bên ngoài thôi, quan trọng b thích gì
hồi nhỏ có những giấc mơ, mình mơ thấy mẹ bỏ lại mình và tay dắt chị gái đi , vì lúc ấy bố mẹ mình tưởng chừng ly hôn, mình tại thời điểm lúc đó 6 tuổi thôi, màu ký ức bị bỏ rơi quá kinh khủng, giấc mơ dường như lặp lại quá nhiều tơi mức mình đã thức dậy trong nước mắt
Nhìn phim nước họ thành công trên toàn thế giới mà lại thấy buồn cho điện ảnh nước nhà, ý tưởng thì có nhưng diễn đạt dở tệ hoặc bị bóp chết vì cụm từ "kiểm duyệt"
Không hiểu sao mà chỉ đơn giản nghe review thôi, mình lại ngồi khóc ngon lành. Lần đầu mình còn nhủ lòng chắc xúc động nhất thời thôi, sau đó mình nghe review lại một lần nữa và mình vẫn khóc.
Rồi mình nhận ra hóa ra là vì mình cũng mang nỗi sợ giống hệt cô bé nhân vật chính. Cảm giác sợ bị bỏ lại. Nỗi sợ vô hình và khủng khiếp ám ảnh mình tới bây giờ.
Hi vọng PP sẽ làm thêm nhiều video về những phim hay nhưng đc ít ng biết đến như thế này👍👍👍
Phim nổi vl ra kêu ít người bt
Hay vcl, a Hưng ơi
Khi God of war Ragnarok ra Phê Game có tóm tắt tiếp không?
Có chứ((:
^^
Hnay mình đang đọc "Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ" và vào xem review bộ này, dù mình không có chút ý niệm nào về bộ phim
Cảm giác sao nhỉ, vài những cảm xúc trùng hợp, đồng cảm, và mình thiệt thấy thương quá khi là và luôn bắt gặp "những đứa trẻ nhạy cảm", chỉ muốn dù trong một khoảnh khắc chúng ta có thể chạm tới một ai đó, cũng đã là một hạnh phúc to tát - dù thật buồn khi thứ mình mong mỏi nhất luôn rất gần bên mình
Nó mong manh như kiểu "Người ta không thể chạm vào thực tại, vào cái được gọi là sự thật, như cầm một cốc nước, người ta chỉ có thể tiệm cận nó, và dù những thành viên của một gia đình sống cạnh nhau trong một căn phòng hẹp, họ có thể tồn tại trong những thế giới vô cùng khác nhau" - Đặng Hoàng Giang
Cảm ơn PP, theo dõi đã lâu nhưng đây là cmt đầu tiên mình dành cho PP, chỉ muốn nói là mình sẽ tìm xem bộ phim này ~
Ở 6:53, cảnh phim suốt hơn một phút ấy đã tra tấn tâm lý mình rất nhiều. Điều mà Eun Hee khản cổ lên vòi vĩnh lại chỉ như một thứ gia tài có sẵn của bao nhiêu em bé khác trên đời. Đó là mẹ, là gương mặt, ánh nhìn. Là thứ cứ cần thì sẽ có mà em phải vấp váp mới có được trong hành trình của riêng mình.
Chặng đường của Eun Hee làm mình nhớ đến nhân vật Mew và Tong trong The Love Of Siam. Sự truy tìm bản ngã, những rung cảm đầu đời, những rúm ró tự lành trước nhiều biến cố từ gia đình, cuộc sống. Rồi khi tất cả qua đi, thứ còn lại sự trưởng thành và niềm suy ngẫm.
Vẫn là âm hưởng và màu sắc quen thuộc của xã hội Đại Hàn Dân Quốc. Không hiểu tại sao mà hình ảnh Hàn Quốc qua góc nhìn của Kim Bo-ra (Houe Of Hummingbird), Bong Joon-ho (Memories of Murder) và Lee Chang Dong (Burning), đối với mình ... khá là đồng nhất. Dù mang chuyện phim khác nhau nhưng đều khắc hoạ con người với sự cô đơn đa màu trước phông nền xã hội đơn màu. Những cung bậc vô định trước bối cảnh của nền kinh tế hùng hục chuyển mình.
Mình rất đồng cảm với bài review này từ Phê Phim. Đây thật sự là một tác phẩm tuyệt vời!
Cảm ơn phê phim rất nhiều Rất bổ ích trong thời điểm khó khăn vì dịch bệnh Giúp cho các bạn trẻ và cả những người trưởng thành hiểu và cảm thông chân trọng cuộc sống mà mình đang tồn tại
Những video như vầy giúp mình nhớ tại sao mình lại yêu quý điện ảnh như vậy. Điện ảnh là để kết nối, để được đồng cảm, được chia sẻ
Khi vừa xem review trong 3 phút đầu mình đã tìm phim để xem. Sau khi xem hết phim mình quay lại để tiếp tục xem video review này. Như một nốt nhạc thúc đẩy cảm xúc. Thật sự video review này đã đánh thức được rất nhiều cảm xúc từ sâu bên trong mà bấy lâu nay mình cố gắng chôn vùi nó.
Cảm ơn bạn nhé. Những lời của bạn là động lực để chúng mình tiếp tục cho ra đời nhiều hơn nữa những video mang vẻ đẹp của điện ảnh chạm tới người xem trong tương lai. Have a nice day!
- Hưng
Ui giống mình thế. Và bây giờ mình đang xem lại review một lần nữa. Có lẽ đây là lần thứ ba mình xem video này.
Quá cảm xúc, cám ơn Giang, Hưng , Hiệp và Luân nhé ❤️
Có ai xem review mà khóc như mình không? cảm ơn Phê Phim nhé!
Có lẽ ko u buồn hay thực tế đến đáng sợ như phim này nhưng whisper of the heart của gibli cũng rất hay. Theo mình phim này có cách bắt đầu khá giống nhưng rồi như rẽ thành 2 đường, 2 cách sống lựa chọn khác nhau. Nếu phim này có nét rất riêng lại có đôi nét gibli các năm 90. Mong mọi người thử xem cả 2 phim này và cảm nhận.
Mong phê phim làm về black coal,thin ice
3:05 có ai ở đây biết Việt Nam có giải gì không nhỉ ? Trước đây tôi đã từng nghe qua giải Rồng Xanh, nó tuy chỉ là giải thưởng của Hàn Quốc nhưng không khác nào của cả Châu Á và cũng giống Oscar mang danh là giải thưởng của Mỹ nhưng lại không khác nào giải thưởng danh cho thế giới, 2 nền nghệ thuật đó lại nổi tiếng vang danh cả thế giới vậy, hoặc là do họ có 1 bộ máy cũng như cách hoạt động dân chủ minh bạch tạo ra 1 sân chơi công bằng nên nghệ thuật chỉ tỏa sáng khi Tự Do thật sự không sai, nghệ thuật tỏa sáng hay không là phải vì người nghệ sĩ, sự khác nhau rõ nét nhất giữa nghệ sĩ nước họ và ta là thây vì họ nổi tiếng nên họ lên tiếng cho những thứ bất công, nổi tiếng để kiếm tiền tự chi ra để làm từ thiện thì nghệ sĩ nước ta lại cố làm khùng làm điên nhiều nhất có thể, tạo Scandal càng nhiều thì càng nổi tiếng, khi nào đất nước Việt Nam vẫn còn những trạng từ nhảm nhí dành để đặt cho nghệ sĩ như "nghệ sĩ ưu tú, nghệ sĩ nhân dân" thì giấc mơ Việt Nam vẫn còn mãi vẫn là giấc mộng. Chúng ta thường hay giải thích lý do nghệ thuật Việt Nam băng hoại, tạp nham là vì nghèo, ngôn ngữ, chưa có kinh nghiệm...những yếu tố đó Thái Lan hội tụ đủ cả nhưng vừa rồi đất nước họ đã 1 lần được vạng danh trên trường quốc tế với "Girl From Nowhere" trách né cái mấu chốt là kiểm duyệt , vì cái "lợi ích của đảng và nhà nước" gì đó mà tôi cũng chẳng biết, không thể phủ nhận những thứ rõ ràng trước mắt rằng là Việt Nam đang thua và đang thụt lùi so với T.giới về mọi mặt, ngay cả kinh tế thì năm 2020 GDP đầu người Campuchia cũng đã vượt qua Việt Nam, chúng ta hãy cứ đi lên XHCN đi, đổ máu cũng phải chạy, chạy cho đến khi nào mệt mỏi rồi quay lại thấy Việt Nam chỉ còn là 1 đốn đỗ nát.
1 trò lừa dân tộc
Ôi phần bày hay quá. Mình suýt khóc. Yêu phê phim😍
Cảm ơn Phê Phim vì giới thiệu một phim hay ít người biết đến. Nhưng mình xin góp ý là mấy video kiểu này nên có cảnh báo spoiler, dù mức độ ít hay nhiều. Không biết mình có quá khó tính không nhưng những video thời đầu của Phê Phim đều nói rất rõ vấn đề này trước khi bước vào video. Còn những video gần đây rất hay bỏ quên.
Mong phê phim sẽ làm về phim Hansel&Gretel (2007) của Hàn Quốc, phim đó siêu hay luôn ý ạ nhưng tiếc cái là ít người biết đến
Phim ấm áp quá 👍🏼 3000 lần
Mong PP làm video phân tích và giải thích Cat Soup
Video này hay quá ạ
Park ji hoo vai nữ chính trong House of Hummingbird là Onjo trong AOUAD nè!!! Mong đợi vào tác phẩm tiếp theo của Jihoo nha!
Với một người có thời thơ ấu 2 lần bị đi lạc, bản thân mình cực kì hiểu cảm giác người dẫn chuyện kể ở phần đầu video. Đoạn cô bé gõ cửa ko ai trả lời và đoạn Hiệp kể bị lạc khi đi tạp hoá. Khi còn bé xíu nhận thức xung quanh còn non nớt mà bị lạc/bỏ quên/bỏ rơi thì cảm xúc kinh hoàng luôn.
K biết có phải do đó là ký ức kinh hoàng nên t nhớ rõ tới tận giờ k, nhưng lúc bé (tầm 3-4t) t k chịu dậy để đi ăn sáng cùng mẹ và em gái (1t) nên mẹ đã nhốt t ở nhà 1 mình mặc cho t quấy khóc và bảo là sẽ dắt em đi Đầm Sen chơi và bỏ t ở nhà.Mẹ đóng cửa lại và để t 1 mình ở nhà cho đến khi mẹ đi ăn sáng về mặc cho t quấy khóc vô cùng. T k nhớ chính xác mẹ đã nhốt t trong khoảng thời gian bao lâu,nhưng chỉ nhớ rằng mẹ đã nhốt t lại và trong vô vàn ký ức lúc bé thì t vô tình lại nhớ đến những chuyện như v rất sâu đậm. Bây giờ t 20 mấy tuổi r,cũng 10 mấy 20 năm r nhưng t vẫn nhớ tới chuyện đó,1 năm trước t có nhắc lại và hỏi mẹ thì mẹ bảo làm gì có chuyện đó,nhưng t chắc chắn rằng có chuyện đó trong ký ức lúc bé của t
xem review mà khóc lun í
Ko hiểu sao khi mình coi hết bộ phim rồi ko thực sự hiểu hết nội dung phim, nhưng khi coi Phê Phim cắt nghĩa, nó làm mình thật sự ...( Khó nói lên lời). Phê phim giống như 1 người thầy giáo văn vậy, đã phân tích nội dung và ý nghĩa bộ phim cho các em học sinh.
Khúc ông bố khóc giả quá,cảm giác k thật nên t cứ tưởng ổng cố khóc để thể hiện sự đau buồn khi con phải phẩu thuật chứ k phải là khóc thiệt k chứ😂 r khúc khóc của thằng anh trai,k quay cận mặt nó mà chỉ quay bóng lưng cũng làm t tưởng nó giả bộ khóc😅 r cảnh bà mẹ cứ cố tình đi k nghe thấy tiếng nhỏ con mặc cho nó la hét gọi mẹ t còn tưởng bả bị bệnh về tai vì khúc sau ông bố có bảo nhỏ chị cũng bị sẹo ở tai và phải phẩu thuật lúc nhỏ giống nhỏ em,t còn tưởng di truyền. Cuối cùng v lúc bà mẹ bỏ đi mặc cho nhỏ con kêu là bả bị gì v?😂 k biết có phải do t coi sub sai k nhưng mà trong phim ông bố kêu thằng anh là “anh của các con” mà thằng anh thì chưa vào trường c3 (đang ôn thi),nhỏ em lớp 8 thì chắc thằng anh lớp 9,v nhỏ chị kia lớp mấy ta? V nhỏ đó là em sinh đôi hả? Chứ nếu là chị cả mà sao ông bố kêu “anh của các con”. T coi 1 tiếng mấy t ráng nhớ những chi tiết nhỏ nhưng cuối cùng hết phim là 1 đống rối bù ch đc gỡ 😂 may là nhớ Phê Phim hiểu dc cốt lõi câu chuyện mà phim muốn truyền tải chứ nếu k có Phê Phim chắc t vẫn k hiểu phim đó nó muốn làm gì quá. Tuy nhiên vẫn còn nhiều điểm khó hiểu trong phim mà Phê Phim ch giải thích quá. Phim hay,màu và âm thanh siêu thích luôn nhưng cách truyền tải nó khá cá nhân,xem xong ngẫm lại thì thấy hay nhưng nhiều chi tiết rối một cách cá nhân quá. Cùng là phim chính kịch ra cùng thời điểm nhưng Parasite vẫn dễ khiến người xem đưa ra câu trả lời cá nhân trong bức tranh tổng thể hơn là phim này,phim này sự cá nhân trong các truyền đạt khá cao nên ai sâu sắc lắm xem mới hiểu được hết hoặc phải xem đi xem lại nhiều lần
Wow mình chưa xem phim này mà đã rơi nước mắt vì nghe những lời bình phẩm của bạn về phim.
Đi lạc ba mẹ thật đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn cả đó là cảm giác tưởng rằng mình bị bỏ rơi. Mãi cố chạy theo bóng lưng mẹ, để rồi lạc mất. Cảm giác tự trách bản thân mình, vì hư nên mẹ bỏ. Tuy rằng, vẫn tìm thấy mẹ, nhưng cảm giác ấy ám ảnh cả cuộc đời.
Chèn ơi, không cảnh báo spoil, làm tui coi tới hết luôn rồi.
Nhưng không sao! Thanks Phê Phim
Mong phê phim có một video về series anime Monster (tuyệt phẩm luôn á) :))
Hóng luôn. Nhiều ý nghĩa, nhiều chi tiết hay để phân tích. Bác sĩ Temma và Johan
Phê phim thử phân tích phim "Chuyện của lũ trẻ" đi. Đây cũng là một bộ phim hàn khiến mình phải xúc động vì nó quá chân thực, cảm giác như bất kì ai cũng có thể ở trong hoàn cảnh của nv chính
Mình rất thích nghe và cách diễn giải của PP mình có thể cảm nhận đc ý nghĩa của tác phẩm mang lại
Cảm nhận của mình là cô bé Eun Hee bị bỏ rơi trong gia đình. Gia đình cô bé chưa thật sự dành nhiều tình cảm hay sự chú ý cho cô bé (mọi sự chú ý đều giành cho anh trai cô): cô bé Eun Hee phải tự đi khám bác sỹ 1 mình, cho tới khi cô bé đi mổ thì ba mẹ mới đi cùng. Cô bé khao khát sự quan tâm của mọi người. Chỉ có cô giáo của cô bé mới thật sự quan tâm cô bé. Bài học của bộ phim là trân quý lấy cuộc sống dù điều tồi tệ có xảy ra. Và những điều tồi tệ cũng đi cùng những điều tốt đẹp.
sub kênh này đúng là đáng đồng tiền bát gạo =))
Cái giá của trưởng thành
Hy vọng mỗi chúng ta rồi sẽ nhận ra được mái nhà tồn tại trong tim mình.
Làm về BOY OVER FLOWER đi ạ. Và mong PP sẽ giải thích về đoạn cuối.tks team PP rất nhiều
Phân tích quá hay: Cô bé trách ba mẹ & mọi người xung quanh, nhưng cuối cùng nhận ra là ba mẹ & bạn bè xung quanh cũng có vấn đề riêng của họ, nên mới hành xử như vậy.
Mình thấy bóng hình cô độc của mình trong đấy
Mình đồng cảm với bạn🙂
Sự lên ngôi của thời đại Internet đã làm yếu đi sự kết nối giữa người với người, mọi người trong gia đình ít giao tiếp với nhau vì ai cũng bận lướt Internet, hẹn hò vs người yêu thì cũng là mỗi người cầm 1 cái điện thoại. Cũng chính vì vậy mà đa số mọi người đều cảm thấy lạc lõng trong thế giới của mình, cảm thấy mình như người vô hình v. Cho nên theo mình nghĩ sự kết nối giữa người với người rất quan trọng. Cảm ơn PP đã review một tựa phim xuất sắc.
Chưa xem nhưng nghe review thôi cũng thấy hay rồi
video rất nhẹ nhàng và sâu sắc
Cám ơn phê phim đã làm những vid như này, nếu ko có pp thì chắc e cx chẳng biết tới phim quá👍💓🙏
Làm về phim kiểu như Dark đi a
Làm về "the wind rises đi ạ
Sao dạo này mấy kênh review cứ dùng hiệu ứng pause rewind các thứ ấy nhỉ. Nhìn rối mắt quá.
có thể tránh bản quyền .
Chưa xem phim. Nhưng xem rì viu chẳng hiểu sao thấy ý nghĩa vô cùng rồi :(
Mình mới xem phim xong rồi quay lại đây
nghe giọng anh Hiệp là cứ xem hết
Đoạn cả nhà đang ăn tối sau cái hôm tai nạn tưởng mất đi người con gái lớn, thì người anh bật khóc, thực sự súc động, ẩn sau trong cái vẽ người hửng hờ dường như ko quan tâm thì mọi thành viên trong gia đình vẫn luôn đùm bọc, yêu thương nhau, và nổi sợ mất ng thân là thứ ko gì có thể diễn tả.
Mong Phê Phim làm video review phim Vagabond :))
Mong phê phim làm về Sisyphus the myth ạ
Phim hay lắm lun đó
Xem mà cảm động quá.... Cho em xin tên nhạc ạ 🙏
Bạn có thể phân tích phim house of the cards k phim đó hay nhưng cũng khá khó xem
Chúng mình đang xem dần nhé!
xem phim đấy bât sub rồi thủ sẵn wiki, thấy khái niệm nào ko biết thì tra thôi
@ Phê có thể làm về Begotten ko ? bộ phim này rất khó hiểu r khi lên mạng ng ta giải thích còn khó hiểu hơn vs 1 đứa ko hiểu bt nhiều về tôn giáo như mình. Mình cx thật sự muốn bt cốt truyện phim là đang nói về cái gì nên mong team Phê nếu có thể thì sẽ phân tích bộ đó :v
mình mong phê phim có thể review "more than blue" phiên bản trung quá
sao hay zợ. bị mê mất phê phim rồi!
Giống cuộc đời mình quá! Ngày xưa mình cũng giống như cô bé kia! Cũng trưởng thành từ nỗi đau
Rất hay
kkk hóng phân tích "chim mồi" từ 2020 đến giờ
Quả giọng truyền cảm thật sự
Hay quá huhu
Giọng bạn hay quá
Series Lucifer hay thế mà phê phim vẫn chưa thấy làm nhỉ
Phim hay
Hay thực sự
Ý nghĩa thật
hay quá !!!!
1:23 xuất hiện một anh đẹp zai 😍
😂😂
Tuyệt vời đúng phim mik cần. Mik như nhân vật trong truyện z nên jo cảm thấy có lỗi vs gia đình thiệt. Mỗi người đều coa tâm tư và sự bất lực riêng con xin lỗi
PP làm review về bộ phim "Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân" của đạo diễn Kim Ki-duk được ko? Một bộ phim quá hay mà ít người biết đến. :)
mình nhớ ngày trước phê phim có video phân tích về phim này rồi. Nhưng có vẻ vì lý do nào đấy mà video đấy đã bị gỡ hoặc bị ẩn đi mất rồi.
Thích fim mang thiên hướng như vậy
Giống mấy cuồn tiểu thuyết nhật bản những năm 90 á
Không có những giây phút như vậy sao có thể tự xưng mình đã lớn, đã hiểu sự đời?
Vẫn mong pp phân tích my mister có sự góp mặt của iu và lee sun gyun
Hi vọng PP làm review Sailor Moon: Eternal đang có trên netflix!
phim wjbu à =)) phân tích về sức mạnh tình bạn sức mạnh công lý hay sao ? ? :D ??
anh review youth of may được k ạ
tuyệt zời
Mong phê phim làm về a muse 😉
Lm seri phân tích tác phẩm văn học thử đi anh :))
Chúc phê phim ngày tốt lành pp có thể review đc bộ phim The girl next door 2004 đc kh ạ bộ tâm lý hài hước khá hay :(((
xem phim + lời bình của phephim -> thật trọn vẹn
Vẫn chờ PP review phim Sucker Punch
21/10/1994 sinh nhật mình đó
Sao có bé này lại có phần giống tôi nhỉ. Luôn muốn m.n hiểu mình và thấy những điều mình phải chịu đựng. Có rất nhiều chuyện đã xẩy ra tác động tiêu cực đến mình. Nhưng có lẽ mình cũng giống con bé khi quá ích kỷ vì chỉ nghĩ đến bản thân chăng?
Love!! 10 đỉm.
Phê Phim làm về bộ Fumetsu no Anata e đi ạ.
nv chính vẫn còn may mắn là có năng khiếu, biết mình giỏi cái gì :))
B thích cái j là dk, cái j mà b có thể thoải mái khi làm nó, đó là cách học, cách làm một việc j đó, năng khiếu hay thiên bẩm thiết nghĩ chỉ là một lời khen bên ngoài thôi, quan trọng b thích gì
Phân tích trailer venom mới anh ơi
phim có thể coi ở đâu vậy mng
hồi nhỏ có những giấc mơ, mình mơ thấy mẹ bỏ lại mình và tay dắt chị gái đi , vì lúc ấy bố mẹ mình tưởng chừng ly hôn, mình tại thời điểm lúc đó 6 tuổi thôi, màu ký ức bị bỏ rơi quá kinh khủng, giấc mơ dường như lặp lại quá nhiều tơi mức mình đã thức dậy trong nước mắt
Có ai biết tên bài piano và violin cuối vid ko ạ?
Nổi ám ảnh trong phòng thi. Ko biết làm, mà kêu bọn nó còn giả điếc 😭
Này coi trên netflix dc ko mn
Xem phim này xong, mình nhận ra, đừng bao giờ đi đánh giá người khác because you don't know anything about them
Edit lạ quá nhỉ
Ôi cái visual
vừa xem anh Hiệp thu âm trên tiktok xong =))))
Phê Phim có thể review phim Spiral dc ko ạ ? Vừa xem xong phê quá
Review phim sense and sensibility được không ạ
Sao tôi ko có cái feat nào deep deep thế này nhỉ 👀
❤❤❤
Nhìn phim nước họ thành công trên toàn thế giới mà lại thấy buồn cho điện ảnh nước nhà, ý tưởng thì có nhưng diễn đạt dở tệ hoặc bị bóp chết vì cụm từ "kiểm duyệt"
Yeah xem trước..
đề nghỉ ad đổi mic đi..nghe chẹp chẹp khó chịu quad