Xem cảnh này nhớ lại cha mẹ mình thời khổ sở mới giải phóng xong mà lòng buồn rười rượi.Thời điểm này ,ăn uông thì thiếu thốn ,cha tôi bệnh mà không tiền thuốc thang toàn xài thuốc quá đát không ,mẹ thì tảo tần chạy ăn từng ngày thiếu trước hụt sau lo cho mấy miệng ăn trong gia đình ,đi học không có chiếc xe đạp đi ,toàn đi bộ ,bửa nào có chút tiền thì đi xe bus, đi xe lam ,giấy viết toàn giấy đen thui,sách học cũng toàn giấy đen thui,còn việc đi lại thì khó khăn lắm như đi xe đò thấy thương luôn ,người đi xe đò lên xe bị nhét như nêm ,khổ sở lắm.
Người SG xưa chất phác, hiền hòa dễ thương. Ngày nay người tứ xứ đỗ về SG nhiều quá, nhìn SG bề ngoài thì sầm uất đô hội nhưng xô bồ hỗn độn hở cái là đánh nhau.
Tôi đã sống trên đất Miền Nam 22 năm nay. Cảm giác thật tuyệt! Tuyệt về khí hậu ôn hoà! Về môi trường sống và làm việc! Con người nơi đây thật thà, nhẹ nhàng, gần gũi.... Thật đáng sống!
tui sống từ nhỏ tới 82 mới 7 tuổi cho tới năm 1988 thì 15 tuổi thì tui thấy nếp sống con người rất lịch sự vui vẻ chất phác, còn từ 1989 mở cửa trở đi thì cuộc sống hơi bị xáo trộn do quản lý còn thiếu tầm nhìn ko theo kịp sự phát triển và tứ xứ về lập nghiệp cũng giúp ích và cũng có tệ nạn.
Một sự tình cờ phát hiện tìm ra đoạn video vô cùng quí giá này, cảm ơn tác giả đoạn video, có thể là một việt kiều về thăm lại Sài Gòn Nhìn những hình ảnh này làm tôi nhớ lại những năm tháng lên Sài Gòn hoc DHBK, ngày đó cuộc sống vô cùng khó khăn thiếu thốn, với mức trợ cấp $50K VND/ tháng, vừa chi phí ở KTX, ăn uống một thì cái đói dằn vặt từng giờ , từng ngày, dạy thêm cũng chỉ để trang trãi mua sách vở, hoặc đủ 1 tuần ăn sáng mà thôi. Nhìn những bữa cơm KTX, lặn hụp cả ngày chỉ được vài cọng rau muống bằng đốt ngón tay, ít bầu bí xào với tí xíu top mỡ heo, cơm thì lẫn với sạn , thủy tinh, gián, có khi có đinh sắt. Với khẩu phần ăn như vậy thì lúc nào cũng đói và nằm ngủ vật vờ cho đến giờ cơm KTX, rồi cũng lê lết cho xong mấy năm Đại Học rồi ra trường. Ngày đó sinh viên hay nói đùa "Ăn như tu, ở như tù, nói chuyện như lãnh tụ !"
Cảm ơn bạn Thomas Nguyen đã đưa lên những thước phim này ,Nhìn những hình ảnh cũ cảm thấy bùi ngùi.. mình như thấy lại những kỷ niệm tươi đẹp ngày nào , công viên văn hóa TAO DAN ..Câu lạc bộ Lao động kế bên cạnh lúc đó là 1 trong 3.4 nơi có tổ chức nhảy đầm sớm nhất thành phố SÀI GÒN [ và nhà văn hóa Thanh niên ,Đại thế giới ] ....nhưng vì bị cấm nên gọi tránh đi là Mua đôi .. nhưng tối thứ 5 .7 .CN lúc đó là những ngày nhộn nhịp ,mê say nhất , cả tuần cứ mong cho đến những ngày đó là rạo rực. kiếm tiền để vào đó tụ tập,ket giao bạn bè, học hỏi. biểu diễn phô bày những bước nhảy mới ,xem ca sĩ biểu diễn, hi .thời đó chỉ có vài loại hình giải trí thôi . nhảy đầm .ngồi các quán cafe nổi tiếng ,đua xe . đơn điệu hơn bây giờ nhiều.nhung niềm vui thì gặp nhiều lần bây giờ . Nếu có bạn nào khoảng tuổi 1970 về trước thì sẽ hiểu rất nhiều về những gì mình nói .hi. noi sao cho hết được những cảm xúc khi nhìn lại những hình ảnh của thời tuổi trẻ của mình ..giờ thì già rồi ,, ngậm ngùi một thời oanh oanh liệt liệt., gio thì liệt liệt loanh quanh
đúng thế... nói mơi nhớ lúc nhỏ toàn ăn phải sạn... lớn lên vẫn nghèo mà ăn chục năm nay chưa bị trúng hạt sạn nào... ko biết lúc đó có bỏ sạn vào cho gạo nặng thêm không nữa
Đây là năm đầu tiên tôi đi làm, đã 30 năm thâm niên rồi.. ôi thời gian... (chẳng tích cóp được gì ngoài vốn sống cùng 1 gia đình nhỏ, căn hộ nhỏ, 2 đứa nhỏ, ô tô nhỏ hehe)
Biết là chúng nó vào vơ vét ......... Nên năm 1978 Chính quyền Mỹ đã cho Người Việt Tỵ Nạn được gởi hàng quà về cứu đói Người Thân. Những tiệm bán vải và đồ dùng, thực phẩm khô, mua hàng họ đóng thùng và nhận gởi dùm, trong tiệm họ thùng hàng lúc nào cũng cao như núi ...... Sau này phải ra phi trường khu cargo gởi, thấy xe xếp hàng gởi đông lắm.🌹
1987 sau giải phóng 12 năm ,đâu còn gọi là saigon xưa ,người miền bắc di tản vào nam ,còn người miền nam bỏ biệt thự cửa nhà sang nước khác .Sau 12 năm xe hơi honda chắc đem về bắc ,ít xe cộ,người saigòn xưa nữ khi ra đường vào công sở thường mặc áo dài , còn nam phải đóng thùng chỉnh tề đi làm việc .Bây giờ CNV hay người bình thường khó mà phân biệt mặc gì củng được .
Năm 1987 tôi 3 tuổi, lúc đó có người thân bên Mỹ về thăm, hồi đó ở quê nghèo lắm, còn không có điện dùng, nhà cửa thì tráp bằng tấm gỗ mái tôn, nhớ lại kỷ niệm xưa tuy nghèo nhưng vui, bà con sum vầy, hồi nhỏ đã nghe ba mẹ nói Sài Gòn, lớn lên đi hoc đại học và làm việc ở Sài Gòn.
Lúc đó 5 tuổi, nguyên ngày chơi ngoài đường, bắn bi, tạt lon, nhảy dây, năm mười mười lăm hai mươi, hình nộm lý tiểu Long, đá banh, tối ra quán Cafe coi phim, hoặc có người nào trong xóm có đầu máy tv cả xóm cùng coi, phim ướp xác người tình ghê rợn mấy đứa nhỏ cùng tuổi không ai dám coi mà mình dám, 1 ly chè chia ra 3, vài ngày mới được ăn thịt một lần, bữa nào cũng cháo, cơm duốc, cơm bắp, canh rau, lúc nào xóm có tiệc cả xóm cùng đi, bố nhạu xỉn mình nhắp vài miếng bia của bố, kỷ niệm đẹp.
Thank you for posting these nostalgic clips! I was 5 yrs old in 1987, never been back to Vietnam since I left in 1992. This brings back so much memories
Ngày xưa con đường để dành con ng đi bộ rất rộng rãi và thoải mái. Tuy đơn sơ kg xa những cuộc sống rất là giản dị chỉ cần một gánh chè, xôi hoặc cháo có thể gánh đi bán nuôi cả gia đình, đạp xe lô rước khách vài vòng có thể mua gạo cho cả gia đình. Tuy nghèo nhưng lại có buổi ăn tối quay quanh cả nhà và những buổi tối hàng xóm cùng nhau ngoài hóng mát trò chuyện, bây giờ tuy có vấn chất nhưng tình ng vô cùng bạc bẽ.
Amazing! Especially when you think this was only 12 years after the Vietnam war. So, you get a taste of regular street life from Saigon pretty close to that time.
1985 vào Sài gòn học , giờ ra Vũng tàu làm sinh sống. Nhờ hồi đó nghèo , đi xe đạp cọc cạch . Giờ trở lại Sài Gòn sau 35 năm không còn một ai đi xe đạp nữa.
Lúc này người bắc đã vào đầy ở sg r, có những nhà ở mặt tiền khang trang, chắc chắn là nhà của lãnh đạo khỉ rừng cả, vì nhiều người đã vượt biên bỏ lại hoặc dân bị lùa đi kinh tế mới, hay kẻ làm việc cho chính quyền cũ bị tước đoạt tài sản đi cải tạo
1987 người ta đồn là ở sài gòn giàu sang lắm.cuộc sống ở quê tôi NGHÈO KHỔ ,CƠ HÀN ,VẮNG VẺ ,KHÔNG NÁO NHIỆT .thậm chí gia đình tôi 2 tháng trời mới MUA ĐƯỢC THỊT HEO ăn.còn THỊT BÒ thì xa sỉ lắm.1987 tôi tròn 7 tuổi ,nhớ hoài kỉ niệm ấu thơ CƠ HÀN,THƯƠNG CHA MẸ ,NHỚ LÀNG QUÊ XƯA.
Mình lập nghiệp tại Sài gòn cuối năm 2002, khi xem xong wordcup tại nhật - hàn, với 2 bàn tay trắng. Giờ thì mình cũng tranh thủ có 03 căn nhà tại SG và 02 miếng đất. Nếu xuất hiện từ thời điểm đó thì sao ta???
Rất thic mấy clip này, lúc đó mình chưa đc 10t. Mình thấy cuộc sống thay đổi, lên hoặc xuống đều là việc bình thường. Nhiều người quá cực đoan trong suy nghĩ nên khó sống. Cái gì bất bình thì mình không hợp tác, thế thôi.
Mình là người gốc ngoài bắc..có bà bác chị gái cùng cha khác mẹ với ông già..bà ý đi cư vào Nam năm 1954..sau này mỗi lần đưa con cháu ra Bắc chơi..toàn mang mì chính nước mắm,quần áo cũ cho..đến những năm 2000 vẫn thấy gủi về..mình thấy từ năm 2013 đến nay thì mới hết nghèo khổ..k còn đói ăn nữa..
Máy quay hồi đó đến h mà chất lượng video tốt thật. Phải nói đất nước phát triển rất nhanh. Hồi đó toàn xe đạp ,xích lô, ba ghát, xe máy thì toàn xe cà tàn.
Cxem nhung hinh anh nay toi thay nho ve qua khu sai gon ngay xua vang ve khong dong duc bat nhao nhu bay gio uoc gi thoi gian quay tro lai cho toi ve voi nhung nguoi toi thuong hay cho nhung gi toi thuong quay ve voi toi
Tui di my hoi nam 75 , hoi 89 tui ve vn choi luc do 20 tui, thoi diem nay rat la vui, cai gi cung re, an nhau vo tu, 1994 tui ve vn mo nha hang, 2016 tui ban nha hang va ve huu, gio o vn xong nhu vua!! Thoi gian troi qua rat nhanh, video nay nho lai nhieu ky niem.
Xem các clip Saigon 197x, 196x với clip này đúng là khác biệt rõ rệt. Cũng là hình ảnh các trung tâm, sân bay nhưng thời trước 75 đường phố toàn xe hơi, vespa, clip này thì xe máy, xe đạp bát nháo, con người thì trông nhem nhuốt.
Ngày xưa trong SG có Mỹ viện trợ chu cấp tiền,cung cấp phương tiện chứ có tự mình làm ra được đồng nào để mua đâu,còn lúc này là đang làm lại sau chiến tranh,ai cũng lao động làm lụng chứ không ăn chơi như lúc còn ngụy nên nhem nhuốt
sài gòn bấy giờ xô bồ quá. Nhìn đông vui nhộn nhịp v thôi chứ nếu k có bạn bè thân thiết hay người thân người yêu ở gần thì cảm giác trống rỗng, nhớ quê vô cùng. Cảm giác cứ mạnh ai nấy sống
Hồi đó nhà nào có cái ti vi trắng đen và một chiếc xe máy là khá giả lắm rồi. Hồi năm này Ba Mẹ vẫn còn đi xe đạp, cuộc sống còn rất khó khăn. Sân bay TSN thì đông nghẹt người mà chủ yếu chỉ là những người rời VN đi đến những vùng đất lành.
Toi sn 84, đi mỹ theo diện vượt biên , nghe anh 2 tui nói la năm 86, lúc đó 2t tui ko biết gì , cũng may,,, giờ ở mỹ hơn 30nam mà tui vẫn muốn về vietnam cho biết... Nhà tui ở dakao , nghe mẹ tui nói vậy...
Nhìn đi những người này sẽ dẫn dắt bạn đến Ấm no phát triển hay là sự nghèo đói và lạc hậu 1973 Hy vọng một ngày nào đó SINGAPORE sẽ được như saigon - Lee kuan yew -
At the international airport, only a select lucky few could go to the US through the Orderly Departure Program (ODP). There were a lot more bicycles and tricycles back then in Sai Gon. Now, it's a sea of motorcycles most of the time. Very polluted.
Xem cảnh này nhớ lại cha mẹ mình thời khổ sở mới giải phóng xong mà lòng buồn rười rượi.Thời điểm này ,ăn uông thì thiếu thốn ,cha tôi bệnh mà không tiền thuốc thang toàn xài thuốc quá đát không ,mẹ thì tảo tần chạy ăn từng ngày thiếu trước hụt sau lo cho mấy miệng ăn trong gia đình ,đi học không có chiếc xe đạp đi ,toàn đi bộ ,bửa nào có chút tiền thì đi xe bus, đi xe lam ,giấy viết toàn giấy đen thui,sách học cũng toàn giấy đen thui,còn việc đi lại thì khó khăn lắm như đi xe đò thấy thương luôn ,người đi xe đò lên xe bị nhét như nêm ,khổ sở lắm.
Hồi đó cuộc sổng không ai hơn ai . Vậy mà vui . Bây giờ phân chia giàu nghèo rõ rệt . Vừa là giàu , vừa là con ông . Cháu ông nội .
*mới coi youtube Sài Gòn Tết 1969, xem cái này ko tin được đây là hình ảnh Sài Gòn 18 năm sau*
Người SG xưa chất phác, hiền hòa dễ thương. Ngày nay người tứ xứ đỗ về SG nhiều quá, nhìn SG bề ngoài thì sầm uất đô hội nhưng xô bồ hỗn độn hở cái là đánh nhau.
Coi phim là ghét cái đám động vật bắc kỳ
Cảnh xưa đã mất,người xưa đã khuất.
Rất thích con người Miền Nam. Họ sống Thật thà. Dễ mến
75 di ôtô 87 đi xe đạp..phát triển ngược 😃😃😃😃
Đi được mấy chiếc
Tôi đã sống trên đất Miền Nam 22 năm nay. Cảm giác thật tuyệt! Tuyệt về khí hậu ôn hoà! Về môi trường sống và làm việc! Con người nơi đây thật thà, nhẹ nhàng, gần gũi.... Thật đáng sống!
tui sống từ nhỏ tới 82 mới 7 tuổi cho tới năm 1988 thì 15 tuổi thì tui thấy nếp sống con người rất lịch sự vui vẻ chất phác, còn từ 1989 mở cửa trở đi thì cuộc sống hơi bị xáo trộn do quản lý còn thiếu tầm nhìn ko theo kịp sự phát triển và tứ xứ về lập nghiệp cũng giúp ích và cũng có tệ nạn.
Tác giả phim này hay quá. A đã lưu lại được ký ức cho bao nhiêu người thời ấy. Cám ơn tác giả của video này.
Một sự tình cờ phát hiện tìm ra đoạn video vô cùng quí giá này, cảm ơn tác giả đoạn video, có thể là một việt kiều về thăm lại Sài Gòn
Nhìn những hình ảnh này làm tôi nhớ lại những năm tháng lên Sài Gòn hoc DHBK, ngày đó cuộc sống vô cùng khó khăn thiếu thốn, với mức trợ cấp $50K VND/ tháng, vừa chi phí ở KTX, ăn uống một thì cái đói dằn vặt từng giờ , từng ngày, dạy thêm cũng chỉ để trang trãi mua sách vở, hoặc đủ 1 tuần ăn sáng mà thôi. Nhìn những bữa cơm KTX, lặn hụp cả ngày chỉ được vài cọng rau muống bằng đốt ngón tay, ít bầu bí xào với tí xíu top mỡ heo, cơm thì lẫn với sạn , thủy tinh, gián, có khi có đinh sắt. Với khẩu phần ăn như vậy thì lúc nào cũng đói và nằm ngủ vật vờ cho đến giờ cơm KTX, rồi cũng lê lết cho xong mấy năm Đại Học rồi ra trường.
Ngày đó sinh viên hay nói đùa "Ăn như tu, ở như tù, nói chuyện như lãnh tụ !"
Cuộc đời lên voi xuống chó. Giải phóng xong xuống chó thấy rõ.
Sao còn lưu giữ lại được những clip này hay vậy
nếu tui có điều ước về đất nước NAM tui....tui ước BẮC hãy về BẮC đi....
Cảm ơn bạn Thomas Nguyen đã đưa lên những thước phim này ,Nhìn những hình ảnh cũ cảm thấy bùi ngùi.. mình như thấy lại những kỷ niệm tươi đẹp ngày nào , công viên văn hóa TAO DAN ..Câu lạc bộ Lao động kế bên cạnh lúc đó là 1 trong 3.4 nơi có tổ chức nhảy đầm sớm nhất thành phố SÀI GÒN [ và nhà văn hóa Thanh niên ,Đại thế giới ] ....nhưng vì bị cấm nên gọi tránh đi là Mua đôi .. nhưng tối thứ 5 .7 .CN lúc đó là những ngày nhộn nhịp ,mê say nhất , cả tuần cứ mong cho đến những ngày đó là rạo rực. kiếm tiền để vào đó tụ tập,ket giao bạn bè, học hỏi. biểu diễn phô bày những bước nhảy mới ,xem ca sĩ biểu diễn, hi .thời đó chỉ có vài loại hình giải trí thôi . nhảy đầm .ngồi các quán cafe nổi tiếng ,đua xe . đơn điệu hơn bây giờ nhiều.nhung niềm vui thì gặp nhiều lần bây giờ . Nếu có bạn nào khoảng tuổi 1970 về trước thì sẽ hiểu rất nhiều về những gì mình nói .hi. noi sao cho hết được những cảm xúc khi nhìn lại những hình ảnh của thời tuổi trẻ của mình ..giờ thì già rồi ,, ngậm ngùi một thời oanh oanh liệt liệt., gio thì liệt liệt loanh quanh
Sau năm 1975, Sài Gòn đã đổi ô tô thành xe đạp.
Nhìn nhớ ngày xưa quá. Tui ước gì mình trở lại thời xưa. Cái thời sài gòn hòn ngọc viễn đông
Thời kỳ đói nghèo, gạo ăn đầy bông cỏ với sạn
đúng thế... nói mơi nhớ lúc nhỏ toàn ăn phải sạn... lớn lên vẫn nghèo mà ăn chục năm nay chưa bị trúng hạt sạn nào... ko biết lúc đó có bỏ sạn vào cho gạo nặng thêm không nữa
Đây là năm đầu tiên tôi đi làm, đã 30 năm thâm niên rồi.. ôi thời gian... (chẳng tích cóp được gì ngoài vốn sống cùng 1 gia đình nhỏ, căn hộ nhỏ, 2 đứa nhỏ, ô tô nhỏ hehe)
Người nào người nấy hốc hác, thẫn thờ, đi không nổi, như những xác sống vô hồn....
Biết là chúng nó vào vơ vét ......... Nên năm 1978 Chính quyền Mỹ đã cho Người Việt Tỵ Nạn được gởi hàng quà về cứu đói Người Thân. Những tiệm bán vải và đồ dùng, thực phẩm khô, mua hàng họ đóng thùng và nhận gởi dùm, trong tiệm họ thùng hàng lúc nào cũng cao như núi ...... Sau này phải ra phi trường khu cargo gởi, thấy xe xếp hàng gởi đông lắm.🌹
1987 sau giải phóng 12 năm ,đâu còn gọi là saigon xưa ,người miền bắc di tản vào nam ,còn người miền nam bỏ biệt thự cửa nhà sang nước khác .Sau 12 năm xe hơi honda chắc đem về bắc ,ít xe cộ,người saigòn xưa nữ khi ra đường vào công sở thường mặc áo dài , còn nam phải đóng thùng chỉnh tề đi làm việc .Bây giờ CNV hay người bình thường khó mà phân biệt mặc gì củng được .
Thần thái mọi người có vấn đề. Ánh mắt thẩn thờ, dáng đi thơ thẩn .
Năm 1987 tôi 3 tuổi, lúc đó có người thân bên Mỹ về thăm, hồi đó ở quê nghèo lắm, còn không có điện dùng, nhà cửa thì tráp bằng tấm gỗ mái tôn, nhớ lại kỷ niệm xưa tuy nghèo nhưng vui, bà con sum vầy, hồi nhỏ đã nghe ba mẹ nói Sài Gòn, lớn lên đi hoc đại học và làm việc ở Sài Gòn.
Giống như tui. Giờ đã ở SG 22 năm
Lúc đó 5 tuổi, nguyên ngày chơi ngoài đường, bắn bi, tạt lon, nhảy dây, năm mười mười lăm hai mươi, hình nộm lý tiểu Long, đá banh, tối ra quán Cafe coi phim, hoặc có người nào trong xóm có đầu máy tv cả xóm cùng coi, phim ướp xác người tình ghê rợn mấy đứa nhỏ cùng tuổi không ai dám coi mà mình dám, 1 ly chè chia ra 3, vài ngày mới được ăn thịt một lần, bữa nào cũng cháo, cơm duốc, cơm bắp, canh rau, lúc nào xóm có tiệc cả xóm cùng đi, bố nhạu xỉn mình nhắp vài miếng bia của bố, kỷ niệm đẹp.
Truoc 1975 sg toàn xe hơi đầy đường xe máy như kiến .
Nếu tôi quay lại thời này tôi sẽ mua thật nhiều đất
Thank you for posting these nostalgic clips! I was 5 yrs old in 1987, never been back to Vietnam since I left in 1992. This brings back so much memories
ÔI ! Các Mỹ Nhân giờ đã thành BÀ NỘI BÀ NGOẠI hết rồi hu,hu,hu làm sao khi trở về VN mà tìm cho được kỹ niệm cũ của Tui đây. HU,HU,HU !
Ngày xưa con đường để dành con ng đi bộ rất rộng rãi và thoải mái. Tuy đơn sơ kg xa những cuộc sống rất là giản dị chỉ cần một gánh chè, xôi hoặc cháo có thể gánh đi bán nuôi cả gia đình, đạp xe lô rước khách vài vòng có thể mua gạo cho cả gia đình. Tuy nghèo nhưng lại có buổi ăn tối quay quanh cả nhà và những buổi tối hàng xóm cùng nhau ngoài hóng mát trò chuyện, bây giờ tuy có vấn chất nhưng tình ng vô cùng bạc bẽ.
Bây giờ dân tứ xứ tràn vào nhiều quá không còn như xưa nữa.. Ôi sg còn đâu nữa.. Người miền nam chất phác..
Cam on ban that nhieu da cho xem nhung videoclip dang qui.
Năm 1987 tôi đc 21 tuổi vừa hoàn thành nghĩa vụ quốc tế Campuchia 🇰🇭 về nước
Hai Pham minh mừng cho cháu sống sóttrở về , bọn nghĩa vụ quốc tế Campuchia chết sạch không còn một thằng
Năm 1987 tôi 19 tuổi. Thời gian trôi nhanh quá. Cảm ơn bạn đã quay clip tôi coi
Priceless clip anh Thomas Nguyen. Thank you. Lam nho SG qua day ne!
2019
Và đã có rất nhiều cô chú bác từng xuất hiên trong video giỡ đã yên nghỉ.
Cám ơn bạn nhiều.Xin Chúa ban phước nhiều gia đình bạn.
Amazing! Especially when you think this was only 12 years after the Vietnam war. So, you get a taste of regular street life from Saigon pretty close to that time.
Cảm ơn người quay clip này.
1985 vào Sài gòn học , giờ ra Vũng tàu làm sinh sống. Nhờ hồi đó nghèo , đi xe đạp cọc cạch . Giờ trở lại Sài Gòn sau 35 năm không còn một ai đi xe đạp nữa.
Ủa xem năm 1969 quá trời ô tô xe máy toàn vespa mà nhĩ. Xe đạp ngoài Bắc nhập vào sao đông vãi
Đây chắc có lẽ là những thước phim lịch sử VN.
Vàng Lê lịch sử Sài Gòn bị giải phóng .
30 năm nua tphcm se theo kịp sai gon gòn trước năm 75
Ký ức một thời, nơi tôi sinh ra và lớn lên. Mới đó mà đã hơn 30 năm. Cảm ơn đoạn clip nhiều!
Tiến vào Sài Gòn ta chiếm nhà mặt tiền
Tiến về Sài Gòn ta quét sạch giặc thù
Lúc này người bắc đã vào đầy ở sg r, có những nhà ở mặt tiền khang trang, chắc chắn là nhà của lãnh đạo khỉ rừng cả, vì nhiều người đã vượt biên bỏ lại hoặc dân bị lùa đi kinh tế mới, hay kẻ làm việc cho chính quyền cũ bị tước đoạt tài sản đi cải tạo
RUclipsr đầu tiên của vn đây mà
1987 người ta đồn là ở sài gòn giàu sang lắm.cuộc sống ở quê tôi NGHÈO KHỔ ,CƠ HÀN ,VẮNG VẺ ,KHÔNG NÁO NHIỆT .thậm chí gia đình tôi 2 tháng trời mới MUA ĐƯỢC THỊT HEO ăn.còn THỊT BÒ thì xa sỉ lắm.1987 tôi tròn 7 tuổi ,nhớ hoài kỉ niệm ấu thơ CƠ HÀN,THƯƠNG CHA MẸ ,NHỚ LÀNG QUÊ XƯA.
Năm mà mình cất tiếng khóc đầu đời
Thước phim này rất quý giá
Mình lập nghiệp tại Sài gòn cuối năm 2002, khi xem xong wordcup tại nhật - hàn, với 2 bàn tay trắng.
Giờ thì mình cũng tranh thủ có 03 căn nhà tại SG và 02 miếng đất.
Nếu xuất hiện từ thời điểm đó thì sao ta???
Thơ Nguyễn chuc mưng gd anh nhẽ
Chắc bác mua hết đất Sài Gòn thành địa chủ luôn rồi 😆😁😂😂
Rất thic mấy clip này, lúc đó mình chưa đc 10t. Mình thấy cuộc sống thay đổi, lên hoặc xuống đều là việc bình thường. Nhiều người quá cực đoan trong suy nghĩ nên khó sống. Cái gì bất bình thì mình không hợp tác, thế thôi.
Mình là người gốc ngoài bắc..có bà bác chị gái cùng cha khác mẹ với ông già..bà ý đi cư vào Nam năm 1954..sau này mỗi lần đưa con cháu ra Bắc chơi..toàn mang mì chính nước mắm,quần áo cũ cho..đến những năm 2000 vẫn thấy gủi về..mình thấy từ năm 2013 đến nay thì mới hết nghèo khổ..k còn đói ăn nữa..
Con ( cháu) sinh năm 2003 bây giờ coi lại SG hồi đó thích ghê :(((
khoa nguyen . Thoi do ma sanh ra doi an don thay ba noi luon chu thich gi !
Máy quay hồi đó đến h mà chất lượng video tốt thật. Phải nói đất nước phát triển rất nhanh. Hồi đó toàn xe đạp ,xích lô, ba ghát, xe máy thì toàn xe cà tàn.
Cxem nhung hinh anh nay toi thay nho ve qua khu sai gon ngay xua vang ve khong dong duc bat nhao nhu bay gio uoc gi thoi gian quay tro lai cho toi ve voi nhung nguoi toi thuong hay cho nhung gi toi thuong quay ve voi toi
Tui di my hoi nam 75 , hoi 89 tui ve vn choi luc do 20 tui, thoi diem nay rat la vui, cai gi cung re, an nhau vo tu, 1994 tui ve vn mo nha hang, 2016 tui ban nha hang va ve huu, gio o vn xong nhu vua!! Thoi gian troi qua rat nhanh, video nay nho lai nhieu ky niem.
Xem các clip Saigon 197x, 196x với clip này đúng là khác biệt rõ rệt. Cũng là hình ảnh các trung tâm, sân bay nhưng thời trước 75 đường phố toàn xe hơi, vespa, clip này thì xe máy, xe đạp bát nháo, con người thì trông nhem nhuốt.
Ngày xưa trong SG có Mỹ viện trợ chu cấp tiền,cung cấp phương tiện chứ có tự mình làm ra được đồng nào để mua đâu,còn lúc này là đang làm lại sau chiến tranh,ai cũng lao động làm lụng chứ không ăn chơi như lúc còn ngụy nên nhem nhuốt
sài gòn bấy giờ xô bồ quá. Nhìn đông vui nhộn nhịp v thôi chứ nếu k có bạn bè thân thiết hay người thân người yêu ở gần thì cảm giác trống rỗng, nhớ quê vô cùng. Cảm giác cứ mạnh ai nấy sống
Trước chưa giải phóng ngó ra đường toàn xe hơi. Giải phóng rồi toàn xe đạp với xích lô :))
Những đồ vật gí quí giá tập kết ra Bắc hết rồi...!
SG năm 1987.Oiiii cũng là ngày ra đời của tui😘😘😘
Hồi đó còn nghèo nhưng mà vui. 😂 Giờ ko còn vui nhưng vẫn nghèo )))
Năm này mình đc xinh ra
Điêu tàn nhưng vẫn sầm uất, đúng là Đô Thành Sài Gòn.
Hồi đó nhà nào có cái ti vi trắng đen và một chiếc xe máy là khá giả lắm rồi. Hồi năm này Ba Mẹ vẫn còn đi xe đạp, cuộc sống còn rất khó khăn. Sân bay TSN thì đông nghẹt người mà chủ yếu chỉ là những người rời VN đi đến những vùng đất lành.
Ngày xưa ta quen từng phiến đá quanh sân trường. Nay sao nghe khác từng tên đường???
Phong cách nước ngoài có khác , bây giờ càng ngày càng tệ đường sá như ổ chuột ! Dân đói khổ trong khi đó quan chức ăn ở biệt thự biệt phủ
Sai gon nam 1987 oi gio toi đa thanh ông cô nôi roi huhuhu
Toi sn 84, đi mỹ theo diện vượt biên , nghe anh 2 tui nói la năm 86, lúc đó 2t tui ko biết gì , cũng may,,, giờ ở mỹ hơn 30nam mà tui vẫn muốn về vietnam cho biết... Nhà tui ở dakao , nghe mẹ tui nói vậy...
mac dev You have not missed anything
SG xưa đẹp và thơ mộng quá. Chả như bây giờ toàn cao ốc với ồn ào. Giá mà cứ để như ngày xưa nhỉ? ))
Hồi ấy có chiếc xe máy là giàu rồi, dân toàn đi xe đạp nên không ô nhiễm nhiều như bây giờ
canh xua rat hay ngheo nhưng vui
Nhìn đi những người này sẽ dẫn dắt bạn đến Ấm no phát triển hay là sự nghèo đói và lạc hậu
1973 Hy vọng một ngày nào đó
SINGAPORE sẽ được như saigon
- Lee kuan yew -
Nam 87 toi o ti nan Malaysia roi
Nhìn cái sân bay còn thô sơ mộc mạc vô cùng ...
Đoạn cuối hành sự chìm nói cấm quay phim , rồi lấy tay che máy.
Tự nhiên lại phải sống bao cấp nó bỏ nước là phải
1987 Ma da lam vlog roi. thật la tuyệt dinh cong phu
1987 chưa tàn phá nhiều các vẻ đẹp các kiến trúc như bây giờ 2020
Giải phóng làm j ko biết nữa, nhìn thấy Saigon năm 1989 còn thua xa Saigon 1959
Lúc đó cũng còn đơn sơ quá chừng
Mới giãi phóng thì nước nào chẳng tiêu điều như thế. Nhưng bây giờ 2021 rồi. Saigon phát triển gấp ngàn lần lúc trước 1975.
At the international airport, only a select lucky few could go to the US through the Orderly Departure Program (ODP). There were a lot more bicycles and tricycles back then in Sai Gon. Now, it's a sea of motorcycles most of the time. Very polluted.
Saigon pre 1975 was full of fancy cars. After 1975, it was like SHIT
Thời này sài gòn xe đạp cũng có nhiều.dưới tỉnh ai mà có được chiếc xe đạp là cũng khá giả lắm
Day la that 1987. Toi di My thang 2 l992. Toi con nhung tam hinh truoc nam 1966 . Saigon rat dep.
Video hay qua còn nữa ko người oi
3 nam truoc do', gia dinh tui da roi Saigon ....
Thanks.
Năm tôi đc sinh ra
Mình còn chưa ra đời luôn.1988
Tui muon quay lai thoi do du doi du khong co tien nhung it nhat khong phai lo com ao gao tien
Sai Gon dep lam! Sai Gon oi Sai Gon oi!!!
Truoc giai phong mot thang di xe may mot thang di xe dap. Sau giai phong thi ca 2 thang di xe dap.ai dong y thi cho mot like
67 thấy nhiều ôtô lắm 87 xe biến đâu mất tiêu.
Luc nay luong cong nhan 20 ngan vang 40 ngan mot chi xe honda 67 trung binh gia mot cay ruoi vang do luc nay toi 23 tuoi
Năm 1984 mình đi bộ đội đóng ở đơn vị vk92 ngày hồ kỳ hòa nè con bạn nào gio tay lên
Bộ đội cái quần què .bắc kỳ out
Nhìn mấy e teen năm 1987 phát ối wa.
Trung tâm kinh tế số 1 Việt Nam đây â
7'14 cô gái rất xinh. Giờ đây chắc lên chức Bà Nội hay Bà Ngoại rồi.